1 00:00:07,132 --> 00:00:08,675 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:11,678 --> 00:00:15,849 ‎Ở một nơi đầy bí ẩn ‎Nơi quá khứ tái hiện được 3 00:00:15,932 --> 00:00:19,894 ‎Có một anh hùng của lịch sử ‎Người sẵn sàng tiến bước 4 00:00:19,978 --> 00:00:24,149 ‎Cô ấy cứu lấy tương lai ‎Bằng cách bảo vệ quá khứ của ta 5 00:00:24,232 --> 00:00:27,152 ‎Cô là anh hùng ‎Cuối cùng cũng đến 6 00:00:27,235 --> 00:00:31,364 ‎Ridley Jones ‎Táo bạo, gan dạ và dũng cảm 7 00:00:31,448 --> 00:00:35,535 ‎Ridley Jones ‎Bảo vệ bảo tàng bằng niềm kiêu hãnh 8 00:00:35,618 --> 00:00:40,582 ‎Ridley Jones ‎Khát vọng phiêu lưu của cô rất dễ lan tỏa 9 00:00:40,665 --> 00:00:44,002 ‎Có khủng long, dodo ‎Khỉ không gian bên cạnh 10 00:00:44,085 --> 00:00:48,173 ‎Ridley Jones ‎Đội chiếu mũ phớt đặc trưng của mình 11 00:00:48,256 --> 00:00:52,385 ‎Ridley Jones ‎Không thách thức nào cản được cô ấy 12 00:00:52,469 --> 00:00:57,599 ‎Nỗi sợ sẽ chả làm cô đầu hàng ‎Khi phiêu lưu gần kề, cô tỏa sáng 13 00:00:57,682 --> 00:01:00,852 ‎Lao vào hành động ngay ‎Và cứu lấy tất thảy 14 00:01:00,935 --> 00:01:03,813 ‎Ridley Jones 15 00:01:03,897 --> 00:01:06,399 ‎Ridley Jones 16 00:01:10,570 --> 00:01:12,238 ‎Bắc Cực Quang 17 00:01:13,740 --> 00:01:15,408 ‎Nhiều tuyết quá. 18 00:01:15,492 --> 00:01:17,786 ‎Sao vậy? Fred không thích à? 19 00:01:17,869 --> 00:01:22,791 ‎Phải. Khi tuyết rơi thế này, ‎chẳng mấy ai đến thăm bảo tàng. 20 00:01:22,874 --> 00:01:26,211 ‎Không vui ‎khi không có trẻ con để giải trí. 21 00:01:26,294 --> 00:01:30,548 ‎Và nếu tuyết rơi đủ xấu, ‎điều khủng khiếp sẽ xảy ra. 22 00:01:30,632 --> 00:01:33,384 ‎Chuyện gì khủng khiếp vậy? 23 00:01:33,968 --> 00:01:36,638 ‎Ngày tuyết rơi! ‎Ông Peabody đóng cửa bảo tàng. 24 00:01:36,721 --> 00:01:38,932 ‎Điều đó thật sự kinh khủng. 25 00:01:39,015 --> 00:01:42,685 ‎Chú rất mong được gặp ‎tất cả bọn trẻ đến thăm. 26 00:01:42,769 --> 00:01:47,524 ‎Chú có cái dĩa cắm vào lông, ‎để thành người ngoài hành tinh! 27 00:01:49,818 --> 00:01:52,779 ‎Dudley, cháu không thể để chú làm thế. 28 00:01:52,862 --> 00:01:56,074 ‎Trẻ em sẽ nghĩ dodo đến từ ngoài vũ trụ. 29 00:01:56,157 --> 00:02:00,036 ‎Có gì quan trọng? ‎Hôm nay làm gì có trẻ con. 30 00:02:00,120 --> 00:02:03,289 ‎- Hôm nay chính thức không vui. ‎- Anh bạn. 31 00:02:04,165 --> 00:02:05,583 ‎Với tôi thì không. 32 00:02:05,667 --> 00:02:10,797 ‎Những ngày tuyết rơi là cơ hội ‎để sử dụng Máy Diệt Tuyết X-57, 33 00:02:10,880 --> 00:02:14,300 ‎máy xúc tuyết công suất cao đỉnh nhất. 34 00:02:16,261 --> 00:02:19,180 ‎Bà chắc sẽ ổn ngoài trời lạnh chứ ạ? 35 00:02:19,264 --> 00:02:21,224 ‎Đừng lo cho bà, cháu yêu. 36 00:02:21,307 --> 00:02:24,602 ‎Bà từng chơi ‎ở khu triển lãm Bắc Cực với bạn cũ. 37 00:02:24,686 --> 00:02:28,648 ‎Ta bất chấp cái lạnh ‎và cùng nhau xem Bắc Cực quang. 38 00:02:30,275 --> 00:02:32,402 ‎- Bà à? ‎- Ồ, đúng rồi! 39 00:02:32,485 --> 00:02:34,779 ‎Khởi động chế độ xúc bà già. 40 00:02:36,364 --> 00:02:39,826 ‎- Bắt lấy, Ridley! Phòng khi cần. ‎- Cảm ơn bà! 41 00:02:40,410 --> 00:02:42,537 ‎Chú cảm nhận được sức mạnh 42 00:02:42,620 --> 00:02:45,540 ‎của ngày buồn tẻ bao phủ như keo ướt! 43 00:02:45,623 --> 00:02:49,210 ‎Cháu từ chối sức mạnh của buồn tẻ! 44 00:02:49,794 --> 00:02:51,254 ‎Tập hợp nào. 45 00:02:51,921 --> 00:02:55,300 ‎Cháu không thể chống lại ngày buồn tẻ. ‎Nó toàn năng. 46 00:02:55,383 --> 00:02:57,510 ‎Bảo tàng có thể đóng cửa, 47 00:02:57,594 --> 00:03:00,597 ‎nhưng ta vẫn có thể có một ngày vui vẻ. 48 00:03:04,601 --> 00:03:08,229 ‎Bà từng đi thám hiểm Bắc Cực, ‎và ta cũng vậy. 49 00:03:08,313 --> 00:03:11,357 ‎Với những cái khay mượn từ căng tin, 50 00:03:11,441 --> 00:03:16,029 ‎ta sẽ chế ngự ngày buồn tẻ! 51 00:03:21,242 --> 00:03:23,453 ‎Em ấy giỏi chưa kìa! 52 00:03:24,162 --> 00:03:24,996 ‎Tuyệt! 53 00:03:26,497 --> 00:03:29,209 ‎Và đó là cách anh đánh bại buồn tẻ. 54 00:03:29,292 --> 00:03:31,711 ‎Ngay sau em, cô gái thú vị! 55 00:03:31,794 --> 00:03:33,796 ‎Gọi anh là khủng long lật! 56 00:03:38,134 --> 00:03:39,886 ‎Người cuối là phân bò! 57 00:03:39,969 --> 00:03:43,389 ‎Hẹn gặp dưới núi, đồ bò chậm rãi! 58 00:03:45,725 --> 00:03:50,939 ‎Ai đó có thể cho ‎tôi biết nếu tôi đi đúng hướng không? 59 00:03:51,022 --> 00:03:52,023 ‎Bắt được rồi. 60 00:03:54,859 --> 00:03:58,196 ‎Vì vinh quang của vương quốc! 61 00:04:00,573 --> 00:04:01,783 ‎Ida! 62 00:04:02,700 --> 00:04:03,785 ‎Cô ổn chứ? 63 00:04:03,868 --> 00:04:05,078 ‎Cô ổn mà. 64 00:04:05,662 --> 00:04:08,998 ‎Thật vậy, áo giáp của cô đã bảo vệ cô. 65 00:04:09,082 --> 00:04:11,542 ‎Chú sẵn sàng tạm biệt ngày buồn tẻ chưa? 66 00:04:11,626 --> 00:04:14,963 ‎chú không biết. ‎Có lẽ cháu nên đi một mình. 67 00:04:15,046 --> 00:04:18,675 ‎Không thể nào. ‎Ta đi cùng nhau, sát cánh nhé? 68 00:04:20,343 --> 00:04:21,928 ‎Đi nào, dodo! 69 00:04:23,304 --> 00:04:28,434 ‎Đây là chuyến đi một chiều ‎đến sự tuyệt chủng hoàn toàn! 70 00:04:31,646 --> 00:04:32,563 ‎Ui da. 71 00:04:34,274 --> 00:04:35,400 ‎Fred! Dudley! 72 00:04:36,651 --> 00:04:39,112 ‎- Ổn cả. ‎- Thấy chưa, Ridley? 73 00:04:39,195 --> 00:04:40,780 ‎- Thấy gì ạ? ‎- Thấy gì sao? 74 00:04:40,863 --> 00:04:42,240 ‎Thấy gì sao? 75 00:04:42,323 --> 00:04:45,660 ‎Sức mạnh của ngày buồn tẻ ‎đã khiến chú ngã. 76 00:04:45,743 --> 00:04:47,912 ‎Đợi đã, đằng kia là gì vậy? 77 00:04:50,248 --> 00:04:53,418 ‎Có gì đó bên trong băng. 78 00:04:55,503 --> 00:04:57,005 ‎Đó là voi ma mút! 79 00:04:57,088 --> 00:05:00,049 ‎- Chị tưởng tuyệt chủng rồi. ‎- Ai cũng nghĩ thế. 80 00:05:00,133 --> 00:05:01,217 ‎Đúng vậy. 81 00:05:01,301 --> 00:05:04,512 ‎Chúng tuyệt chủng khoảng 4.000 năm trước. 82 00:05:04,595 --> 00:05:08,725 ‎Đây có lẽ là phát hiện lớn! ‎Ta cần đưa nó về bảo tàng. 83 00:05:08,808 --> 00:05:12,854 ‎Chị nghĩ ta đều đồng ý ‎đây là công việc của Fred. 84 00:05:17,233 --> 00:05:22,363 ‎Tuyệt quá! Thấy chưa, ‎ngày buồn tẻ của chú đang biến thành 85 00:05:22,447 --> 00:05:26,242 ‎một ngày tìm thấy đồng vật tuyệt chủng ‎tuyệt vời. 86 00:05:26,326 --> 00:05:31,039 ‎Tôi không thể di chuyển nó, ‎nghĩa là nó không thể di chuyển. 87 00:05:32,457 --> 00:05:33,624 ‎Em không bỏ cuộc. 88 00:05:33,708 --> 00:05:36,961 ‎Hy vọng gia đình cánh cụt ‎sẵn sàng phiêu lưu, Pedro, 89 00:05:37,045 --> 00:05:38,713 ‎vì chi có kế hoạch. 90 00:05:38,796 --> 00:05:41,966 ‎Tuyệt! Cuộc phiêu lưu của chim cánh cụt! 91 00:05:42,050 --> 00:05:45,720 ‎Theo Flipper! Theo Flapper! ‎Theo Pedro và Fred! 92 00:05:45,803 --> 00:05:48,931 ‎Ta sẽ đưa nó về bảo tàng ngay thôi! 93 00:05:49,015 --> 00:05:51,142 ‎Đi thôi, voi ma mút nhỏ. 94 00:05:51,976 --> 00:05:55,271 ‎Nó sẽ tan nhanh cạnh núi lửa của Dante. 95 00:05:55,855 --> 00:06:00,026 ‎Nhưng sẽ rất tệ nếu ‎ông Peabody quay lại trước khi tan. 96 00:06:00,109 --> 00:06:02,820 ‎- Chú nói đúng. ‎- Thế à? Chắc chứ? 97 00:06:03,529 --> 00:06:07,116 ‎Nhưng cháu có ý tưởng ‎giúp tan băng nhanh hơn. 98 00:06:12,538 --> 00:06:14,540 ‎Nỏ sẽ đẩy nhanh tiến độ một chút. 99 00:06:18,294 --> 00:06:19,379 ‎Hoặc hơn hắn. 100 00:06:21,422 --> 00:06:22,673 ‎Tôi đang ở đâu? 101 00:06:22,757 --> 00:06:24,008 ‎Đừng lo. 102 00:06:24,092 --> 00:06:27,303 ‎- Ông an toàn trong bảo tàng. ‎- Bảo tàng? 103 00:06:27,387 --> 00:06:32,016 ‎Đây không phải bảo tàng của tôi. ‎Mọi thứ đều không đúng! 104 00:06:40,233 --> 00:06:42,610 ‎Tôi không… Phải ra khỏi đây! 105 00:06:43,152 --> 00:06:45,154 ‎Ông ấy nói, "Bảo tàng của tôi." 106 00:06:45,238 --> 00:06:49,617 ‎Ông ấy hẳn là ở viện bảo tàng. ‎Có ai từng gặp chưa? 107 00:06:50,201 --> 00:06:51,035 ‎Không. 108 00:06:51,119 --> 00:06:53,204 ‎Voi ma mút hẳn còn trước cả anh. 109 00:06:53,329 --> 00:06:55,832 ‎Chú ấy bị đóng băng bao lâu rồi? 110 00:06:58,042 --> 00:07:01,379 ‎Em không rõ, ‎ông ấy có vẻ bối rối và sợ hãi. 111 00:07:01,462 --> 00:07:03,714 ‎Nếu không ngăn ông ấy sẽ bị thương. 112 00:07:03,798 --> 00:07:06,342 ‎- Làm thôi! ‎- Thế mới là xác ướp! 113 00:07:06,426 --> 00:07:09,137 ‎Dừng lại đi, đồ thô lỗ! 114 00:07:09,220 --> 00:07:12,056 ‎Tôi không cãi vụ đó. 115 00:07:13,141 --> 00:07:15,518 ‎Cô vẫn trong đó chứ, hiệp sĩ? 116 00:07:15,601 --> 00:07:18,688 ‎Áo giáp của cô đã bảo vệ cô. 117 00:07:19,188 --> 00:07:22,525 ‎Dừng lại, voi ma mút! Nữ hoàng ra lệnh! 118 00:07:25,862 --> 00:07:26,779 ‎Đi nào! 119 00:07:31,200 --> 00:07:32,201 ‎Cảm ơn. 120 00:07:32,285 --> 00:07:34,912 ‎Ta thực sự lo ông ấy sẽ bị thường? 121 00:07:34,996 --> 00:07:37,498 ‎Làm ta bị thương thì đúng hơn. 122 00:07:41,461 --> 00:07:42,753 ‎Ôi không! Không! 123 00:07:50,219 --> 00:07:51,512 ‎Pedro! 124 00:07:52,221 --> 00:07:53,264 ‎Bắt được rồi! 125 00:07:54,974 --> 00:07:56,934 ‎Ở lại đây. Em sẽ an toàn. 126 00:07:57,477 --> 00:07:59,270 ‎Nó sẽ làm ông chậm lại. 127 00:08:01,772 --> 00:08:03,608 ‎Chuyện này thật tệ. 128 00:08:06,986 --> 00:08:08,446 ‎Cảm ơn, Ridley. 129 00:08:11,782 --> 00:08:14,035 ‎Ngày này thật buồn tẻ. 130 00:08:14,118 --> 00:08:16,913 ‎Có lẽ cố biến ngày tồi tệ thành vui 131 00:08:16,996 --> 00:08:18,956 ‎chỉ khiến nó càng tệ hơn. 132 00:08:19,040 --> 00:08:23,878 ‎Cháu không thể bỏ cuộc! Chú mới từ bỏ. ‎Cháu chưa từng bỏ cuộc, 133 00:08:23,961 --> 00:08:28,299 ‎dù nó có nghĩa cháu có thể ‎bị con voi lông lá đó dẫm bẹp. 134 00:08:31,636 --> 00:08:33,804 ‎Hẳn rồi, có những ngày tệ 135 00:08:33,888 --> 00:08:35,890 ‎Như một lần vào mùa hè 136 00:08:35,972 --> 00:08:39,184 ‎Lạc đà nhổ nước bọt vào thức ăn của chú 137 00:08:39,852 --> 00:08:42,145 ‎Hoặc khi chỗ ở của chú 138 00:08:42,230 --> 00:08:44,315 ‎Đóng cửa để tu sửa 139 00:08:44,398 --> 00:08:47,568 ‎Nhưng cháu là người dạy chú ‎không được ủ ê 140 00:08:48,319 --> 00:08:50,821 ‎Chú thấy nặng lòng 141 00:08:50,905 --> 00:08:52,782 ‎Khi tất cả khách rời đi 142 00:08:52,865 --> 00:08:56,744 ‎Hoặc khi chú làm đổ đồ uống ‎lên áo choàng yêu thích của Ismat 143 00:08:56,827 --> 00:09:01,040 ‎Nhưng một câu nói nhỏ ‎Đã giúp chú không mất tinh thần. 144 00:09:01,123 --> 00:09:04,669 ‎Ôi, không thể để điều tồi tệ hạ gục chú 145 00:09:05,211 --> 00:09:07,296 ‎Ngày chú gặp cháu, nhóc 146 00:09:07,380 --> 00:09:09,465 ‎Khởi đầu thật buồn, nhóc ạ 147 00:09:09,549 --> 00:09:13,469 ‎Nhưng cháu đã giúp chú ‎xoay chuyển sự buồn chán 148 00:09:13,553 --> 00:09:15,596 ‎Phải, nếu ngày có vẻ u ám 149 00:09:15,680 --> 00:09:21,852 ‎Tất cả lăng mộ của Tutankhamun ‎Ôi, không thể để điều tồi tệ hạ gục cháu 150 00:09:21,936 --> 00:09:25,273 ‎Không, ‎không thể để điều tồi tệ hạ gục cháu 151 00:09:26,983 --> 00:09:30,069 ‎- Chú nói đúng. ‎- Chú á? Cháu chắc chứ? 152 00:09:30,152 --> 00:09:32,446 ‎Cháu phải bảo vệ bảo tàng, 153 00:09:32,530 --> 00:09:35,783 ‎dù vì ngày tồi tệ hay voi ma mút lộn xộn. 154 00:09:35,866 --> 00:09:38,411 ‎Nó có nghĩa không bỏ cuộc. 155 00:09:38,494 --> 00:09:39,579 ‎Đợi đã! 156 00:09:39,662 --> 00:09:44,375 ‎Chú nói đừng bỏ cuộc, ‎không phải tình nguyện bị dẫm bẹp! 157 00:09:44,458 --> 00:09:46,085 ‎Dừng lại! 158 00:09:46,168 --> 00:09:48,754 ‎Ông Ma mút, làm ơn dừng lại. 159 00:09:51,841 --> 00:09:53,342 ‎Đúng là hoàng gia! 160 00:09:54,093 --> 00:09:58,055 ‎Chào. ‎Cháu biết chắc ông rất sợ và bối rối, 161 00:09:58,139 --> 00:10:00,933 ‎nhưng bảo tàng an toàn và rất tuyệt. 162 00:10:01,017 --> 00:10:04,437 ‎Bọn cháu sẽ làm mọi thứ ‎để ông thấy thoải mái. Cháu hứa. 163 00:10:04,520 --> 00:10:07,273 ‎Trông cháu quen lắm. 164 00:10:08,316 --> 00:10:11,777 ‎Tôi xin lỗi vì tôi đã hơi thô lỗ. 165 00:10:11,861 --> 00:10:14,572 ‎Không sao. Thức dậy ở một nơi xa lạ 166 00:10:14,655 --> 00:10:17,617 ‎sau khi bị đóng băng có thể khá lạ. 167 00:10:17,700 --> 00:10:23,080 ‎Chủ yếu là vì bảo tàng quá khác ‎với những gì tôi nhớ. 168 00:10:23,998 --> 00:10:26,751 ‎Nukelik, phải không? 169 00:10:26,834 --> 00:10:28,127 ‎Đó là tên tôi, 170 00:10:28,210 --> 00:10:29,795 ‎nhưng cô là ai? 171 00:10:29,879 --> 00:10:31,797 ‎Là tôi, Sylvia. 172 00:10:31,881 --> 00:10:33,507 ‎Sylvia? 173 00:10:34,550 --> 00:10:38,512 ‎- Sylvia Jones? ‎- Lại đây, đồ quái vật to xác. 174 00:10:39,513 --> 00:10:41,849 ‎Cô già đi rồi. 175 00:10:41,932 --> 00:10:44,226 ‎Anh đã biến mất khá lâu. 176 00:10:44,310 --> 00:10:46,479 ‎Bà ơi, có chuyện gì vậy? 177 00:10:46,562 --> 00:10:48,064 ‎Hồi bằng tuổi cháu, 178 00:10:48,147 --> 00:10:51,317 ‎Nukelik là bạn thân nhất của bà ‎ở bảo tàng. 179 00:10:51,400 --> 00:10:53,235 ‎Bà gọi anh ấy là Nukie. 180 00:10:56,322 --> 00:10:59,784 ‎Tôi đã giúp cô thu thập ‎hầu hết con dấu trong hộ chiếu. 181 00:10:59,867 --> 00:11:02,495 ‎Ta hay lẻn vào triển lãm Bắc Cực 182 00:11:02,578 --> 00:11:04,830 ‎và ngắm Bắc Cực quang. 183 00:11:04,914 --> 00:11:07,208 ‎Một ngày nọ, tôi đi một mình. 184 00:11:07,291 --> 00:11:10,711 ‎Tôi thiếp đi và đông cứng thành khối băng. 185 00:11:10,795 --> 00:11:14,048 ‎Tôi đã tìm và tìm, nhưng không thấy anh. 186 00:11:14,131 --> 00:11:17,343 ‎- Cho đến bây giờ. ‎- Cho đến bây giờ. 187 00:11:17,426 --> 00:11:19,887 ‎Bà cháu không bỏ cuộc. 188 00:11:19,970 --> 00:11:21,681 ‎Không, nhà Johns mà. 189 00:11:21,764 --> 00:11:24,266 ‎Nhà cháu không bỏ cuộc, dù tệ hay không. 190 00:11:24,767 --> 00:11:27,895 ‎Chào, Nukie, cháu là Ridley Jones, ‎cháu gái bà. 191 00:11:29,313 --> 00:11:31,774 ‎Thảo nào trông cháu rất quen. 192 00:11:32,400 --> 00:11:34,068 ‎Hân hạnh gặp cháu. 193 00:11:34,151 --> 00:11:38,614 ‎Ta đã thấy cháu hành động. ‎Cháu rất giống bà cháu. 194 00:11:38,698 --> 00:11:42,410 ‎Đó là lời khen tuyệt nhất ‎cháu có thể nhận được! 195 00:11:42,493 --> 00:11:43,744 ‎Cháu sẽ giới thiệu. 196 00:11:43,828 --> 00:11:46,455 ‎Hy vọng ông sẽ muốn đây là nhà. 197 00:11:46,539 --> 00:11:51,085 ‎Nhưng giờ, ta sẽ ra ngoài ‎và ngắm Bắc Cực quang, 198 00:11:51,168 --> 00:11:52,712 ‎giống như ngày xưa? 199 00:11:53,295 --> 00:11:54,505 ‎Tôi nói… 200 00:11:59,260 --> 00:12:00,177 ‎Chà. 201 00:12:00,261 --> 00:12:02,763 ‎Đẹp quá. 202 00:12:02,847 --> 00:12:04,640 ‎Như tôi nhớ. 203 00:12:05,933 --> 00:12:07,768 ‎Điều này gợi lại ký ức. 204 00:12:08,728 --> 00:12:09,854 ‎Đẹp quá! 205 00:12:09,937 --> 00:12:13,482 ‎Cảm ơn đã nhắc cháu đừng bỏ cuộc. ‎Chú nói đúng. 206 00:12:13,566 --> 00:12:15,693 ‎- Chắc chứ? ‎- Cháu chắc. 207 00:12:15,776 --> 00:12:17,403 ‎Chú phải thừa nhận, 208 00:12:17,486 --> 00:12:20,614 ‎hôm nay hóa ra không phải ngày tồi tệ. 209 00:12:20,698 --> 00:12:23,743 ‎Thật ra, nó khá tuyệt. 210 00:12:29,457 --> 00:12:30,958 ‎Không đâu chậm bằng nhà 211 00:12:33,502 --> 00:12:34,462 ‎Chào, Lonny. 212 00:12:34,962 --> 00:12:37,173 ‎- Cô làm gì thế ạ? ‎- Ridley! 213 00:12:37,256 --> 00:12:38,966 ‎Cô đang sửa ống nước 214 00:12:39,049 --> 00:12:42,136 ‎bị rò cả nằm và nó làm cô phát điên. 215 00:12:42,219 --> 00:12:45,097 ‎Thật buồn cười ‎vì một thứ khác làm cô phát điên 216 00:12:45,181 --> 00:12:47,183 ‎là vỏ chuối cô thấy ở đây. 217 00:12:47,266 --> 00:12:48,726 ‎Vỏ chuối. 218 00:12:48,809 --> 00:12:50,895 ‎Kỳ lạ. Cô cần giúp không ạ? 219 00:12:50,978 --> 00:12:53,189 ‎Không, cảm ơn, sắp xong rồi. 220 00:12:53,272 --> 00:12:56,817 ‎Thật ra, cô khá xử lý ống nước khá giỏi. 221 00:12:56,901 --> 00:12:58,277 ‎Quan sát nhé. 222 00:13:01,739 --> 00:13:05,826 ‎Thấy chưa? Lonny một, rò rỉ không. 223 00:13:06,660 --> 00:13:08,162 ‎Cô nghe thấy không? 224 00:13:09,914 --> 00:13:11,415 ‎Lonny không, 225 00:13:11,499 --> 00:13:13,501 ‎rò rỉ cả trăm! 226 00:13:13,584 --> 00:13:17,671 ‎Ridley, bình tĩnh. ‎Cô sẽ chạy đi lấy một thứ thay thế, 227 00:13:17,755 --> 00:13:19,715 ‎để dừng nước cháy. 228 00:13:22,051 --> 00:13:23,427 ‎Chạy đi! 229 00:13:23,511 --> 00:13:25,137 ‎Chạy nghĩa là gì nhỉ? 230 00:13:25,221 --> 00:13:26,347 ‎Không ổn rồi. 231 00:13:27,056 --> 00:13:28,974 ‎Vệ Binh, tập hợp! 232 00:13:31,018 --> 00:13:34,313 ‎- Ta phải cứu vài con lười! ‎- Này, đi thôi. 233 00:13:55,417 --> 00:13:56,502 ‎Hết rồi đấy. 234 00:13:56,585 --> 00:13:59,922 ‎Giờ ta phải ngăn trận lũ ‎trước khi nó làm hỏng thứ khác. 235 00:14:00,005 --> 00:14:03,384 ‎Đã hiểu, Ridley. ‎Nhưng ta làm gì với họ đây? 236 00:14:03,467 --> 00:14:06,178 ‎- Chạy với tôi. ‎- Đi đường nào? 237 00:14:07,680 --> 00:14:10,766 ‎Ta phải băt gọn họ trước khi Lonny thấy. 238 00:14:10,850 --> 00:14:14,353 ‎Có ai nói tập hợp lười à? 239 00:14:15,145 --> 00:14:18,732 ‎Tập hợp lừa là hoạt động yêu thích của ta! 240 00:14:18,816 --> 00:14:21,569 ‎Ta đã làm vào tuần trăng mật. 241 00:14:21,652 --> 00:14:25,114 ‎Cảm ơn Ba Má. Hai người lo lười, ‎bọn con lo nước. 242 00:14:26,073 --> 00:14:28,242 ‎Tập hợp, lười con! 243 00:14:28,826 --> 00:14:31,745 ‎Xong rồi, nhờ vải của chị! 244 00:14:31,829 --> 00:14:35,624 ‎Tuyệt! Nó sẽ giữ nước ở mức nhỏ nhất ‎cho đến khi Lonny quay lại. 245 00:14:35,708 --> 00:14:36,542 ‎Ừ. 246 00:14:37,126 --> 00:14:38,752 ‎Báo động bảo tàng! 247 00:14:38,836 --> 00:14:39,920 ‎Lonny đến! 248 00:14:41,088 --> 00:14:42,089 ‎Chia ra. 249 00:14:42,798 --> 00:14:45,593 ‎Ridley, cháu tự bọc chỗ bị rò sao? 250 00:14:45,676 --> 00:14:47,761 ‎Vâng, không giúp gì mấy ạ. 251 00:14:47,845 --> 00:14:49,471 ‎Tốt, vì hóa ra 252 00:14:49,555 --> 00:14:53,309 ‎cô không có thứ gì ‎thay thế cho cái ống này. 253 00:14:53,392 --> 00:14:56,186 ‎Cô phải đặt cái mới, sẽ mất một lúc. 254 00:14:56,270 --> 00:15:00,065 ‎Cho đến lúc đó, không thể dừng nước chảy, 255 00:15:00,149 --> 00:15:03,652 ‎và đám đáng yêu này sẽ phài để vào kho. 256 00:15:04,153 --> 00:15:07,489 ‎Cháu có thể chăm sóc họ. Cháu hứa. 257 00:15:09,992 --> 00:15:14,079 ‎Đâu. Chăn, gối, thức ăn và nước. 258 00:15:14,163 --> 00:15:17,958 ‎Cảm ơn vì tất cả những gì cháu… 259 00:15:18,042 --> 00:15:21,670 ‎Vì những gì em đã làm, ‎là điều bà ấy muốn nói. 260 00:15:21,754 --> 00:15:23,839 ‎Chào, chị là Julietta. 261 00:15:23,923 --> 00:15:27,176 ‎Bố mẹ chị nói chị là người nói nhanh nhà. 262 00:15:27,259 --> 00:15:30,387 ‎Hân hạnh. Mừng là cả gia đình chị ổn. 263 00:15:30,471 --> 00:15:32,056 ‎Ừ, chị cũng vậy. 264 00:15:32,598 --> 00:15:34,892 ‎Chị nhớ cái chăn yêu thích. 265 00:15:34,975 --> 00:15:37,519 ‎Em nghĩ khi nào ta có thể về nhà? 266 00:15:37,603 --> 00:15:41,315 ‎Em không rõ. ‎Lonny chưa biết sửa ống mất bao lâu. 267 00:15:42,024 --> 00:15:44,109 ‎Được rồi. Cảm ơn em nhé. 268 00:16:03,337 --> 00:16:04,588 ‎Chị cũng thế à? 269 00:16:04,672 --> 00:16:09,009 ‎Ừ, chị không cảm thấy ‎mình là hoàng gia như bình thường. 270 00:16:09,093 --> 00:16:12,930 ‎Ý chị là, trông chị vẫn rất tuyệt, những… 271 00:16:13,013 --> 00:16:16,058 ‎Chị cứ nghĩ về các bạn lười của ta. 272 00:16:16,141 --> 00:16:19,228 ‎Anh cũng vậy. ‎Nhưng họ có mọi thứ họ cần nhỉ? 273 00:16:19,311 --> 00:16:23,107 ‎Vậy sao em thấy ta đã gì đó sai? ‎Đi kiểm tra thôi. 274 00:16:31,615 --> 00:16:35,577 ‎Nhà kho quá tệ. ‎Ý em là, không ai muốn sống ở đây. 275 00:16:35,661 --> 00:16:37,955 ‎Đúng, không có chỗ để ăn cỏ. 276 00:16:38,038 --> 00:16:39,498 ‎Không thấy sao. 277 00:16:39,581 --> 00:16:42,167 ‎Không gấu bông dodo để ôm. 278 00:16:42,251 --> 00:16:45,963 ‎Lười có thể có mọi thứ họ cần để tồn tại, 279 00:16:46,046 --> 00:16:49,049 ‎nhưng họ không có nhà. ‎Ta có thể làm tốt hơn. 280 00:16:49,133 --> 00:16:50,217 ‎- Phải! ‎- Phải! 281 00:16:50,884 --> 00:16:54,972 ‎Ra ngoài nào. ‎Bọn em sẽ tìm nơi tốt hơn cho mọi người. 282 00:16:55,681 --> 00:16:57,266 ‎Cảm ơn em, Ridley! 283 00:16:57,349 --> 00:16:58,642 ‎Xin lỗi 284 00:16:58,726 --> 00:17:01,895 ‎vì đã quá khích. 285 00:17:03,939 --> 00:17:06,483 ‎Ta cần tìm chỗ khác cho lười. 286 00:17:06,567 --> 00:17:07,901 ‎Ai có ý gì không? 287 00:17:08,609 --> 00:17:10,279 ‎Cánh Ai Cập thì sao? 288 00:17:10,362 --> 00:17:15,117 ‎Công chúa có nhiều chỗ ‎và nó còn đẹp hơn tủ đồ cũ mốc. 289 00:17:15,200 --> 00:17:18,244 ‎Ồ, chị là chủ nhà hoàng gia tốt. 290 00:17:18,328 --> 00:17:23,000 ‎Julietta, chị muốn qua đêm ‎ở cung điện Ai Cập không? 291 00:17:23,666 --> 00:17:24,710 ‎Thật sao? 292 00:17:26,336 --> 00:17:27,921 ‎Cái gì đây? 293 00:17:32,051 --> 00:17:34,470 ‎Tôi đỡ được. 294 00:17:36,847 --> 00:17:38,223 ‎Đợi đã. 295 00:17:38,307 --> 00:17:41,351 ‎Bỏ nó đi. Nó sẽ khởi động bẫy đấy. 296 00:17:42,478 --> 00:17:45,606 ‎Nghiêm túc đấy, bỏ ra ngay đi. Làm ơn? 297 00:17:45,689 --> 00:17:51,528 ‎Tôi sẽ làm nhanh nhất có thể đây. 298 00:17:51,612 --> 00:17:54,364 ‎Anh phải nhanh hơn. Phòng đầy cát! 299 00:17:54,448 --> 00:17:58,869 ‎Thật mềm. Nó làm em ‎nhớ đến con chăn yêu thích ở nhà. 300 00:17:58,952 --> 00:18:02,915 ‎Ừ, thật ra đó là khăn choàng đặc biệt ‎bố chị tặng. 301 00:18:02,998 --> 00:18:06,752 ‎Chị thích nó ‎vì nó phù hợp với nữ hoàng, như chị. 302 00:18:08,087 --> 00:18:09,129 ‎Xin lỗi. 303 00:18:09,838 --> 00:18:10,964 ‎Không sao đâu. 304 00:18:11,882 --> 00:18:14,676 ‎Em có thể mặc đỡ cái này không? 305 00:18:14,760 --> 00:18:15,803 ‎Ridley! 306 00:18:16,845 --> 00:18:19,515 ‎Dù chị quý những bạn lười này, 307 00:18:19,598 --> 00:18:23,018 ‎chị nghĩ, có lẽ đây không nơi hợp với họ, 308 00:18:23,102 --> 00:18:25,729 ‎Em biết nơi có lẽ hợp ở đâu không? 309 00:18:26,313 --> 00:18:27,147 ‎Ở đâu? 310 00:18:29,191 --> 00:18:32,069 ‎Chuối, ngon. 311 00:18:32,778 --> 00:18:34,238 ‎Chào mọi người! 312 00:18:34,321 --> 00:18:37,950 ‎Làm ơn đừng làm thế hay chạm vào nó! ‎Hay đến đó. 313 00:18:38,033 --> 00:18:40,035 ‎Đặc biệt đừng bóc nó! 314 00:18:40,119 --> 00:18:41,703 ‎Ở đây thế nào rồi? 315 00:18:42,621 --> 00:18:45,749 ‎Cáu hơn bao giờ hết. ‎Và đó là vấn đề đấy. 316 00:18:45,833 --> 00:18:50,045 ‎Xin lỗi, chị cũng không nghĩ ‎đây là nơi hợp cho lười. 317 00:18:50,129 --> 00:18:52,714 ‎Nhưng em biết chỗ nào có lẽ tốt không? 318 00:18:55,717 --> 00:18:58,011 ‎Không, không được. 319 00:19:02,266 --> 00:19:05,018 ‎Quá nhiều lười! Tôi không thể chạy! 320 00:19:10,190 --> 00:19:12,025 ‎Trơn quá! 321 00:19:12,109 --> 00:19:13,861 ‎Cẩn thận bên dưới! 322 00:19:21,076 --> 00:19:22,327 ‎Xin lỗi, Ridley. 323 00:19:22,411 --> 00:19:24,246 ‎Ta đã thử khắp nơi! 324 00:19:24,329 --> 00:19:26,874 ‎Thật vô vọng. 325 00:19:27,833 --> 00:19:31,545 ‎Xin lỗi vì đã bay khỏi móc quai như thế. 326 00:19:31,628 --> 00:19:34,089 ‎- Nhưng… ‎- Cảm ơn, Ridley. 327 00:19:34,173 --> 00:19:37,509 ‎Gia đình chị và chị sẽ quay lại kho. 328 00:19:38,677 --> 00:19:40,220 ‎Không, không đúng. 329 00:19:40,304 --> 00:19:44,016 ‎Nhưng không có chỗ nào ở bảo tàng ‎hợp với lười. 330 00:19:44,099 --> 00:19:48,312 ‎Đó là vì ta không làm nó hợp với lười. ‎Ta phải thử lại. 331 00:19:54,401 --> 00:19:56,445 ‎Này, mọi người, nghe đây. 332 00:19:56,528 --> 00:19:58,614 ‎Em biết lười đã ở mọi triển lãm, 333 00:19:58,697 --> 00:20:01,491 ‎và vì bất cứ lý do gì, nó không ổn 334 00:20:01,575 --> 00:20:03,368 ‎- Không. ‎- Tôi cần chạy. 335 00:20:03,452 --> 00:20:04,786 ‎Quá nhiều lông. 336 00:20:04,870 --> 00:20:07,247 ‎- Chuối. ‎- Đồ tạo tác hoàng gia của chị. 337 00:20:07,331 --> 00:20:09,416 ‎Nghĩ lười đang trải qua chuyện gì. 338 00:20:09,499 --> 00:20:12,920 ‎Mọi người thấy sao ‎nếu phải rời bỏ mọi thứ? 339 00:20:13,003 --> 00:20:16,381 ‎Không chỉ vậy, ‎còn phải sống trong kho tối. 340 00:20:17,799 --> 00:20:19,718 ‎- Tệ thật. ‎- Kinh khủng. 341 00:20:19,801 --> 00:20:23,430 ‎Ta nói ta đã cố giúp lười, ‎nhưng ta chưa để tâm. 342 00:20:23,513 --> 00:20:27,851 ‎Ta không muốn cuộc sống mình thay đổi, ‎của họ thì thay đổi rất nhiều. 343 00:20:27,935 --> 00:20:30,729 ‎Chú đoán ta không phải hàng xóm tốt. 344 00:20:30,812 --> 00:20:33,398 ‎Chị chỉ biết là, không phải ở sân nhà chị. 345 00:20:33,482 --> 00:20:36,693 ‎Charlotte, thái độ đó khiến ta ở đây. 346 00:20:36,777 --> 00:20:39,655 ‎Không, ý chị là không phải ở sân sau, 347 00:20:39,738 --> 00:20:43,283 ‎vì nó đầy cát lún. ‎Nhưng chị đồng ý với Ridley. 348 00:20:43,367 --> 00:20:47,996 ‎Ngay cả nữ hoàng cũng sai, ‎nhưng cô ấy biết khi nào cần sửa. 349 00:20:48,080 --> 00:20:49,998 ‎Ta sẽ giúp lười, Ridley. 350 00:20:52,125 --> 00:20:55,587 ‎Vậy đi ngăn lười ‎trước khi họ quay lại kho. 351 00:20:59,716 --> 00:21:01,468 ‎Hẳn họ chưa đi xa lắm. 352 00:21:01,551 --> 00:21:03,095 ‎Này, Julietta. 353 00:21:03,178 --> 00:21:05,055 ‎Xin lỗi về lúc trước. 354 00:21:05,138 --> 00:21:07,975 ‎Em và gia đình phải từ bỏ rất nhiều, 355 00:21:08,058 --> 00:21:10,978 ‎nên chị cũng có thể từ bỏ thứ gì đó. 356 00:21:11,061 --> 00:21:12,020 ‎Thật sao? 357 00:21:12,104 --> 00:21:15,732 ‎Tất nhiên. Hàng xóm tốt chính là vậy. 358 00:21:18,026 --> 00:21:21,530 ‎Không quan trọng chị là ai 359 00:21:22,239 --> 00:21:26,410 ‎Không quan trọng chị đến từ đâu 360 00:21:26,493 --> 00:21:30,205 ‎Giờ chúng ta là hàng xóm vì chị ở đây 361 00:21:30,289 --> 00:21:34,543 ‎Và bọn em rất vui vì chị đã đến. 362 00:21:34,626 --> 00:21:36,837 ‎Không có gì to tát 363 00:21:36,920 --> 00:21:38,964 ‎Chỉ cần xem và chúng ta sẽ 364 00:21:39,464 --> 00:21:43,176 ‎Làm chị cảm thấy như ở nhà 365 00:21:43,719 --> 00:21:47,764 ‎Dù thế nào đi nữa, ‎tất cả chúng ta đều là một 366 00:21:47,848 --> 00:21:52,144 ‎Hàng xóm đoàn kết ‎trong những căn phòng này 367 00:21:52,227 --> 00:21:56,148 ‎Bọn em sẽ giúp một tay, ‎và bọn em sẽ chào đón chị 368 00:21:56,231 --> 00:22:00,444 ‎Thay vì dựng nên những bức tường 369 00:22:00,527 --> 00:22:02,529 ‎Không có gì to tát 370 00:22:02,612 --> 00:22:04,906 ‎Chỉ cần xem và bọn em sẽ 371 00:22:04,990 --> 00:22:09,119 ‎Làm chị cảm thấy như ở nhà 372 00:22:09,202 --> 00:22:11,121 ‎Không có gì to tát 373 00:22:11,204 --> 00:22:13,457 ‎Chỉ cần xem và bọn em sẽ 374 00:22:13,540 --> 00:22:18,211 ‎Làm chị cảm thấy như ở nhà 375 00:22:22,966 --> 00:22:25,302 ‎Nhắc anh trò này lần nữa đi. 376 00:22:25,886 --> 00:22:29,681 ‎Dante. Em vẽ ‎và anh phải đoán bức tranh là gì. 377 00:22:30,640 --> 00:22:32,851 ‎Phải rồi, được. 378 00:22:32,934 --> 00:22:36,021 ‎Khoan, anh biết rồi. Là Raoul. 379 00:22:36,104 --> 00:22:38,899 ‎- Chuẩn. ‎- Cảnh báo bảo tàng phần hai 380 00:22:39,399 --> 00:22:40,692 ‎Lonny đang đến! 381 00:22:40,776 --> 00:22:42,235 ‎Nhanh, trốn đi! 382 00:22:42,319 --> 00:22:44,279 ‎Ồ, phải. Mọi người hơi chậm. 383 00:22:45,364 --> 00:22:49,659 ‎Chào, Ridley. Cháu sẽ vui khi biết ‎cô đã thay ống mới, 384 00:22:49,743 --> 00:22:53,622 ‎và khu triển lãm lười ‎khô như xương khủng long. 385 00:22:53,705 --> 00:22:55,957 ‎Đã nói cô giỏi sửa ống mà. 386 00:22:56,041 --> 00:22:57,125 ‎Cháu biết. 387 00:22:57,209 --> 00:22:59,961 ‎Cô sẽ đi lấy mấy con lười từ kho. 388 00:23:00,045 --> 00:23:02,506 ‎- Cháu sẽ đi lấy. ‎- Cảm ơn! 389 00:23:02,589 --> 00:23:04,257 ‎Đúng là một đứa trẻ có ích. 390 00:23:04,966 --> 00:23:07,803 ‎- Mọi người nghe tin tốt chưa? ‎- Rồi. 391 00:23:07,886 --> 00:23:10,013 ‎Bọn chú đã nghe… 392 00:23:10,097 --> 00:23:11,181 ‎Tin tốt! 393 00:23:11,807 --> 00:23:14,142 ‎Bọn chị rất vui được về nhà! 394 00:23:14,810 --> 00:23:15,811 ‎- Không! ‎- Không! 395 00:23:15,894 --> 00:23:17,437 ‎- Tuyệt. ‎- Bạn thân tôi. 396 00:23:17,521 --> 00:23:18,939 ‎Mọi người mới đến. 397 00:23:19,022 --> 00:23:22,025 ‎Bọn em muốn nói, bọn em sẽ nhớ mọi người. 398 00:23:22,109 --> 00:23:24,152 ‎Một ván nữa thì sao? 399 00:23:26,071 --> 00:23:28,657 ‎Được rồi, một ván nữa. 400 00:23:29,157 --> 00:23:32,035 ‎Dudley, đến lượt chú đoán bức vẽ đó. 401 00:23:34,621 --> 00:23:36,331 ‎À há. Một dấu chấm? 402 00:23:36,415 --> 00:23:38,625 ‎Không, đường thằng. Cong. Thẳng dài. 403 00:23:38,708 --> 00:23:40,836 ‎Là một cây gậy, phải không? 404 00:23:41,962 --> 00:23:43,130 ‎Ôi, Dudley. 405 00:24:33,472 --> 00:24:35,223 ‎Biên dịch: Viet Nguyen