1
00:00:24,625 --> 00:00:29,291
{\an8}ST MALO - ĐỨC QUỐC XÃ
CHIẾM ĐÓNG NƯỚC PHÁP - THÁNG 8 NĂM 1944
2
00:00:32,375 --> 00:00:35,625
{\an8}LỰC LƯỢNG KHÔNG QUÂN HOA KỲ
PHI ĐỘI NÉM BOM 565
3
00:01:08,041 --> 00:01:10,458
Bố? Ông Etienne?
4
00:01:10,458 --> 00:01:13,541
Nếu hai người nghe thấy con,
xin hãy về nhà đi ạ.
5
00:01:13,541 --> 00:01:14,958
Lúc này bom đang rơi.
6
00:01:14,958 --> 00:01:18,125
Con nghĩ cuối cùng thì
người Mỹ cũng đến giải phóng chúng ta.
7
00:01:18,833 --> 00:01:22,666
Ông Etienne, không chỉ là vì
cháu ở đây một mình,
8
00:01:22,666 --> 00:01:25,208
cháu cũng rất lo cho ông.
9
00:01:26,208 --> 00:01:30,791
Ông bảo sẽ đi một giờ,
nhưng đã nhiều ngày rồi.
10
00:01:31,750 --> 00:01:37,166
Nếu ông đang trốn lính Đức,
hãy lợi dụng các vụ ném bom để về nhà.
11
00:01:38,750 --> 00:01:39,958
Và, bố à...
12
00:01:41,125 --> 00:01:44,083
bố nói bố sẽ đi sáu ngày...
13
00:01:45,833 --> 00:01:47,666
mà hơn một năm rồi đó.
14
00:01:48,833 --> 00:01:51,041
Nhưng dù bố ở đâu trên thế giới này...
15
00:01:52,791 --> 00:01:54,208
nếu bố nghe thấy con...
16
00:01:55,708 --> 00:01:56,791
Con yêu bố.
17
00:02:21,833 --> 00:02:25,458
Bây giờ, dành cho những ai
nghe chương trình của tôi để giải trí,
18
00:02:25,458 --> 00:02:27,166
tôi sẽ tiếp tục đọc
19
00:02:27,166 --> 00:02:31,166
Hai Vạn Dặm Dưới Biển của Jules Verne.
20
00:02:32,166 --> 00:02:35,625
Tôi được bố tặng cuốn sách này
nhân dịp sinh nhật
21
00:02:36,500 --> 00:02:40,125
khi chúng tôi ở Paris hồi còn hòa bình.
22
00:02:44,916 --> 00:02:48,208
"Chúng ta chẳng biết
đại dương sâu thẳm đến chừng nào.
23
00:02:49,000 --> 00:02:50,833
Âm thanh chẳng thể tới được.
24
00:02:50,833 --> 00:02:54,166
Những gì trôi qua độ sâu thăm thẳm ấy,
25
00:02:54,166 --> 00:02:58,791
những sinh vật nào sống hoặc có thể sống
ở độ sâu 12 hay 15 dặm
26
00:02:58,791 --> 00:03:01,958
dưới mặt nước,
chúng ta chẳng hề hay biết."
27
00:03:02,500 --> 00:03:04,833
{\an8}"Ở trường hợp đó,
tôi nên sẵn sàng thừa nhận..."
28
00:03:04,833 --> 00:03:05,916
{\an8}KHÁCH SẠN CON ONG
29
00:03:05,916 --> 00:03:08,208
{\an8}TRỤ SỞ GIÁM SÁT VÔ TUYẾN CỦA ĐỨC
30
00:03:08,208 --> 00:03:12,541
"Hoặc là, ta biết tất cả các loại sinh vật
sống trên hành tinh chúng ta,
31
00:03:12,541 --> 00:03:14,083
hoặc là ta không biết.
32
00:03:14,083 --> 00:03:16,208
Nếu ta không biết hết chúng,
33
00:03:16,208 --> 00:03:20,291
nếu thiên nhiên vẫn còn những bí mật
trong sâu thẳm cho chúng ta,
34
00:03:21,208 --> 00:03:25,833
không có gì dễ hiểu hơn
là thừa nhận sự tồn tại của cá,
35
00:03:25,833 --> 00:03:28,333
hoặc các loại động vật biển có vú khác.
36
00:03:29,166 --> 00:03:33,583
Ngược lại, nếu chúng ta
biết tất cả các loài sống,
37
00:03:33,583 --> 00:03:36,875
chúng ta nhất thiết phải tìm kiếm
con vật được bàn đến
38
00:03:36,875 --> 00:03:39,875
trong số những sinh vật biển
đã được phân loại.
39
00:03:40,625 --> 00:03:45,750
Và nếu chúng ta không biết tất cả,
nếu thiên nhiên vẫn còn những bí mật,
40
00:03:45,750 --> 00:03:48,583
chúng ta nên coi như
bất kỳ loài quái vật nào
41
00:03:48,583 --> 00:03:53,291
cũng có thể tồn tại
trong bóng tối và dưới độ sâu thăm thẳm."
42
00:03:53,291 --> 00:03:54,541
Werner.
43
00:03:59,791 --> 00:04:01,416
Uống lần cuối trước khi chết chứ?
44
00:04:02,708 --> 00:04:03,625
Rượu mạnh đấy.
45
00:04:04,250 --> 00:04:05,625
Nhiều tuổi hơn chúng ta nữa.
46
00:04:07,375 --> 00:04:08,958
Nhiều tuổi hơn chúng ta thật đó.
47
00:04:09,625 --> 00:04:12,166
Chẳng ai trong chúng ta
sẽ thấy nước Đức nữa.
48
00:04:12,166 --> 00:04:13,250
Uống hết đi.
49
00:04:16,708 --> 00:04:18,166
Chúng ta sắp chết, Werner,
50
00:04:18,166 --> 00:04:20,708
thế mà cậu còn nghe cái đài chết tiệt đó.
51
00:04:20,708 --> 00:04:23,000
- Mà cậu đang nghe cái gì thế?
- Tôi...
52
00:04:24,208 --> 00:04:26,291
đang nghe một cô gái đọc sách.
53
00:04:29,500 --> 00:04:32,875
Và khi bom rơi bên ngoài,
tôi nghe thấy tiếng bom trên radio.
54
00:04:34,625 --> 00:04:37,250
Nghĩa là cô gái mà tôi nghe đang ở đây.
55
00:04:42,250 --> 00:04:43,666
Cô ấy ở đây, ở Saint-Malo.
56
00:04:53,791 --> 00:04:55,333
Trước khi mặc bộ quân phục này,
57
00:04:55,333 --> 00:04:57,666
tôi hay nghe một đài phát thanh của Pháp.
58
00:05:00,208 --> 00:05:01,250
Cậu đã làm gì cơ?
59
00:05:01,875 --> 00:05:03,666
Tôi đã vi phạm quy định của Führer.
60
00:05:03,666 --> 00:05:07,958
Có một giọng nói
mà tôi đã nghe từ khi còn bé.
61
00:05:08,791 --> 00:05:10,000
Ông ấy là giáo sư.
62
00:05:11,041 --> 00:05:12,083
Tôi học tiếng Pháp.
63
00:05:12,083 --> 00:05:14,875
Và tôi học được
nhiều điều chân thực về thế giới.
64
00:05:14,875 --> 00:05:17,375
Nghe đài nước ngoài có thể bị xử tử hình.
65
00:05:17,375 --> 00:05:18,541
Phải, thì sao chứ?
66
00:05:20,625 --> 00:05:23,041
Mười hay một trăm giây,
đằng nào chẳng chết.
67
00:05:30,500 --> 00:05:34,333
Đài phát thanh dạy tiếng Pháp cho tôi
ở tần số Sóng ngắn 13.10.
68
00:05:35,291 --> 00:05:38,708
Kể từ khi ta rời Ukraine,
tôi đã điều chỉnh đến tần số đó.
69
00:05:41,166 --> 00:05:42,375
Và bây giờ...
70
00:05:44,166 --> 00:05:46,416
Bây giờ, vào lúc đêm muộn,
tần số đó lên sóng
71
00:05:46,416 --> 00:05:48,041
và có một cô gái đọc sách.
72
00:05:50,875 --> 00:05:52,708
Tôi sẽ không bao giờ biết cô ấy là ai.
73
00:05:58,250 --> 00:05:59,750
Tạm biệt, bạn tôi.
74
00:06:03,541 --> 00:06:04,416
Tạm biệt.
75
00:06:27,458 --> 00:06:29,416
Xác nhận không kích nơi ném bom quân Đức.
76
00:06:29,916 --> 00:06:31,166
Đến lúc rải thư.
77
00:06:39,666 --> 00:06:41,833
Buổi phát thanh tối nay đến đây là hết.
78
00:06:42,416 --> 00:06:46,416
Việc phát thanh có thể khiến tôi bị giết,
nhưng tôi sẽ không im lặng.
79
00:06:48,291 --> 00:06:50,333
Bố, ông Etienne,
80
00:06:50,958 --> 00:06:54,041
con nguyện cầu
hai người an toàn và sáng mai
81
00:06:54,041 --> 00:06:56,958
chúng ta có thể
cùng ăn bánh mì như đã từng.
82
00:06:58,625 --> 00:07:01,375
Và xin gửi lời tới mọi người khác...
83
00:07:03,375 --> 00:07:05,541
Mong ngày mai
mọi người lại bật tần số này.
84
00:07:13,208 --> 00:07:14,708
Nếu còn có ngày mai.
85
00:07:51,083 --> 00:07:55,583
NÉM BOM SẼ TIẾP TỤC LÚC NỬA ĐÊM NGÀY MAI.
RỜI ĐI NGAY LẬP TỨC.
86
00:08:54,208 --> 00:08:56,250
{\an8}DỰA THEO TIỂU THUYẾT CỦA
ANTHONY DOERR
87
00:09:44,250 --> 00:09:49,958
ÁNH SÁNG VÔ HÌNH
88
00:10:38,875 --> 00:10:39,875
Qua đây.
89
00:10:43,458 --> 00:10:45,875
Cho tôi biết bọn Mỹ nói gì.
90
00:11:12,041 --> 00:11:13,291
Đọc cho tôi nghe đi.
91
00:11:17,875 --> 00:11:20,000
Nói chúng sẽ quay lại lúc nửa đêm mai.
92
00:11:20,000 --> 00:11:22,083
Mọi người ở thành phố phải sơ tán.
93
00:11:23,041 --> 00:11:28,250
Hoan hô. Vậy là nó đây rồi.
Bắt đầu của kết thúc.
94
00:11:29,500 --> 00:11:32,750
Họ bảo bọn tôi sơ tán,
nhưng các anh đã khóa cổng thành.
95
00:11:33,958 --> 00:11:36,375
Vì lũ khốn các anh, bọn tôi không thể đi.
96
00:11:36,375 --> 00:11:37,541
Đừng đổ lỗi cho tôi.
97
00:11:38,416 --> 00:11:42,541
Tôi không ở đây để tham chiến.
Tôi là một thợ kim hoàn.
98
00:11:42,541 --> 00:11:48,291
Việc của tôi là lần theo và xác định
tất cả đồ trang sức đẹp nhất châu Âu
99
00:11:48,291 --> 00:11:50,625
và mang chúng đến cho Führer.
100
00:11:51,458 --> 00:11:56,333
Vì hầu hết thợ kim hoàn khác ở Đức
đều là người Do Thái
101
00:11:56,333 --> 00:12:01,375
và vì Đệ tam Đế chế,
với sự khôn ngoan vô tận, đã quyết định
102
00:12:02,208 --> 00:12:08,208
cho ngạt khí, bắn, treo cổ và bỏ đói
đến chết tất cả người Do Thái ở châu Âu...
103
00:12:12,375 --> 00:12:15,708
Tôi là người duy nhất làm nghề này
vẫn còn tự do.
104
00:12:17,875 --> 00:12:19,708
Để theo đuổi sứ mệnh của mình,
105
00:12:20,791 --> 00:12:23,625
tôi ở đây trong thành phố xấu số này...
106
00:12:32,833 --> 00:12:36,708
để tìm một người mà tôi tin là...
107
00:12:38,375 --> 00:12:40,000
có thứ mà tôi muốn.
108
00:12:41,416 --> 00:12:42,333
Một cô gái.
109
00:12:44,041 --> 00:12:49,166
Một cô gái mù, người mà tôi biết
đang ở Saint-Malo.
110
00:12:50,500 --> 00:12:52,916
Người mà tôi biết đang ở Saint-Malo.
111
00:12:56,083 --> 00:12:59,083
Khi tôi đến đây, tôi đã bảo anh
112
00:12:59,958 --> 00:13:02,083
tôi sẽ cho anh khoảng thời gian mà tôi cần
113
00:13:02,083 --> 00:13:05,666
để ăn một tá hàu
và uống một chai rượu vang.
114
00:13:06,375 --> 00:13:09,833
Giờ thì rượu đã uống hết, hàu cũng ăn rồi.
115
00:13:16,666 --> 00:13:21,666
Anh có thêm mười giây để cho tôi
địa chỉ của Marie-Laure LeBlanc.
116
00:13:22,916 --> 00:13:24,333
Cô gái mù
117
00:13:25,250 --> 00:13:27,208
mà cả thành phố này phải biết,
118
00:13:27,916 --> 00:13:31,083
nhưng không ai có thể nhớ ra!
119
00:13:32,958 --> 00:13:33,958
Tôi đã nói rồi.
120
00:13:35,541 --> 00:13:39,000
Tôi không biết anh đang nói về ai.
121
00:13:47,958 --> 00:13:48,958
Mười...
122
00:13:52,500 --> 00:13:53,375
chín...
123
00:13:55,333 --> 00:13:56,708
tám...
124
00:14:00,291 --> 00:14:01,375
bảy...
125
00:14:03,625 --> 00:14:05,083
- sáu...
- Cút xuống địa ngục đi.
126
00:14:06,416 --> 00:14:09,041
Bạn tôi ơi, đừng nực cười thế.
127
00:14:09,041 --> 00:14:11,875
Rõ ràng là chúng ta đang ở địa ngục rồi.
128
00:14:13,541 --> 00:14:14,541
Năm...
129
00:14:16,791 --> 00:14:17,791
bốn...
130
00:14:19,958 --> 00:14:20,833
ba, hai, một.
131
00:14:25,708 --> 00:14:27,833
Tôi sẽ tìm cô ta mà chẳng cần anh giúp.
132
00:16:20,250 --> 00:16:23,166
Bố ơi, bố đâu rồi?
133
00:16:26,250 --> 00:16:27,666
Con đang nghe đây.
134
00:16:32,333 --> 00:16:34,416
Được rồi. Xuống đây nào.
135
00:16:34,416 --> 00:16:36,375
- Nơi bố cầu hôn mẹ con.
- Nhà mình ạ?
136
00:16:36,375 --> 00:16:38,833
Không, nhà mình... Qua đây một chút nữa.
137
00:16:39,416 --> 00:16:41,375
{\an8}Đừng bị phân tâm bởi những nơi ưa thích.
138
00:16:41,375 --> 00:16:43,125
{\an8}PARIS, PHÁP
THÁNG 4 NĂM 1934 - MƯỜI NĂM TRƯỚC
139
00:16:43,125 --> 00:16:45,083
{\an8}Hãy tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.
140
00:16:45,083 --> 00:16:47,125
Trước mắt, con hiểu không? Bố đùa đấy.
141
00:16:47,125 --> 00:16:50,750
Bố à, để được gọi là đùa
thì phải buồn cười chứ.
142
00:16:53,041 --> 00:16:58,291
Con thấy chưa, con mải trêu bố
nên ngã vào đài phun nước rồi.
143
00:16:58,291 --> 00:17:00,750
Giờ, qua đây, hãy... Hãy bắt đầu lại nhé.
144
00:17:01,916 --> 00:17:06,208
Hãy nhớ đây là chúng ta.
Ở đây, đây là nhà.
145
00:17:06,208 --> 00:17:09,250
Được rồi, giờ thì đi bên trái nhé,
146
00:17:09,250 --> 00:17:13,625
rẽ phải đầu tiên, đúng rồi,
dừng lại, dừng lại vì xe cộ.
147
00:17:13,625 --> 00:17:20,125
Rồi băng qua, và cứ đi tiếp,
đi tiếp và đi tiếp đến khi tới công viên.
148
00:17:20,125 --> 00:17:21,625
Công viên nào ạ?
149
00:17:21,625 --> 00:17:23,500
Công viên nơi bố đã cầu hôn mẹ con.
150
00:17:24,125 --> 00:17:25,125
Kể con nghe đi.
151
00:17:26,666 --> 00:17:28,333
Bố kể nhiều lần rồi mà.
152
00:17:28,333 --> 00:17:29,875
Thì bố kể lại.
153
00:17:29,875 --> 00:17:34,500
Bố luôn dừng ở chỗ sau khi mẹ nói đồng ý,
rồi bố im lặng.
154
00:17:35,916 --> 00:17:39,916
Marie, ta đang trên một hành trình
và ta đã bỏ công viên phía sau.
155
00:17:40,750 --> 00:17:44,916
Bây giờ, hãy xem
liệu con có thể tự làm không nào.
156
00:17:44,916 --> 00:17:49,583
Con đang ở Paris một mình
với một tin nhắn rất quan trọng cho bố.
157
00:17:49,583 --> 00:17:52,208
Đi tìm bố nào. Con sẽ làm gì?
158
00:17:52,208 --> 00:17:55,375
Đầu tiên con đi bên phải,
rồi đi tiếp và đi tiếp.
159
00:17:56,000 --> 00:17:58,083
Không phải, sai rồi.
160
00:17:58,083 --> 00:18:01,666
Con rẽ trái
rồi sau đó con đi tiếp và đi tiếp.
161
00:18:01,666 --> 00:18:04,833
Dừng lại để sang đường.
162
00:18:04,833 --> 00:18:09,500
Đúng đó. Và sau đó con làm gì?
Con đi tiếp và đi tiếp...
163
00:18:09,500 --> 00:18:13,208
Đi tiếp và cứ thế đi tiếp...
164
00:18:13,750 --> 00:18:16,875
Và cứ thế đi tiếp.
165
00:18:17,416 --> 00:18:18,708
Đi tiếp xong chưa ạ?
166
00:18:18,708 --> 00:18:21,458
Xong rồi. Giờ ta làm gì nào?
167
00:18:21,458 --> 00:18:23,958
Bố mua bánh kếp mừng sinh nhật con nhé?
168
00:18:24,791 --> 00:18:26,916
Chắc chắn rồi. Không chỉ là kếp,
169
00:18:26,916 --> 00:18:30,000
mà là kếp sô-cô-la phủ kem tươi
và sau đó ta đi đến...
170
00:18:30,000 --> 00:18:31,041
Đến bảo tàng.
171
00:18:33,375 --> 00:18:38,791
Và cứ đi tiếp
cho tới khi con đến bảo tàng.
172
00:18:38,791 --> 00:18:39,875
Hoan hô.
173
00:18:40,666 --> 00:18:44,750
Khi ta đến đó, nhân dịp sinh nhật con,
con sẽ được khám phá
174
00:18:44,750 --> 00:18:47,625
tất cả những điều kỳ diệu có trong đó.
175
00:18:49,041 --> 00:18:51,208
- Nghe hay không?
- Có ạ.
176
00:18:56,208 --> 00:18:59,916
Từ từ đã bố, bố đã thay đổi các thứ
kể từ lần cuối ta đến đây.
177
00:18:59,916 --> 00:19:01,333
Sao con biết?
178
00:19:02,666 --> 00:19:07,083
Phòng đầu tiên ta vào
lúc nào cũng có mùi cát. Giờ nó có mùi...
179
00:19:07,083 --> 00:19:11,041
Lông, mỏ và móng vuốt.
Căn phòng toàn là chim.
180
00:19:11,041 --> 00:19:12,541
Chim thật ạ?
181
00:19:12,541 --> 00:19:15,583
Không. Nhồi bông thôi.
Chúng chết nhiều năm rồi.
182
00:19:15,583 --> 00:19:18,125
Nhưng vì bố biết con sẽ đến,
183
00:19:18,125 --> 00:19:22,041
bố đã quyết định cho chúng sự sống...
bằng thứ này.
184
00:19:32,208 --> 00:19:34,625
Bố ơi, đúng là sinh vật sống.
185
00:19:34,625 --> 00:19:37,125
Gần như vậy. Tiếng chim hót còn sống.
186
00:19:37,125 --> 00:19:39,916
Mọi thứ đều có tiếng nói,
con chỉ cần lắng nghe.
187
00:19:48,833 --> 00:19:49,916
Lắng nghe.
188
00:20:10,375 --> 00:20:13,208
Và bây giờ,
sau bữa tiệc cho đôi tai của con
189
00:20:13,208 --> 00:20:15,125
sẽ là tiệc khoản đãi đôi tay.
190
00:20:21,125 --> 00:20:24,500
Con đã cảm nhận thứ này trước đây,
con nhớ là gì không?
191
00:20:24,500 --> 00:20:26,416
Con tưởng đây không phải trường học.
192
00:20:26,416 --> 00:20:28,333
Mọi thứ đều là trường học.
193
00:20:29,291 --> 00:20:31,708
- Không phải đối với bố.
- Đặc biệt đối với bố.
194
00:20:34,916 --> 00:20:36,333
Ngọc lục bảo ạ?
195
00:20:36,333 --> 00:20:37,541
Hoan hô.
196
00:20:38,250 --> 00:20:40,250
Con thấy đó, thế giới vẫn là thế giới
197
00:20:40,250 --> 00:20:41,833
dù con nhìn thấy hay không.
198
00:20:41,833 --> 00:20:43,583
Ngón tay là đôi mắt của con.
199
00:20:43,583 --> 00:20:47,791
Con có mười ngón tay,
và hầu hết mọi người chỉ có hai mắt,
200
00:20:47,791 --> 00:20:51,083
vậy là con có lợi thế hơn năm lần
vì năm lần hai là...
201
00:20:51,083 --> 00:20:52,083
Mười.
202
00:20:52,083 --> 00:20:54,166
- Chuẩn!
- Có kim cương không ạ?
203
00:20:54,166 --> 00:20:55,416
Có đấy.
204
00:21:04,375 --> 00:21:06,833
Cảm giác thật là đẹp.
205
00:21:06,833 --> 00:21:08,541
Con đẹp lắm.
206
00:21:09,500 --> 00:21:11,458
Chúc mừng sinh nhật, Marie.
207
00:21:12,291 --> 00:21:16,625
Đây có phải là thứ giá trị nhất
trong toàn bộ bảo tàng không ạ?
208
00:21:16,625 --> 00:21:17,791
Không.
209
00:21:18,541 --> 00:21:22,958
Có một viên đá khác có giá trị hơn
tất cả những viên còn lại cộng lại.
210
00:21:24,375 --> 00:21:26,375
Nó được gọi là Lửa Biển.
211
00:21:26,375 --> 00:21:27,875
Bố sẽ lấy nó chứ?
212
00:21:28,791 --> 00:21:30,416
Không được phép đâu.
213
00:21:30,416 --> 00:21:31,916
Sao lại không được ạ?
214
00:21:33,041 --> 00:21:36,541
Vì nó được cất trong két an toàn
ở một khu khác trong hầm.
215
00:21:37,291 --> 00:21:40,125
Mà cũng đến giờ ăn trưa rồi,
216
00:21:40,125 --> 00:21:42,625
nghĩa là, con biết nghĩa là gì, nhỉ?
217
00:21:42,625 --> 00:21:44,125
Một chiếc bánh ngọt nhỏ.
218
00:21:44,125 --> 00:21:45,583
Rất nhiều bánh ngọt.
219
00:21:47,250 --> 00:21:48,583
Và con.
220
00:21:54,333 --> 00:21:57,541
Sao con không được phép chạm vào Lửa Biển?
221
00:21:57,541 --> 00:21:59,250
Con muốn ăn ở đâu, Marie?
222
00:21:59,250 --> 00:22:02,416
Bố à, tại sao?
Con sẽ không ăn chừng nào bố nói.
223
00:22:03,541 --> 00:22:05,791
Con không bỏ cuộc, đúng chứ? Được rồi.
224
00:22:07,500 --> 00:22:09,333
Đó là truyền thuyết ngớ ngẩn.
225
00:22:10,375 --> 00:22:15,041
Truyền thuyết nói rằng
hòn đá có tên Lửa Biển bị nguyền rủa.
226
00:22:15,041 --> 00:22:15,958
Vậy đó.
227
00:22:16,916 --> 00:22:19,666
Vẫn còn nữa. Con nghe
giọng bố vẫn ẩn chứa gì đó.
228
00:22:19,666 --> 00:22:23,083
Kể con nghe đi. Bố kể đi mà.
229
00:22:23,083 --> 00:22:27,250
Truyền thuyết có từ thời con người
tin vào nhiều điều không có thật.
230
00:22:28,375 --> 00:22:32,750
Nó nói rằng bất cứ ai chạm vào viên đá
cũng bị nguyền rủa.
231
00:22:33,958 --> 00:22:35,375
Lời nguyền là gì ạ?
232
00:22:36,958 --> 00:22:40,541
Lời nguyền là nếu ai chạm vào viên đá,
233
00:22:40,541 --> 00:22:43,708
những người họ yêu
sẽ phải chịu bất hạnh khủng khiếp.
234
00:22:44,375 --> 00:22:47,916
Nhưng nếu ai sở hữu viên đá,
bản thân người đó sẽ bất tử.
235
00:22:47,916 --> 00:22:51,291
Vậy, con có thể lập tức thấy
236
00:22:51,291 --> 00:22:53,541
từ hai điều bất khả thi về vật lý,
237
00:22:53,541 --> 00:22:55,250
truyền thuyết này thật vô lý.
238
00:22:56,166 --> 00:22:58,583
Bố đã từng chạm vào Lửa Biển chưa?
239
00:23:06,833 --> 00:23:08,666
Đi nào, Marie, ta đi ăn thôi.
240
00:23:19,750 --> 00:23:23,000
{\an8}ST MALO
THÁNG 8 NĂM 1944
241
00:23:49,041 --> 00:23:50,125
Bánh mì.
242
00:24:38,541 --> 00:24:39,541
Dây điện.
243
00:25:06,875 --> 00:25:07,875
Này.
244
00:25:09,250 --> 00:25:11,958
Sao các người không mở cổng để bọn tôi đi?
245
00:25:11,958 --> 00:25:13,458
Không còn gì ăn nữa.
246
00:25:13,458 --> 00:25:17,375
Các người muốn bọn tôi chết chung,
đồ khốn Đức Quốc xã!
247
00:26:17,666 --> 00:26:18,666
Xin chào!
248
00:26:19,458 --> 00:26:21,250
Hôm nay không có bánh mì.
249
00:26:21,250 --> 00:26:22,916
Hôm nay chẳng ở đâu có bánh mì.
250
00:26:22,916 --> 00:26:23,833
Marie...
251
00:26:23,833 --> 00:26:26,041
Ta đã không biết khi nào mới gặp lại cháu.
252
00:26:26,041 --> 00:26:29,875
Monsieur Caron, cháu đói quá.
Chú còn chút bánh mì nào không?
253
00:26:30,500 --> 00:26:31,500
Cứ giữ tiền đi.
254
00:26:32,416 --> 00:26:35,750
Ta chỉ còn mẩu bánh cũ,
nhưng cháu cứ lấy đi.
255
00:26:35,750 --> 00:26:38,166
- Đây.
- Cháu cảm ơn ạ.
256
00:26:38,166 --> 00:26:42,083
Ở đây cũng có người đã nghe
tin nhắn của cháu tối qua trên đài.
257
00:26:55,291 --> 00:26:56,166
Marie.
258
00:26:56,166 --> 00:26:57,833
Ông Etienne.
259
00:26:57,833 --> 00:26:59,000
Ông đã đến.
260
00:27:00,958 --> 00:27:03,666
Ông đã nghe cháu cầu nguyện
ta sẽ ăn bánh mì cùng nhau.
261
00:27:03,666 --> 00:27:05,166
Bánh tuy ít, nhưng ông đây.
262
00:27:05,833 --> 00:27:09,333
- Cách cháu báo nơi hẹn thật thông minh.
- Ông đã ở đâu vậy?
263
00:27:10,375 --> 00:27:13,458
Ông đã làm việc. Công việc quan trọng
264
00:27:13,458 --> 00:27:16,708
cho người Mỹ và Anh,
họ sẽ đến giải phóng chúng ta.
265
00:27:16,708 --> 00:27:19,416
Nhưng e là ông đã bị bọn Đức chú ý,
266
00:27:19,416 --> 00:27:22,583
và nếu ông về nhà
thì sẽ vô cùng nguy hiểm cho cháu.
267
00:27:26,125 --> 00:27:27,375
Cháu vẫn phát thanh à?
268
00:27:27,375 --> 00:27:29,625
Vâng, bản sao cuốn sách bố tặng cháu.
269
00:27:29,625 --> 00:27:31,375
Tốt. Các trang ông bảo cháu đọc à?
270
00:27:31,375 --> 00:27:33,625
Vâng, Chương 16.
271
00:27:33,625 --> 00:27:37,333
Ông nghĩ bây giờ cháu đã biết
cháu không chỉ đọc Jules Verne.
272
00:27:37,333 --> 00:27:41,750
Cháu đang gửi đi thông điệp dưới dạng
mã hóa giúp ta thắng cuộc chiến này.
273
00:27:42,458 --> 00:27:45,625
Giờ, ông muốn cháu chuyển sang Chương 20,
274
00:27:45,625 --> 00:27:49,000
chỉ đọc trang một,
rồi sang Chương 21, chỉ đọc trang hai.
275
00:27:49,000 --> 00:27:51,375
Hai mươi rồi 21, trang một và trang hai.
276
00:27:51,375 --> 00:27:53,333
Cháu nên về nhà nhanh đi.
277
00:27:53,333 --> 00:27:55,875
Đúng đó. Ở ngoài này không an toàn.
278
00:27:55,875 --> 00:27:58,291
Một sĩ quan Đức trong thành phố đang đổi
279
00:27:58,291 --> 00:28:00,041
đồ ăn và tiền lấy thông tin...
280
00:28:01,208 --> 00:28:02,625
về cháu đấy, Marie.
281
00:28:02,625 --> 00:28:04,541
- Cháu?
- Sao hắn muốn biết về con bé?
282
00:28:04,541 --> 00:28:06,416
Tôi không biết. Không ai biết.
283
00:28:07,000 --> 00:28:09,083
Nhưng tới giờ thì chưa ai nói đâu.
284
00:28:09,833 --> 00:28:12,541
Được rồi, khi về,
cháu khóa hết cửa vào nhé?
285
00:28:12,541 --> 00:28:16,083
- Vâng.
- Đêm nay sẽ có thêm các vụ oanh tạc.
286
00:28:38,791 --> 00:28:40,416
Cậu lính, đang làm gì vậy?
287
00:28:41,250 --> 00:28:42,666
Kẻ cướp bóc sẽ bị bắn.
288
00:28:43,750 --> 00:28:45,416
Hạ sĩ Werner Pfennig, thưa ngài.
289
00:28:46,000 --> 00:28:48,833
Tôi thuộc đơn vị
giám sát vô tuyến Wehrmacht.
290
00:28:49,916 --> 00:28:53,750
Đơn vị được điều tới Saint-Malo
để truy tìm sóng phát thanh phi pháp.
291
00:28:53,750 --> 00:28:58,250
Tối qua máy thu phát bị hỏng. Tôi cần
dây điện để làm việc tiếp, thưa ngài.
292
00:29:13,750 --> 00:29:14,958
Cậu yếu thật đấy.
293
00:29:18,916 --> 00:29:20,125
Cậu thấy cái này chưa?
294
00:29:22,500 --> 00:29:25,166
Tối qua bọn Mỹ
đã thả tờ rơi viết bằng tiếng Pháp
295
00:29:25,166 --> 00:29:27,125
bảo mọi người rời khỏi Saint-Malo.
296
00:29:28,791 --> 00:29:29,791
Tôi hiểu.
297
00:29:31,916 --> 00:29:36,041
Bảo đơn vị cậu rằng sẽ không ai rời đi
hoặc được phép rời đi.
298
00:29:36,750 --> 00:29:38,750
Ta sẽ bám trụ ở Saint-Malo đến cùng.
299
00:29:39,708 --> 00:29:41,541
Đơn vị tôi mất cả rồi, thưa ngài.
300
00:29:43,250 --> 00:29:44,750
Tôi là người cuối cùng.
301
00:29:50,125 --> 00:29:51,791
Cậu trú chân ở đâu?
302
00:29:51,791 --> 00:29:53,291
Khách sạn Con Ong,
303
00:29:54,291 --> 00:29:55,500
Quảng trường Concord.
304
00:29:59,458 --> 00:30:00,791
Việc của cậu quan trọng đấy.
305
00:30:02,375 --> 00:30:04,000
Tôi sẽ giúp cậu.
306
00:30:57,000 --> 00:31:01,041
Các cậu bé và cô bé, hãy nhớ
Werner đã tự chế tạo máy thu thanh này
307
00:31:01,041 --> 00:31:03,125
từ những thứ mà người khác vứt đi.
308
00:31:04,000 --> 00:31:06,708
Mọi người thường bỏ
những thứ vô dụng với họ,
309
00:31:06,708 --> 00:31:08,791
{\an8}nhưng lại quý giá với người khác.
310
00:31:08,791 --> 00:31:11,291
{\an8}Cũng như Werner và các con
đều quý giá với ta.
311
00:31:11,291 --> 00:31:13,125
{\an8}TRẠI TRẺ MỒ CÔI VIKTORIASTRASSE
ESSEN, ĐỨC - NĂM 1934
312
00:31:13,125 --> 00:31:14,791
Cậu bé không được ai dạy.
313
00:31:15,833 --> 00:31:20,416
Werner là sự pha trộn giữa thiên tài,
sự kiên trì và kiến thức từ sách vở.
314
00:31:20,416 --> 00:31:22,916
Nếu nó hoạt động,
đó sẽ là một phép màu nhỏ.
315
00:31:24,375 --> 00:31:25,708
Sẵn sàng chưa, Werner?
316
00:31:26,458 --> 00:31:27,875
Con mong là vậy, Frau Elena.
317
00:31:29,208 --> 00:31:30,291
Bật lên đi nào.
318
00:32:11,208 --> 00:32:15,416
Trên thực tế, ánh sáng rực rỡ
phát ra từ việc đốt một mẩu than...
319
00:32:15,416 --> 00:32:17,375
Con gái không được phép.
320
00:32:17,375 --> 00:32:21,541
Im nào. Em là em gái anh mà.
Anh đã tìm thấy gì?
321
00:32:22,291 --> 00:32:24,708
Anh đã tìm thấy cả thế giới, Jutta.
322
00:32:24,708 --> 00:32:30,791
Vienna 65. Dresden 88. London 100.
323
00:32:30,791 --> 00:32:34,583
Nhưng vào đêm muộn,
anh bắt được cái này từ Pháp.
324
00:32:35,291 --> 00:32:37,666
Sóng ngắn 13.10.
325
00:32:37,666 --> 00:32:40,083
Giáo sư tuyệt vời nhất.
326
00:32:40,083 --> 00:32:42,333
Ông ấy nói về những điều tuyệt vời nhất.
327
00:32:45,000 --> 00:32:49,000
Bộ não con người
bị bao phủ hoàn toàn trong bóng tối.
328
00:32:50,375 --> 00:32:51,583
Nó bị cấm.
329
00:32:51,583 --> 00:32:54,083
Nếu em nghe, em sẽ được học.
330
00:32:56,875 --> 00:33:02,250
Bộ não trôi nổi trong chất lỏng trong suốt
ở hộp sọ, không bao giờ có ánh sáng.
331
00:33:02,250 --> 00:33:06,833
Tuy nhiên, trong bóng tối này, thế giới
bộ não tạo ra lại tràn đầy ánh sáng.
332
00:33:06,833 --> 00:33:09,666
Thế giới đó tràn ngập
màu sắc và chuyển động.
333
00:33:09,666 --> 00:33:13,666
Bộ não là thứ phức tạp nhất đang tồn tại,
334
00:33:13,666 --> 00:33:18,750
một ki-lô-gam ướt
trong đó xoay vần cả vũ trụ.
335
00:33:18,750 --> 00:33:22,708
Vì vậy, các bé, làm thế nào mà bộ não,
sống không có một tia sáng,
336
00:33:22,708 --> 00:33:25,000
lại tạo ra được
thế giới ngập tràn ánh sáng?
337
00:33:25,000 --> 00:33:26,416
Muộn lắm rồi, Marie.
338
00:33:27,875 --> 00:33:30,500
Ông ấy chỉ phát thanh lúc tối muộn.
339
00:33:31,500 --> 00:33:32,500
Ai cơ?
340
00:33:32,500 --> 00:33:36,625
Giáo sư giải thích
về bóng tối và ánh sáng ạ.
341
00:33:36,625 --> 00:33:41,708
Hấp dẫn đấy, nhưng muộn rồi,
và mai con phải đi học.
342
00:33:41,708 --> 00:33:45,208
- Đến lúc nghỉ ngơi một chút rồi.
- Vâng.
343
00:33:46,625 --> 00:33:47,791
Chúc ngủ ngon, con yêu.
344
00:33:48,416 --> 00:33:52,958
Ông ấy nói ánh sáng quan trọng nhất
là thứ ánh sáng vô hình.
345
00:33:52,958 --> 00:33:54,083
Thế nghĩa là sao?
346
00:33:54,083 --> 00:33:57,583
Nếu bố không cắt ngang
thì con đã biết lý do rồi.
347
00:34:03,416 --> 00:34:05,166
Nếu ông ấy thực sự lý giải điều đó,
348
00:34:05,166 --> 00:34:08,916
có lẽ con có thể giải thích cho bố
vào sáng mai.
349
00:34:10,208 --> 00:34:11,208
Thêm mười phút.
350
00:34:13,541 --> 00:34:18,375
...mắt ta có thể nhìn thấy một phần mười
nghìn tỷ ánh sáng trong vũ trụ.
351
00:34:19,250 --> 00:34:24,208
Và ngay cả trong bóng tối bao trùm,
vẫn có ánh sáng bên trong tâm trí ta.
352
00:34:25,708 --> 00:34:28,916
Giáo sư, trong tâm trí của cháu
vẫn còn ánh sáng.
353
00:34:34,541 --> 00:34:35,958
Thưa quý vị,
354
00:34:36,875 --> 00:34:41,708
trước khi tôi bắt đầu chương trình
phát thanh hôm nay, tôi có điều cần nói.
355
00:34:42,916 --> 00:34:44,916
Điều xuất phát từ trong lòng tôi.
356
00:34:49,125 --> 00:34:50,583
Nhiều năm trước,
357
00:34:50,583 --> 00:34:53,500
một giáo sư tuyệt vời
từng giảng giải những điều thông tuệ
358
00:34:53,500 --> 00:34:57,125
cho trẻ em trên chính tần số này.
359
00:34:59,125 --> 00:35:01,958
Ông đã nói chuyện với trẻ em
trên khắp châu Âu.
360
00:35:03,125 --> 00:35:09,333
Và trong chương trình của ông,
luôn có một bản nhạc đặc biệt được phát.
361
00:35:10,583 --> 00:35:11,416
Đó là bài này.
362
00:35:17,750 --> 00:35:21,166
Ở thời khắc tối tăm ngu ngốc này,
363
00:35:22,250 --> 00:35:27,208
thời của những kẻ già nua lố bịch
xâm chiếm các thành phố,
364
00:35:28,000 --> 00:35:32,083
đánh cắp cả thành phố
như bắt nạt trẻ em ăn cắp đồ chơi,
365
00:35:33,083 --> 00:35:38,625
tôi nghĩ tôi sẽ cố gắng nhớ
một số điều mà giáo sư đã nói,
366
00:35:39,583 --> 00:35:40,791
và chia sẻ chúng.
367
00:35:42,666 --> 00:35:47,666
Vì giáo sư luôn nói về ánh sáng.
368
00:35:52,125 --> 00:35:56,250
Tôi không nói hay như giáo sư được,
nhưng tôi sẽ cố gắng.
369
00:35:56,875 --> 00:36:01,416
Ông nói rằng ánh sáng xuất hiện
khi ta đốt than đá
370
00:36:02,375 --> 00:36:05,458
hoặc than củi hoặc than bùn...
371
00:36:05,458 --> 00:36:10,541
ông nói rằng
ánh sáng ta có được từ một mẩu than...
372
00:36:13,416 --> 00:36:15,500
thực ra là ánh sáng mặt trời.
373
00:36:15,500 --> 00:36:19,375
Vấn đề là... ánh sáng tồn tại mãi mãi.
374
00:36:19,375 --> 00:36:22,666
Suốt một tỷ năm bên trong một mẩu than.
375
00:36:22,666 --> 00:36:26,166
Nhưng bóng tối, giáo sư nói...
376
00:36:27,291 --> 00:36:32,333
bóng tối không kéo dài dù chỉ một giây
377
00:36:32,333 --> 00:36:33,916
khi ta bật đèn.
378
00:36:36,333 --> 00:36:39,291
Đó là tất cả những gì tôi muốn nói.
379
00:36:45,208 --> 00:36:48,625
Hai Vạn Dặm Dưới Biển của Jules Verne.
380
00:36:49,541 --> 00:36:50,625
Hạ sĩ Pfennig!
381
00:36:55,000 --> 00:36:56,000
Lên đây!
382
00:36:58,000 --> 00:36:59,000
Di chuyển đi!
383
00:37:18,083 --> 00:37:19,583
Sao cậu lại trốn dưới đó?
384
00:37:20,291 --> 00:37:22,875
Ở đó không khác gì
hầm tránh bom, thưa ngài.
385
00:37:25,791 --> 00:37:29,541
Từ giờ cậu sẽ làm việc ở trên này.
Ở chỗ sáng.
386
00:37:31,333 --> 00:37:32,500
Nơi bọn ta thấy cậu.
387
00:37:33,166 --> 00:37:34,166
Vâng, thưa ngài.
388
00:37:36,583 --> 00:37:41,583
Hiện vụ đánh bom Saint-Malo đêm qua
đã được xác nhận là...
389
00:37:45,500 --> 00:37:46,666
không phải ngẫu nhiên.
390
00:37:50,375 --> 00:37:52,875
Nó có mục tiêu.
391
00:37:53,958 --> 00:37:58,833
Chúng đã tấn công các vị trí của ta
với độ chính xác cao.
392
00:37:59,625 --> 00:38:01,625
Có người chỉ điểm cho chúng.
393
00:38:03,250 --> 00:38:08,083
Cậu dò ra được truyền phát vô tuyến nào
từ bên trong tường thành chưa?
394
00:38:08,791 --> 00:38:09,625
Chưa, thưa ngài.
395
00:38:09,625 --> 00:38:15,041
Ngay cả những thông điệp dường như vô hại
cũng có thể chứa thông tin được mã hóa.
396
00:38:15,041 --> 00:38:18,041
Vâng, thưa ngài.
Tôi cũng được đào tạo về phá mã.
397
00:38:18,041 --> 00:38:19,208
Tôi đứng đầu lớp
398
00:38:19,208 --> 00:38:22,708
tại Học viện Giáo dục
Chính trị Quốc gia ở Berlin.
399
00:38:22,708 --> 00:38:25,791
Và Học viện ở Berlin đứng đầu nước Đức.
400
00:38:25,791 --> 00:38:29,750
Đúng. Trung sĩ Schmidt
cũng từng học tại Học viện ở Berlin.
401
00:38:29,750 --> 00:38:33,250
Đứng đầu lớp năm 1942, nhỉ?
402
00:38:35,291 --> 00:38:38,583
Schmidt vừa đến từ Paris.
403
00:38:39,833 --> 00:38:41,458
Cậu nói đơn vị cậu mất cả rồi.
404
00:38:42,458 --> 00:38:47,875
Kể từ giờ, Schmidt sẽ đồng hành với cậu
và giúp cậu trong công việc.
405
00:38:50,375 --> 00:38:53,166
Sở hữu bất kỳ thiết bị phát thanh nào
406
00:38:53,166 --> 00:38:56,541
bên trong tường thành Saint-Malo
giờ có thể bị xử tử hình.
407
00:38:58,458 --> 00:38:59,666
Vâng, thưa ngài.
408
00:39:00,833 --> 00:39:07,791
Và từ giờ, cậu sẽ không phải
phụ thuộc vào mấy mẩu dây điện đi mót nữa.
409
00:39:07,791 --> 00:39:09,208
Vâng. Cảm ơn ngài.
410
00:39:14,125 --> 00:39:14,958
Heil Hitler.
411
00:39:16,166 --> 00:39:17,083
Heil Hitler.
412
00:39:31,250 --> 00:39:32,458
Anh muốn uống không?
413
00:39:34,125 --> 00:39:35,583
Muốn thắng trận hay không?
414
00:39:35,583 --> 00:39:37,250
Nghe Đại úy nói rồi đó.
415
00:39:37,250 --> 00:39:39,958
Phải tìm ra người phát sóng tọa độ của ta.
416
00:39:43,625 --> 00:39:47,958
Pfennig, tôi là sĩ quan cấp cao hơn và
anh không được uống rượu khi làm nhiệm vụ.
417
00:39:48,666 --> 00:39:49,791
Nghe tôi nói không?
418
00:39:50,500 --> 00:39:52,625
Kể tôi nghe về lúc ở Học viện đi.
419
00:40:45,875 --> 00:40:48,125
Chuẩn bị cho những ngày vui hơn sắp đến à?
420
00:40:51,083 --> 00:40:54,500
Tôi từng làm nghề cắt tỉa và cắm hoa.
421
00:40:55,250 --> 00:40:57,250
Tôi mong ngày nào đó lại được làm nghề.
422
00:40:59,083 --> 00:41:04,375
Hiện tại thì nghề của tôi là
chào đón mọi quốc tịch và văn hóa.
423
00:41:08,291 --> 00:41:09,375
Giá mười franc.
424
00:41:10,125 --> 00:41:13,541
Không. Tôi không đến vì mục đích đó.
425
00:41:15,166 --> 00:41:17,375
Tôi không còn hứng thú với tình dục.
426
00:41:18,333 --> 00:41:23,208
Tôi đang phải dùng thuốc đặc biệt
điều trị bệnh rất nghiêm trọng.
427
00:41:24,000 --> 00:41:27,000
Thực ra, việc tôi mất đi ham muốn tình dục
428
00:41:27,875 --> 00:41:31,250
giống như việc thoát khỏi một kẻ mất trí.
429
00:41:34,416 --> 00:41:35,416
Ngồi đi.
430
00:41:37,875 --> 00:41:40,083
Làm ơn ngồi xuống.
431
00:41:47,708 --> 00:41:52,083
Chắc cô đã nghe tin đồn quanh thành phố
về một sĩ quan người Đức
432
00:41:52,083 --> 00:41:54,833
đang ở Saint-Malo
để tìm một cô gái đặc biệt.
433
00:41:56,083 --> 00:41:59,083
Nhưng giờ thì kết quả cuộc chiến
không được chắc chắn,
434
00:41:59,083 --> 00:42:02,666
tôi đang gặp khó khăn
với việc nhờ người cung cấp thông tin.
435
00:42:03,583 --> 00:42:05,791
Mọi người không nghĩ
kết quả không chắc chắn.
436
00:42:05,791 --> 00:42:09,708
Người Mỹ sẽ thả thêm bom
trong vòng một giờ nữa.
437
00:42:11,958 --> 00:42:13,958
Từ cách mọi người bảo vệ cô gái này,
438
00:42:13,958 --> 00:42:18,416
tôi bắt đầu cảm thấy gia đình cô ta
có liên quan đến quân kháng chiến.
439
00:42:19,125 --> 00:42:21,500
Bố cô ta, ông chú cô ta có tên Etienne.
440
00:42:22,166 --> 00:42:23,916
Một loại gián điệp nào đó...
441
00:42:24,791 --> 00:42:27,916
Tôi thức dậy, làm việc và ngủ.
442
00:42:32,333 --> 00:42:35,833
Mọi người bây giờ
sợ quân kháng chiến hơn là sợ tôi.
443
00:42:35,833 --> 00:42:37,666
Nên họ chẳng nói gì với tôi.
444
00:42:38,833 --> 00:42:43,916
Đó là lý do tôi quyết định
đặt câu hỏi với ai đó
445
00:42:43,916 --> 00:42:49,416
có giao dịch tiền nong đơn giản
446
00:42:50,083 --> 00:42:53,250
không vướng bận những cân nhắc về đạo đức.
447
00:42:59,166 --> 00:43:02,333
Cô gái này tên là Marie-Laure LeBlanc.
448
00:43:02,333 --> 00:43:05,833
Cô ta bị mù. Tôi cần địa chỉ của cô ta.
449
00:43:08,291 --> 00:43:10,708
Tôi đang không được khỏe để làm việc này.
450
00:43:11,958 --> 00:43:15,166
Tôi không khuyến cáo
trộn rượu Beaujolais với morphine.
451
00:43:26,708 --> 00:43:28,125
Nhưng tôi đang vội.
452
00:43:53,916 --> 00:43:58,541
Tôi có một điều nữa cần nói với bố tôi.
453
00:43:58,541 --> 00:44:02,875
Bố à, con tưởng tượng bố ở đâu đó
chỉ có giọng nói của con bầu bạn.
454
00:44:03,750 --> 00:44:05,791
Con không thể để bố một mình.
455
00:44:05,791 --> 00:44:08,291
Con đã hứa sẽ luôn nói chuyện với bố.
456
00:44:09,083 --> 00:44:10,625
Và con sẽ làm vậy.
457
00:44:10,625 --> 00:44:15,083
Con sẽ nói chuyện với bố,
cho bố một lý do để hi vọng.
458
00:44:27,708 --> 00:44:28,708
Có gì không?
459
00:44:30,041 --> 00:44:31,041
Không.
460
00:44:32,500 --> 00:44:34,958
Đến lượt tôi. Anh đi ngủ một lúc đi.
461
00:44:34,958 --> 00:44:38,416
Tôi không ngủ nhiều, chưa từng.
Có thể trực thay anh nếu anh muốn.
462
00:44:39,666 --> 00:44:40,791
Đã bảo là đến lượt tôi.
463
00:44:42,291 --> 00:44:44,500
Tôi đếch quan tâm anh ngủ hay không.
464
00:45:00,625 --> 00:45:04,791
Mẹ kiếp. Bảo sao anh chẳng nghe được gì,
dây điện lỏng rồi. Chúa ơi.
465
00:45:07,208 --> 00:45:09,875
Ừ đấy, anh biết không?
Tôi làm thế để thử anh.
466
00:45:09,875 --> 00:45:13,041
Để xem liệu anh có biết gì
về máy thu phát vô tuyến không.
467
00:45:16,958 --> 00:45:18,458
Anh đang nói cái quái gì đấy?
468
00:45:20,166 --> 00:45:23,583
Tôi đang nói là
tôi chẳng nhớ ra anh ở Học viện Quốc gia.
469
00:45:23,583 --> 00:45:26,083
Anh bảo với sĩ quan
rằng anh học lớp năm 42.
470
00:45:26,083 --> 00:45:29,541
Tôi nhớ người đứng đầu lớp năm 42
và đó không phải là anh.
471
00:45:31,500 --> 00:45:33,333
Thì tôi không đứng đầu lớp.
472
00:45:35,541 --> 00:45:39,625
Tôi chẳng hề nhớ là có anh.
473
00:45:41,583 --> 00:45:43,000
Anh học ở đó bao lâu?
474
00:45:47,875 --> 00:45:53,875
Học viện Quốc gia là một trường ưu tú.
63% học viên đầu vào không trụ được.
475
00:45:55,833 --> 00:45:58,083
Tôi nghĩ về anh thế này, Schmidt.
476
00:45:58,083 --> 00:46:00,000
Anh là một trong số 63% đó.
477
00:46:04,000 --> 00:46:08,833
Ý tôi là, tất cả sự hỗn loạn này,
giấy tờ bị đốt cháy,
478
00:46:10,541 --> 00:46:13,875
rất nhiều người bị loại
nói đủ thứ các sĩ quan muốn nghe.
479
00:46:15,583 --> 00:46:17,250
Nhìn tôi đi, Anh Sáu Ba.
480
00:46:21,708 --> 00:46:23,458
Hoặc nói dối hoặc đi phía Đông.
481
00:46:23,458 --> 00:46:25,375
Tôi đã chết cóng...
482
00:46:26,750 --> 00:46:29,583
bị đánh, chạy thục mạng
ở ngôi trường chết tiệt đó.
483
00:46:31,666 --> 00:46:33,500
Và tôi đã được tiến cử.
484
00:46:35,708 --> 00:46:37,708
Tôi vẫn trao đổi thư từ với chỉ huy.
485
00:46:39,291 --> 00:46:40,791
Chỉ một lời của ông ấy...
486
00:46:42,541 --> 00:46:44,208
và anh sẽ lên đường đi phía Đông.
487
00:46:51,500 --> 00:46:54,208
Giờ, anh và tôi
488
00:46:54,916 --> 00:46:58,125
sẽ uống một ly Schnapps
để nâng cốc chúc mừng Führer.
489
00:47:01,333 --> 00:47:03,541
Sau đó ta sẽ ngồi với nhau bình đẳng.
490
00:47:06,708 --> 00:47:08,583
Tôi không uống.
491
00:47:08,583 --> 00:47:11,500
Có chứ. Anh có uống chứ.
492
00:47:14,000 --> 00:47:15,208
Vì Führer.
493
00:47:16,166 --> 00:47:17,375
Và sự thật.
494
00:47:37,791 --> 00:47:39,416
Cảm ơn mọi người đã nghe.
495
00:47:40,708 --> 00:47:43,333
Buổi phát thanh tối nay đến đây là hết.
496
00:48:44,666 --> 00:48:47,916
Người ta uống thứ đó
để ăn mừng ư? Chúa ơi.
497
00:48:52,208 --> 00:48:55,041
Thực sự thì anh ở Học viện được bao lâu?
498
00:49:00,125 --> 00:49:01,291
Hai tuần.
499
00:49:04,458 --> 00:49:06,541
Hai cuộc săn lợn rừng.
500
00:49:10,333 --> 00:49:12,333
Cả hai lần tôi đều là lợn rừng.
501
00:49:16,833 --> 00:49:18,833
Anh nói anh biết Chỉ huy Bastian?
502
00:49:19,500 --> 00:49:21,125
Tôi nhớ các quy định của ông ấy.
503
00:49:21,125 --> 00:49:23,625
Ai kết thúc cuộc tấn công ở vị trí cuối
504
00:49:24,458 --> 00:49:26,291
được xuất phát trước mười giây.
505
00:49:34,583 --> 00:49:36,416
Mười giây không đủ đối với tôi.
506
00:49:38,833 --> 00:49:40,458
Tôi đã bị bắt cả hai lần.
507
00:49:42,000 --> 00:49:45,416
Hoặc chết như sư tử
hoặc bị xem như ly sữa bị đổ.
508
00:49:45,958 --> 00:49:48,333
Chẳng phải họ dạy ta như vậy
ở Học viện sao?
509
00:49:49,041 --> 00:49:52,041
Bố tôi chưa nói chuyện với tôi
từ khi tôi bị đuổi học.
510
00:50:04,791 --> 00:50:06,208
Tôi là ly sữa bị đổ.
511
00:50:10,083 --> 00:50:11,333
Nhưng tôi không ngu.
512
00:50:34,041 --> 00:50:35,250
Tôi có bí mật.
513
00:50:37,458 --> 00:50:38,958
Anh cũng có bí mật.
514
00:50:42,208 --> 00:50:44,625
Khi tôi bật đài, ai đó đang phát thanh.
515
00:50:48,000 --> 00:50:49,000
Ai vậy?
516
00:51:24,666 --> 00:51:27,500
Trên máy thu phát báo Sóng ngắn 13.10.
517
00:51:28,250 --> 00:51:29,625
Cái đó là gì?
518
00:51:29,625 --> 00:51:34,000
Đó là tần số tôi đã nghe từ khi còn nhỏ.
519
00:51:34,000 --> 00:51:37,125
Có một giáo sư nói về những điều có thật.
520
00:51:38,416 --> 00:51:40,833
Là sự thật,
trong khi người khác nêu ý kiến.
521
00:51:45,666 --> 00:51:47,416
Ông ấy từng nói, "Mở mắt ra và nhìn
522
00:51:47,416 --> 00:51:50,208
những gì có thể
trước khi chúng đóng lại mãi".
523
00:51:51,083 --> 00:51:52,500
Tôi đã cố gắng làm vậy.
524
00:51:54,500 --> 00:51:58,583
Nhưng hầu hết những gì tôi đã thấy,
tôi sẽ sớm quên đi.
525
00:52:01,125 --> 00:52:02,458
Là vô tuyến điện viên,
526
00:52:02,458 --> 00:52:06,041
tôi đã tìm thấy hàng trăm tần số
và định vị được các máy thu phát.
527
00:52:06,875 --> 00:52:08,375
Tôi đã thấy quân đoàn SS bắn...
528
00:52:09,250 --> 00:52:12,875
Bắn kẻ thù của Đệ tam Đế chế,
các nhân viên điện đài.
529
00:52:15,500 --> 00:52:16,500
Đúng vậy.
530
00:52:18,416 --> 00:52:19,916
Tôi được huấn luyện để làm vậy.
531
00:52:23,666 --> 00:52:26,500
Nhưng... khi tôi một mình...
532
00:52:28,875 --> 00:52:30,083
khi ở bất cứ đâu...
533
00:52:31,000 --> 00:52:33,125
tôi đều nghe Sóng ngắn 13.10.
534
00:52:35,458 --> 00:52:39,875
Lúc nào tần số đó cũng lặng im
cho tới khi tôi đến Saint-Malo.
535
00:52:41,208 --> 00:52:43,208
Tôi nghe thấy một cô gái đọc sách.
536
00:52:44,250 --> 00:52:45,250
Cô gái nào?
537
00:52:46,750 --> 00:52:47,833
Tôi không biết.
538
00:52:50,875 --> 00:52:52,708
Có thể là con gái của giáo sư.
539
00:52:54,541 --> 00:52:59,375
Có thể là ai đó khác
cũng từng nghe ông ấy, như tôi.
540
00:53:02,000 --> 00:53:04,625
Ai đó cùng thế hệ chúng ta, nghĩ rằng
541
00:53:05,666 --> 00:53:07,500
nếu mở tần số này
542
00:53:08,875 --> 00:53:11,875
và nói chuyện lý trí
543
00:53:13,583 --> 00:53:16,166
và văn học với mọi người
theo cách mà giáo sư từng làm,
544
00:53:16,166 --> 00:53:19,625
có lẽ cuộc chiến điên rồ
của ông già này có thể kết thúc.
545
00:53:21,375 --> 00:53:22,708
Dù cô ấy là ai, cô ấy...
546
00:53:23,666 --> 00:53:24,875
Cô ấy không sao đâu.
547
00:53:30,708 --> 00:53:32,958
Cô ấy đang chăm lo tốt cho kênh 13.10.
548
00:53:39,625 --> 00:53:40,541
Vậy là...
549
00:53:43,000 --> 00:53:44,791
Tôi đã biết bí mật của anh,
550
00:53:45,416 --> 00:53:47,291
nhưng không tin anh giữ bí mật cho tôi.
551
00:53:48,333 --> 00:53:49,750
Tôi không thể đi phía Đông.
552
00:53:53,750 --> 00:53:54,750
Đây là chiến tranh.
553
00:53:56,750 --> 00:53:59,750
Thêm một vào 50 triệu cái xác.
554
00:54:01,291 --> 00:54:03,666
- Xin lỗi, Werner...
- Anh sẽ lần theo cô gái ấy?
555
00:54:05,666 --> 00:54:07,375
Tôi sẽ làm nhiệm vụ của mình.
556
00:54:19,750 --> 00:54:20,750
Như họ nói...
557
00:54:21,541 --> 00:54:24,458
"Hoặc chết như sư tử
hoặc bị xem như ly sữa bị đổ".
558
00:54:25,125 --> 00:54:27,541
Làm ơn đi. Tha cho tôi.
559
00:54:29,166 --> 00:54:31,083
Tôi sẽ tha cho Sóng ngắn 13.10.
560
00:54:31,708 --> 00:54:32,541
Làm ơn...
561
00:55:34,791 --> 00:55:36,333
Chào Marie.
562
00:55:37,166 --> 00:55:39,000
Tôi không lấy được địa chỉ của cô.
563
00:55:39,833 --> 00:55:44,958
Có người bảo tôi rằng
bố con cô từng tới đây.
564
00:55:46,708 --> 00:55:47,666
Cô có vẻ đói.
565
00:55:49,625 --> 00:55:53,916
Cơ mà tôi nghĩ bây giờ ở Saint-Malo,
ai cũng đói cả thôi.
566
00:55:55,250 --> 00:55:58,541
Tôi... Tôi rất xin lỗi, tôi cần phải đi.
Ông tôi đang đợi...
567
00:55:58,541 --> 00:56:00,166
Làm ơn. Làm ơn đi!
568
00:56:04,375 --> 00:56:05,500
Ông là ai?
569
00:56:05,500 --> 00:56:07,916
Người không định làm hại cô.
570
00:56:07,916 --> 00:56:09,750
Nếu cô cho tôi thứ tôi muốn.
571
00:56:09,750 --> 00:56:11,041
Ông muốn gì?
572
00:56:13,500 --> 00:56:17,541
Cuộc chiến này, sự điên rồ này,
tất cả những mạng sống này,
573
00:56:18,208 --> 00:56:19,541
chẳng nghĩa lý gì với tôi.
574
00:56:20,208 --> 00:56:22,166
Tôi chỉ muốn sống.
575
00:56:22,791 --> 00:56:24,791
Và tôi tin cô có thể giúp tôi.
576
00:56:29,208 --> 00:56:30,125
Giúp ông thế nào?
577
00:56:33,500 --> 00:56:37,375
Bố cô từng làm việc
ở bảo tàng ở Paris, đúng chứ?
578
00:56:38,000 --> 00:56:41,000
Ông ấy phụ trách
bảo quản rất nhiều đá quý.
579
00:56:41,000 --> 00:56:43,916
Có một viên đá đặc biệt.
580
00:56:47,833 --> 00:56:50,291
Tầm nhìn là một điều tuyệt vời.
581
00:56:50,291 --> 00:56:53,458
Tôi biết là
cô biết viên đá đặc biệt tôi đang nói đến.
582
00:56:54,125 --> 00:56:56,541
Nó có tên là Lửa Biển.
583
00:56:57,625 --> 00:57:00,625
Truyền thuyết nói
nó có thể chữa khỏi mọi bệnh tật.
584
00:57:02,041 --> 00:57:05,833
Và bất cứ ai sở hữu nó sẽ bất tử.
585
00:57:05,833 --> 00:57:09,000
Bố tôi đã kể tôi nghe truyền thuyết đó.
586
00:57:09,708 --> 00:57:13,000
Nhưng đó là chuyện hoang đường.
Chỉ kẻ ngốc mới tin.
587
00:57:13,000 --> 00:57:14,291
À...
588
00:57:16,083 --> 00:57:22,083
kẻ ngốc này đang lấy một khẩu Walther PPK
của quân đội ra khỏi bao da.
589
00:57:23,541 --> 00:57:26,041
Bây giờ tôi đang chĩa súng vào đầu cô.
590
00:57:26,666 --> 00:57:29,791
Bố con cô đã chạy khỏi Paris
khi chiến tranh nổ ra.
591
00:57:29,791 --> 00:57:34,250
Ông ta mang nhiều trang sức đi cùng
để chúng không lọt vào tay Đức Quốc xã.
592
00:57:35,958 --> 00:57:39,375
Tôi không quan tâm
đến kim cương và ngọc bích.
593
00:57:41,416 --> 00:57:44,791
Tôi chỉ quan tâm đến Lửa Biển,
594
00:57:44,791 --> 00:57:47,291
mà tôi tin là ông ta để cho cô giữ.
595
00:57:48,041 --> 00:57:53,500
Marie-Laure...
Tôi muốn cô cho tôi biết nó ở đâu.
596
00:57:54,166 --> 00:57:55,666
Cô có mười giây.
597
00:57:55,666 --> 00:57:57,250
- Tôi không...
- Mười...
598
00:57:58,166 --> 00:57:59,750
chín...
599
00:57:59,750 --> 00:58:00,833
tám...
600
00:58:01,458 --> 00:58:02,541
bảy...
601
00:58:04,750 --> 00:58:06,125
Nói đi, Marie!
602
00:58:06,125 --> 00:58:07,916
Bố tôi chỉ kể về viên đá.
603
00:58:07,916 --> 00:58:10,708
- Sáu...
- Ông nghĩ nó sẽ ở đây sao?
604
00:58:10,708 --> 00:58:13,958
- Năm...
- Tôi không biết nó ở đâu. Tôi không biết!
605
00:58:13,958 --> 00:58:14,875
Bốn...
606
00:58:14,875 --> 00:58:17,083
Ánh sáng quan trọng nhất trong tất cả...
607
00:58:17,083 --> 00:58:19,125
- Ba...
- Tôi không biết nó ở đâu!
608
00:58:19,125 --> 00:58:21,125
- Hai...
- Tôi không biết!
609
00:58:21,125 --> 00:58:22,833
...là ánh sáng vô hình.
610
01:00:52,708 --> 01:00:57,708
{\an8}Biên dịch: Xuân Thu