1 00:00:30,155 --> 00:00:32,240 Con cái và con đực không khỏe. 2 00:00:32,741 --> 00:00:33,992 Con đực cho tôi ăn một lần. 3 00:00:35,910 --> 00:00:37,454 Hy vọng nó cho tôi ăn lần nữa. 4 00:00:37,537 --> 00:00:39,998 Con cái làm cậu tôi sợ ở nhà cô ấy. 5 00:00:40,081 --> 00:00:42,625 Sợ à? Sợ vãi ra quần à? 6 00:00:42,709 --> 00:00:45,211 Ừ, vãi cả ra. Con cái chĩa súng vào ông. 7 00:00:45,295 --> 00:00:47,297 Hành động gây chiến này xác minh được không? 8 00:00:47,380 --> 00:00:49,174 Tôi sẽ kêu gọi lời khai. 9 00:01:01,519 --> 00:01:03,271 Đã được xác nhận. 10 00:01:04,105 --> 00:01:05,398 Tôi rất buồn. 11 00:01:07,484 --> 00:01:13,406 {\an8}DÁNG HÌNH CỦA ÁNH SÁNG 12 00:01:25,502 --> 00:01:26,336 Chết tiệt. 13 00:01:51,611 --> 00:01:53,113 Đứng yên đó. 14 00:01:53,196 --> 00:01:54,030 Amy. 15 00:01:54,114 --> 00:01:55,740 Bỏ súng xuống. 16 00:01:55,824 --> 00:01:57,117 Đừng cử động. 17 00:01:57,742 --> 00:01:59,494 Tôi sẽ gọi cảnh sát. 18 00:02:04,290 --> 00:02:06,084 Cái quái gì thế? Tránh ra! 19 00:02:09,838 --> 00:02:11,089 Danny! 20 00:02:25,603 --> 00:02:26,563 Chết tiệt. 21 00:02:27,814 --> 00:02:29,190 Danny! 22 00:03:21,451 --> 00:03:22,452 Chết tiệt. 23 00:03:28,917 --> 00:03:31,836 Chết tiệt. Sao lại bắt tôi làm thế? 24 00:03:46,184 --> 00:03:47,644 Cứu! 25 00:04:06,454 --> 00:04:07,997 Cứu với! 26 00:04:12,627 --> 00:04:13,544 Chết tiệt. 27 00:04:25,974 --> 00:04:27,976 PAUL - CÓ CHUYỆN GÌ? GỌI ANH! 28 00:04:28,059 --> 00:04:29,727 NÀY??? NÓI LÀ EM AN TOÀN ĐI 29 00:04:29,811 --> 00:04:31,396 EM ỔN CHỨ?? KHÔNG GỬI ĐƯỢC 30 00:04:33,064 --> 00:04:34,065 Chết tiệt. 31 00:04:53,001 --> 00:04:53,960 Chết tiệt. 32 00:05:06,639 --> 00:05:08,558 LÀM ƠN GIÚP VỚI. 33 00:05:08,641 --> 00:05:11,894 DANNY TÔNG EM CHỆCH ĐƯỜNG. EM LẠC RỒI. 34 00:05:13,271 --> 00:05:14,814 KHÔNG GỬI ĐƯỢC 35 00:05:14,897 --> 00:05:15,982 Chết tiệt. 36 00:05:53,019 --> 00:05:54,228 Chết tiệt. 37 00:05:57,607 --> 00:05:58,566 Nước. 38 00:06:07,950 --> 00:06:09,911 Ồ, có người. Tạ ơn Chúa. 39 00:06:09,994 --> 00:06:10,953 Xin chào? 40 00:06:15,750 --> 00:06:17,085 Danny! 41 00:06:17,168 --> 00:06:19,087 Mẹ kiếp! 42 00:06:19,170 --> 00:06:20,254 Để tôi yên! 43 00:06:20,338 --> 00:06:22,131 Anh để tôi yên thì có! 44 00:06:22,215 --> 00:06:24,342 Anh hủy hoại đời tôi! 45 00:06:24,425 --> 00:06:27,470 Tôi hủy hoại đời cô? Cái gì? 46 00:06:27,553 --> 00:06:31,265 Có thể tôi sẽ không bao giờ gặp lại June nữa, đồ điên! 47 00:06:32,100 --> 00:06:35,144 Em trai tôi chết là do cô! 48 00:06:35,812 --> 00:06:36,646 Cái gì? 49 00:06:42,485 --> 00:06:43,569 Paul chết rồi sao? 50 00:06:44,779 --> 00:06:46,280 Tôi không biết. Tôi nghĩ vậy. 51 00:06:46,364 --> 00:06:47,281 Chết tiệt! 52 00:06:47,365 --> 00:06:48,699 Danny, có chuyện gì vậy? 53 00:06:49,242 --> 00:06:50,451 Cảnh sát bắn nó. 54 00:06:51,577 --> 00:06:54,288 Nó cố trèo qua tường và họ bắn nó. 55 00:06:54,372 --> 00:06:56,749 Anh có thấy cậu ấy được đưa lên xe cứu thương không? 56 00:06:56,833 --> 00:06:59,794 - Cậu ấy bị bắn mấy phát? - Tôi không biết. 57 00:07:00,670 --> 00:07:01,879 Tôi không thấy được. 58 00:07:01,963 --> 00:07:03,506 Vậy thì anh không biết. 59 00:07:03,589 --> 00:07:05,967 Có lẽ cậu ấy thoát rồi. 60 00:07:06,050 --> 00:07:07,802 Có thể mà, phải không? 61 00:07:07,885 --> 00:07:09,428 Tôi không biết. Tôi chịu. 62 00:07:09,512 --> 00:07:11,556 Tôi phải xem nó có ổn không. 63 00:07:12,306 --> 00:07:15,226 Thế nhé? Tôi chỉ… Cô biết cách quay lại không? 64 00:07:15,893 --> 00:07:20,356 Nghe này, tôi bị đau mắt cá chân khi anh đẩy tôi xuống đồi, 65 00:07:21,107 --> 00:07:25,069 nên hãy giúp tôi ra khỏi đây và tôi sẽ chỉ đường cho anh. 66 00:07:25,153 --> 00:07:26,529 Tôi sẽ không gọi cảnh sát. 67 00:07:28,281 --> 00:07:29,365 Súng của cô đâu? 68 00:07:30,283 --> 00:07:31,909 Tôi không biết. Tôi làm mất rồi. 69 00:07:33,119 --> 00:07:34,745 Sao tôi biết cô không giấu chứ? 70 00:07:34,829 --> 00:07:37,165 Vì cô là kẻ nói dối bệnh hoạn. 71 00:07:37,248 --> 00:07:40,751 Vì tôi sẽ bắn anh bằng nó, đồ ngốc. 72 00:07:43,045 --> 00:07:44,839 Này! Này, quay lại đây. 73 00:07:44,922 --> 00:07:46,674 Không. Nói năng tử tế đi! 74 00:07:46,757 --> 00:07:48,468 Anh gọi tôi là kẻ nói dối. 75 00:07:48,551 --> 00:07:52,096 Tôi sẽ không giúp cô nếu cô không nói năng tử tế! 76 00:07:52,805 --> 00:07:54,765 Được rồi. 77 00:07:56,809 --> 00:07:59,353 Có một bệnh viện ở lối ra cao tốc. 78 00:07:59,437 --> 00:08:01,147 Tôi cá họ đưa cậu ấy tới đó. 79 00:08:01,230 --> 00:08:03,858 Nghe này, cô không được nói về Paul. 80 00:08:03,941 --> 00:08:06,486 - Nhé? - Tôi chỉ cố giúp thôi. 81 00:08:07,278 --> 00:08:10,531 Nếu tôi phải cõng cô, cô không được nói gì cả, chấm hết. 82 00:08:11,282 --> 00:08:12,408 Sao cũng được. 83 00:08:19,332 --> 00:08:21,584 Chúa ơi, chẳng chỗ nào có sóng cả. 84 00:08:22,376 --> 00:08:24,212 Tôi phải làm gì đây? 85 00:08:24,295 --> 00:08:28,132 - Nếu anh ta nghĩ có thể đưa con bé đi… - Cô làm ơn im đi được không? 86 00:08:28,216 --> 00:08:30,259 Nhé? Cô chắc ta đang đi đúng đường chứ? 87 00:08:30,343 --> 00:08:33,471 Ừ, tôi biết mình đang đi đâu. Đi về phía mấy cái cây kia. 88 00:08:33,554 --> 00:08:37,099 - Cây nào? Đều là cây cả. - Cái cây tôi đang chỉ ấy, đồ ngốc. 89 00:08:37,183 --> 00:08:38,351 Chúa ơi. 90 00:08:44,440 --> 00:08:47,401 - Cảm giác như đang đi vòng tròn. - Không phải đâu, được chứ? 91 00:08:47,485 --> 00:08:48,486 Được rồi. 92 00:08:50,446 --> 00:08:52,365 Anh có gì ăn không? 93 00:08:53,533 --> 00:08:55,284 Có. Chờ chút. 94 00:09:01,332 --> 00:09:03,000 - Ồ, cảm ơn. - Ừ. 95 00:09:03,084 --> 00:09:04,126 - Cảm ơn… - Của cô đây. 96 00:09:05,753 --> 00:09:08,381 - Anh đúng là đồ khốn. - Ngon quá. 97 00:09:09,257 --> 00:09:10,383 Sao cô lại làm thế? 98 00:09:11,384 --> 00:09:13,386 - Anh khơi mào mà. - Chúa ơi. 99 00:09:24,438 --> 00:09:25,606 Cô làm gì vậy? 100 00:09:26,148 --> 00:09:27,441 Dừng lại. 101 00:09:37,285 --> 00:09:39,120 Em anh dạy tôi động tác đó. 102 00:09:39,203 --> 00:09:40,037 Đồ khốn. 103 00:09:40,121 --> 00:09:43,332 Lần sau có ai bóp còi thì bỏ qua đi. 104 00:09:43,416 --> 00:09:45,418 Lần sau có lẽ cô nên nghĩ kỹ trước khi bóp. 105 00:09:45,501 --> 00:09:47,712 - Nhé? - Sao anh cứ cộc cằn vậy? 106 00:09:47,795 --> 00:09:50,590 - Tôi có thể hỏi cô câu tương tự đấy. - Sao cũng được. 107 00:09:51,215 --> 00:09:52,133 Ta cần nước. 108 00:09:52,216 --> 00:09:55,219 Con người có thể sống nhiều ngày mà không có nước, nên thư giãn đi. 109 00:09:55,303 --> 00:09:57,263 Điều đó hoàn toàn không đúng. 110 00:09:57,346 --> 00:09:58,598 Vậy sao? Vậy thì bao lâu? 111 00:09:58,681 --> 00:10:00,850 Tôi không biết… 19 tiếng? 112 00:10:00,933 --> 00:10:04,103 Mười chín? Tôi ngủ 19 tiếng mà không có nước, đồ ngốc. 113 00:10:04,186 --> 00:10:06,272 Ai lại ngủ lâu thế? 114 00:10:06,355 --> 00:10:07,815 Tôi có một ngày tồi tệ! 115 00:10:07,898 --> 00:10:09,775 - Đồ trẻ con. - Đồ con nít. 116 00:10:10,234 --> 00:10:11,694 Cô còn không thể đi lại. 117 00:10:11,777 --> 00:10:14,989 Và nhân tiện, cô đã tự hại mình. Giờ tôi còn không cõng nổi cô. 118 00:10:15,072 --> 00:10:16,282 Không quan trọng. 119 00:10:16,365 --> 00:10:18,784 Tôi chỉ cần qua được đêm nay. 120 00:10:18,868 --> 00:10:21,245 - Sáng mai sẽ có người tìm tôi. - Phải. 121 00:10:21,329 --> 00:10:23,706 Cô nghĩ có người tìm cô ư? 122 00:10:23,789 --> 00:10:25,916 Cá là George không biết cô mất tích. 123 00:10:26,000 --> 00:10:29,378 Anh ta sẽ không quan tâm cô, sau những gì cô bắt anh ta phải chịu. 124 00:10:32,298 --> 00:10:34,050 Làm ơn, cô sẽ không bắn tôi. 125 00:10:35,301 --> 00:10:36,844 Bình tĩnh! Chúa ơi! 126 00:10:37,428 --> 00:10:41,057 Trời ạ! Cô chứng minh trị liệu phương Tây không hiệu quả với người phương Đông. 127 00:10:41,140 --> 00:10:42,808 Ừ, không đùa đâu. 128 00:10:42,892 --> 00:10:45,561 Giờ đi tìm nha đam và cây thùa đi. 129 00:10:45,645 --> 00:10:47,355 Cả cây cơm cháy nữa. 130 00:10:47,438 --> 00:10:48,356 Đi nào. 131 00:10:49,523 --> 00:10:50,483 Được thôi. 132 00:10:51,067 --> 00:10:53,736 Và hãy ở nơi tôi có thể nhìn thấy vì tôi sẽ bắn đấy. 133 00:10:53,819 --> 00:10:55,655 Tôi không còn gì để mất. 134 00:10:57,948 --> 00:10:59,367 Cơm cháy là cái quái gì? 135 00:11:03,913 --> 00:11:05,498 Tôi ăn cái này được không? 136 00:11:05,581 --> 00:11:07,416 Không, đó là hoa. 137 00:11:08,209 --> 00:11:11,337 Đi về phía tảng đá. Quả ngon mọc nhiều dưới bóng râm. 138 00:11:13,547 --> 00:11:14,840 Tôi ăn cái này được không? 139 00:11:14,924 --> 00:11:18,260 Chúa ơi, nghe tôi và tìm thứ tôi nói đi. 140 00:11:24,392 --> 00:11:26,769 Tôi lấy gì cho cô nhé? 141 00:11:26,852 --> 00:11:28,854 Trà? Tráng miệng? 142 00:11:29,939 --> 00:11:32,066 Cứ hỗn láo đi rồi nhịn nhé. 143 00:11:33,651 --> 00:11:35,528 Được rồi. 144 00:11:39,198 --> 00:11:40,574 Cô biết cô bị gì không? 145 00:11:41,575 --> 00:11:43,494 Cô chỉ nghĩ cho bản thân. 146 00:11:45,413 --> 00:11:47,998 Còn anh chỉ biết cằn nhằn người khác. 147 00:11:50,918 --> 00:11:53,129 Đừng nói nữa được không? 148 00:11:56,298 --> 00:11:58,509 Đây, ăn ít quả cơm cháy đi. 149 00:11:59,260 --> 00:12:00,094 Thôi nào. 150 00:12:03,472 --> 00:12:04,515 Sao cũng được. 151 00:12:05,266 --> 00:12:07,184 Đúng là lộn xộn. 152 00:12:07,726 --> 00:12:10,187 Cô biết đấy, cô được sinh ra, 153 00:12:11,063 --> 00:12:12,398 cô đưa ra lựa chọn, 154 00:12:13,899 --> 00:12:15,151 rồi đột nhiên… 155 00:12:16,318 --> 00:12:17,319 cô ở đây. 156 00:12:18,988 --> 00:12:20,030 Tóm tắt hay lắm. 157 00:12:22,867 --> 00:12:24,743 Này, có chắc đây là quả cơm cháy không? 158 00:12:28,706 --> 00:12:29,915 Ôi, Chúa ơi. 159 00:12:31,417 --> 00:12:33,169 Chúng ta ăn cái quái gì vậy? 160 00:12:34,795 --> 00:12:36,046 Thứ gì đó độc hại. 161 00:12:37,423 --> 00:12:39,175 Tưởng cô là chuyên gia thực vật? 162 00:12:39,258 --> 00:12:41,469 Tôi chỉ Google và giả vờ thôi. 163 00:12:41,552 --> 00:12:44,597 Ôi, Chúa ơi, tôi chết mất. Tôi chết mất. 164 00:12:55,357 --> 00:12:57,276 Tôi nghĩ ta gặp rắc rối rồi. Việc này… 165 00:12:57,985 --> 00:12:59,403 Việc này không bình thường. 166 00:13:01,989 --> 00:13:03,324 Tôi sẽ đi tìm người giúp. 167 00:13:04,617 --> 00:13:06,368 Không, anh sẽ không về được đâu. 168 00:13:06,452 --> 00:13:08,120 Tôi chỉ muốn thử thôi. 169 00:13:08,204 --> 00:13:09,205 Này! 170 00:13:09,872 --> 00:13:11,499 Đừng bỏ tôi ở đây. 171 00:13:24,178 --> 00:13:25,387 Tôi không cử động được. 172 00:13:27,139 --> 00:13:28,432 Chuyện gì vậy? 173 00:13:28,516 --> 00:13:30,184 - Cái gì? - Cái gì? 174 00:13:31,227 --> 00:13:33,103 Thuốc độc là cái gì chứ? 175 00:13:33,187 --> 00:13:34,939 Tôi nghĩ chúng chỉ là hóa chất. 176 00:13:35,022 --> 00:13:36,941 Hóa chất là gì? 177 00:13:37,024 --> 00:13:38,526 Tôi không biết, Danny. 178 00:13:40,027 --> 00:13:42,613 Sao người châu Á đều không dung nạp lactose? 179 00:13:44,365 --> 00:13:45,407 Có lẽ vì… 180 00:13:47,660 --> 00:13:50,246 sữa không phải một phần trong chế độ ăn của tổ tiên. 181 00:13:50,329 --> 00:13:53,165 Không, thật vô lý, 182 00:13:53,249 --> 00:13:55,751 vì món Hàn nào cũng có thịt bò. 183 00:13:55,834 --> 00:13:58,337 Nếu chúng ta ăn thịt bò, sao lại không uống sữa? 184 00:13:58,420 --> 00:13:59,672 - Này… - Biết không? 185 00:13:59,755 --> 00:14:02,299 …đừng hỏi tôi nữa, nhé? 186 00:14:02,967 --> 00:14:05,928 - Anh nói như June vậy. - Mẹ, sao mẹ làm việc nhiều thế? 187 00:14:06,011 --> 00:14:09,139 - Được rồi. Cô ổn chứ? - Mẹ, đừng bỏ con! 188 00:14:09,682 --> 00:14:11,767 Thời gian bây giờ thật vô lý. 189 00:14:11,850 --> 00:14:14,520 George bảo tôi thời gian như… 190 00:14:15,312 --> 00:14:18,983 Như khi ta còn nhỏ, tất cả đều… nhỏ bé. 191 00:14:20,067 --> 00:14:22,152 Có vẻ như có tỷ lệ phần trăm… 192 00:14:22,236 --> 00:14:23,988 Chết tiệt. Tôi làm rối tung lên rồi. 193 00:14:25,406 --> 00:14:27,074 Có… Chết tiệt! 194 00:14:27,157 --> 00:14:28,868 Chết tiệt, tôi phá hỏng mọi thứ. 195 00:14:30,286 --> 00:14:31,370 Tôi phải về nhà. 196 00:14:31,453 --> 00:14:33,038 Ngày cô bóp còi vào tôi, 197 00:14:33,122 --> 00:14:37,042 tôi định trả lại vỉ nướng hibachi mà tôi đã mua để tự tử. 198 00:14:40,337 --> 00:14:41,964 Họ không cho tôi trả. 199 00:14:43,841 --> 00:14:46,010 Cứ như cả thế giới muốn tôi biến mất. 200 00:14:48,178 --> 00:14:49,972 Có lẽ đó là lý do ta ốm… 201 00:14:58,689 --> 00:14:59,857 Chúa ơi, em làm hỏng hết, 202 00:14:59,940 --> 00:15:02,568 họ còn không nhận được đơn ứng tuyển đại học của em. 203 00:15:02,651 --> 00:15:04,236 Giúp Paul đi. 204 00:15:04,320 --> 00:15:06,238 Danny, dù gì con cũng là anh. 205 00:15:09,992 --> 00:15:11,619 Cô nghe thấy mấy giọng nói không? 206 00:15:12,411 --> 00:15:14,496 Không, tôi không nghe thấy gì cả. 207 00:15:14,580 --> 00:15:15,998 Hay lắm. 208 00:15:17,082 --> 00:15:19,168 Danny, anh thật sự cần phải nôn đi. 209 00:15:19,251 --> 00:15:20,753 Nó giúp tôi thấy khá hơn. 210 00:15:20,836 --> 00:15:24,006 Có lần tôi tè khắp phòng tắm nhà người khác. 211 00:15:24,089 --> 00:15:26,091 Phải, nhà tôi. 212 00:15:26,175 --> 00:15:27,843 Ồ, phải rồi. 213 00:15:28,385 --> 00:15:30,846 Không, ý là khi còn nhỏ. 214 00:15:31,847 --> 00:15:34,642 Đó là một tai nạn, nhưng bố tôi đã đánh tôi. 215 00:15:34,725 --> 00:15:36,977 Rồi anh phải truyền lại nỗi ám ảnh đó 216 00:15:37,061 --> 00:15:40,689 cho một tài xế vô tội trên một chiếc SUV trắng. 217 00:15:44,026 --> 00:15:46,403 Cơ thể ta hấp thụ dinh dưỡng, 218 00:15:47,071 --> 00:15:49,865 rồi thải ra những thứ xấu xa nhỉ? 219 00:15:49,949 --> 00:15:51,659 Có, Danny, tôi biết. 220 00:15:51,742 --> 00:15:54,161 Nếu ta làm thế với em bé thì sao? 221 00:15:54,703 --> 00:15:56,789 Nhưng, cô biết đấy, bố mẹ ấy, 222 00:15:56,872 --> 00:15:59,875 như kiểu họ thải ra nỗi đau. 223 00:15:59,959 --> 00:16:02,795 Tôi tự hỏi ai là người đầu tiên lãnh nó. Anh biết không? 224 00:16:02,878 --> 00:16:05,881 - Trước khi có khỉ thì ta là gì? - Bọt biển. 225 00:16:06,382 --> 00:16:08,968 Trước khi có khỉ, ta không phải bọt biển. 226 00:16:09,551 --> 00:16:11,220 Ta từng có đuôi. 227 00:16:11,303 --> 00:16:13,931 Đôi khi tôi vẫn cảm thấy đuôi tôi từng ở đâu… 228 00:16:17,434 --> 00:16:19,395 Ôi, Chúa ơi, có người đến. 229 00:16:21,522 --> 00:16:22,773 Cảm ơn. 230 00:16:24,441 --> 00:16:25,859 Cảm ơn rất nhiều. 231 00:16:27,695 --> 00:16:28,570 Vì cái gì? 232 00:16:31,407 --> 00:16:32,574 Cái gì? 233 00:16:36,787 --> 00:16:37,997 Tôi nghĩ nó có ích. 234 00:16:39,206 --> 00:16:42,084 Nhìn kìa, khá giống kẹo Skittles. 235 00:16:42,835 --> 00:16:44,962 Giờ tôi có thể ăn Burger King. 236 00:16:45,713 --> 00:16:49,550 Ai sinh vào những năm 80 đều gặp rắc rối hết, 237 00:16:49,633 --> 00:16:53,512 như đồ ăn nhanh, kẹo, hút thuốc lá thụ động. 238 00:16:56,056 --> 00:16:57,599 Nghe này, nghĩ mà xem. 239 00:16:58,350 --> 00:17:01,729 Ta đến tuổi dậy thì ngay khi Internet ra đời. 240 00:17:02,354 --> 00:17:05,232 Khi ta thành niên, ethernet bắt đầu phổ biến. 241 00:17:06,025 --> 00:17:06,900 Phải. 242 00:17:07,609 --> 00:17:09,695 Phim khiêu dâm. Lãnh thổ chưa được khám phá. 243 00:17:09,778 --> 00:17:11,739 Ừ, cứ như miền Tây hoang dã vậy. 244 00:17:11,822 --> 00:17:14,783 Tôi còn không phải tìm kiếm. Có gì là tôi lấy đó thôi. 245 00:17:14,867 --> 00:17:18,245 Chúng ta là chuột bạch, phải không? 246 00:17:18,328 --> 00:17:19,413 Chúng ta bị lợi dụng. 247 00:17:20,456 --> 00:17:21,373 Tệ thật. 248 00:17:21,457 --> 00:17:23,417 Tôi có thể đồng ý với điều đó. 249 00:17:24,126 --> 00:17:25,502 Này, nếu như… 250 00:17:27,588 --> 00:17:33,427 Nếu như thế hệ chúng ta áp dụng phim khiêu dâm mình xem 251 00:17:33,510 --> 00:17:35,429 vào đời thực thì sao? 252 00:17:35,512 --> 00:17:38,390 Và rồi đời thực trở thành phim khiêu dâm. 253 00:17:38,474 --> 00:17:41,685 Giống như cây cầu analog điện tử. 254 00:17:45,314 --> 00:17:46,356 Phải, giống như… 255 00:17:48,067 --> 00:17:50,611 chúng ta là lý do bóp cổ trở thành xu hướng. 256 00:17:51,236 --> 00:17:52,154 Thế à? 257 00:17:52,821 --> 00:17:56,492 Ừ, bọn trẻ đều làm thế. 258 00:17:58,118 --> 00:18:00,454 Chúng còn không biết nó từng ít phổ biến hơn. 259 00:18:00,537 --> 00:18:01,371 Cái gì? 260 00:18:04,291 --> 00:18:06,126 Em tôi từng như thế à? 261 00:18:06,210 --> 00:18:08,962 Phải, rất thô bạo, nhưng theo cách tốt nhất có thể. 262 00:18:09,046 --> 00:18:11,632 Được rồi, thật ra thì đừng bao giờ… Dừng lại. Được chứ? 263 00:18:11,715 --> 00:18:14,551 Xin lỗi vì đã hỏi. Tôi không muốn biết chi tiết. 264 00:18:15,969 --> 00:18:16,929 Xin lỗi. 265 00:18:21,975 --> 00:18:24,228 Tôi còn không biết Paul có bạn gái thật không. 266 00:18:27,606 --> 00:18:29,149 Nên nói chuyện với nó nhiều hơn. 267 00:18:30,859 --> 00:18:32,111 Về chuyện có thật. 268 00:18:33,278 --> 00:18:35,072 Cậu ấy sẽ thích thế. 269 00:18:37,866 --> 00:18:40,035 Tôi nghĩ cậu ấy chỉ muốn được nhìn thấy. 270 00:18:40,869 --> 00:18:44,081 Chúng ta đều thế, phải không? 271 00:18:46,834 --> 00:18:49,378 Tôi không muốn ai thấy con người thật của tôi. 272 00:18:55,008 --> 00:18:57,970 Có lần tôi phát ngán mấy cái bình của George, 273 00:18:58,929 --> 00:19:02,432 tôi cố tình làm vỡ một cái và đổ lỗi cho June. 274 00:19:02,516 --> 00:19:05,352 - Cô không thích bình hoa của George? - Không, tôi ghét chúng. 275 00:19:08,272 --> 00:19:11,066 Tôi chỉ… Tôi không thể nói với anh ấy. 276 00:19:11,150 --> 00:19:13,569 Tôi không thể nói nhiều thứ với anh ấy. 277 00:19:13,652 --> 00:19:14,862 Tại sao không? 278 00:19:14,945 --> 00:19:18,949 Tôi nghĩ khi không có nơi nào là nhà, ta sẽ thu mình lại. 279 00:19:24,663 --> 00:19:26,957 George và June như là nhà, đúng không? 280 00:19:31,044 --> 00:19:32,045 Tôi không biết. 281 00:19:35,591 --> 00:19:37,759 Tôi từng nghĩ June là câu trả lời. 282 00:19:37,843 --> 00:19:40,846 Khi con bé còn nhỏ, tôi nhìn con bé và cảm thấy, 283 00:19:41,471 --> 00:19:44,016 dù hôm đó tôi có làm gì hay không làm gì, 284 00:19:44,641 --> 00:19:46,435 nó vẫn sẽ yêu tôi như vậy. 285 00:19:47,269 --> 00:19:49,897 Và từ đó tôi luôn theo đuổi tình cảm đó với con bé. 286 00:19:52,357 --> 00:19:53,775 Nhưng nó đang lớn lên. 287 00:19:55,402 --> 00:19:58,280 Và tình yêu của nó luôn có điều kiện. 288 00:19:58,363 --> 00:20:02,451 Phải, nếu cô cho tôi cái bánh quy đó, tôi sẽ ôm cô. 289 00:20:03,952 --> 00:20:05,287 Paul là như thế. 290 00:20:05,787 --> 00:20:06,705 Giờ vẫn thế. 291 00:20:06,788 --> 00:20:07,956 Chính xác. 292 00:20:08,790 --> 00:20:11,293 Tôi nhận ra, khi con bé còn nhỏ, 293 00:20:12,211 --> 00:20:14,588 nó chưa từng yêu tôi vô điều kiện. 294 00:20:16,215 --> 00:20:19,843 Mọi người nghĩ trẻ con rất ngây thơ và đáng yêu, nhưng không. 295 00:20:19,927 --> 00:20:21,595 Không, chúng la hét và khóc lóc 296 00:20:21,678 --> 00:20:24,014 vì chúng không có được thứ chúng muốn ngay lập tức. 297 00:20:25,349 --> 00:20:27,809 Trong chúng ta, chúng tàn nhẫn nhất. 298 00:20:27,893 --> 00:20:30,520 Chúng chỉ thiếu lời nói hay sức mạnh để làm gì đó thôi. 299 00:20:31,188 --> 00:20:34,983 Em bé linh động và mạnh mẽ chính là kẻ giết người hàng loạt. 300 00:20:38,028 --> 00:20:39,446 Vậy mà, nghĩ lại thì… 301 00:20:40,739 --> 00:20:43,825 Tôi đã mong đứa bé này sẽ hoàn thiện tôi. 302 00:20:45,827 --> 00:20:49,539 Khi George không thể và công việc cũng không thể. 303 00:20:56,588 --> 00:20:58,799 Sao hạnh phúc lại khó đến thế? 304 00:21:05,555 --> 00:21:07,516 Chết tiệt, cô ổn chứ? 305 00:21:08,141 --> 00:21:09,351 Tôi đã ăn kẹo Skittles à? 306 00:21:12,521 --> 00:21:16,066 Có gì đó không ổn. Nó đang trở lại mạnh mẽ. 307 00:21:16,149 --> 00:21:18,277 Tôi thấy như anh ở trong đầu tôi. 308 00:21:19,027 --> 00:21:20,737 Anh đang nói hay tôi? 309 00:21:20,821 --> 00:21:22,072 Tôi không chắc. 310 00:21:23,031 --> 00:21:24,950 Tôi nghĩ tôi đã nói về một đêm, 311 00:21:25,534 --> 00:21:27,202 tôi thức rất khuya 312 00:21:27,286 --> 00:21:30,414 và mẹ tôi mua cho tôi maemae rất ngon từ Kmart. 313 00:21:31,248 --> 00:21:33,792 Tôi nghĩ lúc đó tôi 12 hay 13 tuổi. 314 00:21:33,875 --> 00:21:36,712 Tôi ra khỏi giường và đi đến chỗ em trai. 315 00:21:37,546 --> 00:21:39,631 Chúa ơi, chắc nó có giấc mơ đẹp lắm 316 00:21:39,715 --> 00:21:41,550 vì nó cứ cười suốt. 317 00:21:42,884 --> 00:21:45,137 Làm tôi phát điên. 318 00:21:46,263 --> 00:21:49,641 Tôi chộp lấy một cây bút chì kim và suýt đâm vào mắt Paul. 319 00:21:51,518 --> 00:21:55,188 Lý do duy nhất tôi không làm thế là vì khi tôi nhìn lên, 320 00:21:56,231 --> 00:21:59,484 có một khách trọ nhìn tôi chằm chằm từ ngoài cửa sổ. 321 00:22:00,027 --> 00:22:01,445 Tôi tưởng là do tôi làm. 322 00:22:02,946 --> 00:22:03,780 Đợi đã. 323 00:22:05,657 --> 00:22:06,950 Tôi là ai? 324 00:22:07,034 --> 00:22:09,786 Cô là Amy. 325 00:22:09,870 --> 00:22:11,330 Tôi là Danny. Thôi nào. 326 00:22:11,413 --> 00:22:13,623 Phải rồi, tôi là Amy. 327 00:22:15,459 --> 00:22:19,588 Đợi đã, anh thủ dâm với ảnh mông của tôi à? 328 00:22:20,756 --> 00:22:21,757 Tôi xin lỗi. 329 00:22:22,382 --> 00:22:23,884 Không sao, Danny. 330 00:22:27,929 --> 00:22:30,265 Tôi cũng đã làm nhiều điều đáng xấu hổ. 331 00:22:31,183 --> 00:22:33,560 Nhân tiện, hình xăm của cô là sao vậy? 332 00:22:33,643 --> 00:22:35,145 Là số 22. 333 00:22:35,729 --> 00:22:37,397 Phải, nhưng sao lại là 22? 334 00:22:37,939 --> 00:22:41,193 Anh có biết Joseph Heller đặt tên cho cuốn sách là Catch-18 335 00:22:41,276 --> 00:22:45,572 nhưng biên tập tự ý thay đổi thành Catch-22 không? 336 00:22:49,618 --> 00:22:50,660 Không. 337 00:22:50,744 --> 00:22:55,832 Theo như tôi nhớ, cảm giác sống là như thế. 338 00:22:56,875 --> 00:22:59,002 Không thể có hình dạng mà thiếu không gian. 339 00:23:00,629 --> 00:23:02,798 Không thể có ánh sáng mà thiếu bóng tối. 340 00:23:03,340 --> 00:23:04,800 Ta bị kẹt rồi. 341 00:23:05,634 --> 00:23:09,763 Ừ, và bất cứ khi nào ta cố giữ một thứ… 342 00:23:13,558 --> 00:23:15,060 nó lại vuột mất. 343 00:23:18,021 --> 00:23:21,441 Tôi chưa bao giờ có thể diễn tả cảm giác này trong tôi, 344 00:23:23,151 --> 00:23:24,528 nhưng tôi nghĩ là nó đấy. 345 00:23:26,571 --> 00:23:27,948 Tiến thoái lưỡng nan. 346 00:23:28,907 --> 00:23:30,200 Đúng không? 347 00:23:30,283 --> 00:23:31,660 Như một khoảng trống. 348 00:23:32,452 --> 00:23:38,291 Nhưng không phải. Trống rỗng nhưng vững chãi. 349 00:23:38,375 --> 00:23:41,336 Đúng rồi, Daniel. 350 00:23:41,920 --> 00:23:43,463 Trống rỗng nhưng vững chãi. 351 00:23:45,298 --> 00:23:47,050 Ngay bên dưới bề mặt. 352 00:23:49,052 --> 00:23:51,138 Cô nghĩ người khác cũng thấy thế à? 353 00:23:54,141 --> 00:23:55,642 George thì không. 354 00:23:57,602 --> 00:23:59,271 Mong June sẽ không bao giờ như vậy. 355 00:24:00,981 --> 00:24:01,898 Không biết nữa. 356 00:24:03,024 --> 00:24:04,484 Có lẽ ta không bình thường. 357 00:24:05,777 --> 00:24:07,362 Có lẽ ta quá tệ. 358 00:24:08,864 --> 00:24:14,452 Hoặc có lẽ người bình thường chỉ là những người ảo tưởng. 359 00:24:17,289 --> 00:24:22,085 Dù thế nào, đó là lý do tôi không tin vào Chúa. 360 00:24:23,295 --> 00:24:24,421 Ý cô là sao? 361 00:24:26,798 --> 00:24:29,009 Sao Chúa lại tạo ra nó như thế này? 362 00:24:32,429 --> 00:24:35,974 Nếu Chúa là tất cả, 363 00:24:37,559 --> 00:24:38,560 thì chúng ta là Chúa. 364 00:24:39,686 --> 00:24:41,688 Nghĩa là Chúa cũng giống chúng ta. 365 00:24:42,731 --> 00:24:45,650 Có lẽ vì thế mà mọi thứ đều như cũ. 366 00:24:45,734 --> 00:24:48,904 Chúa chỉ cố gắng để không cảm thấy cô đơn trong hư không. 367 00:24:51,239 --> 00:24:54,159 Tôi chưa từng nói chuyện với ai như thế này. 368 00:24:55,118 --> 00:24:56,244 Tôi cũng vậy. 369 00:25:00,749 --> 00:25:02,500 Tôi nghĩ ta sắp chết. 370 00:25:04,544 --> 00:25:05,921 Tôi cũng nghĩ vậy. 371 00:25:12,802 --> 00:25:14,054 Tôi thấy cuộc sống của anh. 372 00:25:17,182 --> 00:25:18,391 Anh thật tội nghiệp. 373 00:25:22,854 --> 00:25:25,398 Anh chỉ không muốn cô đơn. 374 00:25:26,608 --> 00:25:28,318 Không cần phải xấu hổ. 375 00:25:29,736 --> 00:25:30,820 Không sao đâu. 376 00:25:33,949 --> 00:25:35,116 Tôi thấy hết rồi. 377 00:25:35,200 --> 00:25:37,244 Không cần phải trốn. Không sao. 378 00:25:42,624 --> 00:25:43,583 Chà. 379 00:25:47,003 --> 00:25:49,130 Sau chuyện này thì chẳng còn gì nữa. 380 00:25:51,675 --> 00:25:53,802 Lẽ ra ta nên làm thế này thường xuyên hơn. 381 00:25:56,638 --> 00:25:57,889 Thật phí phạm. 382 00:26:01,351 --> 00:26:02,978 Ít nhất ta cũng đã làm một lần. 383 00:26:05,563 --> 00:26:06,564 Ừ. 384 00:26:08,149 --> 00:26:09,359 Thế này thật tuyệt. 385 00:26:48,690 --> 00:26:49,774 Chúa ơi. 386 00:26:50,775 --> 00:26:52,193 Danny, dậy đi. 387 00:27:02,871 --> 00:27:03,997 Ta vẫn ở đây à? 388 00:27:04,080 --> 00:27:04,956 Ừ. 389 00:27:18,053 --> 00:27:20,430 Này, tôi nghe tiếng xe. 390 00:27:21,139 --> 00:27:22,599 Ta sắp đến rồi. 391 00:27:23,767 --> 00:27:25,685 Thật buồn cười khi ta phải vội quay lại 392 00:27:25,769 --> 00:27:28,063 với thứ vớ vẩn đang đợi chúng ta. 393 00:27:29,022 --> 00:27:30,565 Ừ, thì… 394 00:27:30,648 --> 00:27:32,567 ta phải đối mặt với nó, nhỉ? Chết tiệt. 395 00:27:32,650 --> 00:27:35,070 Ừ, nhưng ta có thể chậm lại chứ? 396 00:27:36,863 --> 00:27:39,407 Ừ. Được rồi. 397 00:27:42,410 --> 00:27:43,453 Cô biết không? 398 00:27:43,536 --> 00:27:46,331 Cô quên rồi, nhưng Los Angeles rất đẹp. 399 00:27:46,414 --> 00:27:47,332 Phải. 400 00:27:47,415 --> 00:27:49,793 Khi quen quá rồi thì dễ coi thường mà. 401 00:27:50,460 --> 00:27:51,419 Chết tiệt. 402 00:27:51,795 --> 00:27:53,546 Đằng kia có vài ngôi nhà. 403 00:27:53,630 --> 00:27:54,714 Chà. 404 00:27:54,798 --> 00:27:56,216 Nhìn kìa. Họ đây rồi. 405 00:27:56,299 --> 00:27:57,675 Nhìn từ trên này thật bình an. 406 00:27:57,759 --> 00:28:00,053 - NHẬN EMAIL LUẬT SƯ CHƯA? - ANH LÊN BẢN TIN 407 00:28:00,136 --> 00:28:01,304 ANH KHÔNG NGHE MÁY À? 408 00:28:01,388 --> 00:28:02,680 - GỌI MẸ - DANNY, GỌI MẸ 409 00:28:02,764 --> 00:28:03,640 Có sóng rồi. 410 00:28:03,723 --> 00:28:06,309 - LUẬT SƯ CỦA ANH ĐANG CỐ LIÊN HỆ EM - CẢNH BÁO TÌM iPHONE 411 00:28:09,479 --> 00:28:10,730 BIẾN ĐI! TÔI CHẶN ANH RỒI!! 412 00:28:10,814 --> 00:28:12,107 Tạ ơn Chúa. 413 00:28:13,358 --> 00:28:14,442 Paul còn sống. 414 00:28:14,526 --> 00:28:16,861 Chúa ơi, tuyệt quá. 415 00:28:17,779 --> 00:28:19,781 Chết tiệt, mất sóng rồi. 416 00:28:19,864 --> 00:28:21,658 Chết tiệt. Tôi cũng vậy. 417 00:28:27,705 --> 00:28:30,333 Mấy ngôi nhà đó nhìn gần hơn từ trên kia. 418 00:28:30,417 --> 00:28:31,251 Chết tiệt. 419 00:28:31,334 --> 00:28:32,544 Tôi nghĩ ta gần tới rồi. 420 00:28:32,627 --> 00:28:33,837 Tạ ơn Chúa. 421 00:28:36,589 --> 00:28:38,675 Tôi chắc ta có thể giải thích mọi chuyện. 422 00:28:38,758 --> 00:28:41,010 Một luật sư giỏi sẽ giúp anh không phải vào tù. 423 00:28:41,094 --> 00:28:43,138 Danny, nếu anh cần giúp gì, 424 00:28:43,221 --> 00:28:45,682 - như tài chính hay… - Không. Tôi sẽ ổn. 425 00:28:46,266 --> 00:28:48,309 Mọi chuyện sẽ ổn thôi. 426 00:28:48,393 --> 00:28:49,477 Anh chắc chứ? 427 00:28:49,936 --> 00:28:52,313 Ý tôi là, không chắc, nhưng… 428 00:28:53,898 --> 00:28:56,192 - Ta cần nghỉ ngơi. - Ừ. 429 00:28:56,276 --> 00:28:57,152 Được rồi. 430 00:28:57,986 --> 00:28:59,529 - Được rồi, cô ổn chứ? - Ừ. 431 00:28:59,612 --> 00:29:01,364 Cẩn thận. Được chứ? 432 00:29:01,448 --> 00:29:02,824 - Vâng. - Này! 433 00:29:03,616 --> 00:29:06,536 - Amy! Em ổn chứ? - George? 434 00:29:07,662 --> 00:29:09,289 Bỏ tay ra khỏi cô ấy! 435 00:29:47,827 --> 00:29:49,454 Cái gì? Sao nào? 436 00:30:07,096 --> 00:30:09,349 Tôi chỉ muốn biết tôi có được như cô không thôi. 437 00:30:10,642 --> 00:30:11,893 Mọi thứ đều phai nhạt. 438 00:30:13,937 --> 00:30:15,104 Không gì tồn tại mãi. 439 00:32:23,316 --> 00:32:24,108 Biên dịch: Lam