1 00:00:16,880 --> 00:00:22,280 Vậy, các em, độ dài bao quanh hình khép kín được gọi là gì? 2 00:00:22,360 --> 00:00:24,120 Thầy sẽ quay lại sau năm phút. 3 00:00:24,200 --> 00:00:26,760 Nếu gây ra chuyện gì, các em sẽ bị phạt. 4 00:00:32,280 --> 00:00:34,960 Sarthak! 5 00:00:37,280 --> 00:00:38,360 Cậu ấy bị sao thế? 6 00:00:38,960 --> 00:00:41,560 Không biết. Cậu ấy sợ chết khiếp từ hôm đó. 7 00:00:42,720 --> 00:00:44,880 Đồ tâm thần làm gì cậu ấy à? 8 00:00:46,880 --> 00:00:47,720 Tớ có ý này. 9 00:00:50,440 --> 00:00:51,440 Sarthak. 10 00:00:52,000 --> 00:00:53,440 Xem tớ làm được gì này. 11 00:00:55,280 --> 00:00:56,600 Trời, ngầu quá. 12 00:00:58,160 --> 00:01:00,280 Đừng viết nữa, đồ mọt sách! 13 00:01:00,360 --> 00:01:01,960 Cứ để cậu ấy viết đi. 14 00:01:02,040 --> 00:01:04,160 Cậu ấy sẽ tè ra quần nếu thấy cái này. 15 00:01:24,760 --> 00:01:25,800 Dhruv! 16 00:01:36,280 --> 00:01:40,800 Nếu em gây rối em sẽ bị phạt. 17 00:02:17,520 --> 00:02:20,040 OÁN LINH HỌC ĐƯỜNG 18 00:02:23,520 --> 00:02:26,160 Những điều kỳ lạ cứ xảy ra với em ấy. 19 00:02:26,280 --> 00:02:29,160 Đầu tiên là mấy chú cún, và giờ là cậu bé này. 20 00:02:29,680 --> 00:02:31,320 Không biết còn gì nữa. 21 00:02:31,400 --> 00:02:32,880 Em mù à? 22 00:02:34,160 --> 00:02:35,160 Em đấy! 23 00:03:12,520 --> 00:03:13,760 Này, nhạc công. Chào! 24 00:03:14,520 --> 00:03:16,280 - Nhạc công? - Cái quái gì thế? 25 00:03:16,360 --> 00:03:17,400 Cậu mất trí rồi à? 26 00:03:17,840 --> 00:03:19,760 Sao cậu phải cáu thế? 27 00:03:20,920 --> 00:03:22,320 Tớ đùa thôi mà. 28 00:03:22,400 --> 00:03:25,240 Mọi người bận chơi khăm nhau cả đêm. 29 00:03:25,320 --> 00:03:27,520 Chẳng trách Suyash vẫn đang ngủ. 30 00:03:27,600 --> 00:03:29,280 Ta cần phải tập lại vở kịch. 31 00:03:29,360 --> 00:03:30,640 Cậu ấy đi ngủ sớm. 32 00:03:30,720 --> 00:03:33,600 Cậu ấy cần ngủ dưỡng nhan vì người đẹp đã bỏ cậu ấy. 33 00:03:36,520 --> 00:03:37,800 Ai đã làm chuyện này? 34 00:03:38,360 --> 00:03:39,640 Một trong hai cậu làm à? 35 00:03:40,640 --> 00:03:42,120 Bình tĩnh nào. Cái gì đây? 36 00:03:43,360 --> 00:03:44,600 CẬU BÉ BÓNG TỐI 37 00:03:48,680 --> 00:03:49,920 Cái quái gì thế! 38 00:03:52,200 --> 00:03:54,560 Không đời nào Rajat làm chuyện này, 39 00:03:54,640 --> 00:03:57,000 vì cậu ấy còn không thể chạm vào sách. 40 00:03:59,440 --> 00:04:02,120 Tớ nói thật đấy. Có gì đó không ổn. 41 00:04:02,200 --> 00:04:03,280 Thử chạm vào nó xem. 42 00:04:11,880 --> 00:04:12,840 Ôi trời. 43 00:04:13,760 --> 00:04:14,920 Chỉ cậu bị thôi! 44 00:04:15,000 --> 00:04:16,000 Trả lại đi. 45 00:04:24,000 --> 00:04:25,480 Tôi nghe được các giọng nói. 46 00:04:26,200 --> 00:04:27,120 Tôi thấy ảo ảnh. 47 00:04:27,200 --> 00:04:29,520 - Tôi mất trí rồi, bác sĩ ơi. - Nghe này. 48 00:04:29,600 --> 00:04:31,800 Nếu nó quá sức, anh phải quay về. 49 00:04:31,880 --> 00:04:33,560 Tôi không thể về, thưa bác sĩ. 50 00:04:34,200 --> 00:04:38,360 Tôi đã hy vọng vào buổi họp mặt. Cậu ấy không đến. Ninad không đến. 51 00:04:38,480 --> 00:04:41,680 Adhiraj, gọi video đi. Nó có thể là tác dụng phụ. 52 00:04:41,760 --> 00:04:43,240 Cậu ấy chưa tha thứ tôi. 53 00:04:43,360 --> 00:04:47,160 Cái kết anh đang kiếm không ở chỗ Ninad, nó ở chỗ anh... 54 00:04:52,920 --> 00:04:54,080 Là em đây. 55 00:04:55,360 --> 00:04:59,240 Xin lỗi, em không định nghe lỏm, em chỉ đến xem anh có ổn không. 56 00:05:00,240 --> 00:05:01,320 Anh bị lo âu à? 57 00:05:08,000 --> 00:05:09,600 Em nhớ cái này chứ, Malvika? 58 00:05:11,720 --> 00:05:12,920 Cuốn truyện của Ninad. 59 00:05:16,320 --> 00:05:17,920 Hãy nói anh không điên đi. 60 00:05:18,000 --> 00:05:21,560 Anh biết họ thế nào mà. Quên nó đi. Trò chơi khăm thôi. 61 00:05:21,640 --> 00:05:23,040 Ừ, nó là trò chơi khăm. 62 00:05:23,800 --> 00:05:25,200 Nhưng sao cậu ấy không đến? 63 00:05:26,360 --> 00:05:28,720 Adi, anh mắc sai lầm từ 15 năm trước rồi. 64 00:05:29,160 --> 00:05:31,280 Nếu rút lại được, anh đã làm rồi. 65 00:05:31,360 --> 00:05:34,040 Anh định giày vò bản thân bao lâu nữa? 66 00:05:36,440 --> 00:05:38,680 Việc cậu ấy không đến không phải vấn đề. 67 00:05:38,760 --> 00:05:39,920 Hãy quên nó đi. 68 00:05:40,000 --> 00:05:41,640 Anh không thể quên, Malvika ạ. 69 00:05:42,320 --> 00:05:44,000 Anh đã mất những người thân yêu. 70 00:05:45,080 --> 00:05:46,760 Anh không thể đưa họ trở về. 71 00:05:48,200 --> 00:05:50,080 Nhưng anh có thể đưa Ninad trở về. 72 00:05:54,240 --> 00:05:55,280 Anh cần câu trả lời. 73 00:06:02,840 --> 00:06:04,560 Nó được ghi trong các quyển kinh. 74 00:06:05,080 --> 00:06:08,480 Linh hồn đi từ cơ thể này sang cơ thể khác. 75 00:06:09,160 --> 00:06:10,720 Vũ khí không thể cắt nó, 76 00:06:11,280 --> 00:06:13,120 lửa cũng không thể thiêu nó. 77 00:06:14,480 --> 00:06:19,000 Ta chết đi, nhưng linh hồn ta tiếp tục sống. 78 00:06:23,040 --> 00:06:24,680 Khi ta chết, ta chết. 79 00:06:25,440 --> 00:06:26,560 Chỉ vậy thôi. 80 00:06:29,880 --> 00:06:31,400 Trong tiếng Anh có câu, 81 00:06:32,280 --> 00:06:35,520 "Mọi thứ đều không thể xảy ra trên lý thuyết, 82 00:06:36,080 --> 00:06:37,040 đến khi nó xảy ra. " 83 00:06:38,120 --> 00:06:40,720 Là một bác sỹ tâm lý, cô hẳn phải biết 84 00:06:40,800 --> 00:06:45,360 rằng ngay cả lý luận khoa học cũng chừa chỗ cho những điều không thể. 85 00:06:47,320 --> 00:06:51,040 Nhưng cô sẽ chỉ tin khi đã tận mắt chứng kiến. 86 00:06:53,720 --> 00:06:56,800 Tức là ông đã thấy linh hồn của Hiệu trưởng Vyas? 87 00:06:58,200 --> 00:07:01,880 Thứ tôi thấy là một điều tôi chưa bao giờ có thể giải thích, 88 00:07:01,960 --> 00:07:03,320 hay hiểu được. 89 00:07:03,400 --> 00:07:04,520 Nhưng hôm nay, 90 00:07:04,600 --> 00:07:06,560 chuyện xảy ra trong lớp anh, 91 00:07:06,640 --> 00:07:09,080 một học sinh lấy com-pa tự đâm mình. 92 00:07:09,680 --> 00:07:14,480 Chúng ta cũng đang tự bắn vào chân mình khi không làm nghi lễ thanh tẩy. 93 00:07:15,160 --> 00:07:17,080 Ninad Raman, 2007. 94 00:07:19,800 --> 00:07:21,640 Anh có chắc đúng tên này không? 95 00:07:21,720 --> 00:07:23,840 Dĩ nhiên, thưa cô. Tôi chắc. 96 00:07:25,240 --> 00:07:26,840 Tôi nghĩ máy chủ sập rồi. 97 00:07:29,080 --> 00:07:31,760 Nhưng phải có học bạ bản cứng chứ. 98 00:07:31,840 --> 00:07:32,840 Có đấy. 99 00:07:32,920 --> 00:07:36,680 Toàn bộ học bạ trước năm 2010 đều nằm trong phòng lưu trữ. 100 00:07:37,240 --> 00:07:38,960 Nhưng hành chính hôm nay bận. 101 00:07:39,600 --> 00:07:41,400 Hôm nay các nhân viên biểu diễn. 102 00:07:42,200 --> 00:07:43,040 Cảm ơn. 103 00:07:49,400 --> 00:07:50,480 Gặp sau. Chào. 104 00:07:53,800 --> 00:07:57,120 Có thể tìm địa chỉ hay số điện thoại trong tài liệu cũ. 105 00:07:57,200 --> 00:08:01,200 Hành chính bảo tôi rằng hồ sơ trước 2010 đang trong phòng lưu trữ. 106 00:08:01,760 --> 00:08:04,360 Nhưng hôm nay họ đều bận diễn. Vì vậy... 107 00:08:06,600 --> 00:08:07,560 Sao thế? 108 00:08:08,720 --> 00:08:09,800 Đêm qua, 109 00:08:11,240 --> 00:08:13,960 tôi thấy Vedant sợ sệt ngồi một mình ở... 110 00:08:14,760 --> 00:08:17,960 phòng ăn. Không ăn, không nói chuyện với ai. 111 00:08:20,360 --> 00:08:21,800 Nó làm tôi nhớ đến Ninad. 112 00:08:23,760 --> 00:08:24,840 Cậu bé Bóng tối. 113 00:08:26,960 --> 00:08:28,520 Tôi đến đây chỉ vì cậu ấy. 114 00:08:30,880 --> 00:08:34,040 Nhưng tôi nghĩ cậu ấy không đến vì tôi. 115 00:08:35,160 --> 00:08:39,280 Supriya, nếu cô có cơ hội sửa chữa sai lầm lớn nhất đời thì sao? 116 00:08:40,520 --> 00:08:42,880 Nói chuyện với Ninad là cơ hội đó của tôi. 117 00:08:44,480 --> 00:08:45,400 Làm ơn giúp tôi. 118 00:08:47,840 --> 00:08:48,720 Xin cô đấy. 119 00:08:49,200 --> 00:08:50,360 Tên đầy đủ là gì? 120 00:08:51,480 --> 00:08:52,600 Ninad Raman. 121 00:09:02,520 --> 00:09:04,600 Anh lại làm vậy rồi, phải không? 122 00:09:05,720 --> 00:09:06,720 Làm gì cơ? 123 00:09:07,480 --> 00:09:09,720 Thuyết phục tôi bằng câu chuyện cảm động. 124 00:09:09,760 --> 00:09:11,320 Tốt thôi. Đi nào. 125 00:09:12,400 --> 00:09:13,480 Cảm ơn cô. 126 00:09:14,040 --> 00:09:15,040 Sarthak! 127 00:09:15,720 --> 00:09:17,000 Này, Sarthak. 128 00:09:17,520 --> 00:09:20,000 Họ đang băng bó cho Dhruv ở trong. Đi nào! 129 00:09:32,200 --> 00:09:34,400 Thưa cô, không phải tại Dhruv. 130 00:09:45,160 --> 00:09:46,240 Ừ, Sarthak, sao... 131 00:09:50,000 --> 00:09:53,160 Bác sỹ sẽ gặp em vào buổi tối. Được chứ? Nghỉ ngơi đi. 132 00:09:57,400 --> 00:09:59,200 TRẠM XÁ 133 00:10:20,040 --> 00:10:21,040 Suyash! 134 00:10:27,080 --> 00:10:28,080 Chết tiệt! 135 00:10:28,640 --> 00:10:30,160 Thật đấy à? 136 00:10:30,240 --> 00:10:32,440 Giờ cậu còn dọa người ở hành lang nữa? 137 00:10:32,520 --> 00:10:33,760 - Hả? - Trưởng thành đi! 138 00:10:34,320 --> 00:10:36,640 - Thật tởm lợm. - Sao cậu cáu bẳn thế? 139 00:10:37,280 --> 00:10:39,040 Cứ như con nít. 140 00:10:47,520 --> 00:10:48,520 Suyash! 141 00:11:09,440 --> 00:11:10,640 Anh ta đâu rồi? 142 00:11:16,280 --> 00:11:17,320 Chào buổi sáng. 143 00:11:17,400 --> 00:11:21,760 Thầy cô yêu quý của các em hôm nay sẽ diễn một vở kịch. 144 00:11:22,480 --> 00:11:26,200 Vở kịch có tên là Nhỡ ta thất bại thì sao? 145 00:11:26,280 --> 00:11:27,440 TRƯỜNG NILGIRI VALLEY 146 00:11:27,520 --> 00:11:29,840 Không phải đợi lâu hơn nữa. 147 00:11:29,920 --> 00:11:31,320 Ta hãy bắt đầu thôi. 148 00:11:31,400 --> 00:11:33,680 Này, Chomu Chandra đang nói tiếng Anh. 149 00:11:35,240 --> 00:11:38,480 Đây là lời thoại của cậu. Rồi tới tớ nói câu này. Thế thôi. 150 00:11:38,560 --> 00:11:40,600 Tớ mệt mỏi quá. 151 00:11:42,080 --> 00:11:43,400 Đã tìm khắp ký túc xá. 152 00:11:43,880 --> 00:11:46,520 Không thấy Suyash. Không biết cậu ấy đâu. 153 00:11:48,000 --> 00:11:50,120 Ý cậu là sao? 154 00:11:50,200 --> 00:11:51,800 Nhìn này, có chuyện gì vậy? 155 00:11:51,880 --> 00:11:53,920 - Dev, anh gọi xem. - Để anh gọi. 156 00:11:54,000 --> 00:11:55,160 Nhìn đi. Malu. 157 00:11:55,600 --> 00:11:57,880 Tệ thật. Cho cậu ấy xem đi. 158 00:11:58,400 --> 00:11:59,920 - Nhìn này. - Rửa tay đi đã. 159 00:12:00,000 --> 00:12:01,040 Khỉ thật! 160 00:12:01,360 --> 00:12:02,240 Gã này... 161 00:12:02,320 --> 00:12:05,200 - Mạng có vấn đề. - Có lẽ cậu ta đuổi theo Nancy. 162 00:12:05,280 --> 00:12:06,880 Đáng lẽ phải nói ta biết. 163 00:12:06,960 --> 00:12:08,960 Ồ! Malvika trước kia đã trở lại. 164 00:12:09,040 --> 00:12:11,040 Này! Bình tĩnh đi. 165 00:12:11,560 --> 00:12:12,400 Malvika. 166 00:12:12,960 --> 00:12:15,560 Có ai thay được Suyash không? 167 00:12:18,360 --> 00:12:19,360 Có ai không? 168 00:12:31,120 --> 00:12:32,080 Tôi bảo rồi, 169 00:12:32,760 --> 00:12:35,000 việc này cần đến một nhóm. 170 00:12:35,840 --> 00:12:37,600 Chúa ơi! Còn không có nhãn. 171 00:12:38,000 --> 00:12:40,960 Dù vậy, các nhân viên vẫn bận tập kịch. 172 00:12:41,640 --> 00:12:42,800 Ta nên bắt đầu từ đâu? 173 00:12:44,600 --> 00:12:46,360 Tôi nghĩ tôi sẽ bắt đầu từ đây. 174 00:12:46,440 --> 00:12:47,920 Sao cô không tập kịch? 175 00:12:48,440 --> 00:12:51,880 Ở với họ hai phút trong phòng nhân viên là tôi phát rồ rồi. 176 00:12:52,440 --> 00:12:53,920 Huống hồ diễn kịch với họ? 177 00:12:54,400 --> 00:12:56,880 Cô không ưa Trường Nilgiri Valley à? 178 00:12:57,920 --> 00:12:59,800 Đâu phải như cựu học sinh các anh. 179 00:13:01,440 --> 00:13:03,960 Các anh tâng bốc trường quá đáng. 180 00:13:04,040 --> 00:13:06,000 Như thể mọi thứ ở đây hoàn hảo. 181 00:13:07,680 --> 00:13:11,520 Tách biệt khỏi thế giới, trên đỉnh núi, trong cái lạnh cắt da thịt. 182 00:13:11,640 --> 00:13:14,120 Thêm cả sự ngu ngốc của các nhân viên nữa. 183 00:13:14,800 --> 00:13:17,720 Hồn ma, linh hồn, nghi lễ. Nghi lễ... Cứ như thật. 184 00:13:19,160 --> 00:13:20,160 Adhiraj? 185 00:13:32,920 --> 00:13:34,040 Adhiraj? 186 00:13:41,760 --> 00:13:42,880 Adhiraj! 187 00:13:51,400 --> 00:13:52,360 Adhiraj! 188 00:13:57,920 --> 00:13:58,800 Hù! 189 00:14:03,880 --> 00:14:04,960 Làm tôi hú hồn! 190 00:14:05,560 --> 00:14:08,560 Tôi tưởng chỉ các giáo viên ngu ngốc mới sợ ma. 191 00:14:10,200 --> 00:14:11,280 Chỉ là 192 00:14:11,840 --> 00:14:14,400 trò chơi khăm cũ rích của Nilgiri Valley. 193 00:14:14,480 --> 00:14:17,960 Trường nội trú cần cố vấn vì những trò đùa như vậy đấy. 194 00:14:18,760 --> 00:14:21,000 Ta không thể quên sự sang chấn thuở nhỏ. 195 00:14:22,120 --> 00:14:25,600 Người lớn đi bác sỹ tâm lý để chữa lành vết thương thuở nhỏ. 196 00:14:27,600 --> 00:14:30,200 Tin tôi đi, không ai rõ điều đó hơn tôi. 197 00:14:32,160 --> 00:14:34,080 Tôi mất bố mẹ khi mới mười tuổi. 198 00:14:37,800 --> 00:14:38,920 Tôi rất tiếc. 199 00:14:42,000 --> 00:14:43,200 Nói về tôi đủ rồi. 200 00:14:44,160 --> 00:14:48,160 Sao cô ở đây, tách biệt khỏi thế giới, trong cái lạnh cắt da thịt, 201 00:14:48,720 --> 00:14:50,560 để làm cố vấn trường học? 202 00:14:51,280 --> 00:14:53,080 Cô đang chạy trốn khỏi ai? 203 00:14:57,680 --> 00:15:00,240 Xin lỗi, mong là câu đó không quá riêng tư. 204 00:15:01,480 --> 00:15:02,480 Không. 205 00:15:04,320 --> 00:15:05,440 Con trai tôi, Abhi, 206 00:15:06,760 --> 00:15:08,080 thằng bé mới năm tuổi. 207 00:15:09,440 --> 00:15:10,920 Thằng bé sống cùng bố. 208 00:15:12,960 --> 00:15:17,400 Tôi mất quyền nuôi dạy thằng bé vì không thể chứng minh tài chính trước tòa. 209 00:15:17,880 --> 00:15:19,200 Có lẽ với việc này... 210 00:15:20,080 --> 00:15:21,640 Cô hay gặp cậu bé không? 211 00:15:28,080 --> 00:15:29,200 Không nhiều lắm. 212 00:15:32,680 --> 00:15:34,480 Nào, đi tìm hồ sơ đó thôi. 213 00:16:06,600 --> 00:16:08,280 RAMAN NINAD KHÓA 2007 214 00:16:29,120 --> 00:16:31,040 VỀ VIỆC: ĐƠN XIN PHÉP NGHỈ HỌC 215 00:16:33,440 --> 00:16:34,400 Không có gì. 216 00:16:37,840 --> 00:16:39,240 Anh tìm được gì không? 217 00:16:41,960 --> 00:16:43,480 - Đây rồi. - Thật à? 218 00:16:50,480 --> 00:16:54,560 Địa chỉ hiện tại, Raman Cafe. Nhưng chưa được cập nhật từ năm 2007. 219 00:16:54,640 --> 00:16:56,480 Nhưng Raman Cafe đóng cửa lâu rồi. 220 00:16:57,160 --> 00:16:59,080 Địa chỉ thứ hai là ở Kotagiri. 221 00:17:00,000 --> 00:17:03,400 Nhà ông bà cậu ấy. Cậu ấy thường thăm họ vào kỳ nghỉ. 222 00:17:03,920 --> 00:17:06,200 Họ có thể biết gì đó về Ninad. 223 00:17:07,240 --> 00:17:10,160 Hoặc anh có thể tìm được Ninad ở đó. 224 00:17:13,320 --> 00:17:15,400 Kotagiri cách đây chỉ một giờ. 225 00:17:17,680 --> 00:17:18,520 Vâng. 226 00:17:24,240 --> 00:17:26,720 Nhỡ ta thất bại thì sao? 227 00:17:28,560 --> 00:17:33,400 Hẹn các em lúc 5:00 chiều ở Chauhan Lawns để khánh thành tượng đài Hiệu trưởng Vyas. 228 00:17:33,480 --> 00:17:34,680 Cảm ơn nhiều. 229 00:17:40,920 --> 00:17:43,080 Các anh em, đêm cuối rồi. Nhậu thôi. 230 00:17:43,200 --> 00:17:44,560 - Nhưng... - Thôi nào! 231 00:17:44,680 --> 00:17:46,960 Này! Tôi sẽ phục vụ whiskey với đá. 232 00:17:47,040 --> 00:17:48,320 - Chắc chứ? - Đi thôi. 233 00:17:48,960 --> 00:17:51,080 Nhanh lên. Có whiskey miễn phí đấy! 234 00:17:52,440 --> 00:17:53,280 Này. 235 00:17:53,320 --> 00:17:54,760 Vở kịch ngớ ngẩn thôi. 236 00:17:55,440 --> 00:17:56,280 Ai quan tâm? 237 00:17:57,000 --> 00:18:00,160 "Vở kịch ngớ ngẩn". Tức là em ngớ ngẩn. Phải không? 238 00:18:00,800 --> 00:18:02,280 Ý anh không phải thế. 239 00:18:03,040 --> 00:18:04,800 Ý anh chính là thế. 240 00:18:04,920 --> 00:18:07,720 Em không nên đến đây. Tại sao anh đưa em đến? 241 00:18:07,800 --> 00:18:09,680 Tất cả đều đến gặp anh, ủy viên. 242 00:18:09,760 --> 00:18:12,200 - Em không là gì cả với mọi người. - Anh... 243 00:18:12,320 --> 00:18:16,760 Anh không có thời gian. Anh phải gặp Hiệu trưởng Swamy. Nói chuyện sau nhé? 244 00:18:27,040 --> 00:18:28,320 Dev, để em yên đi. 245 00:18:39,000 --> 00:18:40,480 Dev, em đã nói hãy... 246 00:19:45,160 --> 00:19:46,920 Xin lỗi! Em ổn chứ? 247 00:19:48,440 --> 00:19:50,400 Sao thế? Em trông hoảng quá. 248 00:19:51,560 --> 00:19:52,960 Em ổn chứ, Malvika? 249 00:19:56,320 --> 00:19:57,760 Họ chơi khăm cả em à? 250 00:20:03,520 --> 00:20:04,720 Phải không? 251 00:20:05,320 --> 00:20:06,320 Chắc là vậy. 252 00:20:08,080 --> 00:20:09,400 Đám người này... 253 00:20:10,280 --> 00:20:11,280 Anh đã ở đâu thế? 254 00:20:11,320 --> 00:20:13,280 Sao anh không nghe máy? 255 00:20:13,320 --> 00:20:15,080 Nhớ ngày bế giảng chứ? 256 00:20:17,520 --> 00:20:18,760 Nhìn lá thư này đi. 257 00:20:19,960 --> 00:20:21,320 Chữ viết tay của Ninad. 258 00:20:22,040 --> 00:20:26,520 Cậu ấy viết rằng ông cậu ấy đột nhiên ốm và bố mẹ cậu ấy 259 00:20:26,560 --> 00:20:30,560 đã yêu cầu nhà trường cho cậu ấy đi Kotagiri bằng xe buýt đêm đó. 260 00:20:30,640 --> 00:20:32,240 Họ sẽ đón cậu ấy ở đó. 261 00:20:32,320 --> 00:20:35,080 Thầy Vyas nhận trách nhiệm đưa cậu ấy lên xe buýt. 262 00:20:35,200 --> 00:20:39,200 Thầy ấy bảo lãnh cho cậu ấy bằng cách ký và đóng dấu bức thư. 263 00:20:39,280 --> 00:20:41,760 Họ nói thầy ấy đã nói với bố mẹ Ninad. 264 00:20:41,800 --> 00:20:43,200 Vậy thì có gì sai? 265 00:20:43,280 --> 00:20:46,560 Nếu ông Ninad bị ốm, cậu ấy đã bảo anh rồi. 266 00:20:46,640 --> 00:20:49,320 Nhưng cậu ấy không nói. Hai người giận nhau mà? 267 00:20:50,280 --> 00:20:52,800 Họ có thể bảo ông của anh cho xe đến. 268 00:20:52,920 --> 00:20:57,400 Bố mẹ cậu ấy chỉ là chủ quán cafe. Ông của anh là sĩ quan cấp cao. 269 00:20:57,480 --> 00:21:00,080 Có lẽ họ ngại nhờ ông giúp. 270 00:21:00,160 --> 00:21:02,280 - Không hợp lý chút nào. - Có chứ! 271 00:21:03,560 --> 00:21:05,800 Là chữ viết tay của cậu ấy mà, Adi. 272 00:21:07,280 --> 00:21:09,240 Sao anh không chấp nhận chuyện này? 273 00:21:10,160 --> 00:21:13,200 Rằng cậu ấy đi mà không từ biệt? Rằng cậu ấy quên anh? 274 00:21:13,960 --> 00:21:16,040 Hay cậu ấy không đến đây gặp anh. 275 00:21:18,800 --> 00:21:21,280 Về cơ bản, đó là mọi thứ anh đã làm với em. 276 00:21:26,560 --> 00:21:28,240 Anh biết cái gì buồn cười không? 277 00:21:29,280 --> 00:21:33,320 Ta đang ở đúng nơi em chia tay anh cách đây 15 năm 278 00:21:35,760 --> 00:21:39,320 vì em nhận ra cậu ấy không phải người thứ ba trong mối quan hệ. 279 00:21:42,760 --> 00:21:43,880 Đó là em. 280 00:21:48,880 --> 00:21:50,080 Anh xin lỗi, Malvika. 281 00:21:53,600 --> 00:21:54,800 Nhưng... 282 00:21:57,360 --> 00:21:58,880 việc này quan trọng với anh. 283 00:22:00,240 --> 00:22:01,320 Anh cần phải... 284 00:22:05,520 --> 00:22:06,640 Anh sẽ đến Kotagiri. 285 00:22:13,720 --> 00:22:15,080 Anh sẽ quay lại tối nay. 286 00:22:52,520 --> 00:22:54,520 - Chỗ hàng ta giao... - Chú Raman! 287 00:23:08,640 --> 00:23:09,640 Adhiraj? 288 00:23:10,120 --> 00:23:11,120 Chào! 289 00:23:13,120 --> 00:23:14,560 Cháu khỏe không? 290 00:23:15,320 --> 00:23:16,600 Lâu quá rồi! 291 00:23:18,680 --> 00:23:21,400 Chú ơi, Ninad đâu? Cháu đến chỉ để gặp cậu ấy. 292 00:23:22,600 --> 00:23:23,600 Cậu ấy đâu? 293 00:23:24,760 --> 00:23:25,800 Cháu chưa biết ư? 294 00:23:27,400 --> 00:23:28,320 Ninad... 295 00:23:30,080 --> 00:23:32,600 đã mất tích suốt 15 năm nay rồi. 296 00:23:37,480 --> 00:23:38,720 Mất tích ư? 297 00:23:39,400 --> 00:23:42,320 Bọn ta đã đợi cháu và Ninad vào hôm ấy. 298 00:23:43,400 --> 00:23:45,960 Khi đã khuya, bọn ta gọi ông của cháu. 299 00:23:46,840 --> 00:23:50,200 Ông ấy nói cháu đã về nhà, nhưng cháu rất bực bội. 300 00:23:50,280 --> 00:23:52,920 Bởi vì Ninad bỏ đi mà không chào. 301 00:23:54,480 --> 00:23:55,800 Bọn ta đã gọi nhà trường. 302 00:23:56,280 --> 00:23:58,040 Bọn ta hỏi xem Ninad ở đâu. 303 00:23:58,120 --> 00:24:00,720 Nhưng họ lại hét vào mặt bọn ta. 304 00:24:02,480 --> 00:24:06,000 "Ông bà gọi để bảo bọn tôi rằng ông của Ninad ốm nặng 305 00:24:06,080 --> 00:24:08,800 và hai người phải đi Kotagiri gấp. 306 00:24:08,880 --> 00:24:13,080 Đưa Ninad lên xe buýt đi Kotagiri và hai người đón cậu bé ở đó. " 307 00:24:13,160 --> 00:24:15,560 Họ còn cho ta xem bức thư từ Ninad. 308 00:24:16,920 --> 00:24:18,080 Bức thư này ạ? 309 00:24:22,080 --> 00:24:24,480 Ta vẫn không hiểu bức thư này. 310 00:24:25,480 --> 00:24:27,320 Nó là chữ viết tay của Ninad. 311 00:24:27,400 --> 00:24:29,240 Nhưng sao Ninad viết cái này? 312 00:24:31,400 --> 00:24:33,520 Ông thằng bé đâu có bị ốm. 313 00:24:34,000 --> 00:24:35,600 Kể cả thế, 314 00:24:35,680 --> 00:24:37,640 sao bọn ta lại đi mà không có Ninad? 315 00:24:38,920 --> 00:24:41,920 Và cô chú sẽ không chỉ định Vyas làm người giám hộ. 316 00:24:42,000 --> 00:24:42,960 Không bao giờ. 317 00:24:44,000 --> 00:24:47,080 Ông biết mọi chuyện nhưng chẳng nói gì với cháu. 318 00:24:48,640 --> 00:24:50,640 Ông giấu cháu suốt từng ấy năm. 319 00:24:51,120 --> 00:24:52,120 Tại sao? 320 00:24:52,200 --> 00:24:56,200 Adhiraj, cháu đã chịu mất mát quá nhiều từ khi còn quá nhỏ. 321 00:24:56,840 --> 00:24:59,920 Việc mất Ninad có thể khiến cháu suy sụp hoàn toàn. 322 00:25:06,400 --> 00:25:08,040 Sao cậu ấy tự dưng mất tích? 323 00:25:09,400 --> 00:25:11,840 Không ai ở trường biết gì về chuyện này? 324 00:25:11,920 --> 00:25:14,480 Sao cô chú không yêu cầu điều tra? 325 00:25:15,040 --> 00:25:16,160 Bọn ta yêu cầu rồi! 326 00:25:17,200 --> 00:25:19,000 Bọn ta làm hết rồi, Adhiraj ạ. 327 00:25:20,440 --> 00:25:23,240 Giám đốc Cảnh sát Anil Joshi được chỉ định vụ này. 328 00:25:23,840 --> 00:25:28,960 Báo cáo sơ bộ, báo người mất tích. Ta đã đi khắp Ooty, dán ảnh con trai ta 329 00:25:29,040 --> 00:25:30,480 trên mọi bức tường. 330 00:25:31,600 --> 00:25:33,520 Bọn ta đã nói chuyện với tài xế 331 00:25:34,520 --> 00:25:36,320 lái chiếc xe buýt mà Ninad lên. 332 00:25:37,560 --> 00:25:41,480 Tài xế nói rằng Ninad đã xuống xe vài bến trước khi đến Kotagiri. 333 00:25:42,720 --> 00:25:45,720 Rằng thằng bé trở nên bạo lực khi họ cố ngăn cản nó. 334 00:25:46,840 --> 00:25:48,960 Họ cũng đã điều tra ở trường. 335 00:25:49,520 --> 00:25:54,000 Họ còn thẩm vấn cả thầy Vyas. Nhưng ông ấy cứ cho họ xem bức thư này. 336 00:25:55,800 --> 00:25:57,320 Cảnh sát tin ông ấy. 337 00:25:58,840 --> 00:26:03,120 Và rồi, nhà trường yêu cầu bọn ta đừng đến và gây chuyện hàng ngày nữa. 338 00:26:03,960 --> 00:26:06,520 Do áp lực từ nhà trường, 339 00:26:06,600 --> 00:26:08,720 cảnh sát đã khép lại vụ Ninad. 340 00:26:09,800 --> 00:26:12,400 Họ nói rằng Ninad không mất tích. 341 00:26:14,280 --> 00:26:15,560 Thằng bé chọn bỏ đi. 342 00:26:16,600 --> 00:26:18,640 Bọn ta đã làm mọi cách có thể. 343 00:26:19,800 --> 00:26:21,600 Bọn ta dùng hết tiền cho việc này. 344 00:26:22,400 --> 00:26:24,080 Bọn ta đã bán Raman Cafe. 345 00:26:26,120 --> 00:26:28,480 Nhưng ta vẫn không hiểu một điều. 346 00:26:28,600 --> 00:26:31,000 Chuyện gì đã xảy ra với Ninad hôm đó 347 00:26:32,440 --> 00:26:35,680 khiến thằng bé rời khỏi chúng ta và bỏ chạy? 348 00:27:24,360 --> 00:27:28,920 CHỤP ẢNH BẠN TRONG 50 GIÂY 349 00:27:38,600 --> 00:27:40,440 - Đến chụp ảnh đi. - Adu! 350 00:27:41,000 --> 00:27:42,680 - Ta có thể chụp sau. - Tại sao? 351 00:27:42,760 --> 00:27:45,000 Phải đảm bảo cậu đến Ling's lúc 2:00 chiều. 352 00:27:45,080 --> 00:27:45,920 Nhưng tại sao? 353 00:27:46,000 --> 00:27:47,040 NGÀY BẾ GIẢNG 354 00:27:47,120 --> 00:27:50,080 Nghe này, nếu tớ nói ra, bạn gái cậu sẽ giết tớ. 355 00:27:51,360 --> 00:27:52,760 Cô ấy thích chỉ đạo mà. 356 00:27:53,240 --> 00:27:55,600 Cô ấy đã lên kế hoạch hẹn hò bất ngờ. 357 00:27:55,680 --> 00:27:58,040 Cô ấy còn bắt tớ mua ruy băng cho quà của cậu. 358 00:27:59,080 --> 00:27:59,960 Khỉ thật! 359 00:28:00,560 --> 00:28:03,880 Tớ nói quá nhiều rồi. Giả vờ ngạc nhiên khi gặp cô ấy nhé. 360 00:28:04,960 --> 00:28:05,880 Ninad. 361 00:28:07,520 --> 00:28:09,560 Đáng lẽ tớ phải cảm thấy tệ nhỉ? 362 00:28:09,640 --> 00:28:11,800 Vì tớ sắp rời xa Malvika? 363 00:28:12,760 --> 00:28:14,320 Ý tớ là, tớ yêu cô ấy. 364 00:28:15,640 --> 00:28:18,680 Nhưng rồi, tại sao tớ không thấy buồn như cô ấy? 365 00:28:21,520 --> 00:28:22,520 Adu, 366 00:28:23,760 --> 00:28:25,680 người bỏ đi không bao giờ buồn. 367 00:28:26,520 --> 00:28:28,560 Người bị bỏ lại mới buồn. 368 00:28:31,200 --> 00:28:33,680 Và cậu không cần phải buồn. 369 00:28:34,760 --> 00:28:37,080 Cậu đã chịu đựng đủ đau buồn rồi. 370 00:28:37,760 --> 00:28:39,800 Giờ là lúc cậu phải hạnh phúc. 371 00:28:40,320 --> 00:28:42,120 Đi tiệc tùng ở Mỹ đi. 372 00:28:43,400 --> 00:28:44,560 Tớ sẽ nhớ cậu đấy. 373 00:28:45,080 --> 00:28:46,200 Cậu đến thăm tớ chứ? 374 00:28:46,280 --> 00:28:49,160 - Chắc chắn rồi, cậu mua vé cho tớ chứ? - Biến đi! 375 00:28:49,240 --> 00:28:52,160 Ý tưởng tiểu thuyết hình ảnh của cậu sẽ hái ra tiền. 376 00:28:52,240 --> 00:28:53,720 Tự mua máy bay đi. 377 00:28:56,040 --> 00:28:58,400 Thôi nào, vẫn còn chút thời gian mà. 378 00:28:59,960 --> 00:29:02,160 Và tớ không biết khi nào ta mới gặp lại. 379 00:29:03,600 --> 00:29:06,040 Ít ra, cách này sẽ giúp tớ nhớ mặt cậu. 380 00:29:06,120 --> 00:29:07,640 Đừng nghĩ nhiều, đi nào! 381 00:29:12,720 --> 00:29:13,920 Nhanh lên! 382 00:30:11,280 --> 00:30:12,680 Adu, nghe này! 383 00:30:12,760 --> 00:30:15,080 - Nghe này. - Cậu định hôn tôi đấy à? 384 00:30:16,160 --> 00:30:17,960 Cậu bị làm sao thế? 385 00:30:18,520 --> 00:30:20,640 Adu, đừng gây chuyện ở đây. 386 00:30:21,320 --> 00:30:22,160 Ôi trời. 387 00:30:24,520 --> 00:30:25,600 Adu, nghe tớ này! 388 00:30:26,560 --> 00:30:27,880 Nghe tớ, làm ơn. 389 00:30:27,960 --> 00:30:29,440 Adu, tớ không có ý... 390 00:30:30,280 --> 00:30:32,720 Adu, tớ không có ý đó. Nghe tớ đi! 391 00:30:32,800 --> 00:30:33,880 Adu, nghe tớ này. 392 00:30:34,360 --> 00:30:35,320 Adu! 393 00:30:35,400 --> 00:30:37,320 - Adi! - Adu, nghe tớ đi, làm ơn. 394 00:30:39,080 --> 00:30:40,040 Ninad! 395 00:30:40,120 --> 00:30:42,680 Malvika, xin lỗi, tớ hứa sẽ bù đắp cho cậu. 396 00:30:42,760 --> 00:30:43,800 Adu! 397 00:30:46,760 --> 00:30:48,080 Adu, nghe tớ này! 398 00:30:50,040 --> 00:30:51,000 Adu. 399 00:30:51,080 --> 00:30:54,360 Adu, để tớ giải thích. Ít ra hãy nghe tớ. Tớ xin lỗi, Adu. 400 00:30:54,880 --> 00:30:55,760 Adu! 401 00:31:00,600 --> 00:31:01,760 Này, thằng bê đê! 402 00:31:05,080 --> 00:31:07,200 - Adu, làm ơn! - Sao cậu dám, Ninad? 403 00:31:07,960 --> 00:31:09,720 Tôi tưởng cậu là bạn thân tôi. 404 00:31:09,800 --> 00:31:12,480 Và bấy lâu nay... 405 00:31:15,400 --> 00:31:16,520 Adu, làm ơn nghe đi. 406 00:31:17,200 --> 00:31:18,520 Adu, để tớ giải thích! 407 00:31:18,600 --> 00:31:22,280 Giờ tôi phải phát biểu và tôi quá xấu hổ! 408 00:31:24,080 --> 00:31:25,640 Bài phát biểu tôi để đâu rồi? 409 00:31:29,200 --> 00:31:30,440 Nó đâu? 410 00:31:30,960 --> 00:31:33,320 Bài phát biểu của tôi đâu? Tránh xa tôi ra! 411 00:31:34,480 --> 00:31:36,800 Sao cậu lại làm thế? Cậu nghĩ gì vậy? 412 00:31:37,280 --> 00:31:39,320 - Vào ngày bế giảng? - Đó là lý do! 413 00:31:40,400 --> 00:31:43,440 Tớ bỗng nhiên nhận ra rằng ta có thể sẽ không gặp lại. 414 00:31:44,320 --> 00:31:48,240 Tớ không thể để cậu bỏ đi mà không cho cậu biết cảm xúc của tớ, Adu ạ. 415 00:31:49,200 --> 00:31:50,080 Adu, xin lỗi, 416 00:31:50,160 --> 00:31:52,760 - có lẽ tớ nên nói trước... - Có lẽ ư? 417 00:31:53,400 --> 00:31:54,720 Có lẽ ư, Ninad? 418 00:31:55,560 --> 00:31:57,160 Tớ tưởng cậu sẽ hiểu. 419 00:31:58,880 --> 00:32:01,800 - Cậu không thể bỏ đi... - Tránh xa tôi ra, đồ bê đê! 420 00:32:10,840 --> 00:32:12,400 Cậu cũng giống như họ. 421 00:32:14,720 --> 00:32:17,600 Tớ nghĩ rằng ta có thể sẽ không gặp lại. 422 00:32:19,480 --> 00:32:20,480 Nhưng giờ, 423 00:32:22,320 --> 00:32:23,600 mong là không gặp nữa. 424 00:32:25,200 --> 00:32:26,160 Tốt thôi. 425 00:33:05,320 --> 00:33:06,880 Họ hát hay quá. 426 00:33:20,080 --> 00:33:21,480 Malvika, anh... 427 00:33:22,280 --> 00:33:23,480 Dev, 428 00:33:23,560 --> 00:33:25,400 em không nên nói những lời đó. 429 00:33:26,560 --> 00:33:29,440 Em biết anh yêu em. Không thì em đã không ở đây. 430 00:33:31,360 --> 00:33:32,680 Đừng nghĩ về nó nữa. 431 00:33:40,120 --> 00:33:41,400 Bầu trời! 432 00:33:44,920 --> 00:33:46,400 Ông Jamwal, xin mời. 433 00:33:47,600 --> 00:33:48,560 Cảm ơn. 434 00:34:17,440 --> 00:34:18,480 Rajat. 435 00:34:30,640 --> 00:34:32,000 - Suyash! - Suyash! 436 00:34:32,080 --> 00:34:33,640 Suyash, xuống đi! 437 00:34:33,760 --> 00:34:35,120 Suyash, xuống đi, anh bạn! 438 00:34:35,640 --> 00:34:37,160 - Suyash! - Xuống đi! 439 00:34:38,200 --> 00:34:39,440 Suyash! 440 00:35:07,640 --> 00:35:10,160 Các em! Vào trong! 441 00:35:10,280 --> 00:35:11,480 - Các thầy cô! - Đi nào! 442 00:35:43,000 --> 00:35:44,000 Ông Jamwal, 443 00:35:44,440 --> 00:35:46,640 - GĐCS Joshi muốn nói một lời. - Vâng. 444 00:35:47,200 --> 00:35:49,520 Không sao đâu. Có anh đây rồi. 445 00:36:02,120 --> 00:36:03,320 Sao chuyện này xảy ra? 446 00:36:03,800 --> 00:36:05,440 Cậu ấy mất tích cả ngày. 447 00:36:05,520 --> 00:36:07,280 Bọn tớ nghĩ cậu ấy đi gặp Nancy. 448 00:36:07,360 --> 00:36:08,840 Cậu ấy ở trên tháp đồng hồ. 449 00:36:09,640 --> 00:36:11,800 Cậu ấy lấy chìa khóa từ lao công. 450 00:36:11,880 --> 00:36:13,680 Cậu ấy muốn say sưa trên đó. 451 00:36:16,640 --> 00:36:20,000 Lẽ ra tớ không nên nói những lời đó với cậu ấy đêm qua. 452 00:36:20,600 --> 00:36:23,960 Tớ biết cảm giác bị bắt nạt. Và tớ đã làm vậy với cậu ấy. 453 00:36:24,040 --> 00:36:25,400 Cậu ấy trầm cảm và... 454 00:37:03,680 --> 00:37:06,760 B Ê Đ Ê 455 00:37:44,400 --> 00:37:45,360 Khỉ thật. 456 00:37:48,400 --> 00:37:49,480 Chết tiệt! 457 00:38:05,440 --> 00:38:06,640 Vedant! 458 00:38:15,160 --> 00:38:17,520 Adu, tớ sẽ trả đũa. 459 00:40:38,400 --> 00:40:40,400 Biên dịch: Huy Hoàng 460 00:40:40,480 --> 00:40:42,480 Quản lý Sáng tạo: Nguyễn Hạ Minh Quyên