1 00:00:26,527 --> 00:00:31,157 ‎ITO JUNJI: ‎NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN 2 00:01:15,618 --> 00:01:19,122 ‎Đã một năm rồi tôi mới về Nhật ‎và đã một năm xa nhà. 3 00:01:19,205 --> 00:01:22,959 ‎Các bạn nghĩ tôi sẽ thấy nhẹ nhõm, ‎nhưng tôi thấy thật tệ. 4 00:01:23,459 --> 00:01:27,213 ‎Đó là vì có người khác sống ở đây ‎trong khi tôi đi xa. 5 00:01:27,296 --> 00:01:31,676 ‎Và đó chính là giáo viên cấp hai của tôi ‎và gia đình ông ta. 6 00:01:31,759 --> 00:01:36,764 ‎Khó tin là tôi phải cho kiểu người đó ‎thuê căn nhà mới xây của mình. 7 00:01:37,473 --> 00:01:41,435 ‎Tôi đã cảnh báo ông ta là ‎không được đóng đinh lên tường. 8 00:01:41,519 --> 00:01:44,522 ‎Nhưng đến giờ có lẽ họ đã đi rồi. 9 00:01:44,605 --> 00:01:47,108 ‎Khoan. Mình để chìa khóa ở đâu ấy nhỉ? 10 00:01:47,191 --> 00:01:52,113 ‎"NẤM MỐC" 11 00:02:02,248 --> 00:02:03,374 ‎Mùi gì thế này? 12 00:02:16,846 --> 00:02:18,264 ‎Chuyện quái gì đây? 13 00:02:32,778 --> 00:02:33,946 ‎Cái gì thế này? 14 00:02:34,488 --> 00:02:35,740 ‎Thối hết cả rồi! 15 00:03:05,394 --> 00:03:07,188 ‎Anh ơi? Anh đâu rồi? 16 00:03:11,067 --> 00:03:13,236 ‎Đã lâu không gặp anh. 17 00:03:13,319 --> 00:03:14,320 ‎Vào đi. 18 00:03:14,904 --> 00:03:17,365 ‎Không, muộn rồi. Em phải về đây. 19 00:03:17,448 --> 00:03:19,700 ‎Seiji, anh muốn một lời giải thích. 20 00:03:22,662 --> 00:03:26,707 ‎Em không nghĩ anh sẽ quay về Nhật sớm thế. 21 00:03:26,791 --> 00:03:30,378 ‎- Em không có thời gian dọn dẹp. ‎- Đó không phải vấn đề! 22 00:03:30,461 --> 00:03:35,132 ‎Ông ta làm vậy do thù hằn ‎việc anh không muốn cho ông ta thuê nhà à? 23 00:03:35,841 --> 00:03:39,512 ‎Anh luôn nghĩ ông ta xấu xa, ‎nhưng không biết là tệ thế này! 24 00:03:39,595 --> 00:03:41,430 ‎Em không nghĩ là do thù hằn. 25 00:03:41,514 --> 00:03:42,807 ‎Vậy thì là gì? 26 00:03:42,890 --> 00:03:46,185 ‎Bàn ăn thành chuồng lợn ‎và bồn tắm thì đầy bùn! 27 00:03:46,686 --> 00:03:48,854 ‎Nói kiểu gì cũng là thù hằn! 28 00:03:49,522 --> 00:03:51,649 ‎Không, đó là lỗi của em. 29 00:03:51,732 --> 00:03:52,566 ‎Hả? 30 00:03:52,650 --> 00:03:55,069 ‎Dù gì, em sẽ đi tìm con chó của anh. 31 00:03:55,152 --> 00:03:56,779 ‎- Tạm biệt. ‎- Này! 32 00:03:56,862 --> 00:03:58,072 ‎Seiji! 33 00:04:00,449 --> 00:04:01,909 ‎Không thể tin được. 34 00:04:04,036 --> 00:04:04,954 ‎Trời, hôi quá. 35 00:04:13,254 --> 00:04:14,297 ‎Rogi? 36 00:04:14,380 --> 00:04:17,008 ‎Rogi, nghĩa là ông thầy Rogi ấy à? 37 00:04:17,091 --> 00:04:21,470 ‎Có vẻ như đã có một vụ hỏa hoạn, ‎và nhà của thầy ấy bị thiêu rụi. 38 00:04:21,971 --> 00:04:24,473 ‎Thầy muốn thuê chỗ anh ‎cho đến khi có thể xây lại nhà. 39 00:04:24,557 --> 00:04:27,810 ‎Làm sao ông ta biết anh sẽ ra nước ngoài? 40 00:04:27,893 --> 00:04:29,478 ‎Hẳn thầy đã nghe ở đâu đó. 41 00:04:29,562 --> 00:04:31,230 ‎Tha cho anh đi. 42 00:04:31,314 --> 00:04:34,066 ‎Nhà vừa xây xong ‎thì bị chỉ định ra nước ngoài. 43 00:04:34,150 --> 00:04:35,484 ‎Anh đã chán lắm rồi. 44 00:04:35,568 --> 00:04:38,321 ‎Em biết anh vốn ghét thầy ấy. 45 00:04:38,404 --> 00:04:41,198 ‎Nhưng đó là giáo viên chủ nhiệm của em. ‎Không từ chối được. 46 00:04:41,282 --> 00:04:43,993 ‎Hơn nữa, thầy nói sẽ chăm sóc ‎con chó của anh. 47 00:04:44,076 --> 00:04:45,703 ‎Kể cả là vậy… 48 00:04:45,786 --> 00:04:48,998 ‎Vậy thế nhé? Chủ nhật này đấy. ‎Em trông cậy vào anh. 49 00:04:49,707 --> 00:04:51,375 ‎Này! Anh có nói đồng ý đâu! 50 00:04:54,879 --> 00:04:57,798 ‎Một ngôi nhà màu trắng tuyệt đẹp. ‎Thật tuyệt vời. 51 00:04:57,882 --> 00:05:00,134 ‎Thầy Rogi, ta vào trong thôi. 52 00:05:09,352 --> 00:05:10,186 ‎Chào anh. 53 00:05:11,395 --> 00:05:13,064 ‎Thầy Rogi tới rồi đây. 54 00:05:13,689 --> 00:05:15,983 ‎Chà, chào em. 55 00:05:17,234 --> 00:05:19,820 ‎Bao lâu rồi không biết? Khoảng 15 năm nhỉ? 56 00:05:19,904 --> 00:05:22,573 ‎Em đã trở thành một thanh niên giỏi giang. 57 00:05:22,656 --> 00:05:26,118 ‎Giờ em trông giống bố hơn nhiều rồi đấy. 58 00:05:26,202 --> 00:05:28,579 ‎Và ngôi nhà của em thật lộng lẫy. 59 00:05:28,662 --> 00:05:32,708 ‎Em là người thành công nhất ‎trong số các học trò của thầy. 60 00:05:33,709 --> 00:05:36,170 ‎Không gì có thể làm thầy vui hơn. 61 00:05:36,253 --> 00:05:37,588 ‎Hơn nữa, 62 00:05:38,089 --> 00:05:41,842 ‎có thể sống trong ngôi nhà như thế này ‎cứ như nằm mơ vậy. 63 00:05:41,926 --> 00:05:43,344 ‎Xin đợi một chút! 64 00:05:44,136 --> 00:05:46,347 ‎Em chưa từng nói sẽ cho thuê chỗ này. 65 00:05:46,430 --> 00:05:49,058 ‎Em không có nhiều thời gian ‎trước khi ra nước ngoài. 66 00:05:49,141 --> 00:05:52,144 ‎Không thể cho thuê gấp như vậy được. 67 00:05:52,645 --> 00:05:54,772 ‎Thầy tìm thuê chỗ khác đi. 68 00:05:57,608 --> 00:06:01,862 ‎Gia đình thầy đã tìm rồi, ‎nhưng không có chỗ nào cả. 69 00:06:01,946 --> 00:06:04,532 ‎Lại còn làm phiền họ hàng nhiều rồi. 70 00:06:04,615 --> 00:06:08,327 ‎Thật là nhục nhã. ‎Đó là tình cảnh hiện giờ của thầy. 71 00:06:09,328 --> 00:06:12,581 ‎Gia đình thầy không có chỗ để đi ‎nếu em không cho thuê. 72 00:06:12,665 --> 00:06:14,125 ‎Thầy cầu xin em. 73 00:06:14,208 --> 00:06:17,253 ‎Bố, con thích ở đây. 74 00:06:17,336 --> 00:06:20,589 ‎Con muốn sống ở đây. Đi mà bố. 75 00:06:21,924 --> 00:06:26,679 ‎Gay là thế này? Em sẽ chịu trách nhiệm ‎về nơi này khi anh ở nước ngoài. 76 00:06:27,680 --> 00:06:29,181 ‎Em cũng xin anh đấy. 77 00:06:29,265 --> 00:06:30,266 ‎Seiji! 78 00:06:31,892 --> 00:06:34,603 ‎Ôi trời. Sao vậy? Em bé đói rồi à? 79 00:06:39,191 --> 00:06:41,277 ‎Làm ơn đi, Akasaka. 80 00:06:41,360 --> 00:06:43,028 ‎Thầy cầu xin em. 81 00:06:59,628 --> 00:07:02,131 ‎Thứ lồi ra này là gì vậy? 82 00:07:02,214 --> 00:07:04,300 ‎Lúc trước không hề có. 83 00:07:09,138 --> 00:07:12,766 ‎Chuyện quái gì vậy? ‎Có gì đó không ổn với ngôi nhà này. 84 00:07:20,065 --> 00:07:21,025 ‎Hả? 85 00:07:21,108 --> 00:07:22,276 ‎Khỉ thật! 86 00:07:22,359 --> 00:07:23,694 ‎Sao lại thế này? 87 00:07:23,777 --> 00:07:26,238 ‎Cả ngôi nhà đã hoàn toàn hư hại! 88 00:07:32,745 --> 00:07:37,374 ‎Seiji. Cái gia đình đó ‎đã làm gì với ngôi nhà của anh? 89 00:07:38,125 --> 00:07:40,002 ‎Và giờ lão Rogi đang ở đâu? 90 00:07:40,836 --> 00:07:43,339 ‎Anh à. Em không biết. 91 00:07:43,422 --> 00:07:45,549 ‎Họ bỏ đi mà không nói gì. 92 00:07:45,633 --> 00:07:48,636 ‎Không phải họ đã xây lại nhà sao? ‎Đến đó tìm xem. 93 00:07:48,719 --> 00:07:50,054 ‎Em đã đến đó rồi. 94 00:07:50,679 --> 00:07:54,099 ‎Nhưng họ chưa hề xây lại nhà. ‎Vẫn là đống tro ngổn ngang. 95 00:07:54,725 --> 00:07:55,643 ‎Cái gì? 96 00:08:09,448 --> 00:08:10,533 ‎Nấm mốc. 97 00:08:13,077 --> 00:08:14,662 ‎Em nhìn xem, Seiji. 98 00:08:15,412 --> 00:08:18,457 ‎Tình trạng càng ngày càng tệ hơn. 99 00:08:18,541 --> 00:08:21,961 ‎Nhìn kỹ mà xem. Nó bị bao phủ bởi nấm mốc. 100 00:08:22,044 --> 00:08:25,839 ‎Anh còn không dùng được nhà vệ sinh. ‎Nó rất tệ vì ẩm ướt. 101 00:08:25,923 --> 00:08:30,844 ‎Nhưng tầng hai là tệ nhất, ‎mặc dù ở trên không ẩm ướt lắm. 102 00:08:31,679 --> 00:08:34,515 ‎Thật kinh hoàng, thật sự kinh hoàng. 103 00:08:35,516 --> 00:08:39,687 ‎Anh không thể ở đây được. ‎Anh nên ra khỏi ngôi nhà này ngay! 104 00:08:39,770 --> 00:08:41,772 ‎Em biết gì đó, phải không? 105 00:08:41,855 --> 00:08:44,441 ‎Lúc anh đi vắng đã có chuyện gì? 106 00:08:51,240 --> 00:08:53,242 ‎Em sợ cái gì vậy? 107 00:08:53,784 --> 00:08:55,995 ‎Em không biết gì cả. Không hề. 108 00:08:56,078 --> 00:08:57,580 ‎Nói mau, Seiji. 109 00:08:58,998 --> 00:09:00,374 ‎Chúng giống nhau y hệt! 110 00:09:00,457 --> 00:09:01,875 ‎Cái gì mới được? 111 00:09:01,959 --> 00:09:05,004 ‎Ngôi nhà giống nó y hệt! 112 00:09:05,087 --> 00:09:06,422 ‎Giống ai? 113 00:09:07,798 --> 00:09:09,258 ‎Đứa bé! 114 00:09:30,237 --> 00:09:32,865 ‎Có lẽ là nấm mốc, như anh nói. 115 00:09:33,741 --> 00:09:35,117 ‎Chủng loài nấm mới. 116 00:09:35,659 --> 00:09:38,454 ‎Nó đã lây nhiễm ‎cho đứa bé và con gái của họ. 117 00:09:40,539 --> 00:09:42,875 ‎Anh sẽ gặp nguy hiểm nếu anh ở lại đây. 118 00:09:42,958 --> 00:09:45,127 ‎Hãy đi mau. Không thể ở lại! 119 00:09:45,210 --> 00:09:46,253 ‎Được chứ? 120 00:09:46,337 --> 00:09:49,340 ‎Thôi được. ‎Anh ở chỗ em một thời gian được chứ? 121 00:09:49,840 --> 00:09:51,842 ‎Vâng. Ý hay đấy. 122 00:09:52,468 --> 00:09:53,344 ‎Tạm biệt. 123 00:10:55,280 --> 00:10:56,323 ‎Rogi. 124 00:11:06,583 --> 00:11:07,793 ‎Chết tiệt. 125 00:11:08,293 --> 00:11:09,920 ‎Mình chợt nhớ ra, 126 00:11:10,713 --> 00:11:12,423 ‎mình thấy ngứa quá. 127 00:11:15,718 --> 00:11:18,554 ‎Ngứa, ngứa quá. 128 00:11:25,060 --> 00:11:26,228 ‎ITO JUNJI: ‎NHỮNG CÂU CHUYỆN RÙNG RỢN TỪ NHẬT BẢN 129 00:11:46,623 --> 00:11:49,126 ‎Em đã nghĩ ‎sẽ tìm thấy anh ở đây, anh Goro. 130 00:11:50,627 --> 00:11:51,879 ‎Koko. 131 00:11:52,379 --> 00:11:54,214 ‎Hôm nay anh đọc gì? 132 00:11:56,717 --> 00:11:57,885 ‎Koko! 133 00:11:59,636 --> 00:12:00,888 ‎Koko! 134 00:12:00,971 --> 00:12:03,140 ‎Sao vậy, anh Goro? 135 00:12:03,223 --> 00:12:05,601 ‎Chuyện gì đã xảy ra với cuốn sách ở đây? 136 00:12:05,684 --> 00:12:09,021 ‎Tiểu thuyết lãng mạn ‎Renée của gió mùa đông‎ của Michel Lannes! 137 00:12:10,105 --> 00:12:12,232 ‎Giờ em đang đọc quyển đó. 138 00:12:13,400 --> 00:12:15,736 ‎Đừng lấy sách mà không hỏi! 139 00:12:15,819 --> 00:12:18,572 ‎Lần sau phải xin phép anh, biết chưa? 140 00:12:19,114 --> 00:12:21,366 ‎Anh có nghĩa vụ bảo vệ bộ sưu tập này! 141 00:12:21,450 --> 00:12:25,287 ‎Anh không thể chịu nổi ‎việc mất dấu dù chỉ một cuốn sách, 142 00:12:25,370 --> 00:12:27,039 ‎dù chỉ một khoảnh khắc! 143 00:12:27,122 --> 00:12:29,124 ‎- Em xin lỗi. ‎- Đặt cuốn sách lại. 144 00:12:35,214 --> 00:12:37,299 ‎Anh Goro, anh có thời gian không? 145 00:12:37,382 --> 00:12:38,801 ‎Ừ, đợi một chút. 146 00:12:39,676 --> 00:12:41,136 ‎Anh sắp xong rồi. 147 00:12:42,471 --> 00:12:44,640 ‎- Nhật ký của anh? ‎- Ừ, ngày hôm nay. 148 00:12:45,349 --> 00:12:47,059 ‎Anh chưa bỏ lỡ ngày nào. 149 00:12:47,142 --> 00:12:49,228 ‎Từ khi anh bốn tuổi? 150 00:12:49,311 --> 00:12:52,773 ‎Nó chứa đầy những ký ức cả đời. 151 00:12:53,273 --> 00:12:55,484 ‎Bộ sưu tập sách tạo nên quá khứ anh, 152 00:12:56,068 --> 00:12:58,445 ‎và nhật ký này ghi lại hiện tại của anh. 153 00:12:59,696 --> 00:13:01,990 ‎Anh có viết về em không? 154 00:13:02,074 --> 00:13:03,158 ‎Tất nhiên rồi. 155 00:13:13,001 --> 00:13:14,753 ‎Anh Goro, anh ổn chứ? 156 00:13:15,295 --> 00:13:16,630 ‎Anh gặp ác mộng. 157 00:13:17,464 --> 00:13:19,633 ‎Những cuốn sách cứ dần biến mất. 158 00:13:30,978 --> 00:13:31,812 ‎Mất rồi! 159 00:13:31,895 --> 00:13:35,607 ‎Renée của gió mùa đông‎ đã biến mất! ‎Em để nó ở đâu, Koko? 160 00:13:35,691 --> 00:13:39,695 ‎Em đã để nó lại trên kệ. ‎Anh thấy em trả lại rồi mà. 161 00:13:40,195 --> 00:13:42,489 ‎Mẹ anh thích cuốn sách đó! 162 00:13:42,573 --> 00:13:45,909 ‎Cuốn đó hiếm lắm! ‎Không, anh cần chính cuốn đó! 163 00:13:45,993 --> 00:13:49,079 ‎Giờ muộn rồi. Để mai hãy tìm. 164 00:13:49,162 --> 00:13:50,998 ‎Đừng nực cười thế! 165 00:13:51,081 --> 00:13:54,418 ‎Đêm nay anh phải tìm ‎ở mọi cái kệ trong phòng này! 166 00:13:55,460 --> 00:13:57,963 ‎Địa ngục gai‎ của Tanio Akasabi ‎đã biến mất! 167 00:13:58,922 --> 00:14:01,174 ‎Đó là cuốn sách đáng sợ nhất trên đời. 168 00:14:01,675 --> 00:14:04,136 ‎Đó là cuốn sách mà bố anh thích nhất. 169 00:14:04,219 --> 00:14:05,762 ‎Anh Goro. 170 00:14:05,846 --> 00:14:07,514 ‎Chúng mất rồi. Mất rồi! 171 00:14:07,598 --> 00:14:10,642 ‎Khỉ thật! Khốn kiếp! 172 00:14:36,460 --> 00:14:38,670 ‎2/9 - MẸ BỎ ĐI VỚI NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠ. ‎MÌNH NHỚ MẸ… 173 00:14:41,214 --> 00:14:42,341 ‎Mẹ. 174 00:14:42,841 --> 00:14:43,967 ‎Mẹ? 175 00:14:44,760 --> 00:14:45,969 ‎Những cuốn sách! 176 00:14:46,553 --> 00:14:48,972 ‎Sách của tôi đang rời bỏ tôi! 177 00:14:51,058 --> 00:14:54,394 ‎NHẬT KÝ ‎SHIRASAKI GORO 178 00:15:11,078 --> 00:15:12,329 ‎Anh Goro? 179 00:15:12,412 --> 00:15:15,540 ‎Koko. Anh đã tìm thấy ‎Renée của gió mùa đông. 180 00:15:15,624 --> 00:15:16,541 ‎Sao cơ? 181 00:15:17,042 --> 00:15:19,419 ‎Cô ấy đứng đây, bấm chuông cửa. 182 00:15:19,503 --> 00:15:20,963 ‎Có người bấm chuông à? 183 00:15:21,046 --> 00:15:22,839 ‎Một người phụ nữ xinh đẹp. 184 00:15:22,923 --> 00:15:24,841 ‎Cô ấy làm anh nhớ đến mẹ. 185 00:15:24,925 --> 00:15:28,428 ‎Nhưng không nghi ngờ gì, ‎cô ấy là Renée của gió mùa đông. 186 00:15:28,512 --> 00:15:31,682 ‎Cô ấy đã chứng minh ‎bằng cách thuật lại từng chữ một 187 00:15:31,765 --> 00:15:35,394 ‎từ chương đầu tiên ‎đến trang bản quyền ở phía sau. 188 00:15:35,978 --> 00:15:39,314 ‎Nhưng ngoài việc thuật lại ‎toàn bộ cuốn sách từ trí nhớ, 189 00:15:39,398 --> 00:15:40,983 ‎cô ấy có vẻ bị thiểu năng. 190 00:15:41,066 --> 00:15:43,902 ‎Trời, anh Goro. Đó chỉ là mơ thôi. 191 00:15:43,986 --> 00:15:47,531 ‎Đó không phải là mơ. ‎Cô ấy đang đứng ngay kia. 192 00:15:48,365 --> 00:15:49,199 ‎Nhìn xem. 193 00:15:49,783 --> 00:15:51,576 ‎Đó là Renée của gió mùa đông. 194 00:15:59,251 --> 00:16:01,420 ‎Anh Goro, có chuyện gì vậy? 195 00:16:01,503 --> 00:16:02,671 ‎Nó đã trở lại. 196 00:16:03,505 --> 00:16:06,174 ‎Địa ngục gai‎ đã trở lại! 197 00:16:06,258 --> 00:16:09,678 ‎Đó là cuốn tiểu thuyết ‎đáng sợ nhất trên đời! 198 00:16:09,761 --> 00:16:11,304 ‎Anh đã cố không để nó vào! 199 00:16:11,805 --> 00:16:13,807 ‎Nhưng nó đã lẻn vào qua cửa sổ, 200 00:16:13,890 --> 00:16:17,936 ‎và nó thuật lại cuốn sách ghê tởm đó ‎với cái giọng khó ưa, khàn khàn. 201 00:16:18,020 --> 00:16:20,981 ‎Cuốn tiểu thuyết ‎đáng sợ kinh khủng nhất đó! 202 00:16:24,735 --> 00:16:28,363 ‎Anh Goro, anh nên đến gặp bác sĩ. 203 00:16:28,447 --> 00:16:30,365 ‎Không cần đâu, Koko. 204 00:16:30,866 --> 00:16:32,200 ‎Anh có ý này. 205 00:16:32,743 --> 00:16:35,746 ‎Nó sẽ quay lại. Anh biết nó sẽ quay lại. 206 00:17:07,569 --> 00:17:10,030 ‎"Đoạn văn này dành cho ‎những kẻ đáng nguyền rủa". 207 00:17:10,113 --> 00:17:11,907 ‎"Mở đầu: ‎Agdurum gu shauemek". 208 00:17:11,990 --> 00:17:14,785 ‎"Vụ việc đẫm máu đó ‎làm cả thế giới kinh hoàng, 209 00:17:14,868 --> 00:17:19,456 ‎và điềm xấu xuất hiện ở võng mạc ‎lan đến toàn bộ khối óc tôi". 210 00:17:19,539 --> 00:17:22,250 ‎- "Rõ ràng, lối vào địa ngục…" ‎- Anh Goro? 211 00:17:24,127 --> 00:17:24,961 ‎Anh Goro? 212 00:17:25,545 --> 00:17:29,758 ‎"Hẳn là sự kiện đó ‎đã làm trí óc tôi tê liệt". 213 00:17:29,841 --> 00:17:32,344 ‎"Và những thay đổi ghê tởm ‎trong cơ thể tôi 214 00:17:32,427 --> 00:17:34,971 ‎hẳn đã bị gây ra bởi địa ngục". 215 00:17:35,055 --> 00:17:40,644 ‎"Việc nạo thai lố bịch thực hiện bởi ‎tên bác sĩ phẫu thuật ghê tởm năm 1955 216 00:17:41,144 --> 00:17:44,606 ‎đã đẩy tôi đến bờ vực của sự điên rồ". 217 00:17:44,689 --> 00:17:46,149 ‎"Chương cuối". 218 00:17:46,650 --> 00:17:47,692 ‎"Samota". 219 00:17:48,777 --> 00:17:50,320 ‎"Yafedra…" 220 00:17:56,910 --> 00:17:59,037 ‎Địa ngục gai‎ đã biến mất. 221 00:17:59,746 --> 00:18:01,206 ‎Chiến thắng là của mình. 222 00:18:02,624 --> 00:18:05,043 ‎Giờ sẽ ổn thôi. 223 00:18:15,929 --> 00:18:17,013 ‎Renée đã… 224 00:18:17,097 --> 00:18:19,349 ‎Renée của gió mùa đông‎ đã biến mất! 225 00:18:20,350 --> 00:18:21,810 ‎Mình không thể làm gì. 226 00:18:21,893 --> 00:18:26,565 ‎Khi nghe cô ấy thuật lại nó, ‎mình đã nhớ toàn bộ cuốn sách! 227 00:18:26,648 --> 00:18:30,986 ‎Cô ấy sẽ không bao giờ ‎xuất hiện trước mặt mình nữa. 228 00:18:31,778 --> 00:18:36,575 ‎Từ đầu cô ấy không xuất hiện còn tốt hơn ‎là phải chịu đựng chuyện này! 229 00:18:36,658 --> 00:18:38,577 ‎Thế nên mình đã quyết định 230 00:18:38,660 --> 00:18:41,037 ‎Mình sẽ tiếp nhận hết vào bên trong! 231 00:18:41,121 --> 00:18:43,582 ‎Nếu chia tay là đau đớn và buồn bã, 232 00:18:44,332 --> 00:18:47,335 ‎vậy thì mình sẽ lưu trữ ‎mọi cuốn sách trong đầu! 233 00:19:17,407 --> 00:19:18,366 ‎Anh Goro. 234 00:19:20,160 --> 00:19:21,661 ‎Em xin anh. Hãy dừng lại. 235 00:19:22,370 --> 00:19:23,580 ‎Đừng làm phiền anh. 236 00:19:24,080 --> 00:19:25,624 ‎Chỉ còn một chút nữa thôi. 237 00:19:26,208 --> 00:19:29,085 ‎Nhưng trí óc anh không còn nhiều chỗ nữa. 238 00:19:29,920 --> 00:19:31,963 ‎Mình có thể học thuộc hết không? 239 00:19:32,047 --> 00:19:34,257 ‎Hay trí óc mình sẽ nổ tung? 240 00:19:34,925 --> 00:19:37,636 ‎Liệu mình sẽ lưu trữ ‎một lượng lớn thông tin 241 00:19:37,719 --> 00:19:40,764 ‎chỉ để đánh mất ký ức của chính mình? 242 00:19:42,682 --> 00:19:47,354 ‎"Thấy cơ hội, tôi giấu máy ghi âm ‎vào túi cô ấy để ghi âm cô ấy ngoại tình". 243 00:19:52,817 --> 00:19:54,861 ‎"Chương một: Chạm trán". 244 00:19:55,362 --> 00:19:59,199 ‎"Tình yêu của Renée thoáng qua ‎như tuyết rơi xuống thị trấn đó, 245 00:19:59,783 --> 00:20:01,576 ‎và nó nhanh chóng tan biến". 246 00:20:09,167 --> 00:20:11,211 ‎NHẬT KÝ ‎SHIRASAKI GORO 247 00:20:11,836 --> 00:20:12,879 ‎Anh Goro? 248 00:20:18,218 --> 00:20:20,637 ‎Thì ra cô ở đây… 249 00:20:22,973 --> 00:20:23,974 ‎Renée. 250 00:20:38,405 --> 00:20:40,407 ‎NHẬT KÝ ‎SHIRASAKI GORO 251 00:20:50,375 --> 00:20:51,376 ‎SHIRASAKI SHOGO 252 00:20:51,459 --> 00:20:53,962 ‎"…một lần nữa: ‎asaltite dogramos afrodina‎". 253 00:20:54,045 --> 00:20:57,465 ‎"Tôi có thể cảm nhận ‎thay đổi trong cơ thể và trí óc mình". 254 00:20:57,549 --> 00:21:01,594 ‎"Những thay đổi ‎trở nên rõ ràng trong mắt tôi". 255 00:21:01,678 --> 00:21:04,931 ‎"Cả thế giới bừng sáng ‎khi chìm vào bóng tối". 256 00:21:05,015 --> 00:21:08,351 ‎"Thế giới tiếp diễn mãi mãi ‎nhưng đã kết thúc ngay ở đó". 257 00:21:08,435 --> 00:21:09,811 ‎"Như cái bình đó…" 258 00:21:09,894 --> 00:21:11,896 ‎RENÉE CỦA GIÓ MÙA ĐÔNG ‎ĐỊA NGỤC GAI 259 00:21:11,980 --> 00:21:14,107 ‎NHỮNG CHIẾC LÁ PHONG CỦA KOKO 260 00:21:15,150 --> 00:21:17,652 ‎"Tôi nhận ra điều đó ‎trên đường tới địa ngục". 261 00:21:17,736 --> 00:21:23,033 ‎"Tóm lại, địa ngục là lối vào thiên đường, ‎cũng như thiên đường là lối vào địa ngục". 262 00:21:23,116 --> 00:21:24,117 ‎"THƯ VIỆN ẢO ẢNH" 263 00:21:24,200 --> 00:21:28,163 ‎"‎Hỡi cư dân của địa ngục, hãy hét lên! ‎Hét đến khi xé toạc cổ họng!" 264 00:23:23,319 --> 00:23:28,032 ‎Biên dịch: Lien Nguyen 265 00:23:30,201 --> 00:23:33,746 ‎Hãy lắng nghe thật kỹ ‎những bia mộ dựng đứng kia, 266 00:23:34,747 --> 00:23:36,875 ‎nhiều, rất nhiều bia mộ. 267 00:23:36,958 --> 00:23:40,336 ‎Thậm chí tôi có thể nghe thấy ‎tiếng nói chuyện với nhau. 268 00:23:41,129 --> 00:23:44,883 ‎Nếu tôi nghe được, ‎nghĩa là bạn cũng nghe được. 269 00:23:46,092 --> 00:23:52,307 ‎Nhưng vì những người không thể nghe, ‎tôi phải viết ra mới được.