1 00:00:15,015 --> 00:00:16,135 - Cái này? - Không. 2 00:00:16,225 --> 00:00:18,385 Nó nhỏ hơn và phần cán là gỗ trơn. 3 00:00:18,977 --> 00:00:19,977 Tớ không hiểu. 4 00:00:20,062 --> 00:00:22,982 Vì sao Hồn ma Nhà văn bận tâm cậu dùng cọ nào để vẽ? 5 00:00:23,649 --> 00:00:26,489 Không có trên tủ. Có lẽ thử kệ sách. 6 00:00:30,697 --> 00:00:31,697 Kệ sách. 7 00:00:32,281 --> 00:00:35,081 Khoan. Lỡ ta nghĩ việc này sai hết thì sao? 8 00:00:36,286 --> 00:00:38,786 Lỡ Hồn ma Nhà văn không thả tranh của cậu? 9 00:00:38,872 --> 00:00:41,502 Mà là thả cây cọ thần kỳ từ một cuốn sách. 10 00:00:42,376 --> 00:00:45,746 Khoan. Không. Tớ sẽ chú ý nếu có cọ lạ xuất hiện ở phòng tớ. 11 00:00:45,838 --> 00:00:48,048 Lỡ nó trông giống một cây cọ của cậu? 12 00:00:49,132 --> 00:00:50,132 Ý hay. 13 00:00:50,801 --> 00:00:54,761 Rồi. Dù tớ muốn tiếp tục tìm hiểu, nhưng ta phải đến trường. 14 00:00:55,180 --> 00:00:57,310 Bản sao đi tranh luận đang làm bẽ mặt tớ. 15 00:00:57,391 --> 00:00:59,351 Đâu biết được. Tệ đến cỡ nào chứ? 16 00:00:59,434 --> 00:01:02,864 Đó là lý do học sinh nên được chấm điểm giáo viên. 17 00:01:04,480 --> 00:01:05,480 Lý lẽ bác bỏ? 18 00:01:06,275 --> 00:01:09,895 Em có thể nói cả một bài Asher đã sai thế nào, 19 00:01:09,987 --> 00:01:11,697 hoặc các thầy có thể tiết kiệm thời gian 20 00:01:11,780 --> 00:01:14,450 và chỉ cần tin em vì em điểm cao hơn cậu ấy. 21 00:01:16,201 --> 00:01:18,331 Chevon, như thế không phù hợp. 22 00:01:18,745 --> 00:01:21,205 Vì sao? Em nghi ngờ sự đáng tin của cậu ấy. 23 00:01:22,082 --> 00:01:23,832 Không. Cậu đang ác ý đấy. 24 00:01:23,917 --> 00:01:26,877 Còn cậu chơi ác bảng điểm của cậu vì không cố gắng hơn. 25 00:01:27,671 --> 00:01:29,091 Không được nói vậy chứ. 26 00:01:38,640 --> 00:01:44,350 HỒN MA NHÀ VĂN 27 00:01:45,105 --> 00:01:47,935 Này. Hôm nay đấu hay lắm. Chúng ta hủy diệt họ. 28 00:01:51,987 --> 00:01:54,407 Này Jake. Khoan. Tớ cần thay giày. 29 00:01:55,949 --> 00:01:56,949 Có gì không ổn à? 30 00:01:57,701 --> 00:01:59,411 Cậu ôm quả bóng cả trận. 31 00:02:00,078 --> 00:02:04,958 Này, hôm nay phong độ tớ tốt. Trận sau sẽ đến cậu. 32 00:02:05,042 --> 00:02:07,632 Bà tớ đã lái xe ba giờ đến xem tớ chơi. 33 00:02:07,711 --> 00:02:10,341 Tớ chẳng đụng được quả bóng. Nên cảm ơn nhé. 34 00:02:11,965 --> 00:02:13,335 Curtis. Nói chuyện nhé? 35 00:02:14,301 --> 00:02:17,391 Trận này tuyệt hả thầy? Em tin em đã lập kỷ lục ghi điểm mới. 36 00:02:17,471 --> 00:02:19,771 Làm thế nữa, em sẽ bị loại khỏi đội. 37 00:02:20,599 --> 00:02:23,229 Sao? Vì sao mọi người khó chịu? Ta thắng mà. 38 00:02:23,310 --> 00:02:25,980 Thắng là tốt. Nhưng chỉ khi thắng như một đội. 39 00:02:26,730 --> 00:02:28,690 Hôm nay em không chơi đồng đội. 40 00:02:29,650 --> 00:02:30,860 Em hiểu, thưa thầy. 41 00:02:30,943 --> 00:02:34,283 Cái tôi không có chỗ ở đây. Trận sau, em nên chuyền bóng. 42 00:02:39,451 --> 00:02:40,621 Không chắc là em có thể. 43 00:02:43,163 --> 00:02:46,673 Hỏi học sinh có thể chấm giáo viên không là lạc khỏi vấn đề thật sự. 44 00:02:47,125 --> 00:02:49,125 Hệ thống chấm điểm hiện tại không thỏa đáng. 45 00:02:49,211 --> 00:02:53,341 Ví dụ, em xứng đáng được hơn A, nhưng không có chữ cái nào cho điểm đó. 46 00:02:53,841 --> 00:02:55,431 Ta phải đưa cậu ấy ra. 47 00:02:56,009 --> 00:02:57,179 Tớ đánh lạc hướng. 48 00:02:57,261 --> 00:03:00,931 ...và giống vậy, cả học khu, đó là điều em muốn nói. 49 00:03:01,014 --> 00:03:05,694 Chào mọi người. Em ở đây để chấm điểm giáo viên. 50 00:03:08,313 --> 00:03:11,903 Thầy Gallagher, thầy làm cho đại số dễ hiểu, 51 00:03:11,984 --> 00:03:13,824 - điểm A cho thầy. - Gì? 52 00:03:13,902 --> 00:03:16,242 Ruben, em làm gì thế? 53 00:03:16,780 --> 00:03:17,990 Cho tranh luận ạ. 54 00:03:19,157 --> 00:03:21,027 - Được rồi. - Cô Bouvé, 55 00:03:21,118 --> 00:03:23,908 nghe nói lớp cô rất hay, nên điểm A cho cô. 56 00:03:23,996 --> 00:03:25,866 Ruben, vào chuyện chính đi. 57 00:03:25,956 --> 00:03:26,996 Thầy Saunders... 58 00:03:29,209 --> 00:03:31,669 thầy công bằng, mà khó tính. Và... 59 00:03:34,798 --> 00:03:36,338 Đó là điểm A, theo em. 60 00:03:38,927 --> 00:03:40,637 Cậu thay đồ à? 61 00:03:41,638 --> 00:03:44,848 Phải. Vì điều Ruben và tớ vừa làm là một màn kịch. 62 00:03:45,475 --> 00:03:49,765 Để tỏ quan điểm. Rõ ràng, học sinh không đủ trưởng thành để chấm giáo viên. 63 00:03:54,943 --> 00:03:56,153 Chiến lược thú vị đấy. 64 00:03:56,612 --> 00:03:59,072 Nhưng đây là tranh luận, đâu phải sân khấu. 65 00:04:00,282 --> 00:04:01,782 Điểm cho đội còn lại. 66 00:04:08,165 --> 00:04:09,995 Ruben cần sửa vụ này trước trận kế 67 00:04:10,083 --> 00:04:11,883 hoặc HLV sẽ đuổi anh khỏi đội. 68 00:04:11,960 --> 00:04:12,960 Trời. 69 00:04:14,296 --> 00:04:15,916 Thật tình, em bừa bộn quá. 70 00:04:16,298 --> 00:04:17,628 Không phải em làm. 71 00:04:18,800 --> 00:04:19,800 Con rồng làm. 72 00:04:21,470 --> 00:04:23,140 Sao có mở được phòng để đồ? 73 00:04:27,601 --> 00:04:28,601 Rồng hư! 74 00:04:34,441 --> 00:04:37,571 Ổn mà. Chắc là em sợ khi ở đây một mình. 75 00:04:37,653 --> 00:04:39,363 Em quá dễ dãi với nó. 76 00:04:39,446 --> 00:04:41,406 Donna, Curtis, bố về rồi. 77 00:04:42,407 --> 00:04:45,697 Sao Rocco lại trốn dưới ghế... Cái quỷ gì đây? 78 00:04:45,786 --> 00:04:47,286 Con sẽ dọn dẹp ngay. 79 00:04:48,205 --> 00:04:51,415 Giờ bố biết vì sao nó trốn? Rocco gây ra à? 80 00:04:53,502 --> 00:04:55,342 Vâng. Con nghĩ vậy. 81 00:04:55,963 --> 00:04:57,633 Bố không rảnh lo vụ này. 82 00:04:57,714 --> 00:04:59,634 Dọn xong trước khi bố đi làm về. 83 00:04:59,716 --> 00:05:01,386 Nhưng bố vừa đi làm về mà. 84 00:05:01,468 --> 00:05:03,258 Ừ, bố nhận việc thứ hai. 85 00:05:03,345 --> 00:05:04,425 Việc thứ hai à? 86 00:05:04,513 --> 00:05:06,933 Chà, căn hộ này đâu tự trả tiền được. 87 00:05:07,015 --> 00:05:08,845 Con tuởng bố được giá tốt. 88 00:05:08,934 --> 00:05:11,774 Thì có, nhưng vẫn đắt hơn nhà cũ nhiều. 89 00:05:11,854 --> 00:05:14,234 Này, bố phải đi. Pizza trong bếp. 90 00:05:14,314 --> 00:05:16,694 Bọc phần dư lại vì muộn lắm bố mới về. 91 00:05:16,775 --> 00:05:18,605 - Bố yêu các con. - Con cũng yêu bố. 92 00:05:22,656 --> 00:05:24,866 Là Ruben. "Đến đây, gấp." 93 00:05:28,954 --> 00:05:32,754 Vậy anh nghĩ cây cọ bị mất có thể từ một cuốn sách à? 94 00:05:33,876 --> 00:05:34,876 Ừ. 95 00:05:35,419 --> 00:05:36,419 Hợp lý. 96 00:05:36,795 --> 00:05:39,505 Hồn ma Nhà văn luôn thả nhân vật từ sách ra. 97 00:05:39,590 --> 00:05:41,630 Nhân vật kỳ này có lẽ là cây cọ vẽ. 98 00:05:41,717 --> 00:05:44,677 Nhưng vì sao người khác thấy được thứ Ruben vẽ? 99 00:05:45,304 --> 00:05:48,814 Như Frankenstein, ai cũng thấy quái vậy thứ hai... 100 00:05:48,891 --> 00:05:52,141 Vì ta tạo ra nó ở thế giới này, giống như các bức vẽ. 101 00:05:52,227 --> 00:05:54,857 Xin lỗi. Tớ không nên vẽ ra gì cả. 102 00:05:55,314 --> 00:05:59,364 Anh chỉ cố giúp thôi mà. Anh còn chẳng vẽ gì cho bản thân. 103 00:06:00,110 --> 00:06:03,700 Thật ra, anh vẫn vẽ mọi người trong khu ở cửa hàng 104 00:06:03,780 --> 00:06:04,950 để họ vào mua sách. 105 00:06:06,700 --> 00:06:09,660 Nhưng mẹ cậu nghĩ việc kinh doanh tốt nhờ trang web. 106 00:06:09,745 --> 00:06:12,745 Phải. Giờ mẹ tớ lên kế hoạch đêm nhạc jazz vào ngày mai 107 00:06:12,831 --> 00:06:14,631 mà ông tớ phải chơi nhạc ở đó. 108 00:06:14,708 --> 00:06:17,958 Nếu tớ không thể vẽ khán giả, sẽ chẳng ai đến cả. 109 00:06:18,545 --> 00:06:19,955 Phải tìm cuốn sách đó. 110 00:06:21,298 --> 00:06:22,798 Khoan! Hồn ma Nhà văn. 111 00:06:30,432 --> 00:06:31,432 "Thư" à? 112 00:06:33,644 --> 00:06:35,604 Manh mối ở đâu đó trong đống này. 113 00:06:38,482 --> 00:06:39,482 Đó. 114 00:06:39,900 --> 00:06:40,900 "Rồng Vàng". 115 00:06:44,154 --> 00:06:45,864 Nó khớp với manh mối của Hồn ma Nhà văn trong bức tranh. 116 00:06:45,948 --> 00:06:46,988 Đi thôi. 117 00:06:54,665 --> 00:06:56,375 Mùi đồ ăn thơm quá. 118 00:06:57,751 --> 00:06:59,751 TRUYỆN CỔ TRUNG QUỐC CHO MỌI LỨA TUỔI 119 00:07:02,422 --> 00:07:04,632 - Ta có thể giúp gì? - Ruben, cái đánh dấu sách. 120 00:07:05,259 --> 00:07:06,969 TIỆM SÁCH VILLAGE 121 00:07:07,052 --> 00:07:08,052 Tớ thấy rồi. 122 00:07:08,428 --> 00:07:10,928 Chào, cháu từ Tiệm sách Village. 123 00:07:11,682 --> 00:07:15,482 Là tiệm của ông cháu. Mà bọn cháu đến đây vì... 124 00:07:16,144 --> 00:07:19,194 Bọn cháu có vấn đề về xuất bản, với mấy cuốn bị trắng. 125 00:07:19,273 --> 00:07:21,153 Sách của ta thiếu một truyện. 126 00:07:21,233 --> 00:07:22,943 Thật ạ? Tốt quá. 127 00:07:23,026 --> 00:07:25,566 Hả? Không, tệ chứ. 128 00:07:26,196 --> 00:07:28,446 Vâng. Bọn cháu muốn sửa lại. 129 00:07:28,907 --> 00:07:29,907 Sách nào ạ? 130 00:07:29,992 --> 00:07:32,912 Nó là tuyển tập truyện cổ Trung Quốc được hiện đại hóa 131 00:07:32,995 --> 00:07:35,905 nhưng một truyện bị thiếu. 132 00:07:35,998 --> 00:07:37,918 Malia Và Cọ Vẽ Thần Kỳ. 133 00:07:38,000 --> 00:07:40,380 Bà không tình cờ biết chuyện này đấy chứ? 134 00:07:40,460 --> 00:07:42,090 Truyện trong sách thì không. 135 00:07:42,171 --> 00:07:45,971 Nhưng truyện gốc kinh điển thì bố mẹ ta từng kể cho nghe. 136 00:07:47,593 --> 00:07:48,933 Các cháu đói không? 137 00:07:49,845 --> 00:07:51,255 - Có. - Có ạ. 138 00:07:51,597 --> 00:07:54,977 Ngày nọ, một người giàu có tham lam trộm cây cọ thần kỳ. 139 00:07:55,058 --> 00:07:57,688 Ông ta cố vẽ cho mình một núi vàng. 140 00:07:57,769 --> 00:08:00,109 Nhưng cây cọ chỉ có tác dụng trong tay cậu bé? 141 00:08:00,189 --> 00:08:03,479 Nên ông ta ép cậu bé vẽ cho mình. 142 00:08:03,942 --> 00:08:07,492 Và với nụ cười, cậu bé vẽ cho ông ta núi vàng 143 00:08:07,571 --> 00:08:10,241 trên một hòn đảo hoang giữa biển. 144 00:08:11,200 --> 00:08:12,200 Thông minh. 145 00:08:12,492 --> 00:08:14,202 Cậu đưa tớ sủi cảo với? 146 00:08:14,578 --> 00:08:16,868 Người đàn ông giàu có đó giận dữ. 147 00:08:17,414 --> 00:08:20,924 "Vẽ thuyền cho ta để ta đi ra đó." Và ông ta đã đi. 148 00:08:21,001 --> 00:08:22,291 Nhưng cậu bé vẽ cơn bão 149 00:08:22,377 --> 00:08:25,757 làm đắm con thuyền ngay khi nó vừa đến bờ đảo. 150 00:08:26,256 --> 00:08:31,596 Và đó, người giàu có cô độc những ngày còn lại cùng núi vàng của mình, 151 00:08:31,970 --> 00:08:33,470 chẳng thể tiêu vào việc gì. 152 00:08:34,347 --> 00:08:35,637 Còn cậu bé, 153 00:08:35,724 --> 00:08:38,024 cậu sống hạnh phúc mãi mãi về sau, 154 00:08:38,101 --> 00:08:41,981 dùng cây cọ thần kỳ đúng mục đích của nó... giúp người nghèo. 155 00:08:49,321 --> 00:08:50,531 Mọi việc ổn chứ? 156 00:08:50,948 --> 00:08:52,278 Các cháu không thích truyện à? 157 00:08:52,783 --> 00:08:55,333 Không, nó hay lắm. Cảm ơn bà đã chia sẻ. 158 00:08:56,119 --> 00:08:58,159 Ta luôn thích bài học đạo đức của nó. 159 00:08:59,748 --> 00:09:01,878 - Đừng tham lam. - Chính xác. 160 00:09:02,543 --> 00:09:05,843 Nhưng ta thấy các cháu là trẻ ngoan đã học được bài học đó. 161 00:09:09,883 --> 00:09:11,593 Ta xin lỗi, đồ ăn ổn chứ? 162 00:09:12,594 --> 00:09:13,604 Ngon lắm ạ. 163 00:09:15,931 --> 00:09:17,351 Bọn cháu cần trả bao nhiêu? 164 00:09:17,933 --> 00:09:19,733 Ta nói này, bữa này ta mời. 165 00:09:20,686 --> 00:09:23,146 Các cháu thật tử tế khi tìm ta về cuốn sách. 166 00:09:24,106 --> 00:09:27,606 Cảm ơn, cháu hứa sẽ sớm đưa bà một bản mới. 167 00:09:28,360 --> 00:09:29,530 Cảm ơn cháu. 168 00:09:35,492 --> 00:09:38,702 Chắc chắn Ruben đã dùng cây cọ thần kỳ từ truyện này. 169 00:09:38,787 --> 00:09:42,117 Phải, và ta đều cư xử như người giàu tham lam kia. 170 00:09:42,749 --> 00:09:45,209 Tớ không nên dùng bản sao để giúp việc sau giờ học. 171 00:09:45,294 --> 00:09:47,504 Không. Đâu phải tại cậu. 172 00:09:48,005 --> 00:09:49,005 Tớ đã vẽ nó mà. 173 00:09:49,590 --> 00:09:52,760 Và Donna cũng đâu có hỏi xin căn hộ. 174 00:09:53,302 --> 00:09:55,852 Ừ, nhưng em cũng không từ chối. 175 00:09:56,722 --> 00:09:58,682 Chẳng trách bị tác dụng ngược. 176 00:10:01,518 --> 00:10:03,728 Giờ chúng ta làm gì? 177 00:10:04,688 --> 00:10:06,768 Tối nay, ta đều cần đọc bản hiện đại 178 00:10:06,857 --> 00:10:08,607 của truyện này và tìm manh mối. 179 00:10:14,031 --> 00:10:18,121 "Và không phải thứ đặc biệt có chạm khắc hoa mỹ như đũa thần. 180 00:10:18,202 --> 00:10:20,202 Chỉ là cây cọ cũ bình thường. 181 00:10:20,287 --> 00:10:24,577 Bà ấy nói, cái này sẽ giúp văn hóa Trung Quốc sống dậy với cháu, Malia nhỏ." 182 00:10:25,125 --> 00:10:26,455 Rốt cuộc nó đã ngủ. 183 00:10:27,961 --> 00:10:29,711 Trông nó thật yên bình khi ngủ. 184 00:10:29,796 --> 00:10:32,006 Đừng bị lừa. Con rồng đó là rắc rối. 185 00:10:33,217 --> 00:10:34,217 Bố về. 186 00:10:39,431 --> 00:10:41,351 Chào. Hai đứa còn thức à? 187 00:10:41,725 --> 00:10:42,935 Bọn con muốn nói chuyện với bố. 188 00:10:43,018 --> 00:10:45,018 - Chờ sáng mai được chứ? - Không ạ. 189 00:10:48,232 --> 00:10:50,482 Bọn con muốn trở về căn hộ cũ. 190 00:10:51,151 --> 00:10:54,281 Bố có thể bỏ công việc thứ hai. Bố đang làm quá nhiều. 191 00:10:54,363 --> 00:10:57,823 Các con thật tốt, nhưng bố phải cho các con thứ các con cần. 192 00:10:58,492 --> 00:10:59,742 Bọn con cần là bố. 193 00:11:03,080 --> 00:11:04,330 Bố sẽ nói chuyện với mẹ. 194 00:11:04,414 --> 00:11:07,004 Xếp lịch để bố có thêm thời gian vào cuối tuần. 195 00:11:07,084 --> 00:11:08,504 Ta sẽ có cách, được chứ? 196 00:11:09,878 --> 00:11:11,958 Và các con phải đóng cửa phòng ngủ của bố. 197 00:11:12,047 --> 00:11:15,717 Rocco đã xé gối bố và bố nghĩ nó đụng vào bộ cạo râu. 198 00:11:16,260 --> 00:11:18,600 Thế ạ? Chà, con chắc nó không cố ý đâu. 199 00:11:18,679 --> 00:11:19,969 Bố không biết nó bị gì 200 00:11:20,055 --> 00:11:23,015 nhưng nếu không dừng, có thể ta phải gửi nó cho ông bà. 201 00:11:23,100 --> 00:11:24,390 Cái gì? Không. 202 00:11:24,476 --> 00:11:26,056 Rõ là nó cần ra ngoài nhiều hơn 203 00:11:26,144 --> 00:11:28,404 và có lẽ ở nông trại sẽ tốt cho nó. 204 00:11:29,273 --> 00:11:33,573 Mà bố phải cố ngủ một chút trước khi đi làm tiếp. Ngủ ngon. 205 00:11:33,861 --> 00:11:34,861 Ngủ ngon. 206 00:11:36,113 --> 00:11:37,913 Sao nó vào phòng bố được? 207 00:11:49,710 --> 00:11:52,960 Nhìn kìa, nó đục lỗ trên tường. 208 00:11:53,046 --> 00:11:55,006 Giờ hết dễ thương nhỉ? 209 00:11:56,758 --> 00:11:58,968 MALIA VÀ CỌ VẼ THẦN KỲ 210 00:12:06,476 --> 00:12:08,226 Cậu đọc lớn chữ ở trong đầu à? 211 00:12:08,312 --> 00:12:10,112 Vì có thể đọc nhanh hơn nếu không làm thế. 212 00:12:10,189 --> 00:12:11,189 Không có. 213 00:12:11,273 --> 00:12:13,533 Chevon, bố mẹ gặp được chứ? 214 00:12:14,193 --> 00:12:15,193 Con ra đây! 215 00:12:22,201 --> 00:12:23,201 Có chuyện gì ạ? 216 00:12:23,869 --> 00:12:24,869 Ngồi đi. 217 00:12:31,919 --> 00:12:33,129 Tranh luận thế nào? 218 00:12:34,838 --> 00:12:35,838 Tốt ạ. 219 00:12:37,466 --> 00:12:38,466 Con cho là thế. 220 00:12:38,550 --> 00:12:41,600 - Hiệu trưởng Fong không nói thế. - Cô ấy đã gọi mẹ à? 221 00:12:42,346 --> 00:12:43,886 Cô ấy nói con không chuẩn bị. 222 00:12:43,972 --> 00:12:47,602 Con viện đến diễn kịch ngớ ngẩn và còn xúc phạm cả một bạn học. 223 00:12:47,684 --> 00:12:48,694 Con có thể giải thích. 224 00:12:48,769 --> 00:12:51,269 Rõ là con đang làm quá nhiều và đây là kết quả. 225 00:12:51,355 --> 00:12:52,395 Không phải thế. 226 00:12:52,481 --> 00:12:53,481 Vì lợi ích cho con, 227 00:12:53,565 --> 00:12:55,355 - con sẽ bỏ một hoạt động. - Sao? 228 00:12:55,442 --> 00:12:56,742 Con chọn cái nào đi. 229 00:12:56,818 --> 00:12:59,108 Con suy nghĩ đi, và cho bố mẹ biết. 230 00:13:04,660 --> 00:13:05,660 Thế nào rồi? 231 00:13:07,329 --> 00:13:09,119 Còn tốt khi tớ chưa hề nói họ 232 00:13:09,206 --> 00:13:11,076 về muốn tranh cử hội đồng học sinh. 233 00:13:23,971 --> 00:13:24,971 Mời vào. 234 00:13:26,181 --> 00:13:30,731 Chào, con có thấy bài đăng đêm nhạc jazz trên trang web không? 235 00:13:30,811 --> 00:13:32,021 Con nghĩ sao? 236 00:13:32,104 --> 00:13:34,024 Tốt ạ, 237 00:13:34,106 --> 00:13:37,856 Tốt thôi à? Không tuyệt à? Vì chúng ta cần nó tuyệt. 238 00:13:39,027 --> 00:13:41,067 Mọi người sẽ đến dự, nhỉ? 239 00:13:41,154 --> 00:13:43,994 Con sẽ không trách trang web nếu họ không đến. 240 00:13:44,741 --> 00:13:45,741 Nhưng họ sẽ đến. 241 00:13:47,494 --> 00:13:48,504 Con hy vọng thế. 242 00:13:51,999 --> 00:13:54,999 Ý con là, mẹ đã làm rất tốt, mẹ ạ. 243 00:13:56,920 --> 00:13:57,920 Được rồi. 244 00:13:58,672 --> 00:14:02,012 Chà, ngủ ngon, và cảm ơn con lần nữa vì đã giúp. 245 00:14:02,426 --> 00:14:03,426 Vâng. 246 00:14:05,012 --> 00:14:06,892 - Ngủ ngon. - Ngủ ngon. 247 00:14:12,728 --> 00:14:15,268 "Cô bé đi đôi giày có nhãn hiệu hiếm, Phi Thần." 248 00:14:16,690 --> 00:14:18,070 Nghĩa là "Thần Bay Lượn". 249 00:14:19,610 --> 00:14:20,610 "Thần Bay Lượn". 250 00:14:22,905 --> 00:14:25,365 Không chỉ có cây cọ ra khỏi cuốn sách. 251 00:14:25,449 --> 00:14:28,489 Hồn ma Nhà văn cũng thả Dajie, cô gái có đôi giày độc. 252 00:14:28,577 --> 00:14:31,537 - Người trộm cây cọ. - Ừ, tớ gặp cậu ta ở tiệm sách. 253 00:14:31,622 --> 00:14:33,712 Vậy là cậu không để lạc cây cọ. 254 00:14:33,790 --> 00:14:35,670 Dajie hẳn đã trộm nó như trong sách. 255 00:14:35,751 --> 00:14:37,501 Phải. Ta phải tìm cậu ta, 256 00:14:38,003 --> 00:14:39,923 nhưng tớ không biết cách. 257 00:14:40,005 --> 00:14:41,755 Tìm tiếp đi. Tớ quay lại ngay. 258 00:14:42,090 --> 00:14:43,090 Này, Jake. 259 00:14:44,218 --> 00:14:45,218 Jake. 260 00:14:46,470 --> 00:14:48,430 Jake. Jake! 261 00:14:49,556 --> 00:14:52,096 Giờ cậu hiểu cảm giác khi gọi bóng và không nhận được. 262 00:14:55,395 --> 00:14:56,555 Chào! 263 00:14:57,773 --> 00:14:59,533 Bảo Chevon trốn dưới bàn đi. 264 00:14:59,608 --> 00:15:01,028 Cậu phải ra khỏi đây. 265 00:15:01,109 --> 00:15:03,699 Bảo cậu ấy làm thế đi. Đằng nào tớ cũng vào. 266 00:15:05,364 --> 00:15:07,034 Chevon, trốn dưới bàn. 267 00:15:07,824 --> 00:15:09,704 Làm đi. Bản sao của cậu ở đây. 268 00:15:18,710 --> 00:15:19,710 Vì sao cậu đến đây? 269 00:15:19,795 --> 00:15:21,335 Tớ thấy có lỗi về tối qua. 270 00:15:21,421 --> 00:15:23,511 Tớ không thể để bố mẹ cậu cản mục tiêu của ta. 271 00:15:23,590 --> 00:15:25,970 Tớ sẽ bỏ tranh luận. Chuyện nhỏ thôi. Về nhà đi. 272 00:15:26,051 --> 00:15:28,551 - Không, tớ phải làm gì đó. - Làm ơn đừng. 273 00:15:34,518 --> 00:15:36,228 Mọi người chú ý được không? 274 00:15:36,311 --> 00:15:39,271 Tớ là Chevon Redmond, sẽ tranh cử chủ tịch hội học sinh. 275 00:15:39,356 --> 00:15:41,726 Có thế thôi. Cảm ơn. 276 00:15:50,534 --> 00:15:53,334 Dù gì đi nữa, em nghĩ chị sẽ là chủ tịch tuyệt vời. 277 00:15:54,288 --> 00:15:56,118 Bố mẹ chị sẽ giận lắm. 278 00:15:56,832 --> 00:15:58,462 Curtis, tớ biết rồi. 279 00:15:59,084 --> 00:16:02,424 Giống như truyện cổ. Chỉ có tớ dùng được cây cọ, nhỉ? 280 00:16:02,504 --> 00:16:03,514 Phải. 281 00:16:03,589 --> 00:16:07,219 Sau khi Dajie trộm nó, cậu ta sẽ biết ngay mình không dùng được. 282 00:16:07,301 --> 00:16:09,221 Rồi cậu ta sẽ đến tìm cậu. 283 00:16:09,761 --> 00:16:10,851 Ta phải sẵn sàng. 284 00:16:20,522 --> 00:16:22,772 - Đôi giày. Là cậu ta. - Làm thôi. 285 00:16:28,363 --> 00:16:29,363 Sẵn sàng chưa? 286 00:16:30,365 --> 00:16:31,365 Tớ nghĩ là rồi. 287 00:16:33,285 --> 00:16:34,405 Cậu làm được. 288 00:16:40,542 --> 00:16:42,592 Chào mừng đến Tiệm sách Village. 289 00:16:42,669 --> 00:16:43,669 Bọn em giúp gì được? 290 00:16:44,087 --> 00:16:48,297 Tớ tìm một người, cỡ tuổi các cậu. Tớ nghĩ cậu ấy làm ở đây. 291 00:16:49,051 --> 00:16:50,301 Ruben. Cậu may thật. 292 00:16:50,719 --> 00:16:53,969 Phải. Anh ấy đang ở phía sau tiệm, đang vẽ. 293 00:16:54,556 --> 00:16:55,556 Tuyệt. 294 00:17:01,563 --> 00:17:02,563 Này. 295 00:17:03,690 --> 00:17:05,610 Chào. Cô gái có đôi giày đẹp. 296 00:17:05,692 --> 00:17:06,902 Phi Thần, phải không? 297 00:17:06,984 --> 00:17:08,324 Phải. Trí nhớ tốt đấy. 298 00:17:08,403 --> 00:17:10,863 Xin lỗi, tớ chưa biết tên cậu. 299 00:17:10,948 --> 00:17:12,028 Mà tớ là Ruben. 300 00:17:12,907 --> 00:17:14,027 Dajie. 301 00:17:16,703 --> 00:17:18,753 Cậu cần giúp tìm sách à? 302 00:17:19,580 --> 00:17:20,580 Không. 303 00:17:21,165 --> 00:17:25,125 Nói ra nghe kỳ lạ, nhưng tớ tìm được cây cọ này ở tiệm. 304 00:17:25,753 --> 00:17:27,303 Cán cọ sai màu. 305 00:17:28,089 --> 00:17:29,259 Cậu ta muốn gì? 306 00:17:29,341 --> 00:17:32,851 Và nó làm tớ nghĩ đến cậu vì cậu là một họa sĩ giỏi. 307 00:17:32,928 --> 00:17:34,888 Tớ đã nghĩ, có lẽ đây là dấu hiệu. 308 00:17:35,597 --> 00:17:38,887 Có lẽ tớ nên mua nó và nhờ cậu vẽ gì đó cho tớ. 309 00:17:39,393 --> 00:17:41,023 Nếu cậu sẵn lòng, dĩ nhiên. 310 00:17:41,812 --> 00:17:44,062 Tớ có thể trả một số tiền nhỏ nếu cậu thích. 311 00:17:44,147 --> 00:17:47,227 Không, không cần thiết. Tớ sẽ vẽ. 312 00:17:47,317 --> 00:17:48,777 - Thật chứ? - Ừ. 313 00:17:49,278 --> 00:17:50,698 Cần biết cậu ấy tính làm gì. 314 00:17:50,779 --> 00:17:52,569 Cậu nghĩ ra gì rồi? 315 00:17:52,656 --> 00:17:55,116 Chà, mục tiêu rất quan trọng với tớ, 316 00:17:55,534 --> 00:17:58,044 và mục tiêu số một của tớ là giàu có, thành công. 317 00:17:58,745 --> 00:17:59,745 Được rồi. 318 00:17:59,830 --> 00:18:04,920 Cậu có thể vẽ tớ đứng trước dinh thự lớn với một hầm đầy tiền không? 319 00:18:05,544 --> 00:18:07,214 Để truyền cảm hứng ấy. 320 00:18:16,513 --> 00:18:18,023 Cậu nghĩ tớ nhìn được chứ? 321 00:18:18,098 --> 00:18:21,188 Chưa, giữ yên đi. Tớ bảo rồi, nó rất quan trọng. 322 00:18:25,731 --> 00:18:27,861 Cậu học ở gần đây à? 323 00:18:29,193 --> 00:18:31,243 Không, tớ đến chơi thôi. 324 00:18:31,320 --> 00:18:32,860 Tớ xem tranh được chưa? 325 00:18:32,946 --> 00:18:34,736 Chưa, cứ để tớ làm. 326 00:18:35,574 --> 00:18:36,834 Cậu sẽ thích nó, tớ hứa. 327 00:18:42,956 --> 00:18:44,496 Nào, Ruben. Nhanh lên. 328 00:18:49,213 --> 00:18:50,213 Buồn cười thật. 329 00:18:50,923 --> 00:18:55,223 Cây cọ cậu đem đến rất giống cây cọ tớ mất hôm trước. 330 00:18:56,803 --> 00:18:58,513 Chắc cùng thương hiệu. 331 00:19:07,147 --> 00:19:08,687 Ruben, cậu làm gì thế? 332 00:19:09,191 --> 00:19:10,531 Ruben? 333 00:19:11,443 --> 00:19:12,443 Ruben? 334 00:19:12,528 --> 00:19:16,108 Cậu trộm cây cọ của tôi rồi sơn màu khác lên cán cọ 335 00:19:16,198 --> 00:19:17,278 để tôi không chú ý. 336 00:19:23,580 --> 00:19:24,620 Cậu đã lừa tôi! 337 00:19:33,507 --> 00:19:35,177 Ruben, cậu thành công! 338 00:19:36,343 --> 00:19:38,053 Truyện trở lại sách rồi. 339 00:19:39,680 --> 00:19:41,640 Nhưng cây cọ vẫn ở đây. 340 00:19:41,723 --> 00:19:43,983 Và nó còn không quay lại bìa sách. 341 00:19:44,059 --> 00:19:46,809 Hẳn Hồn ma Nhà văn để lại để sửa những thứ Ruben vẽ. 342 00:19:46,895 --> 00:19:50,185 Phải. Được rồi. Nhưng tớ chỉ vẽ từng đó, không còn gì nữa. 343 00:19:59,074 --> 00:20:00,164 Chúng ở đâu thế? 344 00:20:01,827 --> 00:20:05,657 Chúng trên một hành tinh ở thiên hà xa xôi mà không ai biết đến. 345 00:20:06,123 --> 00:20:10,213 Bản sao của cậu có thể học mọi thứ. Và kể hết cho con rồng nghe. 346 00:20:11,211 --> 00:20:12,711 - Tuyệt chứ? - Tuyệt. 347 00:20:13,213 --> 00:20:15,923 Tuy vậy, chúng ta biết vài điều về hành tinh đó. 348 00:20:16,008 --> 00:20:18,758 Nó ở được vì có ngôi nhà. Tớ nói tiếp chứ? 349 00:20:21,180 --> 00:20:23,140 Không. Để dành cho con rồng đi. 350 00:20:24,016 --> 00:20:27,436 Lời khuyên nhỏ. Đảm bảo nó có thật nhiều thứ để nhai nhé. 351 00:20:28,270 --> 00:20:29,270 Rõ rồi. 352 00:20:34,276 --> 00:20:36,566 - Tớ biết cậu tính nói gì. - Cảm ơn. 353 00:20:37,863 --> 00:20:40,953 Giờ tớ hiểu, nếu cần bản sao, là tớ đang làm quá nhiều. 354 00:20:55,589 --> 00:20:56,589 Được rồi. 355 00:20:57,841 --> 00:20:58,841 Làm thôi. 356 00:21:28,247 --> 00:21:32,707 Cậu bỏ cái này luôn được không? Một giờ nữa tớ đấu, và tớ không cần nó. 357 00:21:33,377 --> 00:21:36,207 Ừ. Và tớ sẽ vẽ lại căn hộ cũ của cậu luôn. 358 00:21:37,047 --> 00:21:38,047 Em cảm ơn. 359 00:21:40,551 --> 00:21:41,801 Đấu tuyệt lắm, các em. 360 00:21:42,636 --> 00:21:43,636 Tuyệt ạ? 361 00:21:43,720 --> 00:21:45,810 Ta thua. Em thì quá dở. 362 00:21:46,181 --> 00:21:47,181 Ổn mà, Curtis. 363 00:21:47,266 --> 00:21:50,386 Em chơi dở, nhưng vẫn có tính đồng đội. 364 00:21:56,233 --> 00:21:57,233 Này. 365 00:21:58,944 --> 00:21:59,994 Muốn ném chơi chứ? 366 00:22:01,697 --> 00:22:03,947 Ừ. Rõ ràng chúng ta cần tập luyện. 367 00:22:05,826 --> 00:22:09,156 Thật ra, cậu ném đi. Tớ sẽ chuyền. 368 00:22:09,621 --> 00:22:10,621 Được rồi. 369 00:22:14,084 --> 00:22:15,294 - Vào. - Hây! 370 00:22:15,377 --> 00:22:16,917 Hây! Hú! 371 00:22:18,881 --> 00:22:20,381 Con sẽ bỏ tranh luận. 372 00:22:21,508 --> 00:22:23,218 Và piano, sau buổi diễn. 373 00:22:23,886 --> 00:22:26,096 Bố mẹ chỉ nói con bỏ một hoạt động. 374 00:22:26,180 --> 00:22:30,230 Con biết, nhưng vì con muốn tranh cử chủ tịch hội học sinh. 375 00:22:31,685 --> 00:22:33,395 Con tin con có thể làm nhiều việc tốt, 376 00:22:33,478 --> 00:22:36,268 và con hiểu sẽ cần nhiều thời gian thế nào. 377 00:22:40,235 --> 00:22:42,065 Vậy bố mẹ ủng hộ con 100%. 378 00:22:45,324 --> 00:22:47,284 Đừng chỉ ngồi đó, thể hiện đi. 379 00:22:48,076 --> 00:22:49,076 Nào! 380 00:22:56,084 --> 00:22:57,844 Curtis, chân anh đụng mặt em! 381 00:22:57,920 --> 00:22:59,130 Thì bỏ mặt em ra. 382 00:22:59,505 --> 00:23:01,965 Các con chắc không nhớ căn hộ lớn chứ? 383 00:23:02,716 --> 00:23:04,716 Vâng. Thế này giống nhà hơn. 384 00:23:05,886 --> 00:23:06,966 Rocco, lại đây. 385 00:23:07,888 --> 00:23:10,718 Mày bắt đầu cư xử tốt lại hả? 386 00:23:11,475 --> 00:23:13,555 Tránh xa kem cạo râu của tao nhé. 387 00:23:40,963 --> 00:23:42,383 Cảm ơn. Cảm ơn. 388 00:23:43,423 --> 00:23:46,303 Hay quá, ông ơi. Cháu không biết ông chơi hay thế. 389 00:23:46,385 --> 00:23:47,795 Rất tiếc là không có ai. 390 00:23:48,512 --> 00:23:50,932 Tại con. Con nên làm nhiều hơn để giúp. 391 00:23:51,557 --> 00:23:55,097 Và không phải tại trang web của mẹ, nó tuyệt lắm. 392 00:23:55,185 --> 00:23:58,855 Trời. Bình tĩnh, Ruben. Vẫn là đêm tuyệt vời mà. 393 00:23:59,731 --> 00:24:00,731 Thật ạ? 394 00:24:01,441 --> 00:24:03,941 Đúng, mẹ ước nhiều người hơn xuất hiện... 395 00:24:05,237 --> 00:24:07,407 nhưng thấy ông ở trên đó, chơi đàn, 396 00:24:08,365 --> 00:24:10,485 nhiều năm rồi mẹ chưa thấy ông vui vậy, 397 00:24:10,868 --> 00:24:12,658 kể từ lúc bà của con mất. 398 00:24:13,662 --> 00:24:15,752 Chuyện này cho thấy viễn cảnh tốt. 399 00:24:24,548 --> 00:24:27,378 Cây cọ thần kỳ không trở lại cuốn sách à? 400 00:24:27,467 --> 00:24:28,467 Không. 401 00:24:29,678 --> 00:24:30,798 Em không hiểu. 402 00:24:31,471 --> 00:24:32,511 Anh cũng không. 403 00:24:33,515 --> 00:24:37,015 Và ta vẫn chưa biết vì sao Hồn ma Nhà văn thả câu chuyện này. 404 00:24:37,102 --> 00:24:38,772 Hay thậm chí Hồn ma Nhà văn là ai. 405 00:24:40,230 --> 00:24:42,320 Anh nghĩ có gì khác ta nên vẽ không? 406 00:24:43,525 --> 00:24:44,525 Hãy tìm hiểu xem. 407 00:24:47,905 --> 00:24:49,695 Trời. G.W. đang vẽ. 408 00:24:50,490 --> 00:24:53,660 MẶT NẠ COBAN 409 00:24:58,665 --> 00:24:59,995 Nó đã trở lại sách. 410 00:25:02,419 --> 00:25:03,499 Bức tranh. 411 00:25:07,132 --> 00:25:08,432 "Mặt Nạ Coban" à? 412 00:26:16,785 --> 00:26:18,785 DỊCH PHỤ ĐỀ: GENIUX NGÔ