1 00:00:26,484 --> 00:00:31,114 ‎ITO JUNJI: ‎NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN 2 00:01:30,131 --> 00:01:35,051 ‎"4 x 4 BỨC TƯỜNG" 3 00:01:45,438 --> 00:01:47,068 ‎Đủ rồi đấy, Soichi! 4 00:01:48,733 --> 00:01:51,993 ‎Khỉ thật! Không thể chịu được nữa. 5 00:01:52,987 --> 00:01:55,407 ‎Bố! Bố làm gì với Soichi đi! 6 00:01:56,074 --> 00:01:58,544 ‎Sao? Soichi đã làm gì sai? 7 00:01:58,618 --> 00:02:00,868 ‎Nó làm phiền con học bài. 8 00:02:00,954 --> 00:02:03,004 ‎Con sắp có bài kiểm tra rồi. 9 00:02:05,083 --> 00:02:06,923 ‎- Soichi. ‎- Hả? 10 00:02:07,001 --> 00:02:08,501 ‎Khoan, không phải em vừa… 11 00:02:10,255 --> 00:02:13,415 ‎Dù sao thì đừng nhảy ở trên gác mái nữa. 12 00:02:13,508 --> 00:02:15,338 ‎Hả? Anh đang nói gì vậy? 13 00:02:15,426 --> 00:02:16,846 ‎Đừng giả ngốc! 14 00:02:16,928 --> 00:02:18,808 ‎Anh biết em đã ở trên gác mái! 15 00:02:18,888 --> 00:02:20,678 ‎Em có biết gì đâu! 16 00:02:20,765 --> 00:02:23,765 ‎Anh đừng buộc tội vô căn cứ. 17 00:02:23,852 --> 00:02:27,272 ‎Phải đấy, anh Koichi. Soichi ở đây suốt. 18 00:02:27,355 --> 00:02:28,605 ‎Không thể nào! 19 00:02:28,690 --> 00:02:33,240 ‎Thật đấy. Con đừng cái gì ‎cũng đổ tội cho em trai con thế. 20 00:02:33,945 --> 00:02:35,275 ‎Lạ thật đấy. 21 00:02:42,495 --> 00:02:46,285 ‎Hạ xuống. Điểm số sẽ bị hạ. 22 00:02:46,374 --> 00:02:49,504 ‎Hạ xuống. Điểm số sẽ bị hạ. 23 00:02:49,586 --> 00:02:52,666 ‎Tụt xuống. Điểm số sẽ bị tụt. 24 00:02:52,755 --> 00:02:54,465 ‎Xuống tận đáy. 25 00:02:54,549 --> 00:02:59,389 ‎Kiểm tra bị điểm không, ‎và bị giáo viên mắng. 26 00:02:59,470 --> 00:03:03,180 ‎Rồi bắt đầu khóc vì bị mắng. 27 00:03:03,266 --> 00:03:05,056 ‎Soichi thật phiền phức. 28 00:03:06,603 --> 00:03:08,983 ‎Này! Soichi! Anh sẽ đập cho em một trận! 29 00:03:10,440 --> 00:03:11,940 ‎Quay lại đây! 30 00:03:12,025 --> 00:03:13,815 ‎Thôi cái trò đấy đi! 31 00:03:19,616 --> 00:03:21,946 ‎Dừng lại, Soichi! Em sẽ phải trả giá. 32 00:03:27,290 --> 00:03:28,830 ‎Anh bảo dừng lại! 33 00:03:31,794 --> 00:03:35,014 ‎Gì đấy? Sao anh lại làm thế này? 34 00:03:35,089 --> 00:03:38,589 ‎Em đang chạy vào nhà vệ sinh. ‎Em phải đi vệ sinh thật. 35 00:03:38,676 --> 00:03:41,386 ‎Nói dối! Em cố quấy rầy anh học bài. 36 00:03:41,471 --> 00:03:43,011 ‎Thật mà! 37 00:03:43,097 --> 00:03:47,137 ‎Ôi không! Em không nhịn được nữa! ‎Ai đó cứu với! 38 00:03:51,147 --> 00:03:52,647 ‎Nó tè ra quần thật rồi! 39 00:03:53,775 --> 00:03:56,435 ‎Không tin nổi anh nghĩ là do em. 40 00:03:56,527 --> 00:04:00,067 ‎Ai cũng biết em không ở trên gác mái! 41 00:04:00,156 --> 00:04:03,116 ‎Bố, hãy làm gì đó ‎với trò nghịch ngợm của Soichi. 42 00:04:04,452 --> 00:04:06,662 ‎Anh trai mình bị loạn thần kinh rồi. 43 00:04:06,746 --> 00:04:07,786 ‎Em vừa nói gì? 44 00:04:07,872 --> 00:04:10,122 ‎Nếu không, có lẽ đó là oán khí. 45 00:04:10,708 --> 00:04:12,168 ‎Oán khí ư? 46 00:04:12,252 --> 00:04:15,592 ‎Đúng vậy. Những tiếng động ‎khi không có ai xung quanh. 47 00:04:15,672 --> 00:04:19,132 ‎Chẳng phải đó là do ‎một linh hồn không yên nghỉ? 48 00:04:19,717 --> 00:04:25,517 ‎Dạo này nhà mình lạnh một cách kì lạ, ‎và em nghe thấy những tiếng gõ cộc cộc. 49 00:04:25,598 --> 00:04:30,188 ‎Đừng ngớ ngẩn thế. ‎Giờ đang là mùa đông nên dĩ nhiên là lạnh. 50 00:04:30,270 --> 00:04:33,270 ‎Và tiếng gõ cộc cộc gì chứ? Thật ngu ngốc. 51 00:04:33,856 --> 00:04:37,896 ‎Koichi, anh đang chế giễu những oán khí ư? 52 00:04:41,572 --> 00:04:46,412 ‎Anh không biết chuyện gì sẽ xảy ra ‎khi anh chế giễu ma đâu! 53 00:04:46,494 --> 00:04:49,874 ‎Anh không biết đâu! Không hề! 54 00:04:56,129 --> 00:04:59,629 ‎Tiếng gõ cộc cộc cái con khỉ. ‎Chỉ là Soichi gây rối mà thôi. 55 00:05:14,314 --> 00:05:17,574 ‎Chẳng lẽ đó là oán khí ư? 56 00:05:18,443 --> 00:05:19,443 ‎Khoan đã. 57 00:05:37,545 --> 00:05:40,665 ‎Em đang làm gì trong tủ vậy, Soichi? 58 00:05:42,550 --> 00:05:46,930 ‎Anh Koichi. Em có thể khiến nó ‎trông như oán khí bằng cách kéo dây. 59 00:05:47,013 --> 00:05:48,223 ‎Thấy chứ? 60 00:05:49,932 --> 00:05:54,692 ‎Vậy là do em làm. ‎Cũng như tiếng đập trên gác mái. 61 00:05:54,771 --> 00:06:00,651 ‎Không, cái đó thì là thật. ‎Em chỉ đang giúp đỡ thôi. 62 00:06:00,735 --> 00:06:03,145 ‎Đừng giỡn nữa, đồ khốn! 63 00:06:06,324 --> 00:06:09,164 ‎Chào buổi sáng! Hy vọng mọi người vẫn ổn… 64 00:06:09,243 --> 00:06:12,083 ‎Bố! Bố làm gì đó với Soichi đi! 65 00:06:12,622 --> 00:06:14,372 ‎Nói thì dễ hơn làm. 66 00:06:14,916 --> 00:06:17,706 ‎Nó hoàn toàn hết thuốc chữa rồi. 67 00:06:17,794 --> 00:06:20,554 ‎Sao cơ? Vậy con sẽ chuyển ra ngoài ở! 68 00:06:20,630 --> 00:06:22,470 ‎Không, đợi đã, Koichi! 69 00:06:22,548 --> 00:06:23,798 ‎Bố có ý này. 70 00:06:24,300 --> 00:06:27,970 ‎Bố có quen một thợ mộc. ‎Bố sẽ nhờ chú ấy làm cách âm phòng con. 71 00:06:28,054 --> 00:06:29,014 ‎Con thấy sao? 72 00:06:29,097 --> 00:06:30,137 ‎Vâng. 73 00:06:35,937 --> 00:06:36,897 ‎Con về rồi ạ. 74 00:06:36,979 --> 00:06:39,649 ‎- Chào con. ‎- Thợ mộc đã đến rồi ạ? 75 00:06:39,732 --> 00:06:41,112 ‎Đúng thế. 76 00:06:41,192 --> 00:06:43,992 ‎Bố con đã bảo chú ấy đến ngay đấy. 77 00:06:44,570 --> 00:06:45,530 ‎Thế ạ? 78 00:06:50,284 --> 00:06:54,254 ‎Anh Tagaisu, tôi đã pha trà. ‎Xin hãy nghỉ ngơi một chút. 79 00:06:54,330 --> 00:06:56,620 ‎A! 80 00:06:56,707 --> 00:06:58,377 ‎Xin chào! 81 00:06:58,459 --> 00:07:00,549 ‎Ái chà. 82 00:07:00,628 --> 00:07:02,918 ‎Chú Tagaisu, cảm ơn chú đã đến. 83 00:07:03,005 --> 00:07:05,755 ‎Đây hẳn là con trai lớn của cô. 84 00:07:05,842 --> 00:07:07,932 ‎Cứ để đấy chú lo. 85 00:07:08,010 --> 00:07:12,140 ‎Chú sẽ dùng những kỹ thuật mới nhất ‎để làm phòng cháu cách âm hoàn hảo. 86 00:07:12,223 --> 00:07:14,023 ‎Những kỹ thuật mới nhất? 87 00:07:14,100 --> 00:07:15,140 ‎Đúng thế. 88 00:07:15,226 --> 00:07:19,436 ‎Chú sẽ dùng kết cấu tường bốn lớp ‎để chặn tiếng ồn bên ngoài. 89 00:07:19,522 --> 00:07:21,732 ‎Tường bốn lớp? Thật ấn tượng. 90 00:07:22,233 --> 00:07:24,653 ‎Chú chọn số bốn là có lý do cả đấy. 91 00:07:24,735 --> 00:07:28,815 ‎Phát âm trong tiếng Nhật của số bốn ‎có nghĩa là "chết". 92 00:07:28,906 --> 00:07:31,196 ‎Tường hai hay ba lớp đều không được. 93 00:07:31,284 --> 00:07:34,954 ‎Phải là bốn bức tường ‎thì mới nghe giống chết. 94 00:07:35,037 --> 00:07:36,157 ‎Phải… 95 00:07:41,919 --> 00:07:43,169 ‎Chết đi! 96 00:07:43,671 --> 00:07:44,961 ‎- Thôi đi, Soichi! ‎- Chết đi! 97 00:07:45,047 --> 00:07:46,717 ‎Tránh ra mau! 98 00:07:47,508 --> 00:07:50,718 ‎Xin lỗi, chú Tagaisu. ‎Tính nó hoàn toàn không sửa nổi. 99 00:07:50,803 --> 00:07:57,063 ‎Không đâu. Thằng bé có kỹ năng đấy. ‎Và nó đóng đinh rất tốt. 100 00:07:57,143 --> 00:08:01,153 ‎Cháu thật sự rất đặc biệt, ‎phải không chàng trai trẻ? 101 00:08:02,356 --> 00:08:04,896 ‎Cháu thích đóng đinh lắm. 102 00:08:04,984 --> 00:08:09,414 ‎Thật tuyệt vời! ‎Có lẽ chú sẽ nhờ cháu giúp. 103 00:08:11,866 --> 00:08:15,616 ‎Tôi hiểu rồi. ‎Có lẽ tôi đã thúc ép Obata hơi quá. 104 00:08:15,703 --> 00:08:17,463 ‎Mai tôi sẽ gọi và xin lỗi. 105 00:08:17,538 --> 00:08:19,618 ‎Hôm nay Soichi làm tôi bất ngờ quá. 106 00:08:19,707 --> 00:08:22,627 ‎Nó giúp người thợ mộc làm việc cả ngày. 107 00:08:22,710 --> 00:08:24,670 ‎Người thợ mộc nói nó làm rất tốt. 108 00:08:25,463 --> 00:08:28,223 ‎Lần đầu tiên có người khen Soichi đấy. 109 00:08:28,299 --> 00:08:32,089 ‎Người thợ mộc khen hết lời ‎rằng nó đóng đinh rất tinh tế. 110 00:08:32,178 --> 00:08:37,058 ‎Thế à? Vậy là vẫn còn hy vọng cho Soichi. 111 00:08:37,141 --> 00:08:41,731 ‎Vâng, nhưng chú Tagaisu đó ‎con thấy hơi kì lạ. 112 00:08:41,812 --> 00:08:44,822 ‎Ta hãy đi xem họ làm đến đâu rồi. 113 00:08:44,899 --> 00:08:48,149 ‎Giờ muộn rồi mà. ‎Sao không để mai hãy xem? 114 00:08:51,239 --> 00:08:53,949 ‎Hả? Cửa sổ phòng mình bị bịt kín rồi. 115 00:08:54,033 --> 00:08:55,913 ‎Con về sớm thế, Koichi. 116 00:08:55,993 --> 00:08:58,163 ‎- Xin chào. ‎- Chào cậu chủ trẻ. 117 00:08:58,246 --> 00:08:59,706 ‎Mừng cậu về nhà. 118 00:08:59,789 --> 00:09:01,869 ‎Chú Tagaisu, cửa sổ bị sao vậy? 119 00:09:01,958 --> 00:09:03,958 ‎Cửa sổ phòng cháu ấy à? 120 00:09:04,043 --> 00:09:08,383 ‎Âm thanh truyền qua cửa sổ, ‎nên chú phải bịt nó lại. 121 00:09:08,464 --> 00:09:12,684 ‎Giờ căn phòng đó ‎có cách âm hoàn hảo rồi đấy. 122 00:09:12,760 --> 00:09:16,310 ‎Giờ xong việc rồi, chú xin phép nhé. 123 00:09:16,389 --> 00:09:17,769 ‎Chú đã làm xong rồi à? 124 00:09:17,848 --> 00:09:22,018 ‎Đúng thế. Thôi, tạm biệt nhé. 125 00:09:24,772 --> 00:09:27,652 ‎Mẹ, phòng con giờ thế nào? 126 00:09:27,733 --> 00:09:30,363 ‎Thật ra, mẹ vẫn chưa xem. 127 00:09:39,787 --> 00:09:41,957 ‎Có một cánh cửa sau cửa. 128 00:09:42,456 --> 00:09:43,416 ‎Hai cửa cơ à? 129 00:09:46,419 --> 00:09:49,259 ‎Lại thêm một cửa nữa sau hai cánh cửa! 130 00:09:49,338 --> 00:09:50,588 ‎Chuyện gì thế này? 131 00:09:50,673 --> 00:09:55,433 ‎Đừng nói là có thêm cửa nữa ‎sau ba cánh cửa nhé? 132 00:09:58,222 --> 00:10:01,432 ‎Biết ngay mà! Và cửa càng lúc càng nhỏ. 133 00:10:02,101 --> 00:10:06,311 ‎Ôi trời. Mẹ không biết ta sẽ làm sao ‎nếu có thêm một cửa nữa đằng sau. 134 00:10:06,397 --> 00:10:09,317 ‎Với vóc dáng của mẹ ‎thì chắc không lọt qua được. 135 00:10:10,401 --> 00:10:12,361 ‎Bình tĩnh. Chỉ có bốn cửa thôi ạ. 136 00:10:13,946 --> 00:10:16,736 ‎Nhưng mà thế này chật chội quá. 137 00:10:16,824 --> 00:10:20,044 ‎Cái bàn gần như chiếm hết cả căn phòng. 138 00:10:20,119 --> 00:10:21,749 ‎Nếu ta vẽ sơ đồ, 139 00:10:22,538 --> 00:10:23,658 ‎nó sẽ như thế này. 140 00:10:24,415 --> 00:10:27,915 ‎Căn phòng trở nên nhỏ hơn ‎do có tường bốn lớp. 141 00:10:28,419 --> 00:10:31,379 ‎Nhưng đổi lại, nó cách âm hoàn hảo. 142 00:10:31,464 --> 00:10:33,634 ‎Chật thế này mà cũng được à? 143 00:10:33,716 --> 00:10:37,596 ‎Chắc là được ‎miễn là con có thể học trong yên lặng. 144 00:10:42,808 --> 00:10:46,228 ‎Yên lặng đến nỗi tai mình muốn phát điên. 145 00:10:56,822 --> 00:10:59,782 ‎Cái quái gì vậy? ‎Đã đến mùa ve sầu đâu! 146 00:11:03,120 --> 00:11:05,160 ‎Đó là giọng của Soichi! 147 00:11:08,334 --> 00:11:09,294 ‎Khỉ thật! 148 00:11:18,969 --> 00:11:23,219 ‎Giữa các cánh cửa có đủ khoảng cách ‎để người có thể chui lọt. 149 00:11:23,849 --> 00:11:27,269 ‎Đúng rồi! Soichi lẻn vào ‎giữa những cánh cửa này! 150 00:11:27,353 --> 00:11:29,233 ‎Sơ đồ sẽ như thế này. 151 00:11:29,313 --> 00:11:32,233 ‎Chết tiệt! Nó lẻn xuống từ gác mái! 152 00:11:35,236 --> 00:11:36,236 ‎Kia rồi. 153 00:12:12,732 --> 00:12:16,822 ‎Koichi hẳn đang hoảng loạn ‎vì những tiếng động kì lạ. 154 00:12:18,070 --> 00:12:20,910 ‎Anh ấy trông rất vui ‎khi học trong căn phòng tí hon đó. 155 00:12:20,990 --> 00:12:23,030 ‎Đúng là một gã ngốc! 156 00:12:23,117 --> 00:12:25,237 ‎Nào, làm thêm một hiệp nữa. 157 00:12:25,911 --> 00:12:27,371 ‎Một, hai… 158 00:12:27,455 --> 00:12:28,785 ‎Thôi đi! 159 00:12:30,332 --> 00:12:33,172 ‎Bắt quả tang rồi nhé! Ra khỏi đây mau! 160 00:12:35,504 --> 00:12:38,134 ‎Hãy bắt em nếu anh có thể! 161 00:12:38,215 --> 00:12:40,295 ‎Chờ đã! Em không thoát được đâu! 162 00:12:42,052 --> 00:12:43,642 ‎Ở đó cũng có lối vào à? 163 00:12:44,722 --> 00:12:46,022 ‎Quay lại đây, Soichi! 164 00:12:47,391 --> 00:12:49,311 ‎Đang đi xuống. 165 00:12:50,269 --> 00:12:52,099 ‎Không thể tin nổi! 166 00:12:53,314 --> 00:12:54,154 ‎Ui da! 167 00:12:58,736 --> 00:13:00,196 ‎Soichi. 168 00:13:02,615 --> 00:13:04,365 ‎Đồ nhãi ranh! Soichi! 169 00:13:06,118 --> 00:13:07,498 ‎Dừng lại! 170 00:13:09,163 --> 00:13:10,463 ‎Soichi! 171 00:13:12,208 --> 00:13:13,288 ‎Khỉ thật! 172 00:13:20,424 --> 00:13:22,014 ‎Cái gì thế này? 173 00:13:23,302 --> 00:13:26,352 ‎Đó là khu vực chứa bùn! 174 00:13:27,389 --> 00:13:30,639 ‎Không. Nếu cứ đuổi theo ‎thì chỉ bị nó chơi đểu thôi. 175 00:13:32,645 --> 00:13:35,475 ‎Ôi trời. Chuyện gì xảy ra với con vậy? 176 00:13:35,564 --> 00:13:38,444 ‎Dạ? Con đang định học bài. 177 00:13:51,705 --> 00:13:53,825 ‎Hết… hơi rồi. 178 00:14:13,519 --> 00:14:18,439 ‎"HANG Ổ CỦA ÔNG BA BỊ" 179 00:14:21,694 --> 00:14:22,744 ‎Yuji! 180 00:14:23,696 --> 00:14:24,696 ‎Yuji! 181 00:14:26,407 --> 00:14:29,327 ‎Sao vậy? Trông anh phờ phạc quá. 182 00:14:29,410 --> 00:14:31,580 ‎Ba ngày rồi anh không ngủ. 183 00:14:31,662 --> 00:14:34,872 ‎Ba ngày? Anh lại viết tiểu thuyết à? 184 00:14:34,957 --> 00:14:35,997 ‎Không phải thế. 185 00:14:37,626 --> 00:14:41,126 ‎Mari. Em là người duy nhất ‎anh có thể tâm sự. 186 00:14:41,213 --> 00:14:42,213 ‎Anh cần em giúp. 187 00:14:42,298 --> 00:14:45,048 ‎Yuji! Có chuyện gì vậy? 188 00:14:45,134 --> 00:14:47,434 ‎Anh biết em sẽ tin anh. 189 00:14:47,511 --> 00:14:51,811 ‎Sự thật là cái tôi thứ hai ‎sống trong những giấc mơ của anh 190 00:14:51,891 --> 00:14:54,021 ‎đang cố bước ra thế giới thực. 191 00:14:54,101 --> 00:14:57,021 ‎Hắn thức dậy ngay khi anh ngủ. 192 00:14:57,104 --> 00:15:02,154 ‎Hắn đang cố kéo anh vào giấc mơ ‎để có thể thay thế anh ở thế giới thực. 193 00:15:02,234 --> 00:15:04,824 ‎Hắn đã bắt đầu cố từ ba ngày trước. 194 00:15:04,904 --> 00:15:07,624 ‎Thế nên anh mới không thể ngủ. 195 00:15:07,698 --> 00:15:09,158 ‎Hắn sẽ dậy nếu anh ngủ. 196 00:15:09,658 --> 00:15:12,448 ‎Khoan đã. Đây hẳn là ‎một ảo tưởng khác của anh. 197 00:15:12,536 --> 00:15:13,906 ‎Không phải ảo tưởng. 198 00:15:13,996 --> 00:15:17,326 ‎Nhưng anh vừa nói ‎anh có một cái tôi khác trong mơ. 199 00:15:17,416 --> 00:15:19,076 ‎Đó là sở trường của anh mà. 200 00:15:19,168 --> 00:15:22,418 ‎Em phải tin anh! ‎Đây không phải nói dối hay ảo tưởng! 201 00:15:22,504 --> 00:15:24,924 ‎Yuji, sao anh không đi gặp bác sĩ? 202 00:15:25,507 --> 00:15:26,507 ‎Bác sĩ à? 203 00:15:27,176 --> 00:15:31,466 ‎Phải rồi. Bác sĩ! ‎Làm như bác sĩ có thể giúp được anh! 204 00:15:31,555 --> 00:15:33,215 ‎Mari, cảm ơn nhé. 205 00:15:33,307 --> 00:15:34,177 ‎Yuji! 206 00:15:36,977 --> 00:15:39,517 ‎Đợi đã, Yuji! Đừng đi! 207 00:15:39,605 --> 00:15:41,015 ‎Em chỉ đùa thôi. 208 00:15:41,815 --> 00:15:42,645 ‎Yuji! 209 00:15:42,733 --> 00:15:44,743 ‎Anh biết, Mari. 210 00:15:44,818 --> 00:15:49,488 ‎Yuji, em thực sự không hiểu ‎anh đang nói về cái gì. 211 00:15:49,573 --> 00:15:51,663 ‎Anh muốn em làm gì? 212 00:15:52,284 --> 00:15:55,964 ‎Mari, anh muốn em coi chừng ‎và đảm bảo anh không ngủ gục. 213 00:15:56,705 --> 00:15:57,865 ‎Yuji. 214 00:16:09,969 --> 00:16:11,259 ‎Chào em. Vào đi. 215 00:16:11,345 --> 00:16:13,215 ‎Anh sẽ pha cà phê. 216 00:16:14,014 --> 00:16:15,024 ‎Để em pha. 217 00:16:15,099 --> 00:16:18,769 ‎Vậy pha cho em thôi nhé. ‎Anh uống quá nhiều rồi. 218 00:16:19,561 --> 00:16:20,811 ‎Cảm ơn, Mari. 219 00:16:22,231 --> 00:16:24,191 ‎Vậy giờ hắn đang làm gì? 220 00:16:24,274 --> 00:16:27,784 ‎Đang ngủ. ‎Nhưng anh không cố thức được thêm nữa. 221 00:16:29,863 --> 00:16:33,333 ‎Mari, hãy dùng băng dính đó ‎để trói tay và chân anh. 222 00:16:33,409 --> 00:16:34,409 ‎Tại sao? 223 00:16:34,493 --> 00:16:36,703 ‎Để ngăn hắn ra ngoài. 224 00:16:37,454 --> 00:16:38,334 ‎Mau lên. 225 00:16:40,040 --> 00:16:41,250 ‎Như này được chứ? 226 00:16:41,333 --> 00:16:43,593 ‎Ừ, nhưng anh không chắc sẽ hiệu quả. 227 00:16:44,086 --> 00:16:47,006 ‎Đừng lo. Giờ có em ở đây rồi. 228 00:17:31,800 --> 00:17:34,390 ‎Yuji! Dậy mau! Yuji! 229 00:17:54,907 --> 00:17:56,577 ‎Mari! Giúp anh! 230 00:17:56,658 --> 00:17:57,658 ‎Mau lên! 231 00:18:04,666 --> 00:18:05,706 ‎Vừa rồi là sao? 232 00:18:06,418 --> 00:18:07,798 ‎Em đã tháo băng dính à? 233 00:18:08,420 --> 00:18:11,260 ‎Yuji. Vừa rồi là sao vậy? 234 00:18:11,340 --> 00:18:15,840 ‎Cái tôi thứ hai từ thế giới trong mơ. ‎Hắn là mặt trái của anh. 235 00:18:15,928 --> 00:18:18,428 ‎Thật điên rồ. Chuyện như vậy là không thể. 236 00:18:18,514 --> 00:18:20,774 ‎Nhưng đúng thế! Em vừa chứng kiến mà! 237 00:18:20,849 --> 00:18:21,889 ‎Nhưng… 238 00:18:21,975 --> 00:18:25,265 ‎Cho đến giờ hắn vẫn nằm mơ bên trong anh. 239 00:18:25,354 --> 00:18:28,194 ‎Nhưng hắn đã phát hiện ‎về thế giới bên ngoài. 240 00:18:30,275 --> 00:18:32,735 ‎Cơ thể con người đâu rỗng. 241 00:18:32,820 --> 00:18:35,450 ‎Lột ra ngoài sẽ làm lộ nội tạng. 242 00:18:35,531 --> 00:18:38,661 ‎Cách duy nhất ‎anh có thể giải thích là thế này. 243 00:18:38,742 --> 00:18:42,122 ‎Cơ thể anh vốn đã rỗng kể từ khi sinh ra, 244 00:18:42,204 --> 00:18:44,414 ‎hoặc ít nhất là từ khi mất gia đình. 245 00:18:44,498 --> 00:18:45,458 ‎Thôi đi! 246 00:18:46,625 --> 00:18:49,995 ‎Hồi còn nhỏ, ‎anh đã muốn bay như một con chim. 247 00:18:51,130 --> 00:18:54,880 ‎Anh đã thử mọi cách, như đeo cánh lên tay. 248 00:18:55,425 --> 00:18:57,255 ‎Nhưng anh không thể bay được, 249 00:18:57,344 --> 00:18:59,854 ‎nên anh quyết định thử trong mơ. 250 00:19:00,764 --> 00:19:04,434 ‎Dù vậy, anh tự chế giễu mình trong mơ, 251 00:19:04,518 --> 00:19:07,148 ‎nói rằng "Không đời nào mày bay được". 252 00:19:07,229 --> 00:19:09,689 ‎Em chưa từng nghe về chuyện đó. 253 00:19:09,773 --> 00:19:12,903 ‎Giấc mơ có vẻ thực tế hơn thực tế nhiều. 254 00:19:12,985 --> 00:19:18,655 ‎Nhưng tại sao hắn lại muốn ra ngoài ‎nếu trong mơ cái gì cũng có thể? 255 00:19:25,080 --> 00:19:28,080 ‎Hắn muốn em, Mari. 256 00:19:29,376 --> 00:19:32,956 ‎- Gì cơ? ‎- Dù anh nói "hắn" thì vẫn là anh. 257 00:19:33,463 --> 00:19:34,803 ‎Anh chỉ biết có thế. 258 00:19:35,299 --> 00:19:38,589 ‎Mục tiêu của hắn… là em, Mari. 259 00:19:38,677 --> 00:19:40,597 ‎Yuji, đừng ngủ chứ! 260 00:19:41,638 --> 00:19:44,518 ‎Em có thể về. ‎Anh đến vùng đất trong mơ đây. 261 00:19:45,142 --> 00:19:48,602 ‎Anh không muốn gây đau đớn cho em nữa. 262 00:19:48,687 --> 00:19:49,767 ‎Yuji! 263 00:19:50,272 --> 00:19:51,442 ‎Yuji! 264 00:19:57,696 --> 00:19:59,196 ‎Em sẽ không bỏ cuộc. 265 00:20:06,246 --> 00:20:09,036 ‎Em sẽ kéo anh ra khỏi thế giới trong mơ. 266 00:20:37,194 --> 00:20:39,204 ‎Được rồi, Yuji. 267 00:20:39,905 --> 00:20:41,065 ‎Em sẽ đi cùng anh. 268 00:20:43,575 --> 00:20:47,575 ‎Anh Hirano? Hirano Yuji? ‎Chúng tôi biết anh ở trong đó. 269 00:20:47,663 --> 00:20:49,923 ‎Quản lý, phiền ông mở cửa giùm. 270 00:20:51,708 --> 00:20:54,088 ‎Chúng tôi có vài câu hỏi cho anh. 271 00:20:54,169 --> 00:20:54,999 ‎Mời vào. 272 00:20:55,087 --> 00:20:58,717 ‎Igarashi Mari đã mất tích. 273 00:20:59,258 --> 00:21:00,928 ‎Cái túi kia của ai vậy? 274 00:21:01,593 --> 00:21:04,433 ‎Các ông có thể xem, ‎nhưng sẽ không tìm thấy cô ấy 275 00:21:05,264 --> 00:21:06,974 ‎ở thế giới thực đâu. 276 00:21:07,474 --> 00:21:10,274 ‎Ở thế giới thực? Ý anh là sao? 277 00:21:11,311 --> 00:21:14,401 ‎Cô ấy đang ở bên trong tôi. 278 00:21:14,481 --> 00:21:15,771 ‎Tôi không hiểu. 279 00:21:15,857 --> 00:21:17,727 ‎- Chả lẽ… ‎- Anh ăn thịt cô ấy? 280 00:21:17,818 --> 00:21:22,738 ‎Không. Cô ấy đã đến ‎thế giới trong mơ của tôi. 281 00:23:23,235 --> 00:23:27,985 ‎Biên dịch: Lien Nguyen 282 00:23:30,075 --> 00:23:32,905 ‎Mái tóc đen dài đã luồn vào qua tường. 283 00:23:33,412 --> 00:23:36,162 ‎Tôi tự hỏi ‎sao dòng chữ trên tường lại run rẩy, 284 00:23:36,248 --> 00:23:38,288 ‎nhưng hóa ra đó là tóc. 285 00:23:39,042 --> 00:23:41,382 ‎Nó đang định làm gì? 286 00:23:41,461 --> 00:23:43,301 ‎Nó đang cố tiến tới chỗ tôi ư? 287 00:23:43,797 --> 00:23:46,877 ‎Tôi không còn lựa chọn nào khác ‎ngoài việc kéo nó ra. 288 00:23:47,884 --> 00:23:51,724 ‎Lúc đó mái tóc mới chịu yên.