1 00:00:06,507 --> 00:00:08,468 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:51,427 --> 00:00:53,387 ‎TIẾN SĨ KIM JI YOON ‎TRƯỞNG KHOA ANH VĂN 3 00:01:02,146 --> 00:01:04,065 ‎CHÚC MỪNG. ‎THÂN MẾN, BILL 4 00:01:11,906 --> 00:01:14,283 ‎Ả KHỐN QUẢN LÝ ‎LŨ KHỐN CÁC NGƯỜI 5 00:01:24,794 --> 00:01:25,628 ‎Cái quái gì? 6 00:01:36,389 --> 00:01:37,682 ‎Ồ, cô ấy kia rồi. 7 00:01:37,765 --> 00:01:39,350 ‎- Nhân vật chính. ‎- Chào. 8 00:01:40,184 --> 00:01:41,602 ‎- Chào. ‎- Xin chia buồn. 9 00:01:41,686 --> 00:01:44,605 ‎- À, cảm ơn. Joan đâu? ‎- Tôi không biết. 10 00:01:44,689 --> 00:01:46,524 ‎Chào mừng trở lại, mọi người. 11 00:01:47,567 --> 00:01:50,069 ‎Đây là chút quà của Hiệu trưởng Larson. 12 00:01:50,153 --> 00:01:53,447 ‎- Quý cô trưởng khoa đầu tiên của ta. ‎- Trưởng khoa nữ. 13 00:01:53,531 --> 00:01:55,032 ‎Cô phải ngồi đầu bàn chứ? 14 00:01:55,992 --> 00:01:57,994 ‎Trưởng khoa ngồi ở đầu bàn. 15 00:01:58,494 --> 00:01:59,871 ‎Cảm ơn Elliot. 16 00:02:01,622 --> 00:02:02,623 ‎Tôi xin phép nhé. 17 00:02:03,332 --> 00:02:04,584 ‎Đây là xanh hay nâu? 18 00:02:06,127 --> 00:02:08,629 ‎Ta thử lại nhé. ‎Rất vui được gặp mọi người. 19 00:02:09,213 --> 00:02:11,299 ‎Vài phút nữa sẽ biết có đúng không. 20 00:02:11,382 --> 00:02:13,217 ‎Được rồi, việc đầu tiên… 21 00:02:13,301 --> 00:02:14,177 ‎Còn vắng Bill. 22 00:02:16,470 --> 00:02:19,974 ‎Có lẽ nên thông cảm với anh ấy chút, ‎xét tình cảnh anh ấy. 23 00:02:23,561 --> 00:02:26,939 ‎Bill đang tiễn con gái đi học đại học. ‎Anh ấy sẽ đến ngay. 24 00:02:28,608 --> 00:02:29,442 ‎Này bố. 25 00:02:32,612 --> 00:02:34,197 ‎Bố phải chấn chỉnh lại đi. 26 00:02:35,239 --> 00:02:38,451 ‎Giờ con đi xa rồi ‎và từ giờ về sau sẽ mãi là như thế. 27 00:02:39,702 --> 00:02:41,829 ‎Con đâu có đi hẳn. 28 00:02:41,913 --> 00:02:42,747 ‎Có đấy bố. 29 00:02:43,372 --> 00:02:45,208 ‎Và chuyện qua thì cũng qua rồi. 30 00:02:46,626 --> 00:02:50,755 ‎Cái lúc mà mọi người đem món thịt hầm ‎đến cho nhà mình này nọ, 31 00:02:50,838 --> 00:02:52,006 ‎qua cả rồi. 32 00:02:52,089 --> 00:02:54,675 ‎Được rồi. Con nói xong chưa? 33 00:02:54,759 --> 00:02:56,135 ‎- Vâng, đã xong. ‎- Được. 34 00:02:56,802 --> 00:03:00,348 ‎Bố sẽ không nhớ con đâu. ‎Bố sẽ chỉ nhớ hai anh chàng này. 35 00:03:00,431 --> 00:03:02,183 ‎- Bố thôi đi. ‎- Chào hai đứa. 36 00:03:02,266 --> 00:03:03,267 ‎Được rồi. 37 00:03:03,351 --> 00:03:04,727 ‎Con đi đi. Đi mau. 38 00:03:09,690 --> 00:03:12,777 ‎- Khi nào hạ cánh thì nhắn bố nhé. ‎- Dạ, kẻ bám đuôi. 39 00:03:14,237 --> 00:03:18,199 ‎Tôi sẽ không nói giảm nói tránh. ‎Ta đang gặp khủng hoảng trầm trọng. 40 00:03:18,282 --> 00:03:21,953 ‎Số sinh viên đăng ký giảm hơn 30%. ‎Ngân sách thì bị cắt giảm. 41 00:03:22,912 --> 00:03:26,082 ‎Cảm giác như biển cả 42 00:03:26,165 --> 00:03:28,960 ‎đang cuốn sạch mặt đất dưới chân chúng ta. 43 00:03:31,003 --> 00:03:33,965 ‎Nhưng ở những thời điểm ‎chưa từng có tiền lệ này, 44 00:03:34,048 --> 00:03:36,926 ‎ta càng phải chứng tỏ ‎điều mình làm trên lớp, 45 00:03:37,510 --> 00:03:41,264 ‎lập mô hình tư duy phản biện, ‎nhấn mạnh giá trị của sự thấu cảm, 46 00:03:41,347 --> 00:03:43,015 ‎quan trọng hơn bao giờ hết 47 00:03:43,516 --> 00:03:45,726 ‎và có giá trị cho lợi ích cộng đồng. 48 00:03:47,019 --> 00:03:51,274 ‎Đúng vậy, chúng ta không thể ‎dạy sinh viên lập trình hay kỹ thuật. 49 00:03:51,357 --> 00:03:54,443 ‎Những gì chúng ta dạy sinh viên ‎không thể định lượng 50 00:03:55,069 --> 00:03:57,697 ‎hay đưa vào mục kỹ năng ‎trên sơ yếu lý lịch. 51 00:04:00,283 --> 00:04:02,618 ‎Nhưng chúng ta hãy tự hào 52 00:04:03,244 --> 00:04:05,913 ‎về những gì có thể ‎dành cho thế hệ tương lai. 53 00:04:06,414 --> 00:04:08,499 ‎Ta cần nhắc những người trẻ này nhớ 54 00:04:08,582 --> 00:04:13,254 ‎rằng kiến thức không chỉ đến ‎từ bảng tính hay các bài viết trên Wiki. 55 00:04:13,754 --> 00:04:17,591 ‎Này, sáng nay tôi đã nghĩ ‎về văn hóa nghiện công nghệ của chúng ta 56 00:04:17,675 --> 00:04:20,886 ‎và việc các sinh viên lên mạng ‎suốt 24 giờ một ngày, 57 00:04:20,970 --> 00:04:25,308 ‎thế rồi tôi nhớ đến một điều ‎Harold Bloom đã viết. 58 00:04:25,391 --> 00:04:26,475 ‎Ông nói: 59 00:04:27,601 --> 00:04:30,396 ‎"Kho thông tin của chúng ta là vô tận". 60 00:04:31,814 --> 00:04:33,774 ‎"Ta phải tìm sự thông tuệ ở đâu?" 61 00:04:36,402 --> 00:04:39,780 ‎Họ chuyển văn phòng của tôi ‎xuống tầng hầm dưới phòng tập. 62 00:04:39,864 --> 00:04:40,698 ‎Cái gì? 63 00:04:40,781 --> 00:04:45,578 ‎Tất cả sách, đồ đạc, tủ ngăn kéo của tôi ‎bị chất hết lên mấy cái xe đẩy 64 00:04:45,661 --> 00:04:48,873 ‎đang để trên sàn tầng hầm đó ngay lúc này. 65 00:04:48,956 --> 00:04:50,791 ‎Ôi, tại sao họ lại làm thế? 66 00:04:50,875 --> 00:04:52,084 ‎Tôi có nghe tin đồn. 67 00:04:52,168 --> 00:04:55,755 ‎Họ đang ép những người trên 55 tuổi ‎phải nghỉ hưu sớm. 68 00:04:55,838 --> 00:04:59,300 ‎- Khởi đầu của kết thúc. ‎- Rồi, mọi người, đừng hoang mang. 69 00:04:59,383 --> 00:05:01,802 ‎À, cô nói thì dễ. Cô mới có 51 tuổi. 70 00:05:01,886 --> 00:05:02,928 ‎Tôi mới 46 tuổi. 71 00:05:03,512 --> 00:05:04,347 ‎Cô cứ đùa. 72 00:05:09,268 --> 00:05:10,811 ‎Tôi xin cam đoan điều này. 73 00:05:11,937 --> 00:05:15,358 ‎Tôi sẽ không để cho người khác ‎phá nát cái khoa này. 74 00:05:16,942 --> 00:05:18,235 ‎Đây là danh sách tên. 75 00:05:18,986 --> 00:05:22,656 ‎Họ có lương cao nhất ‎và số sinh viên đăng ký thấp nhất khoa cô. 76 00:05:23,657 --> 00:05:25,701 ‎Xin lỗi vì tuần đầu của cô ‎đã báo chuyện này. 77 00:05:26,410 --> 00:05:30,122 ‎- Không thể để ai trong đây nghỉ. ‎- Thôi nào. Mấy người già này? 78 00:05:31,207 --> 00:05:33,751 ‎Trung bình họ có năm sinh viên ‎một khóa học. 79 00:05:36,045 --> 00:05:40,633 ‎Tôi không phủ nhận đóng góp sâu sắc ‎của họ với văn học Mỹ, song… 80 00:05:40,716 --> 00:05:41,550 ‎Để tôi! 81 00:05:41,634 --> 00:05:44,970 ‎…chúng tôi đã đưa ra ‎các gói hưu trí rất hào phóng và… 82 00:05:45,930 --> 00:05:48,265 ‎Nên, trước khi tôi dùng biện pháp mạnh, 83 00:05:49,100 --> 00:05:51,310 ‎hãy dùng tài thuyết phục ‎ở vị trí trưởng khoa. 84 00:05:51,394 --> 00:05:54,438 ‎Tôi có vài ý tưởng ‎để tăng số lượng đăng ký học. 85 00:05:54,522 --> 00:05:57,191 ‎Yasmin McKay sẽ được xét vào biên chế ‎năm nay. 86 00:05:57,274 --> 00:05:59,944 ‎Tôi muốn bàn ‎việc giao cô ấy Bài giảng Xuất sắc. 87 00:06:00,027 --> 00:06:03,948 ‎Ta không thể bàn việc mở thêm ngành ‎hay Bài giảng Xuất sắc. 88 00:06:04,782 --> 00:06:07,660 ‎Lúc trước số sinh viên đăng ký đã giảm. ‎Giờ thì là thảm họa. 89 00:06:07,743 --> 00:06:10,371 ‎Nên thầy cho Joan xuống tầng hầm ‎trung tâm sức khỏe? 90 00:06:11,122 --> 00:06:13,541 ‎Sao lại thế? Để tôi nói chuyện với Deb. 91 00:06:14,458 --> 00:06:15,292 ‎Giờ nghe này. 92 00:06:15,835 --> 00:06:16,669 ‎Tôi biết cô…. 93 00:06:18,421 --> 00:06:22,258 ‎Tôi biết cô có kế hoạch lớn cho năm nay. ‎Tôi biết nơi này lạc hậu. 94 00:06:22,341 --> 00:06:24,218 ‎Một con khủng long ì ạch. 95 00:06:24,844 --> 00:06:29,306 ‎Nhưng nhớ lúc tôi gọi cô, báo cô được ‎vào biên chế chứ? Nhớ tôi nói gì chứ? 96 00:06:30,099 --> 00:06:34,770 ‎Người có thể đưa Pembroke ‎bắt kịp thế kỷ 21 chính là cô. 97 00:06:37,231 --> 00:06:38,107 ‎Thôi thì… 98 00:06:41,068 --> 00:06:43,320 ‎tôi chỉ cần ba cái tên thôi. 99 00:06:54,248 --> 00:06:55,541 ‎Lớp Tình dục và Tiểu thuyết? 100 00:06:55,624 --> 00:07:00,463 ‎Không, đây là lớp Sơ lược Văn học Mỹ ‎từ năm 1850 đến năm 1918! 101 00:07:03,632 --> 00:07:06,385 ‎Tôi tiếp học sinh ở văn phòng ‎từ 1-2 giờ thứ Ba, thứ Năm, 102 00:07:06,469 --> 00:07:09,472 ‎mà thật ra đến lúc nào cũng được ‎vì tôi gần như sống ở đây. 103 00:07:09,555 --> 00:07:11,891 ‎Nếu ai trong danh sách chờ, ‎gửi email cho tôi. 104 00:07:28,908 --> 00:07:32,369 ‎Chào. Cảm ơn nhiều ‎vì đồng ý chủ trì xét biên chế cho tôi. 105 00:07:32,453 --> 00:07:34,872 ‎- Ji Yoon vừa báo tin cho tôi. ‎- Chắc rồi. 106 00:07:35,873 --> 00:07:36,707 ‎Thầy ổn chứ? 107 00:07:37,374 --> 00:07:40,920 ‎Sao cô ấy lại xếp lịch ‎hai lớp văn học Mỹ cùng một lúc? 108 00:07:41,003 --> 00:07:42,505 ‎À, tôi cũng không rõ. 109 00:07:42,588 --> 00:07:45,549 ‎Có lẽ cô ấy nghĩ nội dung của hai lớp ‎đủ khác biệt. 110 00:07:46,467 --> 00:07:49,303 ‎Tình dục và Tiểu thuyết? ‎Cô gọi lớp này là thế à? 111 00:07:50,304 --> 00:07:51,263 ‎Vâng. 112 00:07:51,347 --> 00:07:54,558 ‎Thật ra, tôi có một danh sách ‎người đánh giá bên ngoài. 113 00:07:55,726 --> 00:07:57,102 ‎Đâu nhỉ? Chết, có phải… 114 00:08:02,316 --> 00:08:04,318 ‎Nói nhỏ nhé, danh sách có thầy ấy. 115 00:08:04,902 --> 00:08:06,195 ‎Danh sách nào? 116 00:08:06,695 --> 00:08:08,697 ‎Nếu kết hợp nội dung hai lớp thì sao? 117 00:08:09,615 --> 00:08:12,618 ‎Muốn tôi đứng lớp ‎với trưởng ban xét duyệt biên chế? 118 00:08:12,701 --> 00:08:15,955 ‎Tôi muốn thầy ấy thấy cô ‎trực tiếp giảng bài. 119 00:08:16,038 --> 00:08:17,665 ‎Thầy sẽ nghĩ tôi là trợ giảng. 120 00:08:17,748 --> 00:08:21,502 ‎Thầy ấy sẽ không thể xem thường cô ‎khi thấy cô giỏi thế nào! 121 00:08:21,585 --> 00:08:23,837 ‎Tôi đã soạn xong giáo trình rồi, nên… 122 00:08:24,964 --> 00:08:29,718 ‎Nghe này, khi Bill học cử nhân, ‎Elliot là người có lớp học chật cứng. 123 00:08:29,802 --> 00:08:33,430 ‎Không thể vào nghe giảng ‎nếu không được đặc cách, trừ khi… 124 00:08:33,514 --> 00:08:36,684 ‎Ừ, dễ đến 30 năm rồi ‎thầy ấy chưa cập nhật bài giảng. 125 00:08:36,767 --> 00:08:37,601 ‎Kể cả thế. 126 00:08:38,602 --> 00:08:40,688 ‎Nhiều người thành bại nhờ thầy ấy. 127 00:08:43,107 --> 00:08:43,941 ‎Yaz, 128 00:08:44,817 --> 00:08:45,651 ‎tôi hiểu mà. 129 00:08:46,527 --> 00:08:50,489 ‎Khi tôi mới đi dạy, mọi người kiểu: ‎"Sao một cô châu Á dạy Emily Dickinson?" 130 00:08:53,284 --> 00:08:55,661 ‎Nhưng ta có một cơ hội thực sự ở đây. 131 00:08:55,744 --> 00:08:57,371 ‎Cô sẽ được xét biên chế. 132 00:08:57,871 --> 00:09:00,583 ‎Tôi là trưởng khoa này. 133 00:09:00,666 --> 00:09:03,961 ‎Hiệu trưởng ủng hộ tôi, ‎nên hãy lo cho xong vụ biên chế của cô 134 00:09:04,545 --> 00:09:06,463 ‎và rồi hãy cùng lột xác nơi này. 135 00:09:26,233 --> 00:09:30,112 ‎THẦY CÓ ĐẾN KHÔNG? ‎CHÍN GIỜ 50 PHÚT RỒI ĐÓ? 136 00:09:41,665 --> 00:09:42,499 ‎Chết tiệt. 137 00:09:57,765 --> 00:09:59,767 ‎Câu chuyện phiêu lưu của nam giới? 138 00:10:01,101 --> 00:10:02,353 ‎Chắc rồi. Còn ai nữa? 139 00:10:03,062 --> 00:10:05,356 ‎Khi ta nói về Phục hưng Mỹ, điều gì… 140 00:10:05,439 --> 00:10:06,273 ‎Được rồi. 141 00:10:06,857 --> 00:10:09,902 ‎Ta phải cố bắt kịp nội dung ‎vì bài giảng hai lớp đã kết hợp lại. 142 00:10:09,985 --> 00:10:11,403 ‎Cô phát mấy cái này nhé? 143 00:10:12,071 --> 00:10:12,988 ‎Vâng. 144 00:10:13,072 --> 00:10:15,157 ‎Nhân tiện, đó là giáo sư McKay, 145 00:10:15,949 --> 00:10:18,327 ‎cô đã tử tế đồng ý tham gia lớp ta. 146 00:10:43,143 --> 00:10:44,144 ‎Giáo sư Dobson? 147 00:10:45,521 --> 00:10:46,355 ‎Thầy ổn chứ? 148 00:10:48,732 --> 00:10:50,067 ‎"Yêu là mù quáng". 149 00:10:51,568 --> 00:10:53,320 ‎Ai đã phổ biến câu nói đó? 150 00:10:53,404 --> 00:10:54,947 ‎Chắc các em đều đoán được. 151 00:10:59,451 --> 00:11:00,536 ‎Chaucer. 152 00:11:00,619 --> 00:11:04,039 ‎Còn gọi là cha đẻ của tiếng Anh hiện đại. 153 00:11:04,581 --> 00:11:07,710 ‎Các em sẽ ngạc nhiên ‎trước số lượng hình ảnh và thành ngữ 154 00:11:07,793 --> 00:11:09,712 ‎trong cách nói hằng ngày của ta 155 00:11:09,795 --> 00:11:13,549 ‎có nguồn gốc trực tiếp từ thế kỷ 14. 156 00:11:18,053 --> 00:11:22,641 ‎Không cần phải có câu trả lời. ‎Tôi quan tâm đến câu hỏi hơn câu trả lời. 157 00:11:22,725 --> 00:11:26,103 ‎Mục đích không phải là ‎có một phân tích cố định. 158 00:11:27,438 --> 00:11:32,109 ‎Khi thức dậy vào buổi sáng, ‎tôi rất háo hức được đến lớp, 159 00:11:32,192 --> 00:11:35,612 ‎không phải vì tôi được dạy, ‎mà vì tôi được học từ các em. 160 00:11:36,155 --> 00:11:38,907 ‎Giáo sư Kim, cô có thể ký vào đây không? 161 00:11:39,950 --> 00:11:41,910 ‎Bọn em muốn gây áp lực lên ban giám hiệu. 162 00:11:43,579 --> 00:11:44,788 ‎Kiến nghị từ sinh viên mà? 163 00:11:44,872 --> 00:11:47,833 ‎Vâng, nhưng bọn em muốn ‎vài giảng viên da màu ủng hộ nữa. 164 00:11:49,543 --> 00:11:50,377 ‎Được chứ. 165 00:11:54,131 --> 00:11:55,132 ‎Đến đây được chứ? 166 00:11:56,300 --> 00:11:57,718 ‎Ừ. Cảm ơn lần nữa. 167 00:11:57,801 --> 00:12:02,848 ‎Thật ra, em nằm trong danh sách chờ ‎lớp Cái chết và Chủ nghĩa Hiện đại. 168 00:12:05,476 --> 00:12:06,769 ‎Thầy ký cho em nhé? 169 00:12:07,352 --> 00:12:08,187 ‎Cám ơn thầy. 170 00:12:09,438 --> 00:12:11,231 ‎Anh em bảo thầy là lý do nên học ở đây. 171 00:12:11,815 --> 00:12:14,651 ‎- Anh em tên gì? ‎- Jesse Eisenstadt. Thầy nhớ chứ? 172 00:12:16,653 --> 00:12:19,406 ‎Trong gia đình em, ‎thầy như vị thần của cả nhà. 173 00:12:21,992 --> 00:12:23,535 ‎Tôi đã già, tôi đã già 174 00:12:24,077 --> 00:12:26,413 ‎Tôi sẽ mặc chiếc quần xắn gấu 175 00:12:30,334 --> 00:12:31,168 ‎Sao ạ? 176 00:12:32,377 --> 00:12:33,212 ‎Em có đọc sách mà. 177 00:12:40,052 --> 00:12:40,886 ‎Chết tiệt. 178 00:12:46,767 --> 00:12:48,560 ‎Tôi không tập trung nổi nữa. 179 00:12:51,063 --> 00:12:53,106 ‎Phải, thật kinh khủng. 180 00:12:59,112 --> 00:13:00,072 ‎Đi thôi. 181 00:13:01,281 --> 00:13:02,115 ‎Được. 182 00:13:06,662 --> 00:13:08,580 ‎Họ đang định cho tôi về vườn. 183 00:13:09,623 --> 00:13:12,709 ‎Ý tôi là, còn lý do gì được nữa chứ? 184 00:13:12,793 --> 00:13:15,712 ‎Kiểu này là có thể kiện phân biệt đối xử. 185 00:13:16,505 --> 00:13:17,548 ‎Làm sao cô biết? 186 00:13:17,631 --> 00:13:20,259 ‎Vì chúng ta sẽ đến đó và tố cáo như vậy. 187 00:13:20,968 --> 00:13:23,554 ‎Có phòng Chống Phân biệt Đối xử làm gì ‎nếu không dùng? 188 00:13:24,304 --> 00:13:26,890 ‎Tôi sẽ tự nộp đơn tố cáo. Sẽ là ý của tôi. 189 00:13:28,141 --> 00:13:29,977 ‎Trưởng khoa nữ đầu tiên của ta, 190 00:13:30,936 --> 00:13:32,437 ‎chưa gì đã làm loạn rồi. 191 00:13:32,521 --> 00:13:33,730 ‎Tôi tự hào về cô. 192 00:13:33,814 --> 00:13:35,858 ‎Ấy, đừng cảm ơn tôi vội. 193 00:13:35,941 --> 00:13:36,775 ‎Đâu có. 194 00:13:38,193 --> 00:13:39,194 ‎Này… 195 00:13:43,031 --> 00:13:45,367 ‎bao lâu rồi cô chưa xem ‎đánh giá của sinh viên? 196 00:13:45,450 --> 00:13:46,952 ‎Từ năm 1987 đến giờ. 197 00:13:47,578 --> 00:13:48,662 ‎Giờ cô xem nhé? 198 00:13:48,745 --> 00:13:51,915 ‎Tôi không chiều theo ‎nhu cầu của người tiêu dùng. 199 00:13:53,417 --> 00:13:57,212 ‎- Tôi không cố được yêu mến. ‎- Vậy thì cô đang thành công rực rỡ. 200 00:13:58,422 --> 00:14:00,173 ‎TRO ĐÁM SINH VIÊN GÂY RỐI 201 00:14:00,257 --> 00:14:04,553 ‎Số sinh viên đăng ký ở khoa ta ‎giảm trầm trọng. Phải giữ chân sinh viên, 202 00:14:05,554 --> 00:14:06,513 ‎nếu không… 203 00:14:07,097 --> 00:14:08,807 ‎Nếu không? Nếu không làm sao? 204 00:14:10,934 --> 00:14:13,186 ‎Larson vẽ ra một bức tranh rất ảm đạm. 205 00:14:13,937 --> 00:14:15,314 ‎Ảm đạm hơn bình thường? 206 00:14:18,942 --> 00:14:19,776 ‎Vâng. 207 00:14:22,195 --> 00:14:23,780 ‎Cô yêu cầu tất cả chứ? 208 00:14:24,823 --> 00:14:25,657 ‎Vâng. 209 00:14:26,450 --> 00:14:29,244 ‎Với Bill sẽ phải ép buộc chút, ‎nhưng đúng vậy. 210 00:14:30,329 --> 00:14:31,914 ‎Thầy ấy tôn thờ cô. 211 00:14:34,041 --> 00:14:35,626 ‎- Gì nào? ‎- Không, chỉ là… 212 00:14:39,630 --> 00:14:41,298 ‎Quan hệ giữa bọn tôi vẫn kỳ lắm. 213 00:14:41,381 --> 00:14:43,133 ‎Tất nhiên rồi, đồ ngốc. 214 00:14:44,426 --> 00:14:45,969 ‎Sharon mất rồi… 215 00:14:50,515 --> 00:14:53,477 ‎nên giờ không còn rào cản nào nữa. 216 00:14:56,647 --> 00:14:57,648 ‎Xin lỗi đến muộn. 217 00:15:04,363 --> 00:15:05,739 ‎Đợi tôi một lát. 218 00:15:06,823 --> 00:15:07,658 ‎Chào thầy. 219 00:15:08,241 --> 00:15:09,117 ‎Được rồi. 220 00:15:10,494 --> 00:15:12,871 ‎- Khóa điện tử của tôi đâu? ‎- Ở tay thầy. 221 00:15:14,498 --> 00:15:16,708 ‎- Sao lại thế nhỉ? ‎- Tôi đưa thầy mà. 222 00:15:18,001 --> 00:15:18,835 ‎Được rồi. 223 00:15:21,338 --> 00:15:25,175 ‎Chúng ta sẽ bắt đầu ‎với một vài hình ảnh tôi đã tập hợp, 224 00:15:25,258 --> 00:15:27,135 ‎nếu tôi có thể khiến thứ này hợp tác. 225 00:15:27,219 --> 00:15:30,138 ‎Giảng viên Anh văn trường Pembroke ‎giật điện khi… 226 00:15:30,222 --> 00:15:31,181 ‎Em ổn chứ? 227 00:15:32,724 --> 00:15:33,558 ‎Sharon? 228 00:15:33,642 --> 00:15:36,561 ‎Ừ, không rõ em muốn đi nặng ‎hay con bé sắp ra nữa. 229 00:15:37,521 --> 00:15:39,398 ‎Anh nghĩ mình sắp "ra" đây. 230 00:15:39,481 --> 00:15:41,191 ‎Đừng làm em cười. 231 00:15:48,949 --> 00:15:51,326 ‎Không, anh là doanh nhân giỏi. Ta sẽ mở… 232 00:15:51,410 --> 00:15:53,078 ‎- Giáo sư Dobson? ‎- Bố khỉ. 233 00:15:55,205 --> 00:15:56,289 ‎Xin lỗi về cái đó. 234 00:15:59,126 --> 00:16:01,461 ‎À, được rồi. Đây là Lila. 235 00:16:01,545 --> 00:16:05,048 ‎Cô ấy đang viết một bài luận văn xuất sắc. 236 00:16:05,132 --> 00:16:06,591 ‎Và tôi sắp đọc xong rồi. 237 00:16:08,552 --> 00:16:11,138 ‎- Văn học Đương đại. ‎- Cái chết và Chủ nghĩa Hiện đại. 238 00:16:13,390 --> 00:16:15,475 ‎Đây là lớp Cái chết và Chủ nghĩa Hiện đại. 239 00:16:15,976 --> 00:16:18,979 ‎Tôi thường cho sinh viên ‎đăng tweet câu mình thích trong ‎Moby-Dick‎. 240 00:16:19,062 --> 00:16:19,938 ‎Tweet sao? 241 00:16:20,522 --> 00:16:21,982 ‎Kỳ trước "Cứ gọi tôi là Ishmael" 242 00:16:22,065 --> 00:16:24,317 ‎hòa với ‎"Từ trái tim địa ngục, ta đâm mày". 243 00:16:24,401 --> 00:16:27,654 ‎Không, tôi muốn chúng ‎bị cuốn hút vào câu chuyện, 244 00:16:27,738 --> 00:16:29,239 ‎trong vẻ đẹp của câu từ. 245 00:16:29,322 --> 00:16:34,536 ‎Ý tôi là, nếu chúng chỉ đang tìm kiếm ‎câu nói ấn tượng thật hào nhoáng, thì tôi… 246 00:16:35,162 --> 00:16:36,621 ‎Chỉ là bài tập mà, nên… 247 00:16:36,705 --> 00:16:38,123 ‎Việc đó dễ dàng quá. 248 00:16:40,125 --> 00:16:41,835 ‎Đó là cách kết nối với chúng. 249 00:16:42,335 --> 00:16:44,963 ‎Và tôi thấy ‎nó huy động kỹ năng đọc hiểu sâu. 250 00:16:48,258 --> 00:16:50,177 ‎Thầy nghiên cứu về Melville, nên… 251 00:16:56,266 --> 00:16:58,685 ‎- Ghế cô đâu rồi? ‎- Sao thầy vào được đây? 252 00:16:58,769 --> 00:17:00,353 ‎Không đỡ nổi một cô gái Hàn Quốc? 253 00:17:00,437 --> 00:17:01,688 ‎Sao thầy vào được? 254 00:17:03,982 --> 00:17:05,650 ‎Đưa tôi chìa khóa. Đưa đây. 255 00:17:05,734 --> 00:17:07,986 ‎- Đấy, trả cô đấy. ‎- Ôi trời… Thôi đi. 256 00:17:08,070 --> 00:17:10,197 ‎Đưa tôi chìa khóa. ‎Thầy đâu còn là trưởng khoa. 257 00:17:10,280 --> 00:17:12,282 ‎- Đưa tôi… ‎- Bỏ ra! 258 00:17:12,365 --> 00:17:13,450 ‎Không có ở đây. 259 00:17:13,533 --> 00:17:14,451 ‎Ôi trời! 260 00:17:15,035 --> 00:17:15,869 ‎Lại đây. 261 00:17:16,536 --> 00:17:18,580 ‎Thầy… Tôi lấy được rồi! Tuyệt! 262 00:17:18,663 --> 00:17:19,998 ‎- Ôi, khỉ gió! ‎- Sờ thấy rồi! 263 00:17:20,082 --> 00:17:21,083 ‎Ôi trời đất! 264 00:17:22,084 --> 00:17:22,918 ‎Xin lỗi. 265 00:17:24,252 --> 00:17:25,378 ‎Không, bọn tôi chỉ… 266 00:17:29,216 --> 00:17:30,926 ‎Làm tôi trông thiếu chuyên nghiệp. 267 00:17:35,680 --> 00:17:40,310 ‎- Xin lỗi đã bỏ cuộc họp đầu của cô. ‎- Tôi bênh thầy trước cả đám người dự họp. 268 00:17:40,811 --> 00:17:41,770 ‎- Thế nào? ‎- Thế… 269 00:17:44,648 --> 00:17:46,942 ‎Không, thật đấy, chuyện đó thế nào? 270 00:17:48,360 --> 00:17:50,278 ‎Con bé "ca" tôi một bài. 271 00:17:50,362 --> 00:17:54,533 ‎Con bé muốn tôi chấn chỉnh đàng hoàng ‎vì giờ tôi có một thân một mình. 272 00:17:55,200 --> 00:17:56,743 ‎Đâu phải, có tôi đây mà. 273 00:17:58,912 --> 00:18:01,915 ‎Ý tôi là, tất cả bọn tôi đều ở đây. ‎Tôi không… 274 00:18:01,998 --> 00:18:03,125 ‎Tôi không… 275 00:18:03,875 --> 00:18:04,709 ‎Ừ. 276 00:18:05,293 --> 00:18:08,922 ‎Mà này, tôi sẽ giao cho Yaz ‎Bài giảng Xuất sắc. 277 00:18:11,424 --> 00:18:12,634 ‎- Hiệu trưởng đồng ý? ‎- À… 278 00:18:12,717 --> 00:18:14,052 ‎Thì không hẳn thế. 279 00:18:14,719 --> 00:18:17,264 ‎Thầy ấy đưa tôi danh sách ba giảng viên 280 00:18:17,347 --> 00:18:20,100 ‎có lương cao nhất ‎mà ít sinh viên đăng ký nhất. 281 00:18:20,183 --> 00:18:22,185 ‎- Joan, Rentz, McHale. ‎- McHale. 282 00:18:22,269 --> 00:18:24,688 ‎Muốn tôi thuyết phục họ nghỉ hưu chắc? 283 00:18:24,771 --> 00:18:26,565 ‎Mong là cô bảo thầy ấy xéo đi. 284 00:18:26,648 --> 00:18:28,567 ‎Tôi phụng sự theo ý hiệu trưởng. 285 00:18:29,276 --> 00:18:30,110 ‎Cứ nằm mơ. 286 00:18:30,902 --> 00:18:32,863 ‎Bổn phận trưởng khoa là ủng hộ… 287 00:18:32,946 --> 00:18:34,823 ‎Năm năm nữa, nghĩ ta còn tồn tại chứ? 288 00:18:35,615 --> 00:18:38,577 ‎Khoa Anh văn ấy? ‎Tôi thấy như đã đến bữa tiệc sau… 289 00:18:39,244 --> 00:18:40,328 ‎Sau chầu cuối. 290 00:18:41,997 --> 00:18:45,208 ‎- Bổn phận trưởng khoa còn là nâng… ‎- Đấm vào mặt thầy? 291 00:18:45,917 --> 00:18:47,794 ‎Mặt là gia tài của tôi, cưng ạ. 292 00:18:48,336 --> 00:18:49,921 ‎- Nên tôi vô sản. ‎- Nên thầy vô sản. 293 00:18:56,344 --> 00:18:58,138 ‎- Tôi phải làm vài việc. ‎- Ừ. 294 00:19:00,056 --> 00:19:03,268 ‎À, và còn nữa, ‎đừng có đi nhờ xe nữ sinh nữa. 295 00:19:05,478 --> 00:19:07,480 ‎Xe tôi bị tạm giữ. Chiều nay lấy. 296 00:19:07,564 --> 00:19:09,941 ‎- Cô là điệp viên à? ‎- Thầy là đồ ngốc à? 297 00:19:10,025 --> 00:19:12,360 ‎Nhân viên Phòng Công tác Sinh viên ‎email cho tôi. 298 00:19:12,444 --> 00:19:14,946 ‎Thầy biết đó là Dafna Eisenstadt chứ? 299 00:19:15,906 --> 00:19:19,201 ‎Eisenstadt, ‎như Eisenstadt trong Hội đồng Trường ấy. 300 00:19:21,494 --> 00:19:24,497 ‎Ừ. Tôi cần mọi người cư xử đúng mực. 301 00:19:25,081 --> 00:19:28,043 ‎Rất quan trọng với tình hình của khoa. 302 00:19:29,669 --> 00:19:32,047 ‎- "Quan trọng với tình hình khoa"? ‎- Chả rõ sao tôi… 303 00:19:32,130 --> 00:19:32,964 ‎- Ra đi. ‎- Gì? 304 00:19:33,548 --> 00:19:34,966 ‎- Tôi cảm thấy rồi. ‎- Ra. 305 00:19:37,510 --> 00:19:39,471 ‎TƯỢNG NỮ THẦN TỰ DO 306 00:19:47,687 --> 00:19:48,605 ‎- Chào ‎Appa‎. ‎- Chào. 307 00:19:48,688 --> 00:19:49,606 ‎Chào con yêu. 308 00:19:53,526 --> 00:19:55,070 ‎Con bé làm xong bài chưa? 309 00:19:55,153 --> 00:19:56,696 ‎- Xong rồi. ‎- Tốt. 310 00:19:57,864 --> 00:19:58,698 ‎Appa… 311 00:20:00,575 --> 00:20:02,786 ‎- con bảo gỡ xuống mà. ‎- Để bố cất đi. 312 00:20:05,288 --> 00:20:06,831 ‎Bố cần nói chuyện với con. 313 00:20:06,915 --> 00:20:10,126 ‎Bố vẫn gửi bít tết đông lạnh ‎đến Michigan cho anh ấy à? 314 00:20:11,836 --> 00:20:13,838 ‎Chuyện Ju Ju… Bố phải nói cái này. 315 00:20:14,506 --> 00:20:17,300 ‎Giáo viên của Ju Ju bảo ‎con bé cần đi khám tâm lý thật sớm. 316 00:20:18,093 --> 00:20:19,052 ‎Cái gì? 317 00:20:19,135 --> 00:20:20,136 ‎Nó đâu hiểu tiếng Hàn. 318 00:20:20,220 --> 00:20:21,263 ‎Nó đang bắt đầu hiểu. 319 00:20:21,346 --> 00:20:22,430 ‎Con bé vẽ cái này. 320 00:20:27,060 --> 00:20:29,521 ‎Họ nói trong 17 năm dạy học 321 00:20:29,604 --> 00:20:32,065 ‎chưa từng thấy thứ đáng lo ngại thế này. 322 00:20:52,294 --> 00:20:53,920 ‎Bà mất lúc mẹ mấy tuổi? 323 00:20:56,798 --> 00:20:57,674 ‎Mười bốn tuổi. 324 00:21:00,135 --> 00:21:02,637 ‎Này. Mẹ sẽ không chết khi con 14 tuổi đâu. 325 00:21:03,471 --> 00:21:04,597 ‎Sao mẹ biết được? 326 00:21:04,681 --> 00:21:05,515 ‎Nhìn mẹ này! 327 00:21:09,436 --> 00:21:11,271 ‎Ấy, hình như vai mẹ bị đau rồi. 328 00:21:14,107 --> 00:21:17,193 ‎Lỡ như mẹ gặp chuyện gì, ‎ai sẽ chăm sóc con? 329 00:21:17,694 --> 00:21:19,070 ‎Ông già quá rồi. 330 00:21:19,946 --> 00:21:21,573 ‎Con không cần lo chuyện đó. 331 00:21:23,867 --> 00:21:26,202 ‎Sau khi chết, mẹ vẫn sẽ nhớ con chứ? 332 00:21:29,331 --> 00:21:30,165 ‎Nhớ chứ. 333 00:21:31,833 --> 00:21:32,917 ‎Muốn mẹ nằm cùng chứ? 334 00:21:34,294 --> 00:21:35,128 ‎Không ạ. 335 00:21:50,643 --> 00:21:52,896 ‎SỐ PHẬN ĐẰNG ẤY SẼ THẾ NÀY 336 00:22:04,491 --> 00:22:07,452 ‎BÁC SĨ JUDITH WEGMAN ‎CHUYÊN GIA TRỊ LIỆU CHO TRẺ NHẬN NUÔI 337 00:22:13,500 --> 00:22:15,085 ‎CHỐNG PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ ‎CHƯƠNG TRÌNH & TUÂN THỦ 338 00:22:15,168 --> 00:22:17,003 ‎CHỐNG PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ 339 00:22:19,506 --> 00:22:20,799 ‎MAI VẪN ĐI CHỨ? 340 00:22:20,882 --> 00:22:21,716 ‎Ừ 341 00:22:21,800 --> 00:22:24,260 ‎- GẶP Ở PHÒNG CHỐNG PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ ‎- ĐƯỢC, LÁT GẶP 342 00:22:24,344 --> 00:22:25,303 ‎TỚI RỒI ‎CÔ ĐẾN CHỨ? 343 00:22:25,387 --> 00:22:26,221 ‎HAI PHÚT NỮA 344 00:22:31,059 --> 00:22:31,893 ‎Tiến sĩ Kim? 345 00:22:32,560 --> 00:22:33,395 ‎Tiến sĩ Kim. 346 00:22:34,270 --> 00:22:35,105 ‎- Chào. ‎- Chào. 347 00:22:35,939 --> 00:22:37,023 ‎Không tìm thấy Bill. 348 00:22:37,107 --> 00:22:39,192 ‎- Là sao? ‎- Thầy ấy vắng không phép. 349 00:22:43,405 --> 00:22:44,239 ‎Được rồi. 350 00:22:45,240 --> 00:22:48,785 ‎Này. Mất điện thoại à? ‎Thầy trễ giờ dạy rồi. Một lần nữa. 351 00:22:49,828 --> 00:22:51,621 ‎Đâu thể tự tiện vào phòng tôi. 352 00:23:02,382 --> 00:23:04,342 ‎Ôi trời. Trời ạ, thật sao? Đùa à? 353 00:23:04,426 --> 00:23:06,386 ‎- Xin lỗi. ‎- Đeo chiếc kia đi. 354 00:23:15,895 --> 00:23:17,522 ‎Có lẽ ta nên bắt đầu thôi. 355 00:23:18,356 --> 00:23:19,732 ‎Chắc chắn cô ấy sẽ đến. 356 00:23:20,316 --> 00:23:21,151 ‎Tuyệt. 357 00:23:21,651 --> 00:23:24,863 ‎Trước hết, tôi phải nói rõ 358 00:23:24,946 --> 00:23:29,159 ‎chúng tôi không phải là một nguồn lực ‎bảo mật được chỉ định ở trường. 359 00:23:29,242 --> 00:23:33,913 ‎Chúng tôi cố duy trì quyền riêng tư, ‎nhưng nếu có lo ngại về an toàn với… 360 00:23:33,997 --> 00:23:36,541 ‎Không có. Tôi không bị bám đuôi. 361 00:23:36,624 --> 00:23:39,169 ‎Đây không phải vì hành vi không mong muốn. 362 00:23:39,794 --> 00:23:43,006 ‎Ở tuổi tôi, không chắc ‎còn hành vi không mong muốn nữa. 363 00:23:45,508 --> 00:23:47,886 ‎- Và chính cô là người khiếu nại? ‎- Phải. 364 00:23:48,970 --> 00:23:50,930 ‎Cô đã làm ở Pembroke bao lâu rồi? 365 00:23:51,764 --> 00:23:52,932 ‎Ba mươi hai năm. 366 00:23:53,433 --> 00:23:54,851 ‎Lâu thật đấy. 367 00:23:55,685 --> 00:23:56,644 ‎Khoa nào? 368 00:23:56,728 --> 00:23:57,562 ‎Anh văn. 369 00:23:57,645 --> 00:24:02,567 ‎Không biết tôi có thể nói chuyện với người ‎sẽ trực tiếp xử lý vụ việc của tôi không. 370 00:24:02,650 --> 00:24:05,945 ‎Tiếc là vụ của cô sẽ không được giao ‎cho điều tra viên 371 00:24:06,029 --> 00:24:09,574 ‎khi tôi chưa xác định có đến mức độ ‎vi phạm chính sách phân biệt đối xử không. 372 00:24:11,659 --> 00:24:15,163 ‎Họ chuyển văn phòng của tôi ‎vào cái ổ chuột ở tầng hầm 373 00:24:15,246 --> 00:24:16,623 ‎trong tòa nhà thể thao. 374 00:24:17,165 --> 00:24:21,419 ‎Các giảng viên khác cùng cấp bậc tôi, ‎tất cả đều là nam, không bị chuyển. 375 00:24:21,503 --> 00:24:24,672 ‎Quan hệ của cô với trưởng khoa ra sao? ‎Cô đã nói với thầy ấy chưa? 376 00:24:24,756 --> 00:24:25,840 ‎Cô ấy. 377 00:24:26,549 --> 00:24:27,425 ‎Xin lỗi. 378 00:24:28,218 --> 00:24:29,052 ‎Cô ấy. 379 00:24:30,136 --> 00:24:31,513 ‎Có lẽ tôi nên tố cáo mình. 380 00:24:32,388 --> 00:24:34,265 ‎Lẽ ra cô ấy phải ở đây. 381 00:24:34,349 --> 00:24:36,351 ‎Đây là ý của cô ấy. 382 00:24:37,143 --> 00:24:38,561 ‎Không biết có chuyện gì. 383 00:24:39,187 --> 00:24:44,484 ‎Vậy là cô ấy biết cô cảm thấy ‎văn phòng mới của mình là cái ổ chuột? 384 00:24:44,567 --> 00:24:47,403 ‎- Cô nghĩ tôi không nói thật? ‎- Sự thật là một từ nặng nề. 385 00:24:47,487 --> 00:24:48,321 ‎Có phải không? 386 00:24:48,404 --> 00:24:51,157 ‎Đã là thật ‎thì không áp dụng sức nặng đạo đức. 387 00:24:51,241 --> 00:24:52,700 ‎Chỉ là nêu lên sự thật. 388 00:24:52,784 --> 00:24:56,829 ‎Ví dụ, sẽ là thật nếu tôi nói ‎ai cũng có thể thấy mông của cô. 389 00:24:59,707 --> 00:25:02,168 ‎- Gì cơ? ‎- Mông cô lộ ra cả ngoài quần. 390 00:25:02,669 --> 00:25:03,670 ‎Khi tôi bước vào. 391 00:25:04,254 --> 00:25:07,924 ‎Cô là đầu mối liên lạc đầu tiên ‎của những người đến đây, 392 00:25:08,007 --> 00:25:11,594 ‎một số người trong đó cần báo cáo ‎đã bị xâm phạm. 393 00:25:12,887 --> 00:25:14,597 ‎Và cô… 394 00:25:18,268 --> 00:25:21,229 ‎Tôi hiểu là cô muốn thoải mái với cơ thể. 395 00:25:22,438 --> 00:25:27,235 ‎Nhưng có lẽ nơi để làm việc đó không phải ‎là văn phòng tiếp nhận phân biệt đối xử. 396 00:25:27,986 --> 00:25:28,987 ‎Giáo sư Hambling, 397 00:25:30,321 --> 00:25:34,826 ‎một điều tuyệt vời của điều luật này ‎là nó bảo vệ phụ nữ dù họ ăn mặc ra sao. 398 00:25:34,909 --> 00:25:36,327 ‎Cô chả phải luật sư nhỉ? 399 00:25:36,911 --> 00:25:39,372 ‎- Sao cô được tuyển? ‎- Tôi đến từ tổ chức phi lợi nhuận 400 00:25:39,455 --> 00:25:42,959 ‎giúp đưa trẻ tị nạn nhập cư ‎vào các gia đình nuôi dưỡng. 401 00:25:43,042 --> 00:25:46,462 ‎Hy vọng chúng không phải nhìn mông cô ‎khi cô làm việc đó. 402 00:25:48,006 --> 00:25:50,633 ‎Lila nói ‎giáo trình của anh trống nhiều chỗ. 403 00:25:50,717 --> 00:25:52,844 ‎Nội dung tám tuần tới ghi "chưa có". 404 00:25:53,636 --> 00:25:56,723 ‎Đám sinh viên đang hỏi cô ấy ‎chúng thật sự sẽ học gì. 405 00:25:57,390 --> 00:25:59,642 ‎Chúng sẽ nghiên cứu cái chết và gì đó. 406 00:26:00,351 --> 00:26:02,604 ‎- Thuế à? ‎- Chủ nghĩa hiện đại. 407 00:26:02,687 --> 00:26:04,063 ‎- Không phải. ‎- Này. 408 00:26:05,440 --> 00:26:07,692 ‎Không biết nói sao, nên tôi nói thẳng. 409 00:26:08,860 --> 00:26:10,445 ‎Lo mà chấn chỉnh lại đi. 410 00:26:11,237 --> 00:26:12,905 ‎Doodles cũng nói y hệt thế. 411 00:26:13,573 --> 00:26:16,200 ‎- Buồn cười là cả hai… ‎- Chả có gì buồn cười. 412 00:26:16,826 --> 00:26:21,205 ‎Chú ý đến lớp học đi. Chỉ nhờ danh tiếng ‎mà đông sinh viên đăng ký học anh. 413 00:26:24,208 --> 00:26:25,209 ‎Thế nghĩa là sao? 414 00:26:28,713 --> 00:26:30,131 ‎Anh cần bắt đầu đến lớp. 415 00:26:31,758 --> 00:26:32,884 ‎Được rồi. Thật sao? 416 00:26:33,926 --> 00:26:35,762 ‎Hồi làm trưởng khoa, tôi đâu xét nét cô. 417 00:26:35,845 --> 00:26:38,473 ‎Hồi anh làm trưởng khoa, ‎tôi đâu làm hời hợt. 418 00:26:58,951 --> 00:27:01,204 ‎Bao nhiêu người đã đọc sách hôm nay? 419 00:27:02,705 --> 00:27:03,790 ‎Trả lời thật đi. 420 00:27:05,708 --> 00:27:07,585 ‎Rồi. Được rồi. Rồi. 421 00:27:09,003 --> 00:27:11,172 ‎Bao nhiêu người đang say? 422 00:27:12,590 --> 00:27:13,508 ‎Hay phê cần sa? 423 00:27:15,468 --> 00:27:17,595 ‎Thấy chưa? Không sao. 424 00:27:26,979 --> 00:27:27,980 ‎CHỦ NGHĨA PHI LÝ 425 00:27:28,064 --> 00:27:29,691 ‎Cuộc đời không như ta nghĩ. 426 00:27:30,608 --> 00:27:32,110 ‎Sẽ không bao giờ như ta nghĩ. 427 00:27:39,492 --> 00:27:41,160 ‎CHỦ NGHĨA PHÁT XÍT ‎CHỦ NGHĨA PHI LÝ 428 00:27:41,285 --> 00:27:43,162 ‎Mọi ý nghĩa quy cho nhà nước. 429 00:27:43,663 --> 00:27:44,914 ‎Chẳng có ý nghĩa gì. 430 00:27:49,377 --> 00:27:53,339 ‎Ý tưởng rằng chúng ta tồn tại ‎trong một vũ trụ không mục đích 431 00:27:53,423 --> 00:27:55,383 ‎xuất hiện chừng sau hai cuộc thế chiến, 432 00:27:55,466 --> 00:27:57,969 ‎85 triệu người chết ‎tính cả trại tập trung. 433 00:27:58,594 --> 00:28:01,139 ‎Camus và Beckett có điểm gì chung? 434 00:28:01,723 --> 00:28:03,975 ‎- Đều tham gia kháng chiến. ‎- Phải. 435 00:28:05,184 --> 00:28:06,853 ‎Hai người tin chắc 436 00:28:06,936 --> 00:28:10,148 ‎không có thuốc chữa ‎cho việc tồn tại trên Trái đất này 437 00:28:11,023 --> 00:28:12,525 ‎và không thể làm được gì… 438 00:28:15,778 --> 00:28:16,863 ‎mà họ vẫn cố gắng. 439 00:28:19,323 --> 00:28:23,035 ‎Cesare Pavese viết ‎cách duy nhất để thoát khỏi vực thẳm 440 00:28:23,828 --> 00:28:26,372 ‎là xem xét, đo đạc nó, 441 00:28:27,665 --> 00:28:29,625 ‎đo độ sâu rồi bước xuống đó… 442 00:30:04,595 --> 00:30:06,013 ‎Biên dịch: Bảo Dung