1 00:00:01,751 --> 00:00:03,962 Học đại học ở Tokyo? 2 00:00:04,045 --> 00:00:07,298 Cũng được thôi, nhưng sao con lại muốn lên đó? 3 00:00:09,009 --> 00:00:10,927 Làm cho công ty sản xuất à? 4 00:00:11,010 --> 00:00:14,389 Con thật sự muốn làm công việc đó ư? 5 00:00:15,223 --> 00:00:19,352 Tìm cho mình một ước mơ đi, Akira. Mơ cho lớn vào. 6 00:00:19,978 --> 00:00:24,023 Đàn ông mà không có ước mơ thì chẳng hơn gì một con sứa cả. 7 00:00:24,774 --> 00:00:26,359 Nói như bố biết tuốt. 8 00:00:27,360 --> 00:00:28,945 Bố cũng chỉ là… 9 00:00:29,821 --> 00:00:31,573 một gã nông dân thôi. 10 00:02:03,164 --> 00:02:06,376 Chà! Gần đến quê của Akira rồi! 11 00:02:06,459 --> 00:02:09,045 Mong là bố mẹ anh vẫn bình an. 12 00:02:09,129 --> 00:02:10,296 Họ ổn mà! 13 00:02:10,380 --> 00:02:12,882 Bố mẹ tôi không dễ gục ngã thế đâu! 14 00:02:12,966 --> 00:02:16,427 Bạn chí cốt như tao phải ra mắt cho hoành tráng mới được! 15 00:02:16,511 --> 00:02:18,638 Tao sẽ tấu hài một câu! 16 00:02:18,721 --> 00:02:21,641 Tao sẽ trần truồng để gây chú ý. 17 00:02:22,308 --> 00:02:25,186 Ba năm rồi anh mới về thăm bố mẹ nhỉ? 18 00:02:25,728 --> 00:02:28,022 Đừng nói là anh đang hồi hộp đấy. 19 00:02:28,106 --> 00:02:30,275 Đâu! Làm gì có! 20 00:02:31,401 --> 00:02:34,863 Thật ra thì cũng có hơi ngại một chút. 21 00:02:36,239 --> 00:02:39,826 Giờ mình nghỉ việc rồi, không biết ăn nói sao khi gặp bố nữa. 22 00:02:39,909 --> 00:02:40,743 Akira! 23 00:02:47,959 --> 00:02:48,960 Chuyện gì đây? 24 00:02:50,128 --> 00:02:51,337 Để tôi đi xem sao! 25 00:02:59,012 --> 00:03:00,346 Xác sống. 26 00:03:00,930 --> 00:03:03,933 Làng anh nằm ở bên kia đường hầm nhỉ? 27 00:03:04,017 --> 00:03:06,603 - Có khi nào… - Người dân đã… 28 00:03:07,645 --> 00:03:12,275 Không. Không ai ở đây trông quen cả. 29 00:03:19,032 --> 00:03:21,784 Giờ không đi xuyên hầm được nữa, 30 00:03:21,868 --> 00:03:23,870 thì chỉ còn một cách để đi tiếp. 31 00:03:24,537 --> 00:03:27,457 Chúng ta sẽ băng qua rừng và đi qua bên kia núi. 32 00:03:39,219 --> 00:03:40,386 Đừng lo. 33 00:03:42,263 --> 00:03:45,141 Cả hai lối đường hầm đều bị bịt kín. 34 00:03:45,808 --> 00:03:50,438 Có lẽ họ đã kịp chặn đường bọn xác sống đến từ thành phố. 35 00:03:50,647 --> 00:03:53,358 Chắc chắn dân làng vẫn bình an. 36 00:03:55,777 --> 00:03:58,154 - Tiếng hét? - Đến từ đâu thế? 37 00:04:00,448 --> 00:04:02,158 Tránh đường! 38 00:04:02,450 --> 00:04:03,785 Heo rừng xác sống? 39 00:04:03,868 --> 00:04:04,702 Nằm xuống! 40 00:04:05,578 --> 00:04:07,205 Ta tới đây! 41 00:04:15,964 --> 00:04:17,548 Bác có sao không? 42 00:04:19,592 --> 00:04:22,387 Các cháu đã cứu bác một mạng đó! 43 00:04:22,470 --> 00:04:25,807 Bác là Masaru Kumano! Rất vui được gặp mấy đứa! 44 00:04:28,518 --> 00:04:31,354 Bác Kumano, bác làm gì sâu trong rừng này vậy? 45 00:04:31,521 --> 00:04:35,108 Bác làm gì à? Bọn quái vật chiếm cả thành phố rồi. 46 00:04:35,275 --> 00:04:38,987 Bác đi tìm chỗ trú an toàn và cuối cùng chọn ở lại đây! 47 00:04:39,070 --> 00:04:41,614 Không biết quái thú heo kia ở đâu ra! 48 00:04:41,990 --> 00:04:45,410 Người ở đâu thì nhà ở đó! Cháu hiểu rồi! 49 00:04:45,660 --> 00:04:48,746 Nhưng cũng không thể sống trong rừng được! 50 00:04:53,209 --> 00:04:54,502 Đây là… 51 00:04:54,585 --> 00:04:55,712 Có lẽ nào? 52 00:04:55,920 --> 00:04:58,339 Đây là nhà trên cây! 53 00:04:58,423 --> 00:05:01,592 Dù gì thì bác cũng là một thợ mộc lão làng mà! 54 00:05:02,010 --> 00:05:04,304 Không có nhà? Dễ ợt, bác có thể xây một căn! 55 00:05:06,055 --> 00:05:07,765 Xem tình hình hiện tại thì… 56 00:05:07,849 --> 00:05:08,891 23. XÂY NHÀ TRÊN CÂY 57 00:05:08,975 --> 00:05:10,476 Thợ mộc Nhật Bản! 58 00:05:10,560 --> 00:05:12,645 Đây là một cây sồi! 59 00:05:13,396 --> 00:05:18,234 Cây sồi có cành to và dày nên thích hợp làm trụ nhà chính. 60 00:05:18,401 --> 00:05:20,236 Cây phía Nam thì dễ mục quá! 61 00:05:20,320 --> 00:05:23,364 Nhưng ta có thể tìm được cây phía Bắc ở khu này! 62 00:05:23,448 --> 00:05:25,199 Xét theo tình hình toàn cầu, 63 00:05:25,283 --> 00:05:27,618 thì đây là khu rừng hiếm có khó tìm đó! 64 00:05:27,702 --> 00:05:31,831 Bác Kumano, heo xác sống có thể tấn công trước khi bác dựng nhà xong. 65 00:05:31,914 --> 00:05:35,168 Đây là việc gấp rút. Có thêm người giúp thì tốt hơn ạ. 66 00:05:35,251 --> 00:05:37,003 Chà, chắc rồi… 67 00:05:37,086 --> 00:05:40,465 Ta cũng đang gấp rút đến xem tình hình bố mẹ anh mà. 68 00:05:40,548 --> 00:05:43,843 Sao ta có thể bỏ mặc người trong cơn nguy cấp chứ! 69 00:05:43,926 --> 00:05:46,095 Có tâm chút đi, Shizuka! 70 00:05:46,220 --> 00:05:50,475 Căn cứ bí mật nơi ta có thể dang cánh bỏ lại thế giới ở bên dưới! 71 00:05:50,558 --> 00:05:52,268 Tòa nhà hòa mình với tự nhiên, 72 00:05:52,351 --> 00:05:54,645 tận dụng sức mạnh của cây cối! 73 00:05:54,729 --> 00:05:56,522 Thiết kế tùy ý không bó buộc! 74 00:05:56,606 --> 00:05:58,900 Thỏa sức tưởng tượng và chơi đùa! 75 00:05:58,983 --> 00:06:01,194 Căn nhà mơ ước treo giữa không trung! 76 00:06:01,277 --> 00:06:02,653 Một căn nhà trên cây! 77 00:06:02,737 --> 00:06:07,992 Được chứ? Ta chỉ sống một lần trên đời. Có thể tự tay xây nhà trên cây chứ? 78 00:06:08,076 --> 00:06:09,619 Đúng là một ý tuyệt vời. 79 00:06:10,495 --> 00:06:14,457 Bác không hiểu chuyện gì đang xảy ra lắm, nhưng nhờ mấy đứa nhé! 80 00:06:18,002 --> 00:06:19,837 {\an8}TIN TƯỞNG - YÊU MẾN - TIẾT LỘ 81 00:06:19,921 --> 00:06:21,631 Yêu mến. Đồng cảm. 82 00:06:21,756 --> 00:06:23,758 Thật tình, sao cánh đàn ông luôn… 83 00:06:23,841 --> 00:06:24,884 Làm được rồi! 84 00:06:26,302 --> 00:06:27,303 Một cái ống? 85 00:06:27,386 --> 00:06:31,140 Chỉ nhìn bằng mắt thôi thì khó đánh giá độ bằng phẳng của cây. 86 00:06:31,224 --> 00:06:34,352 Ta sẽ kiểm tra thông qua mực nước đã đổ vào trong ống. 87 00:06:35,770 --> 00:06:36,771 Tuyệt quá! 88 00:06:36,854 --> 00:06:38,606 Ra là vậy. Bác nói đúng! 89 00:06:38,689 --> 00:06:41,943 Nhìn thôi thì tưởng bằng nhau nhưng bên cháu lệch hẳn! 90 00:06:42,401 --> 00:06:45,321 Nếu đặt ốc vít và bu lông vào đúng vị trí 91 00:06:45,404 --> 00:06:46,989 thì sẽ không hại thân cây! 92 00:06:47,865 --> 00:06:48,866 - Dạ! - Dạ! 93 00:06:48,950 --> 00:06:51,369 Các tấm ván nên cách nhau 5 cm 94 00:06:51,452 --> 00:06:53,496 thì lá rụng sẽ không bị kẹt giữa! 95 00:06:53,579 --> 00:06:54,622 - Dạ! - Dạ! 96 00:06:54,705 --> 00:06:58,626 Mỗi cây lại nên áp dụng một cách xây khác nhau. 97 00:06:58,709 --> 00:07:01,963 Nhìn vào cây thì sẽ biết nên xây kiểu gì, 98 00:07:02,046 --> 00:07:03,631 và thành phẩm sẽ ra sao. 99 00:07:04,215 --> 00:07:07,510 Nếu còn lăn tăn thì cứ hỏi khu rừng. 100 00:07:07,593 --> 00:07:08,469 Khu rừng? 101 00:07:09,428 --> 00:07:10,430 Đúng vậy! 102 00:07:11,013 --> 00:07:13,850 Cây cối là nền móng của nhà cây. 103 00:07:13,933 --> 00:07:16,853 Nếu cây trụ khô héo thì nhà cũng hỏng theo. 104 00:07:17,520 --> 00:07:21,941 Khi nghĩ đến cây, hãy nghĩ đến cả cây cối và đất đai ở quanh nó. 105 00:07:22,024 --> 00:07:26,779 Như vậy các cháu sẽ học được cách lưu tâm hơn đến khu rừng. 106 00:07:27,530 --> 00:07:31,033 Và đó là cách để nghe thấy tiếng gọi của núi rừng. 107 00:07:39,208 --> 00:07:43,087 Mình thấy bản thân vừa lĩnh hội được một điều cực kỳ sâu sắc. 108 00:07:44,630 --> 00:07:48,801 Khi nghĩ đến cây, hãy nghĩ đến cả cây cối và đất đai ở quanh nó. 109 00:07:48,885 --> 00:07:52,555 Như vậy ta sẽ học được cách lưu tâm hơn đến khu rừng. 110 00:07:53,556 --> 00:07:56,559 Và đó là cách để nghe thấy tiếng gọi của núi rừng. 111 00:07:59,687 --> 00:08:00,688 Vậy chẳng lẽ… 112 00:08:01,439 --> 00:08:05,276 nếu ta biết quan tâm bản thân và những người xung quanh, 113 00:08:06,110 --> 00:08:08,946 ta sẽ học được cách lưu tâm đến thế gian? 114 00:08:10,281 --> 00:08:13,951 Vậy, đến cái ngày mình nghe thấy tiếng gọi của thế giới này, 115 00:08:15,369 --> 00:08:19,123 mình sẽ viết tiếp gì vào danh sách đây? 116 00:08:21,042 --> 00:08:24,587 Chà, cháu đúng là có khiếu thật đó! 117 00:08:24,670 --> 00:08:27,340 Dạ? Thật ạ? Cảm ơn bác! 118 00:08:27,423 --> 00:08:31,052 Từ bé, cháu vẫn luôn mơ có một căn nhà trên cây rồi. 119 00:08:32,386 --> 00:08:33,846 Vậy thì tốt quá! 120 00:08:33,930 --> 00:08:35,264 Nghĩ lại thì, 121 00:08:35,348 --> 00:08:39,602 hồi bé, con trai bác cũng hay nài nỉ bác xây cho nó một căn. 122 00:08:39,685 --> 00:08:40,520 Ra vậy! 123 00:08:40,603 --> 00:08:42,605 Giờ con trai bác ở đâu ạ? 124 00:08:47,652 --> 00:08:48,694 Bác Kumano? 125 00:08:50,071 --> 00:08:54,116 Con trai bác đã bị mẹ nó cắn ngay trước mặt bác. 126 00:08:55,076 --> 00:08:58,079 Nên bác đành phải tự tay xử lý cả hai mẹ con. 127 00:08:58,955 --> 00:09:00,581 Bác tưởng chờ một thời gian, 128 00:09:00,665 --> 00:09:05,878 đợi con trai lớn lên và bác về hưu rồi hai bố con sẽ cùng xây nhà trên cây. 129 00:09:06,754 --> 00:09:10,758 Nhân gian có câu khi đủ khả năng báo hiếu bố mẹ thì đã trễ rồi. 130 00:09:11,926 --> 00:09:15,137 Hóa ra cũng có thể áp dụng cho chiều ngược lại. 131 00:09:17,431 --> 00:09:18,391 Xin lỗi cháu. 132 00:09:23,813 --> 00:09:27,400 Có cháu giúp bác mà. Mình cùng hoàn thành nó nào. 133 00:09:29,652 --> 00:09:30,778 Cảm ơn cháu. 134 00:09:31,988 --> 00:09:34,991 Được rồi! Chỉ còn một chút nữa là xong! 135 00:09:35,074 --> 00:09:37,034 Cùng cố hết sức nào! 136 00:09:42,748 --> 00:09:47,253 Xây xong nhà trên cây rồi! 137 00:09:47,336 --> 00:09:50,673 Đây là căn nhà trên cây tuyệt nhất! 138 00:09:51,257 --> 00:09:53,843 Đồ hộp này ngon quá đi! 139 00:09:53,926 --> 00:09:56,429 Lấy đống này từ cửa hàng đúng là sáng suốt! 140 00:09:56,512 --> 00:09:58,431 23. XÂY NHÀ TRÊN CÂY 141 00:09:59,390 --> 00:10:01,934 Bác Kumano, rất vui được làm việc với bác. 142 00:10:02,018 --> 00:10:04,520 Bác sẽ sống trong rừng. 143 00:10:04,604 --> 00:10:07,607 Có vấn đề gì cứ gọi bác, bác sẽ đến giúp mấy đứa. 144 00:10:07,690 --> 00:10:08,691 Dạ! 145 00:10:08,774 --> 00:10:10,568 Kỳ lạ thật đó. 146 00:10:10,651 --> 00:10:14,071 Tôi tưởng anh sẽ bảo, "Tôi muốn qua đêm ở nhà cây". 147 00:10:14,155 --> 00:10:15,072 Ừ thì… 148 00:10:18,784 --> 00:10:23,247 Tôi muốn nhanh gặp lại bố mẹ mình hơn. 149 00:10:32,632 --> 00:10:33,674 Suýt thì toi! 150 00:10:33,758 --> 00:10:36,844 Thật sự không còn đường nào nữa à, Akira? 151 00:10:36,927 --> 00:10:39,472 Nơi này có tên là "Đèo Tham Ăn" 152 00:10:39,555 --> 00:10:41,307 vì nhiều người đã chết ở đây. 153 00:10:41,390 --> 00:10:46,270 Trước khi đường hầm được thông, đây là con đường duy nhất ra vào làng! 154 00:10:47,104 --> 00:10:50,024 Nghe nói làng của tôi từng là thuộc địa lưu đày. 155 00:10:50,107 --> 00:10:54,278 Bao quanh là núi và thung lũng dốc, một hòn đảo biệt lập trên đất liền. 156 00:10:55,363 --> 00:10:56,280 Cẩn thận! 157 00:10:56,781 --> 00:10:58,741 Qua được rồi, trời ơi. 158 00:10:58,824 --> 00:11:02,203 Anh đúng là dân lớn lên ở chốn hoang dã. 159 00:11:02,286 --> 00:11:04,372 Ngày xưa tôi cũng hoang dại lắm đó. 160 00:11:04,455 --> 00:11:05,456 Nhìn là biết rồi. 161 00:11:06,499 --> 00:11:08,584 Nhưng nhờ như vậy… 162 00:11:09,126 --> 00:11:12,963 Rất có thể mọi người trong làng vẫn bình an vô sự! 163 00:11:15,049 --> 00:11:15,966 Đến rồi này. 164 00:11:16,759 --> 00:11:19,095 Đó là nơi tôi sinh ra và lớn lên! 165 00:11:24,683 --> 00:11:28,396 Từ lúc trưởng thành đến giờ, mình đã báo hiếu cho bố mẹ chưa? 166 00:11:29,438 --> 00:11:32,441 Sinh nhật bố mẹ, lương tháng đầu tiên… 167 00:11:33,109 --> 00:11:34,985 Mình có vô số cơ hội, 168 00:11:35,778 --> 00:11:38,322 nhưng đến tận bây giờ mình mới nghĩ đến. 169 00:11:39,698 --> 00:11:41,367 Bố… Mẹ… 170 00:11:43,285 --> 00:11:44,745 Con sẽ sớm về nhà thôi! 171 00:11:54,088 --> 00:11:55,256 Không thể nào. 172 00:11:56,215 --> 00:11:58,259 Mọi người đâu hết rồi? 173 00:11:59,135 --> 00:12:01,220 Bố. Mẹ! 174 00:12:01,846 --> 00:12:02,847 Akira! 175 00:12:04,181 --> 00:12:07,017 Không thể nào. Không thể như vậy được! 176 00:12:07,101 --> 00:12:10,771 Làm ơn! Xin bố mẹ hãy bình an! 177 00:12:11,105 --> 00:12:13,441 Bố! Mẹ! 178 00:12:17,403 --> 00:12:19,029 Cạn ly! Nhảy nào! 179 00:12:27,329 --> 00:12:28,330 Gì đây? 180 00:12:28,414 --> 00:12:31,542 Không phải Akira, con nhà Tendo đây sao? 181 00:12:32,334 --> 00:12:35,629 Teruo! Akiko! Akira về rồi kìa! 182 00:12:35,713 --> 00:12:36,547 Dạ? 183 00:12:36,630 --> 00:12:38,924 Akira? Akira, là con sao? 184 00:12:44,555 --> 00:12:45,681 Bố… 185 00:12:53,439 --> 00:12:57,234 Bố! Cảm ơn bố vì đã làm việc chăm chỉ không ngừng 186 00:12:57,318 --> 00:13:00,863 để cho con học đại học! 187 00:13:00,946 --> 00:13:07,328 Mẹ! Cảm ơn mẹ vì luôn chuẩn bị đồ ăn trưa và giặt đồng phục chơi bóng cho con. 188 00:13:07,411 --> 00:13:11,207 Nếu không nhờ bố mẹ, con đã không sống được đến bây giờ! 189 00:13:11,290 --> 00:13:14,710 Vậy mà con chỉ biết đem lại rắc rối và phiền muộn cho bố mẹ. 190 00:13:15,169 --> 00:13:16,378 Và… 191 00:13:17,296 --> 00:13:19,548 Con vẫn chưa làm được gì cho bố mẹ! 192 00:13:19,632 --> 00:13:23,844 Ba năm qua, con đã viện cớ bận việc để không phải về thăm bố mẹ. 193 00:13:24,678 --> 00:13:27,264 Con xin lỗi! Con thật sự xin… 194 00:13:31,810 --> 00:13:34,563 Đau quá! Sao bố lại đánh con? 195 00:13:34,647 --> 00:13:38,734 Con về chỉ để lảm nhảm vậy thôi à? 196 00:13:39,318 --> 00:13:43,739 Thế giới đang loạn lên kìa. Nghĩ trước rồi hẵng hành động. 197 00:13:43,822 --> 00:13:45,783 Lảm nhảm? 198 00:13:45,866 --> 00:13:47,243 Đều là bạn của Akira à? 199 00:13:47,326 --> 00:13:50,120 Vượt qua con đèo nguy hiểm đó chắc vất vả lắm. 200 00:13:50,204 --> 00:13:53,541 Ở đây còn nhiều phòng trống lắm, mấy đứa nghỉ ngơi đi. 201 00:13:53,624 --> 00:13:56,752 - Cảm ơn bác! - Cảm ơn bác nhiều ạ! 202 00:13:58,629 --> 00:14:00,548 Lo liệu phần còn lại nhé mẹ nó. 203 00:14:00,631 --> 00:14:02,591 Tôi ra đồng đây. 204 00:14:05,135 --> 00:14:07,263 Bố anh không như tôi tưởng tượng. 205 00:14:07,888 --> 00:14:11,809 - Được rồi, làm việc nào! - Được! 206 00:14:12,434 --> 00:14:16,438 Đây là cây cỏ hái trên núi và rau củ mà các bác trồng. 207 00:14:16,522 --> 00:14:20,276 Làng nhỏ không có gì quý giá, nhưng các cháu cứ tự nhiên nhé. 208 00:14:20,359 --> 00:14:22,611 Cảm ơn bác gái! 209 00:14:22,695 --> 00:14:24,321 Mời cả nhà! 210 00:14:25,406 --> 00:14:27,825 Ngon quá đi! 211 00:14:27,908 --> 00:14:29,827 Tempura đây sao? 212 00:14:31,537 --> 00:14:33,998 Làng mình vẫn luôn tự cung tự cấp 213 00:14:34,081 --> 00:14:35,457 suốt thời gian qua ạ? 214 00:14:35,541 --> 00:14:38,252 Phải, đây là một ngôi làng biệt lập, 215 00:14:38,335 --> 00:14:41,839 mùa đông đến thì đường ra vào cũng bị tuyết lấp đầy. 216 00:14:42,673 --> 00:14:47,052 Cả làng đều tự trồng trọt săn bắt để sống sót qua mùa đông. 217 00:14:47,136 --> 00:14:49,638 Nên việc nhỏ này không thành vấn đề. 218 00:14:49,722 --> 00:14:50,723 Ra là vậy. 219 00:14:51,307 --> 00:14:53,142 Cho cháu hỏi… 220 00:14:53,225 --> 00:14:55,227 Bọn xác sống trong đường hầm… 221 00:14:55,311 --> 00:14:58,397 Dân thành phố nghe đồn làng này là nơi trú ẩn an toàn 222 00:14:58,480 --> 00:15:01,901 nên đã cố ùa đến đây lánh nạn. 223 00:15:02,026 --> 00:15:07,740 Nhưng một trong số đó bị nhiễm và đã lây bệnh sang những người còn lại. 224 00:15:09,366 --> 00:15:12,745 Bọn bác chỉ còn cách chặn đường hầm. 225 00:15:12,828 --> 00:15:15,497 Nhờ vậy mới ngăn được dịch bệnh. 226 00:15:15,581 --> 00:15:19,752 May mà bác và mọi người vẫn bình an! 227 00:15:19,835 --> 00:15:24,256 Một số người trong thành phố đã thoát nạn. 228 00:15:24,757 --> 00:15:28,636 Làng mình cũng thưa dân rồi nên có rất nhiều nhà trống. 229 00:15:28,719 --> 00:15:33,015 Các bác đã để họ dọn đến sống cùng. 230 00:15:33,098 --> 00:15:34,642 Tuyệt vời quá đi! 231 00:15:34,725 --> 00:15:35,976 Akira! 232 00:15:36,060 --> 00:15:39,063 Chúng ta nên thêm vào danh sách mục cải tạo nhà cổ! 233 00:15:39,730 --> 00:15:41,148 Ý hay đó! 234 00:15:41,231 --> 00:15:42,399 Khoan đã! 235 00:15:42,483 --> 00:15:45,152 Mình về nhà thăm bố mẹ là có mục đích! 236 00:15:45,235 --> 00:15:48,530 Mình vẫn chưa báo hiếu cho bố mẹ! 237 00:15:48,614 --> 00:15:50,157 Phải làm đứa con có hiếu! 238 00:15:50,240 --> 00:15:52,409 31. VỀ NHÀ DÀNH THỜI GIAN CHO BỐ MẸ 239 00:15:53,285 --> 00:15:55,663 Đúng là quang cảnh của Nhật Bản xưa. 240 00:15:56,455 --> 00:16:00,876 Dù không được sinh ra ở đây nhưng vẫn thấy như mình vừa được về quê. 241 00:16:00,960 --> 00:16:02,586 Sao thấy hoài niệm vậy chứ! 242 00:16:02,670 --> 00:16:03,671 Đúng nhỉ? 243 00:16:04,338 --> 00:16:05,673 Mẹ đừng làm! 244 00:16:06,298 --> 00:16:09,426 Để con rửa cho. Mẹ ra nghỉ đi. 245 00:16:09,510 --> 00:16:10,552 Vậy à? 246 00:16:11,720 --> 00:16:15,432 Nhìn này, con có quà cho mẹ! Bánh ngọt Biyoko, đặc sản Tokyo! 247 00:16:16,100 --> 00:16:17,267 Cảm ơn con. 248 00:16:17,351 --> 00:16:19,687 Mẹ mệt không? Con bóp vai cho mẹ nhé? 249 00:16:19,770 --> 00:16:20,729 Mẹ không mệt. 250 00:16:20,813 --> 00:16:23,857 Hay con đưa mẹ đi chơi nhé? Đi suối nóng mẹ nhé? 251 00:16:23,941 --> 00:16:27,111 Con mới tìm ra một suối nóng rất tuyệt trong núi. 252 00:16:27,194 --> 00:16:31,407 Akira, cảm ơn con đã lo cho mẹ. 253 00:16:31,490 --> 00:16:34,368 Nhưng con đi xa về chắc là mệt lắm. 254 00:16:34,451 --> 00:16:37,955 Chén bát cứ để mẹ rửa cho, con nghỉ ngơi đi. 255 00:16:40,916 --> 00:16:42,042 Này, Akira. 256 00:16:43,210 --> 00:16:45,629 Rảnh vậy thì ra giúp bố đi. 257 00:16:55,806 --> 00:16:58,225 Dạo này bố vẫn khỏe chứ? 258 00:16:58,308 --> 00:17:00,060 Bố đã hết đau lưng chưa? 259 00:17:00,144 --> 00:17:03,105 Chưa. Vẫn vậy thôi. 260 00:17:03,188 --> 00:17:06,108 Bố tự làm mọi thứ thật à? 261 00:17:06,191 --> 00:17:08,027 Công việc đồng áng nhọc lắm! 262 00:17:08,110 --> 00:17:10,612 Cũng không cực đến vậy. 263 00:17:11,321 --> 00:17:13,949 Có con đây rồi, việc gì con cũng giúp được! 264 00:17:14,033 --> 00:17:15,242 Bố cứ tin tưởng ở… 265 00:17:15,325 --> 00:17:19,204 Dân trong làng phải đoàn kết hỗ trợ nhau qua ngày. 266 00:17:19,288 --> 00:17:20,914 Ai cũng ngầm hiểu như vậy. 267 00:17:21,957 --> 00:17:24,376 Dạ đúng thế. 268 00:17:30,049 --> 00:17:34,094 Vẫn chưa biết làm sao để giúp bố mẹ vui hơn. 269 00:17:37,681 --> 00:17:39,141 Sao mà khó quá đi! 270 00:17:42,144 --> 00:17:45,814 Báo hiếu bố mẹ như thế nào đây? 271 00:17:53,363 --> 00:17:55,741 Mình không còn nhiều thời gian nữa. 272 00:17:55,824 --> 00:17:56,909 Bố! 273 00:17:56,992 --> 00:18:00,662 Đậu xanh chín hết rồi ạ. Từng này chắc đủ cho bữa tối rồi. 274 00:18:03,123 --> 00:18:04,458 Bố? 275 00:18:04,541 --> 00:18:07,586 - Có chuyện gì… - Không. Không có gì. 276 00:18:30,442 --> 00:18:33,445 Họ là dân trong thành phố ấy mà. 277 00:18:34,321 --> 00:18:36,448 Người đó… con đã từng thấy anh ta. 278 00:18:44,832 --> 00:18:47,626 - Chúng ta làm thật sao? - Tất nhiên. 279 00:18:54,925 --> 00:18:55,926 TÌM VIỆC 280 00:18:56,009 --> 00:19:00,180 Tiền công có 230.000 yên thôi à? Còn không có thưởng? 281 00:19:03,642 --> 00:19:06,270 Nghĩ tao là thằng ngu chắc? 282 00:19:06,812 --> 00:19:09,606 Chỉ có bọn thất bại mới đi làm công. 283 00:19:10,691 --> 00:19:11,733 Khốn kiếp! 284 00:19:12,693 --> 00:19:15,654 Đáng ra phải bảo mụ già đó trả thêm tiền. 285 00:19:16,238 --> 00:19:17,948 Phiền thật! 286 00:19:19,616 --> 00:19:25,122 Từ khi nào và tại sao tao lại thua kém bọn xung quanh? 287 00:19:26,081 --> 00:19:30,961 Một thằng bị mọi người xung quanh và xã hội này ruồng bỏ. 288 00:19:33,505 --> 00:19:35,841 Giá mà được quay lại hồi tiểu học, 289 00:19:36,508 --> 00:19:39,636 cái thời nghỉ hè sung sướng không cần nghĩ ngợi gì, 290 00:19:39,720 --> 00:19:45,392 còn có thể đi bơi với đám bạn mỗi ngày và được làm bất cứ thứ gì mình muốn. 291 00:19:48,937 --> 00:19:50,272 Cứu với! 292 00:19:52,482 --> 00:19:54,026 Đừng mà! 293 00:20:01,575 --> 00:20:02,784 Cái quái gì thế? 294 00:20:17,883 --> 00:20:18,800 Hay lắm! 295 00:20:18,884 --> 00:20:20,594 Tự do rồi! 296 00:20:21,303 --> 00:20:25,432 Tao là đứa bị đám người ấy và cả xã hội chối bỏ! 297 00:20:25,515 --> 00:20:28,477 Và bọn chúng… Bọn chúng tiêu đời cả rồi! 298 00:20:28,560 --> 00:20:32,898 Từ giờ, ngày nào cũng là ngày nghỉ hè! 299 00:21:19,027 --> 00:21:24,658 {\an8}Hè đến mà đi bơi một mình thì xàm quá. 300 00:21:25,575 --> 00:21:26,994 Này, ba người kia. 301 00:21:28,954 --> 00:21:31,290 Cùng xõa với nhau chứ? 302 00:21:32,207 --> 00:21:36,378 THỬ CHƠI MA TÚY 303 00:21:36,461 --> 00:21:39,256 Bắn súng thật… 304 00:21:39,339 --> 00:21:41,967 Thổi bay thứ gì đó bằng thuốc nổ. 305 00:21:42,050 --> 00:21:44,886 Thiêu rụi cái công ty đã xúc phạm mình. 306 00:21:44,970 --> 00:21:48,515 Tôi muốn "chơi cháo lưỡi" với em gái nào đó! 307 00:21:49,099 --> 00:21:51,393 Tát chết con vợ mình! 308 00:21:53,437 --> 00:21:58,692 Cả bọn đều bị xã hội này chối bỏ. 309 00:21:59,234 --> 00:22:02,362 Đã đến lúc bung xõa và làm điều mình muốn rồi. 310 00:22:02,446 --> 00:22:05,449 Kỳ nghỉ hè cuối cùng! 311 00:22:07,451 --> 00:22:13,290 Ai rồi cũng sẽ thành xác sống thôi. 312 00:22:14,082 --> 00:22:16,543 {\an8}Trong lúc chờ đợi, 313 00:22:18,211 --> 00:22:20,589 {\an8}thích gì thì làm đó. 314 00:22:21,298 --> 00:22:22,466 {\an8}Không thì uổng lắm. 315 00:23:47,425 --> 00:23:50,345 Tập tiếp theo: Quê hương của cái chết I. 316 00:23:51,596 --> 00:23:52,931 Biên dịch: Lê Nhật Vy