1 00:00:27,043 --> 00:00:30,163 ‎CẬU SẼ LUÔN ĐƯỢC TƯỞNG NHỚ VÀ YÊU THƯƠNG ‎BỞI NHỮNG NGƯỜI MAY MẮN QUEN CẬU 2 00:00:40,523 --> 00:00:41,363 ‎Sẵn sàng chưa? 3 00:01:00,043 --> 00:01:00,883 ‎Cái gì thế? 4 00:01:02,963 --> 00:01:06,363 ‎Đó là… ‎một truyền thống lâu đời của người Nga. 5 00:01:06,923 --> 00:01:09,003 ‎Khi ai đó qua đời… 6 00:01:12,483 --> 00:01:16,243 ‎ta bọc họ lại bằng thứ này ‎để lưu giữ linh hồn họ mãi mãi. 7 00:01:22,003 --> 00:01:24,043 ‎Tớ rất tiếc ‎vì không thể quấn nó quanh Lauren. 8 00:01:31,363 --> 00:01:34,883 ‎Tớ thích tiếng Nga, nó thật là… kịch tính. 9 00:01:35,563 --> 00:01:37,123 ‎- Trật tự. ‎- Trật tự. 10 00:01:39,083 --> 00:01:41,603 ‎Chẳng mấy mà cậu đọc được hết chỗ này nhỉ. 11 00:01:41,683 --> 00:01:43,523 ‎Không chắc là nhanh đâu. 12 00:01:43,603 --> 00:01:47,723 ‎Có khi giờ này cậu đã đọc được rồi ý. ‎Xem nào, từ này đọc thế nào? 13 00:01:49,083 --> 00:01:51,443 ‎- Học. ‎- Học. 14 00:01:53,443 --> 00:01:57,323 ‎Tớ sẽ không học được phần còn lại ‎nếu cậu không để tớ học xong. 15 00:01:58,883 --> 00:02:00,883 ‎Tớ đến thăm cậu ‎khi cậu dọn đến Moscow nhé? 16 00:02:01,683 --> 00:02:03,443 ‎Sao tớ lại đến Moscow? 17 00:02:03,523 --> 00:02:07,683 ‎Gia nhập Đoàn ba lê quốc gia ‎và trở thành Anna Pavlova tiếp theo. 18 00:02:09,003 --> 00:02:11,883 ‎Hãy hứa là cậu sẽ không thành ‎Anna Karenina tiếp theo. 19 00:02:14,243 --> 00:02:15,083 ‎Không đâu. 20 00:02:32,043 --> 00:02:34,603 ‎- Tớ mượn cái này nhé? ‎- Được thôi. 21 00:02:50,603 --> 00:02:54,763 ‎Giờ thì linh hồn của Lauren ‎sẽ luôn được bảo vệ. 22 00:04:01,083 --> 00:04:02,683 ‎Maddie thân mến, 23 00:04:03,363 --> 00:04:05,963 ‎tớ biết ‎đây là thời điểm tồi tệ nhất đời cậu. 24 00:04:06,963 --> 00:04:11,403 ‎Khi mẹ tớ mất, tớ không nghĩ mình có thể ‎thức dậy mỗi ngày và tiếp tục sống. 25 00:04:12,323 --> 00:04:14,643 ‎Lý do duy nhất tớ làm được là vì bố tớ. 26 00:04:15,763 --> 00:04:21,643 ‎Tớ không thể tưởng tượng nổi ‎nỗi đau mất cả bố lẫn mẹ cùng một lúc. 27 00:04:23,043 --> 00:04:26,563 ‎Nhưng tớ chỉ muốn cậu biết ‎cậu vẫn có thể tiếp tục sống, 28 00:04:27,763 --> 00:04:32,123 ‎dù điều đó tưởng như không thể, ‎vì còn có những người khác cần cậu. 29 00:04:34,563 --> 00:04:35,683 ‎Tớ cần cậu, Maddie. 30 00:04:37,843 --> 00:04:41,163 ‎Bài thơ này đã giúp tớ ‎nên tớ sẽ gửi lại cho cậu. 31 00:04:41,243 --> 00:04:42,403 ‎CÁI CHẾT CHẲNG LÀ GÌ 32 00:04:44,323 --> 00:04:47,363 ‎Tớ tin mọi thứ luôn tìm thấy ‎mái nhà thực sự của nó. 33 00:04:47,923 --> 00:04:50,523 ‎Thế nên tớ muốn thành lập ‎một câu lạc bộ lặn. 34 00:04:51,083 --> 00:04:52,963 ‎Một nơi để ta là chính mình. 35 00:04:58,363 --> 00:05:00,883 ‎- Ôi chao. ‎- ‎Ở trên biển, ta có thể tự do. 36 00:05:02,683 --> 00:05:04,123 ‎Tuyệt nhỉ? Cậu nghĩ sao? 37 00:05:04,883 --> 00:05:05,883 ‎Thật hoàn hảo. 38 00:05:05,963 --> 00:05:08,123 ‎- Anna, nhìn này. ‎- Xem này. 39 00:05:52,843 --> 00:05:56,483 ‎BỌN TỚ SẼ LUÔN YÊU CẬU, LAUREN 40 00:06:06,883 --> 00:06:09,883 ‎- Con thấy sao, con gái? ‎- Cái váy này ngứa quá. 41 00:06:13,043 --> 00:06:17,283 ‎Con không cần phải đến. ‎Nếu con muốn ở nhà thì cũng chẳng sao hết. 42 00:06:17,363 --> 00:06:19,563 ‎Không, con nên tới vì những người khác. 43 00:06:23,723 --> 00:06:26,323 ‎Chỉ là không ai biết ‎cậu ấy đã gặp chuyện gì, 44 00:06:26,883 --> 00:06:28,683 ‎tại sao lại làm lễ tưởng niệm? 45 00:06:30,523 --> 00:06:32,803 ‎Để mọi người có thể nói lời tạm biệt. 46 00:06:38,683 --> 00:06:41,083 ‎Có lẽ con cũng có thứ để nói với Lauren. 47 00:06:55,563 --> 00:07:00,483 ‎GIÁ NHƯ TỚ ĐƯỢC QUEN CẬU. ‎BỌN TỚ SẼ KHÔNG BỎ CUỘC ĐÂU! 48 00:07:16,883 --> 00:07:18,243 ‎Cậu định bỏ gì lên cây không? 49 00:07:19,763 --> 00:07:21,683 ‎Tớ không chắc nên làm gì nữa. 50 00:07:26,523 --> 00:07:27,363 ‎Sao thế? 51 00:07:30,563 --> 00:07:31,403 ‎Tớ nghĩ… 52 00:07:33,683 --> 00:07:35,643 ‎ta nên dừng lại thôi. 53 00:07:40,163 --> 00:07:44,043 ‎Tớ không muốn làm tổn thương cậu. ‎Chỉ là ta chưa thực sự… 54 00:07:44,123 --> 00:07:44,963 ‎Không sao. 55 00:07:45,683 --> 00:07:48,163 ‎Đúng, dạo này ta không còn là chính mình. 56 00:07:49,283 --> 00:07:51,963 ‎- Phải. ‎- Qua mùa hè rồi xem thế nào nhé? 57 00:07:54,363 --> 00:07:56,763 ‎Ai biết được? ‎Có khi ta sẽ lại yêu điên cuồng. 58 00:08:03,003 --> 00:08:05,123 ‎- Cậu không sao chứ? ‎- Ừ. 59 00:08:08,443 --> 00:08:09,283 ‎Tớ nhớ cậu ấy. 60 00:08:12,643 --> 00:08:13,603 ‎Ta đều nhớ mà. 61 00:08:21,403 --> 00:08:27,083 ‎VĨNH BIỆT, LAUREN 62 00:08:52,123 --> 00:08:53,363 ‎Chưa chuẩn bị xong à? 63 00:08:54,563 --> 00:08:55,883 ‎Vì em sẽ không đi đâu. 64 00:08:59,203 --> 00:09:00,163 ‎Em phải đi. 65 00:09:03,283 --> 00:09:04,963 ‎Em hơi cứng đầu đấy. 66 00:09:05,043 --> 00:09:05,883 ‎Tại sao chứ? 67 00:09:07,243 --> 00:09:10,083 ‎Vì em không muốn đến ‎lễ tưởng niệm một người còn sống? 68 00:09:12,403 --> 00:09:16,843 ‎Chị biết việc này chưa rõ ràng, ‎nó khiến mọi chuyện càng thêm khó khăn. 69 00:09:18,043 --> 00:09:20,483 ‎Nhưng chị biết, nếu hôm nay em không đến, 70 00:09:21,683 --> 00:09:22,763 ‎em sẽ hối hận đấy. 71 00:09:28,963 --> 00:09:30,683 ‎Chị chắc bạn bè em sẽ cần em. 72 00:09:50,203 --> 00:09:51,883 ‎- Cậu sẵn sàng chưa? ‎- Rồi. 73 00:09:53,083 --> 00:09:56,163 ‎Chắc đã đến lúc để nhìn sát mặt ‎mấy con cá nhỏ xíu ủ rũ này. 74 00:09:59,083 --> 00:10:02,843 ‎Chỉ là, nhỡ có chuyện gì không hay ‎xảy ra dưới đó thì sao? 75 00:10:04,043 --> 00:10:07,363 ‎Thì cũng tương tự như trên này thôi. ‎Ta hỗ trợ lẫn nhau. 76 00:10:23,483 --> 00:10:24,763 ‎Tớ thích bức ảnh đó. 77 00:10:28,043 --> 00:10:31,523 ‎- Đừng bảo cậu tin mấy thứ này nhé. ‎- Tớ nghĩ nó tuyệt lắm. 78 00:10:32,083 --> 00:10:33,163 ‎Renee đã làm rất tốt. 79 00:10:34,403 --> 00:10:37,043 ‎Maddie, lại cả cậu nữa ư? 80 00:10:37,803 --> 00:10:38,803 ‎Nghe này, Stevie, 81 00:10:40,083 --> 00:10:42,163 ‎tớ muốn tin rằng cậu ấy ở ngoài kia. 82 00:10:43,843 --> 00:10:45,923 ‎Tớ chỉ biết là họ tìm thấy áo cậu ấy. 83 00:11:14,403 --> 00:11:17,643 ‎Ta ở đây hôm nay để ca ngợi Lauren Rose, 84 00:11:18,923 --> 00:11:21,683 ‎một cô con gái và một người bạn yêu dấu. 85 00:11:23,283 --> 00:11:25,363 ‎Cần cả một ngôi làng ‎để nuôi dạy một đứa trẻ. 86 00:11:25,923 --> 00:11:29,803 ‎Ta đến đây với tư cách là một cộng đồng ‎để tiếc thương một người. 87 00:11:31,563 --> 00:11:33,603 ‎Đau buồn là cái giá phải trả cho tình yêu, 88 00:11:34,963 --> 00:11:38,003 ‎nhưng khi một người thân yêu ‎bị tước khỏi ta khi còn quá trẻ… 89 00:11:39,243 --> 00:11:40,323 ‎Thật là nực cười. 90 00:11:40,403 --> 00:11:42,243 ‎…cái giá đó có vẻ quá cao. 91 00:11:42,963 --> 00:11:46,683 ‎Mời tất cả các bạn ‎hãy nhìn lên cây tưởng niệm này, 92 00:11:47,483 --> 00:11:52,203 ‎nó mang đầy những kỷ niệm đáng nhớ, ‎nó nhắc ta rằng Lauren vẫn còn ở bên ta. 93 00:11:52,763 --> 00:11:56,363 ‎Stephanie, bạn của Lauren, ‎muốn bày tỏ lòng kính trọng. 94 00:11:58,723 --> 00:12:00,923 ‎Lauren rất thông minh. 95 00:12:02,923 --> 00:12:05,883 ‎Lauren rất tài giỏi. ‎Cậu ấy luôn suy nghĩ thấu đáo. 96 00:12:08,003 --> 00:12:08,923 ‎Tôi mới là vội vã. 97 00:12:09,923 --> 00:12:13,323 ‎Tôi thường hay nóng vội, ‎và hy vọng quyết tâm sẽ làm nên tất cả. 98 00:12:14,403 --> 00:12:19,403 ‎Nhưng Lauren luôn suy nghĩ thấu đáo. ‎Cậu ấy sẽ không quyết định vội vàng. 99 00:12:20,443 --> 00:12:23,563 ‎Hy vọng có thể không mấy dễ chịu. 100 00:12:25,723 --> 00:12:27,283 ‎Đôi khi từ bỏ dễ dàng hơn, 101 00:12:27,363 --> 00:12:30,323 ‎vì hy vọng có thể sẽ đau đớn đến mức ‎không thể chịu nổi. 102 00:12:31,483 --> 00:12:34,163 ‎Nhưng ta sẽ bỏ cuộc ‎chỉ vì nó dễ dàng hơn sao? 103 00:12:35,803 --> 00:12:39,443 ‎Nhưng tôi cầu xin tất cả mọi người. 104 00:12:40,203 --> 00:12:44,123 ‎Tôi biết tôi nghe như thiếu niên loạn trí, ‎nhưng ta sẽ ngồi đây 105 00:12:44,203 --> 00:12:46,643 ‎trong khi cậu ấy đang ở ngoài đó ‎chờ ta tìm thấy sao? 106 00:12:46,723 --> 00:12:49,403 ‎- Đi thôi. Ta phải đi thôi. ‎- Cảnh sát trưởng? 107 00:12:54,643 --> 00:12:58,003 ‎Sự biến mất đột ngột của Lauren ‎quả là một cú sốc cho tất cả chúng ta. 108 00:12:59,203 --> 00:13:03,243 ‎Đôi khi cảm xúc làm ta mất kiểm soát ‎cũng là điều dễ hiểu. 109 00:13:03,323 --> 00:13:07,083 ‎Nhưng đó đúng là một tai nạn thương tâm. 110 00:13:08,963 --> 00:13:12,323 ‎Madeline, bạn của Lauren, ‎muốn chia sẻ một bài thơ với ta. 111 00:13:23,203 --> 00:13:25,843 ‎Cái chết chẳng là gì cả 112 00:13:27,563 --> 00:13:30,243 ‎Tôi chỉ lánh sang phòng bên 113 00:13:31,763 --> 00:13:35,483 ‎Tôi là tôi và cậu vẫn là cậu 114 00:13:36,523 --> 00:13:40,083 ‎Dù ta ở bên nhau có ra sao ‎Dù ta có là gì của nhau 115 00:13:41,163 --> 00:13:42,603 ‎Thì giờ chúng ta vẫn vậy 116 00:13:43,963 --> 00:13:45,923 ‎Gọi tôi bằng tên thân mật xưa nay 117 00:13:46,483 --> 00:13:50,123 ‎Nói chuyện với tôi một cách tự nhiên ‎Như cậu hằng nói 118 00:13:50,203 --> 00:13:55,563 ‎Không cần thay đổi ngữ điệu ‎Và hãy bỏ đi vẻ trang trọng hay u sầu 119 00:13:59,763 --> 00:14:01,563 ‎Cười như ta vẫn luôn cười 120 00:14:01,643 --> 00:14:03,763 ‎Về những câu bông đùa ‎Mà ta tận hưởng cùng nhau 121 00:14:06,043 --> 00:14:09,643 ‎Vui chơi, cười đùa, nghĩ về tôi, ‎cầu nguyện cho tôi 122 00:14:10,203 --> 00:14:13,763 ‎Hãy để tên tôi là cái tên nổi tiếng ‎Như nó đã từng 123 00:14:14,643 --> 00:14:18,563 ‎Hãy thật điềm nhiên nhắc đến nó ‎Đừng để nó mang màu sắc u ám 124 00:14:19,123 --> 00:14:20,923 ‎Đời vẫn có ý nghĩa như nó đã từng 125 00:14:29,523 --> 00:14:30,763 ‎Cậu ấy không thể mặc nó. 126 00:14:32,123 --> 00:14:36,083 ‎Tại sao xa mặt ‎Lại cách lòng? 127 00:14:36,643 --> 00:14:39,603 ‎Tôi vẫn chờ đợi cậu ‎Sau một lúc nào đấy 128 00:14:40,483 --> 00:14:42,123 ‎Ở một nơi rất gần 129 00:14:42,923 --> 00:14:44,723 ‎Sẽ sớm thôi 130 00:14:46,003 --> 00:14:46,843 ‎Mọi thứ đều ổn 131 00:14:54,603 --> 00:14:55,443 ‎Maddie. 132 00:14:57,203 --> 00:14:58,923 ‎- Maddie. ‎- Hay lắm, Madeline. 133 00:15:00,043 --> 00:15:03,203 ‎Cho những ai muốn đi cùng, ‎giờ ta sẽ ra biển. 134 00:15:03,283 --> 00:15:04,723 ‎Cảm ơn mọi người đã đến. 135 00:15:06,123 --> 00:15:08,643 ‎Maddie. Maddie. Maddie. 136 00:15:10,203 --> 00:15:12,643 ‎- Cháu làm tốt lắm, bé con. ‎- Cảm ơn, Sea Dog. 137 00:15:12,723 --> 00:15:14,963 ‎Stevie, lại đây. Tớ bảo cái này. 138 00:15:15,043 --> 00:15:17,403 ‎Lát cháu về được không? ‎Có vẻ bạn cháu cần cháu. 139 00:15:17,483 --> 00:15:18,323 ‎Được. 140 00:15:22,523 --> 00:15:25,883 ‎Anna, đến nhà câu lạc bộ nhé. ‎Tớ có chuyện quan trọng này. 141 00:15:25,963 --> 00:15:27,203 ‎- Tớ đến ngay. ‎- Đi nào. 142 00:15:27,283 --> 00:15:31,163 ‎- Anna, mẹ cậu muốn ta về ăn tối mà. ‎- Cậu đi mà ăn tối với bà ấy. 143 00:15:32,163 --> 00:15:33,003 ‎Anna. 144 00:15:33,963 --> 00:15:37,683 ‎- Cư xử đúng mực chút đi. ‎- Tớ chán phải cư xử đúng mực rồi. 145 00:15:38,243 --> 00:15:41,043 ‎Tớ mệt mỏi ‎vì không thể nói ra cảm xúc của mình. 146 00:15:41,763 --> 00:15:46,483 ‎Brad, cậu biết không, ‎tớ không nghĩ mình có thể làm được nữa. 147 00:15:46,563 --> 00:15:49,283 ‎- Làm gì? ‎- Tớ biết cậu có kế hoạch. 148 00:15:49,363 --> 00:15:53,003 ‎Cậu muốn kết hôn, có con, ‎và nhà có hàng rào trắng, nhưng… 149 00:15:54,763 --> 00:15:56,883 ‎- Tớ không thể. ‎- Cái đó thì sao chứ? 150 00:15:56,963 --> 00:16:00,003 ‎Không. Không phải do cậu, ‎nhưng tớ không muốn như Anna Karenina. 151 00:16:00,083 --> 00:16:01,283 ‎Anna Karenina là ai? 152 00:16:01,843 --> 00:16:04,203 ‎Một người rất không hạnh phúc. 153 00:16:06,483 --> 00:16:10,283 ‎Đợi chút, ‎cậu chia tay tớ ở một lễ tưởng niệm ư? 154 00:16:15,123 --> 00:16:16,443 ‎Không cao quý lắm nhỉ? 155 00:16:19,363 --> 00:16:20,923 ‎Cho tớ gửi lời xin lỗi mẹ. 156 00:17:25,883 --> 00:17:29,683 ‎Biết mà. Tớ đã bảo cậu ấy vẫn ở ngoài đó. ‎Ai cũng nghĩ tớ điên, 157 00:17:29,763 --> 00:17:30,763 ‎nhưng tớ đã đúng! 158 00:17:31,683 --> 00:17:33,723 ‎Các cậu thấy cậu ấy lần cuối. ‎Thấy cái áo chứ? 159 00:17:35,043 --> 00:17:36,123 ‎Tớ không chắc nữa. 160 00:17:37,643 --> 00:17:41,603 ‎Điện thoại của tớ. Tớ để quên ở thuyền. ‎Các cậu cứ đi đi. 161 00:17:42,963 --> 00:17:46,843 ‎Tớ nghĩ là có, nhưng tớ thấy ‎Lauren mặc cái áo đó triệu lần rồi. 162 00:17:47,603 --> 00:17:50,403 ‎Tôi để quên ở thuyền. Các cậu cứ đi đi. 163 00:17:52,883 --> 00:17:56,243 ‎- Hôm đó cậu ấy không mặc nó. ‎- Nhỡ nó trong ba lô cậu ấy? 164 00:17:57,403 --> 00:17:58,763 ‎Cậu ấy không đem ba lô. 165 00:18:00,003 --> 00:18:02,363 ‎Với lại, Izzie thấy nó trong phòng. ‎Phải không? 166 00:18:02,923 --> 00:18:05,203 ‎Tớ chắc 98% là dưới gầm giường cậu ấy. 167 00:18:05,283 --> 00:18:06,203 ‎- Phải. ‎- Được. 168 00:18:06,283 --> 00:18:08,843 ‎Nếu nó ở gầm giường ‎sau khi cậu ấy biến mất 169 00:18:08,923 --> 00:18:11,683 ‎và họ tìm thấy nó dưới biển, ‎nghĩa là có người đặt nó ở đó. 170 00:18:12,363 --> 00:18:16,723 ‎- Sao lại dựng chuyện cái áo nhỉ? ‎- Vì họ muốn ta nghĩ cậu ấy lạc ở biển. 171 00:18:17,283 --> 00:18:20,683 ‎Thấy chứ? Ai đó muốn ta nghĩ rằng ‎cậu ấy đã ra đi mãi mãi. 172 00:18:20,763 --> 00:18:23,363 ‎Nhưng tớ biết mà. Lauren vẫn ở ngoài đó. 173 00:19:30,963 --> 00:19:32,163 ‎Biết ngay là cậu ở đây. 174 00:21:02,843 --> 00:21:03,923 ‎Xin lỗi, tớ… 175 00:21:14,923 --> 00:21:15,763 ‎Chuyện gì thế? 176 00:21:16,723 --> 00:21:20,843 ‎- Bọn tớ đến đã thấy thế này. ‎- Ai đó biết ta đều sẽ đến lễ tưởng niệm. 177 00:21:22,683 --> 00:21:23,883 ‎Họ có lấy gì không? 178 00:21:23,963 --> 00:21:25,923 ‎Không, trông không thiếu gì cả. 179 00:21:26,603 --> 00:21:27,603 ‎Tất cả đều ở đây. 180 00:21:28,803 --> 00:21:30,243 ‎Họ tìm kiếm cái gì nhỉ? 181 00:21:37,443 --> 00:21:41,203 ‎- Lạnh quá. ‎- Izzie, cậu có chuyện muốn nói mà nhỉ? 182 00:21:41,283 --> 00:21:45,683 ‎Ừ. Tớ thấy chiếc áo ở phòng Lauren ‎khi cảnh sát trưởng suýt bắt được bọn tớ. 183 00:21:45,763 --> 00:21:48,643 ‎Ai đó đã trộm nó, xé nó ra, ‎và khiến nó được tìm thấy ở biển. 184 00:21:51,043 --> 00:21:53,003 ‎- Tức là ai đó đã tiếp cận được cậu ấy. ‎- Ừ. 185 00:21:53,083 --> 00:21:54,763 ‎- Cậu ấy còn sống. ‎- Cậu ấy chết rồi. 186 00:21:55,363 --> 00:21:57,403 ‎Gì cơ? Không. Không phải thế. 187 00:21:57,483 --> 00:21:59,963 ‎Sao họ làm như thể cậu ấy bị cuốn ra biển? 188 00:22:00,043 --> 00:22:01,083 ‎- Không! ‎- Cậu ấy chết rồi. 189 00:22:01,163 --> 00:22:04,203 ‎Cậu ấy chưa chết. ‎Nghĩa là cậu ấy không thể lấy áo khoác. 190 00:22:04,283 --> 00:22:05,323 ‎Cậu ấy chết rồi. 191 00:22:05,403 --> 00:22:06,763 ‎Không phải. Thế này tốt mà. 192 00:22:06,843 --> 00:22:09,763 ‎Sao họ dựng hiện trường ‎cái áo khoác trôi ra biển? 193 00:22:09,843 --> 00:22:11,643 ‎- Họ lấy áo cậu ấy, tức là… ‎- Các cậu. 194 00:22:11,723 --> 00:22:13,123 ‎Lần cuối thấy cậu ấy, cậu ấy… 195 00:22:13,203 --> 00:22:14,043 ‎Các cậu! 196 00:22:16,163 --> 00:22:17,403 ‎Ta có bảo vật vương quyền. 197 00:22:19,003 --> 00:22:20,083 ‎- Cái gì? ‎- Cái gì? 198 00:22:21,443 --> 00:22:22,683 ‎Thứ Lauren tìm thấy. 199 00:22:26,963 --> 00:22:28,283 ‎- Cái ghim đâu? ‎- Nó đâu rồi? 200 00:22:30,203 --> 00:22:32,963 ‎Ai đó đã đột nhập vào và trộm nó. 201 00:23:34,443 --> 00:23:39,443 ‎Biên dịch: Chau Pham