1 00:00:06,090 --> 00:00:09,010 ‎LOẠT PHIM NETFLIX 2 00:00:12,764 --> 00:00:13,765 ‎Mời ngồi. 3 00:00:18,394 --> 00:00:22,398 ‎Tôi đã có cuộc nói chuyện thú vị ‎với hàng xóm của cô, Carol Sullivan. 4 00:00:22,482 --> 00:00:25,485 ‎- Cô đã dùng dao pha màu đe dọa cô ấy? ‎- Ôi Chúa ơi. 5 00:00:25,568 --> 00:00:30,531 ‎Không. Lúc đó, tôi đang rửa cọ vẽ. ‎Tôi quên mất tôi đang cầm nó trong tay. 6 00:00:31,240 --> 00:00:33,576 ‎Tôi tưởng cô ấy quấy rối thợ sửa chữa. 7 00:00:33,659 --> 00:00:36,079 ‎Tôi đã hiểu nhầm và tôi đã xin lỗi. 8 00:00:37,955 --> 00:00:39,582 ‎Gì thế? Sao bà lại ghi lại? 9 00:00:39,665 --> 00:00:42,960 ‎Cô ấy cũng nói đã thấy cô ‎nói chuyện với Chastity vào ngày án mạng. 10 00:00:43,044 --> 00:00:45,379 ‎- Tôi đã không biết cô biết Chastity. ‎- Đâu có. 11 00:00:45,463 --> 00:00:47,173 ‎Một hôm trước đó, tôi mới gặp cô ấy. 12 00:00:47,256 --> 00:00:51,803 ‎Carol nói đã thấy ‎cô đối đầu với Chastity, cô ấy nghĩ thế. 13 00:00:51,886 --> 00:00:57,100 ‎Nói cô nhảy ra khỏi xe, ‎chưa tắt động cơ, mắng mỏ cô ấy? 14 00:00:57,183 --> 00:01:00,561 ‎Chúa ơi, người phụ nữ đó làm gì? ‎Cả ngày nhìn ra cửa sổ? 15 00:01:00,645 --> 00:01:03,189 ‎Chính xác thì cô và Chastity đã nói gì? 16 00:01:03,773 --> 00:01:07,735 ‎Lúc đó, cô ấy đang vứt bút màu ‎mà tôi đã cho con gái Neil. 17 00:01:07,819 --> 00:01:09,779 ‎Cô ấy không thích mùi bút màu. 18 00:01:11,447 --> 00:01:14,659 ‎Thật điên rồ. ‎Tôi sẽ không giết người chỉ vì bút màu. 19 00:01:14,742 --> 00:01:16,077 ‎Cô sẽ ra tay vì cái gì? 20 00:01:22,083 --> 00:01:23,000 ‎Xin chào. 21 00:01:24,043 --> 00:01:26,671 ‎Hôm nay, tôi sẽ lấy dấu vân tay của cô. 22 00:01:26,754 --> 00:01:28,756 ‎Cô có quen với việc này không? 23 00:01:29,799 --> 00:01:30,633 ‎Không. 24 00:01:30,716 --> 00:01:36,264 ‎Tôi sẽ đặt các đầu ngón tay có mực ‎lên tấm thẻ mười ô này. 25 00:01:36,931 --> 00:01:42,895 ‎Cô sẽ đưa tay phải cho tôi, ‎tôi sẽ bắt đầu với ngón cái tay phải. 26 00:01:42,979 --> 00:01:46,399 ‎Giờ ta sẽ không ấn dấu vân tay xuống. 27 00:01:46,482 --> 00:01:49,986 ‎Ta sẽ lăn nó. ‎Vì nếu ta ấn xuống, dấu vân tay sẽ hỏng. 28 00:01:50,069 --> 00:01:52,864 ‎Ta sẽ nhẹ nhàng lăn nó. 29 00:01:54,031 --> 00:01:55,158 ‎Rồi, bắt đầu nào. 30 00:01:55,241 --> 00:01:56,826 ‎Được rồi. Không. Chỉ cần… 31 00:01:57,451 --> 00:01:59,871 ‎Cô hãy để tôi nhẹ nhàng lăn nó. 32 00:02:00,454 --> 00:02:01,539 ‎Được rồi. 33 00:02:02,331 --> 00:02:06,502 ‎Thật sự tôi thấy ‎lấy dấu vân tay người chết sẽ dễ hơn 34 00:02:06,586 --> 00:02:10,590 ‎vì người còn sống thường ‎hơi quá nhiệt tình với lấy dấu vân tay. 35 00:02:12,133 --> 00:02:13,926 ‎Giờ sẽ là vân tay số sáu. 36 00:02:14,677 --> 00:02:16,095 ‎Đó là ngón cái bên trái. 37 00:02:20,975 --> 00:02:22,226 ‎Ngày của cô thế nào? 38 00:02:23,728 --> 00:02:24,604 ‎Ổn. 39 00:02:25,646 --> 00:02:27,857 ‎Được rồi. Tôi chỉ cần có thế. 40 00:02:29,442 --> 00:02:30,526 ‎Chúc ngủ ngon. 41 00:02:32,862 --> 00:02:34,322 ‎Xong rồi? Tôi về nhé? 42 00:02:35,907 --> 00:02:36,824 ‎Sao lại là hoa? 43 00:02:38,743 --> 00:02:40,912 ‎- Sao cơ? ‎- Cô vẽ hoa. Lý do? 44 00:02:41,412 --> 00:02:43,206 ‎Đó là điều bà muốn hỏi? 45 00:02:43,289 --> 00:02:46,459 ‎Tôi đã thấy các tranh vẽ rất đẹp ở nhà cô. 46 00:02:47,293 --> 00:02:48,669 ‎Cô rất có tài. 47 00:02:49,670 --> 00:02:50,880 ‎Cảm ơn. 48 00:02:52,840 --> 00:02:54,300 ‎Cô không muốn trả lời? 49 00:03:00,181 --> 00:03:02,308 ‎Không phải lúc nào tôi cũng vẽ hoa. 50 00:03:03,309 --> 00:03:06,270 ‎Khi mới bắt đầu, ‎tôi vẽ phong cảnh, thuyền buồm, 51 00:03:06,771 --> 00:03:09,023 ‎những thứ khách du lịch thường mua. 52 00:03:10,149 --> 00:03:13,402 ‎Khi đó, tôi là họa sĩ chết đói, ‎dường như không đủ sống. 53 00:03:13,486 --> 00:03:17,490 ‎Tình cờ tôi mới có thành công đầu tiên. 54 00:03:18,199 --> 00:03:22,745 ‎Một hôm buồn chán, ‎tôi vẽ chó của tôi theo kiểu Mona Lisa. 55 00:03:26,582 --> 00:03:27,792 ‎Mọi người thích nó. 56 00:03:30,211 --> 00:03:32,338 ‎Tôi bắt đầu nhận được vô số yêu cầu. 57 00:03:33,297 --> 00:03:35,633 ‎Vẽ ở nhà trở thành nghề nuôi sống tôi, 58 00:03:35,716 --> 00:03:38,511 ‎tôi vẽ chó của khách hàng ‎theo kiểu kiệt tác. 59 00:03:41,305 --> 00:03:43,224 ‎Nhưng tôi bắt đầu kiệt sức, 60 00:03:44,475 --> 00:03:46,769 ‎và gần như từ bỏ việc vẽ… 61 00:03:48,104 --> 00:03:51,107 ‎cho đến khi mang bầu Elizabeth. 62 00:03:51,691 --> 00:03:56,112 ‎Tôi có dấu hiệu chuyển dạ sớm, ‎tôi buộc phải nghỉ ngơi trên giường. 63 00:03:57,405 --> 00:04:02,285 ‎Một hôm, cô y tá ‎mang đến một bó hoa đẹp nhất trên đời. 64 00:04:04,120 --> 00:04:11,085 ‎Tôi nhìn nó và cảm thấy đam mê trỗi dậy, ‎điều mà tôi chưa từng cảm nhận được, 65 00:04:11,168 --> 00:04:14,547 ‎và tôi biết tôi phải vẽ hoa. 66 00:04:17,425 --> 00:04:20,219 ‎Chồng tôi và thợ sửa chữa, Buell, 67 00:04:20,303 --> 00:04:24,098 ‎đã làm riêng cho tôi ‎một giá vẽ để tôi có thể vẽ trên giường. 68 00:04:25,599 --> 00:04:28,561 ‎Trước đó, ‎tôi chưa từng đồng điệu với một chủ đề. 69 00:04:30,229 --> 00:04:32,690 ‎Nó có vẻ đẹp mong manh, 70 00:04:33,566 --> 00:04:37,194 ‎rất tinh tế, ‎nhưng đủ dũng cảm để tự mở lòng 71 00:04:37,278 --> 00:04:39,780 ‎ở một thế giới có thể vô cùng khắc nghiệt. 72 00:04:41,449 --> 00:04:45,828 ‎Ba tháng tiếp theo trên giường đó, ‎tôi không làm gì ngoài vẽ… 73 00:04:48,664 --> 00:04:51,167 ‎đó là tác phẩm tuyệt nhất tôi từng vẽ… 74 00:04:53,627 --> 00:04:55,129 ‎đến khi Elizabeth ra đời. 75 00:04:59,175 --> 00:05:00,926 ‎Dĩ nhiên, tôi đã ngừng vẽ 76 00:05:02,636 --> 00:05:04,138 ‎khi Elizabeth qua đời. 77 00:05:05,014 --> 00:05:08,225 ‎Mất cô con gái hẳn rất khó khăn với cô. 78 00:05:08,768 --> 00:05:11,228 ‎Nếu là tôi, tôi sẽ rất tức giận. 79 00:05:15,024 --> 00:05:15,941 ‎Bà giỏi lắm. 80 00:05:17,193 --> 00:05:21,447 ‎Bà nghĩ bà sẽ bẫy tôi để tôi nói ‎tôi đã rất tức giận nên đã giết người? 81 00:05:21,530 --> 00:05:23,407 ‎Tôi không hề muốn bẫy cô, Anna. 82 00:05:23,491 --> 00:05:26,369 ‎Nhưng nếu cô thoải mái hơn khi có luật sư… 83 00:05:26,452 --> 00:05:28,037 ‎Tôi cóc cần luật sư. 84 00:05:28,120 --> 00:05:30,956 ‎Tôi chẳng có gì để giấu. ‎Tôi chẳng làm gì cả. 85 00:05:31,040 --> 00:05:32,666 ‎Có thể cô làm mà không nhớ? 86 00:05:32,750 --> 00:05:35,336 ‎- Nghĩa là sao? ‎- Tôi muốn cô nghe vài thứ. 87 00:05:39,256 --> 00:05:40,716 ‎911 đây, có gì khẩn cấp? 88 00:05:40,800 --> 00:05:42,927 ‎Có vụ giết người. Một phụ nữ đã bị giết. 89 00:05:43,594 --> 00:05:46,680 ‎Số 406 Canterbury Hill. Mau lên! 90 00:05:46,764 --> 00:05:49,266 ‎Cô ơi, nói chậm lại. Xin nhắc lại địa chỉ. 91 00:05:49,350 --> 00:05:53,521 ‎406 Canterbury… ‎Không, chờ đã, đó là địa chỉ của tôi. 40… 92 00:05:54,021 --> 00:05:56,148 ‎Số 407 Canter… 93 00:05:57,566 --> 00:05:59,777 ‎Nghe không giống ai đó bình thường. 94 00:05:59,860 --> 00:06:02,279 ‎Điên rồ. Tôi sẽ không bao giờ hại ai cả! 95 00:06:02,363 --> 00:06:03,948 ‎Tôi tin cô tin điều đó. 96 00:06:05,574 --> 00:06:08,244 ‎Vài năm trước có một vụ án ở Rockport. 97 00:06:08,327 --> 00:06:11,038 ‎Một kẻ đã giết người vợ 33 năm của hắn. 98 00:06:12,415 --> 00:06:14,291 ‎Hắn chưa từng nặng lời với vợ. 99 00:06:14,375 --> 00:06:16,043 ‎Rồi một đêm, bất thình lình, 100 00:06:16,127 --> 00:06:20,381 ‎hắn lăn trên giường, ‎chộp cái đèn và đánh vợ đến vỡ sọ. 101 00:06:21,215 --> 00:06:24,093 ‎Hắn đã uống thuốc ngủ, pha với rượu. 102 00:06:25,553 --> 00:06:29,932 ‎Sáng hôm sau, hắn tỉnh dậy. ‎Hắn không hề biết chính hắn là hung thủ. 103 00:06:31,725 --> 00:06:32,893 ‎Thám tử Lane? 104 00:06:33,519 --> 00:06:34,603 ‎Tôi quay lại ngay. 105 00:06:42,403 --> 00:06:45,072 ‎Cô Whitaker, cô đứng lên được không? 106 00:06:47,533 --> 00:06:48,534 ‎Úp mặt vào tường. 107 00:06:49,326 --> 00:06:52,913 ‎- Gì thế? Chuyện gì thế? ‎- Đưa tay ra sau lưng. 108 00:06:53,998 --> 00:06:55,374 ‎Dấu vân tay trùng khớp. 109 00:06:56,083 --> 00:06:59,545 ‎Anna Whitaker, ‎cô bị bắt vì tội giết Chastity Linkous. 110 00:06:59,628 --> 00:07:02,173 ‎- Không… ‎- Cô có quyền giữ im lặng. 111 00:07:02,256 --> 00:07:03,090 ‎Thám tử Lane. 112 00:07:03,174 --> 00:07:07,678 ‎Mọi lời cô nói ‎sẽ được dùng để chống lại cô ở tòa. 113 00:07:24,111 --> 00:07:25,946 ‎Để quần áo của cô vào túi. 114 00:07:30,743 --> 00:07:32,828 ‎Bỏ hết đồ trang sức vào đây. 115 00:08:25,130 --> 00:08:26,090 ‎Douglas? 116 00:08:26,173 --> 00:08:27,007 ‎Cầm tay anh. 117 00:08:34,390 --> 00:08:35,808 ‎Anh đang làm gì ở đây? 118 00:08:36,350 --> 00:08:38,227 ‎Không sao đâu. Đi theo anh. 119 00:08:45,859 --> 00:08:46,944 ‎Chuyện gì thế? 120 00:08:47,027 --> 00:08:48,571 ‎Sắp đến rồi. 121 00:08:54,577 --> 00:08:55,494 ‎Đám cưới à? 122 00:08:56,620 --> 00:08:58,372 ‎Cơ hội thứ hai để yêu. 123 00:09:02,668 --> 00:09:03,752 ‎Douglas, đợi đã. 124 00:09:19,310 --> 00:09:21,061 ‎Đợi đã. 125 00:09:43,417 --> 00:09:45,961 ‎SỞ CẢNH SÁT 126 00:09:46,045 --> 00:09:48,881 ‎Rất vui được gặp cô. Cảm ơn rất nhiều. 127 00:09:50,466 --> 00:09:54,720 ‎Giờ cô chỉ cần hứa với tôi ‎là cô sẽ không bỏ trốn khỏi Mỹ, 128 00:09:54,803 --> 00:09:57,056 ‎nếu không tôi sẽ mất 500.000 đô la. 129 00:09:57,139 --> 00:09:59,558 ‎Tôi chỉ muốn chạy trốn đến giường tôi. 130 00:10:07,066 --> 00:10:09,526 ‎- Sao cô làm thế? ‎- Sloane! Không! Lạy Chúa. 131 00:10:09,610 --> 00:10:12,279 ‎- Cô có thể nói với tôi. ‎- Không có gì để nói. 132 00:10:12,363 --> 00:10:16,450 ‎Cô nợ tôi một lời giải thích gì đó. ‎Tôi đã phải vay mượn phòng tranh. 133 00:10:16,533 --> 00:10:19,828 ‎Tôi cũng muốn một lời giải thích ‎vì chuyện này cực vô lý. 134 00:10:19,912 --> 00:10:21,622 ‎Cô bị ám ảnh bởi gia đình đó. 135 00:10:21,705 --> 00:10:24,625 ‎- Cô ám ảnh với cô ấy. ‎- Tức là tôi đã giết cô ấy? 136 00:10:25,542 --> 00:10:27,252 ‎Hung khí toàn vân tay của cô. 137 00:10:27,336 --> 00:10:29,254 ‎Chúa ơi, Sloane, cô biết tôi mà! 138 00:10:30,923 --> 00:10:33,300 ‎Vô số chuyện đã xảy ra. ‎Cô đã gặp quá nhiều biến cố. 139 00:10:33,384 --> 00:10:37,012 ‎Tôi đang gặp một biến cố chết tiệt, ‎tôi rất cần một người bạn. 140 00:10:39,515 --> 00:10:40,849 ‎Tôi là bạn cô, Anna. 141 00:10:43,644 --> 00:10:48,023 ‎Và sự thật là, nếu cô yêu cầu, ‎tôi sẽ đưa cô đến Mexico. Ngay lúc này. 142 00:10:48,607 --> 00:10:50,025 ‎Không phải tôi, Sloane. 143 00:10:51,694 --> 00:10:53,612 ‎Tôi không có lý do để chạy trốn. 144 00:11:00,119 --> 00:11:01,620 ‎Muốn tôi ở lại tối nay? 145 00:11:02,496 --> 00:11:03,664 ‎Không, tôi sẽ ổn. 146 00:11:04,665 --> 00:11:06,041 ‎Tôi không tin cô. 147 00:11:07,376 --> 00:11:08,711 ‎Ừ, không ai tin tôi. 148 00:11:21,682 --> 00:11:22,850 ‎Ôi Chúa ơi. 149 00:11:24,893 --> 00:11:26,687 ‎Sloane, tôi… Neil. 150 00:11:27,521 --> 00:11:31,900 ‎Sáng tôi thấy cảnh sát lục soát nhà cô. ‎Tôi đã nói chuyện với một cảnh sát. 151 00:11:32,484 --> 00:11:34,778 ‎- Họ nói cô bị buộc tội giết người? ‎- Tôi không… 152 00:11:34,862 --> 00:11:36,947 ‎Tôi đến vì muốn cho cô xem một thứ. 153 00:11:41,618 --> 00:11:47,040 ‎Nếu cô lại đến gần Emma hoặc tôi, ‎tôi sẽ dùng nó. 154 00:12:45,516 --> 00:12:46,850 ‎Chết tiệt. 155 00:13:14,962 --> 00:13:16,588 ‎Cái quái gì ở trên đó? 156 00:14:18,525 --> 00:14:20,527 ‎BÁC SĨ TÂM LÝ 157 00:14:23,739 --> 00:14:25,032 ‎- A lô. ‎- Tôi cần nói chuyện. 158 00:14:25,115 --> 00:14:28,076 ‎- Tôi không thể. Tôi đang với bệnh nhân. ‎- Tôi nghĩ đã giết ai đó. 159 00:14:28,160 --> 00:14:33,707 ‎Tôi đang bị buộc tội giết người ‎và có máu trên gác mái. 160 00:14:33,790 --> 00:14:36,126 ‎- Nói chậm lại. ‎- Đừng bảo tôi chậm lại. 161 00:14:36,209 --> 00:14:42,507 ‎Tôi đã nói dối anh.‎ ‎Tôi đã thường xuyên ‎uống rượu và uống thuốc anh kê đơn. 162 00:14:43,091 --> 00:14:46,303 ‎Có lẽ tôi đã làm, chỉ là tôi không nhớ. 163 00:14:47,179 --> 00:14:51,183 ‎- Điều đó vô lý. ‎- Ý tôi là, cô ấy có cuộc sống tôi muốn. 164 00:14:51,266 --> 00:14:54,686 ‎- Cuộc sống mà tôi từng có. ‎- Ai cơ? 165 00:14:55,270 --> 00:14:57,356 ‎Người phụ nữ ở nhà đối diện! 166 00:14:57,439 --> 00:14:58,523 ‎Thở đi nào. 167 00:14:59,274 --> 00:15:00,651 ‎Tôi nghĩ đã giết cô ấy. 168 00:15:02,569 --> 00:15:09,076 ‎Ý tôi là, có máu trên gác mái. ‎Lỡ tôi đã giết rất nhiều người thì sao? 169 00:15:09,159 --> 00:15:11,286 ‎Anna, tôi hiểu cô hơn ai hết. 170 00:15:11,370 --> 00:15:14,790 ‎Cô không phải sát nhân, ‎và tôi không chỉ là bác sĩ tâm lý. 171 00:15:17,167 --> 00:15:18,293 ‎Anh đã là chồng em. 172 00:15:21,421 --> 00:15:24,675 ‎Em đã giết con gái chúng ta, phải không? 173 00:15:24,758 --> 00:15:27,928 ‎- Em nói gì thế? ‎- ‎Hôm đó anh không định đưa con đi. 174 00:15:28,011 --> 00:15:31,598 ‎Em nói thì anh mới biết ‎đó là Ngày Đưa Con Gái Đi Làm. 175 00:15:32,849 --> 00:15:34,935 ‎Vì em, Elizabeth chết. 176 00:15:35,018 --> 00:15:36,186 ‎Anna, thôi đi. 177 00:15:36,269 --> 00:15:38,897 ‎Anh đã để con một mình trong phòng đó. 178 00:15:39,481 --> 00:15:41,400 ‎Nếu ai đó có lỗi, thì đó là anh. 179 00:15:41,483 --> 00:15:43,527 ‎Anh chỉ làm việc của anh, Douglas. 180 00:15:43,610 --> 00:15:46,196 ‎Việc quan trọng nhất là bảo vệ con gái. 181 00:15:46,822 --> 00:15:47,656 ‎Anh thất bại. 182 00:15:47,739 --> 00:15:49,282 ‎Không phải lỗi của anh. 183 00:15:49,866 --> 00:15:51,410 ‎Không phải lỗi của em. 184 00:15:51,493 --> 00:15:55,205 ‎Có lẽ không ai có lỗi, ‎chỉ là tội ác của Mike Thảm Sát. 185 00:15:57,374 --> 00:16:01,503 ‎Có lẽ hắn là người ta nên căm ghét, ‎đừng căm ghét chúng ta. 186 00:16:03,380 --> 00:16:04,715 ‎Hoặc căm ghét nhau. 187 00:16:05,590 --> 00:16:07,175 ‎Anh không bao giờ ghét em, Anna. 188 00:16:08,760 --> 00:16:11,263 ‎Dù em đã phá hủy hôn nhân của chúng ta? 189 00:16:11,763 --> 00:16:13,098 ‎Em đã khiến anh bỏ đi. 190 00:16:14,099 --> 00:16:17,644 ‎Em không thể khiến ai đó bỏ đi ‎khi người đó đã chết trong lòng. 191 00:16:18,311 --> 00:16:20,397 ‎Anh đã không biết yêu nữa. 192 00:16:20,480 --> 00:16:25,569 ‎Dù bằng cấp tâm lý học đầy mình, ‎anh không biết phải làm thế nào. 193 00:16:29,197 --> 00:16:31,033 ‎Anna, em đang ở trên gác mái à? 194 00:16:34,536 --> 00:16:35,370 ‎Không. 195 00:16:36,413 --> 00:16:38,040 ‎Được rồi, giờ em sẽ lên đó. 196 00:16:40,834 --> 00:16:41,710 ‎Được rồi. 197 00:16:48,508 --> 00:16:49,551 ‎Douglas, em sợ. 198 00:16:49,634 --> 00:16:52,220 ‎Em không phải sợ. Anh ở ngay đây. 199 00:16:52,804 --> 00:16:53,805 ‎Máu… 200 00:16:54,639 --> 00:16:57,059 ‎Em có thể đối mặt mọi thứ. Anh bên em mà. 201 00:17:06,193 --> 00:17:07,486 ‎Em làm được mà, Anna. 202 00:17:08,195 --> 00:17:09,029 ‎Vâng. 203 00:17:09,529 --> 00:17:11,323 ‎Hình dung anh đang nắm tay em. 204 00:17:16,203 --> 00:17:17,079 ‎Ôi trời. 205 00:17:48,318 --> 00:17:49,194 ‎Ôi Chúa ơi. 206 00:17:49,277 --> 00:17:50,654 ‎Cái gì? Cái gì thế? 207 00:17:53,657 --> 00:17:54,699 ‎Là sơn. 208 00:17:56,201 --> 00:17:57,619 ‎Chỉ là sơn đỏ. 209 00:17:59,663 --> 00:18:02,999 ‎Thấy chưa? Em không giết ai cả. 210 00:18:03,834 --> 00:18:10,382 ‎Vậy sao em lại có ký ức này… ‎ký ức khi em đâm cô ấy? 211 00:18:27,440 --> 00:18:30,402 ‎"Nhìn tôi này. Tôi rất đẹp". 212 00:18:31,736 --> 00:18:34,906 ‎Khuôn mặt hoàn hảo, thân hình hoàn hảo, 213 00:18:35,615 --> 00:18:36,992 ‎cuộc sống hoàn hảo. 214 00:18:43,915 --> 00:18:45,250 ‎Em không đâm cô ấy. 215 00:18:45,750 --> 00:18:47,294 ‎Em đâm một bức tranh. 216 00:18:47,961 --> 00:18:49,588 ‎Em không giết ai cả. 217 00:18:50,088 --> 00:18:51,506 ‎Dĩ nhiên là em không mà. 218 00:18:51,590 --> 00:18:54,634 ‎Nhưng họ tìm thấy ‎dao pha màu của em cạnh xác cô ấy. 219 00:18:55,135 --> 00:18:56,887 ‎Nó có dấu vân tay của em. 220 00:18:56,970 --> 00:18:58,430 ‎Phải có lời giải thích. 221 00:18:58,513 --> 00:19:01,808 ‎- Ai đó có thể đã lấy dao từ nhà em. ‎- Ai cơ? 222 00:19:01,892 --> 00:19:04,019 ‎Có ai vào nhà mà em không biết? 223 00:19:06,188 --> 00:19:07,939 ‎AI CŨNG CÓ THỂ LÀ HỌA SĨ 224 00:19:44,267 --> 00:19:45,560 ‎Ôi Chúa ơi! 225 00:19:45,644 --> 00:19:46,686 ‎Anna? 226 00:19:46,770 --> 00:19:48,897 ‎Buell đã sống hoài ở trên gác mái. 227 00:19:48,980 --> 00:19:49,814 ‎Cái gì? 228 00:19:49,898 --> 00:19:54,194 ‎Em biết em đã nghe thấy các tiếng động. ‎Đó là Buell chết tiệt. 229 00:19:54,277 --> 00:19:55,320 ‎Chúa nhân từ. 230 00:19:55,403 --> 00:20:00,700 ‎Douglas, có gì về Buell mà anh chưa bảo em 231 00:20:01,785 --> 00:20:05,789 ‎khi anh thuê anh ta ‎sửa hộp thư nhà mình nhiều năm trước? 232 00:20:05,872 --> 00:20:07,874 ‎- Ví dụ? ‎- Như quá khứ anh ta. 233 00:20:08,458 --> 00:20:10,377 ‎Sao anh ta là thợ sửa chữa nhà mình? 234 00:20:10,961 --> 00:20:12,420 ‎Anh ta là bệnh nhân của anh. 235 00:20:12,504 --> 00:20:14,631 ‎- Bệnh nhân của anh? ‎- Bệnh nhân đầu tiên. 236 00:20:14,714 --> 00:20:18,301 ‎Anh đã phục hồi cho anh ta ‎và giúp anh ta được ra sớm. 237 00:20:19,219 --> 00:20:20,387 ‎Ra khỏi đâu? 238 00:20:20,470 --> 00:20:23,515 ‎Bệnh viện bang. ‎Anh ta là kẻ tâm thần phạm tội. 239 00:20:26,559 --> 00:20:28,019 ‎Anh ta đã làm gì? 240 00:20:28,103 --> 00:20:30,814 ‎Dùng búa nhổ đinh giết cả gia đình anh ta. 241 00:20:37,237 --> 00:20:41,116 ‎Sao anh không bảo em điều này từ trước? 242 00:20:41,199 --> 00:20:44,995 ‎- Anh không nghĩ em muốn thuê anh ta. ‎- Em không muốn! 243 00:20:45,078 --> 00:20:47,122 ‎Nhưng ta cần người sửa hộp thư. 244 00:20:47,205 --> 00:20:48,748 ‎Vẫn chưa sửa xong! 245 00:20:48,832 --> 00:20:50,250 ‎- Gì cơ? ‎- Buell đã làm. 246 00:20:50,875 --> 00:20:51,960 ‎Hắn đã giết cô ấy. 247 00:20:52,460 --> 00:20:54,546 ‎Hắn chắc đã lấy dao pha màu của em, 248 00:20:54,629 --> 00:20:58,008 ‎nhưng hắn đeo găng tay ‎nên chỉ có vân tay của em trên dao. 249 00:20:58,091 --> 00:20:59,551 ‎Anna, Buell đang ở đâu? 250 00:21:01,303 --> 00:21:02,262 ‎Em không biết. 251 00:21:03,263 --> 00:21:05,557 ‎Nghe anh. Em hãy ra khỏi đó. 252 00:21:07,684 --> 00:21:09,352 ‎Anna, ra khỏi đó ngay! 253 00:21:16,401 --> 00:21:17,527 ‎Buell! 254 00:21:18,528 --> 00:21:19,738 ‎Không! 255 00:22:58,878 --> 00:23:00,839 ‎Biên dịch: Bình Minh