1 00:00:23,817 --> 00:00:30,490 HÒN ĐẢO CỦA CÁC HÌNH DẠNG 2 00:00:36,621 --> 00:00:39,874 Mỗi ngày, Vuông đều thích dành chút thời gian để thư giãn 3 00:00:39,958 --> 00:00:42,544 và đọc vài trang sách hay. 4 00:00:43,712 --> 00:00:45,630 Đây là chỗ ngồi ưa thích của cậu. 5 00:00:45,714 --> 00:00:49,259 Ánh sáng từ cửa sổ lúc nào cũng lý tưởng để đọc sách. 6 00:00:50,051 --> 00:00:53,305 "Một sáng sớm, một con chuột gặp một con sói…" 7 00:01:06,401 --> 00:01:09,571 Mày là ai thế? 8 00:01:13,199 --> 00:01:16,536 Mày quả là một cái cây xinh đẹp, bí ẩn. 9 00:01:16,620 --> 00:01:19,539 Nhưng giá mà mày mọc sang bên phải một chút 10 00:01:19,623 --> 00:01:21,458 để không chắn ánh sáng của tao. 11 00:01:26,129 --> 00:01:29,841 Mày là cây chuối. Tao thật không dám tin vào vận may của mình. 12 00:01:29,925 --> 00:01:32,636 Đã đến giờ ăn nhẹ, và tao thích chuối. 13 00:01:34,387 --> 00:01:38,767 Vuông biết rằng cái cây này rất, rất đặc biệt. 14 00:01:38,850 --> 00:01:41,144 Chuối hiếm khi mọc trên đảo. 15 00:01:41,228 --> 00:01:44,147 Chúng được xem là loại trái cây quý giá nhất. 16 00:01:47,234 --> 00:01:51,404 Chao ôi! Hai quả chuối dành riêng cho mình. 17 00:01:53,365 --> 00:01:57,577 Ngay khi chuẩn bị ăn loại trái cây yêu thích, 18 00:01:57,661 --> 00:01:59,287 Vuông nhớ ra một chuyện. 19 00:01:59,371 --> 00:02:03,541 Cậu nhớ đến một người cũng thích chuối không kém gì mình. 20 00:02:04,626 --> 00:02:05,669 Tròn. 21 00:02:06,670 --> 00:02:11,508 Hay là cậu chia một quả chuối cho Tròn nhỉ? 22 00:02:11,591 --> 00:02:17,055 Đó sẽ là một cử chỉ tử tế. Rất tử tế. 23 00:02:17,722 --> 00:02:20,475 "Cử Chỉ Rất Tử Tế Của Vuông". 24 00:02:21,768 --> 00:02:24,980 Chao ôi, vậy thì mình thật là hào phóng. 25 00:02:31,778 --> 00:02:33,363 Cảm ơn cậu, Vuông. 26 00:02:33,446 --> 00:02:37,867 Quả là cử chỉ tử tế. Rất tử tế. 27 00:02:37,951 --> 00:02:40,662 Cậu hào phóng quá. 28 00:02:40,745 --> 00:02:44,499 Cậu là người bạn tốt và quan trọng với tớ. 29 00:02:47,210 --> 00:02:49,546 Hoan hô, Vuông! 30 00:02:49,629 --> 00:02:51,923 Hoan hô, Vuông! 31 00:02:53,675 --> 00:02:57,429 Và đó là huyền thoại về "Vuông Hào Phóng" 32 00:02:57,512 --> 00:03:00,932 và cử chỉ rất tử tế của cậu ấy. 33 00:03:05,020 --> 00:03:07,063 Sẽ rất tuyệt vời cho xem. 34 00:03:07,147 --> 00:03:10,191 Vuông muốn thực hiện cử chỉ rất tử tế của mình ngay. 35 00:03:12,235 --> 00:03:13,361 À, câu hỏi hay đấy. 36 00:03:13,445 --> 00:03:15,780 Mặc dù bọn tớ vốn đã là bạn tốt rồi, 37 00:03:15,864 --> 00:03:19,492 nhưng quả chuối là thứ khiến Tròn và tớ trở thành bạn thân. 38 00:03:19,951 --> 00:03:21,494 Tam Giác á? Ồ, phải. 39 00:03:21,578 --> 00:03:25,081 Họ biết nhau, nhưng cùng lắm là bạn bình thường thôi. 40 00:03:27,876 --> 00:03:30,128 Được rồi, mình làm được. Ổn cả mà. 41 00:03:30,212 --> 00:03:33,173 Tròn ơi, cậu không tin nổi đâu. 42 00:03:33,256 --> 00:03:36,343 Hôm nay, chuối bỗng xuất hiện trong sân nhà tớ. 43 00:03:37,594 --> 00:03:41,514 Tớ thích chuối lắm. Cảm ơn cậu nhiều nhé. 44 00:03:47,479 --> 00:03:50,899 Ôi, tuyệt quá. Cảm ơn cậu. 45 00:03:51,566 --> 00:03:52,567 Chào. 46 00:03:52,651 --> 00:03:53,860 Xin chào. 47 00:03:53,944 --> 00:03:56,404 Xin chào. 48 00:03:56,488 --> 00:03:59,407 Các cậu muốn đi lòng vòng không? 49 00:03:59,491 --> 00:04:02,285 Đó là cách hài hước để nói "đi dạo" à? 50 00:04:02,369 --> 00:04:04,788 Ừ, nhưng mà nhẹ nhàng hơn. 51 00:04:05,372 --> 00:04:06,873 Quả chuối thế nào? 52 00:04:07,666 --> 00:04:10,085 Ngon lắm luôn. 53 00:04:10,168 --> 00:04:13,505 Giống như món ăn yêu thích của tớ, nhưng ngon hơn nhiều. 54 00:04:13,588 --> 00:04:16,341 Cậu thật tử tế vì đã cho tớ chuối, Vuông. 55 00:04:16,423 --> 00:04:18,634 Có gì to tát đâu. 56 00:04:18,718 --> 00:04:20,512 Không. 57 00:04:20,595 --> 00:04:23,390 Chuối này vừa hiếm, vừa đẹp. 58 00:04:23,473 --> 00:04:28,812 Vậy mà cậu cho tớ cả hai quả. Sao lại không to tát? To lắm chứ. 59 00:04:37,404 --> 00:04:38,863 Tớ hơi no rồi. 60 00:04:39,489 --> 00:04:44,202 Cậu biết gì không, Vuông? Sự hào phóng của cậu đã truyền cảm hứng cho tớ. 61 00:04:45,078 --> 00:04:47,205 Tam Giác, ăn quả này nhé? 62 00:04:47,289 --> 00:04:48,373 Thôi nào. 63 00:04:48,456 --> 00:04:52,043 Ừ, sao lại không chứ? Theo tớ biết, ta chỉ sống một lần thôi. 64 00:04:55,171 --> 00:04:56,298 Ôi, đúng rồi. 65 00:04:56,381 --> 00:04:59,593 Tớ quên mất là từng ăn thứ này rồi, và tớ ghét nó. 66 00:05:00,260 --> 00:05:01,261 Úi trời. Ngọt quá. 67 00:05:01,344 --> 00:05:02,345 Ôi, chà. 68 00:05:07,767 --> 00:05:10,186 Tớ đoán là theo phép lịch sự thì phải ăn cho hết 69 00:05:10,270 --> 00:05:12,022 dù tớ thấy nó rất ghê. 70 00:05:15,191 --> 00:05:17,569 Tớ sẽ không bao giờ làm thế nữa. 71 00:05:19,779 --> 00:05:25,243 Việc này thật là… vui, 72 00:05:25,327 --> 00:05:26,494 nhưng tớ nên về thôi. 73 00:05:27,329 --> 00:05:28,330 Cậu chắc chứ? 74 00:05:28,413 --> 00:05:30,540 Vừa mới đến ngọn đồi đẹp mà. 75 00:05:30,624 --> 00:05:32,918 Và hôm nay, trông nó đặc biệt xinh đẹp. 76 00:05:33,418 --> 00:05:36,880 Ừ, ta thậm chí còn chưa lên đứng trên đó. Nó ở ngay kia. 77 00:05:38,965 --> 00:05:42,510 Không. Xin lỗi. Không, cảm ơn. Rất xin lỗi. Không, các cậu biết đó… 78 00:05:42,594 --> 00:05:44,971 Không cần cảm ơn đâu. Nhưng tạm biệt nhé. Tớ phải đi. 79 00:05:50,227 --> 00:05:53,897 Vuông tức điên vì mọi thứ không diễn ra như dự định. 80 00:05:54,981 --> 00:05:57,192 Rồi cậu thấy có lỗi vì đã tức giận. 81 00:05:58,026 --> 00:06:00,946 Rồi cậu thấy buồn vì đã thấy có lỗi vì đã tức giận. 82 00:06:02,113 --> 00:06:05,533 Cậu chỉ muốn cử chỉ tử tế của mình được công nhận. 83 00:06:06,034 --> 00:06:08,286 Nhưng cậu cũng thật sự muốn được ăn một quả. 84 00:06:10,413 --> 00:06:13,208 Vuông phải tìm cách cứu vãn. 85 00:06:13,291 --> 00:06:16,711 Nếu cây này mọc lần nữa thì mình phải làm cho đúng. 86 00:06:16,795 --> 00:06:20,590 Một quả cho Tròn. Một quả cho mình. Mình chỉ cần đợi cây mọc thôi. 87 00:06:21,925 --> 00:06:23,802 Một thời gian dài trôi qua. 88 00:06:24,344 --> 00:06:29,307 Nhiều ngày, nhiều tuần, nhiều tháng. 89 00:06:29,808 --> 00:06:33,478 Cho đến một ngày, Vuông có một cơ hội khác. 90 00:06:46,449 --> 00:06:47,993 Chào cậu, Tròn. 91 00:06:48,076 --> 00:06:51,997 Cây của tớ lại mọc ra hai quả chuối, và tớ tự nhủ, 92 00:06:52,080 --> 00:06:56,543 "Này, Vuông, sao không đem chia cho cô bạn tốt Tròn nhỉ?" 93 00:06:57,127 --> 00:07:01,339 "Vuông, tớ biết cậu hào phóng, nhưng thế này thì quá hào phóng rồi. 94 00:07:01,423 --> 00:07:03,300 Điều này rất có ý nghĩa với tớ". 95 00:07:04,342 --> 00:07:07,095 Chuyện nhỏ mà. Ý tớ là cũng to đấy. 96 00:07:07,178 --> 00:07:11,182 Mấy quả chuối này rất hiếm và đặc biệt, hiển nhiên rồi. 97 00:07:11,266 --> 00:07:14,436 Nhưng với tớ thì cậu xứng đáng được vậy. 98 00:07:15,186 --> 00:07:18,481 "Cậu là người bạn tốt và quan trọng với tớ". 99 00:07:19,524 --> 00:07:23,194 "Chào cậu, Vuông". Ô, chào cậu, Tròn. 100 00:07:23,278 --> 00:07:25,780 Sau khi đã tập đi tập lại cuộc trò chuyện này 101 00:07:25,864 --> 00:07:30,410 cả nghìn lần, cử chỉ tử tế của cậu sẽ diễn ra vô cùng suôn sẻ. 102 00:07:30,493 --> 00:07:31,620 …bạn tốt, Tròn. 103 00:07:32,329 --> 00:07:33,705 Một quả cho cậu. 104 00:07:33,788 --> 00:07:35,749 Sao không đem chia cho cô bạn tốt Tròn nhỉ? 105 00:07:35,832 --> 00:07:37,792 Sao không đem chia cho cô bạn tốt Tròn nhỉ? 106 00:07:37,876 --> 00:07:39,336 Một quả cho cậu, một quả cho tớ. 107 00:07:39,419 --> 00:07:41,671 Cho bạn tốt của tớ, Tròn… Xin chào! 108 00:07:41,755 --> 00:07:44,716 Chào Vuông. Hôm nay đẹp trời nhỉ? 109 00:07:46,468 --> 00:07:48,511 Cậu phải nói "xin chào" chứ. 110 00:07:51,014 --> 00:07:52,140 À, bạn tốt Tròn của tớ. 111 00:07:52,224 --> 00:07:54,517 Quả chuối của tớ mọc ra hai cây… Ý tớ là… 112 00:07:56,061 --> 00:07:57,062 Gì cơ? 113 00:08:01,066 --> 00:08:03,109 Được. Tớ thích ăn thêm chuối. 114 00:08:03,193 --> 00:08:04,194 Nhưng… 115 00:08:04,277 --> 00:08:08,240 Này, Tam Giác nè! Bọn mình đi lòng vòng nhé? 116 00:08:08,323 --> 00:08:12,035 Nhưng một quả cho cậu và một quả cho tớ mà. 117 00:08:20,835 --> 00:08:25,632 Chao ôi! Ngon quá, nhưng tớ hơi no rồi. 118 00:08:25,715 --> 00:08:27,634 Tam Giác, ăn quả này nhé? 119 00:08:28,134 --> 00:08:29,219 Ừ, sao lại không chứ? 120 00:08:30,554 --> 00:08:32,806 Khoan. Tớ không thích chuối, nhớ chứ? 121 00:08:34,849 --> 00:08:38,061 Nhưng tớ biết ai thích đó. 122 00:08:39,312 --> 00:08:42,524 Có người thích chuối lắm. 123 00:08:48,446 --> 00:08:50,532 Tròn! Đây là món cậu thích, nhỉ? 124 00:08:50,615 --> 00:08:52,367 Vậy nên Vuông luôn đem chuối cho cậu. 125 00:08:52,450 --> 00:08:55,537 Và giờ tớ cho cậu quả của tớ. 126 00:08:55,620 --> 00:09:00,375 Nhưng Tam Giác à, chẳng phải cậu ấy vừa bảo là đã no rồi ư? 127 00:09:00,458 --> 00:09:04,004 Ừ, nhưng cậu ấy có thể ăn vào ngày mai hay gì đó. Quả là ý hay. 128 00:09:04,838 --> 00:09:08,550 Chà, cậu nói đúng. Tớ có thể ăn vào ngày mai. 129 00:09:08,633 --> 00:09:10,051 Quả là cử chỉ tử tế. 130 00:09:10,135 --> 00:09:12,220 Tam Giác, tớ phải công nhận 131 00:09:12,304 --> 00:09:17,142 cậu là người bạn tốt và quan trọng với tớ. 132 00:09:24,107 --> 00:09:25,108 Đúng là Vuông. 133 00:09:35,493 --> 00:09:37,871 Thật tội cho Vuông. 134 00:09:39,331 --> 00:09:43,793 Mình phải làm đúng, dù thế nào cũng phải làm cho đúng! 135 00:09:44,961 --> 00:09:47,380 Vuông đã mất bốn quả chuối. 136 00:09:47,464 --> 00:09:50,675 Nhưng lần sau, chắc chắn cậu sẽ làm đúng. 137 00:09:50,759 --> 00:09:54,638 Cậu chỉ cần chờ mấy quả chuối mọc ra là được. 138 00:10:28,004 --> 00:10:31,466 Xin chào. Cây chuối của tớ lại mọc ra hai quả, 139 00:10:31,550 --> 00:10:36,388 và tớ tự nhủ, "Này Vuông, sao lại không đem chia cho bạn tốt của cậu nhỉ?" 140 00:10:36,471 --> 00:10:39,099 Một quả cho cậu, một quả cho tớ. 141 00:10:40,559 --> 00:10:44,938 Cảm ơn, Vuông. Cậu là người bạn tốt và quan trọng với tớ. 142 00:11:13,633 --> 00:11:15,427 Ngon quá. 143 00:11:15,510 --> 00:11:16,803 Này, Vuông! 144 00:11:17,304 --> 00:11:19,723 Bọn tớ đang tổ chức picnic. Tham gia cùng đi. 145 00:11:20,473 --> 00:11:21,474 Tớ đến đây. 146 00:11:22,893 --> 00:11:25,270 Sau khi đã ăn quả chuối của mình, 147 00:11:25,353 --> 00:11:29,566 Vuông Hào Phóng có thể chia quả còn lại với bạn của mình, Tròn. 148 00:11:30,692 --> 00:11:31,693 Phải không? 149 00:11:44,205 --> 00:11:46,791 À. Đó là cuối tuần trên đảo. 150 00:11:46,875 --> 00:11:51,671 Tức là Đêm Thứ Sáu Vui Vẻ, một buổi tối toàn đồ ăn và trò chơi. 151 00:11:51,755 --> 00:11:55,050 Vuông, Tam Giác… 152 00:11:58,136 --> 00:11:59,512 và Tròn gặp nhau. 153 00:12:02,224 --> 00:12:05,894 Và Tròn gặp nhau! Tròn đâu rồi nhỉ? 154 00:12:07,938 --> 00:12:09,022 Cô ấy đây rồi. 155 00:12:09,105 --> 00:12:12,108 Có vẻ như tối nay, Tròn có kế hoạch khác. 156 00:12:14,736 --> 00:12:16,196 Mình háo hức quá. 157 00:12:17,989 --> 00:12:20,408 Cuối cùng đã có… 158 00:12:22,369 --> 00:12:23,662 "Nguyệt thực". 159 00:12:27,207 --> 00:12:29,626 Tròn đến muộn rồi. Đi xem thử coi sao nhé? 160 00:12:29,709 --> 00:12:32,504 Ừ. Cậu ấy chưa từng bỏ lỡ Đêm Thứ Sáu Vui Vẻ nào. Oa! 161 00:12:34,548 --> 00:12:39,302 Ôi, trời ơi! Mặt trăng bị sao vậy? 162 00:12:44,099 --> 00:12:45,517 Ôi trời. Chuyện gì đang xảy ra vậy? 163 00:12:45,600 --> 00:12:46,977 Chuyện gì vậy? 164 00:12:47,060 --> 00:12:48,478 Tớ ăn quá nhiều cà rốt mini à? 165 00:12:48,562 --> 00:12:50,480 Ai cũng biết cà rốt giúp mắt siêu sáng. 166 00:12:51,648 --> 00:12:56,444 Tận thế rồi, đúng không? Ôm tớ đi! 167 00:12:58,029 --> 00:13:00,365 Nguyệt thực toàn phần. 168 00:13:00,949 --> 00:13:04,286 Giá mà có Vuông và Tam Giác ở đây ngắm cùng mình. 169 00:13:04,744 --> 00:13:06,997 Tròn, cô có quên gì không? 170 00:13:09,624 --> 00:13:13,086 Ôi trời, mình quên mất Đêm Thứ Sáu Vui Vẻ rồi! 171 00:13:14,045 --> 00:13:15,505 Mắt tớ đau quá. 172 00:13:16,006 --> 00:13:17,841 Không được chớp mắt. 173 00:13:17,924 --> 00:13:20,510 Chuyện quan trọng luôn xảy ra khi ta chớp mắt. 174 00:13:27,100 --> 00:13:29,019 Tớ nghĩ nó kết thúc rồi. 175 00:13:30,478 --> 00:13:33,189 - Kết thúc rồi! Ta còn sống! - Ta còn sống! 176 00:13:34,107 --> 00:13:36,109 Cái quái gì vậy nhỉ? 177 00:13:36,192 --> 00:13:40,906 Tớ không biết. Nhưng tớ biết ai biết. Tròn! Đi hỏi cậu ấy thôi. 178 00:13:40,989 --> 00:13:43,491 Vuông, chờ đã. Nghĩ đi. 179 00:13:43,575 --> 00:13:48,705 Trăng đỏ chỉ hiện ra trước cậu và tớ. Nó đã chọn chúng ta. 180 00:13:49,539 --> 00:13:52,334 Trong cuộc đời mình, tớ chưa bao giờ được lựa chọn. 181 00:13:52,417 --> 00:13:55,128 Tối nay, ta đã thấy một thứ rất đặc biệt. 182 00:13:55,212 --> 00:13:58,256 Một thứ ngoài sức tưởng tượng. Tròn đã không ở đây. 183 00:13:58,340 --> 00:14:02,761 Cậu ấy sẽ không hiểu được đâu. Trăng đỏ sẽ là bí mật của ta. 184 00:14:02,844 --> 00:14:04,846 - Bí mật của ta. - Đồng ý chứ? 185 00:14:11,019 --> 00:14:14,356 Mình sẽ không hiểu ư? Là nguyệt thực mà. 186 00:14:14,439 --> 00:14:19,027 Mình thấy 178 lần rồi. Phải cho các cậu ấy biết thôi. 187 00:14:19,527 --> 00:14:22,489 Nhưng các cậu ấy đang rất vui với bí mật của mình. 188 00:14:22,572 --> 00:14:24,866 Mình đâu muốn làm họ tụt hứng, nhỉ? 189 00:14:24,950 --> 00:14:25,992 Cô ấy muốn thế. 190 00:14:26,076 --> 00:14:29,746 Không! Dù mình có kiến thức đồ sộ về nguyệt thực, 191 00:14:29,829 --> 00:14:32,207 mình vẫn sẽ tôn trọng bí mật của họ. 192 00:14:32,290 --> 00:14:34,417 Giờ Tròn cũng có bí mật. 193 00:14:36,920 --> 00:14:42,509 - Các cậu, xin lỗi về tối qua. Tớ… - Tối qua thật tuyệt vời. 194 00:14:42,592 --> 00:14:45,845 Bọn tớ đã thấy… Ý tớ là bọn tớ đã thấy… 195 00:14:45,929 --> 00:14:49,266 Bọn tớ đã thấy một con bọ hung. 196 00:14:50,141 --> 00:14:53,103 Ồ, thật ư? Hay đấy. 197 00:14:53,186 --> 00:14:57,107 Nó có lồng ngực rất ngầu. 198 00:14:58,191 --> 00:15:00,443 Cứ nói về bọ hung làm tớ đói quá. 199 00:15:03,697 --> 00:15:05,532 Cậu làm gì vậy? 200 00:15:05,615 --> 00:15:08,451 Tớ đang cố đổi chủ đề. 201 00:15:09,536 --> 00:15:11,997 Chao ôi! Mấy cái lỗ của bánh donut trông y hệt… 202 00:15:12,080 --> 00:15:17,002 Tớ biết mà. Tớ đặc biệt làm vậy vì nó nhắc tớ nhớ đến… 203 00:15:20,630 --> 00:15:26,595 Mấy cục phân mà con bọ hung lăn. Ừ. 204 00:15:31,808 --> 00:15:34,561 Họ đều giữ bí mật rất dở, nhỉ? 205 00:15:34,644 --> 00:15:36,313 Cảm ơn vì mấy cái lỗ bánh donut. 206 00:15:36,396 --> 00:15:40,150 Bọn tớ phải đi làm vài việc. 207 00:15:40,233 --> 00:15:41,359 Đúng không? 208 00:15:41,443 --> 00:15:45,655 Những việc bình thường, hằng ngày, không hề bí mật. 209 00:15:48,658 --> 00:15:51,620 Có thể mặt trăng đến quá gần mặt trời và bốc cháy. 210 00:15:51,703 --> 00:15:54,247 Ừ. Tớ nghĩ là đã thấy có lửa. 211 00:15:54,331 --> 00:15:57,709 Hoặc có thể là hàng tỷ tỷ bông hoa đỏ nở ra trên đó cùng lúc, 212 00:15:57,792 --> 00:16:00,337 nhưng trời quá lạnh nên chúng héo đi. 213 00:16:00,420 --> 00:16:05,050 Hay là mặt trăng mất bình tĩnh và đỏ lên vì quá tức giận? 214 00:16:06,051 --> 00:16:09,137 Có thể. Dù tớ nghĩ là nó trông như đang đỏ mặt hơn. 215 00:16:09,221 --> 00:16:12,432 Như khi Tròn đỏ mặt ấy? Y hệt thế. 216 00:16:12,515 --> 00:16:17,437 Ồ, phải, Tròn. Tớ thấy hơi tiếc vì Tròn đã bỏ lỡ hôm đó. 217 00:16:17,520 --> 00:16:21,775 Sáng nay, cậu ấy có vẻ rất buồn. Hay cậu ấy biết mình có bí mật? 218 00:16:21,858 --> 00:16:24,861 Không. Với cả, cậu ấy luôn biết đủ thứ. 219 00:16:24,945 --> 00:16:28,949 Đây là lần đầu tớ thật sự cảm thấy mình thông minh hơn cậu ấy. 220 00:16:29,032 --> 00:16:31,368 Tớ cảm thấy thật mạnh mẽ. 221 00:16:33,787 --> 00:16:35,038 Có lẽ họ đang thành lập 222 00:16:35,121 --> 00:16:39,834 câu lạc bộ mặt trăng bí mật đặc biệt mà không có mình. 223 00:16:40,335 --> 00:16:45,131 Họ chỉ cần hỏi là mình sẽ kể hết về nguyệt thực mà. 224 00:16:45,215 --> 00:16:49,928 Mình có sách, biểu đồ, kính viễn vọng. 225 00:16:50,428 --> 00:16:52,097 Mình còn có tranh ghép này. 226 00:16:52,180 --> 00:16:53,598 Tròn không chịu nổi việc 227 00:16:53,682 --> 00:16:56,685 các bạn cô nghĩ họ biết điều gì đó mà cô không biết. 228 00:17:00,105 --> 00:17:02,732 Vuông? Sao cậu lại đội cái hộp? 229 00:17:04,609 --> 00:17:07,195 Tớ không muốn ai biết đó là tớ. 230 00:17:07,279 --> 00:17:08,988 Ôi trời. Lẽ ra tớ không nên ở đây. 231 00:17:09,072 --> 00:17:12,033 Nhưng tớ hết chịu nổi gánh nặng của bí mật này rồi. 232 00:17:12,117 --> 00:17:14,660 Tớ đến đây để thú tội. 233 00:17:15,661 --> 00:17:17,372 Cậu không cần làm vậy đâu. 234 00:17:17,455 --> 00:17:19,541 Tớ biết tớ không cần nằm trên sàn, 235 00:17:19,623 --> 00:17:22,669 nhưng khi căng thẳng thì tư thế này làm tớ thấy khá hơn. 236 00:17:23,253 --> 00:17:27,424 Được rồi. Tam Giác và tớ có một bí mật. 237 00:17:27,507 --> 00:17:30,093 Lẽ ra không được nói với cậu, nhưng tối thứ Sáu tuần trước, 238 00:17:30,176 --> 00:17:32,095 lúc ở khu đất trống, tớ và Tam Giác 239 00:17:32,178 --> 00:17:37,976 thấy một mặt trăng đỏ rực bất ngờ xuất hiện và nuốt chửng mặt trăng của ta! 240 00:17:39,853 --> 00:17:41,229 Nó nhai mặt trăng một lúc. 241 00:17:41,313 --> 00:17:43,899 Và khi đã no rồi, nó ợ mặt trăng ra! 242 00:17:43,982 --> 00:17:47,402 Đó tớ nghĩ thế. Mặt trăng có anh em song sinh xấu xa không? 243 00:17:47,485 --> 00:17:49,613 Phải vậy không? Có thể là gì nhỉ? 244 00:17:50,322 --> 00:17:53,950 Vuông, bạn thân mến, rất mừng vì cậu đã hỏi. 245 00:17:54,034 --> 00:17:55,535 Việc các cậu thấy… 246 00:17:55,619 --> 00:17:58,330 Rất phi thường! Tớ biết! 247 00:17:58,413 --> 00:18:02,334 Cả thế giới chỉ có tớ và Tam Giác thấy! 248 00:18:02,918 --> 00:18:04,961 Tớ chưa bao giờ thấy may mắn như vậy! 249 00:18:05,045 --> 00:18:08,965 Tớ biết mình không tài năng như Tam Giác, hay thần kì như cậu. 250 00:18:09,049 --> 00:18:11,676 Tớ chỉ là Vuông bình thường, đáng tin cậy. 251 00:18:11,760 --> 00:18:15,513 Nhưng việc được trăng đỏ chọn đã có tác động đến tớ. 252 00:18:17,015 --> 00:18:21,102 Lần đầu tiên, tớ thực sự cảm thấy tớ có thể làm bất cứ điều gì! 253 00:18:21,186 --> 00:18:25,649 Tớ có thể giải đáp bí ẩn của thế giới. Nhìn kìa! Tranh ghép hình. 254 00:18:25,732 --> 00:18:28,109 Ôi, không. Vuông mà thấy tranh ghép, 255 00:18:28,193 --> 00:18:29,694 cậu sẽ biết là Tròn biết… 256 00:18:32,447 --> 00:18:34,157 Ôi, trời. 257 00:18:34,241 --> 00:18:39,996 Trời ạ. Tam Giác nói cậu sẽ giận khi biết cậu đã bỏ lỡ điều gì, nhưng chao ôi. 258 00:18:40,080 --> 00:18:42,749 Ôi chao. Tớ nên đi thôi, Tròn. 259 00:18:45,210 --> 00:18:47,754 Mà cậu đừng nói với Tam Giác tớ đã để lộ bí mật nhé. 260 00:18:50,423 --> 00:18:52,467 Có lẽ ta nên cho Tròn ít phút. 261 00:18:56,137 --> 00:18:57,138 Bí mật. 262 00:18:58,682 --> 00:19:02,602 Có lẽ nên cho Tròn chút không gian riêng, 263 00:19:03,311 --> 00:19:05,480 tạm xa Vuông và Tam Giác một lúc. 264 00:19:05,564 --> 00:19:06,731 Chào cậu, Tròn. 265 00:19:08,358 --> 00:19:10,360 Tớ thấy cậu đang đọc sách nhiều chương. 266 00:19:10,443 --> 00:19:17,367 Cậu biết đấy, kiến thức thực sự đến từ kinh nghiệm thực tế. 267 00:19:18,493 --> 00:19:20,954 Tớ đoán nhé. Cậu đến để kể gì đó với tớ? 268 00:19:21,037 --> 00:19:23,748 Ai, tớ á? Ha! Không, tớ không có gì để kể hết. 269 00:19:23,832 --> 00:19:27,836 Ngoại trừ trải nghiệm bí mật đặc biệt siêu tuyệt vời của tớ. 270 00:19:27,919 --> 00:19:30,005 Nhưng tớ không tiết lộ bí mật đâu. 271 00:19:34,134 --> 00:19:36,553 Được rồi, tớ sẽ kể với cậu. Nghe này. 272 00:19:36,636 --> 00:19:39,639 Tối thứ Sáu tuần trước, Vuông và tớ ra đồng cỏ như thường lệ, 273 00:19:39,723 --> 00:19:43,643 sau khi tớ ăn trăm củ cà rốt mini và trồng cây chuối cực hoàn hảo, 274 00:19:43,727 --> 00:19:46,771 tớ đã thấy điều điên rồ nhất. 275 00:19:46,855 --> 00:19:50,442 Một người khổng lồ bỗng xuất hiện với cây bút dạ màu đỏ lớn 276 00:19:50,525 --> 00:19:52,235 và bắt đầu tô màu mặt trăng! 277 00:19:52,319 --> 00:19:55,196 Thế là mặt trăng chuyển sang màu đỏ! 278 00:19:56,531 --> 00:19:59,326 Tớ biết. Không thể tin nổi, đúng không? 279 00:19:59,409 --> 00:20:01,411 Nhưng hay nhất là, cậu sẵn sàng chưa? 280 00:20:01,912 --> 00:20:04,539 Nó có cục tẩy. 281 00:20:04,623 --> 00:20:08,960 Vậy là nó tẩy đi màu đỏ, và mặt trăng trở lại bình thường. 282 00:20:09,044 --> 00:20:10,837 Cậu tin nổi không? 283 00:20:15,300 --> 00:20:18,553 Được rồi. Tớ thật sự nên đi thôi. 284 00:20:19,721 --> 00:20:21,514 Đừng nói với Vuông tớ đã đến đây. 285 00:20:23,183 --> 00:20:25,560 Vuông? Đó là cà rốt của tớ hả? 286 00:20:25,644 --> 00:20:26,811 Sao cậu có thể? 287 00:20:26,895 --> 00:20:30,440 Cậu bảo tớ không được kể bí mật, vậy mà cậu lại tự đi kể? 288 00:20:32,609 --> 00:20:35,153 Đừng lãng phí thức ăn chứ. Tớ có thể giải thích. 289 00:20:35,779 --> 00:20:36,947 Thôi ngay đi! 290 00:20:37,030 --> 00:20:40,951 Vuông, cả hai ta đều biết cậu đã kể bí mật với tớ trước. 291 00:20:41,660 --> 00:20:45,413 Tròn! Đó là bí mật của ta mà. 292 00:20:45,497 --> 00:20:50,168 Chờ đã. Gì cơ? Cậu kể ra bí mật trước tớ á? 293 00:20:52,045 --> 00:20:55,173 Dừng lại đi! 294 00:20:55,882 --> 00:20:58,552 Tớ chịu hết nổi trò khỉ này của hai cậu rồi. 295 00:20:58,635 --> 00:21:01,054 Tớ đã im lặng quá lâu. 296 00:21:01,137 --> 00:21:03,765 Giờ đến lúc tớ kể bí mật của mình. 297 00:21:05,183 --> 00:21:09,187 Cái các cậu thấy chẳng qua chỉ là nguyệt… 298 00:21:10,230 --> 00:21:13,400 Tất nhiên là cậu biết. Cậu biết mọi thứ. 299 00:21:15,277 --> 00:21:18,572 Cậu nghĩ tớ biết mọi thứ ư? 300 00:21:19,155 --> 00:21:21,950 Ừ, gần như thế. Cậu là hình thông minh nhất bọn tớ biết. 301 00:21:22,450 --> 00:21:25,078 Bọn tớ cứ nghĩ là cuối cùng cũng biết một thứ cậu không biết. 302 00:21:25,579 --> 00:21:29,291 Sao cũng được, nói đi, cứ nói xem bọn tớ đã thấy gì. 303 00:21:29,374 --> 00:21:33,420 Đột nhiên, Tròn cảm thấy việc mình tức giận thật ngớ ngẩn. 304 00:21:33,503 --> 00:21:36,715 Vuông và Tam Giác vẫn luôn ngưỡng mộ kiến thức của cô. 305 00:21:36,798 --> 00:21:38,508 Như cô muốn. 306 00:21:40,260 --> 00:21:43,597 Tớ đang định nói tớ từng nghe một câu chuyện 307 00:21:43,680 --> 00:21:45,682 về một mặt trăng đỏ kì diệu. 308 00:21:46,600 --> 00:21:48,518 Một cảnh tượng hiếm thấy chỉ xảy ra 309 00:21:48,602 --> 00:21:51,980 khi mặt trăng di chuyển vào bóng của hành tinh chúng ta. 310 00:21:52,063 --> 00:21:54,232 Hành tinh của ta có cái bóng? 311 00:21:54,316 --> 00:21:59,446 Ừ. Nhưng các cậu biết điều hay nhất là gì không? 312 00:21:59,529 --> 00:22:00,530 Ứ-ừ. 313 00:22:00,614 --> 00:22:05,535 Chỉ những hình được đặc biệt lựa chọn mới có thể thấy mặt trăng đỏ này 314 00:22:05,619 --> 00:22:07,829 vì họ có một trái tim thuần khiết. 315 00:22:09,664 --> 00:22:15,045 Tớ đoán đó là cái các cậu đã thấy, nhưng tớ không nói gì vì… 316 00:22:15,128 --> 00:22:19,382 tớ ghen tị với các cậu. Bí mật của tớ đó. 317 00:22:20,759 --> 00:22:23,845 Trời ơi! Ước gì tớ cũng thấy nó. 318 00:22:27,015 --> 00:22:28,016 Vuông. 319 00:22:30,477 --> 00:22:34,272 Tròn này, bay cao và phát sáng như trước đi. 320 00:22:38,276 --> 00:22:40,528 Mở mắt ra nào. 321 00:22:43,448 --> 00:22:48,370 Trăng đỏ trông y hệt thế này đây. Giờ thì cả ba chúng ta đã thấy nó. 322 00:22:48,870 --> 00:22:51,581 Thân chào đến với câu lạc bộ thân thiện của bọn tớ, Tròn. 323 00:23:10,058 --> 00:23:11,059 DỰA THEO "TRIANGLE", "SQUARE", VÀ "CIRCLE" 324 00:23:11,142 --> 00:23:12,143 SÁCH CỦA MAC BARNETT VÀ JON KLASSEN 325 00:24:09,534 --> 00:24:11,536 Biên dịch: Gió