1 00:01:30,360 --> 00:01:32,570 (Tập 12: Dù ho thì cũng cùng với nhau) Oa, Shy kìa! 2 00:01:32,570 --> 00:01:34,000 (Tập 12: Dù ho thì cũng cùng với nhau) Anh Hùng Nhật Bản phải không? 3 00:01:34,000 --> 00:01:35,380 Sao chị lại ở Nga? 4 00:01:40,880 --> 00:01:42,080 Đợi chút! 5 00:01:44,800 --> 00:01:45,580 Pesha. 6 00:01:46,990 --> 00:01:48,840 Mọi người bên trong cũng không sao. 7 00:01:49,320 --> 00:01:52,240 Thầy Issac đang theo dõi. 8 00:01:53,040 --> 00:01:54,080 Tốt rồi ạ. 9 00:01:54,530 --> 00:01:59,070 Cơ mà cháu... thật sự là Anh Hùng nhỉ. 10 00:02:00,600 --> 00:02:03,850 Giờ được nói như thế mà lại thấy ngượng ghê. 11 00:02:03,970 --> 00:02:05,270 Giờ mới nói á? 12 00:02:06,020 --> 00:02:08,330 Nhưng mà quả nhiên... 13 00:02:08,530 --> 00:02:09,220 Quả nhiên? 14 00:02:10,150 --> 00:02:14,260 Ta luôn nghĩ cháu là người có thể làm việc lớn mà. 15 00:02:14,410 --> 00:02:16,800 C-Cháu á? Tại sao? 16 00:02:17,290 --> 00:02:18,680 Phải rồi nhỉ... 17 00:02:19,580 --> 00:02:23,460 Có lẽ vì cháu là đứa con yêu quý của Lenya. 18 00:02:25,020 --> 00:02:25,820 Của mẹ? 19 00:02:26,500 --> 00:02:28,920 À, đừng hiểu lầm. 20 00:02:29,420 --> 00:02:32,070 Không phải tất cả đều là nhờ Lenya. 21 00:02:33,100 --> 00:02:37,220 Đối với ta, Lenya luôn là một hình mẫu đáng ngưỡng mộ. 22 00:02:37,510 --> 00:02:39,720 Hể? Lần đầu cháu nghe đấy. 23 00:02:39,930 --> 00:02:42,640 Thì đương nhiên. Ta đã nói bao giờ đâu. 24 00:02:43,580 --> 00:02:48,380 Từ hồi còn nhỏ, Lenya đã không giống một đứa trẻ chút nào. 25 00:02:49,780 --> 00:02:53,200 Khi có gì không thích thì bọn ta vẫn sẽ khóc lóc than phiền... 26 00:02:53,900 --> 00:02:56,930 nhưng ta chưa bao giờ thấy cô ấy như thế. 27 00:02:57,980 --> 00:03:02,200 Chắc hẳn đó là cách mà cô ấy được bố mẹ dạy bảo. 28 00:03:03,330 --> 00:03:08,560 Không gây phiền phức cho người khác, không dựa dẫm vào người khác, kiểu vậy. 29 00:03:09,760 --> 00:03:14,530 Nhưng ngược lại, cô ấy lại rất cố gắng vì người khác. 30 00:03:15,170 --> 00:03:17,680 Luôn giúp đỡ mà không đòi hỏi được báo đáp. 31 00:03:18,040 --> 00:03:21,240 Ngay cả khi trở thành người lớn thì điều đó vẫn không thay đổi. 32 00:03:22,090 --> 00:03:24,780 Có người đã cười và bảo Lenya ngốc. 33 00:03:25,180 --> 00:03:27,690 Thật ra cô ấy cũng phải vật lộn lắm. 34 00:03:28,740 --> 00:03:30,200 Dù vậy, đối với ta... 35 00:03:32,130 --> 00:03:37,910 cách sống vì người khác như một anh hùng đó thật sự đáng ngưỡng mộ. 36 00:03:39,960 --> 00:03:43,800 Thế nên bây giờ Pesha trở thành một anh hùng thật sự... 37 00:03:43,950 --> 00:03:47,710 chắc hẳn cũng vì kế thừa nhiệt huyết và tình yêu của cô ấy. 38 00:03:48,470 --> 00:03:52,580 Nghĩ như thế, mọi chuyện trở nên vô cùng hợp lý. 39 00:03:53,640 --> 00:03:59,240 Từ góc nhìn của ta, cháu và cô ấy là hai mẹ con anh hùng đấy. 40 00:04:00,220 --> 00:04:01,130 Dì Natalia... 41 00:04:05,870 --> 00:04:07,400 Chị Pepesha! 42 00:04:08,510 --> 00:04:11,020 Cứu... Help! 43 00:04:11,020 --> 00:04:13,620 Nào, Anh Hùng gặp nguy kìa. 44 00:04:13,620 --> 00:04:17,820 Các em, quay vào trường thôi. 45 00:04:17,920 --> 00:04:19,300 Vâng! 46 00:04:22,440 --> 00:04:23,860 T-Thoát rồi... 47 00:04:25,600 --> 00:04:27,240 Teru. Teru! 48 00:04:28,000 --> 00:04:28,710 Ebio? 49 00:04:29,610 --> 00:04:31,500 May quá, cậu vẫn an toàn. 50 00:04:32,100 --> 00:04:34,760 Mãi không liên lạc được nên tôi lo quá. 51 00:04:34,760 --> 00:04:37,960 Bây giờ ổn rồi. 52 00:04:38,180 --> 00:04:42,220 Tớ và chị Pepesha đã xử lý được tình hình. 53 00:04:42,570 --> 00:04:43,330 Thế à. 54 00:04:43,470 --> 00:04:46,520 Lúc nãy, Uni-Lord cũng đã gửi viện binh. 55 00:04:50,100 --> 00:04:52,420 Nghe bảo có tình huống khẩn cấp... 56 00:04:53,110 --> 00:04:54,820 nhưng có vẻ xong rồi nhỉ? 57 00:04:55,020 --> 00:04:58,270 Stardust, Lady Black? Hai người đến à? 58 00:04:58,640 --> 00:04:59,200 Ừ. 59 00:04:59,670 --> 00:05:02,360 Ngay trước khi các cô đến đây... 60 00:05:02,850 --> 00:05:05,400 tôi đã nhận được tin nhắn của Uni-Lord. 61 00:05:06,890 --> 00:05:10,530 Vừa rồi, chính phủ và Anh Hùng các nước... 62 00:05:10,530 --> 00:05:14,440 đã đồng thuận về việc chia sẻ thông tin và phối hợp với nhau. 63 00:05:15,290 --> 00:05:18,470 Nói cách khác, mỗi khi Amarariruku xuất hiện... 64 00:05:18,470 --> 00:05:21,550 thì các nước sẽ phối hợp xử lý. 65 00:05:22,470 --> 00:05:27,530 Giữa lúc đó thì tôi được gọi và báo rằng các cô đang bị tấn công... 66 00:05:28,110 --> 00:05:29,580 nhưng công cốc rồi. 67 00:05:29,800 --> 00:05:33,900 Về chi tiết, lát nữa tôi sẽ báo cáo trực tiếp với Uni-Lord. 68 00:05:34,490 --> 00:05:38,080 Vì tôi phải đảm bảo an toàn cho lũ trẻ trước khi rời khỏi đây. 69 00:05:38,870 --> 00:05:39,910 Thế à? 70 00:05:40,180 --> 00:05:42,460 Vậy có cần tôi làm gì không? 71 00:05:42,880 --> 00:05:43,840 Nhờ anh một chuyện. 72 00:05:44,910 --> 00:05:45,730 Đây. 73 00:05:46,580 --> 00:05:50,330 Chiếc nhẫn này là thứ Amarariruku để lại. 74 00:05:50,870 --> 00:05:53,780 Hãy lập tức chuyển nó cho Uni-Lord. 75 00:05:54,440 --> 00:05:56,710 Ra vậy. Hiểu rồi. 76 00:05:57,580 --> 00:05:59,460 Vậy thì tôi về đây. 77 00:05:59,860 --> 00:06:01,900 Cũng không rảnh đến thế. 78 00:06:02,400 --> 00:06:03,890 A... dạ... 79 00:06:05,670 --> 00:06:09,100 H-Hôm trước, cảm ơn anh đã chỉ bảo ạ. 80 00:06:09,560 --> 00:06:12,850 Nhờ vậy mà hôm nay, em đã có thể cứu mọi người. 81 00:06:13,890 --> 00:06:19,820 Em đã luôn muốn nói... nhưng... ưm... xin lỗi... 82 00:06:24,510 --> 00:06:26,220 À, là em à. 83 00:06:26,220 --> 00:06:28,090 Cô bé trên tàu vũ trụ. 84 00:06:29,400 --> 00:06:31,800 Đúng là đã có chuyện đó nhỉ. 85 00:06:32,220 --> 00:06:33,930 Bị quên rồi. 86 00:06:34,910 --> 00:06:37,880 Thật ra tôi đâu làm để được cảm ơn. 87 00:06:38,470 --> 00:06:40,880 Em đã tự có được sức mạnh mà. 88 00:06:42,310 --> 00:06:46,240 Khi em đạt được điều gì thì không phải là "nhờ" ai cả. 89 00:06:47,440 --> 00:06:51,780 Khi em thất bại thì cũng chẳng thể trách ai cả. 90 00:06:53,240 --> 00:06:54,620 Nên hãy tự tin lên. 91 00:06:55,590 --> 00:06:58,280 Khi em nghĩ "mình" đã cứu được một ai đó... 92 00:06:58,930 --> 00:07:01,840 thì sức mạnh của em sẽ bắt đầu phát triển. 93 00:07:03,640 --> 00:07:05,680 Khi Anh Hùng cúi đầu... 94 00:07:06,290 --> 00:07:08,720 thì người được cứu sẽ cảm thấy phải xin lỗi... 95 00:07:09,560 --> 00:07:11,980 nói rằng "xin lỗi vì đã để cô phải cứu" đấy. 96 00:07:13,220 --> 00:07:15,070 Thôi, tôi về đây. 97 00:07:16,180 --> 00:07:18,900 Lady Black, nhờ cô lo nốt phần còn lại. 98 00:07:19,620 --> 00:07:20,710 Rõ rồi. 99 00:07:20,710 --> 00:07:22,800 Tôi sẽ kiểm tra những người bị thương. 100 00:07:28,510 --> 00:07:31,210 Giờ thì, Shy, tình hình thương tích thế nào? 101 00:07:31,800 --> 00:07:35,840 A, dạ... có một số người đã tiếp xúc với đợt tấn công của địch... 102 00:07:36,030 --> 00:07:37,930 Em sẽ dẫn chị đến chỗ họ. 103 00:07:38,530 --> 00:07:39,250 Còn em? 104 00:07:39,890 --> 00:07:40,980 Em sao? 105 00:07:42,270 --> 00:07:43,640 Em ổn ạ. 106 00:07:43,640 --> 00:07:45,870 Nên xin chị hãy lo cho mọi người. 107 00:07:46,700 --> 00:07:47,510 Thế à. 108 00:07:48,130 --> 00:07:50,040 Biểu cảm khá lên rồi đấy. 109 00:07:50,560 --> 00:07:52,730 Vượt qua được một ngọn núi nữa rồi nhỉ. 110 00:07:57,090 --> 00:07:58,840 Về luôn à? 111 00:07:58,840 --> 00:08:01,380 Ở lại một đêm cũng được mà. 112 00:08:01,710 --> 00:08:04,400 Cháu không thể phiền mọi người thêm được. 113 00:08:04,710 --> 00:08:06,070 Sẽ lại tới chơi mà. 114 00:08:06,520 --> 00:08:07,530 Thế à. 115 00:08:07,970 --> 00:08:09,450 Ừm, cố gắng nhé. 116 00:08:10,070 --> 00:08:14,390 Shy, Spirits, cảm ơn hai đứa đã cứu mọi người. 117 00:08:16,700 --> 00:08:20,170 Mọi người sẽ luôn dõi theo cháu. 118 00:08:21,030 --> 00:08:23,890 Cảm ơn, dì Natalia. 119 00:08:29,060 --> 00:08:34,640 Rốt cuộc mục đích thật sự của Amarariruku và Stigma là gì nhỉ? 120 00:08:35,200 --> 00:08:39,220 Em có cảm giác có gì đó rất quan trọng ẩn bên trong. 121 00:08:40,210 --> 00:08:42,180 Dù không biết chuyện đó... 122 00:08:42,180 --> 00:08:45,500 thì nghĩa vụ của Anh Hùng chúng ta là luôn chuẩn bị kỹ càng đó. 123 00:08:46,000 --> 00:08:48,440 Nào, hãy mau hướng về phía trước đi! 124 00:08:48,440 --> 00:08:49,780 A, vâng. 125 00:08:50,180 --> 00:08:52,070 Nhưng trước đó... 126 00:08:52,070 --> 00:08:55,180 Gần đây có quán rượu yêu thích của chị. 127 00:08:55,180 --> 00:08:56,240 Hả!? 128 00:08:56,240 --> 00:09:01,540 Chị Pepesha, lúc nãy chị vừa uống rất nhiều với dì Natalia rồi cơ mà... 129 00:09:01,540 --> 00:09:04,940 Cái đó chỉ như khai vị thôi. 130 00:09:05,520 --> 00:09:10,820 Nào, đi uống thôi. Uống cho đã đời thôi. 131 00:09:11,270 --> 00:09:12,490 Amarariruku... 132 00:09:13,100 --> 00:09:18,940 Không gian trong trái tim, nơi Stigma muốn thực hiện giấc mơ của người khác... 133 00:09:21,530 --> 00:09:26,140 Tuy vẫn chưa hiểu nó là gì, nhưng mình là một Anh Hùng... 134 00:09:26,800 --> 00:09:29,300 và đã được nhờ rằng hãy cản bọn họ. 135 00:09:31,000 --> 00:09:36,780 Chắc hẳn chuyện đó không đơn giản là chiến đấu và chiến thắng đâu, nhưng... 136 00:09:37,600 --> 00:09:40,020 Teru, bỏ em lại bây giờ. 137 00:09:40,020 --> 00:09:41,920 E-Em qua ngay đây. 138 00:09:44,070 --> 00:09:46,820 Sẽ lại bị nói là uống nhiều quá mất. 139 00:09:47,000 --> 00:09:48,530 Thì đúng mà. 140 00:09:52,500 --> 00:09:56,670 Dù cơ thể biến mất, trái tim vẫn sẽ tiếp tục tồn tại trên đời. 141 00:09:58,150 --> 00:10:02,430 Trái tim là vĩnh cửu và hoàn toàn tự do. 142 00:10:03,870 --> 00:10:06,530 Thế nên không có gì phải buồn, Kufufu. 143 00:10:07,430 --> 00:10:12,640 Cả cậu, Tzveta, tôi, và cả mọi người... 144 00:10:14,770 --> 00:10:18,470 đến cuối cùng đều sẽ trở thành một mà. 145 00:10:26,520 --> 00:10:29,980 (Uni-Lord | Biệt danh: Unicchi) (Quốc tịch:? | Sở thích: Nấu ăn, dọn dẹp, súp) (Người quản lý tất cả Anh Hùng. Không ai biết mặt thật) 146 00:10:31,270 --> 00:10:33,310 Chào buổi sáng, Momojiyama. 147 00:10:34,960 --> 00:10:38,470 Koishikawa... chào buổi sáng... 148 00:10:41,880 --> 00:10:45,040 Matryoshka mà cậu tặng bọn tớ... 149 00:10:45,040 --> 00:10:47,160 em trai tớ thích lắm. 150 00:10:47,440 --> 00:10:51,360 Sáng ra đã bàn nhau là nên bày ở đâu bây giờ. 151 00:10:52,420 --> 00:10:53,760 Thế à... 152 00:10:55,900 --> 00:10:58,140 Hình như cậu không được khỏe hả? 153 00:10:58,380 --> 00:11:02,200 Dù sao cũng mới trở về Nhật, chắc là mệt lắm. 154 00:11:03,120 --> 00:11:07,280 Thì đúng là đã có nhiều chuyện, nhưng tớ không sao. 155 00:11:07,690 --> 00:11:10,130 Vì tớ là Anh Hùng mà. 156 00:11:10,640 --> 00:11:13,120 Không sao thật đấy chứ, Momijiyama? 157 00:11:15,900 --> 00:11:17,440 M-Momijiyama!? 158 00:11:21,580 --> 00:11:23,740 Vâng, có vẻ bị cảm ạ. 159 00:11:24,820 --> 00:11:28,170 Dạ không sao. Em cũng sẽ ở bên cậu ấy một lát. 160 00:11:29,600 --> 00:11:31,360 Vâng. Em xin phép. 161 00:11:33,980 --> 00:11:37,420 Momijiyama, tớ gọi cho trường rồi. 162 00:11:37,620 --> 00:11:39,820 Hôm nay hãy nghỉ ngơi cả ngày đi. 163 00:11:40,110 --> 00:11:41,930 Tớ cũng sẽ ở bên cậu một lát. 164 00:11:42,240 --> 00:11:44,980 Hể... thế thì tớ ngại lắm. 165 00:11:45,180 --> 00:11:48,260 Koishikawa, cậu cứ đến trường... 166 00:11:49,160 --> 00:11:52,710 Trời ạ. Lảo đảo như thế mà nói gì vậy? 167 00:11:52,980 --> 00:11:54,910 Trước mắt thì để tớ đưa cậu về nhà. 168 00:11:58,670 --> 00:12:02,400 Ưm... Koishikawa, thế này là... 169 00:12:02,400 --> 00:12:04,070 Thế này thì dễ hơn đúng không. 170 00:12:04,800 --> 00:12:07,020 Koishikawa taxi, xuất phát! 171 00:12:07,670 --> 00:12:08,440 Đùa thôi. 172 00:12:08,870 --> 00:12:10,840 Nhà của cậu ở hướng nào ấy nhỉ? 173 00:12:11,160 --> 00:12:12,600 H-Hướng này... 174 00:12:12,650 --> 00:12:13,620 Đi thôi! 175 00:12:14,280 --> 00:12:16,960 Ở tuổi này mà lại được cõng... 176 00:12:17,460 --> 00:12:19,760 Lại còn là với người cùng tuổi... 177 00:12:19,760 --> 00:12:21,530 C-Chết mất. 178 00:12:23,070 --> 00:12:26,360 Mà hóa ra cậu cũng có thể bị cảm nhỉ. 179 00:12:27,000 --> 00:12:29,060 T-Thì tớ là con người mà. 180 00:12:29,760 --> 00:12:33,300 Chẳng hiểu sao, tớ lại nghĩ Anh Hùng rất khó bị cảm. 181 00:12:33,760 --> 00:12:36,510 Kỳ thật đấy. Là chuyện rất bình thường cơ mà. 182 00:12:39,020 --> 00:12:43,200 Anh Hùng bình thường sẽ không để lộ vẻ khó coi này đâu nhỉ... 183 00:12:44,030 --> 00:12:45,300 Thành thật xin lỗi. 184 00:12:47,440 --> 00:12:49,700 Nhưng mà... tại sao vậy nhỉ... 185 00:12:50,440 --> 00:12:52,360 Mình lại cảm thấy rất an tâm... 186 00:12:58,910 --> 00:13:01,180 Đến nhà rồi, Momijiyama. 187 00:13:02,130 --> 00:13:03,870 Cảm ơn cậu. 188 00:13:05,200 --> 00:13:06,640 Không sao chứ? 189 00:13:07,410 --> 00:13:08,660 Xin lỗi... 190 00:13:12,020 --> 00:13:16,520 Momijiyama, ở nhà có ai chăm sóc cậu không? 191 00:13:16,600 --> 00:13:17,910 À không... 192 00:13:18,280 --> 00:13:20,780 Giờ chỉ có Ebio thôi. 193 00:13:21,020 --> 00:13:22,360 Thế à. 194 00:13:23,420 --> 00:13:25,820 Vậy để tớ ra ngoài mua gì đó. 195 00:13:26,240 --> 00:13:28,290 Momijiyama, cậu thay đồ và đi ngủ đi. 196 00:13:28,460 --> 00:13:30,960 Ấy không, tớ không sao. 197 00:13:31,110 --> 00:13:33,160 Cậu không cần làm đến vậy đâu. 198 00:13:33,710 --> 00:13:36,040 Thiệt tình, cậu lúc nào cũng vậy. 199 00:13:36,240 --> 00:13:38,090 Cái gì cũng chịu đựng một mình. 200 00:13:38,660 --> 00:13:40,400 Không sao. Cứ nghỉ đi. 201 00:13:41,600 --> 00:13:42,360 Ừ... 202 00:13:46,640 --> 00:13:50,810 Dạo này mình đã phải chiến đấu rất nhiều. 203 00:13:51,800 --> 00:13:54,710 Chắc cơ thể và tinh thần không theo kịp. 204 00:13:55,620 --> 00:14:01,160 À mà trận chiến lần trước cũng rất lạnh... 205 00:14:02,070 --> 00:14:04,420 Bao lâu rồi mình không bị cảm nhỉ? 206 00:14:07,310 --> 00:14:08,330 Không sao chứ? 207 00:14:08,470 --> 00:14:10,290 Nếu tôi có thể làm gì thì cứ nói. 208 00:14:11,350 --> 00:14:14,250 Cậu treo đồng phục lên hộ tớ với. 209 00:14:14,710 --> 00:14:15,470 Được. 210 00:14:20,100 --> 00:14:24,130 Tại sao lúc bị ốm, mình lại thấy cô đơn thế này nhỉ? 211 00:14:24,840 --> 00:14:28,760 Chẳng nghe thấy gì cả, cơ thể cũng tê dại. 212 00:14:30,420 --> 00:14:32,270 Có ai đó không nhỉ... 213 00:14:32,870 --> 00:14:35,420 Mình muốn có người nói chuyện quá. 214 00:14:39,820 --> 00:14:40,860 Không sao chứ? 215 00:14:47,420 --> 00:14:49,220 Ngồi dậy ăn được không? 216 00:14:54,610 --> 00:14:55,830 Một chút ạ. 217 00:14:56,840 --> 00:14:58,970 Chị làm cháo giải cảm nè. Ăn thử đi. 218 00:14:59,710 --> 00:15:03,250 Ăn vào để bổ sung dinh dưỡng, rồi chẳng mấy chốc là khỏi thôi. 219 00:15:03,710 --> 00:15:05,270 Ưm... 220 00:15:05,880 --> 00:15:07,140 Vẫn chưa muốn ăn à? 221 00:15:07,840 --> 00:15:14,590 Dạ.... tay em... hơi khó đưa lên... 222 00:15:15,040 --> 00:15:19,380 Thiệt tình, Teru nhõng nhẽo thật đấy. 223 00:15:22,020 --> 00:15:26,240 Đây. Để chị thổi rồi bón cho em. Chịu khó ăn nhé. 224 00:15:29,930 --> 00:15:34,240 Chị... Làm cái như mọi khi được không? 225 00:15:34,490 --> 00:15:35,910 Cái mọi khi? 226 00:15:36,670 --> 00:15:42,670 Gãi lưng cho em đi... chị ơi... 227 00:15:46,470 --> 00:15:50,490 X-Xin lỗi! Vừa rồi tớ nói mê! 228 00:15:50,540 --> 00:15:53,510 Ưm... không phải đâu! Cậu đừng để ý! Xin hãy quên đi! 229 00:15:54,380 --> 00:15:55,760 Momijiyama... 230 00:15:56,830 --> 00:15:58,670 Cậu muốn được gãi lưng hả? 231 00:16:00,470 --> 00:16:02,000 Đừng ngại, làm liền. 232 00:16:02,310 --> 00:16:04,090 Nào, đưa lưng ra đây. 233 00:16:04,440 --> 00:16:06,890 - Ấy không... - Cứ giao hết cho tớ. 234 00:16:11,820 --> 00:16:13,840 Tớ mua nước và thuốc rồi. 235 00:16:15,180 --> 00:16:16,840 Cảm ơn cậu. 236 00:16:22,260 --> 00:16:28,600 Tớ còn mua miếng dán lạnh, khẩu trang, rồi thạch và nước uống thể thao nữa. 237 00:16:29,270 --> 00:16:32,220 Koishikawa cứ như một người chị vậy. 238 00:16:32,710 --> 00:16:35,180 Thì tớ có em trai mà lại. 239 00:16:35,580 --> 00:16:37,560 Quen phải chăm sóc người khác rồi. 240 00:16:37,930 --> 00:16:42,490 Cơ mà, như lúc nãy cậu nói... cậu có chị hả? 241 00:16:45,040 --> 00:16:45,980 Ừ... 242 00:16:46,510 --> 00:16:48,870 Một người chị lớn hơn tớ một chút. 243 00:16:49,740 --> 00:16:53,180 Nhưng chị đã qua đời từ nhiều năm trước rồi. 244 00:16:54,680 --> 00:16:58,600 Xin lỗi. Tớ không biết. Tớ cứ tưởng... 245 00:16:59,130 --> 00:17:01,560 Không, đừng để ý. 246 00:17:02,420 --> 00:17:05,640 Bố mẹ tớ chẳng mấy khi ở nhà... 247 00:17:06,000 --> 00:17:09,400 nên chị cứ như một người mẹ vậy. 248 00:17:10,130 --> 00:17:16,010 Với cả lúc nãy là tớ mơ thấy chuyện ngày xưa... nên lỡ nói mê. 249 00:17:17,490 --> 00:17:18,520 Ra vậy. 250 00:17:19,620 --> 00:17:24,220 Tớ toàn cho Koishikawa thấy mặt xấu hổ nhỉ... 251 00:17:25,000 --> 00:17:26,240 Thế á? 252 00:17:26,620 --> 00:17:28,270 Tớ thì không cảm thấy vậy đâu. 253 00:17:28,780 --> 00:17:30,380 Thật ngượng quá... 254 00:17:31,560 --> 00:17:33,760 Không hiểu sao, nhưng tớ ấy nhé... 255 00:17:34,400 --> 00:17:37,800 nhìn thấy cậu như thế, tớ lại thấy nhẹ nhõm. 256 00:17:38,310 --> 00:17:42,090 Hóa ra Anh Hùng cũng là người bình thường. 257 00:17:42,850 --> 00:17:44,100 Người bình thường? 258 00:17:45,580 --> 00:17:53,400 Có thể bị thương, có thể bị cảm, có gia đình, vẫn đi học như bình thường... 259 00:17:54,510 --> 00:17:57,710 Bấy lâu nay, tớ cứ cảm thấy họ thật xa vời... 260 00:17:58,690 --> 00:18:01,760 nhưng hóa ra cũng là một cô gái bình thường như tớ. 261 00:18:02,650 --> 00:18:07,020 Thế nên tớ lại càng ngưỡng mộ việc chiến đấu của cậu. 262 00:18:08,070 --> 00:18:09,240 Ấy không... 263 00:18:10,270 --> 00:18:11,490 Kiểu vậy. 264 00:18:11,640 --> 00:18:13,860 Thôi, tớ đi đây. 265 00:18:14,460 --> 00:18:16,220 Ở lâu quá thì làm phiền cậu mất. 266 00:18:16,730 --> 00:18:18,130 Ăn cái này đi nhé. 267 00:18:18,130 --> 00:18:19,510 À, ừ. 268 00:18:20,560 --> 00:18:23,180 Hôm nay cảm ơn cậu, Koishikawa. 269 00:18:23,760 --> 00:18:24,560 Tạm biệt. 270 00:18:26,490 --> 00:18:28,590 Bình thường... à... 271 00:18:29,490 --> 00:18:31,360 À, đúng rồi. 272 00:18:32,510 --> 00:18:36,090 Từ hôm nay, tớ sẽ gọi cậu là Teru nhé. 273 00:18:37,390 --> 00:18:39,080 Cậu cũng gọi tớ là Iko đi. 274 00:18:40,600 --> 00:18:41,340 Hẹn mai gặp. 275 00:18:43,290 --> 00:18:44,850 À... ừ. 276 00:18:47,360 --> 00:18:48,820 Hẹn mai gặp... 277 00:18:57,370 --> 00:18:58,360 Nói ra rồi. 278 00:19:10,180 --> 00:19:12,600 Mình rất ngưỡng mộ sự bình thường. 279 00:19:15,820 --> 00:19:19,200 Không phải vì mình là một Anh Hùng đâu. 280 00:19:23,060 --> 00:19:25,470 Nói chuyện trước mọi người một cách bình thường... 281 00:19:28,420 --> 00:19:30,540 Nhìn mọi người vào mắt một cách bình thường... 282 00:19:33,360 --> 00:19:36,150 Thể hiện bản thân một cách bình thường... 283 00:19:38,220 --> 00:19:41,840 Gọi bạn bè bằng tên một cách bình thường... 284 00:19:44,480 --> 00:19:49,540 Chắc hẳn đây là một bước tiến vô nghĩa đối với một Anh Hùng. 285 00:19:51,170 --> 00:19:53,800 Nhưng... dù vậy... 286 00:19:54,720 --> 00:19:57,040 đối với người bình thường của mình... 287 00:20:02,760 --> 00:20:05,560 Chào buổi sáng, I-Iko! 288 00:20:07,930 --> 00:20:10,220 Là một bước tiến lớn bình thường! 289 00:20:14,670 --> 00:20:16,800 Chào buổi sáng, Teru! 290 00:20:25,510 --> 00:20:30,030 Kufufu, Kufufu, Kufufu là fu. 291 00:20:30,560 --> 00:20:34,380 Không biết bạn đang ở đâu nhỉ? 292 00:20:35,130 --> 00:20:36,210 Nào, ở đây nhỉ. 293 00:20:36,210 --> 00:20:37,600 Ê, mày! 294 00:20:38,980 --> 00:20:41,420 Stigma đâu rồi hả? 295 00:20:41,790 --> 00:20:42,990 Chắc mày biết chứ? 296 00:20:43,510 --> 00:20:44,970 Mày? 297 00:20:45,280 --> 00:20:48,160 Kufufu là Kufufu nhé. 298 00:20:48,440 --> 00:20:50,220 Không quan tâm. Chết đi! 299 00:20:50,580 --> 00:20:52,670 Đang hỏi là hắn đang ở đâu. 300 00:20:52,840 --> 00:20:54,980 Không biết. Đi đâu đó rồi. 301 00:20:55,380 --> 00:20:56,840 Đi đâu đó rồi? 302 00:20:57,040 --> 00:20:59,710 Tức là hắn đang định làm gì đúng không? 303 00:21:00,050 --> 00:21:01,470 Không biết. 304 00:21:01,470 --> 00:21:04,930 Như cậu thấy, Kufufu đang câu cá mà. 305 00:21:05,270 --> 00:21:08,370 Bị điên à? Ở đây làm gì có gì. 306 00:21:08,670 --> 00:21:10,640 Sai nhé. 307 00:21:15,420 --> 00:21:16,580 Cái quái gì đây? 308 00:21:16,940 --> 00:21:20,050 Coi nào. Là cá chứ gì nữa. 309 00:21:20,790 --> 00:21:21,780 Không thèm. 310 00:21:22,890 --> 00:21:24,550 Đang tìm cái gì hả? 311 00:21:26,620 --> 00:21:27,760 Chuyện là... 312 00:21:30,580 --> 00:21:33,070 Tzveta mãi vẫn chưa về. 313 00:21:33,770 --> 00:21:36,270 Chắc hẳn đang trốn ở dưới đó... 314 00:21:36,470 --> 00:21:38,410 nên Kufufu sẽ câu lên. 315 00:21:38,990 --> 00:21:40,690 Mày bị ngu hả? 316 00:21:40,690 --> 00:21:42,990 Tzveta biến mất lâu rồi! 317 00:21:47,820 --> 00:21:50,470 Đã bảo là Kufufu. 318 00:21:50,910 --> 00:21:52,760 Đau nhé. Tao giết mày giờ. 319 00:21:53,330 --> 00:21:55,790 Thì giết thử xem. Nhưng không chết đâu. 320 00:21:56,290 --> 00:21:58,310 Được, vậy tao giết! 321 00:22:04,180 --> 00:22:05,390 Dừng lại đi. 322 00:22:07,400 --> 00:22:09,910 Không ai muốn đánh nhau đâu. 323 00:22:10,930 --> 00:22:12,930 Hãy đối xử tốt với người bên cạnh mình. 324 00:22:14,030 --> 00:22:16,030 Hãy cầu nguyện bên trong trái tim. 325 00:22:16,910 --> 00:22:19,290 Hãy nhìn bầu trời đi! 326 00:22:25,790 --> 00:22:30,690 Chủ nhân đã ban cho chúng ta một thế giới tuyệt vời đến thế này. 327 00:22:30,820 --> 00:22:31,690 Hả? 328 00:22:32,840 --> 00:22:36,670 Khi chia sẻ thế giới này với toàn thể nhân loại... 329 00:22:37,020 --> 00:22:39,690 thì yên bình thật sự sẽ đến. 330 00:22:41,900 --> 00:22:45,240 Ê, mày! Có biết Stigma đang ở đâu không? 331 00:22:45,690 --> 00:22:47,110 Biết chứ. 332 00:22:47,690 --> 00:22:49,930 Chủ nhân đang bắt đầu chuẩn bị. 333 00:22:50,870 --> 00:22:55,270 Chuẩn bị để đem sự cứu rỗi đến cho thế giới. 334 00:22:58,550 --> 00:23:04,390 Mọi người trên thế giới đều có quyền bình đẳng được mơ. 335 00:23:05,640 --> 00:23:08,390 Nhưng giấc mơ của con người không giống nhau. 336 00:23:08,870 --> 00:23:17,270 Nếu tất cả mọi người đều có chung một giấc mơ thì chắc hẳn là hạnh phúc biết mấy. 337 00:23:19,440 --> 00:23:21,760 Nào, hãy gieo hạt thôi. 338 00:23:23,400 --> 00:23:25,820 Để tạo ra một thế giới lý tưởng. 339 00:23:28,450 --> 00:23:33,330 Sẽ cần thêm một chút thời gian để giấc ngủ đêm bắt đầu. 340 00:23:37,100 --> 00:23:38,100 Hãy đợi nhé. 341 00:23:38,100 --> 00:23:40,100 (Còn tiếp)