1 00:00:06,006 --> 00:00:09,676 Sinh vật nào cũng thích hát một mình trong nhà tắm hay máy lăn. 2 00:00:09,760 --> 00:00:11,887 Ta là sinh vật nguy hiểm 3 00:00:11,970 --> 00:00:15,641 Nhưng biểu diễn trước lượng khán giả lớn có thể kích động những cảm xúc khác, 4 00:00:15,724 --> 00:00:17,643 thường là ngất ngây cao hứng… 5 00:00:17,726 --> 00:00:18,894 Mình làm được. 6 00:00:18,977 --> 00:00:20,479 …tự tin đến ngạo nghễ… 7 00:00:20,562 --> 00:00:22,397 Chỉ mình làm được. 8 00:00:22,481 --> 00:00:24,191 …và tự ti. 9 00:00:24,274 --> 00:00:25,108 Mình không làm được. 10 00:00:25,192 --> 00:00:27,027 Sự hồi hộp khi lên sân khấu 11 00:00:27,110 --> 00:00:30,364 đến từ việc ta biết màn biểu diễn có thể thành công vang dội. 12 00:00:30,447 --> 00:00:33,867 Họ yêu quý mình! Họ đang đứng và vỗ tay vào nhau. 13 00:00:34,576 --> 00:00:36,286 Hoặc thất bại tan nát. 14 00:00:36,370 --> 00:00:38,205 Cứ như sắp chết vậy. 15 00:00:38,288 --> 00:00:41,792 Biểu diễn trước khán giả là canh bạc về cảm xúc có thể kết thúc trong thảm họa. 16 00:00:42,626 --> 00:00:44,711 Nhưng với những người sẵn sàng bất chấp rủi ro 17 00:00:44,795 --> 00:00:46,964 và phơi bày sự yếu đuối của mình trên sân khấu, 18 00:00:47,047 --> 00:00:49,716 phần thưởng chờ đợi họ là sự phấn khích tột đỉnh. 19 00:00:58,475 --> 00:01:01,228 Đây là quả cầu của ta Nó hơi nghiêng về một phía 20 00:01:01,311 --> 00:01:03,021 Xoay quanh ngôi sao xa 21 00:01:03,772 --> 00:01:06,441 Ta tìm cách để cuộc sống có ý nghĩa 22 00:01:06,525 --> 00:01:08,068 Có người sẽ thấy lạ quá nha 23 00:01:09,027 --> 00:01:11,280 Ta chỉ biết là ta tồn tại 24 00:01:11,363 --> 00:01:14,241 Và sẽ không lâu đâu Nên hãy đi ống bọc chân vào 25 00:01:14,324 --> 00:01:16,577 Niềm vui và nỗi buồn Can đảm và sợ hãi 26 00:01:16,660 --> 00:01:19,246 Hiếu kỳ và giận dữ Trên một hành tinh đầy hiểm nguy 27 00:01:19,329 --> 00:01:21,456 Và từ đây Sẽ chỉ càng kỳ lạ hơn mà thôi 28 00:01:21,540 --> 00:01:22,541 HÀNH TINH KỲ LẠ 29 00:01:22,624 --> 00:01:24,251 DỰA TRÊN BỘ SÁCH CỦA NATHAN W PYLE 30 00:01:39,183 --> 00:01:40,809 Ái chà! Giai điệu hay đấy. 31 00:01:40,893 --> 00:01:42,728 Bạn là nhạc công chuyên nghiệp à? 32 00:01:42,811 --> 00:01:45,772 Không. Có phải bạn chờ sẵn để dọa tôi không? 33 00:01:45,856 --> 00:01:47,608 Đôi khi tôi ra đây vào ban ngày 34 00:01:47,691 --> 00:01:50,444 để các sinh vật trẻ vùi tôi trong cát. 35 00:01:50,527 --> 00:01:52,863 Tôi thấy sức nặng của cát rất dễ chịu. 36 00:01:52,946 --> 00:01:54,573 Sao bạn lại chơi nhạc trên bãi biển? 37 00:01:55,157 --> 00:01:58,243 Đây là một trong số ít những nơi tôi thấy đủ thoải mái để chơi 38 00:01:58,327 --> 00:02:02,080 vì tôi không biểu diễn được trước những sinh vật khác. 39 00:02:02,164 --> 00:02:05,250 Hai ta vừa mới biết đó không phải sự thật mà. Bạn có tài lắm. 40 00:02:05,334 --> 00:02:09,338 Sao bạn không trổ tài ở buổi diễn tài năng tổ chức thường niên ở nhà hàng của tôi? 41 00:02:10,088 --> 00:02:12,883 Nếu tôi cân nhắc, bạn hứa sẽ không rình rập nữa chứ? 42 00:02:12,966 --> 00:02:18,096 Được. Nhưng nếu bạn thấy ai rình rập, thì đó không phải tôi nhé. 43 00:02:20,849 --> 00:02:22,768 CẨN THẬN NHÉ 44 00:02:23,810 --> 00:02:25,687 Món của bạn đây. Tôi nghĩ thế. 45 00:02:28,148 --> 00:02:30,275 Hay lắm. Rất vui khi thấy bạn làm cái mới. 46 00:02:30,359 --> 00:02:32,903 Bạn có định trình diễn tài năng bí mật nào tối nay không? 47 00:02:33,570 --> 00:02:34,947 Tôi là kỹ sư kết cấu. 48 00:02:35,030 --> 00:02:37,908 Tài năng của tôi là ngăn nhà hàng này khỏi rơi xuống vách đá. 49 00:02:39,034 --> 00:02:40,410 Pha trò như thế hay đấy. 50 00:02:41,119 --> 00:02:42,829 Mục đích của tôi mỗi vòng quay 51 00:02:42,913 --> 00:02:45,791 là giúp các sinh vật mới chia sẻ tài năng với chúng tôi. 52 00:02:45,874 --> 00:02:48,335 Tôi chỉ giúp vì bà cho tôi ăn sáng miễn phí thôi. 53 00:02:48,418 --> 00:02:49,920 Có ngày, bạn sẽ đổi ý. 54 00:02:50,003 --> 00:02:51,672 Sao tôi không được ăn sáng miễn phí? 55 00:02:55,467 --> 00:02:58,053 Sao bà ấy cứ nhất quyết bắt người ta thể hiện tài năng thế? 56 00:02:58,136 --> 00:02:59,638 Từ lúc quen tôi, bà ấy đã thế. 57 00:02:59,721 --> 00:03:01,682 Kiên quyết chứng minh là tôi biết tung hứng. 58 00:03:01,765 --> 00:03:03,183 Đúng thế mà. 59 00:03:05,102 --> 00:03:06,854 - Thấy chưa? - Suýt được rồi. 60 00:03:07,354 --> 00:03:09,898 Nhỡ đâu có những sinh vật không có tài năng gì. 61 00:03:10,899 --> 00:03:15,863 Có thể. Nếu bạn có tài năng, rõ ràng đó không phải làm băng rôn rồi. 62 00:03:15,946 --> 00:03:17,281 BUỔI BIỂU DIỄN NHỮNG TÀI NĂNG VÔ NGHĨA CỦA BẠN 63 00:03:17,364 --> 00:03:18,824 Tôi thấy dễ thương mà. 64 00:03:20,909 --> 00:03:23,120 Chào. Đời trước con yêu quý nhất đây rồi. 65 00:03:23,620 --> 00:03:25,289 Con chỉ còn mỗi mẹ thôi mà. 66 00:03:26,123 --> 00:03:28,166 Mẹ xin lỗi. Mẹ đùa mà khơi lại chuyện buồn. 67 00:03:28,250 --> 00:03:30,127 Nếu ngồi đây, nửa kia của mẹ sẽ cười ghê lắm. 68 00:03:30,210 --> 00:03:33,088 Và như mẹ nói đấy, chết rồi thì sao ngồi đây được nữa. 69 00:03:33,172 --> 00:03:35,340 Ôi. Tôi xin chia buồn với bạn. 70 00:03:36,049 --> 00:03:38,510 Chuyện từ lâu rồi. Đây là cách chúng tôi thích nghi. 71 00:03:38,594 --> 00:03:39,761 Tôi không phán xét gì đâu. 72 00:03:41,138 --> 00:03:43,974 Gần đây, mẹ nghĩ rất nhiều về nửa kia 73 00:03:44,808 --> 00:03:46,810 và mẹ cảm thấy mẹ nợ nửa kia 74 00:03:46,894 --> 00:03:49,730 và nợ con một màn biểu diễn trước các sinh vật khác. 75 00:03:49,813 --> 00:03:53,025 Nửa kia luôn muốn mẹ biểu diễn mà. Con biết nửa kia sẽ muốn mẹ thử lần nữa. 76 00:03:53,108 --> 00:03:55,485 Nửa kia nghĩ điều đó sẽ khiến mẹ vui. 77 00:03:55,569 --> 00:03:57,446 Mẹ không muốn làm cả hai thất vọng lần nữa. 78 00:03:57,946 --> 00:04:00,824 Nhưng mẹ nhận được lời mời biểu diễn ở một chương trình. 79 00:04:01,450 --> 00:04:02,451 Liệu có phải dấu hiệu? 80 00:04:02,534 --> 00:04:04,953 Chính xác thì lời mời này đến từ ai ạ? 81 00:04:05,037 --> 00:04:07,748 Một sinh vật chui rúc dưới cát trồi lên và đưa nó cho mẹ. 82 00:04:08,248 --> 00:04:10,959 Đó là dấu hiệu quá rõ rồi còn gì. 83 00:04:15,380 --> 00:04:17,798 Nếu làm thế, bạn sẽ gây quá tải đấy. 84 00:04:17,882 --> 00:04:20,636 Không cần bạn dạy tôi cách thiết lập ánh sáng ở nhà hàng tôi. 85 00:04:23,722 --> 00:04:25,974 Đừng lo. Tôi sẽ sửa đống lộn xộn bạn gây ra. 86 00:04:26,058 --> 00:04:27,434 Tôi có lo đâu. 87 00:04:27,935 --> 00:04:31,855 Cắm vào đó là sai rồi. Sửa lại và chỗ này cũng sai rồi. 88 00:04:31,939 --> 00:04:33,899 Đó. Làm thế mới đúng. 89 00:04:34,399 --> 00:04:35,651 Trông bấp bênh lắm. 90 00:04:39,071 --> 00:04:41,406 Vì bữa sáng miễn phí mà bạn làm hỏng buổi diễn rồi đấy. 91 00:04:41,490 --> 00:04:44,284 Bạn mà không cắm sai thì đã chả có chuyện này. 92 00:04:44,368 --> 00:04:48,455 Có vẻ sự thiếu phối hợp giữa hai người khiến buổi diễn bị mất ánh sáng rồi. 93 00:04:48,539 --> 00:04:50,582 Tôi cần cả hai sửa lại ngay lập tức. 94 00:04:50,666 --> 00:04:52,084 - Tôi đang sửa mà. - Bạn ấy đi lại dây. 95 00:04:52,167 --> 00:04:54,545 Không phối hợp được với nhau thì đi chỗ khác nhé. 96 00:04:54,628 --> 00:04:56,547 Hai bạn đều rất có tài. 97 00:04:56,630 --> 00:04:57,798 Hai bạn sẽ có cách thôi. 98 00:04:58,590 --> 00:05:00,008 Tôi chỉ biết làm quản lý. 99 00:05:00,092 --> 00:05:01,176 Tôi không làm ở đây. 100 00:05:01,260 --> 00:05:03,971 Đúng thế. Tôi có thể giao bạn việc khác. 101 00:05:04,054 --> 00:05:06,807 Không. Bí ẩn của khe nứt là động lực để tôi làm việc. 102 00:05:06,890 --> 00:05:08,350 Có nhiều thứ phải nghĩ đấy. 103 00:05:08,433 --> 00:05:10,519 - Thế này sao tôi làm việc được. - Lúc nào cũng khó. 104 00:05:15,107 --> 00:05:17,651 Không có điện làm sao tổ chức chương trình được đây? 105 00:05:17,734 --> 00:05:20,654 Không sao hết. Ta có thể bật máy phát dự phòng ở nhà tôi. 106 00:05:20,737 --> 00:05:24,116 Có máy phát dự phòng à? Sao bà lại bắt họ đi sửa bản mạch chính? 107 00:05:24,199 --> 00:05:26,285 Kiểu gì nó cũng cần sửa mà. 108 00:05:26,368 --> 00:05:29,371 Và đó là cơ hội tuyệt vời để họ học cách hợp tác với nhau. 109 00:05:29,454 --> 00:05:31,415 Họ có phù hợp với việc đó không? 110 00:05:31,498 --> 00:05:32,666 Cứ để xem. 111 00:05:42,301 --> 00:05:44,344 BUỔI DIỄN TÀI NĂNG! 112 00:05:50,642 --> 00:05:53,729 - Bạn đã nghe lời khuyên của tôi! - Xin đừng làm thế nữa. 113 00:05:53,812 --> 00:05:57,900 Tôi rất mừng vì bạn sẽ trổ tài. Màn trình diễn của bạn tên gì? 114 00:05:57,983 --> 00:05:59,067 Tôi chưa chốt. 115 00:05:59,151 --> 00:06:01,862 Cái tên thú vị đấy, tôi thích sự gần gũi của nó. 116 00:06:01,945 --> 00:06:03,447 Không, ý tôi là, tôi… 117 00:06:06,950 --> 00:06:10,078 Một số sinh vật quanh đây gọi tôi là chuyên gia tư vấn. 118 00:06:10,162 --> 00:06:13,081 Tôi biết tôi hơi sấn sổ, nhưng khi được trao cơ hội, 119 00:06:13,165 --> 00:06:15,501 tôi muốn động viên sinh vật khác đi đúng hướng. 120 00:06:15,584 --> 00:06:17,127 Mong là không phải lao xuống kia. 121 00:06:18,253 --> 00:06:20,130 Tôi cần động viên nhỉ? 122 00:06:20,214 --> 00:06:23,425 Ai chả có lúc cần. Hãy bắt đầu nhé. 123 00:06:24,801 --> 00:06:26,803 Tôi không biết căn phòng này tồn tại đấy. 124 00:06:26,887 --> 00:06:28,889 Tôi từng thấy nó trên bản vẽ rồi. 125 00:06:28,972 --> 00:06:30,307 Tất nhiên. 126 00:06:30,390 --> 00:06:33,060 Xin lỗi. Tôi hiểu về nơi này hơn bạn nhiều. 127 00:06:33,143 --> 00:06:35,521 Nói thừa, nhưng về cơ bản là đúng. 128 00:06:37,773 --> 00:06:39,024 Cái này trông có vẻ hứa hẹn. 129 00:06:39,107 --> 00:06:41,527 Tốt. Tôi rất mong làm xong việc này. 130 00:06:41,610 --> 00:06:44,571 Tôi cũng thế. Thiết bị này có vẻ hoạt động ổn định. 131 00:06:44,655 --> 00:06:46,406 Ta phải đi theo đường dây đến nguồn. 132 00:06:49,660 --> 00:06:50,827 Mãi bạn mới giúp, cảm ơn. 133 00:06:50,911 --> 00:06:54,456 Tôi có cần nhắc bạn là chính vì bạn giúp mà ta mới rơi vào hoàn cảnh này không? 134 00:06:57,918 --> 00:07:00,587 Sao nơi này lắm chỗ tối tăm thế? 135 00:07:01,213 --> 00:07:03,549 - Làm cho xong đi nào. - Nó không có trên bản vẽ. 136 00:07:03,632 --> 00:07:05,300 - Đi không? - Tôi đang suy nghĩ. 137 00:07:06,093 --> 00:07:09,137 Bạn bịp nhé. Bạn sợ thì có. 138 00:07:09,221 --> 00:07:12,975 Đúng là tôi bịp. Việc của tôi là tránh gây nguy hiểm, chứ không lao vào nó. 139 00:07:13,058 --> 00:07:15,435 Tôi vào vực sâu này được, thì bạn cũng làm được. 140 00:07:19,273 --> 00:07:20,274 Được rồi. 141 00:07:23,360 --> 00:07:24,820 Mình làm được. 142 00:07:25,863 --> 00:07:26,864 Đồ ngốc. 143 00:07:33,912 --> 00:07:34,955 Ta vào đây để làm gì? 144 00:07:35,038 --> 00:07:38,458 Để bạn có sự động viên cần thiết để biểu diễn trên sân khấu tối nay 145 00:07:38,542 --> 00:07:41,211 qua việc mài giũa một số kỹ năng thiết yếu. 146 00:07:41,295 --> 00:07:44,256 Những việc sau đây sẽ dạy cho bạn những kỹ năng cần thiết 147 00:07:44,339 --> 00:07:46,008 để biểu diễn trước đám đông. 148 00:07:46,091 --> 00:07:52,598 Đầu tiên, bạn phải xả nước thật sạch những đĩa này. Không được để cặn nhé. 149 00:07:52,681 --> 00:07:54,641 Việc này liên quan gì đến biểu diễn? 150 00:07:54,725 --> 00:07:55,934 Cực kỳ liên quan ấy chứ! 151 00:07:58,437 --> 00:08:00,105 Bớt nói, tập trung rửa đi. 152 00:08:00,189 --> 00:08:02,191 Tôi phải bày món này ra đĩa trước khi quá lửa. 153 00:08:08,614 --> 00:08:10,532 Ái chà. Đồ ăn miễn phí. 154 00:08:12,993 --> 00:08:17,080 Tập trung vào vụn thức ăn. Xả đi. 155 00:08:17,164 --> 00:08:18,415 Tôi không hiểu. 156 00:08:18,498 --> 00:08:19,666 Tôi cũng không. 157 00:08:23,003 --> 00:08:25,589 Tập trung. 158 00:08:37,518 --> 00:08:39,977 Xả nước hơi quá tay nhé. 159 00:08:42,105 --> 00:08:46,360 Việc thứ hai là đọc đơn của khách cho đầu bếp 160 00:08:46,443 --> 00:08:48,362 khi phục vụ đưa đến. 161 00:08:48,445 --> 00:08:50,656 Dễ thế còn không làm được thì thôi nhé. 162 00:08:54,701 --> 00:08:58,163 Tôi cần một bát tinh bột với miếng ca cao đặt lên trên… Khiếp. 163 00:08:58,247 --> 00:09:01,667 Ta không đánh giá người khác dựa trên sở thích ăn uống kỳ lạ của họ. 164 00:09:01,750 --> 00:09:02,584 TINH BỘT 165 00:09:02,668 --> 00:09:03,752 Ngoài ra, nói to lên. 166 00:09:04,586 --> 00:09:05,754 Xấu hổ quá. 167 00:09:05,838 --> 00:09:08,841 Xấu hổ là bước đệm dẫn tới thành công đó. 168 00:09:11,677 --> 00:09:13,637 Lá trộn. Không cho sốt. 169 00:09:13,720 --> 00:09:14,805 Diễn cảm vào. 170 00:09:14,888 --> 00:09:17,808 Nói như thể sinh vật này sẽ chết nếu không được ăn món lá trộn đó. 171 00:09:18,517 --> 00:09:20,894 Khoai tây nấu nhiệt. Thêm nhiệt? 172 00:09:20,978 --> 00:09:24,314 Được, cái đó thì tôi cũng thấy khó hiểu. Nhưng làm tốt lắm. 173 00:09:25,357 --> 00:09:30,320 Mỳ nhiều lớp 174 00:09:32,781 --> 00:09:35,951 Quãng đường xuống nguy hiểm đúng như tôi dự đoán. 175 00:09:37,995 --> 00:09:39,162 Ấn tượng quá. 176 00:09:39,246 --> 00:09:42,833 Công nhận, nhưng xuýt xoa trước đá không giúp ta quay về nhanh hơn được đâu. 177 00:09:45,794 --> 00:09:47,963 Nhấc lên khó lạ thường. 178 00:09:48,714 --> 00:09:51,425 Nhỏ mà nặng quá. Đáng tò mò thật. 179 00:09:56,722 --> 00:09:57,973 Cẩn thận! 180 00:10:00,601 --> 00:10:03,687 Tôi đã đúng. Tôi suýt mất mạng. 181 00:10:04,188 --> 00:10:05,856 Bơm máu của tôi đang đập thình thịch. 182 00:10:05,939 --> 00:10:07,858 Sợ quá! 183 00:10:07,941 --> 00:10:11,111 Và nó không về bình thường được vì ta không thể quay lại đường đó nữa. 184 00:10:11,195 --> 00:10:13,864 Vậy phải đi theo dây điện này đến nơi nào có trời biết thôi. 185 00:10:14,489 --> 00:10:15,574 Không thì ta sẽ chết. 186 00:10:19,953 --> 00:10:23,832 Tôi chưa bao giờ sợ đến thế, nhưng lại hưng phấn hơn bao giờ hết. 187 00:10:23,916 --> 00:10:25,834 Đáng buồn thật, nhưng tôi đồng ý. 188 00:10:25,918 --> 00:10:29,755 Tôi chỉ mong mọi người có thể hưng phấn mà không phải cận kề cái chết. 189 00:10:30,547 --> 00:10:32,299 Có phải chúng ta đang không hạnh phúc? 190 00:10:32,382 --> 00:10:34,384 Có lẽ vì chúng ta suýt bị đè bẹp ruột, 191 00:10:34,468 --> 00:10:38,430 nhưng tôi thừa nhận là đôi khi tôi lừa dối bản thân về cảm xúc của mình. 192 00:10:39,014 --> 00:10:41,600 Đôi khi tôi thấy chênh vênh như cấu trúc tôi nghiên cứu. 193 00:10:42,226 --> 00:10:44,895 Đôi khi tôi cảm thấy mình như cái máy được lập trình sẵn 194 00:10:44,978 --> 00:10:47,064 chứ không được tự quyết định cho bản thân. 195 00:10:47,147 --> 00:10:50,567 Tôi luôn đặt nhà hàng và công việc lên trên nhu cầu và ước muốn của mình. 196 00:10:52,152 --> 00:10:54,988 Thật buồn cười khi ta được dạy để ngay thẳng với sinh vật khác 197 00:10:55,072 --> 00:10:57,407 nhưng lại gặp khó khi thành thật với chính mình. 198 00:10:57,491 --> 00:11:01,745 Đúng thế. Ta tiến hóa qua nhiều thế hệ để ưu tiên thành thật với sinh vật khác 199 00:11:01,828 --> 00:11:04,164 đến mức gây tổn hại đến sự chân thành với bản thân. 200 00:11:04,248 --> 00:11:05,916 Bạn có nhu cầu và ước muốn gì? 201 00:11:06,458 --> 00:11:10,170 Tôi không chắc nữa, nhưng tôi biết tôi chưa thấy mãn nguyện. 202 00:11:14,174 --> 00:11:16,593 Có vẻ cả hai ta đều gặp bức tường chắn phía trước rồi. 203 00:11:17,886 --> 00:11:20,138 Tường chỉ là sàn nhà ta chưa học cách đi qua thôi. 204 00:11:21,890 --> 00:11:26,687 Việc thứ ba là đưa món ăn ra cho khách trên những chiếc đĩa bạn vừa rửa. 205 00:11:26,770 --> 00:11:29,857 Mặc dù vậy, tôi sẽ không nói ai gọi món gì, 206 00:11:29,940 --> 00:11:34,653 nên bạn sẽ phải hát món ăn cho họ thì mới biết. Một kiểu biểu diễn. 207 00:11:34,736 --> 00:11:37,990 Có… Có vẻ khó đấy. Nhưng tôi sẽ thử. 208 00:11:42,452 --> 00:11:44,204 Tôi có món cho… 209 00:11:47,249 --> 00:11:50,669 Ai gọi một bát tinh bột Với miếng cacao đặt lên trên? 210 00:11:50,752 --> 00:11:52,796 - Không phải tôi. - Tôi gọi đấy. 211 00:11:52,880 --> 00:11:54,173 Trông ghê quá 212 00:11:54,256 --> 00:11:56,425 Chưa ăn thử đừng vội chê nhé. 213 00:11:56,508 --> 00:11:59,428 Được, tôi có khoai tây nấu nhiệt Với thêm nhiệt 214 00:11:59,511 --> 00:12:00,512 Làm thế kiểu gì? 215 00:12:00,596 --> 00:12:01,638 Chả biết, chịu thôi 216 00:12:01,722 --> 00:12:03,891 Của tôi đấy! Ai muốn thử không? 217 00:12:03,974 --> 00:12:07,311 Giờ tôi thấy thèm rồi đấy Ai gọi… 218 00:12:07,394 --> 00:12:08,228 Lá trộn thơm ngon? 219 00:12:08,312 --> 00:12:10,439 Của bạn đây, mong bạn thích 220 00:12:10,522 --> 00:12:11,440 Có sốt không? 221 00:12:11,523 --> 00:12:13,066 Tôi kiểm tra kỹ rồi, không có 222 00:12:13,150 --> 00:12:14,735 Cảm ơn. Tôi bị dị ứng. 223 00:12:18,989 --> 00:12:21,200 Và một mỳ nhiều lớp 224 00:12:21,825 --> 00:12:24,661 Có ai không? Lên tiếng đi. 225 00:12:24,745 --> 00:12:26,413 Cho tôi đấy. 226 00:12:26,496 --> 00:12:28,040 Thế à? Cảm ơn Lorb. 227 00:12:28,123 --> 00:12:29,750 Giờ tôi đã xong rồi! 228 00:12:31,126 --> 00:12:31,960 Bạn đã sẵn sàng. 229 00:12:32,044 --> 00:12:33,879 Bạn thật sự nghĩ tôi biểu diễn được à? 230 00:12:34,421 --> 00:12:36,924 Tôi chỉ thấy mình đã sẵn sàng làm việc ở nhà hàng. 231 00:12:37,007 --> 00:12:41,053 Nếu tôi không nói hôm nay chúng tôi thiếu người và cần giúp đỡ 232 00:12:41,136 --> 00:12:42,221 thì sẽ là lừa dối bạn, 233 00:12:42,304 --> 00:12:45,933 nhưng tôi thật sự nghĩ màn huấn luyện này giúp bạn chuẩn bị cho buổi trình diễn. 234 00:12:46,016 --> 00:12:48,769 Chắc tôi thấy tự tin hơn một chút khi hát dưới áp lực. 235 00:12:48,852 --> 00:12:51,730 Bạn rửa đĩa cũng không tồi lắm đâu. 236 00:12:51,813 --> 00:12:52,814 Sạch hơn được thì tốt. 237 00:13:05,452 --> 00:13:08,121 Lorb ơi, đẹp quá. 238 00:13:08,205 --> 00:13:10,249 Bạn thích đá thật đấy nhỉ? 239 00:13:15,420 --> 00:13:16,672 Thêm một khe nứt tối tăm. 240 00:13:18,215 --> 00:13:22,135 Tôi đặt giả thuyết đây là tác phẩm của một sinh vật có trí tuệ siêu việt. 241 00:13:22,219 --> 00:13:23,929 Như sinh vật ngoài không gian à? 242 00:13:24,012 --> 00:13:26,181 Không có bằng chứng cho thấy sinh vật đó tồn tại. 243 00:13:26,265 --> 00:13:27,266 Tôi muốn nghĩ là có. 244 00:13:28,517 --> 00:13:32,354 Cỗ máy sinh vật tạo ra này hẳn có tác dụng chuyển đổi năng lượng từ hòn đá lộng lẫy 245 00:13:32,437 --> 00:13:33,772 và truyền về nhà hàng. 246 00:13:33,856 --> 00:13:35,899 Được, vậy làm sao để bật lại nó? 247 00:13:37,109 --> 00:13:39,111 Có vẻ một số dây đã bị tháo ra 248 00:13:39,194 --> 00:13:40,612 từ cổng cắm trên hòn đá. 249 00:13:41,113 --> 00:13:42,990 Ta phải tìm cách nối lại. 250 00:13:43,073 --> 00:13:44,491 Cái dây rối này cắm vào đây. 251 00:13:51,957 --> 00:13:53,959 Mấy dây còn lại thì sao? 252 00:13:54,042 --> 00:13:55,544 Tôi có thể thử trèo lên đó, 253 00:13:55,627 --> 00:13:57,713 nhưng tôi nghĩ không cầm theo dây được đâu. 254 00:13:57,796 --> 00:13:58,964 Đưa tôi ống chân của bạn. 255 00:13:59,047 --> 00:14:02,342 Tôi chỉ cởi ống chân cho những sinh vật đặc biệt trong đời tôi. 256 00:14:02,426 --> 00:14:04,678 Bạn có muốn làm xong việc này không? 257 00:14:08,891 --> 00:14:09,892 Đây. 258 00:14:10,517 --> 00:14:11,852 Nó là dây an toàn à? 259 00:14:12,352 --> 00:14:13,353 Không. 260 00:14:13,437 --> 00:14:15,772 Tôi tưởng việc của bạn là tránh gây nguy hiểm. 261 00:14:15,856 --> 00:14:18,525 Tôi học được rằng nghề của tôi cần có nguy hiểm. 262 00:14:32,039 --> 00:14:33,123 Bạn làm tốt lắm. 263 00:14:45,928 --> 00:14:48,138 Có tôi đỡ rồi. Bạn làm được. 264 00:14:59,858 --> 00:15:03,278 - Bạn làm được rồi! - Bạn cứu tôi. Rất biết ơn. 265 00:15:03,862 --> 00:15:04,905 Tôi nợ bạn đấy. 266 00:15:06,198 --> 00:15:07,908 Đó không phải cỗ máy đâu nhỉ? 267 00:15:16,166 --> 00:15:20,420 Tài năng của tôi là nếm mọi thứ. Cho tôi thứ gì để nếm đi. 268 00:15:20,504 --> 00:15:22,297 Ống chân của tôi! 269 00:15:22,381 --> 00:15:23,549 Tôi sẽ nếm nó. 270 00:15:26,426 --> 00:15:27,594 Thật sao? Á à. 271 00:15:31,849 --> 00:15:33,183 Mặn. 272 00:15:35,143 --> 00:15:36,687 Khó mà vượt qua màn trình diễn đó đấy. 273 00:15:36,770 --> 00:15:37,938 Nhưng bạn sẽ làm được. 274 00:15:38,021 --> 00:15:41,358 Còn nếu không, bạn cũng có làm ai thất vọng được đâu. 275 00:15:42,067 --> 00:15:43,110 Đến lượt bạn đấy. 276 00:16:04,214 --> 00:16:05,549 Ôi không. 277 00:16:05,632 --> 00:16:06,884 Ôi không. 278 00:16:06,967 --> 00:16:08,260 Tai tôi! 279 00:16:09,887 --> 00:16:12,723 Mình không làm được. 280 00:16:15,893 --> 00:16:16,977 Không sao. 281 00:16:17,060 --> 00:16:18,729 Muốn tôi nếm thử guitar không? 282 00:16:20,022 --> 00:16:21,440 Biến khỏi đây thôi. 283 00:16:21,940 --> 00:16:22,774 Điềm xấu rồi. 284 00:16:27,487 --> 00:16:29,323 Bạn nói đúng. Sợ thật đấy. 285 00:16:29,406 --> 00:16:32,826 Đúng. Nhưng ta khám phá được rất nhiều. Như bản đồ này. 286 00:16:34,620 --> 00:16:35,579 Bạn bị sốc à? 287 00:16:35,662 --> 00:16:38,332 Có thể. Nhưng tôi tìm được đường ra rồi. Đi theo tôi. 288 00:16:44,129 --> 00:16:47,466 Bản đồ này ghi có một đường hầm nữa, nhưng tôi không thấy. 289 00:16:50,844 --> 00:16:53,889 Chắc tường đúng là sàn nhà ta chưa học cách đi qua thật. 290 00:16:55,224 --> 00:16:56,225 Lorb ơi, liều mạng quá. 291 00:16:56,725 --> 00:16:58,018 Ta sẽ phải hỗ trợ cho nhau 292 00:16:58,101 --> 00:17:00,020 thì mới đi xuống được. 293 00:17:02,439 --> 00:17:04,273 - Tôi nghe đây. - Ta quay lưng lại với nhau 294 00:17:04,358 --> 00:17:05,983 và tay bạn cài vào tay tôi. 295 00:17:06,068 --> 00:17:08,654 Chân mỗi người đạp vào tường rồi ta lùi từng bước một, 296 00:17:08,737 --> 00:17:11,198 lấy lưng đỡ cho nhau để đi xuống cái hố. 297 00:17:15,368 --> 00:17:16,578 Bước mạnh nữa đi. 298 00:17:19,998 --> 00:17:22,166 Tôi chưa bao giờ hưng phấn như thế. 299 00:17:24,294 --> 00:17:25,295 Bước đi nào. 300 00:17:33,595 --> 00:17:36,181 Xin lỗi vì thúc ép bạn biểu diễn. 301 00:17:36,265 --> 00:17:40,519 Thất bại của tôi không phải do cách dạy ân cần và khác thường của bạn. 302 00:17:40,602 --> 00:17:42,187 Tôi thích thúc đẩy, 303 00:17:42,271 --> 00:17:45,357 nhưng đôi khi tôi đi hơi quá xa. 304 00:17:45,858 --> 00:17:48,694 Không. Nửa kia của tôi cũng sẽ làm hệt như thế. 305 00:17:49,319 --> 00:17:51,572 Bạn ấy muốn tôi chia sẻ tài năng với sinh vật khác. 306 00:17:52,322 --> 00:17:55,367 - Vì tôi có thể khiến họ hạnh phúc. - Có vẻ là người rất am hiểu. 307 00:17:55,450 --> 00:17:58,245 Đúng thế. Sau khi bạn ấy mất, 308 00:17:58,328 --> 00:18:01,582 tôi đã cố thực hiện mong ước đó bằng cách biểu diễn ở lớp của đời sau tôi. 309 00:18:02,165 --> 00:18:04,001 Đời sau của tôi háo hức đến nỗi 310 00:18:04,084 --> 00:18:06,920 đi kể với các bạn là tôi sẽ biểu diễn hay thế nào. 311 00:18:07,004 --> 00:18:08,589 Chắc là không hay hả? 312 00:18:08,672 --> 00:18:10,299 Tôi khiến các sinh vật trẻ phát khóc. 313 00:18:10,382 --> 00:18:11,216 Sao lại thế? 314 00:18:11,300 --> 00:18:14,469 Tôi hát bài "sinh vật ăn thịt sinh vật ăn thịt sinh vật". 315 00:18:14,553 --> 00:18:16,513 Tôi chọn bài có tính giáo dục mà. 316 00:18:16,597 --> 00:18:19,433 Việc bạn chọn bài hát đó khiến bạn trở nên độc đáo. 317 00:18:19,516 --> 00:18:21,435 Chắc khó có sinh vật nào lại chọn bài đó. 318 00:18:21,518 --> 00:18:24,688 Có thể hơi không phù hợp với khán giả, 319 00:18:24,771 --> 00:18:26,440 nhưng nó đã khiến chúng khóc. 320 00:18:27,191 --> 00:18:30,235 Tôi là một sinh vật già, xinh đẹp và thích gây gổ. 321 00:18:30,319 --> 00:18:32,237 Tôi đã thấy nhiều điều trong đời mình, 322 00:18:32,321 --> 00:18:35,741 và có một điều lúc nào cũng khiến tôi bất ngờ. 323 00:18:36,241 --> 00:18:38,869 Đó là chúng ta khác nhau đến thế nào. 324 00:18:39,578 --> 00:18:43,874 Vòng quay nào tôi cũng tổ chức buổi diễn để tôn vinh nét đẹp của sự khác biệt đó. 325 00:18:44,374 --> 00:18:47,503 Năm nào tôi cũng thấy điều tôi chưa từng thấy bao giờ. 326 00:18:48,003 --> 00:18:51,673 Và khi tôi vùi mình trong cát và nghe bài hát của bạn, 327 00:18:52,257 --> 00:18:56,762 tôi cảm thấy như một chiếc lá trong gió, chậm rãi nhảy múa trong đêm. 328 00:18:57,471 --> 00:18:59,681 Tôi chưa cảm thấy thế bao giờ. 329 00:18:59,765 --> 00:19:01,850 Tôi muốn nhét cảm giác đó vào trong chai 330 00:19:01,934 --> 00:19:04,645 và chia sẻ nó với những người bạn ở Cẩn Thận Nhé này. 331 00:19:04,728 --> 00:19:06,063 Mong là bạn hiểu. 332 00:19:08,857 --> 00:19:12,569 Tôi hiểu mà. Bạn giúp tôi tiến gần hơn đến việc có thể chia sẻ được. 333 00:19:13,278 --> 00:19:16,949 Tôi muốn thử lại. Sau mỗi thất bại, cảm giác lại khó hơn. 334 00:19:17,032 --> 00:19:19,910 Tôi khiến nửa kia và đời sau của tôi thất vọng, và giờ đến bạn. 335 00:19:19,993 --> 00:19:22,496 Tôi không thể biểu diễn trước các sinh vật khác. 336 00:19:23,121 --> 00:19:25,207 Bạn biểu diễn trước tôi suốt đó thôi. 337 00:19:27,459 --> 00:19:28,544 Chắc là đúng thế thật. 338 00:19:28,627 --> 00:19:30,629 Và tôi nữa. 339 00:19:31,296 --> 00:19:33,590 Phiền bạn ra ngoài động viên được không? 340 00:19:33,674 --> 00:19:34,675 Xin lỗi. 341 00:19:34,758 --> 00:19:35,926 Đợi chút. 342 00:19:36,009 --> 00:19:38,554 Có vẻ như khi có tôi, bạn mới yên tâm biểu diễn. 343 00:19:38,637 --> 00:19:40,722 Có lẽ tôi sẽ hỗ trợ bạn trên sân khấu, 344 00:19:40,806 --> 00:19:45,727 giúp bạn biểu diễn bài gì đó giúp khán giả như được đưa ra ngoài không gian. 345 00:19:46,770 --> 00:19:48,272 Bạn nghĩ là bài nào? 346 00:19:51,024 --> 00:19:52,901 - Ta sẽ phải rơi. - Có đau không? 347 00:19:52,985 --> 00:19:54,403 Khả năng cao là có, nhưng phải làm. 348 00:19:54,486 --> 00:19:56,238 - Được, một, hai, ba, rơi! - Khoan. Tôi đã đồng ý đâu! 349 00:19:58,323 --> 00:20:00,200 Không thể tin nổi là chúng ta chưa chết. 350 00:20:00,701 --> 00:20:02,119 Chả biết tôi còn chịu được không. 351 00:20:02,202 --> 00:20:03,787 Đừng nghe giọng nói trong đầu bạn. 352 00:20:03,871 --> 00:20:06,582 Ta đã hoàn thành công việc và sẽ ra khỏi đây. 353 00:20:06,665 --> 00:20:08,792 Bạn và tôi. Chúng ta làm được. 354 00:20:09,376 --> 00:20:14,006 Cảm ơn. Tôi tin cái bản đồ vô dụng này chỉ lối ra hướng này. 355 00:20:19,344 --> 00:20:22,097 Bạn thấy thứ gì như thế này bao giờ chưa? 356 00:20:22,181 --> 00:20:26,643 Không nhiều sinh vật từng thấy đâu. Có thể là hình vẽ của những sinh vật xa xưa nhất. 357 00:20:27,227 --> 00:20:28,270 Tôi sẽ nghiên cứu sau. 358 00:20:28,353 --> 00:20:30,105 Chúng ta đã tiến hóa đến không ngờ. 359 00:20:30,189 --> 00:20:33,066 Đúng thế. Gần về nhà rồi. Đi tiếp thôi. 360 00:20:35,110 --> 00:20:36,778 Đến nơi rồi. 361 00:20:36,862 --> 00:20:39,448 Ngày hôm nay thật đáng sợ nhưng cũng rất mãn nguyện. 362 00:20:39,531 --> 00:20:41,074 Đúng thế nhỉ? 363 00:20:41,992 --> 00:20:45,662 Còn quá nhiều thứ cần khám phá. Kể cả ở bên trong chúng ta. 364 00:20:45,746 --> 00:20:48,332 Như chứng tỏ bạn biết tự làm chủ đời mình hơn bạn nghĩ. 365 00:20:48,415 --> 00:20:50,751 Có lẽ chỉ khi đối mặt với cái chết. 366 00:20:51,919 --> 00:20:53,170 Ta đi nhé? 367 00:20:53,253 --> 00:20:55,839 Ừ. Hãy ăn mừng thành công của chuyến phiêu lưu này 368 00:20:55,923 --> 00:20:58,258 bằng cách xem mọi người làm trò kỳ dị trên sân khấu. 369 00:21:08,143 --> 00:21:09,603 Tuyệt vời! 370 00:21:09,686 --> 00:21:11,688 - Cảm ơn. - Đỉnh quá! 371 00:21:12,689 --> 00:21:15,067 Màn biểu diễn rất ấn tượng. 372 00:21:15,150 --> 00:21:16,151 Sẵn sàng chưa? 373 00:21:17,694 --> 00:21:19,488 Rồi. 374 00:21:19,571 --> 00:21:20,781 Tôi biết mà. 375 00:21:21,657 --> 00:21:23,492 - Gì cơ? - Cứ để tôi dẫn đi nhé. 376 00:21:23,575 --> 00:21:26,745 Tôi rất hân hạnh được giới thiệu với đôi tai 377 00:21:26,828 --> 00:21:30,207 và bơm máu của các bạn tài năng âm nhạc của người bạn mới này. 378 00:21:30,290 --> 00:21:34,044 Xin chào mừng lên sân khấu, Tôi Chưa Chốt. 379 00:21:34,127 --> 00:21:35,295 Khi nào bạn sẵn sàng. 380 00:21:44,388 --> 00:21:48,392 Tôi chưa bao giờ thấy tự tin Khi biểu diễn trước sinh vật khác 381 00:21:48,475 --> 00:21:51,895 Tôi chơi hay nhất khi chơi cho mình 382 00:21:52,855 --> 00:21:54,648 Áp lực khiến Bơm máu của tôi lạc nhịp 383 00:21:55,232 --> 00:21:59,945 Kể từ khi tôi mất nửa kia Tôi đã tưởng tôi sẽ không chơi nhạc nữa 384 00:22:01,363 --> 00:22:05,158 Chỉ vì em không ở đây Không có nghĩa em không dõi theo tôi 385 00:22:05,659 --> 00:22:08,662 Giọng nói của em Sẽ luôn dẫn lối cho tôi 386 00:22:09,788 --> 00:22:13,709 Tôi chơi ầm ĩ để em nghe thấy Trước đám đông, tôi không thấy sợ 387 00:22:13,792 --> 00:22:17,212 Vì tôi biết Tôi không biểu diễn một mình 388 00:22:18,755 --> 00:22:21,049 - Chúng tôi yêu bạn! - Hay quá. 389 00:22:21,133 --> 00:22:23,135 - Xuất sắc. - Tuyệt vời! 390 00:22:24,428 --> 00:22:26,388 Con rất tự hào về mẹ. 391 00:22:26,471 --> 00:22:27,848 Cảm ơn vì đã tin vào mẹ. 392 00:22:27,931 --> 00:22:32,728 Đời trước kia cũng sẽ tự hào về mẹ. Nếu chưa chết, tất nhiên rồi. 393 00:22:32,811 --> 00:22:38,108 Còn hai điều nữa bạn phải làm để hoàn tất hành trình của mình. 394 00:22:38,192 --> 00:22:41,987 Bạn phải đi dọn hết các bàn rồi sau đó dọn nhà vệ sinh. 395 00:22:42,070 --> 00:22:44,239 - Tôi không làm đâu. - Thử cũng chả chết ai. 396 00:22:48,285 --> 00:22:49,620 Giải quyết xong vấn đề chưa? 397 00:22:50,329 --> 00:22:54,291 Nói thế là sao? Tất nhiên là rồi. Không thì sao chương trình diễn ra được? 398 00:22:54,791 --> 00:22:56,376 Dùng máy phát dự phòng mà. 399 00:22:56,460 --> 00:22:57,503 Cái gì? 400 00:23:50,138 --> 00:23:52,140 Biên dịch: TH