1
00:00:40,457 --> 00:00:43,836
- Họ đâu rồi?
- Cái... Tôi đến tìm gia đình tôi.
2
00:00:44,419 --> 00:00:45,838
Cũng như anh.
3
00:00:47,798 --> 00:00:48,799
Thế à?
4
00:00:51,176 --> 00:00:52,261
Này.
5
00:00:54,096 --> 00:00:55,597
Tôi đã ở đó khi anh bị thế này.
6
00:00:57,015 --> 00:00:58,976
Anh là người làm thế này với tôi.
7
00:01:00,435 --> 00:01:01,478
Với tất cả chúng ta.
8
00:01:02,271 --> 00:01:06,817
Ít ra, tôi cũng thông minh như anh,
nên đừng có lừa tôi.
9
00:01:06,817 --> 00:01:07,943
Họ ở đâu?
10
00:01:08,610 --> 00:01:09,695
Được rồi.
11
00:01:10,529 --> 00:01:14,533
Tôi xin lỗi. Tôi rất xin...
12
00:01:14,533 --> 00:01:17,578
Mặc xác anh.
Tôi không cần lời xin lỗi của anh.
13
00:01:18,245 --> 00:01:19,872
Cho tôi biết họ ở đâu!
14
00:01:20,455 --> 00:01:22,416
Khốn thật. Tôi không biết.
15
00:01:27,296 --> 00:01:28,422
Ôi, khốn thật.
16
00:01:28,422 --> 00:01:29,965
Họ ở đâu?
17
00:01:30,549 --> 00:01:31,758
Daniela đã biết.
18
00:01:32,342 --> 00:01:33,343
Tất nhiên cô ấy đã biết.
19
00:01:34,511 --> 00:01:36,305
Cô ấy là người đẩy tôi xuống cầu thang.
20
00:01:37,097 --> 00:01:40,726
Tôi không biết giờ cô ấy ở đâu. Tôi thề.
21
00:01:41,351 --> 00:01:44,396
- Vậy anh vô dụng với tôi?
- Tôi xin lỗi.
22
00:02:44,623 --> 00:02:46,583
{\an8}DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA BLAKE CROUCH
23
00:02:54,424 --> 00:03:00,430
NGƯỜI CHẠY XUYÊN KHÔNG GIAN
24
00:03:44,224 --> 00:03:46,852
Không ai trong số họ yêu em như anh
25
00:03:50,022 --> 00:03:51,690
Thôi nào.
Em biết anh yêu em nhiều thế nào.
26
00:03:51,690 --> 00:03:54,818
Không ai quan tâm đến em như anh
Anh là người hiểu em
27
00:04:03,869 --> 00:04:06,872
Ông ta không phải người như con nghĩ.
Gọi cho bố. Bố.
28
00:04:10,167 --> 00:04:11,919
{\an8}Con cần gọi cho bố.
29
00:04:11,919 --> 00:04:13,420
{\an8}Ông ta không phải bố. Gọi cho bố.
30
00:04:13,420 --> 00:04:14,755
{\an8}Mẹ.
31
00:04:22,387 --> 00:04:24,014
Tắt điện thoại đi nhé.
32
00:04:25,432 --> 00:04:27,100
Chia sẻ vị trí của tôi
33
00:04:33,315 --> 00:04:36,443
Khi anh quay lại, anh cứ nghĩ
anh chỉ phải xử lí mình anh ta.
34
00:04:37,236 --> 00:04:39,238
Lẽ ra anh phải biết sẽ còn nhiều hơn.
35
00:04:42,074 --> 00:04:43,492
Vậy giờ chúng ta đi đâu?
36
00:04:45,410 --> 00:04:47,204
Anh thật sự không biết.
37
00:04:47,829 --> 00:04:49,706
Thẻ tín dụng có thể bị truy ra.
38
00:04:49,706 --> 00:04:52,125
Không ai nhận tiền mặt nữa.
39
00:04:52,125 --> 00:04:55,420
Và kể cả nếu anh có biết,
anh cũng không thể là người chọn lựa.
40
00:04:56,713 --> 00:04:58,131
Tại sao?
41
00:04:58,131 --> 00:05:01,009
Vì bố nghĩ tới bất cứ nơi nào,
họ cũng có thể nghĩ tới.
42
00:05:09,935 --> 00:05:11,144
Con có ý này.
43
00:05:18,986 --> 00:05:20,654
Là nhà đó. Đúng là nhà đó.
44
00:06:23,050 --> 00:06:25,427
Và con tình cờ biết mật khẩu?
45
00:06:28,430 --> 00:06:32,518
Hầu hết các cuối tuần...
gia đình James nghỉ hè ở đây.
46
00:06:32,518 --> 00:06:35,145
- Con đã vài lần đến chơi.
- Vài lần?
47
00:06:38,148 --> 00:06:41,235
Anh nghĩ nó đến đây nhiều hơn vài lần.
48
00:07:21,859 --> 00:07:22,985
Phòng con thế nào?
49
00:07:32,411 --> 00:07:34,037
Lẽ ra con phải bảo vệ mẹ.
50
00:07:40,043 --> 00:07:41,253
Charlie...
51
00:07:47,217 --> 00:07:49,428
lẽ ra bố phải bảo vệ hai mẹ con.
52
00:07:51,972 --> 00:07:53,724
Con không có lỗi gì trong chuyện này.
53
00:07:54,474 --> 00:07:55,726
Con biết mà, đúng không?
54
00:08:03,817 --> 00:08:05,652
Tất cả bọn họ đều là bố của con à?
55
00:08:10,991 --> 00:08:14,661
Có và không.
56
00:08:22,711 --> 00:08:24,129
Vậy chúng ta làm gì?
57
00:08:28,592 --> 00:08:30,260
Chúng ta sẽ tìm ra cách...
58
00:08:32,513 --> 00:08:34,347
sau khi ngủ một chút.
59
00:09:07,381 --> 00:09:08,382
Này.
60
00:09:09,758 --> 00:09:11,176
Em có muốn ở một mình?
61
00:09:25,566 --> 00:09:28,652
Em không thể hình dung
những điều anh đã thấy,
62
00:09:29,695 --> 00:09:31,780
mọi việc anh đã phải làm
63
00:09:32,781 --> 00:09:34,491
để quay lại với mẹ con em.
64
00:09:38,620 --> 00:09:39,788
Em muốn nó...
65
00:09:41,206 --> 00:09:44,668
chỉ đơn giản như anh đã về nhà,
66
00:09:46,503 --> 00:09:48,881
chúng ta lại như trước...
67
00:09:52,926 --> 00:09:54,928
nhưng tất cả bọn họ cũng về nhà.
68
00:10:00,726 --> 00:10:02,561
Em không biết bắt đầu từ đâu.
69
00:10:15,157 --> 00:10:17,159
Có lẽ là từ sau khi Max qua đời.
70
00:10:18,577 --> 00:10:22,915
Thế nào đó, chúng ta phải bắt đầu.
71
00:11:42,119 --> 00:11:43,996
{\an8}Chủ - Khách
72
00:11:48,333 --> 00:11:49,710
{\an8}Đăng Nhập
73
00:11:49,710 --> 00:11:52,588
{\an8}ID Người Dùng
- Jason.
- Dessen
74
00:11:54,173 --> 00:11:56,258
Hộp thư
12.029 thư, 29 thư chưa đọc
75
00:12:04,266 --> 00:12:06,059
{\an8}Rắc Rối
76
00:12:08,687 --> 00:12:14,193
Jason Dessen - Chào Mừng Về Nhà
Jason Dessen Thật.
77
00:12:17,946 --> 00:12:20,157
Chatplume -
Hiện có 44 người tham gia đang hoạt động.
78
00:12:20,157 --> 00:12:22,701
Bạn có phải người dùng mới?
Tên người dùng của bạn là Jason 71.
79
00:12:22,701 --> 00:12:24,620
JasonQuảntrị: Tôi đã thấy
vài người các anh quanh nhà.
80
00:12:24,620 --> 00:12:25,996
Tôi biết các anh còn đông hơn.
81
00:12:29,166 --> 00:12:31,043
Jason11: Nhiều hơn "vài",
tôi có thể nói nhiêu đó thôi.
82
00:12:31,043 --> 00:12:32,252
Jason14: Họ không ở nhà nữa.
83
00:12:32,252 --> 00:12:33,754
{\an8}Jason50:
Hẳn là anh ta đã đưa họ đi đâu đó.
84
00:12:33,754 --> 00:12:35,339
{\an8}Jason42: Có một đống đổ nát.
Giờ họ đi cả rồi.
85
00:12:35,339 --> 00:12:36,590
{\an8}Jason28:
Người nào trong các anh gây ra vậy?
86
00:12:36,590 --> 00:12:37,674
{\an8}Jason41: Một trong các Rambo.
87
00:12:37,674 --> 00:12:38,800
{\an8}Jason22: Tôi đang kiểm tra các bệnh viện.
88
00:12:43,055 --> 00:12:44,389
Jason22: Họ có thể lái xe nào nhỉ?
89
00:12:44,389 --> 00:12:46,225
Jason44: Đã chia sẻ một video
Jason51: Đã chia sẻ một video
90
00:12:52,231 --> 00:12:54,858
Không ai trong các anh
đã trải qua điều tôi trải qua.
91
00:12:57,110 --> 00:12:58,403
Các anh chưa giành được điều đó.
92
00:12:59,238 --> 00:13:02,908
Rõ ràng là không thể
tất cả chúng ta đều có họ, nên...
93
00:13:05,077 --> 00:13:08,330
câu hỏi là, ai bị kẹt một mình?
94
00:13:09,331 --> 00:13:13,418
Chúng ta thử chung tay
chăm sóc họ thì sao?
95
00:13:21,176 --> 00:13:22,845
Jason37: Anh có muốn hợp tác với tôi?
96
00:13:22,845 --> 00:13:25,180
Chúng ta có thể hạ những người khác
rồi giải quyết việc này.
97
00:13:28,475 --> 00:13:30,269
Jason23: Anh có muốn hợp tác với tôi?
98
00:13:30,269 --> 00:13:32,813
Jason5: Anh có muốn hợp tác với tôi?
99
00:15:11,495 --> 00:15:14,456
Đã pha xong cà phê.
Em ở bãi biển.
100
00:16:07,384 --> 00:16:09,678
Lúc đầu, em thích cảm xúc
anh ta mang đến cho em.
101
00:16:14,725 --> 00:16:19,438
Cứ như chúng ta quay lại lúc ban đầu.
102
00:16:22,566 --> 00:16:24,151
Nhưng anh ta không phải chồng em.
103
00:16:26,737 --> 00:16:28,197
Anh ta sống với bọn em,
104
00:16:29,823 --> 00:16:31,033
ngủ với em.
105
00:16:39,917 --> 00:16:41,543
Bây giờ em chỉ muốn nói vậy thôi.
106
00:16:45,589 --> 00:16:46,590
Anh xin lỗi.
107
00:16:57,100 --> 00:16:59,520
Anh đã yêu cuộc sống của chúng ta,
108
00:17:01,021 --> 00:17:05,108
nhưng có những lúc anh đã nghĩ, "Giá như?"
109
00:17:07,277 --> 00:17:10,196
Không phải liên tục, nhưng thỉnh thoảng.
110
00:17:12,991 --> 00:17:15,243
Jason này, anh ta,
111
00:17:15,786 --> 00:17:17,621
ở cấp độ nào đó, anh ta là anh.
112
00:17:19,248 --> 00:17:21,791
Nên những "giá như" của anh
cũng có trong suy nghĩ của anh ta.
113
00:17:21,791 --> 00:17:23,961
Chúng đã dẫn anh ta tới thế giới này.
114
00:17:26,797 --> 00:17:28,549
Anh không có lỗi gì cả.
115
00:17:35,681 --> 00:17:38,684
Anh đã gặp một phiên bản của em
chưa từng cưới anh.
116
00:17:40,644 --> 00:17:41,478
Thế à?
117
00:17:44,815 --> 00:17:46,149
Em làm nghề gì?
118
00:17:46,149 --> 00:17:47,609
Em là họa sĩ.
119
00:17:48,360 --> 00:17:51,655
Anh gặp em ở lễ khai trương
triển lãm mới nhất của em.
120
00:17:51,655 --> 00:17:54,199
Em sống ở một căn hộ gác mái rất đẹp, và...
121
00:17:55,284 --> 00:17:56,827
em có nhiều bạn bè.
122
00:17:58,912 --> 00:18:00,080
Không có con à?
123
00:18:01,081 --> 00:18:02,082
Không.
124
00:18:05,335 --> 00:18:06,587
Em có hạnh phúc không?
125
00:18:11,091 --> 00:18:13,302
Cô ấy cũng thắc mắc tương tự về em.
126
00:19:15,989 --> 00:19:17,032
Các Giao Dịch Gần Đây
127
00:19:17,032 --> 00:19:20,536
Không phí thuê khách sạn,
không vé máy bay, không Airbnb,
128
00:19:21,453 --> 00:19:25,832
không thuê xe, nhưng
anh ta mua xăng ở Schaumburg.
129
00:19:26,792 --> 00:19:29,586
Và họ trừ 500 đô la từ thẻ ATM.
130
00:19:31,755 --> 00:19:33,090
Anh ta đi đâu?
131
00:19:34,925 --> 00:19:36,134
Anh ta đi đâu?
132
00:19:36,134 --> 00:19:38,720
Nào. Mình phải tìm ra được chứ.
133
00:19:38,720 --> 00:19:41,974
Anh ta đi đâu, mình phải biết chứ.
134
00:19:41,974 --> 00:19:45,561
Vậy là anh không ra quyết định đó
vì nó quá dễ đoán.
135
00:19:46,228 --> 00:19:48,188
Tôi biết Daniela quá rõ.
136
00:19:48,188 --> 00:19:49,648
Họ sẽ để Charlie làm.
137
00:19:50,482 --> 00:19:51,650
Ôi, chết tiệt.
138
00:19:52,693 --> 00:19:55,988
Liệu có thể nào
mấy người chưa tắt điện thoại?
139
00:19:55,988 --> 00:19:58,031
{\an8}Tôi - Daniela - Charlie
Không Tìm Thấy Vị Trí
140
00:20:09,918 --> 00:20:11,211
Điện thoại của tôi đâu?
141
00:20:17,551 --> 00:20:20,721
Điện thoại của tôi đâu? Điện thoại
anh lấy của tôi dưới đường tàu.
142
00:20:23,265 --> 00:20:24,892
Điện thoại của tôi đâu?
143
00:20:24,892 --> 00:20:26,310
Nó đâu?
144
00:20:26,310 --> 00:20:28,145
Nghe này, cắt dây trói cho tôi.
145
00:20:29,021 --> 00:20:30,480
Tôi sẽ giúp anh tìm nó.
146
00:20:31,523 --> 00:20:33,066
Tại sao tôi không cứa cổ anh nhỉ?
147
00:20:35,152 --> 00:20:37,237
Không. Nhìn này.
148
00:20:48,874 --> 00:20:51,376
Tôi đã cố liên lạc với Daniela.
Mọi việc ổn chứ?
149
00:20:51,376 --> 00:20:52,336
Biết rồi.
150
00:20:52,336 --> 00:20:53,462
Liệu hôm nay tôi có thể lấy lại xe không?
151
00:20:59,635 --> 00:21:00,761
Xin lỗi...
152
00:21:01,595 --> 00:21:04,598
Xin lỗi vì không liên hệ. Cô ở đâu?
153
00:21:04,598 --> 00:21:08,018
Tôi có thể giải thích
và mang xe cho cô ngay.
154
00:21:20,405 --> 00:21:22,032
Ta nên xem Charlie thế nào.
155
00:21:27,454 --> 00:21:28,455
Daniela?
156
00:21:34,461 --> 00:21:36,880
Tối qua, anh tìm ra một diễn đàn
157
00:21:36,880 --> 00:21:40,217
với hàng trăm Jason đến đây thành công.
158
00:21:44,513 --> 00:21:45,764
Họ nói gì?
159
00:21:48,100 --> 00:21:53,146
Dù vài người bị tổn thương,
nhưng họ đều yêu gia đình mình.
160
00:21:53,939 --> 00:21:55,274
Họ muốn em quay về.
161
00:21:56,024 --> 00:21:58,026
Một người có ý tưởng.
162
00:21:59,903 --> 00:22:01,822
Kiểu như chơi xổ số,
163
00:22:02,990 --> 00:22:07,536
mà một người trong bọn anh
được ở lại thế giới này với em và Charlie.
164
00:22:08,161 --> 00:22:09,663
Những người khác ra đi.
165
00:22:12,291 --> 00:22:15,460
Vậy, ai có ý đó vừa thua xổ số.
166
00:22:19,047 --> 00:22:21,800
Người khác gợi ý quyền chăm sóc chung.
167
00:22:23,510 --> 00:22:24,511
Oa.
168
00:22:25,429 --> 00:22:27,222
Vào dịp lễ thì nan giải lắm.
169
00:22:33,687 --> 00:22:34,980
Này.
170
00:22:36,106 --> 00:22:37,107
Này.
171
00:22:38,150 --> 00:22:39,943
Thế anh bị làm sao?
172
00:22:44,072 --> 00:22:45,407
Tôi bị làm sao?
173
00:22:45,991 --> 00:22:47,034
Ừ.
174
00:22:47,034 --> 00:22:49,036
Sau khi anh bắt cóc tôi
175
00:22:49,036 --> 00:22:52,789
và chơi trò ông bố bệnh hoạn
với con trai tôi
176
00:22:52,789 --> 00:22:54,875
và cưỡng bức vợ tôi?
177
00:23:05,010 --> 00:23:08,805
Tôi sẽ kể cho anh về chuyện đã xảy ra.
Daniela của anh đã chết.
178
00:23:08,805 --> 00:23:09,890
Gì cơ?
179
00:23:12,142 --> 00:23:13,143
Chết thế nào?
180
00:23:13,143 --> 00:23:14,603
Thì, đó là lỗi của tôi.
181
00:23:14,603 --> 00:23:15,729
Thực ra...
182
00:23:17,689 --> 00:23:18,982
đó là lỗi của anh.
183
00:23:18,982 --> 00:23:22,152
Vì tôi không biết kiểu người
mà anh dính líu.
184
00:23:23,529 --> 00:23:26,490
Dawn đã giết cô ấy vì cô ấy cố giúp tôi.
185
00:23:27,491 --> 00:23:29,493
Còn Leighton đã cho người giết Ryan.
186
00:23:31,870 --> 00:23:34,164
Và có cả Amanda,
187
00:23:35,082 --> 00:23:38,210
người mà anh đã ruồng bỏ.
188
00:23:38,794 --> 00:23:43,590
Cô ấy đã giúp tôi trốn thoát vào thùng,
và cô ấy rất rối trí
189
00:23:43,590 --> 00:23:46,176
và mất phương hướng và sợ hãi.
190
00:23:46,176 --> 00:23:48,554
Và như anh biết,
đó không phải kiểu cảm xúc
191
00:23:48,554 --> 00:23:51,682
mà ta nên có khi mở cửa.
192
00:23:52,683 --> 00:23:56,270
Cánh cửa thứ sáu mà chúng tôi mở
là một khu rừng lớn.
193
00:23:57,062 --> 00:24:00,357
Chúng tôi bước ra ngoài chỉ để nhìn.
194
00:24:01,817 --> 00:24:02,860
Và...
195
00:24:04,653 --> 00:24:07,531
chắc là có một đám cháy. Nó rất đen.
196
00:24:07,531 --> 00:24:09,241
Đen kịt, anh biết chứ?
197
00:24:09,241 --> 00:24:13,912
Và khi có gió, nó bắt đầu làm đổ cây.
198
00:24:16,206 --> 00:24:19,042
Cành cây này rơi và...
199
00:24:20,169 --> 00:24:24,882
rơi trúng vào đầu tôi,
nhưng một cành cây rất to rơi và...
200
00:24:26,341 --> 00:24:27,551
xuyên qua cô ấy.
201
00:24:29,887 --> 00:24:31,597
Ghim cô ấy xuống đất.
202
00:24:33,307 --> 00:24:35,809
Và tôi chẳng thể làm gì...
203
00:24:39,021 --> 00:24:42,149
trừ việc ngồi đó chờ cô ấy chết.
204
00:24:45,986 --> 00:24:47,696
Mất hai ngày.
205
00:24:57,539 --> 00:24:59,082
Nó có phải của cô ấy?
206
00:25:00,125 --> 00:25:01,168
Của Amanda?
207
00:25:04,796 --> 00:25:07,049
Cô ấy sẽ làm bất cứ điều gì cho anh.
208
00:25:08,383 --> 00:25:10,802
Chắc chắn thế. Bất cứ điều gì.
209
00:25:14,181 --> 00:25:16,517
Anh có muốn thấy
tổn hại khác anh đã gây ra?
210
00:25:37,371 --> 00:25:39,289
Có, và nó cứ tiếp tục.
211
00:25:47,756 --> 00:25:49,383
Tôi chỉ nghĩ...
212
00:25:50,884 --> 00:25:52,094
Anh đã nghĩ gì vậy?
213
00:25:52,719 --> 00:25:54,221
Không quan trọng.
214
00:25:55,055 --> 00:25:56,056
Nhìn tôi này.
215
00:25:57,349 --> 00:25:58,851
Tôi rất muốn biết.
216
00:26:04,022 --> 00:26:05,065
Tôi đã nghĩ...
217
00:26:07,985 --> 00:26:09,319
Tôi đã nghĩ...
218
00:26:11,655 --> 00:26:14,741
anh sẽ thích cuộc sống của tôi.
219
00:26:36,638 --> 00:26:41,643
Blair Caplan - Tôi đang ghé qua.
Mười phút nữa là tới.
220
00:26:49,193 --> 00:26:50,319
Còn gì nữa?
221
00:26:51,445 --> 00:26:53,071
Brooke và Drew đang hẹn hò.
222
00:26:53,697 --> 00:26:54,948
Bố rất tiếc, con trai.
223
00:26:54,948 --> 00:26:56,742
Trong này thơm quá.
224
00:26:57,367 --> 00:27:01,330
Vâng, con tìm thấy hỗn hợp bột bánh kếp
hơi quá hạn và một hộp sữa đặc.
225
00:27:01,330 --> 00:27:05,209
Được rồi. Mẹ thích cơ may
của chúng ta với bánh kếp quá hạn.
226
00:27:06,710 --> 00:27:07,794
Mẹ bỏ lỡ điều gì vậy?
227
00:27:07,794 --> 00:27:11,798
Anh đang cập nhật về
tin tức gần đây ở nhà Dessen.
228
00:27:11,798 --> 00:27:13,300
Nhân tiện nhắc đến,
229
00:27:13,300 --> 00:27:16,094
cái chương trình
mà em cố giành lấy thế nào rồi?
230
00:27:16,637 --> 00:27:18,347
Don Kurt ở Artspace giành được nó.
231
00:27:18,347 --> 00:27:20,682
Chúng ta hoàn hảo mà.
232
00:27:20,682 --> 00:27:21,975
Có tin vui không?
233
00:27:25,646 --> 00:27:27,439
Bố mua cho con một cái xe
vào sinh nhật con.
234
00:27:28,065 --> 00:27:31,610
- Ừ, bố có nghe.
- Vé xem Blackhawks tuyệt vời.
235
00:27:31,610 --> 00:27:32,945
Ván trượt mới.
236
00:27:32,945 --> 00:27:34,947
- Kem có lạc.
- Gì cơ?
237
00:27:35,531 --> 00:27:37,199
Vâng, bố suýt thì giết con.
238
00:27:38,492 --> 00:27:41,495
Không, nhưng thật sự,
bố không biết dùng EpiPen.
239
00:27:42,454 --> 00:27:44,373
Anh ta không biết về chứng dị ứng của con.
240
00:27:44,373 --> 00:27:45,457
Vâng.
241
00:27:46,291 --> 00:27:49,211
Hoặc Max.
Bố bị lỡ dịp tưởng niệm bên gốc cây.
242
00:27:51,630 --> 00:27:52,756
Anh ta là gã khốn.
243
00:27:54,758 --> 00:27:56,176
Cà phê không?
244
00:27:57,719 --> 00:27:59,805
- Có.
- Thế hả? Vẫn thế?
245
00:28:01,640 --> 00:28:03,642
Những cái bánh này có ưu điểm
là chúng khiến ta nghĩ,
246
00:28:03,642 --> 00:28:06,436
"Tại sao ta lại muốn bánh kếp tươi?"
247
00:28:07,688 --> 00:28:10,524
- Được. Sao lại chọc con thế?
- Ngon lắm.
248
00:28:10,524 --> 00:28:12,693
- Cảm ơn con.
- Cảm ơn con vì bữa sáng.
249
00:28:12,693 --> 00:28:17,030
Không có gì. Nhưng kế hoạch là gì?
250
00:28:18,240 --> 00:28:21,618
Vẫn chưa biết. Chỉ biết
chúng ta phải rời khỏi đây vào ngày mai.
251
00:28:21,618 --> 00:28:22,703
Tại sao?
252
00:28:22,703 --> 00:28:25,455
Chúng ta hiện là kẻ xâm phạm tư gia
và kẻ trộm.
253
00:28:26,540 --> 00:28:27,833
Anh có lấy cái gì không?
254
00:28:29,251 --> 00:28:32,254
Hay thật, em nghĩ ngay đến em.
255
00:28:32,254 --> 00:28:36,592
Thì, đúng là anh đã trộm
xe của bạn thân em.
256
00:28:36,592 --> 00:28:39,052
Cô ấy cho anh mượn.
257
00:28:39,052 --> 00:28:42,181
Có vẻ như không có kế hoạch
sớm trả lại nó cho cô ấy.
258
00:28:42,181 --> 00:28:43,932
Thì, có lẽ chúng ta cần nó.
259
00:28:44,600 --> 00:28:46,310
Thế, chúng ta sẽ đi đâu?
260
00:28:48,979 --> 00:28:50,731
Chúng ta đang tìm hiểu.
261
00:29:10,751 --> 00:29:11,752
Có ai không?
262
00:29:23,847 --> 00:29:24,973
Daniela?
263
00:29:26,934 --> 00:29:27,976
Charlie?
264
00:29:55,838 --> 00:29:56,839
Có ai không?
265
00:30:04,972 --> 00:30:05,973
Charlie?
266
00:30:24,658 --> 00:30:25,742
Có ai không?
267
00:30:43,802 --> 00:30:44,803
Jason?
268
00:30:56,940 --> 00:31:01,069
Tôi biết việc này có vẻ rất lạ,
269
00:31:02,613 --> 00:31:05,699
nhưng vì Daniela,
tôi cần cô làm việc này cho tôi.
270
00:31:05,699 --> 00:31:06,783
Việc gì?
271
00:31:06,783 --> 00:31:09,077
Cô có thể dò vị trí xe của cô không?
272
00:31:12,623 --> 00:31:14,166
Được chứ? Cô có thể dò vị trí xe?
273
00:31:14,166 --> 00:31:15,250
Có thể.
274
00:31:15,250 --> 00:31:16,335
Cô đã dò chưa?
275
00:31:16,335 --> 00:31:19,046
Chưa. Tôi không có ý định dò.
276
00:31:19,046 --> 00:31:21,965
- Được. Đưa tôi điện thoại của cô.
- Còn lâu nhé.
277
00:31:21,965 --> 00:31:24,176
Blair, đưa tôi điện thoại.
278
00:31:33,560 --> 00:31:34,853
Tôi sẽ không làm hại cô.
279
00:31:39,107 --> 00:31:41,443
Cứ đưa tôi cái điện thoại chết tiệt đó.
280
00:31:42,819 --> 00:31:44,780
Blair, đưa cho tôi!
281
00:31:47,199 --> 00:31:48,242
Được.
282
00:32:06,802 --> 00:32:10,013
- Ngồi xuống. Ngay!
- Ừ, được. Vâng.
283
00:32:20,232 --> 00:32:21,191
Bây giờ...
284
00:32:22,776 --> 00:32:25,279
chuyện thật sự quái quỷ gì đang xảy ra?
285
00:32:29,324 --> 00:32:30,951
Chúng ở đâu?
286
00:32:31,869 --> 00:32:33,495
Những thực tại kia.
287
00:32:35,122 --> 00:32:39,168
Hình dung em là cá, bơi dưới hồ.
288
00:32:41,378 --> 00:32:44,590
Và với em, cái hồ đó là cả vũ trụ của em.
289
00:32:45,382 --> 00:32:46,633
Rồi một ngày,
290
00:32:46,633 --> 00:32:50,429
có người với xuống
và kéo em lên khỏi mặt nước,
291
00:32:51,430 --> 00:32:55,434
và em nhận ra thứ em vẫn nghĩ
là cả thế giới của em chỉ là một cái hồ.
292
00:32:56,935 --> 00:33:00,272
Rồi em thấy một cái hồ nữa và cây cối
293
00:33:00,272 --> 00:33:01,899
và bầu trời trên cao.
294
00:33:01,899 --> 00:33:05,694
Và em bỗng nhận ra mình là...
295
00:33:06,695 --> 00:33:10,324
Chúng ta đều ở trong
một thực tại bí ẩn hơn
296
00:33:10,324 --> 00:33:13,118
mà chúng ta có thể hiểu.
297
00:33:14,953 --> 00:33:19,917
Nên, chúng chỉ ở quanh ta
298
00:33:21,418 --> 00:33:23,128
và chúng ta không thể thấy chúng?
299
00:33:23,128 --> 00:33:24,588
Chúng ở ngay đây.
300
00:33:25,964 --> 00:33:28,675
Rất gần, chỉ cách vài micromet.
301
00:33:28,675 --> 00:33:30,969
Và nếu ý thức của chúng ta
dễ thay đổi hơn,
302
00:33:30,969 --> 00:33:33,931
chúng ta có thể vươn ra và chạm vào chúng
theo đúng nghĩa đen.
303
00:34:14,096 --> 00:34:15,639
Có thế giới nào...
304
00:34:18,684 --> 00:34:20,518
mà anh thèm muốn ở lại?
305
00:34:25,315 --> 00:34:28,610
Trong cái thùng ngoài kia, anh suýt thì...
306
00:34:30,362 --> 00:34:33,407
suýt thì mất hi vọng tìm đường về nhà.
307
00:34:36,909 --> 00:34:40,246
Có một thế giới
mà anh nghĩ mình có thể hạnh phúc.
308
00:34:45,127 --> 00:34:46,753
Nhưng anh đã về nhà.
309
00:34:50,507 --> 00:34:51,884
Anh có hối tiếc không?
310
00:34:54,636 --> 00:34:56,013
Không chút nào.
311
00:36:29,731 --> 00:36:30,732
Chủ - Khách
312
00:36:31,483 --> 00:36:33,151
Jason35: Chúng ta đều biết
họ phải làm gì, đúng không?
313
00:36:33,151 --> 00:36:34,611
Jason22: Tôi còn không muốn
nghĩ về điều đó.
314
00:36:34,611 --> 00:36:36,238
{\an8}Jason22: Lúc trước, thấy hai người
trong chúng ta ở ngôi nhà đó.
315
00:36:36,238 --> 00:36:38,031
{\an8}Jason44: Không hiểu
khi nào có người bắt kịp anh ta.
316
00:36:42,119 --> 00:36:43,745
Hỏi câu khác đi.
317
00:36:47,124 --> 00:36:50,878
Chào em. Vào đi.
Bọn anh đang nói chuyện thôi.
318
00:36:58,468 --> 00:37:01,388
Cảm giác hơi giống
bố mẹ sắp dỗ con ngủ nhỉ.
319
00:37:01,889 --> 00:37:04,600
Sao, quá lớn để được dỗ, hả?
320
00:37:09,730 --> 00:37:11,732
Cảm ơn con đã đưa bố mẹ tới đây.
321
00:37:14,693 --> 00:37:18,739
Việc đáng sợ như vậy
mà con xử lí đầy bản lĩnh.
322
00:37:18,739 --> 00:37:20,616
Bố rất tự hào về con.
323
00:37:24,828 --> 00:37:25,996
Chúc con ngủ ngon.
324
00:37:27,122 --> 00:37:28,123
Chúc bố mẹ ngủ ngon.
325
00:37:30,459 --> 00:37:31,710
Được rồi.
326
00:38:17,047 --> 00:38:19,258
Anh có nhớ khi chúng ta lần đầu gặp nhau?
327
00:38:22,845 --> 00:38:24,429
Có thể là bất cứ ai...
328
00:38:26,515 --> 00:38:27,975
nhưng lại là anh.
329
00:38:32,187 --> 00:38:33,814
Và trong số tất cả bọn họ,
330
00:38:35,190 --> 00:38:37,901
một lần nữa đó lại là anh.
331
00:38:47,494 --> 00:38:49,329
Em đã vào diễn đàn.
332
00:38:52,291 --> 00:38:54,293
Em bảo họ rằng bọn em đã lựa chọn.
333
00:38:56,545 --> 00:38:58,005
Em không muốn may rủi.
334
00:39:02,176 --> 00:39:03,552
Em chọn anh.
335
00:40:10,744 --> 00:40:11,578
Ôi, chết tiệt.
336
00:40:26,468 --> 00:40:27,427
Cứu tôi.
337
00:40:28,637 --> 00:40:29,721
Ai làm thế này với anh?
338
00:40:29,721 --> 00:40:32,683
Một người trong số chúng ta.
339
00:40:33,851 --> 00:40:35,269
Có bao nhiêu người ở đây?
340
00:40:36,270 --> 00:40:39,106
Tôi sẽ chết ư? Tôi không muốn chết.
341
00:40:39,106 --> 00:40:40,315
Bao nhiêu?
342
00:40:40,315 --> 00:40:41,775
Đón Charlie.
343
00:40:42,526 --> 00:40:44,069
Charlie đâu?
344
00:40:46,029 --> 00:40:47,030
Này!
345
00:40:51,451 --> 00:40:52,452
Ôi, khốn thật.
346
00:40:53,036 --> 00:40:54,079
Xin...
347
00:40:57,666 --> 00:40:59,042
Tiếng súng à?
348
00:40:59,626 --> 00:41:03,297
Gọi Charlie. Gặp anh ở dưới nhà.
Mau lên! Mau!
349
00:41:08,635 --> 00:41:09,636
Này.
350
00:41:19,313 --> 00:41:20,439
Bỏ xuống.
351
00:41:27,821 --> 00:41:29,323
Tôi nói bỏ xuống.
352
00:41:37,206 --> 00:41:38,207
Nghe này...
353
00:41:38,207 --> 00:41:40,584
Đứng lại. Đứng lại.
354
00:41:49,885 --> 00:41:50,886
Họ ở trên gác à?
355
00:41:52,763 --> 00:41:53,764
Phải.
356
00:41:54,306 --> 00:41:56,016
Được. Cởi hết quần áo ra.
357
00:41:56,892 --> 00:42:00,020
Ngay. Tôi không nhắc lại đâu. Cứ...
358
00:42:00,020 --> 00:42:01,104
Mau lên.
359
00:42:04,233 --> 00:42:05,234
Cởi hết.
360
00:42:10,781 --> 00:42:12,115
Anh có mã an toàn không?
361
00:42:13,575 --> 00:42:14,576
Có.
362
00:42:16,036 --> 00:42:17,621
Nói tôi nghe.
363
00:42:18,789 --> 00:42:20,165
Anh đã giết bao nhiêu người?
364
00:42:20,165 --> 00:42:21,625
Tôi không biết.
365
00:42:23,669 --> 00:42:24,837
Mã an toàn.
366
00:42:27,673 --> 00:42:30,300
Được. Tôi sẽ nói.
367
00:42:33,053 --> 00:42:34,054
Là...
368
00:43:16,096 --> 00:43:19,600
Daniela, đưa Charlie đi. Đi đi!
369
00:43:23,437 --> 00:43:24,605
Không có anh thì không.
370
00:43:24,605 --> 00:43:26,190
Anh sẽ không ngăn em.
371
00:43:27,608 --> 00:43:29,401
Đây không phải lí do anh đến đây.
372
00:43:50,047 --> 00:43:53,717
Anh là người chế cái thùng.
373
00:43:55,260 --> 00:43:58,180
Anh là người chịu trách nhiệm
cho mọi lộn xộn này.
374
00:44:07,814 --> 00:44:09,149
Anh rất xin lỗi.
375
00:44:10,484 --> 00:44:11,568
Xin lỗi tất cả mọi người.
376
00:44:11,568 --> 00:44:12,778
Charlie!
377
00:44:16,114 --> 00:44:17,157
Khốn thật.
378
00:44:21,411 --> 00:44:22,871
Sao anh tìm được chúng tôi?
379
00:44:22,871 --> 00:44:24,998
Blair có ứng dụng dò tìm trên điện thoại.
380
00:44:25,958 --> 00:44:27,751
Sao những người khác tìm được anh?
381
00:44:27,751 --> 00:44:30,128
Một trong số họ cài thiết bị này
trên chiếc xe Honda,
382
00:44:30,128 --> 00:44:33,507
và tôi không nhận ra cho tới khi
những người khác bắt đầu xuất hiện.
383
00:44:33,507 --> 00:44:34,842
Họ đã đi theo tôi.
384
00:44:36,009 --> 00:44:37,177
Chuyện quái gì vậy?
385
00:44:38,428 --> 00:44:39,930
Mấy người phải đi.
386
00:44:41,223 --> 00:44:42,724
Nó ở bên ngoài.
387
00:44:47,521 --> 00:44:50,023
Đi mà. Tôi đang cố giúp mấy người.
388
00:44:59,825 --> 00:45:01,660
Được. Chỉ cho chúng tôi nó ở đâu.
389
00:45:03,245 --> 00:45:04,246
Được.
390
00:45:21,013 --> 00:45:22,014
Jason.
391
00:45:25,350 --> 00:45:26,768
Cái này là của anh.
392
00:45:32,649 --> 00:45:35,027
Đi. Đi mau!
393
00:45:37,154 --> 00:45:40,282
Daniela! Charlie!
394
00:45:46,455 --> 00:45:47,289
Cúi xuống!
395
00:46:10,938 --> 00:46:13,065
Em ổn chứ? Con ổn chứ?
396
00:46:17,319 --> 00:46:19,071
Anh nghĩ không có ai bám theo ta.
397
00:46:20,280 --> 00:46:23,075
Chúng ta làm gì đây?
Chẳng có chỗ nào để chúng ta đi.
398
00:46:31,625 --> 00:46:34,837
Bố mẹ, con nghĩ
ông ta để lại một thứ cho chúng ta.
399
00:46:44,346 --> 00:46:45,848
Bao nhiêu vậy?
400
00:46:45,848 --> 00:46:47,558
Con không biết. Bốn mươi chăng?
401
00:46:53,647 --> 00:46:54,982
Có cả một cái túi ở đây.
402
00:46:58,777 --> 00:47:00,070
Ông ta mang hài cốt của Max.
403
00:47:15,586 --> 00:47:16,962
Có cả cái này.
404
00:47:21,675 --> 00:47:23,677
Mở Ghi âm Giọng nói
405
00:47:32,394 --> 00:47:34,104
Ghi âm mới
406
00:47:34,104 --> 00:47:38,066
Khi tôi vào cái thùng,
lòng tôi ngập tràn hối hận.
407
00:47:40,861 --> 00:47:43,405
Và rồi một ngày, tôi bước vào một thế giới
408
00:47:43,405 --> 00:47:46,283
và tìm thấy một gia đình đã được tạo dựng
409
00:47:46,283 --> 00:47:49,286
qua một lựa chọn
mà tôi quá sợ không dám quyết.
410
00:47:57,836 --> 00:47:59,838
Lòng tôi sục sôi ghen ghét.
411
00:48:01,256 --> 00:48:04,801
Lúc đầu, anh nghĩ
mọi điều xoay quanh em, Daniela.
412
00:48:05,552 --> 00:48:07,221
Và trong khi vài điều là như vậy,
413
00:48:08,639 --> 00:48:11,475
tôi nhận ra điều tôi thật sự muốn,
thứ tôi cố gắng đánh cắp,
414
00:48:11,475 --> 00:48:13,977
là những lựa chọn của anh, Jason.
415
00:48:14,895 --> 00:48:18,148
Chủ yếu là lựa chọn
cho cuộc đời anh khoảng không
416
00:48:18,148 --> 00:48:20,526
dành cho nhu cầu và ước mơ của người khác.
417
00:48:31,453 --> 00:48:34,623
Tôi nghĩ chúng ta phần nào... tôi...
418
00:48:35,290 --> 00:48:37,876
sợ mạo hiểm tình yêu.
419
00:48:38,544 --> 00:48:40,921
Và cả đời tôi,
tôi đã để nỗi sợ đó kiểm soát mình.
420
00:48:40,921 --> 00:48:42,756
Nhưng không hiểu sao anh đã thoát khỏi nó
421
00:48:42,756 --> 00:48:44,842
và ban tặng cho bản thân một cuộc sống
422
00:48:45,843 --> 00:48:48,470
trọn vẹn, lộn xộn và đẹp đẽ.
423
00:48:54,685 --> 00:48:58,397
Tôi xin lỗi thế nào
cũng là không đủ cho những gì tôi đã làm.
424
00:49:04,027 --> 00:49:06,572
Thế giới này không còn an toàn
cho bất cứ ai trong ba người.
425
00:49:06,572 --> 00:49:10,242
Và tôi hi vọng ba người tìm được nhà mới,
và tôi chắc chắn là được, vì...
426
00:49:13,579 --> 00:49:16,415
thì, ba người đều đã trải qua
những điều tôi không thể hình dung,
427
00:49:17,332 --> 00:49:19,877
và chúng khiến ba người gắn bó
thành một khối hơn cả hoàn hảo
428
00:49:19,877 --> 00:49:21,920
chỉ khi ghép với nhau.
429
00:50:03,545 --> 00:50:05,631
Mẹ có chắc đây là cách duy nhất?
430
00:50:10,511 --> 00:50:12,596
Nếu ở lại,
chúng ta phải sống trong sợ hãi.
431
00:50:14,223 --> 00:50:15,474
Mẹ nói đúng.
432
00:50:41,124 --> 00:50:42,125
Khoan đã.
433
00:50:45,712 --> 00:50:48,632
Nhìn kìa. Họ kìa.
434
00:50:48,632 --> 00:50:52,386
Này. Nhìn này. Daniela.
435
00:50:52,386 --> 00:50:54,012
Chết tiệt. Anh ta đấy.
436
00:50:54,805 --> 00:50:56,265
Anh ta đi đâu vậy?
437
00:50:56,765 --> 00:50:57,891
Họ đến rồi.
438
00:50:57,891 --> 00:50:59,810
Chúng tôi không đến để ngăn các người.
439
00:51:00,561 --> 00:51:04,731
Chúng tôi cho rằng cơ hội duy nhất
để sống bình thường là rời thế giới này.
440
00:51:04,731 --> 00:51:06,525
Phải. Anh ta nói đúng. Ừ hứ.
441
00:51:07,276 --> 00:51:08,777
Chúng tôi đến để tạm biệt.
442
00:51:52,112 --> 00:51:53,322
Em xin lỗi.
443
00:51:54,031 --> 00:51:58,535
Anh chỉ muốn em và Charlie an toàn.
444
00:51:58,535 --> 00:51:59,870
Phải.
445
00:52:00,704 --> 00:52:01,747
Còn anh...
446
00:52:04,416 --> 00:52:05,626
hãy chăm sóc họ.
447
00:52:05,626 --> 00:52:06,793
Phải.
448
00:52:29,858 --> 00:52:34,446
Không! Tại sao anh ta được có họ?
449
00:52:34,446 --> 00:52:35,656
Không phải về anh ta.
450
00:52:36,490 --> 00:52:38,242
Mà quan trọng là cô ấy muốn gì,
451
00:52:39,076 --> 00:52:40,827
và điều gì tốt nhất cho con trai chúng ta.
452
00:52:44,873 --> 00:52:46,250
Cho họ qua.
453
00:52:48,669 --> 00:52:49,670
Không.
454
00:52:52,422 --> 00:52:53,632
Cho họ qua!
455
00:53:03,308 --> 00:53:04,393
Tránh ra!
456
00:53:05,811 --> 00:53:07,229
Cho họ qua!
457
00:53:39,720 --> 00:53:41,430
Charlie. Charlie.
458
00:53:46,852 --> 00:53:48,145
Daniela.
459
00:57:06,260 --> 00:57:07,553
Anh có quen tôi?
460
00:57:08,303 --> 00:57:09,304
Không...
461
00:57:11,890 --> 00:57:13,600
nhưng tôi đã tìm cô.
462
00:58:46,026 --> 00:58:48,028
Biên dịch: Ngan Tran