1 00:00:21,063 --> 00:00:23,482 TẤT CẢ NHÂN VẬT VÀ SỰ KIỆN TRONG PHIM ĐỀU LÀ HƯ CẤU 2 00:00:23,566 --> 00:00:26,068 DIỄN VIÊN NHÍ ĐƯỢC QUAY PHIM AN TOÀN VỚI SỰ CÓ MẶT CỦA NGƯỜI GIÁM HỘ 3 00:01:11,322 --> 00:01:14,533 Trước kia, tôi thấy nơi này vừa đáng sợ, 4 00:01:15,326 --> 00:01:17,286 cũng vừa ấm áp. 5 00:01:20,456 --> 00:01:22,458 Giờ mới thấy thật thảm hại làm sao. 6 00:01:29,673 --> 00:01:31,842 Tại sao đến giờ này mà cậu vẫn sống ở đây? 7 00:01:34,678 --> 00:01:38,516 Lẽ nào là để tự vấn hay hối cải về quá khứ? 8 00:01:44,104 --> 00:01:46,148 Vậy cậu bớt thấy tội lỗi hơn chút nào chưa? 9 00:01:46,774 --> 00:01:51,779 Tôi chẳng tài nào hiểu nổi việc cậu chôn và xây tháp đá cho họ. 10 00:01:58,869 --> 00:01:59,954 Không thấy oan ức sao? 11 00:02:01,789 --> 00:02:04,250 Họ là những kẻ đã giam chúng ta ở đây như lũ chó ghẻ 12 00:02:04,708 --> 00:02:07,294 và nói với ta như thể nơi đây là toàn bộ thế giới. 13 00:02:09,255 --> 00:02:10,381 Không đáng căm phẫn sao? 14 00:02:14,093 --> 00:02:16,929 Đó không phải lỗi của chúng ta, Van. 15 00:02:17,388 --> 00:02:21,725 Chúng ta đã làm đúng những gì cần làm. 16 00:02:32,695 --> 00:02:34,280 Tôi không giống cậu, 17 00:02:35,781 --> 00:02:38,742 không phải kẻ giết người vô tội khi đói bụng chỉ để thỏa mãn. 18 00:02:42,329 --> 00:02:43,330 Đúng vậy. 19 00:02:44,456 --> 00:02:46,876 Nghĩ mới thấy cậu đúng là thông minh. 20 00:02:48,168 --> 00:02:53,257 Cậu vốn đã biết để thoát khỏi nơi này, chúng ta chỉ cần tước đi… 21 00:02:53,966 --> 00:02:55,217 một sinh mạng duy nhất. 22 00:02:57,386 --> 00:02:58,387 Câm miệng. 23 00:02:58,888 --> 00:02:59,889 Thế nên lần này… 24 00:03:02,141 --> 00:03:03,601 chừng nào thì cậu giết cô ta? 25 00:03:08,606 --> 00:03:11,358 Cậu nghĩ tại sao tôi lại chưa hành động? 26 00:03:12,276 --> 00:03:13,944 Vì tôi có niềm tin. 27 00:03:14,945 --> 00:03:20,784 Tôi tin và không mảy may nghi ngờ rằng cậu sẽ lại ra tay giết cô ta. 28 00:03:25,247 --> 00:03:28,375 Chưa muộn để thú nhận rằng cậu sợ cô ấy đâu. 29 00:03:31,086 --> 00:03:34,715 Đó là lý do cậu không trực tiếp ra tay mà phải nhờ đến lũ dục quỷ còn gì. 30 00:03:37,134 --> 00:03:38,302 Cảm giác thế nào… 31 00:03:42,473 --> 00:03:44,350 khi bị Wonjeong phong ấn? 32 00:03:48,187 --> 00:03:53,943 Nơi đó chỉ có hư vô và trống trải. 33 00:03:55,152 --> 00:03:57,112 Không có cảm giác về thời gian, đau đớn. 34 00:03:58,739 --> 00:04:01,325 Tôi thậm chí còn chẳng thể nghĩ rằng mình đang nghĩ. 35 00:04:01,909 --> 00:04:02,952 Một nơi trống rỗng. 36 00:04:06,372 --> 00:04:11,752 Nếu cậu không thể giết cô ta, thì nơi đó sẽ là kết cục của chúng ta. 37 00:04:13,337 --> 00:04:15,547 Thấy sao hả, người anh em? 38 00:04:18,050 --> 00:04:21,178 Không chắc nữa. Tôi không có hứng thú với nơi đó. 39 00:04:24,765 --> 00:04:28,477 Dòng máu của dục quỷ chảy trong cả người cậu và người tôi. 40 00:04:30,270 --> 00:04:32,022 Dòng máu đó không thể thanh tẩy đâu. 41 00:04:38,070 --> 00:04:42,199 Không thanh tẩy được thì chỉ còn cách lấy ra thôi. 42 00:04:42,282 --> 00:04:44,201 Cậu lại định ngáng đường tôi rồi. 43 00:04:45,077 --> 00:04:47,913 Đâu thể để người anh em của mình chịu đựng sự trống trải đó. 44 00:04:51,166 --> 00:04:53,002 Để tôi lấy máu ra cho cậu. 45 00:06:19,838 --> 00:06:22,382 Anh có sao không? Trông có vẻ anh bị thương nặng. 46 00:06:25,886 --> 00:06:30,140 - Cậu ổn không? - Tôi ổn chứ, không như ai đó. 47 00:06:34,186 --> 00:06:35,187 Nó là gì vậy? 48 00:06:36,188 --> 00:06:38,524 Trông vừa giống ma, mà cũng vừa giống bóng. 49 00:06:39,733 --> 00:06:42,569 Có vẻ khác với lũ dục quỷ ta từng gặp cho tới giờ. 50 00:06:43,445 --> 00:06:45,906 Loài yêu quái khiến người ta tự sát à… 51 00:06:45,989 --> 00:06:50,494 Đó là Soa Y Quỷ, một ác linh đã tồn tại ở Jeju từ rất lâu. 52 00:06:52,287 --> 00:06:56,041 Nó vốn không ác độc đến vậy, nhưng có lẽ nó đã bị dục quỷ thao túng. 53 00:06:56,625 --> 00:06:57,709 Cũng như Benjulle vậy. 54 00:06:58,544 --> 00:07:01,839 Vậy phải làm sao để giết nó đây? 55 00:07:33,537 --> 00:07:34,538 Cùng đi đi. 56 00:07:35,414 --> 00:07:36,665 Một mình không cứu hết được đâu. 57 00:07:36,748 --> 00:07:39,751 Tôi không đến đó để cứu người. Tôi không quan tâm đến chuyện đó. 58 00:07:40,252 --> 00:07:41,253 Sao cơ? 59 00:07:44,339 --> 00:07:47,634 Tôi cảm nhận được khí vận của Soa Y Quỷ. Chỉ cần bắt nó là được. 60 00:07:48,510 --> 00:07:49,636 - Cùng đi đi. - Không. 61 00:07:50,971 --> 00:07:54,141 Làm việc mà cậu muốn làm tốt ấy. Bảo vệ Won Mi Ho đi. 62 00:07:56,518 --> 00:07:57,519 Vậy là đủ rồi. 63 00:10:51,651 --> 00:10:52,694 Su Jin… 64 00:10:57,657 --> 00:10:58,658 Tớ xin lỗi. 65 00:11:01,203 --> 00:11:02,329 Xin lỗi cậu, Su Jin. 66 00:11:08,168 --> 00:11:09,961 Su Jin à! 67 00:11:10,629 --> 00:11:11,671 Su Jin… 68 00:11:24,184 --> 00:11:28,688 CẤM LỬA 69 00:12:25,620 --> 00:12:26,621 Cái quái gì vậy… 70 00:12:48,810 --> 00:12:49,811 Cô chủ. 71 00:12:54,649 --> 00:12:55,650 Cô chủ! 72 00:13:21,301 --> 00:13:22,302 Su Jin . 73 00:13:27,807 --> 00:13:28,892 Su Jin! 74 00:13:37,526 --> 00:13:38,527 Cô chủ. 75 00:13:41,112 --> 00:13:42,113 Chú Chang. 76 00:13:43,281 --> 00:13:45,200 Cô không nên ra ngoài đâu. 77 00:13:45,492 --> 00:13:46,910 Cô mau vào trong đi. 78 00:13:46,993 --> 00:13:48,495 Su Jin ở đằng kia. 79 00:13:48,912 --> 00:13:50,872 Tôi phải đến với Su Jin. 80 00:13:57,879 --> 00:13:58,880 Suýt thì không kịp. 81 00:14:00,006 --> 00:14:01,007 Chị có sao không? 82 00:14:01,466 --> 00:14:02,968 Này. Khoan đã! 83 00:14:03,051 --> 00:14:04,052 Khoan đã nào. 84 00:14:04,427 --> 00:14:05,804 Này… Chị gì ơi. 85 00:14:08,390 --> 00:14:10,725 Tôi đang vội, xin lỗi chị nhé. 86 00:14:11,351 --> 00:14:14,437 Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. 87 00:14:15,021 --> 00:14:16,022 Amen. 88 00:14:28,368 --> 00:14:32,497 Quản gia Chang, cô tin ông ta đến mức nào? 89 00:14:33,456 --> 00:14:35,667 Để ta cho cô thấy sự thật về ông ta nhé? 90 00:14:42,340 --> 00:14:47,095 Khi nhớ lại ký ức của Thánh sứ Wonjeong thì Won Mi Ho sẽ thế nào ạ? 91 00:14:47,429 --> 00:14:49,347 Dù gì cô ấy cũng chỉ là vỏ bọc. 92 00:14:50,223 --> 00:14:53,268 Đừng bận tâm chuyện sẽ thế nào. 93 00:14:53,852 --> 00:14:56,688 Người chúng ta cần là Thánh sứ Wonjeong mà. 94 00:14:58,607 --> 00:15:02,611 Nhưng Cha Chang, cha dành cả đời ở bên chị ta với suy nghĩ đó sao? 95 00:15:02,902 --> 00:15:07,282 Ta chỉ đang thực hiện sứ mệnh của Chúa. Chuyện đó với ta chẳng có ý nghĩa gì hơn. 96 00:15:17,626 --> 00:15:18,627 Cô chủ. 97 00:15:21,671 --> 00:15:22,672 Cô chủ! 98 00:16:15,100 --> 00:16:17,519 Sao hả? Ta nói đúng chứ? 99 00:16:26,277 --> 00:16:27,278 Cô chủ… 100 00:16:30,532 --> 00:16:31,533 Chú nói đi. 101 00:16:35,412 --> 00:16:36,996 Chú hãy nói là không phải đi, 102 00:16:38,665 --> 00:16:40,458 nói là chú chưa từng lừa dối tôi đi. 103 00:16:41,918 --> 00:16:47,424 Hãy nói là chú không tiếp cận ngay từ đầu để biến tôi thành Wonjeong. 104 00:17:02,814 --> 00:17:04,149 Cha Peter… 105 00:17:06,151 --> 00:17:09,154 Đó mới là tên gọi của tôi. 106 00:17:11,656 --> 00:17:14,284 Tôi cũng là thầy trừ tà giống như Johan. 107 00:17:14,826 --> 00:17:19,748 Trong những linh mục nhận được sứ mệnh khi đó, 108 00:17:19,831 --> 00:17:21,666 chỉ có tôi là người sống sót. 109 00:17:23,126 --> 00:17:24,127 Cho nên… 110 00:17:27,088 --> 00:17:28,465 Sứ mệnh mà chú đang nói… 111 00:17:28,548 --> 00:17:34,345 Bảo vệ Tamra khỏi dục quỷ là sứ mệnh của chúng tôi. 112 00:17:37,223 --> 00:17:39,017 Sau khi sống sót một mình, 113 00:17:40,059 --> 00:17:45,440 bảo vệ cô, người mang sức mạnh của Thánh sứ Wonjeong 114 00:17:46,149 --> 00:17:48,026 đã trở thành sứ mệnh của tôi. 115 00:17:49,152 --> 00:17:50,153 Sao chú có thể… 116 00:17:53,406 --> 00:17:54,991 Sao chú có thể làm vậy với tôi… 117 00:18:15,136 --> 00:18:16,471 Chú không thấy có lỗi sao? 118 00:18:17,514 --> 00:18:22,560 Chú không thấy bản thân mình tồi tệ khi đưa tay ra đỡ tôi dậy sao? 119 00:18:24,229 --> 00:18:26,397 Tôi xin lỗi. Nhưng… 120 00:18:26,481 --> 00:18:27,524 Chú đi đi. 121 00:18:27,607 --> 00:18:29,901 - Cô chủ! - Mau đi khỏi ngôi nhà này đi. 122 00:18:31,694 --> 00:18:33,905 Mau biến khỏi tầm mắt của tôi! 123 00:18:37,158 --> 00:18:38,159 Won Mi Ho! 124 00:19:47,645 --> 00:19:49,480 Tất cả đều đã chết vì cô. 125 00:19:51,524 --> 00:19:53,359 Tất cả đều lừa dối tôi vì cô. 126 00:19:55,028 --> 00:19:57,530 Cuộc đời tôi bị hủy hoại hoàn toàn là vì cô. 127 00:20:00,533 --> 00:20:02,201 Tôi bảo cậu bảo vệ Won Mi Ho mà. 128 00:20:02,911 --> 00:20:05,413 Có một linh hồn đã khẩn thiết cầu xin được cứu sống. 129 00:20:05,496 --> 00:20:07,707 Có thời gian nói thì đi tìm Soa Y Quỷ đi. 130 00:20:50,667 --> 00:20:51,709 Won Mi Ho. 131 00:20:52,418 --> 00:20:53,419 Won Mi Ho. 132 00:20:53,628 --> 00:20:54,754 Won Mi Ho đâu rồi? 133 00:21:17,193 --> 00:21:22,115 Khi chiếc bát không còn nữa, thì số phận của cô cũng chấm dứt. 134 00:21:25,034 --> 00:21:26,411 Thà rằng như vậy còn hơn. 135 00:21:28,621 --> 00:21:29,622 Bây giờ… 136 00:21:31,874 --> 00:21:33,001 kết thúc rồi. 137 00:21:51,019 --> 00:21:52,020 Wonjeong. 138 00:21:59,694 --> 00:22:00,820 Wonjeong! 139 00:22:11,831 --> 00:22:14,208 Ta sẽ thay trời trừng phạt ngươi. 140 00:22:14,959 --> 00:22:16,586 Jongryeong! 141 00:22:16,669 --> 00:22:18,755 Tôi phải nghe chính lời Wonjeong nói. 142 00:22:56,167 --> 00:22:57,168 Van… 143 00:23:10,973 --> 00:23:11,974 Không sao. 144 00:23:39,669 --> 00:23:44,507 Cô chủ là gia đình và cuộc sống duy nhất của tôi. 145 00:23:44,966 --> 00:23:45,967 Thế nên… 146 00:23:50,513 --> 00:23:52,223 tôi đã muốn bảo vệ cô. 147 00:24:08,865 --> 00:24:09,866 Cha. 148 00:24:11,242 --> 00:24:13,661 Nhưng sao Cha lại mặc áo linh mục… 149 00:24:14,996 --> 00:24:16,747 Ta không thể làm gì hơn nữa. 150 00:24:17,790 --> 00:24:22,295 Cho đến giờ, ta cứ nghĩ mình đã bảo vệ Cô chủ. 151 00:24:24,463 --> 00:24:29,010 Nhưng ta không thể ở bên cạnh cô ấy được nữa rồi. 152 00:24:29,093 --> 00:24:30,636 Cha đang nói chuyện gì… 153 00:24:30,720 --> 00:24:34,849 Cha Johan, hãy bảo vệ Cô chủ cho dù không có ta ở đây. 154 00:24:35,224 --> 00:24:37,393 - Cha… - Ta phải đến giáo khu 155 00:24:38,644 --> 00:24:40,354 và mang một thứ về. 156 00:24:42,565 --> 00:24:43,566 Cha Chang. 157 00:24:49,405 --> 00:24:54,076 Cho đến khi đó, Cô chủ của ta xin trông cậy vào con. 158 00:26:10,069 --> 00:26:11,070 Tôi… 159 00:26:13,114 --> 00:26:14,782 đã gặp Wonjeong. 160 00:26:18,119 --> 00:26:19,620 Đó không phải lỗi của anh. 161 00:26:21,872 --> 00:26:24,750 Anh chỉ cố bảo vệ cô ấy thôi, phải không? 162 00:26:26,460 --> 00:26:27,920 Tôi đã không bảo vệ được cô ấy. 163 00:26:33,467 --> 00:26:34,468 Tôi… 164 00:26:37,388 --> 00:26:39,473 Tôi là người đã giết chết cô ấy. 165 00:26:42,226 --> 00:26:43,811 Thì ra anh đã một mình chờ đợi 166 00:26:46,605 --> 00:26:49,275 suốt một thời gian dài, phải không? 167 00:26:51,402 --> 00:26:52,403 Lời hứa đó… 168 00:27:00,161 --> 00:27:01,162 Tôi xin lỗi. 169 00:27:03,372 --> 00:27:04,373 Tôi xin lỗi. 170 00:27:07,126 --> 00:27:09,295 Xin lỗi vì tôi không phải cô ấy. 171 00:27:14,592 --> 00:27:18,971 Tôi không thể tạo nên kết giới. 172 00:27:20,639 --> 00:27:22,725 Tôi cũng không thể cứu được anh. 173 00:27:29,815 --> 00:27:30,816 Tôi xin lỗi. 174 00:27:41,369 --> 00:27:43,829 - Dù đã tìm lại được ký ức… - Đừng khóc. 175 00:27:44,830 --> 00:27:46,665 cô ta vẫn không thể khôi phục sức mạnh. 176 00:27:48,751 --> 00:27:50,503 Cô ta chỉ là một cái vỏ bọc thôi sao? 177 00:27:54,382 --> 00:27:56,675 Chỉ vì một cái vỏ bọc vô dụng kia, 178 00:27:58,511 --> 00:28:03,015 mà cho đến giờ, mình đã… 179 00:28:09,480 --> 00:28:10,481 Gungtan. 180 00:28:16,529 --> 00:28:18,989 Chỉ vì muốn bảo vệ cái vỏ bọc vô dụng đó, 181 00:28:21,075 --> 00:28:23,494 mà cậu muốn làm con người đê tiện và yếu đuối sao? 182 00:28:27,331 --> 00:28:28,332 Dừng lại đi. 183 00:28:29,667 --> 00:28:31,419 Ngày hôm đó là địa ngục với tất cả. 184 00:28:31,836 --> 00:28:33,087 - Nên bây giờ… - Cô dám! 185 00:28:35,423 --> 00:28:37,341 Cô chỉ là thứ vỏ bọc vô dụng. 186 00:29:40,362 --> 00:29:42,072 Bộ dạng thảm hại thật đáng thương. 187 00:29:42,990 --> 00:29:44,200 Vì tôi là con người. 188 00:29:54,793 --> 00:29:56,962 Tôi liều mạng vì tôi là con người yếu ớt. 189 00:30:00,174 --> 00:30:04,678 Phải cứu cô ấy thì tôi mới có thể sống tiếp. 190 00:30:57,439 --> 00:30:58,440 Chị. 191 00:30:59,275 --> 00:31:00,568 Chị ơi! Chị… 192 00:33:02,690 --> 00:33:03,899 Người đàn ông mặc đồ đen… 193 00:33:06,402 --> 00:33:07,486 không phải Van. 194 00:33:28,132 --> 00:33:29,133 Anh sao không? 195 00:33:31,802 --> 00:33:32,803 Cảm ơn. 196 00:33:33,512 --> 00:33:35,723 Tôi đã tưởng anh sẽ không tỉnh lại nữa. 197 00:33:41,019 --> 00:33:42,020 Won Mi Ho… 198 00:33:44,773 --> 00:33:45,774 - Sao? - Đau… 199 00:33:49,319 --> 00:33:50,320 Tôi xin lỗi. 200 00:34:10,132 --> 00:34:11,800 Hôm nay cô đã cho con bú chưa? 201 00:34:21,727 --> 00:34:24,146 Phải ăn nhiều vào thì mới có sữa. 202 00:34:51,465 --> 00:34:52,716 Anh thấy sao rồi? 203 00:34:53,175 --> 00:34:57,846 Ngày trước, anh hồi phục nhanh lắm mà, giờ có vẻ chậm đi rồi nhỉ? 204 00:35:05,687 --> 00:35:08,398 Cảm giác như đi cắm trại ấy, đúng không? 205 00:35:14,029 --> 00:35:15,280 Anh đang nghĩ gì? 206 00:35:18,033 --> 00:35:22,120 Tôi chỉ nghĩ thế này tốt thật thôi. 207 00:35:29,127 --> 00:35:30,128 Nói thật đi. 208 00:35:31,463 --> 00:35:33,465 Anh cũng bị thương ở đầu đúng không? 209 00:35:36,635 --> 00:35:38,595 Ừ, cứ cho là vậy đi. 210 00:35:39,638 --> 00:35:41,807 Không. Tôi không muốn như thế. 211 00:35:54,987 --> 00:35:57,197 Từ trước, tôi vẫn luôn tò mò chuyện này. 212 00:35:57,656 --> 00:36:01,451 Cái nơi mà các tháp đá được dựng lên ấy. 213 00:36:02,578 --> 00:36:03,662 Ừ. 214 00:36:03,745 --> 00:36:06,373 Đã ở thì phải tìm nơi nào thoải mái chứ. 215 00:36:06,456 --> 00:36:07,708 Sao anh lại ở đó? 216 00:36:09,626 --> 00:36:11,128 Tôi thấy thoải mái ở đó. 217 00:36:11,920 --> 00:36:16,008 Đó là nhà của tôi, nơi cất giữ cả những kỷ niệm đẹp và kỷ niệm xấu. 218 00:36:18,886 --> 00:36:22,139 Những tháp đá đã có ở đó ngay từ đầu rồi sao? 219 00:36:24,016 --> 00:36:25,601 Tôi đã dựng lên từ rất lâu. 220 00:36:26,435 --> 00:36:28,478 Tất cả chỗ đó? Một mình anh sao? 221 00:36:29,438 --> 00:36:32,983 Lúc ấy, đó là cách duy nhất để chuộc tội mà tôi nhớ được. 222 00:36:45,203 --> 00:36:46,204 Khói… 223 00:36:55,672 --> 00:36:56,673 Nếu như… 224 00:36:59,051 --> 00:37:02,888 dục quỷ biến mất hết thì lúc đó, anh muốn làm gì? 225 00:37:06,767 --> 00:37:07,851 Không biết nữa. 226 00:37:08,268 --> 00:37:12,481 Tôi chưa từng sống ở một thế giới như vậy nên tôi không biết. 227 00:37:17,819 --> 00:37:22,407 Vậy thì… tái ký hợp đồng với tôi đi. 228 00:37:23,450 --> 00:37:24,451 Thế nào? 229 00:37:27,329 --> 00:37:31,833 Thì làm vệ sĩ là sở trường của anh nên anh có thể tận dụng chuyên môn 230 00:37:31,917 --> 00:37:37,130 để bảo vệ một thứ gì đó quý hiếm, quan trọng và đẹp đẽ. 231 00:37:41,718 --> 00:37:42,719 Anh biết mà. 232 00:37:43,387 --> 00:37:45,722 Thứ đáng quý không nằm ở đâu xa đâu. 233 00:37:53,021 --> 00:37:55,941 Cô mới đúng là người bị thương ở đầu đấy. 234 00:38:04,741 --> 00:38:06,410 Ngồi yên không nói gì nào. 235 00:38:12,916 --> 00:38:13,917 Tuyệt quá. 236 00:38:15,877 --> 00:38:16,878 Đúng không? 237 00:38:27,431 --> 00:38:31,768 Cô bảo ngồi yên mà. Giữ cái miệng đó ở yên luôn đi. 238 00:38:34,396 --> 00:38:36,106 Anh cũng biết ăn nói gớm. 239 00:39:01,381 --> 00:39:04,718 Chú, thế nào rồi? Cô Mi Ho thì sao? Chết chưa? 240 00:40:25,715 --> 00:40:30,470 Sinh mạng của các người sẽ được hoàn thành cho mục đích của ta. 241 00:43:33,028 --> 00:43:36,031 Biên dịch: Nguyễn Phương Hà