1 00:00:06,126 --> 00:00:09,751 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:28,959 --> 00:00:33,709 ‎QUYỂN VII: KHẢI HUYỀN 3 00:02:15,918 --> 00:02:17,876 ‎Bà có đau không? 4 00:02:20,584 --> 00:02:21,418 ‎Có. 5 00:03:12,918 --> 00:03:15,918 ‎Không! 6 00:03:49,418 --> 00:03:51,209 ‎Họ đang đi bắt người tận nhà. 7 00:03:51,293 --> 00:03:53,584 ‎- Ta phải ra khỏi đây. ‎- Đi đâu bây giờ? 8 00:03:53,668 --> 00:03:56,918 ‎Đến nhà thờ để đón con tôi. ‎Nó vẫn còn ở nhà thờ. 9 00:03:57,001 --> 00:03:59,001 ‎- Họ đã làm gì nó? ‎- Eddie… 10 00:03:59,084 --> 00:04:00,543 ‎- Bố đã bị gì? ‎- Họ đã làm gì? 11 00:04:00,626 --> 00:04:03,126 ‎- Tôi không biết. ‎- Cô nói đã nghiên cứu mà. 12 00:04:03,209 --> 00:04:04,418 ‎Cô nói là có các mẫu máu. 13 00:04:04,501 --> 00:04:06,668 ‎- Đâu có. Tôi không biết. ‎- Im lặng. 14 00:04:27,584 --> 00:04:28,959 ‎Có ai có sóng không? 15 00:04:36,543 --> 00:04:39,459 ‎Không. Hẳn họ phá tháp phát sóng rồi. 16 00:04:39,543 --> 00:04:41,584 ‎Và đưa những chiếc phà đi xa. 17 00:04:42,209 --> 00:04:44,459 ‎Sturge đã phá thuyền. Chúng tôi đã thấy. 18 00:04:44,543 --> 00:04:48,209 ‎Thuyền, điện thoại, điện. ‎Họ cô lập chúng ta. 19 00:04:48,293 --> 00:04:51,918 ‎- Thuyền. ‎- Con có chiếc canô ở Bắc đảo. 20 00:04:52,876 --> 00:04:55,376 ‎Chắc nó không đưa được ai đến đất liền, 21 00:04:55,459 --> 00:04:57,334 ‎nhưng ít nhất cũng ra khỏi đảo. 22 00:04:57,418 --> 00:05:01,168 ‎Bố mẹ cháu… Họ ở đó. ‎Họ phải đi cùng ta, phải không? 23 00:05:02,084 --> 00:05:03,834 ‎Đưa họ đi khám. Còn chỗ mà. 24 00:05:03,918 --> 00:05:07,126 ‎- Trên thuyền cá thì đủ chỗ. ‎- Ý tôi không phải thế. 25 00:05:07,209 --> 00:05:08,876 ‎Cô ấy không tính chuyện đi. 26 00:05:08,959 --> 00:05:11,084 ‎Vì họ sẽ truy lùng ta, như Bev đã nói. 27 00:05:11,751 --> 00:05:13,418 ‎Nên họ mới không đánh chìm chúng. 28 00:05:13,501 --> 00:05:17,251 ‎Vì thế họ chỉ phá vài mối dây. ‎Vì họ cần thuyền. 29 00:05:18,459 --> 00:05:22,043 ‎Để sau đó họ có thể… ra khơi. 30 00:05:25,293 --> 00:05:27,209 ‎Sarah, cô bảo thứ này lây nhiễm. 31 00:05:28,751 --> 00:05:32,418 ‎Nếu chỉ cần một người, ‎chỉ một người trong số họ lên đất liền… 32 00:06:05,918 --> 00:06:07,126 ‎Thì sẽ thế nào đây? 33 00:06:09,668 --> 00:06:12,209 ‎Có thứ gì hiệu quả đây? Súng và dao? 34 00:06:15,209 --> 00:06:16,293 ‎Họ sẽ sống lại. 35 00:06:17,501 --> 00:06:20,418 ‎Đã thấy rồi đấy, họ… ‎Thế này không phải cách. 36 00:06:21,251 --> 00:06:22,501 ‎Chưa bao giờ là cách. 37 00:06:23,876 --> 00:06:24,876 ‎Có lẽ không. 38 00:06:27,459 --> 00:06:29,043 ‎Nhưng nó cho ta thêm vài phút. 39 00:06:30,376 --> 00:06:31,834 ‎Vài phút nữa để sống. 40 00:06:34,001 --> 00:06:35,834 ‎Và có lẽ sẽ chỉ là vài phút. 41 00:06:37,751 --> 00:06:38,751 ‎Có khi vài giây. 42 00:06:42,626 --> 00:06:44,334 ‎Tôi thật không hiểu nổi. 43 00:06:46,168 --> 00:06:47,584 ‎Ta đều nói có thiên đàng. 44 00:06:48,876 --> 00:06:50,126 ‎Và thiên đàng đợi chờ ta. 45 00:06:52,001 --> 00:06:55,418 ‎Rồi đến phút cuối, ‎ta lại nỗ lực, đấu tranh, 46 00:06:56,626 --> 00:06:58,501 ‎cầu xin, để có thêm vài phút. 47 00:07:00,001 --> 00:07:01,001 ‎Vài phút. 48 00:07:02,668 --> 00:07:04,168 ‎Vấn đề không phải vì ta. 49 00:07:07,293 --> 00:07:08,959 ‎Mà vì tất cả mọi người trên đời. 50 00:07:12,501 --> 00:07:14,418 ‎Chết vì những người ta chưa hề gặp. 51 00:07:17,001 --> 00:07:18,334 ‎Đâu tình yêu nào hơn thế. 52 00:07:19,376 --> 00:07:21,209 ‎Kinh thánh nói vậy, nhỉ? 53 00:07:25,168 --> 00:07:27,584 ‎Việc đầu tiên là phải ‎bảo đảm an toàn cho bọn trẻ. 54 00:07:27,668 --> 00:07:28,751 ‎- Để em giúp. ‎- Không. 55 00:07:28,834 --> 00:07:31,084 ‎- Không. ‎- Làm ơn, không. 56 00:07:32,459 --> 00:07:35,459 ‎Nếu như ta ra bờ biển, ở gần rìa Bắc đảo, 57 00:07:35,543 --> 00:07:37,543 ‎rồi em lấy canô và chèo… 58 00:07:41,376 --> 00:07:42,376 ‎Lần nữa. 59 00:07:48,459 --> 00:07:49,751 ‎Erin Greene! 60 00:07:50,376 --> 00:07:53,168 ‎Tôi muốn ta nói chuyện cho xong! 61 00:07:55,209 --> 00:07:57,209 ‎- Có lẽ cô ta không… ‎- Cô ta ở đó. 62 00:08:16,001 --> 00:08:17,001 ‎Không. 63 00:08:18,543 --> 00:08:21,334 ‎Cháu đi đi. Đưa bọn trẻ đến nơi an toàn. 64 00:08:22,459 --> 00:08:24,043 ‎Cô muốn nói chuyện với Bev. 65 00:08:24,126 --> 00:08:25,001 ‎Mẹ! 66 00:08:27,543 --> 00:08:30,043 ‎- Mẹ thương con. ‎- Mẹ! 67 00:08:30,126 --> 00:08:32,250 ‎- Thương rất nhiều. ‎- Mẹ! 68 00:08:32,918 --> 00:08:33,834 ‎Đi đi. 69 00:08:45,418 --> 00:08:47,543 ‎Tôi không có vấn đề gì ‎với bà, Annie Flynn. 70 00:08:48,293 --> 00:08:50,876 ‎Tôi chỉ muốn nói chuyện với Erin Greene. 71 00:08:50,959 --> 00:08:52,793 ‎Và Sarah Gunning. 72 00:08:53,418 --> 00:08:56,959 ‎Có lẽ cả cảnh sát trưởng ‎mê khủng bố nữa, nếu anh ta có đó. 73 00:08:57,043 --> 00:08:59,751 ‎Ừ. Họ đều ở trong đó. 74 00:09:01,251 --> 00:09:04,251 ‎- Cả hai đứa nhỏ nữa. ‎- Bọn trẻ sẽ không sao. 75 00:09:04,918 --> 00:09:06,459 ‎Chúng đã được cứu rồi. 76 00:09:07,251 --> 00:09:11,084 ‎Bà không nghĩ tôi sẽ khiến chúng ‎gặp nguy hiểm gì, phải chứ? 77 00:09:12,876 --> 00:09:16,001 ‎Cái đó để làm gì chứ, Annie? ‎Đừng nói là cho chúng tôi nhé. 78 00:09:16,084 --> 00:09:18,418 ‎- Đã biết vụ đó rồi mà. ‎- Không phải. 79 00:09:22,001 --> 00:09:23,626 ‎Bev, tôi muốn cô nghe tôi. 80 00:09:25,251 --> 00:09:27,918 ‎Vì cả cuộc đời cô, ‎tôi nghĩ cô cần nghe điều này. 81 00:09:29,084 --> 00:09:30,626 ‎Cô không phải người tốt. 82 00:09:34,251 --> 00:09:35,293 ‎Chà… 83 00:09:36,876 --> 00:09:38,126 ‎Cái đó đâu cần thiết. 84 00:09:38,209 --> 00:09:40,751 ‎Chúa đâu thương cô hơn bất kỳ ai khác. 85 00:09:42,251 --> 00:09:43,501 ‎Cô đâu phải người hùng. 86 00:09:44,418 --> 00:09:48,084 ‎Và chắc chắn, cô chẳng phải nạn nhân. 87 00:09:48,709 --> 00:09:50,501 ‎Là tôi thì không lên lớp thế đâu. 88 00:09:51,376 --> 00:09:55,834 ‎Cho đến khi ta lấy cái dằm ‎trong mắt mình ra đã, mà cái dằm có thật. 89 00:09:55,918 --> 00:09:59,918 ‎Tôi ghét phải nói xấu người chết, ‎nhưng nếu Riley Flynn, 90 00:10:00,584 --> 00:10:03,584 ‎tên say xỉn và kẻ giết người, 91 00:10:03,668 --> 00:10:06,293 ‎là bằng chứng cho chất lượng nuôi dạy… 92 00:10:06,376 --> 00:10:07,376 ‎Nó là thế. 93 00:10:09,376 --> 00:10:10,793 ‎Toàn bộ con người nó là thế. 94 00:10:13,959 --> 00:10:15,459 ‎Chúa thương nó. 95 00:10:17,126 --> 00:10:19,084 ‎Nhiều như thương cô, Bev à. 96 00:10:21,543 --> 00:10:23,459 ‎Sao chuyện đó làm cô cáu thế? 97 00:10:25,084 --> 00:10:30,084 ‎Cái ý tưởng ‎Chúa thương mọi người bằng cô ấy. 98 00:10:30,668 --> 00:10:32,918 ‎Bà ta đang câu giờ. Kiểm tra phía sau đi. 99 00:10:37,334 --> 00:10:38,334 ‎Chúa ơi! 100 00:10:39,584 --> 00:10:42,126 ‎Không sao. Bà sẽ ổn thôi, Annie. 101 00:10:42,209 --> 00:10:45,418 ‎Nhìn tôi này. ‎Bà sẽ sớm tỉnh dậy ngay thôi. 102 00:10:45,501 --> 00:10:46,418 ‎Bà sẽ… 103 00:11:17,209 --> 00:11:18,293 ‎Chim sẻ. 104 00:11:19,001 --> 00:11:22,834 ‎Trong Kinh thánh nói, ‎"Không một con chim sẻ nào rơi xuống đất, 105 00:11:22,918 --> 00:11:27,918 ‎không con nào, mà Chúa không biết. ‎Ngài cảm nhận mọi cái chết". 106 00:11:31,043 --> 00:11:35,793 ‎Thời trẻ, tôi đi truyền giáo ở Nam Mỹ, 107 00:11:35,876 --> 00:11:37,876 ‎và tôi đã đứng dưới 108 00:11:39,418 --> 00:11:41,001 ‎một thác nước vĩ đại. 109 00:11:42,459 --> 00:11:46,084 ‎Quy mô của nó. Sức nước của nó… 110 00:11:49,501 --> 00:11:52,626 ‎Tiếng gầm của nó ‎át hết mọi tiếng ồn trong rừng già. 111 00:11:52,709 --> 00:11:57,209 ‎Mọi tiếng chim, tất cả. ‎Rồi khi tôi thêm tuổi, 112 00:11:57,293 --> 00:12:01,709 ‎tôi nghĩ đến cái chết, ‎mỗi giây có bao nhiêu người chết… 113 00:12:04,293 --> 00:12:07,084 ‎Con người, động vật, chim sẻ. 114 00:12:07,876 --> 00:12:12,793 ‎Nếu mỗi giọt nước ‎ở thác nước đó là một cái chết, 115 00:12:13,459 --> 00:12:18,043 ‎tôi đã nghĩ, "Hẳn với Chúa cũng như vậy". 116 00:12:22,001 --> 00:12:25,959 ‎Mỗi khoảnh khắc trong mỗi giờ, ‎mỗi ngày, sự tuôn trào cái chết, 117 00:12:26,043 --> 00:12:29,001 ‎quá lớn, làm sao Ngài nghe được 118 00:12:30,001 --> 00:12:35,459 ‎những lời cầu nguyện thì thầm ‎so với tiếng gầm của cái chết chứ? 119 00:12:35,543 --> 00:12:39,126 ‎Khi tôi thấy ‎ơn được ban cho tôi, tôi nghĩ, 120 00:12:39,209 --> 00:12:44,001 ‎"Đây là sự chấm dứt. ‎Chấm dứt tiếng gầm đó". 121 00:12:46,251 --> 00:12:47,376 ‎Không còn cái chết. 122 00:12:53,459 --> 00:12:57,626 ‎Nhưng nếu thành thật, ‎và giờ có gì mà không thành thật nữa chứ, 123 00:12:57,709 --> 00:12:58,834 ‎là vì bà. 124 00:13:01,293 --> 00:13:04,834 ‎Vì bà. Và Sarah. Nên tôi mới làm vậy. 125 00:13:06,168 --> 00:13:08,793 ‎Nên tôi mới cho thứ đó vào rương. 126 00:13:08,876 --> 00:13:11,834 ‎Vì thế tôi mới ‎hối lộ và nói dối rồi đưa nó về đây. 127 00:13:11,918 --> 00:13:15,459 ‎Vì thế đấy. Tôi không muốn bà chết. 128 00:13:26,834 --> 00:13:30,251 ‎Toàn bộ những người khác nữa, ‎tất nhiên, nhưng mà… 129 00:13:31,709 --> 00:13:35,918 ‎tôi không muốn bà và Sarah… 130 00:13:36,501 --> 00:13:38,668 ‎Cả cuộc đời chúng ta đã phí hoài. 131 00:13:39,168 --> 00:13:42,043 ‎Tôi cứ đứng trên này nhìn xuống. 132 00:13:42,918 --> 00:13:45,168 ‎Quá sợ chẳng dám bước xuống và đến với bà. 133 00:13:45,251 --> 00:13:48,043 ‎Quá sợ chẳng dám ‎nói với con gái ta sự thật. 134 00:13:51,793 --> 00:13:54,084 ‎Và tôi chưa hề ‎thấy đó là tội, vấn đề là thế. 135 00:13:54,168 --> 00:13:58,168 ‎Chưa hề thấy bà là tội, ‎chưa hề thấy con gái ta là tội. 136 00:13:58,251 --> 00:13:59,876 ‎Con bé chưa hề là sai lầm. 137 00:14:01,084 --> 00:14:02,126 ‎Chưa hề. 138 00:14:08,793 --> 00:14:10,126 ‎Ta có thể làm được gì? 139 00:14:12,376 --> 00:14:13,209 ‎John. 140 00:14:14,584 --> 00:14:17,084 ‎- Thế giới lúc đó khác. ‎- Ừ… 141 00:14:20,126 --> 00:14:23,126 ‎Tôi từng tự nhủ… Tôi đã tự nhủ… 142 00:14:25,126 --> 00:14:28,793 ‎vào những đêm khổ sở, khi bà ở rất gần, 143 00:14:28,876 --> 00:14:32,126 ‎ngủ bên cạnh người đàn ông ‎mà bà phải ở cùng, lúc bà… 144 00:14:35,126 --> 00:14:36,251 ‎lúc bà… 145 00:14:36,334 --> 00:14:40,751 ‎Giá như bà đến và yêu cầu, ‎thì tôi đã bỏ cổ áo giáo sĩ đi 146 00:14:41,501 --> 00:14:43,251 ‎và trốn đi cùng bà. 147 00:14:45,376 --> 00:14:47,334 ‎Cùng bà đi bất kỳ nơi đâu trên đời. 148 00:14:51,001 --> 00:14:53,501 ‎Tôi không bao giờ làm thế đâu, John. 149 00:14:55,459 --> 00:14:58,001 ‎Với ông. Hay với con bé. 150 00:15:00,043 --> 00:15:03,334 ‎Với ông ấy nữa. Nhất là sau chiến tranh. 151 00:15:04,168 --> 00:15:06,376 ‎Tôi không hủy hoại bốn cuộc đời đâu. 152 00:15:10,001 --> 00:15:12,043 ‎Nhưng giờ chuyện qua rồi, John. 153 00:15:13,876 --> 00:15:15,543 ‎Ta đã ra lựa chọn của mình. 154 00:15:16,543 --> 00:15:17,918 ‎Ta đã sống đời mình. 155 00:15:19,459 --> 00:15:24,418 ‎Con bé đã trưởng thành, còn ta ‎tan biến dần, và chuyện phải như thế. 156 00:15:25,668 --> 00:15:27,501 ‎Chuyện phải qua đi. 157 00:15:32,626 --> 00:15:34,168 ‎Ừ, nhưng cơ hội thứ hai thì sao? 158 00:15:36,834 --> 00:15:40,293 ‎Lần này ta có thể là một gia đình. 159 00:15:42,543 --> 00:15:48,043 ‎Bà có nghĩ ra được ‎phép lạ nào phi thường hơn thế không? 160 00:15:48,126 --> 00:15:52,751 ‎Ý tôi là, cho… ‎Cho người mù được thấy, hay đấy. 161 00:15:52,834 --> 00:15:54,418 ‎Rẽ đôi biển, cũng hay. 162 00:15:54,959 --> 00:15:57,626 ‎Nhưng còn cơ hội thứ hai? 163 00:16:00,668 --> 00:16:02,209 ‎Nó đúng là phép lạ thực sự. 164 00:16:27,293 --> 00:16:30,709 ‎Cứu! Ai đó cứu với! 165 00:16:30,793 --> 00:16:34,459 ‎Chồng tôi! Cứu tôi với! 166 00:16:34,543 --> 00:16:36,668 ‎- Im lặng. ‎- Cứu! Cứu tôi! 167 00:16:36,751 --> 00:16:39,001 ‎- Ta phải đi. Ngay. ‎- Ai cứu tôi với! 168 00:16:39,626 --> 00:16:42,126 ‎- Này, Flynn. ‎- Xin hãy cứu tôi! 169 00:16:43,418 --> 00:16:44,584 ‎Mấy người thơm thật đấy. 170 00:16:45,918 --> 00:16:48,543 ‎Mùi… tuyệt hảo luôn. 171 00:16:48,626 --> 00:16:49,709 ‎Lùi lại. 172 00:16:52,668 --> 00:16:53,584 ‎Gã trùm đầu. 173 00:17:00,334 --> 00:17:02,668 ‎Cứu! Cứu tôi với! 174 00:17:03,293 --> 00:17:06,751 ‎Cứu! 175 00:17:19,043 --> 00:17:21,208 ‎- Leeza. ‎- Bố? 176 00:17:22,333 --> 00:17:23,376 ‎Bố. 177 00:17:24,333 --> 00:17:25,418 ‎Chạy đi! 178 00:17:34,168 --> 00:17:35,501 ‎Nhanh, chạy đi! 179 00:17:36,751 --> 00:17:37,918 ‎Chạy! 180 00:17:59,834 --> 00:18:01,376 ‎Sao bà ấy lại làm thế? 181 00:18:01,459 --> 00:18:02,543 ‎Chẳng thành vấn đề. 182 00:18:05,751 --> 00:18:07,126 ‎Ta phải dập lửa. 183 00:18:10,709 --> 00:18:11,793 ‎Tôi chẳng biết nữa. 184 00:18:14,126 --> 00:18:16,043 ‎Nếu bùng lên quá mạnh, nó có thể… 185 00:18:17,584 --> 00:18:21,209 ‎Lan ra cả đảo ấy. ‎Gió thế này thì bùng lên ngay đấy. 186 00:18:21,293 --> 00:18:23,584 ‎Cả đảo sẽ thành tro bụi, như năm 1984. 187 00:18:23,668 --> 00:18:26,293 ‎Không phải cả đảo đâu. ‎Cháy hết nhà ở bờ tây 188 00:18:26,376 --> 00:18:28,334 ‎vẫn đâu phải tất cả, mà dù có thế… 189 00:18:30,668 --> 00:18:33,043 ‎Hồi năm 1984, nhà thờ đâu bị cháy. 190 00:18:39,834 --> 00:18:40,959 ‎Sách Khải Huyền. 191 00:18:43,459 --> 00:18:47,834 ‎"Tiếng kèn của vị thứ nhất ‎nổi lên, mưa đá và lửa, 192 00:18:47,918 --> 00:18:50,834 ‎hoà với máu, trút xuống đất. 193 00:18:50,918 --> 00:18:56,668 ‎Một phần ba mặt đất bị thiêu huỷ, ‎một phần ba cây cối bị thiêu huỷ, 194 00:18:56,751 --> 00:19:00,459 ‎và tất cả cỏ xanh bị thiêu huỷ". 195 00:19:00,543 --> 00:19:05,626 ‎"Còn những kẻ hèn nhát, bất trung, 196 00:19:05,709 --> 00:19:10,834 ‎đáng ghê tởm, sát nhân, ‎gian dâm, làm phù phép, 197 00:19:10,918 --> 00:19:16,126 ‎thờ ngẫu tượng, và mọi kẻ nói dối, ‎thì phần dành cho chúng 198 00:19:16,209 --> 00:19:21,334 ‎là hồ lửa và diêm sinh cháy ngùn ngụt, ‎đó là cái chết thứ hai". Cứ để nó cháy. 199 00:19:23,043 --> 00:19:26,918 ‎Để tất cả cháy hết đi. 200 00:19:29,084 --> 00:19:30,251 ‎Trận đại hồng thủy mới. 201 00:19:32,584 --> 00:19:39,293 ‎Đại hồng thủy của lửa, ‎và nhà thờ St. Patrick sẽ là con tàu lớn. 202 00:19:40,751 --> 00:19:43,876 ‎Cư dân của Crockett, những cư dân tốt, 203 00:19:43,959 --> 00:19:46,668 ‎sẽ biết phải đến đâu trong cơn bão. 204 00:19:48,376 --> 00:19:50,334 ‎Cầm nó lên. Đi theo tôi. 205 00:20:35,751 --> 00:20:36,834 ‎Để làm gì chứ? 206 00:20:40,209 --> 00:20:41,209 ‎Kiếm thêm vài phút. 207 00:20:57,793 --> 00:21:01,668 ‎Nếu có thuyền, có động cơ. 208 00:21:01,751 --> 00:21:03,376 ‎Thuyền cao tốc hay gì đó. 209 00:21:04,334 --> 00:21:05,668 ‎Ta sẽ ổn thôi. 210 00:21:05,751 --> 00:21:07,293 ‎Cậu nghĩ ta làm được chứ? 211 00:21:09,001 --> 00:21:12,668 ‎Tớ không nói vậy. Ý tớ là, dù có thế nào, 212 00:21:13,668 --> 00:21:14,793 ‎ta sẽ ổn thôi. 213 00:21:16,626 --> 00:21:17,459 ‎Được rồi. 214 00:21:32,668 --> 00:21:35,668 ‎CỬA HÀNG BÁCH HÓA ĐẢO CROCKETT 215 00:22:11,293 --> 00:22:12,501 ‎Máu của em cả. 216 00:22:13,209 --> 00:22:15,709 ‎Cũng thế. Máu của anh cả. 217 00:22:16,751 --> 00:22:19,709 ‎Họ… Việc họ làm với người ta… 218 00:22:20,293 --> 00:22:21,459 ‎Nhưng với anh thì không. 219 00:22:21,543 --> 00:22:24,793 ‎- Với anh thì không. ‎- Tất nhiên là không. 220 00:22:27,834 --> 00:22:29,834 ‎Nhưng em có thể cảm nhận được, Ed à. 221 00:22:31,876 --> 00:22:34,168 ‎- Bụng dạ em cồn cào. ‎- Anh biết. 222 00:22:35,626 --> 00:22:36,626 ‎Em cảm nhận được. 223 00:22:40,043 --> 00:22:43,918 ‎Em sẽ trở thành thế sao, ‎một con thú không biết kiềm chế? 224 00:22:45,043 --> 00:22:46,459 ‎Khi thấy họ ở nhà thờ, 225 00:22:46,543 --> 00:22:49,168 ‎anh tưởng nó là một chuyện ‎mà họ không kìm được. 226 00:22:50,418 --> 00:22:54,626 ‎Như chuyện… không thể không làm. 227 00:22:55,501 --> 00:22:57,001 ‎Nhưng đâu phải vậy, Annie. 228 00:22:59,043 --> 00:23:01,293 ‎Anh cũng cảm thấy thế. 229 00:23:01,918 --> 00:23:04,084 ‎Anh cũng đói khát, 230 00:23:05,251 --> 00:23:07,918 ‎nhưng anh không làm. Anh đã không làm thế. 231 00:23:09,334 --> 00:23:10,959 ‎Dù nó là gì, 232 00:23:12,168 --> 00:23:13,668 ‎nó đâu thay đổi con người ta. 233 00:23:24,626 --> 00:23:25,834 ‎Họ đang đốt nhà. 234 00:23:27,793 --> 00:23:30,251 ‎Sao họ lại làm thế? Thật vô lý. 235 00:23:46,626 --> 00:23:48,459 ‎Mong bọn trẻ đến được chỗ thuyền. 236 00:23:50,126 --> 00:23:51,334 ‎Tôi cũng mong thế. 237 00:23:54,709 --> 00:23:56,168 ‎Cái đó ta chẳng biết được. 238 00:23:57,209 --> 00:23:58,209 ‎Có lẽ thế. 239 00:24:00,834 --> 00:24:01,751 ‎Chúng làm được rồi. 240 00:24:04,626 --> 00:24:06,168 ‎Tôi chắc chắn là được. 241 00:24:43,876 --> 00:24:45,043 ‎Leeza! 242 00:24:46,834 --> 00:24:49,668 ‎Leeza, con yêu, bố đây! 243 00:24:51,626 --> 00:24:54,543 ‎Nếu nghe được, thì đi theo tiếng bố nhé! ‎Leeza, làm ơn! 244 00:24:57,043 --> 00:24:58,043 ‎Leeza! 245 00:24:59,626 --> 00:25:01,043 ‎Leeza, con yêu! 246 00:25:05,751 --> 00:25:07,876 ‎- Leeza, con yêu! ‎- Leeza, làm ơn! 247 00:25:08,584 --> 00:25:10,376 ‎Không sao. Con ra được rồi đấy. 248 00:26:09,626 --> 00:26:10,793 ‎Dừng lại. Dừng. 249 00:26:43,251 --> 00:26:44,501 ‎Đi thôi. 250 00:27:21,418 --> 00:27:22,459 ‎Leeza Scarborough! 251 00:27:23,918 --> 00:27:25,459 ‎Bố cháu lo lắm đấy. 252 00:27:26,668 --> 00:27:27,543 ‎Leeza! 253 00:27:38,168 --> 00:27:41,834 ‎Loan tin đi. ‎Đến bình minh, ai không ở nhà văn hóa, 254 00:27:41,918 --> 00:27:43,293 ‎thì sẽ phải chết. 255 00:27:44,334 --> 00:27:47,959 ‎Lùng sục các nhà hoang, ‎nhà tạm, tất cả. Lục soát hết. 256 00:27:48,959 --> 00:27:50,126 ‎Bình minh đang đến. 257 00:29:26,584 --> 00:29:27,501 ‎Cha dậy rồi. 258 00:29:28,293 --> 00:29:29,334 ‎Thật đáng chúc tụng. 259 00:29:30,709 --> 00:29:31,918 ‎Và bà cũng thế. 260 00:29:33,543 --> 00:29:36,834 ‎Thưa cha, cha là linh hồn mạnh mẽ hơn con, 261 00:29:36,918 --> 00:29:41,376 ‎nhưng nếu ta tha thứ cho người ta, ‎thì Cha trên trời cũng tha thứ cho ta. 262 00:29:41,459 --> 00:29:43,543 ‎Vậy nên con là ai mà dám phán xét? 263 00:29:44,834 --> 00:29:46,126 ‎Nhưng mà. 264 00:29:46,626 --> 00:29:49,251 ‎- Cô đã để họ đi. ‎- Tất nhiên rồi. 265 00:29:50,543 --> 00:29:52,543 ‎Lại đây nào. Để con chỉ cho cha. 266 00:30:03,459 --> 00:30:06,834 ‎"Đức Chúa xoá bỏ mọi loài có trên mặt đất, 267 00:30:06,918 --> 00:30:12,876 ‎từ con người cho đến gia súc, ‎giống vật bò dưới đất và chim trời. 268 00:30:12,959 --> 00:30:16,876 ‎Chỉ còn lại ông Noah ‎và những gì ở trên tàu với ông". 269 00:30:17,418 --> 00:30:21,793 ‎St. Patrick không chỉ là nhà thờ. ‎Mà là con tàu đại hồng thủy. 270 00:30:22,959 --> 00:30:25,751 ‎Con đã xếp giường trong nhà văn hóa ‎cho những ai được chọn. 271 00:30:25,834 --> 00:30:28,918 ‎Chúng ta sẽ lên tàu, lên xuồng, 272 00:30:29,001 --> 00:30:30,751 ‎rồi như chiên vào giữa bầy sói, 273 00:30:31,668 --> 00:30:33,709 ‎chúng ta sẽ loan tin lành. 274 00:30:33,793 --> 00:30:37,001 ‎Và ai sẽ quyết định người nào được chọn? 275 00:30:38,168 --> 00:30:40,418 ‎Chúng ta. Cha và con. 276 00:30:41,459 --> 00:30:45,084 ‎- Số còn lại thì sao? ‎- Con chẳng biết nữa. 277 00:30:45,793 --> 00:30:47,168 ‎Chuyện đó đâu do con quyết. 278 00:30:48,126 --> 00:30:50,084 ‎Là chuyện giữa họ và Chúa, phải chứ? 279 00:30:51,293 --> 00:30:52,126 ‎Không. 280 00:30:53,334 --> 00:30:54,168 ‎Gì cơ? 281 00:30:55,043 --> 00:30:56,376 ‎Không, ta sai rồi. 282 00:30:56,876 --> 00:30:59,626 ‎- Đừng ngớ ngẩn thế. ‎- Không, Beverly, nhìn họ đi. 283 00:31:00,209 --> 00:31:02,834 ‎- Chúng ta là sói. ‎- Không. 284 00:31:04,709 --> 00:31:08,751 ‎Làm ơn. Đừng cả cha cũng thế chứ. 285 00:31:09,709 --> 00:31:14,418 ‎Tôi đã sai. Ta đã sai ‎và đang sai. Chuyện này cần chấm dứt. 286 00:31:15,126 --> 00:31:16,209 ‎Họ cần người lãnh đạo. 287 00:31:16,876 --> 00:31:20,793 ‎Nhìn họ đi. Họ lạc lối ‎khi không có lãnh đạo, không có mục tử. 288 00:31:20,876 --> 00:31:25,793 ‎Và mục tử phải là cha. ‎Phải là cha. Luôn luôn là cha. 289 00:31:25,876 --> 00:31:29,001 ‎Không! Chưa hề là tôi. ‎Chức linh mục là thế. 290 00:31:29,084 --> 00:31:32,668 ‎Chưa hề hướng về tôi. ‎Mà phải hướng về Chúa! 291 00:31:42,459 --> 00:31:45,793 ‎Tôi cho là giờ không phải cha nữa rồi. 292 00:31:47,751 --> 00:31:49,501 ‎Hẳn rồi, chính Ngài đã nói vậy. 293 00:31:50,626 --> 00:31:54,126 ‎Chính Chúa Giêsu nói vậy. ‎Ngài đã cảnh báo về các kinh sư, tư tế. 294 00:31:54,751 --> 00:31:58,293 ‎Trong sách Matthew, ‎"Đừng gọi ai dưới đất này là cha, 295 00:31:58,376 --> 00:32:01,251 ‎vì anh em ‎chỉ có một Cha là Cha trên trời". 296 00:32:02,876 --> 00:32:07,751 ‎"Khốn cho các người, ‎hỡi các kinh sư và biệt phái giả hình!" 297 00:32:07,834 --> 00:32:09,418 ‎Dòng giống rắn độc. 298 00:32:10,418 --> 00:32:13,084 ‎Nhưng còn cha… 299 00:32:16,418 --> 00:32:19,834 ‎cha Pruitt, ‎câu đó có ứng nghiệm với cha không? 300 00:32:22,043 --> 00:32:26,709 ‎Tôi cho rằng đức hạnh ‎thì phải đi kèm hy sinh. 301 00:32:28,709 --> 00:32:31,168 ‎Và chuyện luôn thế này. Cha đã luôn… 302 00:32:32,543 --> 00:32:36,418 ‎Cha đã luôn là phép thử cuối cùng, ‎khó nhất cho đức tin của tôi. 303 00:32:41,043 --> 00:32:42,626 ‎"Lui lại đằng sau Thầy. 304 00:32:44,584 --> 00:32:46,876 ‎Anh cản lối Thầy, 305 00:32:46,959 --> 00:32:52,543 ‎vì tư tưởng của anh không phải ‎của Thiên Chúa, mà là của loài người". 306 00:32:54,793 --> 00:32:56,209 ‎"Thành Babylon vĩ đại. 307 00:32:57,459 --> 00:33:01,709 ‎Mẹ của bọn điếm ‎và đủ loại quái thai trên địa cầu". 308 00:33:02,751 --> 00:33:07,459 ‎Tôi thật sự mong ‎hai người tận hưởng ánh nắng mặt trời. 309 00:33:30,501 --> 00:33:31,793 ‎- Gì thế? ‎- Không có gì. 310 00:33:33,834 --> 00:33:36,793 ‎Đã sẵn sàng đón họ. ‎Giữ họ ở ngoài thêm chút nữa. 311 00:33:36,876 --> 00:33:38,251 ‎Ta cần điểm danh cho chuẩn 312 00:33:38,334 --> 00:33:40,126 ‎để biết mai cần bao nhiêu thuyền. 313 00:33:40,209 --> 00:33:41,418 ‎Họ đốt thuyền rồi. 314 00:33:43,459 --> 00:33:44,459 ‎Họ làm gì cơ? 315 00:33:45,626 --> 00:33:46,959 ‎Họ đốt thuyền rồi. 316 00:33:49,668 --> 00:33:51,584 ‎Chuyện đó… chẳng sao cả. 317 00:33:52,918 --> 00:33:57,251 ‎Wade sẽ gọi phà về. ‎Đến lúc cần, anh ấy gọi về là xong. 318 00:34:00,626 --> 00:34:01,626 ‎Họ là ai? 319 00:34:23,584 --> 00:34:26,918 ‎Mẹ ơi, con thương mẹ. ‎Bố ơi, con thương bố. 320 00:34:33,876 --> 00:34:36,418 ‎Xin Chúa gìn giữ họ. 321 00:34:37,876 --> 00:34:38,793 ‎Và dõi theo họ. 322 00:34:41,084 --> 00:34:45,584 ‎Và chạm đến tâm hồn họ, ‎để họ không lo lắng. 323 00:34:48,709 --> 00:34:51,834 ‎Xin Chúa cho bố mẹ con bình an. 324 00:34:56,334 --> 00:34:57,334 ‎Amen. 325 00:34:58,918 --> 00:34:59,918 ‎Mẹ tớ. 326 00:35:02,293 --> 00:35:03,459 ‎Và bố tớ. 327 00:35:07,418 --> 00:35:09,834 ‎Và anh tớ. 328 00:35:13,084 --> 00:35:14,751 ‎Họ chết hết rồi, phải không? 329 00:35:15,959 --> 00:35:16,876 ‎Phải. 330 00:35:20,584 --> 00:35:22,626 ‎Tớ sẽ… 331 00:35:25,168 --> 00:35:28,084 ‎Nếu vào tối đó, ‎bữa tối cuối cùng đó, nếu tớ biết, 332 00:35:28,168 --> 00:35:30,209 ‎- tớ đã cư xử khác đi. ‎- Họ biết. 333 00:35:33,918 --> 00:35:34,918 ‎Họ biết mà. 334 00:35:59,459 --> 00:36:01,043 ‎Này. Ai đấy? 335 00:36:02,543 --> 00:36:03,626 ‎Howard à? 336 00:36:04,918 --> 00:36:06,293 ‎Howard Hobbs. 337 00:36:06,918 --> 00:36:10,084 ‎Nhìn tình trạng của anh kìa. ‎Hẳn anh đã khổ sở lắm, 338 00:36:10,168 --> 00:36:12,001 ‎tội nghiệp. 339 00:36:12,501 --> 00:36:17,626 ‎Hình như tôi chưa hề ‎thấy anh đi lễ ngày nào trong đời, 340 00:36:17,709 --> 00:36:21,501 ‎thế mà tối nay ‎anh được chúc phúc, phải chứ? 341 00:36:22,251 --> 00:36:23,251 ‎Được cứu rỗi. 342 00:36:23,959 --> 00:36:27,168 ‎Được rửa tội, hiểu mà. Anh ư? 343 00:36:28,834 --> 00:36:30,793 ‎Tối nay, tôi đã giết Julie. 344 00:36:32,168 --> 00:36:33,418 ‎Anh đã giết vợ sao? 345 00:36:34,293 --> 00:36:37,001 ‎Và các con. Tôi đã giết các con mình. 346 00:36:41,126 --> 00:36:45,793 ‎Tôi ghét phải nói ra, ‎nhưng anh có thể cho họ sống lại, 347 00:36:46,376 --> 00:36:49,001 ‎như Sturge đã cho anh sống lại, 348 00:36:49,084 --> 00:36:53,418 ‎một việc mà chúng tôi đã bàn là ‎chỉ làm cách hạn chế và cụ thể… 349 00:36:53,501 --> 00:36:57,418 ‎Không sao. Nhưng anh có thể cứu họ mà. 350 00:36:57,501 --> 00:37:02,084 ‎Thật ra là cứu dễ dàng, ‎nếu như anh có đức tin. 351 00:37:03,918 --> 00:37:06,501 ‎Tôi chẳng biết đang có chuyện gì. ‎Có chuyện gì vậy? 352 00:37:07,084 --> 00:37:08,543 ‎Hồi kết, anh Hobbs à. 353 00:37:09,543 --> 00:37:10,959 ‎Hồi kết của vạn vật. 354 00:37:11,043 --> 00:37:14,918 ‎Và biết bao nhiêu ngày ‎anh đã quyết định không thờ phượng, 355 00:37:15,001 --> 00:37:17,834 ‎biết bao nhiêu ngày ‎anh quay lưng lại với Chúa. 356 00:37:17,918 --> 00:37:22,209 ‎Công cụ để anh được cứu rỗi ‎luôn có sẵn đó. 357 00:37:22,293 --> 00:37:25,251 ‎Cánh cửa đã luôn mở rộng, nhưng anh không… 358 00:37:28,168 --> 00:37:30,043 ‎Chỉ là anh không vào. 359 00:37:30,793 --> 00:37:36,543 ‎Thế nên, vào giờ trọng đại, ‎anh chẳng biết. 360 00:37:38,626 --> 00:37:39,959 ‎Họ đang ở với Chúa rồi. 361 00:37:41,293 --> 00:37:42,459 ‎Hãy ghi khắc như thế. 362 00:37:44,209 --> 00:37:47,668 ‎Tôi chúc anh bình an ‎và lòng thương xót của Chúa. 363 00:37:50,626 --> 00:37:52,626 ‎Tôi e là không có chỗ cho anh ta. 364 00:37:54,209 --> 00:37:55,834 ‎Tôi đã cứu anh ấy, Bev. 365 00:37:58,376 --> 00:37:59,793 ‎Anh ấy luôn tốt với tôi. 366 00:38:08,751 --> 00:38:11,251 ‎Tôi rất tiếc, Howie. Tôi rất tiếc. 367 00:38:13,209 --> 00:38:14,793 ‎Tôi đã nghĩ có lẽ 368 00:38:16,418 --> 00:38:18,168 ‎ta đi dạo chút nhé? 369 00:38:19,584 --> 00:38:22,751 ‎Ra bờ biển nhé? Anh thích nước mà. 370 00:38:23,751 --> 00:38:25,793 ‎Tôi hiểu anh mà. Có lẽ… 371 00:38:28,793 --> 00:38:32,209 ‎Có lẽ anh cứ ngắm mặt trời mọc đi. 372 00:38:43,084 --> 00:38:45,543 ‎Chúa sẽ ở với anh, Howie, tôi hứa đấy. 373 00:38:46,126 --> 00:38:47,209 ‎Thật tàn ác. 374 00:38:52,501 --> 00:38:54,501 ‎Này. 375 00:38:56,126 --> 00:38:56,959 ‎Để anh ấy vào! 376 00:38:59,459 --> 00:39:00,834 ‎Theo tôi, con trai. 377 00:39:02,126 --> 00:39:04,043 ‎Anh được chào đón ở St. Patrick. 378 00:39:05,126 --> 00:39:06,293 ‎Tất cả được chào đón! 379 00:39:07,918 --> 00:39:11,001 ‎Ai cũng được chào đón, ‎nếu không, đây đâu còn là nhà của Chúa! 380 00:39:32,668 --> 00:39:33,501 ‎Tốt lắm. 381 00:39:37,793 --> 00:39:40,584 ‎Con ra bằng cửa sau, ‎qua phòng áo. Rồi ra biển. 382 00:39:42,209 --> 00:39:43,543 ‎Ý tưởng là thế mà. 383 00:39:46,043 --> 00:39:47,459 ‎Trời, ta tự hào về con. 384 00:39:47,543 --> 00:39:51,418 ‎Ta xin lỗi vì ta và mẹ con chưa hề ‎nói cho con biết, nhưng ta… 385 00:39:52,668 --> 00:39:54,001 ‎Ta thương con rất nhiều. 386 00:39:54,834 --> 00:39:56,584 ‎Và ta quá tự hào về con, 387 00:39:56,668 --> 00:40:00,334 ‎và ước gì chúng ta được quen biết nhau. 388 00:40:04,501 --> 00:40:05,501 ‎Con cũng thế. 389 00:40:08,209 --> 00:40:09,793 ‎Ra biển đi. Ta sẽ xử lý… 390 00:40:18,876 --> 00:40:20,168 ‎Con bé đã định… 391 00:40:39,543 --> 00:40:40,584 ‎John. 392 00:40:44,751 --> 00:40:45,834 ‎John? 393 00:40:55,793 --> 00:40:59,251 ‎Con yêu! Chúa ơi! Không! 394 00:41:00,043 --> 00:41:03,418 ‎Không! Sarah! 395 00:41:03,501 --> 00:41:07,543 ‎Nhìn mẹ này. Không, Sarah, con ơi. 396 00:41:15,876 --> 00:41:16,709 ‎John. 397 00:41:21,126 --> 00:41:23,584 ‎Không sao. Đây. 398 00:41:25,501 --> 00:41:27,709 ‎Không sao mà. 399 00:41:42,959 --> 00:41:45,543 ‎Không! 400 00:41:47,668 --> 00:41:50,959 ‎Con gái yêu của mẹ. Chúa ơi. 401 00:42:01,959 --> 00:42:03,626 ‎Khi nó còn bé… 402 00:42:05,668 --> 00:42:11,543 ‎chỗ nó thích nhất trên đảo ‎là cây cầu nhỏ bắc qua đầm lầy. 403 00:42:14,418 --> 00:42:16,626 ‎Cây cầu nhỏ đó. 404 00:43:00,126 --> 00:43:01,626 ‎Đứng yên! 405 00:43:06,084 --> 00:43:08,334 ‎Đồ rắn độc đáng kinh tởm! 406 00:43:09,001 --> 00:43:11,209 ‎Dám thiêu chúng tao ‎trong nhà chúng tao sao? 407 00:43:11,293 --> 00:43:14,209 ‎Tao đã biết ‎ngay từ ngày mày đặt chân lên đảo 408 00:43:14,293 --> 00:43:17,418 ‎thế nào mày cũng làm thế. 409 00:43:18,168 --> 00:43:19,209 ‎Đồ khủng bố. 410 00:43:21,251 --> 00:43:24,168 ‎Tôi không thể để các người ‎có ngôi nhà đó. Thế thôi. 411 00:43:26,584 --> 00:43:28,543 ‎Tôi khá chắc nó là ngôi nhà cuối cùng. 412 00:43:37,251 --> 00:43:38,293 ‎Đói hả? 413 00:43:40,459 --> 00:43:41,793 ‎Máu bẩn. 414 00:43:43,376 --> 00:43:44,334 ‎Chà. 415 00:43:44,418 --> 00:43:46,918 ‎Ngạc nhiên khi mày ‎không chờ đến khi bọn tao 416 00:43:47,001 --> 00:43:48,793 ‎vào đó hết để mày được vui hết cỡ. 417 00:43:49,709 --> 00:43:52,584 ‎Ngạc nhiên khi mày đốt nhà ‎khi nó còn trống, đồ hèn. 418 00:43:53,709 --> 00:43:55,043 ‎Nhưng nó đâu thế, nhỉ? 419 00:43:56,168 --> 00:43:57,334 ‎Trống ấy. 420 00:44:09,084 --> 00:44:10,459 ‎Không! 421 00:44:29,668 --> 00:44:30,584 ‎Này. 422 00:44:34,626 --> 00:44:35,459 ‎Cháu à. 423 00:44:39,793 --> 00:44:40,626 ‎Không. 424 00:45:00,626 --> 00:45:04,376 ‎Trong Kinh thánh, ‎có câu này mà tôi nhớ mãi. 425 00:45:05,459 --> 00:45:08,834 ‎"Người cho mặt trời mọc lên ‎soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt". 426 00:45:10,918 --> 00:45:11,834 ‎Bố! 427 00:45:13,501 --> 00:45:14,418 ‎Bố ơi. 428 00:45:16,126 --> 00:45:17,168 ‎Bố, dậy đi. 429 00:46:00,709 --> 00:46:04,668 ‎Hẳn phải có chỗ khác. 430 00:46:04,751 --> 00:46:07,293 ‎Không đâu, Bev. Không còn chỗ nào nữa. 431 00:46:08,668 --> 00:46:12,709 ‎- Cô đốt rồi. Cô đốt sạch rồi. ‎- Không, tôi… 432 00:46:14,376 --> 00:46:18,126 ‎Ta phải đi tìm Leeza. Đi tìm Leeza thôi. 433 00:46:21,168 --> 00:46:22,084 ‎Leeza. 434 00:46:27,918 --> 00:46:29,584 ‎Ta còn đi đâu được? 435 00:46:29,668 --> 00:46:31,376 ‎- Hẳn phải có chỗ khác. ‎- Không có. 436 00:46:32,834 --> 00:46:36,001 ‎- Thuyền! ‎- Thuyền cháy sạch rồi, Bev. 437 00:46:43,876 --> 00:46:44,876 ‎Này, nhóc. 438 00:46:47,876 --> 00:46:48,876 ‎Ổn cả chứ? 439 00:46:54,251 --> 00:46:55,168 ‎Chắc là không. 440 00:46:57,918 --> 00:46:59,084 ‎Cháu nghĩ cháu… 441 00:47:01,876 --> 00:47:04,001 ‎Chẳng rõ, nhưng hình như cháu đã giết mẹ. 442 00:47:06,668 --> 00:47:11,376 ‎Ừ, tối nay, ‎chú đã làm vài chuyện chú thấy… 443 00:47:15,251 --> 00:47:16,418 ‎Chú đã làm vài chuyện. 444 00:47:19,043 --> 00:47:20,334 ‎Tha thứ cho chú chứ? 445 00:47:24,543 --> 00:47:25,543 ‎Cháu tha thứ. 446 00:47:29,668 --> 00:47:32,751 ‎Đi nào. Cả anh nữa, Howie, đi thôi. 447 00:48:22,501 --> 00:48:23,418 ‎Cứ cố lên. 448 00:48:26,001 --> 00:48:28,168 ‎Bố. 449 00:48:47,626 --> 00:48:48,626 ‎Kia kìa. 450 00:48:53,459 --> 00:48:54,501 ‎Nó đi về phía tây. 451 00:48:56,209 --> 00:48:57,209 ‎Nó đang chạy. 452 00:48:57,959 --> 00:48:59,543 ‎Đang chạy trốn ánh nắng. 453 00:49:01,126 --> 00:49:03,959 ‎Nghĩ nó trốn được không? ‎Trước khi mặt trời lên? 454 00:49:06,209 --> 00:49:07,418 ‎Năm chục cây số á? 455 00:49:09,001 --> 00:49:10,709 ‎Thứ đó còn chẳng bay nổi. 456 00:49:13,584 --> 00:49:15,418 ‎Tớ nghĩ nó không thoát nổi đâu. 457 00:49:33,876 --> 00:49:34,709 ‎Sẽ thế nào? 458 00:49:43,334 --> 00:49:44,168 ‎Gì cơ? 459 00:49:45,209 --> 00:49:46,126 ‎Khi ta chết ấy. 460 00:49:47,459 --> 00:49:48,459 ‎Sẽ như thế nào? 461 00:49:50,918 --> 00:49:52,418 ‎Phải, sẽ thế nào nhỉ? 462 00:49:54,293 --> 00:49:56,543 ‎Vậy em nghĩ ‎khi ta chết sẽ như thế nào, Erin? 463 00:50:00,168 --> 00:50:01,418 ‎Em nói về em à? 464 00:50:03,751 --> 00:50:04,959 ‎Nói về em đi. 465 00:50:16,334 --> 00:50:20,376 ‎Bản thân em. Bản ngã của em. 466 00:50:22,126 --> 00:50:23,459 ‎Đấy là vấn đề. 467 00:50:24,626 --> 00:50:27,168 ‎Đấy là toàn bộ vấn đề của mọi chuyện. 468 00:50:28,168 --> 00:50:31,001 ‎Cái từ "bản thân" ấy. 469 00:50:32,043 --> 00:50:33,584 ‎Nói thế không đúng. 470 00:50:34,501 --> 00:50:36,209 ‎Thế là không phải, nó không… 471 00:50:38,543 --> 00:50:39,793 ‎Không phải thôi. 472 00:50:41,418 --> 00:50:43,084 ‎Sao em lại quên cái đó chứ? 473 00:50:43,918 --> 00:50:45,251 ‎Em quên từ khi nào? 474 00:50:47,751 --> 00:50:53,334 ‎Cơ thể dừng hoạt động từng tế bào một, ‎nhưng não tiếp tục kích thích nơ-ron. 475 00:50:54,251 --> 00:50:57,793 ‎Những luồng điện, ‎như pháo hoa trong đầu ta, 476 00:50:57,876 --> 00:51:02,376 ‎và em tưởng là mình sẽ tuyệt vọng ‎hay kinh hãi, nhưng em chẳng thấy thế. 477 00:51:03,459 --> 00:51:04,459 ‎Chẳng thấy gì. 478 00:51:05,709 --> 00:51:07,084 ‎Vì em quá bận. 479 00:51:08,293 --> 00:51:11,626 ‎Em quá bận rộn ‎với thời khắc này. Em đang nhớ lại. 480 00:51:15,668 --> 00:51:16,543 ‎Hẳn rồi. 481 00:51:17,626 --> 00:51:22,459 ‎Em nhớ rằng mọi nguyên tử trong cơ thể em ‎đã được khắc trên một vì sao. 482 00:51:24,834 --> 00:51:29,084 ‎Vật chất này, cơ thể này ‎xét tận cùng hầu hết chỉ là khoảng trống 483 00:51:29,168 --> 00:51:30,668 ‎và vật chất rắn, phải không? 484 00:51:31,501 --> 00:51:36,043 ‎Nó chỉ là năng lượng rung động rất chậm, ‎và em đâu có tồn tại. 485 00:51:36,751 --> 00:51:37,834 ‎Chưa hề tồn tại. 486 00:51:40,168 --> 00:51:43,001 ‎Các điện tử của cơ thể em ‎hòa lẫn và quay cuồng 487 00:51:43,084 --> 00:51:47,626 ‎cùng các điện tử của mặt đất bên dưới em ‎và không khí mà em không còn hít thở. 488 00:51:48,793 --> 00:51:50,001 ‎Và em nhớ lại 489 00:51:51,543 --> 00:51:56,168 ‎làm gì có thời điểm ‎cái nào trong đó dừng lại và em khởi đầu. 490 00:51:59,543 --> 00:52:03,209 ‎Em nhớ em là năng lượng. Không phải ký ức. 491 00:52:04,334 --> 00:52:05,334 ‎Hay bản ngã. 492 00:52:06,584 --> 00:52:10,126 ‎Tên tuổi, tính cách, ‎chọn lựa, tất cả đều có sau em. 493 00:52:11,293 --> 00:52:14,209 ‎Em có trước chúng và sẽ có sau chúng, 494 00:52:14,793 --> 00:52:18,459 ‎và mọi thứ khác là những hình ảnh, ‎xuất hiện trên đường. 495 00:52:19,209 --> 00:52:24,334 ‎Lướt qua những giấc mơ ngắn ‎in trên các mô não đang chết dần của em. 496 00:52:24,959 --> 00:52:30,918 ‎Và em là luồng điện nhảy múa giữa chúng. ‎Em là năng lượng kích thích nơ-ron, 497 00:52:32,709 --> 00:52:34,251 ‎và em đang trở về. 498 00:52:35,376 --> 00:52:39,084 ‎Chỉ bằng cách nhớ lại, là em đang về nhà. 499 00:52:42,376 --> 00:52:45,376 ‎Và nó như một giọt nước ‎rơi xuống lại lòng đại dương, 500 00:52:47,668 --> 00:52:50,334 ‎nơi nó luôn là một phần trong đó. 501 00:52:51,959 --> 00:52:54,834 ‎Vạn vật… là một phần. 502 00:52:55,334 --> 00:52:58,376 ‎Tất cả chúng ta… là một phần. 503 00:52:58,459 --> 00:53:02,918 ‎Anh, em và con gái bé nhỏ của em, ‎mẹ em và bố em, 504 00:53:03,001 --> 00:53:08,668 ‎tất cả mọi con người từng tồn tại, ‎mọi cây cối, thú vật, mọi nguyên tử, 505 00:53:08,751 --> 00:53:12,001 ‎mọi ngôi sao, mọi thiên hà, tất cả. 506 00:53:13,751 --> 00:53:17,209 ‎Trong vũ trụ có nhiều thiên hà ‎hơn cả số cát trên bờ biển. 507 00:53:17,293 --> 00:53:21,793 ‎Và đó là cái ta nói đến ‎khi ta thốt lên "Chúa". 508 00:53:22,793 --> 00:53:23,709 ‎Đấng độc nhất. 509 00:53:25,001 --> 00:53:29,001 ‎Vũ trụ và những giấc mơ vô hạn của nó. 510 00:53:30,793 --> 00:53:34,293 ‎Chúng ta là vũ trụ đang mơ về chính nó. 511 00:53:35,126 --> 00:53:39,001 ‎Đơn giản là một giấc mơ ‎mà em luôn nghĩ là đời mình. 512 00:53:41,084 --> 00:53:43,834 ‎Nhưng em ‎sẽ quên đi chuyện này. Luôn là thế. 513 00:53:45,376 --> 00:53:47,126 ‎Em luôn quên giấc mơ của mình. 514 00:53:51,043 --> 00:53:55,543 ‎Nhưng giờ, trong thoáng chốc này, ‎trong khoảnh khắc mà em nhớ, 515 00:53:55,626 --> 00:54:00,126 ‎em hiểu được mọi sự rồi. 516 00:54:01,501 --> 00:54:04,793 ‎Không có thời gian. Không có cái chết. 517 00:54:05,459 --> 00:54:06,584 ‎Cuộc sống là giấc mơ. 518 00:54:09,209 --> 00:54:10,209 ‎Là một mong ước. 519 00:54:11,376 --> 00:54:16,959 ‎Được thực hiện ‎hết lần này đến lần khác đến vô tận. 520 00:54:18,459 --> 00:54:19,626 ‎Em là tất cả trong đó. 521 00:54:20,751 --> 00:54:22,709 ‎Em là tất cả. Em là toàn bộ. 522 00:54:26,168 --> 00:54:28,084 ‎Em là cái em là. 523 00:58:53,001 --> 00:58:53,918 ‎Tha thứ cho tôi. 524 01:00:07,293 --> 01:00:08,418 ‎Chân tớ mất cảm giác. 525 01:02:26,709 --> 01:02:31,709 ‎Biên dịch: John Thai Hoa