1 00:00:06,027 --> 00:00:07,987 ‎LOẠT PHIM TÀI LIỆU CỦA NETFLIX 2 00:00:11,949 --> 00:00:13,993 ‎Dù là ai, bạn chỉ có một cuộc đời. 3 00:00:14,076 --> 00:00:17,121 ‎Nhưng với sách, bạn có nhiều cuộc đời. ‎Có cả tá thứ. 4 00:00:17,204 --> 00:00:20,207 ‎Với tôi, đó là một cách ‎để trở nên giàu có vô cùng. 5 00:00:20,291 --> 00:00:22,418 ‎Có lẽ thế nên tôi chả quan tâm tiền. 6 00:00:22,501 --> 00:00:25,212 ‎Vì ngay khi đọc sách, bạn đã rất giàu có. 7 00:00:25,296 --> 00:00:29,884 ‎Giàu có đến mức nếu lúc nào cũng đọc, ‎bạn chả có thời gian nghĩ về tiền, 8 00:00:29,967 --> 00:00:32,177 ‎nó vặt vãnh, mà đọc sách thì vô vàn. 9 00:00:35,681 --> 00:00:39,101 ‎Bà có nghĩ sự nhạy cảm chính trị ‎đang quá ngột ngạt không? 10 00:00:39,185 --> 00:00:43,272 ‎Cô ấy muốn biết liệu tôi nghĩ ‎nhạy cảm chính trị có quá ngột ngạt. 11 00:00:43,355 --> 00:00:45,858 ‎Và câu trả lời của tôi là ‎tôi đang thở tốt. 12 00:01:25,648 --> 00:01:26,816 ‎Tôi ngồi đâu? 13 00:01:26,899 --> 00:01:30,111 ‎Ta sẽ đi từng bàn một. ‎Bà sẽ chọn một cái bàn. 14 00:01:30,194 --> 00:01:32,029 ‎Xem cái nào hợp nhất với bà. 15 00:01:32,947 --> 00:01:35,366 ‎- Chuyển ra đây nhé. Thế nào? ‎- Cũng ổn. 16 00:01:36,742 --> 00:01:38,119 ‎Nhưng đồ ăn thì dở ẹc. 17 00:01:40,162 --> 00:01:45,709 ‎DỊCH VỤ THƯ VIỆN 18 00:01:45,793 --> 00:01:48,921 ‎Đọc sách là sở thích. ‎Là niềm tin của tôi về đọc sách. 19 00:01:49,004 --> 00:01:50,214 ‎Nó chỉ là sở thích. 20 00:01:50,297 --> 00:01:55,845 ‎Nếu anh lớn lên trong môi trường ‎mà sách có sẵn, 21 00:01:55,928 --> 00:01:59,014 ‎vì chúng có trong nhà ‎hoặc ai đó đưa anh đến thư viện 22 00:01:59,098 --> 00:02:01,267 ‎hoặc có thư viện ở trường hay gì đó, 23 00:02:01,350 --> 00:02:05,896 ‎một số người có thể thích đọc, ‎dần yêu thích nó và một số thì không. 24 00:02:05,980 --> 00:02:08,523 ‎Tôi thực sự tin rằng đó chỉ là sở thích. 25 00:02:08,607 --> 00:02:13,028 ‎Ngay khi tôi biết đọc, ‎tôi thấy thật không thể tin được. 26 00:02:13,529 --> 00:02:14,905 ‎Thế giới trở nên… 27 00:02:15,573 --> 00:02:18,576 ‎Trước đó tôi hạnh phúc. ‎Tôi có tuổi thơ hạnh phúc. 28 00:02:18,659 --> 00:02:24,373 ‎Nhưng đọc sách giống như… ‎Thế giới của tôi mở rộng ra hàng tỷ lần. 29 00:02:24,456 --> 00:02:28,335 ‎Đó từng là mục đích của việc đọc sách. ‎Nhưng giờ thì không. 30 00:02:28,419 --> 00:02:34,675 ‎Giờ người ta sẽ nói, ‎"Không có cuốn sách nào về người như tôi. 31 00:02:34,758 --> 00:02:36,552 ‎Tôi chả thấy mình trong sách". 32 00:02:36,635 --> 00:02:39,430 ‎Tôi luôn tự nhủ, ‎"Mày có thấy mình trong sách?" 33 00:02:39,513 --> 00:02:41,140 ‎Tôi luôn nghĩ, "Không". 34 00:02:41,223 --> 00:02:45,436 ‎Sách không phải là một tấm gương. ‎Nó phải là một cánh cửa! 35 00:02:46,604 --> 00:02:50,232 ‎Nói thật, tôi chưa từng nghĩ ‎sẽ thấy mình trong một cuốn sách. 36 00:02:50,316 --> 00:02:52,318 ‎Tôi còn chưa bao giờ nghĩ kiểu đó. 37 00:02:54,111 --> 00:02:56,530 ‎Ngay cả hồi nhỏ, tôi cũng chưa từng nghĩ. 38 00:02:56,614 --> 00:02:58,908 ‎Ngay khi biết đọc, tôi đã thích đọc. 39 00:02:59,533 --> 00:03:03,829 ‎Từng có một nhân vật tưởng tượng ‎gọi là "độc giả nói chung". 40 00:03:05,247 --> 00:03:06,790 ‎Tôi chả biết có chuyện gì. 41 00:03:06,874 --> 00:03:08,709 ‎Bị thay bằng nhà văn nói chung. 42 00:03:10,377 --> 00:03:11,295 ‎Đúng không? 43 00:03:11,837 --> 00:03:14,882 ‎Tôi nghĩ trước kia người ta ‎cởi mở hơn với sách. 44 00:03:14,965 --> 00:03:17,676 ‎Bà có nghĩ thế không? Ý tôi là thật sự ấy. 45 00:03:19,762 --> 00:03:22,306 ‎Vâng, tôi nghĩ họ đã không phiền, 46 00:03:22,848 --> 00:03:26,227 ‎và có thể họ đã tìm một thứ thay thế cho… 47 00:03:27,186 --> 00:03:30,147 ‎một thế giới hay vũ trụ ‎hay trí tưởng tượng. 48 00:03:30,231 --> 00:03:35,277 ‎Nhưng cô đã nói điều này trước đây, ‎và tôi nghĩ nó đúng hơn tôi nghĩ. 49 00:03:36,278 --> 00:03:42,117 ‎Nhiều độc giả thật ra đang tìm kiếm ‎bản sao của cuộc đời họ. 50 00:03:42,201 --> 00:03:43,202 ‎Vâng, chính họ. 51 00:03:43,285 --> 00:03:45,829 ‎Tôi nghĩ người đọc, theo một nghĩa nào đó… 52 00:03:45,913 --> 00:03:48,791 ‎Tôi cũng là độc giả ‎của những cuốn sách tôi viết. 53 00:03:48,874 --> 00:03:52,586 ‎Đó là bà, không phải các độc giả khác. ‎Đây là điều tôi muốn nói. 54 00:03:53,545 --> 00:03:55,631 ‎Các độc giả khác không phải bà. 55 00:03:56,340 --> 00:03:57,466 ‎Họ cũng vậy mà. 56 00:03:58,676 --> 00:04:04,348 ‎Bà nói "chúng ta". Bà từng nói với tôi. ‎"Fran, khi cô viết, cô nói "bạn". 57 00:04:04,848 --> 00:04:07,268 ‎Tôi cho bà xem thứ tôi viết. Và bà gợi ý. 58 00:04:07,351 --> 00:04:11,397 ‎"Cô nói 'bạn' ở đây, ‎nhưng cô không nên nói 'bạn'. 59 00:04:11,480 --> 00:04:14,733 ‎Cô nên nói "chúng ta". ‎Và tôi nói, "Tại sao?" 60 00:04:14,817 --> 00:04:17,026 ‎Bà nói, "Vì điều đó mời độc giả vào". 61 00:04:17,110 --> 00:04:19,905 ‎Tôi nói, ‎"Nhưng tôi không muốn mời độc giả vào". 62 00:04:20,781 --> 00:04:24,368 ‎Tôi nói, "Ý của tôi chính là "bạn'". 63 00:04:25,619 --> 00:04:27,538 ‎Tôi nói, "Tôi đâu phải chủ nhà!" 64 00:04:31,750 --> 00:04:34,378 ‎Tôi nói, "Chả phải chủ nhà. ‎Là công tố viên". 65 00:04:35,963 --> 00:04:38,674 ‎Và bà là bà chủ nhà. Bà muốn mời họ vào. 66 00:04:38,757 --> 00:04:40,301 ‎- Phải. ‎- Phải. 67 00:04:40,384 --> 00:04:44,430 ‎Tôi rất cố gắng. Nào! Mời vào. 68 00:04:55,316 --> 00:04:58,402 ‎Gần đây, tôi mua một cuốn từ điển tốc ký. 69 00:04:59,737 --> 00:05:02,197 ‎Nếu có loại sách đó, tôi mua nếu có thể. 70 00:05:02,281 --> 00:05:05,617 ‎Và từ điển, tôi có hàng tá từ điển. 71 00:05:06,410 --> 00:05:08,203 ‎Tôi chưa thấy từ điển tốc ký. 72 00:05:08,787 --> 00:05:12,416 ‎Tôi mua không phải vì biết tốc ký, ‎mà vì tôi chả có cuốn nào. 73 00:05:12,499 --> 00:05:15,711 ‎Đôi khi bạn tới nơi này, ‎và ở nhà sách Strand cũng thế, 74 00:05:15,794 --> 00:05:18,881 ‎nơi họ mua sách cũ, và họ dỡ chúng ra… 75 00:05:18,964 --> 00:05:21,592 ‎Tôi đã tới cả hai tiệm, nơi này và Strand, 76 00:05:21,675 --> 00:05:24,428 ‎khi tôi hỏi cuốn sách giá bao nhiêu, ‎họ nói, 77 00:05:24,511 --> 00:05:27,723 ‎"Bà thấy nó ở đâu thế?" ‎"Tôi đang bò dưới cái bàn kia". 78 00:05:27,806 --> 00:05:30,184 ‎"Bà không được vào đó". 79 00:05:30,267 --> 00:05:33,812 ‎Nhưng khi tìm thấy từ điển tốc ký ‎và tôi mang nó ra thu ngân, 80 00:05:33,896 --> 00:05:36,982 ‎cô ấy nói, ‎"Tôi đã nghĩ bà sẽ mua cái này". 81 00:05:37,649 --> 00:05:41,403 ‎Ở trong một hiệu sách rất khác ‎so với đặt mua sách. 82 00:05:41,904 --> 00:05:45,032 ‎Tôi không có máy tính, ‎nhưng tôi nhờ một người bạn, 83 00:05:45,115 --> 00:05:46,658 ‎"Giúp tôi đặt Amazon nhé?" 84 00:05:46,742 --> 00:05:49,411 ‎Nhưng tôi phải biết cuốn sách, ‎đâu giống nhau. 85 00:05:49,495 --> 00:05:53,165 ‎Đi quanh một hiệu sách, bạn nghĩ, ‎"Cái gì đây? Cái gì kia?" 86 00:05:53,248 --> 00:05:54,792 ‎Bạn tìm thấy các thứ. 87 00:05:54,875 --> 00:05:59,338 ‎Tôi nhớ có những nhà sách cũ ở Đại lộ Bốn. 88 00:05:59,963 --> 00:06:02,841 ‎Và chúng tồn tại lâu như những người ở đó, 89 00:06:02,925 --> 00:06:06,053 ‎vì họ không bán sách cho ông. ‎Họ không bán sách đâu. 90 00:06:06,136 --> 00:06:08,680 ‎Họ phủ đầy bụi, đọc đám sách phủ đầy bụi. 91 00:06:08,764 --> 00:06:12,768 ‎Họ ngồi đó. Ông bước vào. ‎Họ ngước nhìn lên, vẻ mặt khó chịu. 92 00:06:12,851 --> 00:06:17,523 ‎Ông sẽ lấy một cuốn sách. ‎"Cuốn này bao nhiêu?" 93 00:06:19,775 --> 00:06:23,320 ‎Giờ chỉ còn tiệm Strand trên đường Bốn. ‎Không còn gì khác cả. 94 00:06:24,905 --> 00:06:28,992 ‎Tòa nhà này, theo quan điểm của tôi, ‎là một tòa nhà kiên cường. 95 00:06:29,493 --> 00:06:32,413 ‎Tôi biết họ đã đề nghị ‎chủ sở hữu của tòa nhà này, 96 00:06:32,496 --> 00:06:35,207 ‎chủ sở hữu của hiệu sách, ‎một số tiền rất lớn. 97 00:06:35,290 --> 00:06:36,667 ‎Hàng triệu đô. 98 00:06:37,167 --> 00:06:39,545 ‎Bạn không kiếm hàng triệu đô bán sách, 99 00:06:39,628 --> 00:06:42,089 ‎kể cả khi bạn bắt đầu bán từ năm 1925. 100 00:06:42,172 --> 00:06:43,674 ‎Và họ đã từ chối bán nó. 101 00:06:44,800 --> 00:06:47,803 ‎Sở hữu hiệu sách không phải ‎con đường tới giàu sang. 102 00:06:47,886 --> 00:06:51,515 ‎Người ta sở hữu một hiệu sách ‎vì họ yêu sách, anh biết đấy? 103 00:06:51,598 --> 00:06:54,685 ‎Và mỗi hiệu sách đều có phong cách riêng. 104 00:06:54,768 --> 00:06:56,728 ‎Có những tiệm anh phải biết chỗ. 105 00:06:56,812 --> 00:06:59,022 ‎Không phải vì chúng là bất hợp pháp, 106 00:06:59,106 --> 00:07:02,067 ‎mà vì chúng nằm ở tầng năm của tòa nhà. 107 00:07:02,151 --> 00:07:06,196 ‎Ai đó sẽ nói, "Trên tầng năm của ‎tòa nhà trên đường số 12, 108 00:07:06,280 --> 00:07:08,157 ‎có một hiệu sách cộng sản". 109 00:07:08,782 --> 00:07:13,537 ‎Được rồi, ý tôi là, đây chưa bao giờ ‎là một ngành kinh doanh béo bở, 110 00:07:13,620 --> 00:07:15,456 ‎và tôi không phải cộng sản, 111 00:07:15,539 --> 00:07:18,459 ‎nhưng tôi nghĩ, "Thế à? ‎Tôi muốn xem đám sách đó". 112 00:07:18,542 --> 00:07:20,961 ‎Tôi mua một ít vì chưa có sách cộng sản. 113 00:07:21,044 --> 00:07:23,672 ‎Tôi nghĩ, "Ở nhà không có sách cộng sản". 114 00:07:23,755 --> 00:07:24,840 ‎Rồi tôi đọc chúng. 115 00:07:25,674 --> 00:07:28,510 ‎Đây là lý do cộng sản sụp đổ. ‎Thiếu nhà văn giỏi. 116 00:07:37,102 --> 00:07:41,231 ‎THÔNG TIN LÀ ÁNH SÁNG. DÙ LÀ VỀ ĐIỀU GÌ, ‎BẢN THÂN NÓ ĐÃ LÀ ÁNH SÁNG. 117 00:07:47,988 --> 00:07:51,116 ‎SÁCH LÀ NGUỒN CỦA CẢI QUÝ BÁU CỦA THẾ GIỚI 118 00:07:51,200 --> 00:07:55,037 ‎VÀ LÀ DI SẢN XỨNG ĐÁNG ‎CỦA CÁC THẾ HỆ VÀ CÁC QUỐC GIA. 119 00:07:55,120 --> 00:07:59,041 ‎VŨ TRỤ ĐƯỢC TẠO NÊN BỞI CÁC CÂU CHUYỆN, ‎KHÔNG PHẢI CÁC NGUYÊN TỬ. 120 00:08:13,305 --> 00:08:15,599 ‎Mọi người chắc vẫn có sách. Không thể… 121 00:08:15,682 --> 00:08:18,393 ‎Một điều về sách là ‎không thể cho chúng đi nữa. 122 00:08:19,603 --> 00:08:21,939 ‎Tôi từng lục lại sách của tôi mỗi năm, 123 00:08:22,022 --> 00:08:24,733 ‎mấy cuốn tôi không thích. ‎Ai cũng sẽ lấy chúng. 124 00:08:24,816 --> 00:08:28,779 ‎Bất cứ trường nào, ‎bất cứ thư viện trường nào. 125 00:08:28,862 --> 00:08:32,324 ‎Bây giờ, chẳng ai lấy chúng, ‎vì chúng chiếm diện tích. 126 00:08:32,406 --> 00:08:38,747 ‎Tôi hoàn toàn không có khả năng ‎vứt bỏ một cuốn sách. 127 00:08:38,829 --> 00:08:43,418 ‎Tôi không thể vứt một cuốn sách đi. ‎Với tôi, nó như thể ném một con người đi. 128 00:08:43,502 --> 00:08:47,548 ‎Nhân tiện, có rất nhiều người ‎mà tôi muốn ném đi. 129 00:08:47,631 --> 00:08:51,510 ‎Với tôi, một cuốn sách là ‎thứ giống với con người nhất, 130 00:08:51,593 --> 00:08:53,887 ‎nên tôi không thể vứt chúng đi. 131 00:08:53,971 --> 00:08:59,810 ‎Đôi khi tôi thấy sách trong thùng rác, ‎và điều đó thật kinh khủng. 132 00:08:59,893 --> 00:09:03,730 ‎Dù họ viết lời bình chê bai thậm tệ, ‎tôi cũng không thể vứt đi. 133 00:09:03,814 --> 00:09:06,984 ‎Thậm chí nếu đó là thứ rác rưởi ‎không đáng làm sách, 134 00:09:07,067 --> 00:09:10,153 ‎tôi cũng lượm nó về, ‎và nó cứ chồng chất lên nhau. 135 00:09:10,237 --> 00:09:13,907 ‎Và bất cứ ai ghé qua, ‎họ luôn nhìn, và tôi luôn nói… 136 00:09:13,991 --> 00:09:17,995 ‎Có một chồng sách nọ. "Này, cầm đi. ‎Bất cứ thứ gì anh muốn, làm ơn". 137 00:09:18,078 --> 00:09:20,706 ‎"Trông thú vị đây". ‎"Không, nhưng cứ lấy đi". 138 00:09:20,789 --> 00:09:25,127 ‎Bà có đọc sách của nhà văn trẻ không? ‎Bà có đọc nhiều không? 139 00:09:25,210 --> 00:09:28,213 ‎Ừ. Tôi đọc rất nhiều. ‎Hầu hết thời gian tôi chỉ đọc. 140 00:09:28,297 --> 00:09:29,923 ‎Tôi là mọt sách chính hiệu. 141 00:09:30,007 --> 00:09:32,634 ‎Sao bà có thể đọc sách, dù biết rằng, 142 00:09:32,718 --> 00:09:36,513 ‎dù chỉ tập trung vào sách hay, ‎thì cũng không thể đọc hết được. 143 00:09:36,597 --> 00:09:39,057 ‎Tôi luôn đọc, dù ngày càng khó khăn hơn, 144 00:09:39,141 --> 00:09:42,811 ‎nhiều người bạn lớn tuổi hơn tôi nói, ‎"Hả? Bà chưa đọc á?" 145 00:09:43,353 --> 00:09:44,771 ‎Họ bảo tôi và tôi đọc. 146 00:09:44,855 --> 00:09:49,484 ‎Và tôi thường mò mẫm ở các hiệu sách, ‎nhưng chúng ngày càng ít. 147 00:09:49,568 --> 00:09:53,071 ‎Tôi luôn suy nghĩ về nó, ‎nếu ai đó giới thiệu một cuốn sách 148 00:09:53,155 --> 00:09:56,074 ‎và tôi nghĩ đó là gợi ý hay, ‎tôi sẽ mua cuốn sách. 149 00:09:56,158 --> 00:09:57,909 ‎Ai đó giới thiệu sách cho tôi 150 00:09:57,993 --> 00:10:00,912 ‎mà tôi không thích ‎hay tôi thực sự không thích, 151 00:10:00,996 --> 00:10:03,248 ‎tôi sẽ đổ lỗi cho người giới thiệu nó. 152 00:10:03,832 --> 00:10:08,170 ‎Kiểu như, tôi đã la mắng ai đó một lần, ‎gọi cho họ và hét vào mặt họ, 153 00:10:08,253 --> 00:10:12,382 ‎vì đã đề lời bình một cuốn sách ‎mà tôi mua chỉ vì anh ta đề lời bình. 154 00:10:12,466 --> 00:10:14,426 ‎Tôi ở tiệm. Không biết cuốn sách. 155 00:10:14,509 --> 00:10:16,970 ‎Tôi thấy lời bình từ một biên kịch giỏi. 156 00:10:17,054 --> 00:10:18,305 ‎Tôi mua quyển sách. 157 00:10:18,388 --> 00:10:21,266 ‎Tôi đọc. Đó là một cuốn sách kinh khủng. 158 00:10:21,350 --> 00:10:26,021 ‎Tôi gọi cho anh ta. Tôi nói, ‎"Anh bị sao thế? Tôi vừa đọc nó". 159 00:10:26,104 --> 00:10:28,940 ‎Anh ta nói, "À, tôi biết tay tác giả". 160 00:10:29,024 --> 00:10:33,070 ‎Tôi nói, "Lần sau anh làm việc này, ‎trước khi làm, nhớ gọi cho tôi. 161 00:10:33,153 --> 00:10:37,199 ‎Anh nói, 'Fran, bà sẽ thấy tôi đề lời bình ‎nhưng chả phải sách hay'". 162 00:10:37,282 --> 00:10:42,871 ‎Có những cuốn sách, ‎đặc biệt là những cuốn được đánh giá cao 163 00:10:42,954 --> 00:10:45,540 ‎mà mọi người đều nói, "Đúng là thiên tài". 164 00:10:45,624 --> 00:10:48,335 ‎Rồi tôi mua sách. ‎Tôi cúi đầu trước áp lực này. 165 00:10:48,418 --> 00:10:51,463 ‎Người ta nói, "Bà nghĩ sao? ‎Tuyệt chứ? Bà đọc chưa?" 166 00:10:51,546 --> 00:10:54,174 ‎Rồi tôi nhận ra. ‎Tôi nói, "Tôi đọc một phần". 167 00:10:54,257 --> 00:10:55,592 ‎"Gì cơ? Bà ghét nó à?" 168 00:10:55,676 --> 00:11:00,055 ‎Tôi nói, "Không. Tệ hơn. ‎Tôi quên là tôi đã đọc nó". 169 00:11:00,138 --> 00:11:01,515 ‎Đó là điều tệ nhất. 170 00:11:01,598 --> 00:11:05,769 ‎"Tôi quên là tôi đã đọc nó", còn tệ hơn ‎"Tôi đã đóng lại vì phẫn nộ". 171 00:11:05,852 --> 00:11:08,230 ‎Tôi chả đóng lại vì phẫn nộ. Tôi bỏ qua. 172 00:11:08,313 --> 00:11:10,899 ‎Điện thoại reo, hoặc đến giờ ăn hay gì đó, 173 00:11:10,982 --> 00:11:14,152 ‎trong khoảng thời gian đó, ‎tôi quên mình đang đọc nó. 174 00:11:16,029 --> 00:11:17,489 ‎Đây là khu gia phả à? 175 00:11:17,572 --> 00:11:18,824 ‎Đây là gia phả, vâng. 176 00:11:18,907 --> 00:11:21,743 ‎Gia đình ông đến đây lúc nào? ‎Vì có vài cuốn. 177 00:11:21,827 --> 00:11:23,495 ‎Những người Ý tới Mỹ. 178 00:11:23,578 --> 00:11:25,997 ‎Năm 1910. Năm 1909. 179 00:11:26,081 --> 00:11:28,750 ‎Giờ tôi không biết nó ở đâu. Có rất nhiều… 180 00:11:28,834 --> 00:11:31,545 ‎- Có người Na Uy. Ai quan tâm? ‎- Ai quan tâm? 181 00:11:32,129 --> 00:11:36,591 ‎Những người trẻ hơn 40 tuổi, ‎chắc chắn là họ vô sản. 182 00:11:37,384 --> 00:11:39,261 ‎Vô sản. Không sách, không nhạc. 183 00:11:39,344 --> 00:11:42,097 ‎Họ giữ trên máy. Mọi thứ đều để trên máy. 184 00:11:42,889 --> 00:11:45,851 ‎Không. Tôi đã thấy nó ở đâu nhỉ? 185 00:11:48,270 --> 00:11:51,148 ‎Những gia đình trên tàu Mayflower, ‎12 tập‎. 186 00:11:51,940 --> 00:11:54,359 ‎Tôi luôn hình dung nó như con thuyền nhỏ. 187 00:11:54,443 --> 00:11:57,946 ‎- Nó rất nhỏ. ‎- Với vài gã da trắng thượng lưu trên đó. 188 00:11:58,029 --> 00:12:00,574 ‎Chắc thế nên gia đình tôi ‎không lên thuyền. 189 00:12:00,657 --> 00:12:02,325 ‎Vì họ nghĩ, "Quá đông! 190 00:12:02,826 --> 00:12:05,787 ‎Hãy đợi vài trăm năm nữa 191 00:12:05,871 --> 00:12:08,498 ‎và lái đến đảo Ellis ‎để đến thẳng New York". 192 00:12:09,916 --> 00:12:11,251 ‎Đây. Tôi chả biết sao… 193 00:12:11,334 --> 00:12:12,836 ‎- Đây. ‎- Tìm ra người Ý à? 194 00:12:12,919 --> 00:12:15,422 ‎Ừ. ‎Những người Ý nhập cư đến Mỹ. 195 00:12:16,047 --> 00:12:18,633 ‎- Ông ở đâu? ‎- Năm 1893, 1895. 196 00:12:19,593 --> 00:12:22,679 ‎- Ông biết họ đến từ năm nào chứ? ‎- Tôi đoán là 1910. 197 00:12:23,346 --> 00:12:28,685 ‎Năm 1903, 1904, 1905. 198 00:12:29,770 --> 00:12:34,858 ‎Tôi e là ông mới đến nên họ chưa kịp viết. 199 00:12:42,824 --> 00:12:45,786 ‎Xong rồi. Tôi thích trò chơi trên bàn. 200 00:12:48,663 --> 00:12:53,794 ‎Cho tôi hỏi, tôi tưởng ông đang tìm ‎các bệnh truyền nhiễm ở đây. 201 00:12:55,754 --> 00:12:59,591 ‎Thật không may, thưa bà, ‎nó đã được khoa học chứng minh 202 00:12:59,674 --> 00:13:02,677 ‎rằng chỉ số thông minh thấp ‎là do di truyền, 203 00:13:02,761 --> 00:13:05,263 ‎do đó sẽ dễ lây lan. 204 00:13:06,181 --> 00:13:10,435 ‎Chúng tôi đang cố ngăn những người ‎dưới trung bình trộn lẫn với công dân. 205 00:13:12,103 --> 00:13:13,939 ‎Đúng là một viễn cảnh hiện đại. 206 00:13:15,315 --> 00:13:17,484 ‎- Biết bộ phim đó chứ, ‎Cửa Vàng‎? ‎- Ừ. 207 00:13:17,567 --> 00:13:19,194 ‎Tôi nghĩ nó rất hay, 208 00:13:19,277 --> 00:13:22,572 ‎vì có rất nhiều điều ‎về người nhập cư mà tôi không biết. 209 00:13:22,656 --> 00:13:27,869 ‎Tôi không biết cánh cửa vào đảo Ellis ‎khắc nghiệt thế nào. 210 00:13:27,953 --> 00:13:31,122 ‎Mặc dù tôi biết rằng ông cố của tôi, 211 00:13:31,206 --> 00:13:33,834 ‎khi ông ấy đến đây từ Nga, 212 00:13:34,876 --> 00:13:38,421 ‎đã bị giữ lại vì ông bị viêm kết mạc. 213 00:13:39,339 --> 00:13:43,426 ‎Được rồi, rõ ràng là ông bị lây trên ‎con tàu thú vị này. 214 00:13:43,510 --> 00:13:45,053 ‎Không phải Mayflower. 215 00:13:45,136 --> 00:13:49,432 ‎Không có… Nó được chữa bằng kháng sinh, ‎nhưng lúc đó không có kháng sinh. 216 00:13:49,516 --> 00:13:52,727 ‎Về cơ bản, họ nói với ông, ‎"Ông phải ở lại để cách ly". 217 00:13:52,811 --> 00:13:55,063 ‎Họ biết nó dễ lây lan. 218 00:13:55,146 --> 00:13:58,692 ‎"Nếu nó hết sau nhiều ngày, tốt. ‎Nếu không, ông sẽ quay lại". 219 00:13:58,775 --> 00:13:59,818 ‎Phải rồi. 220 00:14:00,569 --> 00:14:03,905 ‎May là ông ổn, và họ cho ông vào. 221 00:14:03,989 --> 00:14:06,825 ‎Những người bị đuổi về, ‎cả cuộc đời họ thay đổi. 222 00:14:06,908 --> 00:14:08,994 ‎- Vì mấy thứ như viêm kết mạc. ‎- Ừ. 223 00:14:09,744 --> 00:14:10,579 ‎Nhìn xuống. 224 00:14:11,288 --> 00:14:12,122 ‎Nhìn lên. 225 00:14:13,039 --> 00:14:13,874 ‎Xuống. 226 00:14:14,499 --> 00:14:15,333 ‎Lên. 227 00:14:15,834 --> 00:14:19,254 ‎Có rất nhiều làn sóng nhập cư ‎đã đi qua Lower East Side. 228 00:14:19,337 --> 00:14:23,049 ‎Không chỉ người Do Thái. ‎Cả người Ý và nhiều dân tộc khác. 229 00:14:23,717 --> 00:14:27,262 ‎Nhưng giờ ở Lower East Side, ‎có nơi gọi là Bảo tàng Tenement. 230 00:14:27,345 --> 00:14:29,723 ‎Bảo tàng Tenement! Có gì trong đó? 231 00:14:29,806 --> 00:14:32,601 ‎Kiểu như đại dịch lao à? Anh biết đấy? 232 00:14:32,684 --> 00:14:35,186 ‎Anh sẽ đưa gì vào đó? Hiểu ý tôi chứ? 233 00:14:35,270 --> 00:14:38,690 ‎Bảo tàng Tenement. ‎Họ có mong chờ nó? Tôi không nghĩ thế. 234 00:14:38,773 --> 00:14:42,110 ‎Họ từng để bồn tắm trong bếp. Thôi nào. 235 00:14:42,193 --> 00:14:44,696 ‎Ý tôi là, với tôi nó giống như… 236 00:14:45,614 --> 00:14:48,158 ‎Tôi không biết nữa. Có vẻ thật ngớ ngẩn. 237 00:14:48,241 --> 00:14:50,994 ‎Không phải tôi đang can mọi người ‎đừng tới đó. 238 00:14:51,077 --> 00:14:55,206 ‎Cũng tốt khi người trẻ tuổi không biết ‎về nhà tập thể đi xem nó mà? 239 00:14:55,290 --> 00:14:58,627 ‎Cách mà người nhập cư, ‎ông bà và bố mẹ tôi đã lớn lên. 240 00:14:58,710 --> 00:15:04,507 ‎Có rất nhiều tiểu thuyết và sách hay ‎về thời đó được viết bởi những người này 241 00:15:04,591 --> 00:15:09,554 ‎nơi ông sẽ có được một bức tranh ‎phong phú hơn về nó, dù không có ảnh nào. 242 00:15:09,638 --> 00:15:12,349 ‎Tôi đoán Bảo tàng Tenement hay ‎vì có thể nhìn. 243 00:15:12,432 --> 00:15:16,603 ‎Vì vậy, rõ ràng là mọi người cảm thấy ‎nhìn vào một thứ sẽ dễ dàng hơn 244 00:15:16,686 --> 00:15:18,438 ‎là đọc về thứ đó. 245 00:15:18,939 --> 00:15:21,900 ‎Nhưng bảo tàng Tenement ‎đâu phải nhà tập thể thật. 246 00:15:26,905 --> 00:15:28,990 ‎Có tác giả nào bà không đọc không? 247 00:15:29,574 --> 00:15:34,037 ‎Ý tôi là Henry Roth đã bị phát hiện ‎có quan hệ loạn luân với em gái mình, 248 00:15:34,120 --> 00:15:35,830 ‎và điều đó thật kinh khủng. 249 00:15:36,539 --> 00:15:38,416 ‎Nhưng nó không ngăn tôi đọc. 250 00:15:38,500 --> 00:15:41,044 ‎Anh không thể đọc ai đó ‎theo cách tương tự. 251 00:15:41,544 --> 00:15:45,173 ‎Nhưng trước đó Henry Roth ‎cũng không phải một thi sĩ ẩn dật 252 00:15:45,256 --> 00:15:47,133 ‎viết kiểu mục đồng dân dã gì. 253 00:15:47,217 --> 00:15:53,431 ‎Tôi biết khi tôi đọc một tác giả, ‎thậm chí các tác giả tiểu thuyết hư cấu, 254 00:15:53,515 --> 00:15:56,434 ‎rằng nó không tự dưng như thế, ‎như mọi người nghĩ. 255 00:15:56,518 --> 00:15:59,896 ‎Không phải, "Henry Roth, ‎tưởng ông ấy là người ngọt ngào". 256 00:15:59,980 --> 00:16:03,441 ‎Tôi không tưởng vậy. ‎Tôi nghĩ ông ấy là nhà văn tuyệt vời. 257 00:16:03,525 --> 00:16:05,318 ‎Tôi sẽ không ngừng đọc ông ấy. 258 00:16:06,152 --> 00:16:10,323 ‎Nếu ông ấy còn sống, ‎tôi sẽ không nói chuyện với ông ấy. 259 00:16:10,865 --> 00:16:13,034 ‎Nhưng ông ấy đã chết, 260 00:16:14,160 --> 00:16:15,954 ‎và anh vẫn nên đọc ông ấy. 261 00:16:17,288 --> 00:16:23,670 ‎James Levine, một nghệ sĩ tuyệt vời. ‎Một nghệ sĩ vĩ đại, tuyệt vời, 262 00:16:23,753 --> 00:16:26,673 ‎tôi không nói là ‎không tin mấy lời cáo buộc đó. 263 00:16:26,756 --> 00:16:28,299 ‎Giả sử chúng đúng 100%… 264 00:16:28,800 --> 00:16:34,723 ‎Được rồi, ông ta là người có công việc, ‎chỉ huy cho Metropolitan Opera. 265 00:16:34,806 --> 00:16:37,976 ‎Phải, họ phải sa thải ông ta. ‎Tôi hiểu điều đó. 266 00:16:38,059 --> 00:16:42,313 ‎Nhưng họ không phải bỏ ‎nhạc của ông ta ra khỏi… Tại sao? 267 00:16:42,856 --> 00:16:44,607 ‎Đó là điều tôi không hiểu. 268 00:16:44,691 --> 00:16:48,069 ‎Ý nghĩ rằng, "Chà, ‎hắn vẫn sẽ kiếm được tiền từ việc này?" 269 00:16:48,153 --> 00:16:51,239 ‎Chúng vẫn rất tuyệt. ‎Ông ấy là một nghệ sĩ tuyệt vời. 270 00:16:51,322 --> 00:16:55,243 ‎Sa thải mọi người khỏi ‎công việc của họ, nơi mà… 271 00:16:55,326 --> 00:16:57,996 ‎Nên làm vậy nếu họ làm những việc tồi tệ. 272 00:16:58,079 --> 00:17:01,291 ‎Đặc biệt là những việc ‎ông ta bị cáo buộc là đã làm. 273 00:17:01,374 --> 00:17:07,088 ‎Nhưng không đọc sách của họ ‎hay nghe nhạc của họ hay… 274 00:17:07,172 --> 00:17:10,591 ‎Nghe có vẻ khá vô nghĩa đối với tôi. 275 00:17:12,010 --> 00:17:17,348 ‎Mọi người nói, "Giờ không thể nghe nhạc ‎mà không nghĩ về những điều đó". 276 00:17:17,432 --> 00:17:19,559 ‎Tôi nghĩ, "Bạn không, nhưng tôi có". 277 00:17:24,272 --> 00:17:26,858 ‎Khi tôi còn nhỏ, bảy hay tám tuổi, 278 00:17:26,941 --> 00:17:29,027 ‎mẹ tôi đã mua cho tôi cuốn này. 279 00:17:29,110 --> 00:17:31,613 ‎Cuốn sách này, tên là ‎Sáu Đầu bếp Nhỏ‎. 280 00:17:32,113 --> 00:17:35,575 ‎Tôi không thể tin rằng ‎đây là thứ tôi sẽ được sở hữu. 281 00:17:36,201 --> 00:17:38,620 ‎Tôi vẫn hoàn toàn choáng ngợp bởi nó. 282 00:17:38,703 --> 00:17:42,165 ‎Vì, như bạn thấy, nó rất đẹp. Cực kì đẹp. 283 00:17:42,248 --> 00:17:45,877 ‎Nhưng nó cũng được xuất bản, ‎tôi nghĩ là vào năm 1900. 284 00:17:45,960 --> 00:17:50,757 ‎Tôi không thể tin rằng tôi sở hữu ‎một thứ trông quan trọng như thế. 285 00:17:51,424 --> 00:17:54,260 ‎Cũng giống như ‎bề ngoài của nó quan trọng với tôi 286 00:17:54,344 --> 00:17:57,555 ‎vì nó trông giống như ‎nó nên ở bảo tàng hay thư viện. 287 00:17:58,515 --> 00:17:59,516 ‎Tôi rất thích nó, 288 00:17:59,599 --> 00:18:04,479 ‎và nếu có chuyện gì xảy ra với nó, ‎tôi sẽ rất đau lòng. 289 00:18:05,230 --> 00:18:09,025 ‎Cuốn sách ở tình trạng tuyệt vời ‎sở hữu bởi một đứa trẻ bảy tuổi. 290 00:18:09,109 --> 00:18:12,112 ‎Đó là cách tôi luôn ‎trân trọng những cuốn sách. 291 00:18:12,195 --> 00:18:15,782 ‎Tôi nhớ có một lần, khi ở cùng độ tuổi đó, 292 00:18:15,865 --> 00:18:18,701 ‎tôi đọc một cuốn Nancy Drew, ‎và tôi làm rơi nó, 293 00:18:18,785 --> 00:18:20,870 ‎tôi nhặt nó lên, và tôi đã hôn nó. 294 00:18:21,538 --> 00:18:23,498 ‎Mẹ nói, "Con đang làm gì vậy?" 295 00:18:23,581 --> 00:18:26,709 ‎Và tôi nói, "Nếu làm rơi cuốn sách, ‎mẹ phải hôn nó". 296 00:18:27,335 --> 00:18:29,045 ‎Bà ấy nói, "Ai bảo thế?" 297 00:18:29,587 --> 00:18:31,923 ‎Đó là điều họ nói trong giáo đường. 298 00:18:32,006 --> 00:18:36,177 ‎Rằng nếu bạn làm rơi sách cầu nguyện, ‎dù nó gọi là gì, bạn phải hôn nó. 299 00:18:36,261 --> 00:18:38,346 ‎Mẹ nói, "Không phải mọi cuốn sách". 300 00:18:42,809 --> 00:18:46,604 ‎Một trong những thứ đầu tiên bà viết ‎là trên tạp chí ‎Interview‎, 301 00:18:46,688 --> 00:18:48,648 ‎và sau khi làm một thời gian… 302 00:18:48,731 --> 00:18:51,192 ‎Tên của nó là ‎Tôi Biết Tuốt‎… 303 00:18:51,276 --> 00:18:54,988 ‎Không, mục đầu tiên với Interview ‎là ‎Những bộ phim dở hay nhất, 304 00:18:55,071 --> 00:18:56,698 ‎và đó là bài phê bình phim. 305 00:18:56,781 --> 00:18:59,576 ‎Mà tôi chỉ đánh giá, ‎còn chả phải phim hạng B, 306 00:18:59,659 --> 00:19:03,329 ‎và chủ yếu sản xuất do công ty ‎American International Pictures, 307 00:19:03,413 --> 00:19:06,791 ‎chuyên về dòng phim này, ‎thứ mà tôi yêu thích. 308 00:19:06,875 --> 00:19:09,419 ‎Họ chiếu ở New York cho các nhà phân phối. 309 00:19:09,502 --> 00:19:12,797 ‎Tôi sẽ xem các buổi chiếu. ‎Tôi làm chuyên mục đó vài năm. 310 00:19:12,881 --> 00:19:14,883 ‎Sau đó tôi làm ‎Tôi Biết Tuốt‎, 311 00:19:14,966 --> 00:19:17,719 ‎một chuyên mục đa dạng hơn. 312 00:19:17,802 --> 00:19:19,929 ‎Tôi viết về mọi thứ, không chỉ phim. 313 00:19:20,430 --> 00:19:22,974 ‎- Tôi đã bảo là tôi có cuốn đó. ‎- Cuốn nào? 314 00:19:23,057 --> 00:19:25,560 ‎Mọi thứ bà viết cho ‎Interview ‎hồi năm 1970. 315 00:19:25,643 --> 00:19:28,313 ‎- Đánh giá phim của tôi ở đó. ‎- Đúng vậy. Ừ. 316 00:19:28,396 --> 00:19:31,191 ‎- ‎Những bộ phim dở hay nhất‎. ‎- Vâng, đúng rồi. 317 00:19:31,274 --> 00:19:33,526 ‎- Chùm phim của AIP, nhớ không? ‎- Vâng. 318 00:19:33,610 --> 00:19:37,822 ‎Họ không bao giờ chiếu ở New York. ‎Có lẽ họ đã chiếu trên đường 42. 319 00:19:37,906 --> 00:19:40,700 ‎Họ chiếu ở New York ‎cho mấy chủ rạp ngoài trời. 320 00:19:41,326 --> 00:19:44,621 ‎Vì đó là nơi chủ yếu mà họ chiếu. 321 00:19:44,704 --> 00:19:46,873 ‎Họ sẽ chiếu, như ở 1600 Broadway. 322 00:19:46,956 --> 00:19:49,542 ‎- Nhớ phòng chiếu chứ? ‎- Rất tuyệt vời. 323 00:19:49,626 --> 00:19:53,296 ‎- Rất bẩn. ‎- Và tôi đã ghi tên vào danh sách AIP. 324 00:19:53,379 --> 00:19:57,592 ‎Để tôi có thể xem những bộ phim này. ‎Và tôi bắt đầu viết về chúng. 325 00:19:58,843 --> 00:20:00,970 ‎Vì viết về chúng thì vui hơn. 326 00:20:01,054 --> 00:20:03,765 ‎Vì tôi không có hứng thú ‎trong việc phê bình. 327 00:20:03,848 --> 00:20:07,060 ‎Tôi chỉ muốn tìm một thứ thú vị để viết. 328 00:20:07,143 --> 00:20:09,145 ‎- Là những thứ này. ‎- Rất tuyệt. 329 00:20:09,229 --> 00:20:11,105 ‎Mà ông đã làm một trong số đó. 330 00:20:11,606 --> 00:20:13,441 ‎- Boxcar Bertha. ‎- Tôi đánh giá. 331 00:20:13,524 --> 00:20:14,859 ‎- Ông xem chưa? ‎- Chưa. 332 00:20:14,943 --> 00:20:17,946 ‎Tôi nhớ chắc chắn, ‎vì khi gần đây tôi phát hiện ra 333 00:20:18,029 --> 00:20:21,783 ‎ông làm ‎Boxcar Bertha‎, tôi nói, ‎"Tôi đã đánh giá nó. Tôi nhớ". 334 00:20:21,866 --> 00:20:23,618 ‎Nhưng tôi không biết là ông. 335 00:20:24,202 --> 00:20:25,036 ‎Vâng? 336 00:20:25,119 --> 00:20:29,082 ‎Bà có thể nói về trải nghiệm ‎viết cho ‎Interview ‎và Andy Warhol chứ? 337 00:20:29,791 --> 00:20:34,045 ‎Tôi thực sự không biết phải nói gì. ‎Chuyện đó lâu lắm rồi. 338 00:20:34,629 --> 00:20:38,216 ‎Tôi còn rất trẻ khi bắt đầu làm ‎Interview‎. ‎Tôi mới 20 tuổi. 339 00:20:38,716 --> 00:20:44,764 ‎Và tôi viết cho ‎Interview ‎trong 11 năm, ‎tôi nghĩ vậy. Khá lâu. 340 00:20:44,847 --> 00:20:47,600 ‎Và tôi không hợp cạ với Andy. 341 00:20:48,893 --> 00:20:50,436 ‎Andy không hợp cạ với tôi. 342 00:20:51,813 --> 00:20:53,773 ‎Ông ấy làm tốt hơn khi đã chết. 343 00:20:58,069 --> 00:21:02,323 ‎Sao tôi biết? Vì tôi đã bán hết ‎tranh Warhol hai tuần trước khi ổng chết. 344 00:21:05,368 --> 00:21:08,579 ‎Tôi đã bán chúng ‎để trả tiền bảo trì căn hộ của tôi. 345 00:21:10,123 --> 00:21:13,126 ‎Nên tôi không chỉ ‎có quyết định bất động sản tệ hại. 346 00:21:15,211 --> 00:21:18,047 ‎Thành thật mà nói, ‎tôi tin đó là lý do Andy chết. 347 00:21:20,216 --> 00:21:21,801 ‎Tôi cá là ông ấy nghĩ, 348 00:21:22,510 --> 00:21:23,594 ‎"Ờ thì!" 349 00:21:24,137 --> 00:21:26,347 ‎Ngay khi ổng chết, dĩ nhiên giá tăng. 350 00:21:31,978 --> 00:21:36,649 ‎Với tôi, không có thứ gì tượng trưng ‎cho sự thay đổi ở New York 351 00:21:36,733 --> 00:21:41,362 ‎hơn là những sạp báo lớn ở Columbus Circle 352 00:21:41,446 --> 00:21:44,991 ‎mở suốt đêm, 24 giờ một ngày, ‎cho đến mãi mãi. 353 00:21:45,074 --> 00:21:46,784 ‎Giờ nó là chỗ thuê xe đạp. 354 00:21:50,788 --> 00:21:53,333 ‎Diện mạo của New York ‎đã thay đổi hoàn toàn. 355 00:21:53,416 --> 00:21:56,919 ‎Nói cách khác, ‎New York từng ngập ngụa trong báo giấy. 356 00:21:57,920 --> 00:22:00,173 ‎Nó ở trong máng xối, trong thùng rác. 357 00:22:00,256 --> 00:22:03,259 ‎Nhớ chỗ ở Times Square ‎nơi có tất cả các tờ báo chứ? 358 00:22:03,343 --> 00:22:06,471 ‎Cả thành phố ngập trong báo ‎vì mọi người vứt chúng đi. 359 00:22:06,554 --> 00:22:09,098 ‎Một tỷ tờ báo. Mỗi ngày, người ta vứt đi. 360 00:22:09,182 --> 00:22:10,475 ‎Chúng ở rãnh nước. 361 00:22:10,558 --> 00:22:12,935 ‎Tất cả các giỏ rác đều đầy báo. 362 00:22:13,019 --> 00:22:16,272 ‎Tất cả ghế ngồi trên tàu điện ngầm có báo. ‎Trên sàn nhà. 363 00:22:16,356 --> 00:22:19,734 ‎Anh hiếm khi thấy người ta ‎đọc báo trên tàu điện ngầm nữa. 364 00:22:19,817 --> 00:22:22,028 ‎Nó từng là… Đó từng là tất cả. 365 00:22:22,111 --> 00:22:25,406 ‎Và anh thấy người ta ‎đọc sách trên tàu điện ngầm. 366 00:22:25,490 --> 00:22:29,243 ‎Không phải một triệu người, ‎nhưng thấy một số người làm việc đó, 367 00:22:29,327 --> 00:22:30,995 ‎và họ hầu hết đều trẻ. 368 00:22:31,079 --> 00:22:33,664 ‎Họ chủ yếu là những người ở độ tuổi 20. 369 00:22:33,748 --> 00:22:37,168 ‎Và tôi đã hỏi biên tập của mình, ‎người có con ở tuổi đó, 370 00:22:37,251 --> 00:22:41,506 ‎"Con anh có đọc sách trên Kindle không, ‎hay anh gọi nó là gì ấy?" 371 00:22:41,589 --> 00:22:44,509 ‎Và anh ấy nói, "Không. Con tôi đọc sách". 372 00:22:44,592 --> 00:22:47,220 ‎Anh ấy nói, "Người đọc sách hầu hết là…" 373 00:22:47,303 --> 00:22:50,264 ‎Có thứ gì đó khác Kindle. ‎Dù nó được gọi là gì. 374 00:22:50,348 --> 00:22:53,684 ‎Anh ấy nói họ hầu hết đều ở độ tuổi ‎bốn mươi và năm mươi. 375 00:22:53,768 --> 00:22:56,646 ‎Không phải lúc nào tôi cũng biết… 376 00:22:56,729 --> 00:22:59,023 ‎Tôi luôn cố xem mọi người đang đọc gì. 377 00:22:59,107 --> 00:23:01,317 ‎Điều này cực kỳ quan trọng với tôi. 378 00:23:01,401 --> 00:23:02,652 ‎Bạn đang đọc gì vậy? 379 00:23:03,861 --> 00:23:08,324 ‎Bất kì cuốn nào… Ngay cả khi nhìn vào ‎và nghĩ, "Ai thèm đọc cuốn đó?" 380 00:23:08,408 --> 00:23:09,826 ‎Tốt. Ít nhất đó là sách. 381 00:23:11,035 --> 00:23:12,245 ‎Cứ đọc đi. 382 00:23:26,926 --> 00:23:29,262 ‎Chào. Các anh có mua sách ở đây không? 383 00:23:29,804 --> 00:23:30,972 ‎Ở ki-ốt này? Không. 384 00:23:31,055 --> 00:23:32,849 ‎Không. Tôi biết là không. 385 00:23:32,932 --> 00:23:35,560 ‎Anh nghĩ có nên mang sách ‎vào Times Square? 386 00:23:35,643 --> 00:23:38,604 ‎- Thế không công bằng với sách. ‎- Phải rồi. 387 00:23:39,439 --> 00:23:41,149 ‎Chúng chả có quyền phát biểu. 388 00:23:41,232 --> 00:23:42,483 ‎Làm thế là hại chúng. 389 00:23:43,234 --> 00:23:46,612 ‎Nếu anh không bán sách ở đây, ‎hẳn là thế, sao anh ở đây? 390 00:23:46,737 --> 00:23:48,197 ‎Anh bán áo thun à? 391 00:23:48,281 --> 00:23:51,576 ‎- Chúng tôi bán túi. Bán cả sách. ‎- Ừ. 392 00:23:52,368 --> 00:23:55,455 ‎Đây là cuốn sách tuyệt vời. ‎Tôi mua cho trẻ con suốt. 393 00:23:55,538 --> 00:23:56,622 ‎Một cuốn sách hay. 394 00:23:59,083 --> 00:24:02,044 ‎Thưa quý vị, hãy chào đón Fran Lebowitz! 395 00:24:05,882 --> 00:24:08,509 ‎Đời sống đô thị ‎và ‎Xã hội học‎, ‎cái nào trước? 396 00:24:08,593 --> 00:24:10,553 ‎- Đô thị. ‎- ‎Rồi đến ‎Xã hội học. 397 00:24:10,636 --> 00:24:14,849 ‎Một bộ sưu tập đầy thú vị ‎các bài luận hài hước. Cả hai cuốn. 398 00:24:14,932 --> 00:24:19,270 ‎Và chúng đã được tái bản ‎ở các hình thức được bao nhiêu lần? 399 00:24:19,854 --> 00:24:22,857 ‎Ở các hình thức, ‎có lẽ bốn hay năm lần mỗi cuốn. 400 00:24:22,940 --> 00:24:24,192 ‎Cô viết sách trẻ con. 401 00:24:24,275 --> 00:24:25,943 ‎- Là lần đầu với cô. ‎- Đúng. 402 00:24:26,027 --> 00:24:28,362 ‎Cô có định viết gì mới không? 403 00:24:28,446 --> 00:24:29,822 ‎- Nó mới. ‎- Gấu trúc á?  404 00:24:29,906 --> 00:24:31,657 ‎- Ừ. ‎- Ừ, nhưng cho trẻ con. 405 00:24:31,741 --> 00:24:34,577 ‎- Tôi đang viết tiểu thuyết. ‎- Cô viết 6 năm rồi. 406 00:24:34,660 --> 00:24:36,412 ‎- Khi ta gặp 6 năm… ‎- Không. 407 00:24:36,496 --> 00:24:40,583 ‎Đáng lẽ tôi phải viết tiểu thuyết, ‎nhưng tôi nghỉ mười năm để hờn dỗi. 408 00:24:42,376 --> 00:24:44,170 ‎- Mười năm để hờn dỗi? ‎- Vâng. 409 00:24:45,087 --> 00:24:48,674 ‎Và cô có hoàn thành thứ gì ‎trong lúc đó không? 410 00:24:48,758 --> 00:24:50,134 ‎Tôi sắp hờn dỗi xong. 411 00:24:50,218 --> 00:24:52,929 ‎- Cô có bị… ‎- Có. 412 00:24:53,012 --> 00:24:53,846 ‎Được rồi. 413 00:24:58,768 --> 00:25:02,563 ‎Thư viện Công cộng New York ‎có nam châm tủ lạnh trích lời của bà. 414 00:25:03,064 --> 00:25:04,607 ‎- Nửa lời trích. ‎- Nửa. 415 00:25:05,233 --> 00:25:08,194 ‎Một nửa lời trích là, ‎"Hãy suy nghĩ trước khi nói. 416 00:25:08,277 --> 00:25:10,363 ‎Đọc trước khi nghĩ". Còn lại là gì? 417 00:25:10,446 --> 00:25:13,449 ‎Phần còn lại của lời trích, ‎như tôi nhớ, vì lâu rồi… 418 00:25:13,533 --> 00:25:17,954 ‎Đây là thứ tôi viết cho tờ ‎Newsweek‎, ‎năm 1978. 419 00:25:18,579 --> 00:25:23,000 ‎Nhân tiện, ‎Newsweek ‎năm 1978 ‎là một ấn phẩm rất quan trọng. 420 00:25:23,084 --> 00:25:26,504 ‎Và họ có một mục ở trang mặt sau ‎tên là ‎Đến lượt tôi‎, 421 00:25:27,129 --> 00:25:31,008 ‎mà mỗi kỳ họ sẽ mời ‎một người khác nhau tới viết. 422 00:25:31,092 --> 00:25:34,220 ‎Sau khi sách đầu tay ra mắt 1978, ‎tôi được mời viết. 423 00:25:34,303 --> 00:25:39,141 ‎Bố mẹ tôi không thể tin được. ‎Kiểu như, "Họ mời con á?" 424 00:25:40,977 --> 00:25:44,647 ‎Bố mẹ tôi đọc ‎Newsweek ‎vì nhiều người Do Thái không đọc ‎Time‎, 425 00:25:45,856 --> 00:25:51,487 ‎vì ‎Time ‎thuộc sở hữu của Henry Luce, ‎một người bài Do Thái nổi tiếng. 426 00:25:51,571 --> 00:25:55,449 ‎Họ đọc ‎Life‎, và vì lí do nào đó, ‎họ không biết nó cũng của Luce. 427 00:25:55,533 --> 00:25:56,993 ‎Nhưng họ đọc ‎Newsweek‎. 428 00:25:57,076 --> 00:26:00,162 ‎Newsweek ‎có chuyên mục này, ‎và tôi nói, "Con sẽ làm". 429 00:26:00,246 --> 00:26:01,789 ‎"Con nói thế là sao? Con?" 430 00:26:02,373 --> 00:26:05,001 ‎Như thể họ không thể tưởng tượng nổi. 431 00:26:05,543 --> 00:26:07,253 ‎Vậy là tôi viết cho tuổi teen 432 00:26:07,336 --> 00:26:10,756 ‎và nó khác nhau… ‎những hướng đi khác nhau cho tuổi mới lớn. 433 00:26:11,549 --> 00:26:14,135 ‎Những việc khác nhau mà họ nên làm. 434 00:26:15,052 --> 00:26:17,430 ‎Và tôi nghĩ câu trích dẫn nguyên gốc là… 435 00:26:19,807 --> 00:26:22,476 ‎"Hãy nghĩ trước khi nói. ‎Đọc trước khi nghĩ. 436 00:26:22,560 --> 00:26:26,230 ‎Điều này sẽ cho bạn một điều để nghĩ ‎mà bạn không cần bịa ra. 437 00:26:26,314 --> 00:26:29,984 ‎Bước đi khôn ngoan cho mọi lứa tuổi, ‎nhưng đặc biệt là tuổi 17, 438 00:26:30,067 --> 00:26:33,446 ‎khi bạn có nguy cơ cao ‎sẽ đưa ra những kết luận khó chịu". 439 00:26:34,947 --> 00:26:38,159 ‎TƯỞNG NHỚ TONI MORRISON 440 00:26:50,212 --> 00:26:52,840 ‎Nơi chúng ta đang ở, Câu lạc bộ Dân chơi, 441 00:26:52,923 --> 00:26:56,677 ‎được mua bởi Edwin Booth, một diễn viên. 442 00:26:56,761 --> 00:26:59,513 ‎Ông đã mở Câu lạc bộ Dân chơi ‎vào lúc nào đó. 443 00:26:59,597 --> 00:27:02,892 ‎Khi mất, ông ấy để lại tòa nhà ‎cho Câu lạc bộ Dân chơi. 444 00:27:03,643 --> 00:27:05,686 ‎Nhưng anh trai ông ấy… 445 00:27:06,812 --> 00:27:08,564 ‎là John Wilkes Booth. 446 00:27:09,190 --> 00:27:11,651 ‎Anh trai ông ấy đã giết Abraham Lincoln. 447 00:27:12,568 --> 00:27:15,988 ‎Và có một bức thư trên lầu… 448 00:27:16,072 --> 00:27:18,741 ‎Không phải thư thật, ‎mà là bản sao của bức thư 449 00:27:18,824 --> 00:27:22,036 ‎mà ông ấy đã viết cho một tờ báo. 450 00:27:22,119 --> 00:27:24,330 ‎Gửi tới "đồng bào của tôi" hay gì đó, 451 00:27:24,413 --> 00:27:26,916 ‎như một lời xin lỗi thay cho anh trai. 452 00:27:26,999 --> 00:27:29,794 ‎Và tôi đang đọc lá thư này, nghĩ thầm, 453 00:27:29,877 --> 00:27:32,838 ‎"Tôi biết nhiều người phàn nàn ‎về anh chị em mình". 454 00:27:32,922 --> 00:27:36,050 ‎Thực ra, hầu như ai có anh em ‎đều sẽ than phiền về họ. 455 00:27:36,133 --> 00:27:38,678 ‎Nhưng tôi đã nghĩ, khi đọc lá thư đó, 456 00:27:39,428 --> 00:27:41,639 ‎"Bất kể anh chị em bạn có thế nào…" 457 00:27:42,139 --> 00:27:46,602 ‎Kiểu như, bạn có thể tự nhủ, ‎"Ừ, anh tôi không trả lại tiền cho tôi", 458 00:27:46,686 --> 00:27:49,480 ‎hoặc, "Em gái tôi mách lẻo", ‎hoặc, bạn biết đấy… 459 00:27:49,563 --> 00:27:52,316 ‎Nhưng bạn luôn có thể nói với chính mình, 460 00:27:52,400 --> 00:27:55,111 ‎"Ít nhất anh tôi ‎không giết Abraham Lincoln". 461 00:28:00,074 --> 00:28:04,620 ‎Tôi chắc là Edwin Booth cũng nghe ‎bạn bè phàn nàn về anh em, 462 00:28:04,704 --> 00:28:06,414 ‎đến khi anh ông giết Lincoln. 463 00:28:06,497 --> 00:28:10,876 ‎Sau đó, tôi chắc chắn nếu mọi người ‎bắt đầu nói, "Anh trai tôi mượn…", 464 00:28:10,960 --> 00:28:13,796 ‎họ sẽ nói, ‎"Suỵt. Anh ông ấy giết Lincoln". 465 00:28:13,879 --> 00:28:15,631 ‎Kiểu như, "Đừng nhắc đến nó". 466 00:28:15,715 --> 00:28:20,636 ‎Vì thế luôn có những người ‎có vấn đề tệ hơn bạn. 467 00:28:22,680 --> 00:28:23,889 ‎- Được. ‎- Ta xong à? 468 00:28:23,973 --> 00:28:24,849 ‎À, tôi hiểu. 469 00:28:25,558 --> 00:28:28,602 ‎Cứ tiếp tục đi. Cứ quay tiếp đi. 470 00:28:30,354 --> 00:28:31,605 ‎Đây rồi. Tiếp tục đi. 471 00:28:32,440 --> 00:28:33,566 ‎Bà ấy đi sang trái. 472 00:28:34,483 --> 00:28:36,569 ‎Phải. Đó là một cây cầu khác. 473 00:28:39,280 --> 00:28:40,406 ‎Được. Đã vượt qua. 474 00:28:41,240 --> 00:28:44,910 ‎Thế còn cái người định xây ‎đường cao tốc qua Manhattan thì sao? 475 00:28:44,994 --> 00:28:48,414 ‎Robert Moses. Người xây cái này. ‎Đây là ý của Robert Moses. 476 00:28:48,497 --> 00:28:53,210 ‎- Toàn bộ cái này… ‎- Robert Moses chỉ nên chơi với mô hình. 477 00:28:53,294 --> 00:28:57,131 ‎Robert Moses đã không biết rằng, ‎ông giỏi nhất khi làm mô hình. 478 00:28:58,257 --> 00:29:00,509 ‎Tôi đến Triển lãm Thế giới mà chả xem. 479 00:29:01,218 --> 00:29:04,805 ‎Triển lãm Thế giới có quá nhiều ‎những thứ hấp dẫn khó tin 480 00:29:04,889 --> 00:29:08,392 ‎đến nỗi ai có thời gian cho thứ này ‎hay thậm chí biết về nó? 481 00:29:08,476 --> 00:29:10,728 ‎Nhưng tôi không thể tin nó vẫn ở đây. 482 00:29:16,400 --> 00:29:18,068 ‎Được rồi. Vâng. 483 00:29:53,896 --> 00:29:56,774 ‎Biên dịch: Anh Pham