1 00:00:58,100 --> 00:01:01,061 LỜI NHẮN CUỐI CÙNG 2 00:01:01,144 --> 00:01:03,105 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA LAURA DAVE 3 00:01:19,204 --> 00:01:20,539 Anh không làm được đâu. 4 00:01:20,622 --> 00:01:21,665 Chắc chắn là có chứ. 5 00:01:22,416 --> 00:01:24,710 Một vườn nho ở New Zealand? 6 00:01:25,794 --> 00:01:27,880 Anh sẽ xa Bailey nửa vòng trái đất. 7 00:01:31,008 --> 00:01:34,845 Biết đâu anh lại thích ở xa như thế thì sao. 8 00:01:41,602 --> 00:01:43,937 Một nơi nào đó, chỉ có em và anh. 9 00:01:49,151 --> 00:01:50,652 Tôi cần nói chuyện với bố anh. 10 00:01:54,323 --> 00:01:56,408 Cô phải đi. Ngay. 11 00:02:06,543 --> 00:02:08,878 Này, tôi không đùa đâu. Cô phải đi. 12 00:02:08,961 --> 00:02:11,590 - Tôi chỉ muốn gặp ông ấy. - Tối nay cảnh sát đến nhiều lắm nhé? 13 00:02:11,673 --> 00:02:14,343 Chưa kể đến FBI, cảnh sát tư pháp. Cô phải đi. 14 00:02:14,426 --> 00:02:17,179 Bố anh đã biết chúng tôi ở Austin rồi chứ gì? 15 00:02:17,262 --> 00:02:20,098 Tôi không trách anh. Ông ấy là ông ngoại nó. 16 00:02:20,182 --> 00:02:23,060 Nếu ông ấy biết chúng tôi ở đây, thì đó là cách duy nhất tôi có. 17 00:02:23,644 --> 00:02:24,811 Cô không có cách nào cả. 18 00:02:24,895 --> 00:02:28,607 Charlie, nếu tôi không gặp ông ấy, Kristin sẽ không có tương lai. 19 00:02:31,860 --> 00:02:34,780 Dù cô nghĩ bố tôi có thể giúp cô thế nào, ông ấy không làm đâu. 20 00:02:35,656 --> 00:02:36,782 Ethan đã phản bội ông ấy. 21 00:02:38,242 --> 00:02:39,409 Hủy hoại gia đình này. 22 00:02:41,954 --> 00:02:42,955 Tôi biết anh ấy đã làm gì. 23 00:02:43,664 --> 00:02:44,665 Có thể anh đúng. 24 00:02:46,416 --> 00:02:49,211 Nhưng anh phải để tôi làm việc này. Làm ơn. 25 00:02:52,214 --> 00:02:54,967 CẢNH SÁT TƯ PHÁP HOA KỲ QUẬN TÂY TEXAS 26 00:02:56,552 --> 00:02:58,887 - Hannah đâu? - Trong phòng hội thảo. 27 00:03:03,851 --> 00:03:04,852 - Ed. - Sao thế? 28 00:03:04,935 --> 00:03:06,186 Hannah Hall đâu? 29 00:03:06,270 --> 00:03:07,271 Nhà vệ sinh. 30 00:03:08,605 --> 00:03:10,274 Này. Cháu ngồi xuống đi nhé? 31 00:03:17,823 --> 00:03:18,866 Cô Hannah? 32 00:03:35,757 --> 00:03:37,759 Chắc tên cô không phải là Max nhỉ? 33 00:03:41,722 --> 00:03:42,973 Cứ tạm gọi là Max đi. 34 00:03:48,145 --> 00:03:50,314 Bố anh sống ở đây đã lâu chưa? 35 00:03:51,565 --> 00:03:52,900 Chưa, từ khi ông ấy ra tù. 36 00:03:53,984 --> 00:03:54,985 Được vài năm rồi. 37 00:03:55,652 --> 00:03:57,279 Có vẻ yên tĩnh. 38 00:03:58,238 --> 00:04:00,824 Thật ra mua một ngôi nhà bên hồ là ý tưởng của mẹ tôi. 39 00:04:01,450 --> 00:04:02,618 Nhà để đến cuối tuần. 40 00:04:02,701 --> 00:04:06,288 Một nơi để họ được sống chậm lại. Thư giãn. 41 00:04:07,789 --> 00:04:10,042 Mẹ tôi mua nhà khi bố tôi vẫn trong tù. 42 00:04:12,169 --> 00:04:13,754 Nhưng bà bị ốm và… 43 00:04:16,298 --> 00:04:17,882 Họ chưa bao giờ ở đây cùng nhau? 44 00:04:20,802 --> 00:04:22,763 Bà mất vào ngày bố tôi ra tù. 45 00:04:25,349 --> 00:04:27,643 Chính xác ra thì là 35 tiếng sau. 46 00:04:34,399 --> 00:04:35,609 Tôi vẫn có thể quay lại. 47 00:04:42,574 --> 00:04:44,910 Tùy cô thôi, Max. 48 00:04:46,828 --> 00:04:49,414 Hannah, cô có trong đó không? Cháu đây. 49 00:04:51,500 --> 00:04:54,002 - Cô ấy vào đó bao lâu rồi? - Ai? Bailey á? 50 00:04:55,170 --> 00:04:57,172 Hannah. Hannah vào nhà vệ sinh bao lâu rồi? 51 00:04:58,757 --> 00:05:00,425 Cửa khóa rồi. Cô ấy không trả lời. 52 00:05:02,928 --> 00:05:04,388 Hannah, chúng tôi vào đây. 53 00:05:21,947 --> 00:05:22,906 Chết tiệt. 54 00:05:26,159 --> 00:05:28,745 Gọi cảnh sát Austin. Tôi cần phát lệnh tìm kiếm Hannah Hall 55 00:05:28,829 --> 00:05:31,373 đến tất cả cơ quan hành pháp. Tôi muốn cử đội tìm kiếm. 56 00:05:31,456 --> 00:05:32,958 NƠI ẨN NÁU 57 00:05:44,219 --> 00:05:45,846 Cô phải làm một việc. 58 00:05:47,347 --> 00:05:49,224 Cô cần cháu tin cô. 59 00:05:51,476 --> 00:05:53,145 Bailey, cháu biết cô ấy đi đâu không? 60 00:05:57,065 --> 00:05:59,818 Bailey, nếu cháu biết cô ấy đi đâu, chú cần biết. 61 00:06:00,903 --> 00:06:02,446 Không. Cháu đi cùng chú mà. 62 00:06:06,116 --> 00:06:06,950 Được. 63 00:06:45,697 --> 00:06:46,949 Cô có thể ngồi nếu muốn. 64 00:06:47,491 --> 00:06:49,076 Tôi không biết phải đợi bao lâu. 65 00:06:56,208 --> 00:06:57,376 Không cần đâu. 66 00:06:57,459 --> 00:07:00,337 Có lẽ cô không nên lo cho bản thân mình. 67 00:07:01,129 --> 00:07:03,423 Mấy cái cột đó không chắc như vẻ bề ngoài đâu. 68 00:07:04,341 --> 00:07:08,720 Chúng được chia nhỏ ra để chuyển đến Austin, rồi lắp lại ở đây. 69 00:07:09,888 --> 00:07:11,098 Và Meredith… 70 00:07:12,724 --> 00:07:13,767 Đó là vợ tôi. 71 00:07:14,726 --> 00:07:16,812 Cô ấy rất có khiếu thiết kế. 72 00:07:18,355 --> 00:07:22,150 Cô ấy khiến mọi thứ đẹp đẽ. 73 00:07:24,152 --> 00:07:26,154 Cô ấy tự chọn từng thứ trong căn nhà này. 74 00:07:26,238 --> 00:07:27,489 Từng thứ một. 75 00:07:28,073 --> 00:07:30,909 Lẽ ra tôi không định nói, nhưng tôi nghĩ cô, 76 00:07:31,618 --> 00:07:35,581 có lẽ cô sẽ thích câu chuyện đó. 77 00:07:39,084 --> 00:07:40,836 - Chào con. - Chào bố. 78 00:07:41,879 --> 00:07:44,047 - Phiền cô giơ tay lên? - Gì cơ? 79 00:07:44,131 --> 00:07:46,341 Anh ấy cần đảm bảo cô không đeo máy ghi âm. 80 00:07:47,301 --> 00:07:48,510 Sao tôi phải đeo nó? 81 00:07:48,594 --> 00:07:51,430 Đó là những câu hỏi tôi không thắc mắc nữa rồi. 82 00:07:52,723 --> 00:07:54,141 Giơ tay lên nào. 83 00:08:04,526 --> 00:08:06,361 Tức là cũng không hẳn là nơi ẩn náu. 84 00:08:06,445 --> 00:08:07,988 Tôi chưa bao giờ thích cái tên đó. 85 00:08:09,239 --> 00:08:12,034 Vợ tôi chọn nó, không thì giờ tôi đã đổi tên khác rồi. 86 00:08:12,743 --> 00:08:13,911 Đổi sang gì? 87 00:08:13,994 --> 00:08:16,079 Một câu danh ngôn chẳng hạn? 88 00:08:16,788 --> 00:08:21,835 "Lasciate ogne speranza". Nó nói về từ bỏ hy vọng. 89 00:08:22,336 --> 00:08:24,546 Ông tôi luôn nói hy vọng sẽ giết chết ta. 90 00:08:24,630 --> 00:08:25,839 Thêm một phương án nữa. 91 00:08:26,340 --> 00:08:27,966 - Cô ấy sạch ạ. - Tốt. 92 00:08:29,551 --> 00:08:32,095 - Con về đi nhé? - Con sẽ chở cô ấy về thành phố. 93 00:08:32,179 --> 00:08:35,307 Bố muốn nói chuyện riêng với người bạn mới của chúng ta. 94 00:08:36,140 --> 00:08:40,102 Và cô không phiền, đúng không? Hannah? 95 00:08:41,355 --> 00:08:42,481 Tôi gọi cô là Hannah nhé? 96 00:08:44,608 --> 00:08:47,653 Hay cô thích được gọi là bà Michaels hơn? 97 00:08:51,615 --> 00:08:52,783 Hannah là được rồi. 98 00:08:53,617 --> 00:08:54,868 Thấy chưa, cô ấy chấp nhận. 99 00:08:54,952 --> 00:08:57,162 Còn Ned đây có thể chở cô ấy về thành phố. 100 00:08:57,663 --> 00:08:59,331 - Bố, con… - Con đã vất vả rồi. 101 00:09:01,500 --> 00:09:02,501 Về nhà đi. 102 00:09:04,127 --> 00:09:05,629 Tất nhiên, nếu cô ấy muốn về, 103 00:09:05,712 --> 00:09:08,841 bố sẽ không cản cô Hannah đây quay lại Austin… 104 00:09:10,843 --> 00:09:11,844 hay Sausalito. 105 00:09:14,763 --> 00:09:15,764 Tôi ổn mà. 106 00:09:34,825 --> 00:09:38,328 Tôi cần dữ liệu CSLI của Nicholas Bell, Charlie Smith. 107 00:09:38,412 --> 00:09:40,247 Vẫn có người trước nhà Andrea Reyes chứ? 108 00:09:40,330 --> 00:09:42,875 Có. Yên ắng. Không động tĩnh gì trước căn hộ của Nicholas. 109 00:09:42,958 --> 00:09:45,460 Cảnh sát canh ở quán Never Dry nói có thể đã thấy Hannah. 110 00:09:45,544 --> 00:09:47,546 Chúng tôi đang tua ngược lại băng giám sát. 111 00:09:47,629 --> 00:09:50,591 Xin lệnh khám xét quán Never Dry và bảo Craven xem thu được gì 112 00:09:50,674 --> 00:09:51,842 - từ máy của Hannah. - Được. 113 00:10:04,897 --> 00:10:05,731 Cô Jules. 114 00:10:05,814 --> 00:10:08,609 Cháu ổn chứ? Cô không gọi được cho Hannah. 115 00:10:08,692 --> 00:10:11,403 Cháu cũng không. Bọn cháu không biết cô ấy đang ở đâu. 116 00:10:11,904 --> 00:10:13,947 Nhưng cháu đang ở nơi an toàn? 117 00:10:14,031 --> 00:10:15,449 Cháu ở chỗ phó phòng Bradford. 118 00:10:16,033 --> 00:10:18,952 Nhưng cô Jules, tất cả là lỗi của cháu. 119 00:10:19,828 --> 00:10:23,165 Cô Hannah muốn rời khỏi Austin, mà cháu không chịu, 120 00:10:23,248 --> 00:10:24,958 rồi cháu bỏ đi mất. 121 00:10:25,042 --> 00:10:27,711 Và giờ, ý cháu là, nhỡ cô ấy bị sao thì thế nào? 122 00:10:27,794 --> 00:10:29,421 Cô ấy sẽ không bị sao hết, được chứ? 123 00:10:29,505 --> 00:10:32,299 Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Chính xác thì cháu đang ở đâu? 124 00:10:33,467 --> 00:10:34,718 CUỘC GỌI TỪ SỐ BỊ CHẶN - DI ĐỘNG 125 00:10:34,801 --> 00:10:36,011 Bailey? 126 00:10:38,931 --> 00:10:40,516 Cô Jules, cháu gọi lại sau nhé. 127 00:10:43,352 --> 00:10:45,270 - Cô Hannah? - Bailey. 128 00:10:50,484 --> 00:10:51,485 Bố? 129 00:11:04,456 --> 00:11:05,457 Bourbon nhé? 130 00:11:05,958 --> 00:11:07,876 - Được. - Được rồi. 131 00:11:14,508 --> 00:11:15,509 Ngồi xuống đi. 132 00:11:31,024 --> 00:11:33,235 Đó là sinh nhật hai tuổi của Kristin. 133 00:11:33,944 --> 00:11:35,904 Lúc đó nó đã nói được câu hoàn chỉnh. 134 00:11:36,613 --> 00:11:39,199 Tôi đưa nó đến công viên một tuần trước khi nó bị bắt cóc, 135 00:11:40,033 --> 00:11:41,702 và chúng tôi gặp bác sĩ nhi của nó. 136 00:11:42,786 --> 00:11:46,748 Ông ấy hỏi nó thế nào, và nó trả lời bằng một tràng dài hai đoạn văn. 137 00:11:51,211 --> 00:11:53,130 Tôi cho là giờ nó vẫn như thế. 138 00:11:53,797 --> 00:11:54,631 Vâng. 139 00:11:59,261 --> 00:12:01,346 Cô đến đây làm quái gì, Hannah? 140 00:12:06,393 --> 00:12:08,478 Tôi mong có thể đi đến một thỏa thuận. 141 00:12:13,108 --> 00:12:15,110 Tôi nghĩ là không. Không. 142 00:12:17,154 --> 00:12:18,488 Ông chưa nghe tôi… 143 00:12:18,572 --> 00:12:21,033 Không, ý tôi là, tôi nghĩ cô không đến vì mục đích đó. 144 00:12:22,951 --> 00:12:28,373 Tôi nghĩ cô đến vì cô mong rằng tôi không phải kẻ như mọi người nói. 145 00:12:33,670 --> 00:12:35,088 - Ông Bell. - Nicholas. 146 00:12:35,672 --> 00:12:38,634 Nicholas. Tôi không đến để tranh cãi về quá khứ. 147 00:12:38,717 --> 00:12:41,595 Thế à? Cô muốn tôi tha thứ cho chồng cô. 148 00:12:42,095 --> 00:12:45,724 Cô muốn tôi tha thứ cho nó dù cô không hề biết, 149 00:12:45,807 --> 00:12:47,142 không hình dung nổi nó đã làm gì. 150 00:12:47,226 --> 00:12:50,020 Tôi nghĩ tôi hình dung được. Tôi đã biết câu chuyện. 151 00:12:50,979 --> 00:12:51,980 Tôi hiểu chồng tôi. 152 00:12:52,064 --> 00:12:53,482 Ethan chồng cô. 153 00:12:53,565 --> 00:12:55,609 Tôi biết ông đã mất con gái như thế nào. 154 00:13:01,532 --> 00:13:03,200 Tôi không liên quan đến việc đó. 155 00:13:04,451 --> 00:13:10,040 Và nếu cô nghĩ những người thuê tôi lại đi làm hại con tôi… 156 00:13:10,123 --> 00:13:10,999 Họ có quy tắc. 157 00:13:11,083 --> 00:13:13,710 Chưa kể, họ biết nếu họ làm hại gia đình tôi, 158 00:13:14,294 --> 00:13:16,505 - tôi sẽ chấm dứt với họ. - Ông Bell… Nicholas… 159 00:13:16,588 --> 00:13:18,423 Tất nhiên, Ethan, nó không muốn tin thế. 160 00:13:19,007 --> 00:13:21,635 Không, nó chỉ muốn đổ lỗi cho ai đó, nên nó đổ lỗi cho tôi. 161 00:13:22,594 --> 00:13:26,390 Và hành hạ tôi cứ như tôi chưa đủ đau khổ. 162 00:13:26,473 --> 00:13:27,474 Và đừng nói đến tôi, 163 00:13:27,558 --> 00:13:31,186 loại người nào mà lại mang con đi như thế? 164 00:13:31,770 --> 00:13:35,732 Nó bắt con bé phải đoạn tuyệt với bà ngoại, cô, cậu. 165 00:13:36,608 --> 00:13:38,110 Tất cả những người yêu thương nó. 166 00:13:38,861 --> 00:13:43,407 Tất cả những người biết mẹ nó, những người có thể kể lại chuyện về Kate. 167 00:13:44,449 --> 00:13:48,036 Sự đạo đức giả nữa chứ. Đó mới là cái khiến tôi lộn ruột. 168 00:13:49,872 --> 00:13:53,250 Chồng cô biết rất rõ việc tôi làm. 169 00:13:57,129 --> 00:13:59,089 Nó biết còn nhiều hơn con đẻ của tôi. 170 00:14:00,257 --> 00:14:01,258 Thế mà nó… 171 00:14:03,427 --> 00:14:06,346 Nó luôn muốn có mối quan hệ đó với tôi và tôi… 172 00:14:07,681 --> 00:14:08,974 Ông từng yêu quý anh ấy. 173 00:14:09,641 --> 00:14:10,893 Gì cơ? 174 00:14:13,520 --> 00:14:17,441 Trước khi có chuyện này, ông từng rất yêu quý anh ấy. 175 00:14:17,524 --> 00:14:20,569 Tôi đã cố gắng với nó như bất cứ người bố tốt nào. 176 00:14:21,236 --> 00:14:22,654 Tôi nghĩ ông làm nhiều hơn thế. 177 00:14:23,488 --> 00:14:26,408 Nếu thế, thì đó là sai lầm. 178 00:14:26,491 --> 00:14:28,952 Mà cả hai ta đều mắc phải. Cô đồng ý không? 179 00:14:29,036 --> 00:14:30,245 Không. 180 00:14:30,829 --> 00:14:33,582 Tôi có thể kể cho cô một câu chuyện về chồng cô, 181 00:14:33,665 --> 00:14:36,043 và cô sẽ nhìn cậu ta bằng ánh mắt khác. 182 00:14:36,126 --> 00:14:38,295 Có thể. Tôi nghĩ nó không thể thay đổi cái cốt yếu. 183 00:14:38,378 --> 00:14:39,379 Và đó là gì? 184 00:14:39,963 --> 00:14:44,176 Tôi nghĩ ông biết chồng tôi yêu cháu ngoại ông thế nào. 185 00:14:44,259 --> 00:14:45,552 Mọi điều anh ấy làm, 186 00:14:46,053 --> 00:14:48,472 dù cho ông nghĩ là lầm đường lạc lối thế nào, 187 00:14:48,555 --> 00:14:51,099 tôi nghĩ ông biết anh ấy đều làm vì nó. 188 00:14:51,183 --> 00:14:54,436 Tôi tin ông tôn trọng anh ấy vì là người cha như thế. 189 00:14:54,937 --> 00:14:59,983 Vì sự hy sinh như thế. Vì… lo toan cho gia đình mình. 190 00:15:01,443 --> 00:15:03,612 Có vẻ đó là điểm chung giữa hai người. 191 00:15:05,072 --> 00:15:06,240 Nghe cho kỹ đây. 192 00:15:07,282 --> 00:15:10,744 Tôi đã ngồi tù hơn nửa thập kỷ, sáu năm rưỡi, 193 00:15:11,245 --> 00:15:15,374 chứ không đặt gia đình mình vào nguy hiểm khi tiết lộ bí mật của thân chủ. 194 00:15:15,457 --> 00:15:19,628 Và tôi mất con gái, cháu gái, vợ và sự nghiệp của tôi. 195 00:15:19,711 --> 00:15:22,798 Nên nếu cô muốn nói về hy sinh, đó mới là hy sinh. 196 00:15:22,881 --> 00:15:24,675 Nhưng đừng che giấu ý đồ thuyết phục tôi 197 00:15:24,758 --> 00:15:26,885 rằng chồng cô là một kẻ vì nghĩa quên thân. 198 00:15:26,969 --> 00:15:27,886 Tôi… 199 00:15:33,183 --> 00:15:35,102 Đừng so sánh tôi với nó. 200 00:15:42,109 --> 00:15:42,943 Grady Bradford đây. 201 00:15:43,026 --> 00:15:47,114 Cô ấy ở đây. Hồ Travis, chứ không phải căn hộ trong thành phố. 202 00:15:51,034 --> 00:15:52,035 Này sếp? 203 00:15:54,413 --> 00:15:56,081 Gọi phòng cảnh sát quận Travis. 204 00:15:56,164 --> 00:15:58,959 Ta cần đội SWAT đến nhà Bell ở hồ Travis ngay. 205 00:15:59,543 --> 00:16:02,254 Cooper! Jenkins, Ed, đi cùng tôi. 206 00:16:02,337 --> 00:16:03,964 Posner, để mắt đến cô bé. 207 00:16:04,631 --> 00:16:05,632 Đi nào. 208 00:16:21,773 --> 00:16:25,068 Ông bó chặt thế không tốt cho vết thương đâu. 209 00:16:25,152 --> 00:16:26,528 Giờ cô là bác sĩ à? 210 00:16:26,612 --> 00:16:29,656 Chỉ là một người đã gặp không ít chấn thương tay nặng thôi. 211 00:16:30,490 --> 00:16:32,034 Rủi ro nghề nghiệp mà. 212 00:16:34,411 --> 00:16:35,871 Hãy vào thẳng vấn đề nhé? 213 00:16:37,164 --> 00:16:38,373 Tôi muốn thỏa thuận với ông. 214 00:16:38,457 --> 00:16:40,334 Cô không có quyền thỏa thuận. 215 00:16:41,210 --> 00:16:42,461 Thật ra, tôi nghĩ là có đấy. 216 00:16:42,961 --> 00:16:45,130 Thật ra, tôi nghĩ chỉ có tôi mới làm được. 217 00:16:45,797 --> 00:16:47,424 - Thế à? - Khá rõ ràng là 218 00:16:47,508 --> 00:16:51,845 ông và chồng tôi không còn tình cảm gì cho nhau. 219 00:16:52,346 --> 00:16:55,182 Và chắc là anh ấy sẽ không ra đề nghị như tôi sắp đưa ra, 220 00:16:55,265 --> 00:16:58,894 nhưng anh ấy không ở đây. Tôi thì có. 221 00:17:00,896 --> 00:17:01,897 Được. 222 00:17:03,273 --> 00:17:04,273 Tôi đang nghe đây. 223 00:17:06,527 --> 00:17:09,655 Tôi cho rằng ông muốn nối lại quan hệ với cháu ngoại. 224 00:17:10,821 --> 00:17:12,241 Qua cách ông nói về nó, 225 00:17:12,324 --> 00:17:16,787 tôi đoán là ông muốn nối lại quan hệ với nó hơn tất thảy. 226 00:17:19,373 --> 00:17:24,044 Và ông sẵn sàng lo liệu với thân chủ của ông 227 00:17:24,795 --> 00:17:26,003 để cho phép điều đó xảy ra. 228 00:17:26,088 --> 00:17:28,924 Cô nghĩ tôi có sức ảnh hưởng đến thế với tổ chức à? 229 00:17:29,007 --> 00:17:32,094 Chẳng phải ông vừa nói ông ngồi tù sáu năm rưỡi vì họ sao? 230 00:17:32,177 --> 00:17:34,054 Khó mà tin họ lại không thấy biết ơn. 231 00:17:34,638 --> 00:17:39,309 Và hoặc là thế hoặc là cháu ông biến mất một lần nữa. 232 00:17:40,519 --> 00:17:41,854 Tôi không thích bị đe dọa. 233 00:17:41,937 --> 00:17:44,690 Tôi không đe dọa ông. Người ta báo tôi đó là lựa chọn còn lại. 234 00:17:44,773 --> 00:17:46,191 Lựa chọn duy nhất. 235 00:17:46,942 --> 00:17:48,861 Sao cô nghĩ tôi sẽ không tìm ra cô? 236 00:17:49,653 --> 00:17:50,654 Có lẽ ông sẽ tìm ra. 237 00:17:52,155 --> 00:17:55,117 Ông có thật sự muốn thế không, bắt nó phải bỏ trốn một lần nữa? 238 00:17:58,537 --> 00:18:00,914 Cái tôi muốn là cháu ông được an toàn, 239 00:18:00,998 --> 00:18:02,624 để nó tiếp tục cuộc sống hiện tại, 240 00:18:02,708 --> 00:18:06,545 để tạo điều kiện cho nó được hiểu thêm về gia đình. 241 00:18:07,504 --> 00:18:08,672 Hiểu thêm về ông. 242 00:18:13,927 --> 00:18:15,095 Tôi rất muốn thế. 243 00:18:16,013 --> 00:18:18,140 Nhưng nếu cô bắt tôi bảo vệ Ethan, 244 00:18:18,223 --> 00:18:19,558 không có chuyện đó đâu. 245 00:18:21,226 --> 00:18:23,812 Dù có muốn, tôi cũng không thể bảo vệ Ethan. 246 00:18:23,896 --> 00:18:25,981 Mà nói cho rõ nhé, tôi không muốn. 247 00:18:40,829 --> 00:18:42,456 Nếu Ethan không dính dáng đến? 248 00:18:43,749 --> 00:18:44,750 Gì cơ? 249 00:18:48,086 --> 00:18:49,713 Nếu Ethan không dính dáng đến? 250 00:18:52,382 --> 00:18:53,383 Nếu… 251 00:18:54,927 --> 00:18:57,262 chỉ có cháu ông, Kristin? Thì… 252 00:18:58,889 --> 00:19:00,265 Ông có bảo vệ được nó không? 253 00:19:01,725 --> 00:19:03,060 Chỉ Kristin thôi à? 254 00:19:04,228 --> 00:19:05,229 Đúng. 255 00:19:07,648 --> 00:19:09,024 Cô hiểu ý cô nói chứ? 256 00:19:09,107 --> 00:19:11,235 Chồng cô sẽ không thể về nhà. 257 00:19:11,735 --> 00:19:13,654 Bây giờ cũng không, sau này cũng không. 258 00:19:14,321 --> 00:19:15,489 Đó là điều Ethan muốn. 259 00:19:17,616 --> 00:19:19,451 Sống thiếu con bé sao? 260 00:19:19,952 --> 00:19:24,998 Muốn giữ nó an toàn. Bảo vệ nó. Để Bailey tiếp tục được là Bailey. 261 00:19:27,376 --> 00:19:30,003 Đó là điều cả hai chúng tôi mong muốn nhất. 262 00:19:35,592 --> 00:19:37,261 Tôi chưa bao giờ có mẹ. 263 00:19:39,012 --> 00:19:40,138 Bà bỏ đi khi tôi còn bé, 264 00:19:40,222 --> 00:19:42,891 không lớn hơn Kristin bao nhiêu so với lần cuối ông gặp nó. 265 00:19:44,726 --> 00:19:48,355 Nhưng tôi có ông. Như thế là hơn đa số mọi người rồi. 266 00:19:49,022 --> 00:19:53,277 Điều tôi muốn giải thích là khi ra đi, hẳn Ethan đã hiểu điều đó. 267 00:19:53,360 --> 00:19:55,946 Rằng ưu tiên của tôi sẽ là cháu ông. 268 00:19:57,698 --> 00:20:03,161 Cô bé là quan trọng nhất. Ông hiểu điều đó rõ hơn tôi. 269 00:20:03,245 --> 00:20:04,663 Và sao cô lại nói thế? 270 00:20:05,372 --> 00:20:06,456 Vì ông đến đó trước. 271 00:20:15,007 --> 00:20:16,633 Tưởng bố bảo con về rồi. 272 00:20:17,217 --> 00:20:21,096 Grady Bradford đang ở cửa trước với sáu cảnh sát tư pháp và một đội SWAT. 273 00:20:27,686 --> 00:20:28,770 Được rồi, cô nghĩ… 274 00:20:34,902 --> 00:20:38,197 Cô nghĩ nó có sẵn sàng gặp tôi không? 275 00:20:39,031 --> 00:20:40,032 Kristin ấy? 276 00:20:41,867 --> 00:20:45,370 Có. Tôi sẽ đảm bảo nó không bị ấn tượng xấu. 277 00:20:45,454 --> 00:20:47,706 Tôi sẽ nói cho nó biết 278 00:20:49,333 --> 00:20:52,920 là phần lớn chuyện xảy ra ở đây không liên quan đến tình cảm ông dành cho nó. 279 00:20:54,463 --> 00:20:57,674 Bố. Cô ấy phải đi. 280 00:21:03,639 --> 00:21:07,059 Nếu có phần nào trong cô nghĩ rằng 281 00:21:07,142 --> 00:21:11,980 một ngày nào đó, Ethan có thể trở lại cuộc sống hai người, 282 00:21:12,481 --> 00:21:15,901 và họ sẽ bỏ qua, thì đừng mơ. 283 00:21:18,654 --> 00:21:20,989 Những người này, họ không quên đâu. 284 00:21:23,534 --> 00:21:24,910 Tôi hiểu. 285 00:21:25,702 --> 00:21:29,790 Và có thể họ sẽ tìm được nó. Dù nó không quay lại. 286 00:21:32,209 --> 00:21:33,502 Họ chưa tìm thấy anh ấy mà. 287 00:21:42,511 --> 00:21:43,512 Về nhà đi. 288 00:21:45,639 --> 00:21:49,726 Con bé sẽ được an toàn. Cả hai người. 289 00:21:51,436 --> 00:21:52,813 Tôi hứa với cô. 290 00:21:54,773 --> 00:21:56,149 - Cảm ơn ông. - Đừng cảm ơn tôi. 291 00:21:58,193 --> 00:21:59,987 Tôi không làm việc này vì cô. 292 00:22:58,170 --> 00:23:01,131 Vậy kế hoạch là gì, Hannah? 293 00:23:01,215 --> 00:23:04,176 Sao? Cô định lên máy bay và trở lại cuộc sống cũ, 294 00:23:04,259 --> 00:23:06,553 cầu mong là sẽ có hạnh phúc viên mãn? 295 00:23:09,056 --> 00:23:11,558 - Không có đâu. - Vâng. Cô nói rất đúng. 296 00:23:11,642 --> 00:23:13,560 Tôi không thể bảo vệ cô nếu chúng biết cô ở đâu. 297 00:23:13,644 --> 00:23:16,980 - Kiểu gì anh cũng không bảo vệ được mà. - Cô nghĩ Nicholas Bell thì được? 298 00:23:19,441 --> 00:23:23,570 Nicholas muốn nối lại quan hệ với cháu gái hơn là trừng phạt Owen. 299 00:23:28,951 --> 00:23:30,702 Cô vẫn không hiểu, đúng không? 300 00:23:32,704 --> 00:23:36,083 Những kẻ này sẽ không từ thủ đoạn nào để tìm được Owen. 301 00:23:37,042 --> 00:23:39,545 Chúng sẽ săn lùng cô, và chúng sẽ săn lùng Bailey. 302 00:23:39,628 --> 00:23:42,798 Và chúng sẽ dùng mọi cách để bắt Owen phải ra khỏi chỗ trốn. 303 00:23:43,298 --> 00:23:47,219 - Mọi cách. - Nicholas đã hứa với tôi. 304 00:23:47,302 --> 00:23:49,263 Nghề của Nicholas là nói dối! 305 00:23:49,346 --> 00:23:50,722 Xác suất là bao nhiêu? 306 00:23:50,806 --> 00:23:52,933 Nếu anh giấu chúng tôi, xác suất bị tìm ra là bao nhiêu? 307 00:23:53,016 --> 00:23:54,518 Mười phần trăm? Năm? 308 00:23:55,936 --> 00:24:00,107 Điều tôi chắc chắn là nếu Owen quay lại với chúng tôi, 309 00:24:00,190 --> 00:24:02,860 những kẻ này sẽ không dừng lại đến khi bắt được anh ấy. 310 00:24:04,111 --> 00:24:06,572 Và nếu Bailey bị mắc kẹt giữa làn đạn… 311 00:24:08,657 --> 00:24:12,369 Owen sẽ không bao giờ để như thế. Thế nên anh ấy mới bỏ trốn. 312 00:24:13,620 --> 00:24:16,373 Anh ấy biết dù có ở bên, anh ấy cũng không thể bảo vệ Bailey. 313 00:24:16,456 --> 00:24:20,586 Vậy cô giải thích thế nào chuyện anh ấy gửi máy cho chúng tôi? 314 00:24:22,212 --> 00:24:24,339 Tất cả những tài liệu cụ thể về The Shop. 315 00:24:25,591 --> 00:24:28,218 Anh ấy sắp đặt trước để anh ấy có thể quay lại. 316 00:24:29,386 --> 00:24:31,054 Không. Tôi nghĩ có một lý do khác. 317 00:24:31,638 --> 00:24:35,517 - Là gì? Để lại cho đời à? - Không. Để lại cho Bailey. 318 00:24:35,601 --> 00:24:38,270 - Kết luận thế là quá hồ đồ. - Tôi hiểu người mình cưới. 319 00:24:38,353 --> 00:24:39,354 Thôi nào. 320 00:24:40,647 --> 00:24:41,732 Nếu rút ra được bài học gì 321 00:24:41,815 --> 00:24:44,651 thì đó là chả ai hiểu rõ người mình cưới cả. 322 00:24:52,034 --> 00:24:54,578 Owen đã làm nhẫn cưới cho chúng tôi. 323 00:24:55,078 --> 00:24:57,331 Anh ấy làm lúc đêm muộn bằng máy tiện của tôi. 324 00:24:57,414 --> 00:25:01,543 Anh ấy muốn làm tôi bất ngờ, nhưng lúc anh ấy về giường, 325 00:25:01,627 --> 00:25:03,754 tôi ngửi thấy mùi dăm gỗ trên da anh ấy. 326 00:25:05,005 --> 00:25:09,426 Tôi biết anh ấy làm gì còn trước khi nhìn thấy anh ấy làm. 327 00:25:12,930 --> 00:25:14,640 Chúng tôi hiểu nhau đến mức đó đấy. 328 00:25:15,557 --> 00:25:18,477 Owen biết khi anh ấy biến mất, tôi sẽ làm gì tiếp theo. 329 00:25:19,478 --> 00:25:24,358 Anh ấy biết tôi sẽ làm đúng những gì cần thiết cho nó. 330 00:25:26,735 --> 00:25:27,736 Hannah… 331 00:25:30,364 --> 00:25:32,115 cô phải biết việc này mạo hiểm thế nào. 332 00:25:35,994 --> 00:25:38,080 Chúng sẽ tìm đến cô. 333 00:25:39,873 --> 00:25:43,710 Có thể chúng sẽ để yên cho Bailey, nhưng chúng sẽ mượn cô để tác động Owen. 334 00:25:43,794 --> 00:25:45,045 Để dụ anh ấy quay lại. 335 00:25:49,341 --> 00:25:51,134 Làm ơn. Cô đừng mong giao kèo với quỷ 336 00:25:51,218 --> 00:25:52,803 mà không phải chịu hậu quả. 337 00:25:56,014 --> 00:25:57,307 Tôi vừa làm thế đấy. 338 00:26:04,565 --> 00:26:07,276 Cô Michaels. Bailey. 339 00:26:24,251 --> 00:26:25,460 Cháu xin lỗi. 340 00:26:26,795 --> 00:26:28,922 Lẽ ra cháu không nên bỏ đi… 341 00:26:31,633 --> 00:26:34,595 Không sao. Cô không giận. 342 00:26:38,098 --> 00:26:39,099 Bố gọi. 343 00:26:41,143 --> 00:26:42,186 Thế à? 344 00:26:42,686 --> 00:26:47,357 Dừng lại. Tai vách mạch rừng. Vào phòng hội nghị ngay. 345 00:26:50,444 --> 00:26:51,445 Để chúng tôi nói chuyện. 346 00:27:00,412 --> 00:27:03,123 - Cháu nói riêng với cô Hannah nhé? - Bailey. 347 00:27:03,749 --> 00:27:06,627 Cháu phải nói cho chú bố cháu nói gì. Thế chú mới giúp được. 348 00:27:07,794 --> 00:27:08,795 Không sao đâu. 349 00:27:13,050 --> 00:27:15,802 Khi cháu chào, 350 00:27:16,512 --> 00:27:19,306 bố đã bắt đầu nói rồi. 351 00:27:21,517 --> 00:27:23,435 Bố không nói bố gọi từ đâu, 352 00:27:23,519 --> 00:27:26,522 và bố không hỏi cháu có ổn không. 353 00:27:27,648 --> 00:27:31,902 Bố… Bố nói bố có 22 giây. 354 00:27:31,985 --> 00:27:33,737 Cháu nhớ thế, 22 giây. 355 00:27:36,323 --> 00:27:38,325 Bố nói bố xin lỗi. 356 00:27:40,494 --> 00:27:42,454 Không thể diễn tả hết… 357 00:27:45,040 --> 00:27:46,416 Và bố nói… 358 00:27:47,292 --> 00:27:49,837 sẽ còn rất lâu nữa bố mới gọi lại được. 359 00:27:52,297 --> 00:27:54,091 Và bố không thể về nhà. 360 00:27:57,219 --> 00:27:59,304 Có phải ý bố là không bao giờ nữa? 361 00:28:02,307 --> 00:28:05,561 Bailey, chú biết đây là lúc bối rối, 362 00:28:05,644 --> 00:28:08,605 nhưng ta nên nói về những bước đi tiếp theo. 363 00:28:10,107 --> 00:28:11,984 Những bước đi tiếp theo? Chú nói thế là sao? 364 00:28:12,067 --> 00:28:16,071 Ý chú Grady là, giờ hai ta sẽ đi đâu. 365 00:28:16,947 --> 00:28:19,116 - Về nhà hay… - Hay 366 00:28:20,033 --> 00:28:21,493 đến một ngôi nhà mới. 367 00:28:22,953 --> 00:28:25,205 Nơi mà bọn chú có thể bảo vệ cháu. 368 00:28:25,789 --> 00:28:28,292 Để bố cháu có thể về khi anh ấy nghĩ đã an toàn. 369 00:28:29,418 --> 00:28:31,712 - Bố không về đâu. - Sao cháu biết chắc được. 370 00:28:33,922 --> 00:28:36,758 Bailey, hẳn bố đã nói chú đứng về phía cháu. 371 00:28:36,842 --> 00:28:38,510 Hẳn bố đã nói cháu nên nghe lời chú. 372 00:28:38,594 --> 00:28:43,891 Bố nói cháu nên nghe lời cô Hannah. 373 00:28:45,893 --> 00:28:47,895 Cô ấy không có kiến thức, phương tiện 374 00:28:47,978 --> 00:28:51,481 hay kinh nghiệm, và bố cháu cũng thế. 375 00:28:51,982 --> 00:28:55,235 Và bất kể bố cháu nói gì, cháu phải để chú bảo vệ gia đình cháu. 376 00:28:57,613 --> 00:28:58,947 Chú không nghĩ thế. 377 00:29:00,199 --> 00:29:02,826 Bailey, cô nghĩ chúng ta sẽ ổn thôi, cô và cháu. 378 00:29:05,162 --> 00:29:06,955 Cô nghĩ ta nên đến nơi cháu muốn đến. 379 00:29:07,039 --> 00:29:11,001 Cô nghĩ ta nên chọn cách khiến cháu thấy thoải mái nhất. 380 00:29:11,084 --> 00:29:12,211 Hannah, thề có Chúa, 381 00:29:12,294 --> 00:29:13,962 tôi hiểu Ethan, và anh ấy không muốn… 382 00:29:14,046 --> 00:29:15,172 Chú vừa nói gì? 383 00:29:16,381 --> 00:29:18,467 - Chú nói chú hiểu bố cháu và… - Không. 384 00:29:18,550 --> 00:29:21,094 Cháu hiểu bố cháu, cháu biết nếu bố muốn cháu nghe lời chú 385 00:29:21,178 --> 00:29:22,304 thì bố đã nói thế rồi. 386 00:29:28,560 --> 00:29:30,646 - Ta về nhà được chưa? - Bailey. 387 00:29:30,729 --> 00:29:32,397 Làm ơn đưa cháu về nhà nhé? 388 00:29:35,651 --> 00:29:36,652 Được. 389 00:29:46,912 --> 00:29:49,414 Chào, bọn cháu vừa đến sân bay. Cô Hannah đang đi vệ sinh. 390 00:29:49,498 --> 00:29:50,791 Để cháu gọi nhé? 391 00:29:50,874 --> 00:29:53,544 Không cần. Tối nay cô và Max đến ăn tối nhé? 392 00:29:55,671 --> 00:29:57,339 Có lẽ tối nay thì thôi ạ. 393 00:29:57,422 --> 00:30:00,259 Vậy thì tối mai bọn cô sẽ đến. 394 00:30:00,342 --> 00:30:01,593 Bay an toàn nhé? 395 00:30:03,136 --> 00:30:04,137 Cảm ơn. 396 00:30:11,478 --> 00:30:12,563 Bailey. 397 00:30:16,191 --> 00:30:17,192 Đi thôi. 398 00:30:40,299 --> 00:30:41,633 Ông ấy như thế nào ạ? 399 00:30:43,093 --> 00:30:44,219 Nicholas ấy? 400 00:30:45,679 --> 00:30:50,267 Ông ấy thông minh và buồn bã. 401 00:30:53,353 --> 00:30:56,732 Ông ấy yêu gia đình. Ông ấy yêu cháu. 402 00:31:01,236 --> 00:31:03,530 Ông ấy muốn đến thăm không ạ? 403 00:31:05,032 --> 00:31:10,621 Ông ấy và Andrea và Charlie. Họ muốn mang mấy đứa anh họ nữa. 404 00:31:10,704 --> 00:31:14,082 Cô nghĩ Andrea rất muốn chúng được biết cháu. 405 00:31:16,543 --> 00:31:18,962 Họ sẽ không ở lại với chúng ta hay gì chứ? 406 00:31:19,046 --> 00:31:20,839 Không. Không có chuyện đó đâu. 407 00:31:22,299 --> 00:31:25,177 Ta sẽ ăn một hai bữa cùng nhau. Khởi đầu như thế đã. 408 00:31:29,306 --> 00:31:31,892 Cháu có cần phải quyết định bây giờ không? 409 00:31:33,810 --> 00:31:36,271 Cháu không cần quyết định gì bây giờ cả. 410 00:31:56,458 --> 00:31:58,585 - Tiếp viên, chuẩn bị cất cánh. - Cảm ơn. 411 00:32:12,641 --> 00:32:16,854 Biết đâu anh lại thích ở xa như thế thì sao. 412 00:32:18,021 --> 00:32:20,148 Một nơi nào đó, chỉ có em và anh. 413 00:32:34,621 --> 00:32:35,622 Em thì sao? 414 00:32:36,874 --> 00:32:37,875 Em thì sao à? 415 00:32:40,419 --> 00:32:42,588 Em nghĩ năm năm nữa, ta sẽ thế nào? 416 00:33:13,952 --> 00:33:19,291 NĂM NĂM SAU 417 00:33:27,216 --> 00:33:31,887 Chào, bị lạc à? Được. Trên tầng hai nhé. 418 00:33:32,930 --> 00:33:37,643 Ừ. Gần cửa phía tây nam. Tìm cái máy bay ấy. 419 00:33:39,937 --> 00:33:41,688 Đi cùng cậu Shep trứ danh đấy à? 420 00:33:42,981 --> 00:33:46,818 Nói xem, cậu ấy có mặc áo len không? Không. Cư xử lịch sự. 421 00:33:47,319 --> 00:33:48,779 Được, hẹn lát gặp nhé. 422 00:34:35,449 --> 00:34:37,202 Những anh chàng có duyên không phận vẫn yêu em. 423 00:35:04,313 --> 00:35:05,564 Mẹ? 424 00:36:18,512 --> 00:36:20,514 Biên dịch: TH