1 00:00:08,590 --> 00:00:11,450 SỐNG GIỮA HARLEM 2 00:00:11,650 --> 00:00:13,330 Đây là Niềm vui da đen. 3 00:00:13,530 --> 00:00:15,500 Sử sách, truyền hình, báo đài 4 00:00:15,690 --> 00:00:18,120 thường nghiêng về ý tưởng nỗi đau da đen, 5 00:00:18,320 --> 00:00:20,830 thể hiện thân thể chúng ta đau đớn và khổ sở. 6 00:00:21,030 --> 00:00:25,440 Nhưng điều bị bỏ sót chính là vũ khí giúp chúng ta sinh tồn. Niềm vui. 7 00:00:26,230 --> 00:00:32,360 Với tôi, niềm vui là được nhìn nhận. Không phải hòa lẫn, không phải ngại ngùng. 8 00:00:33,320 --> 00:00:37,490 Và không chỉ theo những cách lớn lao. Mặc dù những cách lớn lao cũng vui. 9 00:00:38,120 --> 00:00:41,660 Ý anh nói tôi được là sao? Tôi được phân vai? 10 00:00:41,870 --> 00:00:46,750 Phân vai là tôi không bị từ chối? Tôi được sánh vai cùng Jenifer Lewis? 11 00:00:49,040 --> 00:00:52,720 Tôi được vai chính Tôi được vai chính 12 00:00:53,300 --> 00:00:55,290 Vai chính Tôi được vai… 13 00:00:55,480 --> 00:00:58,010 Chết. Con mèo bị sao nhỉ? 14 00:00:58,640 --> 00:01:01,100 Cũng có những cách được nhìn nhận thầm lặng. 15 00:01:05,100 --> 00:01:07,090 Anh rất mừng cho em, cưng ơi 16 00:01:07,290 --> 00:01:11,130 Và đôi khi, niềm vui lớn nhất đến từ việc được mấy cô bạn thân nhìn nhận. 17 00:01:11,330 --> 00:01:14,200 Mừng cô nàng vai chính, Angie. 18 00:01:15,450 --> 00:01:21,060 - Mừng Camille triển lãm Niềm vui da đen. - Mừng buổi tiệc khai mạc hoành tráng. 19 00:01:21,260 --> 00:01:22,120 Cảm ơn. 20 00:01:22,540 --> 00:01:25,860 Trời, tôi mời nhiều trường lắm, nên phải làm cho chuẩn 21 00:01:26,060 --> 00:01:28,860 và phải có nơi mời tôi về làm lương cao mới được. 22 00:01:29,060 --> 00:01:30,750 Và mừng có lại Quinn của bọn mình. 23 00:01:32,630 --> 00:01:37,580 Cảm ơn các cậu. Mặc dù, phải công nhận phần lớn là nhờ thuốc. 24 00:01:37,780 --> 00:01:38,550 Mừng thuốc men. 25 00:01:40,720 --> 00:01:45,170 Biết sao không? Tôi tưởng tôi sẽ thấy lơ mơ 26 00:01:45,370 --> 00:01:49,440 hay ngầy ngật lúc uống thuốc. Nhưng đã mấy tuần rồi mà không bị. 27 00:01:49,860 --> 00:01:53,090 - Có vẻ tôi vẫn là tôi, phải chứ? - Ừ. Cậu tuyệt lắm. 28 00:01:53,290 --> 00:01:54,180 Chắc luôn. 29 00:01:54,380 --> 00:01:56,850 Tôi đã quyết định uống mimosa là phí thời gian. 30 00:01:57,050 --> 00:02:01,370 Này. Cho tôi Bloody Mary được chứ? Không cho gì ngoài vodka. Cảm ơn. 31 00:02:01,740 --> 00:02:04,350 Tôi ghét trò uống cần tây-cà chua vớ vẩn. 32 00:02:04,550 --> 00:02:08,360 - Uống rượu ban ngày chả vấn đề gì. - Vậy là cậucũng mừng cho tôi? 33 00:02:08,560 --> 00:02:11,400 Tôi mừng cho cậu đến nỗi không rủ Mike đến dự tiệc. 34 00:02:11,600 --> 00:02:14,570 - Tôi rủ Eric. - Tưởng anh ấy lưu diễn châu Âu. 35 00:02:14,770 --> 00:02:18,910 Họ cho về sớm. Bảo là hình tượng tách trà của anh ấy hơi "thành thị". 36 00:02:19,110 --> 00:02:23,330 Biết được kỳ thị chủng tộc không phải đặc sản Mỹ cũng tốt. 37 00:02:23,530 --> 00:02:26,420 - Thành lập ở nước ngoài, hoàn chỉnh ở Mỹ. - Thôi nào. 38 00:02:26,620 --> 00:02:29,130 - Hai người ở chung nhà lại chưa? - Chưa. 39 00:02:29,330 --> 00:02:31,380 - Có cần nói chuyện này không? - Không. 40 00:02:31,580 --> 00:02:34,510 Chả có gì để nói. Cậu ấy nghĩ tôi giận vụ Michael, 41 00:02:34,710 --> 00:02:37,010 tôi nói là tôi mừng vì họ đã gặp nhau. 42 00:02:37,210 --> 00:02:39,510 - Tôi thấy cậu hơi ghen tỵ. - Về chuyện gì? 43 00:02:39,710 --> 00:02:42,520 - Tôi có Keith rồi. - Thế thì càng bậy bạ hơn, 44 00:02:42,720 --> 00:02:45,230 cậu không chịu nổi khi thấy tôi vui sướng với Mike. 45 00:02:45,430 --> 00:02:48,440 Được rồi, Stella, sướng đi. Cứ việc làm theo kiểu cậu thích. 46 00:02:48,640 --> 00:02:50,320 Nhưng lần sau cậu muốn 47 00:02:50,520 --> 00:02:55,420 sướng với tài xế Uber, tôi sẽ mỉm cười và không nói "Đã bảo mà" đâu. 48 00:02:57,970 --> 00:02:59,490 - Sao chứ? - Angie. 49 00:02:59,690 --> 00:03:02,930 - Angie. - Vodka đến rồi này. 50 00:03:12,400 --> 00:03:16,650 Tôi muốn cậu nhớ tôi đã mỉm cười với đủ trò yêu đương vớ vẩn của cậu ra sao. 51 00:03:17,820 --> 00:03:19,350 Angie, tôi nói đùa mà. 52 00:03:19,540 --> 00:03:22,600 Muốn tôi quay lại phim cho dự án của cô không? 53 00:03:22,800 --> 00:03:25,560 - Không, cô tuyệt lắm mà. - Dĩ nhiên. 54 00:03:25,760 --> 00:03:29,160 Ngay cả khi nổi giận, tôi vẫn là tôi. 55 00:03:31,250 --> 00:03:36,450 Ôi chao. Tôi nhớ tấm hình này. 56 00:03:36,650 --> 00:03:38,280 {\an8}Chiều hôm đó vui quá chừng. 57 00:03:38,480 --> 00:03:41,830 {\an8}Tôi thèm tiệc tùng ban ngày. Sao người ta không tổ chức nữa? 58 00:03:42,030 --> 00:03:45,290 Hình như vẫn tổ chức. Không mời bọn mình nữa thôi. 59 00:03:45,490 --> 00:03:49,540 Đây là ngày tôi gặp anh chàng DJ và anh chàng giao hàng người Haiti. 60 00:03:49,740 --> 00:03:52,270 Lần đầu chơi trò tay ba của quỷ. 61 00:03:52,980 --> 00:03:55,880 - Tôi chả dám hỏi đâu. - Hai nam một nữ. 62 00:03:56,080 --> 00:03:58,430 Gọi là của quỷ thì hơi kỳ thị đồng tính nhỉ? 63 00:03:58,630 --> 00:04:02,530 Cái tên thôi, nhưng trò tay ba thì chắc chắn là không. 64 00:04:07,200 --> 00:04:08,790 Có thể Quinn nói đúng. 65 00:04:12,160 --> 00:04:16,900 Tôi là đứa con gái chỉ nên chơi tay ba và mấy trò ngốc ngếch. 66 00:04:17,100 --> 00:04:18,050 Không. 67 00:04:19,710 --> 00:04:23,410 Cô có thể thay đổi, và nếu cô nhớ trò chơi tay ba và ngốc nghếch 68 00:04:23,610 --> 00:04:24,550 thì cứ đổi trở lại. 69 00:04:25,300 --> 00:04:29,420 Ý tôi là, cuộc sống và tình yêu đâu chỉ có một kiểu. 70 00:04:29,610 --> 00:04:30,600 Quinn và tôi thì có. 71 00:04:31,230 --> 00:04:33,960 Trong sự phụ thuộc lẫn nhau, có một điều chắc chắn. 72 00:04:34,160 --> 00:04:36,210 Quinn và tôi không thể chung bồ. 73 00:04:36,410 --> 00:04:38,840 Nói đến xoạc là nước sông không phạm nước giếng. 74 00:04:39,040 --> 00:04:42,260 - Cậu thấy sao nếu tôi xoạc Jameson? - Đó là chuyện khác. 75 00:04:42,460 --> 00:04:45,450 Tốt. Vì tôi vừa xoạc anh ấy tuần trước, tệ kinh khủng. 76 00:04:46,490 --> 00:04:49,330 Tôi đùa đấy. Anh ấy cũng được. 77 00:04:50,120 --> 00:04:54,270 Thôi, nói chuyện thật đi. Mà vụ kia cậu nói đùa đấy chứ? 78 00:04:54,470 --> 00:04:55,870 Ừ, anh ấy tuyệt lắm. 79 00:04:56,500 --> 00:05:00,090 Sự thật là có rất nhiều lý do để ở bên Mike. 80 00:05:01,960 --> 00:05:04,470 Nhưng Quinn là lý do quá quan trọng để từ bỏ. 81 00:05:04,680 --> 00:05:08,100 Từ hôm về, bọn tôi gần như không nói chuyện, tôi không muốn thế. 82 00:05:08,640 --> 00:05:12,830 Cậu ấy luôn là ưu tiên một với tôi, và tôi biết ngược lại cũng vậy. 83 00:05:13,030 --> 00:05:18,940 Ôi chao. Đừng để ai nói là cậu không chọn tình cảm. Luôn là thế. 84 00:05:19,820 --> 00:05:25,240 - Tôi thương Quinnie lắm. - Mà cô có ngủ với Jameson thật không? 85 00:05:26,320 --> 00:05:29,020 Ý nghĩa Niềm vui da đen là yêu thương trọn vẹn. 86 00:05:29,220 --> 00:05:30,580 Yêu sự nghiệp của tôi. 87 00:05:32,950 --> 00:05:34,200 Yêu văn hóa của tôi. 88 00:05:43,670 --> 00:05:47,200 - Chuẩn không cần chỉnh. - Thật ạ? 89 00:05:47,400 --> 00:05:50,760 Thuốc chống trầm cảm làm con lên cân à? 90 00:05:51,680 --> 00:05:55,100 - Mẹ ra kia tí. - Sao? Khoan đã. Ý mẹ là sao? 91 00:05:56,980 --> 00:05:58,340 Yêu người yêu của tôi. 92 00:05:58,540 --> 00:06:01,190 Mừng kỷ niệm hai tuần yêu nhau. 93 00:06:03,480 --> 00:06:08,760 Và đừng lo. Em biết anh kiêng gì. Không sữa, không hạt, không đường. 94 00:06:08,960 --> 00:06:13,540 Bánh này cơ bản chỉ như rau trộn thêm không khí đánh bông để làm kem. 95 00:06:13,990 --> 00:06:16,540 - Anh không nên để mất em mới phải. - Chứ gì nữa. 96 00:06:21,540 --> 00:06:24,530 Em ước gì anh có thể đi cùng đến sự kiện của Camille, 97 00:06:24,730 --> 00:06:26,530 nhất là sau vụ ngại ngùng với Angie. 98 00:06:26,730 --> 00:06:30,410 Anh kẹt ăn tối với khách mất rồi. Xong anh gặp em ngay nhé? 99 00:06:30,610 --> 00:06:33,790 Ừ. Trước Hội quán Bến cảng cũ. Ôi, trời ơi. 100 00:06:33,990 --> 00:06:37,640 - Em nôn quá. - Sao lại là Hội quán Bến cảng? 101 00:06:38,890 --> 00:06:43,690 Hôm đó là buổi tiệc trang trọng thực thụ đầu tiên em đi cùng bố mẹ. 102 00:06:43,900 --> 00:06:49,490 Em gái em bị cúm. Nó không đến được. Nó ốm nặng lắm. 103 00:06:50,530 --> 00:06:51,700 Hôm đó rất vui. 104 00:06:53,990 --> 00:06:56,790 Và em nhìn ra mặt nước, thấy mình thật người lớn. 105 00:06:57,410 --> 00:06:59,730 Và em thấy chiếc thuyền buồm lướt qua, 106 00:06:59,930 --> 00:07:04,290 trên đó có hai người sành điệu nhất em từng thấy. 107 00:07:04,800 --> 00:07:06,420 Và em tự nhủ, 108 00:07:07,170 --> 00:07:12,470 sẽ có ngày Bạch Mã hoàng tử của em đến, em sẽ làm vậy với chàng. 109 00:07:14,810 --> 00:07:16,060 Ngày đó đến rồi. 110 00:07:25,400 --> 00:07:28,840 Thấy chưa, Trish? Tôi nói rồi. Cô mặc vào đẹp lắm. 111 00:07:29,040 --> 00:07:32,180 Tôi nói cả tá lần, ca-rô không đụng chạm gì văn hóa. 112 00:07:32,380 --> 00:07:35,990 Ai cũng mặc được. Đâu chỉ người Scotland. Thay ra đi. 113 00:07:40,500 --> 00:07:42,730 Mặc cảm da trắng mệt mỏi thật. 114 00:07:42,930 --> 00:07:45,960 Nhất là khi mặc cảm sai chỗ. 115 00:07:46,750 --> 00:07:50,160 Michael. Mike. Chào anh. Lần nữa. 116 00:07:50,360 --> 00:07:53,620 Anh ghé làm gì? Quan trọng hơn là, Angie sao rồi? 117 00:07:53,820 --> 00:07:56,970 Tôi định hỏi cô đấy. Cô ấy chia tay với tôi rồi. 118 00:07:57,560 --> 00:08:01,170 - Gì cơ? - Ừ. Cô ấy bảo cô quan trọng hơn. 119 00:08:01,370 --> 00:08:04,130 Tôi chỉ muốn xin lỗi vì xen giữa hai người. 120 00:08:04,330 --> 00:08:08,220 - Tôi đâu biết hai người từng là bạn thân. - Vẫn là bạn thân. 121 00:08:08,420 --> 00:08:12,650 - Cô ấy nói "từng" à? Vẫn còn mà. - Không. Angie nói sẽ không làm cô buồn. 122 00:08:13,240 --> 00:08:15,310 - Tôi đâu có buồn. - Tôi biết rồi. 123 00:08:15,510 --> 00:08:17,310 Thế nên mới lạ, 124 00:08:17,510 --> 00:08:20,650 vì lúc ta mới gặp nhau, cô đâu có vẻ thích tôi. 125 00:08:20,850 --> 00:08:22,940 - Thật ra, cô còn nói… - Không thích. 126 00:08:23,140 --> 00:08:26,490 - Không hề. Thích anh á? Thậm chí… - Nghe lại thế cũng tốt. 127 00:08:26,680 --> 00:08:31,670 - Xin lỗi. - Ừ. Thế này thật đáng chán. 128 00:08:32,420 --> 00:08:33,240 Tôi đáng chán. 129 00:08:33,440 --> 00:08:36,950 Anh rất tốt. Cô ấy rất thích anh, cô ấy cần sự chân thành. 130 00:08:37,150 --> 00:08:39,620 Có lẽ tôi đã sợ mất cô ấy. 131 00:08:39,820 --> 00:08:42,670 Vậy giờ thế nào? Tôi yêu cô ấy. 132 00:08:42,870 --> 00:08:46,800 Từ từ đã, cao bồi. Thế là hơi hấp tấp đấy chứ? 133 00:08:47,000 --> 00:08:50,510 Tôi là siêu hấp tấp mà còn nói thế. 134 00:08:50,710 --> 00:08:52,610 Về lý trí, tôi hiểu cô. 135 00:08:53,450 --> 00:08:56,810 Nhưng về tình cảm, tôi biết cô ấy là một nửa của tôi. 136 00:08:57,010 --> 00:08:59,890 Tôi từng là người quá sợ cô đơn 137 00:09:00,090 --> 00:09:02,650 đến nỗi ai thích mình là chịu hết. Thảm lắm. 138 00:09:02,850 --> 00:09:05,860 Anh định không mời mà đến tìm tôi chắc? 139 00:09:06,060 --> 00:09:09,710 Tôi đã dành ra mấy năm, ở một mình, tìm hiểu bản thân và chấp nhận. 140 00:09:10,590 --> 00:09:13,780 "Nếu không yêu chính mình, làm sao yêu được ai khác?" 141 00:09:13,980 --> 00:09:18,760 - Tuyệt vời. - RuPaul nói. Drag Race ấy? 142 00:09:19,760 --> 00:09:23,210 Thôi nào. Anh tập xem đi chứ. Angie thích phim đó lắm. 143 00:09:23,410 --> 00:09:25,460 Xin lỗi. Nhưng cô ấy bỏ tôi vì cô, 144 00:09:25,660 --> 00:09:30,360 mà thật ra cô không giận, vậy làm sao tôi quay lại với cô ấy đây? 145 00:09:33,360 --> 00:09:35,070 Trish. Gặp cô sau nhé. 146 00:09:37,780 --> 00:09:41,330 - Vậy mà cô ấy ngại mặc ca-rô. - Khiếp. 147 00:09:42,040 --> 00:09:44,900 Với tôi, niềm vui là sức mạnh. 148 00:09:45,100 --> 00:09:49,320 Có một cảm giác khó tả khi được làm phụ nữ da đen ngày nay, 149 00:09:49,520 --> 00:09:51,400 người biết kiểm soát cuộc đời mình. 150 00:09:51,600 --> 00:09:55,990 {\an8}Vì vậy, sau quý hai với doanh thu phá kỷ lục, 151 00:09:56,190 --> 00:09:59,700 {\an8}chúng tôi đang vươn đến cộng đồng đa ái. 152 00:09:59,900 --> 00:10:03,500 {\an8}Tôi sắp ra mắt ứng dụng chị em với Q là P, 153 00:10:03,700 --> 00:10:06,770 {\an8}vì đôi khi, ba người không phải là quá đông. 154 00:10:07,020 --> 00:10:09,270 {\an8}Đây mới chỉ là khởi đầu. 155 00:10:10,860 --> 00:10:16,650 {\an8}Có rất nhiều niềm vui khi biết mình muốn gì và cương quyết giành lấy điều đó. 156 00:10:17,150 --> 00:10:21,070 Cũng có niềm vui khi thay đổi điều mình muốn và chấp nhận sự yếu đuối. 157 00:10:21,620 --> 00:10:23,580 Năm phút nữa tiệm đóng cửa. 158 00:10:23,830 --> 00:10:27,900 Lại là cô. Sao cô toàn xuất hiện lúc đám cây và tôi đã chán hơi người? 159 00:10:28,100 --> 00:10:29,940 Để cô thành thật về giờ mở cửa. 160 00:10:30,140 --> 00:10:32,650 Và vì chỉ mỗi bảng giờ mở cửa là hợp lý. 161 00:10:32,850 --> 00:10:37,340 - Mà này, cô nàng hoa lan đi bán muối rồi. - Khó tránh mà. 162 00:10:37,670 --> 00:10:40,200 - Máy tính của cô sao? - Từ đó đến nay chạy ổn. 163 00:10:40,400 --> 00:10:43,790 Cũng tốt khi biết cô giỏi về đồ điện tử hơn cây cối. 164 00:10:43,990 --> 00:10:49,670 Nhưng nói cô biết, tôi không cho cô cái cây nào nữa đâu. 165 00:10:49,870 --> 00:10:54,940 Nước cờ kinh doanh tồi đấy, cô bạn. Cắt nguồn cung của tôi? 166 00:10:56,820 --> 00:10:58,970 Vậy chắc là giã biệt tại đây. 167 00:10:59,170 --> 00:11:05,080 Hoặc là tôi rủ cô hẹn hò. 168 00:11:06,410 --> 00:11:07,410 Phải rồi. 169 00:11:08,910 --> 00:11:10,460 Nghiêm túc hả? 170 00:11:11,000 --> 00:11:12,750 Với tôi? Tại sao? 171 00:11:13,090 --> 00:11:16,160 Tôi biết cô muốn tìm một điều gì chân thật 172 00:11:16,350 --> 00:11:19,740 và cô đến đây suốt. Ta lại hợp ý nữa. 173 00:11:19,940 --> 00:11:22,870 Đúng thật. Ý là, tôi tưởng chỉ là nói cho vui, 174 00:11:23,070 --> 00:11:25,560 tôi chọc ghẹo mấy tấm bảng của cô. 175 00:11:28,890 --> 00:11:32,400 Có thể mấy tấm bảng là dấu hiệu. 176 00:11:33,270 --> 00:11:37,690 Tôi đã yếu đuối và chân thật. 177 00:11:38,320 --> 00:11:44,120 Cô không hề thấy vẻ hiên ngang của tôi mà vẫn thích tôi. 178 00:11:45,030 --> 00:11:51,000 Aimee vui tính, đẹp tuyệt trần thích tôi. 179 00:11:53,500 --> 00:11:55,070 Trời, đúng lúc quá. 180 00:11:55,270 --> 00:11:57,530 Rồi, bớt lại đi. Tôi rủ cô đi chơi thôi mà. 181 00:11:57,730 --> 00:12:02,930 - Và tôi nhận lời. Khi nào? - Bây giờ. 182 00:12:03,140 --> 00:12:05,620 Trời. Lần hẹn hò nhanh nhất. 183 00:12:05,820 --> 00:12:10,250 Tôi lớn tuổi hơn mấy con bé cô thường hẹn hò. Không rảnh chần chừ đâu. 184 00:12:10,450 --> 00:12:13,800 Được. Để tôi gọi vài cuộc điện thoại, đặt nhà hàng. 185 00:12:14,000 --> 00:12:19,390 Chắc phải bôi trơn để kiếm chỗ ở Bohemian. Đầu bếp giỏi, đồ ăn ngon. 186 00:12:19,580 --> 00:12:25,350 Đó đâu phải hẹn hò. Là cô ra vẻ thôi. Tôi sẽ chọn địa điểm. 187 00:12:25,550 --> 00:12:28,520 Cô ấy sai khiến tôi là đáng chán hay hấp dẫn đây? 188 00:12:28,720 --> 00:12:32,020 - Đi mau. - Hấp dẫn. Chắc chắn là hấp dẫn. 189 00:12:32,220 --> 00:12:37,210 - Vậy là ra chợ cá. - Không cần nhờ vả ai. 190 00:12:37,750 --> 00:12:42,160 Không phải món sushi giá 8.000 đô. Nhưng quá ngon. 191 00:12:42,360 --> 00:12:43,990 - Chuẩn. - Tôi thèm lâu rồi. 192 00:12:44,190 --> 00:12:46,750 Từ hồi ông chồng cũ dọn đến ở bên kia ngã tư, 193 00:12:46,950 --> 00:12:49,620 tôi không đến nữa để tránh chạm mặt. 194 00:12:49,820 --> 00:12:51,670 Trời. Kết thúc không êm ả? 195 00:12:51,870 --> 00:12:55,000 Ừ. Nói đúng ra, đoạn đầu cũng chả êm gì mấy 196 00:12:55,200 --> 00:12:57,090 còn khúc giữa thì bầy hầy. 197 00:12:57,290 --> 00:13:01,260 Nhưng vì anh ta tôi mới có đứa con gái, nó là người tuyệt vời nhất đời. 198 00:13:01,460 --> 00:13:05,860 Vậy là cô biết mình thích phụ nữ sau khi bỏ anh ta, hay… 199 00:13:07,700 --> 00:13:09,730 Tôi chỉ làm theo cảm tính. 200 00:13:09,930 --> 00:13:14,610 Thời nay, bọn trẻ trâu gọi là toàn tính luyến ái, vì chúng thích gắn mác mà. 201 00:13:14,810 --> 00:13:19,540 Nhưng thời thế hệ X của tôi thì chỉ gọi là "Muốn thích ai thì thích". 202 00:13:20,170 --> 00:13:21,860 Tôi chưa từng thích ai như cô. 203 00:13:22,060 --> 00:13:24,450 Ừ, tôi biết. Vụ đó nói rồi. Già quá. 204 00:13:24,650 --> 00:13:26,220 Không, quá gần gũi. 205 00:13:28,890 --> 00:13:32,600 Và ta ở đây, cứ thích điều mình thích. 206 00:13:35,980 --> 00:13:38,980 Với tôi, niềm vui là gia đình. 207 00:13:39,650 --> 00:13:42,090 Có thể không phải là gia đình tôi xuất thân, 208 00:13:42,290 --> 00:13:45,140 mà là gia đình tôi muốn có, gia đình tôi tìm thấy 209 00:13:45,340 --> 00:13:46,930 và gia đình đã tìm thấy tôi. 210 00:13:47,130 --> 00:13:48,890 - Chào. Sao rồi, em yêu? - Chào anh. 211 00:13:49,090 --> 00:13:51,230 Em mặc áo màu nâu này đẹp đấy. 212 00:13:51,430 --> 00:13:53,940 Anh biết em đang rất vui vẻ làm dự án của em, 213 00:13:54,140 --> 00:13:56,770 nhưng anh đang rất vui vẻ làm dự án ngôi nhà của anh. 214 00:13:56,970 --> 00:13:59,280 Anh nghĩ ra ý này. Anh thích cửa sổ này, 215 00:13:59,480 --> 00:14:02,610 nhưng ta sẽ thay bằng cửa kính trượt lớn, 216 00:14:02,810 --> 00:14:05,450 để làm nổi bật sân sau. Đẹp lắm. 217 00:14:05,650 --> 00:14:08,910 Ừ, nhưng anh à, ta có đủ tiền làm không 218 00:14:09,110 --> 00:14:11,330 trong lúc phải trả tiền tiệc cưới của Mira? 219 00:14:11,530 --> 00:14:12,790 Không, vụ đó lo xong rồi. 220 00:14:12,990 --> 00:14:15,580 Anh đã nói chuyện với bố mẹ, nói nghiêm túc. 221 00:14:15,780 --> 00:14:19,840 Họ sẽ thế chấp nhà vay một khoản nhỏ, anh sẽ trả góp hàng tháng. 222 00:14:20,040 --> 00:14:21,130 - Rồi. - Ừ. 223 00:14:21,330 --> 00:14:23,090 Được rồi, cứ để anh lo. 224 00:14:23,290 --> 00:14:26,430 Cái hay khi thấy được rõ sân sau 225 00:14:26,630 --> 00:14:28,560 là ta có thể làm vườn hoặc hàng hiên, 226 00:14:28,760 --> 00:14:31,350 hoặc sau này trông chừng bé con Langston và Zora. 227 00:14:31,550 --> 00:14:33,270 - Hay lắm. - Một ngày nào đó. 228 00:14:33,470 --> 00:14:36,940 Nói đến con, ta có thể sửa phòng ngủ cho khách thành phòng em bé. 229 00:14:37,140 --> 00:14:40,570 Cái cô ở Home Depot nói mấy màu này trai gái đều dùng được, 230 00:14:40,770 --> 00:14:43,070 nghĩa là dù ta chọn… Sao thế? 231 00:14:43,270 --> 00:14:46,910 Có chuyện gì? Nét mặt em trông như anh vừa nói lỡ lời. 232 00:14:47,110 --> 00:14:50,370 Anh nói gì? Không được nói cái cô mà là cái chị? Cái người? 233 00:14:50,570 --> 00:14:56,390 Không, chỉ là… Em nghĩ ta nên dừng lại và bàn bạc. 234 00:14:57,060 --> 00:15:02,590 Cưng à, nghe này. Anh không hề định thúc ép em sinh con. 235 00:15:02,790 --> 00:15:03,570 Vâng. 236 00:15:03,770 --> 00:15:06,800 Hào hứng thôi. Xin lỗi. Có thể thêm phòng làm việc. 237 00:15:07,000 --> 00:15:10,010 Nếu vậy thì màu be nhạt này được đấy, 238 00:15:10,210 --> 00:15:12,740 vì anh biết em muốn tường có màu. 239 00:15:14,120 --> 00:15:16,310 Ừ, đỏ gạch sẽ rất đẹp. 240 00:15:16,510 --> 00:15:19,400 Đấy. Ta sẽ sơn màu đỏ gạch, dù anh chả biết là màu gì. 241 00:15:19,600 --> 00:15:22,690 Nghe này, miễn là ta cùng nhau xây là được. 242 00:15:22,890 --> 00:15:25,450 - Quan trọng là thế thôi. - Ừ. 243 00:15:25,650 --> 00:15:28,300 Chưa cần lo có con ngay đâu. 244 00:15:28,630 --> 00:15:30,470 - Được chứ? Em yêu anh chứ? - Ừ. 245 00:15:32,800 --> 00:15:36,670 Em nói thật. Lúc anh nói sẽ làm bài trình chiếu một mình, 246 00:15:36,860 --> 00:15:39,710 em hơi lo, nhưng trông tuyệt lắm. 247 00:15:39,910 --> 00:15:42,050 Gì chứ? Đã bảo anh giỏi Canva lắm mà. 248 00:15:42,250 --> 00:15:44,920 - Anh còn làm biểu tượng nữa. - Đỉnh quá. 249 00:15:45,120 --> 00:15:49,600 Đến lượt anh. Anh nói thật. Lúc em gọi từ bãi biển San Juan 250 00:15:49,790 --> 00:15:53,680 giữa đêm để hỏi nếu đổi đề tài có xin được kinh phí không, 251 00:15:53,880 --> 00:15:57,640 anh đã tưởng em xỉn đến nỗi quên luôn ta đã bàn chuyện này. 252 00:15:57,840 --> 00:16:01,160 - Nhưng xem ta làm được gì đi. - Con cưng của ta. 253 00:16:04,710 --> 00:16:07,250 Hình như anh vừa làm em ngại. 254 00:16:07,550 --> 00:16:09,510 - Không. - Anh xin lỗi. 255 00:16:10,010 --> 00:16:13,680 - Cốc, cốc. - Giờ càng ngại hơn. 256 00:16:14,640 --> 00:16:18,060 - Bác Joseph? - Cửa dưới nhà để mở. 257 00:16:18,260 --> 00:16:22,590 Vâng, bọn cháu đang chất đồ đạc của dự án lên xe tải. 258 00:16:22,790 --> 00:16:25,020 - Jameson, đây là mẹ của Quinn. - Chào bác. 259 00:16:25,360 --> 00:16:29,610 Hoàn toàn là quan sát khách quan thôi nhé, nhưng cậu rất đẹp trai. 260 00:16:29,860 --> 00:16:31,240 - Cảm ơn bác. - Cậu độc thân? 261 00:16:31,440 --> 00:16:34,850 Vì tôi có ba bà bạn có con gái ở hội quán. 262 00:16:35,050 --> 00:16:37,100 Và một người có con trai, nếu cậu thích. 263 00:16:37,300 --> 00:16:40,980 Tôi không xét nét. Con gái tôi lưỡng tính, tôi thấy chả sao. 264 00:16:41,180 --> 00:16:45,330 Chúc mừng vì bác cởi mở với con gái. Nhưng cháu không cần mai mối. 265 00:16:45,790 --> 00:16:47,690 Cam, anh gặp em dưới lầu nhé? 266 00:16:47,890 --> 00:16:52,550 - Ừ. Được. Em sẽ xuống. - Ừ. Cháu xin phép. Rất vui được gặp bác. 267 00:16:55,300 --> 00:16:58,210 - Chắc cháu thắc mắc sao bác tới đây. - Vâng. 268 00:16:58,400 --> 00:17:00,310 Là về Quinnie. Con bé ổn chứ? 269 00:17:00,560 --> 00:17:04,880 Cậu ấy ổn. Thật ra là rất tốt. Bác hỏi thăm chu đáo quá. 270 00:17:05,080 --> 00:17:09,550 Chu đáo á? Cháu à, tình mẫu tử đấy. Rồi có ngày cháu sẽ hiểu. 271 00:17:09,750 --> 00:17:11,900 - Có thể. - Không. 272 00:17:12,400 --> 00:17:14,890 Cháu và Ian cứ chia tay xoành xoạch. 273 00:17:15,090 --> 00:17:17,740 Không ạ. Bọn cháu không chia tay. Là… 274 00:17:19,660 --> 00:17:22,910 Tài xế của bác đang đậu cản xe khác, cháu nói nhanh đi. 275 00:17:23,250 --> 00:17:26,730 - Nói tóm lại là… - Ừ, cảm ơn cháu. 276 00:17:26,930 --> 00:17:30,240 Cháu yêu Ian và muốn chung sống, 277 00:17:30,440 --> 00:17:33,820 nhưng trước giờ bọn cháu luôn nói là sẽ có con. 278 00:17:34,020 --> 00:17:38,680 Giờ cháu nhận ra cháu chả biết mình muốn có con hay không. 279 00:17:39,010 --> 00:17:44,810 - Làm sao cháu biết? Làm sao bác biết? - Camille, nuôi con vất vả lắm. 280 00:17:45,480 --> 00:17:48,480 Cả khi chúng đã lớn, vẫn vất vả. 281 00:17:49,230 --> 00:17:52,380 - Cháu hít bình khí cười bao giờ chưa? - Khí gì ạ? 282 00:17:52,580 --> 00:17:56,100 Khí cười. Quinn bị bắt quả tang hít hồi trung học. 283 00:17:56,300 --> 00:18:00,980 Đó là trò hút bình kem tươi khí nén để hít lấy khí nitơ oxit. 284 00:18:01,180 --> 00:18:04,270 Không có cần ạ? Thôi nào, Quinn trẻ trâu. Chơi kém thế. 285 00:18:04,470 --> 00:18:08,480 Chứ gì nữa. Bác đã thử một lần, một mình. 286 00:18:08,680 --> 00:18:11,380 Bác muốn xem nó có gì hay ho. 287 00:18:11,580 --> 00:18:17,120 Hít nó vào, và trong vài giây, ta chưa bao giờ vui như vậy. 288 00:18:17,320 --> 00:18:22,310 Đó là cảm giác ta luôn muốn có. Nhưng chỉ trong chốc lát. 289 00:18:23,560 --> 00:18:27,340 - Đó là tình mẫu tử. - Ai lại chẳng muốn cảm giác đó? 290 00:18:27,540 --> 00:18:31,480 Ai cũng muốn. Em gái bác có nó bằng cách tập thiền. 291 00:18:31,730 --> 00:18:35,930 - Nhưng cô ấy khó ưa lắm, đừng có thử. - Vậy cháu có thể… 292 00:18:36,130 --> 00:18:39,010 Ngừng lại. Bác khuyên nhủ cháu đủ rồi. 293 00:18:39,210 --> 00:18:41,640 Bác phải đi lấy bỏ chất bơm mặt đây. 294 00:18:41,840 --> 00:18:44,690 Bác thích trẻ đẹp, nhưng giờ trông bác trẻ quá. 295 00:18:44,890 --> 00:18:47,410 Và bác áy náy vì bạn bè không theo kịp. 296 00:18:49,710 --> 00:18:54,000 Nếu là tình mẫu tử, cháu sẽ biết thôi. Chào. 297 00:18:56,760 --> 00:19:00,080 Thật sao, dì Tammy? Ta phải hẹn gặp ở nhà hàng của người khác? 298 00:19:00,280 --> 00:19:03,870 Cháu à, cháu biết dì không ngửi nổi đồ ăn ở nhà hàng của cháu mà. 299 00:19:04,070 --> 00:19:07,920 Hy vọng là việc gấp, vì cháu lo sự kiện của Camille đuối rồi. Gì thế ạ? 300 00:19:08,120 --> 00:19:09,130 Mẹ cháu gọi cho dì. 301 00:19:09,330 --> 00:19:10,500 - Có chuyện gì? - Ừ. 302 00:19:10,700 --> 00:19:11,670 Bố cháu à? 303 00:19:11,870 --> 00:19:13,420 - Là cháu. - Sao cơ? 304 00:19:13,620 --> 00:19:15,930 Cháu không nhờ họ trả tiền tiệc cưới bị hủy được. 305 00:19:16,130 --> 00:19:17,890 Cháu mượn thôi. Cháu sẽ trả. 306 00:19:18,090 --> 00:19:21,260 Trừ phi có chuyện. Và bi kịch theo cháu suốt, cháu à. 307 00:19:21,460 --> 00:19:24,940 Không liên quan đến dì. Cảm ơn dì lo lắng, nhưng cháu phải đi. 308 00:19:25,130 --> 00:19:27,660 - Thương dì lắm. - Cháu làm dì hết muốn giúp rồi. 309 00:19:27,870 --> 00:19:30,460 - Dì muốn giúp cháu? - Ừ. Ngồi đi. 310 00:19:31,250 --> 00:19:34,750 Dì đã lấy chồng bốn lần, đính hôn sáu lần. 311 00:19:34,960 --> 00:19:39,490 Nên dì biết chút đỉnh về bi kịch sau chia tay và vụ đó tốn kém cỡ nào. 312 00:19:39,690 --> 00:19:44,220 May cho cháu, dì Tammy luôn ở phía được đền tiền. 313 00:19:44,760 --> 00:19:45,760 Đây. 314 00:19:53,650 --> 00:19:57,360 Dì cho cháu tiền? Tại sao? Dì ghét cháu mà. 315 00:19:57,940 --> 00:20:02,680 Dì chả ghét ai, trừ người mang xăng-đan Teva. Ai mà mang thứ đó ra đường? 316 00:20:02,880 --> 00:20:05,430 - Chả đẹp gì cả. - Cháu sẽ gửi lại dì sau. 317 00:20:05,630 --> 00:20:08,810 - Cháu hứa. - Không. Dì không cho mượn. Cho là cho. 318 00:20:09,010 --> 00:20:11,020 Cho đứt 68.000 đô không ràng buộc gì? 319 00:20:11,220 --> 00:20:15,360 Không, dì không nói thế. Nhiều ràng buộc lắm, nghe chưa cháu? 320 00:20:15,560 --> 00:20:19,780 Đầu tiên, khi dì gọi bánh mì kẹp bò bằm, là phải đúng món đó. 321 00:20:19,980 --> 00:20:25,680 Không màu mè hoa lá cành. Và nói thật, cháu ạ, chững chạc lên đi. 322 00:20:26,140 --> 00:20:27,370 - Cháu có mà. - Không. 323 00:20:27,570 --> 00:20:29,290 - Có. - Nếu cháu cư xử như người lớn, 324 00:20:29,490 --> 00:20:32,880 thì đã thành thật về chuyện còn yêu Camille, 325 00:20:33,080 --> 00:20:36,340 và đã thành thật với Mira từ lâu rồi. 326 00:20:36,540 --> 00:20:39,840 Tránh gây nhiều đau khổ, dì khỏi mất số tiền để mua thuyền buồm. 327 00:20:40,040 --> 00:20:42,140 Nên lần sau cháu biết mình muốn gì, 328 00:20:42,340 --> 00:20:45,950 hãy chững chạc lên, thành thật và thực hiện điều đó. 329 00:20:48,330 --> 00:20:50,770 Lỡ thứ cháu muốn làm cháu mất thứ khác thì sao? 330 00:20:50,970 --> 00:20:54,920 Đời là thế mà cháu. Được thì ít mà mất thì nhiều. 331 00:20:55,170 --> 00:20:59,500 Nhưng nếu cháu thành thật với bản thân thì sẽ đâu vào đó. Dì đảm bảo. 332 00:21:01,210 --> 00:21:03,970 - Cảm ơn dì Tammy. - Không có gì. Dì thương cháu. 333 00:21:04,970 --> 00:21:09,640 Nhưng dì mà bắt gặp cháu mang xăng-đan Teva, dì sẽ đòi lại hết. 334 00:21:10,140 --> 00:21:12,180 Cả vốn lẫn lãi. Nghe chưa? 335 00:21:12,890 --> 00:21:17,550 {\an8}- Niềm vui là được nhìn nhận. - Với tôi, niềm vui là gia đình. 336 00:21:17,750 --> 00:21:20,110 Ý nghĩa niềm vui da đen là yêu thương… 337 00:21:24,530 --> 00:21:29,080 - Camille, triển lãm của cậu tuyệt lắm. - Xuất sắc, Milly. 338 00:21:29,330 --> 00:21:30,810 Các cậu thích chứ? 339 00:21:31,010 --> 00:21:32,520 - Trời ơi. - Thích. 340 00:21:32,720 --> 00:21:36,520 Tôi thấy tôi là phần hay nhất. Nghe khách tham quan nói thế. 341 00:21:36,720 --> 00:21:39,150 - Gái, làm ơn đi. - Ừ, cô ấy nói khách là tôi đấy. 342 00:21:39,350 --> 00:21:40,670 Chính xác. 343 00:21:41,670 --> 00:21:45,240 Nói luôn kẻo quên, Tye à, tôi chỉ muốn nói rằng 344 00:21:45,440 --> 00:21:48,390 bọn tôi đã biểu quyết duyệt cho cậu quen Aimee. 345 00:21:49,220 --> 00:21:51,460 Ừ, cô ấy tuyệt lắm. 346 00:21:51,660 --> 00:21:55,560 Ừ, được hai đêm rồi đấy. Hai người có định dọn về sống chung? 347 00:21:55,770 --> 00:21:58,560 Được rồi, được rồi. 348 00:22:00,400 --> 00:22:02,130 Ít nhất là cậu ấy được hạnh phúc. 349 00:22:02,330 --> 00:22:04,470 - Angie… - Tôi ổn. Tôi ổn. 350 00:22:04,670 --> 00:22:06,850 - Căng thẳng kìa. - Để tôi xử lý. 351 00:22:07,050 --> 00:22:07,860 Cảm ơn. 352 00:22:08,610 --> 00:22:10,230 - Thành công rồi. - Thành công. 353 00:22:10,420 --> 00:22:13,520 - Chúc mừng. Tuyệt quá. - Chúc mừng. Đỉnh thật đấy. 354 00:22:13,720 --> 00:22:17,210 Cảm ơn. Quinn, tôi có gặp bác gái. Bác ấy tự hào về giới tính của cô. 355 00:22:17,460 --> 00:22:18,500 Bác Pat. 356 00:22:19,750 --> 00:22:22,750 - Tôi đi nói chuyện với Angie đây. - Ừ, được đấy. 357 00:22:23,000 --> 00:22:24,710 - Tôi có… - Camille. 358 00:22:25,920 --> 00:22:27,130 - Tôi sẽ quay lại. - Ừ. 359 00:22:27,590 --> 00:22:28,740 - Cô đến rồi. - Ừ. 360 00:22:28,940 --> 00:22:34,540 - Và tôi mừng là đã đến. Tuyệt lắm. - Thế ạ? 361 00:22:34,740 --> 00:22:38,960 Đừng làm thế. Em biết là vậy mà. Cứ nhận đi. 362 00:22:39,160 --> 00:22:43,430 Em sẽ nhận. Và chả sao khi các trưởng khoa từ Sarah Lawrence, 363 00:22:43,620 --> 00:22:48,390 Spelman, NYU và Yale đều đến bảo là muốn gặp em để bàn việc giảng dạy. 364 00:22:48,590 --> 00:22:53,740 - Tuyệt quá. Tôi rất tự hào về em. - Thật ạ? 365 00:22:54,450 --> 00:22:57,290 - Ừ, thật. - Mẹ cũng tự hào. 366 00:22:57,960 --> 00:23:02,590 - Mẹ? Mẹ đến rồi. - Mẹ phải đến chứ. 367 00:23:05,550 --> 00:23:08,880 - Mẹ thương con, Camille. - Con cũng thương mẹ. 368 00:23:11,760 --> 00:23:14,680 Mẹ, đây là Tiến sĩ Pruitt. Tiến sĩ Pruitt, đây là mẹ em. 369 00:23:14,890 --> 00:23:19,350 Tôi là đồng nghiệp của con gái chị. Cô ấy đặc biệt lắm. 370 00:23:20,190 --> 00:23:21,060 Đúng vậy. 371 00:23:22,560 --> 00:23:24,970 Angie, ta nói chuyện nhé? 372 00:23:25,170 --> 00:23:27,680 Nghe này, tôi xin lỗi đã gây ra chuyện khó xử, 373 00:23:27,880 --> 00:23:31,160 nhưng đừng nói ở đây. Đây là sự kiện của Camille. 374 00:23:31,450 --> 00:23:35,890 Tức là nơi hoàn hảo để nói chuyện, vì chủ đề là niềm vui da đen. 375 00:23:36,090 --> 00:23:39,870 Chúng ta, tình bạn của ta chính là niềm vui da đen, Angie. 376 00:23:40,500 --> 00:23:44,790 Cậu là người bạn tốt nhất tôi có. 377 00:23:45,130 --> 00:23:48,920 Tôi nghĩ tôi đã lo sợ nếu cậu có một mối tình đúng nghĩa, 378 00:23:49,720 --> 00:23:50,760 tôi có thể mất cậu. 379 00:23:51,840 --> 00:23:54,890 Gái à, tôi đã sai. Tôi xin lỗi. 380 00:23:55,140 --> 00:23:59,310 Quinnie, tôi thương cậu. Tôi sẽ không bao giờ bỏ cậu. 381 00:24:00,600 --> 00:24:03,420 Tôi có thể vừa thương cậu vừa yêu đàn ông mà. 382 00:24:03,620 --> 00:24:06,970 Trời, tôi có thể thương cậu và một anh, và một anh nữa cùng một lúc. 383 00:24:07,170 --> 00:24:11,050 - Nhớ trò tay ba của quỷ chứ? - Gái, đừng nói chuyện đó ở đây. 384 00:24:11,250 --> 00:24:12,160 Ừ. 385 00:24:20,200 --> 00:24:22,460 - Thương cậu lắm. - Cũng thương cậu. 386 00:24:24,210 --> 00:24:26,150 Xin mọi người chú ý. 387 00:24:26,350 --> 00:24:30,950 Tôi muốn cảm ơn quý vị rất nhiều vì đã đến đây. 388 00:24:31,150 --> 00:24:34,740 Jameson và tôi rất tự hào về triển lãm ca ngợi niềm vui da đen này. 389 00:24:34,940 --> 00:24:37,430 Và tôi xin có lời cảm ơn Harlem. 390 00:24:38,680 --> 00:24:43,040 Và tất cả những người đã và sẽ luôn đóng góp vào linh hồn 391 00:24:43,240 --> 00:24:44,520 của khu phố này. 392 00:24:45,650 --> 00:24:49,570 Cảm ơn vì đã là mái nhà của tôi. Cảm ơn vì đã là niềm vui của tôi. 393 00:24:50,990 --> 00:24:53,490 - Nâng ly. - Này. 394 00:24:54,610 --> 00:24:59,330 - Chả biết tôi sẵn sàng để cô ấy đi chưa. - Thế à? Tôi cũng chả biết. 395 00:25:00,330 --> 00:25:01,660 Đây thật là… 396 00:25:27,610 --> 00:25:29,940 Gái, cậu đang đội bộ tóc đó. 397 00:25:31,190 --> 00:25:35,680 Vậy giờ ta làm gì? Ăn? Uống tiếp? Cả hai? Ừ. 398 00:25:35,880 --> 00:25:39,890 Chắc thôi đi. Vì tôi phải về thay đồ rồi gặp Keith. 399 00:25:40,090 --> 00:25:42,750 Ta mới làm hòa, phải ăn mừng chứ. 400 00:25:42,950 --> 00:25:47,030 Chuyện khẩn thiết hơn là, ta đang đi bộ tới đâu và sao không đi xe? 401 00:25:47,220 --> 00:25:50,990 Thật ra tôi có xe, nhưng có người khác chờ đón cô. 402 00:25:51,190 --> 00:25:52,000 Vậy sao? 403 00:25:56,130 --> 00:26:00,140 - Anh ấy tới đây làm gì? - Anh ấy đang chờ bạn gái. 404 00:26:00,890 --> 00:26:04,140 Tới với người đàn ông của cô đi. 405 00:26:09,400 --> 00:26:14,930 Chào. Em xin lỗi đã chia tay với anh. Mà anh biết đó, cô ấy là bạn thân và em… 406 00:26:15,130 --> 00:26:19,820 Không sao. Ta đã ở đây. Lại đây nào. 407 00:26:23,620 --> 00:26:25,360 - Tặng em. - Cảm ơn anh. 408 00:26:25,550 --> 00:26:30,250 Anh biết em không thích xe đạp. Nhưng lên đi. Anh chở cho. Nào. Đi thôi. 409 00:26:34,840 --> 00:26:35,670 Bám chắc nhé. 410 00:26:39,340 --> 00:26:42,870 Thôi, đến nhà chị rồi. 411 00:26:43,070 --> 00:26:45,290 Nghe như đêm vui đã kết thúc. 412 00:26:45,490 --> 00:26:48,540 - Chỉ đoạn ta đi cùng nhau thôi. - Oái. 413 00:26:48,740 --> 00:26:54,550 Chị không dễ dãi lên giường. Làm thế sẽ như môn thể thao vô nghĩa. 414 00:26:54,750 --> 00:26:57,970 À, em giỏi thể thao lắm đấy. 415 00:26:58,170 --> 00:27:03,530 Chắc chắn là em giỏi thể thao, và có thể cho chị thấy khi đúng thời điểm. 416 00:27:08,750 --> 00:27:09,620 Ôi chao. 417 00:27:10,170 --> 00:27:12,210 - Tạm biệt. - Tạm biệt. 418 00:27:20,050 --> 00:27:21,930 ZOE CÒN THỨC KHÔNG? 419 00:27:29,390 --> 00:27:32,300 ZOE CÒN THỨC KHÔNG? 420 00:27:32,500 --> 00:27:33,900 TYE NHÀ CHỊ. 20 PHÚT NỮA. 421 00:27:37,070 --> 00:27:41,240 Zoe. Chị sẽ khiến em phải van xin. 422 00:27:42,660 --> 00:27:46,620 Chị sẽ làm chậm rãi thôi. 423 00:27:54,460 --> 00:27:55,960 Hơi lâu đấy. 424 00:27:58,920 --> 00:27:59,740 AIMEE ĐỔI KẾ HOẠCH. EM ĐẾN ĐÂY ĐƯỢC KHÔNG? 425 00:27:59,940 --> 00:28:02,100 {\an8}- Xin lỗi. Tin nhắn. Việc gấp. - Giỡn mặt. 426 00:28:02,300 --> 00:28:03,240 {\an8}TYE 30 PHÚT NỮA EM TỚI. 427 00:28:03,440 --> 00:28:04,890 Không giỡn. Không xoạc. 428 00:28:06,310 --> 00:28:10,640 Chị đi tắm đây. Em tự về nhé. 429 00:28:11,230 --> 00:28:12,850 Cởi xích cho em đã chứ. 430 00:28:16,020 --> 00:28:19,800 Lần trước ta ra công viên, anh đã dạy em đạp xe. 431 00:28:20,000 --> 00:28:21,930 Lần trước, anh cũng đã nhận ra 432 00:28:22,130 --> 00:28:24,950 là không cô gái nào tuyệt vời, xinh đẹp như em. 433 00:28:25,200 --> 00:28:29,750 Lại đây. Ngồi xuống đây. Anh không muốn em bị lạnh. 434 00:28:30,580 --> 00:28:35,130 Lạnh á? Anh trai, giờ mới tháng Tám ở Harlem. Muỗi còn đổ mồ hôi. 435 00:28:39,050 --> 00:28:40,050 Cái này của em. 436 00:28:41,090 --> 00:28:44,740 Dì Niecy đã làm cho em sau buổi biểu diễn đầu tiên. 437 00:28:44,940 --> 00:28:48,560 Dì ấy bảo, "Để khi là ngôi sao, cháu không quên cháu là người thường". 438 00:28:49,220 --> 00:28:51,270 Anh lấy đâu ra thế? 439 00:28:51,930 --> 00:28:53,480 - Đây. - Cảm ơn. 440 00:28:58,980 --> 00:29:02,220 Đây là… Sâm panh pha nước ép lựu. 441 00:29:02,420 --> 00:29:07,910 Đêm đầu tiên em đi chơi với Quinn, Tye và Camille, bọn em uống thử Pamosa. 442 00:29:09,160 --> 00:29:13,710 - Và hành chiên tươi. Đây là… - Những món em thích. 443 00:29:14,080 --> 00:29:15,880 - Quinn nói. - Quinn đấy. 444 00:29:16,750 --> 00:29:19,130 Một món em thích nữa kẻo anh quên. 445 00:29:21,210 --> 00:29:22,840 - Vé cào. - Ừ. 446 00:29:24,050 --> 00:29:25,790 "Kim cương là vĩnh cửu. 447 00:29:25,980 --> 00:29:30,850 "Cào được ba ô giống nhau sẽ trúng giải thưởng tương ứng". Rồi. 448 00:29:33,020 --> 00:29:34,310 Một viên kim cương. 449 00:29:34,850 --> 00:29:39,650 Rồi. Kim cương nữa. Nào, viên kim cương thứ ba nhé. 450 00:29:41,480 --> 00:29:42,610 {\an8}"Em lấy anh nhé?" 451 00:29:54,790 --> 00:29:55,790 Chà. 452 00:29:57,710 --> 00:30:00,250 - Chào anh. - Chào em. Lại đây. 453 00:30:06,090 --> 00:30:09,260 Hôn má. Hôn má là không ổn rồi. 454 00:30:09,760 --> 00:30:12,310 - Ta cần nói chuyện. - Càng không ổn hơn. 455 00:30:14,310 --> 00:30:17,980 Đời em đã dành quá nhiều thời gian 456 00:30:18,690 --> 00:30:22,530 cố trở thành mẫu người mà người thương em mong muốn. 457 00:30:23,730 --> 00:30:24,940 Và em đã đánh mất mình. 458 00:30:27,740 --> 00:30:29,950 Em đi sai mục đích của đời mình. 459 00:30:31,830 --> 00:30:37,000 Và khi em đối mặt với những hậu quả trong năm nay, nói thật là chả hay ho gì. 460 00:30:38,960 --> 00:30:43,550 Được gặp anh lúc này là rất tuyệt vời. 461 00:30:44,210 --> 00:30:47,030 Nhưng em cần hiểu ra mình thật sự là ai, 462 00:30:47,230 --> 00:30:50,890 sau đó yêu điên cuồng con người đó 463 00:30:52,050 --> 00:30:54,390 rồi mới biết được mình muốn ở bên ai. 464 00:30:55,980 --> 00:30:58,770 Nếu có ngày ta tình cờ gặp lại nhau, 465 00:31:00,310 --> 00:31:03,860 anh phải cảnh cáo em, anh sẽ làm lại lần nữa. 466 00:31:04,980 --> 00:31:05,900 Rồi lại lần nữa. 467 00:31:07,820 --> 00:31:08,780 Rồi lại lần nữa. 468 00:31:12,740 --> 00:31:15,490 - Em rất tiếc. - Nhưng buổi hẹn hò mơ ước của em? 469 00:31:16,080 --> 00:31:19,290 Phải, buổi hẹn hò mơ ước. 470 00:31:31,760 --> 00:31:33,600 Vậy là, ta đã ở đây. 471 00:31:36,600 --> 00:31:41,400 - Em biết chị không chờ nổi mà. - Không. Không phải chuyện đó. 472 00:31:43,730 --> 00:31:45,190 Vậy là chuyện gì? 473 00:31:47,070 --> 00:31:49,860 Chị chưa bao giờ ở bên ai mà không làm gì cả. 474 00:31:51,030 --> 00:31:53,950 Thấy chưa? Dễ chịu mà. 475 00:31:55,530 --> 00:32:00,000 Đây chính là điều em lo sợ. 476 00:32:01,000 --> 00:32:06,250 Nhưng dù sao, thế này cũng vui. 477 00:32:07,250 --> 00:32:11,220 Em không biết nói thế nào, nhưng em phải đi tè. 478 00:32:12,470 --> 00:32:16,250 Cuối hành lang, khẽ thôi nhé. Kẻo con chị thức dậy. 479 00:32:16,450 --> 00:32:20,630 Con chị? Nói nghe mất cả nứng. 480 00:32:20,830 --> 00:32:22,850 Trời ơi. Đừng có nói "nứng". 481 00:32:31,990 --> 00:32:34,490 - Tye? - Zoe? 482 00:32:34,820 --> 00:32:36,080 Chị làm gì ở đây? 483 00:32:36,490 --> 00:32:38,740 Zoe, xin lỗi làm con thức. Đây là bạn mẹ… 484 00:32:39,830 --> 00:32:42,920 Con biết chị ấy, nhưng mà, Tye, sao chị biết mẹ em? 485 00:32:44,120 --> 00:32:47,420 - Sao em biết con chị? - Chết tiệt. 486 00:32:51,340 --> 00:32:53,240 Ai cũng thích pudding bánh mì của anh. 487 00:32:53,440 --> 00:32:57,010 Anh biết mà. Biết sao anh biết không? Vì hết sạch rồi. 488 00:32:58,140 --> 00:33:02,940 - Em không ngờ đông khách thế. - Anh rất tự hào về em. 489 00:33:05,230 --> 00:33:09,070 Cảm ơn anh đã lo đồ ăn. Và túc trực ở đây. 490 00:33:09,650 --> 00:33:12,280 - Em rất cảm kích. - Em quan trọng với anh mà. 491 00:33:12,990 --> 00:33:15,530 Nhìn em kìa. Rạng ngời nhé. 492 00:33:17,530 --> 00:33:21,400 Đúng vậy. Anh biết là gì không? 493 00:33:21,600 --> 00:33:24,440 Em cảm thấy đó là điều mà bác Joseph đã miêu tả. 494 00:33:24,640 --> 00:33:29,090 Cảm giác khi được làm mẹ ấy. Nhưng em có cảm giác đó khi làm việc này. 495 00:33:29,590 --> 00:33:33,670 Giống như điều gì đó đã định hình. Công việc của em thay đổi và… 496 00:33:35,180 --> 00:33:39,140 Đây là đứa con mà em muốn. Tạm thời là thế. 497 00:33:44,100 --> 00:33:48,710 - Có thể là mãi mãi. - Khoan. Mãi mãi á? 498 00:33:48,910 --> 00:33:52,180 - Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? - Không có. 499 00:33:52,380 --> 00:33:53,280 Nói anh nghe đi. 500 00:33:56,700 --> 00:33:57,610 Là… 501 00:34:00,200 --> 00:34:01,620 Là chuyện đã không xảy ra. 502 00:34:03,200 --> 00:34:07,960 Khi bác sĩ nói về buồng trứng của em, em không hề thấy buồn. 503 00:34:09,330 --> 00:34:12,030 Khi phụ nữ muốn có con mà bị nói là 504 00:34:12,230 --> 00:34:15,590 không thể có được, thì họ phải buồn chứ? 505 00:34:17,010 --> 00:34:19,550 Hoặc tức giận, hoặc thất vọng. 506 00:34:22,010 --> 00:34:27,440 Nhưng nói thật, lúc đó và cả bây giờ em chỉ thấy 507 00:34:31,610 --> 00:34:32,690 nhẹ cả người. 508 00:34:33,820 --> 00:34:37,990 Em rất tiếc, nhưng em không thể làm ngơ chuyện đó, Ian. 509 00:34:40,990 --> 00:34:43,790 - Xin đừng giận em. - Anh không giận em, Camille. 510 00:34:46,660 --> 00:34:49,110 Anh nghĩ em biết mình muốn gì là rất hay. 511 00:34:49,310 --> 00:34:53,300 Hiểu ý anh chứ? Dù điều đó không phù hợp với điều anh muốn. 512 00:34:56,550 --> 00:35:02,180 Anh có trách nhiệm với em, với chính mình, là phải chững chạc lên. 513 00:35:02,390 --> 00:35:08,350 Hiểu ý anh chứ? Phải thành thật. Và việc có con, làm bố, 514 00:35:09,810 --> 00:35:13,110 nuôi dạy chúng, đọc sách cho chúng nghe, đó là mơ ước của anh. 515 00:35:13,770 --> 00:35:17,570 Em biết không? Anh chưa sẵn sàng từ bỏ nó. 516 00:35:22,450 --> 00:35:23,580 Anh không nên từ bỏ. 517 00:35:26,080 --> 00:35:30,000 Anh sẽ là người cha tuyệt vời. 518 00:35:34,840 --> 00:35:36,050 Rồi sao, kết thúc à? 519 00:35:38,420 --> 00:35:44,390 Ta mất bao công vun đắp bấy lâu nay chỉ để nói câu từ biệt? 520 00:36:03,120 --> 00:36:05,200 LỜI KẾT VỀ NIỀM VUI 521 00:36:06,330 --> 00:36:10,110 Tôi nghĩ các cô cùng đến hỗ trợ bạn mình là rất chu đáo. 522 00:36:10,310 --> 00:36:14,750 Tôi luôn mong có bạn như thế. Giống phim Sex and The City trên TV. 523 00:36:15,090 --> 00:36:19,880 Nhưng tôi thấy phụ nữ hầu hết là nhỏ mọn, chả vui. Lạc đề rồi. 524 00:36:20,090 --> 00:36:24,620 Chắc chắn chuyện đã xảy ra rất đáng sợ, và cô đến phòng cấp cứu là khôn ngoan. 525 00:36:24,820 --> 00:36:28,720 Nhưng cô hoàn toàn ổn. Và em bé cũng vậy. 526 00:37:52,560 --> 00:37:54,520 Biên dịch: Amy Luu 527 00:37:54,720 --> 00:37:56,690 Giám sát Sáng tạo: John Thai Hoa