1 00:00:07,760 --> 00:00:11,400 ‎NHÀ NGUYỆN CỘNG ĐỒNG NHỮNG KHỞI ĐẦU MỚI ‎HỒ CADE, BANG TEXAS 2 00:00:14,600 --> 00:00:18,240 ‎MƯỜI TUẦN SAU KHI ĐƯỢC PHÓNG THÍCH 3 00:00:20,720 --> 00:00:22,280 ‎Tôi đang tiến vào nhà thờ. 4 00:00:24,600 --> 00:00:26,360 ‎Mấy nhóc đang nô đùa ở đây. 5 00:00:29,120 --> 00:00:30,080 ‎Vui vẻ với nhau. 6 00:00:32,120 --> 00:00:33,360 ‎Mọi người khỏe không? 7 00:00:33,880 --> 00:00:36,080 ‎- Khỏe chứ? Vui được gặp anh. ‎- Khỏe. 8 00:00:36,560 --> 00:00:38,360 ‎- Khỏe chứ? ‎- Quentin, con tôi. 9 00:00:38,440 --> 00:00:40,360 ‎- Chào chú. ‎- Vui được gặp cháu. 10 00:00:41,240 --> 00:00:45,200 ‎Mới đây, viên quản chế của tôi ‎vừa cho phép tôi bắt đầu tới nhà thờ. 11 00:00:45,440 --> 00:00:48,280 ‎Tôi đã tham gia ‎được khoảng sáu tuần nay rồi, 12 00:00:49,280 --> 00:00:52,000 ‎và đây là phước lành đối với tôi. 13 00:00:52,080 --> 00:00:54,080 ‎- Dale à. ‎- Vui gặp anh. Khỏe chứ? 14 00:00:54,160 --> 00:00:57,080 ‎- Tay hơi dầu mỡ. ‎- Không sao. Chúa phù hộ anh. 15 00:00:57,160 --> 00:00:59,880 ‎Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này 16 00:01:00,320 --> 00:01:01,160 ‎từ lâu rồi, 17 00:01:01,440 --> 00:01:03,560 ‎và những con người này hiểu điều đó. 18 00:01:05,640 --> 00:01:08,560 ‎Chúa, hãy dẫn lối ‎để con có những quyết định đúng, 19 00:01:08,640 --> 00:01:11,120 ‎và dạy con sử dụng thời gian của con 20 00:01:11,200 --> 00:01:13,600 ‎để đạt được những gì tốt đẹp nhất 21 00:01:13,880 --> 00:01:16,120 ‎và để củng cố cuộc đời con. 22 00:01:17,840 --> 00:01:21,760 ‎TẠI PHIÊN XÉT XỬ, DALE SIGLER KHAI RẰNG ‎ANH TA SÁT HẠI JOHN ZELTNER 23 00:01:21,840 --> 00:01:23,920 ‎TRONG QUÁ TRÌNH CƯỚP CỦA 24 00:01:26,520 --> 00:01:29,400 ‎Dale à, tôi nghĩ giờ là lúc thích hợp 25 00:01:29,520 --> 00:01:32,320 ‎để anh bước lên ‎và cho chúng tôi nghe lời chứng. 26 00:01:34,400 --> 00:01:39,800 ‎BA MƯƠI NĂM SAU, ANH TA LẠI KHẲNG ĐỊNH ‎CÓ MỘT ĐỘNG CƠ KHÁC KHIẾN ANH TA GÂY ÁN 27 00:01:41,800 --> 00:01:45,360 ‎Tôi chỉ muốn nói rằng ‎tôi biết ơn tất cả các bạn 28 00:01:46,200 --> 00:01:47,920 ‎đã cho tôi một cơ hội. 29 00:01:48,560 --> 00:01:51,640 ‎Các bạn đã mở cửa trái tim, ‎các bạn đã mở cửa nhà thờ 30 00:01:51,920 --> 00:01:53,840 ‎và cuộc đời của các bạn với tôi. 31 00:01:55,440 --> 00:01:58,640 ‎Mãi tới ba, bốn năm trước, ‎tôi mới đủ mạnh mẽ 32 00:01:59,000 --> 00:02:02,720 ‎để tiến lên và thừa nhận ‎tôi từng là ai và tôi từng như thế nào. 33 00:02:03,760 --> 00:02:06,720 ‎Tôi ra tòa năm 1990 ‎vì tội giết người nghiêm trọng, 34 00:02:07,320 --> 00:02:09,440 ‎rồi phải vào trại tử tù trong ba năm 35 00:02:09,520 --> 00:02:13,720 ‎vì mạng sống tôi tước của một kẻ ‎định dọa ép tôi quan hệ đồng giới cùng. 36 00:02:15,240 --> 00:02:18,600 ‎Nhiều người sẽ nghĩ ‎tôi thậm chí không nên hít thở nữa... 37 00:02:19,440 --> 00:02:21,560 ‎sau giây phút tôi tước mạng sống đó. 38 00:02:22,800 --> 00:02:26,400 ‎Vậy, vì là tên sát nhân, ‎tôi không có quyền nói lên sự thật? 39 00:02:27,440 --> 00:02:31,400 ‎Tôi không bận tâm ‎đến những người muốn suy đoán, 40 00:02:32,480 --> 00:02:35,080 ‎vì những đứa con của Chúa sẽ hiểu. 41 00:02:39,480 --> 00:02:43,000 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 42 00:03:20,040 --> 00:03:22,280 ‎Quan trọng là mọi người phải hiểu... 43 00:03:23,040 --> 00:03:26,720 ‎là ta đều có những gian nan, khổ hạnh ‎phải trải qua trong đời. 44 00:03:27,120 --> 00:03:31,520 ‎Ngày tôi tước mạng đó, tôi đã tước ‎chính mạng mình, vì chả thiết sống nữa. 45 00:03:33,480 --> 00:03:35,680 ‎Vì tôi chán sống với nỗi đau đó rồi. 46 00:03:41,040 --> 00:03:43,480 ‎Hồi nhỏ, tôi đã phải trải qua vài chuyện. 47 00:03:43,560 --> 00:03:47,400 ‎Bị lạm dụng năm mười tuổi ‎làm tôi mang vết sẹo, tổn thương cả đời. 48 00:03:51,400 --> 00:03:55,240 ‎Tôi cứ lớn lên với nỗi tủi hổ ‎của việc bị lạm dụng. Khó khăn lắm. 49 00:03:56,280 --> 00:04:00,880 ‎Nó khiến tôi nghi ngờ giới tính của tôi ‎và bản thân tôi, tôi có thực sự là nam? 50 00:04:04,120 --> 00:04:06,120 ‎Nó như kiểu chất xúc tác 51 00:04:06,440 --> 00:04:08,920 ‎rốt cuộc dẫn đến ‎sự tự hủy hoại 11 năm sau, 52 00:04:09,280 --> 00:04:12,080 ‎vì tôi đang chạy trốn ‎khỏi ma quỷ và nỗi sợ hãi. 53 00:04:14,280 --> 00:04:17,960 ‎Và khi tôi tới Texas, mọi thứ lại bắt đầu. 54 00:04:21,960 --> 00:04:23,720 ‎Khoảng thời gian gây án... 55 00:04:24,200 --> 00:04:25,760 ‎tôi đang rất dễ kích động. 56 00:04:26,640 --> 00:04:27,880 ‎Tôi đang rất lạc lối. 57 00:04:28,120 --> 00:04:32,440 ‎Tôi đang quay lại chơi ma túy tiêm ven, ‎tiêm ma túy đá, chơi cô-ca-in. 58 00:04:33,960 --> 00:04:35,520 ‎Và đó là lúc tôi gặp John. 59 00:04:37,200 --> 00:04:39,520 ‎Và, ừm... tụi tôi trở thành bạn thân. 60 00:04:39,600 --> 00:04:42,320 ‎Anh ta cho tôi qua nhà tắm, ‎ừm, qua ngủ nhờ. 61 00:04:43,080 --> 00:04:46,880 ‎Tôi tâm sự với anh ta và kể về, ‎ừm, những gì tôi đã trải qua, 62 00:04:46,960 --> 00:04:50,920 ‎và lý do lúc đó tôi sống lang bạt, ‎việc bị quấy rối năm lên mười. 63 00:04:53,320 --> 00:04:54,560 ‎Ừm, dần dà, 64 00:04:55,720 --> 00:05:00,480 ‎tôi tin John. Quen thân John. Tôi nghĩ ‎anh ta là người bạn chân thành, tốt bụng. 65 00:05:03,680 --> 00:05:05,840 ‎Tới đêm đó, lúc tôi qua nhà anh ta, 66 00:05:06,360 --> 00:05:09,520 ‎tôi đi tắm rồi nằm xuống. ‎Tôi thiếp đi. Tôi tỉnh dậy, 67 00:05:09,600 --> 00:05:13,360 ‎anh ta đang ngồi trên người tôi, ‎tôi đẩy ra. Tôi: "Làm gì vậy?" 68 00:05:13,440 --> 00:05:15,440 ‎Rồi tôi lấy đồ của mình và cái... 69 00:05:16,400 --> 00:05:17,520 ‎nỗi sợ đó trỗi dậy, 70 00:05:18,360 --> 00:05:19,800 ‎nỗi sợ năm tôi lên mười. 71 00:05:22,040 --> 00:05:25,600 ‎Tôi bảo: "John, tôi đã coi anh như bạn. ‎Cái gì khiến anh nghĩ 72 00:05:25,680 --> 00:05:27,160 ‎là tôi muốn làm thế vậy?" 73 00:05:27,680 --> 00:05:30,400 ‎Anh ta đáp: ‎"Nếu cậu không... không đồng ý, 74 00:05:30,480 --> 00:05:33,720 ‎tôi sẽ cứ đi kể với mọi người ‎là cậu đang làm trò đó". 75 00:05:37,600 --> 00:05:40,440 ‎Tôi đã kìm nén mọi thứ ‎suốt cả đời mình, nhưng... 76 00:05:41,040 --> 00:05:42,720 ‎khi đó tôi đã tới đỉnh điểm. 77 00:05:45,360 --> 00:05:46,680 ‎Tôi coi John là bạn... 78 00:05:48,040 --> 00:05:51,360 ‎thế rồi anh ta định đe dọa ‎ép tôi quan hệ đồng giới cùng. 79 00:05:52,680 --> 00:05:54,880 ‎Tôi bảo: "Tôi chả còn cớ gì để sống". 80 00:05:55,520 --> 00:05:58,200 ‎Tôi bảo: "Anh làm thế, ‎tôi hứa sẽ giết anh". 81 00:05:59,080 --> 00:06:02,880 ‎Và tôi không hề nói đùa ‎vì tôi chả quan tâm đến cái mạng tôi nữa. 82 00:06:08,400 --> 00:06:11,080 ‎Hai hôm sau khi John định lạm dụng tôi 83 00:06:11,800 --> 00:06:15,840 ‎là lúc anh ta gọi điện tìm tôi, ‎và tôi coi đó là lời đe dọa. 84 00:06:15,920 --> 00:06:17,920 ‎Rằng anh ta định bảo mọi người 85 00:06:18,720 --> 00:06:21,240 ‎tụi tôi quan hệ tình dục, ‎và đó là dối trá. 86 00:06:22,680 --> 00:06:27,120 ‎Vì tôi có thể là nhiều thứ, thậm chí ‎có thể là kẻ giết người, kẻ sát nhân... 87 00:06:28,040 --> 00:06:30,040 ‎nhưng chưa từng là dân đồng tính. 88 00:06:32,080 --> 00:06:36,280 ‎Nên tôi quyết định là tôi sẽ chống trả, ‎tôi đã cảnh báo anh ta rồi mà. 89 00:06:37,080 --> 00:06:39,640 ‎Và tôi sẽ thực hiện ‎điều tôi bảo tôi sẽ làm. 90 00:06:48,840 --> 00:06:51,000 ‎Ngày mùng sáu tháng Tư năm 1990, 91 00:06:52,600 --> 00:06:54,800 ‎tôi bước vào tiệm bánh kẹp Subway đó. 92 00:06:55,720 --> 00:06:59,400 ‎Anh ta hỏi: "Cậu quyết định đổi ý ‎và làm theo lời tôi rồi hả?" 93 00:07:00,640 --> 00:07:03,000 ‎Và tôi rút khẩu .45 khỏi túi, 94 00:07:03,080 --> 00:07:06,640 ‎tôi đặt nó lên mặt quầy ‎và chĩa nó thẳng trước mặt anh ta, 95 00:07:07,560 --> 00:07:10,520 ‎và anh ta bắt đầu run đúng nghĩa. ‎Anh ta khiếp sợ. 96 00:07:14,160 --> 00:07:16,160 ‎Tôi bắn anh ta sáu phát vào ngực. 97 00:07:20,680 --> 00:07:21,600 ‎Khi anh ta gục, 98 00:07:22,480 --> 00:07:26,640 ‎tôi xả nốt băng đạn. Tôi bắn anh ta ‎hai phát vào gáy lúc anh ta nằm đó. 99 00:07:46,960 --> 00:07:48,640 ‎Tôi tự vấn mình rất nhiều... 100 00:07:49,600 --> 00:07:53,600 ‎về việc sao tôi để mình rơi vào ‎tình cảnh đó, khiến tôi phải làm thế. 101 00:08:00,600 --> 00:08:02,280 ‎Đó là một tình cảnh tăm tối. 102 00:08:04,600 --> 00:08:06,680 ‎Ý tôi là, khi bạn đau khổ đến vậy. 103 00:08:08,280 --> 00:08:12,080 ‎Tôi sẽ vĩnh viễn trả giá vì nó. ‎Tôi ước chưa từng đoạt mạng John. 104 00:08:12,160 --> 00:08:13,560 ‎Không ai đáng bị vậy. 105 00:08:14,040 --> 00:08:16,440 ‎Nên đến nay tôi vẫn chưa thể tự tha thứ. 106 00:08:17,440 --> 00:08:20,840 ‎Người ta bảo tôi phải quên nó đi. ‎Phải tha thứ cho mình. 107 00:08:23,080 --> 00:08:24,640 ‎Đó không phải việc dễ làm. 108 00:08:26,440 --> 00:08:29,200 ‎Ừm, nhưng tôi chẳng thể ‎quay ngược thời gian. 109 00:08:29,680 --> 00:08:32,760 ‎Tôi chỉ có thể chịu trách nhiệm ‎cho những gì hiện tại 110 00:08:32,880 --> 00:08:34,040 ‎và cố đáp nghĩa. 111 00:08:37,760 --> 00:08:39,320 ‎Ừm, cuộc đời tôi đã là... 112 00:08:40,480 --> 00:08:43,560 ‎những cơn gió giày vò, day dứt, ‎những dòng nước triều 113 00:08:43,640 --> 00:08:45,680 ‎cứ kéo tôi ra khơi ngày một xa... 114 00:08:46,120 --> 00:08:48,280 ‎Nên tôi muốn kể chuyện này. ‎Muốn đáp nghĩa. 115 00:08:48,600 --> 00:08:51,440 ‎Muốn giúp người khác, ‎để họ biết việc bị quấy rối 116 00:08:52,080 --> 00:08:54,760 ‎hay bị lạm dụng, ‎bất cứ gì họ đang trải qua. 117 00:08:54,840 --> 00:08:57,960 ‎Bạn phải cầu cứu ai đó ‎tới khi có người nghe thấy bạn. 118 00:08:58,520 --> 00:09:02,680 ‎Tôi chả làm gì hồi còn là thằng bé ‎mười tuổi để khiến mình bị quấy rối, 119 00:09:03,160 --> 00:09:05,200 ‎nhưng đã kìm nén việc đó cả đời. 120 00:09:05,520 --> 00:09:08,400 ‎Tôi chả biết trút đi đâu. ‎Chả có nơi nào để tới, 121 00:09:08,680 --> 00:09:11,960 ‎nhưng nỗi đau đó đã thành quá trình ‎dẫn tới mục đích của tôi, 122 00:09:12,520 --> 00:09:14,520 ‎tới viễn cảnh Chúa dành cho tôi. 123 00:09:14,600 --> 00:09:17,000 ‎Vì tôi biết rằng mỗi ngày tôi sống, 124 00:09:17,080 --> 00:09:21,800 ‎và mỗi hơi thở của tôi là bằng chứng sống ‎về việc phép màu thực sự có thể xảy ra. 125 00:09:22,000 --> 00:09:22,840 ‎Xin cảm ơn. 126 00:09:22,920 --> 00:09:23,760 ‎Amen! 127 00:09:32,240 --> 00:09:38,280 ‎Tôi nghĩ đó là câu chuyện về sự chuộc lỗi, ‎và ta đều có thể được chuộc lỗi 128 00:09:38,920 --> 00:09:40,560 ‎nếu ta đi đúng đường. 129 00:09:41,440 --> 00:09:42,800 ‎Tôi nghĩ nó thật kỳ vĩ. 130 00:09:43,480 --> 00:09:45,680 ‎Tôi thông cảm được nhiều với Dale... 131 00:09:46,240 --> 00:09:49,960 ‎vì chính tôi cũng từng phải ngồi tù ‎đúng 28 năm trời... 132 00:09:51,400 --> 00:09:53,320 ‎vì một vụ giết người bất thành, 133 00:09:54,280 --> 00:09:58,600 ‎nhưng tôi không làm như Dale. Dale đã ‎ngộ ra, đã tìm thấy Chúa rồi đủ thứ, 134 00:09:58,680 --> 00:10:01,480 ‎tôi thì không. ‎Tôi cứ... Tôi cứ nổi loạn tiếp. 135 00:10:02,640 --> 00:10:05,000 ‎Tôi nghĩ Dale là người tốt. 136 00:10:06,400 --> 00:10:08,120 ‎Cậu ấy biết mình đang nói gì. 137 00:10:13,880 --> 00:10:16,320 ‎Từ lúc con ra tù, đã có vô vàn phước lành 138 00:10:16,560 --> 00:10:21,560 ‎và trái tim nhiều người đã được xoa dịu, ‎đó là lời con cầu nguyện từ lúc con ra tù. 139 00:10:22,080 --> 00:10:24,000 ‎- Ừ. ‎- Tức là Chúa đang mở đường. 140 00:10:25,080 --> 00:10:27,720 ‎Trong vài tháng qua, 141 00:10:28,520 --> 00:10:30,640 ‎Dale đã tiến triển rất nhiều. 142 00:10:30,960 --> 00:10:33,880 ‎Cậu ấy đã chiếm được cảm tình ‎của rất nhiều người, 143 00:10:34,040 --> 00:10:36,040 ‎ờ... nhất là các hội viên nhà thờ. 144 00:10:36,120 --> 00:10:38,760 ‎Cậu ấy khiến họ kinh ngạc 145 00:10:38,840 --> 00:10:42,600 ‎khi cậu ấy đưa ra lời chứng ‎và kể cho họ câu chuyện của cậu ấy. 146 00:10:49,040 --> 00:10:52,920 ‎Dale chiếm được cảm tình ‎của mọi người bất cứ... 147 00:10:53,680 --> 00:10:57,840 ‎khi nào cậu ấy có cơ hội ‎trò chuyện với họ. 148 00:11:04,520 --> 00:11:05,640 ‎Chào hai đứa! 149 00:11:06,040 --> 00:11:07,920 ‎- Vào đi. ‎- Hai cháu khỏe không? 150 00:11:08,000 --> 00:11:08,880 ‎Ồ, khá ổn ạ. 151 00:11:09,320 --> 00:11:11,440 ‎- Đây là Dale. ‎- Cháu khỏe không? 152 00:11:11,520 --> 00:11:14,040 ‎Dale, đây là cháu trai mẹ, Shannon Con. 153 00:11:14,120 --> 00:11:15,800 ‎- Chào, khỏe không? ‎- Jenny. 154 00:11:16,000 --> 00:11:17,040 ‎Và Cheyenne. 155 00:11:17,240 --> 00:11:20,640 ‎- Chú cảm ơn hai cháu ghé qua. ‎- Cháu muốn ghé lâu rồi, tại bận thôi. 156 00:11:20,720 --> 00:11:24,240 ‎Chú trông thế nào thì là thế đó. ‎Cháu có thể hỏi mọi câu 157 00:11:24,320 --> 00:11:25,880 ‎và chú sẽ cố gắng trả lời. 158 00:11:26,480 --> 00:11:29,880 ‎Chú thừa nhận con người chú, ‎bản chất, hoàn cảnh của chú. 159 00:11:29,960 --> 00:11:32,000 ‎- Điều chú chưa từng làm... ‎- Chả giấu gì đâu. 160 00:11:32,080 --> 00:11:36,200 ‎...là nhút nhát đến mức, ‎cháu biết đấy, chú không trả lời câu hỏi. 161 00:11:36,680 --> 00:11:39,960 ‎- Tụi cháu hỏi lý do được chứ? ‎- Cháu muốn biết lý do à? 162 00:11:40,520 --> 00:11:45,240 ‎Hồi mười tuổi, chú bị quấy rối lúc còn bé, ‎và 11 năm sau, lúc đang sống lang bạt, 163 00:11:45,320 --> 00:11:48,320 ‎có kẻ định đe dọa ‎ép chú quan hệ đồng giới cùng. 164 00:11:49,280 --> 00:11:52,360 ‎Và chú bảo: ‎"Lúc này, thời điểm này trong đời tôi..." 165 00:11:52,440 --> 00:11:56,920 ‎Chú bảo: "Anh làm vậy, tôi sẽ giết anh". ‎Chú: "Vì tất cả những gì tôi còn là, 166 00:11:57,000 --> 00:11:59,320 ‎ừm, danh dự của tôi, 167 00:12:00,280 --> 00:12:03,080 ‎và việc tôi giữ lời ‎và làm một con người tử tế", 168 00:12:03,200 --> 00:12:06,120 ‎cháu hiểu chứ? ‎Và anh ta nghĩ đó là trò đùa. 169 00:12:06,680 --> 00:12:08,360 ‎- Nên chú bắn ông ta hả? ‎- Ừ. 170 00:12:08,640 --> 00:12:11,240 ‎Đêm đó chú tước hai mạng. ‎Mạng anh ta và chú. 171 00:12:11,320 --> 00:12:13,560 ‎Nhưng nhờ ơn Chúa mà chú vẫn còn sống. 172 00:12:20,920 --> 00:12:23,440 ‎Không phải ai cũng sẽ hiểu hay tiếp nhận 173 00:12:23,520 --> 00:12:28,160 ‎câu chuyện của tôi, vì trên đời này ‎có hai loại người mà người ta sợ nhất, 174 00:12:28,800 --> 00:12:30,880 ‎và đó là lũ sát nhân và lũ ấu dâm. 175 00:12:31,480 --> 00:12:32,440 ‎Tôi là kẻ sát nhân. 176 00:12:33,240 --> 00:12:35,360 ‎- Quá đáng yêu. ‎- Vui được gặp cháu. 177 00:12:35,560 --> 00:12:39,080 ‎Nhưng dần dà, những người ‎đã trò chuyện và hàn huyên với tôi 178 00:12:39,160 --> 00:12:42,640 ‎và nghe chuyện của tôi, ‎họ nhìn chung sẽ hiểu tôi hiện tại. 179 00:12:42,920 --> 00:12:44,280 ‎Cảm ơn hai cháu đã tới. 180 00:12:46,080 --> 00:12:49,160 ‎- Giữ liên lạc nhé. Ghé chơi. ‎- Ừ, lúc nào cũng được. 181 00:12:51,680 --> 00:12:54,280 ‎- Em thấy chú ấy thế nào? ‎- Nói nhiều thật. 182 00:12:56,640 --> 00:12:58,200 ‎Ý là, ừ, chú ấy đã ở trong 183 00:12:58,640 --> 00:13:00,120 ‎- tù cả đời. ‎- Chú ấy ổn. 184 00:13:00,200 --> 00:13:02,640 ‎Chú ấy sẽ nói. Sẽ kể chuyện cho tất cả... 185 00:13:04,280 --> 00:13:05,960 ‎để tất cả biết chú ấy là ai. 186 00:13:07,240 --> 00:13:09,600 ‎Ừ, có vẻ chú ấy đã học được nhiều ở tù. 187 00:13:10,240 --> 00:13:13,640 ‎Lúc đó chú ấy nghiện ma túy ‎và đang trải qua sóng gió. 188 00:13:14,520 --> 00:13:16,840 ‎Và gã kia còn làm việc ‎khiến chú ấy tổn thương. 189 00:13:18,320 --> 00:13:20,040 ‎Chắc anh cũng làm như chú ấy. 190 00:13:29,440 --> 00:13:33,600 ‎DALLAS, BANG TEXAS 191 00:13:35,160 --> 00:13:39,240 ‎Trước khi xảy ra án mạng, tôi đang ‎sống lang bạt thì gặp John Zeltner. 192 00:13:40,920 --> 00:13:45,840 ‎Ừm, tôi tin John. Quen thân John. Tôi nghĩ ‎anh ta là người bạn chân thành, tốt bụng. 193 00:13:46,920 --> 00:13:50,280 ‎Thế rồi anh ta định đe dọa ‎ép tôi quan hệ đồng giới cùng. 194 00:13:52,120 --> 00:13:54,440 ‎Tôi bảo: "Tôi chả còn cớ gì để sống". 195 00:13:54,840 --> 00:13:57,440 ‎Tôi bảo: "Anh làm thế, ‎tôi hứa sẽ giết anh". 196 00:14:03,960 --> 00:14:08,280 ‎Nếu hắn bảo hiện giờ đó là điều hắn tin, ‎và vẫn tin việc đó là chính đáng, 197 00:14:08,480 --> 00:14:11,960 ‎tôi sẽ nói thẳng với bạn, ‎tôi thấy có vấn đề. Tôi lo ngại... 198 00:14:12,400 --> 00:14:13,240 ‎ừm... 199 00:14:13,440 --> 00:14:17,600 ‎việc xã hội phải tiếp xúc ‎với những suy nghĩ phi lý kiểu đó. 200 00:14:17,680 --> 00:14:19,280 ‎Tôi sẽ không bảo ai dối trá 201 00:14:19,360 --> 00:14:21,920 ‎vì không biết thực hư. Tôi sẽ nói thế này: 202 00:14:23,760 --> 00:14:28,680 ‎Thông tin đó, nếu thông tin đó là đúng, ‎và nếu nó chính xác, 203 00:14:28,760 --> 00:14:31,200 ‎nó lẽ ra phải được nói với bồi thẩm đoàn. 204 00:14:32,080 --> 00:14:35,440 ‎Nên tôi sẽ nói thẳng, ‎tôi chả tin nó chỉ dựa theo lời hắn. 205 00:14:35,960 --> 00:14:40,160 ‎Hắn đang khẳng định, ‎nếu tôi không lầm, là hắn bị đe dọa... 206 00:14:42,160 --> 00:14:44,360 ‎bởi một người nói là hắn... 207 00:14:45,000 --> 00:14:46,320 ‎ừm... là đồng tính. 208 00:14:47,440 --> 00:14:48,280 ‎Đúng không? 209 00:14:48,880 --> 00:14:52,360 ‎Với tôi, tôi nghĩ điều đó thật lố bịch. ‎Nếu ai đó muốn 210 00:14:53,000 --> 00:14:57,120 ‎ờ... nói là cách tôi sống ‎thật ra không phải vậy, 211 00:14:57,240 --> 00:14:58,920 ‎tôi chẳng quan tâm. Cứ việc. 212 00:14:59,400 --> 00:15:02,000 ‎Tôi biết tôi sao mà. ‎Việc đó làm gì được tôi? 213 00:15:02,080 --> 00:15:06,560 ‎Việc đó hại gì nổi tôi? Đúng không? ‎Tôi chắc chắn chả có quyền giết người ta. 214 00:15:06,880 --> 00:15:09,560 ‎Nó hơi cực đoan. ‎Nó... Không, nó quá cực đoan. 215 00:15:10,000 --> 00:15:10,840 ‎Và, ờ... 216 00:15:12,360 --> 00:15:13,520 ‎nó quá là phi lý. 217 00:15:16,880 --> 00:15:19,120 ‎Anh Sigler giờ đang đảo vai. 218 00:15:20,080 --> 00:15:22,480 ‎Hắn đã biến mình thành nạn nhân, 219 00:15:24,040 --> 00:15:26,280 ‎và John Zeltner thành ác nhân. 220 00:15:27,840 --> 00:15:31,040 ‎Và hắn không phải nạn nhân. ‎Hắn không phải là nạn nhân. 221 00:15:31,520 --> 00:15:35,160 ‎Nếu có thì hắn là nạn nhân của hắn ‎và những hành động của hắn. 222 00:15:35,320 --> 00:15:36,200 ‎Không ai khác. 223 00:15:36,480 --> 00:15:39,920 ‎Không ai trong xã hội có lỗi ‎vì chuyện đã xảy ra. Chấm hết. 224 00:15:40,000 --> 00:15:40,960 ‎Ngoài chính hắn. 225 00:15:41,240 --> 00:15:42,800 ‎Và hắn cần phải quỳ xuống, 226 00:15:42,880 --> 00:15:45,240 ‎không chỉ tạ ơn Chúa của hắn, ‎mà hắn phải quỳ xuống 227 00:15:45,320 --> 00:15:49,440 ‎tạ ơn xã hội đã cho hắn cơ hội thứ hai. ‎Hắn nói người ta phải hiểu hắn. 228 00:15:49,520 --> 00:15:53,200 ‎Tôi nói anh nghe. Xã hội đang cho anh ‎cơ hội thứ hai này đấy. 229 00:15:53,560 --> 00:15:57,480 ‎Anh cần phải biết ơn, cần phải ‎khiêm nhường. Phải chịu trách nhiệm. 230 00:15:57,880 --> 00:16:00,880 ‎Đừng viện cớ nữa, ‎đừng nói về nó nữa, sống tiếp đi. 231 00:16:00,960 --> 00:16:02,640 ‎Giờ hãy làm điều đúng đắn. 232 00:16:08,960 --> 00:16:13,280 ‎HỒ CADE, BANG TEXAS 233 00:16:16,840 --> 00:16:20,040 ‎Vấn đề không phải là đổ lỗi. ‎Vấn đề là nói lên sự thực. 234 00:16:21,200 --> 00:16:24,080 ‎Tôi chịu hết trách nhiệm ‎cho mạng sống đã tước... 235 00:16:25,720 --> 00:16:28,520 ‎nhưng hãy cố hiểu vì sao tôi đến nước đó. 236 00:16:30,680 --> 00:16:32,040 ‎Tôi đã không tỉnh táo. 237 00:16:32,800 --> 00:16:35,520 ‎Tôi không thấy tương lai. ‎Không thấy cuộc sống. 238 00:16:36,560 --> 00:16:38,920 ‎Tôi chỉ thấy sự đày đọa và nỗi đau thôi. 239 00:16:40,360 --> 00:16:43,280 ‎Anh không thể làm gì khác sao? ‎Thay vì giết người? 240 00:16:44,320 --> 00:16:47,000 ‎Đó là cái họ không hiểu, ‎họ luôn muốn nói về 241 00:16:47,080 --> 00:16:50,400 ‎việc ta lẽ ra có thể làm. ‎Nói chuyện đã rồi thì dễ lắm. 242 00:16:51,560 --> 00:16:55,360 ‎Anh biết đấy, việc anh lẽ ra có thể làm ‎và phỏng đoán 30 năm sau, 243 00:16:55,840 --> 00:16:57,840 ‎cái đó là phí thời gian với tôi. 244 00:16:58,480 --> 00:17:02,480 ‎Nó không giải quyết được tình huống. ‎Nó không làm John sống lại được. 245 00:17:03,520 --> 00:17:06,000 ‎Cái mà người ta không muốn hiểu là 246 00:17:06,280 --> 00:17:10,240 ‎nỗi đau, sự giày vò đã đẩy anh đến mức ‎khiến anh phải giết người. 247 00:17:10,480 --> 00:17:12,720 ‎Sao hồi đó anh không kể cho mọi người? 248 00:17:13,880 --> 00:17:15,880 ‎Sao tôi lại muốn kể cho mọi người? 249 00:17:16,080 --> 00:17:20,200 ‎Những lần tôi cố lên tiếng và kể với ‎luật sư của tôi, kể với mọi người, 250 00:17:20,680 --> 00:17:22,720 ‎ừm, kiểu như tôi bị giễu cợt ấy. 251 00:17:23,560 --> 00:17:26,160 ‎Ngay lần đầu gặp, ‎luật sư của tôi hỏi tôi là: 252 00:17:26,760 --> 00:17:29,320 ‎"Cậu là gì? Thằng đần số một thế giới à?" 253 00:17:29,680 --> 00:17:34,520 ‎Hệ thống tư pháp không thực sự muốn biết. ‎Luật sư của tôi không thực sự muốn biết. 254 00:17:35,040 --> 00:17:37,520 ‎Vậy sao tôi lại muốn chia sẻ với ai? 255 00:17:38,000 --> 00:17:41,480 ‎Vì tôi cảm thấy ‎là không đời nào sẽ có ai hiểu được. 256 00:17:41,920 --> 00:17:43,120 ‎Nó chả ý nghĩa gì với tôi. 257 00:17:44,160 --> 00:17:45,680 ‎Tôi chỉ muốn nó chấm dứt. 258 00:17:46,480 --> 00:17:47,360 ‎Tôi muốn chết. 259 00:17:48,760 --> 00:17:51,720 ‎Anh có ghét trai đồng tính ‎hay kỳ thị dân đồng giới 260 00:17:51,800 --> 00:17:54,400 ‎- hay anh thấy sao về dân đồng tính? ‎- Không. 261 00:17:55,200 --> 00:17:57,200 ‎Tôi không giết anh ta vì anh ta đồng tính. 262 00:17:58,000 --> 00:18:01,120 ‎Tôi chưa từng thù ghét ‎hay kỳ thị người đồng tính 263 00:18:01,520 --> 00:18:06,400 ‎hay có bất kỳ vấn đề gì ‎với lựa chọn cuộc sống của người khác. 264 00:18:06,480 --> 00:18:08,400 ‎Vì tôi chả phán xét người khác. 265 00:18:08,880 --> 00:18:13,080 ‎Tôi có tin đồng tính luyến ái? Không, ‎tôi tin đó là sự ghê tởm với Chúa. 266 00:18:13,640 --> 00:18:18,720 ‎Vì đó là điều mà những nguyên tắc ‎của lời Chúa dạy tôi. Là điều họ dạy tôi. 267 00:18:19,440 --> 00:18:21,800 ‎Anh bị nguyền rủa phải sống cuộc đời đó. 268 00:18:21,880 --> 00:18:24,960 ‎Nhưng tôi không phán xét. ‎Tôi yêu mọi người bất luận. 269 00:18:25,520 --> 00:18:29,000 ‎Nên không, từ bé đến tận bây giờ, ‎tôi đều không phán xét. 270 00:18:29,080 --> 00:18:33,080 ‎Tôi không ghét ai vì đức tin của họ ‎hay khuynh hướng tình dục của họ. 271 00:18:34,280 --> 00:18:35,120 ‎Chưa bao giờ. 272 00:18:37,000 --> 00:18:39,480 ‎Nhưng có vẻ người ta lại muốn phán xét tôi 273 00:18:39,560 --> 00:18:42,720 ‎vì tôi giết một người đồng tính, ‎cố biến nó thành tội ác vì thù ghét. 274 00:18:42,880 --> 00:18:46,320 ‎- Nó đâu vì thế. ‎- Nhỡ anh ta hiểu lầm dấu hiệu của anh. 275 00:18:47,600 --> 00:18:50,320 ‎Chả đời nào anh hiểu lầm ‎các dấu hiệu của tôi. 276 00:18:50,400 --> 00:18:54,120 ‎Không đời nào anh hiểu sai được ‎con người tôi lúc bấy giờ. 277 00:18:54,600 --> 00:18:55,440 ‎Không thể nào. 278 00:18:58,240 --> 00:19:01,400 ‎Người ta cứ nghĩ chắc là có... ‎Có lẽ là còn gì đó nữa 279 00:19:01,480 --> 00:19:03,840 ‎về chuyện này mà ta không biết thôi, 280 00:19:03,920 --> 00:19:07,040 ‎hoặc có lẽ vụ này ‎chỉ là để được nổi tiếng nhất thời, 281 00:19:07,480 --> 00:19:09,400 ‎hoặc có lẽ vụ này, anh biết đấy, 282 00:19:09,920 --> 00:19:13,920 ‎là để cố che đậy chuyện gì khác, hoặc... ‎Không, chuyện này là thật. 283 00:19:15,160 --> 00:19:18,160 ‎Đó chính là việc đã xảy ra ‎và là sự thật của vấn đề. 284 00:19:24,160 --> 00:19:27,440 ‎Giờ tôi mới kể chuyện này ‎không phải để bôi nhọ anh ta, 285 00:19:27,520 --> 00:19:30,800 ‎không phải để viện cớ, ‎không phải để cố biện minh cho 286 00:19:31,160 --> 00:19:32,120 ‎việc tôi đã làm. 287 00:19:33,320 --> 00:19:36,800 ‎Tôi không quan tâm người ta nói gì ‎hay nghĩ gì, thấy gì nữa. 288 00:19:37,240 --> 00:19:38,800 ‎Vì tôi biết đó là sự thật. 289 00:19:44,080 --> 00:19:47,840 ‎FORT WORTH, BANG TEXAS 290 00:19:49,400 --> 00:19:50,880 ‎Đó là vỏ bọc hoàn hảo, 291 00:19:51,240 --> 00:19:56,040 ‎vì người thực sự có thể cho tất cả biết ‎đã có chuyện gì thì đã chết rồi. 292 00:19:58,160 --> 00:20:01,400 ‎Tôi chắc khá là dễ ‎vu trách nhiệm cho người đã khuất 293 00:20:02,160 --> 00:20:04,280 ‎khi mà anh ta không thể lên tiếng... 294 00:20:05,160 --> 00:20:08,280 ‎và có lẽ cho ta biết mối quan hệ thực sự 295 00:20:09,000 --> 00:20:09,840 ‎giữa... 296 00:20:10,720 --> 00:20:12,360 ‎Dale Sigler và anh ta. 297 00:20:12,440 --> 00:20:16,000 ‎Và thậm chí ‎nếu bạn bảo Sigler đang nói thật, 298 00:20:16,960 --> 00:20:19,680 ‎cớ đó chắc chắn vẫn không đủ ‎để đi giết người. 299 00:20:20,120 --> 00:20:23,800 ‎Vì một vụ quan hệ đồng giới ‎bất chính bất thành ư? 300 00:20:24,360 --> 00:20:25,880 ‎Ý là, thôi. Cho xin đi. 301 00:20:31,080 --> 00:20:35,720 ‎BỞI DALE BAN ĐẦU BỊ KẾT TỘI ‎GIẾT NGƯỜI CÓ CHỦ ĐÍCH, 302 00:20:35,800 --> 00:20:40,720 ‎VIỆC THAY ĐỔI ĐỘNG CƠ KHÔNG ẢNH HƯỞNG TỚI ‎BẢN ÁN HAY TÌNH TRẠNG ÂN XÁ CỦA ANH TA 303 00:20:43,920 --> 00:20:46,160 ‎Ừm, tôi cho rằng câu hỏi sẽ trở thành, 304 00:20:46,680 --> 00:20:51,000 ‎chuỗi tình tiết này tệ hơn: ‎John Zeltner bị sát hại vì 305 00:20:51,440 --> 00:20:54,000 ‎Dale Sigler cáo buộc ‎anh ta là dân đồng tính 306 00:20:54,200 --> 00:20:55,520 ‎và đe dọa 307 00:20:56,000 --> 00:20:57,120 ‎Dale Sigler? 308 00:20:57,560 --> 00:21:01,360 ‎Hay chuỗi tình tiết này tệ hơn: ‎hắn giết John Zeltner 309 00:21:01,960 --> 00:21:03,960 ‎ừm, vì hắn muốn cướp tiền 310 00:21:04,360 --> 00:21:06,760 ‎để mua thêm rượu và ma túy? 311 00:21:07,480 --> 00:21:10,720 ‎Theo tôi, cả hai kịch bản ‎đều đáng bị kết tội. 312 00:21:11,160 --> 00:21:14,160 ‎Bạn biết đấy, dù bạn muốn ‎thêu dệt nó theo cách nào, 313 00:21:14,240 --> 00:21:18,440 ‎nó vẫn có một mẫu số chung, ‎ấy là John Zeltner đã chết. 314 00:21:28,000 --> 00:21:32,120 ‎Ở THỜI ĐIỂM QUAY PHIM, ‎GIA ĐÌNH ZELTNER CHƯA BIẾT 315 00:21:32,200 --> 00:21:34,920 ‎VỀ ĐỘNG THÁI THAY ĐỔI ĐỘNG CƠ ‎CỦA DALE SIGLER 316 00:21:36,880 --> 00:21:39,440 ‎Tôi thật sự không biết ‎hắn có hối hận không. 317 00:21:40,440 --> 00:21:41,360 ‎Tôi mong là có. 318 00:21:42,280 --> 00:21:45,240 ‎Mong hắn nghĩ mỗi ngày ‎về việc đã làm với nhà tôi. 319 00:21:45,680 --> 00:21:49,280 ‎Không có tha thứ gì hết. ‎Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn. 320 00:21:50,400 --> 00:21:53,720 ‎Dù hắn làm gì, nói gì ‎cũng chả làm anh tôi sống lại được. 321 00:21:53,800 --> 00:21:55,120 ‎Tôi có nên tha thứ cho hắn? 322 00:21:55,920 --> 00:21:57,600 ‎Không. 323 00:21:58,200 --> 00:21:59,040 ‎Không hề. 324 00:21:59,120 --> 00:22:03,240 ‎Sẽ chẳng khác gì nếu tôi nghĩ ‎hắn sẽ cải tạo. Tôi vẫn sẽ thấy thế thôi. 325 00:22:03,440 --> 00:22:05,840 ‎Bạn biết đấy, việc bạn làm trước đây, 326 00:22:06,560 --> 00:22:07,760 ‎bạn nên trả giá. 327 00:22:09,160 --> 00:22:12,080 ‎FOREST VÀ JOHN HARLAN ZELTNER ‎BÁC BỎ MỌI ĐỘNG THÁI 328 00:22:12,160 --> 00:22:14,880 ‎CỦA DALE SIGLER KHI ĐỔ LỖI CHO ANH HỌ ‎DÙ CHÍNH ANH TA BỊ GIẾT 329 00:22:15,200 --> 00:22:20,440 ‎HỌ VẪN GAY GẮT PHẢN ĐỐI ‎QUYẾT ĐỊNH CHO SIGLER RA TÙ 330 00:22:24,520 --> 00:22:28,600 ‎Tôi nghĩ bất cứ ai từng là công tố viên, ‎luật sư bào chữa, thẩm phán, 331 00:22:28,680 --> 00:22:29,920 ‎dù là bao lâu đi nữa, 332 00:22:30,000 --> 00:22:31,520 ‎đều đã từng hỏi: 333 00:22:32,000 --> 00:22:34,840 ‎"Đâu là hình phạt thích đáng ‎cho tội giết người?" 334 00:22:35,920 --> 00:22:36,760 ‎Và... 335 00:22:37,280 --> 00:22:41,920 ‎tôi xin nói với bạn ‎đó là một câu hỏi rất khó trả lời. 336 00:22:42,960 --> 00:22:46,240 ‎Tôi hài lòng với bản án ‎mà hắn phải nhận trong vụ này. 337 00:22:46,800 --> 00:22:48,720 ‎Dù người ta có nói gì, 338 00:22:49,520 --> 00:22:53,240 ‎ba mươi năm ngồi tù ‎vẫn là khoảng thời gian rất dài. 339 00:22:53,880 --> 00:22:58,360 ‎Dale về cơ bản đã dành gần 60% đời hắn ‎trong nhà đá, 340 00:22:58,760 --> 00:22:59,600 ‎cho nên... 341 00:23:00,200 --> 00:23:01,840 ‎tôi hài lòng với bản án đó. 342 00:23:02,760 --> 00:23:04,840 ‎Nhưng hắn liệu đừng có gây tội nữa. 343 00:23:29,960 --> 00:23:35,520 ‎BA THÁNG SAU KHI RA TÙ, ‎DALE XIN ĐƯỢC VIỆC Ở MỘT NÔNG TRẠI GẦN NHÀ 344 00:23:39,440 --> 00:23:43,000 ‎Được lái xe sau 30 năm, ‎đó là một điều tuyệt vời. 345 00:23:43,680 --> 00:23:45,640 ‎Tôi đã đợi rất lâu để có thể 346 00:23:46,000 --> 00:23:50,240 ‎lên chiếc xe của chính tôi ‎và được lái xe tự đi làm 347 00:23:50,760 --> 00:23:53,600 ‎và tận hưởng cuộc sống, ‎được gió thổi qua kẽ tóc, 348 00:23:54,200 --> 00:23:56,880 ‎và, ừm, bật đài vô tuyến lên. ‎Cứ tự do thôi. 349 00:23:57,120 --> 00:23:59,000 ‎Đó thật sự là điều quan trọng. 350 00:24:17,520 --> 00:24:19,520 ‎Tôi mong được đến đây mỗi ngày, 351 00:24:19,920 --> 00:24:21,200 ‎vì nó khá là, 352 00:24:21,400 --> 00:24:23,840 ‎bạn biết đấy, yên tĩnh, êm ả, thanh bình. 353 00:24:26,520 --> 00:24:29,800 ‎Ý là, kẹt trong tù ‎với những tiếng la hét và gào thét, 354 00:24:30,520 --> 00:24:35,000 ‎ừm, nó khá mệt mỏi, nhưng giờ ‎chả phải đối mặt với nó nữa, rất nhẹ nhõm. 355 00:24:38,920 --> 00:24:42,880 ‎Chẳng gì bằng một tuần làm việc vất vả, ‎về nhà, có tiền giắt túi 356 00:24:43,560 --> 00:24:47,120 ‎rồi đi tắm, ngồi xuống ‎và ăn tối với người bạn yêu thương, 357 00:24:47,600 --> 00:24:50,560 ‎và, ừm, nói về cuộc sống. ‎Tận hưởng nó, hiểu chứ? 358 00:24:50,960 --> 00:24:53,320 ‎Ta cứ xem nhẹ nó. Tôi biết tôi từng thế. 359 00:24:53,920 --> 00:24:56,920 ‎Bạn biết đấy, mọi giây phút ‎giờ đều quý giá với tôi. 360 00:25:00,880 --> 00:25:01,720 ‎Tôi đã... 361 00:25:02,440 --> 00:25:04,920 ‎kiểu, sống một mình khá lâu rồi. 362 00:25:06,240 --> 00:25:08,240 ‎Dù tôi thích sự riêng tư của tôi, 363 00:25:08,320 --> 00:25:14,400 ‎thật tốt khi có một người khác ‎để hàn huyên và dành thời gian cùng. 364 00:25:15,400 --> 00:25:16,920 ‎Ừm, tụi tôi đang vui vẻ. 365 00:25:18,360 --> 00:25:21,440 ‎Biết về những thứ ‎trong quá khứ của nhau và về nhau 366 00:25:22,400 --> 00:25:24,640 ‎và tận hưởng chúng. Cứ tận hưởng thôi. 367 00:25:26,000 --> 00:25:27,840 ‎Kỷ yếu của mẹ hồi cấp ba đấy. 368 00:25:28,320 --> 00:25:30,400 ‎- Nó là... mẹ có... ‎- Con đẻ năm đó. 369 00:25:30,920 --> 00:25:33,040 ‎- Thì? Ý con là gì? ‎- Năm 1967. 370 00:25:33,120 --> 00:25:34,800 ‎- Năm đó hay mà. ‎- À, ừ. 371 00:25:34,880 --> 00:25:36,840 ‎Chắc năm đó của mẹ đáng nhớ lắm. 372 00:25:37,520 --> 00:25:39,560 ‎- Có ảnh mẹ trong này hả? ‎- Ờ. 373 00:25:40,840 --> 00:25:43,320 ‎- Ôi, thôi đi! ‎- Hay đây! 374 00:25:43,880 --> 00:25:44,720 ‎Thôi đi. 375 00:25:45,640 --> 00:25:46,480 ‎Hay đây. 376 00:25:47,800 --> 00:25:49,960 ‎Quan hệ giữa tụi tôi vẫn tốt đẹp. 377 00:25:50,480 --> 00:25:53,600 ‎Tụi tôi vẫn thương nhau, ‎nhưng ừ, có lúc này lúc kia, 378 00:25:53,680 --> 00:25:55,760 ‎nhưng tụi tôi luôn hôn và làm lành. 379 00:25:56,920 --> 00:25:58,280 ‎Con thật sự muốn xem... 380 00:25:58,640 --> 00:25:59,680 ‎ảnh của mẹ à? 381 00:25:59,840 --> 00:26:01,240 ‎Vâng, nó đâu rồi mẹ? 382 00:26:01,760 --> 00:26:04,360 ‎- Mẹ không nói đấy. ‎- À. 383 00:26:04,920 --> 00:26:06,080 ‎Con phải tìm mẹ đi. 384 00:26:07,480 --> 00:26:09,680 ‎Dale thực ra vẫn là đứa trẻ to xác. 385 00:26:10,040 --> 00:26:11,280 ‎Cậu ấy hay giỡn lắm. 386 00:26:11,600 --> 00:26:14,680 ‎Cậu ấy đang vui, và cậu ấy muốn thể hiện 387 00:26:15,280 --> 00:26:19,120 ‎niềm vui đó ra, và chỉ làm được vậy ‎nhờ vào vai đứa bé to xác. 388 00:26:19,600 --> 00:26:22,000 ‎- Vẫn chưa thấy mẹ à? ‎- Mẹ cố ngăn con 389 00:26:22,080 --> 00:26:23,640 ‎- tìm thấy ảnh mẹ à. ‎- Đâu. 390 00:26:23,720 --> 00:26:25,680 ‎- Có đấy. ‎- Làm gì có. 391 00:26:25,760 --> 00:26:28,640 ‎- Không có mà. ‎- Vâng, con nói vậy thôi ấy mà. 392 00:26:31,200 --> 00:26:32,040 ‎Mẹ đây hả? 393 00:26:33,280 --> 00:26:34,120 ‎Ừ. 394 00:26:34,440 --> 00:26:36,800 ‎Mẹ Carole, mẹ đẹp thật đấy. Mẹ vẫn đẹp, 395 00:26:36,880 --> 00:26:38,400 ‎nhưng hồi đó mẹ đẹp thật. 396 00:26:39,080 --> 00:26:40,000 ‎Ừm, cảm ơn con. 397 00:26:40,080 --> 00:26:42,960 ‎Con mà 19 tuổi, ‎và hồi đó con học cùng trường mẹ, 398 00:26:43,040 --> 00:26:44,360 ‎con đã cưa cẩm mẹ rồi. 399 00:26:44,440 --> 00:26:45,280 ‎Ôi! 400 00:26:45,360 --> 00:26:46,920 ‎- Mẹ xinh lắm luôn. ‎- Ôi... 401 00:26:47,000 --> 00:26:48,400 ‎Mẹ xinh lắm. 402 00:26:54,160 --> 00:26:57,240 ‎Tôi thật sự không biết nhiều chi tiết lắm 403 00:26:57,720 --> 00:26:59,000 ‎về vụ án mạng, 404 00:26:59,440 --> 00:27:02,160 ‎cho đến hôm tụi tôi ngồi trong phòng khách 405 00:27:02,880 --> 00:27:05,080 ‎và tôi hỏi cậu ấy về chuyện đó. 406 00:27:06,800 --> 00:27:10,960 ‎Lúc cậu ấy kể cho tôi đã có chuyện gì, ‎tôi đã hơi sốc. 407 00:27:12,720 --> 00:27:15,800 ‎Thế rồi trái tim tôi còn đau đớn hơn nữa, 408 00:27:17,200 --> 00:27:18,280 ‎bởi vì... 409 00:27:19,000 --> 00:27:21,600 ‎tôi có thể thấy ‎cậu ấy tổn thương nhường nào. 410 00:27:23,200 --> 00:27:27,000 ‎Nên, tôi không thay đổi quan điểm ‎về cảm nhận của tôi về cậu ấy. 411 00:27:28,720 --> 00:27:31,400 ‎Và dù gì đi nữa, tôi cũng sẽ ở bên cậu ấy. 412 00:27:51,240 --> 00:27:52,680 ‎Cuộc sống hiện tại là... 413 00:27:53,640 --> 00:27:54,520 ‎khá đẹp đẽ. 414 00:27:57,160 --> 00:27:59,920 ‎Khi bạn nghĩ lại khi xưa, ‎tôi đã đến nước nào, 415 00:28:00,600 --> 00:28:01,840 ‎đã trải qua những gì... 416 00:28:03,480 --> 00:28:05,120 ‎tôi chả ngờ sẽ có ngày này. 417 00:28:07,560 --> 00:28:10,520 ‎Được ở trong khoảnh khắc này ‎và đơn giản là được... 418 00:28:11,880 --> 00:28:15,200 ‎ngửi không khí trong lành, ‎nhìn những đám mây trên trời, 419 00:28:16,600 --> 00:28:17,600 ‎nó đơn giản là... 420 00:28:18,160 --> 00:28:19,240 ‎Một ngày đẹp trời. 421 00:28:26,280 --> 00:28:28,080 ‎Đâu là hình phạt thích đáng... 422 00:28:28,680 --> 00:28:29,840 ‎cho tội giết người? 423 00:28:32,600 --> 00:28:35,000 ‎Tôi biết mình xứng đáng có cơ hội này. 424 00:28:36,000 --> 00:28:37,480 ‎Tôi biết đã giành được... 425 00:28:38,080 --> 00:28:38,920 ‎sự tự do này. 426 00:28:40,560 --> 00:28:42,600 ‎Sau 30 năm bị giam cầm, 427 00:28:43,360 --> 00:28:45,560 ‎tôi đã trả giá đủ rồi. Còn hơn là đủ. 428 00:28:45,680 --> 00:28:48,400 ‎Tôi thay đổi rồi. ‎Lớn rồi. Trưởng thành rồi. 429 00:28:50,120 --> 00:28:51,920 ‎Ừ, tôi xứng đáng với điều này. 430 00:28:52,280 --> 00:28:54,840 ‎Tôi xứng đáng có cơ hội, ‎như bất kỳ ai khác. 431 00:29:01,080 --> 00:29:04,960 ‎MỘT NĂM SAU KHI RA TÙ, ‎DALE SIGLER VẪN Ở CÙNG CAROLE, 432 00:29:05,040 --> 00:29:07,280 ‎NHƯNG DỰ KIẾN SẼ CHUYỂN RA Ở RIÊNG 433 00:29:07,840 --> 00:29:13,600 ‎ANH TA ĐÃ THÔI LÀM Ở NÔNG TRẠI ‎VÀ ĐANG TÌM VIỆC MỚI 434 00:29:16,680 --> 00:29:21,480 ‎ANH TA SẼ BỊ QUẢN CHẾ TỚI CUỐI ĐỜI 435 00:29:48,320 --> 00:29:49,840 ‎Biên dịch: Christine Tran