1 00:00:30,755 --> 00:00:31,630 Vâng. 2 00:00:32,588 --> 00:00:35,755 Ta đang ở trong căn nhà gỗ nơi tôi viết. 3 00:00:37,005 --> 00:00:39,880 Tôi đã ở nhà này 30 năm rồi. 4 00:00:39,963 --> 00:00:41,171 CÂU CHUYỆN KÌ DIỆU VỀ HENRY SUGAR. TÁC GIẢ: ROALD DAHL 5 00:00:41,255 --> 00:00:42,921 Trước khi bắt đầu, quan trọng là 6 00:00:43,005 --> 00:00:46,713 tôi muốn có mọi thứ mà tôi sẽ cần để sẵn xung quanh. 7 00:00:48,088 --> 00:00:52,213 Thuốc lá, tất nhiên rồi, một ít cà phê, sô cô la. 8 00:00:53,963 --> 00:00:57,880 Và phải luôn nhớ gọt nhọn bút chì trước khi bắt đầu. 9 00:00:59,921 --> 00:01:03,463 Tôi có sáu cây bút chì, rồi tôi lau sạch tấm bảng viết. 10 00:01:05,671 --> 00:01:07,088 Nhiều vụn tẩy chưa này. 11 00:01:08,838 --> 00:01:09,671 Đó. 12 00:01:11,963 --> 00:01:13,880 Rồi cuối cùng đã có thể bắt đầu. 13 00:01:17,130 --> 00:01:20,713 Thì… thường sẽ cần chỉnh sửa đôi chỗ. 14 00:01:23,463 --> 00:01:24,296 Rồi. 15 00:01:29,546 --> 00:01:30,380 Đó… 16 00:01:34,255 --> 00:01:38,046 Henry Sugar 41 tuổi, độc thân và giàu có. 17 00:01:38,671 --> 00:01:41,630 Hắn giàu vì cha hắn giàu sụ và ông cụ đã qua đời. 18 00:01:41,713 --> 00:01:45,796 Độc thân vì hắn quá ích kỷ, và sợ phải chia tiền với một người vợ. 19 00:01:45,880 --> 00:01:47,588 Hắn cao 1m81, 20 00:01:47,671 --> 00:01:50,296 nhưng còn xa mới bảnh như hắn nghĩ về mình. 21 00:01:50,380 --> 00:01:52,963 Hắn chăm chút rất tỉ mỉ tới quần áo. 22 00:01:53,046 --> 00:01:55,255 Bộ complê đặt may ở một tiệm may đắt đỏ, 23 00:01:55,338 --> 00:01:58,671 áo sơ mi cũng đặt may riêng, giày cũng đặt làm riêng. 24 00:01:58,755 --> 00:02:01,588 Cứ mười ngày lại có ông thợ cạo tỉa tóc cho hắn, 25 00:02:01,671 --> 00:02:04,463 đồng thời hắn tỉa móng luôn thể. 26 00:02:04,546 --> 00:02:06,088 Hắn đi một chiếc Ferrari 27 00:02:06,171 --> 00:02:08,671 có giá bằng cả một ngôi nhà ở nông thôn. 28 00:02:10,296 --> 00:02:11,588 Bạn hắn đều giàu có 29 00:02:11,671 --> 00:02:14,005 và hắn chưa từng động tay làm gì trong đời. 30 00:02:15,005 --> 00:02:19,505 Người như Henry, ta có thể thấy trôi giạt như rong biển khắp thế giới. 31 00:02:19,588 --> 00:02:23,296 Bọn họ không hẳn là người xấu, nhưng cũng chẳng phải người tốt. 32 00:02:24,463 --> 00:02:26,421 Họ chỉ là một thứ trang trí. 33 00:02:28,380 --> 00:02:30,630 Tất cả hội nhà giàu kiểu Henry, 34 00:02:30,713 --> 00:02:34,880 đều có một đặc thù chung: kẻ nào cũng thèm khát được giàu hơn nữa. 35 00:02:35,796 --> 00:02:38,630 Mười triệu chưa thể đủ. 20 triệu cũng không. 36 00:02:38,713 --> 00:02:41,588 Họ bị cái bệnh luôn khao khát thêm tiền 37 00:02:41,671 --> 00:02:45,255 và nỗi khiếp sợ một sáng thức dậy thấy tài khoản trống rỗng. 38 00:02:45,338 --> 00:02:48,588 Họ dùng đủ mọi cách để của cải sinh sôi. 39 00:02:48,671 --> 00:02:51,338 Kẻ thì mua cổ phiếu, theo dõi chúng lên xuống. 40 00:02:51,421 --> 00:02:56,338 Kẻ mua đất, tranh hay kim cương. Kẻ chơi cò quay, blackjack, đặt cược đua ngựa. 41 00:02:56,421 --> 00:02:58,421 Có kẻ đặt cược bất cứ thứ gì. 42 00:02:58,505 --> 00:03:02,546 Henry Sugar nằm trong số đó, và hắn không ngại ngần mấy trò gian lận. 43 00:03:03,505 --> 00:03:04,463 Có dịp cuối tuần hè, 44 00:03:04,546 --> 00:03:08,171 Henry lái xe từ London về nông thôn để nghỉ ở nhà ngài William W. 45 00:03:08,255 --> 00:03:10,588 Căn nhà rất tráng lệ. Cả vườn cũng vậy. 46 00:03:10,671 --> 00:03:14,171 Nhưng khi Henry đến nơi vào thứ Bảy, trời mưa như trút nước. 47 00:03:14,255 --> 00:03:17,755 Chủ nhà và khách khứa giết thời gian bằng vài trò chơi, 48 00:03:17,838 --> 00:03:21,713 trong khi Henry ủ rũ nhìn những giọt nước bắn tung tóe vào cửa sổ. 49 00:03:21,796 --> 00:03:25,046 Henry lững thững ra khỏi phòng khách đi vào tiền sảnh. 50 00:03:25,130 --> 00:03:29,380 Hắn lang thang vô định trong nhà. Rồi cuối cùng lạc vào thư viện. 51 00:03:32,255 --> 00:03:35,921 Cha ngài William vốn sưu tập sách và các tường trong phòng lớn này 52 00:03:36,005 --> 00:03:39,296 xếp đầy những cuốn sách cổ bọc da từ sàn lên tận trần. 53 00:03:39,380 --> 00:03:40,713 Henry chẳng bận tâm. 54 00:03:40,796 --> 00:03:44,171 Hắn chỉ đọc truyện trinh thám và kinh dị, mà ở đây chả có. 55 00:03:44,255 --> 00:03:45,338 Lúc định đi ra 56 00:03:45,421 --> 00:03:48,505 thì ánh mắt hắn dừng lại ở một quyển khá khác thường. 57 00:03:48,588 --> 00:03:50,463 Mỏng đến nỗi hắn đã chẳng thấy 58 00:03:50,546 --> 00:03:53,546 nếu gáy sách không nhô ra so với các cuốn kế bên. 59 00:03:53,630 --> 00:03:55,171 Hắn rút sách ra khỏi giá. 60 00:03:55,255 --> 00:03:56,296 Nó chẳng khác gì 61 00:03:56,380 --> 00:03:59,171 tập vở bìa cứng mà tụi học sinh vẫn dùng. 62 00:03:59,255 --> 00:04:01,838 Bìa sách màu xanh thẫm và không ghi gì cả. 63 00:04:01,921 --> 00:04:05,755 Trang đầu tiên là mấy chữ viết tay bằng mực đen rõ ràng như sau: 64 00:04:05,838 --> 00:04:06,963 BÁO CÁO VỀ IMDAD KHAN 65 00:04:07,046 --> 00:04:10,171 NGƯỜI ĐÀN ÔNG NHÌN KHÔNG CẦN MẮT BÁC SĨ Z.Z. CHATTERJEE 66 00:04:10,255 --> 00:04:12,421 Lạ thật. Kì quá. Cái gì đây? 67 00:04:13,296 --> 00:04:16,755 Hắn ngồi yên vị vào chiếc ghế bành và bắt đầu đọc từ đầu. 68 00:04:16,838 --> 00:04:20,713 Sau đây là những gì Henry đã đọc được từ cuốn tập nhỏ màu xanh. 69 00:04:24,963 --> 00:04:28,921 Tôi là Z.Z. Chatterjee. Trưởng khoa phẫu thuật Bệnh viện Đa khoa Calcutta. 70 00:04:29,005 --> 00:04:31,088 Vào sáng ngày 2 tháng 12 năm 1935, 71 00:04:31,171 --> 00:04:33,296 tôi đang uống trà ở phòng nghỉ bác sĩ. 72 00:04:33,380 --> 00:04:36,921 Ngoài tôi có ba bác sĩ khác. Marshall, Mitra và Macfarlane. 73 00:04:37,005 --> 00:04:38,505 Chợt có tiếng gõ cửa. 74 00:04:38,588 --> 00:04:39,755 "Vào đi," tôi nói. 75 00:04:41,463 --> 00:04:44,755 Xin lỗi. Tôi có thể nhờ các ông một việc không? 76 00:04:44,838 --> 00:04:46,505 "Đây là phòng riêng," tôi nói. 77 00:04:46,588 --> 00:04:48,755 Tôi biết. Thứ lỗi cho sự đường đột, 78 00:04:48,838 --> 00:04:51,796 nhưng tôi có điều vô cùng lý thú muốn các ông xem. 79 00:04:51,880 --> 00:04:54,213 Bọn tôi hơi khó chịu và không nói gì. 80 00:04:55,213 --> 00:04:59,380 Thưa các ông, tôi là người có thể nhìn mà không cần dùng mắt. 81 00:05:00,213 --> 00:05:01,671 Ông ta nhỏ thó, tầm 60, 82 00:05:01,755 --> 00:05:05,380 ria mép bạc trắng và mớ tóc đen rối bù phủ bên ngoài tai. 83 00:05:05,463 --> 00:05:08,296 Các ông có thể quấn băng đầu tôi 50 lớp, 84 00:05:08,380 --> 00:05:10,505 tôi vẫn đọc được sách cho các ông. 85 00:05:10,588 --> 00:05:14,171 Ông ta có vẻ rất nghiêm túc. Trí tò mò của tôi nổi lên. 86 00:05:14,255 --> 00:05:15,255 Mời ông vào. 87 00:05:22,171 --> 00:05:25,796 Được rồi. Bác sĩ Marshall đang giơ mấy ngón tay? 88 00:05:25,880 --> 00:05:27,296 - Bảy. - "Lần nữa," tôi nói. 89 00:05:27,380 --> 00:05:28,755 - Chín. - "Nữa," tôi nói. 90 00:05:28,838 --> 00:05:29,838 - Ba. - Lần nữa… 91 00:05:29,921 --> 00:05:31,296 - Vẫn là ba. - Lần nữa. 92 00:05:32,255 --> 00:05:33,171 Không có ngón nào. 93 00:05:35,463 --> 00:05:36,338 Mẹo gì vậy? 94 00:05:36,421 --> 00:05:40,338 Đâu phải mẹo. Là năng lực thật tôi có được sau nhiều năm khổ luyện. 95 00:05:40,421 --> 00:05:41,713 Khổ luyện thế nào? 96 00:05:41,796 --> 00:05:44,213 Xin thứ lỗi, đây là chuyện riêng của tôi. 97 00:05:45,130 --> 00:05:46,296 Bọn tôi giúp được gì? 98 00:05:46,380 --> 00:05:49,338 Tôi làm ở gánh hát lưu động, vừa tới Calcutta hôm nay. 99 00:05:49,421 --> 00:05:52,796 Tối nay bọn tôi sẽ diễn mở màn ở Rạp Hoàng Cung. 100 00:05:52,880 --> 00:05:54,380 Tên tôi trên chương trình là: 101 00:05:54,463 --> 00:05:56,713 Imdad Khan, Người Đàn Ông Nhìn Không Cần Mắt. 102 00:05:56,796 --> 00:05:58,755 Mỗi khi đoàn tới thành phố mới, 103 00:05:58,838 --> 00:06:00,255 tôi sẽ tới bệnh viện to nhất 104 00:06:00,338 --> 00:06:03,796 và nhờ các bác sĩ bịt mắt tôi lại thật kỹ lưỡng. 105 00:06:03,880 --> 00:06:06,130 Quan trọng là phải chính tay bác sĩ làm, 106 00:06:06,213 --> 00:06:08,213 nếu không, người ta sẽ nghĩ tôi bịp. 107 00:06:08,296 --> 00:06:11,046 Rồi tôi đi ra phố làm một trò thật nguy hiểm. 108 00:06:11,130 --> 00:06:12,338 Tôi nhìn mấy người kia. 109 00:06:12,421 --> 00:06:15,463 Mitra và Macfarlane phải quay lại với bệnh nhân. Đi đi. 110 00:06:15,546 --> 00:06:18,546 - Marshall nói… - Cũng được. Làm cho ra hồn nào. 111 00:06:18,630 --> 00:06:20,713 Đảm bảo tuyệt đối ông ta không thấy gì. 112 00:06:20,796 --> 00:06:23,213 Các ông tử tế quá. Xin cứ làm tùy ý. 113 00:06:23,296 --> 00:06:25,005 "Trước khi băng mắt," tôi nói, 114 00:06:25,088 --> 00:06:27,255 "hãy đổ vào hốc mắt thứ gì mềm mà đặc." 115 00:06:27,338 --> 00:06:29,505 - Bột nhão? - Hay. Tiệm bánh ở viện có. 116 00:06:29,588 --> 00:06:31,380 Tôi sẽ dán mí mắt ông ta lại. 117 00:06:31,463 --> 00:06:33,921 Tôi đưa Imdad qua hành lang dài tới phòng mổ. 118 00:06:34,005 --> 00:06:35,255 "Nằm đây," tôi nói. 119 00:06:35,338 --> 00:06:37,671 Tôi lấy một chai collodion từ trên tủ. 120 00:06:37,755 --> 00:06:39,921 Tôi sẽ dùng nó dán chặt mí mắt ông. 121 00:06:40,005 --> 00:06:41,296 Sau đó làm sao gỡ ra? 122 00:06:41,380 --> 00:06:44,838 Chỉ cần cẩn thận chấm ít cồn dưới mi mắt. Nó tan trong cồn. 123 00:06:44,921 --> 00:06:47,588 Ông cứ nhắm chặt mắt chờ nó khô lại. 124 00:06:47,671 --> 00:06:48,630 Sau hai phút. 125 00:06:48,713 --> 00:06:51,046 "Mở mắt ra," tôi nói. Ông ta không thể. 126 00:06:51,130 --> 00:06:55,005 Tôi lấy bột nhão từ bác sĩ Marshall đắp vào một bên mắt Imdad. 127 00:06:55,088 --> 00:06:56,338 Tôi trát đầy hốc mắt 128 00:06:56,421 --> 00:06:59,005 và để bột tràn cả ra vùng da xung quanh. 129 00:06:59,088 --> 00:07:00,796 Với mắt kia, tôi làm y hệt. 130 00:07:00,880 --> 00:07:02,588 Tôi ấn chặt mép ngoài xuống. 131 00:07:02,671 --> 00:07:04,171 "Khó chịu không?" tôi hỏi. 132 00:07:04,255 --> 00:07:05,421 Không sao. Cảm ơn. 133 00:07:05,505 --> 00:07:07,296 "Anh băng đi," tôi bảo Marshall. 134 00:07:07,380 --> 00:07:09,005 Ngón tay tôi dính quá. 135 00:07:09,088 --> 00:07:11,838 Rất sẵn sàng. Đặt cái này vào đây… 136 00:07:11,921 --> 00:07:15,338 Bác sĩ Marshall đặt cục bông dày lên mắt đắp bột của Imdad. 137 00:07:15,421 --> 00:07:16,380 Nó yên vị ngay. 138 00:07:16,463 --> 00:07:17,421 Mời ngồi dậy. 139 00:07:18,130 --> 00:07:21,421 Bác sĩ Marshall lấy cuộn băng khổ tám phân quấn mặt và đầu. 140 00:07:21,505 --> 00:07:23,838 Làm ơn chừa mũi ra để tôi còn thở. 141 00:07:23,921 --> 00:07:24,755 Dĩ nhiên rồi. 142 00:07:25,755 --> 00:07:28,505 Xin lỗi, hơi chật một tí nhé. 143 00:07:31,171 --> 00:07:32,171 Thế nào? 144 00:07:32,255 --> 00:07:33,255 "Tuyệt lắm," tôi đáp. 145 00:07:33,338 --> 00:07:35,713 Cứ như ông ta vừa mổ xẻ rất ghê gớm ở não. 146 00:07:35,796 --> 00:07:36,671 Ông thấy sao? 147 00:07:36,755 --> 00:07:37,838 Rất tốt. 148 00:07:37,921 --> 00:07:40,921 Tôi phải khen ngợi các ông vì đã làm thật chỉn chu. 149 00:07:41,005 --> 00:07:44,171 Imdad Khan xuống khỏi giường và đi thẳng ra cửa. 150 00:07:51,296 --> 00:07:54,463 Trời đất ơi! Thấy chứ? Ông ta đặt tay đúng núm cửa! 151 00:07:54,546 --> 00:07:55,963 Bác sĩ Marshall thôi cười. 152 00:07:56,546 --> 00:07:59,588 Imdad bước đi bình thường, nhanh nhẹn dọc hành lang. 153 00:07:59,671 --> 00:08:03,005 Bọn tôi theo sau cách năm mét. Cứ dị dị khi nhìn ông ta 154 00:08:03,088 --> 00:08:06,005 đầu quấn băng to đùng trắng toát đi thoải mái… 155 00:08:06,088 --> 00:08:07,171 "Thấy kìa!" tôi hét. 156 00:08:07,255 --> 00:08:09,880 "Ông ta thấy cái xe! Không thể tin nổi!" 157 00:08:09,963 --> 00:08:11,338 Bác sĩ Marshall không đáp. 158 00:08:11,421 --> 00:08:14,171 Mặt anh cứng đờ vì quá sốc không thể tin nổi. 159 00:08:14,255 --> 00:08:16,713 Imdad xuống cầu thang chẳng khó khăn gì. 160 00:08:16,796 --> 00:08:18,213 Còn chả cần bám lan can. 161 00:08:18,296 --> 00:08:21,171 Có vài người đang đi lên. Xem họ phản ứng kìa. 162 00:08:21,880 --> 00:08:25,755 Tới chân cầu thang, ông ta rẽ và đi thẳng ra cửa xuống phố. 163 00:08:25,838 --> 00:08:28,171 Bác sĩ Marshall và tôi theo sát. 164 00:08:28,255 --> 00:08:31,588 Bên dưới, một đám chừng 100 đứa trẻ con chân trần la hét 165 00:08:31,671 --> 00:08:33,171 lao ra chỗ vị khách đeo băng. 166 00:08:33,255 --> 00:08:35,505 Ông ta đưa hai tay lên cao quá đầu để chào. 167 00:08:35,588 --> 00:08:38,838 Ông ta bước tới cái xe đạp, leo lên rồi đạp hình số tám. 168 00:08:38,921 --> 00:08:41,713 Lũ trẻ chân trần đuổi theo, cười nói và reo hò. 169 00:08:41,796 --> 00:08:44,588 Ông ta phóng nhanh trên phố đông đúc 170 00:08:44,671 --> 00:08:47,921 đầy ô tô bấm còi ầm ĩ, chạy vút qua theo mọi hướng. 171 00:08:48,005 --> 00:08:49,630 Ông ta đạp xe điệu nghệ. 172 00:08:49,713 --> 00:08:51,713 Bọn tôi vẫn thấy ông ta một lúc. 173 00:08:51,796 --> 00:08:53,755 Rồi ông rẽ vào góc phố, biến mất. 174 00:08:53,838 --> 00:08:57,380 - "Không tin nổi," bác sĩ Marshall nói. - Không tin nổi. 175 00:08:57,463 --> 00:08:58,963 "Tôi cũng vậy," tôi nói. 176 00:08:59,046 --> 00:09:01,255 Ta vừa chứng kiến điều kỳ diệu. 177 00:09:01,338 --> 00:09:03,880 Suốt cả ngày hôm ấy, tôi bận chăm bệnh nhân. 178 00:09:03,963 --> 00:09:06,546 Đến tối, tôi về căn hộ để thay đồ. 179 00:09:06,630 --> 00:09:08,005 Tôi tắm nước mát thật lâu. 180 00:09:08,088 --> 00:09:11,505 Tôi quấn độc cái khăn quanh hông rồi ngồi hiên uống whisky soda. 181 00:09:11,588 --> 00:09:14,505 Bảy giờ kém mười, tôi tới Rạp Hoàng Cung. 182 00:09:14,588 --> 00:09:16,005 Suất diễn dài hai tiếng. 183 00:09:16,088 --> 00:09:19,463 Chẳng ngờ tôi thích nó. Tung hứng, điều khiển rắn, nuốt lửa, 184 00:09:19,546 --> 00:09:22,671 nuốt kiếm, nhét trường kiếm qua họng xuống dạ dày. 185 00:09:22,755 --> 00:09:24,463 Cuối cùng, với hồi kèn lệnh lớn, 186 00:09:24,546 --> 00:09:27,005 ông bạn Imdad Khan ra sân khấu trổ tài. 187 00:09:27,088 --> 00:09:30,046 Vài khán giả được mời lên sân khấu để bịt mắt ông 188 00:09:30,130 --> 00:09:32,255 rồi ông ném dao quanh người một cậu bé 189 00:09:32,338 --> 00:09:34,546 và lấy súng lục bắn cái hộp bay khỏi đầu. 190 00:09:34,630 --> 00:09:38,463 Cuối cùng, người ta úp một thùng kim loại lên cái đầu quấn băng. 191 00:09:38,546 --> 00:09:42,296 Cậu bé đặt kim lên một tay Imdad và cuộn chỉ lên tay kia. 192 00:09:42,380 --> 00:09:44,713 Họ đặt chiếc kính lúp lớn trước mặt ông 193 00:09:44,796 --> 00:09:46,380 và với động tác chính xác, 194 00:09:46,463 --> 00:09:49,463 ông nhẹ nhàng xâu chỉ vào lỗ kim. 195 00:09:54,213 --> 00:09:55,213 Tôi sửng sốt. 196 00:09:57,588 --> 00:10:00,130 Sau sân khấu, tôi thấy Imdad ngồi yên trên ghế 197 00:10:00,213 --> 00:10:01,630 trong khi gỡ đồ nghề. 198 00:10:01,713 --> 00:10:03,421 Ngài tò mò hả, bác sĩ? 199 00:10:03,505 --> 00:10:04,671 "Rất tò mò," tôi đáp. 200 00:10:04,755 --> 00:10:08,588 Một lần nữa, tôi lại kinh ngạc với búi lông đen ló ra từ tai ông ta. 201 00:10:08,671 --> 00:10:10,921 Tôi chưa từng thấy ai khác có nó. 202 00:10:11,005 --> 00:10:13,463 Tôi ra đề nghị: Tôi không phải nhà văn. 203 00:10:13,546 --> 00:10:15,880 Nhưng nếu ông kể cách luyện năng lực 204 00:10:15,963 --> 00:10:18,838 nhìn không cần mắt này, tôi sẽ ghi chép trung thực. 205 00:10:18,921 --> 00:10:21,838 Câu chuyện có thể được lên Tập san Y khoa Anh Quốc 206 00:10:21,921 --> 00:10:23,130 hay một tạp chí có tiếng. 207 00:10:23,213 --> 00:10:25,380 Vậy sẽ giúp ông nổi tiếng hơn chứ? 208 00:10:25,463 --> 00:10:27,421 - Sẽ rất có ích. - Tuyệt quá. 209 00:10:27,505 --> 00:10:30,338 Tôi biết tốc ký để ghi lại bệnh sử. 210 00:10:30,421 --> 00:10:33,505 Tôi cho là mình đã ghi lại trọn vẹn từng lời của Imdad. 211 00:10:33,588 --> 00:10:35,755 Mời quý vị đọc những gì ông ta kể. 212 00:10:37,046 --> 00:10:39,588 MỌI ĐIỀU TỐI ĐÓ IMDAD KHAN ĐÃ KỂ CHO TÔI 213 00:10:39,671 --> 00:10:40,546 (ĐÚNG TỪNG LỜI) 214 00:10:42,713 --> 00:10:45,796 Tôi sinh ra ở bang Kashmir vào năm 1873. 215 00:10:45,880 --> 00:10:48,921 Cha tôi làm nghề soát vé ở công ty xe lửa quốc gia. 216 00:10:49,005 --> 00:10:52,296 Một hôm, có nhà ảo thuật tới trường bọn tôi biểu diễn. 217 00:10:52,380 --> 00:10:53,838 Tôi bị ấn tượng mạnh. 218 00:10:53,921 --> 00:10:55,838 Hai tuần sau, tôi cầm tiền tiết kiệm 219 00:10:55,921 --> 00:10:58,380 bỏ nhà để theo một gánh hát lưu động. 220 00:10:58,463 --> 00:11:01,713 Đó là năm 1886. Hồi ấy tôi 13 tuổi. 221 00:11:01,796 --> 00:11:02,796 Trong ba năm, 222 00:11:02,880 --> 00:11:05,505 tôi theo đoàn này đi khắp vùng Punjab. 223 00:11:05,588 --> 00:11:08,130 Đến cuối hành trình, tôi thành sao sáng ở đoàn. 224 00:11:08,213 --> 00:11:10,671 Suốt thời gian đó, tôi vẫn để dành tiền, 225 00:11:10,755 --> 00:11:14,546 và cuối cùng được hơn 3.000 rupee. 226 00:11:14,630 --> 00:11:17,630 Lúc này, tôi nghe về một đại sư yoga nổi tiếng 227 00:11:17,713 --> 00:11:19,963 có năng lực hiếm có là khinh thân. 228 00:11:20,046 --> 00:11:21,671 Người ta kể khi ông cầu nguyện, 229 00:11:21,755 --> 00:11:25,213 cả người ông lơ lửng trên không, cách mặt đất nửa mét. 230 00:11:25,296 --> 00:11:27,255 Tin đó tác động mạnh tới tôi. 231 00:11:28,380 --> 00:11:29,213 Ria? 232 00:11:31,671 --> 00:11:33,005 Tôi bỏ gánh hát 233 00:11:33,088 --> 00:11:36,380 và lên đường tới thị trấn nhỏ bên bờ sông Ganges, 234 00:11:36,463 --> 00:11:38,380 nghe đồn là nơi vị đại sư sống. 235 00:11:38,463 --> 00:11:40,838 Một hôm, tôi nghe có lữ khách nhắc về vị ẩn sĩ 236 00:11:40,921 --> 00:11:44,588 ông đã gặp ở cách đó không xa, trong rừng sâu, chỉ có một mình. 237 00:11:44,671 --> 00:11:45,963 Với tôi thế là đủ. 238 00:11:46,046 --> 00:11:48,171 Tôi phi ra ngoài thuê cỗ xe ngựa. 239 00:11:49,088 --> 00:11:50,713 Khi tôi mặc cả với anh đánh xe, 240 00:11:50,796 --> 00:11:53,296 một cậu xuất hiện, nói đang đi về hướng đó, 241 00:11:53,380 --> 00:11:56,296 rồi đề nghị bọn tôi cùng đi và chia tiền. 242 00:11:56,380 --> 00:11:59,171 Chà, thật may mắn làm sao! 243 00:11:59,255 --> 00:12:00,546 Nói chuyện với bạn đường, 244 00:12:00,630 --> 00:12:03,630 tôi được biết anh ta là đồ đệ của đại sư kia, 245 00:12:03,713 --> 00:12:06,546 và lúc này đang trên đường tới thăm thầy. 246 00:12:06,630 --> 00:12:07,463 Tôi buột miệng, 247 00:12:07,546 --> 00:12:10,421 "Tôi đang tìm ông ấy! Xin cho tôi gặp với nhé?" 248 00:12:10,505 --> 00:12:13,296 Người bạn đường nhìn tôi hồi lâu. 249 00:12:13,380 --> 00:12:15,463 "Không thể được," anh ta nói. 250 00:12:15,546 --> 00:12:18,755 Từ lúc đó, anh ta không trả lời câu hỏi nào của tôi. 251 00:12:18,838 --> 00:12:21,421 Tuy nhiên, tôi đã biết một chi tiết nhỏ: 252 00:12:21,505 --> 00:12:24,630 thời điểm trong ngày mà vị đại sư bắt đầu thiền. 253 00:12:24,713 --> 00:12:28,963 Người bạn đường ra dấu dừng xe, xuống xe rồi đi mất. 254 00:12:29,046 --> 00:12:31,630 Tôi giả vờ đi tiếp. Nhưng khi tới chỗ ngoặt, 255 00:12:31,713 --> 00:12:33,880 tôi nhảy xuống rồi lén lút quay lại. 256 00:12:33,963 --> 00:12:36,755 Anh ta đã biến mất vào rừng sâu. 257 00:12:36,838 --> 00:12:38,755 Tôi nghe tiếng xào xạc từ bụi cây. 258 00:12:38,838 --> 00:12:41,130 "Không phải anh ta," tôi nghĩ, "thì là hổ, 259 00:12:41,213 --> 00:12:43,755 và nó sẽ vồ mình, tát mình 260 00:12:43,838 --> 00:12:46,588 và xé xác thành từng miếng thịt tươi để ăn." 261 00:12:47,963 --> 00:12:48,838 Đó là anh ta. 262 00:12:51,130 --> 00:12:54,588 Không hề có dấu vết đường mòn để mà đi. 263 00:12:54,671 --> 00:12:56,963 Anh ta lách mình qua những thân tre cao vút 264 00:12:57,046 --> 00:12:58,796 và đủ loại cây cối dày đặc. 265 00:12:58,880 --> 00:13:02,838 Tôi lẳng lặng bám theo anh ta, giữ khoảng cách ít nhất 100 mét. 266 00:13:02,921 --> 00:13:05,921 Cứ khi nào mất dấu anh ta, mà tôi mất dấu suốt, 267 00:13:06,005 --> 00:13:08,463 tôi cứ đi theo tiếng bước chân. 268 00:13:08,546 --> 00:13:11,755 Trò bám đuôi căng thẳng này kéo dài chừng nửa tiếng. 269 00:13:11,838 --> 00:13:14,671 Rồi đột nhiên, tôi không nghe thấy tiếng anh ta nữa. 270 00:13:14,755 --> 00:13:16,630 Tôi dừng lại lắng nghe. 271 00:13:16,713 --> 00:13:18,588 Lập tức, qua màn cây rậm rạp, 272 00:13:18,671 --> 00:13:21,171 tôi thấy một khu đất trống và hai căn lều. 273 00:13:21,255 --> 00:13:22,463 Tim tôi đập thình thịch. 274 00:13:22,546 --> 00:13:24,838 Có một hồ chứa nước cạnh căn lều gần nhất, 275 00:13:24,921 --> 00:13:26,921 cạnh là thảm cầu nguyện, bên trên 276 00:13:27,005 --> 00:13:31,213 là cây bao báp lớn rất đẹp với những tán lá dày. 277 00:13:31,296 --> 00:13:33,588 Tôi chờ giữa cái nắng trưa gay gắt. 278 00:13:33,671 --> 00:13:36,505 Tôi chờ qua cái nóng đổ mồ hôi buổi chiều. 279 00:13:36,588 --> 00:13:37,963 Lúc gần 5:00, 280 00:13:38,046 --> 00:13:41,421 tôi nhẹ nhàng leo lên cây, nấp giữa những tán lá. 281 00:13:41,505 --> 00:13:43,630 Rồi vị đại sư yoga từ lều đi ra, 282 00:13:43,713 --> 00:13:45,546 ngồi khoanh chân trên thảm. 283 00:13:45,630 --> 00:13:48,213 Từng cử động của ông đều khoan thai, nhẹ nhàng. 284 00:13:48,296 --> 00:13:50,796 Ông đặt lòng bàn tay úp xuống đầu gối 285 00:13:50,880 --> 00:13:53,046 rồi hít một hơi dài qua cánh mũi, 286 00:13:53,130 --> 00:13:56,880 và tôi đã thấy ánh sáng tươi tắn tan ra quanh ông. 287 00:13:56,963 --> 00:14:00,296 Suốt 14 phút, ông ngồi nguyên tư thế đó. 288 00:14:00,380 --> 00:14:04,005 Và rồi, khi tiếp tục quan sát, tôi chắc chắn thấy 289 00:14:04,088 --> 00:14:06,171 người ông từ từ nâng khỏi mặt đất. 290 00:14:07,671 --> 00:14:11,338 Ba mươi phân. 40 phân. 45 phân. 50 phân. 291 00:14:12,088 --> 00:14:14,171 Cách thảm cầu nguyện 60 phân. 292 00:14:14,255 --> 00:14:15,963 Ngồi trên cây, tôi tự nhủ, 293 00:14:16,046 --> 00:14:19,130 "Trước mắt mày là người ngồi trên không trung." 294 00:14:20,463 --> 00:14:24,421 Theo đồng hồ của tôi, ông ấy đã lơ lửng trong suốt 46 phút. 295 00:14:24,505 --> 00:14:26,713 Và rồi ông từ từ hạ dần xuống đất, 296 00:14:26,796 --> 00:14:29,338 cho tới khi ngồi lại trên thảm như cũ. 297 00:14:29,421 --> 00:14:31,921 Tôi trèo từ trên cây xuống và chạy thẳng tới. 298 00:14:32,005 --> 00:14:34,296 Vị đại sư yoga đang rửa tay chân. 299 00:14:34,380 --> 00:14:36,588 "Cậu đã ở đây bao lâu rồi?" Ông hỏi. 300 00:14:36,671 --> 00:14:39,213 Đột nhiên, ông cầm viên gạch ném tôi mạnh đến độ 301 00:14:39,296 --> 00:14:41,796 nó trúng chân tôi dưới đầu gối và vỡ đôi. 302 00:14:41,880 --> 00:14:44,005 Giờ vẫn còn sẹo. Để tôi cho ngài xem. 303 00:14:46,921 --> 00:14:48,713 Thực ra cũng là may mắn. 304 00:14:48,796 --> 00:14:51,796 Lẽ ra một đại sư yoga đâu được nổi cáu và ném gạch. 305 00:14:51,880 --> 00:14:56,255 Ông già cảm thấy xấu hổ, hối hận và thất vọng sâu sắc về bản thân. 306 00:14:56,338 --> 00:14:59,630 Ông giải thích là mặc dù không thể nhận tôi làm đệ tử, 307 00:14:59,713 --> 00:15:02,546 nhưng ông sẽ hướng dẫn tôi vài điều 308 00:15:02,630 --> 00:15:04,713 để bù đắp vì đã tấn công tôi, 309 00:15:04,796 --> 00:15:07,130 mà thực ra tôi đáng bị thế. 310 00:15:07,213 --> 00:15:09,046 Hồi đó là năm 1890. 311 00:15:09,130 --> 00:15:11,046 Tôi gần 17 tuổi. 312 00:15:13,005 --> 00:15:15,255 Vậy, vị đại sư đã hướng dẫn điều gì? 313 00:15:15,338 --> 00:15:16,880 Nó đây. 314 00:15:16,963 --> 00:15:18,463 Tâm trí là thứ phân tán. 315 00:15:18,546 --> 00:15:21,546 Nó bận rộn với hàng ngàn thứ khác nhau cùng một lúc. 316 00:15:21,630 --> 00:15:24,255 Thứ con thấy ở quanh, thứ con nghe và ngửi. 317 00:15:24,338 --> 00:15:27,213 Thứ con suy nghĩ tới. Thứ con cố không nghĩ tới. 318 00:15:27,296 --> 00:15:29,255 Con phải học cách tập trung tới độ 319 00:15:29,338 --> 00:15:32,921 có thể hình dung ra một vật, một vật duy nhất, không gì khác. 320 00:15:33,005 --> 00:15:35,963 Nếu luyện tập chăm chỉ, con có thể tập trung ý thức 321 00:15:36,046 --> 00:15:37,463 vào một vật con chọn 322 00:15:37,546 --> 00:15:39,463 trong khoảng ba phút rưỡi. 323 00:15:39,546 --> 00:15:42,630 Sẽ mất 20 năm tập luyện chăm chỉ hàng ngày. 324 00:15:42,713 --> 00:15:44,296 "Hai mươi năm!" Tôi kêu lên. 325 00:15:44,380 --> 00:15:46,088 Hai mươi năm. Có thể lâu hơn. 326 00:15:46,171 --> 00:15:48,880 Thường thấy nhất là 20 năm, nếu con làm được. 327 00:15:48,963 --> 00:15:50,546 Lúc đó con già mất rồi! 328 00:15:50,630 --> 00:15:53,421 Thời gian có khác. Người mười năm, người 30. 329 00:15:53,505 --> 00:15:56,338 Cực hiếm gặp thì có người đặc biệt 330 00:15:56,421 --> 00:15:59,255 chỉ mất một, hai năm là luyện được năng lực đó, 331 00:15:59,338 --> 00:16:01,255 mà tỉ người mới có một. Đừng mong. 332 00:16:01,338 --> 00:16:03,630 Tập trung tâm trí khó đến thế sao… 333 00:16:03,713 --> 00:16:08,171 Gần như không thể. Cứ thử mà xem. Hãy nhắm mắt và nghĩ về thứ gì đó. 334 00:16:08,255 --> 00:16:11,296 Chỉ nghĩ đến một thứ. Hình dung ra nó ngay trước mặt. 335 00:16:11,380 --> 00:16:13,463 Trong vài giây, tâm trí sẽ vẩn vơ. 336 00:16:13,546 --> 00:16:16,546 Các ý nghĩ khác lẻn vào. Việc đó cực kỳ khó. 337 00:16:16,630 --> 00:16:18,630 Đó là lời đại sư yoga khôn ngoan. 338 00:16:20,713 --> 00:16:23,505 Và tôi bắt đầu tập luyện. 339 00:16:24,088 --> 00:16:25,463 Mỗi tối, tôi ngồi lại, 340 00:16:25,546 --> 00:16:28,921 nhắm mắt, hình dung ra người mà tôi yêu thương nhất trên đời, 341 00:16:29,005 --> 00:16:32,338 đó là anh trai tôi đã mất năm mười tuổi vì một bệnh máu. 342 00:16:32,421 --> 00:16:36,213 Tôi tập trung vào khuôn mặt anh, và ngay khi tâm trí tôi vẩn vơ, 343 00:16:36,296 --> 00:16:39,171 tôi dừng tập và nghỉ vài phút, 344 00:16:39,255 --> 00:16:40,463 rồi lại tập lại. 345 00:16:40,546 --> 00:16:42,296 Sau năm năm tập hàng ngày, 346 00:16:42,380 --> 00:16:45,213 tôi đã có thể tập trung hoàn toàn vào khuôn mặt anh tôi 347 00:16:45,296 --> 00:16:46,755 trong một phút rưỡi. 348 00:16:46,838 --> 00:16:48,171 Tôi đã có tiến bộ. 349 00:16:51,796 --> 00:16:52,630 Trong lúc đó, 350 00:16:52,713 --> 00:16:55,838 tôi kiếm được kha khá tiền nhờ biểu diễn ảo thuật. 351 00:16:55,921 --> 00:16:58,046 Bẩm sinh tôi đã có đôi tay khéo léo, 352 00:16:58,130 --> 00:17:00,713 nhưng tôi vẫn cứ tiếp tục luyện tập. 353 00:17:00,796 --> 00:17:04,588 Mỗi tối, dù ở đâu, tôi vẫn kiếm một chỗ yên tĩnh để ngồi, 354 00:17:04,671 --> 00:17:07,338 và tập trung tâm trí vào khuôn mặt anh mình. 355 00:17:07,421 --> 00:17:10,588 Đôi khi, tôi thắp nến lên và chăm chú nhìn ngọn lửa. 356 00:17:10,671 --> 00:17:14,046 Chắc ông cũng biết, ngọn lửa nến có ba phần tách biệt: 357 00:17:14,130 --> 00:17:16,546 màu vàng trên cùng, màu hoa cà ở dưới thấp 358 00:17:16,630 --> 00:17:17,880 và màu đen ở trong. 359 00:17:17,963 --> 00:17:20,838 Tôi đặt cây nến cách mặt chừng 40 phân, 360 00:17:20,921 --> 00:17:22,463 hoàn toàn ngang tầm mắt, 361 00:17:22,546 --> 00:17:25,713 để tôi không phải điều chỉnh dù chỉ một li các cơ mắt 362 00:17:25,796 --> 00:17:26,921 vì phải nhìn lên xuống. 363 00:17:27,005 --> 00:17:31,046 Tôi chăm chú nhìn phần đen ở giữa tới khi mọi thứ quanh tôi biến mất. 364 00:17:31,130 --> 00:17:32,463 Rồi tôi nhắm mắt, 365 00:17:32,546 --> 00:17:35,005 bắt đầu tập trung vào khuôn mặt anh mình. 366 00:17:35,921 --> 00:17:40,755 Đến năm 1907, năm 34 tuổi, tôi đã có thể tập trung ba phút 367 00:17:40,838 --> 00:17:43,130 mà đầu óc không hề nghĩ vẩn vơ gì. 368 00:17:43,213 --> 00:17:46,463 Đó cũng là lúc tôi nhận ra mình đã le lói khả năng, 369 00:17:46,546 --> 00:17:48,296 chỉ là chút cảm giác lạ lùng, 370 00:17:48,380 --> 00:17:51,380 khi tôi nhắm mắt và nhìn xoáy vào thứ gì đó, 371 00:17:51,463 --> 00:17:52,755 tập trung cao độ, 372 00:17:52,838 --> 00:17:55,546 tôi có thể thấy đường viền của vật thể đó. 373 00:17:55,630 --> 00:17:57,588 Tôi nghĩ về lời của đại sư yoga: 374 00:17:57,671 --> 00:18:01,255 "Một số vị thánh hiền được biết đến về khả năng tập trung cao độ 375 00:18:01,338 --> 00:18:04,005 đến nỗi có thể nhìn không cần dùng mắt." 376 00:18:04,088 --> 00:18:08,421 Mỗi đêm sau khi tập luyện với ngọn nến, 377 00:18:08,505 --> 00:18:11,338 tôi uống một cốc cà phê rồi tự bịt mắt 378 00:18:11,421 --> 00:18:13,880 và ngồi vào ghế, cố gắng nhìn không cần mắt. 379 00:18:13,963 --> 00:18:16,130 Tôi bắt đầu với một bộ bài. 380 00:18:16,213 --> 00:18:18,338 Tôi xem xét mặt sau và đoán lá bài. 381 00:18:18,421 --> 00:18:20,588 Lập tức, tôi đã có 60% thành công. 382 00:18:20,671 --> 00:18:22,838 Sau đó, tôi mua bản đồ và hải đồ 383 00:18:22,921 --> 00:18:24,630 dán quanh phòng mình. 384 00:18:24,713 --> 00:18:29,088 Tôi tập trung hàng giờ bịt mắt nhìn chúng, cố đọc các dòng chữ nhỏ xíu. 385 00:18:29,171 --> 00:18:33,296 Tám năm tiếp theo, hàng đêm, tôi đều tập luyện như vậy. 386 00:18:33,380 --> 00:18:36,005 Đến năm 1915, tôi đã có thể đọc cả cuốn sách 387 00:18:36,088 --> 00:18:37,963 từ đầu tới cuối mà vẫn bịt mắt. 388 00:18:38,046 --> 00:18:39,296 Tôi thành công rồi! 389 00:18:39,380 --> 00:18:41,296 Cuối cùng, tôi đã có năng lực này. 390 00:18:42,838 --> 00:18:45,546 Thế là nó thành toàn bộ màn ảo thuật của tôi. 391 00:18:45,630 --> 00:18:48,796 Khán giả thích lắm, nhưng chẳng ai tin là thật. Vẫn chưa. 392 00:18:48,880 --> 00:18:52,338 Kể cả bác sĩ như ông, đã bịt mắt tôi theo cách nhà nghề nhất, 393 00:18:52,421 --> 00:18:55,380 vẫn không chịu tin có người nhìn mà không cần mắt. 394 00:18:55,463 --> 00:18:58,713 Họ quên rằng có các cách khác để gửi hình ảnh tới não. 395 00:18:58,796 --> 00:19:00,213 Imdad Khan im lặng. 396 00:19:00,296 --> 00:19:01,213 Ông đã mệt rồi. 397 00:19:01,296 --> 00:19:02,671 "Các cách gì?" Tôi hỏi. 398 00:19:04,755 --> 00:19:06,338 Thực sự tôi không biết. 399 00:19:08,088 --> 00:19:10,963 Một phần khác trên cơ thể đã làm công việc nhìn. 400 00:19:11,046 --> 00:19:11,963 Phần nào? 401 00:19:22,130 --> 00:19:23,671 Đêm đó tôi không ngủ. 402 00:19:23,755 --> 00:19:26,838 Người này có thể khiến các nhà khoa học bổ chửng. 403 00:19:26,921 --> 00:19:28,880 Ông ấy là con người quý giá nhất. 404 00:19:28,963 --> 00:19:32,630 Tôi phải tìm ra bằng cách nào về sinh học, hóa học, phép thần, 405 00:19:32,713 --> 00:19:35,380 hình ảnh có thể truyền tới não không cần mắt. 406 00:19:35,463 --> 00:19:38,838 Người mù sẽ nhìn được. Người điếc sẽ nghe được. Gì nữa? 407 00:19:38,921 --> 00:19:41,546 "Không thể bỏ qua người tài thế này," tôi nghĩ. 408 00:19:41,630 --> 00:19:45,338 Tôi bắt đầu ghi lại thật tỉ mỉ mọi thứ Imdad đã kể vào tối đó. 409 00:19:45,421 --> 00:19:47,421 Tôi viết suốt năm tiếng liền. 410 00:19:50,130 --> 00:19:53,588 Đến tám giờ sáng hôm sau, tôi đã xong phần quan trọng nhất: 411 00:19:53,671 --> 00:19:55,046 các trang quý vị vừa đọc. 412 00:19:55,130 --> 00:19:57,963 Đến giờ uống trà, tôi mới gặp bác sĩ Marshall. 413 00:19:58,046 --> 00:20:00,296 Tôi cố kể hết sức trong chút thời gian ấy. 414 00:20:00,380 --> 00:20:02,921 "Tối tới rạp hát," tôi nói. Không thể mất ông ấy. 415 00:20:03,005 --> 00:20:04,296 Tôi sẽ đi với anh. 416 00:20:04,380 --> 00:20:06,880 Lúc 6:45, bọn tôi lái xe tới rạp Hoàng Cung. 417 00:20:06,963 --> 00:20:09,463 Tôi đỗ xe và bước tới nhà hát. 418 00:20:09,546 --> 00:20:11,255 "Có chuyện rồi," tôi nói. 419 00:20:11,338 --> 00:20:13,630 Không có bóng người, còn cửa thì đóng. 420 00:20:13,713 --> 00:20:17,671 Áp phích của chương trình vẫn còn, nhưng ai đó đã viết đè lên… 421 00:20:17,755 --> 00:20:19,838 "Buổi diễn tối nay đã hủy." 422 00:20:20,880 --> 00:20:24,213 Tôi hỏi ông già gác cổng cạnh cửa đóng kín: "Sao vậy?" 423 00:20:24,296 --> 00:20:25,588 Có người chết. 424 00:20:25,671 --> 00:20:26,505 "Ai?" 425 00:20:26,588 --> 00:20:27,963 Dù là tôi đã biết rồi. 426 00:20:28,046 --> 00:20:29,921 Người nhìn không cần mắt. 427 00:20:30,671 --> 00:20:32,213 "Làm sao?" Tôi kêu lên. 428 00:20:32,296 --> 00:20:34,255 Ông ta đi ngủ rồi không dậy nữa. 429 00:20:35,213 --> 00:20:36,380 Vẫn có chuyện đó mà. 430 00:20:39,755 --> 00:20:41,421 Bọn tôi chầm chậm quay lại xe. 431 00:20:46,130 --> 00:20:48,505 Ngợp trong tôi là cảm giác buồn và tức giận. 432 00:20:48,588 --> 00:20:50,588 Lẽ ra phải để mắt tới ông ấy. 433 00:20:50,671 --> 00:20:52,505 Nhường giường, chăm sóc ông ấy. 434 00:20:52,588 --> 00:20:54,005 Imdad đã làm điều kì diệu. 435 00:20:54,088 --> 00:20:58,338 Ông đã giao tiếp với các thế lực huyền bí vượt tầm của người thường. 436 00:20:58,421 --> 00:21:00,088 Giờ ông đã chết. 437 00:21:00,171 --> 00:21:01,838 "Thế là hết," Marshall nói. 438 00:21:02,630 --> 00:21:03,546 Thế là hết. 439 00:21:04,505 --> 00:21:05,505 "Phải," tôi nói. 440 00:21:06,838 --> 00:21:07,755 "Thế là hết." 441 00:21:12,630 --> 00:21:15,088 Đây là báo cáo chi tiết và trung thực về 442 00:21:15,171 --> 00:21:17,296 toàn bộ hai lần gặp Imdad Khan. 443 00:21:20,421 --> 00:21:21,630 Ái chà. 444 00:21:22,713 --> 00:21:24,796 Cái này mới thật thú vị. 445 00:21:26,171 --> 00:21:28,338 Đây là thông tin tuyệt vời. 446 00:21:29,921 --> 00:21:31,338 Nó sẽ giúp mình đổi đời. 447 00:21:51,130 --> 00:21:53,546 Thông tin mà Henry nhắc đến 448 00:21:53,630 --> 00:21:57,338 là Imdad Khan đã tự luyện đọc giá trị quân bài 449 00:21:57,421 --> 00:21:58,838 từ mặt sau, 450 00:21:58,921 --> 00:22:01,546 và vốn là kẻ cờ gian bạc lận, 451 00:22:01,630 --> 00:22:05,088 Henry nhận ra ngay hắn có thể trở nên giàu sụ. 452 00:22:05,171 --> 00:22:07,505 Hắn xuống lầu tới phòng phục vụ 453 00:22:07,588 --> 00:22:10,213 yêu cầu lấy một cây nến, chân nến và thước. 454 00:22:10,296 --> 00:22:12,046 Hắn về phòng, khóa cửa lại, 455 00:22:12,130 --> 00:22:14,046 kéo rèm và tắt đèn. 456 00:22:14,130 --> 00:22:16,630 Đặt cây nến lên bàn trang điểm. Kéo ghế lại. 457 00:22:16,713 --> 00:22:20,088 Hắn rất hài lòng khi thấy bấc nến đang ở ngang tầm mắt. 458 00:22:20,171 --> 00:22:24,005 Hắn dùng thước đo 40 phân từ mặt đến cây nến, 459 00:22:24,088 --> 00:22:25,546 như trong cuốn vở viết. 460 00:22:25,630 --> 00:22:29,130 Imdad Khan hình dung ra khuôn mặt ông ta yêu thương nhất, 461 00:22:29,213 --> 00:22:31,671 tức là người anh trai đã qua đời. 462 00:22:31,755 --> 00:22:33,463 Henry chẳng có anh em. 463 00:22:34,046 --> 00:22:36,963 Hắn quyết định sẽ hình dung ra chính mặt mình. 464 00:22:43,755 --> 00:22:46,880 Khi Henry chăm chú nhìn vào vùng đen ở giữa ngọn lửa, 465 00:22:46,963 --> 00:22:48,588 một điều kì lạ đã xảy ra. 466 00:22:48,671 --> 00:22:51,796 Tâm trí hắn hoàn toàn trống rỗng, não không còn phân tán 467 00:22:51,880 --> 00:22:55,088 và lập tức hắn thấy toàn bộ cơ thể được bao trùm, 468 00:22:55,171 --> 00:22:56,005 vừa vặn ấm áp, 469 00:22:56,088 --> 00:22:58,713 giữa cái vùng đen tuyệt đối hư vô ấy. 470 00:22:59,296 --> 00:23:01,505 Thật ra, cái đó chỉ kéo dài 15 giây. 471 00:23:01,588 --> 00:23:03,796 Từ đó, dù đi đâu, làm gì, 472 00:23:03,880 --> 00:23:07,296 hắn quyết tâm tập luyện với cây nến năm lần mỗi ngày. 473 00:23:07,380 --> 00:23:11,046 Lần đầu trong đời, hắn lao mình vào việc gì đó thật hứng khởi, 474 00:23:11,130 --> 00:23:14,088 và hắn tiến bộ trông thấy. 475 00:23:14,171 --> 00:23:15,171 Sau sáu tháng, 476 00:23:15,255 --> 00:23:18,630 hắn có thể tập trung tuyệt đối vào mặt mình trong ba phút 477 00:23:18,713 --> 00:23:21,546 mà không bị tạp niệm nào xen ngang. 478 00:23:21,630 --> 00:23:23,171 "Chính là ta," Henry nghĩ. 479 00:23:23,255 --> 00:23:25,380 "Ta là một trong cả tỉ người có thể 480 00:23:25,463 --> 00:23:27,796 đạt quyền năng yoga với tốc độ phi phàm!" 481 00:23:28,380 --> 00:23:32,171 Đến cuối năm đầu tiên, hắn đã vượt mốc năm phút rưỡi. 482 00:23:32,255 --> 00:23:33,380 Đến lúc rồi. 483 00:23:36,921 --> 00:23:37,838 16 THÁNG 9 NĂM 1959 484 00:23:37,921 --> 00:23:40,046 Phòng khách nhà Henry ở London. Nửa đêm. 485 00:23:40,130 --> 00:23:42,088 Hắn run lên vì phần khích khi lần đầu 486 00:23:42,171 --> 00:23:44,296 hắn đặt úp bộ bài trước mặt 487 00:23:44,380 --> 00:23:46,046 và tập trung vào lá trên cùng. 488 00:23:46,130 --> 00:23:49,838 Ban đầu hắn chỉ thấy hoa văn sọc mảnh màu đỏ trên mặt sau, 489 00:23:49,921 --> 00:23:52,755 có lẽ là hoa văn phổ biến nhất của các bộ bài. 490 00:23:52,838 --> 00:23:56,380 Giờ hắn chuyển sự tập trung vào mặt kia của lá bài. 491 00:23:56,463 --> 00:24:00,505 Hắn tập trung cao độ vào mặt dưới bị khuất của lá bài. 492 00:24:00,588 --> 00:24:03,421 Ba mươi giây trôi qua. Một, hai, ba phút. 493 00:24:03,505 --> 00:24:04,921 Henry không động đậy. 494 00:24:05,005 --> 00:24:07,505 Giờ hắn đã có khả năng tập trung tuyệt đối. 495 00:24:07,588 --> 00:24:09,505 Hắn hình dung mặt sau lá bài. 496 00:24:09,588 --> 00:24:12,005 Không được có ý nghĩ khác xen vào. 497 00:24:12,088 --> 00:24:14,380 Trong phút thứ tư, một điều đã xảy ra. 498 00:24:14,463 --> 00:24:16,338 Từ từ, kì diệu nhưng rõ ràng, 499 00:24:16,421 --> 00:24:20,130 chấm đen hiện thành hình con bích, nét ngoằn ngoèo ra số năm. 500 00:24:20,213 --> 00:24:21,713 Cây năm bích. 501 00:24:21,796 --> 00:24:25,005 Ngón tay run rẩy, hắn nhặt lá bài lên và lật lại. 502 00:24:26,046 --> 00:24:27,255 "Làm được rồi," hắn nói. 503 00:24:28,338 --> 00:24:29,546 Henry lao vào tập luyện. 504 00:24:29,630 --> 00:24:32,296 Hắn chỉ ra khỏi nhà để mua đồ ăn thức uống. 505 00:24:32,380 --> 00:24:34,255 Cả ngày, nhiều khi tới đêm khuya, 506 00:24:34,338 --> 00:24:36,588 hắn ngồi thu lu với bộ bài và cái đồng hồ, 507 00:24:36,671 --> 00:24:38,838 cố giảm thời gian từng giây một. 508 00:24:38,921 --> 00:24:41,796 Sau một tháng, là một phút rưỡi. Sáu tháng, 20 giây. 509 00:24:41,880 --> 00:24:43,713 Bảy tháng sau, còn đúng mười giây. 510 00:24:43,796 --> 00:24:45,005 Mục tiêu là năm giây. 511 00:24:45,088 --> 00:24:47,713 Không đọc được quân bài trong năm giây 512 00:24:47,796 --> 00:24:49,880 thì đừng hòng làm ăn ở sòng bạc. 513 00:24:49,963 --> 00:24:53,921 Nhưng càng gần tới đích, công việc càng khó khăn hơn. 514 00:24:54,005 --> 00:24:56,171 Bốn tuần để rút từ mười xuống chín giây. 515 00:24:56,255 --> 00:24:58,088 Năm tuần nữa để từ chín xuống tám. 516 00:24:58,171 --> 00:24:59,796 Vất vả không còn làm hắn nản chí. 517 00:24:59,880 --> 00:25:02,380 Hắn có thể làm việc 12 tiếng không nghỉ. 518 00:25:02,463 --> 00:25:04,796 Hắn biết chắc chắn mình sẽ tới đích. 519 00:25:04,880 --> 00:25:07,338 Hai giây cuối cùng là khó nhất, 11 tháng. 520 00:25:07,421 --> 00:25:09,046 Nhưng một chiều muộn thứ Bảy… 521 00:25:16,713 --> 00:25:20,588 Năm giây. Henry thử hết cả bộ bài, tính giờ với từng lá. 522 00:25:20,671 --> 00:25:24,463 Năm giây. 523 00:25:25,505 --> 00:25:27,838 Hắn mất bao lâu để tới thời khắc này? 524 00:25:28,671 --> 00:25:31,671 Ba năm và ba tháng nỗ lực không ngừng nghỉ. 525 00:25:33,213 --> 00:25:35,630 Có hơn 100 sòng bạc hợp pháp ở London. 526 00:25:35,713 --> 00:25:39,755 Henry là hội viên ít nhất chục sòng. Lord's House là nơi hắn thích nhất. 527 00:25:39,838 --> 00:25:43,046 Nơi đẹp nhất vùng, trong dinh thự tráng lệ thời vua George. 528 00:25:43,130 --> 00:25:44,171 Xin chào ngài Sugar. 529 00:25:44,255 --> 00:25:46,921 …lời của người không được quên khuôn mặt nào. 530 00:25:47,005 --> 00:25:50,130 Henry đi lên cầu thang tuyệt đẹp tới phòng thu ngân. 531 00:25:50,213 --> 00:25:52,255 Hắn viết séc trị giá 10.000 bảng. 532 00:25:52,338 --> 00:25:56,421 Những phụ nữ đẫy đà túm tụm quanh bàn cò quay như lũ gà mái quanh phễu cám. 533 00:25:56,505 --> 00:25:59,463 Đám đàn ông mặt đỏ gay, ngậm xì gà, tay đếm phỉnh, 534 00:25:59,546 --> 00:26:01,130 mắt ánh lên vẻ tham lam. 535 00:26:02,546 --> 00:26:04,546 Lạ thật. Lần đầu trong đời, 536 00:26:04,630 --> 00:26:07,588 hắn thấy khinh bỉ với những kẻ giàu có kinh tởm này. 537 00:26:07,671 --> 00:26:10,505 Hắn tìm một chỗ trống bên tay phải của nhà cái 538 00:26:10,588 --> 00:26:12,171 ở bất kỳ bàn blackjack nào. 539 00:26:12,255 --> 00:26:15,255 Nhà cái nhận tấm thẻ của Henry và thả nó vào khe. 540 00:26:15,338 --> 00:26:18,463 Đó là một gã "hơi trẻ" với cặp mắt đen và nước da xám. 541 00:26:18,546 --> 00:26:20,796 Gã chẳng bao giờ cười và chỉ nói khi cần. 542 00:26:20,880 --> 00:26:23,588 Gã có đôi bàn tay mảnh khảnh có khả năng tính toán. 543 00:26:23,671 --> 00:26:26,880 Gã nhấc ra một nắm phỉnh 25 bảng và xếp thành chồng. 544 00:26:26,963 --> 00:26:29,713 Gã không cần đếm. Những ngón tay chẳng bao giờ sai. 545 00:26:29,796 --> 00:26:31,255 Gã đẩy chồng đó cho Henry. 546 00:26:31,338 --> 00:26:32,713 Henry vừa xếp chồng phỉnh 547 00:26:32,796 --> 00:26:34,880 vừa liếc lá bài trên cùng ở hộp nhà cái. 548 00:26:34,963 --> 00:26:38,380 Trong năm giây, hắn thấy quân 10. Hắn đẩy ra tám phỉnh, 200 bảng, 549 00:26:38,463 --> 00:26:40,588 mức cược cao nhất ở Lord's House. 550 00:26:40,671 --> 00:26:43,088 Hắn được chia quân 10. Lá thứ hai là chín. 551 00:26:43,171 --> 00:26:44,338 Tổng cộng 19. 552 00:26:44,421 --> 00:26:45,421 Có 19 thì giữ thôi. 553 00:26:45,505 --> 00:26:49,088 Rồi ngồi nín thở mà cầu nhà cái không có 20 hay 21. Dĩ nhiên. 554 00:26:49,171 --> 00:26:51,713 - Khi nhà cái quay ra Henry, gã đọc… - 19. 555 00:26:51,796 --> 00:26:54,338 …rồi sang người tiếp theo. "Khoan," Henry nói. 556 00:26:54,421 --> 00:26:55,963 Nhà cái quay lại Henry. 557 00:26:56,046 --> 00:26:58,338 Gã nhướn mày, nhìn với cặp mắt lạnh lùng. 558 00:26:58,421 --> 00:27:00,588 - 19 ngài vẫn định rút? - …giọng sắc sảo. 559 00:27:00,671 --> 00:27:04,213 Đã 19 thì chỉ có rút quân át hoặc quân hai mới không thua. 560 00:27:04,296 --> 00:27:08,255 Chỉ kẻ ngu mới mạo hiểm rút thêm khi có 19, nhất là đang cược 200. 561 00:27:08,338 --> 00:27:11,380 Mặt sau lá bài tiếp theo hiện ra. Nhà cái chưa chạm. 562 00:27:11,463 --> 00:27:14,838 "Phải." Henry nói. "Lá nữa." Nhà cái nhún vai rút lá bài. 563 00:27:14,921 --> 00:27:18,088 Quân hai tép đặt cạnh quân mười và chín của Henry. 564 00:27:18,171 --> 00:27:19,713 - 21. - …nhà cái nói. 565 00:27:19,796 --> 00:27:21,755 Gã lại ngước lên nhìn mặt Henry, 566 00:27:21,838 --> 00:27:24,505 và cứ nhìn chằm chằm, im lìm, dò xét, bối rối. 567 00:27:25,671 --> 00:27:29,213 Henry khiến gã sửng sốt. Cả đời gã chưa hề thấy ai có 19 vẫn rút. 568 00:27:29,296 --> 00:27:31,505 Người này làm với vẻ điềm tĩnh và chắc chắn 569 00:27:31,588 --> 00:27:33,755 đến lạ lùng, và hắn đã thắng. 570 00:27:33,838 --> 00:27:37,171 Henry thấy ánh mắt nhà cái và nhận ra đã mắc sai lầm ngớ ngẩn. 571 00:27:37,255 --> 00:27:39,505 Hắn đã gây chú ý. "Làm ơn đi cho." 572 00:27:39,588 --> 00:27:41,005 Không được lặp lại nữa. 573 00:27:41,088 --> 00:27:44,130 Hắn phải rất cẩn thận, đôi khi phải tự thua nữa. 574 00:27:44,213 --> 00:27:45,255 Ván bài tiếp tục. 575 00:27:45,338 --> 00:27:47,046 Henry có lợi thế quá lớn, 576 00:27:47,130 --> 00:27:49,588 và phải vất vả để giữ tiền thắng ở mức hợp lí. 577 00:27:49,671 --> 00:27:51,296 Một giờ, hắn được 30.000 bảng. 578 00:27:51,380 --> 00:27:52,421 Hắn dừng ở đó. 579 00:27:52,505 --> 00:27:54,921 Hắn có thể dễ dàng kiếm cả triệu. 580 00:27:55,005 --> 00:27:56,213 Cảm ơn. 581 00:27:56,296 --> 00:27:58,963 Giờ Henry chắc chắn có thể kiếm tiền 582 00:27:59,046 --> 00:28:01,463 nhanh hơn bất kỳ ai khác trên đời này. 583 00:28:03,671 --> 00:28:04,505 Thú vị thật. 584 00:28:09,046 --> 00:28:11,338 Nếu đây là chuyện bịa, không phải thật, 585 00:28:11,421 --> 00:28:12,838 tôi sẽ cần 586 00:28:12,921 --> 00:28:15,588 vẽ ra cái kết bất ngờ thú vị cho câu chuyện. 587 00:28:15,671 --> 00:28:17,255 Kịch tính và khác thường. 588 00:28:17,338 --> 00:28:20,421 Ví dụ, Henry có thể về nhà đếm tiền. 589 00:28:20,505 --> 00:28:23,338 Trong khi đếm, tự nhiên hắn thấy khó ở. 590 00:28:23,421 --> 00:28:24,880 Hắn thấy đau ngực. 591 00:28:25,880 --> 00:28:28,338 Hắn quyết định đi ngủ. Hắn cởi đồ. 592 00:28:28,421 --> 00:28:30,255 Trần truồng tới tủ để mặc đồ ngủ. 593 00:28:30,338 --> 00:28:33,463 Hắn đi qua tấm gương lớn kê ở tường và dừng lại. 594 00:28:33,546 --> 00:28:36,546 Theo thói quen, hắn bắt đầu tập trung tâm trí. 595 00:28:36,630 --> 00:28:38,838 Lập tức, hắn nhìn thấu qua da mình. 596 00:28:38,921 --> 00:28:41,255 Như chụp X quang, mà rõ hơn. Hắn thấy hết. 597 00:28:41,338 --> 00:28:43,671 Động mạch, tĩnh mạch, máu bơm qua người. 598 00:28:43,755 --> 00:28:46,546 Gan, thận, ruột. Hắn thấy tim mình đang đập. 599 00:28:46,630 --> 00:28:48,713 Hắn nhìn vào chỗ gây ra cơn đau 600 00:28:48,796 --> 00:28:52,963 và thấy một cục màu thẫm ở tĩnh mạch lớn chạy đến tim bên phải. 601 00:28:53,046 --> 00:28:55,921 Cục máu đông. Ban đầu, cục máu đứng yên. 602 00:28:56,005 --> 00:28:59,088 Rồi nó di chuyển. Ít thôi. Chỉ khoảng một li. 603 00:28:59,171 --> 00:29:01,713 Máu bơm lên từ sau cục máu và đẩy qua nó, 604 00:29:01,796 --> 00:29:03,088 cục máu lại di chuyển. 605 00:29:03,171 --> 00:29:06,171 Nó vọt lên khoảng một phân. Henry nhìn khiếp sợ. 606 00:29:06,255 --> 00:29:09,671 Hắn biết cục máu đông lớn đi tự do trong tĩnh mạch kia 607 00:29:09,755 --> 00:29:11,130 sẽ tới tim. 608 00:29:11,213 --> 00:29:12,505 Hắn sắp chết. 609 00:29:12,588 --> 00:29:15,380 Cái kết hư cấu vậy khá ổn, nhưng đây đâu phải hư cấu. 610 00:29:15,463 --> 00:29:16,421 Đây là chuyện thật. 611 00:29:16,505 --> 00:29:19,338 Chỉ một cái hư cấu, hắn không phải tên Henry Sugar. 612 00:29:19,421 --> 00:29:22,755 Tên hắn phải được giữ kín. Đến giờ vẫn phải giữ kín. 613 00:29:22,838 --> 00:29:24,880 Ngoài ra, đây là chuyện có thật, 614 00:29:24,963 --> 00:29:28,005 và vì là chuyện thật, nên kết thúc cũng phải thật. 615 00:29:28,088 --> 00:29:29,588 Đây là sự thật đã xảy ra. 616 00:29:33,921 --> 00:29:36,880 Henry đi bộ chừng một giờ. Tối đó mát mẻ dễ chịu. 617 00:29:36,963 --> 00:29:38,588 Thành phố vẫn sáng đèn. 618 00:29:38,671 --> 00:29:42,046 Hắn cảm nhận cọc tiền dày trong túi áo khoác. 619 00:29:42,130 --> 00:29:43,505 Hắn vỗ nhẹ nó. 620 00:29:43,588 --> 00:29:45,713 Quá nhiều tiền cho một giờ làm việc. 621 00:29:45,796 --> 00:29:47,796 Nhưng hắn lại thấy bối rối. 622 00:29:47,880 --> 00:29:51,588 Hắn không hiểu sao mình chẳng thấy phấn khích về thành công đó. 623 00:29:51,671 --> 00:29:54,338 Nếu xảy ra ba năm trước, khi chưa tập yoga, 624 00:29:54,421 --> 00:29:56,046 hắn đã rồ lên sung sướng, 625 00:29:56,130 --> 00:29:58,671 hắn sẽ chạy ngay tới hộp đêm uống mừng. 626 00:29:58,755 --> 00:30:00,755 Nhưng Henry không hề phấn khích. 627 00:30:00,838 --> 00:30:02,088 Hắn thấy buồn. 628 00:30:02,171 --> 00:30:04,921 Mỗi lần đặt cược, hắn chắc chắn sẽ thắng. 629 00:30:05,005 --> 00:30:08,088 Không còn hồi hộp, chờ đợi hay nguy hiểm. 630 00:30:08,171 --> 00:30:11,088 Hắn biết hắn có thể đi khắp nơi kiếm bạc triệu. 631 00:30:11,171 --> 00:30:12,755 Nhưng thế thì còn gì vui? 632 00:30:12,838 --> 00:30:15,005 Còn nữa. Liệu có phải 633 00:30:15,088 --> 00:30:17,171 quá trình tập năng lực yoga 634 00:30:17,255 --> 00:30:20,838 đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn đời của hắn? 635 00:30:20,921 --> 00:30:22,046 Có thể lắm chứ. 636 00:30:22,755 --> 00:30:25,463 Sáng hôm sau, Henry dậy muộn, ra khỏi giường, 637 00:30:25,546 --> 00:30:28,171 nhìn đống tiền lớn trên bàn trang điểm, 638 00:30:28,255 --> 00:30:30,213 và chẳng hề muốn có nó. 639 00:30:54,505 --> 00:30:55,338 Ê này! 640 00:30:55,421 --> 00:30:58,880 Chào anh. Tặng anh đó! Một món quà. 641 00:30:58,963 --> 00:30:59,796 Tôi… 642 00:31:01,005 --> 00:31:01,838 Gì cơ? 643 00:31:02,630 --> 00:31:03,963 Nhét vào túi đi! 644 00:31:05,463 --> 00:31:06,296 Được rồi. 645 00:31:15,213 --> 00:31:16,255 Gì đây? 646 00:31:16,338 --> 00:31:17,171 Tiền đấy. 647 00:31:17,255 --> 00:31:18,088 Giữ lấy đi! 648 00:31:24,588 --> 00:31:25,421 Này! 649 00:31:28,880 --> 00:31:29,713 Thôi nào… 650 00:32:04,546 --> 00:32:05,713 Chuông cửa reo. 651 00:32:05,796 --> 00:32:07,546 Anh nghĩ mình đang làm gì hả? 652 00:32:07,630 --> 00:32:10,213 Xin lỗi về đám đông. Tôi tặng ít tiền thôi. 653 00:32:10,296 --> 00:32:12,755 - Anh đang gây rối! - Chỉ là tặng tiền mà. 654 00:32:12,838 --> 00:32:15,005 Tôi sẽ không làm thế nữa. Họ đi ngay mà. 655 00:32:15,088 --> 00:32:18,005 Viên cảnh sát thò tay vào túi, lấy ra tờ 50 bảng. 656 00:32:18,088 --> 00:32:21,338 - Anh cũng có một tờ. - Đây là tang vật. Tiền từ đâu? 657 00:32:21,421 --> 00:32:24,171 Tôi chơi blackjack thắng. Đêm qua tôi cực may. 658 00:32:24,255 --> 00:32:26,880 Henry nói tên sòng bạc, viên cảnh sát ghi lại. 659 00:32:26,963 --> 00:32:28,338 Họ sẽ xác nhận cho anh. 660 00:32:28,421 --> 00:32:30,255 Viên cảnh sát hạ sổ. Tôi kệ. 661 00:32:30,338 --> 00:32:31,963 - Thế à? - Chẳng quan tâm. 662 00:32:32,046 --> 00:32:33,588 Tôi tin chuyện của anh, 663 00:32:33,671 --> 00:32:36,546 nhưng đó đâu phải là cái cớ cho việc anh đã làm. 664 00:32:36,630 --> 00:32:38,963 Tôi có làm gì phạm pháp đâu, nhỉ? 665 00:32:39,796 --> 00:32:40,713 Phạm pháp? 666 00:32:41,463 --> 00:32:42,588 Anh là thằng ngu! 667 00:32:43,338 --> 00:32:46,713 Nếu anh may mắn thắng nhiều tiền như vậy, 668 00:32:46,796 --> 00:32:49,755 và muốn tặng đi, ai lại ném qua cửa sổ thế. 669 00:32:49,838 --> 00:32:53,963 Phải đưa đến nơi nào làm việc tốt chứ. Như bệnh viện, hay cô nhi viện. 670 00:32:54,046 --> 00:32:56,130 Bao nhiêu bệnh viện và cô nhi viện 671 00:32:56,213 --> 00:32:59,380 còn chẳng có tiền mua quà Giáng sinh cho bọn trẻ. 672 00:32:59,463 --> 00:33:01,213 Thế mà có gã ngu hư hỏng 673 00:33:01,296 --> 00:33:03,671 chưa từng nếm mùi nghèo khó, 674 00:33:03,755 --> 00:33:06,671 lại đi ném tiền ra đường! 675 00:33:06,755 --> 00:33:09,671 Viên cảnh sát hầm hầm xuống cầu thang đi ra cửa. 676 00:33:09,755 --> 00:33:10,671 Henry đứng yên. 677 00:33:10,755 --> 00:33:13,421 Lời nói, và cơn giận toát ra từ lời lẽ ấy 678 00:33:13,505 --> 00:33:14,755 đã đánh trúng hắn. 679 00:33:14,838 --> 00:33:16,380 Hắn thấy xấu hổ. 680 00:33:16,463 --> 00:33:17,713 Cảm giác này thật tệ. 681 00:33:23,921 --> 00:33:25,005 Rồi đột nhiên, 682 00:33:25,088 --> 00:33:28,505 Henry thấy có dòng điện mạnh mẽ chạy khắp cơ thể, 683 00:33:28,588 --> 00:33:32,213 và hắn nghĩ ra một ý tưởng sẽ thay đổi mọi thứ. 684 00:33:32,296 --> 00:33:33,796 Hắn đi đi lại lại, 685 00:33:33,880 --> 00:33:36,921 cân nhắc từng điểm để biến ý tưởng thành hiện thực. 686 00:33:37,005 --> 00:33:39,338 Một. Mình sẽ kiếm được số tiền lớn 687 00:33:39,421 --> 00:33:42,421 mỗi ngày, hàng ngày, kể từ giờ trở đi. 688 00:33:42,505 --> 00:33:46,255 Hai. Mỗi sòng bạc, sáu tháng mình mới vào lại một lần. 689 00:33:46,338 --> 00:33:49,005 Ba. Mỗi lần không được thắng quá nhiều tiền. 690 00:33:49,088 --> 00:33:51,338 Giới hạn là một đêm 50.000 bảng. 691 00:33:51,421 --> 00:33:55,171 Bốn. 50.000 bảng mỗi đêm, 365 ngày trong năm. 692 00:33:55,255 --> 00:33:57,921 Vị chi là 18,25 triệu bảng. 693 00:33:58,005 --> 00:33:59,171 Năm. Phải đi liên tục. 694 00:33:59,255 --> 00:34:01,796 Mỗi thành phố ở không quá hai đến ba đêm. 695 00:34:01,880 --> 00:34:03,963 London, Monte-Carlo, Cannes, Biarritz, 696 00:34:04,046 --> 00:34:07,088 Deauville, Las Vegas, Mexico City, Buenos Aires, Nassau. 697 00:34:07,171 --> 00:34:11,421 Sáu. Tiền sẽ dùng để thành lập bệnh viện và cô nhi viện khắp thế giới. 698 00:34:11,505 --> 00:34:13,796 Giấc mơ nghe có vẻ ngô nghê, sến sẩm, 699 00:34:13,880 --> 00:34:16,088 nhưng thực tế, mình có thể làm được. 700 00:34:16,171 --> 00:34:20,213 Mình nghĩ chẳng hề ngô nghê mà sẽ cực kỳ tuyệt vời. 701 00:34:20,296 --> 00:34:23,880 Bảy. Mình cần đối tác để lo việc bàn giấy và nhận tiền, 702 00:34:23,963 --> 00:34:25,546 rồi gửi tới chỗ cần thiết. 703 00:34:25,630 --> 00:34:28,796 Ai đó có chuyên môn mình có thể tin tưởng tuyệt đối. 704 00:34:28,880 --> 00:34:32,046 John Winston là kế toán của Henry, của cả cha hắn nữa, 705 00:34:32,130 --> 00:34:34,713 và cha của John là kế toán cho ông Henry. 706 00:34:34,796 --> 00:34:36,713 Anh có thể giàu nhất thế giới. 707 00:34:38,838 --> 00:34:41,005 Tôi không muốn giàu nhất thế giới. 708 00:34:43,588 --> 00:34:46,255 Không ở lại Anh được. Thuế má sẽ ngốn hết. 709 00:34:46,338 --> 00:34:48,421 Phải sang Thụy Sĩ. Mà đâu thể đi ngay. 710 00:34:48,505 --> 00:34:51,130 Tôi đâu như anh, không ràng buộc trách nhiệm. 711 00:34:51,213 --> 00:34:54,005 Tôi phải bàn với gia đình, báo cho các cộng sự. 712 00:34:54,088 --> 00:34:56,546 Tôi phải bán nhà, kiếm cái khác ở Thụy Sĩ, 713 00:34:56,630 --> 00:34:58,921 chuyển trường cho con. Mất thời gian đó. 714 00:34:59,005 --> 00:35:02,130 Một năm sau, Henry đã gửi hơn 120 triệu bảng 715 00:35:02,213 --> 00:35:04,005 cho John Winston ở Lausanne. 716 00:35:04,088 --> 00:35:05,713 Tiền được gửi năm ngày mỗi tuần 717 00:35:05,796 --> 00:35:08,255 cho Công ty TNHH Winston Sugar ở Thụy Sĩ. 718 00:35:08,338 --> 00:35:11,255 Chẳng ai trừ John và Henry biết tiền từ đâu tới 719 00:35:11,338 --> 00:35:12,713 hay được dùng làm gì. 720 00:35:12,796 --> 00:35:14,463 Tiền gửi vào thứ Hai nhiều nhất 721 00:35:14,546 --> 00:35:17,130 vì được gộp từ thứ Sáu, thứ Bảy và Chủ Nhật, 722 00:35:17,213 --> 00:35:18,338 ngân hàng đóng cửa. 723 00:35:18,421 --> 00:35:20,046 Hắn di chuyển cực nhanh, 724 00:35:20,130 --> 00:35:22,755 mỗi tuần thay đổi danh tính đến vài lần. 725 00:35:22,838 --> 00:35:25,421 John chỉ đoán được hành tung của Henry 726 00:35:25,505 --> 00:35:29,255 qua địa chỉ ngân hàng gửi tiền. Thật là kì diệu. 727 00:35:49,546 --> 00:35:52,963 Henry qua đời năm ngoái ở tuổi 63 do thuyên tắc phổi. 728 00:35:53,046 --> 00:35:56,171 Hắn thấy trước nó theo nghĩa đen, nhưng rất bình tĩnh. 729 00:35:56,255 --> 00:35:58,838 Hắn đã làm theo kế hoạch trong hơn 20 năm. 730 00:35:58,921 --> 00:36:01,463 Hắn đã kiếm 644 triệu bảng. 731 00:36:01,546 --> 00:36:03,046 Hắn đã để lại 21 bệnh viện nhi 732 00:36:03,130 --> 00:36:06,213 và cô nhi viện tươm tất trên khắp thế giới, 733 00:36:06,296 --> 00:36:10,338 do John Winston và nhân viên quản lý và cấp tài chính từ Lausanne. 734 00:36:10,421 --> 00:36:11,671 Hắn đã xong việc. 735 00:36:16,130 --> 00:36:20,213 Nhưng sao tôi biết những chuyện này? Hỏi hay đấy. Để tôi kể cho. 736 00:36:20,296 --> 00:36:23,796 Ngay sau khi Henry qua đời, John Winston gọi tôi từ Thụy Sĩ. 737 00:36:23,880 --> 00:36:25,296 Ông tự giới thiệu 738 00:36:25,380 --> 00:36:28,755 là người đứng đầu Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Winston Sugar, 739 00:36:28,838 --> 00:36:31,005 hỏi tôi có thể tới Lausanne gặp ông 740 00:36:31,088 --> 00:36:34,005 để tìm hiểu việc viết lược sử của công ty không. 741 00:36:34,630 --> 00:36:36,255 Chẳng rõ sao ông chọn tôi. 742 00:36:36,338 --> 00:36:39,130 Chắc kiếm đâu một danh sách nhà văn và chọn bừa. 743 00:36:39,213 --> 00:36:41,380 Ông nói sẽ trả hậu hĩnh và nói thêm, 744 00:36:41,463 --> 00:36:43,588 "Một người xuất chúng vừa qua đời. 745 00:36:43,671 --> 00:36:45,296 Tên ông ấy là Henry Sugar. 746 00:36:45,380 --> 00:36:49,130 Mọi người cần biết đôi chút về cống hiến của ông cho thế giới." 747 00:36:49,213 --> 00:36:50,213 Tôi ngô nghê hỏi, 748 00:36:50,296 --> 00:36:53,005 liệu câu chuyện có đủ hay 749 00:36:53,088 --> 00:36:54,546 để cho lên báo không. 750 00:36:54,630 --> 00:36:58,046 John Winston bực lắm. Có khi còn thấy xúc phạm. 751 00:36:58,630 --> 00:37:00,088 Trong năm phút gọi điện, 752 00:37:00,171 --> 00:37:03,046 ông kể cho tôi về sự nghiệp bí mật của Henry. 753 00:37:03,130 --> 00:37:04,546 Không còn là bí mật nữa. 754 00:37:04,630 --> 00:37:08,088 Henry đã chết và không thể đặt chân tới sòng bạc nữa. 755 00:37:08,171 --> 00:37:10,088 "Tôi sẽ tới," tôi nói. 756 00:37:10,171 --> 00:37:13,005 Ở Lausanne, tôi gặp John Winston, giờ đã hơn 70, 757 00:37:13,088 --> 00:37:14,296 và cả Max Engelman, 758 00:37:14,380 --> 00:37:17,296 thợ hóa trang nổi tiếng đã đồng hành cùng Henry, 759 00:37:17,380 --> 00:37:20,171 tạo ra bao nhân dạng hay ho để Henry giấu danh tính. 760 00:37:20,255 --> 00:37:24,338 Họ đều đau buồn vì cái chết của Henry. Max còn ủ rũ hơn John Winston. 761 00:37:24,421 --> 00:37:26,630 Tôi quý ông ấy lắm. Một người vĩ đại. 762 00:37:26,713 --> 00:37:29,671 John Winston cho tôi xem cuốn tập màu xanh sẫm 763 00:37:29,755 --> 00:37:32,671 mà Z.Z. Chatterjee đã viết ở Calcutta năm 1935. 764 00:37:32,755 --> 00:37:34,838 Sau đó tôi đã chép lại từng từ. 765 00:37:34,921 --> 00:37:36,380 "Câu hỏi cuối," tôi nói. 766 00:37:36,463 --> 00:37:40,088 "Các ông cứ gọi ông ấy là Henry Sugar, mà không phải tên thật. 767 00:37:40,171 --> 00:37:43,380 Liệu tôi có thể biết tên thật để viết truyện không?" 768 00:37:43,463 --> 00:37:44,755 - Không. - …John nói. 769 00:37:44,838 --> 00:37:47,213 Max và tôi đã hứa không nói danh tính ông ấy. 770 00:37:47,296 --> 00:37:49,755 Tôi đoán sớm muộn cũng sẽ lộ thôi. 771 00:37:49,838 --> 00:37:51,838 Gia đình ông ấy có tiếng ở Anh, 772 00:37:51,921 --> 00:37:54,505 nhưng mong ông đừng cố tìm hiểu. 773 00:37:54,588 --> 00:37:56,796 Xin cứ gọi ông ấy là Henry Sugar. 774 00:37:58,838 --> 00:38:00,296 Và tôi đã làm như vậy. 775 00:38:07,796 --> 00:38:11,588 "CÂU CHUYỆN KÌ DIỆU VỀ HENRY SUGAR" ĐƯỢC ROALD DAHL VIẾT 776 00:38:11,671 --> 00:38:15,921 Ở NHÀ GỖ VIẾT LÁCH CỦA ÔNG TẠI NHÀ GIPSY, GREAT MISSENDEN, BUCKINGHAMSHIRE 777 00:38:16,005 --> 00:38:18,421 VÀO KHOẢNG TỪ THÁNG 2 ĐẾN THÁNG 12 NĂM 1976. 778 00:39:20,421 --> 00:39:25,421 Biên dịch: Nguyễn Phương Bảo