1 00:00:23,817 --> 00:00:30,490 HÒN ĐẢO CỦA CÁC HÌNH DẠNG 2 00:00:34,327 --> 00:00:36,788 Một ngày hoàn hảo để làm đồ thủ công. 3 00:00:37,372 --> 00:00:43,086 Xén ngay đây. Rồi cắt ở đó. 4 00:00:43,670 --> 00:00:47,090 Gấp làm đôi. Sau đó thì làm một… 5 00:00:50,051 --> 00:00:51,344 Cậu đi đâu đấy? 6 00:00:51,928 --> 00:00:54,931 - Chắc cậu muốn biết lắm nhỉ? - Cậu không cần nói đâu. 7 00:00:55,015 --> 00:00:57,309 Được rồi, cắt thêm lần nữa. 8 00:00:57,392 --> 00:01:02,856 Hỏi thì tớ đành trả lời, tớ đi xa. Một mình. Cô độc. 9 00:01:03,523 --> 00:01:06,651 Đến với thiên nhiên. Ngoài đó. 10 00:01:06,735 --> 00:01:11,823 Vì chỉ khi ở một mình, ngoài thiên nhiên, tớ mới có thể là chính mình. 11 00:01:11,907 --> 00:01:15,952 Không bị xiềng xích bởi sự mong đợi của đám đông. 12 00:01:16,036 --> 00:01:18,079 - Đám đông? - Hai cậu ấy. 13 00:01:18,163 --> 00:01:21,291 Tớ suy nghĩ rồi. Sẽ ra sao nếu tớ không phải tiêu hao năng lượng 14 00:01:21,374 --> 00:01:23,835 để luôn gây ấn tượng với các cậu bằng những câu đùa vui nhộn 15 00:01:23,919 --> 00:01:28,506 hay làm các cậu mê mẩn với trò hề của tớ? Tưởng tượng xem tớ sẽ là người thế nào? 16 00:01:28,590 --> 00:01:30,091 Các cậu sẽ phải tưởng tượng, 17 00:01:30,175 --> 00:01:32,135 vì tớ không cho các cậu đi cùng đâu. 18 00:01:33,136 --> 00:01:35,805 - Được thôi. - Bọn tớ đang làm búp bê giấy. 19 00:01:37,224 --> 00:01:42,062 Chúc các cậu làm búp bê giấy vui vẻ. 20 00:01:42,145 --> 00:01:45,482 Trong lúc đó, tớ sẽ đi khám phá con người thật của mình 21 00:01:45,565 --> 00:01:49,903 bằng cách vượt sông, leo núi và đấu vật với thú dữ. 22 00:01:49,986 --> 00:01:52,364 Những cuộc phiêu lưu mà các cậu sẽ thấy thích thú, 23 00:01:52,447 --> 00:01:58,286 nhưng tớ không bao giờ kể đâu, vì tớ làm việc này chỉ cho mình tớ. 24 00:01:59,621 --> 00:02:01,289 Sao mũ của cậu lại có lông vũ? 25 00:02:01,373 --> 00:02:03,124 Như vậy trông mới ngầu! 26 00:02:03,208 --> 00:02:04,584 Ai thấy ngầu cơ? 27 00:02:10,757 --> 00:02:12,968 "Tam Giác Đi Một Mình". 28 00:02:18,181 --> 00:02:23,103 Mình chọn điểm này làm nơi bắt đầu cuộc phiêu lưu. 29 00:02:23,770 --> 00:02:25,438 Tôi thích các câu chuyện phiêu lưu. 30 00:02:27,941 --> 00:02:33,029 Mùi lá thông trong mũi và tiếng sỏi lạo xạo dưới chân. 31 00:02:33,530 --> 00:02:35,532 Mình ở một mình chưa được năm phút 32 00:02:35,615 --> 00:02:37,784 mà đã bắt đầu tìm thấy con người thật của mình. 33 00:02:37,867 --> 00:02:40,120 Mình không chỉ là Tam Giác. 34 00:02:40,203 --> 00:02:45,250 Mình là Tam Giác, Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại! 35 00:02:46,376 --> 00:02:49,462 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại. Thật thú vị. 36 00:02:49,963 --> 00:02:54,718 Hãy để tên mình vang vọng với núi đồi. Tam Giác! 37 00:02:57,971 --> 00:03:00,265 Xem ra chỗ này không vang được. 38 00:03:05,770 --> 00:03:08,356 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại lên đường. 39 00:03:11,234 --> 00:03:13,862 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại dựng trại. 40 00:03:13,945 --> 00:03:16,156 Đêm đầu tiên ngoài tự nhiên. 41 00:03:19,242 --> 00:03:21,786 Tiếc là Tròn và Vuông không được thấy cảnh này. 42 00:03:21,870 --> 00:03:24,915 Khoan, không đúng. Chẳng tiếc gì khi Tròn và Vuông không thể thấy cảnh này, 43 00:03:24,998 --> 00:03:27,083 vì đó không phải là điều quan trọng. 44 00:03:27,167 --> 00:03:30,837 Điều quan trọng là mình thấy được cảnh này. 45 00:03:30,921 --> 00:03:34,549 Điều quan trọng là cảm giác thỏa mãn vô cùng của mình 46 00:03:34,633 --> 00:03:39,512 khi tự mình dựng trại cho chính mình, ngoài thiên nhiên. 47 00:03:41,765 --> 00:03:43,141 Trại Tam Giác. 48 00:03:44,226 --> 00:03:47,145 Trại Tam Giác! 49 00:03:48,521 --> 00:03:49,648 Vang vọng! 50 00:03:53,068 --> 00:03:54,819 Đến lúc đi ngủ rồi. 51 00:03:58,907 --> 00:04:01,117 Chúc mình ngủ ngon. 52 00:04:05,997 --> 00:04:10,168 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại thấy hơi khó ngủ. 53 00:04:10,252 --> 00:04:12,045 Nói thật, họ không ở đây càng tốt. 54 00:04:12,128 --> 00:04:14,923 Vì nếu họ ở đây, mình sẽ chỉ lãng phí năng lượng 55 00:04:15,006 --> 00:04:18,843 kể cho họ những câu chuyện ma tuyệt vời và hát cho họ nghe những bài hát hay. 56 00:04:18,927 --> 00:04:22,889 Mình sẽ có cơ hội thật sự tận hưởng việc được ở một mình lần đầu trong đời. 57 00:04:22,973 --> 00:04:26,810 Mình đang ở một mình, không sao cả. Tốt thôi. Tốt và ổn. 58 00:04:28,895 --> 00:04:32,482 Nhưng mặt khác, nếu không có ai ở đây 59 00:04:32,566 --> 00:04:37,195 để ngưỡng mộ các thành tựu của mình thì nó có phải là thành tựu thật sự không? 60 00:04:37,279 --> 00:04:41,783 Và nếu không phải thì chúng là gì? Mình là gì? 61 00:04:42,284 --> 00:04:47,330 Chỉ là một hình dạng nhỏ bé, nhọc nhằn dưới con mắt thờ ơ của thiên nhiên? 62 00:04:51,418 --> 00:04:52,794 Xin chào. 63 00:05:00,886 --> 00:05:04,389 Chúng ta có ai nè? Anh bạn nhỏ này cần một cái tên. 64 00:05:04,472 --> 00:05:06,224 Tớ sẽ gọi cậu là… 65 00:05:06,308 --> 00:05:08,393 Tôi vốn thích cái tên Tiberius. 66 00:05:08,476 --> 00:05:09,477 …Rocko! 67 00:05:10,812 --> 00:05:13,523 Đây là trại của ta, Rocko. Khá tuyệt, phải không? 68 00:05:14,190 --> 00:05:19,487 Đừng quá phấn khích. Đã đến giờ đi ngủ, và mai là một ngày trọng đại. 69 00:05:30,832 --> 00:05:33,960 Thôi được rồi. Một câu chuyện ma trước khi đi ngủ. 70 00:05:35,045 --> 00:05:41,676 Và khi mở cánh cửa đó, họ nhìn thấy một bộ xương ma quái! 71 00:05:46,139 --> 00:05:48,183 Khi kể đến đó, Vuông lúc nào cũng giật mình. Ồ, chà. 72 00:05:49,434 --> 00:05:50,977 Ngủ ngon nhé, Rocko. 73 00:06:01,947 --> 00:06:05,158 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại tự xây cho mình một pháo đài. 74 00:06:06,534 --> 00:06:08,745 Xem này, Rocko. 75 00:06:11,873 --> 00:06:14,960 Cậu nghĩ vậy là tuyệt rồi à? Cậu chưa thấy gì đâu, Rocko. 76 00:06:20,257 --> 00:06:23,009 Đúng rồi, Rocko. Tớ cố ý làm vậy đấy. 77 00:06:25,053 --> 00:06:29,349 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại đi tiếp đến sa mạc khô cằn nhất. 78 00:06:30,684 --> 00:06:32,602 Qua vùng gió mùa mạnh nhất. 79 00:06:38,066 --> 00:06:40,485 Đến khu rừng sâu nhất, tăm tối nhất. 80 00:06:58,461 --> 00:07:02,716 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại chinh phục đất liền và biển cả. 81 00:07:02,799 --> 00:07:06,428 Rocko, tớ nói cả trăm lần rồi, nếu không muốn bị đem cho rắn ăn 82 00:07:06,511 --> 00:07:08,013 thì cậu phải nói gì đó chứ. 83 00:07:08,972 --> 00:07:12,475 Tớ biết chắc là Vuông sẽ nói gì đó về con rắn kia. 84 00:07:12,559 --> 00:07:13,602 Tròn cũng vậy. 85 00:07:13,685 --> 00:07:16,605 Tớ cá họ sẽ có rất nhiều điều muốn nói về cuộc phiêu lưu này. 86 00:07:18,398 --> 00:07:19,941 Này, Rocko. Không được chìm. 87 00:07:21,109 --> 00:07:22,903 Chờ đó, Rocko! Tớ đến đây! 88 00:07:29,826 --> 00:07:33,955 Nhà Thám Hiểm Vĩ Đại chiêm ngưỡng các bí ẩn của đại dương. 89 00:07:34,706 --> 00:07:38,001 Cậu ngạc nhiên, sững sờ, thảng thốt. 90 00:07:39,211 --> 00:07:40,837 Và hết không khí. 91 00:07:49,763 --> 00:07:52,432 Trong cuộc đời mỗi nhà thám hiểm vĩ đại, 92 00:07:52,515 --> 00:07:54,476 ai cũng phải đưa ra quyết định khó khăn. 93 00:08:00,232 --> 00:08:03,276 Mặc dù Tam Giác rất cảm kích sự đồng hành của Rocko, 94 00:08:03,360 --> 00:08:05,779 cậu hiểu rằng đã đến lúc bước tiếp. 95 00:08:06,404 --> 00:08:10,700 Dù sao thì Tam Giác vốn cũng quyết tâm chinh phục chốn hoang dã một mình. 96 00:08:10,784 --> 00:08:16,039 Hơn nữa, Rocko trông có vẻ khá thoải mái bên dưới… Chao ôi. 97 00:08:18,124 --> 00:08:19,376 Rocko! 98 00:08:29,928 --> 00:08:32,639 Không đi tiếp nữa. Chịu hết nổi rồi. 99 00:08:32,722 --> 00:08:35,600 Mình đã mất hết đồ đạc, và còn không thể quay về. 100 00:08:35,683 --> 00:08:39,020 Mọi việc này để làm gì chứ? Đúng là trong hành trình này, 101 00:08:39,104 --> 00:08:42,148 mình đã nhóm lửa và xây pháo đài mà không cần ai giúp. 102 00:08:42,231 --> 00:08:46,152 Và đúng là mình đã chinh phục tự nhiên và đến những vùng đất mới 103 00:08:46,236 --> 00:08:49,781 chỉ bằng trí thông minh và tinh thần phiêu lưu bất khả chiến bại. 104 00:08:49,864 --> 00:08:53,743 Và tất nhiên, mình đã chiến đấu với những con rắn chỉ bằng tay không. 105 00:08:54,244 --> 00:08:58,665 Nhưng đến cuối cùng thì tất cả đều vô nghĩa. 106 00:08:59,207 --> 00:09:04,754 Vì ai sẽ kể về những cuộc phiêu lưu vĩ đại của tam giác nhỏ dũng cảm này? 107 00:09:05,505 --> 00:09:08,633 - Tam Giác! - Tam Giác! 108 00:09:09,217 --> 00:09:11,177 Ồ, tuyệt. Giờ lại có tiếng vang. 109 00:09:13,096 --> 00:09:14,472 Chào cậu, Tam Giác. 110 00:09:15,348 --> 00:09:17,100 Ái chà chà. 111 00:09:17,601 --> 00:09:19,853 Các cậu làm gì ở đây? 112 00:09:20,437 --> 00:09:24,274 Thì bọn tớ… Tròn? 113 00:09:24,357 --> 00:09:27,986 Tam Giác, thật ra thì bọn tớ đã đi theo cậu. 114 00:09:28,069 --> 00:09:29,821 Gì cơ? Tại sao? 115 00:09:29,905 --> 00:09:34,743 Thì bọn tớ lo lắng không biết cậu đi một mình có được không. 116 00:09:34,826 --> 00:09:37,287 Khoan đã. 117 00:09:37,370 --> 00:09:41,833 Ý các cậu là các cậu đã đi theo tớ suốt thời gian qua? 118 00:09:41,917 --> 00:09:43,919 Ừ, đúng. 119 00:09:47,464 --> 00:09:49,382 Việc này… 120 00:09:49,466 --> 00:09:51,259 thật tuyệt vời! 121 00:09:52,302 --> 00:09:54,679 Vậy là hai cậu đã thấy tớ làm mọi thứ! 122 00:09:54,763 --> 00:09:58,141 Thấy lúc con rắn đó… Và khi tớ, hây-da! 123 00:09:58,225 --> 00:09:59,809 Và con rắn thì… 124 00:09:59,893 --> 00:10:02,354 - À, thật ra thì không hẳn… - Vuông. 125 00:10:02,437 --> 00:10:07,817 Ồ, phải! Không. Bọn tớ đã thấy. Bọn tớ thật sự đã thấy. 126 00:10:07,901 --> 00:10:11,863 Và tớ thì hây-da. Nhớ không? 127 00:10:15,575 --> 00:10:17,077 Ừ, có thấy mà. 128 00:10:17,577 --> 00:10:20,121 Các cậu không thấy tớ nói chuyện với hòn đá nhỉ? 129 00:10:20,205 --> 00:10:21,122 Không. 130 00:10:21,206 --> 00:10:25,126 Ồ, tuyệt. À! Có nhớ khi tớ bị gai xương rồng chích không? 131 00:10:25,210 --> 00:10:28,880 Tớ đã la lên, "Không được. Hôm nay vẫn chưa đến lúc!" 132 00:10:38,390 --> 00:10:42,310 Sáng nay, Tròn đặc biệt háo hức muốn gặp các bạn. 133 00:10:42,394 --> 00:10:45,981 Này, hai cậu muốn thấy một thứ rất tuyệt không? 134 00:10:46,064 --> 00:10:47,274 Là gì vậy? 135 00:10:47,357 --> 00:10:49,985 Được rồi, tớ đã định giữ bí mật, 136 00:10:50,068 --> 00:10:53,405 nhưng hôm qua, tớ đã một mình thực hiện một chuyến phiêu lưu. 137 00:10:53,488 --> 00:10:54,823 Từng làm rồi. 138 00:10:54,906 --> 00:10:58,159 Và tớ đến một nơi mình chưa từng đến bao giờ. 139 00:10:58,243 --> 00:11:01,580 Các cậu không đoán được tớ tìm thấy gì đâu. Tàn tích cổ. 140 00:11:01,663 --> 00:11:05,000 - Tàn tích? Nghe sợ quá. - Tớ đi nữa. 141 00:11:05,083 --> 00:11:06,084 Ừ, đi theo tớ. 142 00:11:16,636 --> 00:11:19,347 Sao mình chưa từng thấy nơi này nhỉ? 143 00:11:20,265 --> 00:11:21,683 Bước cẩn thận. 144 00:11:23,393 --> 00:11:25,896 Hy vọng có chỗ đẹp để tớ ngồi đọc sách. 145 00:11:26,396 --> 00:11:31,276 Hy vọng ta sẽ tìm thấy một loài vật mới. Như thú săn mồi cao cấp hung dữ. 146 00:11:31,985 --> 00:11:34,613 Hôm qua, tớ không thấy thú săn mồi cao cấp nào. 147 00:11:34,696 --> 00:11:37,699 Vậy thì tớ sẽ là thú săn mồi cao cấp mặc định. Thế lại càng tốt. 148 00:11:41,786 --> 00:11:44,873 Chúng ta hơi xa nhà nhỉ? 149 00:11:45,665 --> 00:11:49,252 Đừng lo, Vuông. Tớ hay làm việc này lắm. 150 00:11:49,336 --> 00:11:50,378 Cứ tin tớ. 151 00:11:50,462 --> 00:11:52,756 Phải đó, Vuông. Tròn có bao giờ phạm sai lầm đâu. 152 00:11:54,799 --> 00:11:57,552 "Tròn Phạm Sai Lầm". 153 00:12:00,013 --> 00:12:01,389 Đi qua đây là tới. 154 00:12:07,979 --> 00:12:11,316 Cẩn thận. Đừng để phát ban mà về nhà chứ. 155 00:12:12,692 --> 00:12:14,194 Nơi này tuyệt chứ, Vuông? 156 00:12:15,278 --> 00:12:18,698 Đi nào! Các cậu chưa thấy thứ tuyệt nhất đâu. 157 00:12:22,786 --> 00:12:23,870 Tèn-ten! 158 00:12:29,751 --> 00:12:31,127 Khá tuyệt đấy. 159 00:12:31,628 --> 00:12:32,629 Chao ôi. 160 00:12:33,630 --> 00:12:36,174 Cậu nghĩ nơi này là gì, Tròn? 161 00:12:36,258 --> 00:12:39,469 Nó lâu đời rồi. Còn xưa hơn cả tớ nữa. 162 00:12:39,970 --> 00:12:45,642 Ôi chao. Ồ, không biết là ai xây nhỉ? Và họ đi đâu rồi? 163 00:12:45,725 --> 00:12:47,727 Có thể họ ra ngoài đi chợ. 164 00:12:56,069 --> 00:12:57,279 Tuyệt! 165 00:13:16,965 --> 00:13:19,175 Ôi trời, cậu nói đúng, Tròn. 166 00:13:19,259 --> 00:13:22,721 Lúc đầu, tớ không tin lắm, nhưng nơi này tuyệt thật. 167 00:13:23,847 --> 00:13:25,015 À, trời ạ. 168 00:13:25,932 --> 00:13:30,979 Này, khoan. Hai cậu cũng cắt phần vỏ à? Cứ tưởng chỉ có mình tớ chứ. 169 00:13:33,189 --> 00:13:35,275 Đây. Ta có thể để dành cho con rùa của cậu. 170 00:13:35,859 --> 00:13:38,486 Cảm ơn cậu. Nó ăn uống kén chọn lắm. 171 00:13:41,531 --> 00:13:44,367 Sau một ngày vui vẻ đi khám phá, 172 00:13:44,451 --> 00:13:48,705 Tròn, Vuông và Tam Giác thấy đã đến lúc nên về nhà. 173 00:13:50,165 --> 00:13:52,250 Cảm ơn cậu đã mời bọn tớ, Tròn. 174 00:13:52,334 --> 00:13:54,878 Tớ không bao giờ có thể làm việc này một mình. 175 00:13:54,961 --> 00:13:57,172 Có gì đâu. Thật ra thì tớ… 176 00:13:57,255 --> 00:14:00,634 Tớ rất sẵn lòng dẫn các cậu đi chơi thế này thường xuyên hơn. 177 00:14:00,717 --> 00:14:04,971 Đúng là hơi đáng sợ, nhưng thật ra thì không có gì đáng sợ 178 00:14:05,055 --> 00:14:08,600 sau khi đã làm vài lần và nắm các kĩ năng cần thiết. Tin tớ đi. 179 00:14:09,684 --> 00:14:10,769 Tròn? 180 00:14:13,480 --> 00:14:16,149 Tròn? Đường lúc nãy mình đi giờ ngập nước rồi. 181 00:14:16,233 --> 00:14:17,317 Ngập sâu lắm luôn. 182 00:14:17,817 --> 00:14:19,069 Thủy triều đã lên. 183 00:14:20,820 --> 00:14:23,073 Làm sao băng qua được đây? 184 00:14:23,156 --> 00:14:26,910 Ừ. Cậu đâu quên là bọn tớ không thể lơ lửng như cậu, đúng không, Tròn? 185 00:14:27,410 --> 00:14:30,372 Không. Tất nhiên là tớ không quên rồi. 186 00:14:32,165 --> 00:14:33,375 Cô ấy đã quên. 187 00:14:33,458 --> 00:14:36,962 Được rồi… Xin lỗi, tớ không muốn hỏi quá nhiều, 188 00:14:38,004 --> 00:14:40,632 nhưng giờ làm sao về nhà đây? 189 00:14:41,216 --> 00:14:43,176 Được rồi. Thật ra thì 190 00:14:43,260 --> 00:14:45,971 tớ có nhớ chuyện thủy triều sẽ lên, 191 00:14:46,054 --> 00:14:49,391 và chắc chắn tớ không quên chuyện hai cậu không thể lơ lửng. 192 00:14:49,474 --> 00:14:51,184 Cô ấy thật sự đã quên. 193 00:14:51,268 --> 00:14:56,690 Rõ ràng là ngay từ đầu tớ đã định bay lơ lửng quay lại núi, 194 00:14:56,773 --> 00:15:01,152 một mình, lấy một cái xuồng rồi chèo ngược lại để đón hai cậu. 195 00:15:01,236 --> 00:15:03,989 Cậu định để bọn tớ lại đây? 196 00:15:04,489 --> 00:15:05,782 Tớ… 197 00:15:09,327 --> 00:15:12,998 Nếu có gì xảy ra, cứ thổi vào cái này thì tớ sẽ quay lại ngay. 198 00:15:15,375 --> 00:15:17,669 Cái này. Được rồi. 199 00:15:25,343 --> 00:15:26,803 Bọn tớ tưởng nghe thấy tiếng thú săn mồi cao cấp. 200 00:15:26,887 --> 00:15:29,139 Cậu tưởng bọn mình nghe thấy thì có. 201 00:15:29,222 --> 00:15:31,349 Đừng tranh cãi việc ai đã nghe thấy gì. 202 00:15:31,433 --> 00:15:35,020 Cái chính là không dùng xuồng được. Nhưng không sao. 203 00:15:35,103 --> 00:15:37,814 Tròn sẽ không đưa ta đến đây nếu không có kế hoạch dự phòng. 204 00:15:37,898 --> 00:15:43,445 Biết rồi. Cậu sẽ biến thành khổng lồ và cõng bọn tớ qua. Đúng không? 205 00:15:44,321 --> 00:15:46,781 Phải. Được đó. 206 00:15:47,699 --> 00:15:48,783 Chắc vậy. 207 00:15:56,625 --> 00:16:01,338 Tròn? Tớ nghĩ cậu phải to hơn thế thì mới cõng bọn tớ được. 208 00:16:01,421 --> 00:16:03,256 Bọn mình ở quá xa nhà. Tớ… 209 00:16:03,840 --> 00:16:06,593 Ở xa núi thế này thì năng lực của tớ kém đi. 210 00:16:06,676 --> 00:16:09,638 Vậy là ta sống ở đây luôn sao? 211 00:16:10,138 --> 00:16:13,433 Không đời nào. Chắn chắn Tròn có kế hoạch dự phòng của dự phòng. 212 00:16:13,516 --> 00:16:16,895 - Đúng không? - Ta sẽ chờ thủy triều xuống. 213 00:16:17,479 --> 00:16:18,980 Mất bao lâu vậy? 214 00:16:19,064 --> 00:16:20,482 Mười hai tiếng. 215 00:16:22,943 --> 00:16:27,155 Mười hai tiếng? Nhưng không uống trà hoa cúc thì tớ không ngủ được. 216 00:16:27,239 --> 00:16:31,534 Và nếu tớ không về nhà cho rùa đi ngủ thì nó sẽ buồn lắm. 217 00:16:35,372 --> 00:16:37,040 Được rồi. Ta sẽ phải làm một cây cầu. 218 00:16:37,123 --> 00:16:38,583 Ta làm bê tông bằng cách nào? 219 00:16:38,667 --> 00:16:41,461 Lẽ ra cậu nên học thứ đó trước khi ta đến đây. 220 00:16:41,545 --> 00:16:45,966 Đúng là Vuông, toàn thiếu chuẩn bị. Mọi chuyện đều là lỗi của cậu. 221 00:16:46,049 --> 00:16:47,342 Không, không phải! 222 00:16:49,594 --> 00:16:52,180 Cậu nói đúng. Không phải lỗi của cậu. 223 00:16:52,264 --> 00:16:57,686 Nhưng vậy thì là lỗi của tớ. Dù tớ cảm thấy đó không phải lỗi của tớ. 224 00:16:57,769 --> 00:17:01,982 - Tớ… - Không phải là lỗi của ai hết. 225 00:17:02,482 --> 00:17:06,361 Ta chỉ cần cố gắng chịu khổ một đêm rồi sẽ sớm được về nhà thôi. 226 00:17:06,444 --> 00:17:08,612 Nhưng tớ không biết cách chịu khổ. 227 00:17:08,697 --> 00:17:11,283 Tất nhiên là tớ biết, nhưng tớ thật sự không muốn. 228 00:17:11,366 --> 00:17:15,536 - Cứ để mọi việc cho tớ lo. - Được rồi. Bọn tớ tin cậu, Tròn. 229 00:17:26,089 --> 00:17:31,011 Đầu tiên là phải gom vật liệu để làm nơi trú ẩn. 230 00:17:33,555 --> 00:17:35,140 Theo một cách nào đó 231 00:17:35,223 --> 00:17:39,019 thì tớ đưa các cậu ra đây để làm việc này đó. 232 00:17:39,102 --> 00:17:43,356 Còn gì mạo hiểm bằng sống sót ngoài tự nhiên? 233 00:17:43,440 --> 00:17:44,983 Thật ư, Tròn? 234 00:17:46,943 --> 00:17:48,737 Vậy chắc được rồi, các cậu. 235 00:17:55,327 --> 00:17:57,537 Tớ sẽ nói thẳng với hai cậu. 236 00:17:58,371 --> 00:18:02,250 Vật liệu này không đủ tốt để làm nơi trú ẩn. 237 00:18:02,792 --> 00:18:04,794 Chỉ có thể trách Mẹ Thiên Nhiên thôi. 238 00:18:06,504 --> 00:18:07,631 Nhưng xem này. 239 00:18:14,221 --> 00:18:15,931 Ai khát nào? 240 00:18:27,734 --> 00:18:30,695 Cảm ơn nhiều nhé, Vuông. Tớ sẽ được ăn uống thịnh soạn 241 00:18:30,779 --> 00:18:33,782 nếu cậu không ngăn tớ ăn những quả mọng kì lạ mà ta tìm thấy. 242 00:18:33,865 --> 00:18:37,452 - Mà cậu bảo tên nó là gì ấy nhỉ? - Cây quả mọng độc. 243 00:18:37,535 --> 00:18:39,663 Thấy không? Tớ… Tớ hiểu rồi. 244 00:18:40,455 --> 00:18:41,790 Khoan, tớ có thứ này. 245 00:18:42,290 --> 00:18:45,210 Vỏ bánh sandwich của bọn mình, tớ đã để dành. 246 00:18:45,293 --> 00:18:47,337 Cái đó là cho rùa của tớ mà. 247 00:18:47,420 --> 00:18:49,381 Tròn đến giải cứu đây! 248 00:18:51,675 --> 00:18:54,803 Này, cậu đang ăn thức ăn của rùa nhà tớ. Nó sẽ đói meo đấy. 249 00:19:00,308 --> 00:19:01,893 Ồ, được thôi! 250 00:19:01,977 --> 00:19:05,355 Nhưng nếu các cậu không chơi ở chỗ tàn tích lâu thế thì ta đã về kịp 251 00:19:05,438 --> 00:19:07,524 trước lúc thủy triều lên rồi. 252 00:19:07,607 --> 00:19:10,277 Nếu cậu uống nước từ cái lá đó 253 00:19:10,360 --> 00:19:12,779 thì giờ cậu sẽ ướt, chứ không phải tớ. 254 00:19:14,281 --> 00:19:18,076 Tớ lạnh và ướt, và tất cả là lỗi của cậu! 255 00:19:18,159 --> 00:19:19,995 Là lỗi của tớ! 256 00:19:20,579 --> 00:19:21,580 Gì cơ? 257 00:19:27,669 --> 00:19:28,962 Sự thật là, 258 00:19:29,045 --> 00:19:34,676 tớ đã quen với việc lơ lửng nên quên mất là các cậu không thể. 259 00:19:36,052 --> 00:19:39,306 Tớ còn không nghĩ đến việc khi thủy triều lên thì sẽ ra sao. 260 00:19:39,806 --> 00:19:41,600 Tớ chỉ nghĩ về bản thân mình. 261 00:19:41,683 --> 00:19:43,643 Tớ nợ hai cậu một lời xin lỗi. 262 00:19:45,228 --> 00:19:46,229 Tớ xin lỗi. 263 00:19:46,730 --> 00:19:49,983 Khoan. Cậu thực sự quên là bọn tớ không thể lơ lửng? 264 00:19:50,066 --> 00:19:52,736 Lúc nãy tớ nói vậy chỉ là đùa thôi. 265 00:19:52,819 --> 00:19:56,740 Tớ biết. Tớ không biện minh gì cả. Vì tớ mà cả bọn mắc kẹt ở đây. 266 00:19:57,282 --> 00:19:58,491 Là lỗi của tớ. 267 00:20:00,327 --> 00:20:05,081 - Ôi. Cậu không bao giờ có lỗi cả! - Ừ, luôn là bọn tớ làm sai. 268 00:20:05,165 --> 00:20:06,875 Nếu các cậu không tin tớ, 269 00:20:06,958 --> 00:20:11,630 và không muốn đi phiêu lưu với tớ nữa thì tớ hiểu. 270 00:20:12,422 --> 00:20:14,549 Gì cơ? Dĩ nhiên bọn tớ tin cậu. 271 00:20:14,633 --> 00:20:19,054 Ừ, bọn tớ tin cậu bằng cả mạng sống. Nhưng mà ôi chao! 272 00:20:19,137 --> 00:20:21,306 Cậu thật sự đã phạm sai lầm lớn. 273 00:20:21,389 --> 00:20:24,643 Này, còn nhớ cái lần Vuông và tớ đào bẫy hổ ở sân nhà cậu 274 00:20:24,726 --> 00:20:27,854 vì tưởng đã thấy hổ, nhưng thật ra, đó là một con sóc lớn không? 275 00:20:27,938 --> 00:20:32,275 Chuyện này cũng giống vậy, nhưng là cậu sai, chứ không phải bọn tớ. 276 00:20:32,359 --> 00:20:34,027 Ừ. 277 00:20:34,110 --> 00:20:36,321 Hay như cái lần bọn tớ sơn hang để tạo bất ngờ cho cậu, 278 00:20:36,404 --> 00:20:38,406 nhưng hết sơn giữa chừng ấy? 279 00:20:38,490 --> 00:20:41,785 Lần này cũng vậy, nhưng là cậu chứ không phải bọn tớ. 280 00:20:41,868 --> 00:20:45,038 - Rồi. Tớ hiểu rồi. - Ừ, đủ rồi đấy, Vuông. 281 00:20:45,121 --> 00:20:47,707 Đã đến lúc đi ngủ một đêm vô cùng không ngon giấc, 282 00:20:47,791 --> 00:20:50,252 nhờ có Tròn. 283 00:21:00,595 --> 00:21:01,888 - Cây cầu! - Cây cầu! 284 00:21:08,520 --> 00:21:12,315 Này, Tròn, thấy tớ chịu khổ giỏi không? Tớ tự chấm mình chín điểm, 285 00:21:12,399 --> 00:21:15,068 nhưng nếu cậu không đồng ý thì tớ sẵn lòng nâng lên mười. 286 00:21:15,151 --> 00:21:17,362 Tam Giác, suýt nữa cậu ăn quả mọng độc. 287 00:21:17,445 --> 00:21:19,698 Và cậu dùng cây tầm mả làm chăn. 288 00:21:20,198 --> 00:21:24,119 Thật ra thì đó là cây tầm ma, thiên tài ạ. Và nếu cậu không 289 00:21:24,202 --> 00:21:27,038 ăn phần vỏ bánh của tớ, thì bụng tớ sẽ không réo. 290 00:21:27,122 --> 00:21:28,123 Nhìn kìa. 291 00:21:35,714 --> 00:21:38,383 Nhà chưa bao giờ trông tuyệt vời đến vậy. 292 00:21:39,217 --> 00:21:44,556 Ừ. Theo cách nào đó, việc tớ làm cả bọn mắc kẹt ngoài này trong một đêm kinh khủng 293 00:21:44,639 --> 00:21:47,392 ở tàn tích ma ám đó cũng là chuyện tốt 294 00:21:47,475 --> 00:21:50,186 vì nó giúp chúng ta biết 295 00:21:50,270 --> 00:21:51,479 - trân trọng… - Không. 296 00:21:51,563 --> 00:21:52,731 Không. 297 00:21:57,569 --> 00:21:58,820 Bố về rồi đây. 298 00:22:11,207 --> 00:22:12,208 DỰA THEO "TRIANGLE", "SQUARE", VÀ "CIRCLE" 299 00:22:12,292 --> 00:22:13,293 SÁCH CỦA MAC BARNETT VÀ JON KLASSEN 300 00:23:08,682 --> 00:23:10,684 Biên dịch: Gió