1
00:00:14,376 --> 00:00:15,418
Xin chào?
2
00:00:16,959 --> 00:00:18,334
Xin chào?
3
00:00:19,001 --> 00:00:20,376
Có ai ở đó không?
4
00:00:21,918 --> 00:00:25,459
Có nhầm lẫn rồi. Vụ hỏa hoạn
đâu phải tại ta. Vụ ẩu đả nữa.
5
00:00:25,459 --> 00:00:26,834
Giữ hơi đi.
6
00:00:26,834 --> 00:00:30,001
Binh lính Thổ Quốc
không đặc biệt khoan dung đâu,
7
00:00:30,001 --> 00:00:32,584
dù là trong những tình huống tốt đẹp nhất.
8
00:00:33,209 --> 00:00:37,918
Mà đây thì chắc chắn không phải là
mấy tình huống tốt đẹp nhất rồi.
9
00:00:37,918 --> 00:00:39,251
Tướng quân Iroh.
10
00:00:39,751 --> 00:00:42,084
Thật vui khi gặp lại cậu, Thế thần trẻ.
11
00:00:42,084 --> 00:00:45,084
Thế còn Zuko? Họ bắt được cả hắn rồi sao?
12
00:00:45,918 --> 00:00:50,126
Ta mong là chưa. Nếu may mắn,
có lẽ Zuko đi được nửa đường về tàu rồi.
13
00:00:50,126 --> 00:00:51,793
Tất cả là do hắn mà ra.
14
00:00:51,793 --> 00:00:54,876
Hắn khơi chiến, bỏ ông lại rồi bỏ chạy.
15
00:00:55,376 --> 00:00:57,751
Ta bắt đầu thực sự nhìn ra
con người hắn rồi.
16
00:00:59,084 --> 00:01:02,418
- Ta nghi ngờ điều đó đấy.
- Ông nghĩ chúng ta sẽ ra sao?
17
00:01:07,376 --> 00:01:08,334
Ta không rõ nữa.
18
00:01:09,084 --> 00:01:13,959
Nhưng theo kinh nghiệm thì các Ngự thổ sư
chẳng nhân từ lắm với kẻ thù thất trận.
19
00:01:19,668 --> 00:01:23,043
Có thật vậy không?
Chú đang bắt tay với kẻ thù à?
20
00:01:25,793 --> 00:01:27,043
Phức tạp lắm.
21
00:01:27,043 --> 00:01:30,459
Không. Câu hỏi đơn giản mà.
Chú đang giúp Ngự hỏa sư à?
22
00:01:40,001 --> 00:01:40,834
Phải.
23
00:01:44,876 --> 00:01:45,959
Teo.
24
00:01:47,668 --> 00:01:49,501
Ta chỉ cố gắng bảo vệ con thôi.
25
00:01:49,501 --> 00:01:54,459
Đám Ngự hỏa sư nói chúng sẽ giết hai ta
rồi sẽ tấn công đô thị nếu ta bất hợp tác.
26
00:01:54,959 --> 00:01:56,584
Omashu còn yên bình là nhờ
27
00:01:56,584 --> 00:01:59,293
những dịch vụ nhỏ
ta cung cấp cho chúng thôi.
28
00:01:59,293 --> 00:02:02,584
Dịch vụ? Cha gọi trao khí giới cho kẻ thù
là như thế ư?
29
00:02:02,584 --> 00:02:06,959
Khí giới? Đâu có, chỉ thiết kế nhỏ thôi.
Nó vô giá trị trong chiến tranh.
30
00:02:06,959 --> 00:02:09,501
Mọi thứ vào tay ác nhân
đều có thể biến thành khí giới.
31
00:02:10,501 --> 00:02:12,376
Nhất là với Hỏa Quốc.
32
00:02:13,709 --> 00:02:14,543
Sokka.
33
00:02:16,001 --> 00:02:18,126
Cháu hiểu
việc ra quyết định khó là sao mà.
34
00:02:18,126 --> 00:02:20,751
Cha cháu phải rời gia đình để ra trận,
35
00:02:20,751 --> 00:02:24,501
để lại cháu phải đảm trách,
dù chỉ là một cậu bé.
36
00:02:26,709 --> 00:02:30,584
Chúng ta làm những gì chúng ta phải làm
để sinh tồn thôi.
37
00:02:30,584 --> 00:02:33,918
Chúng ta thỏa hiệp vừa đủ
để sống qua được.
38
00:02:34,709 --> 00:02:36,834
Cha cháu chẳng làm việc chú làm đâu.
39
00:02:41,668 --> 00:02:43,043
Em tìm được cậu ấy rồi.
40
00:02:43,543 --> 00:02:44,918
Aang đang ở trong ngục.
41
00:03:18,834 --> 00:03:24,376
THẾ THẦN: NGỰ KHÍ SƯ CUỐI CÙNG
42
00:03:28,626 --> 00:03:33,918
CHÌM TRONG BÓNG TỐI
43
00:03:36,543 --> 00:03:38,168
MỘT TRĂM NĂM VỀ TRƯỚC
44
00:03:38,168 --> 00:03:39,084
Aang.
45
00:03:40,126 --> 00:03:41,001
Này, Aang.
46
00:03:41,543 --> 00:03:43,918
Chào Bumi. Luyện tập đến đâu rồi?
47
00:03:44,418 --> 00:03:47,668
Mình đi quyền khá ổn,
nhưng tạo hình thì khó quá.
48
00:03:47,668 --> 00:03:50,918
Cậu nói gì vậy?
Trông y chang bò rừng biết bay mà.
49
00:03:50,918 --> 00:03:54,001
- Nó phải là con chuột chũi lửng cơ.
- Cậu chắc chứ?
50
00:03:59,168 --> 00:04:02,126
Chẳng có gì giống như
công trình nề từ thổ thuật.
51
00:04:03,293 --> 00:04:04,501
Không một đường nối.
52
00:04:05,834 --> 00:04:07,626
Nên đô thị của họ mới thành kỳ quan.
53
00:04:08,126 --> 00:04:12,293
Những cung điện đầy cảm hứng,
những tòa tháp phản trọng lực.
54
00:04:13,584 --> 00:04:15,543
Những nhà ngục bất khả xâm phạm.
55
00:04:16,043 --> 00:04:18,459
Ta thích những phần
không u ám thế của Omashu.
56
00:04:18,959 --> 00:04:22,959
Các đô thị giống như người đời.
Chúng luôn có những mặt tối riêng.
57
00:04:22,959 --> 00:04:25,626
Thời nay xem ra mặt nào cũng khá tăm tối.
58
00:04:25,626 --> 00:04:28,959
Những gì xảy ra ở đây
cũng đã xảy ra trên khắp thế gian.
59
00:04:29,876 --> 00:04:34,126
- Một thế kỷ chiến tranh gây ra điều đó.
- Cuộc chiến Hỏa Quốc khơi mào.
60
00:04:35,001 --> 00:04:37,126
Cuộc chiến Hỏa Quốc có thể chấm dứt.
61
00:04:38,001 --> 00:04:39,459
Giá mà chỉ đơn giản vậy.
62
00:04:40,959 --> 00:04:45,043
Em trai ta, Hỏa Vương,
nhìn mọi thứ qua một lăng kính duy nhất.
63
00:04:45,709 --> 00:04:47,709
Thắng lợi hoặc thất bại.
64
00:04:48,668 --> 00:04:50,376
Chẳng còn gì khác quan trọng.
65
00:04:55,251 --> 00:04:57,876
Kể cả người thân yêu mất đi
cùng với điều đó.
66
00:04:58,376 --> 00:05:03,709
Vì thế mà Zuko nóng lòng muốn bắt ta ư?
Để hắn thắng cuộc chiến này cho cha hắn?
67
00:05:05,043 --> 00:05:07,876
Thắng lợi của Zuko
không nằm ở việc thắng cuộc chiến
68
00:05:08,543 --> 00:05:10,418
mà là giành lại cuộc đời cũ.
69
00:05:10,418 --> 00:05:14,043
Ông có thể cho hắn thấy
đây không phải cách. Hắn sẽ nghe ông.
70
00:05:15,251 --> 00:05:18,001
Ý ta là, hắn nợ ông nhiều thế cơ mà.
71
00:05:20,501 --> 00:05:21,584
Trái lại đấy,
72
00:05:22,793 --> 00:05:24,793
ta mới là người mang nợ Zuko.
73
00:05:28,918 --> 00:05:31,043
Hơn hẳn những gì ta có thể trả được.
74
00:05:32,834 --> 00:05:34,001
Không thể nào!
75
00:05:34,626 --> 00:05:38,334
Nhà ngục của Omashu nằm sâu trong lòng
một ngọn núi bao quanh bởi đá rắn.
76
00:05:38,334 --> 00:05:40,334
Lối ra vào duy nhất là đi qua cung điện.
77
00:05:41,626 --> 00:05:44,209
Chú rất tiếc. Thế thần bại trận mất rồi.
78
00:05:46,459 --> 00:05:50,376
- Bọn cháu không bỏ Aang đâu.
- Chú đưa bọn cháu vào cung điện đi.
79
00:05:52,501 --> 00:05:54,418
Sau hôm nay thì không.
Rất tiếc. Không thể.
80
00:05:54,418 --> 00:05:56,043
Còn các địa đạo thì sao?
81
00:05:58,293 --> 00:05:59,126
Các địa đạo?
82
00:06:00,293 --> 00:06:02,418
Các địa đạo bí mật ẩn dưới ngọn núi.
83
00:06:02,418 --> 00:06:05,793
Nghe nói những người xây nên đô thị
dùng chúng để gặp gỡ mà không ai hay.
84
00:06:06,459 --> 00:06:08,793
- Truyện cổ tích.
- Cha nói cha thấy chúng rồi mà.
85
00:06:10,334 --> 00:06:11,918
Trừ phi cũng là dối trá.
86
00:06:15,293 --> 00:06:19,501
Có địa đạo, nhưng chúng bất ổn.
Những người vào đó chẳng bao giờ ra nữa.
87
00:06:19,501 --> 00:06:22,876
Nếu cháu tin chuyện cổ tích
thì có oán linh canh gác các lối vào.
88
00:06:23,418 --> 00:06:28,584
Nghĩa là không chỉ là các địa đạo bí mật,
mà là các địa đạo bí mật có ma ám ư?
89
00:06:29,209 --> 00:06:33,751
Kể cả có tìm ra cách đi qua địa đạo,
chú cũng chẳng làm gì được đám lính canh.
90
00:06:33,751 --> 00:06:36,501
Bọn cháu sẽ lo.
Cứ giúp bọn cháu vào trong đi.
91
00:06:43,084 --> 00:06:46,293
- Các người giải ông ta đi đâu?
- Tới hầm ngục.
92
00:06:47,459 --> 00:06:48,459
Hầm ngục?
93
00:06:48,459 --> 00:06:51,543
Trại lao động Thổ Quốc
dành cho tù binh chiến tranh.
94
00:06:52,084 --> 00:06:55,168
Chưa từng nghe tin gì lại lần nữa
từ những kẻ bị giải tới đó.
95
00:07:02,418 --> 00:07:04,959
Ngươi thì không may mắn vậy đâu.
96
00:07:06,501 --> 00:07:08,001
Ngươi sẽ tới gặp nhà vua.
97
00:07:16,543 --> 00:07:19,959
Đống bản đồ này vô lý hết sức.
Tấm này nói đi về phía Đông.
98
00:07:19,959 --> 00:07:23,001
Tấm này chỉ một con đường về phía Nam.
Tấm này thì...
99
00:07:24,459 --> 00:07:25,709
đi xoắn ốc thẳng lên.
100
00:07:32,668 --> 00:07:33,709
Chuyện gì vậy?
101
00:07:34,626 --> 00:07:36,584
Là đầu mối Hỏa Quốc của chú.
102
00:07:40,209 --> 00:07:42,918
Bảo chú sẽ gặp hắn.
Rồi tới chỗ các tướng lĩnh Thổ Quốc,
103
00:07:42,918 --> 00:07:45,959
bảo họ có thể đặt bẫy
để vây bắt đám gián điệp này.
104
00:07:45,959 --> 00:07:49,334
Không được. Đám Ngự hỏa sư nói rõ rồi.
105
00:07:49,334 --> 00:07:51,959
Nếu kháng cự thì chúng sẽ
dùng mọi thủ đoạn trả đũa ta.
106
00:07:51,959 --> 00:07:53,126
Để chúng tới đi.
107
00:07:54,376 --> 00:07:56,334
Thế thần đã trở lại thế gian này.
108
00:07:56,959 --> 00:07:58,418
Tới lúc dừng trốn tránh,
109
00:07:59,501 --> 00:08:00,918
và chiến đấu rồi.
110
00:08:15,209 --> 00:08:16,668
Thưa bệ hạ.
111
00:08:19,084 --> 00:08:20,501
Tù nhân ngài yêu cầu ạ.
112
00:08:21,876 --> 00:08:24,834
Nó bị bắt khi đang ẩu đả,
phá hoại tài sản.
113
00:08:25,334 --> 00:08:26,918
Khiến dân chúng khiếp sợ.
114
00:08:28,751 --> 00:08:31,501
Và nó là một Ngự khí sư.
115
00:08:38,168 --> 00:08:40,918
Củ sen, vỏ thông, hoa nhài khô.
116
00:08:46,793 --> 00:08:49,418
Củ sen, vỏ thông, hoa nhài khô,
117
00:08:49,418 --> 00:08:52,209
nước sôi sùng sục, ngâm trong hai phút!
118
00:08:53,001 --> 00:08:53,834
Dùng trà nhé?
119
00:08:55,751 --> 00:08:56,584
Được ạ.
120
00:08:56,584 --> 00:08:58,293
Và ngươi lầm về cậu ấy rồi.
121
00:08:59,001 --> 00:09:01,418
- Chúng thần thấy ngự thuật...
- Lầm rồi!
122
00:09:01,418 --> 00:09:04,459
Cậu ấy không chỉ là một Ngự khí sư đâu.
123
00:09:05,209 --> 00:09:07,626
Cậu ấy là bậc thầy của cả bốn nguyên tố.
124
00:09:07,626 --> 00:09:09,626
Là vị cứu tinh của thế gian này.
125
00:09:10,334 --> 00:09:11,168
Cậu ấy là
126
00:09:12,251 --> 00:09:13,293
Thế thần đó.
127
00:09:15,793 --> 00:09:18,334
Và cậu ấy chơi trò lia đá tài lắm.
128
00:09:24,001 --> 00:09:24,834
Bumi?
129
00:09:25,543 --> 00:09:26,376
Chào Aang.
130
00:09:27,459 --> 00:09:28,376
Bumi!
131
00:09:31,459 --> 00:09:32,793
Sao cậu còn sống vậy?
132
00:09:33,793 --> 00:09:38,501
Sống sạch, chế độ ăn uống đúng và vận may.
Khó mà nói được là may hay xui nữa.
133
00:09:38,501 --> 00:09:41,501
Nhưng quan trọng hơn là,
sao cậu vẫn còn sống vậy?
134
00:09:42,251 --> 00:09:43,626
Vẫn còn là con nít nữa?
135
00:09:44,918 --> 00:09:45,959
Chuyện dài lắm.
136
00:09:55,668 --> 00:09:56,793
Vỏ thông?
137
00:09:58,751 --> 00:10:02,293
Tên ngốc nào
bảo ngươi cho vỏ thông vào đây thế?
138
00:10:04,501 --> 00:10:05,501
Cậu bảo mà.
139
00:10:09,918 --> 00:10:11,459
Quẳng cho cậu này...
140
00:10:15,126 --> 00:10:16,084
một bữa tiệc đi.
141
00:10:54,626 --> 00:10:55,459
Jet.
142
00:10:57,459 --> 00:10:58,668
Cô phản bội bọn tôi.
143
00:10:59,376 --> 00:11:03,293
Phản bội anh?
Tôi đã ngăn anh sát hại người vô tội đó.
144
00:11:03,293 --> 00:11:07,376
Vô tội? Đám gián điệp, phản bội.
Đấy là những kẻ cô muốn cứu ư?
145
00:11:07,376 --> 00:11:09,626
Đâu phải ai ngoài đó cũng là kẻ thù.
146
00:11:09,626 --> 00:11:11,376
Cô mà chống lại bọn tôi,
147
00:11:13,043 --> 00:11:14,043
thì cô là kẻ thù.
148
00:11:17,501 --> 00:11:20,459
Cuộc sống ở Nam Cực có thể đơn giản,
149
00:11:21,084 --> 00:11:23,334
nhưng ở đây,
cô phải đưa ra quyết định khó khăn.
150
00:11:23,834 --> 00:11:25,751
Tham chiến là như vậy đấy.
151
00:11:27,584 --> 00:11:29,001
Tôi tưởng cô ở phe bọn tôi.
152
00:11:31,251 --> 00:11:32,126
Ở phe tôi.
153
00:11:32,626 --> 00:11:35,626
Jet, anh quên mất
anh đang chiến đấu vì điều gì rồi.
154
00:11:35,626 --> 00:11:38,084
Anh bảo tôi nhớ về mẹ, tôi đã làm vậy.
155
00:11:38,668 --> 00:11:41,668
Tôi nhớ là mẹ không muốn
nỗi cay đắng chiếm tim tôi.
156
00:11:42,751 --> 00:11:44,959
Thế nên tôi biết anh đã đi sai hướng,
157
00:11:45,459 --> 00:11:48,834
chẳng chiến đấu vì điều gì anh yêu hết,
mà vì sự thù ghét.
158
00:11:51,126 --> 00:11:52,376
Y hệt đám Ngự hỏa sư.
159
00:11:53,668 --> 00:11:56,751
Tôi chẳng giống gì đám Ngự hỏa sư cả.
160
00:12:18,834 --> 00:12:19,876
Tạm biệt, Jet.
161
00:12:21,334 --> 00:12:24,001
Nhìn sức mạnh cô có đi. Đó là nhờ tôi.
162
00:12:24,001 --> 00:12:26,584
Không phải nhờ anh đâu. Nhờ tôi đó.
163
00:12:46,668 --> 00:12:47,501
Ngươi!
164
00:12:48,751 --> 00:12:50,043
Ngươi đâu được ở đây.
165
00:12:50,918 --> 00:12:54,543
Thưa, tôi được giao cho
nhiệm vụ thuyên chuyển tù binh,
166
00:12:54,543 --> 00:12:58,084
nhưng tôi... ờ, tôi tới trễ ạ.
167
00:12:58,084 --> 00:13:02,501
Và chỉ huy của tôi mà biết thì...
Tháng này tôi đang gặp đủ phiền toái rồi.
168
00:13:04,168 --> 00:13:07,584
Lão Ngự hỏa sư bị giải tới hầm ngục.
Kẻ còn lại vẫn ở đây.
169
00:13:09,334 --> 00:13:10,209
Kẻ còn lại?
170
00:13:10,209 --> 00:13:13,084
Phải, đứa nhóc trọc đầu ấy.
Nhà vua muốn gặp nó.
171
00:13:14,126 --> 00:13:15,918
Sao, ngươi cứ đứng đó thôi à?
172
00:13:16,834 --> 00:13:18,084
Ngươi định làm gì?
173
00:13:24,959 --> 00:13:27,501
Mình có hai lựa chọn món ăn cho cậu.
174
00:13:29,001 --> 00:13:31,334
Sườn non đến từ Đảo Kangaroo.
175
00:13:31,334 --> 00:13:34,501
Chúng gần như nhảy thẳng vào miệng cậu.
176
00:13:40,293 --> 00:13:44,001
Và món còn lại là món hầm rong biển.
177
00:13:44,001 --> 00:13:46,793
Nghe nói nó sẽ giúp nước da
cực kỳ "rong" sáng.
178
00:13:51,126 --> 00:13:54,084
- Ta tài nhỉ. Câu đó hay.
- Mình chọn món hầm.
179
00:13:56,084 --> 00:13:57,251
Mình không ăn thịt.
180
00:13:58,709 --> 00:14:00,084
Phải rồi. Cậu không ăn.
181
00:14:03,126 --> 00:14:04,418
Lựa chọn sáng suốt.
182
00:14:08,543 --> 00:14:10,543
Khoan. Đó là một bài thử à?
183
00:14:10,543 --> 00:14:12,126
Gì cơ? Một bài thử?
184
00:14:12,126 --> 00:14:15,126
Đâu có. Một... một trò chơi thì đúng hơn.
185
00:14:15,626 --> 00:14:17,709
Cậu vốn luôn thích các trò chơi mà?
186
00:14:18,251 --> 00:14:22,834
Vậy là, bị đông cứng
trong một tảng băng cả trăm năm hả?
187
00:14:23,376 --> 00:14:26,126
Chắc là... vui lắm nhỉ?
188
00:14:26,126 --> 00:14:27,709
Không, là ác mộng thì có.
189
00:14:27,709 --> 00:14:30,126
Thôi nào. Có thể tệ đến đâu được chứ?
190
00:14:30,751 --> 00:14:33,626
Thế gian đang cháy rụi,
người đời đang hấp hối
191
00:14:33,626 --> 00:14:38,001
còn cậu thì được ngủ qua hết thảy.
192
00:14:38,001 --> 00:14:40,209
Các Ngự khí sư bị xóa sổ cả rồi đó.
193
00:14:42,251 --> 00:14:43,959
Mình không có mặt để giúp họ.
194
00:14:43,959 --> 00:14:48,293
Đám thầy tăng đó
lúc nào chẳng có phần gàn dở. Phải không?
195
00:14:50,126 --> 00:14:51,751
Đó là một thảm kịch đấy.
196
00:14:52,376 --> 00:14:54,001
Và có thể nó sẽ lại xảy ra,
197
00:14:54,626 --> 00:14:58,834
thế nên mình cần tới Bắc Thủy Tộc
càng sớm càng tốt,
198
00:14:59,334 --> 00:15:01,334
thế nên cậu phải để mình đi.
199
00:15:01,834 --> 00:15:03,959
Để mình có thể cứu các Ngự thủy sư.
200
00:15:06,959 --> 00:15:09,418
Xách "xà lách" lên và đi thôi.
201
00:15:13,793 --> 00:15:17,959
Bumi! Chuyện này hệ trọng đó.
Cậu không quan tâm sao?
202
00:15:20,543 --> 00:15:21,376
Quan tâm?
203
00:15:23,334 --> 00:15:27,793
Cậu dám bảo mình nên quan tâm?
204
00:15:28,668 --> 00:15:32,418
Cậu có chiến đấu cùng một cuộc chiến
suốt một thế kỷ qua không?
205
00:15:32,918 --> 00:15:36,918
Cậu có chứng kiến cả thế gian của cậu
cháy rụi quanh cậu không?
206
00:15:40,126 --> 00:15:42,751
Để mình nói cậu hay, Thế thần.
207
00:15:44,084 --> 00:15:46,584
Có thể cậu 100 tuổi rồi,
208
00:15:48,501 --> 00:15:53,584
nhưng cậu chưa sống 100 năm đâu,
209
00:15:54,084 --> 00:15:57,918
nhất là 100 năm vừa qua.
210
00:15:58,793 --> 00:16:01,126
Cậu chẳng khiến mình tin
là cậu đã mất hy vọng đâu.
211
00:16:03,209 --> 00:16:04,459
Không phải cậu, Bumi.
212
00:16:04,959 --> 00:16:06,626
Vậy sao?
213
00:16:09,376 --> 00:16:11,876
Thử thách được chấp nhận.
214
00:16:21,418 --> 00:16:24,751
- Không thể là đây được.
- Đây là lối mở duy nhất trên núi mà.
215
00:16:25,584 --> 00:16:26,501
Em chắc chứ?
216
00:16:27,876 --> 00:16:28,751
Nghe kìa.
217
00:16:29,584 --> 00:16:30,626
Anh có nghe thấy
218
00:16:31,751 --> 00:16:32,751
tiếng nhạc không?
219
00:16:39,334 --> 00:16:43,959
Khi bạn thấy mình chìm trong bóng tối
220
00:16:45,876 --> 00:16:51,959
Và tất cả những gì bạn thấy
Là đá tảng và đá cuội
221
00:16:51,959 --> 00:16:53,584
Tốt quá. Cậu cầm lấy nhé?
222
00:16:54,168 --> 00:16:57,751
Hãy nhớ rằng có một món quà quý giá
223
00:16:57,751 --> 00:17:00,668
Được chôn giấu sâu bên trong
224
00:17:00,668 --> 00:17:01,584
Lắc đi.
225
00:17:01,584 --> 00:17:07,376
Nên hãy đào xới chút đỉnh
Là bạn sẽ tìm thấy
226
00:17:08,334 --> 00:17:11,584
Viên ngọc của trái tim tôi
227
00:17:12,084 --> 00:17:16,459
Viên ngọc của trái tim tôi
228
00:17:16,459 --> 00:17:17,501
Phải
229
00:17:25,709 --> 00:17:29,501
Ừ. Được đó chứ.
Thế cô cậu đang làm gì ở đây vậy?
230
00:17:29,501 --> 00:17:32,168
Bọn tôi á? Bọn chú đang làm gì ở đây ấy?
231
00:17:33,084 --> 00:17:38,043
- Làm việc bọn tôi đang làm thôi.
- Vâng, nhưng... sao bọn chú lại làm ở đây?
232
00:17:38,043 --> 00:17:39,376
Sự âm vang.
233
00:17:40,043 --> 00:17:41,168
Hay nhất ở Omashu.
234
00:17:48,459 --> 00:17:49,459
Nghe thấy không?
235
00:17:50,043 --> 00:17:52,918
Sự hài hòa.
Đó là mục tiêu duy nhất của bọn tôi.
236
00:17:52,918 --> 00:17:56,334
Sự hài hòa, âm nhạc, tình yêu.
237
00:17:58,793 --> 00:18:02,876
Nếu họ thấy ở đây không sao
thì chắc các địa đạo chẳng tới nỗi đâu.
238
00:18:03,876 --> 00:18:07,501
Các địa đạo?
Không, đây không phải các địa đạo đâu.
239
00:18:10,293 --> 00:18:12,084
Kia mới là các địa đạo.
240
00:18:19,501 --> 00:18:21,626
Đúng rồi, tôi chẳng thèm vào đó đâu.
241
00:18:22,251 --> 00:18:23,293
Đâu có lựa chọn.
242
00:18:25,501 --> 00:18:26,834
Bọn cháu phải tìm bạn.
243
00:18:28,543 --> 00:18:29,501
À, nếu vậy thì,
244
00:18:30,668 --> 00:18:34,334
có lẽ cô cậu nên thấy thứ này.
Câu chuyện về một đôi tình nhân.
245
00:18:38,334 --> 00:18:42,043
Oma và Shu gặp nhau trên đỉnh núi
chia cắt hai ngôi làng của họ.
246
00:18:45,001 --> 00:18:48,001
Hai làng này thù địch
nên họ không thể đến bên nhau,
247
00:18:48,001 --> 00:18:51,084
song tình yêu giữa họ mạnh mẽ
nên họ đã tìm ra cách.
248
00:18:52,418 --> 00:18:56,793
Họ học thổ thuật từ đám chuột chũi lửng,
trở thành các Ngự thổ sư đầu tiên.
249
00:19:00,626 --> 00:19:03,834
Họ xây những địa đạo tinh vi
để có thể bí mật gặp nhau.
250
00:19:06,584 --> 00:19:12,043
Nhưng một ngày nọ, Oma không tới.
Nàng đã bị sát hại trong một vụ tấn công.
251
00:19:14,334 --> 00:19:17,418
Đau đớn, Shu vận dụng
sức mạnh thổ thuật của mình
252
00:19:17,418 --> 00:19:19,709
để khiến hai ngôi làng phải quy phục.
253
00:19:21,834 --> 00:19:23,751
Nàng đã có thể phá hủy hết thảy.
254
00:19:25,834 --> 00:19:28,751
Nhưng thay vào đó,
nàng lại tuyên bố ngừng chiến.
255
00:19:32,209 --> 00:19:36,293
Cả hai làng giúp nàng xây đô thị mới
nơi họ chung sống trong hòa bình.
256
00:19:36,793 --> 00:19:41,418
Đô thị vĩ đại đó được đặt tên là Omashu
như một đài tưởng niệm mối tình của họ.
257
00:19:47,334 --> 00:19:49,293
"Tình yêu tỏa sáng nhất trong bóng tối".
258
00:19:50,918 --> 00:19:52,126
Hãy nhớ lấy điều đó,
259
00:19:52,626 --> 00:19:54,793
nhất là cô cậu mà định vào
khoảng không tăm tối,
260
00:19:54,793 --> 00:19:57,084
nơi chưa có thực thể sống nào trở về.
261
00:19:59,876 --> 00:20:02,751
Đôi tình nhân...
262
00:20:02,751 --> 00:20:05,918
Sẽ không sao đâu.
Ở trong đó chẳng có gì đáng sợ đâu.
263
00:20:06,709 --> 00:20:10,501
Phải. Làm gì có
thứ gọi là oán linh cơ chứ.
264
00:20:13,168 --> 00:20:17,918
Địa đạo bí mật
265
00:20:18,584 --> 00:20:21,043
Xuyên qua những ngọn núi
266
00:20:21,043 --> 00:20:28,043
Bí mật, địa đạo bí mật
267
00:20:28,043 --> 00:20:29,084
Phải!
268
00:20:30,626 --> 00:20:31,751
Tụi nhóc toi rồi!
269
00:20:33,584 --> 00:20:37,251
Nguyên một phái đoàn Ngự thổ sư
chỉ để áp giải một lão già.
270
00:20:38,001 --> 00:20:38,834
Vinh hạnh quá.
271
00:20:40,168 --> 00:20:41,418
- Dừng!
- Dừng ở đây.
272
00:20:42,709 --> 00:20:43,751
- Dừng!
- Dừng.
273
00:20:49,959 --> 00:20:51,126
Để phòng ngừa thôi.
274
00:20:53,126 --> 00:20:55,459
Quanh đây có rất nhiều kẻ sẽ muốn biết
275
00:20:55,459 --> 00:20:58,209
rằng Bình Tây Cự Long trứ danh
đang ở gần họ.
276
00:20:58,209 --> 00:21:02,334
Vị tướng quân Hỏa Quốc
đã vây hãm Ba Sing Se suốt 600 ngày.
277
00:21:03,084 --> 00:21:05,709
Có kẻ có thể sẽ bị thôi thúc
muốn tự xử lý.
278
00:21:06,668 --> 00:21:08,459
Đâu để chuyện đó xảy ra được.
279
00:21:10,501 --> 00:21:13,876
Ta có thể làm gì
để giúp hành trình của ngươi dễ chịu hơn?
280
00:21:16,626 --> 00:21:17,459
Ta không sao.
281
00:21:18,251 --> 00:21:19,084
Đa tạ.
282
00:21:25,668 --> 00:21:28,959
Chắc chứ? Nào, muốn mở lời
thì không cần ngần ngại đâu.
283
00:21:30,376 --> 00:21:31,918
Đường tới hầm ngục còn xa.
284
00:21:34,876 --> 00:21:37,209
Mà ta thì lại rất dư thừa thời gian.
285
00:21:45,251 --> 00:21:46,751
Rồi, binh lính. Lên ngựa.
286
00:22:01,168 --> 00:22:02,626
Cậu muốn lên phía Bắc à.
287
00:22:02,626 --> 00:22:05,418
Phía Bắc không tốt đâu.
288
00:22:05,418 --> 00:22:07,418
Phía Bắc ngập tràn lửa đó.
289
00:22:07,418 --> 00:22:10,126
Mình không có lựa chọn. Mình phải tới đó.
290
00:22:10,126 --> 00:22:13,709
Khuyên thôi. Lối trực diện
không phải luôn là tốt nhất đâu.
291
00:22:13,709 --> 00:22:16,376
Nghĩa là mình nên chọn
lối không trực diện?
292
00:22:22,543 --> 00:22:25,376
Nghĩa là cậu nên coi chừng
bước chân của cậu.
293
00:22:29,626 --> 00:22:31,084
Bumi, gì thế này?
294
00:22:55,334 --> 00:22:58,334
- Bumi, cậu đang muốn chứng tỏ gì vậy?
- "Chứng tỏ"?
295
00:22:58,918 --> 00:23:00,584
Có lẽ mình muốn cho cậu thấy
296
00:23:00,584 --> 00:23:03,376
là với Thế thần,
chẳng hành trình nào đơn giản.
297
00:23:03,876 --> 00:23:08,043
Có lẽ mình chỉ muốn chơi trò chơi
như ta từng làm thuở xưa thôi,
298
00:23:08,959 --> 00:23:13,751
và có lẽ mình chỉ muốn
cắn một miếng kẹo đá thôi.
299
00:23:41,959 --> 00:23:43,043
Cháu tới đây, bác.
300
00:23:53,043 --> 00:23:53,876
Lối này.
301
00:23:55,168 --> 00:23:56,334
Bản đồ ghi vậy à?
302
00:23:58,168 --> 00:24:00,501
Bản đồ không rõ, nhưng anh có linh cảm.
303
00:24:01,376 --> 00:24:02,293
"Linh cảm"?
304
00:24:03,834 --> 00:24:06,834
Phải, linh cảm. Một cảm giác, từ bản năng.
305
00:24:10,084 --> 00:24:10,918
Em thấy không?
306
00:24:13,793 --> 00:24:14,751
Thổi tắt đèn đi.
307
00:24:20,543 --> 00:24:21,668
Chà, bất ngờ chưa?
308
00:24:22,834 --> 00:24:26,209
"Tình yêu tỏa sáng nhất trong bóng tối".
Hiểu chứ? Manh mối đó.
309
00:24:27,418 --> 00:24:30,543
Em phải để mọi thứ tối đi
để có thể lần theo ánh sáng.
310
00:24:30,543 --> 00:24:32,043
Đó là cách tìm đường.
311
00:24:32,834 --> 00:24:34,793
Ánh sáng của tinh thể ư?
312
00:24:35,918 --> 00:24:37,293
Thứ này ở đâu chẳng có.
313
00:24:37,793 --> 00:24:41,959
- Trên vách. Dưới đất. Khá ngẫu nhiên mà.
- Đây là một con đường.
314
00:24:41,959 --> 00:24:44,876
"Tình yêu tỏa sáng nhất trong bóng tối",
đâu phải "đá sáng".
315
00:24:44,876 --> 00:24:48,209
Phóng túng thi pháp. Như người hát rong
từng hát, tình yêu là lời giải.
316
00:24:48,209 --> 00:24:50,376
Em chỉ cần tình yêu,
nó làm thế gian quay vòng.
317
00:24:50,376 --> 00:24:52,043
Anh nghe người hát rong à?
318
00:24:53,418 --> 00:24:56,126
- Sokka, khoan!
- Katara, vấn đề của em là gì?
319
00:24:56,126 --> 00:24:58,334
Là anh không coi trọng em.
320
00:24:59,168 --> 00:25:00,001
Lại nữa.
321
00:25:00,001 --> 00:25:02,834
- Em đâu còn là con nít.
- Em vẫn xử sự thế.
322
00:25:02,834 --> 00:25:04,751
Anh cứ làm như anh biết tuốt
323
00:25:04,751 --> 00:25:07,709
khi anh còn chẳng nhận ra
một kẻ phản bội đang nói dối anh.
324
00:25:07,709 --> 00:25:10,459
- Nghe cô bé phải lòng kẻ khủng bố nói đi.
- Đâu phải thế.
325
00:25:10,459 --> 00:25:13,376
- Em đâu nên tiếp chuyện hắn!
- Anh có quyền gì mà quản em?
326
00:25:13,376 --> 00:25:16,293
- Em có quyền gì mà lờ anh?
- Có, nếu anh ngốc.
327
00:25:16,293 --> 00:25:18,418
- Cha để anh phụ trách.
- Anh đâu phải cha!
328
00:25:34,293 --> 00:25:36,376
Chắc chúng ta
không còn ở Vịnh Chó Sói nữa nhỉ?
329
00:25:38,084 --> 00:25:38,918
Chắc vậy.
330
00:25:43,043 --> 00:25:45,543
Thử hình dung bà thấy chúng ta lúc này đi.
331
00:25:49,126 --> 00:25:51,209
Anh thật sự thèm thịt hải cẩu khô của bà.
332
00:25:51,709 --> 00:25:52,793
Hoặc là mì của bà.
333
00:25:53,751 --> 00:25:56,543
- Với nước dùng nóng.
- Ta sẽ sớm được ăn thôi.
334
00:25:58,084 --> 00:25:59,334
Anh nghĩ vậy thật ư?
335
00:26:03,876 --> 00:26:04,793
Anh chẳng biết.
336
00:26:10,668 --> 00:26:13,334
Đi. Chúng ta nên đi thôi.
337
00:26:17,459 --> 00:26:20,584
Thịt hải cẩu khô.
Chẳng hiểu sao anh nuốt nổi thứ đó.
338
00:26:24,418 --> 00:26:25,834
Dắt nó lại đây.
339
00:26:28,251 --> 00:26:29,584
Lắp yên lên con đó đi.
340
00:26:39,293 --> 00:26:41,126
Ngự hỏa sư đâu có cần nước nhỉ?
341
00:26:48,043 --> 00:26:49,584
Biết chứ, thành Ba Sing Se
342
00:26:50,084 --> 00:26:53,501
đã phải chia khẩu phần nước ngọt
sau năm đầu bị vây hãm.
343
00:26:56,001 --> 00:26:59,668
Ở trong quân đội
nên bọn ta sở hữu nhiều đặc quyền.
344
00:27:03,918 --> 00:27:05,168
Nhưng em trai ta thì
345
00:27:06,959 --> 00:27:08,334
nó có trái tim yếu mềm.
346
00:27:11,709 --> 00:27:14,959
Nó thu thập thức ăn và nước uống từ đội,
đem cho trẻ em.
347
00:27:17,668 --> 00:27:21,626
Nó đang canh gác
cái đêm ngươi phóng hỏa Tường Đông.
348
00:27:24,459 --> 00:27:28,543
Tới lúc bọn ta dập được lửa,
thân xác nó chẳng còn gì để đem chôn nữa.
349
00:27:33,876 --> 00:27:35,084
Nó mới 19 tuổi.
350
00:27:39,459 --> 00:27:41,126
Ngần ấy sinh mạng đã mất đi.
351
00:27:42,001 --> 00:27:43,334
Ngần ấy năm chiến đấu.
352
00:27:44,293 --> 00:27:46,168
Và Ba Sing Se vẫn đứng vững.
353
00:27:48,501 --> 00:27:49,501
Có đáng không?
354
00:27:52,084 --> 00:27:55,209
Khi đó chúng ta trong chiến tranh.
Ta cũng là lính mà.
355
00:27:55,209 --> 00:27:56,668
Ngươi là đồ tể!
356
00:28:05,793 --> 00:28:06,709
Ngươi biết chứ...
357
00:28:09,626 --> 00:28:12,543
ta vẫn ngửi thấy mùi khói
mỗi khi thiếp đi về đêm.
358
00:28:15,501 --> 00:28:17,209
Nó chẳng hề thực sự biến mất.
359
00:28:33,543 --> 00:28:35,584
Chiến tranh đẩy chúng ta đến bờ vực.
360
00:28:36,501 --> 00:28:38,918
Có những kẻ sẽ không thích
thứ chúng ta tìm thấy ở đó.
361
00:28:39,418 --> 00:28:42,501
Cách xin lỗi thảm hại của ngươi
cho những gì đã làm đấy à?
362
00:28:43,876 --> 00:28:46,001
Ta không nói tới ta đâu.
363
00:28:56,251 --> 00:28:57,084
Thưa ngài.
364
00:29:01,209 --> 00:29:02,043
Lùi lại.
365
00:29:10,251 --> 00:29:11,626
Thật vậy, phải không?
366
00:29:14,543 --> 00:29:16,418
Ngươi không hề có nhân tính.
367
00:29:19,209 --> 00:29:22,209
Ngươi chẳng hiểu gì về mất mát.
368
00:29:47,084 --> 00:29:50,918
- Ông ta từ bỏ cuộc vây hãm thật ư?
- Ừ, sau khi con trai bị giết.
369
00:29:50,918 --> 00:29:55,001
Con trai ông ta chết oai hùng,
còn ông ta sẽ mãi bị coi là hèn nhát.
370
00:29:59,334 --> 00:30:03,293
Anh trai, hãy an lòng khi biết
rằng Lu Ten sẽ vĩnh viễn được ngợi ca
371
00:30:03,293 --> 00:30:05,793
như một nhà vô địch của Hỏa Quốc.
372
00:30:06,959 --> 00:30:08,001
Đa tạ, Ozai.
373
00:30:11,251 --> 00:30:14,084
Sự hy sinh của nó
sẽ được lưu danh truyền thuyết.
374
00:30:23,459 --> 00:30:24,293
Bác.
375
00:30:25,876 --> 00:30:29,084
Quả là vinh dự lớn khi bác và Lu Ten
376
00:30:30,001 --> 00:30:32,084
được hy sinh khi phụng sự Hỏa Quốc.
377
00:30:52,084 --> 00:30:57,209
Hồi việc học hành của cháu không suôn sẻ
và vua cha không hài lòng,
378
00:30:58,543 --> 00:31:01,001
Lu Ten đã đưa cháu cái này.
379
00:31:02,376 --> 00:31:06,959
Anh ấy giành được nó
nhờ về nhất ở lớp của quan viên.
380
00:31:09,793 --> 00:31:14,751
Anh ấy bảo nó nên thuộc về người
có định mệnh sẽ làm nên những điều vĩ đại.
381
00:31:14,751 --> 00:31:16,251
Nó đã cho cháu sức mạnh.
382
00:31:33,668 --> 00:31:37,668
Lu Ten chẳng hề cần tới nó
vì anh ấy là người mạnh mẽ nhất cháu biết.
383
00:32:26,584 --> 00:32:27,709
Em tiến bộ rồi đấy.
384
00:32:28,834 --> 00:32:33,126
- Nhờ luyện tập và được chỉ dẫn đúng đó.
- Thế à? Nhờ cuộn giấy hả?
385
00:32:34,293 --> 00:32:35,126
Vâng.
386
00:32:36,376 --> 00:32:39,501
Và Jet nữa,
anh ta đã giúp em qua một vài chuyện.
387
00:32:41,501 --> 00:32:44,251
Anh ta cũng mất gia đình đấy,
hệt như chúng ta.
388
00:32:44,251 --> 00:32:46,834
Anh ta biết
những ký ức ấy có thể kìm hãm chúng ta,
389
00:32:47,334 --> 00:32:49,709
khiến em nhận ra là em chỉ toàn nghĩ tới
390
00:32:49,709 --> 00:32:52,834
cách mẹ mất
chứ không phải cách mẹ đã sống.
391
00:32:55,126 --> 00:32:58,918
Jet có thể đã đi sai đường,
nhưng anh ta đã bị đẩy theo đường đó.
392
00:32:59,418 --> 00:33:00,626
Hệt như chú Sai vậy.
393
00:33:05,376 --> 00:33:07,334
Chú Sai có bảo anh nên làm kỹ sư.
394
00:33:08,626 --> 00:33:09,876
Sự nghiệp đích thực đó.
395
00:33:12,376 --> 00:33:14,126
- Anh tin không?
- Chẳng biết.
396
00:33:14,126 --> 00:33:17,168
Mà thật vui khi nghe ai nói
anh đem lại được gì đó cho thế gian.
397
00:33:18,043 --> 00:33:20,543
Ngoài kỹ năng chiến đấu siêu việt của anh.
398
00:33:22,626 --> 00:33:23,459
Sokka.
399
00:33:24,501 --> 00:33:27,418
Điều em đã nói về anh và cha...
400
00:33:28,626 --> 00:33:29,459
Bỏ đi.
401
00:33:30,209 --> 00:33:33,834
Anh đã dẫn dắt bộ tộc và bảo vệ bọn em
mà chẳng có ai giúp đỡ.
402
00:33:35,459 --> 00:33:37,876
Cha chưa từng phải tự chịu gánh nặng đó.
403
00:33:40,418 --> 00:33:41,959
Anh gặp khó nhiều hơn cha.
404
00:33:53,584 --> 00:33:56,501
Ôi, không đúng rồi.
405
00:33:58,418 --> 00:34:01,418
Các tinh thể chỉ là tinh thể thôi,
đúng như em nghĩ.
406
00:34:10,418 --> 00:34:13,959
Sao nó lại ở đây.
Chúng ta qua đây rồi, đâu có vách đá này.
407
00:34:13,959 --> 00:34:15,084
Sao lại thế được?
408
00:34:16,168 --> 00:34:17,168
Không thể mà.
409
00:34:18,668 --> 00:34:19,501
Trừ phi...
410
00:34:21,334 --> 00:34:22,876
Các địa đạo đang biến đổi.
411
00:34:28,168 --> 00:34:31,959
Đằng sau những cánh cửa này
là một thử thách đáng sợ.
412
00:34:31,959 --> 00:34:35,459
Một bài thử thực thụ
để xem cậu sẵn sàng làm Thế thần chưa.
413
00:34:37,293 --> 00:34:42,168
Bumi. Ngần này thử thách,
trò chơi, bài thử, chẳng có nghĩa lý gì.
414
00:34:42,168 --> 00:34:44,668
Suốt 100 năm nay,
chẳng có thứ nào là có nghĩa lý cả.
415
00:34:45,918 --> 00:34:47,251
Đây không phải là cậu.
416
00:34:48,334 --> 00:34:52,084
Bumi mình biết
là một cậu bé vui vẻ, hạnh phúc,
417
00:34:52,084 --> 00:34:55,376
mê chơi trò lia đá
và luôn luôn nghĩ tới bạn bè.
418
00:34:59,126 --> 00:35:01,126
Mình tin cậu bé ấy vẫn ở trong đó.
419
00:35:03,793 --> 00:35:04,918
Thông minh lắm.
420
00:35:06,418 --> 00:35:09,876
Cậu chỉ biết có những trò chơi thôi,
phải không, Thế thần?
421
00:35:09,876 --> 00:35:12,459
Quan tâm gì đến trách nhiệm cơ chứ?
422
00:35:12,459 --> 00:35:15,959
Quan tâm gì đến cứu thế gian cơ chứ?
423
00:35:15,959 --> 00:35:19,626
Không. Bỏ bê trách nhiệm vui hơn.
Đúng không?
424
00:35:21,293 --> 00:35:22,126
Thôi thì,
425
00:35:23,668 --> 00:35:27,668
cùng chơi một trò chơi cuối cùng nào.
426
00:35:46,543 --> 00:35:47,918
Như đã hứa.
427
00:35:49,418 --> 00:35:53,584
Một trò chơi cuối cùng cần chơi,
Thế thần ạ.
428
00:35:54,418 --> 00:35:56,084
Trò chơi đơn giản bậc nhất.
429
00:35:56,709 --> 00:35:59,626
Cậu đấu với mình.
430
00:36:05,501 --> 00:36:07,668
Tới chết.
431
00:36:12,084 --> 00:36:13,959
Điên rồ. Sao các địa đạo biến đổi được?
432
00:36:13,959 --> 00:36:17,001
- Biết ngay tinh thể không ổn.
- Câu "em đã nói rồi mà" để sau đi.
433
00:36:21,293 --> 00:36:22,959
Có khi nào do anh tưởng tượng không?
434
00:36:36,584 --> 00:36:37,543
Chuột chũi lửng.
435
00:37:43,501 --> 00:37:44,584
Ra tay đi.
436
00:37:46,459 --> 00:37:47,334
Ra tay đi!
437
00:37:49,001 --> 00:37:51,084
Chúng ta đều thấy đủ chết chóc rồi.
438
00:38:04,418 --> 00:38:07,251
Bác bị vậy
khi rủ lòng thương một Ngự thổ sư đấy.
439
00:38:14,168 --> 00:38:15,001
Bác ổn rồi.
440
00:38:16,584 --> 00:38:17,793
Chúng ta phải đi.
441
00:38:19,126 --> 00:38:20,793
- Chắc bác nên nghỉ...
- Không kịp.
442
00:38:20,793 --> 00:38:24,959
Họ sẽ sớm cử thêm binh lính tới thôi.
Chúng ta phải đi ngay.
443
00:38:35,584 --> 00:38:36,626
Katara!
444
00:38:44,709 --> 00:38:45,584
Đa tạ.
445
00:38:55,543 --> 00:38:56,376
Đường cụt rồi.
446
00:39:02,751 --> 00:39:03,959
Katara, anh xin lỗi.
447
00:39:05,126 --> 00:39:06,209
Em cũng xin lỗi.
448
00:39:15,418 --> 00:39:17,168
Gì vậy? Chúng ta chết rồi à?
449
00:39:26,543 --> 00:39:28,543
"Tình yêu tỏa sáng nhất trong bóng tối".
450
00:39:29,959 --> 00:39:34,001
Không phải nói về tinh thể.
Đó không phải thứ dẫn Oma và Shu qua núi.
451
00:39:42,709 --> 00:39:43,626
Nó bị mù.
452
00:39:44,293 --> 00:39:47,376
Chúng không định hướng bằng thị giác
mà bằng cảm xúc.
453
00:39:48,251 --> 00:39:50,501
Chúng cảm nhận được cảm xúc
và phản ứng lại.
454
00:39:51,293 --> 00:39:54,126
Giận dữ, sợ hãi,
nhưng đa phần là tình yêu.
455
00:39:56,626 --> 00:39:58,543
"Tình yêu tỏa sáng nhất trong bóng tối".
456
00:40:00,709 --> 00:40:02,501
Chúng phản ứng với tình yêu à?
457
00:40:04,459 --> 00:40:06,251
Em nghĩ với khẩu lệnh thì sao?
458
00:40:07,418 --> 00:40:12,209
Xin lỗi ông Chuột Chũi Lửng. Rất cảm kích
nếu ông có thể chỉ đường tới cung điện.
459
00:40:13,501 --> 00:40:14,334
Được không ạ?
460
00:40:53,959 --> 00:40:56,334
Đừng mà, Bumi! Cậu đâu cần làm thế này!
461
00:40:56,334 --> 00:40:57,501
Nhưng lại có đấy.
462
00:40:58,168 --> 00:41:01,209
Có những kẻ phải chiến đấu
kể cả khi họ không muốn.
463
00:41:01,709 --> 00:41:04,043
Sống trong chiến tranh là vậy đó!
464
00:41:10,126 --> 00:41:11,334
Không!
465
00:41:17,918 --> 00:41:21,543
Cậu mà có mặt thì cậu sẽ hiểu điều đó,
nhưng cậu lại không.
466
00:41:23,501 --> 00:41:24,626
Cậu đã bỏ bọn mình.
467
00:41:27,376 --> 00:41:29,626
Cậu là Thế thần.
468
00:41:30,876 --> 00:41:32,668
Nhưng cậu lại bỏ mặc bọn mình.
469
00:41:36,168 --> 00:41:39,084
Ở thế gian này,
chẳng thể trông cậy ở ai được,
470
00:41:40,001 --> 00:41:41,168
kể cả bạn bè.
471
00:41:48,418 --> 00:41:50,418
Đặc biệt là bạn bè.
472
00:42:21,084 --> 00:42:23,834
Thôi, dù đang vui hết sức,
473
00:42:23,834 --> 00:42:27,293
nhưng đến lúc
các trò chơi phải chấm dứt rồi.
474
00:42:48,334 --> 00:42:51,084
Bumi, mình không đỡ nổi cả hai.
Giúp mình với!
475
00:42:51,084 --> 00:42:52,126
Để nó rơi đi.
476
00:42:52,668 --> 00:42:55,001
Để nó rơi đi là cậu thắng.
477
00:42:55,001 --> 00:42:57,126
Bumi, đây đâu phải trò chơi!
478
00:42:57,126 --> 00:42:58,043
Có đấy.
479
00:42:58,751 --> 00:43:02,251
Một trò chơi đòi hỏi cậu đưa ra
những lựa chọn bất khả thi.
480
00:43:02,251 --> 00:43:05,334
Mình sẽ cứu thị trấn này hay thị trấn kia?
481
00:43:05,334 --> 00:43:09,334
Ai sẽ nhận những miếng đồ ăn thừa cuối?
Cô nhi viện hay binh lính?
482
00:43:09,334 --> 00:43:12,418
Cậu phải đưa ra những lựa chọn như thế
483
00:43:12,418 --> 00:43:16,793
ngày này qua ngày khác,
năm này qua năm khác.
484
00:43:16,793 --> 00:43:20,709
Mà chỉ là để cứu một đô thị này thôi đó.
485
00:43:20,709 --> 00:43:23,043
Cậu thì phải cứu cả thế gian này.
486
00:43:23,793 --> 00:43:24,959
Để nó rơi đi, Aang,
487
00:43:25,876 --> 00:43:29,876
và hiểu ra làm Thế thần là như thế nào đi.
488
00:43:30,709 --> 00:43:31,626
Không!
489
00:43:35,751 --> 00:43:38,751
Vậy thì thế gian này tận số rồi.
490
00:43:44,709 --> 00:43:45,793
Sokka, đỡ nhà vua.
491
00:43:52,918 --> 00:43:54,209
Aang, ngay!
492
00:43:59,334 --> 00:44:00,209
Em ổn không?
493
00:44:02,501 --> 00:44:04,959
Chà, em biết làm khán giả vui banh nóc đó.
494
00:44:09,834 --> 00:44:12,834
Đồ gian lận! Cậu gian lận!
495
00:44:13,334 --> 00:44:15,418
Cậu không tự mình làm
496
00:44:15,418 --> 00:44:18,793
nên cậu chưa học được gì hết.
497
00:44:18,793 --> 00:44:20,043
Cậu lầm rồi.
498
00:44:20,626 --> 00:44:22,418
Cậu có thể trông cậy ở bạn bè,
499
00:44:22,918 --> 00:44:26,293
và mình sẽ chỉ cứu thế gian này
bằng cách đó mà thôi.
500
00:44:27,418 --> 00:44:32,001
- Cùng với bạn bè của mình.
- Cậu tư duy như đứa con nít vậy.
501
00:44:34,376 --> 00:44:36,168
Chuyện đó tệ đến vậy thật sao?
502
00:44:41,834 --> 00:44:42,793
Nhớ cái này chứ?
503
00:44:43,918 --> 00:44:45,626
Mình dùng nó để gọi một người bạn.
504
00:44:47,918 --> 00:44:49,334
Giờ mình sẽ làm vậy đây.
505
00:44:52,084 --> 00:44:53,751
Kêu gọi một người bạn cũ.
506
00:45:00,293 --> 00:45:01,251
Cậu nói phải.
507
00:45:03,418 --> 00:45:06,418
Mình đã không ở bên thế gian.
Hay ở bên cậu.
508
00:45:08,834 --> 00:45:10,001
Nhưng giờ mình đã ở đây.
509
00:45:23,293 --> 00:45:24,126
Bệ hạ.
510
00:45:25,709 --> 00:45:27,709
Chúng thần đã cho gọi tiếp viện ạ.
511
00:45:28,418 --> 00:45:30,918
Ngươi gấp đôi lính canh
trên tường rồi chứ?
512
00:45:30,918 --> 00:45:33,834
- Dạ, thưa bệ hạ.
- Tốt. Bảo chúng ta xuống ngay.
513
00:45:35,834 --> 00:45:37,334
Khoan, chuyện gì thế này?
514
00:45:38,293 --> 00:45:42,251
Lực lượng Hỏa Quốc đang di chuyển.
Chúng sẽ tới đây trước bình minh.
515
00:45:42,251 --> 00:45:43,751
Cậu sắp bị tấn công ư?
516
00:45:43,751 --> 00:45:47,376
Đúng vậy, nhưng bọn mình sẽ sẵn sàng.
517
00:45:47,876 --> 00:45:50,793
May thay, một nguồn tin
đã báo cho bọn mình biết.
518
00:45:53,001 --> 00:45:54,084
Chú Sai?
519
00:45:54,084 --> 00:45:57,459
Người thợ máy báo cho các tướng quân
về mạng lưới gián điệp ở đô thị.
520
00:45:57,459 --> 00:46:01,334
Giúp bọn mình vây bắt chúng.
Giờ thì tất cả các cậu đi đi.
521
00:46:02,001 --> 00:46:06,668
Thế thần có những nơi cậu ấy phải tới.
Bọn mình có thể tự lo liệu được.
522
00:46:07,418 --> 00:46:10,459
Tới lúc Omashu tái chiến rồi.
523
00:46:12,043 --> 00:46:17,834
À, nhưng mình còn
một thử thách nữa cho cậu đó.
524
00:46:25,959 --> 00:46:27,501
Cải bắp của tôi!
525
00:46:47,834 --> 00:46:50,459
Có vẻ chúng ta luôn chỉ lên
hay xuống thuyền.
526
00:46:52,084 --> 00:46:54,918
Có khi đó là vận mệnh ở đời rồi,
Hoàng tử Zuko ạ.
527
00:47:28,126 --> 00:47:29,959
Tốt. Chưa quá trễ.
528
00:47:31,043 --> 00:47:33,376
- Bác làm gì ở đây vậy?
- Như cháu thôi.
529
00:47:33,376 --> 00:47:37,293
Chuẩn bị để bước vào
một hành trình chắc chắn sẽ rất đáng nhớ.
530
00:47:39,834 --> 00:47:41,168
Bác muốn đi cùng cháu?
531
00:47:41,751 --> 00:47:44,709
Bác chuẩn bị tươm tất cả rồi.
Đủ số trà bác cần.
532
00:47:47,293 --> 00:47:48,918
Cháu đâu cần người giữ trẻ.
533
00:47:55,459 --> 00:47:56,793
Một người bạn thì sao?
534
00:48:08,918 --> 00:48:10,709
Cha cháu đã nói rất rõ,
535
00:48:11,793 --> 00:48:14,293
phải tìm ra Thế thần
cháu mới được quay về.
536
00:48:16,459 --> 00:48:17,334
Nghĩa là
537
00:48:18,709 --> 00:48:21,501
có thể rất lâu nữa
chúng ta mới được về nhà đó.
538
00:48:27,084 --> 00:48:27,918
Nhà.
539
00:48:32,126 --> 00:48:35,126
Mọi thứ bác cần
đều có trên con tàu này cả rồi.
540
00:48:42,334 --> 00:48:45,126
Như bác nói đó, đủ số trà bác cần.
541
00:49:06,251 --> 00:49:07,209
Gì vậy, Zuko?
542
00:49:08,584 --> 00:49:09,626
Không có gì ạ.
543
00:49:12,876 --> 00:49:14,084
Đưa bác về nhà thôi.
544
00:51:14,126 --> 00:51:17,043
Biên dịch: Joy Ng