1
00:00:07,424 --> 00:00:09,426
LOẠT PHIM CỦA NETFLIX
2
00:00:13,430 --> 00:00:16,099
CLAUDIA VÀ JANINE XẤU TÍNH
3
00:00:17,726 --> 00:00:19,144
Phật giáo có câu:
4
00:00:19,227 --> 00:00:22,731
"Nhớ một sai lầm cũng như
mang một gánh nặng trong tâm trí".
5
00:00:22,814 --> 00:00:23,815
Quá đúng.
6
00:00:26,067 --> 00:00:27,569
Mary Anne không ở nhà.
7
00:00:28,319 --> 00:00:30,030
Thực ra bọn cháu đến tìm chú.
8
00:00:30,613 --> 00:00:31,448
Tuyệt.
9
00:00:32,782 --> 00:00:35,869
Bọn cháu áy náy
về chuyện giấy dán tường tuần trước.
10
00:00:35,952 --> 00:00:36,828
Chú cũng vậy.
11
00:00:37,412 --> 00:00:39,164
Các cháu chỉ giúp Mary Anne,
12
00:00:39,289 --> 00:00:41,374
và chú xin lỗi vì phản ứng như vậy.
13
00:00:41,458 --> 00:00:43,710
Bọn cháu đã hy vọng chú nói vậy.
14
00:00:43,793 --> 00:00:47,255
Vì bọn cháu đến để đề xuất
một dự án hợp tác sáng tạo!
15
00:00:47,338 --> 00:00:49,257
Chú biết Queer Eye không?
16
00:00:49,340 --> 00:00:50,759
Tất nhiên... không.
17
00:00:50,842 --> 00:00:52,552
- Họ đến à?
- Không, nhưng...
18
00:00:52,635 --> 00:00:54,846
Bọn cháu là Bộ Đôi Tài Giỏi!
19
00:00:54,929 --> 00:00:55,930
Hay thế.
20
00:00:56,514 --> 00:00:59,517
Bọn cháu nghĩ có thể
làm lại phòng cho Mary Anne.
21
00:00:59,601 --> 00:01:03,188
Chú Richard không phải người xấu.
Chỉ cần mưa dầm thấm lâu.
22
00:01:03,271 --> 00:01:04,981
Xin chú đấy!
23
00:01:05,065 --> 00:01:07,317
- Chú không biết... Được.
- Thật sao?
24
00:01:07,859 --> 00:01:08,902
Ôi, Chúa ơi!
25
00:01:08,985 --> 00:01:10,779
- Chú cứ yên tâm.
- Thật đấy.
26
00:01:10,862 --> 00:01:12,280
Vậy, A hay B?
27
00:01:12,363 --> 00:01:14,199
Tôi tập trung vào căn phòng,
28
00:01:14,282 --> 00:01:17,994
trong khi Stacey cố gắng thuyết phục
phong cách mới cho chú Richard.
29
00:01:18,078 --> 00:01:18,995
Để làm gì?
30
00:01:19,829 --> 00:01:21,706
Và tác phẩm tuyệt vời bắt đầu.
31
00:01:24,000 --> 00:01:25,543
Chú nghĩ là thời trang mà.
32
00:01:25,627 --> 00:01:27,128
- Thử chút keo nhé?
- Keo?
33
00:01:30,173 --> 00:01:32,133
- Được rồi.
- Chải một chút thôi.
34
00:01:32,217 --> 00:01:34,010
- Được rồi...
- Một lần thôi.
35
00:01:39,432 --> 00:01:41,101
Thơm lắm, chú ngửi đi. Vâng.
36
00:01:41,184 --> 00:01:42,060
Nhưng...
37
00:01:46,356 --> 00:01:47,398
- Vâng...
- Sao...
38
00:01:47,482 --> 00:01:50,110
Chú nghĩ chú muốn đọc hướng dẫn trước.
39
00:01:53,696 --> 00:01:54,614
Sẵn sàng chưa?
40
00:01:54,697 --> 00:01:56,074
Ba, hai, một!
41
00:01:56,783 --> 00:01:57,867
Ôi, Chúa ơi!
42
00:01:57,951 --> 00:01:58,910
- Ôi!
- Cái thảm.
43
00:01:58,993 --> 00:02:00,870
Cái thảm này là chồng tớ!
44
00:02:00,954 --> 00:02:02,914
Tớ thích màu tím!
45
00:02:03,206 --> 00:02:04,082
Thật...
46
00:02:04,165 --> 00:02:04,999
Nổi,
47
00:02:05,375 --> 00:02:06,334
nhưng vẫn sang.
48
00:02:06,417 --> 00:02:07,585
Chính xác!
49
00:02:07,669 --> 00:02:11,297
Giống căn phòng
mà mẹ tớ chuẩn bị cho khách mua,
50
00:02:11,381 --> 00:02:12,465
và đó là lời khen.
51
00:02:12,549 --> 00:02:15,468
Cái gối...
Tớ sẽ ly dị cái thảm và cưới cái gối.
52
00:02:17,220 --> 00:02:18,054
Mary Anne,
53
00:02:18,721 --> 00:02:19,597
cậu nghĩ sao?
54
00:02:20,682 --> 00:02:23,268
Rất là tím,
55
00:02:23,351 --> 00:02:24,853
nhưng tuyệt.
56
00:02:24,936 --> 00:02:28,898
Đó là minh chứng cho khả năng
của một tầm nhìn nghệ thuật duy nhất.
57
00:02:33,862 --> 00:02:36,364
Tiện nhắc đến, ngay trước kỳ nghỉ xuân,
58
00:02:36,447 --> 00:02:39,242
cô Johanssen đã chọn tôi
là họa sĩ chính thức
59
00:02:39,325 --> 00:02:41,786
cho triển lãm mỹ thuật Đông Connecticut,
60
00:02:42,120 --> 00:02:44,747
và vì tôi cũng là một thiên tài lãng mạn,
61
00:02:44,831 --> 00:02:49,294
tôi đã mời Trevor Sandbourne đến nhà
giúp tôi chọn tranh đi triển lãm.
62
00:02:49,377 --> 00:02:51,629
Bức Tootsie Roll Pop rất hấp dẫn.
63
00:02:51,713 --> 00:02:52,672
Cảm ơn.
64
00:02:55,300 --> 00:02:57,093
Tớ không được nói với ai đâu,
65
00:02:57,177 --> 00:02:58,553
nhưng có một giám khảo
66
00:02:58,636 --> 00:03:01,764
là trưởng ban tuyển sinh
Viện Summer Art ở New Haven.
67
00:03:01,848 --> 00:03:05,602
Nếu bạn chưa biết,
người giàu thường gọi New Haven là Yale.
68
00:03:05,685 --> 00:03:06,728
Trevor nói đến...
69
00:03:06,811 --> 00:03:09,814
chương trình mỹ thuật trung học
uy tín nhất cả nước.
70
00:03:10,315 --> 00:03:11,524
Thật sao?
71
00:03:11,608 --> 00:03:15,987
Họ thường không nhận học sinh cấp hai,
nhưng đôi khi cũng có ngoại lệ.
72
00:03:16,362 --> 00:03:18,489
Tớ nghĩ Paola sẽ thích tranh này.
73
00:03:20,533 --> 00:03:23,912
Bộ tam liên họa này là
lòng tôn kính nghệ thuật đại chúng?
74
00:03:24,037 --> 00:03:25,538
Hay em muốn trình bày về
75
00:03:25,622 --> 00:03:28,249
chủ nghĩa tiêu dùng Mỹ
chưa từng được đề cập?
76
00:03:28,333 --> 00:03:30,210
Đây là chị gái tớ, Janine.
77
00:03:30,335 --> 00:03:33,963
Nở ra từ kén tàu vũ trụ mà bố mẹ tớ
tìm thấy trong thùng phân xanh,
78
00:03:34,047 --> 00:03:36,424
và phải vật lộn thích nghi với Trái Đất.
79
00:03:36,966 --> 00:03:38,009
Em nói gì?
80
00:03:38,259 --> 00:03:41,179
Chị chỉ qua nhắc em
là bố mẹ nhờ chị xác nhận
81
00:03:41,262 --> 00:03:45,016
em đã xong câu hỏi ôn tập
môn khoa học xã hội về Thế chiến II
82
00:03:45,099 --> 00:03:47,060
trước khi họ xem phim về tối nay.
83
00:03:47,936 --> 00:03:50,146
Chắc tớ cũng phải về thôi.
84
00:03:53,191 --> 00:03:57,695
Janine đúng là kẻ hủy hoại cuộc sống,
thực sự hủy hoại cuộc sống của người khác.
85
00:03:57,779 --> 00:03:59,864
Tệ hơn nữa, sau bữa tối,
86
00:03:59,948 --> 00:04:04,911
bà Mimi muốn chị ấy được hòa nhập
nên đề nghị chơi trò yêu thích của chị ấy.
87
00:04:04,994 --> 00:04:09,540
Hay là chị nhường lượt tiếp theo
cho thay đổi không khí nhỉ?
88
00:04:11,125 --> 00:04:13,086
Bà Mimi, bà ổn chứ?
89
00:04:13,419 --> 00:04:14,629
Bà hơi mệt thôi.
90
00:04:15,129 --> 00:04:17,006
Claudia, hay là đến cháu đi?
91
00:04:18,675 --> 00:04:20,385
Tím. Claudia, nghệ thuật đó.
92
00:04:22,845 --> 00:04:29,602
"Họa sĩ Georges Seurat nổi tiếng vì đã
phát triển kỹ thuật hội họa siêu vi nào?"
93
00:04:30,061 --> 00:04:31,604
Gì cơ?
94
00:04:31,688 --> 00:04:32,772
Câu này dễ mà.
95
00:04:32,855 --> 00:04:35,483
Nghệ thuật là chủ đề
em cực kỳ hiểu biết mà.
96
00:04:35,566 --> 00:04:38,945
- Đầu tiên làm em xấu hổ trước mặt Trevor.
- Trevor là ai?
97
00:04:39,028 --> 00:04:43,157
Bây giờ trêu chọc em vì không
trả lời được câu hỏi ngu ngốc của chị!
98
00:04:43,241 --> 00:04:44,492
Chị không trêu em.
99
00:04:44,575 --> 00:04:48,371
Chị chỉ ngạc nhiên
vì em thiếu kiến thức về ngành mình chọn.
100
00:04:48,454 --> 00:04:51,499
Chị không chọn làm nghệ sĩ,
mà là sinh ra đã thế.
101
00:04:51,582 --> 00:04:55,003
Nghệ thuật không phải
mấy kiến thức ngu ngốc mà là cảm xúc.
102
00:04:55,086 --> 00:04:57,130
Mà chị có biết đó là gì không?
103
00:04:57,213 --> 00:04:59,090
Chị có bao giờ cảm nhận không?
104
00:04:59,173 --> 00:05:00,800
Claudia, đủ rồi!
105
00:05:02,093 --> 00:05:03,136
Bà Mimi, cháu...
106
00:05:03,219 --> 00:05:04,721
Bà đi nằm đây.
107
00:05:07,932 --> 00:05:09,183
Đều là lỗi của chị.
108
00:05:09,267 --> 00:05:10,351
Lỗi gì?
109
00:05:10,435 --> 00:05:12,020
Bà Mimi buồn, đều do chị.
110
00:05:15,940 --> 00:05:16,774
Bà Mimi!
111
00:05:23,031 --> 00:05:24,949
Gia đình bà Yamamoto Makiko?
112
00:05:26,159 --> 00:05:28,494
Mimi. Tôi là con gái, Kishi Kimiko.
113
00:05:28,578 --> 00:05:30,455
Cô Kishi, mẹ cô ổn định rồi.
114
00:05:31,539 --> 00:05:32,540
Tạ ơn Chúa.
115
00:05:33,124 --> 00:05:36,002
Nhưng hiện tại
chúng tôi vẫn sẽ theo dõi sát sao.
116
00:05:36,085 --> 00:05:38,004
Bà ấy bị tai biến khá nặng.
117
00:05:38,087 --> 00:05:40,965
- Xuất huyết hay thiếu máu não?
- Thiếu máu.
118
00:05:41,049 --> 00:05:43,009
Tắc máu lên não.
119
00:05:43,092 --> 00:05:46,262
- Như cháu nghĩ, do tuổi tác.
- Cháu có vẻ biết nhiều.
120
00:05:46,346 --> 00:05:49,640
Thần kinh-mạch máu
là một trong các lĩnh vực cháu đam mê.
121
00:05:50,058 --> 00:05:51,142
Bà ấy thế nào rồi?
122
00:05:51,225 --> 00:05:53,186
Tai biến xảy ra ở não trái,
123
00:05:53,269 --> 00:05:55,605
nên chắc chắn ảnh hưởng khả năng nói.
124
00:05:55,688 --> 00:05:58,232
- Bà Mimi không thể nói?
- Quá sớm để biết.
125
00:05:58,316 --> 00:05:59,817
Đôi khi cũng có phép màu.
126
00:06:00,276 --> 00:06:02,111
Sẽ biết thêm trong 48 giờ tới.
127
00:06:02,195 --> 00:06:03,988
- Chúng tôi được vào chứ?
- Vâng.
128
00:06:04,072 --> 00:06:07,950
Nhưng trẻ em dưới 14 tuổi
không được vào Phòng chăm sóc tích cực.
129
00:06:08,951 --> 00:06:09,786
Bố mẹ vào đi.
130
00:06:10,536 --> 00:06:11,579
Con sẽ ở đây.
131
00:06:14,332 --> 00:06:15,500
Sẽ nhanh thôi.
132
00:06:24,759 --> 00:06:27,845
Lúc này có một người trong nhà
sẽ muốn ở lại với tôi,
133
00:06:28,137 --> 00:06:29,472
nhưng bà không ở đây.
134
00:06:33,309 --> 00:06:37,355
Sáng nay bọn tớ bàn rồi.
Bọn tớ sẽ làm thay cậu trong vài tuần tới,
135
00:06:37,438 --> 00:06:39,065
nhưng vẫn sẽ đưa cậu tiền.
136
00:06:39,148 --> 00:06:42,568
Nói thật, tớ chỉ muốn
mọi thứ bình thường nhất có thể.
137
00:06:42,777 --> 00:06:43,903
Bà Mimi sẽ ổn thôi.
138
00:06:44,445 --> 00:06:46,072
Chị không chắc về điều đó.
139
00:06:47,949 --> 00:06:48,866
Chị muốn gì?
140
00:06:48,950 --> 00:06:50,660
Chỉ muốn dẹp bỏ ý nghĩ của em
141
00:06:50,743 --> 00:06:53,663
là bà Mimi sẽ hồi phục nhanh
và/hay hoàn toàn.
142
00:06:53,746 --> 00:06:55,081
Bà sẽ không khỏe lại?
143
00:06:55,665 --> 00:06:57,583
Bà Mimi đã 83 tuổi.
144
00:06:57,667 --> 00:07:01,003
Khả năng hồi phục hoàn toàn khá thấp.
Không nên ảo tưởng.
145
00:07:01,087 --> 00:07:04,090
Chị nghĩ em ảo tưởng,
chị nghĩ bà Mimi sẽ bỏ cuộc,
146
00:07:04,173 --> 00:07:07,552
nhưng em biết nhiều hơn thế,
vậy nên bà yêu em hơn chị.
147
00:07:11,597 --> 00:07:14,517
Tôi không nói chuyện với chị ấy
hết cả buổi chiều.
148
00:07:22,150 --> 00:07:25,361
Cần thêm không gian ở dưới
để giám khảo không phân tâm.
149
00:07:26,821 --> 00:07:27,947
Đế tớ mở cho.
150
00:07:31,826 --> 00:07:33,119
Chào cháu.
151
00:07:33,202 --> 00:07:34,996
Bố mẹ cháu gọi nhờ cô qua đây
152
00:07:35,079 --> 00:07:37,373
khi họ đang ở bệnh viện. Cô mua pizza.
153
00:07:37,457 --> 00:07:38,875
Cảm ơn cô nhiều.
154
00:07:39,625 --> 00:07:43,254
Nhà chú cũng đến.
Không ai gọi chú, nhưng có casserole này.
155
00:07:43,713 --> 00:07:46,382
Cháu rất vui vì mọi người đều ở đây.
156
00:07:47,383 --> 00:07:48,634
Casserole gì?
157
00:07:49,302 --> 00:07:50,928
Tốt cho sức khỏe. Pizza gì?
158
00:07:51,429 --> 00:07:53,389
- Chào Claud.
- Chào Kristy.
159
00:07:53,473 --> 00:07:55,349
- Chào.
- Bà cậu sẽ ổn chứ?
160
00:07:55,975 --> 00:07:57,268
Tất nhiên rồi.
161
00:07:57,351 --> 00:07:58,269
Chào.
162
00:07:58,352 --> 00:07:59,353
Chào.
163
00:08:02,690 --> 00:08:05,151
- Tớ sẽ ở lại ăn tối.
- Stacey!
164
00:08:05,234 --> 00:08:06,235
Sao chứ?
165
00:08:07,028 --> 00:08:08,237
Vì Stacey ở đây,
166
00:08:08,321 --> 00:08:10,406
nên Mary Anne cũng nhắn Dawn qua.
167
00:08:10,490 --> 00:08:11,407
Chúa ơi, không!
168
00:08:11,491 --> 00:08:12,325
Thật là vui.
169
00:08:12,909 --> 00:08:14,285
Một gia đình hạnh phúc.
170
00:08:16,454 --> 00:08:17,455
Gần như vậy.
171
00:08:18,039 --> 00:08:19,040
Sam!
172
00:08:20,208 --> 00:08:22,293
- Tớ thích cái của cậu.
- Cảm ơn.
173
00:08:23,753 --> 00:08:24,670
Xong rồi.
174
00:08:25,046 --> 00:08:26,380
Đó là máy xay à?
175
00:08:26,464 --> 00:08:27,798
Anh thích vẽ cái này.
176
00:08:28,591 --> 00:08:31,427
Vì máy xay quá hợp
để thay câu "Chúc mau khỏe".
177
00:08:31,511 --> 00:08:33,262
Tớ thấy cũng hay mà.
178
00:08:34,055 --> 00:08:36,057
Anh có thể vẽ một cái to kín tường
179
00:08:36,474 --> 00:08:37,934
khi bọn anh đến nhà Watson.
180
00:08:38,017 --> 00:08:39,894
Anh háo hức chuyển nhà chứ?
181
00:08:40,853 --> 00:08:44,815
Kristy lo là nếu mẹ bọn anh không còn
suốt ngày căng thẳng về tiền,
182
00:08:44,899 --> 00:08:46,359
bà sẽ hết ủng hộ nữ quyền.
183
00:08:46,442 --> 00:08:50,196
Nhà anh nên sống chen chúc
với khoản vay nợ đại học điên rồ
184
00:08:50,279 --> 00:08:55,326
hơn là đánh đổi giá trị bản thân bằng việc
để mẹ cưới một chú dễ tính yêu mẹ đắm say.
185
00:08:55,409 --> 00:08:56,410
Kristy nhỉ?
186
00:08:56,494 --> 00:08:58,412
Chà, nếu anh nói theo cách đó...
187
00:09:03,042 --> 00:09:04,877
Chảo gang đấy. Đưa tôi.
188
00:09:06,546 --> 00:09:07,672
Phải rửa bằng tay.
189
00:09:12,260 --> 00:09:14,387
Anh thật tử tế khi mang đồ đến.
190
00:09:14,929 --> 00:09:18,307
Nhà Kishi luôn tốt với chúng tôi.
Đặc biệt là bà Mimi.
191
00:09:19,934 --> 00:09:23,020
Tôi rất tiếc
vì anh và Sharon không gặp nhau nữa.
192
00:09:24,814 --> 00:09:25,898
Phụ nữ hay nói mà.
193
00:09:29,527 --> 00:09:31,779
Vâng, tôi cho là không tránh khỏi.
194
00:09:33,281 --> 00:09:35,992
Dù sao,
cô ấy thật đáng yêu và phóng khoáng,
195
00:09:36,534 --> 00:09:37,618
còn tôi thì...
196
00:09:38,327 --> 00:09:40,079
nhét áo quá chặt.
197
00:09:43,124 --> 00:09:44,333
Phụ nữ hay nói mà.
198
00:09:48,170 --> 00:09:50,423
Tóc anh đẹp đấy.
199
00:09:51,507 --> 00:09:53,009
Tôi dùng sáp đất sét đấy.
200
00:10:02,977 --> 00:10:05,354
Cậu thích phòng mới chứ?
201
00:10:06,188 --> 00:10:09,150
Có chứ, tớ chỉ...
202
00:10:12,361 --> 00:10:13,195
Tớ không biết.
203
00:10:13,613 --> 00:10:15,406
Chắc là tớ cần làm quen.
204
00:10:15,489 --> 00:10:16,824
Cũng hợp lý.
205
00:10:16,907 --> 00:10:19,744
Claudia, mẹ cháu gọi từ bệnh viện.
206
00:10:21,287 --> 00:10:22,413
Bà Mimi tỉnh rồi.
207
00:10:23,664 --> 00:10:25,541
- Thế sao?
- Ơn Chúa, Claudia.
208
00:10:25,625 --> 00:10:26,667
Tôi biết mà.
209
00:10:26,751 --> 00:10:29,045
Tôi biết bà Mimi của tôi sẽ ổn thôi.
210
00:10:35,134 --> 00:10:37,303
Bà đã mở mắt và nghe được chúng ta.
211
00:10:38,220 --> 00:10:40,723
Bà chưa nói được nhiều nhưng đang cố gắng.
212
00:10:41,599 --> 00:10:42,558
Bà đang ở trong.
213
00:10:43,643 --> 00:10:45,561
Con vào một lát đi?
214
00:10:49,148 --> 00:10:50,399
Ôi, thôi nào.
215
00:10:52,234 --> 00:10:53,069
Bà Mimi.
216
00:10:53,319 --> 00:10:54,695
Cháu đây.
217
00:10:55,237 --> 00:10:56,155
Claudia.
218
00:10:57,948 --> 00:11:00,868
May là họ đã chuyển phòng
nên cháu được gặp bà.
219
00:11:00,951 --> 00:11:03,621
Bọn cháu làm thiệp.
Các bạn gái và anh Sam.
220
00:11:04,080 --> 00:11:06,374
Anh ấy vẽ cái máy xay này.
221
00:11:08,918 --> 00:11:10,378
Bà thấy khỏe chứ?
222
00:11:10,795 --> 00:11:12,546
Mai là triển lãm của cháu.
223
00:11:12,630 --> 00:11:15,174
Triển lãm trung học Đông Connecticut.
224
00:11:15,257 --> 00:11:18,260
Ta có thể đẩy xe lăn
lẻn ra ngoài một hai tiếng.
225
00:11:18,344 --> 00:11:20,096
Cháu có thể cải trang cho bà,
226
00:11:20,179 --> 00:11:22,682
kiểu như kính râm và tóc giả.
227
00:11:24,684 --> 00:11:25,976
Gì vậy, bà Mimi?
228
00:11:26,602 --> 00:11:27,561
Đào!
229
00:11:27,645 --> 00:11:30,272
- Bà muốn ăn đào?
- Không, đào, không.
230
00:11:30,690 --> 00:11:31,899
Ở đâu?
231
00:11:31,982 --> 00:11:33,776
Bà bình tĩnh, không sao đâu.
232
00:11:33,859 --> 00:11:35,861
Không, không nhà!
233
00:11:35,945 --> 00:11:37,029
Không ngựa!
234
00:11:37,113 --> 00:11:37,947
Bà Mimi!
235
00:11:38,030 --> 00:11:40,116
Bà thấy khó chịu. Để bà nghỉ thôi.
236
00:11:49,333 --> 00:11:51,544
Tôi chưa bao giờ thấy bà như vậy.
237
00:11:51,836 --> 00:11:54,547
Tôi chưa từng thấy ai như vậy.
238
00:11:56,841 --> 00:11:59,051
Tôi học vẽ trước khi học đọc.
239
00:11:59,635 --> 00:12:02,596
Hình ảnh đã luôn giúp tôi hiểu thế giới.
240
00:12:02,722 --> 00:12:05,891
Có thể chúng sẽ giúp tôi hiểu
điều bà Mimi muốn nói.
241
00:12:07,226 --> 00:12:08,269
Có thể không.
242
00:12:09,729 --> 00:12:12,565
Thật khó để nghĩ về thứ khác
ngoài bà Mimi.
243
00:12:13,023 --> 00:12:15,192
Ít nhất cũng có triển lãm xen vào.
244
00:12:15,276 --> 00:12:19,196
Tranh đẹp quá, tớ suýt quên
đường tinh luyện là thuốc độc hợp pháp.
245
00:12:19,989 --> 00:12:24,243
Ừ, mà trông cũng giống vẽ chứ không phải
nguệch ngoạc chẳng biết là gì.
246
00:12:24,326 --> 00:12:26,996
Tớ nghĩ cậu muốn nói đến
tranh trừu tượng.
247
00:12:27,580 --> 00:12:28,664
Thích gì kệ tớ.
248
00:12:31,500 --> 00:12:32,334
Họ đến rồi.
249
00:12:33,210 --> 00:12:36,130
Paola là người đeo kính.
Là người tớ đã kể.
250
00:12:37,715 --> 00:12:40,176
- Chúc may mắn, Claud.
- Chúc may mắn.
251
00:12:42,303 --> 00:12:43,137
Chúc may mắn.
252
00:12:43,220 --> 00:12:45,139
Tớ biết cậu sẽ thắng giải nhất.
253
00:12:45,639 --> 00:12:47,099
Bà Mimi sẽ rất tự hào.
254
00:12:56,150 --> 00:12:56,984
Chào.
255
00:13:01,238 --> 00:13:02,364
Cậu làm gì ở đây?
256
00:13:02,907 --> 00:13:04,325
Chị tớ triển lãm đồ gốm.
257
00:13:05,701 --> 00:13:06,827
Cậu thích bức này?
258
00:13:08,245 --> 00:13:09,288
Gì cơ, bức này?
259
00:13:10,039 --> 00:13:10,956
Là gì vậy?
260
00:13:11,624 --> 00:13:12,458
Ôi trời.
261
00:13:15,336 --> 00:13:16,170
Tớ...
262
00:13:16,545 --> 00:13:18,798
Tớ nghĩ đó là một giỏ trứng.
263
00:13:20,341 --> 00:13:21,258
Trứng.
264
00:13:25,721 --> 00:13:26,555
Tạm biệt.
265
00:13:29,225 --> 00:13:30,267
Cậu đã nói.
266
00:13:30,768 --> 00:13:31,894
Thế là tiến bộ rồi.
267
00:13:32,812 --> 00:13:34,772
Sao tớ lại thế này?
268
00:13:34,855 --> 00:13:37,358
Tóc mới, quần áo mới, phòng mới, mà vẫn...
269
00:13:37,441 --> 00:13:39,944
Cậu không thể bỗng chốc trở thành Stacey.
270
00:13:40,611 --> 00:13:42,988
Mary Anne, tớ hỏi cậu nhé?
271
00:13:44,240 --> 00:13:46,367
Cậu có thích phòng mới không đấy?
272
00:13:47,785 --> 00:13:48,744
Tớ có...
273
00:13:50,037 --> 00:13:51,372
trên lý thuyết.
274
00:13:53,415 --> 00:13:54,291
Tớ không biết.
275
00:13:54,375 --> 00:13:56,502
Tớ nghĩ nó không có cảm giác...
276
00:13:57,670 --> 00:13:58,587
như ở nhà.
277
00:13:59,630 --> 00:14:01,549
Có lẽ chúng ta có thể làm gì đó.
278
00:14:01,632 --> 00:14:05,636
Phải, có thể có vài thứ
cậu chưa sẵn sàng bỏ lại.
279
00:14:14,645 --> 00:14:17,481
Phần đánh bóng của bức tranh đó
khá là đẹp.
280
00:14:18,607 --> 00:14:21,360
Động lực để em tạo ra
những hình ảnh này là gì?
281
00:14:23,612 --> 00:14:25,239
Để tôi nói theo cách khác.
282
00:14:25,489 --> 00:14:28,534
Em hy vọng tác phẩm này
truyền tải gì đến người xem?
283
00:14:29,577 --> 00:14:30,494
Đó là...
284
00:14:31,120 --> 00:14:33,539
lòng tôn kính nghệ thuật đại chúng về...
285
00:14:34,290 --> 00:14:36,041
chủ nghĩa tiêu dùng Mỹ.
286
00:14:37,918 --> 00:14:38,961
Như thế nào?
287
00:14:39,044 --> 00:14:42,172
Em nghĩ
vẽ những nếp nhàu trông sẽ rất tuyệt.
288
00:14:43,215 --> 00:14:45,426
Kỹ năng vẽ tranh của em rất ấn tượng.
289
00:14:46,635 --> 00:14:51,515
Nhưng nếu em chọn tiếp tục làm nghệ thuật,
tôi khuyên em nên tự hỏi vì sao.
290
00:14:51,849 --> 00:14:52,933
Vì sao là thứ này?
291
00:14:53,309 --> 00:14:54,393
Vì sao là bây giờ?
292
00:14:54,727 --> 00:14:55,769
Vì sao là em?
293
00:14:56,186 --> 00:14:58,814
Em cần cho thế giới thấy hình ảnh gì?
294
00:15:02,568 --> 00:15:05,029
Nếu tôi "chọn" tiếp tục làm nghệ thuật?
295
00:15:05,529 --> 00:15:07,740
Nghĩa là cô ấy nghĩ tôi nên dừng lại?
296
00:15:09,825 --> 00:15:12,202
Hôm nay bà thấy khỏe hơn không, bà Mimi?
297
00:15:18,334 --> 00:15:19,460
Đây.
298
00:15:19,543 --> 00:15:20,502
Chị làm gì vậy?
299
00:15:20,586 --> 00:15:21,837
Cố gắng giúp bà Mimi.
300
00:15:22,880 --> 00:15:27,176
Bệnh nhân bất lực ngôn ngữ,
nghĩa là khó nói chuyện, như bà Mimi,
301
00:15:27,259 --> 00:15:29,553
thường phản ứng rõ hơn với hình ảnh.
302
00:15:29,929 --> 00:15:33,265
Chị nghĩ nếu em vẽ gì đó,
có thể giúp bà Mimi nói được.
303
00:15:33,349 --> 00:15:36,143
Phải, vì em là người vẽ tranh giỏi.
304
00:15:40,773 --> 00:15:41,607
Được thôi.
305
00:15:42,399 --> 00:15:43,233
Bà Mimi,
306
00:15:43,651 --> 00:15:46,487
cháu có thể vẽ thứ gì
để biến bà trở lại như xưa?
307
00:15:47,529 --> 00:15:49,239
Một con bướm?
308
00:15:49,949 --> 00:15:51,033
Một ấm trà?
309
00:15:51,617 --> 00:15:52,701
Một cuộn len?
310
00:15:55,162 --> 00:15:55,996
Đào.
311
00:15:56,538 --> 00:15:57,373
Đào.
312
00:15:57,456 --> 00:15:58,290
Không.
313
00:15:58,374 --> 00:16:00,084
Cháu biết, bà ghét đào.
314
00:16:06,715 --> 00:16:07,841
Ngựa.
315
00:16:08,384 --> 00:16:09,426
Nhà.
316
00:16:09,969 --> 00:16:11,637
Không, kodomo, không!
317
00:16:11,720 --> 00:16:14,056
- Cháu không hiểu bà...
- Bà Mimi...
318
00:16:14,723 --> 00:16:16,266
Bà đang nói về Manzanar?
319
00:16:16,350 --> 00:16:18,560
Đúng, Manzanar.
320
00:16:18,852 --> 00:16:20,104
Bà nhớ Manzanar.
321
00:16:20,813 --> 00:16:22,606
Bà đã từng kể với cháu.
322
00:16:23,232 --> 00:16:26,193
Cả đời tôi, có hai điều tôi biết chắc,
323
00:16:26,276 --> 00:16:29,321
tôi là một nghệ sĩ và bà Mimi hiểu tôi.
324
00:16:30,447 --> 00:16:32,825
Giờ tôi thấy như mình chẳng biết gì cả.
325
00:16:33,617 --> 00:16:34,827
Lúc tưởng đã thoát,
326
00:16:34,910 --> 00:16:36,620
nó lại kéo tớ lại.
327
00:16:36,704 --> 00:16:37,955
Là đôi mắt.
328
00:16:38,372 --> 00:16:39,373
Chúng ám ảnh cậu.
329
00:16:39,665 --> 00:16:41,000
Chắc là Trường Sinh Linh Giá.
330
00:16:41,083 --> 00:16:44,378
Một mảnh linh hồn ai đó
bị mắc kẹt bên trong đang gọi tớ.
331
00:16:47,256 --> 00:16:49,008
Tớ nghĩ cậu có thể đúng.
332
00:16:50,342 --> 00:16:51,969
Là cậu đấy à, Mary Anne?
333
00:16:55,514 --> 00:16:56,473
Là mẹ tớ.
334
00:17:08,318 --> 00:17:09,236
Bà đang ngủ.
335
00:17:09,695 --> 00:17:11,822
Tầm 20 phút nữa bố mẹ sẽ đến.
336
00:17:17,453 --> 00:17:18,829
Em biết đó là gì không?
337
00:17:19,455 --> 00:17:22,291
Em không biết tiếng Nhật, chị nhớ chứ?
338
00:17:22,374 --> 00:17:24,293
- Em đã có thể học.
- Vì sao?
339
00:17:24,376 --> 00:17:27,713
Bố mẹ không nói tiếng Nhật,
bà Mimi cũng sinh ra ở Mỹ.
340
00:17:27,796 --> 00:17:30,132
Bà nói tiếng Nhật từ khi lớn lên ở quê.
341
00:17:30,215 --> 00:17:31,717
Đó là tiếng mẹ đẻ của bà.
342
00:17:33,510 --> 00:17:35,679
Đôi lúc sau khi tổn thương não,
343
00:17:36,055 --> 00:17:39,141
những ký ức cũ nhất lại dễ tiếp cận nhất.
344
00:17:39,933 --> 00:17:42,102
Nên Manzanar mới liên tục xuất hiện.
345
00:17:42,186 --> 00:17:43,979
Manzanar là gì?
346
00:17:44,063 --> 00:17:45,564
Claudia, đừng đùa chứ.
347
00:17:45,647 --> 00:17:48,650
Một nơi hư cấu như Narnia hay sao?
348
00:17:48,734 --> 00:17:49,943
Đó là một trại giam.
349
00:17:51,028 --> 00:17:54,573
Bà Mimi và gia đình bà đã ở đó ba năm,
từ khi bà năm tuổi.
350
00:17:55,115 --> 00:18:00,162
Trong Thế chiến II,
người Mỹ gốc Nhật, dù là công dân Mỹ,
351
00:18:00,245 --> 00:18:03,082
vẫn bị nước Mỹ
phân loại là kẻ thù ngoại bang.
352
00:18:03,165 --> 00:18:06,460
Chính phủ Mỹ đuổi họ ra khỏi nhà
và tống vào trại giam
353
00:18:06,835 --> 00:18:08,378
chỉ vì họ là người Nhật.
354
00:18:09,296 --> 00:18:11,048
Em biết về trại giam đó.
355
00:18:11,131 --> 00:18:13,258
Em không biết bà Mimi phải ở đó.
356
00:18:13,842 --> 00:18:16,386
Bà không nói nếu em không hỏi.
357
00:18:18,138 --> 00:18:19,306
Một lần chị đã hỏi.
358
00:18:22,101 --> 00:18:23,477
Nó có kinh khủng không?
359
00:18:25,521 --> 00:18:26,855
Khi họ mới bị bắt,
360
00:18:27,689 --> 00:18:29,108
trại giam chưa xây xong.
361
00:18:29,441 --> 00:18:32,861
Họ phải ngủ hàng tháng trời
trong chuồng ngựa ở trường đua.
362
00:18:33,445 --> 00:18:36,240
Nhà... ngựa.
363
00:18:36,824 --> 00:18:40,077
Họ phải đeo thẻ đánh số
trên áo khoác khi được kiểm tra.
364
00:18:41,662 --> 00:18:42,913
Đồ ăn rất tệ.
365
00:18:43,247 --> 00:18:47,334
Thối rữa, đông cứng... Những đồ như
xúc xích Vienna, hoa quả đóng hộp.
366
00:18:47,417 --> 00:18:48,252
Đào.
367
00:18:49,253 --> 00:18:50,921
Có hàng rào thép gai...
368
00:18:51,630 --> 00:18:52,881
lính gác có vũ trang.
369
00:18:53,799 --> 00:18:56,468
Không ai biết sẽ thế nào
hay khi nào kết thúc.
370
00:18:56,927 --> 00:19:01,098
Vậy bà Mimi mãi bị kẹt
trong ký ức tồi tệ nhất?
371
00:19:03,642 --> 00:19:06,854
Chị biết nhìn không giống,
nhưng đây là dấu hiệu tốt.
372
00:19:07,938 --> 00:19:11,942
Bà đang tìm lại mình,
và tìm đường quay lại với chúng ta.
373
00:19:13,402 --> 00:19:14,361
Với em.
374
00:19:22,411 --> 00:19:25,330
Không hiểu sao
họ có thể làm vậy với một gia đình.
375
00:19:25,873 --> 00:19:27,875
Chị không hiểu sao họ vẫn làm vậy.
376
00:19:30,460 --> 00:19:31,753
Quá khứ không chết.
377
00:19:32,004 --> 00:19:33,547
Nó còn chẳng qua đi.
378
00:19:33,630 --> 00:19:36,049
Tôi cứ nghĩ đó cũng là câu của Phật giáo,
379
00:19:36,133 --> 00:19:39,261
nhưng Janine nói là
của người tên William Faulkner?
380
00:19:39,845 --> 00:19:43,849
Tôi nghĩ câu đó rất hay,
vì quá khứ, điều tốt và điều xấu,
381
00:19:44,433 --> 00:19:45,893
sẽ luôn ở bên chúng ta.
382
00:19:52,357 --> 00:19:55,527
Ta phải hiểu mình đã ở đâu,
mới hiểu mình sẽ đi đâu...
383
00:20:02,242 --> 00:20:04,786
và hình ảnh mà ta cần cho thế giới thấy.
384
00:20:13,503 --> 00:20:16,006
Bà về nhà rồi!
Bọn cháu rất vui vì thấy bà.
385
00:20:16,089 --> 00:20:19,384
Cháu đan khăn afghan nhưng hết len
nên chỉ được khăn quàng cổ.
386
00:20:20,010 --> 00:20:20,969
Cảm ơn cháu.
387
00:20:21,470 --> 00:20:22,763
Đẹp quá.
388
00:20:22,846 --> 00:20:23,847
Chào bà Mimi.
389
00:20:24,514 --> 00:20:25,891
Thật vui vì bà đã khỏe.
390
00:20:26,308 --> 00:20:27,309
Bà ổn chứ?
391
00:20:27,392 --> 00:20:29,394
Bà... Trà.
392
00:20:29,478 --> 00:20:32,022
Xong thì bà gọi để cháu mang lên tầng.
393
00:20:34,733 --> 00:20:35,901
Bà khỏe đấy chứ.
394
00:20:35,984 --> 00:20:36,818
Ừ.
395
00:20:37,110 --> 00:20:38,487
Đúng thế.
396
00:20:38,570 --> 00:20:39,613
Claudia.
397
00:20:39,905 --> 00:20:41,114
- Là...
- Điện thoại.
398
00:20:41,323 --> 00:20:42,783
- Gì?
- Điện thoại.
399
00:20:43,325 --> 00:20:44,493
Điện thoại!
400
00:20:49,748 --> 00:20:52,209
Câu lạc bộ trông trẻ, Kristy Thomas.
401
00:20:52,918 --> 00:20:54,002
Chào cô Pike.
402
00:20:55,045 --> 00:20:56,088
Sea City?
403
00:20:57,005 --> 00:20:58,173
Cô nói thật à?
404
00:20:58,715 --> 00:21:00,509
- Bọn cháu phải hỏi đã.
- Ôi!
405
00:21:03,303 --> 00:21:04,513
Cả tám đứa?
406
00:21:05,931 --> 00:21:07,349
Trông cả một tuần?
407
00:22:28,221 --> 00:22:29,681
Biên dịch: PN