1 00:00:11,845 --> 00:00:12,846 Vinnie. 2 00:00:13,722 --> 00:00:15,015 Hả? 3 00:00:15,933 --> 00:00:17,267 Bố mất rồi à? 4 00:00:17,893 --> 00:00:18,894 Không. 5 00:00:19,645 --> 00:00:20,646 Ôi, Chúa ơi. 6 00:00:20,729 --> 00:00:23,649 Chỉ là cơn đau tim nhẹ. Bố ổn rồi. 7 00:00:24,608 --> 00:00:26,068 Em nói lại đi. 8 00:00:26,818 --> 00:00:27,945 Nói cái gì? 9 00:00:28,028 --> 00:00:30,280 Nói lại rằng bố chưa mất đi. 10 00:00:30,364 --> 00:00:32,573 Bố chưa mất. 11 00:00:32,658 --> 00:00:36,370 Bố bị ngất, đầu đập xuống và bất tỉnh. 12 00:00:36,453 --> 00:00:39,081 Nhưng chúng ta để muối ngửi ở dưới mũi bố 13 00:00:39,164 --> 00:00:42,042 và đổ ít whiskey vào cổ họng, thế là bố tỉnh lại. 14 00:00:42,125 --> 00:00:46,755 Có lẽ bố sẽ nằm trên giường vài ngày, nhưng bố khỏe rồi. 15 00:00:46,839 --> 00:00:49,424 Bố vẫn thở. Vẫn nhớ tên của mình. 16 00:00:50,259 --> 00:00:52,427 Nhà mình còn không phải gọi bác sĩ. 17 00:00:54,096 --> 00:00:57,015 Ôi, Chúa ơi, một bữa tối khủng khiếp. Trời ạ. 18 00:00:57,099 --> 00:00:58,684 Chị không thích bánh pudding của em à? 19 00:00:58,767 --> 00:01:01,478 Rõ ràng là chị không nói về đồ ăn, Vinnie. 20 00:01:02,145 --> 00:01:05,691 Chị nói về những điều kinh khủng mà Austin nói tối qua. 21 00:01:07,109 --> 00:01:09,319 Về gia đình ta, về bố. 22 00:01:10,153 --> 00:01:12,573 - Nếu là đúng thì sao? - Cái gì? 23 00:01:12,656 --> 00:01:14,700 Nghe này, em không biết nữa. Được chứ? 24 00:01:15,450 --> 00:01:19,371 Không biết đời em bị làm sao nữa, nhưng nó bị làm sao đó. 25 00:01:19,454 --> 00:01:21,582 Em không được ở địa vị mà em muốn. 26 00:01:22,165 --> 00:01:23,709 Em chẳng ra đâu vào đâu cả. 27 00:01:23,792 --> 00:01:26,920 Cứ như tất cả lựa chọn của em đều sai. Tất cả lựa chọn. 28 00:01:27,004 --> 00:01:31,008 Em... em không có hạnh phúc, Emily. Em chỉ thấy hối tiếc. 29 00:01:32,259 --> 00:01:35,721 Em cô đơn quá, thật bi đát. 30 00:01:35,804 --> 00:01:37,181 Và có lẽ em đang tự hỏi 31 00:01:37,264 --> 00:01:42,394 có khi nào bố cũng có một phần lỗi không. 32 00:01:45,480 --> 00:01:47,274 Có phải là chuyện của Joseph Lyman? 33 00:01:48,025 --> 00:01:49,985 Là chuyện về tất cả người yêu cũ đã chết của em... 34 00:01:52,154 --> 00:01:56,241 mà lẽ ra em phải cưới khi em có cơ hội. 35 00:01:57,159 --> 00:02:02,289 Thế mà thay vào đó, em cứ chờ, như thể chờ tương lai tuyệt vời nào đó. 36 00:02:02,372 --> 00:02:05,209 Vậy đấy, chúng ta đang ở tương lai, và tương lai thật đáng sợ. 37 00:02:05,792 --> 00:02:07,628 Tất cả những người em từng yêu đều đã ra đi. 38 00:02:07,711 --> 00:02:09,003 Không đúng. 39 00:02:11,256 --> 00:02:12,299 Vẫn còn chị đây. 40 00:02:13,842 --> 00:02:16,053 Và cả các thành viên khác trong gia đình ta. 41 00:02:16,136 --> 00:02:18,430 - Và cả bố nữa, ơn trời. - Phải. 42 00:02:18,514 --> 00:02:20,849 Tối qua, bố suýt thì mất mạng, nhưng may là không. 43 00:02:22,351 --> 00:02:24,436 Cả nhà còn ở đây, Vin. 44 00:02:25,229 --> 00:02:26,855 Chúng ta vẫn có nhau. 45 00:02:28,273 --> 00:02:30,359 Chị sẽ không để gia đình này tan vỡ đâu. 46 00:02:30,442 --> 00:02:35,447 Thế giới này đã có quá nhiều đau đớn rồi. 47 00:02:37,241 --> 00:02:38,367 Chị nói đúng. 48 00:02:39,034 --> 00:02:41,161 Em có quá nhiều điều đau lòng. 49 00:02:41,245 --> 00:02:43,330 Em không chịu nổi nội chiến trong chính ngôi nhà của mình. 50 00:02:43,413 --> 00:02:46,291 Dù tối qua xảy ra chuyện gì, chúng ta cần để lại phía sau. Nhé? 51 00:02:47,292 --> 00:02:50,712 Austin cần xin lỗi bố và đoàn kết gia đình này. 52 00:02:51,755 --> 00:02:52,965 Chị sẽ không từ bỏ hy vọng. 53 00:02:53,549 --> 00:02:54,925 Chị nghĩ anh ấy có xin lỗi? 54 00:02:55,843 --> 00:02:57,344 Anh ấy nói sẽ "ly khai". 55 00:02:57,427 --> 00:03:01,014 Phải rồi. Thì chị đang nghi ngờ anh ấy có quyền hiến pháp để ly khai không. 56 00:03:02,766 --> 00:03:04,893 Cảm ơn chị đã cho em ngủ ở đây đêm qua. 57 00:03:06,478 --> 00:03:08,438 Em có muốn biết điều hay nhất khi không kết hôn? 58 00:03:09,147 --> 00:03:13,360 - Là gì? - Là được dành rất nhiều thời gian... 59 00:03:14,570 --> 00:03:15,779 với chị! 60 00:03:23,495 --> 00:03:25,497 Cảm giác Hổ thẹn vì còn Sống - 61 00:03:46,518 --> 00:03:47,603 Austin? 62 00:04:00,199 --> 00:04:01,200 Chào Sue. 63 00:04:02,159 --> 00:04:03,160 Chào cậu. 64 00:04:04,328 --> 00:04:05,662 Thịnh soạn quá nhỉ. 65 00:04:06,997 --> 00:04:08,081 Austin đâu? 66 00:04:08,165 --> 00:04:09,374 Tớ không thấy anh ấy. 67 00:04:09,458 --> 00:04:11,251 Tức là cậu ăn tất cả chỗ này? 68 00:04:11,960 --> 00:04:14,671 Sinh con xong, tớ sẽ rất nhớ cảm giác ăn cho hai người. 69 00:04:14,755 --> 00:04:16,839 Nhìn cũng biết, chỗ này ba người cũng được. 70 00:04:16,923 --> 00:04:20,177 Cậu biết đấy, tối qua tớ thấy thai đạp khá mạnh. 71 00:04:20,260 --> 00:04:22,554 Nên có vài đôi chân thì cũng dễ hiểu. 72 00:04:22,638 --> 00:04:24,431 Tớ tưởng cậu gặp phải cơn co. 73 00:04:24,515 --> 00:04:26,183 Tớ cũng nghĩ thế. 74 00:04:26,266 --> 00:04:27,935 Hóa ra là chỉ bị đầy hơi thôi. 75 00:04:28,018 --> 00:04:29,269 - Kinh quá. - Ôi, Emily. 76 00:04:29,353 --> 00:04:32,064 Tự nhiên thôi mà. Cậu yêu tự nhiên. 77 00:04:32,147 --> 00:04:34,691 - Tớ không có hứng nói về xì hơi. - Ăn bánh muffin không? 78 00:04:34,775 --> 00:04:37,110 Không. Tớ... Không. 79 00:04:37,903 --> 00:04:39,613 Tớ vẫn còn run quá không ăn được. 80 00:04:41,573 --> 00:04:43,825 Chúa ơi, tối qua đáng sợ quá, Sue. 81 00:04:44,535 --> 00:04:46,662 Tớ cứ nghĩ bố tớ mất thật rồi. 82 00:04:46,745 --> 00:04:48,330 Tớ cứ nghĩ Austin đã giết ông ấy. 83 00:04:48,914 --> 00:04:49,957 Ừ, thì... 84 00:04:51,166 --> 00:04:54,711 may là ngôn từ không giết người được. 85 00:04:55,879 --> 00:04:57,631 Kể cả ngôn từ của cậu. 86 00:04:57,714 --> 00:05:00,008 Mà cậu thì là nhà thơ hay hơn Austin nhiều. 87 00:05:01,093 --> 00:05:02,970 Ừ thì Austin cần xin lỗi. 88 00:05:03,053 --> 00:05:05,931 Vì thế mà tớ đến đây. Tớ cần đoàn kết gia đình này lại. 89 00:05:06,890 --> 00:05:08,559 Tớ cứ tưởng cậu tới đây gặp tớ. 90 00:05:10,102 --> 00:05:11,103 Sue. 91 00:05:12,312 --> 00:05:13,730 Sue, cậu không hiểu à? 92 00:05:14,857 --> 00:05:18,318 Gia đình tớ hiện đang rất rối bời. 93 00:05:19,486 --> 00:05:22,906 Cậu có tin nổi những điều Austin nói tối qua? Chúa ơi. 94 00:05:24,324 --> 00:05:25,158 Ừ. 95 00:05:26,869 --> 00:05:29,705 Thật ra, tớ đồng ý với anh ấy. 96 00:05:32,332 --> 00:05:33,333 Cậu sao cơ? 97 00:05:33,417 --> 00:05:36,253 Gia đình cậu có những vấn đề nghiêm trọng. 98 00:05:36,336 --> 00:05:38,463 Những vấn đề mà không may là, không thể giải quyết. 99 00:05:38,547 --> 00:05:40,132 Cậu đang nói gì vậy? 100 00:05:41,842 --> 00:05:45,095 Ý tớ là, xem cái cách họ đối xử với cậu đi. 101 00:05:45,179 --> 00:05:47,848 Bố mẹ cậu đã rất tệ với cậu. 102 00:05:49,975 --> 00:05:52,186 Họ không biết cậu đặc biệt thế nào. 103 00:05:52,269 --> 00:05:55,564 Ý tớ là... Thay vào đó, họ đối xử như cậu là kẻ điên. 104 00:05:57,900 --> 00:06:01,695 Nghe này, có lẽ tớ nhận ra điều này nhiều hơn 105 00:06:01,778 --> 00:06:04,114 vì tớ sắp làm mẹ, 106 00:06:04,198 --> 00:06:08,285 và khi đứa bé này ra đời, tớ muốn nó biết 107 00:06:08,368 --> 00:06:12,664 dù nó trở thành người thế nào, tớ vẫn yêu nó vô điều kiện. 108 00:06:13,498 --> 00:06:14,917 Cũng như tớ yêu cậu. 109 00:06:21,381 --> 00:06:24,760 Tớ rất yêu cậu, Emily. 110 00:06:26,470 --> 00:06:29,681 Nếu tớ được quyết định, chúng ta sẽ... 111 00:06:30,933 --> 00:06:34,603 chúng ta sẽ bỏ trốn gia đình cậu và cùng nhau nuôi đứa bé này. 112 00:06:35,479 --> 00:06:36,813 Cậu hình dung được không? 113 00:06:37,397 --> 00:06:38,941 Chúng ta có thể bỏ trốn 114 00:06:39,691 --> 00:06:41,818 và không bao giờ gặp lại những người này nữa. 115 00:06:44,488 --> 00:06:46,240 Tớ nghĩ tớ sẽ nhớ họ. 116 00:06:47,658 --> 00:06:48,659 Cậu sẽ nhớ ư? 117 00:06:53,038 --> 00:06:55,415 Austin đâu? Tớ rất cần nói chuyện với anh ấy. 118 00:06:55,499 --> 00:06:57,793 Tớ không thấy anh ấy. Tối qua anh ấy không về nhà. 119 00:06:57,876 --> 00:07:01,255 - Cậu có chắc không muốn ăn xúc xích? - Không. Ý tớ là, có. Tớ chắc. 120 00:07:01,338 --> 00:07:02,339 Ngon thật... 121 00:07:03,549 --> 00:07:04,967 - Gì thế? - Ôi, Chúa ơi! 122 00:07:05,050 --> 00:07:07,052 - Chuyện gì thế? - Ôi, Chúa ơi. Nó đang ra. 123 00:07:07,135 --> 00:07:08,428 - Không phải xì hơi à? - Không. 124 00:07:08,512 --> 00:07:10,597 - Tớ làm gì đây? - Tìm người giúp được không? 125 00:07:10,681 --> 00:07:12,307 - Được! Tớ đi đây! Cậu ổn... - Đi mà! 126 00:07:12,391 --> 00:07:13,475 - Được. - Tìm người giúp đi! 127 00:07:13,559 --> 00:07:15,227 - Mẹ ơi! - Tớ đang không ổn. 128 00:07:17,187 --> 00:07:20,190 Anh xin lỗi. Anh không định làm em sợ, Bà Dickinson. 129 00:07:20,274 --> 00:07:22,276 Không sao, Edward. Em biết anh chưa chết. 130 00:07:22,359 --> 00:07:23,694 Thế à? Sao em biết? 131 00:07:23,777 --> 00:07:25,863 Vì người vợ biết những việc này. 132 00:07:25,946 --> 00:07:28,073 Vả lại, anh sẽ không bao giờ rời bỏ vợ con đột ngột thế. 133 00:07:28,156 --> 00:07:29,992 Chắc chắn anh sẽ sống lay lắt. 134 00:07:30,576 --> 00:07:31,743 Bố cần ăn không ạ? 135 00:07:31,827 --> 00:07:33,871 Vinnie mang trà này. Con ngoan quá. 136 00:07:33,954 --> 00:07:38,250 Vâng, gái ế cô đơn còn biết làm gì nữa ngoài việc chăm sóc bố mình? 137 00:07:38,333 --> 00:07:39,376 Để đằng kia. 138 00:07:40,502 --> 00:07:43,005 Cứu! Cứu! Cả nhà ơi, Sue sắp sinh rồi! 139 00:07:43,088 --> 00:07:44,840 Sinh con á? Con chắc chứ? 140 00:07:44,923 --> 00:07:48,135 Vâng. Cậu ấy đang chuyển dạ. Chúng ta phải làm gì? Có nên gọi bác sĩ? 141 00:07:48,218 --> 00:07:50,429 Con có thể phi ngựa vào thị trấn như Paul Revere. 142 00:07:50,512 --> 00:07:52,890 Dứt khoát không. Không cần bác sĩ. 143 00:07:52,973 --> 00:07:55,976 - Không cần ạ? - Mẹ sẽ đỡ đứa bé này. 144 00:07:56,059 --> 00:07:57,436 Khoan. Gì cơ? 145 00:07:57,519 --> 00:08:00,189 Phải, đúng đấy. Mẹ sẽ làm bà đỡ. 146 00:08:00,272 --> 00:08:03,609 Hồi ở trang trại Norcross, chúng ta có bao giờ cần bác sĩ đâu. 147 00:08:03,692 --> 00:08:07,487 Khi có ai sắp sinh con, mỗi người xắn một tay và tự lo liệu. 148 00:08:07,571 --> 00:08:09,823 - Chưa kể đỡ đẻ cho lũ bê và ngựa. - Được rồi. 149 00:08:10,490 --> 00:08:12,743 Kỷ niệm cứ ùa về. 150 00:08:12,826 --> 00:08:15,704 Mùi kho cỏ lúc bình minh, 151 00:08:15,787 --> 00:08:20,334 Cô Lavinia và mẹ dọn chuồng sau khi đỡ một con dê con. 152 00:08:20,417 --> 00:08:24,755 - Thì con dê con của Sue sắp ra, nên... - Không, chờ đã! 153 00:08:24,838 --> 00:08:27,341 - Ai sẽ trông bố? - Anh khỏe rồi, Edward. 154 00:08:27,424 --> 00:08:31,386 - Chỉ là cơn chóng mặt thôi. - Anh khá chắc đó là đau tim. 155 00:08:31,470 --> 00:08:34,264 Anh chỉ cần nghỉ ngơi thôi. Vả lại, Vinnie sẽ ở đây với anh. 156 00:08:34,347 --> 00:08:36,140 - Đúng không, Lavinia? - Vâng. 157 00:08:36,225 --> 00:08:38,852 Có thể con sẽ hơi vụng về, vì con đang trong quá trình 158 00:08:38,936 --> 00:08:42,188 - đánh giá lại toàn bộ mối quan hệ của ta. - Hoàn hảo. 159 00:08:42,272 --> 00:08:43,941 Nào, Emily, lấy ga giường đi. 160 00:08:44,024 --> 00:08:47,819 - Ga giường. - Còn Maggie, tìm xô! 161 00:08:51,949 --> 00:08:53,951 Chúng ta có thể làm gì giúp cô ấy? 162 00:08:54,535 --> 00:08:55,869 Con nghĩ thế này đã là đau à? 163 00:08:55,953 --> 00:08:57,454 Đây mới là khúc dạo đầu thôi nhé. 164 00:08:57,538 --> 00:09:00,374 Có lẽ gây mê cho cô ấy đỡ đau. Tôi nghe nói là phổ biến lắm. 165 00:09:00,457 --> 00:09:02,793 - Nữ hoàng Victoria tin tưởng nó. - Ừ. Hay đấy. 166 00:09:02,876 --> 00:09:07,089 Vớ vẩn. Hồi ở trang trại Norcross, chúng ta chẳng có thứ gì như thế. 167 00:09:07,172 --> 00:09:10,050 Sue sẽ sinh con tự nhiên. Đúng không, Sue? 168 00:09:10,133 --> 00:09:11,593 Con đau quá. 169 00:09:11,677 --> 00:09:12,761 Tốt. 170 00:09:12,845 --> 00:09:15,013 - Đau thì mới biết mình còn sống. - Mẹ! 171 00:09:15,097 --> 00:09:18,433 Đừng nói vậy. Mẹ biết mẹ của Sue mất lúc sinh con mà. 172 00:09:18,517 --> 00:09:20,018 Thế à? 173 00:09:20,102 --> 00:09:23,272 - Phụ nữ ra đi như thế là tuyệt nhất. - Mẹ. 174 00:09:23,355 --> 00:09:24,898 - Sự hy sinh cao cả. - Ôi, Chúa ơi. 175 00:09:24,982 --> 00:09:26,942 Cô ấy sẽ ổn thôi. Đúng không, Maggie? 176 00:09:27,025 --> 00:09:29,111 Tôi không biết. Hông hẹp. 177 00:09:29,736 --> 00:09:32,573 - Quan trọng nhất là đứa bé sống được. - Ôi, Chúa ơi. 178 00:09:32,656 --> 00:09:34,116 Sao ta không đặt ra mục đích ai cũng sống? 179 00:09:34,199 --> 00:09:37,536 Emily? Emily, tớ nghĩ tớ không sinh được. 180 00:09:37,619 --> 00:09:43,041 Ý tớ là, sao một người có thể chui ra từ cái lỗ nhỏ xíu đó được? 181 00:09:43,125 --> 00:09:45,961 Thật vô lý hết sức. Sao mà làm được nhỉ? 182 00:09:46,044 --> 00:09:47,588 Đủ rồi! 183 00:09:48,213 --> 00:09:49,965 Chuyện này không chỉ vì mình con nữa. 184 00:09:50,048 --> 00:09:53,010 Một sinh linh quý báu trong bụng cần con mạnh mẽ. 185 00:09:53,093 --> 00:09:55,304 - Con có hiểu không? - Có ạ. 186 00:09:55,387 --> 00:09:58,223 Tốt. Bây giờ, ai đưa cho mẹ cái xén lông cừu. 187 00:09:58,307 --> 00:10:00,350 - Xén lông cừu? - Mẹ cần để làm gì? 188 00:10:00,434 --> 00:10:03,103 Ồ, mẹ sẽ dùng nhiều nông cụ đấy. 189 00:10:05,731 --> 00:10:07,232 Các cơn co mau dần. 190 00:10:08,275 --> 00:10:09,359 Được rồi, nghe này. 191 00:10:09,443 --> 00:10:11,945 Nếu đứa bé ra đời, Austin nên ở đây. Con nên... 192 00:10:12,029 --> 00:10:14,698 Emily Dickinson, cậu đừng có ra khỏi phòng này. 193 00:10:14,781 --> 00:10:17,034 Nhưng anh ấy là bố mà. Anh ấy phải có mặt. 194 00:10:17,117 --> 00:10:19,077 Tớ không cần Austin. Tớ cần cậu. 195 00:10:19,161 --> 00:10:22,623 Được rồi. Chúa ơi. Sao bàn tay thanh tú này lại khỏe thế? 196 00:10:22,706 --> 00:10:25,709 Vì tớ đang đau. 197 00:10:25,792 --> 00:10:28,253 Nhấp một ngụm này đi, cưng. 198 00:10:28,337 --> 00:10:29,880 - Nó sẽ giảm đau. - Được. 199 00:10:29,963 --> 00:10:32,049 Tôi lén mang theo để đề phòng. 200 00:10:32,758 --> 00:10:35,594 Quên cái xén lông cừu đi. Mẹ sẽ cần cái cạo lông lợn. 201 00:11:07,793 --> 00:11:10,712 - Vì thế các cậu sống ở New England. - Ôi, Chúa ơi. Đúng vậy. 202 00:11:10,796 --> 00:11:13,507 Làm đường từ nhựa phong là công việc mùa vụ tớ rất thích. 203 00:11:13,590 --> 00:11:14,633 Tớ cũng thích. 204 00:11:14,716 --> 00:11:16,844 Cậu bảo cậu thích khắc bí ngô mà. 205 00:11:16,927 --> 00:11:19,721 - Không được có hai sở thích à? - Abby. Không. 206 00:11:19,805 --> 00:11:23,809 Này! Không phải lỗi của tớ. New England khiến tớ rất vui. 207 00:11:23,892 --> 00:11:25,644 Cây của tớ chẳng cho ra cái gì. 208 00:11:25,727 --> 00:11:28,564 Cây phong phải 45 tuổi mới cho nhựa tốt được. 209 00:11:28,647 --> 00:11:30,649 Nhìn George với lập luận của cậu ấy kìa. 210 00:11:30,732 --> 00:11:32,901 Này, Frazar ở chỗ quái nào vậy? 211 00:11:32,985 --> 00:11:35,112 Đây là tiệc chia tay cậu ấy mà. 212 00:11:35,195 --> 00:11:36,780 Không thể tin anh ấy lại nhập ngũ. 213 00:11:36,864 --> 00:11:39,116 Áp lực nhập ngũ đang trở thành thực tế. 214 00:11:39,199 --> 00:11:41,994 Chẳng mấy chốc, tất cả chúng ta sẽ phải lên đường. 215 00:11:42,077 --> 00:11:44,037 Còn cậu? Có đi chiến đấu không? 216 00:11:44,121 --> 00:11:46,331 Không biết quân đội có muốn tớ không. 217 00:11:46,415 --> 00:11:47,875 Dạo này tớ bừa bãi lắm. 218 00:11:47,958 --> 00:11:49,293 Vả lại, anh sắp có con. 219 00:11:49,376 --> 00:11:51,795 Đáng buồn là, cuộc chiến này có nhiều ông bố trẻ. 220 00:11:52,421 --> 00:11:56,258 Phải. Cuối cùng thì đàn ông cũng phải làm tròn nghĩa vụ. 221 00:11:56,341 --> 00:11:57,801 Sao phụ nữ không được nhập ngũ? 222 00:11:57,885 --> 00:12:00,470 - Sao chẳng có bình đẳng gì? - Abby. 223 00:12:00,554 --> 00:12:03,640 Ai biết tớ có thể kiếm được pudding táo rưới xi rô phong tươi ở đâu không? 224 00:12:05,225 --> 00:12:07,561 - Chào cậu. - Frazar, cậu này! 225 00:12:07,644 --> 00:12:09,771 - Trông được đấy. Bảnh đấy. - Ừ. 226 00:12:09,855 --> 00:12:11,690 Mẹ tớ vừa khâu xong cổ áo khoác này. 227 00:12:11,773 --> 00:12:14,484 - Bảnh thế. - Trông đúng là người hùng, Stearns. 228 00:12:14,568 --> 00:12:17,154 - Đó là sỹ quan phụ tá Stearns với cậu. - Đúng. 229 00:12:17,237 --> 00:12:20,324 - Mọi người, cậu bé vàng của Amherst. - Bọn em rất tự hào về anh, Frazar. 230 00:12:20,407 --> 00:12:23,076 Cảm ơn cậu đã tụ tập mọi người. 231 00:12:23,160 --> 00:12:25,162 Được gặp mọi người lần cuối thật có ý nghĩa. 232 00:12:26,121 --> 00:12:27,956 Lần cuối là thế nào? Thôi mà. 233 00:12:28,040 --> 00:12:31,793 - Hết chiến tranh, bọn tớ sẽ gặp lại cậu. - Phải. Có lẽ. 234 00:12:32,419 --> 00:12:35,047 Thôi nào. Chúng sẽ không giết được tinh hoa của Amherst. 235 00:12:35,130 --> 00:12:37,591 Phải, cậu là ngôi sao trong đội khúc côn cầu trên cỏ, 236 00:12:37,674 --> 00:12:41,303 - con trai của chủ tịch trường đại học... - Chiến tranh thì khác gì khúc côn cầu. 237 00:12:43,722 --> 00:12:45,849 Thì thế nào cũng không tránh được. 238 00:12:45,933 --> 00:12:48,352 Thôi nào. Cậu luôn là người giỏi nhất trong hội. 239 00:12:48,435 --> 00:12:50,604 - Cậu là người hùng thực thụ. - Này, Emily đâu? 240 00:12:50,687 --> 00:12:53,357 - Ai? - Emily Dickinson. 241 00:12:53,440 --> 00:12:54,816 Em gái cậu? 242 00:12:54,900 --> 00:12:57,319 Tớ cứ hy vọng được chào cô ấy. Cô ấy có ghé qua không? 243 00:12:58,946 --> 00:12:59,947 Tớ không biết. 244 00:13:00,739 --> 00:13:02,449 Tớ không hay nói chuyện với gia đình. 245 00:13:02,533 --> 00:13:05,327 - Austin, có chuyện gì vậy? - Chuyện đó nói sau nhé. 246 00:13:05,410 --> 00:13:08,497 Được, tổ chức lễ tiễn hoành tráng nào, hả? 247 00:13:08,580 --> 00:13:11,083 Hãy uống vì Frazar Stearns. Hoan hô, hoan hô... 248 00:13:11,166 --> 00:13:12,626 - Hoan hô! - Hoan hô, hoan hô... 249 00:13:12,709 --> 00:13:14,628 - Hoan hô! - Hoan hô, hoan hô... 250 00:13:14,711 --> 00:13:17,548 Sự chờ đợi của chúng ta - có xứng đáng - 251 00:13:18,674 --> 00:13:20,384 Viên Ngọc trai Lớn như thế 252 00:13:21,218 --> 00:13:24,221 Khi cuộc đời - tan rã - vì Chúng ta - 253 00:13:25,681 --> 00:13:27,516 Trong Chiến trận - Cái Bát kinh khủng? 254 00:13:32,896 --> 00:13:36,525 Con xin lỗi. Con buồn nôn quá. Con không thích cảm giác này tí nào. 255 00:13:50,330 --> 00:13:52,374 Mẹ có thể ấn một chút... 256 00:13:52,457 --> 00:13:53,458 Vâng. 257 00:13:55,252 --> 00:13:59,756 Trời, rõ ràng con không nhận ra sinh con lại lâu như thế. 258 00:13:59,840 --> 00:14:02,342 Đến lúc thì đứa bé ra thôi. 259 00:14:02,426 --> 00:14:03,927 Y như với lũ lừa. 260 00:14:04,595 --> 00:14:06,388 Biết tôi thích sinh con ở điểm gì không? 261 00:14:06,471 --> 00:14:09,474 Sự bất ngờ. Ta chẳng biết mình sẽ nhận được gì. 262 00:14:10,058 --> 00:14:13,187 Một lần, em họ tôi đẻ ra cặp sinh đôi dính nhau. 263 00:14:13,270 --> 00:14:16,607 Ba cánh tay, hai cái đầu. Có lẽ trong bụng Sue có hai em bé. 264 00:14:18,275 --> 00:14:21,778 - Còn bao lâu nữa ạ? - Đó là bí ẩn, em ạ. Không ai biết được. 265 00:14:21,862 --> 00:14:25,199 Nhưng mẹ có thể đoán mò. Xem một cái nào. 266 00:14:25,282 --> 00:14:26,867 Ôi, Chúa ơi. Không. Con không... Không. 267 00:14:29,077 --> 00:14:30,495 Yên nào, Susan. 268 00:14:30,579 --> 00:14:33,248 Vẫn còn khoảng ba giờ. Mới mở gần ba phân. 269 00:14:34,416 --> 00:14:36,168 Không biết tớ có chịu nổi thêm ba giờ nữa không. 270 00:14:36,251 --> 00:14:37,419 Cậu không chịu nổi à? Còn tớ thì sao? 271 00:14:37,503 --> 00:14:40,589 Nghe này, Emily, như Cô Lavinia và mẹ vẫn hay nói. 272 00:14:40,672 --> 00:14:42,758 Nếu không đỡ đẻ được cho ngựa, thì ra khỏi chuồng đi. 273 00:14:42,841 --> 00:14:44,801 Có lẽ con nên ra ngoài. 274 00:14:44,885 --> 00:14:46,970 Hít thở đi, em à. Em sẽ cần đấy. 275 00:14:49,306 --> 00:14:51,850 - Có được không nếu tớ ra... - Thôi đi đi. 276 00:14:54,436 --> 00:14:56,647 Con bé có thể rặn mạnh hơn bằng chân sau. 277 00:14:56,730 --> 00:15:00,359 - Lý thuyết thú vị lắm. - Mẹ sẽ cần con chống cả tứ chi, con nhé. 278 00:15:05,822 --> 00:15:07,783 Ai vậy nhỉ? Có lẽ là Austin. 279 00:15:09,910 --> 00:15:12,204 Frazar. Là anh à. 280 00:15:12,287 --> 00:15:15,290 Emily. Anh đến chào tạm biệt. 281 00:15:16,458 --> 00:15:18,001 Tạm biệt. 282 00:15:18,085 --> 00:15:20,879 Vậy là, anh sẽ... đi? 283 00:15:20,963 --> 00:15:23,757 Phải. Mai anh xuống Virginia. 284 00:15:23,841 --> 00:15:25,634 Rồi bọn anh hành quân tới Bắc Carolina. 285 00:15:25,717 --> 00:15:27,052 Oa. 286 00:15:27,135 --> 00:15:30,222 - Em rất tiếc là Austin không ở đây. - Không, anh gặp cậu ấy rồi. 287 00:15:31,181 --> 00:15:32,933 Anh đến đây để tạm biệt em. 288 00:15:34,226 --> 00:15:35,602 Em không bận chứ? 289 00:15:35,686 --> 00:15:39,356 Không. Em đang ngồi không thôi, chờ Sue sinh con. 290 00:15:39,982 --> 00:15:41,525 Anh không nhận ra. Anh không muốn vào bừa. 291 00:15:41,608 --> 00:15:46,029 Không, không. Không sao. Còn lâu lắm, mà em uống một ly cũng được. 292 00:15:46,113 --> 00:15:47,114 Anh vào đi. 293 00:15:54,621 --> 00:15:55,622 Ta nên quay lại chứ? 294 00:15:58,292 --> 00:15:59,459 Của anh này. 295 00:16:03,547 --> 00:16:04,548 Chúc sức khỏe. 296 00:16:13,807 --> 00:16:15,684 Em mừng vì anh đến tìm em. 297 00:16:18,437 --> 00:16:21,565 Em sẽ rất buồn nếu ta không có cơ hội tạm biệt nhau. 298 00:16:21,648 --> 00:16:24,276 Anh cũng thế. Anh phải gặp em trước khi đi. 299 00:16:24,985 --> 00:16:28,739 Em biết chứ? Bởi vì có lẽ anh không bao giờ trở về. 300 00:16:32,201 --> 00:16:33,577 Chuyện đó ư? 301 00:16:34,912 --> 00:16:38,207 Nghe này, anh không thể tưởng thật về việc em có ảo ảnh 302 00:16:38,290 --> 00:16:40,375 anh sẽ chết thế nào được. 303 00:16:40,459 --> 00:16:43,003 Em lập dị lắm. Anh biết mà. 304 00:16:43,086 --> 00:16:45,297 Em là đồ điên ấy mà. Đúng không? 305 00:16:45,380 --> 00:16:48,634 - Em chắc anh sẽ ổn thôi, và... - Làm ơn đừng làm vậy. 306 00:16:50,385 --> 00:16:51,678 Đừng làm gì? 307 00:16:52,387 --> 00:16:55,599 Đừng giả tạo và vui mừng như những người khác. 308 00:16:57,226 --> 00:17:00,812 Chỉ có em là nói thật lòng với anh về cái giá của cuộc chiến này. 309 00:17:02,898 --> 00:17:05,442 Chỉ có em mới đủ can đảm đối diện với sự thật. 310 00:17:06,359 --> 00:17:08,654 Em đừng cố gieo hy vọng hão huyền. 311 00:17:11,448 --> 00:17:13,867 Nếu hy vọng là tất cả những gì chúng ta có thì sao? 312 00:17:18,038 --> 00:17:19,665 Có lúc... 313 00:17:22,584 --> 00:17:24,502 điều tràn trề hy vọng nhất ta có thể làm 314 00:17:24,586 --> 00:17:28,632 là nhìn thẳng vào bóng tối. 315 00:17:32,553 --> 00:17:34,805 - Mà anh không nghĩ là em điên. - Thế à? 316 00:17:34,888 --> 00:17:35,889 Không! 317 00:17:37,474 --> 00:17:38,934 Thế giới này mới điên rồ. 318 00:17:40,310 --> 00:17:42,145 Điều duy nhất khiến em khác biệt là 319 00:17:42,229 --> 00:17:44,273 em không ngại nói thẳng ra suy nghĩ của mình. 320 00:17:46,608 --> 00:17:49,987 Thế mới là nhà văn vĩ đại. Em biết chứ? 321 00:17:50,070 --> 00:17:53,740 Những nhà văn vĩ đại không chùn bước trước sự thật, cho dù nó bi thảm. 322 00:17:54,449 --> 00:17:55,909 Nhìn Dante mà xem. 323 00:17:56,660 --> 00:17:57,870 Cuốn Hỏa ngục. 324 00:17:59,746 --> 00:18:01,582 Ông ấy xuống tận địa ngục, 325 00:18:02,499 --> 00:18:04,376 rồi trở lại để kể về nó. 326 00:18:05,502 --> 00:18:06,503 Thì... 327 00:18:11,717 --> 00:18:13,719 Em thật sự hy vọng anh trở về. 328 00:18:17,973 --> 00:18:22,436 "Một chiến thắng quyết định nữa cho Tướng Lee khiến 2.000 lính Liên bang chết 329 00:18:22,519 --> 00:18:24,146 và 7.000 lính bị thương". 330 00:18:24,229 --> 00:18:27,774 Tuyệt lắm. 2.000 chàng trai nữa mà lẽ ra con có thể cưới. 331 00:18:27,858 --> 00:18:29,651 2.000 chàng trai nữa ra đi. 332 00:18:29,735 --> 00:18:32,487 - Còn quân Liên minh? - Họ làm sao? 333 00:18:32,571 --> 00:18:34,281 Thương vong bên phe đó thế nào? 334 00:18:34,364 --> 00:18:38,035 - Có danh sách tên không? - Con hiểu bố nói gì. 335 00:18:38,118 --> 00:18:42,039 Lẽ ra con cũng có thể cưới họ. Đúng là sẽ có khác biệt về chính trị, 336 00:18:42,122 --> 00:18:45,959 nhưng có lẽ như thế thì trò chuyện vào bữa sáng sẽ thú vị hơn. 337 00:18:46,043 --> 00:18:48,921 Bố chỉ thắc mắc không biết em trai bố có tham gia không. 338 00:18:49,671 --> 00:18:52,674 Chú Sam của con, ở Savannah, chú ấy đang chiến đấu cho phe bên kia. 339 00:18:57,888 --> 00:19:01,517 Họ không liệt kê tên của lính miền Nam. 340 00:19:01,600 --> 00:19:03,977 Chắc là chúng ta còn không coi họ là con người nữa. 341 00:19:05,896 --> 00:19:08,190 Thù hận khiến ta như thế đấy, Vinnie. 342 00:19:08,982 --> 00:19:10,817 Thù hận và chia rẽ. 343 00:19:12,319 --> 00:19:14,530 Còn sống ở giai đoạn này thật đáng hổ thẹn. 344 00:19:16,490 --> 00:19:19,493 Tim bố ngừng đập tối qua có khi lại hay hơn. 345 00:19:21,119 --> 00:19:23,038 Con thì mừng vì bố không chết. 346 00:19:23,121 --> 00:19:24,414 Thế ư? 347 00:19:24,498 --> 00:19:25,707 Vâng. 348 00:19:26,500 --> 00:19:29,711 Vì cuộc chiến này, mà con mất tất cả các bạn tâm giao tiềm năng. 349 00:19:30,671 --> 00:19:33,340 Con mà mất cả bố nữa thì quá nặng nề. 350 00:19:35,092 --> 00:19:37,469 Vậy có lẽ con đọc mục thể thao thôi. 351 00:19:39,596 --> 00:19:40,597 Vâng. 352 00:19:45,769 --> 00:19:49,106 Anh ngạc nhiên vì hôm nay em không đưa Billy theo. 353 00:19:49,189 --> 00:19:51,191 Nó rất thích bánh pudding táo siro phong. 354 00:19:51,984 --> 00:19:53,861 Tối qua nó ngủ không được ngon. 355 00:19:55,112 --> 00:19:56,405 Anh cũng vậy. 356 00:19:56,488 --> 00:19:59,408 Không có em thì anh chẳng bao giờ ngủ ngon. 357 00:20:03,036 --> 00:20:04,496 Em đã cứu sống anh. 358 00:20:05,414 --> 00:20:07,416 Em biết điều đó, chứ? 359 00:20:08,750 --> 00:20:10,127 Được ở bên em, 360 00:20:10,919 --> 00:20:12,921 được chăm sóc Billy, 361 00:20:14,047 --> 00:20:16,258 đó là điều duy nhất mang lại niềm vui cho anh. 362 00:20:17,384 --> 00:20:18,385 Đó là tất cả. 363 00:20:20,137 --> 00:20:21,763 Em là tất cả những gì anh có. 364 00:20:22,890 --> 00:20:25,142 Anh sẽ làm bất cứ điều gì vì em, Jane. 365 00:20:25,225 --> 00:20:26,643 Austin, dừng lại. 366 00:20:28,437 --> 00:20:30,772 Ta không thể làm thế này nữa. Em đã bảo anh rồi. 367 00:20:31,356 --> 00:20:32,357 Sao lại không? 368 00:20:33,317 --> 00:20:35,319 Vì Sue sắp sinh con. 369 00:20:36,278 --> 00:20:37,988 Điều đó không phải thay đổi cái gì cả. 370 00:20:38,071 --> 00:20:39,990 Phải. Và vì em... 371 00:20:41,450 --> 00:20:43,118 Vì em sẽ lấy người khác. 372 00:20:44,077 --> 00:20:45,078 Em... 373 00:20:46,914 --> 00:20:47,915 Em cái gì? 374 00:20:48,498 --> 00:20:51,126 Bố em có một người bạn làm ăn. 375 00:20:51,210 --> 00:20:52,628 Một người tên là Pierre. 376 00:20:53,921 --> 00:20:55,547 Anh ấy đã cầu hôn em. 377 00:20:56,924 --> 00:20:59,468 Pierre... Pierre nào? Anh có biết anh ta? 378 00:20:59,551 --> 00:21:01,762 Không. Anh ấy không phải người ở đây. 379 00:21:02,387 --> 00:21:05,390 Anh ấy ở Pháp. Thực ra là ở Việt Nam. 380 00:21:08,936 --> 00:21:10,395 Anh ấy có đồn điền trồng lúa. 381 00:21:11,188 --> 00:21:12,439 Và anh ấy... 382 00:21:13,815 --> 00:21:15,192 anh ấy đang phát triển các cảng 383 00:21:15,275 --> 00:21:18,278 để họ có thể mở rộng giao thương sang Pháp. 384 00:21:19,279 --> 00:21:20,280 Oa. 385 00:21:21,114 --> 00:21:22,783 Nghe có vẻ không mấy chắc chắn nhỉ. 386 00:21:23,325 --> 00:21:25,827 Thì, em chỉ biết anh ấy có tiền, 387 00:21:25,911 --> 00:21:28,163 và anh ấy có thể chu cấp cho Billy học hành tử tế. 388 00:21:28,247 --> 00:21:31,208 - Anh hoàn toàn sẵn lòng chi tiền học. - Austin... 389 00:21:33,126 --> 00:21:37,172 Sẽ... Sẽ không thành đâu. Anh nhé? Thị trấn này quá nhỏ. 390 00:21:37,256 --> 00:21:38,799 Anh đang bảo em sống một cuộc đời tủi hổ, 391 00:21:38,882 --> 00:21:40,717 - và em sẽ không sống như thế. - Không. 392 00:21:40,801 --> 00:21:42,094 Jane, Jane. 393 00:21:42,803 --> 00:21:43,804 Xin em. 394 00:21:44,638 --> 00:21:47,558 Đừng đi. Xin em đấy. 395 00:21:48,725 --> 00:21:51,311 Bọn em đã mua vé sang Việt Nam rồi. 396 00:21:53,856 --> 00:21:55,482 Em không còn cách nào khác. 397 00:21:56,650 --> 00:21:59,152 Em nghĩ ngày nào đó, anh sẽ hiểu. 398 00:22:02,698 --> 00:22:03,866 Em hy vọng... 399 00:22:04,867 --> 00:22:08,370 Em hy vọng vợ anh học cách chăm sóc anh tốt hơn. 400 00:22:25,179 --> 00:22:26,763 Sắp muộn rồi. 401 00:22:27,389 --> 00:22:28,807 Anh vẫn cần chuẩn bị hành lý. 402 00:22:30,475 --> 00:22:31,977 Giá mà anh không phải đi. 403 00:22:33,312 --> 00:22:34,688 Số phận vẫy gọi. 404 00:22:37,733 --> 00:22:40,235 Anh sẽ nhớ thị trấn này. Amherst xưa kia. 405 00:22:40,319 --> 00:22:43,197 Phải. Bản thân em cũng khá gắn bó với nơi này. 406 00:22:43,280 --> 00:22:47,284 Này, có một thứ anh muốn em cho anh để mang theo chiến đấu. 407 00:22:47,367 --> 00:22:48,368 Bất cứ thứ gì. 408 00:22:50,120 --> 00:22:51,121 Một bài thơ. 409 00:22:54,291 --> 00:22:55,959 Anh sẽ luôn mang nó trong túi ngực. 410 00:22:59,922 --> 00:23:01,673 Thơ của em sẽ mang lại cho anh hy vọng. 411 00:23:03,383 --> 00:23:04,635 Không phải hy vọng hão huyền? 412 00:23:04,718 --> 00:23:05,719 Không. 413 00:23:06,803 --> 00:23:08,013 Hy vọng thật sự. 414 00:23:10,140 --> 00:23:13,810 Kiểu hy vọng đủ can đảm để thừa nhận đôi khi mọi việc không tốt đẹp hơn. 415 00:23:20,484 --> 00:23:22,152 Đây. Anh có thể cầm bài này. 416 00:23:23,278 --> 00:23:24,696 Em vừa viết hôm nay. 417 00:23:28,158 --> 00:23:29,826 Em viết cho ai vậy? 418 00:23:31,203 --> 00:23:32,204 Em viết... 419 00:23:33,914 --> 00:23:34,915 cho Không ai cả. 420 00:23:44,424 --> 00:23:46,176 Cảm giác hổ thẹn vì còn Sống - 421 00:23:47,010 --> 00:23:49,680 Khi những Chàng trai dũng cảm đã chết - 422 00:23:50,681 --> 00:23:52,599 Người ghen tị với cát bụi khác thường - 423 00:23:53,934 --> 00:23:56,562 Được phép - một cái Đầu như thế - 424 00:23:58,605 --> 00:23:59,815 Cảm ơn, Emily. 425 00:24:14,413 --> 00:24:16,206 Thấy đầu em bé rồi. Emily, mau đến đi. 426 00:24:21,837 --> 00:24:25,340 Vinh quang! Vinh quang! Hallelujah! 427 00:24:26,508 --> 00:24:32,055 Chân lý của Chúa đang tiến bước 428 00:24:33,473 --> 00:24:34,474 Ôi, Chúa ơi. 429 00:24:34,558 --> 00:24:35,726 Anh về rồi. 430 00:24:37,144 --> 00:24:38,145 Chuyện gì thế, em gái? 431 00:24:40,689 --> 00:24:42,149 Austin, anh bị hụt rồi. 432 00:24:42,232 --> 00:24:44,568 Anh nghĩ em sẽ thấy anh đi trúng nhé. 433 00:24:44,651 --> 00:24:47,279 Không, không. Con anh. 434 00:24:47,905 --> 00:24:50,490 Con anh vừa ra đời. Austin, anh được làm cha rồi. 435 00:24:57,456 --> 00:24:58,874 Sao không ai đến báo cho anh? 436 00:24:59,458 --> 00:25:02,085 Thì, em đã muốn báo. Thật đấy. Em... em... 437 00:25:03,003 --> 00:25:05,088 Em còn bảo em định... Mọi việc... 438 00:25:05,172 --> 00:25:07,424 Mọi việc... Mọi việc xảy ra quá nhanh. 439 00:25:09,593 --> 00:25:12,179 Khoan. Em muốn nói nhanh với anh về chuyện tối qua. 440 00:25:12,262 --> 00:25:14,139 Anh không muốn nói chuyện tối qua. 441 00:25:14,806 --> 00:25:16,225 Anh muốn đi gặp con anh. 442 00:25:16,308 --> 00:25:17,643 Phải. Không. Em biết. 443 00:25:17,726 --> 00:25:20,312 Nhưng anh cần rút lại vài điều anh đã nói. 444 00:25:22,481 --> 00:25:24,942 Giờ anh đã có con rồi, anh không nghĩ điều quan trọng là 445 00:25:25,025 --> 00:25:26,693 gia đình này gắn kết với nhau à? 446 00:25:26,777 --> 00:25:28,445 Anh nghĩ điều đó hơi quá muộn rồi. 447 00:25:28,529 --> 00:25:31,448 Chưa quá muộn đâu, Austin. 448 00:25:31,532 --> 00:25:34,159 Chúng ta có thể sửa chữa. Anh chỉ cần xin lỗi bố. 449 00:25:35,160 --> 00:25:39,039 Anh không hề có ý định nói chuyện với người đàn ông đó nữa. 450 00:25:39,122 --> 00:25:40,123 Anh nói không nghiêm túc. 451 00:25:41,625 --> 00:25:42,626 Anh nói nghiêm túc đấy. 452 00:25:43,460 --> 00:25:45,671 Gia đình này bị chia rẽ rồi, Emily. 453 00:25:46,421 --> 00:25:49,842 Và sớm muộn, em cũng sẽ phải chọn phe. 454 00:26:56,283 --> 00:26:58,285 Biên dịch: Ngan Tran