1
00:00:08,750 --> 00:00:11,083
Năm, bốn...
2
00:00:12,041 --> 00:00:15,958
ba, hai, một...
3
00:00:20,875 --> 00:00:22,916
May cho cô, tôi không thể bắn cô.
4
00:00:23,583 --> 00:00:26,208
Tôi cần cô.
Nhưng cô không thoát khỏi tôi được đâu.
5
00:00:26,208 --> 00:00:27,916
Thủy triều đang lên
6
00:00:28,791 --> 00:00:31,125
và chỉ tôi mới giúp cô được an toàn,
7
00:00:32,125 --> 00:00:33,750
vì chỉ tôi có đèn.
8
00:01:05,250 --> 00:01:09,041
Tôi đã thử mềm mỏng.
Giờ tôi thử nói lý lẽ đây.
9
00:01:10,333 --> 00:01:14,625
Mạng sống của cô nằm trong tay tôi.
Cũng như mạng tôi nằm trong tay cô.
10
00:01:14,625 --> 00:01:17,041
Tôi đang tìm Lửa Biển.
11
00:01:17,041 --> 00:01:19,333
Làm thế nào ông biết về Lửa Biển?
12
00:01:19,333 --> 00:01:21,166
Bố cô đã nói với tôi.
13
00:01:21,166 --> 00:01:23,458
Ông đã nói chuyện với bố tôi ư?
14
00:01:23,458 --> 00:01:26,000
Chỉ cần nói cho tôi nó ở đâu.
15
00:01:26,000 --> 00:01:27,666
Hãy nói bố tôi còn sống.
16
00:01:28,458 --> 00:01:29,708
Tôi biết ông ấy còn sống.
17
00:01:30,625 --> 00:01:32,625
Tôi nghe thấy giọng ông ấy.
18
00:01:33,500 --> 00:01:35,541
Nghe giọng bố nhé. Nghe bố.
19
00:01:35,541 --> 00:01:37,708
Theo sát bố. Đông lắm. Bố xin lỗi.
20
00:01:37,708 --> 00:01:38,958
{\an8}PARIS - NGÀY 14 THÁNG 6 NĂM 1940
BỐN NĂM TRƯỚC
21
00:01:38,958 --> 00:01:42,250
{\an8}Bố biết là sinh nhật con,
nhưng bố vẫn có việc phải làm. Cẩn thận.
22
00:01:42,250 --> 00:01:45,416
- Bố đã nói rằng ta sẽ đi nghỉ.
- Ta đang đi đây.
23
00:01:45,416 --> 00:01:47,125
Vậy sao ta lại vội thế này?
24
00:01:47,125 --> 00:01:51,291
Vì, Marie ạ, thật buồn khi quân Đức
chọn sinh nhật con để chiếm Paris.
25
00:01:53,625 --> 00:01:54,625
Xin lỗi.
26
00:02:31,250 --> 00:02:33,208
Quân Đức sẽ làm gì với nước Pháp?
27
00:02:33,208 --> 00:02:37,958
Vì một kẻ phù phiếm, chúng sẽ lục soát
cả thành phố và lấy mọi thứ có giá trị.
28
00:02:37,958 --> 00:02:41,083
Đây, giúp bố tìm chìa khóa
phòng trưng bày khủng long nhé?
29
00:02:41,083 --> 00:02:43,000
Con làm nhanh hơn bố nhiều.
30
00:02:44,833 --> 00:02:48,541
Nào, Marie, ta phải cứu những gì có thể
và sau đó tự cứu mình.
31
00:02:48,541 --> 00:02:50,000
Có cái thùng ở bên phải con.
32
00:02:50,000 --> 00:02:52,083
- Anh vẫn muốn cái này?
- Phải, cần ngay.
33
00:02:52,083 --> 00:02:53,375
Sẽ quay lại khi có thể.
34
00:03:01,750 --> 00:03:04,416
Xin lỗi vì đưa con theo,
nhưng nếu để con ở nhà,
35
00:03:04,416 --> 00:03:07,291
không chắc rằng bố sẽ quay về được.
36
00:03:07,291 --> 00:03:09,708
Chúng sẽ cấm đường
và áp đặt lệnh giới nghiêm.
37
00:03:09,708 --> 00:03:14,208
Khi Đức Quốc xã đến bảo tàng,
chúng sẽ tìm kiếm những thứ này đầu tiên.
38
00:03:18,000 --> 00:03:21,000
- Ta mang theo những viên đá này ạ?
- Không. Bám lấy.
39
00:03:21,791 --> 00:03:25,458
Bố sẽ đưa cho những người bố tin
để đưa chúng ra khỏi Paris.
40
00:03:26,458 --> 00:03:28,375
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ bị bắt ạ?
41
00:03:30,666 --> 00:03:31,750
Một thứ cuối cùng.
42
00:03:41,958 --> 00:03:45,833
Khi ta lên tàu, bố sẽ có bánh ngọt
để chúc mừng sinh nhật con.
43
00:03:45,833 --> 00:03:47,833
Ta sẽ đi miền Nam tới nhà bạn bố.
44
00:03:49,916 --> 00:03:51,208
Bạn nào ạ?
45
00:03:52,458 --> 00:03:56,875
Kiểu bạn mà bố có thể dựa vào
để chăm sóc những thứ quý giá.
46
00:03:59,333 --> 00:04:00,166
Giống như con.
47
00:04:02,791 --> 00:04:04,625
Đây, gập bên đó vào cho bố.
48
00:04:04,625 --> 00:04:05,708
Được rồi.
49
00:04:06,416 --> 00:04:08,416
Giờ thì khủng long đang chờ.
50
00:04:09,875 --> 00:04:12,041
Đưa tay cho bố nào, ta đi thôi.
51
00:04:14,041 --> 00:04:15,541
Nhớ nói với họ là khẩn cấp.
52
00:04:15,541 --> 00:04:17,125
Ơn Chúa anh đã trở lại.
53
00:04:17,125 --> 00:04:18,958
Bọn Đức đang ở cửa công.
54
00:04:18,958 --> 00:04:22,291
Nói là đóng cửa rồi,
nhưng chắc chúng sắp cho cửa nổ tung.
55
00:04:22,291 --> 00:04:23,875
Cho vào đi. Mời cà phê.
56
00:04:23,875 --> 00:04:26,208
Mời thuốc lá.
Trì hoãn chúng trong năm phút.
57
00:04:26,208 --> 00:04:28,750
Bố đưa chú ấy chìa khóa
để khóa hết cửa ta đi qua.
58
00:04:28,750 --> 00:04:31,083
Trên đường ra,
chú giả vờ không tìm đúng chìa.
59
00:04:31,083 --> 00:04:33,375
Người chỉ dùng mắt thì tìm khó lắm.
60
00:04:33,375 --> 00:04:35,250
Đó, con bé chăm sóc tôi tốt lắm.
61
00:04:35,250 --> 00:04:37,708
- Anh sẽ đi đâu?
- Đừng lo, tôi sẽ ổn.
62
00:04:37,708 --> 00:04:39,166
Bảo trọng nhé.
63
00:04:42,500 --> 00:04:44,416
Anh Daly, mở cửa cho chúng vào.
64
00:04:44,416 --> 00:04:47,000
- Tôi sẽ đến đó ngay.
- Bố nói có chuyện gì đi.
65
00:04:47,000 --> 00:04:49,625
Bố đang dùng áo mưa mười franc của mình
66
00:04:49,625 --> 00:04:53,958
để gói ghém đống kim cương và trang sức
trị giá hơn nửa Paris,
67
00:04:53,958 --> 00:04:57,791
và gửi chúng đến Geneva
trong cái đầu của khủng long bạo chúa,
68
00:04:57,791 --> 00:05:01,041
một trong những con quái vật
khủng khiếp nhất trên Trái đất
69
00:05:01,041 --> 00:05:03,541
cho đến khi Đệ tam Đế chế xuất hiện.
70
00:05:03,541 --> 00:05:06,833
Đi nào, bám sát nhé,
có cái cột bên phải con.
71
00:05:06,833 --> 00:05:09,125
Cẩn thận. Đây.
72
00:05:09,125 --> 00:05:13,083
Bọn Đức ở gần rồi. Đây. Lên đây. Dừng lại.
73
00:05:14,916 --> 00:05:17,791
Đưa bố rương của con nào.
Con sẽ ngồi lên rương.
74
00:05:17,791 --> 00:05:19,875
Bước lên. Đây.
75
00:05:21,750 --> 00:05:22,583
Đúng rồi.
76
00:05:22,583 --> 00:05:24,500
Bố sẽ chạy. Con phải tin bố.
77
00:05:25,250 --> 00:05:28,166
- Con tin bố.
- Chúng ta đi nhé. Đi nào.
78
00:05:28,166 --> 00:05:30,333
Bố dám chắc với con một điều, Marie.
79
00:05:30,333 --> 00:05:32,541
Sinh nhật này con sẽ không bao giờ quên.
80
00:05:36,791 --> 00:05:38,125
Rồi chuyện gì xảy ra?
81
00:05:39,125 --> 00:05:41,833
Có một chiếc xe tải chờ đồ trang sức.
82
00:05:41,833 --> 00:05:44,625
Tôi không biết
thứ ông đang tìm có ở trong đó không.
83
00:05:44,625 --> 00:05:46,125
Tôi biết.
84
00:05:49,125 --> 00:05:50,291
Dừng nói dối nữa.
85
00:05:50,291 --> 00:05:52,291
Tôi biết nó không ở cùng đám còn lại.
86
00:05:52,291 --> 00:05:55,500
Bố cô giữ nó cho riêng mình
rồi đưa cho cô. Nó ở đâu?
87
00:05:55,500 --> 00:05:57,166
Bố tôi ở đâu?
88
00:06:02,416 --> 00:06:05,125
Marie, có điều này cô nên biết.
89
00:06:05,125 --> 00:06:07,291
Cô bị mù là lỗi của bố cô.
90
00:06:07,291 --> 00:06:10,166
Lửa Biển được ban phước,
nhưng cũng bị nguyền rủa.
91
00:06:10,166 --> 00:06:14,875
Những người thân yêu của kẻ sở hữu nó
sẽ gặp bất hạnh khủng khiếp.
92
00:06:14,875 --> 00:06:18,333
Sự mù lòa của cô chính là món quà
từ ông bố quý giá đấy.
93
00:07:56,875 --> 00:07:59,125
{\an8}DỰA THEO TIỂU THUYẾT CỦA
ANTHONY DOERR
94
00:08:47,166 --> 00:08:52,875
ÁNH SÁNG VÔ HÌNH
95
00:09:14,083 --> 00:09:15,291
Hạ sĩ Pfennig.
96
00:09:19,083 --> 00:09:22,583
Một lần nữa, vụ đánh bom
được chỉ đạo và nhắm mục tiêu cẩn thận.
97
00:09:25,291 --> 00:09:28,458
Tôi đến đây xem
cậu có chặn được tín hiệu truyền nào
98
00:09:28,458 --> 00:09:30,333
có thể chỉ điểm đánh bom không,
99
00:09:31,958 --> 00:09:36,958
nhưng thay vào đó, tôi lại thấy cậu bận...
100
00:09:38,458 --> 00:09:39,875
dọn dẹp!
101
00:09:43,583 --> 00:09:46,541
Tôi tò mò đấy. Schmidt đâu rồi?
102
00:09:49,208 --> 00:09:53,333
Chúng tôi... Mất điện, cầu chì bị nổ,
anh ấy đi tìm cầu chì dự phòng.
103
00:09:53,333 --> 00:09:56,250
Tôi lo là
anh ấy có thể bị kẹt trong một vụ nổ.
104
00:09:57,250 --> 00:10:00,083
Lo đến mức cậu quyết định lau nhà.
105
00:10:07,333 --> 00:10:09,958
Nếu cầu chì bị nổ, tại sao đèn lại sáng?
106
00:10:11,250 --> 00:10:12,500
Sao radio hoạt động được?
107
00:10:12,500 --> 00:10:15,000
Tôi tìm thấy cầu chì dự phòng ở tầng hầm.
108
00:10:15,875 --> 00:10:18,708
Vẫn còn máu dưới đó.
Dính cả vào ủng của tôi.
109
00:10:18,708 --> 00:10:20,333
Tôi quyết định dọn sạch.
110
00:10:21,541 --> 00:10:22,875
Xem này.
111
00:10:22,875 --> 00:10:24,625
Có người đang phát thanh.
112
00:10:30,041 --> 00:10:33,291
Hãy xem họ đang nói gì.
113
00:10:37,666 --> 00:10:40,125
"Giống như ngày xưa,
114
00:10:40,125 --> 00:10:43,458
trong văn phòng của tôi
ở Vườn Bách Thảo ở Paris,
115
00:10:44,333 --> 00:10:45,333
chỉ có điều...
116
00:10:45,916 --> 00:10:49,833
Tôi muốn biết
bạn nói Chúc mừng năm mới nghĩa là gì".
117
00:10:56,125 --> 00:10:57,125
Một cô gái.
118
00:11:03,083 --> 00:11:06,666
Một cô gái đang lên sóng phát thanh.
119
00:11:15,708 --> 00:11:17,708
Mã dẫn đường cho bom là đây.
120
00:11:18,541 --> 00:11:20,958
Nhưng cậu vốn biết thế rồi,
đúng chứ, Pfennig?
121
00:11:23,041 --> 00:11:26,083
Và khi Schmidt phát hiện ra,
cậu đã giết cậu ta.
122
00:11:30,000 --> 00:11:31,000
Vì sao?
123
00:11:33,458 --> 00:11:34,458
Súng.
124
00:11:43,416 --> 00:11:45,416
- Cậu là gián điệp.
- Không.
125
00:11:46,666 --> 00:11:48,083
Vậy thì giải thích đi!
126
00:11:50,291 --> 00:11:52,750
Tôi đã làm vậy để bảo vệ một ký ức.
127
00:11:55,166 --> 00:11:56,500
Một nơi có hy vọng.
128
00:11:58,500 --> 00:12:00,916
Thứ duy nhất
Đệ tam Đế chế không thể phá hủy.
129
00:12:04,458 --> 00:12:07,333
Tôi có thể xử tử cậu ngay ở đây, Pfennig.
130
00:12:10,791 --> 00:12:11,625
Nhưng...
131
00:12:12,875 --> 00:12:15,708
còn mỗi cậu
là vô tuyến điện viên ở Saint-Malo.
132
00:12:17,666 --> 00:12:19,375
Vậy cậu và tôi...
133
00:12:20,666 --> 00:12:24,500
sẽ đi tìm vị trí
của người đang phát thanh.
134
00:12:26,541 --> 00:12:31,375
Rồi tôi sẽ đặt súng vào tay cậu
và cậu sẽ tự mình giết cô gái đó.
135
00:12:32,166 --> 00:12:33,541
Cậu hiểu chứ?
136
00:12:34,916 --> 00:12:36,125
Thưa ngài, tôi hiểu.
137
00:12:48,125 --> 00:12:49,416
Dừng phát thanh rồi.
138
00:12:56,708 --> 00:12:58,125
Ta có cả ngày.
139
00:13:01,208 --> 00:13:02,625
Bọn ném bom biến rồi.
140
00:13:04,041 --> 00:13:06,125
Lần tới cô ta phát thì ta sẽ tìm.
141
00:13:08,500 --> 00:13:13,125
Tôi để Schmidt ở cùng cậu
vì tôi đã nghi ngờ cậu ngay từ đầu.
142
00:13:14,666 --> 00:13:18,500
Tối qua, tôi đã gọi cho chỉ huy học viện
nơi cậu được đào tạo.
143
00:13:18,500 --> 00:13:22,166
Ông ấy nói cậu được chọn làm việc này
vì cậu là thiên tài,
144
00:13:22,958 --> 00:13:25,375
một trong những cậu bé giỏi nhất ở Đức.
145
00:13:28,708 --> 00:13:30,208
Lấy thiết bị của cậu đi.
146
00:13:32,750 --> 00:13:33,750
Di chuyển.
147
00:13:39,833 --> 00:13:41,666
Thế nào mà thành ra như này?
148
00:13:51,750 --> 00:13:55,041
{\an8}TRẠI TRẺ MỒ CÔI VIKTORIASTRASSE
ESSEN, ĐỨC - NGÀY 14 THÁNG 6 NĂM 1940
149
00:14:14,208 --> 00:14:15,916
Tiếp tục làm đi nhé, các con.
150
00:14:25,958 --> 00:14:28,083
Có lẽ là cảnh sát điện đài,
151
00:14:28,083 --> 00:14:30,916
đến bắt anh vì nghe phát thanh trái phép.
152
00:14:31,625 --> 00:14:33,708
Em không biết đang nói cái gì đâu.
153
00:14:38,333 --> 00:14:39,500
Heil Hitler.
154
00:14:39,500 --> 00:14:40,875
Các con.
155
00:14:43,166 --> 00:14:44,833
Heil Hitler!
156
00:14:50,583 --> 00:14:52,583
Sao chúng tôi được Chỉ huy ghé thăm thế ạ?
157
00:14:56,083 --> 00:14:58,791
Hôm nay có bao nhiêu đứa trẻ đã nghe đài?
158
00:15:06,166 --> 00:15:08,541
Nếu mấy đứa nghe đài phát thanh quốc gia,
159
00:15:08,541 --> 00:15:10,708
chắc đã nghe được tin tuyệt vời.
160
00:15:10,708 --> 00:15:12,958
Chiều nay, quân Đức đã vào Paris.
161
00:15:14,500 --> 00:15:17,000
Dân Pháp đã bỏ thành phố
mà không chiến đấu.
162
00:15:19,541 --> 00:15:22,833
Người Pháp là một dân tộc rất suy đồi.
163
00:15:29,875 --> 00:15:31,833
Phần còn lại của Pháp sẽ sớm theo sau.
164
00:15:33,791 --> 00:15:36,000
Cái đó đến cùng củi, thưa Chỉ huy.
165
00:15:39,375 --> 00:15:40,583
Ừ.
166
00:15:46,666 --> 00:15:51,166
Có đứa trẻ nào nghe thứ gì khác
167
00:15:52,375 --> 00:15:54,541
ngoài đài phát thanh quốc gia
hôm nay không?
168
00:16:00,833 --> 00:16:04,375
Cậu kia. Cậu đã định giơ tay.
169
00:16:05,625 --> 00:16:09,333
Anh ấy định giải thích rằng
vì Ăng-ten Brandenburg đã được dựng lên,
170
00:16:09,333 --> 00:16:12,666
chỉ có thể thu được
tín hiệu quốc gia thôi, thưa ngài.
171
00:16:13,791 --> 00:16:14,875
Heil Hitler.
172
00:16:17,458 --> 00:16:20,083
Phải, đó là lý thuyết,
nhưng người thông minh
173
00:16:20,958 --> 00:16:23,166
thì tìm ra chỗ sơ hở để lách luật.
174
00:16:24,250 --> 00:16:27,750
Họ tìm cách nghe phát thanh từ nước ngoài.
175
00:16:33,541 --> 00:16:35,250
Thông minh như cậu, nhóc ạ.
176
00:16:38,875 --> 00:16:41,083
- Cậu là Werner Pfennig hả?
- Vâng ạ.
177
00:16:41,083 --> 00:16:43,791
Phải. Đúng cậu rồi.
178
00:16:45,000 --> 00:16:48,541
Quả thật, cậu chính là lý do tôi ở đây.
179
00:16:49,708 --> 00:16:52,125
Bởi vì chuyện về cậu đã đến tai tôi.
180
00:16:52,833 --> 00:16:55,208
Họ nói cậu là thiên tài.
181
00:16:56,166 --> 00:16:59,583
Họ nói cậu có một nửa là người,
một nửa là máy phát thanh,
182
00:16:59,583 --> 00:17:04,041
rằng cậu có dây điện trong đầu
có thể bắt được tín hiệu từ New York.
183
00:17:04,041 --> 00:17:06,958
Tôi không nghe đài nước ngoài
nhiều tuần rồi, thưa ngài.
184
00:17:06,958 --> 00:17:08,250
Heil Hitler.
185
00:17:08,250 --> 00:17:09,875
- Thực ra là nhiều tháng...
- Im.
186
00:17:13,750 --> 00:17:17,333
Tôi không đến đây
vì đài phát thanh nước ngoài.
187
00:17:20,541 --> 00:17:21,666
Không.
188
00:17:23,666 --> 00:17:24,666
Tôi...
189
00:17:26,166 --> 00:17:29,833
Tôi chỉ ở đây vì một người bạn của tôi
có chiếc đài bị hỏng
190
00:17:30,666 --> 00:17:33,833
và tôi muốn cậu,
Werner Pfennig, tới sửa nó.
191
00:17:43,500 --> 00:17:47,208
Và trong khoảnh khắc,
một cuộc đời bị thay đổi.
192
00:17:53,750 --> 00:17:54,916
Ta đi chứ?
193
00:18:15,333 --> 00:18:17,833
Ngôi nhà đẹp nhất ở Essen.
194
00:18:17,833 --> 00:18:21,083
Được trưng dụng từ một ả Do Thái
đã để lại móng tay ở cổng,
195
00:18:21,083 --> 00:18:23,166
khi miễn cưỡng phải rời đi.
196
00:18:24,458 --> 00:18:26,583
Một món quà cho tôi từ chính Führer.
197
00:18:44,375 --> 00:18:47,916
Em yêu, tắt nhạc đi
và cho thằng bé xem cái máy hỏng.
198
00:18:59,375 --> 00:19:00,958
Tôi muốn cái đài hoạt động lại.
199
00:19:01,708 --> 00:19:03,333
Pfennig, sửa đi.
200
00:19:04,416 --> 00:19:06,416
Tôi cần công cụ để sửa, thưa ngài.
201
00:19:18,208 --> 00:19:20,625
Và trước khi đón cậu,
bọn tôi đã tới trường cậu
202
00:19:21,375 --> 00:19:23,291
và mở tủ của cậu
203
00:19:23,291 --> 00:19:26,500
và tìm được công cụ
cậu dùng để làm radio trái phép.
204
00:19:26,500 --> 00:19:30,166
Bọn tôi đã tìm được một cái
được chỉnh đến tần số Sóng ngắn 13.10,
205
00:19:30,916 --> 00:19:34,250
một đài bị cấm nằm đâu đó ở Pháp.
206
00:19:35,250 --> 00:19:37,333
Cậu đã và đang nghe ông giáo sư già
207
00:19:37,333 --> 00:19:41,958
phát thanh tới trẻ em về khoa học,
ánh sáng, trí tưởng tượng, đại loại thế.
208
00:19:43,750 --> 00:19:44,833
Vâng.
209
00:19:45,833 --> 00:19:48,666
Ông ấy chỉ nói về sự thật
và những gì đẹp đẽ, thưa ngài.
210
00:19:50,666 --> 00:19:52,750
- Heil Hitler.
- Heil Hitler.
211
00:19:54,125 --> 00:19:58,791
Phải, sự thật và những gì đẹp đẽ,
tất cả đều bị cấm, Werner Pfennig.
212
00:20:00,125 --> 00:20:03,666
Tai cậu đã nghe những lời bị cấm
nên tâm trí của cậu cũng bị cấm.
213
00:20:05,958 --> 00:20:06,833
Giờ thì...
214
00:20:09,666 --> 00:20:11,500
bọn tôi biết cậu đã và đang làm gì,
215
00:20:12,458 --> 00:20:15,875
và cậu biết
hình phạt cho việc đó là cái chết.
216
00:20:18,958 --> 00:20:20,583
Nên tôi có đề xuất như này...
217
00:20:23,666 --> 00:20:25,500
Hoặc cậu sửa đài của vợ tôi...
218
00:20:28,000 --> 00:20:29,416
hoặc là cậu sẽ chết.
219
00:20:33,333 --> 00:20:34,333
Nhanh nào.
220
00:21:03,666 --> 00:21:07,041
Mối nối đã tệ quá rồi.
Tôi cần phải hàn lại nó.
221
00:21:07,875 --> 00:21:09,291
Không có hàn ở đây đâu.
222
00:21:17,541 --> 00:21:18,541
Hoặc sửa hoặc chết.
223
00:21:53,375 --> 00:21:57,583
Hôm nay lúc 1:00 chiều theo giờ GMT,
quân Đức, xe tăng và các phương tiện khác...
224
00:21:57,583 --> 00:22:01,166
Đài được sửa rồi, thưa ngài. Heil Hitler.
225
00:22:02,583 --> 00:22:04,000
Giỏi lắm, Pfennig.
226
00:22:05,458 --> 00:22:08,458
Giờ thì chuyển kênh chết dẫm đó đi
trước khi tâm trí bị đầu độc.
227
00:22:08,458 --> 00:22:10,541
Vâng, thưa ngài. Tất nhiên rồi ạ.
228
00:22:20,750 --> 00:22:24,583
{\an8}GA TÀU SAINT-LAZARE
PARIS - NGÀY 14 THÁNG 6 NĂM 1940
229
00:22:24,583 --> 00:22:25,791
{\an8}Bên phải con.
230
00:22:29,541 --> 00:22:32,250
Nhanh nào. Đang đến đầu cầu thang. Lên.
231
00:22:33,458 --> 00:22:36,875
Cẩn thận. Bám vào bố.
Bám vào, Marie. Sát vào bố.
232
00:22:39,500 --> 00:22:41,958
Chuyến tàu cuối cùng từ Paris đã rời ga!
233
00:22:41,958 --> 00:22:44,041
Đang lãng phí thời gian đó! Quay lại đi!
234
00:22:47,083 --> 00:22:51,208
Quay lại! Mọi người phải quay lại đi.
Mọi người phải rời ga.
235
00:22:52,208 --> 00:22:53,625
Rời khỏi ga đi!
236
00:22:55,375 --> 00:22:57,583
Chuyến tàu cuối đã đi rồi!
237
00:22:58,500 --> 00:23:00,875
Mọi người rời khỏi ga ngay đi.
238
00:23:21,875 --> 00:23:22,791
Ta phải đi bộ.
239
00:23:22,791 --> 00:23:24,708
- Đi bộ ư?
- Nào. Đúng vậy.
240
00:23:25,625 --> 00:23:26,875
Không có lựa chọn. Đi.
241
00:23:26,875 --> 00:23:30,791
Xin lỗi. Xin lỗi.
Đi nào, Marie, bám vào bố.
242
00:23:31,458 --> 00:23:32,666
Bám vào.
243
00:23:47,375 --> 00:23:49,291
Marie à, để bố xách rương cho.
244
00:23:51,541 --> 00:23:52,750
Nặng thế.
245
00:23:54,291 --> 00:23:55,500
Đài của con à?
246
00:23:55,500 --> 00:23:57,333
Chỗ ta đang đến có thể không có.
247
00:23:57,333 --> 00:24:00,083
Con muốn biết giáo sư nghĩ gì
về chuyện đang xảy ra.
248
00:24:00,083 --> 00:24:02,458
Bố xin lỗi, ta không thể mang theo.
249
00:24:02,458 --> 00:24:07,125
Bố có giải thích được vì sao cả thành phố
đang chạy mà không có nơi nào để đến?
250
00:24:07,125 --> 00:24:10,125
Bố có giải thích được vì sao
dân Do Thái chạy nhanh nhất?
251
00:24:10,125 --> 00:24:12,833
Bố có nói được
lý do nước này muốn chiếm nước khác?
252
00:24:12,833 --> 00:24:16,041
Bố không thể.
Bố không giải thích được câu hỏi nào cả.
253
00:24:17,000 --> 00:24:22,541
Trên đài, họ nói
Đức Quốc xã ghét bất cứ ai khác biệt,
254
00:24:22,541 --> 00:24:24,750
và họ ghét bất cứ ai nói sự thật.
255
00:24:24,750 --> 00:24:27,791
- Marie...
- Nghe con nói ạ. Bố nghe đi.
256
00:24:28,583 --> 00:24:31,500
Con khác biệt. Con biết con là như vậy.
257
00:24:31,500 --> 00:24:34,416
Con biết bố đã cố bảo vệ con,
nhưng con khác biệt.
258
00:24:35,958 --> 00:24:37,458
Bố là người nói sự thật.
259
00:24:37,458 --> 00:24:40,375
Phải. Và bố sẽ giữ im lặng
để con được an toàn.
260
00:24:41,208 --> 00:24:43,125
Và điều duy nhất khác biệt về con là
261
00:24:43,125 --> 00:24:46,958
con sẵn sàng mang gánh nặng bên mình
chỉ để nghe sự thật,
262
00:24:46,958 --> 00:24:51,166
mà đó là một trong nhiều điều
phi thường về con, Marie.
263
00:24:51,166 --> 00:24:54,125
Trong đời thường,
con không bao giờ phải giấu con là ai.
264
00:24:54,125 --> 00:24:57,708
Nhưng trong chiến tranh,
vô hình có thể giúp con sống sót.
265
00:25:00,166 --> 00:25:01,541
Bố sẽ xách rương cho con.
266
00:25:01,541 --> 00:25:05,208
Bố biết đấy, giáo sư,
ông ấy chỉ nói với người trẻ thôi.
267
00:25:05,916 --> 00:25:08,958
Bọn con cần hiểu được
sự điên rồ trên thế giới này.
268
00:25:08,958 --> 00:25:10,791
- Con sẽ tự mang gánh nặng.
- Không.
269
00:25:10,791 --> 00:25:13,291
Đó không phải gánh nặng để mang một mình.
270
00:25:14,291 --> 00:25:15,166
Đi nào.
271
00:25:17,750 --> 00:25:20,166
Bố ở đây. Có bố ở đây mà.
272
00:25:33,666 --> 00:25:39,291
Marie, bố đã chọn khách sạn đặc biệt này
vì dịch vụ ở đây thật khác thường.
273
00:25:40,041 --> 00:25:42,875
Bố, con nghe tiếng gà thật kìa.
274
00:25:44,000 --> 00:25:47,375
Thật vậy, chỉ có thực phẩm tươi sống nhất.
275
00:25:48,250 --> 00:25:51,791
Và những nam nữ hầu bàn,
những người quản gia,
276
00:25:51,791 --> 00:25:55,375
và người giúp việc đều rất kín đáo,
ta còn không biết có họ ở đây.
277
00:25:56,708 --> 00:25:58,708
Con thấy có cơn gió lạnh.
278
00:25:59,875 --> 00:26:02,625
Vậy ta đang ở trên sân thượng, phải không?
279
00:26:02,625 --> 00:26:05,291
Ừ. Và cảnh đồng hoa anh túc
trước mặt thật tuyệt.
280
00:26:06,125 --> 00:26:09,541
Con mong không có gì trưởng giả
như là bàn và ghế.
281
00:26:09,541 --> 00:26:13,416
Không, khách sạn theo phong cách Nhật Bản.
Ta quỳ gối ngồi ăn,
282
00:26:13,416 --> 00:26:18,125
và bếp trưởng có sao Michelin
nổi tiếng với món bánh mì xúc xích Ý.
283
00:26:18,916 --> 00:26:20,625
- Đây.
- Cảm ơn bố.
284
00:26:21,833 --> 00:26:24,833
Bố có thể bảo
một quản gia lấy khăn choàng chứ?
285
00:26:24,833 --> 00:26:26,541
- Ừ.
- Trời hơi lạnh.
286
00:26:29,708 --> 00:26:31,625
Cảm ơn bố. Và...
287
00:26:32,500 --> 00:26:35,166
có lẽ bảo bếp trưởng rằng chỉ cần
288
00:26:35,166 --> 00:26:39,291
nửa cái bánh mì nổi tiếng
của ông ấy là đủ rồi.
289
00:26:39,291 --> 00:26:41,375
- Vì sao? Con không đói à?
- Không...
290
00:26:42,791 --> 00:26:44,500
Ta nên tiết kiệm đồ ăn, bố à. Con...
291
00:26:44,500 --> 00:26:46,916
Vì bố chẳng biết ta đang đi đâu,
292
00:26:46,916 --> 00:26:49,208
ta không biết sẽ đi mất bao lâu.
293
00:26:49,208 --> 00:26:50,708
Bố có biết ta đang đi đâu.
294
00:26:50,708 --> 00:26:52,916
Bố đã quyết định ta sẽ tới Saint-Malo.
295
00:26:54,791 --> 00:26:56,291
Sát biển ạ?
296
00:26:56,291 --> 00:26:58,791
Ừ, sát biển. Ăn đi con.
297
00:27:06,916 --> 00:27:09,333
Bố quen ai ở Saint-Malo ạ?
298
00:27:09,333 --> 00:27:10,833
Ta có họ hàng ở đó.
299
00:27:14,208 --> 00:27:16,041
Ta sẽ tới đó bằng cách nào ạ?
300
00:27:16,791 --> 00:27:17,875
Ý con là...
301
00:27:19,000 --> 00:27:20,833
Chẳng có tàu hỏa.
302
00:27:20,833 --> 00:27:24,250
Sẽ không ai cho ta đi nhờ
vì lòng tốt đã không còn nữa
303
00:27:24,250 --> 00:27:27,875
và tất cả mọi người trên thế giới
cùng lúc trở nên xấu xa.
304
00:27:27,875 --> 00:27:29,833
Không phải tất cả đâu.
305
00:27:38,833 --> 00:27:40,333
Marie, gần 10:00 rồi.
306
00:27:41,416 --> 00:27:43,416
Giờ dành cho giáo sư của con.
307
00:27:45,708 --> 00:27:48,708
Nếu ông ấy biết chuyện gì đang xảy ra,
bố cũng muốn biết.
308
00:27:50,958 --> 00:27:56,791
Tối nay, con tin rằng
ông ấy sẽ nói về bản chất của thời gian.
309
00:27:58,416 --> 00:28:03,416
Nhưng dù ông ấy nói gì
thì luôn luôn là về mọi thứ.
310
00:28:11,541 --> 00:28:13,166
Chào buổi tối, các bạn nhỏ.
311
00:28:14,083 --> 00:28:18,375
Tôi muốn bắt đầu chương trình phát thanh
tối nay bằng một số từ ngữ
312
00:28:18,375 --> 00:28:21,333
mà dù đang ở đâu,
các bạn cũng có thể thấy là đúng lúc.
313
00:28:21,333 --> 00:28:26,875
Chúng được viết cách đây rất lâu
bởi một nhà thơ Hy Lạp tên là Sophocles,
314
00:28:26,875 --> 00:28:30,875
nhưng tôi nghĩ những từ đó chứng minh rằng
mọi thứ không thực sự thay đổi,
315
00:28:30,875 --> 00:28:33,166
dù thời gian đã trôi bao lâu đi chăng nữa.
316
00:28:34,250 --> 00:28:35,875
Đây là những gì ông ấy đã viết...
317
00:28:35,875 --> 00:28:39,458
"Bạo chúa là đứa trẻ kiêu căng,
318
00:28:39,458 --> 00:28:45,041
kẻ uống từ chiếc cốc bệnh hoạn
chứa đầy sự liều lĩnh và phù phiếm của hắn
319
00:28:45,041 --> 00:28:47,750
cho đến khi từ đỉnh cao của hắn,
320
00:28:47,750 --> 00:28:51,708
hắn lao thẳng xuống bụi bặm của hy vọng."
321
00:28:51,708 --> 00:28:54,625
Tôi biết giờ là khoảng thời gian đen tối,
các bạn nhỏ,
322
00:28:54,625 --> 00:28:57,750
nhưng hãy luôn tin rằng
ánh sáng sẽ thắng thế.
323
00:28:58,500 --> 00:29:01,000
Nhắc đến ánh sáng, tôi muốn nói về...
324
00:29:01,000 --> 00:29:01,958
Werner!
325
00:29:04,083 --> 00:29:07,166
Anh bị cảnh sát Gestapo lôi đi
mà vẫn còn nghe à?
326
00:29:07,166 --> 00:29:10,750
Anh muốn dành một giờ trong ngày
để nghe về lòng tốt và lý trí.
327
00:29:11,833 --> 00:29:13,333
- Đau!
- Em nên xẻo tai anh đi.
328
00:29:13,333 --> 00:29:14,250
Đau mà.
329
00:29:14,250 --> 00:29:17,291
Không đau bằng đạn găm vào đầu
hoặc dây quấn quanh cổ đâu.
330
00:29:19,000 --> 00:29:21,500
Werner, anh là tất cả những gì em có.
331
00:29:21,500 --> 00:29:25,083
Anh là tất cả gia đình của em.
Em không thể mất anh.
332
00:29:43,166 --> 00:29:45,750
- Xin lỗi về chuyện đôi tai.
- Em khỏe thật đấy.
333
00:29:47,750 --> 00:29:48,958
Rất khỏe.
334
00:29:54,416 --> 00:29:56,041
Em tìm thấy ít sô-cô-la.
335
00:30:05,000 --> 00:30:07,250
- Vậy, giáo sư đã...
- Werner!
336
00:30:08,083 --> 00:30:09,166
Lính đang ở đây.
337
00:30:10,000 --> 00:30:11,833
Họ nói muốn nói chuyện với con.
338
00:30:28,166 --> 00:30:30,166
Werner, con sẽ không bị bắt đi.
339
00:30:30,166 --> 00:30:32,958
Con đã được chọn vì con rất thông minh.
340
00:30:33,583 --> 00:30:35,333
Họ sẽ nói con còn quá nhỏ.
341
00:30:36,166 --> 00:30:37,666
Rằng con chẳng có gốc gác.
342
00:30:38,666 --> 00:30:40,166
Rằng con không nên mơ lớn.
343
00:30:41,208 --> 00:30:45,291
Nhưng ta tin con.
Ta biết con sẽ làm được điều lớn lao.
344
00:30:48,875 --> 00:30:50,083
Cảm ơn cô.
345
00:30:57,541 --> 00:30:59,750
Anh sẽ vẫn là anh, Werner Pfennig.
346
00:31:01,541 --> 00:31:03,666
Mặc dù anh hay gây phiền nhiễu,
347
00:31:04,416 --> 00:31:07,041
- anh không được thay đổi...
- Lại làm anh đau.
348
00:31:10,916 --> 00:31:12,500
Đừng để họ gây ấn tượng với anh.
349
00:31:12,500 --> 00:31:14,791
Đừng để họ thuyết phục anh.
350
00:31:14,791 --> 00:31:17,375
Hãy giữ nội tâm anh như cũ, nhé?
351
00:31:24,125 --> 00:31:26,458
Như một trong số
đài phát thanh ngớ ngẩn của anh.
352
00:31:31,791 --> 00:31:33,625
Giữ nguyên tần số nhé.
353
00:31:36,916 --> 00:31:38,000
Anh hứa.
354
00:31:38,833 --> 00:31:39,666
Vâng.
355
00:31:40,291 --> 00:31:41,375
Anh hứa.
356
00:31:53,250 --> 00:31:56,958
Jutta...
357
00:31:56,958 --> 00:31:58,541
- Anh hứa.
- Jutta.
358
00:32:12,291 --> 00:32:13,375
Chúc mừng nhé.
359
00:32:13,375 --> 00:32:17,958
Sửa đài là bài kiểm tra nhỏ của tôi,
cậu đã vượt qua nó một cách xuất sắc.
360
00:32:17,958 --> 00:32:19,708
Ngài đang đưa tôi đi đâu?
361
00:32:19,708 --> 00:32:22,958
Tới nơi họ biến cậu nhóc thành đàn ông,
362
00:32:22,958 --> 00:32:25,041
và biến đàn ông thành người lính.
363
00:32:26,416 --> 00:32:27,625
Heil Hitler.
364
00:32:28,458 --> 00:32:29,541
Heil Hitler.
365
00:33:39,125 --> 00:33:41,958
Được rồi, ta đi nào, Marie. Đi nào.
366
00:33:42,625 --> 00:33:45,833
Rẽ phải, Marie. Rẽ phải. Đúng rồi.
367
00:33:45,833 --> 00:33:47,791
Được rồi. Giờ thì nhả côn.
368
00:33:47,791 --> 00:33:49,208
- Côn là gì ạ?
- Côn!
369
00:33:49,208 --> 00:33:51,666
Nhấc chân trái của con lên. Được rồi.
370
00:33:51,666 --> 00:33:55,958
Đúng! Được rồi! Đi nào! Đi.
371
00:34:00,541 --> 00:34:02,375
Giờ ta còn ăn cắp ô tô ư?
372
00:34:02,375 --> 00:34:04,375
Không phải ô tô mà là Citroën.
373
00:34:04,375 --> 00:34:07,750
Ta không ăn cắp,
ta đang giải phóng nó cho cả nước Pháp.
374
00:34:18,166 --> 00:34:22,375
{\an8}HỌC VIỆN GIÁO DỤC CHÍNH TRỊ QUỐC GIA
375
00:34:55,250 --> 00:34:59,083
Nhìn đi, Werner, những ngôi nhà
tôi đưa cậu đến mỗi lúc một lớn hơn.
376
00:34:59,916 --> 00:35:02,250
Học viện Giáo dục Chính trị Quốc gia.
377
00:35:03,041 --> 00:35:04,875
Trường ưu tú nhất nước Đức,
378
00:35:05,625 --> 00:35:08,708
dành cho bộ óc thông minh nhất
và cơ thể cường tráng nhất.
379
00:35:14,958 --> 00:35:17,708
Chỉ có siêu nhân mới sống sót ở đây.
380
00:35:26,916 --> 00:35:29,166
Cậu đọc Friedrich Nietzsche chưa?
381
00:35:29,166 --> 00:35:30,541
Chưa, tôi không đọc.
382
00:35:31,666 --> 00:35:33,458
Tôi chỉ nghe thôi.
383
00:35:33,458 --> 00:35:36,958
"Cái gì không giết được ta
sẽ làm ta mạnh mẽ hơn".
384
00:35:57,333 --> 00:35:58,333
Heil Hitler.
385
00:35:59,083 --> 00:36:00,333
Anh là ai?
386
00:36:01,458 --> 00:36:02,875
Trung tá Siedler.
387
00:36:03,666 --> 00:36:06,666
Tôi đưa đến đây
một ứng viên từ Đơn vị Essen.
388
00:36:06,666 --> 00:36:08,375
Tôi được bảo đến đây trước.
389
00:36:08,375 --> 00:36:09,833
Cậu ta là gì?
390
00:36:11,000 --> 00:36:12,000
Cậu ấy là thiên tài.
391
00:36:14,791 --> 00:36:16,125
Đây là Werner Pfennig.
392
00:36:16,125 --> 00:36:19,208
Cậu ấy có năng khiếu
rất đặc biệt với máy thu thanh.
393
00:36:22,416 --> 00:36:24,083
Ừ, mà...
394
00:36:25,208 --> 00:36:29,166
Tôi đâu hỏi về năng khiếu, nhỉ?
395
00:36:29,166 --> 00:36:33,000
Tôi đã hỏi rất cụ thể, cậu ta là gì?
396
00:36:33,000 --> 00:36:34,083
Một cậu bé.
397
00:36:35,708 --> 00:36:38,333
Khi ai đó hỏi anh là gì,
398
00:36:38,333 --> 00:36:40,833
tức là họ hỏi chủng tộc của anh.
399
00:36:40,833 --> 00:36:42,666
Chủng tộc cho biết anh là gì.
400
00:36:42,666 --> 00:36:45,708
Vậy, cậu ta là gì nào?
401
00:36:46,458 --> 00:36:48,041
Cậu ấy là người Aryan Đức.
402
00:36:49,666 --> 00:36:54,583
Nhưng theo giấy tờ đăng ký mà anh đã nộp,
403
00:36:55,375 --> 00:36:58,125
Werner Pfennig được tìm thấy
ở trại trẻ mồ côi.
404
00:37:00,625 --> 00:37:02,041
Vậy cậu ta là trẻ mồ côi.
405
00:37:09,541 --> 00:37:12,750
Bố cậu là ai, Werner Pfennig?
406
00:37:12,750 --> 00:37:15,291
Tôi không biết bố tôi là ai.
407
00:37:18,375 --> 00:37:19,375
Thưa ngài.
408
00:37:20,791 --> 00:37:21,708
Thưa ngài.
409
00:37:23,625 --> 00:37:24,625
Mẹ cậu?
410
00:37:26,000 --> 00:37:26,875
Chết, thưa ngài.
411
00:37:26,875 --> 00:37:28,083
Chết cái gì?
412
00:37:29,291 --> 00:37:32,791
Đã chết, thưa ngài... Heil Hitler.
413
00:37:32,791 --> 00:37:36,708
Ý tôi là, mẹ cậu có phải
người Aryan Đức không?
414
00:37:37,916 --> 00:37:38,750
Có, thưa ngài.
415
00:37:38,750 --> 00:37:42,458
Nhưng bố cậu, người đã đến và đi
có thể thuộc bất cứ chủng tộc nào.
416
00:37:42,458 --> 00:37:43,958
Cởi quần áo ra.
417
00:37:44,750 --> 00:37:48,791
Nếu một cậu bé không có giấy tờ rõ ràng
về gốc gác của mình,
418
00:37:48,791 --> 00:37:52,833
trước khi cậu ta được bước vào
thánh đường bên trong học viện này,
419
00:37:52,833 --> 00:37:54,541
phải khám cậu ta kĩ càng
420
00:37:54,541 --> 00:37:57,500
để chắc chắn
về sự cấu thành di truyền chủng tộc.
421
00:37:57,500 --> 00:38:00,708
Tôi bảo là
cởi đám quần áo chết tiệt của cậu ra!
422
00:38:12,333 --> 00:38:16,166
Tôi sẽ đo từng bộ phận trên cơ thể cậu ta.
423
00:38:17,083 --> 00:38:20,458
Độ dày của môi, góc chiếu của mũi,
424
00:38:20,458 --> 00:38:23,875
mật độ xương, màu mắt, màu da,
425
00:38:23,875 --> 00:38:28,583
khoảng cách giữa hai thái dương,
chu vi vòng đầu.
426
00:38:30,041 --> 00:38:34,916
Và chỉ khi tôi khám xong,
427
00:38:34,916 --> 00:38:38,916
nếu không có nghi vấn về việc
cậu ta có dòng máu Do Thái hay không...
428
00:38:38,916 --> 00:38:40,666
Cởi hết ra.
429
00:38:41,541 --> 00:38:43,375
...thì cậu ta mới được chấp nhận.
430
00:38:52,125 --> 00:38:55,333
Herr Siedler, cảm ơn
vì đã nghĩ tới chúng tôi.
431
00:38:55,333 --> 00:38:57,541
Giờ thì xin mời trở về Essen đi.
432
00:38:57,541 --> 00:39:01,416
Werner Pfennig giờ để chúng tôi lo.
433
00:39:04,083 --> 00:39:05,166
Heil Hitler.
434
00:39:29,375 --> 00:39:31,500
Tin vui đây, Werner Pfennig!
435
00:39:35,833 --> 00:39:37,750
Cậu không phải người Do Thái,
436
00:39:37,750 --> 00:39:40,333
nên cậu được phép sống
437
00:39:40,333 --> 00:39:44,541
và có thể gia nhập học viện này.
438
00:39:45,875 --> 00:39:46,958
Nhưng hãy nhớ.
439
00:39:47,708 --> 00:39:50,541
Cậu bé là cậu bây giờ sẽ sớm chết đi,
440
00:39:51,416 --> 00:39:54,041
được thay thế bởi thứ hơn cả con người.
441
00:40:11,083 --> 00:40:11,958
Chú ý!
442
00:40:15,375 --> 00:40:17,708
- Heil Hitler!
- Heil Hitler!
443
00:40:18,583 --> 00:40:19,666
Có cậu nhóc mới đến.
444
00:40:28,208 --> 00:40:30,041
Đây là đồng phục thực địa.
445
00:40:31,500 --> 00:40:33,916
Đây là đồng phục thể dục.
446
00:40:33,916 --> 00:40:36,541
Dây kéo quần vắt chéo ở lưng,
song song phía trước,
447
00:40:36,541 --> 00:40:37,916
tay áo xắn đến khuỷu tay,
448
00:40:37,916 --> 00:40:41,000
cậu sẽ mang dao và bao kiếm
ở bên phải thắt lưng.
449
00:40:41,000 --> 00:40:43,916
Không sách vở, thuốc lá.
Không tài sản cá nhân.
450
00:40:46,458 --> 00:40:47,875
Đây là tủ của cậu.
451
00:40:47,875 --> 00:40:51,541
Trong tủ đồ sẽ không có gì
ngoài đồng phục, ủng, dao, xi đánh bóng.
452
00:40:51,541 --> 00:40:55,250
Không nói chuyện sau khi tắt đèn.
Thứ Tư được gửi thư về nhà.
453
00:40:58,791 --> 00:41:02,208
Chúng tôi sẽ lột bỏ sự yếu đuối,
hèn nhát, do dự của cậu.
454
00:41:02,208 --> 00:41:04,458
Cậu sẽ trở thành một thác nước,
một loạt đạn.
455
00:41:04,458 --> 00:41:07,375
Cậu sẽ từ bỏ những tiện nghi
và chỉ sống theo nghĩa vụ.
456
00:41:07,375 --> 00:41:09,375
Cậu sẽ sống chỉ vì đất nước và dân tộc.
457
00:41:10,666 --> 00:41:11,916
Cậu hiểu chưa?
458
00:41:11,916 --> 00:41:13,625
Vâng, thưa ngài. Tôi hiểu.
459
00:41:15,208 --> 00:41:16,458
Tốt.
460
00:41:25,666 --> 00:41:27,541
Chào đón kiểu truyền thống đi.
461
00:41:32,458 --> 00:41:33,583
Chạy đi.
462
00:41:57,500 --> 00:41:59,625
Em gái yêu quý nhất của anh, Jutta,
463
00:42:00,416 --> 00:42:02,708
đây là một nơi rất thú vị.
464
00:42:03,500 --> 00:42:07,708
Rừng bạt ngàn, đất đai rộng mở
và không khí rất trong lành.
465
00:42:09,541 --> 00:42:13,708
Các bạn nam khác có vẻ ổn,
mặc dù hầu hết họ đều lớn hơn anh.
466
00:42:14,583 --> 00:42:17,375
Anh thậm chí vẫn chưa
bắt được sóng phát thanh,
467
00:42:17,375 --> 00:42:18,875
nhưng chắc sẽ có thôi.
468
00:42:19,750 --> 00:42:22,041
Bảo Frau Elena đừng lo cho anh,
469
00:42:22,708 --> 00:42:23,916
vì anh đang ổn và...
470
00:42:25,333 --> 00:42:26,750
hưởng không khí trong lành.
471
00:42:32,791 --> 00:42:34,625
Anh mong mọi người đều khỏe.
472
00:42:35,750 --> 00:42:37,666
Anh thương và nhớ em rất nhiều.
473
00:42:38,583 --> 00:42:41,166
Chúc em điều tốt đẹp nhất và Heil Hitler,
474
00:42:41,166 --> 00:42:42,250
Werner.
475
00:42:44,458 --> 00:42:45,875
Thế là đủ rồi! Đủ rồi!
476
00:42:50,125 --> 00:42:52,541
Chắc cậu là cậu nhóc điện đài mới đây.
477
00:42:53,625 --> 00:42:56,791
Dậy đi. Dậy đi, nhóc.
478
00:43:01,750 --> 00:43:03,250
Nhẹ tay với cậu này nhé.
479
00:43:04,750 --> 00:43:08,500
Đệ tam Đế chế
đặt nhiều hy vọng vào cậu ấy.
480
00:43:11,041 --> 00:43:12,125
Đi nào.
481
00:43:13,791 --> 00:43:16,208
Hoặc chết như sư tử,
482
00:43:16,208 --> 00:43:19,291
hoặc bị xem như ly sữa bị đổ.
483
00:43:21,333 --> 00:43:23,166
Dậy đi. Nào.
484
00:43:31,083 --> 00:43:34,708
{\an8}ST MALO
BỐN NĂM SAU
485
00:43:38,250 --> 00:43:39,458
Hãy nhớ, Pfennig...
486
00:43:40,708 --> 00:43:43,041
nếu cậu định cố ý thất bại,
487
00:43:43,041 --> 00:43:45,125
không chỉ tính mạng cậu bị đe dọa.
488
00:43:46,000 --> 00:43:48,125
Tôi biết cậu có một cô em gái...
489
00:43:50,041 --> 00:43:51,041
Jutta.
490
00:43:52,833 --> 00:43:56,916
Nếu cậu không tìm được
vị trí của Sóng ngắn 13.10,
491
00:43:56,916 --> 00:43:58,625
em gái cậu cũng chết.
492
00:44:01,166 --> 00:44:03,291
Và con bé sẽ chết rất thảm đấy.
493
00:44:14,958 --> 00:44:18,041
Bố à, hôm nay con đã nhớ lại
cuộc hành trình của chúng ta...
494
00:44:18,041 --> 00:44:19,083
Đi nào!
495
00:44:19,083 --> 00:44:20,791
...tới Saint-Malo,
496
00:44:20,791 --> 00:44:22,833
và chiếc xe ta lấy cắp,
497
00:44:22,833 --> 00:44:27,333
cách chúng ta ngủ trong nhà kho, ở rào
và lấy trộm trứng dọc đường.
498
00:44:27,333 --> 00:44:32,500
Con nhớ ta đến thành phố như thế nào
đúng lúc hết xăng...
499
00:44:32,500 --> 00:44:35,000
Cô ấy đang phát sóng
cách nửa cây số về phía tây.
500
00:44:35,000 --> 00:44:36,625
Rẽ phải ở đây.
501
00:44:36,625 --> 00:44:40,833
Và con nhớ con đã rất hồi hộp
lúc ta đến đây lần đầu,
502
00:44:41,500 --> 00:44:45,583
không biết số phận chúng ta sẽ ra sao
hay ta sẽ gặp ai.
503
00:44:46,458 --> 00:44:49,875
Nhưng ta đã được gặp
chỉ toàn là yêu thương và niềm vui.
504
00:44:52,500 --> 00:44:55,708
Tất cả những điều đó
bây giờ dường như đã quá xa vời.
505
00:45:00,791 --> 00:45:01,791
Bố...
506
00:45:02,791 --> 00:45:07,625
Con cầu rằng tín hiệu phát thanh này
sẽ đến được với bố dù bố ở đâu,
507
00:45:07,625 --> 00:45:11,000
vì con sẽ không bao giờ,
không bao giờ từ bỏ hy vọng.
508
00:45:11,000 --> 00:45:12,291
Không bao giờ.
509
00:45:14,833 --> 00:45:16,041
Tất cả tình yêu của con.
510
00:45:25,541 --> 00:45:26,958
Ra ngoài.
511
00:46:21,083 --> 00:46:22,583
Đến lúc gặp bạn cậu rồi.
512
00:46:25,708 --> 00:46:29,125
Dù cô là ai, xin hãy tha thứ cho tôi.
513
00:49:09,708 --> 00:49:14,708
{\an8}Biên dịch: Xuân Thu