1 00:01:01,833 --> 00:01:04,583 MẤT TÍCH 2 00:01:04,666 --> 00:01:10,708 BÁCH KHOA THƯ ISTANBUL 3 00:01:16,833 --> 00:01:19,958 Thật thú vị. Thật hoành tráng. Vậy là… 4 00:01:22,500 --> 00:01:23,625 Nhìn cậu ấy kìa. 5 00:01:25,833 --> 00:01:28,291 - Pelin. - Để tôi. 6 00:01:28,958 --> 00:01:30,875 Tôi chắc cậu sẽ vui hơn. 7 00:01:30,958 --> 00:01:32,125 Sự thật hay thử thách? 8 00:01:32,708 --> 00:01:33,791 Sự thật. 9 00:01:33,875 --> 00:01:36,583 - Cậu đã quan hệ bao nhiêu lần? - Nếu cậu ấy đếm. 10 00:01:36,666 --> 00:01:41,291 Sao cậu dám? Sao cậu thô thiển thế? Sao lại hỏi tôi như thế? 11 00:01:43,458 --> 00:01:46,250 Đùa thôi. Tôi đã quan hệ bao nhiêu lần? Đoán đi. 12 00:01:46,750 --> 00:01:48,375 - Năm. - Bảy mươi ba. 13 00:01:48,458 --> 00:01:50,500 - Một nghìn. - Nhiều quá! 14 00:01:50,583 --> 00:01:54,041 Cảm ơn, Dodo thân mến, nhưng… 15 00:01:58,833 --> 00:01:59,833 Chưa lần nào cả. 16 00:02:01,916 --> 00:02:03,500 Được rồi, nói thật đi. 17 00:02:04,250 --> 00:02:05,250 Chưa lần nào mà. 18 00:02:06,625 --> 00:02:10,000 Này, tôi đã chuẩn bị rất kỹ cho cậu để đi hẹn hò bao lần mà vô ích sao? 19 00:02:10,083 --> 00:02:13,250 Tôi đã trang điểm cho cậu. Cậu còn bảo là mọi chuyện rất tuyệt. 20 00:02:13,333 --> 00:02:17,791 - Vậy là không có gì xảy ra sao? - Vậy mà không có gì xảy ra cả. 21 00:02:17,875 --> 00:02:21,875 Chúng ta là kiểu hội bạn gì nhỉ? Sao các cậu không thích nhạc metal? 22 00:02:21,958 --> 00:02:23,791 - Không. - Và cậu chưa từng quan hệ? 23 00:02:23,875 --> 00:02:27,208 - Sao cũng được. Chơi tiếp đi. - Và đó là bí mật của tôi. 24 00:02:27,291 --> 00:02:29,125 - Zehra thân tôi hơn các cậu. - Thôi nào. 25 00:02:29,208 --> 00:02:31,000 Tôi nghĩ tôi đã trả lời xong. 26 00:02:31,083 --> 00:02:32,583 - Ai sẽ quay, tôi? - Đúng. 27 00:02:33,750 --> 00:02:37,166 Tiếp nào! Nào, sự thật hay thử thách? 28 00:02:37,875 --> 00:02:41,333 - Sự thật. - Chết tiệt! Sự thật thế đủ rồi! 29 00:02:41,416 --> 00:02:44,458 - Chọn thử thách xem nào! - Cậu định hỏi gì? 30 00:02:45,958 --> 00:02:50,000 Giới hạn trong mối quan hệ của cậu là gì? Điều gì làm cậu bỏ bạn gái? 31 00:02:50,500 --> 00:02:53,666 - Tôi sẽ bỏ nếu cô ấy nói dối. - Im đi, đồ rập khuôn. 32 00:02:53,750 --> 00:02:57,250 Nhưng đó là sự thật. Sẽ kết thúc nếu cô ấy nói dối. Vậy đó. 33 00:02:57,333 --> 00:03:01,416 Và tôi thường không thích tóc vàng. Tôi thích tóc nâu hơn. 34 00:03:01,500 --> 00:03:04,166 Tôi thích khuôn mặt hình trái xoan dễ thương. 35 00:03:05,000 --> 00:03:06,583 Tôi thích đôi mắt to tròn. 36 00:03:07,083 --> 00:03:09,000 - Vậy thôi. - Cậu ấy thích ai tên là Zehra. 37 00:03:09,083 --> 00:03:10,208 Nào, tôi sẽ quay. 38 00:03:15,541 --> 00:03:16,375 Sao vậy? 39 00:03:16,458 --> 00:03:17,833 - Ổn, còn anh? - Anh cũng ổn. 40 00:03:18,625 --> 00:03:20,208 - Hỏi một câu nhé? - Được. 41 00:03:20,291 --> 00:03:23,083 Cảm ơn rất nhiều. Sự thật, hay thử thách? 42 00:03:27,458 --> 00:03:30,083 - Thử thách. - Xin một tràng pháo tay nào? 43 00:03:30,166 --> 00:03:31,166 Cuối cùng thì. 44 00:03:34,250 --> 00:03:35,791 - Nhảy xuống biển đi. - Gì? 45 00:03:36,375 --> 00:03:38,625 - Nhảy xuống biển đi. - Đừng ngốc thế. 46 00:03:40,500 --> 00:03:41,625 - Em có thể mà. - Không. 47 00:03:41,708 --> 00:03:43,500 - Ừ, đi đi. - Đừng có ngớ ngẩn. 48 00:03:43,583 --> 00:03:46,791 - Này, đây là trò chơi mà. Đi nào. - Không đời nào. 49 00:03:47,333 --> 00:03:48,333 Em làm được mà. 50 00:03:51,166 --> 00:03:52,166 Không. 51 00:03:52,750 --> 00:03:55,708 Nhưng tất cả đều hứa sẽ ra biển hôm nay mà? 52 00:03:56,791 --> 00:03:58,625 Tôi không hứa gì như thế cả. 53 00:04:00,041 --> 00:04:03,500 Vì sao? Cậu không biết bơi à? 54 00:04:06,250 --> 00:04:07,791 Không biết thì sao? 55 00:04:09,250 --> 00:04:10,250 Liên quan gì tới cậu? 56 00:04:10,750 --> 00:04:15,083 Không biết bơi cũng không sao. Cứ nói là không biết. 57 00:05:51,791 --> 00:05:53,833 - Xin chào. - Xin chào. 58 00:05:57,916 --> 00:06:01,500 Chào mừng đến với bài kiểm tra nói tiếng Pháp. 59 00:06:02,500 --> 00:06:03,500 Cảm ơn. 60 00:06:09,958 --> 00:06:10,958 Cô khỏe chứ? 61 00:06:12,958 --> 00:06:14,625 - Tôi rất tuyệt. - Rất tốt. 62 00:06:15,125 --> 00:06:22,125 Tôi sẽ ghi âm giọng của cô để có thể đánh giá sau. 63 00:06:22,708 --> 00:06:24,750 - Cô có đồng ý không? - Tôi đồng ý. 64 00:06:24,833 --> 00:06:26,791 Tuyệt. Bắt đầu thôi. 65 00:06:34,916 --> 00:06:38,250 Hãy bắt đầu bằng cách giới thiệu bản thân. Tên họ của cô là gì? 66 00:06:38,333 --> 00:06:39,500 Nesrin Caner. 67 00:06:40,916 --> 00:06:43,583 - Cô sinh ra ở đâu? - Ở Amasya. 68 00:06:43,666 --> 00:06:46,291 Cô chuyển đến Istanbul khi nào? 69 00:06:46,375 --> 00:06:48,541 - 25 năm trước. - Cũng lâu rồi đấy. 70 00:06:49,916 --> 00:06:51,291 Cô làm nghề gì? 71 00:06:51,375 --> 00:06:56,958 Tôi là bác sĩ phẫu thuật tim mạch. Tôi hiện không có việc làm. 72 00:06:57,041 --> 00:07:01,791 - Có thể cho biết tại sao không? - Tôi bỏ để theo đuổi sự nghiệp ở Pháp. 73 00:07:03,541 --> 00:07:04,833 Cô biết họ nói gì mà. 74 00:07:05,333 --> 00:07:08,791 Cô không thể bỏ thành phố, nó sẽ bám theo cô. 75 00:07:14,416 --> 00:07:16,000 Thật không công bằng 76 00:07:16,083 --> 00:07:18,791 khi công dân của một nước phát triển lại nói thế. 77 00:07:35,791 --> 00:07:37,541 Anh muốn sống cùng em. 78 00:07:37,625 --> 00:07:41,125 Anh muốn cùng giải quyết vấn đề. Anh muốn sống với em. 79 00:07:46,625 --> 00:07:49,166 Anh chỉ có mong có một điều mà thôi. 80 00:07:51,125 --> 00:07:52,250 Đó là được ở bên em. 81 00:07:53,958 --> 00:07:55,583 Anh xin em. 82 00:07:57,458 --> 00:07:58,625 Xin hãy cho phép anh. 83 00:08:02,750 --> 00:08:06,750 Anh yêu em, Nesrin. Anh yêu em. 84 00:08:12,125 --> 00:08:13,291 Anh yêu em nhiều lắm. 85 00:08:29,375 --> 00:08:30,375 Louis. 86 00:08:33,250 --> 00:08:35,375 Ta tiếp tục nhé? 87 00:09:02,750 --> 00:09:06,541 Cô đã nói với tôi là muốn sống ở Pháp, phải không? 88 00:09:08,250 --> 00:09:12,625 Cô có vẻ là một phụ nữ rất tự tin. 89 00:09:13,416 --> 00:09:19,000 Sao cô có thể chắc rằng mình có thể 90 00:09:19,625 --> 00:09:21,791 vượt qua kỳ thi này? 91 00:09:21,875 --> 00:09:24,125 Điều đó thật đáng ngưỡng mộ. 92 00:09:36,125 --> 00:09:43,000 CĂN HỘ NỮ Ở CHUNG 15.000 LIRA - CHO THUÊ 93 00:09:44,833 --> 00:09:47,750 Chào, tôi gọi để hỏi về đơn xin ở ký túc của mình. 94 00:09:47,833 --> 00:09:50,250 Họ nói sẽ gọi lại tôi. 95 00:09:57,500 --> 00:09:58,750 Vậy là không được à? 96 00:10:03,583 --> 00:10:04,666 Tôi hiểu. 97 00:10:08,291 --> 00:10:10,916 Nếu tôi đến trực tiếp thì có khác gì không? 98 00:10:12,750 --> 00:10:13,958 Không à, vậy thôi. 99 00:10:16,458 --> 00:10:18,583 Được. Chào, chúc một ngày tốt lành. 100 00:10:45,250 --> 00:10:46,791 Cháu không vui à? 101 00:10:49,416 --> 00:10:50,416 Dạ không. 102 00:10:51,916 --> 00:10:53,458 - Còn cô? - Không. 103 00:10:54,708 --> 00:10:55,708 Tốt. 104 00:11:02,583 --> 00:11:04,916 Có tin gì về ký túc xá không? 105 00:11:07,458 --> 00:11:08,791 Vẫn chưa chắc chắn. 106 00:11:10,625 --> 00:11:12,666 Nhưng sẽ ổn mà. Sao lại không chứ? 107 00:11:14,416 --> 00:11:18,541 Nếu không thì sao? Ta phải tìm ra giải pháp. 108 00:11:21,500 --> 00:11:22,500 Cháu không biết. 109 00:11:24,708 --> 00:11:27,333 Đời cháu luôn đầy bất trắc. 110 00:11:29,083 --> 00:11:32,958 Chắc cháu phải học cách sống chung với nó thay vì chống lại nó. 111 00:11:33,750 --> 00:11:34,791 Ý cháu là sao? 112 00:11:35,833 --> 00:11:36,833 Cô biết mà. 113 00:11:38,791 --> 00:11:41,166 Có hàng tỷ người trên thế giới này. 114 00:11:42,541 --> 00:11:45,416 Cháu không phải nhân vật chính của thế giới. 115 00:11:48,083 --> 00:11:52,833 Mọi người đều có khó khăn gì đó. Rồi mọi chuyện sẽ ổn. 116 00:11:54,250 --> 00:11:57,375 Vượt qua ngọn núi này thì lại có một ngọn núi khác. 117 00:12:00,000 --> 00:12:01,208 Cháu nghĩ thế. 118 00:12:03,166 --> 00:12:06,708 Vì thế ta không bao giờ biết chính xác mình là ai 119 00:12:07,375 --> 00:12:09,083 hoặc mình đang đi lối nào. 120 00:12:12,500 --> 00:12:14,208 Nhưng thế là bình thường. 121 00:12:15,000 --> 00:12:16,916 - Đúng vậy. - Đúng vậy. 122 00:12:19,500 --> 00:12:20,791 Nên không sao đâu ạ. 123 00:12:21,666 --> 00:12:23,333 Ít nhất là bây giờ. 124 00:12:35,291 --> 00:12:37,416 Khi nào cô có kết quả thi? 125 00:12:37,916 --> 00:12:40,416 Lẽ ra giờ phải có rồi. 126 00:12:43,166 --> 00:12:45,166 Cháu chắc là cô đã đỗ rồi. 127 00:12:46,916 --> 00:12:47,916 Hy vọng là vậy. 128 00:12:49,625 --> 00:12:50,625 Hy vọng là vậy. 129 00:12:56,500 --> 00:12:58,125 AMAZON VỞ KỊCH THỬ NGHIỆM 130 00:12:58,208 --> 00:12:59,916 - Chào. - Chào. 131 00:13:00,000 --> 00:13:01,833 - Ta ổn chứ? - Ta ổn. 132 00:13:03,958 --> 00:13:05,958 - Chúc may mắn. - Cảm ơn. 133 00:13:09,041 --> 00:13:10,791 Không giận việc hôm qua chứ? 134 00:13:12,208 --> 00:13:13,416 Không đâu. 135 00:13:14,916 --> 00:13:16,875 Tóc tôi thế nào? Trông đẹp không? 136 00:13:18,375 --> 00:13:19,375 Đẹp. 137 00:13:21,166 --> 00:13:23,416 Cậu định làm tóc thế nào? 138 00:13:31,958 --> 00:13:37,208 KỊCH BẢN VÀ ĐẠO DIỄN - CIHAN TAYLAN AMAZON 139 00:13:38,750 --> 00:13:40,250 - Hãy tận hưởng vở kịch. - Cảm ơn. 140 00:14:13,333 --> 00:14:15,208 - Chuyện gì vậy? - Tiếp tục đi. 141 00:14:20,916 --> 00:14:23,208 Tôi luôn đứng giữa hai dòng nước. 142 00:14:25,583 --> 00:14:27,750 Không biết có phải do tôi luôn thiếu quyết đoán 143 00:14:28,333 --> 00:14:30,958 hay do luôn phải tìm kiếm vì cảm giác 144 00:14:31,041 --> 00:14:34,208 rằng tôi chưa thực sự sống nếu chưa được trải nghiệm. 145 00:14:35,791 --> 00:14:38,791 Nhưng tôi luôn bị mắc kẹt giữa hai cực đối lập đó. 146 00:14:40,833 --> 00:14:42,833 Tôi phải chọn thứ gì hay sao? 147 00:14:43,750 --> 00:14:44,750 Không biết nữa. 148 00:14:46,250 --> 00:14:49,875 Tôi cực kỳ ngưỡng mộ những người có thể chọn một con đường. 149 00:14:50,458 --> 00:14:53,500 Những người nói: "Đây là điều tôi muốn, đây là mục tiêu của tôi". 150 00:14:53,583 --> 00:14:56,291 Hoặc những người nói: "Không bao giờ. Tôi ghét điều này". 151 00:14:59,000 --> 00:15:00,291 Tôi thấy như… 152 00:15:03,458 --> 00:15:04,916 lưỡi tôi bị trói lại, 153 00:15:06,208 --> 00:15:07,833 trái tim tôi nặng trĩu, 154 00:15:09,458 --> 00:15:10,541 và tâm trí đóng băng. 155 00:15:13,750 --> 00:15:17,041 Trong văn học còn có tên cho việc này, bạn biết không? 156 00:15:17,708 --> 00:15:20,791 Tôi là một người được chuẩn đoán và ghi nhận là bị mâu thuẫn nội tâm. 157 00:15:21,625 --> 00:15:23,666 Luôn có hai cảm giác trái ngược, 158 00:15:23,750 --> 00:15:27,750 hai cảm xúc, niềm tin và mong muốn đối lập cùng một lúc 159 00:15:27,833 --> 00:15:30,166 và tôi bị tê liệt. 160 00:15:30,250 --> 00:15:32,875 Mâu thuẫn nội tâm là không thể làm gì cả. 161 00:15:34,333 --> 00:15:39,083 Cảm giác như ở dưới đáy biển. 162 00:15:39,750 --> 00:15:40,958 Thiếu không khí. 163 00:15:43,416 --> 00:15:48,541 Chắc bạn đang thắc mắc. Không, có ai bảo cô ấy che đầu đâu. 164 00:15:49,833 --> 00:15:51,333 Vậy sao tôi lại làm thế? 165 00:15:52,500 --> 00:15:54,041 Vì một cảm giác thần thánh? 166 00:15:54,583 --> 00:15:57,625 Hay đó là để phản ứng vì mẹ tôi bị những cái nhìn phán xét? 167 00:15:58,125 --> 00:16:01,333 Hay đó là sự liên kết với phụ nữ ở quê tôi? Không biết nữa. 168 00:16:03,791 --> 00:16:05,875 Nhưng dù có biết câu trả lời… 169 00:16:09,458 --> 00:16:11,625 thì các bạn cũng không được nhìn tôi như thế. 170 00:16:14,083 --> 00:16:15,625 Đừng bao giờ quên điều đó. 171 00:16:20,708 --> 00:16:23,000 Đó là ngày đầu tiên tôi đến Istanbul. 172 00:16:25,375 --> 00:16:27,791 Hôm đó tôi không muốn che đầu chút nào. 173 00:16:29,666 --> 00:16:31,708 Tôi không định làm thế, 174 00:16:32,541 --> 00:16:35,416 đó là một việc làm vô thức, 175 00:16:35,500 --> 00:16:39,291 và đôi khi ta có thể quyết làm gì đó ngay cả khi rất bối rối. 176 00:16:40,541 --> 00:16:43,791 Có lẽ tôi sợ bị phân loại, 177 00:16:44,291 --> 00:16:48,458 bị đánh giá, bị gắn mác, và khắc sâu mãi vào tâm trí người khác. 178 00:16:51,041 --> 00:16:53,291 Vì thực ra tôi thích bay nhảy. 179 00:16:54,708 --> 00:16:55,916 Như quả bóng bay. 180 00:16:57,208 --> 00:17:01,916 Bóng bay có không khí bên trong. Nhưng không ai thấy hay chú ý đến nó. 181 00:17:02,916 --> 00:17:04,458 Họ chỉ nhìn bề ngoài thôi. 182 00:17:05,916 --> 00:17:08,916 Nên tôi sợ bị mắc kẹt trong những cái nhìn đó. 183 00:17:10,166 --> 00:17:13,041 Tôi muốn được hiểu không phân biệt như mọi người, 184 00:17:13,125 --> 00:17:15,250 cũng như bất cứ ai khác. 185 00:17:16,791 --> 00:17:19,041 Nên tôi đã tạo ra hai không gian cho mình. 186 00:17:21,333 --> 00:17:24,541 Và không thể phủ nhận là tôi xấu hổ, vì tôi rất xấu hổ. 187 00:17:26,250 --> 00:17:29,208 Để tìm điểm chung với thế giới bên ngoài, 188 00:17:29,291 --> 00:17:32,500 tôi đã run rẩy bỏ đi vài điều cốt lõi. 189 00:17:34,791 --> 00:17:37,458 Và giờ, khi nhìn lại… 190 00:17:39,458 --> 00:17:41,208 tôi trở nên khá chơi vơi. 191 00:17:43,166 --> 00:17:46,791 Và tôi còn không biết mình muốn tồn tại ở đâu nữa. 192 00:17:48,291 --> 00:17:49,500 Tôi chỉ biết 193 00:17:51,166 --> 00:17:52,708 lang thang bên trong chính mình. 194 00:17:53,958 --> 00:17:55,541 Chỉ tin vào một điều. 195 00:17:58,958 --> 00:18:01,166 Không phải mảnh vàng nào cũng tỏa sáng. 196 00:18:01,708 --> 00:18:05,250 Và không phải người lãng du nào cũng lạc lối. 197 00:18:06,291 --> 00:18:07,833 Vâng, đúng thế. 198 00:18:08,333 --> 00:18:10,125 Thảm họa chính là như thế. 199 00:18:10,208 --> 00:18:13,000 Chúng thường xảy ra khi mọi thứ đang tốt đẹp mà? 200 00:18:14,083 --> 00:18:19,416 Vì ai biết được những người nghĩ họ đang đi đúng hướng đứng ở đâu? 201 00:18:20,083 --> 00:18:26,208 Và ai biết được liệu rằng bị lạc, rằng nghi ngờ là một phần của con đường? 202 00:18:29,166 --> 00:18:34,583 Vì có thể mai tôi sẽ thức dậy và không biết mình muốn làm gì. 203 00:18:35,625 --> 00:18:41,291 Khăn trùm đầu, mũ lưỡi trai, đội áo mũ, đội tóc giả, hoặc trọc đầu. 204 00:18:43,041 --> 00:18:47,041 Điều duy nhất tôi biết là: "Lạy Allah, tôi vẫn có thể ra khỏi nhà". 205 00:18:48,583 --> 00:18:52,166 Nếu thảm họa là điểm dừng khi mọi thứ suôn sẻ, 206 00:18:52,791 --> 00:18:56,500 thì có lẽ phép màu sẽ được tìm thấy trên con đường đi lạc. 207 00:18:56,583 --> 00:18:57,916 Ai biết được? 208 00:19:00,166 --> 00:19:01,541 Tôi chỉ biết là… 209 00:19:04,041 --> 00:19:05,250 tôi vẫn là tôi. 210 00:19:07,541 --> 00:19:08,541 Zehra. 211 00:19:22,083 --> 00:19:23,333 Mọi người đến chưa? 212 00:19:31,500 --> 00:19:33,625 Được. Vậy… 213 00:19:35,208 --> 00:19:36,583 Tốt đấy. Ý tôi là… 214 00:19:37,458 --> 00:19:38,958 Không tệ lắm. 215 00:19:39,833 --> 00:19:43,125 Tất nhiên, tôi có ghi chú chi tiết cho mọi người. 216 00:19:44,125 --> 00:19:45,708 Nhưng để tôi nói điều này. 217 00:19:46,208 --> 00:19:49,833 Ở thời điểm này của vở kịch, 218 00:19:50,333 --> 00:19:54,000 ta không thể tùy ý thêm bớt như vậy, Zehra. 219 00:19:57,125 --> 00:19:59,250 Nhưng thưa Giáo sư, thầy nói: 220 00:19:59,333 --> 00:20:03,125 "Nếu bạn có kinh nghiệm trên sân khấu, thì hãy tận hưởng nó. 221 00:20:03,208 --> 00:20:08,125 - Sự liên tục không quan trọng…". - Đó là để diễn tập. Để diễn tập. 222 00:20:08,208 --> 00:20:11,041 Diễn tập là một phần của quá trình sáng tạo mà? 223 00:20:11,125 --> 00:20:13,416 Với khán giả. Đó là buổi diễn tập của vở kịch. 224 00:20:13,500 --> 00:20:17,041 Hai tuần nữa ta sẽ lặp lại những điều tương tự mà? 225 00:20:18,125 --> 00:20:19,416 Em có làm gì khác không? 226 00:20:21,458 --> 00:20:26,041 Mọi người được tự do tạo nhân vật họ muốn trong hai tuần đầu. 227 00:20:26,125 --> 00:20:27,583 Tôi có can thiệp không? 228 00:20:27,666 --> 00:20:31,583 Em không làm hỏng nhân vật khác, chỉ có đoạn độc thoại của em… 229 00:20:31,666 --> 00:20:34,708 Không, mỗi đoạn độc thoại ở đây đều ảnh hưởng đến người khác. 230 00:20:35,875 --> 00:20:39,375 Khi em diễn như vậy, khi chúng tôi thấy em diễn như vậy, 231 00:20:39,458 --> 00:20:40,791 Harun và tôi hoảng sợ. 232 00:20:41,375 --> 00:20:43,750 Hai người có một cảnh trong năm phút. 233 00:20:44,375 --> 00:20:47,333 Cậu ấy cũng cần phải đổi phản ứng chứ? Em biết đấy… 234 00:20:47,416 --> 00:20:53,125 Em cần coi trọng việc các nhân vật đối mặt với một nhân vật đội khăn trùm đầu 235 00:20:53,208 --> 00:20:55,958 sẽ phản ứng thế nào. Họ có liên quan đến nhau. 236 00:20:57,583 --> 00:20:59,458 "Họ có liên quan đến nhau"? 237 00:20:59,958 --> 00:21:03,958 Dĩ nhiên. Bộ não chúng ta có sự phân biệt mà, Zehra? Ý tôi là… 238 00:21:04,500 --> 00:21:09,166 Được, để tôi nói thế này. Hãy coi tôi là một nữ đạo diễn sân khấu. 239 00:21:10,416 --> 00:21:12,333 Được chứ? Các em làm được mà. 240 00:21:13,500 --> 00:21:15,041 Các em thấy điều gì? 241 00:21:15,875 --> 00:21:16,875 Xinh đẹp. 242 00:21:17,791 --> 00:21:21,958 Cảm ơn, nhưng đó không phải ý tôi. Tôi có đeo khăn trùm đầu không? 243 00:21:23,750 --> 00:21:24,875 Không. 244 00:21:28,166 --> 00:21:32,416 Đó là điều tôi muốn nói. Trong tâm trí ta có sẵn sự phân biệt. 245 00:21:32,500 --> 00:21:36,333 Ta đưa các nhân vật vào đó. Em đã làm rối điều đó. 246 00:21:38,000 --> 00:21:41,833 Ví dụ, lớp đó tên là gì nhỉ, Bách khoa thư Istanbul hả? 247 00:21:41,916 --> 00:21:43,833 Lớp của Giáo sư Özlem nhỉ? 248 00:21:44,583 --> 00:21:48,833 Cậu có tưởng tượng được Giáo sư Özlem đội khăn trùm đầu lên lớp không? 249 00:21:49,333 --> 00:21:52,041 Nhưng ta có thể tưởng tượng được cô nhân viên ở nhà ăn. 250 00:21:52,125 --> 00:21:53,208 Chính là thế. 251 00:21:53,291 --> 00:21:54,666 Vậy đây là chuyện đẳng cấp à? 252 00:21:54,750 --> 00:21:58,416 Tôi không chỉ nói về sự khác biệt kinh tế đơn thuần. 253 00:21:58,500 --> 00:22:01,333 Nói thật, tôi có thể tưởng tượng bất cứ ai theo mọi cách. 254 00:22:02,000 --> 00:22:04,375 Thật vô lý khi còn phải nói chuyện này. 255 00:22:04,458 --> 00:22:09,041 Doğukan, em đang nói gì vậy? Ta không định nói xấu ai ở đây cả. 256 00:22:09,791 --> 00:22:13,250 Ta không ủng hộ việc cấm điều gì cả. Đó là về sự nhất quán. 257 00:22:13,333 --> 00:22:15,875 Là nghệ sĩ, ta theo đuổi thực tế. 258 00:22:15,958 --> 00:22:20,041 Như đã nói, hãy đặt mọi người vào những vị trí nhất định. 259 00:22:20,541 --> 00:22:24,458 Không phải Zehra đã làm sai. Nhưng đến hôm nay cô ấy mới làm thế. 260 00:22:24,958 --> 00:22:27,458 Đây không phải nhân vật Zehra mà chúng ta đã luyện tập. 261 00:22:28,083 --> 00:22:30,000 Không thì có thể dùng một nhân vật hư cấu. 262 00:22:30,083 --> 00:22:32,000 Không phải thế là không được, 263 00:22:32,083 --> 00:22:34,708 nhưng cô ấy sẽ không diễn thế trong những cảnh tiếp theo. 264 00:22:34,791 --> 00:22:37,083 Hay nhân vật của Harun sẽ không nói những điều đó. 265 00:22:37,625 --> 00:22:40,791 Nếu nhân vật của Zehra là vai chính trong một chương trình, 266 00:22:40,875 --> 00:22:43,333 liệu biên kịch có đội khăn trùm đầu không? 267 00:22:43,416 --> 00:22:48,916 Hoặc nữ giám đốc người quyết định cho chương trình đó lên sóng sẽ thế nào? 268 00:22:49,416 --> 00:22:51,375 Có phải vì định kiến của mọi người? 269 00:22:51,458 --> 00:22:54,750 Còn định kiến của những người đội khăn trùm đầu thì sao? 270 00:22:55,375 --> 00:23:00,041 Đây là kết quả của việc họ từ chối công việc này vì lý do nào đó. 271 00:23:00,125 --> 00:23:04,208 Không tìm hiểu kỹ mà nói người ta thành kiến thì dễ lắm. 272 00:23:04,291 --> 00:23:06,375 Có lẽ nếu họ không như thế, 273 00:23:06,458 --> 00:23:10,166 thì người khác cũng không có thành kiến, phải không? 274 00:23:11,000 --> 00:23:12,208 Rõ ràng là vậy. 275 00:23:12,291 --> 00:23:14,791 Nhiều người đội khăn trùm đầu ở trường. 276 00:23:15,375 --> 00:23:17,208 Họ nên được làm gì họ muốn. 277 00:23:17,291 --> 00:23:22,083 Dù đời có cho họ cơ hội, tôn giáo của họ có cho họ nắm lấy không? 278 00:23:22,166 --> 00:23:26,416 Thôi, bỏ đi. Chuyện này đi quá xa rồi. 279 00:23:26,916 --> 00:23:30,541 Đó không phải chủ đề của chúng ta. Vấn đề là sự nhất quán trong vở kịch, nhé? 280 00:23:30,625 --> 00:23:31,625 Ý tôi là… 281 00:23:32,166 --> 00:23:35,541 Ta nên làm như kịch bản. Và kịch bản không như vậy. 282 00:23:36,625 --> 00:23:39,208 Dù sao thì. Muộn rồi và ta đều đã mệt. 283 00:23:39,916 --> 00:23:42,500 Ta sẽ quyết định nhân vật của Zehra thế nào. 284 00:23:43,375 --> 00:23:47,083 Lấy miếng xốp ở phía sau. Và lau ở đây cho sạch sẽ. 285 00:24:19,541 --> 00:24:23,291 Em đúng là một người kỳ lạ. 286 00:24:51,791 --> 00:24:53,916 Thật tuyệt, cô đã ở đây 25 năm. 287 00:25:22,583 --> 00:25:24,375 Đến thế gian này 288 00:25:24,875 --> 00:25:28,000 Thôi! Đừng làm thế! Làm ơn! 289 00:25:31,541 --> 00:25:32,541 Nhảy đi! 290 00:25:32,625 --> 00:25:36,416 Linh hồn tôi bùng cháy Linh hồn tôi không biết 291 00:25:37,041 --> 00:25:43,375 Tôi có một linh hồn Linh hồn tôi không nghĩ 292 00:25:43,875 --> 00:25:50,166 Linh hồn tôi là tình yêu Linh hồn tôi không thay đổi 293 00:25:50,791 --> 00:25:53,041 Linh hồn tôi 294 00:25:56,791 --> 00:26:01,583 Bùm bùm! Tiếng trống cuối cùng để kết chuyện này! Bùm! 295 00:26:04,083 --> 00:26:06,833 Dừng lại, bỏ xuống! Đừng! 296 00:26:14,125 --> 00:26:15,125 Tèn ten! 297 00:26:16,208 --> 00:26:17,375 Cháu hoảng quá. 298 00:26:28,208 --> 00:26:29,250 Dừng lại. 299 00:26:54,083 --> 00:26:55,041 Nhẹ thôi. 300 00:26:55,125 --> 00:26:58,083 - Cẩn thận, chúng rất dễ vỡ. - Đưa tôi. Được rồi. 301 00:27:01,541 --> 00:27:04,583 DỄ VỠ 302 00:27:06,208 --> 00:27:07,208 Emel. 303 00:27:10,125 --> 00:27:13,041 Trong đó có giấy tờ. Xem nó có quan trọng không. 304 00:27:17,166 --> 00:27:21,375 - Đồ đạc thì sao, Emel? - Không còn gì cả, đem hết đi. 305 00:27:23,166 --> 00:27:25,291 Em định làm gì? Em sẽ đi đâu? 306 00:27:26,500 --> 00:27:28,625 Em tự lo cho mình được mà. 307 00:27:30,041 --> 00:27:33,166 Mẹ? Còn mẹ thì sao? Còn gia đình mình? 308 00:27:34,083 --> 00:27:35,500 Ai lo cho người ấy. 309 00:27:36,416 --> 00:27:39,083 Em không còn gì để cống hiến cho nhà này nữa. 310 00:27:42,750 --> 00:27:43,750 Emel. 311 00:27:48,291 --> 00:27:52,250 Emel. Emel, nghe chị nói được không? Nghe này. Làm ơn, hãy nghe chị. 312 00:27:52,333 --> 00:27:54,708 Bỏ đi. Đặt nó ở đâu đó. Bỏ nó xuống. 313 00:27:54,791 --> 00:27:56,208 - Được rồi. - Bỏ xuống. 314 00:27:59,958 --> 00:28:02,458 Chị định nói gì? Chị định đòi hỏi gì ở em? 315 00:28:14,666 --> 00:28:16,083 Chị hiểu em. 316 00:28:19,583 --> 00:28:21,250 Em muốn làm gì thì làm. 317 00:28:22,000 --> 00:28:23,250 Muốn sao cũng được. 318 00:28:25,750 --> 00:28:27,041 Chị sẽ lo được. 319 00:28:28,791 --> 00:28:29,958 Chị định làm gì? 320 00:28:31,500 --> 00:28:32,541 Không biết nữa. 321 00:28:34,041 --> 00:28:35,833 Chị sẽ tìm cách chăm sóc mẹ. 322 00:28:37,125 --> 00:28:38,625 Chị sẽ không đi Pháp à? 323 00:28:43,916 --> 00:28:45,333 Chị sẽ không đi, nếu cần. 324 00:28:50,666 --> 00:28:53,375 Chị sẽ không tạo gánh nặng cho em. Đừng lo. 325 00:28:55,666 --> 00:28:56,833 Lại đây. 326 00:29:01,666 --> 00:29:03,541 Emel, chị yêu em rất nhiều. 327 00:29:07,458 --> 00:29:08,708 Sevinç. 328 00:29:09,208 --> 00:29:12,583 - Sevinç. - Không phải Sevinç, mẹ. Đó là Emel. 329 00:29:14,208 --> 00:29:16,833 - Emel? - Emel. Vâng, con gái mẹ, Emel. 330 00:29:21,541 --> 00:29:23,958 - Dọn đồ đạc và đi thôi. - Được rồi, mẹ. 331 00:29:24,041 --> 00:29:25,541 - Đến chỗ Sevinç. - Được. 332 00:29:27,250 --> 00:29:29,000 - Mình sẽ đến chỗ Sevinç. - Được. 333 00:29:29,583 --> 00:29:32,000 - Đi thôi. - Được rồi, mẹ. 334 00:29:51,791 --> 00:29:52,791 Diego. 335 00:30:04,875 --> 00:30:06,541 - Diego! - Zehra? 336 00:30:07,416 --> 00:30:08,416 Tìm được Diego rồi! 337 00:30:08,500 --> 00:30:09,916 - Diego? - Có thế chứ! 338 00:30:10,000 --> 00:30:11,666 - Đừng có đùa! - Là nó đấy. Nhìn kìa. 339 00:30:11,750 --> 00:30:13,958 - Chắc giống nhau thôi. - Là nó. Chắc chắn. 340 00:30:14,041 --> 00:30:15,041 Để cô xem nào. 341 00:30:16,541 --> 00:30:18,958 Diego. Cậu bé của tôi. 342 00:30:19,541 --> 00:30:20,541 Diego! 343 00:30:20,625 --> 00:30:21,666 - Mèo con ơi. - Ra đi. 344 00:30:21,750 --> 00:30:24,208 Diego, là con à? Con yêu. 345 00:30:28,500 --> 00:30:31,208 Đến đây. Mèo con. Lại đây. 346 00:30:32,500 --> 00:30:37,208 Nhìn con kìa. Lại đây. Nặng thế này đúng là Diego rồi. 347 00:30:37,291 --> 00:30:40,708 - Đúng là chú nhóc rồi. - Thật sao? 348 00:30:41,458 --> 00:30:43,291 Đúng. Đúng rồi! Diego. 349 00:30:44,041 --> 00:30:48,625 Con đã ở đâu? Con đã đi đâu? 350 00:31:21,166 --> 00:31:22,166 Có chuyện gì vậy? 351 00:31:26,458 --> 00:31:28,125 Cô đang nghĩ về Diego. 352 00:31:31,166 --> 00:31:35,333 Nó rất nhớ cô. Hai người sẽ không bao giờ xa nhau nữa. 353 00:31:36,833 --> 00:31:39,208 - Không dễ thế đâu. - Tại sao? 354 00:31:40,041 --> 00:31:42,291 Diego không thể đi xa được nữa. 355 00:31:43,625 --> 00:31:44,541 Vì sao? 356 00:31:45,375 --> 00:31:50,500 Vì nó là một con mèo già. Ở tuổi này, bắt nó đi xa sẽ rất khổ. 357 00:31:52,041 --> 00:31:56,708 Đừng lo, hẳn nó đã đi hoang nhiều rồi. Nó sẽ ổn thôi. 358 00:32:03,583 --> 00:32:05,333 - Xin chào? - Chào, Nesrin? 359 00:32:05,916 --> 00:32:06,916 Louis? 360 00:32:07,000 --> 00:32:11,416 Kết quả thi chính thức đã đến qua email hôm nay. 361 00:32:11,500 --> 00:32:14,958 - Nhưng anh muốn nói riêng với em. - Được. 362 00:32:15,041 --> 00:32:20,041 Anh muốn cho em biết chuyện mình đã có thật tuyệt vời. 363 00:32:20,541 --> 00:32:22,958 Vâng, dĩ nhiên rồi. 364 00:32:25,291 --> 00:32:29,625 Em đã vượt qua kỳ thi. Với số điểm rất cao. 365 00:32:30,875 --> 00:32:31,916 Thật hả? 366 00:32:32,958 --> 00:32:33,958 Lên đường may mắn nhé. 367 00:32:34,833 --> 00:32:37,833 Cảm ơn. Cảm ơn vì tất cả, Louis. 368 00:32:40,291 --> 00:32:41,291 Chuyện gì thế ạ? 369 00:32:44,833 --> 00:32:49,583 Nếu cô đi, cháu sẽ lo cho Diego chứ? 370 00:32:53,083 --> 00:32:57,291 Dĩ nhiên rồi, dù cháu không chắc có lo được cho mình không, nhưng… 371 00:32:57,375 --> 00:32:59,666 Nhưng chắc cháu sẽ tìm cho nó một chỗ. 372 00:32:59,750 --> 00:33:01,791 Sao cháu không ở lại đây với nó? 373 00:33:03,291 --> 00:33:04,833 Cô không bán nhà sao? 374 00:33:05,958 --> 00:33:08,125 Nếu cháu lo cho Diego thì không. 375 00:33:11,458 --> 00:33:12,458 Thật sao? 376 00:33:12,541 --> 00:33:13,666 Zehra. 377 00:33:15,833 --> 00:33:16,833 Thật hả? 378 00:33:18,083 --> 00:33:19,333 Cô đã đỗ rồi. 379 00:33:26,708 --> 00:33:30,041 Chúc mừng cô! Cháu không ngạc nhiên đâu. 380 00:33:30,125 --> 00:33:31,375 Cháu biết ngay mà. 381 00:33:33,208 --> 00:33:37,041 Các em. Đây là buổi học cuối cùng. 382 00:33:37,541 --> 00:33:40,541 Tôi biết đây không phải là lớp học bình thường. 383 00:33:40,625 --> 00:33:43,750 Tôi còn nghe các em nói với nhau 384 00:33:43,833 --> 00:33:46,708 liệu đây là lớp kiến trúc hay văn học. 385 00:33:46,791 --> 00:33:49,708 Nhưng tôi muốn nghĩ là các em hiểu ý tôi. 386 00:33:49,791 --> 00:33:52,708 Chắc khi các em thiết kế dự án tương lai của mình, 387 00:33:52,791 --> 00:33:55,875 các em sẽ nhớ bài tập này và có hành động hợp lý, 388 00:33:55,958 --> 00:34:00,208 với ý nghĩ rằng các em có thể nằm trong bách khoa thư của ai đó. 389 00:34:00,291 --> 00:34:04,833 Dù thời gian và con người đã gây nhiều thiệt hại cho thành phố, 390 00:34:04,916 --> 00:34:06,833 nhưng Istanbul vẫn đáng yêu. 391 00:34:06,916 --> 00:34:11,041 Nhưng tôi sẽ yêu cầu các em hãy nhớ về Istanbul và hãy để nó thở. 392 00:34:11,125 --> 00:34:14,125 Vì sự thật là, thành phố này rất ngột ngạt. 393 00:34:14,208 --> 00:34:18,250 Nhưng để làm được thế, các em cần có vị trí của riêng mình. 394 00:34:18,958 --> 00:34:20,708 Điều gì ảnh hưởng nhất đến các em? 395 00:34:21,541 --> 00:34:24,916 Chữ cái của các em là gì? 396 00:34:25,416 --> 00:34:29,500 Được, giờ hãy chia sẻ đi. 397 00:34:30,166 --> 00:34:34,958 Có lẽ các em chọn chung một chỗ. Hoặc đã khám phá ra những địa điểm mới. 398 00:34:37,416 --> 00:34:38,916 Mời em. 399 00:34:49,000 --> 00:34:51,750 Chữ N. Nhà của Nesrin. 400 00:34:54,291 --> 00:34:57,041 Trong từ điển này, từ này là dành cho Nesrin. 401 00:34:57,833 --> 00:34:59,541 "Ý nghĩa của cái tên Nesrin, 402 00:34:59,625 --> 00:35:02,458 được chuyển từ tiếng Ba Tư sang tiếng ta, là hoa hồng dại. 403 00:35:02,541 --> 00:35:07,208 Tên này có vẻ là 'Nasrin' trong tiếng Ottoman. 404 00:35:07,291 --> 00:35:11,750 Đặc biệt trong thơ Diwan, thường được nhắc đến cùng hoa hồng và hoa tulip, 405 00:35:11,833 --> 00:35:16,333 Nesrin tượng trưng cho khao khát yêu thương và nỗi đau của tình yêu". 406 00:35:16,416 --> 00:35:19,708 Nhà. "Ngôi nhà là một tòa nhà nơi mọi người sống, 407 00:35:20,583 --> 00:35:23,916 có tường bao quanh, chia thành các phòng, 408 00:35:24,416 --> 00:35:27,958 có mái nhà riêng và đôi khi là một khu vườn, 409 00:35:28,041 --> 00:35:30,541 và được làm bằng gỗ, đất, hoặc bê tông". 410 00:35:30,625 --> 00:35:34,250 Nhà của Nesrin. Căn hộ Rüyam ở Mũi Moda, 411 00:35:34,333 --> 00:35:37,666 được xây vào năm 1968, đáng chú ý vì mặt tiền của nó, 412 00:35:37,750 --> 00:35:40,291 với cửa sổ rộng và thiết kế bồn hoa, 413 00:35:40,791 --> 00:35:45,791 và nó có tỷ lệ tương ứng với đường phố ở quy mô phù hợp với con người. 414 00:35:45,875 --> 00:35:49,208 Ở đây tôi bắt đầu viết Bách khoa thư Istanbul của mình. 415 00:35:50,041 --> 00:35:52,625 Con mèo của Istanbul. Diego. 416 00:35:52,708 --> 00:35:56,333 Chú mèo khôn ngoan. Tôi học được nhiều điều về cuộc đời từ nó. 417 00:35:56,416 --> 00:35:59,041 Nó biết khi nào thì đi lạc và khi nào thì về, 418 00:35:59,125 --> 00:36:01,208 và nó đối mặt với hậu quả lớn. 419 00:36:01,875 --> 00:36:05,833 Sinh viên khoa học, con trai của một công chức thế tục. Harun. 420 00:36:07,000 --> 00:36:09,958 Anh ấy tràn đầy sức sống với nguồn năng lượng không bao giờ cạn. 421 00:36:10,041 --> 00:36:12,541 Anh biết khi nào em thấy thế nhất không? 422 00:36:13,250 --> 00:36:15,458 Là khi em chạm vào cổ anh dưới biển. 423 00:36:16,875 --> 00:36:19,625 Em không giải thích được. Anh phải thử mà xem. 424 00:36:20,125 --> 00:36:22,083 Rồi điều kỳ lạ nhất đã xảy ra. 425 00:36:22,916 --> 00:36:27,291 Email hẹn trước của chúng tôi đã đến. Tôi sẽ giữ điều Harun đã viết cho mình. 426 00:36:27,375 --> 00:36:29,125 Nhưng tôi đã gửi cho anh ấy cái này. 427 00:36:29,916 --> 00:36:31,625 "Bức thư gửi tương lai. 428 00:36:32,125 --> 00:36:37,083 Anh có nhận ra mình đang du hành thời gian không? Tất nhiên rồi. 429 00:36:37,875 --> 00:36:41,208 Anh đã biến Istanbul thành một chuyến đi trong thiên hà. 430 00:36:41,291 --> 00:36:44,791 Khi anh nắm tay em và cùng qua cổng chuyển dịch ở Istiklal. 431 00:36:45,750 --> 00:36:48,458 Anh giống như khoảnh khắc một ngôi sao phát nổ, Harun. 432 00:36:48,541 --> 00:36:52,250 Em kinh ngạc với nhiệt huyết của anh, nhưng em không hiểu, chính xác anh là gì? 433 00:36:52,333 --> 00:36:54,291 Là sao Thiên lang hay sao Chức nữ? 434 00:36:54,375 --> 00:36:59,000 Em chỉ biết, anh là nguồn sáng rực rỡ và em không thể nhìn đi chỗ khác được". 435 00:36:59,500 --> 00:37:02,083 Ông công chức. Serdar. 436 00:37:02,166 --> 00:37:06,708 Chúng tôi gặp nhau khi ông ấy khỏi ung thư, điều tôi nghĩ là không đúng. 437 00:37:06,791 --> 00:37:10,833 Lần đầu tôi gặp ông ấy, với bề ngoài chững chạc, 438 00:37:10,916 --> 00:37:14,708 ông ấy có những cảm xúc kìm nén sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. 439 00:37:15,541 --> 00:37:18,291 Cô gái thế hệ gen Y. Emel. 440 00:37:18,791 --> 00:37:21,375 Cô ấy là một trong những người kỳ lạ nhất mà tôi biết. 441 00:37:21,916 --> 00:37:25,583 Tôi coi cô ấy là người giấu vẻ đẹp của mình trong bóng tối, 442 00:37:25,666 --> 00:37:29,583 cơ thể cô ấy thể hiện nội tâm phức tạp bên trong. 443 00:37:30,083 --> 00:37:33,875 Nhà giáo đã nghỉ hưu. Bà Nazife hay còn gọi là bà cô. 444 00:37:34,708 --> 00:37:36,625 Bà ấy như một loại phấn cũ. 445 00:37:37,500 --> 00:37:40,708 Che đậy ta trong sự quen thuộc nhẹ nhàng và hoài cổ. 446 00:37:41,458 --> 00:37:45,958 Nhưng chắc chắn ngày xưa bà ấy thực sự rất đẹp. 447 00:37:46,583 --> 00:37:49,000 Bà ấy chia bản thân mình cho các con gái. 448 00:37:49,958 --> 00:37:55,291 Bà ấy đã cho Emel sóng gió và bão táp và dành sự yên tĩnh của biển cho Nesrin. 449 00:37:55,791 --> 00:37:58,750 Tuy nhiên, bà Nazife sâu sắc hơn cả hai cộng lại. 450 00:37:59,333 --> 00:38:01,250 Tôi tự hỏi có phải là tình mẹ là thế. 451 00:38:01,750 --> 00:38:04,250 Là lớn hơn cả những gì mình cho đi. 452 00:38:07,625 --> 00:38:10,583 Cô gái sùng đạo ở trường đại học. Fatıma. 453 00:38:17,750 --> 00:38:20,125 Những sinh viên lo lắng về tương lai của mình. 454 00:38:20,625 --> 00:38:22,583 Phải, bộ ba của nhóm chúng tôi. 455 00:38:23,708 --> 00:38:24,750 Tôi yêu các bạn. 456 00:38:34,291 --> 00:38:35,583 Bác sĩ phẫu thuật tim mạch. 457 00:38:38,083 --> 00:38:40,166 Nữ anh hùng thực sự của tôi là… 458 00:38:42,166 --> 00:38:43,208 Nesrin, dĩ nhiên. 459 00:38:43,291 --> 00:38:45,833 Lần đầu tôi gặp cô ấy, thật khó để nhận ra 460 00:38:45,916 --> 00:38:49,458 liệu sự mệt mỏi rõ ràng của cô ấy là do những ca phẫu thuật 461 00:38:49,541 --> 00:38:52,250 hay nét khắc khổ đã in hằn trên mặt cô ấy. 462 00:38:52,333 --> 00:38:56,166 Cô ấy như đã trải qua mọi thứ mình cần 463 00:38:56,250 --> 00:38:59,875 để vẫn thầm tin vào hy vọng của phép màu 464 00:38:59,958 --> 00:39:01,708 dù luôn chịu sự mệt mỏi đó. 465 00:39:01,791 --> 00:39:05,208 Rồi Nesrin trở thành Nesrin của tôi. 466 00:39:08,750 --> 00:39:10,166 BÁCH KHOA THƯ ISTANBUL 467 00:39:48,166 --> 00:39:51,708 Quả bóng bay đã ở đó vào ngày cháu đến. Nhìn này, cháu đã quay được nó. 468 00:40:06,250 --> 00:40:08,125 Cảm ơn lần nữa vì 469 00:40:09,041 --> 00:40:10,750 món quà đặc biệt này. 470 00:40:11,791 --> 00:40:12,916 Cháu luôn như vậy. 471 00:40:14,125 --> 00:40:15,750 Cảm ơn cô. 472 00:40:18,000 --> 00:40:20,750 Nó đã giúp cháu hiểu rất nhiều về Istanbul. 473 00:40:20,833 --> 00:40:23,416 Hy vọng nó sẽ giúp cô luôn nhớ đến nó. 474 00:40:34,541 --> 00:40:36,791 Và đây là Istanbul trong mắt cô. 475 00:40:38,166 --> 00:40:39,875 Cô đã in nó cho cháu. 476 00:40:48,083 --> 00:40:49,291 Cháu nhớ cái này. 477 00:41:10,625 --> 00:41:11,958 Thật vui vì đã gặp cô. 478 00:41:13,583 --> 00:41:15,416 Thật vui vì cháu đã đến với cô. 479 00:41:26,416 --> 00:41:27,750 Bảo trọng nhé. 480 00:41:45,041 --> 00:41:46,500 Lúc nào cô đến cũng được mà. 481 00:42:34,333 --> 00:42:41,333 Chuyến bay số 955 từ đảo Síp đã hạ cánh xuống sân bay. 482 00:42:43,833 --> 00:42:49,166 Chuyến bay số 955 từ đảo Síp đã hạ cánh xuống sân bay. 483 00:42:52,208 --> 00:42:53,208 Mẹ? 484 00:42:57,083 --> 00:42:58,166 Mẹ đến muộn rồi. 485 00:43:01,333 --> 00:43:02,875 Nesrin vừa đi rồi. 486 00:43:06,125 --> 00:43:07,125 Nesrin. 487 00:43:11,750 --> 00:43:13,125 Con rất giống cô ấy. 488 00:43:15,291 --> 00:43:16,666 Con cũng giống mẹ nữa. 489 00:46:50,500 --> 00:46:55,500 Biên dịch: Adam Vu