1
00:00:42,501 --> 00:00:45,796
QUÁ KHỨ
2
00:01:08,694 --> 00:01:10,112
Thế tốt hơn.
3
00:01:11,905 --> 00:01:13,156
Sao thế lại tốt hơn?
4
00:01:13,782 --> 00:01:15,450
Giờ nó không thể làm hại ai.
5
00:01:24,001 --> 00:01:26,461
- Sao cháu lại nghĩ nó...
- Cháu muốn về nhà.
6
00:01:26,461 --> 00:01:27,921
Ông biết. Mà giờ chưa về được.
7
00:01:32,926 --> 00:01:33,969
Của cháu đây.
8
00:01:34,761 --> 00:01:36,513
Cảm giác bây giờ là thế nào?
9
00:01:37,139 --> 00:01:38,390
Vẽ được không?
10
00:02:22,309 --> 00:02:24,311
Cảm giác bây giờ là thế nào?
11
00:02:25,062 --> 00:02:26,438
Vẽ được không?
12
00:02:28,273 --> 00:02:29,441
Ông quay lại ngay.
13
00:02:56,510 --> 00:02:58,178
Chào bác sĩ Adler.
14
00:02:58,178 --> 00:03:00,013
- Chào.
- Xin chào.
15
00:03:00,013 --> 00:03:02,224
Y tá bảo tôi là Noah ở cùng ông.
16
00:03:02,224 --> 00:03:05,143
- Nên tôi mang sách đến cho nó đọc.
- Được.
17
00:03:05,143 --> 00:03:07,855
- Nó thế nào rồi?
- Nó ổn.
18
00:03:08,564 --> 00:03:10,941
Vẫn còn tác dụng phụ của thuốc mới,
19
00:03:10,941 --> 00:03:13,819
nhưng chúng tôi đang làm trị liệu cát và...
20
00:03:17,739 --> 00:03:19,283
Đợi chút.
21
00:03:29,585 --> 00:03:30,752
Có chuyện gì?
22
00:03:32,212 --> 00:03:36,175
Không có gì. Nó vừa...
Để tôi đi tìm nó. Đừng lo lắng.
23
00:03:36,175 --> 00:03:37,801
- Sao? Nó đang ở đâu?
- Tôi chịu.
24
00:03:37,801 --> 00:03:39,178
Nhưng để tôi tìm nó, đừng lo.
25
00:03:57,196 --> 00:03:59,489
Xin lỗi. Noah có vào đây không?
26
00:04:00,699 --> 00:04:02,367
Xin lỗi, đây là ngày đầu tiên của tôi.
27
00:04:02,367 --> 00:04:05,078
- Noah là đứa nào ạ?
- Nó nằm giường này.
28
00:04:05,078 --> 00:04:06,747
Phải rồi. Noah, vâng.
29
00:04:06,747 --> 00:04:08,707
Nó đang trị liệu với bác sĩ.
30
00:04:08,707 --> 00:04:10,209
Tôi là bác sĩ của nó đây.
31
00:04:11,627 --> 00:04:13,212
Vậy nó không ở cùng ông?
32
00:04:14,129 --> 00:04:18,634
Tôi cần cô báo cho mọi người
là tôi cần giúp để tìm một bệnh nhân.
33
00:04:20,969 --> 00:04:22,221
- Ngay.
- Vâng.
34
00:05:03,929 --> 00:05:05,013
Noah?
35
00:05:05,514 --> 00:05:08,308
Noah, ông sẽ mở cửa thật chậm, được chứ?
36
00:05:11,103 --> 00:05:12,145
Chào.
37
00:05:13,647 --> 00:05:15,274
Cháu bỏ ông đi đâu mất.
38
00:05:17,484 --> 00:05:19,111
Được rồi. Không sao.
39
00:05:19,653 --> 00:05:20,946
Về lại phòng chơi nào.
40
00:05:22,781 --> 00:05:24,533
Đi nào. Không sao đâu.
41
00:05:25,033 --> 00:05:26,076
Quay lại thôi.
42
00:05:26,577 --> 00:05:27,578
Được.
43
00:05:28,537 --> 00:05:30,414
Rồi. Được rồi.
44
00:05:31,373 --> 00:05:33,959
Noah, cháu có cầm bút không?
45
00:05:33,959 --> 00:05:35,836
Nhưng không được dùng bút ở khoa này.
46
00:05:35,836 --> 00:05:37,296
Ừ, được rồi.
47
00:05:38,463 --> 00:05:40,382
Được. Đưa bút cho ông.
48
00:05:40,924 --> 00:05:42,426
- Cháu không cầm.
- Noah.
49
00:05:44,678 --> 00:05:47,222
- Ông sợ.
- Ông không sợ.
50
00:05:47,222 --> 00:05:48,765
Nói dối.
51
00:05:51,935 --> 00:05:53,020
Ông cần cái bút.
52
00:05:55,063 --> 00:05:56,481
Cháu không muốn nói nữa.
53
00:06:05,949 --> 00:06:08,202
Ông muốn nói cho tôi
chuyện này là gì không?
54
00:06:08,202 --> 00:06:11,288
Được. Noah vẽ
một ngôi nhà ở quê nhiều lần.
55
00:06:12,039 --> 00:06:16,335
Rất giống với tấm ảnh tôi tìm thấy
trong phòng làm việc của Lynn.
56
00:06:16,335 --> 00:06:19,421
Nên tôi nghĩ:
"Có phải một hôm nó đi theo cô ấy về nhà?
57
00:06:19,421 --> 00:06:22,424
Họ có quen nhau không?
Có phải hai người rất thân nhau?
58
00:06:22,424 --> 00:06:24,968
Và nếu thế, sao cô ấy lại giấu tôi?
59
00:06:24,968 --> 00:06:26,845
Còn gì cô ấy chưa nói với tôi nữa?"
60
00:06:26,845 --> 00:06:27,930
Được.
61
00:06:27,930 --> 00:06:30,891
Nhưng việc đó thì liên quan gì
đến chẩn đoán của cậu bé?
62
00:06:52,037 --> 00:06:53,038
Này.
63
00:06:55,040 --> 00:06:57,501
- Đây, ông uống đi.
- Cảm ơn.
64
00:07:02,798 --> 00:07:04,049
Tôi ngủ không ngon.
65
00:07:06,385 --> 00:07:07,553
Mất ngủ.
66
00:07:08,303 --> 00:07:10,013
Thế thì đầu óc khó tỉnh táo lắm.
67
00:07:10,848 --> 00:07:14,685
Người ta cho rằng
nó đã hít vào một cốc nước để tự tử,
68
00:07:14,685 --> 00:07:16,395
và giờ nó đã vào khu theo dõi.
69
00:07:16,395 --> 00:07:17,688
Không thể có chuyện đó.
70
00:07:17,688 --> 00:07:19,940
Ừ, vậy mà phổi nó đầy nước.
71
00:07:20,440 --> 00:07:21,650
Tôi không giải thích nổi.
72
00:07:23,277 --> 00:07:26,738
Tôi đã kiểm tra
những nơi nó từng được nhận nuôi.
73
00:07:27,447 --> 00:07:29,533
Không có nhà nào ở quê,
không có người Hà Lan.
74
00:07:32,327 --> 00:07:36,123
- Trước khi bị bỏ rơi, lúc mới sinh?
- Hội chứng ký ức ẩn giấu?
75
00:07:36,123 --> 00:07:39,960
Ký ức đến thăm nông trại
và nghe tiếng Hà Lan khi chưa biết nói,
76
00:07:39,960 --> 00:07:41,587
có lẽ là qua TV.
77
00:07:43,297 --> 00:07:46,967
Tôi rất cần thông tin về bố mẹ đẻ của nó.
Nhưng nó là trẻ bị bỏ rơi.
78
00:07:46,967 --> 00:07:49,344
Tôi chỉ biết là nó bị bỏ rơi
ở nhà thờ St. Matthew.
79
00:07:56,768 --> 00:07:58,270
Cô gái đang bơi này là sao?
80
00:08:05,194 --> 00:08:07,070
- Cô nghĩ cô ấy đang bơi à?
- Vâng.
81
00:08:10,032 --> 00:08:11,575
Không biết nữa. Tôi tưởng cô ấy...
82
00:08:13,035 --> 00:08:14,119
đang chết đuối.
83
00:08:17,664 --> 00:08:20,000
Bác sĩ Adler, tôi nghĩ nhà ông bị dột.
84
00:08:27,424 --> 00:08:28,675
CẬU BÉ SỢ TRƯỜNG HỌC
85
00:08:28,675 --> 00:08:29,593
{\an8}TÁC GIẢ LYNN HOFFMAN
86
00:08:29,593 --> 00:08:31,261
Phía trên phòng này là gì?
87
00:08:33,013 --> 00:08:34,181
Nhà vệ sinh hành lang.
88
00:09:38,871 --> 00:09:40,038
Họ đang đến.
89
00:10:09,359 --> 00:10:13,030
Không, tránh xa cháu ra! Không!
90
00:10:21,455 --> 00:10:23,582
Kiểm tra nhiệt độ nhanh cho em thôi.
91
00:10:48,148 --> 00:10:49,316
Thấy chưa?
92
00:10:51,860 --> 00:10:53,153
Xem tao làm được gì này.
93
00:10:53,153 --> 00:10:54,321
Tao sửa xong rồi nhé?
94
00:11:02,996 --> 00:11:04,414
Cái gì...
95
00:11:08,627 --> 00:11:10,587
Ôi, Chúa ơi.
96
00:12:05,726 --> 00:12:07,144
Bố?
97
00:12:10,480 --> 00:12:11,690
Trong này.
98
00:12:16,528 --> 00:12:18,363
- Chào.
- Con chào bố.
99
00:12:18,363 --> 00:12:19,489
Bố đang làm gì thế?
100
00:12:19,489 --> 00:12:21,533
- Sao sàn nhà lại ướt?
- Trời ơi.
101
00:12:21,533 --> 00:12:23,076
Không gì khiến người mua kinh hãi
102
00:12:23,076 --> 00:12:24,828
bằng câu "đường ống nước có vấn đề".
103
00:12:24,828 --> 00:12:26,038
Tôi sửa xong rồi.
104
00:12:26,038 --> 00:12:27,873
Nên không phải lo.
105
00:12:27,873 --> 00:12:30,375
Trời. Có điều gì
khiến người đàn ông này bó tay không?
106
00:12:31,793 --> 00:12:33,712
Vâng, bố tôi là người khá tháo vát.
107
00:12:48,769 --> 00:12:50,354
Bố có định nghe máy không?
108
00:12:50,896 --> 00:12:51,980
Bố!
109
00:12:51,980 --> 00:12:53,732
Máy bố phải không?
110
00:12:58,070 --> 00:12:59,071
Ừ.
111
00:13:02,157 --> 00:13:03,408
- Để bố nghe.
- Vâng.
112
00:13:03,408 --> 00:13:04,743
Ừ, đi đi.
113
00:13:09,414 --> 00:13:10,499
A lô.
114
00:13:10,499 --> 00:13:12,835
Tối nay có gặp nhau ở nhà tôi không?
115
00:13:13,585 --> 00:13:15,796
- Xin lỗi, ai đấy?
- Jackson đây.
116
00:13:15,796 --> 00:13:17,464
Ông nghĩ là ai chứ?
117
00:13:17,464 --> 00:13:19,925
Nghe này, tối nay sẽ đông vui lắm đấy.
118
00:13:19,925 --> 00:13:21,593
Tôi biết chắc ông không đến đâu,
119
00:13:21,593 --> 00:13:23,303
- nhưng tôi có nhạc jazz...
- Biết gì không?
120
00:13:23,303 --> 00:13:25,681
- Giờ tôi không nói được.
- Không, jazz mà tôi nói...
121
00:13:25,681 --> 00:13:26,765
- Chào.
- Đỉnh lắm.
122
00:13:27,349 --> 00:13:29,518
Không phải việc gì quan trọng.
123
00:13:30,018 --> 00:13:31,186
Vâng.
124
00:13:31,979 --> 00:13:34,606
Vậy bố có kế hoạch gì
cho hai ông cháu chưa?
125
00:13:36,316 --> 00:13:39,361
Bố, đừng bảo con
là bố quên chuyện trông Sophie
126
00:13:39,361 --> 00:13:41,071
trong lúc chỉnh trang nhà nhé?
127
00:13:41,613 --> 00:13:44,324
Tất nhiên là không.
Chuyện đó thì sao mà bố quên được?
128
00:13:44,324 --> 00:13:46,285
Hôm nay là ngày của ông ngoại.
129
00:13:46,285 --> 00:13:47,369
Đúng không, Sophie?
130
00:13:48,287 --> 00:13:50,622
Ngày của ông ngoại và Sophie ạ.
131
00:13:50,622 --> 00:13:52,958
Nó lanh lợi quá nhỉ?
132
00:13:56,670 --> 00:13:57,629
Ta đi được chưa ạ?
133
00:13:58,130 --> 00:14:00,090
Ừ. Nào, đi thôi.
134
00:14:00,966 --> 00:14:02,092
Sẽ vui lắm đây.
135
00:14:07,181 --> 00:14:08,807
Cháu chưa hiểu là cái này có gì vui.
136
00:14:08,807 --> 00:14:10,475
Nơi này trông rùng rợn quá.
137
00:14:12,394 --> 00:14:13,562
Ừ, đúng thế.
138
00:14:13,562 --> 00:14:15,439
Nó có hơi rùng rợn.
139
00:14:15,439 --> 00:14:16,982
Ông phải tìm một người đã.
140
00:14:27,701 --> 00:14:30,454
Ông có giận bà
vì bà làm tắc bồn tắm không?
141
00:14:31,079 --> 00:14:32,122
Gì cơ?
142
00:14:32,748 --> 00:14:34,416
Vì bà chết đuối trong đó.
143
00:14:36,793 --> 00:14:38,837
Không. Bà không làm tắc bồn tắm nào cả.
144
00:14:39,713 --> 00:14:40,797
Bà đi rồi.
145
00:14:41,465 --> 00:14:42,633
Đâu có.
146
00:14:42,633 --> 00:14:44,426
Bà đang ở trong con thằn lằn của cháu.
147
00:14:50,974 --> 00:14:52,851
Bà muốn kể cho cháu một bí mật.
148
00:14:59,942 --> 00:15:01,610
Ông muốn thú tội à?
149
00:15:03,153 --> 00:15:04,238
Thú tội?
150
00:15:05,072 --> 00:15:05,906
Không.
151
00:15:05,906 --> 00:15:08,283
Tôi đến gặp cha Dennis.
152
00:15:10,202 --> 00:15:11,411
Cậu bé là bệnh nhân của tôi.
153
00:15:11,411 --> 00:15:13,914
Tôi muốn kiếm thêm thông tin
về gia đình cậu bé.
154
00:15:13,914 --> 00:15:16,625
Cậu bé là trẻ bị bỏ rơi
ở nhà thờ này cách đây tám năm.
155
00:15:16,625 --> 00:15:19,670
Tôi vẫn còn nhớ. Đứa bé duy nhất
bị bỏ lại đây trong 20 năm qua.
156
00:15:19,670 --> 00:15:22,214
- Vậy hồi đó ông đã ở đây?
- Vâng.
157
00:15:23,298 --> 00:15:26,009
Ông nói nó là
bệnh nhân của ông. Nó bị sao?
158
00:15:27,386 --> 00:15:29,888
Tôi không biết.
Đó là điều tôi muốn tìm hiểu.
159
00:15:30,931 --> 00:15:34,768
Tôi có thể nói
là họ không đủ khả năng làm cha mẹ.
160
00:15:35,686 --> 00:15:36,937
Ông biết họ à?
161
00:15:36,937 --> 00:15:38,021
Không.
162
00:15:38,772 --> 00:15:41,400
Nhưng không thì vì sao
lại bỏ rơi một đứa trẻ chứ?
163
00:15:42,192 --> 00:15:46,071
Đôi khi rất khó để hiểu dự định của Chúa.
164
00:15:47,656 --> 00:15:49,366
Vậy điều gì khiến ông băn khoăn?
165
00:15:50,617 --> 00:15:53,912
Tôi cảm thấy
có một sự buồn phiền trong tim ông.
166
00:15:56,206 --> 00:15:58,709
- Bà cháu mất.
- Sophie.
167
00:16:05,007 --> 00:16:06,008
Được.
168
00:16:07,593 --> 00:16:10,888
- Vợ tôi mất.
- Xin chia buồn với mất mát của ông.
169
00:16:10,888 --> 00:16:12,347
Không sao. Bà ở trong con thằn lằn này.
170
00:16:12,347 --> 00:16:14,892
Sophie, bà không ở trong đó.
171
00:16:14,892 --> 00:16:17,769
Ta đã nói rồi.
Người đã ra đi là sẽ không trở lại nữa.
172
00:16:17,769 --> 00:16:19,688
Ra đi mãi mãi và không bao giờ trở lại.
173
00:16:19,688 --> 00:16:21,148
Kể cả trong một con thằn lằn.
174
00:16:21,148 --> 00:16:22,232
Làm sao ông biết chắc.
175
00:16:22,232 --> 00:16:25,110
Mỗi người có cách khác nhau
để vượt qua nỗi đau.
176
00:16:25,110 --> 00:16:27,029
Tôi rất hay gặp điều này ở giáo đoàn.
177
00:16:27,613 --> 00:16:30,032
Công việc của chúng ta giống nhau.
178
00:16:30,032 --> 00:16:32,284
Thế à? Văn phòng thì khác hẳn nhau nhỉ?
179
00:16:32,284 --> 00:16:33,827
- Nhìn nơi này xem.
- Đều giúp người.
180
00:16:33,827 --> 00:16:35,746
Nhưng tôi giúp bằng khoa học, y học và...
181
00:16:35,746 --> 00:16:37,998
Và có lẽ là một chút đức tin.
182
00:16:37,998 --> 00:16:41,376
Chắc chắn một bác sĩ tâm lý
biết niềm tin là quan trọng nhất.
183
00:16:41,376 --> 00:16:43,712
Biết tôi tin vào gì không? Thực tế.
184
00:16:44,254 --> 00:16:47,508
Ông tin vào những chuyện cổ tích
được tạo ra để khỏi đối mặt với sự thật.
185
00:16:47,508 --> 00:16:49,176
Và ông biết sự thật là gì chứ?
186
00:16:49,176 --> 00:16:52,221
Không có một đấng màu nhiệm nào
sống trên trời, chăm lo cho ta.
187
00:16:52,221 --> 00:16:54,848
Hắn là một gã thù dai và ông biết điều đó.
188
00:16:57,726 --> 00:16:59,102
Thân ai nấy lo thôi, ông bạn.
189
00:17:01,063 --> 00:17:02,064
Sophie, nào. Đi thôi.
190
00:17:23,544 --> 00:17:26,922
Này. Chảy nước rồi này.
Cháu không muốn ăn à?
191
00:17:53,574 --> 00:17:55,617
- Barb?
- Vâng.
192
00:17:55,617 --> 00:17:58,370
Chào, ngày của ông ngoại thế nào?
193
00:17:58,370 --> 00:18:00,247
Bố nghĩ là hai ông cháu chơi rất vui.
194
00:18:10,757 --> 00:18:13,844
Con xin lỗi.
Nó đối xử rất lạ với con thằn lằn đó.
195
00:18:13,844 --> 00:18:15,512
Ừ, đó là chuyện bố muốn nói đấy.
196
00:18:15,512 --> 00:18:17,598
Cái vụ "bà ngoại trong con thằn lằn" hả?
197
00:18:17,598 --> 00:18:20,225
Đó chỉ là một cách
để vượt qua nỗi đau thôi nhỉ?
198
00:18:20,225 --> 00:18:22,060
Không. Đó không phải điều bố muốn nói.
199
00:18:23,562 --> 00:18:25,564
Sao con lại nói với nó là mẹ chết đuối?
200
00:18:25,564 --> 00:18:27,816
- Khoan đã, sao cơ?
- Ừ, vì sao? Sao lại nói thế?
201
00:18:27,816 --> 00:18:29,526
Đùng một cái, lúc trước thì:
202
00:18:29,526 --> 00:18:32,654
"Bà ở xung quanh ta,
dõi theo ta", vân vân mây mây?
203
00:18:32,654 --> 00:18:35,115
Bố, con không nói với nó là mẹ chết đuối.
204
00:18:36,283 --> 00:18:37,868
Khỉ thật.
205
00:18:38,535 --> 00:18:41,455
Chắc nó nghe lỏm con
nói chuyện qua điện thoại.
206
00:18:41,455 --> 00:18:43,916
- Nói chuyện? Với ai?
- Một người bạn.
207
00:18:43,916 --> 00:18:45,501
Sao ai cũng nói chuyện đó?
208
00:18:45,501 --> 00:18:48,003
Có gì để nói đâu? Con làm gì đấy?
209
00:18:48,587 --> 00:18:50,547
- Con làm gì đấy?
- Con đang dọn dẹp.
210
00:18:50,547 --> 00:18:52,674
- Sue Ann nói phải dọn bớt đồ.
- Không. Dọn bớt.
211
00:18:52,674 --> 00:18:55,219
Đây là đồ cá nhân và chữa bệnh của mẹ.
212
00:18:55,219 --> 00:18:56,929
Mẹ không còn đồ cá nhân nữa, bố ạ.
213
00:18:56,929 --> 00:18:58,013
Cứ để kệ nó đi!
214
00:19:02,100 --> 00:19:03,519
Bố bị sao thế?
215
00:19:04,728 --> 00:19:06,146
Bố chẳng sao cả.
216
00:19:06,897 --> 00:19:08,982
Bố chỉ đang phản ứng cực kỳ bình thường
217
00:19:09,483 --> 00:19:11,944
trước việc nơi riêng tư
bị xâm phạm, được chứ?
218
00:19:13,654 --> 00:19:14,780
Bố biết đấy,
219
00:19:16,240 --> 00:19:18,408
chuyện xảy ra với mẹ
không chỉ tác động đến bố.
220
00:19:20,369 --> 00:19:21,537
Mà cả con nữa.
221
00:19:28,710 --> 00:19:29,711
Barb.
222
00:19:30,212 --> 00:19:32,756
Này. Này Barb.
223
00:19:33,882 --> 00:19:34,716
Con yêu.
224
00:19:35,676 --> 00:19:38,387
Này, bố xin lỗi.
225
00:19:38,387 --> 00:19:39,513
Được chứ?
226
00:19:39,513 --> 00:19:40,848
Không sao đâu. Ổn mà.
227
00:19:40,848 --> 00:19:44,309
Không. Nghe này, bố sẽ làm thế.
228
00:19:45,519 --> 00:19:46,895
Bố sẽ dọn bớt đồ.
229
00:19:48,730 --> 00:19:50,315
Cứ đưa Sophie về nhà đi nhé?
230
00:19:50,315 --> 00:19:51,525
Để bố làm nốt.
231
00:19:52,276 --> 00:19:53,485
Bố chắc chứ?
232
00:19:56,613 --> 00:19:58,574
Được. Cảm ơn bố.
233
00:19:59,533 --> 00:20:01,702
Cần giúp gì thì gọi con nhé.
234
00:20:02,202 --> 00:20:03,412
Đi nào, Soph.
235
00:20:06,665 --> 00:20:08,500
Tạm biệt Sophie. Đi chơi vui thật.
236
00:20:12,713 --> 00:20:13,672
Này Soph.
237
00:20:14,256 --> 00:20:15,424
Sophie, ông...
238
00:20:30,772 --> 00:20:34,276
"Mua thực phẩm: sữa, chuối.
Đi hỏi nhà thuốc..."
239
00:20:38,280 --> 00:20:40,240
"Gửi những bức vẽ cho Jackson"?
240
00:20:55,964 --> 00:20:57,674
JACKSON - ĐÍNH KÈM BỨC VẼ
241
00:21:01,678 --> 00:21:04,306
"Đừng nói với Eli, anh ấy
không chấp nhận, không chịu nghe đâu".
242
00:21:04,306 --> 00:21:05,724
Anh biết anh ấy mà, anh ấy rất lý trí...
243
00:21:05,724 --> 00:21:07,768
Sự thật là, tôi cảm thấy
anh là người duy nhất
244
00:21:07,768 --> 00:21:09,186
mà tôi có thể nói về chuyện này...
245
00:21:12,731 --> 00:21:13,899
Cái gì...
246
00:21:19,780 --> 00:21:23,075
Xem này. Ông đến thật rồi.
247
00:21:23,075 --> 00:21:25,827
- Tôi cần nói chuyện với ông.
- Ông chạy một mạch sang đây?
248
00:21:25,827 --> 00:21:27,913
Ông toát mồ hôi rồi kìa.
Để tôi lấy đồ uống.
249
00:21:27,913 --> 00:21:29,957
Tôi không cần uống, tôi cần nói về Lynn.
250
00:21:29,957 --> 00:21:32,334
Mắt ông trông hơi lạ.
251
00:21:32,334 --> 00:21:34,920
Dạo này nhìn thứ gì
tôi cũng thấy hơi lạ hết. Nghe này.
252
00:21:34,920 --> 00:21:37,256
Tôi biết hơi trống vắng
khi đến mà không có Lynn.
253
00:21:37,256 --> 00:21:38,507
Không phải chuyện đó.
254
00:21:38,507 --> 00:21:40,843
Tôi đang dọn dẹp đồ của cô ấy...
Nghe tôi nhé...
255
00:21:40,843 --> 00:21:42,636
- Tôi nhớ ông, Eli.
- Thôi đi.
256
00:21:42,636 --> 00:21:44,012
- Uống đi.
- Tôi không muốn...
257
00:21:44,012 --> 00:21:46,765
Hãy nghe nhạc và lại đây.
258
00:21:48,016 --> 00:21:52,980
Một sinh viên cao học của tôi
làm món gumbo tôm hùm này.
259
00:21:52,980 --> 00:21:54,273
Xem này.
260
00:21:54,273 --> 00:21:56,692
- Tôi phải đi gặp vài người.
- Tôi...
261
00:21:56,692 --> 00:21:59,319
Ông ở đây nhé. Tôi quay lại ngay.
262
00:22:34,021 --> 00:22:36,190
PHÒNG CHO BÉ TRAI
263
00:23:24,196 --> 00:23:25,072
Đưa đây.
264
00:23:31,578 --> 00:23:35,207
Và tôi thích giả thuyết của ông
trong bài báo về sang chấn và phân ly.
265
00:23:37,042 --> 00:23:39,419
Anh thật sự ghét những buổi thế này hả?
266
00:23:40,254 --> 00:23:44,967
Em cảnh báo anh luôn nhé,
phải nhảy với em thì mới được về.
267
00:23:45,843 --> 00:23:48,387
Tôi muốn hỏi ông về nghiên cứu mới...
268
00:23:52,099 --> 00:23:53,183
Xin lỗi.
269
00:23:54,017 --> 00:23:55,936
Này, ta thật sự phải nói chuyện.
270
00:23:55,936 --> 00:23:58,897
- Đợi tôi một chút.
- Không, ngay bây giờ.
271
00:24:01,525 --> 00:24:02,693
Đưa đây.
272
00:24:02,693 --> 00:24:03,902
Không.
273
00:24:06,572 --> 00:24:08,782
Các em, đến giờ đi ngủ rồi.
274
00:24:10,951 --> 00:24:11,952
Noah...
275
00:24:13,662 --> 00:24:15,205
tay em cầm cái gì thế?
276
00:24:19,042 --> 00:24:20,002
Noah?
277
00:24:21,920 --> 00:24:23,338
Trong tay em có gì?
278
00:24:23,839 --> 00:24:24,756
Noah!
279
00:24:27,217 --> 00:24:28,594
Noah...
280
00:24:30,095 --> 00:24:31,638
Chị cần xem tay em cầm gì.
281
00:24:33,515 --> 00:24:36,643
Cưng ơi, đưa chị thứ trong tay em...
282
00:24:38,353 --> 00:24:39,396
ngay lập tức.
283
00:24:54,077 --> 00:24:55,996
Chả hiểu sao ông lại khó chịu.
284
00:24:55,996 --> 00:24:58,248
Lynn và tôi là bạn.
285
00:24:58,248 --> 00:24:59,541
Email qua lại suốt mà.
286
00:24:59,541 --> 00:25:02,920
Không sao, nhưng cái gì mà
"Eli không hiểu đâu"?
287
00:25:02,920 --> 00:25:04,963
Và những bức vẽ mà cô ấy nói là sao?
288
00:25:04,963 --> 00:25:07,341
Cô ấy sáng tác
một cuốn sách mới về ba người bạn.
289
00:25:07,341 --> 00:25:08,759
Cô ấy gửi cho tôi một bức vẽ.
290
00:25:08,759 --> 00:25:10,928
Đó là cái cô ấy đang tìm cách lý giải.
291
00:25:10,928 --> 00:25:13,931
- Về cái gì?
- Về cái chết, Eli.
292
00:25:15,057 --> 00:25:18,602
Cô ấy đối diện với việc mình sắp chết,
và điều duy nhất ông muốn cô ấy làm
293
00:25:18,602 --> 00:25:20,646
là đưa cô ấy vào
thử nghiệm hứa hẹn tiếp theo.
294
00:25:20,646 --> 00:25:22,523
Ừ, vì tôi muốn giúp cô ấy.
295
00:25:22,523 --> 00:25:24,858
Tôi biết, nhưng cô ấy muốn tự lý giải nó.
296
00:25:28,529 --> 00:25:30,948
Có những điều cô ấy nghĩ
ông sẽ không hiểu,
297
00:25:30,948 --> 00:25:34,743
vì ông sẽ tìm cách
giải thích bằng khoa học,
298
00:25:34,743 --> 00:25:37,871
và cô ấy cảm thấy
nó nằm ngoài khả năng của khoa học.
299
00:25:47,631 --> 00:25:50,008
Nghe hết sức vô lý.
300
00:25:50,008 --> 00:25:52,594
Điều gì? Điều gì?
301
00:25:52,594 --> 00:25:55,472
Và không có gì
nằm ngoài khả năng của khoa học hết.
302
00:26:24,585 --> 00:26:26,420
- Noah. Không sao.
- Mọi chuyện ổn chứ?
303
00:26:27,421 --> 00:26:28,672
Nó sẽ đưa cho tôi.
304
00:26:29,423 --> 00:26:30,424
Đúng không, Noah?
305
00:26:32,259 --> 00:26:33,302
Bình tĩnh, anh bạn.
306
00:26:37,431 --> 00:26:41,685
Noah. Chị xin lỗi, cưng ạ,
nhưng chị cần xem...
307
00:27:07,544 --> 00:27:09,046
Eli.
308
00:27:41,537 --> 00:27:43,038
Cứu với, cô ấy bị nghẹn.
309
00:27:45,707 --> 00:27:46,792
Gọi 911 đi.
310
00:27:47,292 --> 00:27:49,419
Cô ấy đang bị sốc phản vệ.
311
00:27:49,419 --> 00:27:51,755
Ai có EpiPen không? EpiPen? Có ai không?
312
00:27:53,298 --> 00:27:55,884
Không sao. Để tôi giúp.
313
00:27:55,884 --> 00:27:57,177
Có người đang đến.
314
00:27:57,177 --> 00:27:59,137
Nhả ra.
315
00:28:00,138 --> 00:28:01,139
Nào.
316
00:28:02,933 --> 00:28:05,352
Đúng rồi. Tốt lắm.
317
00:28:12,484 --> 00:28:15,571
Khỉ thật. Cô ấy không thở nữa...
318
00:28:17,447 --> 00:28:19,491
Đó là rượu à? Đưa đây!
319
00:28:24,705 --> 00:28:27,499
Được, tôi cần một cái bút bi.
320
00:28:28,542 --> 00:28:30,335
Ai có bút bi không?
321
00:28:30,335 --> 00:28:31,461
Có không?
322
00:28:31,461 --> 00:28:33,088
Bút bình thường?
323
00:28:33,589 --> 00:28:34,965
Ai có bút không?
324
00:28:35,674 --> 00:28:36,967
Ông ấy cần bút.
325
00:28:56,612 --> 00:28:57,738
Đúng rồi.
326
00:28:59,072 --> 00:29:00,073
Ừ.
327
00:29:01,158 --> 00:29:02,159
Được.
328
00:29:03,744 --> 00:29:04,745
Đúng rồi.
329
00:29:06,038 --> 00:29:07,164
Tốt lắm.
330
00:29:18,592 --> 00:29:20,886
Nếu gọi đó là trò ảo thuật trong bữa tiệc,
331
00:29:21,678 --> 00:29:24,306
thì hơi màu mè đấy.
332
00:29:25,933 --> 00:29:26,934
Đùa thôi.
333
00:29:27,559 --> 00:29:29,770
Ơn Chúa là có ông ở đây.
334
00:29:31,438 --> 00:29:32,606
Cô ấy sẽ ổn, nhỉ?
335
00:29:33,148 --> 00:29:34,483
Ừ.
336
00:29:36,318 --> 00:29:38,028
Và về email.
337
00:29:40,030 --> 00:29:41,031
Tôi xin lỗi.
338
00:29:42,866 --> 00:29:45,035
- Lẽ ra tôi nên nói với ông.
- Ừ, đúng thế.
339
00:29:46,453 --> 00:29:50,832
Sự thật là, cô ấy gặp khó khăn
khi viết cái kết cho cuốn sách,
340
00:29:51,667 --> 00:29:53,961
nhưng nó lấy ra từ giấc mơ của cô ấy.
341
00:29:53,961 --> 00:29:59,842
Tôi không muốn nghe
về giấc mơ của cô ấy, được chứ?
342
00:30:00,509 --> 00:30:05,138
Vì tôi bắt đầu có cảm giác
là tôi chẳng hiểu gì về cô ấy cả.
343
00:30:11,895 --> 00:30:13,689
Đây là cái cô ấy đang sáng tác.
344
00:30:18,694 --> 00:30:21,363
Và tôi nghĩ cô ấy sẽ muốn trao nó cho ông.
345
00:32:30,701 --> 00:32:32,703
Biên dịch: TH