1 00:00:38,580 --> 00:00:41,583 SINH VẬT GYEONGSEONG 2 00:00:46,629 --> 00:00:47,464 Thế nhưng, 3 00:00:49,049 --> 00:00:50,675 sao anh vẫn chiến đấu tiếp? 4 00:00:52,302 --> 00:00:53,803 Anh biết sẽ không thắng được mà. 5 00:00:55,472 --> 00:00:57,182 Tôi không đấu để chiến thắng. 6 00:00:59,225 --> 00:01:00,727 Tôi đấu để họ không quên. 7 00:01:02,062 --> 00:01:04,606 Không quên những gì họ đã làm với bọn tôi. 8 00:01:06,399 --> 00:01:09,944 Để nhắc họ rằng những người nhớ những gì họ làm vẫn còn sống. 9 00:01:12,447 --> 00:01:13,573 Để họ phải hối lỗi. 10 00:01:14,657 --> 00:01:16,367 Nếu họ không thấy hối lỗi, 11 00:01:18,203 --> 00:01:20,163 ít nhất họ sẽ sống trong tội lỗi. 12 00:01:22,499 --> 00:01:24,292 Nếu họ còn chẳng thấy tội lỗi, 13 00:01:26,169 --> 00:01:27,962 thì cản đường, quấy phá họ. 14 00:01:29,547 --> 00:01:30,632 Khiến họ khó chịu. 15 00:01:32,926 --> 00:01:35,053 Như thế, họ sẽ không thể quên. 16 00:01:36,888 --> 00:01:38,014 Anh không thể tha thứ ư? 17 00:01:39,099 --> 00:01:41,726 Họ còn chẳng thèm xin lỗi, tha thứ kiểu gì? 18 00:01:42,227 --> 00:01:45,563 Họ nhất quyết phủ nhận, vờ như chúng chưa từng xảy ra. 19 00:01:46,564 --> 00:01:48,942 Chẳng phải tha thứ cho họ là lố bịch ư? 20 00:01:50,151 --> 00:01:51,069 Thì dù sao, 21 00:01:52,737 --> 00:01:54,197 tất cả đã là quá khứ mà. 22 00:01:55,824 --> 00:01:57,450 Vào thời đó thì đâu tránh được. 23 00:01:59,244 --> 00:02:00,078 Phải. 24 00:02:01,329 --> 00:02:02,413 Những lúc như vậy, 25 00:02:03,414 --> 00:02:07,085 con người mà, ta sẽ thấy chẳng còn cách nào khác để tồn tại. 26 00:02:08,920 --> 00:02:09,754 Thế nhưng, 27 00:02:10,839 --> 00:02:15,093 cũng chỉ có con người chúng ta mới có thể nhận ra và sửa chữa sai lầm. 28 00:02:17,095 --> 00:02:18,847 Nếu không nỗ lực làm điều đó, 29 00:02:21,558 --> 00:02:23,434 thế giới sẽ tồi tệ hơn nhiều còn gì? 30 00:02:25,311 --> 00:02:26,646 Anh tin em cỡ nào? 31 00:02:28,189 --> 00:02:29,816 Lòng tin thì sao mà đo đếm? 32 00:02:31,317 --> 00:02:32,360 Tin là tin thôi. 33 00:02:35,113 --> 00:02:35,947 Tôi đã mong 34 00:02:37,198 --> 00:02:38,992 lẽ ra mình đừng gặp anh. 35 00:02:41,369 --> 00:02:42,203 Nếu thế, 36 00:02:43,496 --> 00:02:46,958 dù tôi có trở thành một con quái vật, thì cũng chẳng sao. 37 00:03:04,851 --> 00:03:06,311 Cậu giở trò gì vậy hả? 38 00:03:06,394 --> 00:03:07,437 Tôi nói rồi mà. 39 00:03:09,981 --> 00:03:11,065 Tôi không muốn chết. 40 00:03:22,660 --> 00:03:26,080 Nhờ anh Ho Jae, đã có lúc tôi từng có thể ước mơ. 41 00:03:40,595 --> 00:03:42,889 Tôi cũng có thể sống như anh ấy chứ? 42 00:03:45,433 --> 00:03:46,309 Như con người. 43 00:03:47,936 --> 00:03:48,895 Giống con người. 44 00:03:49,854 --> 00:03:50,688 Thế nhưng… 45 00:03:52,899 --> 00:03:53,816 Tôi không thể. 46 00:03:56,319 --> 00:03:57,570 Tôi chỉ là quái vật. 47 00:03:59,447 --> 00:04:02,116 Tôi chẳng quan tâm thứ gì khác ngoài bản thân. 48 00:04:02,617 --> 00:04:04,077 Tôi không thấy tội lỗi, 49 00:04:05,870 --> 00:04:07,205 hay cắn rứt lương tâm. 50 00:04:07,288 --> 00:04:10,708 Nếu thứ gì đó đe dọa, tôi giết nó. Chán thì tôi đi săn. 51 00:04:11,292 --> 00:04:12,710 Đói thì tôi ăn. 52 00:04:16,256 --> 00:04:17,090 Và… 53 00:04:20,301 --> 00:04:21,636 không gì vui hơn thế. 54 00:04:25,306 --> 00:04:27,058 Nghe nói Akiko là mẹ cậu. 55 00:04:29,394 --> 00:04:30,353 Nhưng cậu biết… 56 00:04:33,648 --> 00:04:35,692 mẹ cậu đã chết như thế nào chứ? 57 00:04:38,945 --> 00:04:39,904 Tôi biết. 58 00:04:52,875 --> 00:04:53,876 Thế thì sao? 59 00:04:55,003 --> 00:04:56,671 Đều là quá khứ rồi, thì sao? 60 00:04:58,256 --> 00:05:02,135 Phu nhân Maeda là người đã nuôi dạy tôi. Bà ấy đã bảo vệ tôi. 61 00:05:04,887 --> 00:05:07,098 Không nghĩ cậu bị bà ta lợi dụng ư? 62 00:05:12,770 --> 00:05:15,273 Con trai ngoan phải trả lời là: "Dạ". 63 00:05:20,403 --> 00:05:21,362 Cô không hiểu à? 64 00:05:21,863 --> 00:05:23,656 Tôi mới lợi dụng bà ta. 65 00:05:25,366 --> 00:05:26,576 Tôi chỉ cố tồn tại. 66 00:05:30,121 --> 00:05:30,955 Cho nên… 67 00:05:35,126 --> 00:05:36,336 cô hãy chết đi. 68 00:05:36,919 --> 00:05:38,755 Cô gái tên Yoon Chae Ok đó. 69 00:05:39,756 --> 00:05:40,840 Đem cô ta về đây. 70 00:05:41,591 --> 00:05:42,508 Vì anh của tôi. 71 00:05:42,592 --> 00:05:44,385 Người khiến cô ta chết 72 00:05:44,969 --> 00:05:46,804 phải là Ông chủ Jang. 73 00:05:46,888 --> 00:05:48,306 Cô hãy chết ở đây đi. 74 00:05:55,396 --> 00:05:57,398 Đứng im! Di chuyển là tôi bắn! 75 00:06:13,414 --> 00:06:15,750 Ông chủ Jang mà biết sẽ thất vọng lắm… 76 00:06:18,002 --> 00:06:20,254 khi cậu quyết định trở thành quái vật. 77 00:06:26,094 --> 00:06:27,428 Đợi đã, cậu ta… 78 00:06:37,980 --> 00:06:39,607 Đám người đó là ai nữa? 79 00:06:40,858 --> 00:06:43,236 Cô mau chạy đi. Không là chết đấy. 80 00:06:44,779 --> 00:06:46,030 Các người làm gì vậy? 81 00:06:56,874 --> 00:06:58,751 - Này! - Chạy càng xa càng tốt. 82 00:06:58,835 --> 00:06:59,669 Nhanh lên. 83 00:08:14,452 --> 00:08:17,288 Ai vậy? Ai đã cử các người đến đây? 84 00:08:52,657 --> 00:08:55,743 Ở đây cậu không có cửa thắng đâu. 85 00:08:57,119 --> 00:08:57,954 Tôi nên thử chứ? 86 00:09:02,291 --> 00:09:04,126 Xem tôi có thắng được không. 87 00:09:10,633 --> 00:09:14,637 Rốt cuộc, Phu nhân Maeda sẽ giết tất cả mọi người xung quanh cậu. 88 00:09:16,347 --> 00:09:18,808 Vì cuối cùng, điều mà cô ta muốn 89 00:09:19,517 --> 00:09:21,394 là để cậu phải đơn độc. 90 00:09:25,314 --> 00:09:28,901 Nếu phải nói rõ quan điểm của tôi, tôi mặc xác bên nào thắng. 91 00:09:28,985 --> 00:09:31,779 Tôi chỉ muốn cuộc chiến này mau kết thúc. 92 00:09:35,241 --> 00:09:36,534 Để điều đó xảy ra, 93 00:09:37,535 --> 00:09:39,370 chẳng phải thứ này sẽ có ích ư? 94 00:09:50,631 --> 00:09:54,552 SINH VẬT GYEONGSEONG RANH GIỚI GIỮA CỘNG SINH VÀ KÝ SINH 95 00:09:54,635 --> 00:09:58,556 TẬP BẢY KẺ NGOÀI LỀ 96 00:10:03,853 --> 00:10:05,146 Xin Phu nhân nhân từ. 97 00:10:05,646 --> 00:10:08,524 Xin hãy nhân từ với Ho Jae, chỉ một lần này thôi. 98 00:10:09,650 --> 00:10:10,484 Làm ơn. 99 00:10:10,985 --> 00:10:13,362 Tôi sẽ trông chừng cậu ấy thật kỹ. 100 00:10:14,030 --> 00:10:17,867 Tôi sẽ đảm bảo cậu ấy không xuất hiện trước Phu nhân Maeda nữa. 101 00:10:17,950 --> 00:10:21,162 Tôi sẽ giữ cậu ấy thật chặt bằng mọi cách, 102 00:10:23,914 --> 00:10:25,916 nên xin hãy nhân từ lần này thôi. 103 00:10:26,500 --> 00:10:27,335 Anh có dám 104 00:10:29,128 --> 00:10:30,921 đem mạng sống ra thề không? 105 00:10:41,182 --> 00:10:43,976 Nếu như Phu nhân thực sự để Ho Jae sống, 106 00:10:46,062 --> 00:10:46,896 thì có ạ. 107 00:10:47,980 --> 00:10:48,814 Tôi sẽ thề. 108 00:11:01,744 --> 00:11:02,578 Ho Jae à. 109 00:11:21,639 --> 00:11:22,473 Ho Jae à. 110 00:11:24,433 --> 00:11:25,267 Ho Jae à, 111 00:11:25,810 --> 00:11:29,188 về… về nhà thôi, nhé? Ho Jae à. 112 00:11:31,857 --> 00:11:34,610 Ta hãy về nhà thôi. Về thôi. 113 00:11:34,694 --> 00:11:36,153 Nhé? Về nhà thôi. 114 00:11:55,923 --> 00:11:57,550 Tôi hiểu. Tôi sẽ đến ngay. 115 00:12:01,554 --> 00:12:05,349 - Không, cậu ở đây đi. Mình tôi đi thôi. - Sao cơ? Anh đi đâu? 116 00:12:05,433 --> 00:12:08,686 Kwon Yong Gil đã tỉnh và đang tìm tôi. Tôi sẽ quay lại. 117 00:12:26,412 --> 00:12:28,080 THÁM TỬ NOH JI SOO 118 00:12:28,164 --> 00:12:29,957 Ừ, Thám tử Noh à. Sao rồi? 119 00:12:34,044 --> 00:12:34,879 Đội trưởng. 120 00:12:37,798 --> 00:12:38,632 Đội trưởng. 121 00:12:40,134 --> 00:12:40,968 Đội trưởng! 122 00:12:50,978 --> 00:12:54,064 - Sao thế? - Có vẻ Phu nhân Maeda đã biết kế hoạch. 123 00:14:35,082 --> 00:14:36,041 Mừng cậu đã đến. 124 00:14:37,710 --> 00:14:38,836 Tôi đã chờ cậu đấy. 125 00:14:58,105 --> 00:15:00,107 Bảo sao đường vào đây vắng vẻ thế. 126 00:15:00,983 --> 00:15:04,528 Bạn cũ quay lại mà, ít ra tôi nên đối đãi thịnh tình thế chứ. 127 00:15:05,529 --> 00:15:06,864 Ta vẫn là bạn bè sao? 128 00:15:06,947 --> 00:15:08,949 Dù biết bao thời gian đã trôi qua, 129 00:15:09,533 --> 00:15:11,410 và biết bao thứ đã thay đổi, 130 00:15:11,911 --> 00:15:14,538 nhưng khi thấy ta đứng đối diện nhau thế này, 131 00:15:16,081 --> 00:15:16,916 thì có lẽ vậy. 132 00:15:22,254 --> 00:15:23,756 Có lẽ đó là lý do… 133 00:15:36,602 --> 00:15:38,771 làm một người không được cậu nhớ tới 134 00:15:40,731 --> 00:15:42,983 cô đơn hơn là tôi nghĩ. 135 00:15:45,361 --> 00:15:47,696 Nếu cô biết tôi đã nhớ về cô thế nào, 136 00:15:49,531 --> 00:15:51,992 thì tốt nhất là đừng nhớ thì hơn. 137 00:15:52,910 --> 00:15:54,286 Thà rằng nhớ được 138 00:15:55,913 --> 00:15:58,749 với những ký ức đau khổ, còn hơn là sống với 139 00:16:00,250 --> 00:16:01,251 sự trống rỗng. 140 00:16:01,835 --> 00:16:04,338 Với tôi, giờ cô không phải sự đau khổ nữa. 141 00:16:05,714 --> 00:16:06,715 Mà là sự đê tiện. 142 00:16:08,717 --> 00:16:09,969 Cậu vẫn nghĩ rằng 143 00:16:11,345 --> 00:16:14,723 sinh mạng của tất cả con người đều như nhau sao? 144 00:16:14,807 --> 00:16:18,394 - Cô vẫn không nghĩ vậy ư? - Còn sinh mạng của Yoon Chae Ok? 145 00:16:21,897 --> 00:16:25,109 Cậu vẫn thấy vậy về sinh mạng cô ấy chứ? 146 00:16:54,263 --> 00:16:55,472 Tôi đã luôn tò mò 147 00:16:56,473 --> 00:17:00,394 rằng đối với cậu, sinh mạng con người tương đương nhau đến mức nào. 148 00:17:01,937 --> 00:17:02,771 Chẳng hạn như, 149 00:17:03,605 --> 00:17:05,441 anh bạn ở bệnh viện của cậu. 150 00:17:09,778 --> 00:17:12,531 - Anh sẽ chuyển đến phòng bệnh thường. - Hả? 151 00:17:13,240 --> 00:17:14,074 Hay là 152 00:17:15,451 --> 00:17:16,952 anh bạn cảnh sát của cậu? 153 00:17:26,295 --> 00:17:29,131 Cả đứa trẻ Số 71 mà cậu đang tìm nữa. 154 00:17:29,214 --> 00:17:32,384 Nếu phải quyết định cứu, hoặc sinh mạng tất cả bọn họ 155 00:17:33,385 --> 00:17:35,054 hoặc sinh mạng Yoon Chae Ok, 156 00:17:37,056 --> 00:17:38,724 cậu sẽ chọn bên nào? 157 00:17:39,308 --> 00:17:40,142 Không phải cô… 158 00:17:41,351 --> 00:17:42,436 Maeda, cô… 159 00:18:13,175 --> 00:18:14,885 Yoon Chae Ok không ở dưới đó. 160 00:18:15,844 --> 00:18:17,304 Cô ta sẽ sớm bị gỡ Najin 161 00:18:18,055 --> 00:18:19,807 ở khu bể chứa nước. 162 00:18:22,059 --> 00:18:23,352 Chỉ có hai khả năng. 163 00:18:23,894 --> 00:18:28,148 Cô ta sẽ mất hết ký ức, thành một con người khác, như cậu một năm trước. 164 00:18:29,733 --> 00:18:32,736 Hoặc cô ta sẽ không thể thoát ra khỏi bể nước 165 00:18:34,530 --> 00:18:35,614 và chết đuối. 166 00:18:38,659 --> 00:18:39,493 Giờ thì, 167 00:18:40,494 --> 00:18:42,121 cậu sẽ cứu bên nào trước? 168 00:18:44,373 --> 00:18:45,207 Yoon Chae Ok? 169 00:18:58,720 --> 00:18:59,596 Ném cô ta vào. 170 00:19:02,349 --> 00:19:03,183 Hay là… 171 00:19:05,060 --> 00:19:06,270 bạn bè cậu? 172 00:19:14,528 --> 00:19:15,737 Chọn đi, Ông chủ Jang. 173 00:19:17,281 --> 00:19:19,449 Cậu không có nhiều thời gian đâu. 174 00:19:19,533 --> 00:19:21,910 Sao cô phải làm đến mức này hả? 175 00:19:21,994 --> 00:19:23,996 Tôi chỉ muốn xác nhận thôi. 176 00:19:25,372 --> 00:19:29,710 Liệu những lời cậu nói có đúng không, có áp dụng được ở đây không. 177 00:19:31,837 --> 00:19:32,671 Cậu nghĩ sao? 178 00:19:33,338 --> 00:19:37,509 Sinh mạng của mọi con người vẫn như nhau chứ? 179 00:19:40,220 --> 00:19:41,221 Liệu chúng có còn 180 00:19:42,639 --> 00:19:43,891 công bằng không? 181 00:20:14,087 --> 00:20:14,922 Ông chủ Jang. 182 00:20:47,037 --> 00:20:49,331 Đội trưởng! 183 00:21:43,468 --> 00:21:44,594 Không, đừng xuống. 184 00:21:53,562 --> 00:21:55,022 Không! Đừng xuống! 185 00:21:56,064 --> 00:21:56,898 Không! 186 00:22:22,924 --> 00:22:24,384 Này, cậu điên rồi à? 187 00:22:24,926 --> 00:22:27,220 Sao lại xuống đây? Định làm gì vậy hả? 188 00:22:37,939 --> 00:22:39,107 Em từng đánh chúng rồi. 189 00:23:00,253 --> 00:23:01,088 Bỏ cuộc đi. 190 00:23:03,131 --> 00:23:04,716 Cô không thoát được đâu. 191 00:23:06,593 --> 00:23:08,220 Ông chủ Jang đang ở đâu? 192 00:23:11,598 --> 00:23:12,641 Nói cho tôi biết. 193 00:23:18,647 --> 00:23:19,898 Anh ấy còn sống chứ? 194 00:23:23,443 --> 00:23:26,029 Còn sống, nhưng cô khó mà gặp lại hắn lắm. 195 00:23:34,704 --> 00:23:38,542 Jang Tae Sang đã chọn cứu những người khác, thay vì cô. 196 00:23:41,253 --> 00:23:42,838 Và vì quyết định đó, 197 00:23:44,172 --> 00:23:47,342 hắn sẽ bị xé xác và chết ở đó. 198 00:23:53,223 --> 00:23:55,392 Còn cô sẽ chết ở cái bể nước này. 199 00:23:58,228 --> 00:24:01,481 Nếu hai người muốn thắng, lẽ ra nên chọn cách dễ hơn. 200 00:24:01,565 --> 00:24:03,275 Hai người quá cảm xúc, 201 00:24:03,358 --> 00:24:06,903 và có quá nhiều lý do tầm thường. 202 00:24:09,823 --> 00:24:12,826 Ai cũng có lý do riêng để lựa chọn cuộc sống, 203 00:24:18,290 --> 00:24:21,626 và ai cũng có lý do riêng để lựa chọn cái chết. 204 00:24:23,712 --> 00:24:25,213 Cô không sợ chết sao? 205 00:24:43,273 --> 00:24:45,734 Điều thực sự đáng sợ không phải cái chết… 206 00:24:55,118 --> 00:24:58,163 mà là bị bỏ lại đơn độc, và còn chẳng thể chết. 207 00:25:11,718 --> 00:25:13,345 Đáng tiếc ghê, đôi mắt đó… 208 00:25:18,433 --> 00:25:19,643 Tôi rất thích chúng. 209 00:25:43,583 --> 00:25:45,460 Đó là gì vậy? 210 00:25:45,544 --> 00:25:46,628 Cái gì vậy hả? 211 00:25:46,711 --> 00:25:48,296 Im lặng đi. Trời ạ! 212 00:25:52,425 --> 00:25:53,468 Ho Jae! 213 00:25:57,347 --> 00:25:58,306 Này, Ho Jae! 214 00:26:00,308 --> 00:26:01,601 Ho Jae à, cậu ổn chứ? 215 00:26:02,185 --> 00:26:03,103 Chết tiệt! 216 00:26:06,606 --> 00:26:08,108 Không, khoan. Đợi đã. 217 00:26:08,191 --> 00:26:09,776 Đi đi! Đừng lại đây! Này! 218 00:26:13,530 --> 00:26:14,614 Chạy khỏi đây mau! 219 00:26:15,156 --> 00:26:16,575 - Mau cắt chúng đi. - Ừ. 220 00:26:16,658 --> 00:26:17,951 Yong Gil… 221 00:26:19,661 --> 00:26:20,495 Trời ơi. 222 00:26:20,579 --> 00:26:21,830 Cái chân tôi. 223 00:26:26,459 --> 00:26:27,919 - Chết tiệt. - Cắt mau. 224 00:26:28,712 --> 00:26:31,214 Này, Jong Hyeok đằng kia. Phải đưa nó đi. 225 00:26:31,298 --> 00:26:32,382 Mau lên nào. 226 00:26:37,512 --> 00:26:38,513 Rồi. Mau. Rồi. 227 00:26:41,891 --> 00:26:44,102 - Ho Jae à! - Đằng sau có thang máy. 228 00:26:44,185 --> 00:26:45,687 Đi mau đi. Nhanh lên! 229 00:26:47,022 --> 00:26:48,023 Chết tiệt! 230 00:26:58,533 --> 00:26:59,701 Đi mau đi! 231 00:27:01,911 --> 00:27:02,912 Đi nào! Lẹ lên! 232 00:27:43,745 --> 00:27:47,415 - Giảm nhiệt xuống bao nhiêu ạ? - Xuống đến tận 18 độ đi. 233 00:29:34,481 --> 00:29:35,315 Dừng lại đi. 234 00:29:43,531 --> 00:29:44,824 Cô cũng đang đau mà. 235 00:30:17,607 --> 00:30:20,109 Phát hiện khí ni-tơ. 236 00:30:20,193 --> 00:30:21,945 Xin hãy sơ tán. 237 00:30:27,408 --> 00:30:29,077 Phát hiện khí ni-tơ. 238 00:30:30,036 --> 00:30:31,037 Xin hãy sơ tán. 239 00:30:31,120 --> 00:30:32,121 Nó đây rồi! 240 00:30:36,000 --> 00:30:38,086 Phát hiện khí ni-tơ. 241 00:30:39,170 --> 00:30:40,338 Ho Jae, lẹ lên! 242 00:30:42,173 --> 00:30:43,466 Cậu ta làm gì vậy? 243 00:30:47,512 --> 00:30:50,306 Chờ chút, Ho Jae! Ho Jae à! 244 00:31:51,492 --> 00:31:52,493 Mọi người ổn chứ? 245 00:31:53,620 --> 00:31:54,913 Ho Jae à! 246 00:31:54,996 --> 00:31:56,998 Ho Jae à, cậu ổn chứ? 247 00:31:57,790 --> 00:32:01,836 Không kịp nói chuyện đâu. Lên thêm lầu nữa sẽ có một hành lang dài. 248 00:32:01,920 --> 00:32:03,212 Đi hết hành lang đó. 249 00:32:03,713 --> 00:32:07,800 Rồi nếu đi qua cánh cửa sắt bên phải, sẽ có lối đi ra thẳng ngoài. 250 00:32:07,884 --> 00:32:08,927 Đợi chút đã. 251 00:32:09,802 --> 00:32:10,970 Này, thế còn cậu? 252 00:32:11,054 --> 00:32:12,805 Yoon Chae Ok vẫn đang ở đây. 253 00:32:12,889 --> 00:32:14,474 Không. Không được đâu! 254 00:32:14,557 --> 00:32:16,309 Cậu đừng có làm vậy! 255 00:32:18,227 --> 00:32:19,938 Ra rồi hãy gọi cảnh sát ngay. 256 00:32:20,647 --> 00:32:21,481 Ừ. 257 00:32:21,564 --> 00:32:22,398 Đợi đã. 258 00:32:23,149 --> 00:32:25,985 Đi với bọn anh đi, nhé? Ta hãy cùng ra ngoài. 259 00:32:26,527 --> 00:32:29,113 Ai còn đang sống thì cần phải sống mà! 260 00:32:32,450 --> 00:32:35,578 Đi trước đi. Em sẽ đưa cô ấy ra cùng. 261 00:33:51,237 --> 00:33:52,321 Tình hình sao rồi? 262 00:33:53,072 --> 00:33:55,908 Nhiệt độ trong bể vừa giảm xuống 20 độ. 263 00:33:56,576 --> 00:33:58,619 Hai, ba phút nữa sẽ xuống 18 độ. 264 00:33:59,412 --> 00:34:01,873 Cô ta sẽ bị ngừng tim sớm thôi. 265 00:34:08,296 --> 00:34:09,213 Ông chủ Jang. 266 00:34:12,175 --> 00:34:14,052 Em muốn đến chỗ anh. 267 00:34:17,096 --> 00:34:18,181 Có điều này… 268 00:34:20,266 --> 00:34:21,976 em muốn nói với anh. 269 00:34:24,687 --> 00:34:26,564 Có rất nhiều thứ em muốn làm… 270 00:34:28,608 --> 00:34:29,859 cùng anh. 271 00:35:01,057 --> 00:35:01,891 Cái gì vậy? 272 00:35:05,061 --> 00:35:06,562 Najin không ngủ ư? 273 00:35:33,131 --> 00:35:34,173 Sao mẹ làm vậy? 274 00:35:36,050 --> 00:35:36,884 Mẹ thực sự… 275 00:35:39,220 --> 00:35:40,596 định giết con sao? 276 00:35:44,142 --> 00:35:45,726 Lẽ ra ta đã nên giết con 277 00:35:47,478 --> 00:35:48,688 một năm trước rồi. 278 00:35:50,314 --> 00:35:52,316 Khi con chọn Ông chủ Jang thay vì ta. 279 00:35:57,905 --> 00:35:59,448 Đã từng có phút giây nào… 280 00:36:03,953 --> 00:36:05,955 mẹ coi con là con chưa? 281 00:36:08,666 --> 00:36:10,877 Con người có những lúc thật yếu đuối. 282 00:36:12,378 --> 00:36:16,007 Tình mẹ con, tình đồng liêu, tình yêu, tình yêu nước, vân vân. 283 00:36:17,842 --> 00:36:21,762 Khi tự giam mình với nỗi ám ảnh về các mối quan hệ cá nhân, vặt vãnh như vậy, 284 00:36:22,638 --> 00:36:24,307 con người sẽ trở nên vô dụng 285 00:36:25,558 --> 00:36:27,101 và thật đáng thương. 286 00:36:28,853 --> 00:36:29,896 Họ bị lợi dụng, 287 00:36:30,855 --> 00:36:33,149 và trở nên dễ bóc lột, dễ bị loại bỏ. 288 00:36:35,026 --> 00:36:36,402 Ta đâu có nuôi dạy con 289 00:36:37,278 --> 00:36:38,905 theo cách đó, Seung Jo. 290 00:36:40,448 --> 00:36:42,158 Ta đã đánh đập, rèn luyện con 291 00:36:42,658 --> 00:36:45,119 để con không bị bám chấp vào thứ gì, 292 00:36:45,828 --> 00:36:47,830 để con có thể tự trở nên hoàn hảo. 293 00:36:50,541 --> 00:36:52,543 Nhưng con vẫn đi tìm một người mẹ 294 00:36:53,419 --> 00:36:54,921 và dựa vào Jang Tae Sang. 295 00:36:57,757 --> 00:36:58,966 Thật đáng thất vọng. 296 00:37:15,608 --> 00:37:16,484 Con xin lỗi. 297 00:37:21,864 --> 00:37:23,366 Mẹ thất vọng, có nghĩa là 298 00:37:25,243 --> 00:37:27,620 mẹ đã có mong đợi ở con, dù ít đến đâu. 299 00:37:29,455 --> 00:37:30,289 Được rồi. 300 00:37:31,707 --> 00:37:32,792 Từ giờ con sẽ tốt hơn. 301 00:37:34,669 --> 00:37:36,462 Con sẽ không trông mong vào ai 302 00:37:38,172 --> 00:37:39,257 hay mong đợi gì nữa. 303 00:37:40,258 --> 00:37:41,092 Vậy nên… 304 00:37:50,393 --> 00:37:52,061 giờ mẹ hãy công nhận con đi. 305 00:37:54,772 --> 00:37:56,691 Con sẽ không bị ràng buộc bởi mẹ 306 00:37:59,568 --> 00:38:01,320 và tự mình trở nên hoàn hảo. 307 00:39:32,119 --> 00:39:33,287 Đẹp quá. 308 00:40:05,903 --> 00:40:07,238 Tim cô ta đã dừng đập. 309 00:40:52,241 --> 00:40:53,951 Tôi sẽ lấy Najin đó. 310 00:42:03,729 --> 00:42:04,563 Anh có nghĩ 311 00:42:05,773 --> 00:42:09,485 chúng ta rồi cũng sẽ đến lúc được hạnh phúc không? 312 00:42:13,113 --> 00:42:14,323 Chắc chắn nó sẽ đến. 313 00:42:23,624 --> 00:42:26,210 Anh sẽ đảm bảo rằng nó sẽ đến. 314 00:42:55,322 --> 00:42:56,156 Gì vậy? 315 00:42:58,659 --> 00:43:00,202 Giờ cháu sẽ thế nào ạ? 316 00:43:00,869 --> 00:43:01,704 Trước hết là, 317 00:43:02,371 --> 00:43:06,709 đã có ba người chết, nên cháu sẽ phải bước ra và trả giá cho tội lỗi đó. 318 00:43:08,961 --> 00:43:09,962 Chú sẽ 319 00:43:10,546 --> 00:43:15,050 giúp cháu có nhiều yếu tố giảm nhẹ nhất có thể, nên đừng lo lắng quá. 320 00:43:18,470 --> 00:43:19,305 Mau lên nào. 321 00:43:19,805 --> 00:43:20,639 Này, ở đây! 322 00:43:23,392 --> 00:43:24,393 Chuyện gì vậy? 323 00:43:25,311 --> 00:43:26,562 - Anh ổn chứ? - Sao vậy? 324 00:43:26,645 --> 00:43:28,314 - Ổn. - Bị thương nặng không? 325 00:43:28,397 --> 00:43:30,566 - Đi được chứ? - Chắc chân tôi gãy rồi. 326 00:43:30,649 --> 00:43:31,483 Sao giờ? Thật là. 327 00:43:32,318 --> 00:43:37,406 Ta sẽ bắt đầu khám xét khẩn cấp Jeonseung Biotech. Mau lấy lệnh khám, Thám tử Noh. 328 00:43:37,489 --> 00:43:38,907 - Vâng. - Này. Ôi trời. 329 00:43:39,908 --> 00:43:40,743 Anh ổn chứ? 330 00:43:42,995 --> 00:43:44,496 Mỗi hai người thoát ra ạ? 331 00:43:53,005 --> 00:43:53,839 Gì cơ? 332 00:43:54,506 --> 00:43:55,799 Mỗi hai người thoát ra ạ? 333 00:44:00,596 --> 00:44:03,223 Ừ. Chỉ có hai bọn tôi thôi. 334 00:44:03,307 --> 00:44:04,224 À. Vâng. 335 00:44:57,361 --> 00:44:59,279 Cửa chắn đang mở. 336 00:45:03,617 --> 00:45:06,412 {\an8}TIẾN HÀNH KHÁM XÉT VÀ TỊCH THU JEONSEUNG BIOTECH 337 00:45:06,495 --> 00:45:10,624 {\an8}CÔNG TỐ TRIỆU TẬP CHỦ TỊCH JEONSEUNG ĐIỀU TRA VỀ THÍ NGHIỆM CON NGƯỜI TRÁI PHÉP 338 00:45:10,708 --> 00:45:13,794 {\an8}ĐIỀU TRA GẶP KHÓ VÌ CHƯA RÕ PHÒNG THÍ NGHIỆM CON NGƯỜI CÓ TỒN TẠI 339 00:45:24,346 --> 00:45:25,222 Ôi, ngon quá. 340 00:46:36,877 --> 00:46:39,213 Ra ngoài ăn đi. Trễ mất bây giờ. 341 00:46:39,713 --> 00:46:40,547 Vâng! 342 00:46:42,007 --> 00:46:43,342 Cháu ra đây ạ. 343 00:46:47,513 --> 00:46:49,306 Nay trường lại tan muộn nữa à? 344 00:46:49,890 --> 00:46:50,974 À… 345 00:46:51,058 --> 00:46:56,772 Câu lạc bộ ngoại khóa tổ chức hội chợ gây quỹ. Rồi đi uống nên chắc cháu về trễ ạ. 346 00:46:59,775 --> 00:47:00,609 Ngon quá đi. 347 00:47:00,692 --> 00:47:01,944 - Ngon chứ hả? - Vâng. 348 00:47:07,866 --> 00:47:10,536 Này, cháu có bạn trai chưa thế? 349 00:47:12,538 --> 00:47:13,747 Bạn trai ấy ạ? 350 00:47:17,626 --> 00:47:18,460 Chắc là… 351 00:47:21,547 --> 00:47:22,840 đến lúc sẽ có thôi. 352 00:47:27,970 --> 00:47:29,763 Đây, ăn thịt nữa đi này. 353 00:47:34,309 --> 00:47:35,811 Ôi, ngon quá đi. 354 00:47:39,231 --> 00:47:43,151 - Nay trang điểm xinh thế. - Ở hội chợ hôm nay… 355 00:47:44,570 --> 00:47:45,863 Mặc đồ cũng đẹp nữa. 356 00:47:48,448 --> 00:47:51,535 Thi thoảng, tôi có một giấc mơ. 357 00:47:58,041 --> 00:48:01,461 Giấc mơ rằng tôi đuổi theo ai đó hàng đêm. 358 00:48:03,755 --> 00:48:07,676 Tôi còn chẳng biết đó là ai, cũng chẳng nhớ được gì nhiều, 359 00:48:10,178 --> 00:48:13,348 nhưng tim tôi đau như xé trước khi tỉnh dậy. 360 00:48:15,893 --> 00:48:17,436 Giờ, mùa xuân đã qua, 361 00:48:19,062 --> 00:48:20,355 và mùa hè sẽ lại đến. 362 00:49:55,575 --> 00:49:58,537 Và chúng ta sẽ lại tiếp tục sống. 363 00:52:04,496 --> 00:52:09,126 TƯỞNG NHỚ NHỮNG ĐỒNG NGHIỆP CỦA CHÚNG TA KIM HYEON JUNG VÀ OH HYO JEONG 364 00:52:40,073 --> 00:52:41,199 Xin cứ tiếp tục đi. 365 00:54:23,677 --> 00:54:25,679 Biên dịch: Lê Minh