1
00:00:06,006 --> 00:00:11,970
LOẠT PHIM HOẠT HÌNH CỦA NETFLIX
2
00:00:21,563 --> 00:00:25,316
Bẻ cổ tay tạo thành góc đúng 90 độ.
3
00:00:26,109 --> 00:00:28,611
Giữ các ngón tay thật thẳng.
4
00:00:34,492 --> 00:00:37,579
Đưa lòng bàn tay hướng về phía trước.
Duỗi thẳng khuỷu tay.
5
00:00:37,662 --> 00:00:41,458
Giữ đúng góc độ cổ tay.
Lần lượt gập từng ngón tay lại.
6
00:00:41,541 --> 00:00:44,169
Một, hai, ba, bốn, năm.
7
00:00:45,045 --> 00:00:46,963
Rồi lần lượt duỗi từng ngón tay.
8
00:00:47,589 --> 00:00:49,966
Một, hai, ba, bốn, năm.
9
00:00:50,884 --> 00:00:51,718
Xong.
10
00:00:55,096 --> 00:00:57,348
Bài khởi động của họa sĩ truyện tranh…
11
00:00:59,350 --> 00:01:00,268
đã xong.
12
00:01:39,766 --> 00:01:45,021
NGÔI LÀNG TRIỆU PHÚ
13
00:01:48,233 --> 00:01:51,027
Mà này, anh Rohan, đến cuối hè…
14
00:01:51,111 --> 00:01:54,864
là anh phải nộp một truyện ngắn 45 trang,
15
00:01:54,948 --> 00:01:57,283
anh đã chọn vẽ chủ đề gì chưa?
16
00:01:58,118 --> 00:02:00,036
Ừ, đúng rồi…
17
00:02:00,662 --> 00:02:02,038
{\an8}KISHIBE ROHAN, 27 TUỔI
HỌA SĨ TRUYỆN TRANH
18
00:02:02,122 --> 00:02:04,332
{\an8}Hay là vẽ về nhật thực hình khuyên?
19
00:02:04,415 --> 00:02:06,876
{\an8}Ý tưởng cực kỳ thú vị đấy!
20
00:02:06,960 --> 00:02:08,419
{\an8}IZUMI KYOKA, 25 TUỔI
BIÊN TẬP VIÊN TẠP CHÍ TRUYỆN TRANH
21
00:02:08,503 --> 00:02:11,172
{\an8}Nhưng chờ chút, sao anh không vẽ
22
00:02:11,256 --> 00:02:15,426
{\an8}về chuyện
đi mua một căn biệt thự trên núi?
23
00:02:18,555 --> 00:02:20,140
Cô vừa nói gì cơ?
24
00:02:20,223 --> 00:02:22,559
Anh không thích câu chuyện đó sao?
25
00:02:25,019 --> 00:02:27,355
Đúng là anh không hứng thú nhỉ?
26
00:02:27,438 --> 00:02:31,860
Này! Đợi đã! Cô vừa nói
sẽ làm gì với biệt thự trên núi cơ?
27
00:02:31,943 --> 00:02:33,987
Dĩ nhiên là gợi ý anh vẽ về nó.
28
00:02:34,070 --> 00:02:35,613
Tức là anh tới đó,
29
00:02:35,697 --> 00:02:38,992
nghiên cứu về nó,
rồi có thể anh sẽ có ý tưởng vẽ truyện!
30
00:02:39,075 --> 00:02:40,451
Không phải thế!
31
00:02:40,535 --> 00:02:42,412
Vừa nãy cô nói "mua"!
32
00:02:42,495 --> 00:02:45,290
Tôi chắc chắn đã nghe cô nói
"mua một biệt thự".
33
00:02:45,373 --> 00:02:49,419
Cô biết thừa là tôi bị phá sản
vì mới mua vài ngọn đồi mấy hôm trước.
34
00:02:49,502 --> 00:02:50,753
Anh Rohan…
35
00:02:50,837 --> 00:02:54,340
Không phải thế mà,
chỉ là đi tìm tư liệu vẽ thôi.
36
00:02:54,424 --> 00:02:55,884
- Đây…
- Hả?
37
00:02:55,967 --> 00:02:57,343
Nhìn này.
38
00:02:57,927 --> 00:02:59,637
{\an8}Tôi tìm được ngôi làng này.
39
00:03:00,096 --> 00:03:03,433
{\an8}Nơi này nằm giữa rừng núi,
không hề có đường dẫn lên,
40
00:03:03,516 --> 00:03:06,978
{\an8}nhưng tại đó có 11 căn biệt thự xa hoa.
41
00:03:07,061 --> 00:03:12,150
Nơi này cách thị trấn Morioh
khoảng 80 km về hướng Tây Bắc.
42
00:03:12,775 --> 00:03:17,405
Ngọn núi này không có đường dây điện nào,
chứ đừng nói đến đường đi.
43
00:03:20,116 --> 00:03:23,912
Làng này không dựa vào công ty điện
hay cơ sở hạ tầng công cộng.
44
00:03:23,995 --> 00:03:27,040
Nhưng họ vẫn có điện
và có cả bãi đáp trực thăng.
45
00:03:27,916 --> 00:03:32,045
Cư dân của ngôi làng này
dường như chỉ di chuyển bằng trực thăng.
46
00:03:32,128 --> 00:03:35,048
Đúng thật, mấy biệt thự đó
trông rất hoành tráng.
47
00:03:35,673 --> 00:03:39,302
Biển hiệu tòa nhà cạnh sân quần vợt
là của khu mua sắm Isetan?
48
00:03:39,385 --> 00:03:43,056
Đúng rồi, có cả Isetan luôn… Quá đỉnh!
49
00:03:43,723 --> 00:03:48,686
Hiện tại làng này đang rao bán
duy nhất một căn biệt thự.
50
00:03:48,770 --> 00:03:49,604
Hả?
51
00:03:49,687 --> 00:03:51,147
Nó có giá ba triệu yên.
52
00:03:52,899 --> 00:03:56,277
Này này, chờ chút đã…
53
00:03:56,361 --> 00:04:00,406
Này cái cô kia!
54
00:04:00,490 --> 00:04:02,825
Rốt cuộc cô vẫn nói về việc mua nó!
55
00:04:02,909 --> 00:04:06,537
Nhưng anh chỉ đi tìm tư liệu thôi mà!
56
00:04:07,205 --> 00:04:09,415
Tôi mới là người sẽ mua biệt thự.
57
00:04:09,499 --> 00:04:10,375
Cô?
58
00:04:10,458 --> 00:04:15,463
Mảnh đất rộng khoảng 2.600 m2
và có giá ba triệu yên.
59
00:04:15,546 --> 00:04:19,092
Nếu tôi đi vay,
lương tôi chắc đủ điều kiện…
60
00:04:19,175 --> 00:04:20,009
Hừm…
61
00:04:20,093 --> 00:04:23,221
Trong tuần thì ở nhà phố để đi làm,
62
00:04:23,304 --> 00:04:27,058
cuối tuần sẽ thư giãn ở biệt thự trên núi.
63
00:04:27,141 --> 00:04:30,186
- Chờ chút.Có việc này tôi muốn xác nhận.
- Hả?
64
00:04:30,270 --> 00:04:33,523
Cô mua hay công ty xuất bản Shueisha mua?
65
00:04:33,606 --> 00:04:35,525
Một mình tôi mua thôi.
66
00:04:35,608 --> 00:04:37,402
Và cô muốn tôi vẽ chuyện đó?
67
00:04:37,485 --> 00:04:40,530
Là thu thập thông tin về quá trình mua,
họa sĩ ạ.
68
00:04:40,613 --> 00:04:43,074
Nó có thể gợi cảm hứng cho anh.
69
00:04:43,157 --> 00:04:46,202
Tôi đã nghiên cứu rất nhiều về chuyện này.
70
00:04:46,286 --> 00:04:47,203
Hả?
71
00:04:47,287 --> 00:04:51,874
Chủ nhân của căn số một
là chủ tịch một công ty đóng tàu.
72
00:04:51,958 --> 00:04:54,711
Căn số hai là của CEO
một công ty dược phẩm.
73
00:04:54,794 --> 00:04:57,463
Căn số ba của một gia đình
mở công ty in ấn.
74
00:04:57,547 --> 00:05:00,842
Chủ căn số bốn
gây dựng một công ty mỹ phẩm thành công.
75
00:05:00,925 --> 00:05:04,971
Chủ sở hữu 11 căn nhà ở đây
đều là triệu phú thế giới!
76
00:05:05,054 --> 00:05:07,849
Họ có vợ đẹp, gia đình hạnh phúc.
77
00:05:07,932 --> 00:05:09,559
Họ thật sung sướng!
78
00:05:09,642 --> 00:05:12,103
Cô nói mình đã nghiên cứu sao?
79
00:05:12,186 --> 00:05:13,896
Thật quá vô lý!
80
00:05:13,980 --> 00:05:17,942
Sao biệt thự giữa làng triệu phú,
dù ở nơi hẻo lánh lại chỉ có ba triệu yên?
81
00:05:18,901 --> 00:05:19,819
Có khuất tất!
82
00:05:19,902 --> 00:05:21,946
Không có đâu, anh Rohan.
83
00:05:22,030 --> 00:05:25,033
Để tôi nói anh nghe điều quan trọng nhất.
84
00:05:26,409 --> 00:05:32,498
Cả 11 chủ sở hữu đều đã mua nhà
ở làng này vào năm họ 25 tuổi.
85
00:05:33,291 --> 00:05:37,086
Ban đầu, họ chỉ là những người bình thường
sống khắp Nhật Bản.
86
00:05:37,170 --> 00:05:43,092
Lần cuối một căn biệt thự ở làng này
được rao bán là căn số 11 vào năm 1989.
87
00:05:43,676 --> 00:05:48,598
Người mua là tài xế vận chuyển hàng,
25 tuổi, sống ở Tokyo.
88
00:05:49,307 --> 00:05:53,895
Giờ người đó đã trở thành CEO của
công ty hàng không với tài sản 30 tỷ yên!
89
00:05:54,479 --> 00:05:59,233
Không một ai trong số 11 người đó
có xuất thân từ gia đình giàu có.
90
00:06:00,109 --> 00:06:02,236
Họ đều bình thường, ở tuổi 25.
91
00:06:02,320 --> 00:06:06,240
Nhưng sau khi mua đất ở làng này,
họ đều đã trở thành triệu phú.
92
00:06:07,033 --> 00:06:08,951
Liệu có phải là trùng hợp?
93
00:06:09,035 --> 00:06:10,703
Họ đều 25 tuổi!
94
00:06:11,788 --> 00:06:14,665
Năm nay, tôi cũng 25 tuổi.
95
00:06:15,333 --> 00:06:17,960
Anh muốn thu thập tư liệu không?
96
00:06:18,044 --> 00:06:21,631
Ở nơi tôi sẽ mua căn biệt thự may mắn này!
97
00:06:22,215 --> 00:06:23,925
Hừm…
98
00:06:24,008 --> 00:06:25,426
{\an8}NGÔI LÀNG TRIỆU PHÚ
99
00:06:26,010 --> 00:06:26,844
Hừm…
100
00:06:28,554 --> 00:06:31,140
Ban biên tập có trực thăng không?
101
00:06:31,224 --> 00:06:33,309
Làm sao đến ngôi làng đó được?
102
00:06:42,110 --> 00:06:44,028
{\an8}TRÊN NÚI, CÁCH THỊ TRẤN MORIOH 80 KM
103
00:06:47,407 --> 00:06:48,241
Ôi…
104
00:07:16,102 --> 00:07:16,978
Anh Rohan.
105
00:07:17,061 --> 00:07:20,106
Tôi quên dặn một chuyện quan trọng.
106
00:07:20,898 --> 00:07:23,484
Người bán là đại diện của ngôi làng
107
00:07:23,568 --> 00:07:26,446
và người đó rất khắt khe về lễ giáo.
108
00:07:26,529 --> 00:07:29,407
Có vẻ họ không bán
cho những người bất lịch sự.
109
00:07:30,074 --> 00:07:31,951
Lễ giáo là vô cùng quan trọng.
110
00:07:32,618 --> 00:07:34,662
Vậy nên xin anh đấy.
111
00:07:35,705 --> 00:07:37,874
Cô xin tôi cái gì?
112
00:07:37,957 --> 00:07:40,835
Người mua đất ở đây là cô cơ mà?
113
00:07:40,918 --> 00:07:43,629
Thì đúng là thế… Nhưng mà…
114
00:07:43,713 --> 00:07:47,341
Cứ vào làng mà cư xử thô lỗ là sẽ bị đuổi,
115
00:07:47,425 --> 00:07:49,260
cả tôi lẫn anh đấy!
116
00:07:49,343 --> 00:07:51,762
Đã mất công leo lên tận đây rồi…
117
00:07:52,513 --> 00:07:58,102
Anh có biết nhiều lúc anh tỏ ra như
mình là người quan trọng số một trên đời…
118
00:07:58,186 --> 00:07:59,979
Kiểu như "ông đây là nhất" ấy.
119
00:08:00,062 --> 00:08:02,273
Ý của cô là gì?
120
00:08:02,356 --> 00:08:07,487
Là một vị khách, mong anh đừng thô lỗ
và hãy tôn trọng những người ở đây!
121
00:08:08,905 --> 00:08:11,741
Hay bây giờ chúng ta "tập ứng xử" nhé?
122
00:08:12,783 --> 00:08:16,746
Khi thăm ai đó, phải cởi áo khoác ở đâu
mới đúng phép lịch sự?
123
00:08:16,829 --> 00:08:17,663
Hừ!
124
00:08:18,206 --> 00:08:20,917
Cô học cái đó để đi phỏng vấn xin việc à?
125
00:08:21,751 --> 00:08:23,836
Câu trả lời là "trước cửa ra vào".
126
00:08:24,545 --> 00:08:28,007
Không phải sau khi vào,
mà là trước khi qua cửa.
127
00:08:28,090 --> 00:08:30,343
Vì áo khoác có thể bị bẩn hay bám bụi.
128
00:08:30,426 --> 00:08:32,803
Đúng rồi! Anh thật là tuyệt vời!
129
00:08:32,887 --> 00:08:33,971
Ồ…
130
00:08:34,055 --> 00:08:37,850
Quan trọng hơn, trước khi vào,
ta phải xử lý nó thế nào?
131
00:08:37,934 --> 00:08:38,935
Hả?
132
00:08:39,769 --> 00:08:41,604
Con chim non đằng kia.
133
00:08:43,731 --> 00:08:46,108
Tội nghiệp quá…
134
00:08:46,692 --> 00:08:50,071
Chắc tổ của nó
bị rơi khỏi cành cây nào đó trên này.
135
00:08:50,154 --> 00:08:51,405
Nên làm gì đây?
136
00:08:51,489 --> 00:08:55,701
Nếu bỏ mặc, nó sẽ bị con vật khác ăn thịt
và sẽ chết mất…
137
00:08:55,785 --> 00:08:59,580
Nếu thế thì cũng chỉ là
quy luật tự nhiên thôi.
138
00:09:00,706 --> 00:09:03,084
Bé chim, em may lắm nhé.
139
00:09:03,584 --> 00:09:04,752
Chị sẽ cứu em.
140
00:09:05,795 --> 00:09:08,214
Chị có cái hộp đựng kẹo. Đây rồi.
141
00:09:10,424 --> 00:09:12,677
Không biết có phải tổ của nó trên cây kia…
142
00:09:12,760 --> 00:09:14,470
Khi về, hãy tìm tổ cho nó.
143
00:09:27,817 --> 00:09:29,026
Kính chào.
144
00:09:29,110 --> 00:09:32,613
Cảm kích các vị đã không quản đường xa.
145
00:09:32,697 --> 00:09:35,950
Mừng thay tiết trời thuận lợi
cho hành trình của hai vị.
146
00:09:36,742 --> 00:09:37,743
Mời đi lối này.
147
00:09:39,120 --> 00:09:41,956
Xin mời vào.
148
00:09:43,624 --> 00:09:44,667
Hả?
149
00:09:47,920 --> 00:09:49,880
Tên tôi là Izumi Kyoka.
150
00:09:50,464 --> 00:09:54,927
Cảm ơn vì đã dành thời gian gặp tôi
để bàn việc mua căn biệt thự.
151
00:09:55,428 --> 00:09:59,599
Đây là người đi cùng tôi,
anh Kishibe Rohan - họa sĩ truyện tranh.
152
00:10:00,182 --> 00:10:02,310
Tên của tôi là Ikkyu.
153
00:10:03,185 --> 00:10:06,772
Tôi sẽ dẫn hai vị đi vào từ cổng chính.
154
00:10:07,273 --> 00:10:08,441
Xin mời vào trong.
155
00:10:21,787 --> 00:10:24,957
Nếu hai vị không phiền,
vui lòng để tôi giữ áo hộ.
156
00:10:39,805 --> 00:10:41,682
Xin mời vào trong.
157
00:10:51,400 --> 00:10:52,526
Này!
158
00:10:53,235 --> 00:10:54,070
Hả?
159
00:11:05,289 --> 00:11:08,751
Giờ tôi sẽ đi mời người bán biệt thự.
160
00:11:08,834 --> 00:11:10,670
Vui lòng chờ ở đây.
161
00:11:25,476 --> 00:11:26,310
Ồ…
162
00:11:51,877 --> 00:11:52,878
Hừm…
163
00:11:54,922 --> 00:11:57,007
Cái gì đây… Có vẻ…
164
00:11:57,883 --> 00:12:01,470
nó đã bắt đầu rồi đấy, chắc vậy.
165
00:12:01,554 --> 00:12:02,388
Hả?
166
00:12:02,471 --> 00:12:05,057
Cái chuyện ứng xử lịch sự ấy!
167
00:12:05,141 --> 00:12:07,560
Có quy tắc cụ thể cách uống trà
168
00:12:07,643 --> 00:12:09,729
và có lẽ đây là bài kiểm tra?
169
00:12:09,812 --> 00:12:10,646
Ồ…
170
00:12:10,730 --> 00:12:14,024
Ngay lúc này, ở đâu đó,
có lẽ đang có người quan sát ta.
171
00:12:14,900 --> 00:12:17,403
Cô biết cách ứng xử đúng là gì không?
172
00:12:18,946 --> 00:12:22,116
Có nên lên mạng tìm cách uống không?
173
00:12:22,867 --> 00:12:23,701
Không sao.
174
00:12:24,201 --> 00:12:26,078
Tôi là người mua…
175
00:12:26,746 --> 00:12:27,705
Nên đừng lo.
176
00:12:28,706 --> 00:12:33,210
Khi ăn uống, không được phát ra tiếng
hay làm hành động gây khó chịu.
177
00:12:45,097 --> 00:12:46,724
Xin thứ lỗi.
178
00:12:50,102 --> 00:12:52,438
Thật sự xin lỗi…
179
00:12:52,980 --> 00:12:56,358
nhưng giờ người bán biệt thự
không muốn gặp hai vị nữa.
180
00:12:57,568 --> 00:12:59,445
Hôm nay, xin hãy về cho.
181
00:13:01,071 --> 00:13:05,868
Tính đến giờ đã có ba quy tắc ứng xử
bị phá vỡ bởi cô Izumi.
182
00:13:05,951 --> 00:13:06,786
Cái…
183
00:13:07,369 --> 00:13:10,164
Người thiếu phép lịch sự
sẽ không được mua đất.
184
00:13:10,664 --> 00:13:12,583
Hôm nay mong cô về cho.
185
00:13:12,666 --> 00:13:14,585
Cậu nói gì… tôi ư?
186
00:13:15,294 --> 00:13:16,378
Tôi sai chỗ nào?
187
00:13:16,462 --> 00:13:20,090
Đầu tiên, dù là khách cũng không được
188
00:13:20,174 --> 00:13:22,802
ngồi ghế trên đối diện cửa,
trừ khi được mời.
189
00:13:24,345 --> 00:13:25,971
CỬA - GHẾ DƯỚI - GHẾ TRÊN
190
00:13:26,055 --> 00:13:27,598
Phải ngồi ở ghế dưới.
191
00:13:28,098 --> 00:13:32,645
Cách ứng xử đúng là ngồi ghế dưới
và đợi đến khi gặp chủ nhà.
192
00:13:33,479 --> 00:13:34,563
Thứ hai…
193
00:13:34,647 --> 00:13:37,691
chớ giẫm lên mép chiếu tatami
trong phòng kiểu Nhật.
194
00:13:43,030 --> 00:13:44,240
Thứ ba…
195
00:13:44,323 --> 00:13:46,909
nếu ngồi ở bàn thấp hơn đầu gối
196
00:13:46,992 --> 00:13:49,829
thì khi uống trà đúng là cần nâng đĩa.
197
00:13:50,996 --> 00:13:53,332
Tuy nhiên, luồn ngón tay qua quai tách…
198
00:13:53,415 --> 00:13:54,250
SAI CÁCH
199
00:13:54,333 --> 00:13:56,293
…là vô cùng khiếm nhã.
200
00:13:57,169 --> 00:13:58,003
ĐÚNG CÁCH
201
00:13:58,087 --> 00:13:59,088
Trời ơi!
202
00:13:59,171 --> 00:14:03,384
Cách ứng xử chỉ có đúng hoặc sai.
203
00:14:03,926 --> 00:14:05,427
Không thể nhân nhượng.
204
00:14:05,928 --> 00:14:07,847
Hôm nay mong cô về cho.
205
00:14:07,930 --> 00:14:09,181
Ủa?
206
00:14:09,265 --> 00:14:10,850
Sao? Đã xong rồi à?
207
00:14:10,933 --> 00:14:12,184
Cho hỏi…
208
00:14:12,268 --> 00:14:15,145
Cậu vừa nói "hôm nay"?
209
00:14:15,229 --> 00:14:17,606
Vậy tôi vẫn còn cơ hội khác ư?
210
00:14:17,690 --> 00:14:21,318
Nếu tôi được thử lại…
làm ơn hãy cho tôi thử lần nữa!
211
00:14:21,402 --> 00:14:22,319
Gì thế?
212
00:14:22,403 --> 00:14:27,491
Một lần nữa, hãy cho tôi thử lại từ đầu.
Xin hãy làm ơn!
213
00:14:27,575 --> 00:14:30,369
Cô muốn được thử thách
cách ứng xử một lần nữa…
214
00:14:30,452 --> 00:14:32,538
Cô vừa nói vậy đúng không?
215
00:14:32,621 --> 00:14:33,455
Hả?
216
00:14:33,539 --> 00:14:34,665
Tôi có thể không?
217
00:14:35,541 --> 00:14:40,796
Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ báo cho ông chủ
và chuyển câu trả lời tới cô ngay.
218
00:14:41,505 --> 00:14:44,717
Vâng! Xin cậu!
Xin hãy cho tôi thử lại lần nữa!
219
00:14:44,800 --> 00:14:46,552
Nào, về thôi.
220
00:14:47,052 --> 00:14:49,597
Cái này chẳng ích gì cho truyện của tôi.
221
00:14:49,680 --> 00:14:53,100
Tôi thực sự thích căn biệt thự này.
222
00:14:53,183 --> 00:14:56,312
Cư xử chuẩn mực là lẽ đương nhiên ở đây.
223
00:14:56,395 --> 00:14:59,565
Mặt khác, nơi này
thực sự là một nơi tuyệt vời…
224
00:15:09,325 --> 00:15:10,159
Ồ…
225
00:15:14,288 --> 00:15:15,748
A lô, Kyoka đây.
226
00:15:17,875 --> 00:15:18,709
Hả?
227
00:15:20,294 --> 00:15:21,921
Chuyện gì thế này?
228
00:15:22,004 --> 00:15:24,089
Không thể nào!
229
00:15:27,092 --> 00:15:28,719
Không thể nào…
230
00:15:29,511 --> 00:15:31,555
Tôi phải về ngay!
231
00:15:32,264 --> 00:15:34,558
Mẹ tôi… mất rồi…
232
00:15:36,060 --> 00:15:37,102
Họ vừa báo…
233
00:15:37,895 --> 00:15:39,730
Mẹ của tôi…
234
00:15:40,314 --> 00:15:42,274
bị tai nạn ô-tô…
235
00:15:44,902 --> 00:15:46,028
Cái…
236
00:15:46,111 --> 00:15:48,447
Bạn trai tôi…
237
00:15:49,156 --> 00:15:53,827
Hôn phu sẽ kết hôn với tôi
vào năm sau cũng ở trên xe…
238
00:15:54,745 --> 00:15:57,289
Mẹ tôi lên cơn đau tim khi lái xe…
239
00:16:01,418 --> 00:16:03,128
Cả hai chết mất rồi!
240
00:16:04,672 --> 00:16:07,049
Gì thế này? Con chim non trong hộp…
241
00:16:09,051 --> 00:16:09,927
Xin thứ lỗi.
242
00:16:12,513 --> 00:16:16,308
Ông chủ đã cho phép cô
được thử thách ứng xử lần nữa.
243
00:16:16,809 --> 00:16:17,685
Tiếp tục chứ?
244
00:16:17,768 --> 00:16:21,355
Tên khốn! Ngươi là thứ gì?
245
00:16:23,816 --> 00:16:25,192
Heaven's Door!
246
00:16:30,656 --> 00:16:33,158
"Tôi là người dẫn đường ở cổng chính,
247
00:16:33,242 --> 00:16:35,077
là sứ giả vùng đất này.
248
00:16:35,577 --> 00:16:39,123
Ai tiến vào ngọn núi này mà vô phép tắc
249
00:16:39,206 --> 00:16:41,500
sẽ bị mất đi thứ quý giá.
250
00:16:42,292 --> 00:16:44,294
Đó là sự trừng phạt của núi.
251
00:16:44,378 --> 00:16:46,213
Tuyệt không tha cho kẻ vô lễ.
252
00:16:46,296 --> 00:16:48,716
Hoặc là được, hoặc là mất.
253
00:16:48,799 --> 00:16:51,051
Đó là luật ở đây,
254
00:16:51,135 --> 00:16:52,720
là sức mạnh của núi.
255
00:16:53,220 --> 00:16:55,723
Kính trọng đất này thì sang,
256
00:16:55,806 --> 00:16:58,225
cớ mà vô phép tan hoang cửa nhà".
257
00:16:58,308 --> 00:17:01,061
Đứa trẻ này không phải
người sử dụng Stand.
258
00:17:01,145 --> 00:17:06,108
Nó chỉ là được dùng để dẫn đường…
bản thân không có năng lực gì.
259
00:17:06,191 --> 00:17:07,776
Tệ rồi đây!
260
00:17:09,111 --> 00:17:11,905
Kẻ thù thật sự ở đây là các vị thần núi!
261
00:17:12,489 --> 00:17:14,283
"Người phụ nữ đó phạm ba điều
262
00:17:14,366 --> 00:17:15,784
nên mất ba thứ.
263
00:17:15,868 --> 00:17:17,453
Cô ta còn muốn thử lại!
264
00:17:17,953 --> 00:17:19,621
Thật là một yêu cầu tự phụ!
265
00:17:19,705 --> 00:17:20,789
Còn nữa…
266
00:17:23,125 --> 00:17:24,918
biến người khác thành "sách"
267
00:17:25,002 --> 00:17:27,171
và đọc tâm trí khi chưa được phép…
268
00:17:27,254 --> 00:17:29,965
là một hành động vô lễ
và vi phạm phép tắc!"
269
00:17:30,716 --> 00:17:31,550
Nguy rồi!
270
00:17:32,468 --> 00:17:33,552
Không!
271
00:17:34,178 --> 00:17:35,596
Nguy hiểm!
272
00:17:42,811 --> 00:17:43,896
Ngực tôi…
273
00:17:43,979 --> 00:17:48,942
Đau quá… Ngực tôi…
274
00:17:51,445 --> 00:17:52,279
Cô Izumi…
275
00:17:53,280 --> 00:17:56,450
có vẻ đang lên cơn đau tim.
276
00:17:57,117 --> 00:17:58,577
Ngài Kishibe Rohan…
277
00:17:58,660 --> 00:18:01,121
Ngài đã vi phạm một quy tắc,
278
00:18:01,205 --> 00:18:02,956
nên ngài sẽ mất một thứ.
279
00:18:03,499 --> 00:18:05,918
Cô ấy sẽ chết sao?
280
00:18:06,001 --> 00:18:06,835
Vậy…
281
00:18:08,295 --> 00:18:12,591
ngài có muốn thử lại không?
Hay hôm nay ngài sẽ ra về?
282
00:18:14,885 --> 00:18:18,764
Như thế này…
Tôi không thể bỏ về thế này được!
283
00:18:18,847 --> 00:18:21,141
Làm ơn… Hãy tha cho cô ấy!
284
00:18:21,892 --> 00:18:24,311
Cô ấy chỉ muốn được hạnh phúc thôi.
285
00:18:24,394 --> 00:18:27,147
Là biên tập viên của tôi,
286
00:18:27,231 --> 00:18:29,566
hẳn cô ấy nghĩ
chuyến này sẽ giúp tôi có tư liệu vẽ.
287
00:18:30,150 --> 00:18:32,569
Không được nhân nhượng cho kẻ vô lễ.
288
00:18:33,403 --> 00:18:36,949
Hoặc là được, hoặc là mất.
289
00:18:37,950 --> 00:18:40,869
Ngài sẽ ăn bắp ngô này như thế nào?
290
00:18:41,912 --> 00:18:45,833
Vậy ngài sẽ thử lại lần nữa chứ,
ngài Kishibe Rohan?
291
00:18:46,416 --> 00:18:50,337
Hay… hôm nay ngài sẽ chọn ra về?
292
00:19:15,237 --> 00:19:16,196
Hừ!
293
00:19:16,280 --> 00:19:17,114
Hả?
294
00:19:18,866 --> 00:19:20,868
Đừng coi thường Kishibe Rohan này!
295
00:19:21,577 --> 00:19:23,620
Dao, nĩa và đũa ư?
296
00:19:24,246 --> 00:19:29,751
Bày quá nhiều đồ cốt để đánh lừa tôi!
Lộ liễu quá đấy!
297
00:19:32,171 --> 00:19:34,798
Đáp án là "dùng tay". Còn nữa…
298
00:19:34,882 --> 00:19:38,093
trước đó, tôi cảnh báo cậu. Cậu…
299
00:19:38,927 --> 00:19:39,970
đang giẫm lên nó…
300
00:19:40,554 --> 00:19:41,388
Hả?
301
00:19:44,016 --> 00:19:46,476
Hả? Gì chứ…
302
00:19:46,560 --> 00:19:50,105
Cậu mới là người phạm vào cách ứng xử.
303
00:19:50,606 --> 00:19:54,401
Lúc nãy khi biến cậu thành "sách",
tôi đã viết điều này.
304
00:19:57,321 --> 00:20:00,741
Năng lực của tôi tên là… Heaven's Door.
305
00:20:03,035 --> 00:20:04,369
MÌNH KHÔNG THỂ THẤY MÉP CHIẾU TATAMI
306
00:20:04,453 --> 00:20:06,496
Này… Lại giẫm rồi kìa…
307
00:20:06,580 --> 00:20:07,539
Ối!
308
00:20:07,623 --> 00:20:08,707
…bằng cả hai chân.
309
00:20:09,917 --> 00:20:12,794
Năng lực của tôi đại loại là vậy đấy.
310
00:20:12,878 --> 00:20:16,798
Tôi vừa học được phép ứng xử đó từ cậu.
Cảm ơn nhé.
311
00:20:16,882 --> 00:20:20,052
Hoặc là được, hoặc là mất đúng không?
312
00:20:24,848 --> 00:20:26,225
Tôi thắng rồi nhỉ?
313
00:20:26,308 --> 00:20:29,728
Có vẻ như câu trả lời chính xác
là "ăn ngô bằng hai tay".
314
00:20:29,811 --> 00:20:32,022
Tôi sẽ lấy lại những gì cô ấy đã mất.
315
00:20:32,606 --> 00:20:34,524
Chính là mẹ và bạn trai cô ấy.
316
00:20:34,608 --> 00:20:38,737
Thế này là gian lận!
Các vị thần sẽ nổi giận.
317
00:20:40,072 --> 00:20:43,200
Kishibe Rohan, ngài có muốn thử lại không?
318
00:20:43,825 --> 00:20:46,536
Hay hôm nay ngài sẽ ra về?
319
00:20:47,037 --> 00:20:50,123
Không, có vẻ tôi không chọc giận ai hết.
320
00:20:50,207 --> 00:20:53,543
Cậu mới là người vi phạm cách ứng xử.
321
00:20:54,753 --> 00:20:55,796
Nhưng tôi sẽ về.
322
00:20:56,922 --> 00:20:58,674
Không bao giờ trở lại nữa.
323
00:21:23,407 --> 00:21:26,451
Ôi! Vậy đó là chuyện đã xảy ra ư?
324
00:21:27,995 --> 00:21:32,249
Mà mẹ và bạn trai
của chị biên tập viên sao rồi?
325
00:21:32,332 --> 00:21:34,334
Họ không hề hấn gì.
326
00:21:34,418 --> 00:21:38,588
Xe họ chỉ bị đâm từ phía sau
và họ hàng đã hoảng lên và báo nhầm.
327
00:21:38,672 --> 00:21:40,173
May thật đấy.
328
00:21:40,257 --> 00:21:41,883
Đúng rồi, Koichi…
329
00:21:42,384 --> 00:21:46,263
Hôm nay tôi còn đi thu thập tư liệu,
nên sau 8 giờ tối tôi mới về.
330
00:21:46,346 --> 00:21:47,180
Vâng…
331
00:21:47,264 --> 00:21:53,603
Rohan này, anh cũng nên thôi
ăn nhờ ở đậu nhà Koichi đi chứ?
332
00:21:53,687 --> 00:21:58,025
Biết rồi, tôi cũng muốn có phòng
để thoải mái vẽ truyện.
333
00:21:58,608 --> 00:22:00,610
Nhưng tôi trắng tay rồi.
334
00:22:00,694 --> 00:22:02,404
Thế muốn đến nhà tôi không?
335
00:22:02,487 --> 00:22:04,197
Còn nhiều phòng trống lắm.
336
00:22:04,281 --> 00:22:05,365
Hả?
337
00:22:06,450 --> 00:22:07,701
Cũng ổn đấy chứ…
338
00:22:09,161 --> 00:22:12,497
Tôi cũng khá hứng thú với bố cậu.
339
00:22:12,581 --> 00:22:16,084
- Thật à? Hôm nay đến luôn đi.
- Gì cơ?
340
00:22:16,168 --> 00:22:18,712
Anh có thể dùng Heaven's Door
biến bố tôi về như xưa chứ!
341
00:22:18,795 --> 00:22:22,382
- Nhưng tôi từ chối.
- Cái gì? Chán thật…
342
00:23:45,799 --> 00:23:47,592
Biên dịch: Phạm Thị Lan Phương