1 00:00:07,133 --> 00:00:09,886 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 2 00:00:12,847 --> 00:00:16,267 ‎CLAUDIA VÀ MÀN TẠM BIỆT BUỒN 3 00:00:19,437 --> 00:00:21,814 ‎Một số người mê mẩn cà phê. 4 00:00:22,648 --> 00:00:25,276 ‎Họ cần AeroPress ‎hoặc đúng một centimet bọt cà phê 5 00:00:25,359 --> 00:00:29,822 ‎hoặc phải là các hạt cà phê đã được ‎tiêu hóa bởi mèo gấm Ocelot hay gì đó. 6 00:00:30,406 --> 00:00:35,286 ‎Nhưng ở nhà tôi, bà tôi mê mẩn trà. ‎Một trong những thứ bà thích. 7 00:00:35,369 --> 00:00:38,539 ‎Và bà là người tôi quý nhất trên đời, 8 00:00:38,623 --> 00:00:43,461 ‎nên tôi đang học cách làm trà cho bà ‎theo truyền thống cổ xưa của Nhật Bản. 9 00:00:44,253 --> 00:00:46,714 ‎Nhưng như nhiều thứ truyền thống cổ xưa, 10 00:00:46,798 --> 00:00:50,009 ‎trông thì đơn giản nhưng lại rất phức tạp, 11 00:00:50,635 --> 00:00:52,845 ‎như chính bà tôi. 12 00:00:57,016 --> 00:00:57,892 ‎Làm lại đi. 13 00:00:58,476 --> 00:00:59,936 ‎Sao ạ? Nó hoàn hảo mà. 14 00:01:00,728 --> 00:01:02,855 ‎Cháu không làm nóng cốc trước. 15 00:01:04,565 --> 00:01:05,608 ‎Nó không lạnh? 16 00:01:05,691 --> 00:01:09,362 ‎Không quan trọng nóng lạnh. ‎Điều quan trọng là phải làm. 17 00:01:09,445 --> 00:01:12,907 ‎Quan trọng là thể hiện cho khách thấy ‎cháu tôn trọng họ. 18 00:01:12,990 --> 00:01:14,617 ‎Nóng, mới pha. 19 00:01:14,700 --> 00:01:16,410 ‎Nó sẽ có vị hệt nhau. 20 00:01:17,829 --> 00:01:18,955 ‎Ngon quá. Hoàn hảo. 21 00:01:19,038 --> 00:01:22,458 ‎Không phải về vị hoàn hảo, Claudia của bà. 22 00:01:22,542 --> 00:01:24,669 ‎Mà là làm đúng. 23 00:01:24,752 --> 00:01:26,671 ‎Bà bị đột quỵ nặng năm ngoái. 24 00:01:26,754 --> 00:01:30,466 ‎Bà nói thiếu từ trong câu, ‎đôi khi có vẻ hơi bối rối, 25 00:01:30,550 --> 00:01:32,802 ‎nhưng không bao giờ quên làm nóng cốc. 26 00:01:32,885 --> 00:01:36,556 ‎Nhưng bà chắc chắn là người ‎ít phán xét nhất ở nhà tôi. 27 00:01:36,639 --> 00:01:37,640 ‎…để hội thảo… 28 00:01:37,723 --> 00:01:39,642 ‎Và đây là người phán xét nhất. 29 00:01:39,725 --> 00:01:42,520 ‎…là nơi học hỏi về IDE ‎cho thực tế tăng cường. 30 00:01:42,603 --> 00:01:44,313 ‎Cháu chào bà. Chào Claudia. 31 00:01:44,397 --> 00:01:47,400 ‎Chị thường làm gián đoạn ‎thời gian quý giá của bà và tôi. 32 00:01:47,483 --> 00:01:48,317 ‎Điều lạ? 33 00:01:48,401 --> 00:01:52,738 ‎Ashley Wyeth, ‎cô gái ngầu nhất đó, vẫn chơi với chị ấy. 34 00:01:52,822 --> 00:01:55,658 ‎Chúng cháu sẽ lên tầng ‎và tập trung vào Python. 35 00:01:55,741 --> 00:01:58,035 ‎Ngôn ngữ lập trình. Không phải rắn. 36 00:01:58,119 --> 00:01:59,579 ‎Ừ. Lên lầu. 37 00:02:00,079 --> 00:02:03,082 ‎Và Claudia sẽ sớm mang trà đặc biệt ‎cho hai cháu. 38 00:02:03,166 --> 00:02:05,835 ‎Ồ, nghe tuyệt ạ. Cảm ơn em. 39 00:02:05,918 --> 00:02:07,170 ‎Không có gì. 40 00:02:08,963 --> 00:02:10,756 ‎Cháu phải mang trà cho Janine? 41 00:02:10,840 --> 00:02:14,343 ‎Cháu là ô sin của chị ấy? ‎Sao chị ấy không học cách tự làm? 42 00:02:14,427 --> 00:02:17,722 ‎Vì cháu đang học cách pha trà cho cả nhà. 43 00:02:21,017 --> 00:02:23,311 ‎Đừng quên làm nóng cốc trước! 44 00:02:47,084 --> 00:02:48,836 ‎Bà! Mọi việc ổn không ạ? 45 00:02:48,920 --> 00:02:50,379 ‎Ừ. Ổn. 46 00:02:51,631 --> 00:02:53,466 ‎Tiếp đi. Vẽ tiếp đi. 47 00:02:54,217 --> 00:02:57,595 ‎Bà đi đây. ‎Không muốn làm bối rối cháu yêu. 48 00:02:58,304 --> 00:03:00,014 ‎Vâng. Chúc bà ngủ ngon. 49 00:03:07,063 --> 00:03:08,940 ‎Tạm biệt, Claudia của bà. 50 00:03:12,818 --> 00:03:17,114 ‎Tôi đang vẽ, Janine gây khó chịu, ‎bà lên lầu để đến chúc tôi ngủ ngon. 51 00:03:17,698 --> 00:03:19,492 ‎Đó là một đêm như bao đêm khác 52 00:03:20,368 --> 00:03:21,535 ‎cho đến khi tôi tỉnh dậy. 53 00:03:22,245 --> 00:03:23,579 ‎Đó là đời. 54 00:03:24,455 --> 00:03:26,749 ‎Bạn không bao giờ biết ‎khi nào đời sẽ thay đổi. 55 00:03:33,464 --> 00:03:34,340 ‎Mẹ? 56 00:03:36,175 --> 00:03:37,927 ‎Claudia! Con đã dậy. 57 00:03:38,803 --> 00:03:39,720 ‎Được rồi. 58 00:03:40,221 --> 00:03:41,847 ‎Bố mẹ không muốn đánh thức con. 59 00:03:43,724 --> 00:03:44,850 ‎Có chuyện gì thế? 60 00:03:47,186 --> 00:03:49,981 ‎Ta gọi Janine dậy? ‎Bảo hai con cùng một lúc? 61 00:03:51,899 --> 00:03:52,900 ‎Bảo gì cơ ạ? 62 00:03:54,360 --> 00:03:55,403 ‎Các con, 63 00:03:56,988 --> 00:03:59,490 ‎bà đã qua đời đêm qua trong giấc ngủ. 64 00:04:02,660 --> 00:04:06,330 ‎Nhưng… con vẫn pha trà với bà hôm qua mà. 65 00:04:06,414 --> 00:04:07,248 ‎Bà vẫn ổn. 66 00:04:07,331 --> 00:04:09,417 ‎- Bà đã 85 tuổi. ‎- Thế thì sao? 67 00:04:09,500 --> 00:04:11,419 ‎- Bà đã bị đột quỵ nặng. ‎- Một lần. 68 00:04:11,502 --> 00:04:13,421 ‎- Có các biến chứng. ‎- Các con. 69 00:04:13,921 --> 00:04:14,755 ‎Làm ơn. 70 00:04:15,423 --> 00:04:16,966 ‎Sức khỏe của bà đã có vấn đề. 71 00:04:17,049 --> 00:04:19,719 ‎Nhưng bà mất ‎trong giấc ngủ yên bình trên giường bà. 72 00:04:20,886 --> 00:04:22,054 ‎Đó là lúc bà ra đi. 73 00:04:22,972 --> 00:04:25,433 ‎Không ai có thể đòi hỏi nhiều hơn. 74 00:04:26,726 --> 00:04:29,520 ‎Nhà mình đã may mắn ‎khi được ở bên bà nhiều nhất có thể. 75 00:04:29,603 --> 00:04:33,107 ‎Bố mẹ nói toàn những điều ‎người ta nói khi có người mất. 76 00:04:33,190 --> 00:04:34,233 ‎Bà đã sống… 77 00:04:34,317 --> 00:04:37,111 ‎Nghe có vẻ hay, nhưng không ai tin cả. 78 00:04:37,194 --> 00:04:38,195 ‎…một đời tốt đẹp. 79 00:04:38,279 --> 00:04:41,615 ‎Nó chỉ là thứ để che giấu cảm xúc ‎khi bạn muốn hét lên. 80 00:04:42,116 --> 00:04:44,118 ‎Rồi tôi nghe mẹ nói. 81 00:04:44,201 --> 00:04:46,454 ‎Em nghĩ bà đã tự lo liệu hết. 82 00:04:46,537 --> 00:04:49,582 ‎Họ bảo em là bà mua bình đựng tro cốt ‎từ Nhật nhiều tháng trước. 83 00:04:50,791 --> 00:04:53,627 ‎Bà muốn mọi thứ ‎được làm theo cách truyền thống. 84 00:04:54,128 --> 00:04:56,797 ‎Tang lễ sẽ diễn ra trong vài ngày nữa. 85 00:04:57,423 --> 00:05:01,218 ‎Trước đó, không ai sẽ đến nhà mình chơi, 86 00:05:01,802 --> 00:05:03,929 ‎để tôn trọng truyền thống Phật giáo. 87 00:05:04,805 --> 00:05:06,015 ‎Được không, các con? 88 00:05:08,059 --> 00:05:12,104 ‎Rồi mẹ bắt đầu nói chuyện với bố ‎về giấy chứng tử và cáo phó. 89 00:05:12,980 --> 00:05:17,360 ‎Nhưng tôi chỉ có thể nghĩ ‎tôi sẽ sống cả đời ở đây, 90 00:05:18,069 --> 00:05:21,405 ‎một mình, trong căn nhà mà không có bà. 91 00:05:23,240 --> 00:05:25,409 ‎Tôi không thể làm được điều đó. ‎Chưa làm được. 92 00:05:27,787 --> 00:05:31,624 ‎Mẹ tớ bảo bạn có thể ở lại ‎bao lâu cũng được. Đừng nghĩ nhiều quá! 93 00:05:31,707 --> 00:05:34,418 ‎Thư thái, xem phim đi. Bất cứ điều gì. 94 00:05:34,502 --> 00:05:37,129 ‎Cảm ơn bạn. Tớ vui khi được ra khỏi nhà. 95 00:05:37,213 --> 00:05:40,049 ‎Cũng tốt cho bố mẹ tớ ‎vì không bị tớ làm bực. 96 00:05:40,132 --> 00:05:41,967 ‎Có quá nhiều việc phải làm… 97 00:05:42,051 --> 00:05:43,386 ‎Tớ không thể tin được. 98 00:05:43,469 --> 00:05:47,807 ‎Thật buồn khi cụ tớ mất ‎nhưng cụ sống ở viện dưỡng lão, 99 00:05:47,890 --> 00:05:50,559 ‎cả ngày nhìn tường và uống Sprite Zero. 100 00:05:51,185 --> 00:05:52,770 ‎Bà bạn thì đầy sức sống. 101 00:05:52,853 --> 00:05:54,814 ‎Mọi thứ chỉ là tạm thời. 102 00:05:56,315 --> 00:05:58,692 ‎Claudia, cháu yêu thế nào? 103 00:05:59,318 --> 00:06:00,236 ‎Cháu ổn ạ. 104 00:06:02,279 --> 00:06:04,198 ‎Cô rất lấy làm tiếc. 105 00:06:05,324 --> 00:06:07,451 ‎Cháu có thể ở đây bao lâu cũng được. 106 00:06:07,535 --> 00:06:09,203 ‎- Con đã bảo bạn. ‎- Tốt. 107 00:06:10,246 --> 00:06:12,957 ‎Ta có thể làm gì khác? Mẹ gọi đồ ăn nhé? 108 00:06:13,040 --> 00:06:16,585 ‎Mẹ có các món ngon lành ‎mua từ Zabar trong thành phố. 109 00:06:16,669 --> 00:06:19,880 ‎Nhà cháu sẽ không làm thế ‎cho đến khi xong lễ tang. 110 00:06:19,964 --> 00:06:22,675 ‎Claudia đã nói rồi ạ. Phải sau đám tang. 111 00:06:22,758 --> 00:06:24,593 ‎Giờ như giai đoạn thiền định. 112 00:06:24,677 --> 00:06:28,389 ‎- Hay ta đến khu mua sắm? ‎- Khu mua sắm? Ở Stamford? 113 00:06:28,472 --> 00:06:31,475 ‎Tớ biết nghe điên rồ ‎nhưng tớ không muốn nghĩ gì. 114 00:06:31,976 --> 00:06:36,230 ‎Cháu biết không? Cô cũng thế. ‎Có cửa hàng Glossier mới mở ở Nordstrom 115 00:06:36,313 --> 00:06:39,692 ‎và ta có thể đến Forty Carrots ‎ở Bloomingdale ăn sữa chua. 116 00:06:39,775 --> 00:06:42,736 ‎Cháu có thể ‎xỏ khuyên sụn tai ở Piercing Pagoda 117 00:06:42,820 --> 00:06:44,905 ‎khi mọi người quá đau buồn nên không để ý? 118 00:06:44,989 --> 00:06:46,073 ‎Dĩ nhiên là không. 119 00:06:46,574 --> 00:06:47,533 ‎Được đấy. 120 00:06:49,118 --> 00:06:52,955 ‎Thế là tôi cố chôn vùi cảm xúc ‎với các sản phẩm làm đẹp có đạo đức 121 00:06:53,038 --> 00:06:54,874 ‎và kem tươi đắt đỏ. Kệ thôi. 122 00:06:54,957 --> 00:06:57,877 ‎Tôi sẽ có 80 năm cuộc đời ‎để nhớ thương bà. 123 00:06:57,960 --> 00:07:02,006 ‎Lúc này, tôi chỉ muốn ‎mọi thứ bình thường nhất có thể. 124 00:07:05,176 --> 00:07:07,136 ‎Chị đang tổ chức một nhóm hỗ trợ? 125 00:07:07,219 --> 00:07:09,889 ‎Sau đám tang, ‎bọn chị mới được đến nhà Claudia 126 00:07:09,972 --> 00:07:13,684 ‎nên cuộc họp sẽ ở đây. ‎Cố để thoải mái như ở phòng Claudia. 127 00:07:14,185 --> 00:07:17,730 ‎- Chị ấy luôn giấu kẹo khắp phòng. ‎- Đây. Để em. 128 00:07:23,861 --> 00:07:27,948 ‎Nơi giấu tốt nhất là ở trong tầm mắt. ‎Ai cũng sẽ bất ngờ. 129 00:07:28,032 --> 00:07:30,784 ‎Câu lạc bộ trông trẻ, ‎Dawn Schafer đây. Vị trí thay thế. 130 00:07:30,868 --> 00:07:33,245 ‎Chào! Mời vào. Mời ngồi. 131 00:07:33,329 --> 00:07:35,080 ‎Ồ, kẹo dẻo hình con sâu. 132 00:07:35,748 --> 00:07:36,916 ‎Trong tầm mắt, nhỉ? 133 00:07:36,999 --> 00:07:39,919 ‎Đôi khi em nghĩ ‎chị quên rằng em mới tám tuổi. 134 00:07:40,002 --> 00:07:40,878 ‎Đúng rồi. 135 00:07:43,047 --> 00:07:46,467 ‎- Sẽ có ai gọi đến không? ‎- Các khách hàng có số của tớ. 136 00:07:46,550 --> 00:07:48,928 ‎Và Claudia nói bạn ấy muốn như này. 137 00:07:49,011 --> 00:07:52,306 ‎Muốn nhóm mình họp, ‎để mọi thứ được như bình thường. 138 00:07:52,389 --> 00:07:56,852 ‎Không thể tin bà của Claudia đã mất. ‎Tớ còn không kịp nói lời từ biệt. 139 00:07:57,394 --> 00:07:59,188 ‎Không sao mà. Cứ khóc đi. 140 00:07:59,271 --> 00:08:02,816 ‎Như thế sẽ tốt hơn cho sức khỏe. ‎Thải độc tố. Tăng endorphin. 141 00:08:02,900 --> 00:08:05,027 ‎Chuyện gì thế? Có người mất à? 142 00:08:05,528 --> 00:08:07,821 ‎Tớ biết. Tớ nên an ủi bạn. 143 00:08:08,697 --> 00:08:12,535 ‎Không sao. Bạn có thể an ủi tớ ‎bằng cách làm như bình thường. 144 00:08:15,246 --> 00:08:16,455 ‎Nhưng bà cậu… 145 00:08:16,539 --> 00:08:18,791 ‎Cứ vờ như đây là cuộc họp bình thường. 146 00:08:18,874 --> 00:08:21,794 ‎Kristy, bạn bắt đầu cuộc họp nhé? Làm ơn? 147 00:08:22,711 --> 00:08:23,546 ‎Được rồi. 148 00:08:26,382 --> 00:08:29,176 ‎Cuộc họp chính thức bắt đầu! 149 00:08:36,600 --> 00:08:37,810 ‎Được rồi. 150 00:08:38,686 --> 00:08:41,647 ‎Stacey. Ngân quỹ thế nào? 151 00:08:43,190 --> 00:08:44,400 ‎Tốt. 152 00:08:45,568 --> 00:08:46,402 ‎Tuyệt. 153 00:08:47,820 --> 00:08:49,989 ‎Ta có khách hàng mới nào không? 154 00:08:50,072 --> 00:08:52,074 ‎Chưa có, kể từ cuộc họp trước. 155 00:08:53,826 --> 00:08:56,328 ‎Có ai muốn chia sẻ gì không? 156 00:08:59,623 --> 00:09:03,335 ‎Em định cạo lông chân. ‎Nhưng mẹ em bảo nếu em làm thế quá sớm, 157 00:09:03,419 --> 00:09:06,672 ‎lông sẽ mọc lại nhanh và nhiều hơn. ‎Nên em đã không cạo. 158 00:09:08,674 --> 00:09:10,551 ‎Thật hữu ích. Cảm ơn em. 159 00:09:11,135 --> 00:09:13,095 ‎Đêm qua, em mơ thấy bà Mimi. 160 00:09:13,178 --> 00:09:14,388 ‎Karen, lúc khác. 161 00:09:14,471 --> 00:09:16,181 ‎Bà mặc váy dài màu trắng. 162 00:09:16,682 --> 00:09:19,435 ‎Không như ma, mà như một cô dâu. 163 00:09:20,853 --> 00:09:24,398 ‎Bà nói đã gặp được linh hồn ‎của ông em, Ben Brewer, 164 00:09:24,481 --> 00:09:27,651 ‎giờ họ đã yêu nhau và kết hôn. 165 00:09:28,527 --> 00:09:30,779 ‎Nên có lẽ cả hai sẽ ám gác xép nhà em, 166 00:09:31,655 --> 00:09:32,906 ‎chị có thể thăm bà. 167 00:09:33,407 --> 00:09:35,492 ‎- Stacey và tớ sẽ về. ‎- Hai ta? 168 00:09:36,327 --> 00:09:38,579 ‎Không có khách hàng gọi. Và tớ… 169 00:09:38,662 --> 00:09:40,664 ‎Tôi không hề muốn nói về điều này. 170 00:09:40,748 --> 00:09:43,500 ‎Tôi không thích cả nhóm nhìn tôi ‎như tôi là bi kịch sống. 171 00:09:43,584 --> 00:09:46,629 ‎Tớ phải làm cho kịp ‎bài tập trang điểm của tuần này. 172 00:09:46,712 --> 00:09:47,713 ‎Claud, đợi đã. 173 00:09:48,672 --> 00:09:49,590 ‎Để chị ấy đi. 174 00:09:50,841 --> 00:09:54,136 ‎Chị ấy chưa sẵn sàng ‎cho sự thật của thế giới tâm linh. 175 00:10:01,602 --> 00:10:03,103 ‎Bạn muốn chơi board game? 176 00:10:03,187 --> 00:10:06,190 ‎Hoặc mang đống tạp chí của mẹ bạn ‎hồi những năm 1990 ở tầng hầm. 177 00:10:06,273 --> 00:10:07,608 ‎Chắc thế? 178 00:10:07,691 --> 00:10:10,319 ‎Ta có thể dán giấy ‎kiểu vintage decoupage ngầu 179 00:10:10,402 --> 00:10:13,364 ‎ở một mặt tủ quần áo của bạn. ‎Mẹ bạn cho ta cắt tạp chí? 180 00:10:13,447 --> 00:10:16,492 ‎Chắc là không. ‎Mẹ đã lưu các tạp chí từ hồi đại học. 181 00:10:16,575 --> 00:10:19,370 ‎Hay là ta nướng bánh? Bánh quy? 182 00:10:19,453 --> 00:10:23,916 ‎- Hôm nay, đường huyết của tớ kỳ cục. ‎- Ta phải làm gì đó. 183 00:10:24,625 --> 00:10:25,876 ‎Ta có thể nói chuyện. 184 00:10:25,959 --> 00:10:29,588 ‎Biết ngay là bạn ấy sẽ nói thế. ‎Nhưng có gì để nói? 185 00:10:30,130 --> 00:10:33,967 ‎Bà đã mất. ‎Bà không ở nhà, tôi không muốn về nhà. 186 00:10:34,051 --> 00:10:36,011 ‎Nhưng bà sẽ không bao giờ trở lại 187 00:10:36,095 --> 00:10:38,681 ‎nên tôi không muốn về nhà nữa. 188 00:10:40,557 --> 00:10:42,643 ‎Claudia, cháu yêu, bố cháu vừa gọi. 189 00:10:43,769 --> 00:10:45,270 ‎Ngày mai là tang lễ. 190 00:10:45,979 --> 00:10:46,855 ‎Cháu biết. 191 00:10:47,523 --> 00:10:49,191 ‎Mẹ cháu có váy để cháu mặc. 192 00:10:49,775 --> 00:10:54,196 ‎Cô nghĩ mẹ cháu mong cháu về nhà ‎để chắc chắn rằng váy sẽ vừa. 193 00:10:54,279 --> 00:10:55,406 ‎Sẽ vừa ạ. 194 00:10:56,448 --> 00:10:57,366 ‎Bạn chắc không? 195 00:10:58,075 --> 00:11:01,662 ‎Sẽ ổn, nếu không ổn, ‎không còn thời gian để đổi váy khác. 196 00:11:01,745 --> 00:11:05,874 ‎Tôi chỉ muốn một đêm nữa. ‎Một đêm nữa trước khi nó thành sự thật. 197 00:11:14,550 --> 00:11:15,676 ‎Đẹp đấy. 198 00:11:16,385 --> 00:11:18,971 ‎Phải. Em thực sự cảm thấy mẹ ở bên. 199 00:11:19,054 --> 00:11:22,641 ‎Tôi thì không. Tôi không cảm thấy gì cả. 200 00:11:23,434 --> 00:11:27,855 ‎Đó là ‎koden‎, tiền phúng điếu kiểu Nhật ‎từ gia đình và bạn bè. 201 00:11:27,938 --> 00:11:31,775 ‎Giờ mẹ tôi sẽ phải gửi thiệp cảm ơn ‎và trả quà cho người gửi. 202 00:11:31,859 --> 00:11:36,697 ‎Với mỗi thiệp và quà tặng, bà tôi ‎sẽ thêm rời xa tất cả những ai đã biết bà. 203 00:11:36,780 --> 00:11:38,365 ‎Con sẽ trở lại nhà Stacey. 204 00:11:38,449 --> 00:11:40,534 ‎Giờ Stacey có thể đến đây, con yêu. 205 00:11:41,744 --> 00:11:42,870 ‎Nếu con muốn. 206 00:11:44,788 --> 00:11:46,039 ‎Tất cả bạn con nữa. 207 00:11:46,123 --> 00:11:47,458 ‎Vâng, nhưng con nghĩ 208 00:11:48,208 --> 00:11:50,753 ‎con bị dị ứng với những bông hoa này. 209 00:11:50,836 --> 00:11:53,756 ‎Em chưa từng viêm mũi dị ứng với phấn hoa. 210 00:11:54,256 --> 00:11:55,632 ‎- Chị có thuốc… ‎- Em ổn. 211 00:11:55,716 --> 00:11:58,552 ‎Chỉ là em không muốn ở đây, lúc này. 212 00:11:59,136 --> 00:12:00,596 ‎Vì những bông hoa? 213 00:12:00,679 --> 00:12:01,764 ‎Vì con không muốn. 214 00:12:04,850 --> 00:12:05,851 ‎Con đi được chưa? 215 00:12:06,852 --> 00:12:07,811 ‎Con xin mẹ. 216 00:12:08,520 --> 00:12:10,439 ‎Nếu đó là điều con thực sự muốn. 217 00:12:10,522 --> 00:12:13,066 ‎Bạn biết điều bạn làm là không đúng, 218 00:12:13,150 --> 00:12:16,111 ‎nhưng bạn vẫn làm ‎vì nó giúp bạn thoải mái? 219 00:12:16,195 --> 00:12:18,155 ‎Như giật chỗ xước mang rô. 220 00:12:23,076 --> 00:12:27,664 ‎Thế là đêm đó, ‎tôi quay lại nhà Stacey, ăn các đồ ăn vặt. 221 00:12:28,832 --> 00:12:31,877 ‎Được rồi, thực ra ‎tớ đã bắt đầu ăn sôcôla chip đen, 222 00:12:31,960 --> 00:12:33,462 ‎chủ yếu vì nó ngon hơn, 223 00:12:33,545 --> 00:12:36,507 ‎nhưng rồi tớ biết ‎sôcôla đen ít đường hơn nho khô. 224 00:12:37,132 --> 00:12:40,177 ‎Liệu pháp sôcôla đen. ‎Gần bằng liệu pháp mua sắm. 225 00:12:40,260 --> 00:12:41,762 ‎Hoặc liệu pháp thực tế. 226 00:12:41,845 --> 00:12:44,723 ‎- Lẽ ra anh phải ở nhà nhiều tiếng trước. ‎- Anh họp muộn. 227 00:12:44,807 --> 00:12:45,974 ‎Đây không phải lúc. 228 00:12:46,058 --> 00:12:48,143 ‎- Vậy khi nào, Edward? ‎- Anh không biết. 229 00:12:49,228 --> 00:12:50,437 ‎Như thế này lâu rồi. 230 00:12:51,563 --> 00:12:53,232 ‎Bố tớ có khách hàng mới. 231 00:12:53,857 --> 00:12:57,069 ‎Chuyện xảy ra ‎mỗi khi bố tớ về nhà trước khi tớ đi ngủ, 232 00:12:57,152 --> 00:12:58,570 ‎điều không thường xuyên. 233 00:12:59,780 --> 00:13:02,407 ‎Có lẽ không phải ‎đêm tuyệt nhất cho tiệc ngủ. 234 00:13:02,908 --> 00:13:04,993 ‎Bạn muốn nói về chuyện đó không? 235 00:13:05,077 --> 00:13:06,537 ‎Có gì để nói? 236 00:13:07,037 --> 00:13:08,413 ‎Tôi hiểu cảm giác đó. 237 00:13:08,497 --> 00:13:12,209 ‎Và tôi biết có lẽ đã đến lúc ‎tôi về nhà, lo chuyện nhà mình. 238 00:13:12,292 --> 00:13:13,252 ‎Có lẽ thế. 239 00:13:13,752 --> 00:13:17,548 ‎Nhưng khi về gần đến nhà, ‎tôi hình dung bước vào nhà. 240 00:13:18,048 --> 00:13:19,800 ‎Im lìm. Trống rỗng. 241 00:13:20,384 --> 00:13:24,346 ‎Bà không còn ở đó để hỏi về ngày của tôi ‎hoặc khen tranh tôi mới vẽ, 242 00:13:24,429 --> 00:13:27,724 ‎hoặc sửa sai ‎khi tôi pha trà đặc biệt không đúng cách. 243 00:13:28,350 --> 00:13:31,645 ‎Khi bà nói: ‎"Tạm biệt, Claudia của bà", lần cuối đó, 244 00:13:31,728 --> 00:13:32,813 ‎bà đã có linh cảm. 245 00:13:32,938 --> 00:13:34,398 ‎Janine, ăn tối thôi. 246 00:13:34,481 --> 00:13:35,315 ‎Tạm biệt. 247 00:13:36,149 --> 00:13:37,276 ‎Bà đã sẵn sàng. 248 00:13:38,360 --> 00:13:39,903 ‎Nhưng tôi vẫn chưa. 249 00:13:44,575 --> 00:13:46,618 ‎Bố bạn nói mẹ bạn có vẻ buồn. 250 00:13:47,327 --> 00:13:50,289 ‎Ừ, mọi người đều buồn. Bạn không buồn? 251 00:13:52,082 --> 00:13:52,916 ‎Tớ có. 252 00:13:54,126 --> 00:13:56,753 ‎May là tớ ở đây. ‎Ta có thể giúp nhau vui lên. 253 00:13:56,837 --> 00:13:59,631 ‎Tớ có thể ở đây vài ngày, ‎sắp xếp lại phòng bạn. 254 00:14:00,507 --> 00:14:03,552 ‎Ta có thể dán một tường để làm điểm nhấn. 255 00:14:03,635 --> 00:14:06,889 ‎Hoặc tớ có thể dùng khuôn vẽ ‎với trường phái Tân nghệ thuật. 256 00:14:06,972 --> 00:14:08,724 ‎Tớ thích phòng như bây giờ. 257 00:14:09,558 --> 00:14:12,269 ‎Được rồi. Vậy thì ta có thể chơi với nhau. 258 00:14:12,352 --> 00:14:14,479 ‎Nhưng thứ tự màu các đệm không đúng. 259 00:14:14,563 --> 00:14:17,316 ‎- Claudia… ‎- Hãy làm lại, làm các màu chính. 260 00:14:17,399 --> 00:14:19,401 ‎Khoan, không, làm tông màu… Không. 261 00:14:19,902 --> 00:14:22,195 ‎Màu sắc tương phản! Nó sẽ rất ngầu. 262 00:14:22,946 --> 00:14:23,780 ‎Này. 263 00:14:23,864 --> 00:14:26,450 ‎Xin lỗi. Tớ cần sự chú ý của bạn. 264 00:14:26,950 --> 00:14:30,495 ‎Hãy lắng nghe, ‎đừng cố lảng tránh nỗi đau của bạn. 265 00:14:30,579 --> 00:14:33,832 ‎Tớ không muốn đau nỗi đau kinh khủng đó. 266 00:14:33,916 --> 00:14:35,626 ‎- Nỗi đau như… ‎- Như gì? 267 00:14:35,709 --> 00:14:38,086 ‎Như lồng ngực tớ sắp nổ tung! 268 00:14:39,129 --> 00:14:40,881 ‎Như không thể thở. 269 00:14:41,548 --> 00:14:44,343 ‎Như mọi thứ đã kết thúc và không ai… 270 00:14:46,261 --> 00:14:47,763 ‎không ai hiểu cả. 271 00:14:52,267 --> 00:14:53,101 ‎Tớ hiểu mà. 272 00:14:58,565 --> 00:15:00,776 ‎Bạn còn rất bé khi mẹ bạn mất. 273 00:15:00,859 --> 00:15:03,278 ‎Ừ, nhưng bố tớ còn sống. 274 00:15:04,571 --> 00:15:06,823 ‎Bố đã kìm nén nỗi đau trong nhiều năm. 275 00:15:07,407 --> 00:15:10,535 ‎Như dừng lại mọi thứ. ‎Suýt thì tớ cũng bị dừng lại. 276 00:15:11,328 --> 00:15:13,747 ‎- Nhớ bím tóc không? ‎- Sao tớ quên được? 277 00:15:14,581 --> 00:15:17,876 ‎Chính xác. ‎Nhưng cuối cùng, bố tớ đã nói ra tất cả. 278 00:15:18,877 --> 00:15:20,629 ‎Bắt đầu nói về mẹ. 279 00:15:22,214 --> 00:15:23,131 ‎Tiếp tục sống. 280 00:15:24,007 --> 00:15:27,886 ‎Và giờ tớ nghĩ ‎cuối cùng tớ có thể nói bố tớ đã ổn. 281 00:15:30,681 --> 00:15:31,640 ‎Đau đớn. 282 00:15:33,433 --> 00:15:34,434 ‎Tớ biết. 283 00:15:35,894 --> 00:15:38,647 ‎Nhưng… đó là điều dĩ nhiên. 284 00:15:40,774 --> 00:15:44,403 ‎Nhớ hồi lớp ba, ‎bạn ngã ở chỗ leo trèo và gãy cổ tay? 285 00:15:45,028 --> 00:15:47,197 ‎Hình như khi đó, tớ ngất đi. 286 00:15:47,280 --> 00:15:48,240 ‎Tớ vẫn nhớ. 287 00:15:48,323 --> 00:15:51,827 ‎Tớ nhớ là bạn đã la hét, ‎khóc lóc trong đau đớn, 288 00:15:51,910 --> 00:15:54,579 ‎hét lên liệu có thể tiếp tục vẽ hay không. 289 00:15:55,580 --> 00:15:58,083 ‎Nếu bạn lờ đi, ‎có lẽ điều đó đã là sự thật. 290 00:15:58,166 --> 00:16:01,336 ‎Nhưng mẹ bạn đưa bạn đến ngay bệnh viện. 291 00:16:01,420 --> 00:16:04,214 ‎Họ cố định xương cho đúng ‎và bó bột ngay lập tức 292 00:16:04,840 --> 00:16:06,091 ‎và xương sẽ lành lại. 293 00:16:06,591 --> 00:16:07,592 ‎Mạnh mẽ hơn. 294 00:16:09,177 --> 00:16:12,848 ‎Giờ nó là thứ mà bạn có thể nói. ‎Thậm chí có thể cười. 295 00:16:14,099 --> 00:16:15,434 ‎Đau buồn cũng thế. 296 00:16:16,435 --> 00:16:18,562 ‎Bạn phải đối mặt để có thể vượt qua. 297 00:16:19,730 --> 00:16:21,273 ‎Và rồi bạn sẽ mạnh mẽ hơn. 298 00:16:22,107 --> 00:16:26,486 ‎Một phần trong tôi chỉ muốn gật đầu, ‎mỉm cười và chạy sang nhà bạn kế tiếp. 299 00:16:26,570 --> 00:16:29,448 ‎Nhưng đã khá muộn để sang nhà Kristy. 300 00:16:29,948 --> 00:16:33,243 ‎Và trong sâu thẳm, ‎tôi biết Mary Anne nói đúng. 301 00:16:34,161 --> 00:16:35,495 ‎Tôi phải quay lại. 302 00:16:36,163 --> 00:16:39,541 ‎Tôi phải về nhà ‎và đối mặt với nỗi đau của tôi. 303 00:16:42,252 --> 00:16:43,420 ‎Chào Claud. 304 00:16:48,717 --> 00:16:49,926 ‎Hai chị làm gì thế? 305 00:16:50,677 --> 00:16:52,095 ‎Ngắm trang sức của bà. 306 00:16:52,846 --> 00:16:53,847 ‎Đừng hoảng sợ. 307 00:16:53,930 --> 00:16:55,265 ‎Mẹ không mắng đâu. 308 00:16:56,266 --> 00:16:58,643 ‎Bà đã để vài thứ cho chị em mình. 309 00:17:00,062 --> 00:17:01,855 ‎Bà đã đánh dấu cái này cho em. 310 00:17:02,689 --> 00:17:05,150 ‎Em về nhà để một mình thấm nỗi đau 311 00:17:05,233 --> 00:17:07,235 ‎còn chị đang lấy trộm đồ của bà? 312 00:17:07,319 --> 00:17:08,737 ‎Không ai lấy trộm gì cả. 313 00:17:08,820 --> 00:17:11,406 ‎- Bà cũng là bà chị. ‎- Chị ấy làm gì ở đây? 314 00:17:12,657 --> 00:17:15,452 ‎Tớ sẽ lên lầu một chút. 315 00:17:20,207 --> 00:17:22,334 ‎Em không có quyền nói với chị ấy như thế. 316 00:17:22,417 --> 00:17:25,837 ‎Chị ấy không có quyền xem đồ của bà ‎như đang xem bán đồ cũ! 317 00:17:25,921 --> 00:17:29,007 ‎Em bị điên à? ‎Em không hề biết chuyện gì đang xảy ra, 318 00:17:29,091 --> 00:17:33,345 ‎bố mẹ đã như nào. Em cứ bỏ đi! ‎Chỉ mình chị ở nhà với bố mẹ. 319 00:17:33,845 --> 00:17:37,265 ‎Cố giúp đỡ bố mẹ. Nhưng rất khó khăn. 320 00:17:37,349 --> 00:17:41,853 ‎Mẹ thì mặc kệ. ‎Bố thì chỉ quan tâm, lo lắng cho mẹ. 321 00:17:42,562 --> 00:17:44,898 ‎Chỉ có Ashley động viên chị. 322 00:17:44,981 --> 00:17:47,776 ‎Sao nữa? Chị biết ơn ‎nên tặng trang sức của bà? 323 00:17:47,859 --> 00:17:50,403 ‎Không phải biết ơn! Chị yêu Ashley! 324 00:17:53,615 --> 00:17:55,450 ‎Chị ấy là bạn gái chị, Claudia. 325 00:17:59,371 --> 00:18:00,288 ‎Em… 326 00:18:01,456 --> 00:18:02,415 ‎đã không biết. 327 00:18:15,387 --> 00:18:16,596 ‎Mới mà. 328 00:18:17,514 --> 00:18:20,684 ‎Vài tuần trước, ‎bà đã phát hiện ra vì bà đã để ý. 329 00:18:24,688 --> 00:18:27,482 ‎Bà đã hỏi chị và chị đã nói thật. 330 00:18:29,359 --> 00:18:30,569 ‎Nói thật làm bà vui. 331 00:18:33,155 --> 00:18:35,323 ‎Bà đã muốn tặng quà ngay cho chị ấy. 332 00:18:36,616 --> 00:18:37,909 ‎Bà đã luôn 333 00:18:39,411 --> 00:18:40,579 ‎lãng mạn như thế. 334 00:18:41,621 --> 00:18:43,582 ‎Vâng. Đúng thế. 335 00:18:45,458 --> 00:18:47,711 ‎Chị đã định bảo bố mẹ, 336 00:18:49,421 --> 00:18:52,424 ‎nhưng dường như ‎không thể tìm ra lúc thích hợp. 337 00:18:54,968 --> 00:18:56,678 ‎Và rồi, bà… 338 00:18:57,971 --> 00:18:58,805 ‎Đã mất. 339 00:19:02,267 --> 00:19:03,351 ‎Bà đã mất. 340 00:19:12,652 --> 00:19:15,197 ‎Ông đã tặng bà khi ông bà bắt đầu hẹn hò. 341 00:19:16,198 --> 00:19:18,742 ‎Em nghĩ ‎ông đã thắng nó ở lễ hội hay dịp nào đó. 342 00:19:19,868 --> 00:19:21,870 ‎Bà muốn tặng nó cho chị Ashley? 343 00:19:25,123 --> 00:19:28,418 ‎Nhưng nếu em phản đối, ‎chị sẽ không tặng Ashley. 344 00:19:30,587 --> 00:19:32,297 ‎Dĩ nhiên là em đồng ý. 345 00:19:33,798 --> 00:19:37,510 ‎Ông yêu bà và… chị yêu Ashley. 346 00:19:38,720 --> 00:19:40,222 ‎Nó như món quà từ ông bà. 347 00:19:40,931 --> 00:19:44,100 ‎Như với ‎koden‎, nhưng chứa chan tình yêu. 348 00:19:51,233 --> 00:19:52,901 ‎Chị nhớ bà rất nhiều. 349 00:19:54,986 --> 00:19:56,279 ‎Em cũng thế, chị Janine. 350 00:19:57,656 --> 00:19:58,573 ‎Em cũng thế. 351 00:19:59,115 --> 00:20:02,244 ‎Bà luôn là người gắn kết chị em tôi. 352 00:20:02,827 --> 00:20:06,039 ‎Chúng tôi đã gắn bó với bà, ‎bà đã gắn bó với chúng tôi. 353 00:20:06,915 --> 00:20:09,668 ‎Nhưng bây giờ, ‎chúng tôi phải gắn bó với nhau. 354 00:20:13,964 --> 00:20:16,633 ‎Tôi có nhiệm vụ ‎gắn kết mọi người lại với nhau 355 00:20:17,300 --> 00:20:18,468 ‎bằng sợi dây, 356 00:20:19,219 --> 00:20:20,303 ‎bằng truyền thống, 357 00:20:21,096 --> 00:20:21,972 ‎và tình yêu. 358 00:20:56,673 --> 00:20:57,799 ‎Thói quen. Xin lỗi. 359 00:20:58,633 --> 00:21:00,260 ‎Ừ. Không phải cuộc họp mà. 360 00:21:00,343 --> 00:21:02,387 ‎Ừ. Trước 5:00, không có quy định. 361 00:21:02,470 --> 00:21:03,471 ‎Kristy, ngồi nào. 362 00:21:07,726 --> 00:21:08,601 ‎Xin lỗi. 363 00:21:09,644 --> 00:21:12,897 ‎Xin lỗi vì đã xen ngang ‎nhưng cô chú có giấy mời. 364 00:21:12,981 --> 00:21:14,232 ‎Vâng. Bố mẹ vào đi ạ. 365 00:21:15,525 --> 00:21:18,820 ‎- Bọn chị cũng thế. ‎- Chào mừng đến phòng em. 366 00:21:19,904 --> 00:21:22,657 ‎Bố mẹ chắc chưa từng ‎ở phòng con với các bạn con. 367 00:21:22,741 --> 00:21:25,618 ‎Bố mẹ luôn được chào đón. ‎Miễn là gõ cửa trước ạ. 368 00:21:25,702 --> 00:21:27,412 ‎Mọi người đều có phong bì. 369 00:21:27,495 --> 00:21:30,457 ‎Nên mọi người biết ‎được mời đến để nói về bà. 370 00:21:31,082 --> 00:21:34,794 ‎Để tưởng nhớ bà. ‎Nhưng trước hết, xin mời thưởng thức. 371 00:21:34,878 --> 00:21:35,795 ‎Sôcôla Ho Hos? 372 00:21:36,296 --> 00:21:37,255 ‎Trà. 373 00:22:17,504 --> 00:22:18,797 ‎Trông thật hoàn hảo. 374 00:22:21,299 --> 00:22:23,843 ‎Nhớ hồi bà ở nhóm mô tô không? 375 00:22:25,553 --> 00:22:26,930 ‎Nhóm Hell's Angels? 376 00:22:27,013 --> 00:22:29,933 ‎Đó là sinh nhật bà, ‎bà muốn đến một nhà hàng mới, 377 00:22:30,016 --> 00:22:32,394 ‎đậm chất Nhật Bản, cách khoảng một giờ. 378 00:22:32,477 --> 00:22:35,271 ‎Nhưng cả nhà khởi hành muộn ‎và bố lạc đường… 379 00:22:35,355 --> 00:22:36,940 ‎Định vị GPS bị sai. 380 00:22:38,858 --> 00:22:40,568 ‎Cuối cùng cả nhà cũng đến đó, 381 00:22:40,652 --> 00:22:43,780 ‎nhưng nó đã đóng cửa. Cả nhà đang rất đói. 382 00:22:43,863 --> 00:22:48,660 ‎Thế là bố vào quán bar kiểu cũ, rẻ tiền ‎ở xa lộ quảng cáo có pizza. 383 00:22:48,743 --> 00:22:51,746 ‎Không phải nơi dành cho gia đình, ‎nhất là gia đình châu Á. 384 00:22:51,830 --> 00:22:56,000 ‎Ai cũng chằm chằm nhìn cả nhà. ‎Cả nhà ngồi đó, cảm thấy bị soi mói. 385 00:22:56,084 --> 00:22:59,379 ‎Cuối cùng, pizza cũng ra. ‎Bà cắn một miếng, rồi đứng dậy 386 00:23:00,004 --> 00:23:02,799 ‎và tuyên bố rất to với toàn bộ quán bar: 387 00:23:04,592 --> 00:23:06,928 ‎"Món Nhật ngon nhất tôi từng ăn!" 388 00:23:09,764 --> 00:23:14,561 ‎Tớ nhớ một lần tớ đã ở trong xe với bà ‎và phải đi sau một xe cứu thương 389 00:23:14,644 --> 00:23:16,688 ‎và bà quyết định đuổi theo nó. 390 00:23:16,771 --> 00:23:21,526 ‎Nó tăng tốc. Bà cũng tăng tốc. ‎Và hai bà cháu đã đi theo nó về tận nhà. 391 00:23:21,609 --> 00:23:24,612 ‎Đó là điều xảy ra ‎khi các cháu cố tự sửa mái nhà. 392 00:23:27,115 --> 00:23:30,785 ‎Tớ rất thích là dù thế nào, ‎bà luôn dành thời gian kể về mẹ tớ. 393 00:23:31,369 --> 00:23:32,912 ‎Điều họ thường nói. 394 00:23:33,830 --> 00:23:35,915 ‎Bà còn giúp chọn đặt tên cho tớ. 395 00:23:35,999 --> 00:23:38,042 ‎Tên bạn được đặt theo ‎tên em cụ của bạn mà. 396 00:23:38,126 --> 00:23:41,546 ‎Phải, nhưng bà đã giúp chọn ‎hoặc Mary Anne hoặc Linda. 397 00:23:41,629 --> 00:23:43,756 ‎- Linda? ‎- Linda không hề hợp. 398 00:23:43,840 --> 00:23:44,674 ‎Không thể nào. 399 00:23:44,757 --> 00:23:47,302 ‎Bà luôn giúp chị cảm thấy được chào đón. 400 00:23:48,720 --> 00:23:49,762 ‎Vì cháu như thế. 401 00:23:55,518 --> 00:24:00,023 ‎Karen, em kế của tớ, nghĩ rằng bà Mimi ‎yêu ông của em ấy, Ben Brewer, 402 00:24:00,106 --> 00:24:01,524 ‎ở trên thiên đường. 403 00:24:01,608 --> 00:24:02,442 ‎Tốt cho bà. 404 00:24:03,234 --> 00:24:06,571 ‎Bố cô mất từ lâu. ‎Bà xứng đáng được hạnh phúc. 405 00:24:07,322 --> 00:24:11,367 ‎- Khoan, nhưng bà Jiji cũng ở đó? ‎- Trời, đó là tình tay ba. 406 00:24:17,332 --> 00:24:20,793 ‎Giá như tôi có thể bảo bạn hôm đó ‎đã khiến tôi không còn quá nhớ bà nữa. 407 00:24:21,377 --> 00:24:24,506 ‎Sự thật là, tôi nghĩ tôi luôn nhớ bà. 408 00:24:25,048 --> 00:24:28,551 ‎Nhưng hôm đó đã cho tôi thấy rằng ‎nhớ bà thì cũng không sao. 409 00:24:29,093 --> 00:24:33,014 ‎Vì chừng nào tôi còn nhớ bà, ‎bà sẽ vẫn luôn ở đây với tôi. 410 00:25:24,816 --> 00:25:26,734 ‎DỰA THEO LOẠT TIỂU THUYẾT ‎CỦA ANN M. MARTIN 411 00:26:26,878 --> 00:26:28,796 ‎Biên dịch: Hảo Vũ