1
00:00:14,014 --> 00:00:17,684
Điều về "Hurt" đó là
hơn bất kỳ bài hát nào tôi từng viết,
2
00:00:18,184 --> 00:00:21,064
tôi cảm thấy rất cô đơn khi viết nó.
3
00:00:22,147 --> 00:00:22,977
Anh biết đó.
4
00:00:24,065 --> 00:00:24,935
Thấy lạc lối.
5
00:00:25,483 --> 00:00:29,033
Nhưng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Và…
6
00:00:30,739 --> 00:00:31,569
ta sẽ ổn thôi.
7
00:00:39,497 --> 00:00:43,417
Trent Reznor bắt đầu làm nhạc với tư cách
thành viên nhóm Nine Inch Nails năm 1988.
8
00:00:44,794 --> 00:00:48,014
The Downward Spiral, album thứ hai của anh
là một album màu sắc u ám,
9
00:00:48,089 --> 00:00:51,129
đã đứng thứ hai trên bảng xếp hạng
và bán được hàng triệu bản.
10
00:00:52,844 --> 00:00:56,014
"Hurt" là bài hát cuối album
và là bài được anh viết cuối cùng.
11
00:00:57,974 --> 00:01:01,104
Nó có cảm giác như
có ai đang đi quanh đống đổ nát,
12
00:01:01,186 --> 00:01:03,936
có cơ hội cảm nhận được sự phản chiếu.
13
00:01:06,274 --> 00:01:10,784
Nhiều năm sau, Johnny Cash đã hát lại nó
và cũng đạt được nhiều đĩa bạch kim.
14
00:01:11,446 --> 00:01:14,736
Trent Reznor giờ còn là một nhà soạn nhạc
từng đoạt giải Oscar và Emmy…
15
00:01:14,824 --> 00:01:15,664
MẠNG XÃ HỘI
16
00:01:15,742 --> 00:01:17,792
…cùng Atticus Ross,
bạn chung nhóm sau này.
17
00:01:18,369 --> 00:01:20,119
Nhưng vào vài chục năm trước,
18
00:01:20,205 --> 00:01:22,915
Reznor đã khai thác
những phần đen tối nhất của đời mình
19
00:01:22,999 --> 00:01:24,829
để hoàn thành album The Downward Spiral.
20
00:01:28,338 --> 00:01:31,758
Tôi tên là Hrishikesh Hirway.
Xin giới thiệu Câu chuyện Giai điệu.
21
00:01:32,342 --> 00:01:33,932
LOẠT PHIM TÀI LIỆU CỦA NETFLIX
22
00:01:45,396 --> 00:01:49,436
Khi nhìn lại tuổi trẻ của mình,
tôi không thấy nó buồn
23
00:01:49,526 --> 00:01:52,316
mà hầu như chỉ toàn thấy sự cô đơn.
24
00:01:53,571 --> 00:01:57,371
Tôi sống tại vùng quê Pennsylvania
và cảm thấy như bị mắc kẹt.
25
00:01:57,450 --> 00:01:59,870
Anh biết đó, tôi nhận thức sâu sắc rằng…
26
00:02:00,662 --> 00:02:01,872
ngoài kia rất rộng lớn,
27
00:02:01,955 --> 00:02:05,875
và tôi cảm thấy thật dễ chịu
khi được nghe các album,
28
00:02:05,959 --> 00:02:07,749
như The Wall của Pink Floyd.
29
00:02:07,836 --> 00:02:09,996
Cảm giác âm nhạc như một thứ bí ẩn
30
00:02:10,088 --> 00:02:11,918
cần được ta làm cho sáng tỏ.
31
00:02:12,006 --> 00:02:14,796
Tôi có thể dấn mình vào cảm giác của mình.
32
00:02:14,884 --> 00:02:18,304
Và thứ âm nhạc mà tôi đang nghe
dường như là được viết
33
00:02:18,930 --> 00:02:20,560
cho tôi và về tôi vậy.
34
00:02:22,725 --> 00:02:26,305
Tôi có thể liên tưởng được
sự cô đơn và nỗi đau,
35
00:02:26,396 --> 00:02:28,226
và tôi có thể đặt mình vào đó.
36
00:02:28,773 --> 00:02:31,533
Và tôi nghĩ, tôi muốn giải mã được nó.
37
00:02:33,194 --> 00:02:38,204
Lúc còn bé, khi ngồi bên đàn piano,
tôi có thể học đánh các tác phẩm cổ điển,
38
00:02:38,283 --> 00:02:39,873
nhưng khi ngồi một mình,
39
00:02:40,368 --> 00:02:43,788
tay tôi sẽ tự đánh bài nhạc
mà tôi muốn chơi.
40
00:02:44,539 --> 00:02:48,169
Nó bắt đầu có cảm giác như
tôi có thể truyền tải thứ gì đó.
41
00:02:48,251 --> 00:02:51,251
Đó là một thứ ngôn ngữ
mà tôi có thể giao tiếp được.
42
00:02:52,046 --> 00:02:56,176
Ban đầu, tôi chỉ là né tránh và bắt chước
43
00:02:56,259 --> 00:02:57,759
những thứ mà hồi đó tôi thích,
44
00:02:57,844 --> 00:03:01,184
nhưng điều tôi chưa từng làm
là ngồi xuống và…
45
00:03:02,140 --> 00:03:04,770
thật sự cố viết nhạc.
Tôi trốn tránh việc đó.
46
00:03:04,851 --> 00:03:08,151
Bài thí nghiệm là trả lời câu hỏi rằng
47
00:03:08,229 --> 00:03:09,899
tôi có gì muốn nói không.
48
00:03:11,316 --> 00:03:15,106
BUỔI DIỄN ĐẦU TIÊN CỦA NINE INCH NAILS
49
00:03:15,195 --> 00:03:17,445
Tôi cảm thấy thích thú
khi đưa những cảm xúc đó,
50
00:03:17,530 --> 00:03:19,160
nỗi buồn, sự tuyệt vọng,
51
00:03:19,908 --> 00:03:21,988
muốn đấm vào tường,
mong muốn được thể hiện,
52
00:03:22,076 --> 00:03:24,746
biến chúng thành một thứ thật đẹp đẽ.
53
00:03:25,705 --> 00:03:29,825
Nó có cảm giác bất an
và không thấy như đã được bảo vệ.
54
00:03:29,918 --> 00:03:32,798
Nó chỉ là cảm xúc trần trụi.
55
00:03:37,467 --> 00:03:40,887
Thật không ngờ,
nó lại thu hút được người khác.
56
00:03:44,849 --> 00:03:48,229
Chúng tôi đã lưu diễn khá nhiều
cho Pretty Hate Machine, album đầu tiên.
57
00:03:50,647 --> 00:03:53,687
Chúng tôi lên kế hoạch
để không trở nên tầm thường.
58
00:03:55,735 --> 00:03:59,905
Tôi muốn bắt người ta đến với tôi
hơn là tôi nhượng bộ để đến với họ.
59
00:04:01,366 --> 00:04:03,486
Nhưng có chút rắc rối với hãng thu,
60
00:04:03,576 --> 00:04:06,696
và rồi thật khó để viết tiếp album thứ hai
61
00:04:06,788 --> 00:04:09,918
mà không tự hỏi,
"Họ có thích thứ này không?"
62
00:04:09,999 --> 00:04:12,129
Anh hiểu chứ?
"Có nên làm giống thứ kia không?"
63
00:04:12,210 --> 00:04:15,510
Tôi phải thành thật
với điều tôi cho là đúng đắn
64
00:04:15,588 --> 00:04:17,838
dù có phải trả giá thế nào đi nữa.
65
00:04:19,717 --> 00:04:21,637
Tôi có ý tưởng cho đĩa thu tiếp theo,
66
00:04:22,303 --> 00:04:24,313
và tôi đã đặt tựa là The Downward Spiral.
67
00:04:25,974 --> 00:04:28,644
Tôi đã có một cốt truyện phức tạp cho nó.
68
00:04:28,726 --> 00:04:31,476
Tôi đã viết các mốc thời gian vào sổ tay.
69
00:04:32,063 --> 00:04:33,983
Diễn tiến câu chuyện là thế này.
70
00:04:35,900 --> 00:04:41,240
Downward Spiral là câu chuyện về một người
đang cố tìm kiếm sự cứu rỗi
71
00:04:41,322 --> 00:04:45,452
thông qua tình dục và ma túy,
tự hủy hoại mình và tự ghê tởm mình,
72
00:04:45,535 --> 00:04:48,995
cố gắng tìm ra mục đích và nguyên nhân.
73
00:04:51,374 --> 00:04:55,254
Với câu chuyện của The Downward Spiral,
vào khoảng ở đoạn kết,
74
00:04:55,837 --> 00:05:01,377
đĩa thu trở nên nên phấn khích
và trừu tượng, thậm chí là ảo giác.
75
00:05:01,467 --> 00:05:04,387
Sự điên loạn xuất hiện
và nó sẽ không tự tan rã.
76
00:05:09,434 --> 00:05:12,104
Bài "Hurt" giống như
một suy nghĩ muộn màng.
77
00:05:12,186 --> 00:05:16,226
Nó như là một dấu quay lại nho nhỏ
nằm ở cuối đĩa thu
78
00:05:16,316 --> 00:05:20,026
phản chiếu lại cảm giác mất mát,
79
00:05:20,111 --> 00:05:22,741
hối tiếc và khao khát,
80
00:05:22,822 --> 00:05:26,872
nó có thể khiến cho cả đĩa thu
có cảm giác mạnh mẽ và thú vị hơn.
81
00:05:27,785 --> 00:05:30,705
Tôi nhận được bản thu gốc từ cuốn băng,
82
00:05:30,788 --> 00:05:33,958
và nó rất là khác với bản thật cuối cùng.
83
00:05:34,542 --> 00:05:37,132
Có một đoạn piano chính xuyên suốt bài hát
84
00:05:37,211 --> 00:05:39,551
mà bản phối cuối cùng không có.
85
00:05:43,885 --> 00:05:47,845
BẢN THU THỬ CÓ PIANO BAN ĐẦU
86
00:05:52,685 --> 00:05:54,055
Anh viết trên piano à?
87
00:05:54,687 --> 00:05:57,567
Thật ra, tôi hiểu rõ piano
hơn các nhạc cụ khác.
88
00:05:59,317 --> 00:06:03,067
Tôi nhớ khi ngồi bên đàn piano,
bắt đầu mơ màng,
89
00:06:03,154 --> 00:06:04,864
rồi cứ thế lột tả nó.
90
00:06:05,948 --> 00:06:08,528
Nhưng tôi không muốn nó
nghe như một bản piano ballad.
91
00:06:09,035 --> 00:06:11,945
Tôi muốn nó dựa trên nền đàn acoustic
92
00:06:12,038 --> 00:06:15,578
và rồi trở nên tan vỡ,
giống như nhân vật đó vậy.
93
00:06:16,584 --> 00:06:18,674
ĐÀN GHI-TA ACOUSTIC
94
00:06:18,753 --> 00:06:21,423
Ta phải rướn người về trước
mới nghe được tiếng đàn.
95
00:06:23,674 --> 00:06:26,974
Nhưng tôi thích ý tưởng
ta phải ra sức mới bắt được nó.
96
00:06:30,556 --> 00:06:33,476
Xuyên suốt bản nhạc là một chuỗi líu lo
97
00:06:33,559 --> 00:06:35,139
giúp thêm vào cảm giác,
98
00:06:35,228 --> 00:06:37,188
"Mình vừa tìm được bản thu này".
99
00:06:37,772 --> 00:06:42,112
Đây là thứ mang đến cảm giác bụi bặm,
hỏng hóc và thiếu tự tin
100
00:06:42,193 --> 00:06:44,283
trong đống đổ nát
của thứ gì đó vừa xảy ra.
101
00:06:45,029 --> 00:06:50,739
Tôi chỉ tập trung vào nỗi đau này
102
00:06:50,827 --> 00:06:52,197
HÁT CHÍNH
103
00:06:52,870 --> 00:06:56,790
Là thứ duy nhất có thật
104
00:06:57,291 --> 00:07:00,671
Đã lâu rồi tôi chưa nghe lại bài này.
105
00:07:00,753 --> 00:07:05,173
Cây kim chọc thủng một lỗ
106
00:07:06,175 --> 00:07:07,545
Anh nghe giọng mình thế nào?
107
00:07:07,635 --> 00:07:09,545
Tôi hát lạc giọng nhiều lắm.
108
00:07:10,179 --> 00:07:12,429
Tôi hát rất khẽ.
109
00:07:12,515 --> 00:07:15,845
Tôi đoán đó là sau những lần thu
gây bực dọc
110
00:07:15,935 --> 00:07:19,145
vì quá chú trọng vào việc hát
mà lại thiếu cảm xúc.
111
00:07:19,981 --> 00:07:24,741
Đó là tôi đang cố tỏ ra
khẽ khàng và chân thành.
112
00:07:25,361 --> 00:07:28,491
Chỉ cảm thấy chút xấu hổ và trần trụi
113
00:07:28,573 --> 00:07:30,623
khi thể hiện thứ thân mật cho cả thế giới,
114
00:07:31,117 --> 00:07:34,197
nhưng nó vẫn chưa đến được theo đúng cách.
115
00:07:35,163 --> 00:07:38,543
Tôi nhớ là đã rất bực bội
ước chi mình có thể hát được như Bowie.
116
00:07:38,624 --> 00:07:40,134
Ước gì tôi có thứ nhạc cụ đó.
117
00:07:40,918 --> 00:07:45,048
Tôi muốn nó có cảm giác
khó tiếp cận được hơn.
118
00:07:45,131 --> 00:07:47,881
Tôi cần phải trốn trong âm nhạc.
119
00:07:47,967 --> 00:07:52,677
Và tôi nghĩ, mình đang sản xuất nhạc mà,
nên hãy hát nhỏ lại đi, anh hiểu chứ?
120
00:07:52,763 --> 00:07:56,023
Tuy là cùng làm theo cách tương tự,
nhưng anh ấy là người rất khác biệt.
121
00:07:56,100 --> 00:07:57,020
NGƯỜI PHỐI NHẠC
122
00:07:57,101 --> 00:07:58,311
Còn lời bài hát thì…
123
00:08:00,021 --> 00:08:01,981
- khá là chua chát.
- Phải.
124
00:08:03,024 --> 00:08:07,154
Có lẽ nó đã thể hiện được
một phần yếu đuối của anh ấy.
125
00:08:07,236 --> 00:08:09,906
Mà đồng thời cũng là công sức của anh ấy
vì dù có yếu đuối…
126
00:08:09,989 --> 00:08:10,819
NHÀ ĐỒNG SẢN XUẤT
127
00:08:10,907 --> 00:08:11,777
Anh ấy đã làm được.
128
00:08:11,866 --> 00:08:14,156
…nhưng anh ấy đã có tiến bộ,
tự mình làm được.
129
00:08:14,243 --> 00:08:18,463
Tôi không biết mọi người có nhận ra
lời nhạc quan trọng với Trent như thế nào.
130
00:08:18,539 --> 00:08:20,629
- Phải.
- Nó là thứ quan trọng nhất.
131
00:08:20,708 --> 00:08:24,048
Khi chơi nhạc cho bạn, anh ấy sẽ luôn
đặt lời bài hát ra cho bạn xem.
132
00:08:24,545 --> 00:08:27,215
Với anh ấy,
rõ ràng lời nhạc là lý do cho bài nhạc.
133
00:08:28,591 --> 00:08:34,721
Tôi chỉ tập trung vào nỗi đau này
134
00:08:36,349 --> 00:08:40,309
Là thứ duy nhất có thật
135
00:08:41,062 --> 00:08:44,192
Nó còn không được đặt ở vị trí giữa.
Nó được chỉnh lệch một bên.
136
00:08:44,273 --> 00:08:46,983
Ừ, tôi nói rồi,
tôi muốn trốn trong bản nhạc.
137
00:08:47,068 --> 00:08:52,778
Người có thể lấy hết
138
00:08:52,865 --> 00:08:58,285
Đế chế bẩn thỉu này của tôi
139
00:08:58,371 --> 00:09:00,581
Anh thật sự đã nghịch phá âm thanh.
140
00:09:01,249 --> 00:09:03,629
Anh nghe thấy nó thật đau khổ.
141
00:09:03,709 --> 00:09:08,419
Đó là thứ mà ta phải rướn người
mới nghe được, nếu thấy thích thú.
142
00:09:08,506 --> 00:09:13,886
Có câu nào trong bài hát
mà hôm nay anh đặc biệt nghĩ đến không?
143
00:09:15,429 --> 00:09:19,639
Lý do tôi ngại phải nói về lời bài hát
chính là…
144
00:09:19,725 --> 00:09:23,345
nó có thể tỏ quá rõ ý định khi đó của tôi.
145
00:09:23,437 --> 00:09:25,857
Với tôi, quan trọng là
trải nghiệm của bạn với bài hát
146
00:09:25,940 --> 00:09:28,150
và nó mang ý nghĩa và cảm giác gì với bạn.
147
00:09:28,234 --> 00:09:32,324
Tôi đã có nhiều bài hát bị phá hỏng vì
người viết nhạc giải thích ý nghĩa với tôi
148
00:09:32,405 --> 00:09:35,655
hoặc sửa lại những lời tôi đã viết,
vốn hay hơn nhiều.
149
00:09:35,741 --> 00:09:39,451
Nhưng để tìm ra cách anh muốn hát
những lời đó thì có khó không?
150
00:09:40,454 --> 00:09:41,374
Anh có ý gì hả?
151
00:09:41,914 --> 00:09:43,874
Anh định dụ tôi làm gì đấy?
152
00:09:44,667 --> 00:09:45,787
Nói về lời bài hát.
153
00:09:50,423 --> 00:09:54,553
Điều tôi đã trải qua
khi viết Downward Spiral
154
00:09:54,635 --> 00:09:57,555
chính là tôi không còn biết
mình là ai nữa.
155
00:09:59,849 --> 00:10:03,309
Tôi xem mình là đứa trẻ
đang nghe nhạc trong phòng ngủ,
156
00:10:03,853 --> 00:10:07,273
và tôi không chắc
người đứng trên sân khấu là ai.
157
00:10:07,356 --> 00:10:08,936
Mấy con lợn thối!
158
00:10:11,861 --> 00:10:15,871
Tôi nghĩ rằng,
điều đó đã trở nên méo mó và dần lộ rõ
159
00:10:15,948 --> 00:10:18,198
như một bức tranh tự biếm họa vậy.
160
00:10:18,868 --> 00:10:20,948
Thêm vào đó là kẻ thiếu năng lực
161
00:10:21,037 --> 00:10:24,077
đối phó với sự chú ý và danh tiếng.
162
00:10:24,582 --> 00:10:29,672
Tôi luôn mang trong mình nỗi buồn,
có lẽ cả cảm giác bị bỏ rơi, theo ám ảnh,
163
00:10:29,754 --> 00:10:35,134
không bao giờ thấy mình hợp với nơi nào
và luôn cảm thấy như một người ngoài cuộc.
164
00:10:35,217 --> 00:10:37,887
Không hợp lý chút nào. Nó cứ xảy ra suốt.
165
00:10:38,387 --> 00:10:41,347
Có lẽ tôi là kẻ cần vài chai bia…
166
00:10:41,432 --> 00:10:42,272
Tôi mặc kệ.
167
00:10:42,350 --> 00:10:45,650
…hay bất cứ thứ gì đó
để hiểu được bản thân mình.
168
00:10:45,728 --> 00:10:47,478
Rồi thì, "Giờ mình thấy khá hơn rồi".
169
00:10:47,563 --> 00:10:51,033
"Giờ mình đã thấy tự tin hơn
trong bộ đồ mới mặc vào này".
170
00:10:51,776 --> 00:10:56,316
Đó là một kịch bản lý tưởng
để nhân cách của bạn trở nên biến dạng.
171
00:10:56,822 --> 00:10:59,032
Đây là quãng thời gian tuyệt nhất đời tôi.
172
00:10:59,116 --> 00:10:59,946
ĐANG SAY RƯỢU
173
00:11:00,034 --> 00:11:02,244
Cứ lạm dụng nó tùy ý đi. Tôi mặc kệ.
174
00:11:05,665 --> 00:11:08,325
Tôi đã cố tìm ra
một mục đích và sự cứu rỗi
175
00:11:08,417 --> 00:11:11,547
và cảm giác thân thuộc
chỉ để không phải thấy buồn.
176
00:11:13,547 --> 00:11:17,677
Tôi đội cái vương miện chết tiệt này
177
00:11:19,762 --> 00:11:23,932
Trên chiếc ghế dối trá của mình
178
00:11:26,018 --> 00:11:29,558
Đầy những suy nghĩ tan nát
179
00:11:31,857 --> 00:11:35,487
Tôi không thể chữa được
180
00:11:37,655 --> 00:11:38,565
TIẾNG Ù TỪ KHÔNG KHÍ
181
00:11:38,656 --> 00:11:41,486
Âm thanh mở đầu bài hát
thật ra chính là thứ này.
182
00:11:42,118 --> 00:11:43,618
Âm thanh ưa thích của ta.
183
00:11:43,703 --> 00:11:44,543
Tiếng gì vậy?
184
00:11:45,037 --> 00:11:47,787
Phòng thu của chúng tôi
có một tay chỉnh âm tên là Coco.
185
00:11:47,873 --> 00:11:49,963
Anh ấy có một chiếc máy
dùng để chỉnh âm phòng
186
00:11:50,042 --> 00:11:52,802
trông như một chiếc hộp
khoa học viễn tưởng cũ kỹ
187
00:11:52,878 --> 00:11:55,838
phát ra những tiếng chỉnh âm khác nhau
từ nhiều tần số,
188
00:11:55,923 --> 00:11:58,303
nhưng… âm thanh đó nghe hay phết!
189
00:11:58,384 --> 00:12:00,854
Bọn tôi lấy mẫu mấy âm thanh đó
và chúng trở thành…
190
00:12:00,928 --> 00:12:02,388
Tôi vẫn thường hay dùng chúng.
191
00:12:04,724 --> 00:12:06,274
Rồi còn một lớp âm thanh khác.
192
00:12:09,311 --> 00:12:11,481
Tôi đã nghĩ về thiết kế âm thanh
trong phim ảnh,
193
00:12:11,564 --> 00:12:13,364
về cách nó khiến ta khó chịu
194
00:12:13,441 --> 00:12:15,111
bằng việc giấu đi nhiều thứ
195
00:12:15,192 --> 00:12:17,532
mà tự trong tiềm thức
có thể gây cảm giác cho ta,
196
00:12:17,611 --> 00:12:19,911
vì đó vốn là ý tưởng của đĩa thu này.
197
00:12:22,450 --> 00:12:23,910
ĐẠO DIỄN BỞI DAVID LYNCH
198
00:12:23,993 --> 00:12:27,913
Tôi có được nhiều cảm hứng
từ những bộ phim của David Lynch.
199
00:12:29,248 --> 00:12:31,378
Không hẳn từ âm nhạc của nó
200
00:12:32,084 --> 00:12:33,794
mà là từ âm thanh trong phim.
201
00:12:34,837 --> 00:12:37,297
Có một cái máy sưởi
và tôi cảm thấy như sắp phát điên.
202
00:12:37,381 --> 00:12:40,891
Lý do vì sao?
Là vì tiếng vo ve trong phòng nghe rất to.
203
00:12:40,968 --> 00:12:44,968
Kỳ lạ thay, nó có thể khiến bạn cảm thấy
vô cùng khó chịu.
204
00:12:45,723 --> 00:12:48,483
Tất cả không phải là để đuổi bạn đi,
mà là để
205
00:12:48,559 --> 00:12:53,229
tạo điều kiện cảm xúc
cho những gì tôi đang cố truyền đạt.
206
00:12:53,814 --> 00:12:57,614
Nên bọn tôi bắt đầu đưa
những âm thanh cao siêu vào suốt đĩa thu.
207
00:13:01,489 --> 00:13:04,159
ĐÀN GHI-TA ĐIỆN
208
00:13:04,241 --> 00:13:07,951
Vào đến đoạn điệp khúc
lại có nhiều đàn ghi-ta
209
00:13:08,037 --> 00:13:09,327
cùng chơi giống nhau.
210
00:13:09,413 --> 00:13:13,923
Chúng tôi chỉ lên dây cho đàn
để chơi được mà không cần chặn
211
00:13:14,001 --> 00:13:16,961
và chồng lên nhiều tần số.
212
00:13:17,046 --> 00:13:21,756
Quan trọng là nó nghe ngây ngô
và thiếu chính xác
213
00:13:21,842 --> 00:13:25,392
và góp phần vào việc dẫn chuyện
cho bài hát,
214
00:13:25,471 --> 00:13:28,471
rằng thứ này gây cảm giác bất an.
215
00:13:39,193 --> 00:13:41,363
NHỮNG DÂY MẪU?
216
00:13:41,445 --> 00:13:43,985
Tôi yêu âm thanh đó và chẳng thể hiểu được
217
00:13:44,073 --> 00:13:46,913
nó là gì,
và đến giờ tôi vẫn không hiểu được.
218
00:13:49,161 --> 00:13:50,501
Tôi nghĩ ra tiếng này.
219
00:13:52,456 --> 00:13:55,536
Chúng tôi nghĩ ra một mẹo
có thể lấy bất kỳ nốt nào
220
00:13:56,126 --> 00:13:57,456
từ bất cứ nhạc cụ nào.
221
00:13:57,545 --> 00:14:00,205
Tiếng đó nghe như dây đàn,
nhưng tôi không… Giống violin,
222
00:14:00,297 --> 00:14:02,087
nhưng tôi không chắc có phải là nó.
223
00:14:02,174 --> 00:14:05,554
Thả một giây tiếng đó
vào một quãng tiếng vang vô hạn,
224
00:14:06,095 --> 00:14:07,845
nó sẽ rơi vào một tông
225
00:14:07,930 --> 00:14:11,310
mà nghe gần giống như…
hơi giống tiếng đại phong cầm.
226
00:14:11,976 --> 00:14:17,186
Vì nó không được tạo ra từ
máy giả lập âm thanh nên hơi bị lạc điệu.
227
00:14:17,273 --> 00:14:18,693
Không được chuẩn lắm.
228
00:14:18,774 --> 00:14:22,784
Nó có một… Nó nghe giống con người.
229
00:14:23,362 --> 00:14:25,952
Dụng ý là để bật đèn lên.
230
00:14:26,657 --> 00:14:28,237
Anh đang ở dưới mặt nước.
231
00:14:28,826 --> 00:14:33,366
Nó sẽ đưa anh lên để nhấn mạnh
đoạn cao trào của bài hát.
232
00:14:36,709 --> 00:14:40,459
Tôi đã trở thành thứ gì vậy?
233
00:14:43,507 --> 00:14:46,587
Bạn yêu dấu nhất của tôi ơi
234
00:14:47,303 --> 00:14:49,143
Tôi nhớ lúc ngồi bên đàn piano,
235
00:14:49,221 --> 00:14:53,561
khi đến đoạn điệp khúc
"Tôi đã trở thành thứ gì vậy"…
236
00:14:54,101 --> 00:14:56,311
Nó nghe chuẩn lắm, anh hiểu không?
237
00:14:56,395 --> 00:14:58,355
Nghĩ đến thôi, tôi đã nổi da gà.
238
00:15:00,733 --> 00:15:05,203
Người có thể lấy hết
239
00:15:06,196 --> 00:15:07,946
Tôi muốn anh cảm nhận đúng cách.
240
00:15:08,032 --> 00:15:11,242
Không phải là về
đoạn độc tấu ghi-ta tuyệt vời.
241
00:15:12,453 --> 00:15:14,293
Hay đoạn giai điệu rất đỉnh.
242
00:15:14,371 --> 00:15:18,791
Không, là nổi da gà.
Đó là phần quan trọng nhất.
243
00:15:18,876 --> 00:15:22,666
Tôi sẽ khiến người đau đớn
244
00:15:23,672 --> 00:15:26,842
Khi hoàn thành bài hát,
tôi đã có ảnh bìa và mọi thứ.
245
00:15:26,926 --> 00:15:27,966
Album đã xong.
246
00:15:28,886 --> 00:15:32,096
Hình như tôi đã nói xin lỗi
vì không có đĩa đơn nào cả.
247
00:15:32,181 --> 00:15:35,311
Tôi không nghĩ có bài nào
có thể phát được trên radio.
248
00:15:35,392 --> 00:15:40,062
Tôi đã nghĩ đây sẽ là
một đĩa thu tự sướng ít ai biết đến,
249
00:15:40,147 --> 00:15:43,067
nhưng nó đã gây bùng nổ.
250
00:15:45,069 --> 00:15:48,109
The Downward Spiral ra mắt
vào tháng Ba năm 1994.
251
00:15:48,697 --> 00:15:50,367
Một cú hit thương mại quan trọng.
252
00:15:50,449 --> 00:15:52,789
Nó ra mắt ở vị trí thứ hai
bảng xếp hạng Billboard.
253
00:15:53,869 --> 00:15:57,829
Tôi nghĩ tôi đã viết được những bài hay,
nhưng tôi cố không khiến chúng rõ ràng.
254
00:15:58,415 --> 00:16:01,535
Có những đoạn bắt tai nhưng đôi khi
bạn sẽ không nghe rõ vào lần đầu.
255
00:16:01,627 --> 00:16:03,837
Phải cố gắng mới nghe được.
Nó cần sự cố gắng.
256
00:16:05,172 --> 00:16:07,682
Anh nói anh ước mình có thể hát như Bowie,
257
00:16:08,300 --> 00:16:11,760
nhưng rồi anh đã biểu diễn…
Anh đã biểu diễn bài này với David Bowie.
258
00:16:11,845 --> 00:16:12,885
Phải.
259
00:16:14,932 --> 00:16:18,772
CHUYẾN LƯU DIỄN THE OUTSIDE
260
00:16:29,863 --> 00:16:31,413
Tôi đã không tin đó là thật.
261
00:16:31,490 --> 00:16:32,660
Nó thật sự có cảm giác…
262
00:16:33,742 --> 00:16:35,912
làm sao có thể tuyệt hơn thế này?
263
00:16:41,667 --> 00:16:44,457
Được đứng trên sân khấu cạnh anh chàng đó,
264
00:16:44,545 --> 00:16:46,005
anh hùng của lòng tôi…
265
00:16:47,006 --> 00:16:49,426
Giọng ca đó đang hát khúc nhạc đẹp đẽ này
266
00:16:49,508 --> 00:16:52,008
với bài hát tôi đã viết trong phòng ngủ.
267
00:16:53,178 --> 00:16:54,008
Điều đó…
268
00:16:55,097 --> 00:16:56,307
Thật đáng kinh ngạc.
269
00:17:10,696 --> 00:17:13,156
Đã lâu rồi tôi không nghe lại bản đó.
270
00:17:13,657 --> 00:17:15,237
Nó có cảm giác rất…
271
00:17:16,952 --> 00:17:17,912
có giá trị.
272
00:17:21,874 --> 00:17:26,004
CHUYẾN LƯU DIỄN "TỰ HỦY HOẠI"
273
00:17:27,629 --> 00:17:30,089
Cứ tưởng khi đạt được những mục tiêu này
274
00:17:30,174 --> 00:17:31,384
thì tôi sẽ thấy bình yên.
275
00:17:31,967 --> 00:17:35,137
Nhưng không, và giờ thì
tôi khốn khổ hơn bao giờ hết.
276
00:17:35,763 --> 00:17:37,813
Con quái vật thật sự giờ là tâm trí tôi.
277
00:17:37,890 --> 00:17:40,850
Tôi chỉ đang cố chấp nhận vài thứ.
278
00:17:40,934 --> 00:17:43,774
Tôi nghĩ điều tôi giỏi nhất là
thể hiện mình qua âm nhạc,
279
00:17:43,854 --> 00:17:46,484
nhưng đồng thời,
rất nhiều vết thương đang mở lại,
280
00:17:46,565 --> 00:17:50,525
và không biết làm sao mà hạnh phúc
hay sự hài lòng khó nắm bắt đó
281
00:17:50,611 --> 00:17:53,951
luôn có vẻ như còn ở xa vài dãy nhà.
282
00:17:57,201 --> 00:18:01,081
Trong bối cảnh của album đó,
tôi đang khám phá để tìm cách
283
00:18:02,247 --> 00:18:03,667
cho nỗi đau biến mất.
284
00:18:05,667 --> 00:18:07,167
Sau khi đĩa thu ra mắt,
285
00:18:07,252 --> 00:18:11,172
tôi đã rơi vào vài năm nghiện ngập.
286
00:18:16,178 --> 00:18:18,718
Sao mà tôi… Sao mà lại xảy ra chuyện này?
287
00:18:23,894 --> 00:18:28,444
Tôi nhận ra câu chuyện mình đã viết
về một kẻ tự hủy hoại bản thân…
288
00:18:28,524 --> 00:18:32,194
tôi đã làm theo hết những việc đó.
289
00:18:33,445 --> 00:18:36,115
Nó vắn tắt về những gì tôi đã trải qua.
290
00:18:38,617 --> 00:18:41,247
Nhiều năm sau đó, bài "Hurt" được tái sinh
291
00:18:41,328 --> 00:18:43,248
nhờ có Johnny Cash hát lại nó.
292
00:18:46,125 --> 00:18:49,915
ĐƯỢC ĐẠO DIỄN BỞI MARK ROMANEK (NĂM 2002)
293
00:18:55,259 --> 00:18:57,139
Khi bản hát lại của Johnny Cash ra đời,
294
00:18:57,803 --> 00:18:59,893
mối quan hệ giữa anh và lời nhạc
cũng thay đổi?
295
00:18:59,972 --> 00:19:01,272
Ở một mức độ nào đó.
296
00:19:01,348 --> 00:19:07,768
Khi nghe bài hát này có lúc
được đặt cạnh cuộc đời tiếng tăm này,
297
00:19:07,855 --> 00:19:10,725
nơi nó có thêm chút ý nghĩa với ông ấy,
298
00:19:11,692 --> 00:19:13,242
đó là điều rất có ý nghĩa.
299
00:19:34,965 --> 00:19:38,545
Lúc đó, tôi không chắc lắm
về khả năng viết nhạc của mình
300
00:19:38,635 --> 00:19:42,345
và sự liên quan của mình
nên tôi thấy mình bị trôi dạt.
301
00:19:43,682 --> 00:19:48,192
Bài hát đó lại được trỗi dậy
như để nhắc cho tôi biết
302
00:19:48,270 --> 00:19:49,400
tất cả sẽ ổn thôi.
303
00:19:50,647 --> 00:19:53,277
Nó gần như là một người bạn,
như một cái ôm.
304
00:19:56,820 --> 00:19:59,110
Nếu anh hỏi tôi hồi tôi 20 mấy tuổi,
305
00:19:59,198 --> 00:20:03,238
tôi có định sẽ hát trong Nine Inch Tails
khi tôi 50 tuổi, thậm chí là trực tiếp,
306
00:20:03,327 --> 00:20:05,747
thì tôi không nghĩ anh sẽ nghe…
307
00:20:07,164 --> 00:20:09,254
tôi chịu nói, "Chắc chắn có" đâu.
308
00:20:10,959 --> 00:20:12,749
Bọn tôi thường hát bài "Hurt" cuối cùng
309
00:20:12,836 --> 00:20:16,126
suốt cả trăm năm qua trong nhóm nhạc này.
310
00:20:19,134 --> 00:20:21,354
Tôi đã hát bài này vô số lần…
311
00:20:22,346 --> 00:20:24,806
và tôi hát nó khác đi
vì tôi đã sống trong bài hát đó.
312
00:20:29,937 --> 00:20:32,557
Để có thể dành thời gian
suy ngẫm và nhìn lại
313
00:20:33,398 --> 00:20:34,818
làm sao tôi đã trở nên thế này?
314
00:20:56,880 --> 00:21:00,300
Đã vô số lần
trình diễn trực tiếp bài hát đó,
315
00:21:01,635 --> 00:21:03,545
tôi luôn ở trong khoảnh khắc đó.
316
00:21:03,637 --> 00:21:05,177
Tôi nhớ cảm giác đã trải qua.
317
00:21:06,723 --> 00:21:11,733
Nó luôn thật yên tĩnh, và bạn thấy như
mình đang kết nối với mọi người.
318
00:21:12,521 --> 00:21:16,191
Với một kẻ cảm thấy không thoải mái
khi ở gần nhiều người, nó…
319
00:21:17,943 --> 00:21:19,363
Nó thật đầy nghị lực.
320
00:21:23,740 --> 00:21:26,240
Và giờ là bài "Hurt" của Nine Inch Nails.
321
00:26:31,881 --> 00:26:33,591
Biên dịch: Trần Huy Hoàng