1 00:00:02,000 --> 00:00:07,000 Downloaded from YTS.MX 2 00:00:08,000 --> 00:00:13,000 Official YIFY movies site: YTS.MX 3 00:00:53,846 --> 00:00:57,474 CẬU BÉ, CHUỘT CHŨI, CÁO VÀ NGỰA 4 00:02:13,842 --> 00:02:14,843 Chào cậu. 5 00:02:16,637 --> 00:02:17,638 Chào cậu. 6 00:02:18,972 --> 00:02:20,516 Cậu đang làm gì ở đây vậy? 7 00:02:21,558 --> 00:02:23,852 Tôi bị lạc. 8 00:02:24,436 --> 00:02:29,441 Ôi, cậu bé. Vậy là không hay rồi. 9 00:02:32,152 --> 00:02:34,321 Làm thế nào cậu đến được đây? 10 00:02:35,197 --> 00:02:37,699 Này, xin chào. 11 00:02:38,575 --> 00:02:39,660 Xin chào, ai vậy? 12 00:02:39,743 --> 00:02:41,161 Chào, bánh. 13 00:02:41,995 --> 00:02:43,288 Bánh nào? 14 00:02:43,372 --> 00:02:46,625 Cái bánh đó. Trông ngon quá. 15 00:02:47,125 --> 00:02:50,754 Đẹp mĩ mãn. Ý tôi là đẹp mê hồn. 16 00:02:50,838 --> 00:02:52,381 Tôi có thấy bánh nào đâu. 17 00:02:52,464 --> 00:02:53,924 Nó… 18 00:02:58,846 --> 00:02:59,847 Đó là cái cây. 19 00:03:02,474 --> 00:03:07,521 Một cái cây xinh xắn. Đúng là trông nó hơi giống cái bánh thật. 20 00:03:09,940 --> 00:03:15,737 Vậy là… Phải. Không có bánh. Và cậu bị lạc. 21 00:03:16,905 --> 00:03:17,906 Phải. 22 00:03:21,869 --> 00:03:23,912 Một con chuột chũi già từng bảo tôi, 23 00:03:24,413 --> 00:03:30,002 "Khi bị lạc, cứ đi theo dòng sông, nó sẽ đưa ta về nhà". 24 00:03:30,085 --> 00:03:31,587 Nhưng tôi không thấy dòng sông. 25 00:03:35,048 --> 00:03:36,884 Có lẽ cậu thấy được dòng sông từ cành cây đó. 26 00:03:37,593 --> 00:03:40,804 Và nếu cậu tình cờ thấy cái bánh khi ở trên… 27 00:03:42,055 --> 00:03:43,599 Tôi rất xin lỗi. 28 00:03:44,808 --> 00:03:46,727 Ôi, không. Tôi xin lỗi. 29 00:03:46,810 --> 00:03:48,437 Cậu không sao chứ? 30 00:03:48,520 --> 00:03:49,605 Hoàn toàn là lỗi của tôi. 31 00:03:49,688 --> 00:03:50,981 Tôi thật sự xin lỗi. 32 00:03:51,064 --> 00:03:54,860 Ôi, không. Cảm ơn cậu. Thật ra tôi thấy hơi ấm. 33 00:04:12,628 --> 00:04:13,629 Cậu nhìn thấy gì? 34 00:04:15,422 --> 00:04:16,673 Thật ra là chẳng thấy gì. 35 00:04:23,514 --> 00:04:25,474 Lớn lên, cậu muốn thế nào? 36 00:04:30,479 --> 00:04:31,480 Tốt bụng. 37 00:04:43,367 --> 00:04:45,327 Chẳng gì bằng lòng tốt. 38 00:04:46,662 --> 00:04:49,915 Nó hiện hữu thầm lặng trong vạn vật. 39 00:04:59,883 --> 00:05:02,803 Chúng ta cần chăm sóc quá nhiều vẻ đẹp thiên nhiên. 40 00:05:04,012 --> 00:05:06,807 Phải. Quá nhiều. 41 00:05:13,564 --> 00:05:14,565 Cậu ổn chứ? 42 00:05:16,650 --> 00:05:18,235 Xin lỗi. Vâng, hoàn toàn ổn. 43 00:05:18,318 --> 00:05:21,655 Không, tôi chỉ nghĩ chúng ta nên bắt đầu tìm dòng sông đó. 44 00:05:30,372 --> 00:05:33,417 Sốt chanh ơi. Leo ngọn đồi này mệt thật. 45 00:05:36,003 --> 00:05:37,004 Thế này khá hơn chưa? 46 00:05:39,256 --> 00:05:41,884 Thì tôi không muốn là gánh nặng. 47 00:05:41,967 --> 00:05:43,844 - Không sao. - Ôi. Cảm ơn cậu. 48 00:05:56,815 --> 00:05:58,358 Cái gì đằng kia vậy? 49 00:05:59,610 --> 00:06:00,694 Đó là nơi hoang vu. 50 00:06:02,946 --> 00:06:03,947 Đừng sợ nó. 51 00:06:08,076 --> 00:06:10,662 Nhìn kìa. Tôi thấy một dòng sông rồi. 52 00:06:12,122 --> 00:06:13,332 Khoan. Gì cơ? 53 00:06:13,415 --> 00:06:16,251 Tôi nói đừng sợ nó mà, không phải xông tới nó. 54 00:06:17,377 --> 00:06:20,005 Thật là. Ôi trời. 55 00:06:25,010 --> 00:06:27,179 Cậu có thích châm ngôn nào không? 56 00:06:28,680 --> 00:06:29,681 Có. 57 00:06:30,849 --> 00:06:31,850 Câu nào vậy? 58 00:06:33,060 --> 00:06:37,314 Nếu lúc đầu ta không thành công, hãy ăn bánh. 59 00:06:37,397 --> 00:06:39,858 Tôi hiểu. Có tác dụng không? 60 00:06:41,026 --> 00:06:42,152 Lần nào cũng có. 61 00:06:45,822 --> 00:06:48,700 Con chuột chũi già có nói ta nên đi đường nào không? 62 00:06:51,537 --> 00:06:52,621 Tôi không hỏi bà ấy. 63 00:07:05,384 --> 00:07:10,055 Không lạ sao, chúng ta chỉ có thể nhìn thấy vẻ bề ngoài của mình, 64 00:07:10,931 --> 00:07:14,017 nhưng gần như là mọi điều xảy ra trong lòng ta? 65 00:07:21,024 --> 00:07:23,360 Có cái gì ở kia à? 66 00:07:30,325 --> 00:07:31,493 Trời đang tối dần. 67 00:07:32,369 --> 00:07:33,370 Chúng ta có… 68 00:07:34,955 --> 00:07:35,956 Ý hay lắm. 69 00:07:37,040 --> 00:07:38,792 Ngày mai ta có thể khởi hành. 70 00:07:47,342 --> 00:07:48,510 Cái gì vậy? 71 00:07:50,345 --> 00:07:54,099 Hình dung chúng ta sẽ thế nào nếu chúng ta bớt sợ hơn. 72 00:07:57,561 --> 00:08:02,399 Hầu hết chuột chũi già mà tôi biết đều muốn lắng nghe nỗi sợ ít hơn 73 00:08:02,482 --> 00:08:04,318 và lắng nghe giấc mơ nhiều hơn. 74 00:08:07,821 --> 00:08:09,156 Cậu mơ về điều gì? 75 00:08:10,741 --> 00:08:12,117 Mái ấm. 76 00:08:13,785 --> 00:08:14,786 Nó như thế nào? 77 00:08:15,787 --> 00:08:20,125 Tôi không biết. Tôi… không rõ nữa. 78 00:08:22,961 --> 00:08:25,422 Nhưng tôi biết tôi cần một mái ấm. 79 00:08:59,706 --> 00:09:02,334 Ôi trời. Trông nó có vẻ đói. 80 00:09:03,168 --> 00:09:04,002 Đúng vậy. 81 00:09:33,824 --> 00:09:37,452 Ổn rồi. Con cáo bỏ đi rồi. 82 00:09:40,497 --> 00:09:41,790 Tiếng gì vậy? 83 00:09:41,874 --> 00:09:42,875 Tôi không biết. 84 00:09:44,877 --> 00:09:46,545 Cậu có nghĩ có ai bị thương? 85 00:09:47,337 --> 00:09:48,338 Có lẽ. 86 00:09:49,131 --> 00:09:50,465 Ta có nên đi kiểm tra? 87 00:09:51,008 --> 00:09:55,637 Ý hay lắm. Tôi sẽ ở trong này để giữ cho cậu ấm. 88 00:09:56,138 --> 00:09:58,390 Được. Cảm ơn cậu. 89 00:10:09,610 --> 00:10:10,736 Là con cáo đó. 90 00:10:13,697 --> 00:10:15,699 Nó bị mắc bẫy. 91 00:10:24,124 --> 00:10:25,125 Ôi trời. 92 00:10:25,626 --> 00:10:27,044 Làm ơn cẩn thận nhé. 93 00:10:27,711 --> 00:10:31,173 Tôi không sợ. Tôi không sợ. Tôi không sợ. 94 00:10:37,012 --> 00:10:40,098 Ta mà không bị mắc vào cái bẫy này, 95 00:10:41,225 --> 00:10:43,227 thì ta sẽ giết mi. 96 00:10:45,229 --> 00:10:47,064 Nếu cậu cứ bị kẹt ở cái bẫy này, 97 00:10:48,482 --> 00:10:50,609 cậu sẽ chết. 98 00:11:11,630 --> 00:11:13,465 Cậu làm tốt lắm. 99 00:11:16,802 --> 00:11:23,725 Một trong những quyền tự do lớn nhất là cách ta phản ứng trước các sự việc. 100 00:11:38,615 --> 00:11:40,033 Buổi sáng đẹp trời quá. 101 00:11:40,868 --> 00:11:41,869 Chúng ta lên đường… 102 00:11:42,369 --> 00:11:45,247 Ối. Cậu đang lăn. 103 00:11:45,747 --> 00:11:49,293 Trông cậu như nắm tuyết. Không, nắm chuột chũi. 104 00:11:49,877 --> 00:11:52,421 Chuột chũi tuyết. Đừng lăn nữa. 105 00:11:52,504 --> 00:11:53,839 Trời. 106 00:11:57,467 --> 00:12:00,929 Ôi trời, không. Con sông. Coi chừng đấy! 107 00:12:27,623 --> 00:12:28,707 Nắm lấy tay tôi. 108 00:12:29,458 --> 00:12:32,002 Ôi, không. Con cáo. 109 00:12:43,722 --> 00:12:45,682 Không! 110 00:12:50,312 --> 00:12:51,313 Không. 111 00:13:14,837 --> 00:13:15,838 Cảm ơn cậu. 112 00:13:25,556 --> 00:13:26,557 Cảm ơn cậu. 113 00:13:44,950 --> 00:13:48,328 Con cáo quay lại này. Cậu có nghĩ nó đi với chúng ta? 114 00:13:49,746 --> 00:13:50,789 Tôi thật sự hy vọng thế. 115 00:13:51,957 --> 00:13:53,333 Có lẽ nó cũng bị lạc. 116 00:13:54,084 --> 00:13:58,630 Tôi nghĩ đôi khi ai cũng cảm thấy hơi lạc lõng. Tôi biết tôi như vậy. 117 00:14:02,926 --> 00:14:04,678 Tôi biết mái ấm trông ra sao. 118 00:14:05,179 --> 00:14:06,972 - Cậu biết à? - Phải. 119 00:14:07,055 --> 00:14:12,895 Nó có tường, mái nhà, chuông trước cửa và bánh ngọt ở mọi cửa sổ. 120 00:14:13,604 --> 00:14:15,397 Tôi nghĩ đó là tiệm bánh. 121 00:14:17,107 --> 00:14:18,483 Đó không phải một kiểu mái ấm à? 122 00:14:19,359 --> 00:14:21,111 Ta không thể sống ở tiệm bánh. 123 00:14:22,112 --> 00:14:23,113 Tại sao vậy? 124 00:14:28,160 --> 00:14:32,372 Tôi nghĩ mái ấm là một nơi ấm áp 125 00:14:33,248 --> 00:14:36,210 và ân cần, có những ánh đèn. 126 00:14:51,058 --> 00:14:52,059 Chào cậu. 127 00:14:56,980 --> 00:14:57,981 Chào cậu. 128 00:15:01,735 --> 00:15:02,736 Chào cậu. 129 00:15:03,862 --> 00:15:05,447 Cậu ở đây lâu rồi à? 130 00:15:06,782 --> 00:15:07,908 Có cảm giác như thế. 131 00:15:09,660 --> 00:15:10,661 Cậu bị lạc à? 132 00:15:11,537 --> 00:15:12,871 Không. 133 00:15:12,955 --> 00:15:16,583 Bọn tôi bị lạc, nhưng bọn tôi có kế hoạch. 134 00:15:50,993 --> 00:15:54,913 Ối. Tuyết trên cây, trông giống kem đường. 135 00:15:56,456 --> 00:15:57,749 Cậu bị ám ảnh rồi. 136 00:16:35,662 --> 00:16:40,250 Không làm gì với bạn bè không phải là không làm gì, nhỉ? 137 00:16:41,043 --> 00:16:42,211 Không. 138 00:17:22,334 --> 00:17:23,836 Ối! Nhìn kìa. 139 00:17:25,878 --> 00:17:29,424 Tôi nhỏ bé quá. 140 00:17:30,634 --> 00:17:34,179 Phải, nhưng cậu làm nên khác biệt lớn. 141 00:17:35,514 --> 00:17:38,392 Vậy, chúng ta làm gì đây? 142 00:17:39,268 --> 00:17:41,270 Thì, chúng ta đi tìm bánh ngọt. 143 00:17:42,479 --> 00:17:43,814 Thật vậy à? 144 00:17:43,897 --> 00:17:48,110 Không, không hẳn. Chúng ta đang đi theo dòng sông để tìm một mái ấm. 145 00:17:48,735 --> 00:17:49,736 Có xa không? 146 00:17:50,821 --> 00:17:52,155 Bọn tôi không biết. 147 00:17:53,198 --> 00:17:55,784 Vậy thì ta lên đường thôi. 148 00:18:01,790 --> 00:18:03,041 Cậu có thể chạy nhanh thế nào? 149 00:18:03,876 --> 00:18:06,670 Tôi không nhận mình là vận động viên thiên bẩm, 150 00:18:06,753 --> 00:18:09,798 nhưng có lần tôi thắng một cuộc thi đào đất. 151 00:18:09,882 --> 00:18:11,758 Tôi không hỏi cậu. 152 00:18:12,342 --> 00:18:14,928 Tôi hiểu. Thì, tôi… Trời. 153 00:18:50,297 --> 00:18:51,298 Cậu ngã rồi. 154 00:18:53,675 --> 00:18:54,676 Nhưng có tôi đây rồi. 155 00:19:01,058 --> 00:19:02,059 Xin lỗi nhé. 156 00:19:02,809 --> 00:19:04,311 Là tai nạn mà. 157 00:19:05,145 --> 00:19:08,565 Là lỗi của tôi. Tôi đã buông ra. 158 00:19:12,361 --> 00:19:15,906 Ôi trời. Xin lỗi. Xin lỗi nhé. 159 00:19:18,951 --> 00:19:22,955 À, không. Nước mắt rơi là có lý do. 160 00:19:23,038 --> 00:19:26,834 Và đó là điểm mạnh của cậu, không phải điểm yếu. 161 00:19:28,669 --> 00:19:33,298 Tôi nghĩ cậu tin ở tôi hơn chính tôi. 162 00:19:36,552 --> 00:19:37,553 Rồi cậu sẽ tiến bộ. 163 00:19:41,098 --> 00:19:42,641 Cuộc đời gian khó… 164 00:19:45,561 --> 00:19:46,812 nhưng cậu được yêu thương. 165 00:19:54,319 --> 00:19:56,655 Nhìn kìa. Những ánh đèn. 166 00:19:58,615 --> 00:19:59,992 Trông như một mái ấm vậy. 167 00:20:00,492 --> 00:20:02,119 Đúng vậy, phải không? 168 00:20:20,554 --> 00:20:22,472 Cáo chẳng nói lời nào. 169 00:20:23,765 --> 00:20:27,519 Không. Thật thú vị vì nó đi với chúng ta. 170 00:20:30,355 --> 00:20:31,857 Nói thật là… 171 00:20:34,318 --> 00:20:37,112 tôi thường cảm thấy 172 00:20:37,196 --> 00:20:42,242 tôi chẳng có gì hay ho để nói. 173 00:20:46,330 --> 00:20:49,583 Sự trung thực lúc nào cũng hay. 174 00:21:05,933 --> 00:21:09,061 Điều can đảm nhất cậu từng nói là gì? 175 00:21:12,606 --> 00:21:13,607 "Giúp với". 176 00:21:16,151 --> 00:21:19,530 Xin giúp đỡ không phải là bỏ cuộc. 177 00:21:20,781 --> 00:21:23,450 Mà là không chịu bỏ cuộc. 178 00:21:34,419 --> 00:21:39,007 Đôi khi, tôi muốn nói, "Tôi yêu tất cả các cậu". 179 00:21:39,091 --> 00:21:41,051 Nhưng tôi thấy thật khó nói. 180 00:21:41,134 --> 00:21:42,135 Thế ư? 181 00:21:42,719 --> 00:21:47,140 Phải, nên tôi nói câu, "Tôi vui vì chúng ta ở bên nhau". 182 00:21:48,851 --> 00:21:49,852 Được rồi. 183 00:21:50,936 --> 00:21:52,271 Tôi vui vì chúng ta ở bên nhau. 184 00:21:54,523 --> 00:21:56,066 Chúng ta cũng rất vui vì chúng ta ở bên nhau. 185 00:22:07,786 --> 00:22:11,081 Chúng ta nên làm gì? Nghe có vẻ không hay rồi. 186 00:22:11,999 --> 00:22:13,584 Ôi trời, tôi không thích thế này. 187 00:23:28,242 --> 00:23:30,994 Khi thử thách dường như ngoài tầm kiểm soát, 188 00:23:31,662 --> 00:23:35,374 hãy tập trung vào những điều thân thương ngay trước mắt ta. 189 00:23:37,501 --> 00:23:38,502 Tôi thích câu đó. 190 00:23:43,549 --> 00:23:46,176 Cơn bão này sẽ qua đi. 191 00:24:17,875 --> 00:24:23,380 Không. Ánh đèn đâu rồi? Tôi không thấy chúng nữa. 192 00:24:25,883 --> 00:24:29,970 Có cảm giác ta còn phải đi một quãng đường dài. 193 00:24:32,097 --> 00:24:36,935 Tôi biết. Nhưng xem chúng ta đã đi được bao xa rồi. 194 00:24:38,896 --> 00:24:42,191 Tôi chỉ nghĩ tôi không thể tìm nữa. 195 00:24:44,193 --> 00:24:46,820 Tôi sẽ chẳng bao giờ tìm được một mái ấm. 196 00:24:50,282 --> 00:24:51,283 Cậu biết đấy, 197 00:24:52,367 --> 00:24:56,663 đôi khi tâm trí đánh lừa ta. 198 00:24:59,541 --> 00:25:03,420 Nó bảo rằng ta thật vô dụng, rằng thật tuyệt vọng. 199 00:25:04,421 --> 00:25:07,424 Nhưng tôi đã phát hiện ra điều này: 200 00:25:09,384 --> 00:25:12,930 Ta được yêu thương và ta quan trọng, 201 00:25:13,472 --> 00:25:17,559 và ta mang tới thế giới này những điều không ai khác có thể mang lại. 202 00:25:19,853 --> 00:25:20,854 Nên cứ kiên nhẫn nhé. 203 00:25:37,329 --> 00:25:38,705 Cậu ổn chứ? 204 00:25:44,336 --> 00:25:47,339 Có điều này tôi chưa nói với cậu. 205 00:25:48,549 --> 00:25:49,550 Điều gì? 206 00:25:52,386 --> 00:25:54,054 Tôi biết bay. 207 00:25:54,930 --> 00:25:56,515 Cậu biết bay? 208 00:25:57,140 --> 00:26:02,688 Phải. Nhưng tôi đã dừng bay vì nó khiến các con ngựa khác ghen tỵ. 209 00:26:05,065 --> 00:26:10,279 Thì, bọn tôi vẫn yêu quý cậu dù cậu biết bay hay không. 210 00:26:37,848 --> 00:26:39,474 Đi với bọn tôi đi. 211 00:26:40,642 --> 00:26:44,396 Có lẽ tôi sẽ ở lại đây. Cảm ơn cậu. 212 00:26:45,063 --> 00:26:46,064 Đi mà. 213 00:27:58,011 --> 00:28:01,473 Nhìn kìa. Nó kia rồi. 214 00:28:03,058 --> 00:28:04,059 Cậu tìm thấy nó rồi. 215 00:28:33,755 --> 00:28:37,843 Trông nó giống một mái ấm, phải không? 216 00:28:40,345 --> 00:28:43,849 Vậy là chúng ta sắp chia tay. 217 00:28:45,392 --> 00:28:46,393 Phải. 218 00:28:54,902 --> 00:28:55,903 Cảm ơn cậu. 219 00:29:06,496 --> 00:29:07,497 Tạm biệt. 220 00:29:09,958 --> 00:29:11,126 Luôn nhớ rằng… 221 00:29:13,128 --> 00:29:14,171 cậu cứ như thế này nhé. 222 00:29:15,255 --> 00:29:16,798 Như chính cậu. 223 00:29:25,599 --> 00:29:28,810 Tôi vui vì chúng ta ở bên nhau. 224 00:29:31,230 --> 00:29:33,899 Tôi cũng rất vui vì có cậu ở đây. 225 00:29:47,538 --> 00:29:48,705 Tạm biệt. 226 00:29:51,792 --> 00:29:53,460 Tôi sẽ nhớ các cậu lắm đấy. 227 00:30:31,290 --> 00:30:32,499 Không. 228 00:30:39,548 --> 00:30:42,968 Mái ấm không phải lúc nào cũng là chốn đi về, nhỉ? 229 00:31:12,372 --> 00:31:15,501 Ôi, thế này ấm quá. 230 00:31:18,170 --> 00:31:19,755 Và rất ân cần. 231 00:31:21,632 --> 00:31:23,509 Hãy nhìn những vì sao kìa. 232 00:31:32,476 --> 00:31:35,270 Vậy, các cậu biết hết về tôi rồi chứ? 233 00:31:36,438 --> 00:31:37,439 Phải. 234 00:31:38,315 --> 00:31:41,109 Và các cậu vẫn yêu tôi? 235 00:31:42,027 --> 00:31:43,695 Chúng tôi còn yêu cậu hơn. 236 00:31:46,990 --> 00:31:49,826 Vì thế mà chúng ta ở bên nhau, phải không? 237 00:31:50,869 --> 00:31:51,870 Vì bánh ngọt. 238 00:31:53,872 --> 00:31:54,873 Để yêu thương. 239 00:31:56,917 --> 00:31:58,043 Và được yêu thương. 240 00:32:38,166 --> 00:32:39,793 DỰA TRÊN CUỐN SÁCH CẬU BÉ, CHUỘT CHŨI, CÁO VÀ NGỰA 241 00:32:39,877 --> 00:32:40,711 CỦA CHARLIE MACKESY 242 00:33:49,488 --> 00:33:51,490 Biên dịch: Ngan Tran