1 00:00:26,527 --> 00:00:31,157 ‎ITO JUNJI: ‎NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN 2 00:01:14,492 --> 00:01:17,286 ‎Ishida, thật mừng vì cháu đã đến đây. 3 00:01:18,579 --> 00:01:22,333 ‎Sinh viên đại học ngày nay ‎chỉ thích căn hộ và chung cư. 4 00:01:22,416 --> 00:01:25,962 ‎Cô đã lo không ai muốn ở nhà trọ thế này. 5 00:01:26,045 --> 00:01:27,547 ‎Căn phòng thật sạch sẽ. 6 00:01:27,630 --> 00:01:30,424 ‎Vì con gái duy nhất của cô, ‎Shinobu từng ở đây. 7 00:01:30,508 --> 00:01:33,678 ‎Sao ạ? Mong là cô ấy ‎không phải rời đi vì cháu. 8 00:01:33,761 --> 00:01:35,012 ‎Không đâu. 9 00:01:35,096 --> 00:01:38,850 ‎Phòng này để cho sinh viên ở trọ từ trước, ‎cháu không cần lo. 10 00:01:38,933 --> 00:01:43,146 ‎Cô tin là cháu không phiền ‎ăn bữa sáng và tối với nhà cô ở tầng dưới. 11 00:01:43,229 --> 00:01:44,313 ‎Được ạ. 12 00:01:44,397 --> 00:01:50,069 ‎Ngoài ra, ngày trong tuần cô đi làm, ‎nên đôi khi bữa tối có thể bị muộn. 13 00:01:50,153 --> 00:01:51,863 ‎Cháu không phiền đâu ạ. 14 00:01:51,946 --> 00:01:53,322 ‎Mai đồ của cháu sẽ đến. 15 00:01:53,406 --> 00:01:54,407 ‎Được rồi. 16 00:01:59,370 --> 00:02:00,997 ‎Cảm ơn cô nhiều ạ. 17 00:02:01,080 --> 00:02:02,081 ‎Không có gì. 18 00:02:04,292 --> 00:02:09,213 ‎"CON HẺM" 19 00:02:13,759 --> 00:02:15,511 ‎Cháu ra ngoài đi dạo chút. 20 00:02:15,595 --> 00:02:17,054 ‎Được rồi, cẩn thận nhé. 21 00:02:22,852 --> 00:02:24,854 ‎Bức tường cao thật đấy. 22 00:02:39,368 --> 00:02:42,997 ‎Ishida? Ăn tối nào! Cháu xuống đây đi. 23 00:02:45,875 --> 00:02:47,084 ‎Cháu xin phép ạ. 24 00:02:47,168 --> 00:02:49,295 ‎Ishida, cháu hãy ngồi đó. 25 00:02:49,378 --> 00:02:50,379 ‎Vâng ạ. 26 00:02:51,297 --> 00:02:53,883 ‎Shinobu, chào anh Ishida đi con. 27 00:02:55,885 --> 00:02:57,345 ‎Rất vui được gặp anh. 28 00:02:57,428 --> 00:03:00,056 ‎Anh cũng rất vui được gặp em. 29 00:03:01,641 --> 00:03:04,101 ‎Em đang học trung học à, Shinobu? 30 00:03:04,185 --> 00:03:06,687 ‎Nó mới 14 tuổi và học cấp hai. 31 00:03:06,771 --> 00:03:08,648 ‎Ồ, ra là vậy. 32 00:03:08,731 --> 00:03:11,943 ‎Ishida, đừng ngại. ‎Cháu cứ ăn bao nhiêu cũng được. 33 00:03:12,026 --> 00:03:12,860 ‎Vâng ạ. 34 00:03:13,444 --> 00:03:15,029 ‎Mời cả nhà ăn cơm. 35 00:03:25,206 --> 00:03:29,126 ‎ĐỊA NGỤC GAI 36 00:03:29,210 --> 00:03:30,586 ‎Thôi đi. 37 00:03:30,670 --> 00:03:32,255 ‎Không công bằng, Hiroshi. 38 00:03:34,048 --> 00:03:36,050 ‎Muộn thế này rồi còn ầm ĩ gì thế? 39 00:03:36,926 --> 00:03:38,261 ‎Hiroshi, đợi đã! 40 00:03:38,344 --> 00:03:39,887 ‎Đừng đến đây! 41 00:03:41,555 --> 00:03:43,057 ‎Này, im lặng đi! 42 00:03:43,140 --> 00:03:44,350 ‎Thử bắt tớ xem nào! 43 00:03:45,643 --> 00:03:47,061 ‎Chết tiệt. 44 00:03:52,191 --> 00:03:54,193 ‎- Đừng. ‎- Nhanh quá. 45 00:03:54,277 --> 00:03:55,569 ‎Tớ bảo đừng! Ở đây! 46 00:03:55,653 --> 00:03:56,570 ‎Này! 47 00:04:03,244 --> 00:04:04,537 ‎Suýt nữa thì ngã. 48 00:04:04,620 --> 00:04:05,997 ‎Này! Yên lặng… 49 00:04:17,717 --> 00:04:18,759 ‎Xin lỗi. 50 00:04:19,260 --> 00:04:20,886 ‎Em giúp anh một tay nhé? 51 00:04:20,970 --> 00:04:22,722 ‎Shinobu đấy à? 52 00:04:23,222 --> 00:04:24,515 ‎Em làm anh giật mình. 53 00:04:24,598 --> 00:04:27,518 ‎Cũng không nhiều đồ lắm. Anh tự làm được. 54 00:04:27,601 --> 00:04:29,145 ‎SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI BẢO THỦ ‎SỐ PHẬN CỦA THI SĨ 55 00:04:30,563 --> 00:04:31,564 ‎Cảm ơn em. 56 00:04:32,648 --> 00:04:35,443 ‎Kệ sách này từng là của em. 57 00:04:36,485 --> 00:04:38,279 ‎Thế à? 58 00:04:38,362 --> 00:04:41,324 ‎Nhân tiện, có chuyện lạ đã xảy ra tối qua. 59 00:04:42,283 --> 00:04:45,494 ‎Anh nghe tiếng trẻ con chơi đùa bên ngoài. 60 00:04:45,578 --> 00:04:49,790 ‎Anh nghĩ là từ con hẻm ‎ở phía bên kia của bức tường đó. 61 00:04:50,458 --> 00:04:52,960 ‎Nhưng khi anh nhìn thì chẳng có ai ở đó. 62 00:04:55,129 --> 00:04:56,005 ‎Chuyện đó à? 63 00:04:56,922 --> 00:04:58,716 ‎Khu vực này đầy những con hẻm, 64 00:04:58,799 --> 00:05:01,802 ‎nên đôi khi anh nghe thấy ‎âm thanh có vẻ gần hơn. 65 00:05:02,428 --> 00:05:05,056 ‎Lúc còn ở phòng này, em nghe thấy suốt. 66 00:05:05,139 --> 00:05:07,808 ‎Nghe đúng như ở ngay đây thật ấy nhỉ? 67 00:05:07,892 --> 00:05:10,311 ‎Ồ, ra là vậy. 68 00:05:10,394 --> 00:05:14,398 ‎Đợi đã, anh Ishida. ‎Anh nói anh đã nhìn, nhưng bằng cách nào? 69 00:05:15,691 --> 00:05:17,902 ‎Anh nhảy lên tường từ cửa sổ đó. 70 00:05:18,402 --> 00:05:20,529 ‎Nhưng tối quá chẳng thấy gì cả. 71 00:05:21,113 --> 00:05:22,365 ‎Vậy nguy hiểm quá. 72 00:05:23,491 --> 00:05:25,826 ‎Anh đừng làm thế nữa nhé. 73 00:05:26,535 --> 00:05:28,162 ‎Anh sẽ không làm thế nữa. 74 00:05:28,245 --> 00:05:30,748 ‎Nói thật thì anh suýt bị ngã đấy. 75 00:05:31,248 --> 00:05:32,833 ‎Anh sẽ không làm thế nữa. 76 00:05:32,917 --> 00:05:34,001 ‎Làm ơn đừng. 77 00:05:35,211 --> 00:05:38,005 ‎Mừng là không có chuyện gì xảy ra. 78 00:05:38,631 --> 00:05:40,674 ‎Dù sao mạng sống cũng đáng quý. 79 00:05:41,926 --> 00:05:43,135 ‎Em kịch tính hóa rồi. 80 00:06:06,075 --> 00:06:09,662 ‎Shinobu. 81 00:06:10,621 --> 00:06:12,206 ‎Shinobu! 82 00:06:27,346 --> 00:06:28,264 ‎Xin lỗi. 83 00:06:28,848 --> 00:06:32,643 ‎Cậu đang thuê trọ ‎tầng hai của nhà Uchiyama, phải không? 84 00:06:32,726 --> 00:06:34,061 ‎Đúng vậy, nhưng… 85 00:06:36,730 --> 00:06:39,775 ‎Tôi cần nói chuyện với cậu. ‎Có phiền không? 86 00:06:40,901 --> 00:06:42,361 ‎Vậy thì, anh… 87 00:06:42,445 --> 00:06:44,321 ‎Phải, mười năm trước. 88 00:06:44,822 --> 00:06:46,615 ‎Tôi đã thuê căn phòng đó. 89 00:06:46,699 --> 00:06:48,909 ‎Anh muốn nói về điều gì? 90 00:06:48,993 --> 00:06:52,621 ‎Tôi không hề muốn nói về chuyện này nữa. 91 00:06:53,205 --> 00:06:55,583 ‎Nhưng tôi không thể chịu được nữa. 92 00:06:55,666 --> 00:06:57,626 ‎Ác mộng hành hạ tôi hàng đêm. 93 00:06:58,461 --> 00:07:03,132 ‎Tôi đoán cậu đã thấy ‎bức tường cao và hẹp ở bên cạnh nhà? 94 00:07:03,215 --> 00:07:04,633 ‎Với hàng rào thép gai? 95 00:07:04,717 --> 00:07:09,638 ‎Phải. Có vẻ như ‎ở đó đã xảy ra một vụ giết người. 96 00:07:09,722 --> 00:07:10,931 ‎Một vụ giết người? 97 00:07:11,515 --> 00:07:13,726 ‎Ở một góc của con hẻm bị bịt kín đó, 98 00:07:14,226 --> 00:07:17,062 ‎có một cửa sập thép dẫn xuống lòng đất. 99 00:07:17,855 --> 00:07:22,485 ‎Tôi tìm thấy xác của ba đứa trẻ trong đó. 100 00:07:22,985 --> 00:07:24,236 ‎Xác trẻ con ư? 101 00:07:24,320 --> 00:07:29,408 ‎Và ở trên tường, ‎có ba vết bẩn với hình dáng trẻ em. 102 00:07:29,492 --> 00:07:33,037 ‎Ba vết bẩn đó ‎ra khỏi bức tường vào ban đêm 103 00:07:33,537 --> 00:07:36,165 ‎và chạy quanh con hẻm bị bịt kín đó. 104 00:07:36,248 --> 00:07:40,127 ‎Tôi run rẩy ‎khi nhìn chúng từ cửa sổ mỗi đêm. 105 00:07:40,628 --> 00:07:43,756 ‎Làm ơn đi. ‎Trò đùa bệnh hoạn của anh thế là đủ rồi. 106 00:07:44,256 --> 00:07:45,883 ‎Đó chỉ là một giấc mơ. 107 00:07:45,966 --> 00:07:47,968 ‎Tôi cũng từng tưởng như thế. 108 00:07:48,052 --> 00:07:50,429 ‎Nhưng ký ức đó quá thật. 109 00:07:50,930 --> 00:07:55,059 ‎Hơn nữa, căn phòng đó ‎đâu có cửa sổ nhìn ra con hẻm. 110 00:07:55,142 --> 00:07:57,853 ‎Thật vô lý. Tôi biết là có! 111 00:07:58,437 --> 00:08:00,731 ‎Căn phòng đó có một cửa sổ nhỏ. 112 00:08:01,440 --> 00:08:03,609 ‎Hãy thử tìm nó đi! 113 00:08:05,861 --> 00:08:08,322 ‎Anh không nên chơi khăm thế này. 114 00:08:08,405 --> 00:08:10,741 ‎CHÚ Ý: GIAO LỘ ‎THÀNH PHỐ ECHIZEN 115 00:08:11,784 --> 00:08:13,744 ‎Đó là một trò đùa bệnh hoạn. 116 00:09:01,208 --> 00:09:02,167 ‎ĐỒ NGU. ‎TAO ĐÂM MÀY. 117 00:09:02,251 --> 00:09:03,085 ‎TÔI MUỐN GIẾT. 118 00:09:03,168 --> 00:09:04,169 ‎CHẾT ĐI ÔNG GIÀ. ‎IM ĐI. 119 00:09:04,253 --> 00:09:05,588 ‎CHẾT ĐI. ‎GIẾT ĐƯỢC RỒI. 120 00:09:31,614 --> 00:09:32,823 ‎Đó là sự thật! 121 00:09:59,892 --> 00:10:01,769 ‎Shinobu? 122 00:10:02,436 --> 00:10:05,272 ‎Vậy là anh đã tìm thấy cửa sổ ẩn. 123 00:10:05,856 --> 00:10:08,651 ‎Những cái xác dưới đó. Em đã… 124 00:10:09,443 --> 00:10:10,527 ‎Khi em còn nhỏ, 125 00:10:11,111 --> 00:10:15,240 ‎có ba kẻ bắt nạt ‎làm như thể bọn nó sở hữu con hẻm đó. 126 00:10:15,324 --> 00:10:17,159 ‎Em nhốt bọn nó trong cái hố đó. 127 00:10:17,910 --> 00:10:22,206 ‎Dù sao, ‎đây chính là sân chơi quý giá của em. 128 00:10:22,790 --> 00:10:24,041 ‎Của riêng em. 129 00:10:24,833 --> 00:10:27,169 ‎Khoảng một tuần sau khi nhốt bọn nó, 130 00:10:27,836 --> 00:10:30,089 ‎hình bóng bọn nó xuất hiện trên tường. 131 00:10:30,673 --> 00:10:33,342 ‎"Bọn nó chết rồi", em đã nghĩ vậy. 132 00:10:33,926 --> 00:10:38,972 ‎Bố em tìm thấy ba thi thể ‎khi ông ấy nhìn vào cái hố. 133 00:10:40,015 --> 00:10:42,434 ‎Chắc là ông ấy đã nhận ra điều em làm. 134 00:10:43,102 --> 00:10:47,064 ‎Thế nên ông ấy nhanh chóng ‎bịt kín con hẻm bằng một bức tường cao. 135 00:10:48,315 --> 00:10:50,984 ‎Ít lâu sau, chẳng ai đến thuê phòng nữa. 136 00:10:51,902 --> 00:10:54,321 ‎Tất cả đều sợ hãi và bỏ đi. 137 00:10:55,406 --> 00:10:59,159 ‎Vì ban đêm, những kẻ bắt nạt đó ‎ra khỏi tường và gây ầm ĩ. 138 00:10:59,785 --> 00:11:01,954 ‎Nên nơi đây trở thành phòng của em. 139 00:11:02,538 --> 00:11:05,332 ‎Và con hẻm lại trở thành ‎nơi riêng tư của em. 140 00:11:05,416 --> 00:11:07,126 ‎Chỉ có em mới có thể ra vào. 141 00:11:07,918 --> 00:11:12,089 ‎Sau đó, em mời hai đứa bạn học ‎mà em ghét đến đây và giết chúng. 142 00:11:12,172 --> 00:11:14,508 ‎Rồi giết cả ông bố hay cằn nhằn. 143 00:11:15,175 --> 00:11:17,594 ‎Nhưng tất cả đều cứng đầu. 144 00:11:18,178 --> 00:11:20,305 ‎Họ biến thành vết bẩn trên tường, 145 00:11:20,389 --> 00:11:24,601 ‎và vào ban đêm, ‎họ ra ngoài và chửi bới em. 146 00:11:24,685 --> 00:11:28,522 ‎Đêm nào họ cũng nói ‎về việc kéo em xuống đó. 147 00:11:29,314 --> 00:11:33,193 ‎Nhưng em không bao giờ ‎xuống đó khi trời tối. 148 00:11:33,277 --> 00:11:35,446 ‎Họ không bao giờ có thể động đến em. 149 00:11:35,946 --> 00:11:40,534 ‎Nhưng em từng thích ‎nhìn họ đau khổ hơn bất cứ thứ gì. 150 00:11:41,201 --> 00:11:46,123 ‎Nên em đã phản đối khi mẹ nói ‎sẽ bắt đầu cho thuê lại căn phòng đó. 151 00:11:48,542 --> 00:11:49,376 ‎Anh Ishida? 152 00:11:51,879 --> 00:11:53,297 ‎Chắc anh ấy ngất rồi. 153 00:12:44,139 --> 00:12:45,182 ‎Rumi. 154 00:12:45,265 --> 00:12:48,560 ‎Xin lỗi, nhưng cậu về trước đi. ‎Tớ phải giúp thầy. 155 00:12:48,644 --> 00:12:50,771 ‎Nhưng đến giờ về rồi. 156 00:12:50,854 --> 00:12:54,817 ‎Shimada, có lẽ em nên về nhà. ‎Bố mẹ em có thể lo lắng đấy. 157 00:12:54,900 --> 00:12:58,612 ‎Không sao đâu, thầy Okabe. ‎Bố mẹ em đang đi du lịch. 158 00:12:58,695 --> 00:13:02,324 ‎Em lo về triển lãm của thầy. ‎Nếu không xong kịp thì sao? 159 00:13:02,407 --> 00:13:04,827 ‎Thầy có thể tự làm được. 160 00:13:05,410 --> 00:13:07,371 ‎Không còn nhiều ngày nữa. 161 00:13:07,454 --> 00:13:11,124 ‎Là thành viên Nhóm Mỹ thuật, ‎em muốn làm những gì có thể để giúp thầy. 162 00:13:11,208 --> 00:13:12,835 ‎Shimada, cảm ơn em. 163 00:13:13,502 --> 00:13:16,547 ‎Thầy Okabe, ‎triển lãm của thầy thật tuyệt vời. 164 00:13:16,630 --> 00:13:19,299 ‎Em chưa từng thấy ‎nghệ thuật nào như của thầy. 165 00:13:19,383 --> 00:13:21,343 ‎Những bức tượng không đầu ư? 166 00:13:21,426 --> 00:13:26,640 ‎Thầy muốn chỉ ra rằng loại bỏ khuôn mặt ‎sẽ tạo ra các khả năng vô hạn. 167 00:13:27,182 --> 00:13:29,768 ‎Nghệ thuật không cần khuôn mặt. 168 00:13:29,852 --> 00:13:33,605 ‎Khuôn mặt con người có thể ‎thể hiện vô vàn các cảm xúc, 169 00:13:34,189 --> 00:13:37,442 ‎nhưng nhìn các khuôn mặt ‎ở các bức tranh nổi tiếng, cũ và mới. 170 00:13:37,526 --> 00:13:40,112 ‎Họ thường không có biểu cảm ‎hay cười nhẹ. 171 00:13:40,195 --> 00:13:43,782 ‎Nên thầy nghĩ sao không bỏ khuôn mặt đi? 172 00:13:43,866 --> 00:13:46,618 ‎Ý thầy nó chỉ là suy nghỉ nảy ra sau đó. 173 00:13:46,702 --> 00:13:48,537 ‎Ý thầy là sao ạ? 174 00:13:49,288 --> 00:13:50,706 ‎Thầy nói như nghệ sĩ ấy. 175 00:13:51,999 --> 00:13:53,584 ‎Thầy là nghệ sĩ mà. 176 00:13:53,667 --> 00:13:57,504 ‎Nhưng đôi khi, thầy cũng thích ‎tạo ra những bức tượng có đầu. 177 00:13:57,588 --> 00:13:58,589 ‎"BỨC TƯỢNG KHÔNG ĐẦU" 178 00:14:08,223 --> 00:14:11,018 ‎Này, Masami, Sanae. Có chuyện gì xảy ra à? 179 00:14:11,101 --> 00:14:13,812 ‎Rumi, thầy Okabe đã bị giết. 180 00:14:13,896 --> 00:14:15,314 ‎Cái gì cơ? 181 00:14:15,397 --> 00:14:19,067 ‎Sáng nay, một học sinh lớp trên ‎tìm thấy thầy ở phòng mỹ thuật. 182 00:14:19,651 --> 00:14:21,737 ‎Tớ nghe nói thầy bị mất đầu. 183 00:14:22,404 --> 00:14:23,655 ‎Đầu của thầy ư? 184 00:14:24,698 --> 00:14:26,408 ‎Tớ nghe nói thầy bị chặt đầu, 185 00:14:26,491 --> 00:14:29,369 ‎và chỉ thấy xác thầy trong phòng mỹ thuật. 186 00:14:29,453 --> 00:14:32,205 ‎Shimada, tớ về đây. 187 00:14:32,289 --> 00:14:33,373 ‎Đợi chút. 188 00:14:33,457 --> 00:14:36,585 ‎Đừng nói với ai là tớ ở lại trường nhé. 189 00:14:36,668 --> 00:14:38,545 ‎Được thôi. Gặp lại sau. 190 00:14:40,339 --> 00:14:42,341 ‎Rumi? Rumi, cậu ổn chứ? 191 00:14:44,051 --> 00:14:46,136 ‎Hôm nay cậu có thấy Shimada không? 192 00:14:46,637 --> 00:14:48,555 ‎Không, chắc là cậu ấy chưa đến. 193 00:14:49,056 --> 00:14:50,015 ‎Vậy à? 194 00:14:53,226 --> 00:14:55,145 ‎KHÔNG ĐƯỢC VÀO 195 00:15:00,817 --> 00:15:02,319 ‎Vâng? Ai đấy? 196 00:15:03,028 --> 00:15:04,738 ‎Shimada, là tớ đây! 197 00:15:04,821 --> 00:15:07,407 ‎Rumi? Có chuyện gì sao? 198 00:15:07,950 --> 00:15:09,952 ‎Hẳn cậu đã nghe chuyện thầy Okabe. 199 00:15:10,035 --> 00:15:13,789 ‎Hôm qua mới nói chuyện ở phòng mỹ thuật, ‎mà giờ thầy đã chết. 200 00:15:14,289 --> 00:15:15,666 ‎Shimada, cậu biết gì… 201 00:15:26,802 --> 00:15:28,261 ‎Shimada? 202 00:15:28,345 --> 00:15:32,557 ‎Rumi, cậu nghĩ tớ là hung thủ à? 203 00:15:32,641 --> 00:15:35,894 ‎Tất nhiên là không. ‎Hôm nay cậu cư xử lạ thật. 204 00:15:36,603 --> 00:15:40,190 ‎Lạ ư? ‎Tình yêu sẽ khiến bất cứ ai cư xử kỳ lạ. 205 00:15:40,774 --> 00:15:42,776 ‎Rumi, cậu thật xinh đẹp. 206 00:15:43,360 --> 00:15:45,654 ‎Shimada. Cậu bị làm sao vậy? 207 00:15:45,737 --> 00:15:50,242 ‎Ngày nào tớ cũng nóng lòng ‎chờ cậu đến lớp mỹ thuật. 208 00:15:50,742 --> 00:15:55,497 ‎Cậu có nhận ra tim tớ đập nhanh thế nào ‎mỗi khi gặp cậu không? 209 00:15:55,998 --> 00:15:59,292 ‎Đi dạo đi. ‎Có chuyện này tớ chỉ có thể kể với cậu. 210 00:16:01,628 --> 00:16:04,297 ‎Làm ơn, ở đây ghê quá. 211 00:16:04,381 --> 00:16:06,008 ‎Ta đâu có lựa chọn. 212 00:16:06,091 --> 00:16:09,344 ‎Ta cần sách tham khảo ‎để mai kiểm tra tiếng Anh. 213 00:16:09,428 --> 00:16:12,472 ‎Sao mọi người lại để nó ‎trong phòng mỹ thuật chứ? 214 00:16:12,556 --> 00:16:14,433 ‎PHÒNG MỸ THUẬT 215 00:16:17,477 --> 00:16:18,520 ‎Nhìn kìa. 216 00:16:19,229 --> 00:16:22,024 ‎Đó là nơi tìm thấy thi thể của thầy Okabe. 217 00:16:22,107 --> 00:16:24,026 ‎Không hiểu sao thầy lại bị giết? 218 00:16:24,109 --> 00:16:27,237 ‎Có lẽ là có người thù ghét thầy. 219 00:16:27,320 --> 00:16:29,322 ‎Nếu không, sao giết thầy như vậy? 220 00:16:29,406 --> 00:16:32,117 ‎Thôi đủ rồi đấy. Mau mau lấy sách đi. 221 00:16:32,200 --> 00:16:34,327 ‎Thật là cách giết người man rợ. 222 00:16:34,411 --> 00:16:36,246 ‎Ai lại chặt đầu người khác? 223 00:16:36,747 --> 00:16:38,999 ‎Và họ vẫn chưa tìm thấy cái đầu. 224 00:16:39,082 --> 00:16:41,043 ‎Đừng nói chuyện đó ở đây nữa! 225 00:16:44,004 --> 00:16:46,173 ‎Nhanh lên, Masami! 226 00:16:46,256 --> 00:16:49,217 ‎Đợi chút. Không biết họ để đâu. 227 00:16:58,685 --> 00:16:59,644 ‎Có người ở đây. 228 00:17:13,158 --> 00:17:15,077 ‎Thầy Okabe! 229 00:17:21,666 --> 00:17:24,753 ‎Thầy Okabe còn sống ư? Có thật không? 230 00:17:24,836 --> 00:17:27,547 ‎Hoàn cảnh khiến thầy phải trốn ‎ở tòa nhà cũ trong trường. 231 00:17:27,631 --> 00:17:28,840 ‎Tối nay tớ gặp thầy. 232 00:17:28,924 --> 00:17:30,342 ‎Nào, hãy đi với tớ. 233 00:17:40,185 --> 00:17:43,063 ‎Shimada, thầy Okabe đâu? 234 00:17:43,146 --> 00:17:44,856 ‎Thầy sẽ tới ngay thôi. 235 00:17:44,940 --> 00:17:46,483 ‎Hãy vào trong đợi thầy. 236 00:17:48,318 --> 00:17:50,153 ‎Mùi gì mà kinh thế? 237 00:17:50,654 --> 00:17:52,114 ‎Như mùi thịt thối ấy. 238 00:17:52,781 --> 00:17:53,907 ‎Tớ tưởng tượng à? 239 00:17:53,990 --> 00:17:56,910 ‎Hả? Các bức tượng đã biến mất! 240 00:18:00,455 --> 00:18:02,666 ‎Nhưng lạ là các cái bệ vẫn ở đây. 241 00:18:06,753 --> 00:18:08,421 ‎Sao cậu lại khóa cửa? 242 00:18:15,846 --> 00:18:18,140 ‎Shimada, sao vậy? 243 00:18:18,223 --> 00:18:19,599 ‎Không có gì. 244 00:18:20,225 --> 00:18:22,686 ‎Giọng cậu phát ra từ đâu thế? 245 00:18:23,395 --> 00:18:26,022 ‎Thầy Okabe thì sao? Thầy đâu rồi? 246 00:18:26,898 --> 00:18:29,151 ‎Thầy vẫn luôn ở đây suốt. 247 00:18:30,485 --> 00:18:31,528 ‎Thấy chứ? 248 00:18:37,284 --> 00:18:40,245 ‎Nhìn nhé, nghệ sĩ vĩ đại, thầy Okabe. 249 00:18:44,499 --> 00:18:47,210 ‎Rumi, cậu có khuôn mặt thật đẹp. 250 00:18:47,294 --> 00:18:48,170 ‎Rumi. 251 00:18:49,129 --> 00:18:50,172 ‎Rumi. 252 00:18:52,132 --> 00:18:53,008 ‎Rumi! 253 00:19:08,356 --> 00:19:10,817 ‎Rumi. 254 00:19:13,069 --> 00:19:15,238 ‎Ai đó! Ai đó cứu với! 255 00:19:16,740 --> 00:19:17,616 ‎Rumi. 256 00:19:21,203 --> 00:19:22,037 ‎Rumi! 257 00:19:32,297 --> 00:19:34,382 ‎Đó là tượng thạch cao ư? 258 00:19:38,929 --> 00:19:41,848 ‎Không mở được! 259 00:21:01,177 --> 00:21:02,887 ‎Nhìn kìa! Tôi nói nhìn kìa! 260 00:21:02,971 --> 00:21:05,098 ‎Có một cái khác ở đằng kia! 261 00:21:05,181 --> 00:21:06,933 ‎Một khuôn mặt thật là đẹp. 262 00:21:07,017 --> 00:21:08,268 ‎Tôi phải có nó. 263 00:21:08,351 --> 00:21:09,894 ‎Không! Tôi sẽ lấy nó! 264 00:21:18,486 --> 00:21:19,612 ‎Đưa nó cho ta. 265 00:21:19,696 --> 00:21:21,531 ‎Không! 266 00:21:21,614 --> 00:21:22,824 ‎Đưa ta… 267 00:21:24,826 --> 00:21:26,244 ‎cái đầu của ngươi. 268 00:23:23,319 --> 00:23:28,032 ‎Biên dịch: Lien Nguyen 269 00:23:29,784 --> 00:23:33,580 ‎Một lỗ hổng mở ra ‎giúp tôi vào được phòng bên cạnh. 270 00:23:34,205 --> 00:23:37,125 ‎Nhưng lũ bọ đang thì thầm với nhau. 271 00:23:37,208 --> 00:23:38,710 ‎Giờ tôi hiểu rồi! 272 00:23:39,586 --> 00:23:43,548 ‎Tôi chỉ làm theo chỉ thị của chúng ‎suốt thời gian qua. 273 00:23:44,132 --> 00:23:46,801 ‎Tôi sẽ không nghe lũ bọ đó nữa. 274 00:23:47,677 --> 00:23:51,723 ‎Nên tôi đã ép cơ thể hốc hác của mình ‎qua cái lỗ và nhảy ra ngoài!