1 00:00:23,817 --> 00:00:30,490 HÒN ĐẢO CỦA CÁC HÌNH DẠNG 2 00:00:33,660 --> 00:00:37,247 Đó là khoảng thời gian yên bình, khi đêm chuyển sang ngày, 3 00:00:37,330 --> 00:00:39,624 và mọi người vẫn đang say giấc nồng. 4 00:00:41,793 --> 00:00:43,003 Ngoại trừ Vuông. 5 00:00:45,881 --> 00:00:48,341 Vì theo thường lệ thì hôm nay là 6 00:00:48,425 --> 00:00:52,971 Ngày Dọn Bãi Biển Nửa Năm Hai Tháng Một Lần, khi mà cậu dọn sạch… 7 00:00:56,099 --> 00:00:59,394 ý tôi là dọn sạch sẽ bãi biển. 8 00:01:01,438 --> 00:01:03,315 Có khá nhiều thứ để dọn dẹp đấy. 9 00:01:03,398 --> 00:01:05,442 Đêm qua, một cơn bão lớn đã đi qua 10 00:01:05,525 --> 00:01:08,028 và dạt rất nhiều thứ lên bãi biển. 11 00:01:16,953 --> 00:01:18,163 Khoan, gì thế kia? 12 00:01:19,205 --> 00:01:20,582 Trốn kĩ quá nhỉ! 13 00:01:26,338 --> 00:01:29,299 "Hôm nay đi bộ rất lâu. Mình đếm được 30 cây cọ mới. 14 00:01:29,382 --> 00:01:31,676 Mình thích bánh kếp của Vuông. 15 00:01:31,760 --> 00:01:34,721 Nguyên liệu bí mật rõ ràng là quế". 16 00:01:34,804 --> 00:01:37,057 Gì cơ? Vuông á? 17 00:01:37,140 --> 00:01:39,517 Vuông là Vuông duy nhất cậu biết. 18 00:01:39,601 --> 00:01:43,772 Ai viết cái này? Sao cậu lại biết bánh kếp của tôi có quế? 19 00:01:43,855 --> 00:01:44,981 Đó là bí mật mà! 20 00:01:45,065 --> 00:01:49,110 Bình tĩnh, Vuông. Hẳn là Tam Giác viết rồi. 21 00:01:49,194 --> 00:01:51,488 Cậu ấy luôn nói mình có vị giác siêu nhạy. 22 00:01:52,656 --> 00:01:54,741 Mình sẽ đem trả cho cậu ấy. 23 00:01:59,412 --> 00:02:05,418 Vuông! Tớ tìm thấy thư của cậu trên bãi biển và nói thật là tớ không vui. 24 00:02:05,502 --> 00:02:07,045 Đó là chuyện cá nhân mà! 25 00:02:07,128 --> 00:02:08,379 Thư của tớ? Gì cơ? 26 00:02:11,091 --> 00:02:14,970 "Những chiếc lá nhỏ khiến mình ngứa ngáy, nhưng hoa thì rất đẹp. 27 00:02:15,053 --> 00:02:18,473 Có vẻ như trời sắp mưa. Tam Giác nói mớ khi ngủ". 28 00:02:18,557 --> 00:02:20,642 Không ai thấy tớ ngủ nhiều như cậu! 29 00:02:20,725 --> 00:02:22,811 Tớ toàn ngủ gật trong lúc cậu kể chuyện. 30 00:02:22,894 --> 00:02:25,772 Và tớ không nói mớ khi ngủ! 31 00:02:25,855 --> 00:02:27,732 Ai cũng biết cậu nói mớ khi ngủ, Tam Giác. 32 00:02:27,816 --> 00:02:29,192 Nhưng tớ không viết cái này. 33 00:02:29,276 --> 00:02:31,611 Tớ đến để cho cậu xem lá thư mà tớ tìm được 34 00:02:31,695 --> 00:02:35,031 có tiết lộ thành phần bí mật trong món bánh kếp của tớ. 35 00:02:37,576 --> 00:02:39,619 Quế! Tất nhiên rồi. 36 00:02:39,703 --> 00:02:42,455 Khoan đã. Cậu biết vậy nghĩa là gì, nhỉ? 37 00:02:43,707 --> 00:02:46,960 Quá rõ ràng rồi, Vuông! Trên đảo có gián điệp! 38 00:02:47,043 --> 00:02:51,089 Họ đang thu thập mọi bí mật của ta và nhét vào chai thủy tinh. 39 00:02:51,172 --> 00:02:53,216 Nhưng là ai? Tại sao? 40 00:02:53,800 --> 00:02:56,094 Khoan. Còn Tròn thì sao? 41 00:02:56,595 --> 00:02:59,973 Tròn! Tất nhiên. Hẳn là vậy rồi. 42 00:03:00,056 --> 00:03:04,060 Có lẽ cậu ấy có thể cho ta lời khuyên về cách đối phó với bọn gián điệp này! 43 00:03:05,103 --> 00:03:08,064 Không! Bọn gián điệp chỉ viết về cậu và tớ, không có Tròn. 44 00:03:08,148 --> 00:03:09,566 Ta không thể kéo cậu ấy vào chuyện này. 45 00:03:10,817 --> 00:03:13,904 Cậu có nghĩ giờ ta đang bị theo dõi không? 46 00:03:17,282 --> 00:03:19,743 Nghe này, ta phải bình tĩnh và… 47 00:03:21,953 --> 00:03:23,288 "Lá Thư Trong Chai". 48 00:03:24,289 --> 00:03:25,749 Đọc đi! 49 00:03:25,832 --> 00:03:28,627 "Đêm nay trăng sáng quá. Mình cần uống thêm nước. 50 00:03:28,710 --> 00:03:30,879 Tam Giác lấy yo-yo của Vuông mà không xin phép…" 51 00:03:30,962 --> 00:03:33,965 - Thì ra là cậu lấy! - Tớ định sửa xong thì đem trả. 52 00:03:34,049 --> 00:03:35,884 Khoan, cậu làm hỏng rồi à? 53 00:03:35,967 --> 00:03:36,968 Tập trung vào, Vuông! 54 00:03:37,052 --> 00:03:40,555 Một bí mật sâu thẳm, đen tối khác mà có thể tớ đã làm hoặc không? 55 00:03:40,639 --> 00:03:44,476 Đây là bằng chứng! Ta đang bị gián điệp theo dõi! 56 00:03:44,559 --> 00:03:48,813 Trong lúc khủng hoảng, lý trí như Vuông cũng dễ bị lung lay. 57 00:03:48,897 --> 00:03:50,398 Lý trí cỡ nào cũng có lúc như thế. 58 00:03:50,482 --> 00:03:51,483 Được rồi. 59 00:03:52,400 --> 00:03:54,986 Vào trong hãy nói tiếp. 60 00:03:55,070 --> 00:03:58,073 Có thể họ đang nghe lén đấy. 61 00:04:07,749 --> 00:04:10,794 Được rồi. Làm vậy sẽ cản được tầm nhìn của gián điệp. 62 00:04:10,877 --> 00:04:12,128 Cẩn tắc vô… 63 00:04:13,129 --> 00:04:14,965 - Gì vậy? - Ở đây không an toàn. 64 00:04:15,048 --> 00:04:17,007 Nhà tớ bị gắn bọ nghe lén rồi. 65 00:04:19,094 --> 00:04:21,513 Tớ nghĩ đây chỉ là bọ bình thường. 66 00:04:25,642 --> 00:04:28,979 Tiếp theo là gì? Liệu họ có phát hiện tớ bỏ chanh vào bánh quy… 67 00:04:29,854 --> 00:04:31,064 Ồ! Tớ đã nói quá nhiều rồi. 68 00:04:31,147 --> 00:04:34,067 Ta sẽ tìm ra cách. Chỉ cần suy nghĩ thôi. 69 00:04:34,150 --> 00:04:36,528 Bọn gián điệp muốn gì ở bọn mình? 70 00:04:36,611 --> 00:04:38,280 Thông tin về bọn mình? 71 00:04:38,363 --> 00:04:41,324 Đặc biệt là thói quen ngủ và làm bánh kếp? 72 00:04:41,408 --> 00:04:45,620 Chính xác! Vậy thì ta cứ dâng tận miệng họ bí mật của mình. 73 00:04:45,704 --> 00:04:51,543 Và khi họ mất cảnh giác nhất thì bùm! Họ rơi vào bẫy của ta! 74 00:04:51,626 --> 00:04:54,504 - Bẫy gì? - Cứ tin tớ đi. Nhanh, mặc vào! 75 00:04:58,425 --> 00:04:59,593 Ừ. 76 00:04:59,676 --> 00:05:03,930 Có vẻ đủ sâu rồi. Cậu đi chuẩn bị trong lúc tớ phủ cái hố lại. 77 00:05:10,812 --> 00:05:12,522 - Xong rồi. - Tuyệt vời! 78 00:05:12,606 --> 00:05:15,817 Giờ ta chỉ cần nói lớn tiếng như bình thường, 79 00:05:15,901 --> 00:05:19,738 và khi có thêm gián điệp đến trộm bí mật khác của ta thì bùm! 80 00:05:20,238 --> 00:05:24,034 Bị kẹt dưới hố! Cởi đồ ra đi. Đến giờ hành động rồi. 81 00:05:25,577 --> 00:05:27,996 Mình rất mong được ăn… 82 00:05:29,164 --> 00:05:35,086 mấy cái bánh kếp ngon lành này khi Tam Giác bạn tốt của mình tỉnh dậy. 83 00:05:35,170 --> 00:05:40,967 Xem nào. Quế bí mật của mình đâu? 84 00:05:42,719 --> 00:05:47,933 Mình nằm đây, mơ về tất cả các bí mật của mình. 85 00:05:51,895 --> 00:05:52,896 Hử? 86 00:05:57,359 --> 00:05:58,902 Thì ra các cậu ở đây! 87 00:05:58,985 --> 00:06:00,403 - Tròn! - Tròn! 88 00:06:00,487 --> 00:06:03,031 Tớ đi tìm hai cậu khắp nơi. 89 00:06:03,114 --> 00:06:06,159 Khoan. Sao lại đào hố ngay lối đi vậy? Người ta rơi xuống hố mất. 90 00:06:06,243 --> 00:06:09,704 Ừ, kế hoạch là vậy mà! Bọn tớ đang bắt gián điệp. 91 00:06:12,999 --> 00:06:14,292 Bọn tớ tìm thấy mấy cái chai 92 00:06:14,376 --> 00:06:18,088 có giấu mấy lá thư ghi hết mọi bí mật của bọn tớ trong đó. 93 00:06:19,172 --> 00:06:21,716 Các cậu làm gì với chúng? Các cậu chưa đọc, đúng không? 94 00:06:21,800 --> 00:06:25,262 Dĩ nhiên là đọc rồi. Nhưng cậu đừng có đọc. 95 00:06:25,345 --> 00:06:28,807 Trong đó có vài thông tin rất nhạy cảm về bọn tớ. 96 00:06:28,890 --> 00:06:31,851 Tớ biết trong đó ghi gì. Là của tớ mà! 97 00:06:33,603 --> 00:06:35,355 Lẽ ra họ phải nhận ra sớm hơn. 98 00:06:35,438 --> 00:06:37,190 Đây là thư cá nhân. 99 00:06:37,274 --> 00:06:39,484 Vậy cậu là gián điệp? 100 00:06:39,568 --> 00:06:42,404 Gián điệp? Các cậu đang nói gì vậy? 101 00:06:44,614 --> 00:06:48,159 Thôi được rồi. Tớ sẽ kể, nhưng cấm các cậu cười đấy. 102 00:06:49,035 --> 00:06:53,498 Thi thoảng, khi đầu óc tớ lú lẫn và tớ cần sắp xếp lại cảm xúc, 103 00:06:53,582 --> 00:06:56,835 tớ thích viết ra suy nghĩ của mình rồi ném xuống biển. 104 00:06:56,918 --> 00:07:00,171 Tớ thấy sảng khoái khi nhìn chúng trôi đi. 105 00:07:00,672 --> 00:07:04,259 Chắc cơn bão đã cuốn vài cái chai vào đảo trở lại. 106 00:07:04,342 --> 00:07:08,221 Tớ không thể tin là hai cậu đã đọc. Tớ xấu hổ quá! 107 00:07:08,805 --> 00:07:11,975 Xin lỗi. Bọn tớ mải lo chuyện bí mật của mình bị tiết lộ… 108 00:07:12,058 --> 00:07:16,313 Nên thành ra các cậu đọc hết bí mật của tớ? Phải vậy không? 109 00:07:16,396 --> 00:07:20,066 Bọn tớ đã không suy nghĩ kĩ. Sẽ không xảy ra nữa đâu. Tớ hứa đó! 110 00:07:20,150 --> 00:07:21,568 Thề nhé. 111 00:07:21,651 --> 00:07:22,736 Xin thề. 112 00:07:25,155 --> 00:07:27,866 Được rồi, không sao. Do các cậu không biết. 113 00:07:27,949 --> 00:07:32,329 Chỉ là hiểu lầm đơn giản. Bọn mình hãy quên hết đi. 114 00:07:32,412 --> 00:07:37,459 Ồ, Vuông này, theo lịch của tớ thì hôm nay là 115 00:07:37,542 --> 00:07:41,087 Ngày Dọn Bãi Biển Nửa Năm Hai Tháng Một Lần của cậu, phải không? 116 00:07:41,171 --> 00:07:44,466 Ừ. Và không có hạt cát nào ở sai vị trí. 117 00:07:44,549 --> 00:07:47,844 Nghe có vẻ hôm nay là ngày hoàn hảo để đi biển đấy. 118 00:07:47,928 --> 00:07:50,805 Nhìn này, có cả bánh kếp để ăn nhẹ này. 119 00:07:56,770 --> 00:07:59,606 Bọn mình thật ngớ ngẩn khi nghĩ mình bị theo dõi. 120 00:08:00,357 --> 00:08:01,483 Ừ. 121 00:08:01,566 --> 00:08:04,152 Nhưng giờ, khi đã biết là Tròn viết, 122 00:08:04,236 --> 00:08:06,404 tớ cứ thắc mắc là cậu ấy 123 00:08:06,488 --> 00:08:10,700 còn viết gì khác về bọn mình trong mấy cái chai. 124 00:08:13,620 --> 00:08:14,621 Này, các cậu! 125 00:08:18,124 --> 00:08:19,125 Ừ. 126 00:08:19,709 --> 00:08:21,920 Tớ cá là sau hôm nay, cậu ấy có rất nhiều thứ phải suy ngẫm. 127 00:08:22,546 --> 00:08:25,257 Ồ, chà. Chắc chỉ có đại dương mới biết chắc chắn. 128 00:08:26,550 --> 00:08:30,637 Hẹn gặp hai cậu ngày mai nhé? Tớ sẽ lấy một cái để ăn trên đường về. 129 00:08:33,597 --> 00:08:35,225 Cậu ấy vui vẻ quá. 130 00:08:35,933 --> 00:08:38,645 Ừ. Theo tớ là hơi quá vui vẻ đấy. 131 00:08:39,145 --> 00:08:41,648 Vuông, ta phải lấy cái chai đó. 132 00:08:41,731 --> 00:08:44,693 Khoan, gì cơ? Cậu mất trí rồi à? 133 00:08:44,776 --> 00:08:47,529 Nhìn đi, nó ở ngay đó! Cậu không muốn biết Tròn viết gì ư? 134 00:08:48,029 --> 00:08:50,323 Hẳn cậu ấy mắng nhiếc bọn mình rất dữ trong lá thư đó 135 00:08:50,407 --> 00:08:52,617 nên mới hết giận nhanh vậy. 136 00:08:52,701 --> 00:08:53,702 Cậu không nghĩ vậy à? 137 00:08:53,785 --> 00:08:56,538 Tớ không thể tin cậu lại đề nghị làm vậy. 138 00:08:56,621 --> 00:08:58,790 Ừ, lúc nãy cậu ấy rất giận, và phải, 139 00:08:58,873 --> 00:09:00,875 cả chiều cậu ấy chủ yếu ngồi một mình. 140 00:09:00,959 --> 00:09:05,213 Và thực ra, tớ đã thấy cậu ấy trừng mắt nhìn tớ khi tớ đang đổ đầy xô nước. 141 00:09:05,297 --> 00:09:09,384 Ồ, chắc chắn cậu ấy đã viết về bọn mình. Có lẽ ta có thể… 142 00:09:09,467 --> 00:09:12,053 Không. Vuông, đừng! 143 00:09:12,137 --> 00:09:15,599 Nhưng không. Ta không thể làm vậy. Tất nhiên là không rồi! 144 00:09:16,933 --> 00:09:22,063 Vuông, ta có thể lấy nó, đọc nó và ném nó lại trước khi cậu ấy biết. 145 00:09:22,147 --> 00:09:24,441 Có thể lá thư đó rất gay gắt. 146 00:09:24,524 --> 00:09:29,154 Sẽ ra sao nếu nó dạt vào bờ biển xa nào đó và có người đọc rồi nghĩ, 147 00:09:29,237 --> 00:09:34,910 "Chà, anh bạn Vuông này có vẻ khó ưa quá nhỉ?" 148 00:09:34,993 --> 00:09:36,328 - Khó ưa? - Hoặc tệ hơn! 149 00:09:36,411 --> 00:09:40,123 Lỡ cậu ấy lại tiết lộ một nguyên liệu bánh kếp bí mật khác thì sao? 150 00:09:51,009 --> 00:09:53,803 Đọc đi, Vuông! Đọc đi! 151 00:09:53,887 --> 00:09:55,055 Được rồi! 152 00:09:56,181 --> 00:09:57,515 Hãy tha thứ cho tớ, Tròn. 153 00:09:58,767 --> 00:10:02,687 "Hai cậu đã thề là sẽ không đọc nhật kí của tớ nữa". 154 00:10:03,897 --> 00:10:04,898 Tìm được gì hả? 155 00:10:07,192 --> 00:10:09,110 Sao các cậu có thể? 156 00:10:09,194 --> 00:10:10,779 - Bọn tớ đã thề độc… - Tròn! Không! 157 00:10:10,862 --> 00:10:13,114 …là cả đời này sẽ không làm vậy nữa! 158 00:10:13,198 --> 00:10:15,367 - Cậu phải tin bọn tớ! - Thề đó! Bọn tớ thực sự… 159 00:10:15,450 --> 00:10:16,618 Đủ rồi! 160 00:10:17,911 --> 00:10:20,413 Tớ không bao giờ tin các cậu được nữa. 161 00:10:26,002 --> 00:10:30,840 Cậu ấy nói đúng. Không thể tin nổi. Bọn mình đúng là bạn tồi. 162 00:10:30,924 --> 00:10:34,261 Phải đó. Tồi vô cùng. 163 00:10:34,344 --> 00:10:37,722 Tớ không thể… Tớ đi đây. 164 00:10:57,951 --> 00:10:58,827 Hả? 165 00:11:10,839 --> 00:11:13,008 Tớ không tìm được chai. 166 00:11:40,452 --> 00:11:44,122 Vuông đang vội đi gặp Tròn và Tam Giác. 167 00:11:44,205 --> 00:11:48,710 Vì Tam Giác nói cậu có chuyện rất quan trọng cần bàn. 168 00:11:48,793 --> 00:11:51,129 Gần đến rồi. Không đến muộn được. 169 00:11:51,213 --> 00:11:54,132 Dù gì Tam Giác cũng đã nói, "Nó sẽ là xu hướng sắp tới". 170 00:11:55,258 --> 00:11:57,010 Hy vọng không mất nhiều thời gian. 171 00:11:57,093 --> 00:11:59,596 Mình còn phải tưới cây, rửa bát và… 172 00:11:59,679 --> 00:12:02,390 Không, đổ mồ hôi rồi. Mong là các cậu ấy không để ý. 173 00:12:05,393 --> 00:12:07,562 Chào cậu, Vuông. Trông cậu khô quá. 174 00:12:09,940 --> 00:12:12,692 Cảm ơn các cậu đã đến gặp tớ ở khoảng rừng thưa này. 175 00:12:13,235 --> 00:12:16,321 Ta tụ họp ở đây để chơi một trò chơi tớ vừa nghĩ ra. 176 00:12:16,404 --> 00:12:17,489 Trò chơi mới? 177 00:12:17,572 --> 00:12:18,740 Thú vị đấy. 178 00:12:18,823 --> 00:12:20,283 Nó rất thú vị. 179 00:12:20,367 --> 00:12:26,581 Trong trò chơi mới này, hai người đi trốn, người còn lại đi tìm. 180 00:12:26,665 --> 00:12:30,126 Tớ gọi nó là nấp tìm. 181 00:12:30,210 --> 00:12:33,129 Chao ôi! Quả là ý tưởng rất sáng tạo. 182 00:12:33,213 --> 00:12:37,926 Cảm ơn. Tớ đồng ý là trò chơi rất sáng tạo, và tớ là người sáng tạo. 183 00:12:38,009 --> 00:12:39,094 Cảm ơn cậu đã khen. 184 00:12:39,177 --> 00:12:44,808 Để bắt đầu, tớ sẽ nhắm mắt và đếm đến 20 trong khi hai cậu đi trốn, nhé? 185 00:12:45,308 --> 00:12:46,309 Trốn mau đi! 186 00:12:47,894 --> 00:12:50,522 Một. Hai. Ba. Bốn. 187 00:12:51,064 --> 00:12:52,065 Trốn nào. 188 00:12:53,108 --> 00:12:54,109 Năm. 189 00:12:55,402 --> 00:12:57,946 - Sáu. - Cái hố này có gì đó không ổn. 190 00:12:58,029 --> 00:13:02,075 - Bảy. Tám. - Nên tìm chỗ khác. 191 00:13:04,327 --> 00:13:05,495 Ôi, xin lỗi, Tròn. 192 00:13:05,579 --> 00:13:07,122 - Tớ không thấy cậu. - Chín. 193 00:13:08,915 --> 00:13:10,083 Mười. 194 00:13:10,667 --> 00:13:13,753 Mười một. Mười hai. 195 00:13:17,215 --> 00:13:19,551 - Phải trốn… - Mười ba. 196 00:13:24,764 --> 00:13:27,475 - Mười bốn. Mười lăm. - Coi nào. Đừng làm hỏng chuyện. 197 00:13:29,561 --> 00:13:31,438 Ôi, không! Sắp hết thời gian rồi. 198 00:13:31,521 --> 00:13:34,024 - Mười sáu. Mười bảy. - Mình tắt bếp chưa nhỉ? 199 00:13:35,317 --> 00:13:36,651 Mười tám. 200 00:13:37,903 --> 00:13:38,945 Mười chín. 201 00:13:41,323 --> 00:13:42,449 Hai mươi! 202 00:13:45,201 --> 00:13:46,369 Cái gì đây? Hửm? 203 00:13:55,670 --> 00:13:56,671 Tìm thấy cậu rồi! 204 00:13:58,590 --> 00:14:02,886 Được rồi. Vuông, tớ khuyên cậu lần sau nên thực sự đi tìm chỗ trốn. 205 00:14:02,969 --> 00:14:07,807 Và Tròn, cậu chỉ lơ lửng cao hơn bình thường một chút. Không hiệu quả. 206 00:14:07,891 --> 00:14:10,602 Chết thật. Tớ không biết cậu có thể nhìn cao thế. 207 00:14:10,685 --> 00:14:14,731 Tròn, đến lượt cậu đi tìm. Vuông và tớ sẽ trốn. 208 00:14:14,814 --> 00:14:16,024 Đi nào. 209 00:14:16,107 --> 00:14:20,153 Một. Hai. Ba. Bốn. 210 00:14:25,825 --> 00:14:26,826 Năm. 211 00:14:29,329 --> 00:14:31,248 Được rồi, mình chỉ cần tìm đúng góc là được. 212 00:14:31,331 --> 00:14:34,042 Có lẽ nên xuống thấp để họ không thấy mình qua cái lỗ. 213 00:14:34,876 --> 00:14:37,671 Ôi, trời, hy vọng chỗ này đủ tốt… Nhưng không quá tốt. 214 00:14:37,754 --> 00:14:39,839 Mình chỉ muốn các cậu ấy nghĩ mình chơi đúng cách thôi. 215 00:15:14,833 --> 00:15:15,959 Chỗ này được đấy nhỉ? 216 00:15:17,043 --> 00:15:19,796 "Nơi Đặc Biệt Của Vuông". 217 00:15:23,258 --> 00:15:24,259 Tìm thấy cậu rồi! 218 00:15:25,552 --> 00:15:26,386 Ồ. Được rồi. 219 00:15:27,304 --> 00:15:28,847 Giờ thì tất cả đều đồng ý 220 00:15:28,930 --> 00:15:31,725 trò chơi mới và sáng tạo của tớ là một thành công lớn 221 00:15:31,808 --> 00:15:33,476 nên ta nghỉ ở đây được rồi. 222 00:15:33,977 --> 00:15:36,313 Ừ. Này, cậu giỏi lắm, Tam Giác. 223 00:15:36,813 --> 00:15:38,481 Cảm ơn. Tạm biệt nhé. 224 00:15:40,525 --> 00:15:43,737 Và đừng quên kể với mọi người về nấp tìm, 225 00:15:43,820 --> 00:15:46,990 trò chơi với cái tên bất hủ như thế thì không thể nào quên đâu. 226 00:16:15,143 --> 00:16:16,061 Tốt quá. 227 00:16:38,917 --> 00:16:41,336 Được rồi. Mình còn phải làm gì nữa nhỉ? 228 00:16:41,878 --> 00:16:43,505 Mình có thể xếp lại giá sách. 229 00:16:43,588 --> 00:16:46,466 Mình vừa xếp lại sáng nay, nhưng lần nữa cũng được. 230 00:16:47,801 --> 00:16:50,512 Và mình cần… 231 00:16:56,768 --> 00:16:57,602 Được không nhỉ? 232 00:17:31,761 --> 00:17:36,474 Có vẻ như với Vuông, đây không chỉ là một chỗ trốn. 233 00:17:50,405 --> 00:17:51,781 Ồ, chào các bạn nhỏ. 234 00:18:01,541 --> 00:18:02,626 Ôi chao. 235 00:18:03,793 --> 00:18:05,670 Thật tuyệt 236 00:18:05,754 --> 00:18:09,716 khi tìm được một nơi nhỏ bé trên thế giới thuộc về riêng mình. 237 00:18:31,321 --> 00:18:35,200 Cỏ vẻ như Vuông thật sự thích nơi này. 238 00:18:35,283 --> 00:18:39,287 Tốt nhất là nên để cậu ấy yên. Ra ngoài chờ thôi. 239 00:18:46,378 --> 00:18:48,338 Vuông không để ý gì đến thời gian nữa. 240 00:18:53,552 --> 00:18:55,345 Đôi lúc như thế cũng không sao. 241 00:19:02,936 --> 00:19:06,773 Vuông bắt đầu thi thoảng quay lại nơi này. 242 00:19:08,650 --> 00:19:11,486 Ở nó có gì đó khiến cậu thấy thoải mái. 243 00:19:49,316 --> 00:19:51,359 - Vuông, cậu ở trong đó hả? - Hả? 244 00:19:51,443 --> 00:19:57,240 Cậu vẫn trốn hả? Xin lỗi, anh bạn. Trò vui đó xưa rồi. 245 00:19:57,324 --> 00:19:59,701 Giờ ta chuyển sang trò vui tiếp theo. 246 00:19:59,784 --> 00:20:02,787 Trong trò này, ta sẽ chạy vòng quanh và chạm vào người nhau. 247 00:20:02,871 --> 00:20:05,165 Tớ gọi nó là "đuổi chạy". 248 00:20:05,832 --> 00:20:09,377 Chà, một trò sáng tạo khác. Hai cậu muốn vào trong không? 249 00:20:11,213 --> 00:20:12,464 Muốn chứ. 250 00:20:13,632 --> 00:20:15,800 Này, trong này đẹp đấy. 251 00:20:15,884 --> 00:20:19,512 Ừ. Tớ thích cách trang trí tinh tế. 252 00:20:22,015 --> 00:20:24,142 Cái này cậu tự thêu à? 253 00:20:26,061 --> 00:20:27,687 Chỗ này bài trí đẹp đấy. 254 00:20:28,647 --> 00:20:31,441 Nhưng có kiến này. Đây, để tớ giúp cậu. 255 00:20:47,499 --> 00:20:49,626 Tớ nghĩ cậu muốn có ánh sáng tự nhiên. 256 00:20:51,211 --> 00:20:52,212 Cảm ơn. 257 00:20:53,463 --> 00:20:55,590 Tớ có thể hiểu tại sao cậu ở đây. 258 00:20:55,674 --> 00:21:01,221 Không vui bằng trò nấp tìm hay đuổi chạy, nhưng là trò lớn tiếp theo khá hay đấy. 259 00:21:01,304 --> 00:21:05,141 Khoan đã, không. Là trò hiện tại và bình thường. 260 00:21:05,642 --> 00:21:08,770 Này, vỏ cây này có kết cấu khá tuyệt. 261 00:21:11,982 --> 00:21:12,983 Úi. 262 00:21:14,067 --> 00:21:16,361 Cảm ơn cậu đã cho bọn tớ vào đây một lát. 263 00:21:16,444 --> 00:21:18,071 Tớ rất mong được ghé qua lần nữa. 264 00:21:18,154 --> 00:21:23,410 Ừ! Tớ cảm thấy nó có thể là nơi của chúng ta. 265 00:21:25,328 --> 00:21:28,039 Chắc chắn rồi. Rất vui được gặp hai cậu. 266 00:21:28,123 --> 00:21:30,292 Tạm biệt, Vuông. Lần sau gặp lại nhé. 267 00:21:30,792 --> 00:21:31,835 Tạm biệt! 268 00:22:06,036 --> 00:22:08,914 Nơi của Vuông giờ có cảm giác thật lạ. 269 00:22:13,877 --> 00:22:16,379 Vuông không quay lại ngay. 270 00:22:18,423 --> 00:22:21,343 Về sau cũng không quay lại nữa. 271 00:22:30,852 --> 00:22:34,022 Ta hãy đến thăm xem cậu ấy đang làm gì nhé? 272 00:22:34,773 --> 00:22:36,858 Rồi. Xếp theo bảng chữ cái thì dễ, 273 00:22:36,942 --> 00:22:39,945 nhưng theo kích thước và màu thì gọn gàng hơn. 274 00:22:40,028 --> 00:22:42,989 Và phải làm gì với mấy tiểu thuyết đồ họa cỡ lớn đây? 275 00:22:46,284 --> 00:22:47,744 Mấy mảnh vụn này ở đâu ra vậy? 276 00:22:47,827 --> 00:22:51,790 Mình nên bỏ tiền mua khay ăn… Không chắc nữa. Có thể vậy hơi quê. 277 00:22:55,877 --> 00:22:57,921 Mình không muốn đun trà quá nóng… Hoặc ủ trà quá lâu… 278 00:22:58,004 --> 00:22:59,506 Hoặc ngày mai ngủ quên. 279 00:23:26,241 --> 00:23:28,827 Cậu luôn có thể quay lại nơi đặc biệt của mình. 280 00:23:30,704 --> 00:23:32,497 Ngay cả khi cậu không ở đó. 281 00:23:49,014 --> 00:23:50,015 DỰA THEO "TRIANGLE", "SQUARE", VÀ "CIRCLE" 282 00:23:50,098 --> 00:23:51,099 SÁCH CỦA MAC BARNETT VÀ JON KLASSEN 283 00:24:46,488 --> 00:24:48,490 Biên dịch: Gió