1
00:00:17,041 --> 00:00:18,001
Mẹ!
2
00:00:23,291 --> 00:00:24,421
Mẹ, nhìn này.
3
00:00:30,166 --> 00:00:31,376
Con tìm được này.
4
00:00:34,291 --> 00:00:38,041
Con đặt tên nó là Alfred.
Mẹ thấy nó giống Alfred không?
5
00:00:42,583 --> 00:00:43,503
Rất giống.
6
00:00:48,416 --> 00:00:49,746
Con nên thả nó không?
7
00:00:49,833 --> 00:00:53,083
Mẹ khá chắc Alfred không muốn
bị giam trong tù như thế.
8
00:00:54,291 --> 00:00:56,251
Vậy con xem nó lớn lên kiểu gì ạ?
9
00:00:57,458 --> 00:00:59,168
Mẹ e là con sẽ không làm thế.
10
00:01:00,000 --> 00:01:03,880
Đôi khi ta phải từ bỏ vài thứ,
vì ta không thể giữ chúng mãi mãi.
11
00:01:07,291 --> 00:01:11,001
Một ngày nào đó con sẽ trưởng thành,
và mẹ sẽ phải để con đi.
12
00:01:12,708 --> 00:01:14,578
Vì mẹ không thể giữ con mãi.
13
00:01:25,333 --> 00:01:26,333
Mẹ đừng ngốc thế.
14
00:01:26,416 --> 00:01:28,376
Con sẽ sống với mẹ và bố mãi mãi.
15
00:01:56,833 --> 00:01:57,793
Mẹ!
16
00:02:00,083 --> 00:02:01,043
Mẹ!
17
00:02:04,833 --> 00:02:05,673
Mẹ!
18
00:02:08,541 --> 00:02:09,631
Tỉnh dậy đi.
19
00:02:22,041 --> 00:02:24,671
Ta chắc là cha cháu đã kể hết về ta.
20
00:02:27,291 --> 00:02:30,921
Nhưng chắc anh ta bỏ qua
nguyên do của việc chúng ta ở đây.
21
00:02:32,166 --> 00:02:33,496
Cháu và ta.
22
00:02:37,125 --> 00:02:38,165
Nhìn họ đi.
23
00:02:39,291 --> 00:02:43,291
Lên chuyến đi này
vì họ quyết định quên đi quá khứ của mình.
24
00:02:45,500 --> 00:02:47,540
Và giờ họ cũng bị kẹt ở đây.
25
00:02:52,166 --> 00:02:53,956
Mẹ cháu đã lừa cháu.
26
00:02:57,708 --> 00:03:00,248
Mẹ cháu đã lừa tất cả chúng ta.
27
00:03:04,291 --> 00:03:07,961
Mẹ cháu là người duy nhất
có thể đưa chúng ta ra khỏi đây.
28
00:03:19,875 --> 00:03:23,375
Nếu cháu đủ dũng cảm,
ta có thể cho cháu thấy sự thật.
29
00:03:28,250 --> 00:03:30,420
LOẠT PHIM NETFLIX
30
00:04:44,000 --> 00:04:48,670
CHÌA KHOÁ
31
00:04:51,916 --> 00:04:52,956
Eyk.
32
00:04:55,250 --> 00:04:56,250
Maura.
33
00:05:07,166 --> 00:05:08,036
Anh ta đâu?
34
00:05:09,000 --> 00:05:11,130
Sao anh ta đưa được tôi lên Prometheus?
35
00:05:11,625 --> 00:05:13,955
Đừng nói dối nữa. Thật ra anh ta là ai?
36
00:05:15,666 --> 00:05:16,626
Anh ấy…
37
00:05:20,083 --> 00:05:21,293
Anh ấy là chồng tôi.
38
00:05:25,041 --> 00:05:28,381
Và cậu bé ta tìm thấy
trên Prometheus là con trai tôi.
39
00:05:28,958 --> 00:05:29,828
Cái gì?
40
00:05:30,458 --> 00:05:32,168
Nhưng tôi không nhớ gì cả.
41
00:05:37,125 --> 00:05:39,875
Tôi biết điều này nghe có vẻ điên rồ,
nhưng cha tôi,
42
00:05:41,000 --> 00:05:42,750
ông ấy là chủ công ty tàu,
43
00:05:44,250 --> 00:05:46,880
tôi nghĩ ông ấy khiến ta quên mất
lý do mình ở đây.
44
00:05:48,250 --> 00:05:49,580
Cô ấy nói gì?
45
00:05:50,708 --> 00:05:53,328
Thế giới của ta có quy luật,
và chúng không thể bị bẻ cong.
46
00:05:53,958 --> 00:05:56,828
Nhưng thế giới này
không tuân theo bất kỳ quy luật logic nào.
47
00:05:58,750 --> 00:06:00,040
Nơi này,
48
00:06:01,041 --> 00:06:02,381
nó không có thật.
49
00:06:04,708 --> 00:06:06,748
Nó là ảo giác, một trò ảo thuật.
50
00:06:08,083 --> 00:06:09,213
Một trình giả lập.
51
00:06:09,708 --> 00:06:11,078
Thật vớ vẩn.
52
00:06:14,041 --> 00:06:16,171
Cô nhớ cô lên con tàu này
như thế nào không?
53
00:06:17,541 --> 00:06:18,791
Tất nhiên là tôi nhớ.
54
00:06:31,083 --> 00:06:32,333
Không thể nào.
55
00:06:35,666 --> 00:06:36,666
Cái gì?
56
00:06:37,375 --> 00:06:38,785
Cô ấy nói gì?
57
00:06:39,791 --> 00:06:43,331
Cô ấy muốn biết
ta có nhớ lúc lên tàu không.
58
00:06:45,416 --> 00:06:47,206
Cái gì?
59
00:06:52,125 --> 00:06:55,075
Ai đó giải thích
mọi người đang nói gì được không?
60
00:06:56,791 --> 00:06:59,421
Tôi tưởng chỉ có tôi, nhưng không phải.
61
00:07:04,500 --> 00:07:05,790
Liên quan tất cả chúng ta.
62
00:07:19,541 --> 00:07:20,921
Tôi không biết tại sao,
63
00:07:21,708 --> 00:07:24,128
nhưng chúng ta đều ở đây vì một lý do.
64
00:07:25,500 --> 00:07:26,500
Chồng…
65
00:07:27,708 --> 00:07:28,578
Chồng cô.
66
00:07:29,875 --> 00:07:31,535
Anh ta khiến chúng ta ở đây?
67
00:07:32,041 --> 00:07:33,581
Anh ta làm việc cho cha cô?
68
00:07:34,333 --> 00:07:35,833
Tôi nghĩ anh ấy đang cố giúp.
69
00:07:36,458 --> 00:07:38,828
Có lẽ anh ấy đang cố đưa ta ra khỏi đây.
70
00:07:51,416 --> 00:07:52,246
Chết tiệt.
71
00:08:20,458 --> 00:08:21,328
Thôi nào.
72
00:08:22,625 --> 00:08:23,665
Thôi nào, làm ơn.
73
00:08:25,041 --> 00:08:26,461
Làm ơn hoạt động đi!
74
00:08:32,250 --> 00:08:36,000
Bộ não của chúng ta
là một cấu trúc rất phức tạp.
75
00:08:37,541 --> 00:08:41,541
Dù chúng ta có cố quên đi những điều
không muốn nhớ,
76
00:08:41,625 --> 00:08:44,745
cũng sẽ không bao giờ có thể
xóa bỏ chúng hoàn toàn.
77
00:08:44,833 --> 00:08:46,833
Chúng là một phần con người ta.
78
00:08:46,916 --> 00:08:48,996
Hoà vào bản thể chúng ta.
79
00:08:52,416 --> 00:08:54,456
Đến lúc cháu nhớ lại rồi.
80
00:09:08,250 --> 00:09:11,130
Sự thật của cháu
nằm sau những bức tường này.
81
00:09:12,875 --> 00:09:14,495
Chẳng có gì phải sợ cả.
82
00:09:14,583 --> 00:09:16,213
Đây không phải là thực tế.
83
00:09:18,208 --> 00:09:19,668
Nhớ không?
84
00:09:34,291 --> 00:09:35,541
Nó đang lan rộng.
85
00:09:37,125 --> 00:09:38,535
Tôi sẽ không đi tiếp
86
00:09:38,625 --> 00:09:41,575
cho đến khi cô nói rõ
chuyện gì đang xảy ra.
87
00:09:42,166 --> 00:09:43,876
Sao chúng tôi phải tin cô?
88
00:09:44,833 --> 00:09:46,923
Cha cô sở hữu con tàu này.
89
00:09:47,000 --> 00:09:48,920
Chắc chắn cô biết gì đó.
90
00:09:49,000 --> 00:09:50,960
Sao kể cả cô cũng ở đây?
91
00:09:54,208 --> 00:09:55,418
Tôi không biết.
92
00:09:57,333 --> 00:10:00,293
Điều cuối tôi nhớ
trước khi tỉnh dậy trên Kerberos
93
00:10:00,875 --> 00:10:02,955
là tìm thấy phong thư trước nhà.
94
00:10:03,041 --> 00:10:05,251
Tôi nghĩ anh trai tôi đã gửi nó.
95
00:10:05,958 --> 00:10:07,498
Và cái này ở trong đó.
96
00:10:09,250 --> 00:10:12,210
Tôi không biết cha tôi làm bằng cách nào.
97
00:10:12,291 --> 00:10:15,961
Nhưng ông đã khiến tôi quên đi
những gì đã xảy ra và tôi là ai.
98
00:10:16,041 --> 00:10:19,501
Nhưng tôi nghĩ thứ chiếc khoá này mở ra
sẽ khiến tôi nhớ,
99
00:10:19,583 --> 00:10:21,833
và nó sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây.
100
00:10:24,458 --> 00:10:26,038
Mẹ tôi nói đúng.
101
00:10:26,125 --> 00:10:28,285
Lẽ ra ta không nên lên con tàu này.
102
00:10:31,000 --> 00:10:33,330
Giờ tất cả mọi người đều đã chết.
103
00:10:33,416 --> 00:10:34,826
Olek đã chết.
104
00:10:34,916 --> 00:10:36,666
Mẹ tôi cũng chết rồi.
105
00:10:37,583 --> 00:10:39,503
Tôi sẽ không ở đây nữa.
106
00:10:39,583 --> 00:10:41,253
Tôi sẽ rời khỏi con tàu này.
107
00:10:42,000 --> 00:10:43,210
Cô ấy nói đúng.
108
00:10:43,291 --> 00:10:46,381
Ta nên hạ thuyền cứu hộ xuống.
Rời con tàu chết tiệt này.
109
00:10:46,458 --> 00:10:48,418
Cô không hiểu sao?
110
00:10:48,500 --> 00:10:49,920
Không có nơi nào để đi.
111
00:10:50,000 --> 00:10:53,130
Con tàu này,
và đại dương ngoài kia không có thật.
112
00:10:53,208 --> 00:10:55,458
Nó chỉ xảy ra bên trong não cô.
113
00:10:56,250 --> 00:10:57,960
Tôi chắc chắn cô rất thông minh.
114
00:10:58,041 --> 00:10:59,881
Tôi ngưỡng mộ vì cô học y khoa
115
00:10:59,958 --> 00:11:03,878
và cô chống lại những quy ước
và giới hạn mà phụ nữ phải đối mặt.
116
00:11:03,958 --> 00:11:06,378
Nhưng cô không thật sự tin
thứ mình đang nói.
117
00:11:06,458 --> 00:11:08,378
Không hợp lý chút nào.
118
00:11:13,291 --> 00:11:15,131
Tôi sẽ đi cùng cô.
119
00:11:16,208 --> 00:11:17,998
Này, hai người đâu thế?
120
00:11:19,750 --> 00:11:21,000
Chúng tôi sẽ rời tàu.
121
00:11:21,083 --> 00:11:22,253
Tham gia nếu muốn.
122
00:11:25,583 --> 00:11:26,833
Họ muốn rời tàu.
123
00:11:26,916 --> 00:11:28,036
Đi thôi.
124
00:11:45,458 --> 00:11:46,628
Anh đã thấy nó.
125
00:11:47,375 --> 00:11:48,285
Những cái hầm.
126
00:11:48,791 --> 00:11:51,081
Ký ức của anh. Của tôi.
127
00:11:53,166 --> 00:11:54,536
Anh tin tôi không?
128
00:12:07,375 --> 00:12:08,825
Nó đâu rồi?
129
00:12:14,750 --> 00:12:17,670
Cô nghĩ ông ta ở trong đó?
Cha cô ở trong ký ức của cô?
130
00:12:17,750 --> 00:12:20,000
Văn phòng của ông ấy
không phải nơi trước đây.
131
00:12:20,083 --> 00:12:22,253
Nhưng ông nói tôi biết chỗ tìm ông ta.
132
00:12:31,750 --> 00:12:34,210
Làm sao để đến được bệnh viện tâm thần?
133
00:13:00,958 --> 00:13:01,788
Đi theo tôi.
134
00:13:35,000 --> 00:13:36,460
Đây là ký ức của anh ấy.
135
00:13:37,583 --> 00:13:40,923
Tôi có trong tất cả những bức ảnh này,
nhưng tôi không nhớ gì cả.
136
00:13:43,208 --> 00:13:45,458
Tôi nhìn chúng và không cảm thấy gì cả.
137
00:13:45,541 --> 00:13:47,081
Cô không nhớ mình đã kết hôn?
138
00:13:51,666 --> 00:13:55,786
Nếu tất cả chỉ là ảo ảnh,
có thể trí nhớ của anh ta cũng thế?
139
00:13:56,708 --> 00:13:58,708
Làm sao biết được anh ta nói thật?
140
00:13:59,291 --> 00:14:03,881
Cậu bé nói rằng có một đấng sáng tạo,
một người tạo ra tất cả những thứ này.
141
00:14:05,000 --> 00:14:06,080
Cha cô.
142
00:14:06,166 --> 00:14:07,786
Cô nghĩ ông ta tạo ra thứ này?
143
00:14:07,875 --> 00:14:11,035
Dù ai tạo ra nó, hẳn phải có logic nào đó.
144
00:14:11,625 --> 00:14:12,705
Một thiết kế.
145
00:14:15,541 --> 00:14:18,171
Ý cô là có một khuôn mẫu? Bản thiết kế?
146
00:14:18,666 --> 00:14:21,076
Trong não, ký ức lưu trữ
ở các khu vực khác nhau.
147
00:14:21,166 --> 00:14:24,246
Nhưng tất cả kết nối
qua đường dẫn truyền thần kinh.
148
00:14:24,333 --> 00:14:26,043
Khi ngửi thấy mùi nào đó,
149
00:14:26,125 --> 00:14:29,415
anh có thể nhớ rất nhiều ký ức
gắn liền với mùi đó.
150
00:14:29,500 --> 00:14:31,380
Có lẽ thứ này cũng như vậy.
151
00:14:33,333 --> 00:14:35,423
Nó là một dạng mô phỏng bộ não,
152
00:14:35,500 --> 00:14:37,920
các vùng khác nhau có liên kết với nhau.
153
00:16:03,666 --> 00:16:04,706
Chuyện gì vậy?
154
00:16:11,875 --> 00:16:12,955
Tiếp tục đi nào.
155
00:16:21,708 --> 00:16:22,748
Chết tiệt.
156
00:16:25,458 --> 00:16:26,418
Nó di chuyển.
157
00:16:34,250 --> 00:16:35,170
Nhanh! Lối này!
158
00:16:46,083 --> 00:16:47,793
Đi thôi, nhanh lên!
159
00:16:54,916 --> 00:16:55,876
Họ đi đâu rồi?
160
00:16:56,916 --> 00:16:57,826
Này!
161
00:17:05,125 --> 00:17:06,075
Cô bác sĩ,
162
00:17:06,666 --> 00:17:08,206
có lẽ cô ấy nói đúng?
163
00:17:08,291 --> 00:17:10,881
Dù là chuyện gì , tôi vẫn rời tàu ngay.
164
00:17:11,916 --> 00:17:13,786
Phải có đường ra khỏi đây.
165
00:17:18,833 --> 00:17:21,383
Đợi đã. Cô đi đâu?
Ta đã lạc những người khác!
166
00:17:23,750 --> 00:17:26,380
Ta nên quay lại.
Tìm bác sĩ và thuyền trưởng.
167
00:17:36,500 --> 00:17:39,330
Ngay cả khi chúng ta xóa ký ức
trong giả lập này,
168
00:17:39,416 --> 00:17:43,376
các giác quan của chúng ta
vẫn phản ứng với cùng một kích hoạt.
169
00:17:45,583 --> 00:17:49,173
Tâm trí cháu có thể không nhớ
chuyện xảy ra trong phòng đó.
170
00:17:49,916 --> 00:17:51,206
Nhưng cơ thể thì có.
171
00:18:08,583 --> 00:18:10,133
Ta sẽ nói sự thật.
172
00:18:11,583 --> 00:18:12,883
Tin ta đi.
173
00:18:16,000 --> 00:18:17,630
Ngồi đi.
174
00:18:33,458 --> 00:18:36,498
Ta biết cháu nghĩ
mẹ cháu mới là người bị kẹt ở đây.
175
00:18:39,208 --> 00:18:40,958
Đây không phải nhà tù của mẹ cháu.
176
00:18:49,333 --> 00:18:50,583
Mà là của cháu.
177
00:18:53,333 --> 00:18:54,833
Có thể đau đấy.
178
00:19:18,291 --> 00:19:22,171
Em không thể cứu thằng bé
khỏi cái chết. Maura?
179
00:19:22,250 --> 00:19:23,380
Mẹ?
180
00:19:25,458 --> 00:19:26,538
Bố?
181
00:19:27,333 --> 00:19:29,253
Emh biết điều này không đúng mà.
182
00:19:31,166 --> 00:19:32,576
Sao không nghe thấy con?
183
00:19:37,458 --> 00:19:39,128
Mẹ, có chuyện gì vậy?
184
00:19:40,833 --> 00:19:41,963
- Mẹ!
- Anh xin em.
185
00:19:42,041 --> 00:19:43,751
- Làm ơn!
- Em phải để con đi.
186
00:19:43,833 --> 00:19:45,673
Mẹ!
187
00:19:46,166 --> 00:19:49,456
- Em không thể.
- Mẹ, con xin mẹ!
188
00:19:49,541 --> 00:19:51,381
Con xin mẹ! Không!
189
00:19:51,458 --> 00:19:54,578
- Đừng lo, con yêu.
- Không! Mẹ ơi, con xin mẹ!
190
00:19:54,666 --> 00:19:57,456
- Đừng sợ.
- Không!
191
00:19:57,541 --> 00:20:00,461
- Con sẽ quên. Mẹ hứa.
- Không! Con xin mẹ, không!
192
00:20:00,541 --> 00:20:02,251
Con sẽ quên hết chuyện này.
193
00:20:02,333 --> 00:20:05,333
Đó là cách duy nhất.
Cách duy nhất để ta ở bên nhau.
194
00:20:06,000 --> 00:20:10,580
Không!
195
00:20:10,666 --> 00:20:12,826
Con xin mẹ! Không!
196
00:20:26,583 --> 00:20:28,503
Cháu đã thấy sự thật phải không?
197
00:20:29,458 --> 00:20:33,378
Cháu bị nhốt trong giả lập này
để mẹ cháu có thể giữ cháu sống.
198
00:20:33,458 --> 00:20:36,078
Ông nói dối. Đó không phải ký ức của tôi.
199
00:20:36,166 --> 00:20:37,876
Ông cấy vào đầu tôi điều đó.
200
00:20:40,666 --> 00:20:42,536
Khi mẹ cháu bằng tuổi cháu…
201
00:20:44,750 --> 00:20:48,460
nó đọc truyện ngụ ngôn trong hang
của Plato trong nghiên cứu của ta.
202
00:20:48,541 --> 00:20:53,461
Rõ ràng nó còn quá nhỏ để hiểu
khái niệm trừu tượng mà Plato đề xuất.
203
00:20:53,541 --> 00:20:57,461
Tuy nhiên, con bé đọc đi đọc lại.
204
00:20:59,083 --> 00:21:01,383
Có một suy nghĩ
205
00:21:02,333 --> 00:21:04,633
đã làm đảo lộn thế giới của con bé.
206
00:21:06,625 --> 00:21:09,415
Ý nghĩ rằng kiến thức của chúng ta
có giới hạn
207
00:21:09,500 --> 00:21:14,170
và ta không bao giờ có thể biết được
mọi thứ có thực sự như những gì ta thấy.
208
00:21:14,250 --> 00:21:15,710
Chúng ta đang say giấc,
209
00:21:15,791 --> 00:21:18,791
không nhận thức được
bản chất thực sự của sự việc.
210
00:21:20,000 --> 00:21:22,670
Vào một tối, con bé đến gặp ta và nói:
211
00:21:22,750 --> 00:21:25,210
"Nếu Plato lập luận đúng,
212
00:21:25,291 --> 00:21:27,961
vậy sao ta biết được điều gì là thật?
213
00:21:28,041 --> 00:21:30,631
Làm sao ta biết thực tại thật sự
214
00:21:30,708 --> 00:21:33,628
không nằm ngoài cuộc sống ta đang sống?"
215
00:21:34,958 --> 00:21:38,498
Đó là một suy nghĩ lớn lao
đối với một bé gái ở tuổi con bé.
216
00:21:38,583 --> 00:21:43,083
Ta nhìn con bé và hỏi:
"Chẳng phải đó là Chúa sao?
217
00:21:43,666 --> 00:21:46,376
Người tạo ra thực tại của chúng ta?"
218
00:21:46,458 --> 00:21:48,168
Con bé nghĩ một lúc.
219
00:21:48,958 --> 00:21:50,418
Và rồi con bé trả lời:
220
00:21:51,250 --> 00:21:55,290
"Vậy thì thế giới Chúa đang sống trong đó
là thực tế,
221
00:21:56,625 --> 00:21:59,625
còn chúng ta chỉ là ngôi nhà búp bê
của ông ấy.
222
00:22:00,916 --> 00:22:03,496
Nếu như vậy, thì ai đã tạo ra Chúa?
223
00:22:03,583 --> 00:22:05,923
Cứ tiếp tục như thế mãi sao?"
224
00:22:07,375 --> 00:22:09,995
Nói dễ hiểu,
thì đây là một ngôi nhà búp bê.
225
00:22:12,791 --> 00:22:14,671
Và nó được tạo ra cho cháu.
226
00:22:16,125 --> 00:22:17,205
Ông nói dối.
227
00:22:18,833 --> 00:22:20,883
Đó là điều cha cháu muốn cháu tin.
228
00:22:24,000 --> 00:22:26,000
Nhưng cha cháu đã nói dối cháu.
229
00:22:27,250 --> 00:22:28,460
Họ đều nói dối.
230
00:22:36,500 --> 00:22:38,580
Nhưng có một lối thoát khỏi đây.
231
00:22:40,791 --> 00:22:42,751
Và mẹ cháu có chìa khóa.
232
00:22:44,125 --> 00:22:46,915
TỈNH DẬY ĐI
233
00:23:13,041 --> 00:23:15,421
Cửa, cửa đâu hết rồi?
234
00:23:27,291 --> 00:23:28,211
Không có cửa.
235
00:23:28,291 --> 00:23:29,461
Chúng đâu rồi?
236
00:23:30,666 --> 00:23:31,706
Có một cánh cửa.
237
00:23:35,791 --> 00:23:36,881
Nhanh, lối này.
238
00:23:40,791 --> 00:23:41,921
Không!
239
00:23:44,375 --> 00:23:46,375
Này. Này cô!
240
00:23:46,458 --> 00:23:48,038
Xin hãy đợi tôi!
241
00:24:05,166 --> 00:24:06,076
Đi nào!
242
00:24:09,875 --> 00:24:10,745
Đợi tôi với.
243
00:24:17,125 --> 00:24:18,375
Chúng ta đang ở đâu?
244
00:24:19,041 --> 00:24:20,171
Tôi không hiểu.
245
00:24:21,208 --> 00:24:22,748
Không hiểu là chuyện gì.
246
00:24:31,958 --> 00:24:34,878
Không. Không!
247
00:24:35,666 --> 00:24:37,036
Chúng ta đang ở đâu?
248
00:24:46,875 --> 00:24:48,205
Không thể thế được.
249
00:24:59,916 --> 00:25:01,076
Thưa ngài.
250
00:25:02,458 --> 00:25:04,418
Anh ta đột nhập vào máy chủ.
251
00:25:06,375 --> 00:25:09,285
Chắc anh ta đang cố thay đổi thiết kế
của giả lập.
252
00:25:10,291 --> 00:25:13,131
Thay đổi hình dạng các thứ
để giấu dấu vết của mình.
253
00:25:13,791 --> 00:25:16,881
Anh ta đang cố đánh thức con bé,
không giao chìa khóa cho ta.
254
00:25:16,958 --> 00:25:19,078
Ta sẽ bị kẹt ở đây mãi mãi!
255
00:25:21,750 --> 00:25:22,580
Tìm con bé.
256
00:25:22,666 --> 00:25:23,826
Lấy chìa khóa.
257
00:25:23,916 --> 00:25:25,166
Vâng, thưa ngài.
258
00:25:36,000 --> 00:25:37,500
Có gì ở đó à?
259
00:25:43,083 --> 00:25:44,173
Ta đang ở đâu?
260
00:25:44,250 --> 00:25:46,000
Sao ta đến được đây?
261
00:25:46,083 --> 00:25:47,213
Cứu tôi với!
262
00:25:49,125 --> 00:25:50,035
Ở đằng kia.
263
00:25:51,458 --> 00:25:52,538
Tôi không muốn chết.
264
00:25:53,791 --> 00:25:54,791
Tôi không muốn chết.
265
00:25:55,875 --> 00:25:57,785
Tôi không muốn chết.
266
00:26:05,000 --> 00:26:07,080
- Linh Nhi!
- Mĩ Mĩ?
267
00:26:07,666 --> 00:26:09,246
Giúp chị ra khỏi đây!
268
00:26:10,708 --> 00:26:12,078
Không!
269
00:26:12,708 --> 00:26:13,788
Đừng đi!
270
00:26:13,875 --> 00:26:15,785
Đừng đi, giúp tôi!
271
00:26:31,166 --> 00:26:33,576
Sao anh lại thay đổi mã?
272
00:26:34,666 --> 00:26:38,376
Anh đang phát tán vi-rút
trên toàn bộ chương trình.
273
00:26:39,166 --> 00:26:41,246
Anh đang cố che giấu điều gì?
274
00:26:48,000 --> 00:26:49,040
Ramiro!
275
00:26:49,625 --> 00:26:52,375
- Ángel!
- Ramiro, làm ơn cứu tôi!
276
00:26:52,458 --> 00:26:54,538
Anh không hiểu. Sao em còn sống?
277
00:26:55,291 --> 00:26:56,541
Và tại sao em ở đây?
278
00:26:58,625 --> 00:27:00,165
- Clémence?
- Lucien?
279
00:27:02,333 --> 00:27:03,633
Bọn em sẽ đưa anh ra!
280
00:27:14,375 --> 00:27:15,375
Olek.
281
00:27:16,625 --> 00:27:19,535
Mọi chuyện sẽ ổn thôi.
282
00:27:43,916 --> 00:27:44,876
Olek!
283
00:27:48,625 --> 00:27:49,665
Lạy Chúa.
284
00:28:15,958 --> 00:28:16,878
Đi nào.
285
00:28:16,958 --> 00:28:18,208
Ta phải ra khỏi đây!
286
00:28:29,958 --> 00:28:31,708
Cha cháu là kẻ ngu ngốc.
287
00:28:31,791 --> 00:28:35,501
Ý đồ hack mã của anh ta
sẽ phá hủy toàn bộ giả lập.
288
00:28:37,500 --> 00:28:39,750
Cháu nghĩ cha cháu quan tâm đến cháu.
289
00:28:40,625 --> 00:28:43,285
Anh ta không làm điều này vì cháu,
mà vì mẹ cháu.
290
00:28:46,958 --> 00:28:49,748
Nếu anh ta phải chọn giữa cháu và mẹ cháu,
291
00:28:51,000 --> 00:28:52,960
anh ta sẽ luôn chọn mẹ cháu.
292
00:29:24,083 --> 00:29:26,793
Ký ức của chúng ta đều liên kết với nhau.
293
00:29:27,666 --> 00:29:29,376
Sao cha cô làm được điều này?
294
00:29:30,625 --> 00:29:32,455
Sao ông ta vào tâm trí ta được?
295
00:29:34,041 --> 00:29:35,131
Tôi không biết.
296
00:29:36,541 --> 00:29:39,421
Nhưng tôi biết cha tôi đã làm gì đó
với trí nhớ của tôi.
297
00:29:41,833 --> 00:29:43,213
Trong tòa nhà đó.
298
00:29:55,416 --> 00:29:56,286
Olek!
299
00:30:02,750 --> 00:30:03,880
Olek!
300
00:30:07,041 --> 00:30:08,791
Sao anh đến được đây?
301
00:30:08,875 --> 00:30:13,285
Ángel. Cô có thấy cậu ta không?
Cậu ta đã ở dưới giếng và giờ…
302
00:30:16,083 --> 00:30:17,083
Olek?
303
00:30:17,166 --> 00:30:18,246
Cô thấy Olek không?
304
00:30:19,041 --> 00:30:20,001
Chuyện gì vậy?
305
00:30:23,291 --> 00:30:24,671
Có ai thấy Olek không?
306
00:30:25,958 --> 00:30:27,248
Anh ấy chưa chết!
307
00:30:27,333 --> 00:30:28,173
Cái gì?
308
00:30:28,250 --> 00:30:29,920
Anh ấy vừa ở đây!
309
00:30:30,000 --> 00:30:31,330
Ý cô là sao?
310
00:30:41,083 --> 00:30:42,333
Ángel?
311
00:30:44,333 --> 00:30:46,133
- Ángel?
- Này, anh đi đâu vậy?
312
00:30:46,708 --> 00:30:47,788
Anh ta đi đâu vậy?
313
00:30:47,875 --> 00:30:50,535
Tôi không biết.
Nhưng buồng máy ở hướng này.
314
00:30:51,833 --> 00:30:52,713
Đi thôi!
315
00:31:05,583 --> 00:31:07,003
Tôi không hiểu.
316
00:31:08,458 --> 00:31:10,538
Văn phòng của bố tôi phải ở đâu đó.
317
00:31:13,166 --> 00:31:16,916
Thật điên rồ.
Chắc chắn chỉ là một giấc mơ tồi tệ.
318
00:31:18,250 --> 00:31:20,250
Đây không phải là mơ.
319
00:31:20,833 --> 00:31:24,753
Daniel, anh ấy dùng từ giả lập,
như thể đây là một thực tế giả
320
00:31:24,833 --> 00:31:26,633
và tất cả đều mắc kẹt ở trong.
321
00:31:28,875 --> 00:31:29,955
Thật điên rồ.
322
00:31:31,500 --> 00:31:35,080
Điều điên rồ là anh vẫn chưa hiểu ra
chuyện này là sao.
323
00:31:37,125 --> 00:31:38,665
Tôi sẽ không thế nếu tôi là anh.
324
00:31:39,833 --> 00:31:40,923
Anh biết.
325
00:31:41,750 --> 00:31:43,790
Anh đã biết mọi chuyện từ đầu rồi.
326
00:31:51,875 --> 00:31:52,785
Chìa khóa.
327
00:31:55,750 --> 00:31:57,670
Ta không có thời gian cho việc này.
328
00:31:58,791 --> 00:32:00,461
Giả lập đã bị hỏng.
329
00:32:00,541 --> 00:32:02,081
Mọi thứ đang sụp đổ.
330
00:32:04,083 --> 00:32:05,423
Đưa tôi thứ tôi muốn.
331
00:32:07,916 --> 00:32:08,916
Chìa khóa.
332
00:32:21,375 --> 00:32:22,995
Tôi xin lỗi, Thuyền trưởng.
333
00:32:27,375 --> 00:32:28,495
Không!
334
00:32:29,083 --> 00:32:32,383
Không! Quay lại đi.
335
00:32:32,458 --> 00:32:33,958
Đưa anh ta trở lại. Làm ơn!
336
00:32:34,958 --> 00:32:35,998
Không thể.
337
00:32:36,083 --> 00:32:37,043
Làm ơn!
338
00:32:38,041 --> 00:32:39,131
Quay lại đi.
339
00:32:44,166 --> 00:32:45,166
Quay lại đi.
340
00:32:46,666 --> 00:32:47,536
Eyk.
341
00:32:47,625 --> 00:32:48,665
Đứng lên.
342
00:32:48,750 --> 00:32:50,750
Cha cô đang đợi cô rồi.
343
00:33:04,291 --> 00:33:05,331
Con ổn chứ?
344
00:33:06,916 --> 00:33:08,826
Thằng bé biết con đã làm gì nó.
345
00:33:12,583 --> 00:33:14,133
Mẹ đã làm gì con?
346
00:33:15,166 --> 00:33:17,536
Elliot, làm ơn.
347
00:33:18,750 --> 00:33:19,790
Sao tôi không nhớ?
348
00:33:19,875 --> 00:33:21,745
Con vẫn chưa hỏi đúng câu hỏi.
349
00:33:21,833 --> 00:33:24,253
Dừng lại! Thôi ngay đi!
350
00:33:24,833 --> 00:33:28,253
Tôi là con gái ông.
Loại người cha nào lại đi làm điều này?
351
00:33:33,708 --> 00:33:34,998
Chìa khóa.
352
00:33:36,250 --> 00:33:37,330
Con có nó không?
353
00:33:55,708 --> 00:33:57,248
Ông theo dõi tôi.
354
00:33:58,833 --> 00:34:00,083
Toàn bộ thời gian.
355
00:34:01,000 --> 00:34:04,380
Thế nên Ciaran gửi thư.
Anh ấy phát hiện ra ông đã làm gì.
356
00:34:05,333 --> 00:34:06,633
Anh trai tôi đâu?
357
00:34:07,291 --> 00:34:08,881
Ông đã làm gì Ciaran?
358
00:34:08,958 --> 00:34:13,418
Tin ta đi, nó là người cuối cùng
con nên quan tâm.
359
00:34:16,791 --> 00:34:19,751
Dừng trò chơi chết tiệt này
và nói chuyện quái gì đang xảy ra!
360
00:34:20,791 --> 00:34:21,961
Chuyện gì vậy?
361
00:34:24,166 --> 00:34:25,206
Ông làm thế nào?
362
00:34:34,750 --> 00:34:37,920
Sinh ra trong thế giới này
hoặc là kẻ tìm kiếm hoặc là kẻ trốn tránh.
363
00:34:39,166 --> 00:34:41,206
Trốn tránh thì có niềm vui thuần khiết.
364
00:34:42,583 --> 00:34:46,043
Mặt khác, trở thành người tìm kiếm,
365
00:34:47,041 --> 00:34:48,961
chẳng mang lại gì ngoài nỗi đau.
366
00:34:49,791 --> 00:34:53,881
Con sẽ mở mọi cánh cửa,
bước vào khoảng trống đen tối nhất,
367
00:34:53,958 --> 00:34:57,378
được thúc đẩy
bởi thôi thúc có thêm kiến thức.
368
00:34:58,125 --> 00:35:01,955
Trái với anh trai con,
con sinh ra đã là người tìm kiếm,
369
00:35:02,041 --> 00:35:03,961
và giờ ta ước con không như vậy.
370
00:35:04,458 --> 00:35:09,038
Con đã cố gắng loại bỏ nỗi đau,
nhưng con chỉ gây thêm đau đớn.
371
00:35:10,000 --> 00:35:11,210
Dừng lại!
372
00:35:11,916 --> 00:35:13,876
Chỉ là trò chơi tâm trí quái đản của ông.
373
00:35:13,958 --> 00:35:16,078
Con đánh giá ta cao hơn sự thật.
374
00:35:16,166 --> 00:35:18,956
Đây không phải
trò chơi tâm trí quái đản của ta.
375
00:35:21,083 --> 00:35:22,213
Là của con.
376
00:35:27,750 --> 00:35:29,290
Con là đấng sáng tạo.
377
00:35:32,000 --> 00:35:34,920
Ông nói dối. Không đúng.
378
00:35:35,000 --> 00:35:35,920
Con tạo ra thứ này.
379
00:35:36,000 --> 00:35:38,540
Con và chồng con. Đây là thiết kế của con.
380
00:35:40,958 --> 00:35:43,328
Con đã ép mọi người vào đây.
381
00:35:44,208 --> 00:35:46,748
Do con mà tất cả bị kẹt
trong vòng lặp này.
382
00:35:47,875 --> 00:35:50,205
Giờ ta sẽ rời khỏi nơi hoang tàn này.
383
00:35:51,000 --> 00:35:54,040
Còn với con, đã đến lúc quên đi lần nữa.
384
00:36:12,166 --> 00:36:15,916
Mọi điều ông ta nói với con đều
không phải thật. Mẹ không tạo ra thứ này.
385
00:36:17,750 --> 00:36:19,420
Tôi không tạo ra thứ này!
386
00:36:22,458 --> 00:36:23,958
Tôi không tạo ra thứ này!
387
00:36:24,041 --> 00:36:25,131
Đừng sợ.
388
00:36:27,208 --> 00:36:29,248
Con sẽ quên chuyện này từng xảy ra.
389
00:36:29,333 --> 00:36:31,043
Như mọi lần trước.
390
00:36:31,750 --> 00:36:34,580
Ta đảm bảo con sẽ ở lại đây mãi mãi.
391
00:36:48,791 --> 00:36:49,671
Ángel?
392
00:37:04,208 --> 00:37:05,708
Không thể là thật.
393
00:37:42,333 --> 00:37:44,083
TỈNH DẬY ĐI
394
00:37:53,583 --> 00:37:55,253
Đến lúc tỉnh dậy rồi.
395
00:38:10,750 --> 00:38:12,170
Sao nó không hoạt động?
396
00:38:16,208 --> 00:38:18,248
Anh ta đã thay đổi mã.
397
00:38:21,583 --> 00:38:24,133
Trình giả lập đã bị hỏng.
398
00:38:29,375 --> 00:38:30,705
Chuyện gì đang xảy ra?
399
00:38:38,208 --> 00:38:40,418
Xóa giả lập trong
400
00:38:41,166 --> 00:38:44,746
mười, chín, tám,
401
00:38:44,833 --> 00:38:47,633
bảy, sáu.
402
00:38:47,708 --> 00:38:49,828
năm, bốn,
403
00:38:49,916 --> 00:38:52,706
ba, hai,
404
00:38:52,791 --> 00:38:54,751
một, không.
405
00:40:31,000 --> 00:40:31,920
Thành công rồi.
406
00:40:39,750 --> 00:40:42,040
Nó không bắt đầu lại từ đầu.
407
00:40:50,291 --> 00:40:51,331
Em đang ở đâu?
408
00:40:52,458 --> 00:40:53,628
Đây là thật sao?
409
00:40:55,625 --> 00:40:56,575
Không.
410
00:40:57,416 --> 00:41:00,036
Đây là giả lập đầu tiên chúng ta tạo ra.
411
00:41:01,166 --> 00:41:03,076
Đây là ngôi nhà thứ hai của ta.
412
00:41:06,041 --> 00:41:07,541
Chúng ta tạo ra cái này?
413
00:41:10,916 --> 00:41:12,536
Sao em không nhớ?
414
00:41:14,000 --> 00:41:15,380
Không quan trọng nữa.
415
00:41:17,291 --> 00:41:18,541
Sao em lại ở đây?
416
00:41:20,208 --> 00:41:24,668
Các vật thể trong giả lập
chỉ là sự hiển thị của các mã.
417
00:41:25,291 --> 00:41:27,421
Chúng chỉ là bề ngoài, như mọi thứ khác.
418
00:41:28,375 --> 00:41:30,075
Anh đã đổi giá trị của chúng.
419
00:41:31,583 --> 00:41:33,213
Anh đã lập trình lại chúng.
420
00:41:35,000 --> 00:41:38,380
Lần này, bơm kim tiêm
không đưa em trở lại và làm em quên.
421
00:41:39,958 --> 00:41:41,288
Nó đưa em đến đây.
422
00:41:50,208 --> 00:41:51,498
Anh đã đổi vật thể.
423
00:41:51,583 --> 00:41:55,043
Kim tự tháp mà bố em cầm, nó vô dụng.
424
00:41:55,666 --> 00:41:56,996
Chìa khóa đó cũng thế.
425
00:42:03,375 --> 00:42:05,995
TỈNH DẬY ĐI
426
00:42:09,833 --> 00:42:12,963
Giờ nhẫn cưới của em giữ mã thoát.
427
00:42:13,458 --> 00:42:14,538
Lần này,
428
00:42:15,875 --> 00:42:17,415
em sẽ thoát ra khỏi đây.
429
00:42:19,250 --> 00:42:20,250
Anh trai em,
430
00:42:21,333 --> 00:42:24,043
anh ta chiếm toàn bộ chương trình
khi em ở đây.
431
00:42:25,208 --> 00:42:26,578
Anh trai em đã làm gì?
432
00:42:27,083 --> 00:42:28,963
Anh ta đã kiểm soát mọi thứ.
433
00:42:29,041 --> 00:42:32,041
Anh đã rất cố gắng
để đưa em ra khỏi đây, nhiều lần.
434
00:42:32,125 --> 00:42:33,825
Em tưởng cha em kiểm soát…
435
00:42:33,916 --> 00:42:36,166
Ông ấy cũng mắc kẹt ở đây
như những người khác.
436
00:42:38,666 --> 00:42:41,956
Anh không biết lúc nào
anh trai em phát hiện ra.
437
00:42:43,208 --> 00:42:44,708
Nhưng em phải đi ngay.
438
00:42:46,708 --> 00:42:49,128
Chuyện này lớn hơn nhiều so với em nghĩ.
439
00:42:50,541 --> 00:42:52,041
Em phải tỉnh dậy.
440
00:42:53,500 --> 00:42:55,000
Em phải ngăn anh ta lại,
441
00:42:56,250 --> 00:42:58,080
nếu không sẽ mất hết mọi thứ.
442
00:43:14,750 --> 00:43:16,540
Anh sẽ ở đó khi em tỉnh dậy?
443
00:43:18,500 --> 00:43:19,460
Luôn luôn.
444
00:43:21,375 --> 00:43:22,665
Anh sẽ luôn ở đó.
445
00:46:03,333 --> 00:46:08,833
CÓ THỂ CÀ PHÊ CỦA BẠN SẼ TÁC ĐỘNG ĐẾN BẠN
TRƯỚC KHI THỰC TẠI LÀM VIỆC ĐÓ.
446
00:46:13,458 --> 00:46:15,128
"Dự án Prometheus".
447
00:46:17,041 --> 00:46:19,211
SỨ MỆNH SỐNG SÓT
ĐỂ TỚI 42.043240 - 44.375760
448
00:46:21,125 --> 00:46:23,375
HÀNH KHÁCH 1423
449
00:46:23,458 --> 00:46:25,748
PHI HÀNH ĐOÀN 550
450
00:46:25,833 --> 00:46:29,253
NGÀY: 19/10/2099
451
00:46:31,750 --> 00:46:33,630
Có tin nhắn.
452
00:46:36,250 --> 00:46:38,330
CHÀO EM GÁI.
453
00:46:40,750 --> 00:46:44,330
CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI THỰC TẠI.
454
00:48:38,458 --> 00:48:41,538
Biên dịch: Nhimseo