1
00:00:07,842 --> 00:00:09,969
LOẠT PHIM CỦA NETFLIX
2
00:00:14,766 --> 00:00:20,271
Bằng cách nào, làm sao, ở đâu, tại sao?
Làm sao, ở đâu, tại sao?
3
00:00:20,354 --> 00:00:25,777
Ada Twist, nhà khoa học nhí
Sẽ giải đáp cho ta hết những gì chưa biết
4
00:00:25,860 --> 00:00:30,948
Đây một ít, này một chút
Những thứ hay ho khắp nơi quanh mình
5
00:00:31,032 --> 00:00:33,868
Cùng Iggy Peck, chàng kiến trúc
6
00:00:33,951 --> 00:00:39,207
Và Rosie Revere, nàng kỹ sư
Ôi thật vui quá! Mình cùng khám phá nha!
7
00:00:39,290 --> 00:00:42,043
Nào nhiệm vụ và thử thách
Thật kỳ lạ và thần bí
8
00:00:42,126 --> 00:00:45,171
Bao điều kỳ diệu ở quanh
Và tài liệu cần phân tích
9
00:00:45,254 --> 00:00:49,133
Khoa học là tuyệt nhất!
Ada Twist, Nhà khoa học nhí
10
00:00:49,217 --> 00:00:51,969
Sẽ giải đáp cho ta hết những gì chưa biết
11
00:00:52,053 --> 00:00:56,265
Đưa giả thuyết, phân tích
Ở bất cứ đâu có thêm dữ kiện
12
00:00:56,349 --> 00:00:59,811
Cậu sẽ đến ngay giúp ta đi tìm
Cậu ta mang tên Ada Twist
13
00:01:02,146 --> 00:01:04,315
Ảo thuật gia Ada Twist.
14
00:01:06,651 --> 00:01:10,530
Món mì Ý đó
có tỉ lệ sợi mì và nước sốt hoàn hảo.
15
00:01:10,613 --> 00:01:14,325
Và phần bày biện cũng tuyệt hảo.
16
00:01:14,408 --> 00:01:18,830
Dạ, nó rất tuyệt vời, cô… T.
17
00:01:19,622 --> 00:01:21,791
Cú đó to thật! Xin lỗi ạ.
18
00:01:23,084 --> 00:01:25,962
Muốn thấy cái ợ siêu to chứ? Xem đây.
19
00:01:27,213 --> 00:01:28,589
Thật ấn tượng!
20
00:01:28,673 --> 00:01:30,424
Sao bố làm được vậy?
21
00:01:30,508 --> 00:01:33,344
Con muốn biết bí quyết ợ lớn thật à?
22
00:01:33,427 --> 00:01:34,679
- Dạ!
- Dĩ nhiên!
23
00:01:34,762 --> 00:01:38,224
Đây. Khí cácbonic
trong đồ uống có ga gây ợ.
24
00:01:38,307 --> 00:01:39,976
Khí cacbonic ạ?
25
00:01:40,601 --> 00:01:42,645
Con đã nghe nó ở đâu nhỉ?
26
00:01:42,728 --> 00:01:46,107
À phải! Đây rồi.
Nó là một hợp chất hóa học.
27
00:01:46,190 --> 00:01:49,068
Mẹ biết ta thở ra khí cácbonic chứ ạ?
28
00:01:49,152 --> 00:01:54,365
Ừ. Ta hít khí ô-xy, mà cơ thể
biến nó thành khí cácbonic khi thở ra.
29
00:01:54,448 --> 00:01:56,033
Hoặc ợ ra.
30
00:01:58,828 --> 00:02:04,208
Và giờ, cho buổi diễn tối nay,
hãy chào đón người độc nhất vô nhị,
31
00:02:04,292 --> 00:02:09,213
Arthur Xì Bùa tuyệt vời!
Hãy sẵn sàng để bị lóa mắt,
32
00:02:09,297 --> 00:02:12,925
vì con sẽ diễn
trò hay nhất cả nhà từng thấy!
33
00:02:13,009 --> 00:02:16,470
Con sẽ làm lọ mực này biến mất!
34
00:02:16,554 --> 00:02:17,722
- Trời!
- Tuyệt!
35
00:02:22,518 --> 00:02:26,689
- Bố đi lấy khăn.
- Ồ không! Mong nó không để lại dấu.
36
00:02:26,772 --> 00:02:29,859
Có lẽ con có thể lau… bằng phép thuật!
37
00:02:34,197 --> 00:02:35,781
- Tuyệt!
- Hay đấy.
38
00:02:35,865 --> 00:02:40,870
- Đã bảo con sẽ làm biến mất mà.
- Làm đĩa dơ biến mất thần kỳ luôn nhé?
39
00:02:40,953 --> 00:02:42,288
Sao anh làm được?
40
00:02:42,371 --> 00:02:43,289
Phép thuật!
41
00:02:43,372 --> 00:02:47,210
Không, cách thật ấy?
Nói đi, Arthur. Em cần biết.
42
00:02:47,293 --> 00:02:50,755
Không được, em ạ.
Ảo thuật gia luôn giấu nghề.
43
00:02:50,838 --> 00:02:52,506
Để xem nhé!
44
00:02:53,925 --> 00:02:56,594
- Anh làm thế nào?
- Không nói đâu.
45
00:02:59,347 --> 00:03:00,681
Nói em biết đi.
46
00:03:01,390 --> 00:03:02,225
Không.
47
00:03:06,729 --> 00:03:10,066
- Giờ anh nói được chưa?
- Mẹ ơi!
48
00:03:10,733 --> 00:03:15,780
- Cưng, đừng phiền Arthur về trò đó nữa.
- Con chỉ muốn biết cách.
49
00:03:15,863 --> 00:03:20,701
Mẹ biết. Mà nếu Arthur không muốn tiết lộ,
con phải tôn trọng.
50
00:03:21,285 --> 00:03:24,538
- Dạ. Con không phiền anh nữa.
- Con ngoan.
51
00:03:25,039 --> 00:03:26,374
Chúc mẹ ngủ ngon.
52
00:03:30,294 --> 00:03:31,629
Mực…
53
00:03:31,712 --> 00:03:32,838
Biến mất…
54
00:03:32,922 --> 00:03:34,090
Mèo ở dơ…
55
00:03:34,173 --> 00:03:36,425
Phép thuật… Bằng cách nào?
56
00:03:37,635 --> 00:03:39,887
Phải biết cách anh ấy đã làm!
57
00:03:40,763 --> 00:03:44,976
Động não khẩn cấp ngay sáng sớm ư?
Hẳn là nghiêm trọng.
58
00:03:45,059 --> 00:03:49,230
Phải. Tớ phải tìm ra
cách Arthur làm mực biến mất.
59
00:03:49,313 --> 00:03:53,109
Chà, tớ chắc chắn
là có lời giải thích hợp lý.
60
00:03:53,192 --> 00:03:55,194
Anh trai cậu là phù thủy.
61
00:03:55,278 --> 00:03:57,697
Tớ biết Arthur từ rất lâu rồi.
62
00:03:57,780 --> 00:04:04,370
Chính xác là sáu năm, 85 ngày, và hai giờ,
và tớ chả nghĩ anh ấy là phù thủy.
63
00:04:05,121 --> 00:04:06,247
Chán thật.
64
00:04:06,330 --> 00:04:08,457
Iggy, có ý kiến gì không?
65
00:04:11,627 --> 00:04:17,800
Chả nghĩ não tớ động nổi vào giờ này.
Có lẽ Rosie nói đúng, Arthur là phù thủy.
66
00:04:17,883 --> 00:04:19,010
Không thể nào.
67
00:04:19,093 --> 00:04:22,305
Phải có một lời giải thích khoa học chứ.
68
00:04:22,388 --> 00:04:27,184
Arthur làm đổ rất nhiều mực
lên khăn trải bàn, rồi nó biến mất.
69
00:04:27,268 --> 00:04:32,606
Vậy chắc anh ấy đã dùng thứ gì đó để lau
mà chúng ta không để ý.
70
00:04:33,399 --> 00:04:34,275
Lén kìa.
71
00:04:35,985 --> 00:04:37,236
Mở phòng thí nghiệm.
72
00:04:46,037 --> 00:04:51,459
Nếu Arthur lấy gì đó lau sạch mực nhanh,
nó sẽ trông như phép thuật.
73
00:04:51,542 --> 00:04:54,128
Tớ nghĩ ta đã có giả thuyết.
74
00:04:54,211 --> 00:04:56,630
Mình có đây một giả thuyết hay!
75
00:04:56,714 --> 00:04:59,550
Ta có đấy một giả thuyết hay!
76
00:04:59,633 --> 00:05:02,887
- Phải chăng đây là thông tin?
- Chứng minh một sự việc
77
00:05:02,970 --> 00:05:06,098
Phải hay sai?
Hãy cùng mình điều tra ra để thấy
78
00:05:06,599 --> 00:05:11,979
Dù chẳng đúng nhưng tìm ra bao thứ hay
Những giả thuyết kia là về gì đây?
79
00:05:12,063 --> 00:05:14,398
- Liệu suy đoán có qua
- Kiểm chứng
80
00:05:14,482 --> 00:05:19,070
Đấy là điều mà người ta luôn nhắc đến
Mình có đây một giả thuyết hay
81
00:05:19,153 --> 00:05:21,781
Ta có nơi đây một giả thuyết
82
00:05:22,907 --> 00:05:25,576
Hãy cùng chứng thực đúng hoặc sai
83
00:05:25,659 --> 00:05:26,869
Đi thôi!
84
00:05:26,952 --> 00:05:30,748
Để kiểm tra giả thuyết,
ta phải làm đổ mực.
85
00:05:30,831 --> 00:05:33,793
Đó là lý do ta cần những thứ này.
86
00:05:35,294 --> 00:05:38,297
Sẵn sàng, nhắm, ném bong bóng!
87
00:05:39,840 --> 00:05:40,883
Tùm lum kìa!
88
00:05:44,595 --> 00:05:46,430
Dính khá nhiều mực đấy.
89
00:05:46,514 --> 00:05:47,681
Và ta cũng vậy.
90
00:05:48,766 --> 00:05:51,394
Tớ thì không. Tớ không tì vết.
91
00:05:52,978 --> 00:05:55,815
Giờ phải tìm ra thứ gì tẩy được mực.
92
00:05:56,482 --> 00:05:57,733
- Hay chanh?
- Ừ.
93
00:05:57,817 --> 00:06:00,069
Mẹ tớ dùng nó để lau bồn tắm.
94
00:06:04,949 --> 00:06:08,953
Rồi. Vậy là Arthur
không dùng chanh để lau vết mực.
95
00:06:09,036 --> 00:06:10,579
Thử cái khác đi.
96
00:06:10,663 --> 00:06:11,747
Giấm nè.
97
00:06:13,582 --> 00:06:14,500
Nước rửa chén.
98
00:06:16,252 --> 00:06:17,420
Muối nở.
99
00:06:18,003 --> 00:06:19,880
Không được. Nước có ga?
100
00:06:22,675 --> 00:06:26,303
Tớ chả hiểu.
Chả gì hiệu quả. Một tí cũng không.
101
00:06:26,387 --> 00:06:30,474
Đã bảo Arthur dùng phép thuật mà.
Mà thay vì thần chú,
102
00:06:30,558 --> 00:06:33,269
hẳn anh ấy dùng loại mực đặc biệt.
103
00:06:33,894 --> 00:06:36,397
Thí nghiệm này thất bại nặng nề.
104
00:06:40,484 --> 00:06:43,904
Rosie, trong mấy chai đó có gì vậy?
105
00:06:43,988 --> 00:06:46,574
Muối nở và giấm.
106
00:06:47,366 --> 00:06:49,535
Muối nở và giấm đấy!
107
00:06:49,618 --> 00:06:53,581
Này! Đó là cách làm… núi lửa!
108
00:06:53,664 --> 00:06:55,958
Chạy đi!
109
00:06:58,210 --> 00:07:01,046
- Kệ tớ. Tự cứu mình đi!
- Nắm lấy!
110
00:07:04,550 --> 00:07:07,344
Cảm ơn. Phản ứng hóa học mạnh thật.
111
00:07:08,471 --> 00:07:11,140
Tớ nghĩ tớ đã nhìn ra vấn đề rồi.
112
00:07:11,223 --> 00:07:14,226
Nếu trò của Arthur là phản ứng hóa học?
113
00:07:14,310 --> 00:07:18,481
Rosie, có lẽ cậu đúng
khi nói Arthur xài mực đặc biệt.
114
00:07:18,564 --> 00:07:20,941
Vậy đó đúng là phép thuật.
115
00:07:21,025 --> 00:07:23,360
Tớ nghĩ nó giống khoa học hơn.
116
00:07:23,444 --> 00:07:28,032
Một loại mực đặc biệt,
biến mất khi pha với đúng hóa chất.
117
00:07:28,115 --> 00:07:29,950
Nên giống phép thuật ý.
118
00:07:30,034 --> 00:07:34,455
Chỉ có một vấn đề.
Arthur không pha mực với cái gì cả.
119
00:07:34,538 --> 00:07:38,250
Có mà. Arthur đã thở
vào vết mực đổ, nhớ chứ?
120
00:07:38,334 --> 00:07:42,421
- Và bố tớ nói ta thở ra hóa chất gì nhỉ?
- Phải rồi!
121
00:07:42,505 --> 00:07:44,423
Là khí cácbonic.
122
00:07:44,507 --> 00:07:46,467
- Chính xác!
- Đúng vậy!
123
00:07:46,550 --> 00:07:47,968
Tớ có một giả…
124
00:07:50,554 --> 00:07:53,933
Giả thuyết mới.
Nếu Arthur dùng mực đặc biệt
125
00:07:54,016 --> 00:07:58,103
phản ứng khi gặp khí cácbonic,
đó là cách nó biến mất.
126
00:07:58,187 --> 00:08:00,523
Sững sờ luôn.
127
00:08:05,819 --> 00:08:11,784
Nếu giả thuyết mới đúng, mực đặc biệt
tớ làm sẽ biến mất khi gặp khí cácbonic.
128
00:08:13,285 --> 00:08:17,373
- Giờ chỉ cần thử nào.
- Sao đây? Hết chỗ cho mực rồi.
129
00:08:17,873 --> 00:08:21,085
Chà, nhà khoa học cần tận dụng thứ họ có.
130
00:08:21,168 --> 00:08:25,089
Trời! Tớ đã tự hào
vì không dính mực đến vậy mà.
131
00:08:25,172 --> 00:08:28,300
Thôi được. Vì khoa học. Tớ chả nhìn nổi.
132
00:08:28,384 --> 00:08:31,428
Đừng lo. Ta sẽ làm mực biến mất ngay.
133
00:08:31,512 --> 00:08:33,764
- Ôi không.
- Làm thôi, Rosie.
134
00:08:37,643 --> 00:08:41,730
Việc ợ ra khí cácbonic
vui hơn thở nó ra nhiều thật.
135
00:08:41,814 --> 00:08:42,648
Ừ.
136
00:08:43,399 --> 00:08:44,692
Nhìn kìa!
137
00:08:44,775 --> 00:08:46,569
- Tuyệt!
- Thành công!
138
00:08:47,069 --> 00:08:48,612
Tớ vẫn không tì vết.
139
00:08:48,696 --> 00:08:49,905
Ôi không!
140
00:08:49,989 --> 00:08:52,866
Ôi trời. Tớ đã bị dính mực!
141
00:08:52,950 --> 00:08:56,078
Nhưng vì khoa học mà,
142
00:08:56,161 --> 00:08:57,496
nên không sao.
143
00:08:57,580 --> 00:09:01,500
Làm được rồi!
Trò của Arthur là phép màu khoa học.
144
00:09:03,294 --> 00:09:06,046
Hôm nay thế nào? Anh nói trước đi.
145
00:09:06,130 --> 00:09:10,175
Mãi bọn anh cũng có
bộ sách giả tưởng mới. Nôn được…
146
00:09:10,259 --> 00:09:13,470
- Con biết cách Arthur làm trò ảo thuật!
- …đọc quá.
147
00:09:13,554 --> 00:09:17,891
Anh dùng mực đặc biệt biến mất
khi gặp khí cácbonic mà ta thở ra,
148
00:09:17,975 --> 00:09:20,978
nên khi thổi lên khăn trải bàn,
mực biến mất!
149
00:09:21,478 --> 00:09:24,857
Thật luôn à? Không thể tin nổi.
150
00:09:24,940 --> 00:09:26,734
Arthur bị sao vậy ạ?
151
00:09:26,817 --> 00:09:30,112
Cưng à, có lẽ anh cảm thấy
con đã phá trò ảo thuật.
152
00:09:30,195 --> 00:09:32,239
Không. Con giải mã nó mà.
153
00:09:32,323 --> 00:09:36,118
Arthur làm trò để ta vui,
đâu phải để ta giải mã.
154
00:09:36,201 --> 00:09:41,540
Tưởng tượng con chăm chỉ để
phát minh bí mật và Arthur kể ra hết đi.
155
00:09:42,541 --> 00:09:45,294
Con nghĩ con sẽ khá buồn ạ.
156
00:09:46,587 --> 00:09:49,923
- Con nghĩ đã có giả thuyết mới.
- Ồ? Là gì?
157
00:09:50,007 --> 00:09:52,009
Thuyết Mực Biến mất.
158
00:09:52,092 --> 00:09:57,765
Có lúc câu quan trọng nhất nên hỏi là:
"Điều này sẽ khiến ai đó thấy sao?"
159
00:09:59,224 --> 00:10:00,934
Biến đi.
160
00:10:01,018 --> 00:10:04,521
- Mà em có chuyện muốn nói.
- Không cho vào!
161
00:10:04,605 --> 00:10:09,068
Nếu anh ấy không nói chuyện,
hay gửi tin bằng cách khác.
162
00:10:16,659 --> 00:10:18,077
Vậy chắc được rồi.
163
00:10:23,666 --> 00:10:25,334
Một tờ giấy trắng à?
164
00:10:25,417 --> 00:10:29,088
Không ạ. Phải dùng phép thuật
để thấy tin nhắn.
165
00:10:29,171 --> 00:10:32,299
Khi mực nóng lên, anh sẽ thấy nó.
166
00:10:33,717 --> 00:10:35,177
Này, hay đấy.
167
00:10:35,260 --> 00:10:37,471
Đó là phép màu của hóa học.
168
00:10:38,055 --> 00:10:43,268
- Ừ, anh biết. Khá ngầu đó.
- Xin lỗi đã phá trò ảo thuật, Arthur.
169
00:10:43,352 --> 00:10:47,606
Em muốn biết cách
vì đó là trò hay nhất em từng thấy.
170
00:10:47,690 --> 00:10:54,029
Đây là lời xin lỗi hay nhất anh từng có.
Tha em vậy. Dạy em trò ảo thuật mới nhé?
171
00:10:54,113 --> 00:10:54,988
Được ạ!
172
00:10:55,906 --> 00:11:01,704
Và giờ, con, ảo thuật gia Ada Twist,
sẽ biến ra đồng xu trong không khí!
173
00:11:01,787 --> 00:11:02,955
Hay vậy!
174
00:11:05,708 --> 00:11:08,669
Lại sững sờ rồi. Sao cậu làm được vậy?
175
00:11:08,752 --> 00:11:10,546
Nó đã ở đó nãy giờ à?
176
00:11:11,171 --> 00:11:14,967
Xin lỗi nhé.
Ảo thuật gia giỏi luôn giấu nghề mà.
177
00:11:19,221 --> 00:11:20,806
"Sút như Arthur".
178
00:11:20,889 --> 00:11:25,310
- "Giong này thiều giồ hay vá, Vada".
- Tớ biết tiếng ống thở.
179
00:11:25,394 --> 00:11:28,772
Ý là: "Trong này nhiều đồ hay quá, Ada".
180
00:11:30,149 --> 00:11:33,444
- Đúng thế nhỉ?
- Buồn khi đem cho chứ?
181
00:11:33,527 --> 00:11:37,114
Tớ đâu chơi nữa.
Để chúng làm ai khác vui đi.
182
00:11:37,197 --> 00:11:42,578
- Như cặp kính bảo hộ đầu tiên của tớ.
- Bé quá! Như cỡ của tiên vậy.
183
00:11:42,661 --> 00:11:45,080
Chính xác. Chúng quá nhỏ với tớ
184
00:11:45,164 --> 00:11:50,002
mà chắc sẽ hợp để nhà khoa học bé nào đó
làm thí nghiệm đầu tiên.
185
00:11:50,085 --> 00:11:52,087
Thêm đồ cho buổi gây quỹ trường.
186
00:11:52,171 --> 00:11:58,260
- Rác của người này là vàng của người kia.
- Sáng bóng kìa. Cô có gì vậy, cô T?
187
00:11:58,343 --> 00:12:04,224
Quần vàng của chú Twist hồi đó, Rosie.
Chú mặc trên sàn patin vào đêm gặp cô.
188
00:12:04,308 --> 00:12:07,144
- Này!
- Khi chú ấy nhảy còn đẹp.
189
00:12:07,895 --> 00:12:10,397
Xin lỗi. Anh vẫn còn nhảy đẹp à.
190
00:12:10,481 --> 00:12:12,441
- Cố lên, bố!
- Đẹp lắm.
191
00:12:13,025 --> 00:12:16,111
- Tuyệt quá, chú T!
- Ui! Cái lưng tôi!
192
00:12:16,195 --> 00:12:19,573
Mà nhảy vẫn đẹp.
Anh sẽ giữ quần nhảy patin.
193
00:12:19,656 --> 00:12:23,952
- Anh mặc khi gặp nữ hoàng của anh mà.
- Rồi, giữ đi.
194
00:12:24,036 --> 00:12:27,664
Mà áo thun ở các buổi diễn cũ
sẽ kiếm khá đây.
195
00:12:27,748 --> 00:12:29,958
Chả biết được bao nhiêu nhỉ?
196
00:12:30,042 --> 00:12:32,085
Con còn một thứ để cho.
197
00:12:32,169 --> 00:12:36,715
Quả bóng đá hiếm được dùng.
Không lõm. Bơm phồng. Mới toanh.
198
00:12:38,175 --> 00:12:39,343
- Cẩn thận!
- Né đi!
199
00:12:39,843 --> 00:12:41,804
Đấy, em yêu? Nhảy nè.
200
00:12:43,639 --> 00:12:48,393
- Tuyệt! Bạn nhỏ, sao lại cho nó đi?
- Con đâu mê bóng đá.
201
00:12:48,477 --> 00:12:52,272
- Thật à? Vì con đã van mẹ cho chơi mà.
- Nào, đá bóng tí đi.
202
00:12:53,065 --> 00:12:56,568
Con chơi dở, được chưa?
Chưa từng ghi bàn nữa.
203
00:12:56,652 --> 00:12:59,321
- Mẹ chả nghĩ con dở.
- Không hề.
204
00:12:59,404 --> 00:13:02,783
Nghĩ đi. Chưa cần đến buổi gây quỹ mà.
205
00:13:02,866 --> 00:13:09,206
- Nào, nhà Twist. Cùng gom đồ cho xong đi.
- Nè, anh giỏi mọi môn thể thao anh thử.
206
00:13:09,289 --> 00:13:11,041
Sao bóng đá thì không?
207
00:13:11,124 --> 00:13:14,294
Anh đã nghĩ nhiều, và nói thật, anh chịu.
208
00:13:14,378 --> 00:13:17,756
Đây là câu đố, bí ẩn, trò chơi, nhiệm vụ.
209
00:13:17,840 --> 00:13:20,008
- Bọn em giúp nha?
- Làm sao?
210
00:13:20,092 --> 00:13:24,054
Nhà khoa học sáng dạ sẽ có cách.
Nhỉ, Rosie và Iggy?
211
00:13:24,555 --> 00:13:25,514
- Dạ!
- Đúng!
212
00:13:26,515 --> 00:13:30,435
Ta sẽ tìm cách giúp Arthur ghi bàn.
Bằng khoa học.
213
00:13:30,519 --> 00:13:33,981
Bọn em cần quan sát anh
và đặt giả thuyết trước.
214
00:13:34,064 --> 00:13:36,400
Làm chuột thí nghiệm à? Mơ đi.
215
00:13:36,483 --> 00:13:41,113
Làm thí nghiệm Arthur ý.
Khoa học và thể thao phải sát cánh.
216
00:13:41,196 --> 00:13:42,447
- Đúng á.
- Phải.
217
00:13:42,531 --> 00:13:47,035
- Rồi. Bắt đầu từ đâu?
- Chưa tính ạ. Em đâu rành bóng đá.
218
00:13:47,828 --> 00:13:52,332
- Cầu thủ bóng đá phải chạy nhanh.
- Ừ! Kiểm tra tốc độ đi.
219
00:13:52,416 --> 00:13:55,294
Một cuộc đua à? Tớ thích đua lắm!
220
00:13:55,377 --> 00:14:00,048
- Cậu đua đi, tớ ghi chú.
- Tớ sẽ là người hâm mộ ngoài biên.
221
00:14:00,674 --> 00:14:03,635
Luật Rosie số 908.
222
00:14:03,719 --> 00:14:08,307
Luôn có ngón tay xốp phòng khi
cần làm người hâm mộ số một.
223
00:14:08,390 --> 00:14:10,183
Tốt quá. Cảm ơn, Rosie.
224
00:14:10,267 --> 00:14:12,769
Không vấn đề gì. Gì nữa không?
225
00:14:12,853 --> 00:14:17,858
Bút dạ ký tên? Kèn vuvuzela?
Bánh mì kẹp xúc xích đang ăn dở.
226
00:14:18,525 --> 00:14:19,818
Cảm ơn?
227
00:14:19,902 --> 00:14:22,529
Rồi, các tay đua, vào vị trí.
228
00:14:22,613 --> 00:14:23,947
Chuẩn bị.
229
00:14:24,031 --> 00:14:27,367
- Xuất phát!
- Đi đi, Arthur! Cố lên, Rosie!
230
00:14:28,410 --> 00:14:29,286
Ghê quá.
231
00:14:31,121 --> 00:14:32,080
Tuyệt!
232
00:14:32,831 --> 00:14:34,583
Arthur thắng!
233
00:14:39,171 --> 00:14:43,800
- Anh nhanh như chớp ấy.
- Ừ, tốc độ đáng kinh ngạc!
234
00:14:45,177 --> 00:14:47,179
Anh thấy có thể chạy mãi!
235
00:14:47,262 --> 00:14:52,601
- Tức là có sức bền tốt nữa. Tiếp.
- Phải thử khả năng giữ thăng bằng.
236
00:14:56,271 --> 00:14:57,564
Giữ yên.
237
00:15:00,108 --> 00:15:00,943
Chán thật!
238
00:15:01,026 --> 00:15:02,611
Arthur lại thắng!
239
00:15:05,113 --> 00:15:07,658
- Xin lỗi Mooshu.
- Thăng bằng tốt đó.
240
00:15:07,741 --> 00:15:08,575
Cảm ơn!
241
00:15:08,659 --> 00:15:11,411
- Giờ hãy xem anh đá.
- Được rồi.
242
00:15:15,958 --> 00:15:20,045
Ôi trời. Anh còn tệ
hơn cả một đầm lầy đầy vớ thối.
243
00:15:20,128 --> 00:15:24,800
Đừng lo. Bọn em sẽ giúp.
Anh đủ chuẩn làm cầu thủ giỏi mà.
244
00:15:24,883 --> 00:15:28,971
Em có giả thuyết.
Nếu học cách đá, anh sẽ ghi bàn.
245
00:15:29,054 --> 00:15:33,517
Nhưng sao học đá được?
Anh thử rồi. Và thất bại. Rất nhiều!
246
00:15:33,600 --> 00:15:36,478
Để bọn em. Động não là vì việc đó mà.
247
00:15:36,561 --> 00:15:39,564
Tớ nghĩ ra rồi. Ngựa vằn!
248
00:15:40,440 --> 00:15:41,900
Nghe em nói nhé.
249
00:15:41,984 --> 00:15:46,405
Ngựa vằn có chân đá cừ nhất.
Nên nếu ta nghiên cứu nó,
250
00:15:46,488 --> 00:15:48,824
Arthur sẽ biết đá và ghi bàn.
251
00:15:48,907 --> 00:15:51,952
Mà ngựa vằn làm quen với người lâu lắm.
252
00:15:53,829 --> 00:15:57,165
Làm ngựa vằn rô-bốt đi.
Chúng quý con người.
253
00:15:57,249 --> 00:16:01,586
Mà bộ phận khớp chân ngựa vằn rô-bốt
rất hiếm và khó tìm.
254
00:16:01,670 --> 00:16:03,255
Đúng vậy.
255
00:16:03,338 --> 00:16:06,842
Nhưng… ta có thể tìm người giỏi đá bóng
256
00:16:06,925 --> 00:16:10,721
và làm chân rô-bốt có thể đeo được
mô phỏng cú đá.
257
00:16:10,804 --> 00:16:14,850
Như chân tập kỹ thuật sinh học?
Tuyệt! Mà ta mô phỏng ai?
258
00:16:14,933 --> 00:16:16,893
Vào rồi!
259
00:16:19,771 --> 00:16:20,814
- Tuyệt.
- Oa.
260
00:16:23,316 --> 00:16:26,403
Sẵn sàng, chuẩn bị… Đá đi, bố!
261
00:16:33,785 --> 00:16:35,954
Và Twister sẽ xoay và đá.
262
00:16:38,081 --> 00:16:42,711
Và Twister bị vẹo. Bố cần nghỉ.
Mà vẫn phong độ. Đủ chưa con?
263
00:16:42,794 --> 00:16:44,129
Rồi ạ. Cảm ơn bố.
264
00:16:44,963 --> 00:16:46,048
Rồi.
265
00:16:46,131 --> 00:16:47,591
Tớ biết làm rồi!
266
00:17:02,689 --> 00:17:04,483
Xin giới thiệu
267
00:17:04,566 --> 00:17:05,609
Chân Đá.
268
00:17:05,692 --> 00:17:08,403
- Tuyệt!
- Anh đeo lên chân, và bùm!
269
00:17:08,487 --> 00:17:09,863
Cú đá hoàn hảo.
270
00:17:09,946 --> 00:17:12,699
- Bọn em sẽ giúp mang.
- Tớ giữ gôn.
271
00:17:16,078 --> 00:17:18,205
Rồi, Arthur, thể hiện đi.
272
00:17:18,288 --> 00:17:23,627
Sẵn sàng đối đầu Rosie thủ môn,
hay còn gọi là Bức Tường Gạch chưa?
273
00:17:23,710 --> 00:17:27,047
Hiểu chứ? Vì không gì có thể vượt qua em.
274
00:17:27,672 --> 00:17:30,842
Với chân tập kỹ thuật sinh học này?
Sẵn sàng.
275
00:17:47,859 --> 00:17:53,573
Nếu chân đá kỹ thuật sinh học vô ích
thì thua rồi. Anh còn lâu mới ghi bàn!
276
00:17:53,657 --> 00:17:55,909
Lần này anh thật sự bỏ cuộc.
277
00:17:55,992 --> 00:17:57,327
Mình bỏ cuộc
278
00:17:58,370 --> 00:18:00,747
Mình chẳng thể nữa. Chẳng ăn thua!
279
00:18:01,456 --> 00:18:05,293
Mình luôn cố sửa, nhưng vẫn cứ…
Tệ hại mãi, lại cứ thêm sai
280
00:18:05,377 --> 00:18:11,091
Sợ không làm nên trò trống gì nên rút lui
Mọi công sức đã trôi đi
281
00:18:11,174 --> 00:18:15,804
Còn cố gắng thêm để được gì
282
00:18:15,887 --> 00:18:18,807
Đừng như thế! Tự tin lên!
283
00:18:18,890 --> 00:18:22,310
Phải luôn luôn đứng lên
Ngay nơi ta vấp chân
284
00:18:22,394 --> 00:18:24,771
Lỗi lầm là một điềm may mắn
285
00:18:24,855 --> 00:18:28,024
Một vài viên đá nhỏ nhoi
Khẽ lăn trên đường
286
00:18:28,108 --> 00:18:31,403
Đừng lo nhé! Phải luôn tin!
287
00:18:31,486 --> 00:18:34,781
Thất bại sẽ bên ta trong bao quá trình
288
00:18:34,865 --> 00:18:37,284
Phải cố hơn lên
289
00:18:37,367 --> 00:18:41,997
Thành công sẽ đến nếu ta hết mình
290
00:18:44,249 --> 00:18:49,546
Xin lỗi, nhưng anh đã quyết.
Anh sẽ làm việc anh giỏi. Vậy vui hơn.
291
00:18:51,590 --> 00:18:57,262
- Chả hiểu. Anh ấy chơi tennis rất giỏi.
- Dù chỉ đánh bóng vào tường.
292
00:18:57,804 --> 00:19:02,893
Xí! Tớ nghĩ tớ nhìn ra vấn đề rồi.
Arthur giỏi tennis vì luyện tập.
293
00:19:02,976 --> 00:19:09,316
Tớ có giả thuyết mới. Nếu Arthur muốn
ghi bàn, anh ấy cần tập luyện. Đi nào!
294
00:19:10,400 --> 00:19:13,778
Bảo rồi, anh từ bỏ.
Đừng hòng làm anh đổi ý.
295
00:19:13,862 --> 00:19:17,115
Bọn em hỏi vài câu thôi rồi để anh yên.
296
00:19:17,199 --> 00:19:20,535
- Thôi được. Là gì?
- Sao anh giỏi tennis?
297
00:19:20,619 --> 00:19:23,288
- Chịu.
- Anh đã luôn giỏi nó à?
298
00:19:23,371 --> 00:19:26,291
Chà, chắc là anh càng chơi càng giỏi.
299
00:19:26,374 --> 00:19:29,836
- Có thể nói, anh đã luyện tập?
- Ừ, chắc vậy.
300
00:19:29,920 --> 00:19:34,716
Có lẽ nếu tập bóng đá,
anh sẽ học được cách đá bóng, và ghi bàn
301
00:19:34,799 --> 00:19:37,761
thì nó vui hơn, anh sẽ muốn tập nữa.
302
00:19:37,844 --> 00:19:38,887
Muốn thử chứ?
303
00:19:39,638 --> 00:19:42,098
Rồi. Anh sẽ thử một lần nữa.
304
00:19:42,182 --> 00:19:43,975
Rồi anh chấm dứt nhé.
305
00:19:44,059 --> 00:19:44,976
Chấm dứt.
306
00:19:45,477 --> 00:19:46,436
Dứt!
307
00:19:48,063 --> 00:19:51,900
- Bắt đầu với vài bài kỹ thuật nào.
- Đi thôi!
308
00:19:51,983 --> 00:19:54,861
Cố lên, Twist. Cho mẹ thấy sự hối hả!
309
00:19:57,906 --> 00:19:58,865
Tuyệt!
310
00:20:08,083 --> 00:20:10,961
Dừng lại! Mẹ thấy vấn đề rồi.
311
00:20:11,044 --> 00:20:15,632
Cưng, phải đá bằng má trong bàn chân,
đâu phải mũi. Thử đi.
312
00:20:24,683 --> 00:20:25,558
Tuyệt vời!
313
00:20:25,642 --> 00:20:29,896
Vậy không chỉ do luyện tập,
mà còn do cách ta luyện tập.
314
00:20:29,980 --> 00:20:33,024
Do cứ tập sai. Anh có thể giỏi bóng đá.
315
00:20:33,108 --> 00:20:36,444
- Hẳn rồi. Sẵn sàng sút vào chưa?
- Có lẽ ạ.
316
00:20:36,528 --> 00:20:40,907
- Có lẽ? Con sắp sẵn sàng hay đã sẵn sàng?
- Đã sẵn sàng!
317
00:20:41,408 --> 00:20:46,121
Không quả bóng nào
vượt qua được thủ môn Rosie đâu.
318
00:20:46,204 --> 00:20:48,915
- Nào Arthur. Làm được mà!
- Cố lên!
319
00:20:52,043 --> 00:20:54,587
Bắt được rồi!
320
00:20:55,839 --> 00:20:57,132
- Tuyệt!
- Vào!
321
00:20:57,215 --> 00:20:58,383
Con giỏi lắm!
322
00:20:58,466 --> 00:21:03,013
Mình, Arthur Twist,
vừa ghi được bàn đầu tiên!
323
00:21:03,096 --> 00:21:07,684
Đúng! Arthur là số một.
Hệt như ngón tay tớ nói vậy.
324
00:21:08,935 --> 00:21:10,979
Anh làm được rồi. Hoan hô!
325
00:21:12,147 --> 00:21:13,231
Hoan hô!
326
00:21:14,399 --> 00:21:17,694
- Cảm ơn vì chả từ bỏ anh, A bé.
- Ổn mà, A lớn.
327
00:21:17,777 --> 00:21:21,948
Khoa học và thể thao là đồng đội tốt mà?
Như ta ấy?
328
00:21:22,032 --> 00:21:23,491
Đá bóng tí đi.
329
00:21:23,992 --> 00:21:26,202
Tuyệt. Nhận lấy này!
330
00:21:26,286 --> 00:21:29,831
Là ngôi sao bóng đá rồi,
để xem anh rảnh không.
331
00:22:24,219 --> 00:22:29,140
Biên dịch: Nathalie Nguyen