1 00:00:07,341 --> 00:00:08,342 Chào. 2 00:00:09,593 --> 00:00:10,594 Chào đằng ấy. 3 00:00:12,054 --> 00:00:13,055 Sheila. 4 00:00:14,306 --> 00:00:15,307 Vào đi. 5 00:00:27,736 --> 00:00:30,405 Không ngờ lại có ngày gặp anh ở Reno. 6 00:00:31,490 --> 00:00:32,824 Gì ấy nhỉ... 7 00:00:32,824 --> 00:00:35,285 Chơi máy đánh bạc hả? Đêm nay đỏ không? 8 00:00:35,285 --> 00:00:36,870 Hay hôm nay nhỉ? Giờ là ban ngày. 9 00:00:38,330 --> 00:00:39,331 Tôi không đánh bạc. 10 00:00:40,791 --> 00:00:42,125 Tôi biết. Tôi đùa ấy mà. 11 00:00:43,168 --> 00:00:44,294 Cô đã gọi tôi. 12 00:00:47,089 --> 00:00:48,131 Đêm qua. 13 00:00:50,425 --> 00:00:51,969 Cô nói cô cần gặp tôi. 14 00:00:57,140 --> 00:00:58,350 Phải. Đúng thế. 15 00:01:00,894 --> 00:01:03,021 - Cô không nhớ đã gọi tôi hả? - Tôi nhớ chứ. 16 00:01:03,021 --> 00:01:04,105 Không, cô không nhớ. 17 00:01:04,105 --> 00:01:05,399 Tôi không nhớ. 18 00:01:08,902 --> 00:01:10,904 Tôi rất xin lỗi. Tôi... 19 00:01:10,904 --> 00:01:12,072 Cô đã uống say. 20 00:01:15,450 --> 00:01:17,661 Tôi không đến đây để... 21 00:01:20,372 --> 00:01:21,915 Tôi không kỳ vọng gì cả. 22 00:01:22,916 --> 00:01:26,670 Tôi đã đặt ra kỳ vọng gì à? 23 00:01:28,755 --> 00:01:33,594 Tôi chỉ muốn đảm bảo là cô ổn. Vậy thôi. 24 00:01:35,846 --> 00:01:37,472 Cô không ổn à? 25 00:01:40,392 --> 00:01:44,396 Chẳng qua là thi thoảng có những ngày tôi không làm được gì. 26 00:01:45,230 --> 00:01:48,066 Và hôm nay, tôi không làm được gì. 27 00:01:50,444 --> 00:01:51,445 Tôi đã không làm gì cả. 28 00:01:53,822 --> 00:01:58,702 Đối thủ của cô, kẻ mà cô muốn vô hiệu hóa, 29 00:01:59,786 --> 00:02:00,871 cô ta đang ở đây à? 30 00:02:00,871 --> 00:02:02,915 Ồ, phải. Cô ta đang ở đây. 31 00:02:03,916 --> 00:02:08,252 Hóa ra, cô ta ở khắp nơi. Ít nhất là ở khắp nơi tôi đến. 32 00:02:13,467 --> 00:02:14,676 Cảm ơn anh đã đến. 33 00:02:23,477 --> 00:02:30,150 Phải thừa nhận tôi vui khi có cơ hội được đi xa ít lâu, 34 00:02:31,318 --> 00:02:33,695 và có một vấn đề tôi thực sự giải quyết được. 35 00:02:33,695 --> 00:02:37,407 Còn với Maria thì khác, tôi thấy mình thật vô dụng. 36 00:02:38,825 --> 00:02:43,247 Sao anh không ngồi xuống đi? Ngồi đi. Tôi đi lấy nước cho anh. 37 00:02:43,247 --> 00:02:44,414 Cho tôi á? Không. Không... 38 00:02:44,414 --> 00:02:46,542 - Không cần thiết đâu. - Không, cứ ngồi đi. 39 00:02:47,292 --> 00:02:48,377 Có... 40 00:02:49,336 --> 00:02:50,379 Có chuyện gì vậy? 41 00:02:51,755 --> 00:02:54,258 Cô ấy không còn là chính mình. 42 00:02:56,510 --> 00:03:02,015 Và nói thật, tôi thấy sợ con người bên trong cô ấy. 43 00:03:02,516 --> 00:03:04,017 Mọi người đang cố giúp, 44 00:03:04,017 --> 00:03:09,147 và nhà thờ có quan tâm, nhưng có vẻ họ đang đi sai hướng. 45 00:03:10,440 --> 00:03:13,277 Tôi lo về... vấn đề an toàn. 46 00:03:13,277 --> 00:03:15,112 Của cô ấy và đứa bé. 47 00:03:15,112 --> 00:03:18,991 Anh đã cân nhắc việc cho cô ấy được tư vấn tâm lý chưa? 48 00:03:22,619 --> 00:03:23,662 Chưa. 49 00:03:23,662 --> 00:03:24,705 Có thể sẽ giúp ích. 50 00:03:25,664 --> 00:03:26,707 Thật đấy. 51 00:03:27,374 --> 00:03:29,626 Giúp theo cách mà Chúa không thể? 52 00:03:31,420 --> 00:03:32,504 Có thể. 53 00:03:34,840 --> 00:03:36,800 Biết đâu Chúa đang giúp cô ấy thì sao? 54 00:03:36,800 --> 00:03:40,470 Biết đâu Chúa đưa anh đến đây để nghe rằng liệu pháp tâm lý có thể giúp cô ấy... 55 00:03:40,470 --> 00:03:41,930 Vậy giờ cô là nhà tiên tri của Người? 56 00:03:43,599 --> 00:03:45,225 Anh biết đúng là thế mà. 57 00:03:45,809 --> 00:03:47,811 Chứ không thì tại sao anh đi theo tôi? 58 00:03:51,690 --> 00:03:54,693 Tôi bảo đảm Chúa sẽ tiếp tục giúp đỡ cô ấy. Nhưng trong lúc đó, 59 00:03:55,986 --> 00:03:58,906 tại sao lại không nhờ cả chuyên gia tâm lý giúp nữa? 60 00:04:01,033 --> 00:04:03,243 Biết làm sao để tìm một người như thế đây? 61 00:04:04,411 --> 00:04:06,330 Sheila, mở cửa ra! 62 00:04:06,997 --> 00:04:08,582 Cái quái gì vậy, Sheila? 63 00:04:08,582 --> 00:04:09,750 Được rồi. 64 00:04:09,750 --> 00:04:11,418 Tôi và cô cần nói chuyện. 65 00:04:11,418 --> 00:04:13,962 - Xin lỗi. Tôi biết là... Cứ... - Mở cửa ra! 66 00:04:13,962 --> 00:04:16,839 - Gì vậy? - Xin lỗi. 67 00:04:23,013 --> 00:04:24,181 Cô xem tôi là trò đùa à? 68 00:04:25,140 --> 00:04:27,935 Mọi chuyện chỉ là trò đùa? Trò chơi khăm? 69 00:04:27,935 --> 00:04:30,020 Giờ cô đã là nhân vật truyền hình, 70 00:04:30,020 --> 00:04:32,439 vậy mà cô lại lõa lồ trên sân khấu 71 00:04:32,439 --> 00:04:35,275 trước mặt vài tên tuổi quyền lực nhất ngành sao? 72 00:04:35,275 --> 00:04:38,362 - Chuyện không đơn giản thế. - Hartman vừa tức giận, vừa lo ngại, 73 00:04:38,362 --> 00:04:41,198 nhưng chủ yếu là tức giận. Và cô biết gì không? Tôi cũng thế. 74 00:04:41,198 --> 00:04:43,700 Tôi hiểu. Nhưng có lẽ nếu... 75 00:04:43,700 --> 00:04:45,035 Và khi Thức Dậy Đi, San Diego biết tin 76 00:04:45,035 --> 00:04:47,996 cô nàng "Chúc Sức Khỏe Buổi Sáng" của họ khoe hàng với... 77 00:04:47,996 --> 00:04:49,331 - Greta, làm ơn đi. - Tôi về nhà. 78 00:04:49,331 --> 00:04:52,876 Tôi mới vừa nhìn hai đứa sinh đôi thổi nến sinh nhật 79 00:04:52,876 --> 00:04:55,587 thì đã bị gọi quay lại đây vì... 80 00:04:56,129 --> 00:05:00,759 Sheila, cô đã khỏa thân trên sân khấu tại Triển lãm Sức khỏe và Thể chất Quốc gia! 81 00:05:00,759 --> 00:05:03,846 Tôi đâu có hoàn toàn lõa lồ. 82 00:05:03,846 --> 00:05:08,725 Tự do tài chính của ta đang bị đe dọa, mà cô lại ra đó... 83 00:05:09,810 --> 00:05:14,857 Cô muốn đưa ra tuyên bố gì đó, hay mọi việc chỉ là trò đùa với cô? 84 00:05:14,857 --> 00:05:20,904 Nó hoàn toàn không phải trò đùa. Và tôi rất rất xin lỗi. 85 00:05:23,115 --> 00:05:24,324 Khi ta mới gặp Hartman, 86 00:05:24,324 --> 00:05:28,412 vì cô đang ở giai đoạn hồi phục, 87 00:05:29,246 --> 00:05:34,293 tôi đã lo việc cô đại diện cho một sản phẩm thực phẩm là quá sức cô. 88 00:05:34,293 --> 00:05:36,628 Cứ kể với cô ấy đi. Kể là đêm qua mày đã uống say, 89 00:05:36,628 --> 00:05:38,589 tưởng tượng rằng Kelly định hôn mình, 90 00:05:38,589 --> 00:05:42,843 rồi thức dậy trong tủi hổ đầy nôn nao, cố nhét cặp mông béo ú vào nịt bụng, 91 00:05:42,843 --> 00:05:45,637 hoảng sợ, xé toạc quần áo trước mặt mọi người, 92 00:05:45,637 --> 00:05:48,265 lao vào bồn tắm bánh quy, ói sạch tất cả. 93 00:05:48,265 --> 00:05:51,393 Rồi mở cửa ra và thấy người đàn ông mình đã dan díu trong tuyệt vọng, 94 00:05:51,393 --> 00:05:54,605 mà ít nhất 80% lỗi thuộc về mày, vì một khi ai đó chạm vào mày, 95 00:05:54,605 --> 00:05:56,023 họ trở thành rác rưởi bẩn thỉu, thối rữa. 96 00:05:56,023 --> 00:05:58,692 Và cô ấy nên quay về và quên hết "chuyện" của mày đi 97 00:05:58,692 --> 00:06:01,528 trước khi cô ấy cũng trở thành rác bẩn thối rữa. 98 00:06:02,779 --> 00:06:03,780 Greta. 99 00:06:05,449 --> 00:06:06,617 Tôi đã vấp ngã... 100 00:06:07,117 --> 00:06:08,493 về mặt tinh thần. 101 00:06:08,493 --> 00:06:13,040 Việc đó có thể xảy ra trong khi phục hồi, và đó chỉ là một sai sót nhất thời. 102 00:06:13,040 --> 00:06:15,000 Tôi sẽ không để nó tái diễn. 103 00:06:15,000 --> 00:06:16,084 Không đâu. 104 00:06:18,754 --> 00:06:19,922 Chỉ có tôi và cô, Greta. 105 00:06:21,548 --> 00:06:22,591 Tôi và cô. 106 00:06:30,724 --> 00:06:34,228 Tôi sẽ nói chuyện với Hartman để xem tôi có thể làm gì. 107 00:06:34,228 --> 00:06:35,354 Cảm ơn cô. 108 00:06:38,941 --> 00:06:40,651 Cô chắc là cô ổn chứ? 109 00:06:41,151 --> 00:06:42,152 Ừ. 110 00:06:55,332 --> 00:06:58,418 HÌNH THỂ 111 00:07:00,587 --> 00:07:03,090 Ổn rồi. Cô ấy đi rồi. 112 00:07:04,883 --> 00:07:08,554 - Tôi xin lỗi. - Việc này thật ngu xuẩn. Tôi nên đi. 113 00:07:08,554 --> 00:07:09,680 Anh không cần phải đi. 114 00:07:12,307 --> 00:07:13,308 Ừ. 115 00:07:16,478 --> 00:07:18,230 Nếu anh cần tôi hay... 116 00:07:21,650 --> 00:07:22,651 Gì cơ? 117 00:07:26,113 --> 00:07:27,656 Nếu tôi cần cô, tôi nên làm gì? 118 00:07:43,964 --> 00:07:45,090 Giỏi lắm, đồ kém cỏi. 119 00:07:45,090 --> 00:07:47,634 Uống say rồi gọi điện cho trai như thể mày 17 tuổi. 120 00:07:47,634 --> 00:07:49,720 Rồi lại còn muốn lên giường với anh ta ngay sau khi nói vớ vẩn 121 00:07:49,720 --> 00:07:51,346 về việc Chúa giúp đỡ vợ anh ta. 122 00:07:51,346 --> 00:07:53,932 Mày bị làm sao thế? 123 00:07:53,932 --> 00:07:55,517 Không. Không bị gì hết, 124 00:07:55,517 --> 00:07:57,603 vì đây chính là con người mày. 125 00:07:57,603 --> 00:08:03,609 Một kẻ kém cỏi nhẫn tâm, béo ú, luộm thuộm. Mày vô giá trị, là đồ bỏ đi. 126 00:08:07,404 --> 00:08:08,447 Ừ... 127 00:08:09,031 --> 00:08:11,366 Đông, xuân, hạ hay thu. 128 00:08:14,703 --> 00:08:17,956 - Ôm em đi, đồ ngốc. - Ừ. Xin lỗi. Tất nhiên. 129 00:08:18,624 --> 00:08:21,043 - Ôi, anh yêu dấu. - Ôi chao. 130 00:08:21,043 --> 00:08:22,836 Em rất vui vì anh đã gọi. 131 00:08:22,836 --> 00:08:24,213 Trông anh không ổn lắm. 132 00:08:24,796 --> 00:08:27,466 - Gì cơ? - Trên xe buýt nóng quá. 133 00:08:27,466 --> 00:08:29,801 - Anh có điều hòa không? - Có, đang bật đấy. 134 00:08:32,846 --> 00:08:34,890 Greta nói đúng. Mày đã tự làm nhục chính mình, 135 00:08:34,890 --> 00:08:37,601 phô bày cơ thể trần truồng, già nua, chảy xệ của mày trên đó 136 00:08:37,601 --> 00:08:39,436 trước mặt các đồng nghiệp. 137 00:08:39,436 --> 00:08:40,938 Giờ ai cũng nhìn mày 138 00:08:40,938 --> 00:08:43,065 và biết rằng núm vú của mày trông như nho khô héo úa. 139 00:08:43,065 --> 00:08:45,567 Có lẽ họ cũng đã ngửi thấy mùi hôi từ "cô bé" của mày. 140 00:08:45,567 --> 00:08:48,654 Thật ra, thỏa thuận 50-50 thì không thành vấn đề, 141 00:08:48,654 --> 00:08:51,240 nhưng anh vừa mới bắt đầu công việc mới khá cực. 142 00:08:51,240 --> 00:08:52,324 Em sẵn lòng giúp đỡ. 143 00:08:52,324 --> 00:08:54,785 Cuối cùng cũng có thời gian ở bên cô cháu gái yêu quý. 144 00:08:55,452 --> 00:08:58,455 Em cần đi khỏi Philly. Thị trấn nhỏ, tư duy nhỏ. 145 00:08:58,956 --> 00:09:01,834 Và em không thể đi đâu mà không nhớ đến Jack, 146 00:09:01,834 --> 00:09:05,254 kẻ chắc chắn đã đem cầm con Nikon F3 của em. 147 00:09:05,254 --> 00:09:07,422 Em không biết làm thế nào để kiếm sống 148 00:09:07,422 --> 00:09:09,466 - với nghề nhiếp ảnh mà không có máy. - Ừ. 149 00:09:09,466 --> 00:09:12,094 Vậy nên em phải đóng cửa phòng chụp, cũng là nơi em ngủ. 150 00:09:12,094 --> 00:09:14,304 Em dọn đến ở với Tony. Anh nhớ Tony chứ? 151 00:09:14,304 --> 00:09:15,430 - Không. - Không biết đọc nhạc, 152 00:09:15,430 --> 00:09:17,766 nhưng đã tự học cách chơi piano, giờ anh ấy chơi đàn kiếm sống. 153 00:09:17,766 --> 00:09:19,726 Cho đến khi con gái của Monica, Misty, vào đại học, 154 00:09:19,726 --> 00:09:22,229 em có thể dọn vào phòng của nó. Vậy thì cũng được đi. 155 00:09:22,229 --> 00:09:24,982 Nhưng sau đó em làm tiếp tân của một phòng khám răng, 156 00:09:24,982 --> 00:09:28,735 và giờ làm họ yêu cầu thật quá quắt. 157 00:09:28,735 --> 00:09:30,612 Không được nghỉ phép. Một ngày cũng không, trừ thứ Bảy và Chủ nhật. 158 00:09:30,612 --> 00:09:33,532 Và em nói, "Xin lỗi, mấy người không thấy vậy là không ổn à?" 159 00:09:33,532 --> 00:09:37,244 Nhưng rồi Misty gọi, và nó nói, "Khoan. Ký túc xá bọn con cần quản lý. 160 00:09:37,244 --> 00:09:40,247 Cô nên đến đây". Thế là em đến, và mọi việc thật tuyệt. 161 00:09:40,831 --> 00:09:44,793 Nhưng rồi em nghĩ, "Giờ mình tuân thủ mọi quy định như bọn sinh viên á?" 162 00:09:44,793 --> 00:09:47,880 Xin lỗi nhé. Vậy thì không tự do gì hết. 163 00:09:47,880 --> 00:09:49,715 Nên em rất vui khi được rời khỏi đó 164 00:09:49,715 --> 00:09:53,760 và đến đây với anh trai, người em vô cùng nhớ. 165 00:09:54,303 --> 00:09:55,804 Deb, anh xin lỗi. 166 00:09:56,763 --> 00:10:01,059 Anh thực sự xin lỗi về khoảng cách giữa chúng ta mấy năm qua. 167 00:10:01,059 --> 00:10:03,103 - Mười năm. - Mười năm. 168 00:10:03,103 --> 00:10:04,521 Em không trách anh, Danny. 169 00:10:04,521 --> 00:10:06,773 Sheila khiến chúng ta khó mà gần gũi. 170 00:10:06,773 --> 00:10:10,944 Nhưng giờ ta đang ở đây, cùng nhau, và đó mới là điều quan trọng. 171 00:10:10,944 --> 00:10:15,157 Em sẽ giúp anh vượt qua việc này. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua. 172 00:10:15,157 --> 00:10:17,075 Và chết tiệt thật! 173 00:10:17,075 --> 00:10:20,329 Cô bé lớn nhồng đang đứng trước mặt cô là ai thế này? 174 00:10:20,329 --> 00:10:23,373 Không thể nào là Maya bé bỏng được. 175 00:10:23,373 --> 00:10:25,167 Cháu không thể nào lớn thế này. Cháu mấy tuổi rồi? 11 hả? 176 00:10:25,167 --> 00:10:28,170 - Cháu sáu tuổi. - Không thể. Lại đây nào. 177 00:10:29,671 --> 00:10:33,217 Cháu và cô sẽ chơi rất vui. Cô hứa đấy. 178 00:10:48,190 --> 00:10:49,191 THỂ DỤC NHỊP ĐIỆU NÂNG CAO 179 00:10:49,191 --> 00:10:51,026 Việc gì phải bận tâm chuyện tập thể dục chứ? Hết rồi. 180 00:10:51,026 --> 00:10:53,987 Không còn Thức Dậy Đi, San Diego nữa. Là Chúc Ngủ Ngon, Sheila thì đúng hơn. 181 00:10:53,987 --> 00:10:57,407 Được rồi, thưa các quý bà quý ông. 182 00:10:58,408 --> 00:10:59,535 Bắt đầu nào. 183 00:11:06,208 --> 00:11:08,460 Nhẹ nhàng và chậm rãi. 184 00:11:13,131 --> 00:11:14,633 Từ trái qua phải. 185 00:11:15,884 --> 00:11:17,511 Nhảy bước ngắn. 186 00:11:19,721 --> 00:11:21,557 Giờ thì đánh tay. 187 00:11:22,641 --> 00:11:25,060 Nhẹ nhàng, từ từ. 188 00:11:25,644 --> 00:11:28,981 Một làn gió thổi qua các tán cây. 189 00:11:32,192 --> 00:11:36,864 Vòng tay lại, và bơi qua hồ. 190 00:11:39,741 --> 00:11:42,786 Chậm lại nào. 191 00:11:43,537 --> 00:11:46,707 Nhẹ nhàng và từ từ. 192 00:11:52,171 --> 00:11:53,964 Mọi cặp mắt đều nhìn cô. 193 00:11:54,464 --> 00:11:55,841 Cô muốn vậy mà, phải không? 194 00:11:56,341 --> 00:11:57,926 Nổi tiếng thì sẽ bị soi mói, 195 00:11:57,926 --> 00:12:00,470 nên tốt nhất hãy cho họ thứ gì đó đẹp đẽ để nhìn đi. 196 00:12:00,470 --> 00:12:01,847 Ôi, trời. 197 00:12:02,347 --> 00:12:04,016 Có khi giờ đã quá muộn rồi, 198 00:12:04,683 --> 00:12:08,395 vì mọi người đã thấy cô lòi mỡ ra khỏi áo nịt ngực 199 00:12:08,395 --> 00:12:10,731 như hộp bánh quy bị vỡ. 200 00:12:11,982 --> 00:12:15,819 Ồ, chà. Tiếc quá. Buồn quá. 201 00:12:31,168 --> 00:12:32,294 Sheila? 202 00:12:34,796 --> 00:12:36,340 Ôi, không. 203 00:12:37,758 --> 00:12:39,384 Em không thực sự muốn anh đến, phải không? 204 00:12:39,384 --> 00:12:41,011 Không. Không phải vậy đâu. 205 00:12:41,011 --> 00:12:44,806 Em chỉ... không dám tin là anh đến thật. 206 00:12:44,806 --> 00:12:47,976 Em thấy hơi không khỏe thôi. 207 00:12:47,976 --> 00:12:50,479 Thật ra thì em rất không khỏe. 208 00:12:51,313 --> 00:12:53,524 Lại đây nào. 209 00:12:55,984 --> 00:12:57,069 Không sao đâu. 210 00:13:00,781 --> 00:13:03,033 - Anh đưa em đi ăn tối nhé? - Vâng. 211 00:13:15,379 --> 00:13:18,465 Bữa tối xong rồi. 212 00:13:19,007 --> 00:13:20,676 Ôi, món đậu cô-ve trông ngon quá. 213 00:13:20,676 --> 00:13:21,844 Được rồi. 214 00:13:22,678 --> 00:13:25,305 Đây. Và đây. 215 00:13:28,600 --> 00:13:29,726 Của anh đây. 216 00:13:31,562 --> 00:13:33,522 - Đó là... - Món khoai tây hầm thịt của bà? 217 00:13:33,522 --> 00:13:34,940 Chuẩn rồi đó. 218 00:13:34,940 --> 00:13:37,568 Anh không nhớ nổi lần cuối mình ăn... 219 00:13:37,568 --> 00:13:41,488 Món này. Em cũng đã mua thêm nước trái cây. 220 00:13:43,574 --> 00:13:45,033 Nâng cấp thì đúng hơn. 221 00:13:48,745 --> 00:13:52,165 Thật ra bọn anh không uống cái đó. 222 00:13:52,165 --> 00:13:54,626 - Cái này ngon đấy. Thật sự rất ngon. - Nhỉ? 223 00:13:54,626 --> 00:13:57,462 Ừ, tất nhiên là ngon rồi. Xi-rô ngô có hàm lượng đường fructose cao mà. 224 00:13:57,462 --> 00:14:00,632 Được rồi. Ăn thôi. 225 00:14:03,719 --> 00:14:05,179 Ôi, chết tiệt. 226 00:14:05,179 --> 00:14:06,263 Xin lỗi cháu, Maya. 227 00:14:06,263 --> 00:14:09,766 Cô hoàn toàn quên mất việc... cháu ăn chay. Chết tiệt. 228 00:14:09,766 --> 00:14:13,145 Em không cần xin lỗi. Không sao đâu. 229 00:14:13,145 --> 00:14:15,731 Tại vì anh vốn ăn rất nhiều thịt mà. 230 00:14:15,731 --> 00:14:19,818 Thề có Chúa, ký ức suốt thời thơ ấu của em về anh 231 00:14:19,818 --> 00:14:23,238 là anh không bao giờ mặc áo và luôn cầm chân gà trên tay. 232 00:14:23,822 --> 00:14:26,366 Bố cháu thích xé thịt ra khỏi xương. 233 00:14:26,366 --> 00:14:28,702 - Không. - Vậy cái vụ ăn kiêng này... 234 00:14:28,702 --> 00:14:29,786 Là từ Sheila mà ra hả? 235 00:14:29,786 --> 00:14:31,580 Thật ra là do cả hai bọn anh. 236 00:14:31,580 --> 00:14:36,168 Là vì môi trường hơn là vì bảo vệ động vật. 237 00:14:36,168 --> 00:14:39,046 Một cách khác để chị ta kiểm soát chế độ ăn của mình và kiểm soát anh. 238 00:14:40,172 --> 00:14:42,257 Ý em là, giờ đây là cuộc sống... 239 00:14:43,967 --> 00:14:45,052 của anh. 240 00:14:45,052 --> 00:14:47,638 Cháu muốn ăn một ít. Được không ạ? 241 00:14:51,975 --> 00:14:53,060 Một ít thôi. 242 00:14:53,936 --> 00:14:55,771 - Không... Được rồi, Debbie. - Chà... 243 00:14:56,480 --> 00:14:57,981 - Nữa đi ạ! - Maya. 244 00:14:58,815 --> 00:15:00,442 Được rồi, đủ lắm rồi. 245 00:15:02,319 --> 00:15:06,031 Hãy ăn mừng nước ngọt và thịt khó tiêu. 246 00:15:08,534 --> 00:15:10,536 Cháu quả đúng là người nhà Rubin. 247 00:15:18,377 --> 00:15:19,753 Ngon lắm. Anh bảo đảm. 248 00:15:21,588 --> 00:15:23,757 Vâng. Trông ngon đấy. Chỉ là em... 249 00:15:25,551 --> 00:15:29,304 Em thích lựa chọn. Vụ thực đơn cố định này hơi mới. 250 00:15:29,304 --> 00:15:31,598 Cứ nghĩ là em đang được hướng dẫn bởi người 251 00:15:32,349 --> 00:15:34,893 có một lượng lớn kiến thức và sự tận tâm, 252 00:15:34,893 --> 00:15:37,813 thông qua một kinh nghiệm gắn kết. 253 00:15:45,779 --> 00:15:49,825 Đầu bếp đã bỏ ra thời gian nếm thử và thử nghiệm, 254 00:15:50,742 --> 00:15:54,329 cân mọi thứ chính xác đến từng gam 255 00:15:54,329 --> 00:15:59,960 để khi ăn xong, em cảm thấy thỏa mãn nhưng vẫn thoải mái. 256 00:16:00,669 --> 00:16:01,879 Em có thể thư giãn. 257 00:16:02,754 --> 00:16:03,964 Không cần phải suy nghĩ. 258 00:16:05,549 --> 00:16:06,633 Chỉ cần tận hưởng thôi. 259 00:16:08,719 --> 00:16:09,970 Ngon chứ? 260 00:16:11,722 --> 00:16:12,723 Tuyệt vời. 261 00:16:14,641 --> 00:16:16,768 Em rất mừng vì anh đã đến. 262 00:16:17,811 --> 00:16:18,812 Anh cũng thế. 263 00:16:19,771 --> 00:16:20,939 Ngày hôm nay... 264 00:16:23,025 --> 00:16:24,401 Ngày hôm nay thật chẳng ra sao. 265 00:16:28,488 --> 00:16:29,531 Anh nghe đây. 266 00:16:32,409 --> 00:16:33,702 Con ăn thêm được không? 267 00:16:33,702 --> 00:16:36,288 Không được. Con phải đi ngủ. 268 00:16:36,288 --> 00:16:38,790 Cháu phải để dành bụng cho món cô làm ngày mai. 269 00:16:38,790 --> 00:16:40,167 Được chứ? Đi đánh răng đi. 270 00:16:46,298 --> 00:16:47,382 Vậy anh sao rồi? 271 00:16:48,467 --> 00:16:52,137 Tuyệt. Anh nói rồi. Bữa ăn này thật tuyệt. 272 00:16:52,137 --> 00:16:57,392 Không, anh đấy, Danny. Thực sự thì anh sao rồi? 273 00:16:58,352 --> 00:17:00,062 Ổn cả. Anh không sao. 274 00:17:00,062 --> 00:17:04,398 Anh... chỉ đang cố nghĩ cách cùng nuôi con cho tốt... 275 00:17:04,398 --> 00:17:07,611 - Chúa ơi, chị ta đã làm hỏng anh rồi. - ...vào lúc này. 276 00:17:07,611 --> 00:17:08,987 Không, chỉ là... 277 00:17:08,987 --> 00:17:10,864 Chị ta đã khiến anh suy sụp. 278 00:17:10,864 --> 00:17:13,700 Ừ, một chút. 279 00:17:13,700 --> 00:17:15,743 Và giờ anh cảm thấy rất cô đơn. 280 00:17:17,162 --> 00:17:18,163 Đúng thế. 281 00:17:18,664 --> 00:17:21,458 Không sao. Có em đây. 282 00:17:22,667 --> 00:17:24,044 Em nói đúng. 283 00:17:24,044 --> 00:17:29,174 Anh chỉ ghét thừa nhận rằng mình thấy cô đơn. 284 00:17:29,174 --> 00:17:31,468 Em thấy một tờ rơi ngoài hành lang 285 00:17:31,468 --> 00:17:34,555 về bữa tiệc Luau họ sắp tổ chức, 286 00:17:34,555 --> 00:17:36,431 nó có vẻ đặc biệt, và em không biết nữa, 287 00:17:36,431 --> 00:17:39,142 - có em trông Maya rồi, hay anh đi đi? - Không. 288 00:17:39,142 --> 00:17:41,979 - Chứ em ở đây làm gì? - Tối nào họ cũng mở tiệc Luau. 289 00:17:41,979 --> 00:17:43,230 Không có gì đặc biệt đâu. 290 00:17:43,230 --> 00:17:46,149 Mà cũng không vui nữa. Vì mấy người đó ai cũng xấu tính. 291 00:17:46,650 --> 00:17:49,152 - Ai cũng xấu tính á? - Ừ. Ai cũng vậy. 292 00:17:49,152 --> 00:17:52,030 Anh đã đến đó với trái tim rộng mở và tâm trí cởi mở, và anh... 293 00:17:52,030 --> 00:17:53,782 Anh có chắc không phải do anh sợ không? 294 00:17:53,782 --> 00:17:56,326 Anh... Sợ ấy hả? Anh không... 295 00:17:57,077 --> 00:17:59,454 Anh không sợ tiệc Luau, Debbie. Được chứ? 296 00:17:59,454 --> 00:18:02,082 Không tin anh thì em tự đi đi. 297 00:18:02,082 --> 00:18:05,085 Em sẽ thấy. Nhưng mà nhớ này, chỉ vì ai đó đeo vòng hoa quanh cổ 298 00:18:05,085 --> 00:18:07,838 không có nghĩa họ thực hành các nguyên tắc Aloha. 299 00:18:08,547 --> 00:18:12,426 Và rồi, không biết sao nữa. Tự nhiên em trần truồng? 300 00:18:14,303 --> 00:18:16,930 - Vâng. - Được rồi. Anh xin lỗi. 301 00:18:16,930 --> 00:18:19,266 - Anh không cố ý... - Không buồn cười đâu. Tin em đi. 302 00:18:19,266 --> 00:18:22,519 - Không ai cười cả. Không ai hết. - Không, anh không... 303 00:18:22,519 --> 00:18:25,898 Anh biết, chắc là kinh khủng lắm. Nhưng cũng rất buồn cười. 304 00:18:25,898 --> 00:18:27,065 Thôi đi. Đó là... 305 00:18:27,065 --> 00:18:30,652 - Đó là trải nghiệm khủng khiếp. Tệ lắm. - Ôi, trời. 306 00:18:30,652 --> 00:18:32,529 Anh xin lỗi. Anh hiểu mà. 307 00:18:32,529 --> 00:18:35,407 Nhưng mà nịt bụng tại triển lãm thể dục á? 308 00:18:35,407 --> 00:18:38,202 Ý anh là, giờ là thập kỷ nào rồi? 309 00:18:38,869 --> 00:18:40,913 Có lẽ cần có chút thay đổi. 310 00:18:40,913 --> 00:18:42,873 Em không đến đó để thay đổi gì hết. 311 00:18:43,373 --> 00:18:46,335 Em chỉ đến để phát triển sự nghiệp. Thực hiện bước tiếp theo. 312 00:18:47,169 --> 00:18:48,462 Ừ. 313 00:18:48,462 --> 00:18:51,548 Ừ, mấy người trong ngành nhà hàng cũng nói thế với anh, 314 00:18:51,548 --> 00:18:53,091 rằng anh nên thực hiện bước tiếp theo. 315 00:18:53,091 --> 00:18:55,302 Mở nhà hàng của riêng mình. 316 00:18:57,095 --> 00:18:58,889 Nhưng không. 317 00:18:59,515 --> 00:19:02,434 Đừng bận tâm. Chẳng có gì thú vị đâu. 318 00:19:02,434 --> 00:19:04,102 Không. Kể em nghe đi. Sao cơ? 319 00:19:07,022 --> 00:19:08,023 Chẳng qua đó... 320 00:19:09,775 --> 00:19:12,152 Chẳng qua đó không phải lý do anh làm ngành ẩm thực. 321 00:19:13,028 --> 00:19:15,364 Vậy lý do là gì? 322 00:19:20,369 --> 00:19:21,787 Chào ánh dương! 323 00:19:21,787 --> 00:19:23,747 Được rồi. 324 00:19:25,832 --> 00:19:27,417 Tôi có sinh tố và tin tức. 325 00:19:27,417 --> 00:19:28,877 - Chào anh. - Chào em. 326 00:19:28,877 --> 00:19:32,005 Này, tôi đến đây. 327 00:19:36,718 --> 00:19:39,012 - Chào. - Cô không tin được đâu 328 00:19:39,012 --> 00:19:41,849 nhưng tôi đã cứu vãn được thỏa thuận với Hartman. 329 00:19:41,849 --> 00:19:44,309 Phải có khả năng ngoại giao tốt mới được đấy. 330 00:19:44,309 --> 00:19:46,812 Tôi phải vỗ vai tự khen đây. Tôi không thấy ngại đâu. 331 00:19:46,812 --> 00:19:51,775 - Chuyện là thế này. Cô đã sẵn sàng... - Tối qua, tôi đã suy nghĩ, 332 00:19:52,276 --> 00:19:56,655 và tôi cũng có việc muốn chia sẻ... với cô. 333 00:19:57,406 --> 00:19:58,991 - Ngồi đi. - Được rồi. Cô đã nghĩ gì? 334 00:19:58,991 --> 00:20:00,492 Không có gì. Mọi việc ổn cả. 335 00:20:00,492 --> 00:20:02,077 - Cô sẽ thích đấy. - Được rồi. 336 00:20:02,077 --> 00:20:03,620 Cứ ngồi xuống và thoải mái đi. 337 00:20:08,292 --> 00:20:09,877 Tôi muốn quay lại những điều cơ bản. 338 00:20:10,961 --> 00:20:13,463 Quay lại thứ đã truyền cảm hứng cho tôi thực hiện hành trình này từ lúc đầu. 339 00:20:13,463 --> 00:20:16,175 Triển lãm này. Mấy cái bánh quy. 340 00:20:16,675 --> 00:20:19,178 Đó không phải là mục tiêu. Đó chưa bao giờ là mục tiêu. 341 00:20:19,761 --> 00:20:22,764 Và sự thụt lùi mà tôi đang trải qua là một dấu hiệu. 342 00:20:26,435 --> 00:20:29,980 Ta không cần Hartman. Không có họ có khi còn tốt hơn. 343 00:20:32,316 --> 00:20:33,775 Tôi xin lỗi. Cô đang nói gì vậy? 344 00:20:34,818 --> 00:20:37,196 Có ai ở đây mà tôi... 345 00:20:38,614 --> 00:20:40,449 - Này. Ra đây đi. - Xin chào. 346 00:20:40,449 --> 00:20:44,036 Carlos, đây là Greta, người mà anh đã được nghe em kể rất nhiều. 347 00:20:44,036 --> 00:20:45,913 - Toàn kể tốt. - Ừ. 348 00:20:45,913 --> 00:20:48,498 Chào, xin lỗi. Giờ không phải lúc tiện nhất với tôi. 349 00:20:49,416 --> 00:20:51,668 Vậy, đây là việc cô đang làm? 350 00:20:52,753 --> 00:20:54,296 Giấu anh ta ở đây suốt thời gian qua? 351 00:20:54,296 --> 00:20:56,340 - Khoan. Giấu tôi á? - Gì cơ? Không. 352 00:20:56,340 --> 00:20:59,801 - Không. - Tôi và cô, ta cần nói chuyện. 353 00:21:01,595 --> 00:21:02,596 Riêng. 354 00:21:10,187 --> 00:21:11,438 Ái chà chà. 355 00:21:12,314 --> 00:21:15,150 Em đã có trải nghiệm tệ hại tại bữa tiệc Luau tệ hại à? 356 00:21:15,150 --> 00:21:20,531 Em rất tiếc, Danny. Nhưng em đã rất vui. 357 00:21:21,114 --> 00:21:23,158 Ý em là họ rất tuyệt và thân thiện. 358 00:21:23,158 --> 00:21:25,494 Họ vui cực kỳ ấy. 359 00:21:25,494 --> 00:21:29,081 Chắc vì em là phụ nữ nên khác. 360 00:21:29,081 --> 00:21:30,207 Chắc vậy. 361 00:21:30,749 --> 00:21:34,461 Họ thấy anh hơi đáng ghét về việc tái chế. 362 00:21:34,461 --> 00:21:36,505 Anh là tên đáng ghét vì anh quan tâm đến hành tinh này? 363 00:21:36,505 --> 00:21:39,591 Hay nhỉ. Hay thật đấy. 364 00:21:39,591 --> 00:21:42,344 Có lẽ vấn đề chính là anh, ông anh ngốc nghếch của em à. 365 00:21:42,845 --> 00:21:44,555 Mà đó không phải hoàn toàn là lỗi của anh. 366 00:21:44,555 --> 00:21:48,976 Được rồi. Hôm nay nghe lời khuyên rút ra từ margarita vậy là đủ rồi. 367 00:21:48,976 --> 00:21:50,561 Mẹ nuông chiều anh. 368 00:21:50,561 --> 00:21:51,645 Thôi đi. 369 00:21:51,645 --> 00:21:54,064 - Anh biết là đúng vậy mà. - Không, không hề. 370 00:21:54,064 --> 00:21:56,191 Mẹ khen ngợi mọi thành tích nhỏ, 371 00:21:56,191 --> 00:21:58,694 chẳng hạn như khi anh nói cảm ơn hoặc tự lau mông. 372 00:21:58,694 --> 00:22:02,322 Nên anh nhầm lẫm lời khen với tình yêu, vậy nên anh mới sống như hiện nay. 373 00:22:02,322 --> 00:22:04,032 Em đi chết đi. 374 00:22:04,533 --> 00:22:06,410 Và cuộc hôn nhân của anh. Ý em là... 375 00:22:06,410 --> 00:22:09,037 Nó chỉ tái khẳng định nhu cầu được ngưỡng mộ của anh. 376 00:22:09,037 --> 00:22:11,498 Nếu anh nhận được sự tán thành của một con khốn gầy gò như chị ta... 377 00:22:11,498 --> 00:22:13,250 Được rồi. Thế là quá đủ rồi. 378 00:22:14,084 --> 00:22:15,669 Anh quên câu cuối mà em nói đi. 379 00:22:15,669 --> 00:22:18,088 - Ừ. - Em không ở đây để gây rắc rối. 380 00:22:18,088 --> 00:22:19,256 Em ở đây để giúp đỡ. 381 00:22:20,048 --> 00:22:21,216 Bố ơi. 382 00:22:21,216 --> 00:22:23,093 Cháu cứ để em lo. Anh đi chạy đi. 383 00:22:23,677 --> 00:22:25,721 Được rồi. Tốt. Ừ. 384 00:22:26,847 --> 00:22:30,893 Cô đang để cho một người đàn ông khác, người mà cô mới bắt đầu quan hệ, 385 00:22:30,893 --> 00:22:33,812 quyết định một hướng hoàn toàn mới trong cuộc sống của cô. 386 00:22:33,812 --> 00:22:36,523 Đây là quyết định của tôi. Nước đi của tôi. 387 00:22:36,523 --> 00:22:39,484 Anh ấy chỉ lắng nghe thôi, điều mà cô nên làm thường xuyên hơn. 388 00:22:39,484 --> 00:22:42,529 Không. Tôi không thể chấp nhận thêm nước đi nào của cô nữa, Sheila. 389 00:22:43,280 --> 00:22:46,867 Không. Tôi đã đánh cược mọi thứ cho thỏa thuận này, và cô chỉ muốn... 390 00:22:46,867 --> 00:22:49,453 Với tôi, đây không chỉ là thỏa thuận kinh doanh. 391 00:22:50,454 --> 00:22:52,080 Đây là cuộc sống của tôi. 392 00:22:52,581 --> 00:22:54,625 Tôi là Khỏe Đẹp Với Sheila. 393 00:22:57,628 --> 00:22:59,588 Cô sẽ không bao giờ coi tôi là đối tác thực sự. 394 00:23:01,089 --> 00:23:04,760 - Tôi không hề có ý đó. - Cô biết tôi đã nói chuyện với ai không? 395 00:23:06,094 --> 00:23:07,554 Kelly Kilmartin. 396 00:23:09,139 --> 00:23:12,142 Cô ấy không thể tin tôi đã giải quyết được việc giữa cô và và Hartman. 397 00:23:12,142 --> 00:23:15,687 Cô ấy bảo là thấy ấn tượng với sự nhạy bén trong kinh doanh của tôi. 398 00:23:16,438 --> 00:23:18,398 Ồ, phải. Đúng rồi. Cô tóc vàng biết ăn nói thật. 399 00:23:18,398 --> 00:23:21,151 Cô ta cũng là kẻ say xỉn và dối trá. 400 00:23:21,151 --> 00:23:23,904 Mấy ngày qua tôi đã dành nhiều thời gian với cô ta, 401 00:23:23,904 --> 00:23:28,200 - và để tôi nói cô nghe, cô ta... - Cô ấy đầy sinh lực và chuyên nghiệp. 402 00:23:33,580 --> 00:23:36,291 Cô không muốn hợp đồng với Hartman. Được thôi. 403 00:23:42,422 --> 00:23:43,632 Vì tôi biết cô ấy sẽ muốn. 404 00:23:53,725 --> 00:23:54,810 Xin chào? 405 00:24:02,401 --> 00:24:03,402 Ờ, anh Rubin? 406 00:24:03,402 --> 00:24:07,281 Chào. Tôi đến để nói chuyện với vợ tôi, và bây giờ là 09:00 sáng. 407 00:24:07,281 --> 00:24:08,699 Mọi người chưa mở cửa à? 408 00:24:09,199 --> 00:24:14,079 Chắc hôm nay tôi mở cửa muộn một chút vì sếp đang đi công tác? 409 00:24:15,122 --> 00:24:16,707 Ừ. Phải rồi. Tôi biết. 410 00:24:16,707 --> 00:24:19,293 Tôi, ờm, cô ấy đang ở, ờm... 411 00:24:19,293 --> 00:24:20,836 - Triển lãm Sức khỏe... - Triển lãm... 412 00:24:20,836 --> 00:24:23,797 - ...và Thể chất Quốc gia, ở Reno. - Ừ. Reno. 413 00:24:24,298 --> 00:24:26,341 Tôi biết mà. Ừ. Chết tiệt. Được rồi. 414 00:24:26,341 --> 00:24:28,927 - Chết tiệt. - Ờ, anh ổn chứ, anh Rubin? 415 00:24:28,927 --> 00:24:30,345 Cô có thể gọi tôi là Danny. 416 00:24:30,345 --> 00:24:32,848 - Không, cảm ơn. - Tôi để lại lời nhắn cho cô ấy được chứ? 417 00:24:33,432 --> 00:24:34,391 Ngay giờ ấy hả? 418 00:24:34,391 --> 00:24:37,519 - Phải. Xin lỗi. Việc khá gấp. - Vâng. 419 00:24:44,693 --> 00:24:46,111 Được rồi. Tôi sẽ bắt đầu với 420 00:24:48,071 --> 00:24:51,491 "Sheila, giờ anh đã hiểu mọi việc, 421 00:24:51,491 --> 00:24:54,411 và ý anh không phải là bản chất mọi việc trong vũ trụ". 422 00:24:54,411 --> 00:24:57,789 Không phải B-Ả-N-G chất, mà là bản chất... 423 00:24:57,789 --> 00:25:00,292 Tôi biết viết từ bản chất, Danny. 424 00:25:00,876 --> 00:25:04,630 Ừ. Phải rồi. Tất nhiên. Xin lỗi. Cô sẵn sàng chưa? 425 00:25:06,256 --> 00:25:10,469 "Anh hiểu mọi thứ về việc tập thể dục. 426 00:25:11,595 --> 00:25:13,722 Ờ, em đã đúng, Sheila. Về tất cả. 427 00:25:13,722 --> 00:25:17,434 Thể chất và sức khỏe. Sheila..." 428 00:25:18,018 --> 00:25:20,646 Ồ, Fidelia, đừng viết tên Sheila mỗi khi tôi nói tên cô ấy. 429 00:25:20,646 --> 00:25:23,941 Tôi... chỉ nói thế lúc này cho có vần có điệu thôi. 430 00:25:23,941 --> 00:25:25,859 - Hiểu rồi. - Tốt. Được rồi. 431 00:25:27,110 --> 00:25:29,738 "Em đang làm những việc tốt và quan trọng. 432 00:25:29,738 --> 00:25:32,574 Và anh biết em biết thế, nhưng giờ anh cũng biết rồi. 433 00:25:32,574 --> 00:25:35,661 Và không phải theo kiểu ganh tị hay tự ti, 434 00:25:35,661 --> 00:25:36,870 hay cái gì đó giống vậy. 435 00:25:37,871 --> 00:25:39,498 Nếu lúc trước anh chịu lắng nghe em, 436 00:25:39,498 --> 00:25:43,126 thì có lẽ anh đã hiểu mọi việc quan trọng như thế nào, 437 00:25:43,126 --> 00:25:45,462 và anh sẽ hạnh phúc hơn sớm hơn. 438 00:25:45,462 --> 00:25:48,465 Và anh sẽ nhận ra điều này. Và anh sẽ nhìn rõ em. 439 00:25:49,174 --> 00:25:51,802 Và ai biết được? Có lẽ mọi chuyện đã khác đi". 440 00:25:52,511 --> 00:25:54,972 Xin lỗi. Mấy câu sau sẽ còn kỳ quặc hơn. 441 00:25:55,722 --> 00:25:56,974 Cô ổn chứ? Vẫn theo kịp chứ? 442 00:25:56,974 --> 00:25:58,892 - Vâng. Vẫn kịp. - Được rồi. Tuyệt. 443 00:25:59,518 --> 00:26:01,937 "Giờ anh đã biết tại sao em phang John Breem". 444 00:26:03,063 --> 00:26:05,649 Cô có thể viết thế. Ừ. 445 00:26:06,316 --> 00:26:08,026 "Anh luôn biết tại sao John Breem lại phang em. 446 00:26:08,026 --> 00:26:10,279 Nhưng giờ anh đã hiểu lý do về phía em. 447 00:26:10,279 --> 00:26:14,157 Một phần, có lẽ toàn bộ lý do ấy chứ, là vì anh ta lắng nghe em. 448 00:26:15,242 --> 00:26:17,452 Và em hiểu chuyện, Sheila". 449 00:26:17,452 --> 00:26:19,288 Ghi... tên Sheila ra đi. 450 00:26:19,288 --> 00:26:20,706 Câu này quan trọng đấy. 451 00:26:20,706 --> 00:26:21,832 - Hiểu rồi. - Ừ. 452 00:26:21,832 --> 00:26:24,501 "Anh không tha thứ cho em. Anh sẽ không tha thứ. 453 00:26:25,085 --> 00:26:27,754 Nhưng anh muốn em biết rằng giờ anh đã hiểu. 454 00:26:27,754 --> 00:26:30,174 Và anh nghĩ nó đại loại là 455 00:26:31,258 --> 00:26:33,552 một khởi đầu tốt". 456 00:26:35,929 --> 00:26:37,347 Ừ. Kết thúc tin nhắn. 457 00:26:39,099 --> 00:26:40,184 Anh... 458 00:26:41,185 --> 00:26:44,188 Anh có muốn khi nào đó đi cà phê với tôi không? 459 00:26:44,188 --> 00:26:46,690 À, có lẽ đó không phải là ý hay. 460 00:26:48,483 --> 00:26:51,278 Nhưng, ừ, có lẽ. 461 00:26:53,405 --> 00:26:54,489 Có lẽ tôi sẽ đồng ý. 462 00:27:05,459 --> 00:27:06,460 Chào em. 463 00:27:07,794 --> 00:27:08,795 Ôi, anh xin lỗi. 464 00:27:10,631 --> 00:27:12,174 Anh đã muốn nói với em... 465 00:27:14,927 --> 00:27:16,303 Anh nghĩ là sẽ nói với em. 466 00:27:17,638 --> 00:27:20,724 Anh xin lỗi, thay mặt cho nhà thờ. 467 00:27:21,308 --> 00:27:24,686 Cách họ xử lý vấn đề sức khỏe của em, 468 00:27:24,686 --> 00:27:30,108 việc điều trị của em, có lẽ là không đúng lắm. 469 00:27:32,236 --> 00:27:37,491 Anh đã được giới thiệu một cách tiếp cận khác. 470 00:27:38,242 --> 00:27:40,410 Được giới thiệu? 471 00:27:41,036 --> 00:27:44,206 Một bác sĩ tâm lý. Anh đã lên lịch hẹn cho em ngày mai. 472 00:27:44,790 --> 00:27:45,916 Anh đã làm gì cơ? 473 00:27:45,916 --> 00:27:48,335 Có người giới thiệu cho anh. Bác sĩ này rất giỏi. 474 00:27:48,335 --> 00:27:49,753 Anh nghĩ em điên hả? 475 00:27:50,754 --> 00:27:52,756 Anh nghĩ sự trợ giúp chuyên nghiệp... 476 00:27:52,756 --> 00:27:55,384 Không! Tuyệt đối không. 477 00:27:55,384 --> 00:27:57,511 Em không điên, John. 478 00:27:57,511 --> 00:27:59,221 Và em không thể tin là anh... 479 00:28:00,138 --> 00:28:01,139 Không! 480 00:28:15,946 --> 00:28:17,614 Tôi nghĩ tôi mặc đẹp hơn. 481 00:28:22,661 --> 00:28:25,956 Kelly và Greta, sếp lớn, người đẹp và bạn thân. 482 00:28:27,124 --> 00:28:29,835 Cô đã mất cô ấy. Lợi thế duy nhất của cô. 483 00:28:29,835 --> 00:28:31,628 Cô nghĩ không có cô ấy, cô sẽ thế nào? 484 00:28:31,628 --> 00:28:33,297 Tôi sẽ ổn cả thôi. 485 00:28:33,297 --> 00:28:35,257 Tôi có công việc trên truyền hình. 486 00:28:35,257 --> 00:28:38,177 Và tôi có bạn trai. Và có rất nhiều người hâm mộ ngoài kia. 487 00:28:38,177 --> 00:28:40,637 Giờ thì có. Nhưng nếu cô nghĩ cô có thể thành công 488 00:28:40,637 --> 00:28:43,724 mà không có người bạn duy nhất thật sự tin tưởng cô. 489 00:28:43,724 --> 00:28:46,101 Chà, vậy thì cô "béo hơn" tôi tưởng đấy. 490 00:28:46,643 --> 00:28:48,312 Béo hơn? Ý cô không phải vậy. 491 00:28:48,312 --> 00:28:49,563 Tôi không tạo ra các quy tắc. 492 00:28:51,273 --> 00:28:54,318 Tôi không muốn nói chuyện với cô nữa. Cô biến đi được rồi. 493 00:28:54,318 --> 00:28:56,403 Bữa ăn bảy món với Carlos, 494 00:28:56,403 --> 00:28:58,864 và cô để người bạn thân nhất của mình bước ra khỏi cửa. 495 00:28:58,864 --> 00:29:00,199 Tôi không muốn nổi giận với cô! 496 00:29:01,408 --> 00:29:02,826 Cô không làm vậy nữa. 497 00:29:02,826 --> 00:29:05,537 Cô đang điều trị theo nhóm. Cô đang thực hiện hành trình chữa lành. 498 00:29:05,537 --> 00:29:07,164 Tôi đang thực hiện hành trình chữa lành! 499 00:29:07,164 --> 00:29:10,167 Tôi không thấy vậy. Tôi thấy một người luôn thấp thỏm, 500 00:29:10,167 --> 00:29:12,503 chực chờ khoảnh khắc bùng nổ. 501 00:29:12,503 --> 00:29:15,923 Cũng như những người khác trên sàn diễn thời trang 502 00:29:15,923 --> 00:29:18,967 khi cô quyết định thoát y trước mặt họ 503 00:29:18,967 --> 00:29:21,470 và cho họ thấy cơ thể bệ rạc của cô. 504 00:29:35,567 --> 00:29:37,402 Cô cần tôi mang hành lý phụ không ạ? 505 00:29:37,402 --> 00:29:39,780 Cảm ơn, tôi tự lo được! 506 00:31:29,640 --> 00:31:31,642 Biên dịch: Gió