1 00:00:56,723 --> 00:01:00,644 THÁM TỬ SUGAR 2 00:02:10,380 --> 00:02:11,965 - Được rồi đó. - Ừ. 3 00:02:14,092 --> 00:02:15,093 Đừng làm hại anh ấy. 4 00:02:16,011 --> 00:02:17,221 Lỡ anh ta bỏ chạy? 5 00:02:17,221 --> 00:02:18,972 Cố gắng đừng làm hại anh ấy. 6 00:02:20,307 --> 00:02:21,266 Tất nhiên rồi. 7 00:02:30,359 --> 00:02:32,444 NHÀ TRỌ HẾT PHÒNG 8 00:02:41,411 --> 00:02:44,957 Khi người ta gặp rắc rối, họ cần nói ra. Nhưng anh biết câu ngạn ngữ cổ. 9 00:02:46,250 --> 00:02:47,334 Không biết thì không đau? 10 00:02:51,463 --> 00:02:52,714 - Chào anh. - Chào bà. 11 00:02:53,882 --> 00:02:54,883 Anh thấy thế nào? 12 00:02:57,928 --> 00:03:01,640 Tôi thấy thế nào ư? Thì, vẫn là người, nhưng... 13 00:03:03,892 --> 00:03:05,018 Khá hơn rồi. 14 00:03:05,018 --> 00:03:09,147 Henry bảo tôi là anh phải nằm nghỉ ngơi. 15 00:03:09,731 --> 00:03:11,817 Tôi nghĩ ý của anh ấy không phải là nằm bất tỉnh trên sàn. 16 00:03:11,817 --> 00:03:13,986 Tôi không bất tỉnh. Tôi thích ngủ trên sàn. 17 00:03:13,986 --> 00:03:15,404 Có vẻ như thế. 18 00:03:17,948 --> 00:03:19,449 Anh nói mê trong lúc ngủ. 19 00:03:21,451 --> 00:03:22,870 Anh gọi ai đó. 20 00:03:22,870 --> 00:03:25,497 Nghe như một ngôn ngữ khác. 21 00:03:28,125 --> 00:03:29,501 Anh biết nói thứ tiếng khác à? 22 00:03:30,085 --> 00:03:31,837 Ừ, tôi biết nói nhiều thứ tiếng khác. 23 00:03:35,841 --> 00:03:36,842 Mấy giờ rồi? 24 00:03:37,384 --> 00:03:38,468 Hơn 10:00. 25 00:03:39,178 --> 00:03:42,264 Tôi nên đi tắm rồi làm việc. 26 00:03:42,264 --> 00:03:43,307 Tôi đi mua cà phê. 27 00:03:43,307 --> 00:03:44,808 - Không, Melanie. - Sugar, 28 00:03:44,808 --> 00:03:47,686 anh có thật sự, nghiêm chỉnh tin rằng anh có thể lôi tôi 29 00:03:47,686 --> 00:03:51,190 vào bất cứ chuyện chết tiệt nào thế này mà không phải giải thích? 30 00:03:53,901 --> 00:03:54,860 Có vẻ là không. 31 00:03:55,652 --> 00:03:57,487 - Tôi đi mua cà phê. - Được. Cà phê. 32 00:04:01,825 --> 00:04:05,245 Tôi muốn kể tất cả với bà ấy, nhưng tôi không thể. Không bao giờ. 33 00:04:19,091 --> 00:04:24,139 "Con người như hơi thở, cuộc sống của họ như cái bóng vụt qua. 34 00:04:25,265 --> 00:04:26,850 Ta quét sạch con người. 35 00:04:27,851 --> 00:04:32,606 Họ như giấc mơ, như ngọn cỏ mỗi sáng lại hồi sinh. 36 00:04:34,525 --> 00:04:40,280 Buổi sáng, nó đâm chồi nảy nở, nhưng buổi tối, nó lụi tàn héo úa". 37 00:04:59,508 --> 00:05:00,843 Carlos, cho chúng tôi nói chuyện riêng. 38 00:05:05,472 --> 00:05:10,185 Khi mẹ con mất... thật khó khăn đối với bố. 39 00:05:11,645 --> 00:05:14,481 Nhưng bố đã phần nào được an ủi khi biết... 40 00:05:16,400 --> 00:05:17,609 đã đến lúc mẹ ra đi. 41 00:05:20,320 --> 00:05:21,321 Nhưng chuyện này? 42 00:05:25,409 --> 00:05:26,910 Chuyện này thì khác. 43 00:05:30,163 --> 00:05:34,042 Vì kẻ đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh. 44 00:05:38,213 --> 00:05:40,549 Bố thật sự rất tiếc. 45 00:05:51,602 --> 00:05:53,270 Bố vẫn chưa có tin gì từ Olivia? 46 00:05:53,770 --> 00:05:56,148 Không, có thì bố đã nói với con. 47 00:05:58,358 --> 00:06:01,195 Dù trước đây, con bé vô trách nhiệm thế nào, 48 00:06:01,195 --> 00:06:04,072 kể cả vào thời điểm khó khăn nhất, con bé sẽ có mặt ở đây. 49 00:06:06,366 --> 00:06:08,202 Bố thật sự nghĩ con bé gặp chuyện gì đó? 50 00:06:11,079 --> 00:06:13,123 Ừ, đúng vậy. 51 00:06:17,294 --> 00:06:18,128 Carlos. 52 00:06:21,089 --> 00:06:26,762 Và họ ngồi ở quầy bar Ném bánh mì vào hũ của tôi 53 00:06:26,762 --> 00:06:31,183 Nói "Trời, bạn làm gì ở đây?" 54 00:06:48,867 --> 00:06:51,870 Đồ khốn, đừng có chạm vào tôi! 55 00:06:52,913 --> 00:06:54,831 Đừng có chạm vào tôi. 56 00:07:09,429 --> 00:07:10,681 Điện thoại của Moss. 57 00:07:11,723 --> 00:07:13,100 Gọi lại cho chúng tôi Giữ liên lạc. 58 00:07:13,100 --> 00:07:14,935 Có người đang tìm anh ta. 59 00:07:30,409 --> 00:07:32,119 Tôi có nhiều câu hỏi. 60 00:07:34,121 --> 00:07:35,122 Djen là ai? 61 00:07:35,789 --> 00:07:38,792 Đó là từ duy nhất tôi có thể hiểu khi anh nói trong mơ. Djen. Cô ấy là ai? 62 00:07:39,543 --> 00:07:40,836 Đó là em gái tôi. 63 00:07:40,836 --> 00:07:43,297 Em gái anh. Cô ấy ở đâu? Cô ấy đã gặp chuyện... 64 00:07:43,297 --> 00:07:44,840 Có người đang đến. 65 00:07:57,269 --> 00:07:58,812 - Miller đấy. - Miller là ai? 66 00:07:58,812 --> 00:08:00,022 Sếp của tôi. 67 00:08:00,022 --> 00:08:02,691 Sugar, mở cửa ra. Tôi muốn nói chuyện với anh. 68 00:08:02,691 --> 00:08:04,193 Có phải đó là người định đâm anh? 69 00:08:05,152 --> 00:08:06,320 Không. Không, ông ấy là bạn. 70 00:08:06,320 --> 00:08:07,988 Nếu là bạn, sao anh không mở cửa? 71 00:08:09,031 --> 00:08:10,240 Vì tôi không muốn. 72 00:08:11,325 --> 00:08:13,035 Ta dùng giá để khăn được không? 73 00:08:13,035 --> 00:08:14,786 Giá để khăn không ăn thua. 74 00:08:28,258 --> 00:08:29,259 Ra đằng sau. 75 00:08:55,953 --> 00:08:56,912 Đi thôi. 76 00:08:58,830 --> 00:08:59,998 Này. 77 00:09:01,041 --> 00:09:04,211 Xin lỗi vì điều đó. Tôi chỉ muốn nói chuyện với anh. 78 00:09:08,173 --> 00:09:10,008 Lấy xe đi. Đây. 79 00:09:18,684 --> 00:09:20,352 Tại sao Miller làm thế? 80 00:09:20,352 --> 00:09:23,438 Hẳn là có chuyện xảy ra. Hẳn là có gì đó thay đổi. 81 00:09:28,610 --> 00:09:29,528 Tấp vào lề. 82 00:09:50,132 --> 00:09:52,301 Ôi trời ơi. Chuyện quái gì vừa xảy ra vậy? 83 00:09:53,927 --> 00:09:55,721 Lão già một bàn tay á? 84 00:09:56,680 --> 00:09:58,432 Tôi đã đánh ông ta. Tôi phải đánh ông ta. 85 00:09:58,432 --> 00:10:00,350 - Ừ, ông ta sẽ không sao. - Ông ta sẽ ổn chứ? 86 00:10:00,350 --> 00:10:03,061 Được rồi. Thế nào mà ông ta lại là bạn anh? 87 00:10:05,022 --> 00:10:06,690 Tôi quen ông ta lâu rồi. 88 00:10:06,690 --> 00:10:08,692 "Tôi chỉ muốn nói chuyện". Thế là sao? 89 00:10:08,692 --> 00:10:10,277 Nói chuyện gì? Anh đã làm gì? 90 00:10:17,451 --> 00:10:18,452 Nghe này. 91 00:10:19,244 --> 00:10:20,662 Nghe này, tôi... 92 00:10:22,039 --> 00:10:23,165 Tôi đang nghe. 93 00:10:23,165 --> 00:10:25,959 Ừ, nhưng... Ông ta tên là Miller. 94 00:10:25,959 --> 00:10:30,714 Ông ta và vài người khác, chúng tôi làm việc cùng nhau. 95 00:10:30,714 --> 00:10:32,883 Ý anh là sao? Như các thám tử tư? 96 00:10:32,883 --> 00:10:35,344 Không phải... ý tôi là... Đó là công việc ban ngày của tôi, 97 00:10:35,344 --> 00:10:38,138 nhưng mỗi người bọn họ đều có công việc ban ngày. 98 00:10:42,392 --> 00:10:43,560 Chúng tôi là thành viên của một nhóm. 99 00:10:44,394 --> 00:10:48,065 Như một tổ chức mà không ai được biết gì cả. 100 00:10:50,108 --> 00:10:53,487 Điều mà tôi... Tôi không thể nói với bà. 101 00:10:53,487 --> 00:10:56,490 Tôi vừa đánh vào đầu ông ta bằng thanh treo khăn. 102 00:10:56,490 --> 00:10:58,408 - Nên anh sẽ nói với tôi. - Tôi cảm ơn bà. 103 00:10:58,408 --> 00:11:00,285 Nhưng lí do tôi không thể nói với bà là điều đó nguy hiểm. 104 00:11:01,495 --> 00:11:02,955 Không chỉ với bà, mà đúng là sẽ như thế, 105 00:11:02,955 --> 00:11:06,041 mà còn nguy hiểm với tôi và nhiều bạn bè. Những người tôi quan tâm. 106 00:11:07,709 --> 00:11:10,170 Đó là bí mật tôi đã giữ kín một thời gian. 107 00:11:12,548 --> 00:11:13,715 Chúng tôi đều thế. 108 00:11:17,094 --> 00:11:19,137 Tôi không bao giờ muốn nói ra với bất cứ ai 109 00:11:20,347 --> 00:11:24,226 dù tôi muốn nói ra với bà, nhưng... tôi không thể. 110 00:11:31,650 --> 00:11:32,484 Anh là điệp viên. 111 00:11:34,152 --> 00:11:35,362 Biết nhiều thứ tiếng. 112 00:11:35,362 --> 00:11:36,822 Luôn quan sát, luôn nghe ngóng. 113 00:11:36,822 --> 00:11:39,700 Tò mò về người khác... hơn là nói về bản thân. 114 00:11:39,700 --> 00:11:42,870 Ý tôi là, ôi trời. Lẽ ra tôi phải biết chứ. 115 00:11:42,870 --> 00:11:45,038 Kể cả theo tiêu chuẩn Xử nữ, lẽ ra tôi phải thắc mắc điều đó. 116 00:11:45,038 --> 00:11:47,124 Lí do duy nhất tôi chưa từng hỏi bà câu nào 117 00:11:47,124 --> 00:11:49,126 là vì tôi muốn tự mình tìm hiểu câu trả lời. 118 00:11:49,710 --> 00:11:51,003 Anh là điệp viên. 119 00:11:52,379 --> 00:11:55,424 Đúng vậy, phải không? Anh là điệp viên nước ngoài. 120 00:12:00,429 --> 00:12:01,763 Chúng tôi chỉ đến đây để quan sát. 121 00:12:03,724 --> 00:12:05,142 Chết tiệt. 122 00:12:05,893 --> 00:12:07,519 Đó là nhiệm vụ của chúng tôi. Nhiệm vụ duy nhất. 123 00:12:07,519 --> 00:12:09,313 Ôi trời. Giá mà tôi có điếu thuốc. 124 00:12:12,065 --> 00:12:13,233 - Còn Thorpe? - Anh ta làm sao? 125 00:12:13,233 --> 00:12:14,568 Anh ấy cũng trong nhóm của anh? 126 00:12:15,360 --> 00:12:16,403 Đúng. 127 00:12:16,403 --> 00:12:18,655 - Nhưng không truy đuổi. Mà giúp anh? - Chết tiệt. 128 00:12:18,655 --> 00:12:19,740 Sao? 129 00:12:19,740 --> 00:12:21,283 Henry. Tiếp theo, họ sẽ đến tìm anh ấy. 130 00:12:21,283 --> 00:12:22,951 Chúng ta phải đi. Phải tới trường đại học. 131 00:12:23,869 --> 00:12:28,373 Đúng vậy, vài chương của Larsen sẽ được thảo luận. 132 00:12:28,373 --> 00:12:31,210 Lần trước gặp nhau, chúng ta học đến cuối thời đại đồ đá cũ. 133 00:12:32,586 --> 00:12:35,839 Và chủ đề tiếp theo là thời kì đồ đá giữa. 134 00:12:37,049 --> 00:12:41,929 Nói về 30.000 năm trước, người Neanderthal, người hiện đại, 135 00:12:41,929 --> 00:12:44,181 và sự phân rẽ của các loài. 136 00:12:44,181 --> 00:12:45,390 Nghe máy đi, Henry. 137 00:12:47,601 --> 00:12:48,602 Anh ấy không nghe máy. 138 00:12:49,603 --> 00:12:51,855 Phức tạp và mâu thuẫn. 139 00:12:51,855 --> 00:12:55,359 Khả năng có nhiều cảm xúc và suy nghĩ 140 00:12:55,359 --> 00:12:58,403 trái ngược đồng thời. 141 00:12:59,696 --> 00:13:04,201 Vì thế mà các em vẫn còn đây còn tổ tiên thì không. 142 00:13:07,913 --> 00:13:08,997 Tôi có thể giúp gì? 143 00:13:08,997 --> 00:13:12,125 Tôi đang tìm một người bạn. Giáo sư Henry Thorpe, môn nhân loại học. 144 00:13:12,125 --> 00:13:13,627 Hôm nay nhiều người tìm anh ấy lắm. 145 00:13:13,627 --> 00:13:15,087 Sao anh nói vậy? 146 00:13:37,359 --> 00:13:38,485 Có lẽ ta bị hụt anh ấy? 147 00:13:38,485 --> 00:13:40,153 Chết tiệt. Hẳn phải là Miller. 148 00:13:52,457 --> 00:13:53,458 Một giờ nữa đến đó. 149 00:13:53,458 --> 00:13:55,127 Có người đang che đậy dấu vết. 150 00:13:56,378 --> 00:13:59,173 Bịt miệng tất cả những ai liên quan tới Stallings. 151 00:13:59,173 --> 00:14:00,465 Giờ sao? 152 00:14:01,091 --> 00:14:05,053 Tôi phải gặp Moss trước họ. Henry để sau vậy. 153 00:14:05,846 --> 00:14:06,889 Được, đi thôi. 154 00:14:18,400 --> 00:14:20,152 Tôi phải nói với bà một điều sẽ khiến bà tức giận. 155 00:14:20,152 --> 00:14:21,695 Nhưng hãy biết rằng tôi cũng tức giận. 156 00:14:21,695 --> 00:14:23,030 Điều gì? 157 00:14:23,030 --> 00:14:25,616 Người của tôi... Miller, và vài người khác... 158 00:14:27,409 --> 00:14:29,453 Họ đang cố ngăn tôi tìm Olivia. 159 00:14:30,621 --> 00:14:32,915 Khoan. Người của anh bắt Olivia? 160 00:14:32,915 --> 00:14:34,666 Không, không. Họ... 161 00:14:34,666 --> 00:14:35,876 Họ đã làm gì con bé? 162 00:14:35,876 --> 00:14:37,628 - Chẳng làm gì. - Ôi trời ơi. 163 00:14:37,628 --> 00:14:40,506 Chúng tôi không làm hại người. Chúng tôi không như thế. Tôi đảm bảo. 164 00:14:41,507 --> 00:14:43,759 - Tôi sẽ xử lí chuyện này. - Ôi trời. 165 00:15:14,164 --> 00:15:15,541 Anh nghĩ con bé ở trong đó? 166 00:15:15,541 --> 00:15:17,960 Không, đó là một tên trong nhóm của Stallings. 167 00:15:18,585 --> 00:15:20,671 Sống ở đó và có thể biết vài điều ta cần biết. 168 00:15:24,007 --> 00:15:25,175 Tôi muốn bà ở lại đây. Nhé? 169 00:15:26,552 --> 00:15:28,011 Không sao vì tôi không muốn vào đó. 170 00:15:28,011 --> 00:15:29,429 Được. 171 00:16:06,049 --> 00:16:07,050 Bà làm gì vậy? 172 00:16:07,050 --> 00:16:09,511 Tôi đổi ý rồi. Tôi đi với anh. 173 00:16:11,555 --> 00:16:12,890 - Bám sát tôi. - Được. 174 00:16:53,639 --> 00:16:54,640 Sugar. 175 00:17:03,524 --> 00:17:05,733 Được. Đi nào. Mau lên. 176 00:17:14,785 --> 00:17:16,244 Mọi việc đã vượt tầm kiểm soát. 177 00:17:16,869 --> 00:17:20,165 Có lẽ đã đến lúc chúng tôi chậm lại. Bình tĩnh lại. 178 00:17:21,208 --> 00:17:23,669 Kiểu như "để cái đầu lạnh điều khiển". 179 00:17:23,669 --> 00:17:26,003 Nhiều người bảo tôi rất có tài. 180 00:17:26,713 --> 00:17:28,464 Nhưng tôi vẫn không thể đoán trước. 181 00:17:29,466 --> 00:17:31,927 Đúng. Đó là một cách. 182 00:17:37,599 --> 00:17:39,518 Clinton sẽ ghé qua và chuyển bà sang phòng khác, 183 00:17:39,518 --> 00:17:41,478 để phòng xa. Tôi sẽ quay lại sau khoảng... 184 00:17:42,896 --> 00:17:44,523 Tôi không biết nữa. Nhưng tôi sẽ quay lại. 185 00:17:45,023 --> 00:17:46,149 - Được. - Được. 186 00:17:49,069 --> 00:17:50,904 Này. Bà ổn chứ? 187 00:17:52,739 --> 00:17:54,032 Không có cô ấy, tôi sẽ không về. 188 00:17:56,869 --> 00:17:57,703 Tốt. 189 00:18:20,726 --> 00:18:21,727 Thế đấy. 190 00:18:23,770 --> 00:18:25,522 Tối nay là tối tôi nhận được vài câu trả lời. 191 00:18:28,108 --> 00:18:29,484 Bằng cách này hay cách khác. 192 00:19:10,817 --> 00:19:12,694 Những gì tôi nói với bà ấy là nghiêm túc. 193 00:19:12,694 --> 00:19:13,904 Đó không phải con người chúng tôi. 194 00:19:14,738 --> 00:19:16,823 Bắt cóc. Giết người. 195 00:19:18,534 --> 00:19:20,577 Không quan trọng Moss là kẻ cặn bã. 196 00:19:21,954 --> 00:19:24,039 Chúng tôi không được làm hại người. 197 00:19:26,250 --> 00:19:30,379 Lí do duy nhất chúng tôi ở đây là để gìn giữ lối sống yên bình. 198 00:19:32,840 --> 00:19:34,341 Nhưng nơi này làm chúng tôi thay đổi. 199 00:19:36,093 --> 00:19:37,177 Nó làm tất cả chúng tôi thay đổi. 200 00:20:38,488 --> 00:20:39,656 Chuyện gì vậy? 201 00:20:44,828 --> 00:20:45,662 Nhiệm vụ kết thúc. 202 00:20:47,789 --> 00:20:48,999 Chúng ta bị gọi về. 203 00:20:50,125 --> 00:20:51,460 Cái gì? 204 00:20:51,460 --> 00:20:53,337 - Đúng vậy. - Henry. 205 00:20:54,213 --> 00:20:57,049 Tôi không sao. Tôi... Anh nên nghe cô ấy. 206 00:20:57,049 --> 00:20:59,092 Khoan, khoan. Gì cơ? 207 00:20:59,885 --> 00:21:01,512 Sáng nay, chúng tôi nhận tin từ nhà. 208 00:21:01,512 --> 00:21:02,930 Vì thế Miller muốn nói chuyện với anh. 209 00:21:02,930 --> 00:21:03,889 Vì thế chúng ta ở đây. 210 00:21:03,889 --> 00:21:05,933 - Chúng ta sẽ ôn lại kế hoạch thoát. - Nhiệm vụ chưa kết thúc. 211 00:21:05,933 --> 00:21:07,184 Kết thúc rồi. 212 00:21:07,684 --> 00:21:11,438 Trong khoảng một ngày nữa, anh và mọi người trong phòng này, 213 00:21:11,438 --> 00:21:13,232 tất cả cộng sự của ta, sẽ ở hành tinh khác. 214 00:21:13,232 --> 00:21:14,942 - Ai nói? - Ở nhà nói. 215 00:21:15,817 --> 00:21:17,945 Giờ anh sẽ nói chuyện với Miller về chi tiết thoát. 216 00:21:17,945 --> 00:21:20,197 Không. Cố gắng lắm. Nhưng không có cô ấy, tôi sẽ không đi. 217 00:21:20,864 --> 00:21:22,115 Anh có đi. 218 00:21:24,660 --> 00:21:25,786 Không có cô ấy, tôi sẽ không đi. 219 00:21:27,204 --> 00:21:28,205 Olivia Siegel. 220 00:21:29,331 --> 00:21:32,459 Người phụ nữ tôi đang tìm kiếm. 221 00:21:34,169 --> 00:21:36,755 Người phụ nữ mà không hiểu sao vài người trong phòng này 222 00:21:36,755 --> 00:21:38,674 nhất định không muốn tôi tìm ra! 223 00:21:39,258 --> 00:21:40,259 Giờ thì sao? 224 00:21:40,259 --> 00:21:42,344 Sau ngần ấy thời gian, bỗng nhiên, không báo trước, 225 00:21:42,344 --> 00:21:44,054 chúng ta cứ thu dọn rồi đi? Không! 226 00:21:44,054 --> 00:21:46,348 Olivia Siegel không phải nhiệm vụ, Sugar. 227 00:21:47,182 --> 00:21:48,976 Anh đã quên mất mục đích lớn hơn ở đây. 228 00:21:48,976 --> 00:21:50,310 Cô ấy đang ở chỗ quái nào? 229 00:21:50,310 --> 00:21:52,855 - John. - Khoan. Không lảng tránh. Không dối trá. 230 00:21:52,855 --> 00:21:55,148 - John. - Khoan, Henry! Thôi nào. 231 00:21:58,610 --> 00:22:00,946 Ai đó nên cho tôi biết cô ấy đang ở đâu ngay bây giờ. 232 00:22:00,946 --> 00:22:02,614 Tôi biết có người trong phòng này biết. 233 00:22:02,614 --> 00:22:04,116 Tôi đồng ý. Tôi sẽ cho anh biết. 234 00:22:04,116 --> 00:22:06,285 Không. Anh sẽ không làm thế, Henry. 235 00:22:06,285 --> 00:22:08,745 Cô thắng rồi. Tất cả chúng ta sẽ đi. Nên điều đó quan trọng gì nữa? 236 00:22:08,745 --> 00:22:10,414 Tôi sẽ cho anh biết. Đi nào. 237 00:22:16,170 --> 00:22:17,504 Hôm nay tôi mới biết. Và tôi... 238 00:22:17,504 --> 00:22:20,507 - Anh biết cô ấy ở đâu? Nói đi. - Họ cho tôi địa chỉ. Ừ. 239 00:22:20,507 --> 00:22:21,675 Được. Cho tôi xem nào. 240 00:22:22,634 --> 00:22:23,844 Được. Để tôi viết ra. 241 00:22:24,720 --> 00:22:27,973 Địa chỉ. Dù sao cũng có địa chỉ. Tôi... 242 00:22:37,274 --> 00:22:38,901 Tôi sẽ giải thích rõ cho anh nhé? 243 00:22:40,777 --> 00:22:42,112 Được. 244 00:22:42,112 --> 00:22:44,656 Được rồi. Vậy... 245 00:22:44,656 --> 00:22:48,035 Họ phát hiện về chúng ta... con người. 246 00:22:48,035 --> 00:22:49,912 Phải. Vài người. 247 00:22:55,417 --> 00:22:56,919 Và đây là người chúng ta vẫn bảo vệ? 248 00:23:01,173 --> 00:23:02,257 Đó là những người quyền lực. 249 00:23:02,257 --> 00:23:03,300 Tôi chắc chắn. 250 00:23:03,926 --> 00:23:05,010 Nên chúng ta cứ làm ngơ à? 251 00:23:05,010 --> 00:23:06,970 Chúng ta không làm gì, để chuyện như thế xảy ra. 252 00:23:06,970 --> 00:23:08,263 Để bảo vệ mình. 253 00:23:09,139 --> 00:23:11,642 Họ có thể tiêu diệt chúng ta bất cứ lúc nào nếu họ muốn. 254 00:23:11,642 --> 00:23:13,060 Giờ đây nhiệm vụ kết thúc. 255 00:23:13,060 --> 00:23:14,478 - Phải. - Và giờ tôi mới được biết. 256 00:23:14,478 --> 00:23:15,979 Dù Olivia có thể gặp chuyện gì. 257 00:23:15,979 --> 00:23:17,648 Dù cô ấy có thể chịu đựng điều gì. 258 00:23:20,859 --> 00:23:22,027 Và... Dù đây là ai... 259 00:23:23,028 --> 00:23:24,655 Con trai một người. Một chính trị gia. 260 00:23:24,655 --> 00:23:26,323 Gã khốn này từng là khách hàng của Stallings. 261 00:23:27,032 --> 00:23:28,158 - Phải. - Xảy ra thế nào? 262 00:23:28,158 --> 00:23:30,702 Làm sao ta... Làm sao họ biết về chúng ta? 263 00:23:30,702 --> 00:23:33,372 Tôi không biết phần đó. Lúc này, điều đó có còn quan trọng? 264 00:23:33,372 --> 00:23:34,873 Tất nhiên là có quan trọng. 265 00:23:36,542 --> 00:23:39,753 Hơn bất cứ điều gì. Đây không phải con người chúng ta, Henry. 266 00:23:39,753 --> 00:23:43,674 Không phải chỉ mình anh bực bội. Ngoài đó, không ai vui cả. 267 00:23:43,674 --> 00:23:46,969 Vui? Anh nghĩ Olivia vui về chuyện này? 268 00:23:47,678 --> 00:23:49,471 Chuyện này không bao giờ được xảy ra, Henry! 269 00:23:53,183 --> 00:23:55,769 Được. Nhưng nó đã xảy ra. 270 00:24:00,691 --> 00:24:04,111 Giờ chúng ta sẽ đi. Nên cố sửa chữa đi. 271 00:24:06,321 --> 00:24:08,448 Vì nếu cô ấy còn sống, thì đó là nơi anh sẽ tìm thấy cô ấy. 272 00:24:16,331 --> 00:24:21,962 Khoan. Họ kể cho tôi chuyện xảy ra ở nhà Stallings. 273 00:24:23,338 --> 00:24:26,049 Họ nói anh đã giết ba người. 274 00:24:27,885 --> 00:24:29,970 - Có đúng không? - Tôi tự vệ thôi. 275 00:24:29,970 --> 00:24:31,054 Vậy là anh phải thế? 276 00:24:43,358 --> 00:24:44,860 Hai người đầu tiên, tôi phải giết. 277 00:24:46,486 --> 00:24:47,905 Một người đàn ông và một phụ nữ. 278 00:24:50,282 --> 00:24:51,533 Đó là tự vệ. 279 00:24:55,329 --> 00:24:56,496 Nhưng người thứ ba, thì... 280 00:24:58,665 --> 00:24:59,750 không phải. 281 00:25:02,127 --> 00:25:04,129 Tôi cứ suy nghĩ mãi. 282 00:25:05,631 --> 00:25:08,133 "Mình gặp nguy hiểm". "Hắn là người xấu". "Lỡ đâu hắn với..." 283 00:25:09,968 --> 00:25:10,802 "Có lẽ đó là công lí. 284 00:25:12,012 --> 00:25:15,474 Hay ít ra được biện minh như thế". 285 00:25:20,312 --> 00:25:21,980 Nhưng ngay trước khi tôi... 286 00:25:23,440 --> 00:25:25,150 Ngay trước khi tôi bóp cò... 287 00:25:27,194 --> 00:25:30,280 những suy nghĩ đó tan biến và mọi thứ trở nên im lặng. 288 00:25:32,699 --> 00:25:33,534 Và... 289 00:25:37,371 --> 00:25:38,664 Tôi giết hắn vì tôi muốn thế. 290 00:25:49,550 --> 00:25:50,759 Thật điên rồ. Tôi biết. 291 00:25:55,222 --> 00:26:01,019 Tôi nghĩ càng ở đây lâu, chúng ta càng trở nên giống con người. 292 00:26:03,897 --> 00:26:05,023 Tôi phải đi. 293 00:26:05,023 --> 00:26:09,695 Trong công việc của anh... trong lúc ở đây... anh đã tìm được hàng chục người, 294 00:26:10,487 --> 00:26:12,406 nhỉ? Ít nhất là thế. Có thể nhiều hơn. 295 00:26:13,615 --> 00:26:16,910 Anh... Anh luôn tìm kiếm đàn ông hay phụ nữ, trẻ em. 296 00:26:19,329 --> 00:26:22,958 Có lẽ hôm nay là cô Olivia này. Hi vọng anh tìm thấy cô ấy. 297 00:26:26,587 --> 00:26:31,758 Nhưng không có em gái anh, tôi e anh luôn bơ vơ. 298 00:26:52,738 --> 00:26:54,907 Nên chính những con người quyền lực và đặc quyền này 299 00:26:54,907 --> 00:26:56,950 đứng sau sự biến mất của Olivia. 300 00:27:02,623 --> 00:27:03,624 Giờ thì tôi hiểu rồi. 301 00:27:04,791 --> 00:27:07,252 Chúng tôi đã bị tống tiền bởi lời đe dọa lật tẩy. 302 00:27:09,087 --> 00:27:13,217 "Bảo Sugar rút khỏi vụ của anh ta, không chúng tôi sẽ tiết lộ bí mật. 303 00:27:14,259 --> 00:27:17,763 'Người ngoài hành tinh đang ở giữa chúng ta'. Đó sẽ là tít báo". 304 00:27:20,307 --> 00:27:21,350 Thế thì thật tồi tệ. 305 00:27:23,268 --> 00:27:25,103 Tôi không thích, nhưng tôi hiểu. 306 00:27:30,776 --> 00:27:35,781 Henry nói đúng. Chúng tôi đã ở đây quá lâu. Đã đến lúc về nhà. 307 00:27:53,841 --> 00:27:55,342 {\an8}BẦU CHO PAVICH - THƯỢNG VIỆN MỸ "VỀ PHE BẠN" 308 00:28:20,492 --> 00:28:22,619 {\an8}PAVICH THƯỢNG VIỆN MỸ 309 00:29:10,167 --> 00:29:13,253 - Đứng yên! Bảo vệ đây. Giơ tay. - Giơ tay lên. 310 00:29:14,838 --> 00:29:15,964 Tôi giơ tay rồi. 311 00:29:15,964 --> 00:29:17,090 Bỏ vũ khí xuống. 312 00:29:17,090 --> 00:29:18,842 - Được rồi. Cứ bình... - Để súng xuống đất. 313 00:29:18,842 --> 00:29:20,469 Tôi ở phe anh mà. Tôi sẽ để súng... 314 00:29:20,469 --> 00:29:21,595 Tôi nói "Đứng yên!" 315 00:29:22,638 --> 00:29:24,598 Anh phải nghe tôi. Chúng ta không thể đi. 316 00:29:24,598 --> 00:29:26,934 Tôi là thám tử tư. Tôi được thuê để tìm một phụ nữ mất tích. 317 00:29:26,934 --> 00:29:28,852 Tôi từng nghe nhiều lí do để đột nhập và xâm phạm. 318 00:29:28,852 --> 00:29:30,479 Trông tôi như thằng nghiện à? Nghe tôi đi. 319 00:29:30,479 --> 00:29:33,106 Ví, giấy phép thám tử, bằng lái của tôi, 320 00:29:33,106 --> 00:29:34,608 thẻ căn cước của tôi, tất cả ở trong ví. 321 00:29:34,608 --> 00:29:36,860 - Túi ngực bên trái. Đó, bên trong. Đúng. - Túi ngực trái? 322 00:29:37,778 --> 00:29:40,489 - "John Sugar". Tên thật của anh à? - Tên thật... Vâng. 323 00:29:40,489 --> 00:29:42,324 - Xe màu xanh dương ở kia là của anh? - Vâng. 324 00:29:42,324 --> 00:29:44,535 Có lẽ tôi nhầm địa chỉ. Tôi không biết nữa. Có lẽ tôi nhầm. 325 00:29:44,535 --> 00:29:46,495 Nhưng nếu ngày nào đó anh biết tin về một phụ nữ bị tra tấn 326 00:29:46,495 --> 00:29:47,663 và hành hung ở ngôi nhà này, 327 00:29:47,663 --> 00:29:49,957 mà anh không dành một phút để cố giúp cô ấy... 328 00:29:49,957 --> 00:29:52,125 Anh cứ bỏ đi mà không kiểm chứng... 329 00:29:52,125 --> 00:29:53,836 Anh không muốn hối hận kiểu đó đâu. Tin tôi đi. 330 00:29:53,836 --> 00:29:55,128 Đến lúc rồi. Anh không muốn nghĩ, 331 00:29:55,128 --> 00:29:57,130 "Nếu mình có thể quay ngược thời gian. Nếu mình có thể thay đổi quá khứ". 332 00:30:00,008 --> 00:30:01,009 Không nhúc nhích. 333 00:30:05,681 --> 00:30:06,890 {\an8}Tôi sẽ kiểm tra tầng hầm. 334 00:30:10,269 --> 00:30:11,270 {\an8}Có ai không? 335 00:30:13,772 --> 00:30:15,107 {\an8}Có ai dưới đó không? 336 00:30:19,194 --> 00:30:20,654 Có ai dưới đó không? 337 00:30:24,157 --> 00:30:28,120 - Phải. Con trai thượng nghị sĩ. - Có ai không? 338 00:30:30,789 --> 00:30:31,748 Tất nhiên rồi. 339 00:30:31,748 --> 00:30:32,833 Này. 340 00:30:37,880 --> 00:30:38,881 Này. 341 00:30:43,844 --> 00:30:46,513 Sao, anh tìm thấy gì? 342 00:30:46,513 --> 00:30:51,143 Chẳng thấy gì. Chà, một cái búa. 343 00:30:52,936 --> 00:30:54,855 Nhưng đó là tầng hầm, nên người ta để búa dưới đó. 344 00:30:55,355 --> 00:30:56,940 Anh chắc chắn đã tìm mọi chỗ? 345 00:30:58,400 --> 00:30:59,401 Khá chắc. 346 00:31:00,903 --> 00:31:02,237 Thôi, tôi nhầm. 347 00:31:04,656 --> 00:31:05,866 Anh nói đúng. 348 00:31:06,450 --> 00:31:07,534 Vậy giờ thì sao? 349 00:31:16,752 --> 00:31:18,378 Ai bảo anh có người dưới đó? 350 00:31:21,548 --> 00:31:25,135 Một người bạn. Đó là thông tin sai. 351 00:31:26,303 --> 00:31:29,306 Chuyện bình thường. Nhưng thật xấu hổ. 352 00:31:29,306 --> 00:31:30,599 Bạn nào? 353 00:31:31,558 --> 00:31:33,810 Bạn nào... Anh biết là tôi không thể nói bạn nào. 354 00:31:35,854 --> 00:31:38,649 Nguồn tin bí mật... Điều kiện tiên quyết trong nghề của tôi. 355 00:31:50,536 --> 00:31:52,371 Ai bảo anh có người ở tầng hầm của tôi? 356 00:31:56,250 --> 00:31:58,085 Tôi không nghĩ mình phát đi báo động. 357 00:31:59,461 --> 00:32:00,462 - Anh giỏi đấy. - Thế hả? 358 00:32:00,462 --> 00:32:01,797 Tôi vừa đi làm về. 359 00:32:06,134 --> 00:32:06,969 May cho tôi. 360 00:32:08,262 --> 00:32:09,263 Xui cho anh. 361 00:32:10,097 --> 00:32:13,767 Này, không cần phải như thế này. 362 00:32:16,061 --> 00:32:17,813 Không ai cần làm hại ai. 363 00:32:19,314 --> 00:32:20,315 Kể cả anh. 364 00:32:21,191 --> 00:32:22,943 Thực ra, tôi không ngại chuyện ai bị làm hại. 365 00:32:24,361 --> 00:32:29,408 Với tôi, câu hỏi là, "Tôi có nên bắt đầu với cái búa này?" 366 00:32:54,850 --> 00:32:55,893 Anh tên gì? 367 00:32:57,060 --> 00:32:58,437 - Ryan. - Ryan. 368 00:32:59,980 --> 00:33:03,942 Kết thúc rồi. Nhé? Ta nghỉ ngơi nhé? 369 00:33:06,111 --> 00:33:07,988 - Ừ. - Đừng. Đừng! 370 00:35:03,312 --> 00:35:04,313 Olivia. 371 00:35:54,571 --> 00:35:56,573 Biên dịch: Ngan Tran