1 00:00:07,153 --> 00:00:08,779 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:11,782 --> 00:00:15,870 ‎Ở một nơi đầy bí ẩn ấy ‎Nơi quá khứ tái hiện được 3 00:00:15,953 --> 00:00:19,957 ‎Có anh hùng về lịch sử đây ‎Người sẵn sàng tiến bước! 4 00:00:20,041 --> 00:00:24,128 ‎Cô ấy cứu lấy tương lai ‎Bằng cách bảo vệ quá khứ ta 5 00:00:24,211 --> 00:00:27,131 ‎Cô là anh hùng ‎Cuối cùng cũng hiện ra! 6 00:00:27,214 --> 00:00:31,385 ‎Ridley Jones! ‎Táo bạo và gan dạ và dũng cảm 7 00:00:31,469 --> 00:00:35,556 ‎Ridley Jones! ‎Bảo vệ bảo tàng bằng niềm kiêu hãnh 8 00:00:35,639 --> 00:00:40,644 ‎Ridley Jones! ‎Khát vọng phiêu lưu của cô rất dễ lan tỏa 9 00:00:40,728 --> 00:00:44,023 ‎Có khủng long, dodo ‎Khỉ không gian bên cạnh 10 00:00:44,106 --> 00:00:48,152 ‎Ridley Jones! ‎Đội chiếc mũ phớt đặc trưng của mình 11 00:00:48,235 --> 00:00:52,406 ‎Ridley Jones! ‎Không thách thức nào cản được cô ấy 12 00:00:52,490 --> 00:00:57,620 ‎Nỗi sợ sẽ chả làm cô đầu hàng ‎Khi phiêu lưu gần kề, cô tỏa sáng 13 00:00:57,703 --> 00:01:00,915 ‎Lao vào hành động ngay ‎Và cứu lấy tất thảy 14 00:01:00,998 --> 00:01:03,876 ‎Ridley Jones! 15 00:01:03,959 --> 00:01:06,087 ‎Ridley Jones! 16 00:01:10,091 --> 00:01:12,176 ‎Câu lạc bộ trông trẻ của Ridley. 17 00:01:15,805 --> 00:01:16,639 ‎Ridley! 18 00:01:16,722 --> 00:01:20,351 ‎- Chào Ridley! ‎- Chào! Nay sao? Tốt? Ổn? Đỉnh? 19 00:01:20,434 --> 00:01:23,187 ‎Mong khoe quá. Xem mẹ cho em gì nè! 20 00:01:23,270 --> 00:01:27,358 ‎Chà. Bà ấy cho em mượn Mắt La bàn à? ‎Tuyệt! 21 00:01:27,441 --> 00:01:32,947 ‎Biết họ nói gì đó, la bàn ma thuật ‎là bạn thân con gái. Họ có nói, nhỉ? 22 00:01:33,030 --> 00:01:36,367 ‎Mẹ cháu lẽ ra phải có la bàn mọi lúc mà! 23 00:01:36,450 --> 00:01:41,539 ‎Tối nay thì không! Mẹ đi ‎buổi họp mặt 20 năm của trường khảo cổ, 24 00:01:41,622 --> 00:01:45,459 ‎nên mẹ để cháu trông coi nó ‎khi mẹ đi vắng! 25 00:01:45,543 --> 00:01:48,963 ‎Chà. ‎Làn sóng trách nhiệm siêu lớn, bạn ơi. 26 00:01:49,046 --> 00:01:50,005 ‎Em biết! 27 00:01:50,089 --> 00:01:55,719 ‎Trông coi bảo tàng mà chả có mẹ cháu giúp. ‎Và khi bà đã rời thành phố. 28 00:01:56,303 --> 00:01:59,473 ‎- Cháu chắc mình làm được chứ? ‎- Dĩ nhiên! 29 00:02:02,184 --> 00:02:04,937 ‎Đấy? Chả cần ai giúp làm việc đó. 30 00:02:05,020 --> 00:02:08,858 ‎Chào mẹ! ‎Nhìn mẹ lộng lẫy cho buổi họp mặt này! 31 00:02:08,941 --> 00:02:12,319 ‎Cảm ơn con. Mà mẹ muốn nghĩ mình luôn thế. 32 00:02:13,070 --> 00:02:16,740 ‎Thấy Peaches chứ? Tối nay ‎bạn ấy đi cùng làm khách mời danh dự. 33 00:02:16,824 --> 00:02:19,034 ‎Khách mời danh dự? May thế! 34 00:02:19,118 --> 00:02:21,996 ‎Ừ! Bạn bè khảo cổ nài mẹ dẫn theo. 35 00:02:22,079 --> 00:02:26,250 ‎Họ nghĩ bạn ấy là ‎mô hình giống thật nhất họ từng thấy. 36 00:02:29,670 --> 00:02:34,592 ‎- Trình diện làm khách mời danh dự! ‎- Tốt. Ta phải đi. Trừ phi… 37 00:02:34,675 --> 00:02:37,678 ‎Ridley, ‎việc trông bảo tàng tối nay ổn với con? 38 00:02:37,761 --> 00:02:41,015 ‎Con kiểm soát được mọi thứ ở đây mà, mẹ. 39 00:02:41,098 --> 00:02:43,559 ‎Rồi, mà gọi mẹ nếu cần nhé. 40 00:02:43,642 --> 00:02:47,479 ‎Dạ, hẳn rồi. Mẹ nên đi đi! ‎Mẹ không muốn trễ đâu! 41 00:02:47,563 --> 00:02:51,901 ‎Ồ, Peaches, nhớ là ‎không thể nói hay cử động khi đến đó. 42 00:02:51,984 --> 00:02:54,653 ‎Rõ! Cháu sẽ im lặng như Sao Thổ. 43 00:02:55,279 --> 00:03:00,451 ‎Chào mẹ! Chào Peaches! Chúc vui vẻ! ‎Rồi, Ridley, giờ cậu chỉ huy đó. 44 00:03:00,534 --> 00:03:03,495 ‎- Ừ, nào, đi đi. ‎- Kìa, nhà Lemursons. 45 00:03:03,579 --> 00:03:05,706 ‎Chào cả nhà! Hoa đẹp quá! 46 00:03:05,789 --> 00:03:07,416 ‎- Cảm ơn! ‎- Là cho mẹ. 47 00:03:07,499 --> 00:03:09,043 ‎Mẹ thích màu này ạ! 48 00:03:09,126 --> 00:03:12,129 ‎Ngọt ngào quá! Nhân dịp gì vậy? 49 00:03:12,213 --> 00:03:15,966 ‎- Ngày kỷ niệm của tôi và vợ đó! ‎- Ngày kỷ niệm? 50 00:03:16,050 --> 00:03:19,762 ‎Kể mọi chi tiết lãng mạn chú đã bày đi! ‎Kể hết á! 51 00:03:20,429 --> 00:03:25,309 ‎Gì? Bò rừng to dữ có thể lãng mạn vô vọng! ‎Đâu làm tôi đáng yêu! 52 00:03:25,392 --> 00:03:29,230 ‎Đâu ai làm Fred đáng yêu được. ‎Fred là thế mà. 53 00:03:29,313 --> 00:03:31,482 ‎Thật ra chả có kế hoạch gì. 54 00:03:31,565 --> 00:03:35,027 ‎Không có kế hoạch ‎cho ngày kỷ niệm của chú ư? 55 00:03:35,110 --> 00:03:36,779 ‎Không ổn chút nào! 56 00:03:36,862 --> 00:03:41,825 ‎Thật tình cô chú chả đi đâu được. ‎Phải ở nhà với lũ ranh con này. 57 00:03:41,909 --> 00:03:43,953 ‎Để bọn cháu trông thì sao? 58 00:03:44,036 --> 00:03:45,371 ‎- Gì cơ? ‎- Dạ! 59 00:03:45,454 --> 00:03:49,166 ‎Tối nay bọn cháu giữ trẻ ‎để vợ chồng chú ăn mừng! 60 00:03:49,250 --> 00:03:51,460 ‎Đó là ý tưởng tuyệt móng! 61 00:03:51,543 --> 00:03:53,629 ‎Trời! Cháu chắc chứ Ridley? 62 00:03:53,712 --> 00:03:56,924 ‎- Hẳn rồi! Bọn cháu ở đây để giúp mà! ‎- Cảm ơn! 63 00:03:57,007 --> 00:04:00,427 ‎Chà, ‎giờ phải nghĩ xem nên dẫn cô nhà đi đâu. 64 00:04:00,511 --> 00:04:04,515 ‎Ồ, quầy lưu niệm? ‎Chú có thể tặng búp bê gật đầu mới. 65 00:04:04,598 --> 00:04:08,602 ‎Để bạn Fred lo liệu đi ạ. ‎Cháu sẽ sắp xếp buổi hẹn hò 66 00:04:08,686 --> 00:04:14,692 ‎thật hoành tráng, lãng mạn đến mức ‎khiến vợ chú lại mê chú như điếu đổ! 67 00:04:14,775 --> 00:04:16,026 ‎Dễ thương nhất. 68 00:04:16,110 --> 00:04:17,695 ‎- Khá cưng. ‎- Cưng! 69 00:04:17,778 --> 00:04:19,405 ‎Tôi không dễ thương! 70 00:04:19,488 --> 00:04:23,659 ‎Bò rừng dễ thương sẽ xếp hẹn hò để đời ‎cho ngày kỷ niệm của vượn cáo à? 71 00:04:24,702 --> 00:04:25,786 ‎Khỏi trả lời! 72 00:04:26,620 --> 00:04:28,747 ‎Tôi sẽ nói với vợ tin tốt! 73 00:04:28,831 --> 00:04:33,127 ‎Tuyệt vời! Bọn cháu sẽ ở đây ‎trông các thiên thần nhỏ. 74 00:04:33,210 --> 00:04:38,632 ‎Chả muốn làm thế khi mẹ cháu đi vắng. ‎Biết trông vượn cáo tí nào không? 75 00:04:38,716 --> 00:04:42,052 ‎Cháu cần giúp người ở bảo tàng khi họ cần. 76 00:04:42,136 --> 00:04:47,224 ‎Với cả, ta đã đi xuyên Serengeti, ‎sống sót vụ nước đầy cá răng đao. 77 00:04:47,308 --> 00:04:49,852 ‎Trông trẻ sẽ dễ dàng thôi mà. 78 00:04:50,811 --> 00:04:53,272 ‎Chà. Hai người ăn diện đẹp đấy! 79 00:04:53,355 --> 00:04:56,817 ‎Cảm ơn. Harold đã bắt hết bọ trên lông cô. 80 00:04:56,900 --> 00:05:01,989 ‎Vậy cả hai đã sẵn sàng ‎cho đêm cực lãng mạn cháu đã chuẩn bị! 81 00:05:04,325 --> 00:05:09,621 ‎Hiệp sĩ mặc giáp sáng bóng ‎sẽ dẫn cả hai đến đêm ‎amour ‎nóng bỏng. 82 00:05:09,705 --> 00:05:10,664 ‎Là tình yêu. 83 00:05:10,748 --> 00:05:17,671 ‎Tối nay, cả hai sẽ ăn tối ở khu triển lãm ‎Paris, nơi tình yêu luôn có trên thực đơn! 84 00:05:17,755 --> 00:05:20,674 ‎Paris ư? Em đã luôn muốn đi đấy! 85 00:05:20,758 --> 00:05:24,345 ‎Anh nghe nói họ làm món vỏ cây ngon nhất! 86 00:05:25,554 --> 00:05:30,517 ‎Ngoan với bảo mẫu nhé. Cấm ăn nhựa cây ‎trước giờ ngủ. Sẽ mất ngủ. 87 00:05:30,601 --> 00:05:31,977 ‎- Dạ! ‎- Dạ, mẹ! 88 00:05:32,061 --> 00:05:36,231 ‎Chúng là thứ ngọt ngào dễ cưng nhất ‎ta từng thấy nhỉ? 89 00:05:38,025 --> 00:05:40,903 ‎Chả phải thứ ngọt ngào dễ cưng nhất! 90 00:05:40,986 --> 00:05:44,948 ‎- Quái vật cù lét sẽ bắt chú! ‎- Chú chả muốn bị cù! 91 00:05:45,032 --> 00:05:50,162 ‎Này, bỏ tay khỏi sừng! Biết tốn bao lâu ‎và bao nhiêu keo xịt lông để tạo kiểu chứ? 92 00:05:50,245 --> 00:05:55,918 ‎Chị tạo ra luật mới yêu cầu các em ‎bỏ tay bẩn khỏi băng quấn mới của chị! 93 00:05:56,001 --> 00:05:57,586 ‎Nghĩ về chuyện vui… 94 00:06:04,301 --> 00:06:06,178 ‎Quái vật cù lét đến đây! 95 00:06:07,763 --> 00:06:09,264 ‎Sừng của tôi! 96 00:06:15,312 --> 00:06:19,191 ‎Đám vượn cáo loạn rồi! ‎Xem chúng làm gì lông tôi! 97 00:06:19,274 --> 00:06:21,652 ‎Kiểu tóc đó sai với Fred quá. 98 00:06:22,820 --> 00:06:24,530 ‎Đó! Tốt hơn nhiều rồi. 99 00:06:24,613 --> 00:06:26,323 ‎Ta làm gì đây, Ridley? 100 00:06:27,157 --> 00:06:32,663 ‎Biết ai biết chính xác phải làm gì không? ‎Mẹ cháu đấy. Ta nên gọi cô ấy. 101 00:06:32,746 --> 00:06:37,626 ‎Không. Cháu đã bảo mẹ là lo được mọi thứ ‎ở đây. Ta làm được mà. 102 00:06:37,709 --> 00:06:40,838 ‎Mà thế nào? ‎Đám vượn cáo con đó là nỗi đau hoàng gia! 103 00:06:40,921 --> 00:06:44,633 ‎Em biết. ‎Ai mà biết chúng lại khó khăn đến thế? 104 00:06:44,716 --> 00:06:48,220 ‎Chúng chỉ là ‎những đứa trẻ nhỏ xíu thôi mà! 105 00:06:48,303 --> 00:06:49,763 ‎Đợi đã. Chính nó! 106 00:06:49,847 --> 00:06:53,308 ‎Chúng là trẻ con. ‎Và trẻ con cần gì nhiều nào? 107 00:06:53,392 --> 00:06:55,811 ‎- Đảm bảo? ‎- Tư vấn thời trang! 108 00:06:55,894 --> 00:06:58,355 ‎Không, chúng cần ngủ nhiều. 109 00:06:58,439 --> 00:07:01,650 ‎Nên ta phải tìm ra cách để chúng đi ngủ. 110 00:07:02,734 --> 00:07:07,322 ‎"Nhà thám hiểm Addie nhảy khỏi vách đá, ‎thoát khỏi đá lở nguy hiểm! 111 00:07:07,406 --> 00:07:12,161 ‎Cô nhảy dù xuống và rơi vào hố rắn!" 112 00:07:12,244 --> 00:07:13,328 ‎- Rắn! ‎- Sợ! 113 00:07:14,830 --> 00:07:19,001 ‎Có lẽ chuyện hơi quá mạo hiểm ‎để kể trước khi đi ngủ? 114 00:07:19,084 --> 00:07:21,712 ‎Muốn làm gì đúng, hãy để nữ hoàng. 115 00:07:25,632 --> 00:07:30,053 ‎Ôi, không, Ismat. ‎Chị đã cho chúng ăn gì vậy? 116 00:07:30,137 --> 00:07:34,558 ‎Nhà chị có câu nói khi ai đó om sòm: ‎''Để họ ăn bánh!'' 117 00:07:34,641 --> 00:07:39,271 ‎- Ôi không. Không hay rồi. ‎- Đấy? Hiệu quả hoàn toàn! 118 00:07:39,354 --> 00:07:43,066 ‎Chà, nếu chú có gia đình dodo, ‎thì cũng sẽ nói: 119 00:07:43,150 --> 00:07:47,404 ‎''Khi vượn cáo con ăn nhiều đường, ‎chạy thoát thân đi!'' 120 00:07:48,113 --> 00:07:50,574 ‎Xem và học hỏi đi, công chúa. 121 00:07:50,657 --> 00:07:55,662 ‎Một vụ chạy loạn hay sẽ làm mệt ‎cả bò rừng to, mạnh nhất… như tôi. 122 00:07:56,163 --> 00:07:59,124 ‎Đám vượn cáo nhỏ này sẽ ngủ ngay thôi. 123 00:08:01,126 --> 00:08:05,297 ‎Tôi chưa từng… chạy loạn… ‎lâu đến thế trong đời. 124 00:08:08,509 --> 00:08:10,844 ‎Chạy loạn! 125 00:08:10,928 --> 00:08:15,891 ‎Ta nhận thua được chưa? ‎Chú có thể đến sảnh cờ lấy cờ trắng vẫy. 126 00:08:15,974 --> 00:08:18,352 ‎Không, cháu làm được mà. 127 00:08:18,435 --> 00:08:21,522 ‎Ridley, chú nghĩ đã đến lúc gọi mẹ cháu. 128 00:08:21,605 --> 00:08:26,276 ‎Mà cháu muốn cho mẹ thấy ‎có thể tự xử lý một đêm ở bảo tàng. 129 00:08:26,360 --> 00:08:30,614 ‎- Chả cần mẹ giúp. ‎- Xin giúp đâu là biểu hiện yếu đuối. 130 00:08:30,697 --> 00:08:35,410 ‎- Mà của lãnh đạo giỏi đó. ‎- Ừ! Cả khủng long đôi khi cũng cần giúp. 131 00:08:35,494 --> 00:08:41,333 ‎Em luôn giúp mọi người, Ridley! Thế nên ‎em sẽ là người bảo vệ bảo tàng tốt. 132 00:08:41,416 --> 00:08:48,090 ‎- Nhưng cháu cũng được phép nhờ giúp mà. ‎- Phải. Em cần giúp. Đến lúc gọi mẹ rồi. 133 00:08:49,091 --> 00:08:49,925 ‎Ridley à! 134 00:08:50,467 --> 00:08:53,428 ‎Houston, ta có mớ hỗn độn khổng lồ! 135 00:08:53,512 --> 00:08:54,596 ‎Xn lỗi mẹ. 136 00:08:54,680 --> 00:08:58,475 ‎Con nghĩ có thể trông vượn cáo con ‎khi mẹ đi vắng. 137 00:08:59,393 --> 00:09:04,815 ‎Đừng lo, con yêu. Ta có thể khắc phục. ‎Đầu tiên, tìm đám vượn cáo đã. 138 00:09:04,898 --> 00:09:07,025 ‎Và mẹ biết con lo vụ đó ổn. 139 00:09:07,109 --> 00:09:11,363 ‎Dạ! Rồi. Tập hợp nào, đội. ‎Ta phải đi tìm vượn cáo con! 140 00:09:13,323 --> 00:09:16,410 ‎- Được chứ, Dudster? ‎- Ừ, chú làm được. 141 00:09:16,493 --> 00:09:19,079 ‎Quái vật cù lét đến đây! 142 00:09:19,162 --> 00:09:21,873 ‎Đến lúc kết thúc rồi, vượn cáo con. 143 00:09:23,875 --> 00:09:25,877 ‎Đó mới là cách trông trẻ! 144 00:09:26,962 --> 00:09:30,591 ‎Rồi, mẹ, bắt hết rồi! ‎Giờ sao để chúng ngủ ạ? 145 00:09:30,674 --> 00:09:33,510 ‎Nhớ cách mẹ dỗ con ngủ hồi bé chứ? 146 00:09:34,553 --> 00:09:36,972 ‎Mẹ từng hát Khúc ru Bảo tàng. 147 00:09:37,514 --> 00:09:40,892 ‎Khoan, vậy thôi? Phải hát ru vượn cáo ngủ? 148 00:09:40,976 --> 00:09:44,563 ‎Nhưng con chả chắc là con nhớ lời bài hát. 149 00:09:44,646 --> 00:09:45,856 ‎Mà bọn chị nhớ. 150 00:09:45,939 --> 00:09:51,028 ‎- Khoan, mọi người biết khúc ru? ‎- Đâu phải chỉ có mẹ ru con ngủ. 151 00:09:51,111 --> 00:09:54,448 ‎Bọn chị đều từng hát cho bé yêu Ridley. 152 00:09:54,531 --> 00:09:56,491 ‎Cứ hát theo bọn này. 153 00:09:56,575 --> 00:10:00,412 ‎Hỡi con yêu, hãy nhắm mắt lại 154 00:10:00,495 --> 00:10:03,915 ‎Nghe thật kỹ và con sẽ nghe bên tai 155 00:10:03,999 --> 00:10:07,628 ‎Nơi này có giai điệu riêng 156 00:10:07,711 --> 00:10:11,632 ‎Sâu lắng và thần bí 157 00:10:11,715 --> 00:10:15,344 ‎Mỗi bức tượng đều hát một bài ca 158 00:10:15,427 --> 00:10:19,014 ‎Trong lúc các pharaoh cùng ngân nga 159 00:10:19,097 --> 00:10:22,517 ‎Nghe thật kỹ và mọi thứ 160 00:10:22,601 --> 00:10:26,146 ‎Sẽ hát ru để con thiếp đi 161 00:10:26,730 --> 00:10:30,275 ‎Cả ngày dài con đã xoay vòng và chạy nhảy 162 00:10:30,359 --> 00:10:34,029 ‎Cùng các kỳ quan trên thế giới này 163 00:10:34,112 --> 00:10:37,616 ‎Đến lúc đếm cá voi khổng lồ rồi 164 00:10:37,699 --> 00:10:41,119 ‎Và đuôi khủng long và cừu nữa nhỉ 165 00:10:41,203 --> 00:10:44,206 ‎Hãy ngủ đi 166 00:10:44,289 --> 00:10:48,502 ‎Hãy ngủ đi 167 00:10:55,967 --> 00:10:57,052 ‎Làm được rồi! 168 00:10:57,678 --> 00:10:59,388 ‎Ý là, làm được rồi! 169 00:10:59,471 --> 00:11:02,974 ‎Cảm ơn mọi người. ‎Tất cả luôn ở bên giúp em. 170 00:11:03,058 --> 00:11:08,397 ‎Dù khi em chả thừa nhận là em cần. ‎Xin lỗi đã làm mọi thứ rối lên, mẹ. 171 00:11:08,480 --> 00:11:11,733 ‎Tốt hơn nhiều ‎so với lần đầu mẹ giữ trẻ đó. 172 00:11:11,817 --> 00:11:14,569 ‎Mà nếu có vấn đề, sao chả gọi mẹ sớm hơn? 173 00:11:14,653 --> 00:11:18,949 ‎Con chả muốn làm mẹ lỡ buổi họp mặt. ‎Mẹ đã rất háo hức. 174 00:11:19,032 --> 00:11:23,870 ‎Chả gì ở đời quan trọng hơn ‎giúp nhà thám hiểm nhỏ yêu của mẹ. 175 00:11:23,954 --> 00:11:27,374 ‎Cảm ơn ạ. ‎Mà nói thật, con cũng muốn chứng tỏ 176 00:11:27,457 --> 00:11:32,421 ‎con tự mình trông coi bảo tàng được. ‎Con nghĩ con chưa sẵn sàng. 177 00:11:32,504 --> 00:11:37,300 ‎- Con cần giúp đỡ nhiều hơn để làm được. ‎- Cho mẹ xem hộ chiếu? 178 00:11:43,890 --> 00:11:47,310 ‎- Một con dấu? Vì gì ạ? ‎- Vì đã nhờ giúp đỡ. 179 00:11:47,394 --> 00:11:51,857 ‎Thuộc số bài học hệ trọng nhất ‎người bảo vệ bảo tàng có thể học. 180 00:11:51,940 --> 00:11:53,233 ‎Cảm ơn mẹ. 181 00:11:56,361 --> 00:11:59,614 ‎Buổi tối tuyệt vời. Ánh đèn, sự huyền ảo… 182 00:11:59,698 --> 00:12:05,162 ‎Và còn thức ăn? Anh chưa từng ăn ‎bánh mì vỏ cây Pháp! Ngon tuyệt! 183 00:12:06,496 --> 00:12:08,665 ‎Chúng thật yên bình khi ngủ. 184 00:12:08,749 --> 00:12:10,542 ‎Bọn tôi biết ơn Ridley 185 00:12:10,625 --> 00:12:13,420 ‎vì giúp có ngày kỷ niệm tuyệt vời. 186 00:12:13,503 --> 00:12:18,967 ‎Anh sẽ phải cảm ơn bảo mẫu vào mai. ‎Tối nay tôi nghĩ họ cần nghỉ ngơi. 187 00:12:29,144 --> 00:12:30,645 ‎Đố mình cái này đi. 188 00:12:31,188 --> 00:12:32,022 ‎Sẵn sàng? 189 00:12:32,105 --> 00:12:34,232 ‎- Đẻ ra đã thế! ‎- Chắc thế. 190 00:12:34,316 --> 00:12:36,359 ‎Cô cũng vậy! 191 00:12:36,443 --> 00:12:39,946 ‎Rồi. Bắt đầu chiến dịch "Nụ cười Sanchez!" 192 00:12:40,030 --> 00:12:41,656 ‎Người xỉa bắt đầu! 193 00:12:43,992 --> 00:12:45,827 ‎Giờ người chải bắt đầu! 194 00:12:48,288 --> 00:12:52,042 ‎Rồi, em chưa từng nghĩ ‎phải giúp cá voi xỉa và đánh răng. 195 00:12:52,125 --> 00:12:57,756 ‎Đào tạo người bảo vệ bảo tàng là thế. ‎Nhìn cô đẹp rạng ngời, cô Sanchez ạ! 196 00:12:57,839 --> 00:13:02,719 ‎Cảm ơn vì nụ cười không giắt nhuyễn thể, ‎các cháu yêu! 197 00:13:03,637 --> 00:13:07,182 ‎Vậy em đang nhắm con dấu nào kế tiếp, ‎tia nắng? 198 00:13:07,891 --> 00:13:11,978 ‎Chờ đã. Em nghe từ đâu ‎cũng biết tiếng xe nâng của bà. 199 00:13:12,062 --> 00:13:14,231 ‎Và xe nâng của bà nghĩa là… 200 00:13:14,314 --> 00:13:15,899 ‎Khu triển lãm mới! 201 00:13:16,942 --> 00:13:20,028 ‎Chào đội! Đến xem thành viên mới của ta? 202 00:13:20,737 --> 00:13:22,280 ‎Nó là gì ạ? 203 00:13:24,741 --> 00:13:26,910 ‎Trời Ai Cập ơi! 204 00:13:26,993 --> 00:13:29,079 ‎Mà nghiêm túc đó, nó là gì? 205 00:13:29,162 --> 00:13:30,997 ‎Đó là một Nhân sư đấy! 206 00:13:31,081 --> 00:13:35,210 ‎Bức tượng quyền lực cổ xưa, ‎chứa bí mật rất quý giá. 207 00:13:35,293 --> 00:13:39,297 ‎- Và kho báu còn giá trị hơn. Đấy… ‎- Tiến sĩ Jones! 208 00:13:39,381 --> 00:13:42,008 ‎- Là ông P! ‎- Tản ra, các cậu! 209 00:13:44,010 --> 00:13:48,014 ‎Ông Peabody, ông còn ở đây làm gì ạ? 210 00:13:48,098 --> 00:13:51,977 ‎Ông đi xem khu triển lãm mới nhất, ‎Kho báu Nhân sư! 211 00:13:52,060 --> 00:13:56,690 ‎Người ta sẽ xếp hàng quanh khu để xem nó… ‎Nó… Khoan… 212 00:13:56,773 --> 00:13:58,191 ‎Kho báu đâu? 213 00:13:58,275 --> 00:14:03,738 ‎Nhân sư bảo vệ kho báu trong hầm, ‎ông Peabody. Chuyện của nó là thế. 214 00:14:03,822 --> 00:14:06,658 ‎Vậy hãy mở ra và xem ta đã mua gì. 215 00:14:06,741 --> 00:14:11,496 ‎Chà, vấn đề là, không ai có thể mở nó ra. ‎Chưa từng có. 216 00:14:11,580 --> 00:14:13,957 ‎Mà bí ẩn là một nửa trò vui ạ! 217 00:14:14,040 --> 00:14:19,087 ‎Trò vui là kho báu được trưng ra ‎để người ta có thể trả tiền xem. 218 00:14:19,170 --> 00:14:24,509 ‎Hoặc bà mở cái hầm đó vào sáng mai, ‎hoặc tôi sẽ trả lại tượng Nhân sư! 219 00:14:25,343 --> 00:14:31,224 ‎Ông ta muốn đưa Nhân sư đi? Nhưng cô ấy ‎cho khu Ai Cập điểm nhấn quyến rũ. 220 00:14:31,308 --> 00:14:35,103 ‎Bà sẽ lo ông Peabody. ‎Nhắm lo vụ kho báu được chứ? 221 00:14:35,186 --> 00:14:40,400 ‎Hẳn rồi ạ. Vệ binh Bảo tàng làm ngay! ‎Đếm ba thì nói ''Vệ binh'' nhé! Một… hai… 222 00:14:42,736 --> 00:14:46,448 ‎Cũng đáng thử đó. ‎Hay ta cứ việc nhờ cô ấy mở ra? 223 00:14:46,531 --> 00:14:50,118 ‎Chị chả biết. ‎Nhân sư thường rất kín tiếng. 224 00:14:50,201 --> 00:14:54,331 ‎- Có lẽ nhân sư này sẽ không sống dậy đâu. ‎- Xin chào? 225 00:14:54,414 --> 00:14:56,207 ‎Hù! 226 00:14:56,291 --> 00:15:01,212 ‎Thật đáng để chờ! Các cháu ‎phải thấy mặt mình! Kiểu: ''Á há!'' 227 00:15:01,922 --> 00:15:02,756 ‎Lại nữa. 228 00:15:02,839 --> 00:15:06,885 ‎Ối! Xin lỗi nhé, chim bé cưng. ‎Đùa tí thôi mà. 229 00:15:06,968 --> 00:15:08,637 ‎Hay lắm, quý cô đá! 230 00:15:08,720 --> 00:15:13,808 ‎''Quý cô đá'' này gọi là Thoebe, ‎vì đó là tên của cô! 231 00:15:13,892 --> 00:15:17,646 ‎Mừng đến bảo tàng, Thoebe! ‎Nào, bọn cháu dẫn cô tham quan. 232 00:15:18,188 --> 00:15:21,983 ‎Kia là Hiệp sĩ Ida. ‎Cô ấy rất gan dạ, thân thiện. 233 00:15:22,067 --> 00:15:26,780 ‎Đó là khu triển lãm âm nhạc, đây là ‎nhà trên cây của cháu! Hẳn cô sẽ mê ở đây. 234 00:15:26,863 --> 00:15:31,826 ‎Nếu được ở lại. Nghe gã hơi thô lỗ đó rồi. ‎Gã lại muốn đưa cô đi. 235 00:15:31,910 --> 00:15:33,536 ‎"Lại" là sao ạ? 236 00:15:33,620 --> 00:15:39,459 ‎Cô đã vào bảo tàng khắp thế giới. ‎Mà họ cáu vì chả mở hầm của cô ra được. 237 00:15:40,418 --> 00:15:43,630 ‎Hẳn là có kho báu gì đó ở trong. Là gì ạ? 238 00:15:43,713 --> 00:15:47,384 ‎Không thể nói. ‎Thuộc số Quy tắc của Nhân sư đó! 239 00:15:48,259 --> 00:15:51,471 ‎Ối! Xin lỗi, lâu lâu lại thế. ‎Thói quen Nhân sư. 240 00:15:51,554 --> 00:15:57,519 ‎Thăm thú thế giới rất vui. Mà chỉ một lần, ‎cô muốn ở lại một nơi để kết bạn. 241 00:16:00,063 --> 00:16:02,899 ‎Đời chẳng dễ ‎Khi sinh ra là Nhân sư 242 00:16:02,983 --> 00:16:05,694 ‎Nếu muốn sự thật ‎Thật ra đầy tâm tư 243 00:16:05,777 --> 00:16:11,157 ‎Có bí mật nhỏ và tôi bảo vệ tốt là thế ‎Nhưng tôi lại rất muốn kể 244 00:16:11,241 --> 00:16:16,579 ‎Cách duy nhất thấy kho báu tôi gác đó ‎Là giải một câu đố mà siêu khó 245 00:16:16,663 --> 00:16:21,584 ‎Ước ai giải ra, mà chả được ai ‎Và tôi chả thể đưa đầu mối cho ai 246 00:16:21,668 --> 00:16:24,212 ‎Đó là câu đố của Nhân sư 247 00:16:24,295 --> 00:16:26,673 ‎Đó là câu đố của Nhân sư 248 00:16:27,590 --> 00:16:32,846 ‎Dù rất ngầu khi lang thang nhiều nơi ‎Tôi chỉ muốn ở lại một nơi 249 00:16:32,929 --> 00:16:37,892 ‎Vì tôi chưa từng có bạn thật mà ‎Đến khi có ai đem bí mật giải ra 250 00:16:37,976 --> 00:16:43,148 ‎Chả giúp bạn được và điều đó chán thật sự ‎Đó là câu đố của Nhân sư 251 00:16:43,815 --> 00:16:46,067 ‎Chỉ là Câu đố nhỏ của Nhân sư 252 00:16:47,569 --> 00:16:52,032 ‎Vậy ý cô là ‎cách duy nhất để mở hầm của cô là… 253 00:16:52,115 --> 00:16:55,785 ‎Nếu giải ra câu đố. ‎Và nó hay lắm, nếu phải nói. 254 00:16:55,869 --> 00:16:59,497 ‎Sao cô không nói đáp án? ‎Vậy sẽ chả còn bí mật. 255 00:16:59,581 --> 00:17:02,959 ‎Mê đó, mê năng lượng, mê tinh thần. ‎Mà đâu nói được! 256 00:17:03,043 --> 00:17:06,087 ‎Phải tự nghĩ. Một trong các quy tắc đó! 257 00:17:06,171 --> 00:17:11,509 ‎Bọn cháu sẽ làm đúng như thế. ‎Câu đố cũng như chơi đố, và ta làm được. 258 00:17:11,593 --> 00:17:13,178 ‎Thật? Mấy đứa thử? 259 00:17:13,261 --> 00:17:17,474 ‎Hầm sẽ mở trước sáng, ‎không thì cháu chả có họ Jones! 260 00:17:17,557 --> 00:17:18,600 ‎- Rõ rồi! ‎- Ừ! 261 00:17:18,683 --> 00:17:21,811 ‎Ôi, trái tim đá thật sự bị làm cảm động. 262 00:17:21,895 --> 00:17:26,066 ‎- Cảnh báo, khó nhằn đấy. ‎- Và cháu cũng vậy! Nói đi ạ! 263 00:17:26,816 --> 00:17:32,405 ‎Tôi đứng một mình mà không đơn độc. ‎Có nhiều chân, mà di chuyển như một. 264 00:17:32,489 --> 00:17:38,078 ‎Tôi đi trên đất mà có mắt trên trời. ‎Tôi sẽ không tháo gỡ, nên khỏi thử. 265 00:17:38,161 --> 00:17:42,207 ‎Tôi cứng như đá, ‎nhưng có trái tim tha thiết. 266 00:17:42,290 --> 00:17:47,087 ‎Tôi nhiều miệng, mà chỉ một giọng nói. ‎Tôi là gì? 267 00:17:47,796 --> 00:17:50,673 ‎- Tôi biết! ‎- Bay lên nào bạn lông lá! 268 00:17:50,757 --> 00:17:55,512 ‎Tôi đứng một mình nhưng không đơn độc. ‎Chà, đó là tôi! 269 00:17:55,595 --> 00:18:00,683 ‎Tôi một mình trong khu triển lãm, ‎mà luôn có bạn nên chả hề cô đơn. 270 00:18:00,767 --> 00:18:03,603 ‎Câu trả lời hẳn là… một con dodo! 271 00:18:04,395 --> 00:18:06,856 ‎Cảm ơn đã chơi, nhưng sai rồi! 272 00:18:06,940 --> 00:18:08,942 ‎Chú đã làm gì? 273 00:18:10,568 --> 00:18:13,488 ‎Fred, cái vại! Dante, đồ gốm! 274 00:18:16,866 --> 00:18:19,369 ‎- Đó là gì thế? ‎- Xin lỗi, là cô. 275 00:18:19,452 --> 00:18:22,038 ‎Đoán sai phải đối mặt thử thách. 276 00:18:22,122 --> 00:18:26,751 ‎Ghét thấy các cháu căng thẳng, ‎mà đó là Quy tắc của Nhân sư! 277 00:18:26,835 --> 00:18:29,671 ‎Vụ này sẽ khó hơn em nghĩ. 278 00:18:31,047 --> 00:18:33,216 ‎Cô biết mà, nó quá khó. 279 00:18:33,299 --> 00:18:37,220 ‎Biết rồi! ‎Nếu cô nói cho các cháu chữ cái đầu là… 280 00:18:37,887 --> 00:18:40,473 ‎Tôi biết mà. Không gợi ý. 281 00:18:41,432 --> 00:18:44,102 ‎- Cẩn thận đi công chúa! ‎- Đừng lo. 282 00:18:44,185 --> 00:18:48,273 ‎Câu đố khó, mà nếu ta hợp tác, ‎em biết ta sẽ nghĩ ra. 283 00:18:48,356 --> 00:18:52,735 ‎Anh nghĩ ra rồi! ‎''Có nhiều chân, mà di chuyển như một''. 284 00:18:52,819 --> 00:18:55,446 ‎Dễ như khủng long ba sừng vậy! 285 00:18:56,322 --> 00:18:59,200 ‎Đáp án câu đố của cô là… ván trượt! 286 00:18:59,284 --> 00:19:00,118 ‎Xin lỗi. 287 00:19:00,702 --> 00:19:04,789 ‎Khoan, ý cháu là khủng long… trượt ván. 288 00:19:04,873 --> 00:19:06,082 ‎Chó trượt ván? 289 00:19:06,583 --> 00:19:10,461 ‎- Bánh quế trượt ván? ‎- Hay là chạy đi? 290 00:19:16,092 --> 00:19:19,846 ‎Khủng long thất bại! ‎Lỗi anh. Ai kế tiếp nào? 291 00:19:21,598 --> 00:19:25,268 ‎''Tôi đi trên đất mà có mắt trên trời''. 292 00:19:25,351 --> 00:19:28,313 ‎Sẽ bị đánh nếu đó chả phải ‎khỉ không gian như cháu! 293 00:19:30,315 --> 00:19:31,858 ‎Báo động! 294 00:19:36,863 --> 00:19:40,700 ‎"Cứng như đá" ư? ‎Chả gì cứng rắn hơn bò rừng! 295 00:19:40,783 --> 00:19:46,039 ‎Xem kìa! Thứ cứng rắn cưng nhất cô ‎từng thấy. Mà sai. Cẩn thận chân. 296 00:19:49,709 --> 00:19:54,339 ‎Rồi, việc to lớn và cứng cỏi ‎chả có ích khi mặt đất bị lở. 297 00:19:54,422 --> 00:19:57,884 ‎Đừng lo, vì chú giỏi lo! ‎Đến chỗ gạch chú chỉ. 298 00:19:57,967 --> 00:20:02,055 ‎Chỗ gạch đó nhìn vững. Giờ trái. ‎Trái. Phải. Phải! Ấy đừng, dừng! 299 00:20:02,138 --> 00:20:04,641 ‎Cháu đang cố không rơi, Dudley! 300 00:20:04,724 --> 00:20:08,770 ‎Nãy chú kêu ''phải'' là ''đúng''. ‎Giờ trái… và thẳng! 301 00:20:09,354 --> 00:20:11,564 ‎Ý đâu phải là thẳng vào chú! 302 00:20:11,648 --> 00:20:17,445 ‎"Tôi sẽ không tháo gỡ"? Đó hẳn là ‎xác ướp hoàng gia tạo thế hoàn hảo! 303 00:20:20,865 --> 00:20:25,370 ‎Nữ hoàng có thể "không tháo gỡ'', ‎mà băng quấn của cô chỉ giặt khô! 304 00:20:25,453 --> 00:20:26,412 ‎Có chị đây! 305 00:20:30,458 --> 00:20:34,712 ‎Chả muốn làm mọi người mất hứng, ‎mà trời sắp sáng rồi. 306 00:20:34,796 --> 00:20:40,927 ‎Ôi! Gần đúng rồi! Theo nghĩa nào đó. ‎Nghĩa khác đúng hơn, mà khởi đầu đúng. 307 00:20:41,010 --> 00:20:42,679 ‎Cô cho gợi ý nhé? 308 00:20:42,762 --> 00:20:47,267 ‎Ý là, nếu ông Peabody trở lại ‎và hầm chả mở, cô sẽ phải đi. 309 00:20:47,350 --> 00:20:51,688 ‎Cô chả muốn đi! Mãi cô mới có bạn. ‎Bạn tốt nữa. 310 00:20:51,771 --> 00:20:53,815 ‎Ai? Tôi biết không nhỉ. 311 00:20:53,898 --> 00:20:56,025 ‎Là anh, Dudley. Là tất cả. 312 00:20:56,943 --> 00:21:02,031 ‎Rồi, lẽ ra không thể giúp. ‎Biết đó, quy tắc. Mà các cháu tuyệt quá. 313 00:21:02,115 --> 00:21:07,787 ‎Cô sẽ chỉ nói, các cháu đều sai… ‎nhưng các cháu đều đúng cả. 314 00:21:08,538 --> 00:21:09,872 ‎Điều đó có thể à? 315 00:21:09,956 --> 00:21:10,999 ‎Em chả biết. 316 00:21:11,082 --> 00:21:16,337 ‎Nhưng em biết cách duy nhất để Thoebe ‎ở lại là mở nó, nên đừng từ bỏ. 317 00:21:16,421 --> 00:21:19,132 ‎Cảm ơn, Ridley, nhưng cô sẽ ổn cả. 318 00:21:19,215 --> 00:21:22,677 ‎Thật tốt khi biết mọi người, ‎dù chỉ một đêm. 319 00:21:22,760 --> 00:21:27,849 ‎Này, cô cũng đừng bỏ cuộc! ‎Ta là bạn rồi, bạn thì gắn bó với nhau. 320 00:21:27,932 --> 00:21:31,185 ‎Đúng vậy! Như khi Peaches cứu nữ hoàng, 321 00:21:31,269 --> 00:21:34,439 ‎và tất cả chúng ta, khỏi trận lụt đó. 322 00:21:34,522 --> 00:21:37,442 ‎Hay cách Dudley giúp tôi vượt hố đó. 323 00:21:37,525 --> 00:21:41,362 ‎Vệ binh Bảo tàng hợp lực ‎là có thể làm tất cả. 324 00:21:41,446 --> 00:21:45,491 ‎Kể cả giải câu đố! Đếm ba thì nói ‎''Vệ binh'' nhé! Một… hai… 325 00:21:45,575 --> 00:21:46,451 ‎Vệ binh! 326 00:21:46,534 --> 00:21:51,039 ‎Khoan… ‎''Tôi nhiều miệng, mà chỉ một giọng nói''. 327 00:21:51,122 --> 00:21:53,249 ‎Chính nó! Em biết đáp án! 328 00:21:53,333 --> 00:21:58,004 ‎''Tôi đứng một mình mà không đơn độc. ‎Có nhiều chân, mà di chuyển như một. 329 00:21:58,087 --> 00:22:02,925 ‎Tôi đi trên đất mà có mắt trên trời. ‎Tôi sẽ không tháo gỡ, nên khỏi thử. 330 00:22:03,009 --> 00:22:05,553 ‎Cứng như đá, nhưng có trái tim tha thiết. 331 00:22:05,636 --> 00:22:09,474 ‎Tôi nhiều miệng, mà chỉ một giọng nói. ‎Tôi là gì?" 332 00:22:09,557 --> 00:22:14,729 ‎Tất cả đều sai, nhưng tất cả đều đúng. ‎Vì đáp án là "ta"! Một đội! 333 00:22:19,650 --> 00:22:24,781 ‎Các cháu là một đội! Vì chỉ một đội ‎mới giải được câu đố của cô! 334 00:22:24,864 --> 00:22:27,200 ‎- Được rồi! ‎- Làm được rồi! 335 00:22:27,784 --> 00:22:30,453 ‎Trời Ai Cập ơi! 336 00:22:30,536 --> 00:22:35,541 ‎Thoebe, chả tin là cô suýt chả kể bọn cháu ‎về kho báu rực rỡ này! 337 00:22:35,625 --> 00:22:39,754 ‎Chả thể nói vì cô đâu biết. ‎Hầm của cô chưa từng mở! 338 00:22:40,713 --> 00:22:44,675 ‎Cô sẽ nói điều không bí mật. ‎Cô hạnh phúc biết bao! 339 00:22:44,759 --> 00:22:47,637 ‎Cảm ơn các cháu vì đã không từ bỏ cô! 340 00:22:47,720 --> 00:22:49,597 ‎Này, bạn bè để làm gì ạ? 341 00:22:49,680 --> 00:22:53,309 ‎Đừng lo, ông Peabody, ‎rồi ta sẽ mở được kho báu. 342 00:22:53,393 --> 00:22:55,395 ‎Ông P đang đến! Trốn đi! 343 00:22:55,478 --> 00:22:56,521 ‎Gặp lại sau! 344 00:22:57,939 --> 00:22:59,899 ‎Nếu bây giờ hầm chưa mở, 345 00:22:59,982 --> 00:23:03,694 ‎Nhân sư này sẽ có vé một chiều vượt biển! 346 00:23:04,779 --> 00:23:07,198 ‎Có vẻ không cần vận chuyển rồi. 347 00:23:08,408 --> 00:23:12,328 ‎- Cháu đã mở kho báu? Ông muốn xem ngay. ‎- Đợi đã! 348 00:23:12,412 --> 00:23:15,748 ‎Nhiều… vàng quá đi. 349 00:23:15,832 --> 00:23:17,917 ‎Nó đẹp quá! 350 00:23:18,000 --> 00:23:23,256 ‎Làm tốt lắm, nhà Jones. ‎Tôi nghĩ sẽ giữ khu triển lãm này lâu đấy. 351 00:23:23,339 --> 00:23:24,424 ‎Tôi đồng ý. 352 00:23:24,507 --> 00:23:27,051 ‎Rồi, bàn về việc tiếp thị nào. 353 00:23:28,469 --> 00:23:31,722 ‎Nghe không, Thoebe? Cô sẽ ở lại đây! 354 00:23:31,806 --> 00:23:33,266 ‎- Hay như bò rừng! ‎- Tốt! 355 00:23:33,349 --> 00:23:35,309 ‎Các cháu là tuyệt nhất! 356 00:23:35,393 --> 00:23:40,106 ‎Vàng thật tuyệt, mà kho báu thật sự ‎là có bạn bè như các cháu. 357 00:23:41,607 --> 00:23:44,610 ‎- Ôm nào, đội. Yêu cô! ‎- Yêu cô, Thoebe. 358 00:24:32,158 --> 00:24:37,163 ‎Biên dịch: Ann