1 00:00:16,808 --> 00:00:18,227 THẦN KHÚC CỦA DANTE ALIGHIERI 2 00:00:18,310 --> 00:00:19,311 TẬP 1 HỎA NGỤC 3 00:00:23,023 --> 00:00:24,858 Chúc con gái một buổi sáng huy hoàng. 4 00:00:24,942 --> 00:00:25,817 - Bố. - Ừ. 5 00:00:25,901 --> 00:00:27,194 Bố dậy rồi! 6 00:00:27,277 --> 00:00:28,654 Bố còn ăn mặc chỉnh tề. 7 00:00:28,737 --> 00:00:30,447 Sắc mặt bố lại hồng hào rồi. 8 00:00:30,531 --> 00:00:33,075 Bố biết. Bố thấy khỏe hơn hoàn toàn. 9 00:00:33,158 --> 00:00:37,329 Hóa ra chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là giờ bố thấy khỏe rồi. 10 00:00:37,412 --> 00:00:41,208 Tuy nhiên, bố đã khỏi ốm với một nhận thức quan trọng. 11 00:00:41,291 --> 00:00:42,918 - Là gì ạ? - Rằng bố sẽ chết. 12 00:00:43,001 --> 00:00:44,795 - Sao ạ? - Không được khóc. 13 00:00:44,878 --> 00:00:48,215 Không, thực tế dễ hiểu thôi mà. Bố không còn sống lâu nữa đâu. 14 00:00:48,298 --> 00:00:51,218 Đúng vậy. Đời là phù du, là ngọn nến ngắn ngủi... 15 00:00:52,010 --> 00:00:53,011 Tạm biệt, Eddy. 16 00:00:53,929 --> 00:00:55,264 Bố sẽ ra đi nhanh thôi, 17 00:00:55,347 --> 00:00:57,933 nghĩa là bố còn nhiều công việc giấy tờ cần làm. 18 00:00:59,351 --> 00:01:00,352 Công việc giấy tờ? 19 00:01:00,435 --> 00:01:02,729 Đúng vậy. Tình hình cấp bách rồi. 20 00:01:02,813 --> 00:01:05,357 Không, bố phải sắp xếp toàn bộ tài sản. 21 00:01:05,440 --> 00:01:08,360 Bố phải viết lại di chúc, chứng thực các giấy tờ, 22 00:01:08,443 --> 00:01:10,696 và gửi các bài luận sưu tầm của bố cho người sao chép, 23 00:01:10,779 --> 00:01:13,532 chưa kể đóng góp các khoản tiền kha khá 24 00:01:13,615 --> 00:01:16,034 cho các tổ chức giàu nhất của New England. 25 00:01:16,118 --> 00:01:17,870 Emily, đồng hồ đang điểm. 26 00:01:17,953 --> 00:01:22,499 Bố phải củng cố di sản của mình ở thị trấn Amherst, 27 00:01:22,583 --> 00:01:24,293 chưa kể trên thế giới. 28 00:01:25,419 --> 00:01:26,837 Có thể một tháng nữa bố chết, 29 00:01:26,920 --> 00:01:31,133 nhưng mọi người sẽ không bao giờ quên cái tên Edward Dickinson. 30 00:01:34,261 --> 00:01:39,391 Được rồi. Thôi, bố ơi, con rất mừng vì bố thấy khỏe hơn. 31 00:01:40,517 --> 00:01:42,269 Con có điều này muốn nói. 32 00:01:42,352 --> 00:01:45,898 Nói nhanh lên. Bố phải thu xếp vài công việc thiện nguyện. 33 00:01:46,690 --> 00:01:50,736 Phải rồi. Chỉ là chuyện rạn nứt giữa bố và Austin. 34 00:01:50,819 --> 00:01:51,945 Rạn nứt nào? 35 00:01:52,029 --> 00:01:55,032 Ý con là, cái kiểu Austin say xỉn rồi nói toàn những điều kinh khủng, 36 00:01:55,115 --> 00:01:57,034 và sau đó tim bố ngừng đập thật sự. 37 00:01:57,117 --> 00:01:58,243 Chuyện đó. 38 00:01:58,327 --> 00:02:02,414 Bố à, con hoàn toàn hiểu nếu bố không muốn nói chuyện lại với anh ấy, 39 00:02:03,540 --> 00:02:08,753 nhưng con thật lòng cầu xin bố hãy tha thứ cho anh ấy. 40 00:02:10,714 --> 00:02:12,341 Ôi, con yêu, đứa con hay xúc động. 41 00:02:12,841 --> 00:02:15,427 Bố không chút mảy may giận anh con. 42 00:02:16,178 --> 00:02:17,387 - Bố không giận ạ? - Không. 43 00:02:17,971 --> 00:02:20,516 Nếu vụ chết hụt vừa rồi dạy bố điều gì, 44 00:02:20,599 --> 00:02:23,852 thì đó là đời quá ngắn ngủi để ôm hận với đứa con trai duy nhất của mình. 45 00:02:23,936 --> 00:02:25,646 Bố, con cứ nghĩ bố sẽ bực bội. 46 00:02:25,729 --> 00:02:28,732 Emily, rõ ràng là Austin đang bị xáo trộn tình cảm. 47 00:02:28,815 --> 00:02:30,400 Bố không muốn trách nó. 48 00:02:30,484 --> 00:02:32,986 Bố muốn ủng hộ nó bằng mọi cách có thể, 49 00:02:33,070 --> 00:02:36,615 nếu thế nghĩa là nó sẽ không nói với bố một thời gian, thì... cứ vậy đi. 50 00:02:37,574 --> 00:02:39,701 Bố sẽ không xóa tên nó khỏi di chúc đâu. 51 00:02:39,785 --> 00:02:44,414 Ôi, bố. Tốt quá rồi. Bố không biết con mừng thế nào khi nghe vậy đâu. 52 00:02:44,498 --> 00:02:49,211 Nhà chúng ta yên ổn rồi. Cuối cùng gia đình này cũng yên ổn. 53 00:02:56,343 --> 00:02:58,345 Tâm hồn cũng có lúc Vá víu 54 00:03:06,937 --> 00:03:10,065 - Em tưởng chị sẽ cho nhiều bèo nhún. - Là váy để tang mà. 55 00:03:10,148 --> 00:03:13,777 Em biết. Trong khi các phụ nữ khác chỉ để tang một người chồng quá cố, 56 00:03:13,861 --> 00:03:17,072 em lại để tang vô số người chồng mà em còn chưa được gặp. 57 00:03:17,155 --> 00:03:19,366 Nên chúng ta sẽ cần may váy phá cách hơn. 58 00:03:19,950 --> 00:03:24,037 Em biết đấy, theo chị, bèo nhún không tượng trưng cho "đau buồn". 59 00:03:24,121 --> 00:03:26,999 Thật không? Chị thấy hở khe ngực thêm một tí có được không? 60 00:03:27,666 --> 00:03:29,918 Vinnie. Vinnie. Chào Betty. 61 00:03:30,002 --> 00:03:31,920 Tin tuyệt vời. Bố không giận Austin. 62 00:03:32,421 --> 00:03:35,340 - Cuộc chiến nhà Dickinson kết thúc. - Tuyệt! 63 00:03:35,424 --> 00:03:40,053 Trừ việc, nội chiến vẫn tiếp tục, vì thế em sẽ cần chị giúp. 64 00:03:40,137 --> 00:03:41,263 Giúp việc gì? 65 00:03:41,346 --> 00:03:43,098 Tối nay em sẽ chủ trì một nhóm giao lưu may vá. 66 00:03:43,182 --> 00:03:46,226 Có điều em vừa đặt tên lại là "Hội Cứu trợ của Phụ nữ Amherst", 67 00:03:46,310 --> 00:03:48,145 và bọn em sẽ làm băng cứu thương cho lính. 68 00:03:48,228 --> 00:03:51,273 Nhìn em kìa, Vinnie. Đóng góp sức mình. 69 00:03:51,356 --> 00:03:54,735 Vâng, nên đây là lúc chị may vá. 70 00:03:55,360 --> 00:03:57,654 Thật ra, tối nay chị định sáng tác. 71 00:03:57,738 --> 00:03:59,907 Trong đầu chị đang lai láng văn thơ. 72 00:03:59,990 --> 00:04:03,493 Gia đình bất hòa nên chị chưa thể viết ra được. 73 00:04:03,577 --> 00:04:06,663 Cuối cùng thì tối nay chị cũng được yên tĩnh để ngồi viết. 74 00:04:06,747 --> 00:04:07,998 Em xin lỗi. 75 00:04:08,081 --> 00:04:09,583 Yên tĩnh hiện giờ không phải lựa chọn. 76 00:04:09,666 --> 00:04:10,667 Đất nước này đang có chiến tranh, 77 00:04:10,751 --> 00:04:12,878 mấy người yêu cũ của em đang chết, và chị cần giúp đỡ. 78 00:04:12,961 --> 00:04:13,962 Chị còn không biết may vá. 79 00:04:14,046 --> 00:04:16,507 Đúng đấy. Cô ấy không biết thật. 80 00:04:18,800 --> 00:04:20,636 Được rồi. Không cần cười cợt chuyện đó. 81 00:04:20,719 --> 00:04:23,680 Ai cũng có điểm mạnh. May vá không phải điểm mạnh của chị. 82 00:04:23,764 --> 00:04:26,391 Vì thế mà tối nay Betty sẽ tham gia. 83 00:04:26,475 --> 00:04:30,145 Chị ấy là thợ may giỏi nhất Amherst. Chị ấy sẽ dạy làm cuộn băng cứu thương 84 00:04:30,229 --> 00:04:31,980 và những thứ hữu ích khác cho quân sĩ. 85 00:04:32,064 --> 00:04:35,150 - Kể cả cho chị, Emily. - Đúng, nhưng chị không ở lại lâu được. 86 00:04:35,234 --> 00:04:38,195 Nhớ là chị có... Xin lỗi. 87 00:04:38,278 --> 00:04:42,574 Chị có một vị khách. Chị chỉ mệt quá thôi. 88 00:04:42,658 --> 00:04:43,909 Đêm qua chị đã không ngủ. 89 00:04:43,992 --> 00:04:46,620 Vị khách này của chị, bà ấy khiến chị thức cả đêm. 90 00:04:46,703 --> 00:04:48,539 - Vị khách này là ai thế? - Bà ấy ngáy ạ? 91 00:04:49,122 --> 00:04:53,252 Không, bà ấy nói chuyện. Chị đang giúp bà ấy viết về chuyện đời bà ấy. 92 00:04:53,335 --> 00:04:57,631 Bà ấy tuyệt vời lắm, và bà ấy sống một cuộc sống phi thường, 93 00:04:57,714 --> 00:05:00,634 nhưng bà ấy không biết đọc, biết viết, nên chị giúp bà ấy viết ra. 94 00:05:00,717 --> 00:05:03,428 Bọn chị làm vậy ba đêm liền rồi, 95 00:05:03,512 --> 00:05:05,472 và cảm xúc của bà ấy cứ thế tuôn trào. 96 00:05:05,556 --> 00:05:08,433 Hết chuyện này đến chuyện khác. Chị không viết kịp. 97 00:05:08,517 --> 00:05:11,687 Thật tuyệt vời, Betty. Một việc tuyệt diệu để làm cho người khác. 98 00:05:11,770 --> 00:05:15,691 - Giúp họ viết ra sự thật. - Làm thế, chị không nghĩ tới Henry nữa. 99 00:05:16,316 --> 00:05:17,818 Vẫn chưa có tin gì của anh ấy à? 100 00:05:18,402 --> 00:05:21,113 Ôi, Chúa ơi. Henry đã gặp chuyện gì vậy? 101 00:05:21,697 --> 00:05:22,948 Bọn chị không biết. 102 00:05:23,031 --> 00:05:25,409 Hơn một tháng rồi không có thư của anh ấy. 103 00:05:25,993 --> 00:05:29,288 - Hai người vẫn còn yêu nhau à? - Vinnie, thôi nào. Có ý tứ chút đi. 104 00:05:30,163 --> 00:05:34,126 Nghe này, Betty. Em hoàn toàn hiểu. 105 00:05:34,209 --> 00:05:36,962 Em biết cảm giác mất đi người mình từng yêu, 106 00:05:37,045 --> 00:05:39,339 hoặc người mình từng cặp kè ở bữa tiệc. 107 00:05:39,423 --> 00:05:41,175 Henry không mất tích. 108 00:05:41,675 --> 00:05:45,012 Anh ấy đang ở đâu đó ngoài kia, và anh ấy sẽ viết thư cho Betty sớm thôi. 109 00:05:45,888 --> 00:05:48,390 Chị hy vọng thế, ít ra là vì Helen. 110 00:05:48,473 --> 00:05:52,227 Anh ấy ở ngoài kia. Betty, thật đấy. Em sẽ không từ bỏ hy vọng. 111 00:05:54,229 --> 00:05:55,647 Cảm ơn, Emily. 112 00:05:56,356 --> 00:05:59,109 Cũng... Cũng đỡ đấy. 113 00:05:59,902 --> 00:06:01,361 Đó là mọi điều em muốn làm. 114 00:06:01,445 --> 00:06:02,905 - Tìm cách giúp đỡ. - Tuyệt lắm. 115 00:06:02,988 --> 00:06:05,908 Nghe như chị sẽ cùng may vá với Hội phụ nữ Amherst tối nay. 116 00:06:05,991 --> 00:06:08,911 Vinnie, Betty, hai người truyền cảm hứng cho tôi. 117 00:06:08,994 --> 00:06:10,871 Tất cả đều có thể giúp một tay. 118 00:06:10,954 --> 00:06:13,498 Tất cả đều có thể đóng góp và khiến thế giới tốt đẹp hơn 119 00:06:13,582 --> 00:06:16,710 lan tỏa tình yêu và lòng tốt đi khắp đất nước này. 120 00:06:16,793 --> 00:06:20,464 Con khốn đó không cho mẹ bế đứa bé! 121 00:06:20,547 --> 00:06:22,508 Thôi, có vẻ đã tới lúc chị phải về rồi. 122 00:06:22,591 --> 00:06:24,968 Lát nữa gặp lại chị. Nhớ mang thêm cái bọc ngón tay. 123 00:06:25,052 --> 00:06:27,471 Nó nghĩ nó là bà tướng nào trên đời vậy? 124 00:06:27,554 --> 00:06:28,722 Cái gì mà om sòm thế này? 125 00:06:28,805 --> 00:06:31,016 Ồ, Edward! Anh ra khỏi giường rồi! 126 00:06:31,099 --> 00:06:32,601 Phải. Anh bắt đầu thấy đỡ hơn, 127 00:06:32,684 --> 00:06:34,603 nên anh nghĩ mình sẽ xuống nhà và sửa di chúc. 128 00:06:34,686 --> 00:06:36,813 Vậy anh đừng có để lại cái gì cho Sue. 129 00:06:36,897 --> 00:06:39,691 - Nó đã làm gì vậy? - Nó không cho em bế cháu nội của em. 130 00:06:40,442 --> 00:06:43,153 Em là người bà duy nhất còn sống của đứa bé đó. 131 00:06:43,237 --> 00:06:44,530 Chẳng có chút tôn trọng gì. 132 00:06:44,613 --> 00:06:47,783 Chưa kể chính em là người cho thằng bé ra đời. 133 00:06:47,866 --> 00:06:50,118 Đúng ra mà nói, đó là Sue chứ nhỉ? 134 00:06:50,202 --> 00:06:53,413 Ôi, thôi đi. Nó chỉ nằm ườn ra đấy và rặn một tí thôi. 135 00:06:53,497 --> 00:06:57,709 Trong lúc đó, em vận dụng hết kỹ năng đỡ đẻ Norcross lừng danh của mình 136 00:06:57,793 --> 00:07:02,422 để cái đầu đó chui ra ngoài ánh sáng, vậy mà nó cảm ơn em thế này đây? 137 00:07:02,506 --> 00:07:04,049 Nó sẽ còn không cho em vào phòng. 138 00:07:04,132 --> 00:07:06,552 Mẹ biết chứ? Nói thật là con lúc nào cũng ghét chị ấy. 139 00:07:06,635 --> 00:07:09,096 Emily, mẹ cần con giúp. 140 00:07:09,179 --> 00:07:10,806 Con á? Con thì biết làm gì? 141 00:07:10,889 --> 00:07:12,683 Nó chỉ chịu nghe mỗi mình con. 142 00:07:12,766 --> 00:07:15,018 Nó đang đòi đích thân con kia kìa. 143 00:07:15,102 --> 00:07:17,229 Nó bảo, "Chỉ có Emily mới được vào phòng ngủ". 144 00:07:17,312 --> 00:07:19,565 Con cần đi nói chuyện phải trái cho nó nghe. 145 00:07:20,774 --> 00:07:23,527 Phải rồi. Con đang định lên gác cho trấn tĩnh lại. 146 00:07:23,610 --> 00:07:25,654 Emily, chúng ta không có thời gian cho con trấn tĩnh. 147 00:07:25,737 --> 00:07:28,407 Gia đình này tan nát cả rồi, và nếu không hành động nhanh, 148 00:07:28,490 --> 00:07:30,826 đứa bé đó có lẽ chẳng bao giờ biết đến ông bà nội. 149 00:07:30,909 --> 00:07:32,452 Đừng ngớ ngẩn thế. 150 00:07:32,536 --> 00:07:35,247 Đứa bé mới chỉ một tuần tuổi. Em kiên nhẫn chút đi. 151 00:07:35,330 --> 00:07:38,166 Kiên nhẫn ư? Em biết làm gì, chờ đến khi nó trưởng thành à? 152 00:07:38,250 --> 00:07:40,586 - Phải. - Liên kết tình cảm bắt đầu ngay. 153 00:07:41,295 --> 00:07:43,172 Em cần nó quen với mùi của em. 154 00:07:43,255 --> 00:07:46,550 Edward, anh còn chưa thèm nhìn đứa bé đó. 155 00:07:46,633 --> 00:07:50,179 Anh không cần gặp nó. Anh đã biết nó sẽ mang họ Dickinson, 156 00:07:50,262 --> 00:07:52,014 với anh, thế là tốt rồi. 157 00:07:52,097 --> 00:07:55,142 Mà nhắc đến mới nhớ, anh phải quay lại viết chúc thư đây, 158 00:07:55,225 --> 00:07:57,311 cứ loạn cả lên, anh không làm việc được. 159 00:07:57,394 --> 00:07:59,771 Nên mọi người làm ơn giải tán đi nhé? 160 00:07:59,855 --> 00:08:02,149 Em sẽ đi ngay khi Emily đồng ý nói chuyện với Sue. 161 00:08:05,611 --> 00:08:07,112 Thôi được rồi. 162 00:08:07,196 --> 00:08:09,990 Được. Con... Con sẽ thử. 163 00:08:11,366 --> 00:08:13,535 Emily, nhớ nhóm may vá tối nay nhé. 164 00:08:13,619 --> 00:08:15,829 Emily, gia đình này dựa cả vào con. 165 00:08:15,913 --> 00:08:17,164 Ừ, Emily. Đi đi mà. Đi đi. 166 00:08:17,247 --> 00:08:18,373 Emily, làm gì đi nhé. 167 00:08:18,457 --> 00:08:21,877 Cả nhà đừng lo. Emily Dickinson có mặt để giúp. 168 00:08:28,884 --> 00:08:31,929 Có đúng không, Sue thân mến? 169 00:08:32,011 --> 00:08:33,972 Có hai đứa bé? 170 00:08:39,311 --> 00:08:40,562 Đi đi. 171 00:08:42,397 --> 00:08:43,482 Sue, là tớ đây mà. 172 00:08:44,274 --> 00:08:47,694 Emily à? Cậu vào đi. Vào đi. 173 00:08:52,574 --> 00:08:55,661 Lại đây. Hai mẹ con tớ có chỗ cho cậu đây. 174 00:08:58,163 --> 00:09:00,874 Thằng bé vừa bú xong. Giờ nó đang ngủ. 175 00:09:02,459 --> 00:09:03,836 Cậu có muốn bế thằng bé không? 176 00:09:05,629 --> 00:09:08,715 Tớ ư? Ồ, không, không sao. Thật... Tớ làm rơi nó mất. 177 00:09:08,799 --> 00:09:09,800 Tuyệt lắm. 178 00:09:10,634 --> 00:09:14,763 Cậu còn không muốn chạm vào đứa bé, còn mẹ cậu không chịu trả lại con cho tớ. 179 00:09:15,889 --> 00:09:18,100 Ừ, về chuyện đó... 180 00:09:18,183 --> 00:09:21,645 Chờ chút. Bà ấy cử cậu đến đây à? 181 00:09:22,896 --> 00:09:23,939 Có lẽ. 182 00:09:25,190 --> 00:09:28,151 - Cậu có thể cho tớ biết đã có chuyện gì? - Cậu biết mẹ cậu đấy. 183 00:09:28,235 --> 00:09:30,320 Tớ thề bà ấy sẽ định tự mình chăm đứa bé này 184 00:09:30,404 --> 00:09:31,947 nếu tớ cho bà ấy nửa cơ hội. 185 00:09:35,158 --> 00:09:39,872 Khi ở đây, bà ấy chỉ biết chê trách tớ, 186 00:09:39,955 --> 00:09:44,668 điều khiển tớ và cứ khuyên những điều mà tớ không cần. 187 00:09:46,336 --> 00:09:47,337 Bà ấy chỉ... 188 00:09:48,797 --> 00:09:50,799 Bà ấy cần tôn trọng ranh giới của tớ. 189 00:09:52,467 --> 00:09:55,053 Tớ hiểu rồi. Tớ hoàn toàn hiểu cậu, 190 00:09:55,137 --> 00:10:00,017 nhưng bà quá mong mỏi được quấn quýt với cháu nội đầu tiên. 191 00:10:00,100 --> 00:10:04,146 Cậu có thể thông cảm với bà được không? Đi mà? 192 00:10:09,067 --> 00:10:11,445 Trước hết, tớ cần thêm thời gian với con đã. 193 00:10:13,238 --> 00:10:15,866 Đứa bé này sẽ sớm là người nhà Dickinson thôi. 194 00:10:16,742 --> 00:10:17,743 Có điều... 195 00:10:19,244 --> 00:10:21,163 tạm thời cứ để nó là người nhà Gilbert đã. 196 00:10:23,707 --> 00:10:25,834 Được rồi. Cho tớ ngắm cậu bé Gilbert cái nào. 197 00:10:35,844 --> 00:10:37,513 Nói gì với nó đi. 198 00:10:38,722 --> 00:10:40,265 Tớ muốn nó nghe thấy giọng cậu. 199 00:10:42,392 --> 00:10:43,727 Chào cậu bé. 200 00:10:45,187 --> 00:10:46,855 Chú Emily đây. 201 00:10:50,484 --> 00:10:53,862 Chú Emily biết một người đàn ông điều khiển xe ngựa như dùng cái bọc ngón. 202 00:10:55,280 --> 00:10:57,991 Quay bánh xe cả ngày bằng gót chân. 203 00:10:59,535 --> 00:11:00,744 Tên của ông ấy là... 204 00:11:02,162 --> 00:11:03,413 Cháu có biết câu trả lời không? 205 00:11:04,873 --> 00:11:07,251 - Nào. Cháu đoán đi. - Nào, bé con. 206 00:11:09,044 --> 00:11:13,298 Được, chú sẽ nói. Tên của ông ấy là Bumblebee. 207 00:11:18,762 --> 00:11:20,973 Hình dung đứa bé chúng ta có thể cùng nuôi dưỡng. 208 00:11:21,890 --> 00:11:23,100 Nó sẽ là thiên tài. 209 00:11:23,851 --> 00:11:26,270 Thần đồng. 210 00:11:28,981 --> 00:11:30,357 Sue, điều đó là không thể. 211 00:11:33,235 --> 00:11:34,570 Không thể? 212 00:11:35,112 --> 00:11:39,783 Hay chỉ không phải là... điều cậu muốn? 213 00:11:43,537 --> 00:11:44,872 Austin đâu? 214 00:11:45,747 --> 00:11:47,124 Đi với George rồi. 215 00:11:47,916 --> 00:11:51,962 Họ chơi bời ở quán Puffer's Pond. Họ say sưa uống whiskey tự nấu. 216 00:11:52,045 --> 00:11:54,548 Quán Pond à? Trời lạnh cóng mà. Còn chưa đến buổi trưa. 217 00:11:55,299 --> 00:11:57,217 Thì anh trai cậu vẫn còn là đứa trẻ. 218 00:11:57,968 --> 00:12:01,221 Có lẽ anh ấy còn không về nhà ăn tối. Anh ấy lúc nào cũng đi tới khuya. 219 00:12:02,181 --> 00:12:04,933 Emily. Cậu có thể tới. 220 00:12:05,893 --> 00:12:10,981 Chúng ta có thể ăn với nhau bên lò sưởi, với em bé. 221 00:12:12,274 --> 00:12:13,525 Thế có hay không chứ? 222 00:12:16,612 --> 00:12:17,613 Tớ không thể. 223 00:12:18,322 --> 00:12:19,364 Sao lại không? 224 00:12:22,492 --> 00:12:26,246 Tớ đã hứa với Lavinia tối nay sẽ đến nhóm giao lưu may vá của con bé. 225 00:12:28,290 --> 00:12:30,542 Bọn tớ sẽ làm băng cứu thương cho binh sĩ. 226 00:12:31,376 --> 00:12:32,628 Chết tiệt. 227 00:12:35,172 --> 00:12:36,882 Tại sao lúc nào cậu cũng làm vậy? 228 00:12:38,300 --> 00:12:39,301 Làm gì? 229 00:12:41,053 --> 00:12:42,930 Chọn gia đình thay vì chọn tớ? 230 00:12:44,264 --> 00:12:45,974 Tớ không bao giờ... Vậy là không không bằng, Sue. 231 00:12:46,058 --> 00:12:47,434 Tớ không chọn ai cả. 232 00:12:49,353 --> 00:12:50,979 Có lẽ đó là vấn đề. 233 00:12:51,939 --> 00:12:56,735 Đôi khi tớ cũng muốn có cảm giác được chọn. 234 00:12:59,196 --> 00:13:05,786 Tớ sẽ chọn cậu thay vì bất cứ ai, vào bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi nào. 235 00:13:08,330 --> 00:13:11,667 Gia đình tớ đang trên bờ vực tan nát. 236 00:13:11,750 --> 00:13:14,795 Tớ chỉ muốn chắc chắn mọi người vẫn ổn. 237 00:13:14,878 --> 00:13:16,463 Tớ chỉ đang cố giúp, Sue. Tớ... 238 00:13:16,547 --> 00:13:19,132 Có rất nhiều cách để cậu có thể giúp tớ. 239 00:13:23,387 --> 00:13:26,390 Cậu biết đấy, tớ còn không muốn đến nhóm giao lưu may vá tối nay. 240 00:13:26,473 --> 00:13:30,477 Tớ chỉ muốn sáng tác thơ, nhưng cuộc đời cứ cản trở. 241 00:13:30,561 --> 00:13:33,730 Ừ. Phải, cuộc đời lộn xộn như vậy đấy. 242 00:13:37,860 --> 00:13:40,445 Có những bài thơ tớ muốn viết cho cậu. 243 00:13:42,614 --> 00:13:43,907 Được rồi, Emily. 244 00:13:44,825 --> 00:13:45,868 Nhưng... 245 00:13:45,951 --> 00:13:49,329 Nhưng nếu tớ không chỉ cần thơ của cậu thì sao? 246 00:13:51,248 --> 00:13:55,210 Nếu bây giờ tớ chỉ cần cậu thôi? 247 00:14:01,300 --> 00:14:03,886 Câu lạc bộ trông trẻ xin được phục vụ. 248 00:14:03,969 --> 00:14:07,222 - Nhìn này. Cậu có người giúp rồi. - Vâng. 249 00:14:07,306 --> 00:14:10,559 Vì "em họ nhận nuôi" có khác gì "người giúp việc nhà miễn phí" đâu. 250 00:14:49,973 --> 00:14:53,101 Nhớ làm phẳng đường khâu 251 00:14:53,977 --> 00:14:56,188 và khâu đè lên phần mép không viền. 252 00:14:57,606 --> 00:14:59,942 Rất tốt, Abiah. 253 00:15:00,901 --> 00:15:02,569 Làm tốt lắm ạ, Bà Dickinson. 254 00:15:02,653 --> 00:15:05,572 Các binh sĩ sẽ rất thích cái vỏ gối đó. 255 00:15:05,656 --> 00:15:06,657 Cảm ơn cô. 256 00:15:06,740 --> 00:15:09,743 Nhưng cái này không phải cho binh sĩ. Mà cho cháu nội tôi. 257 00:15:10,327 --> 00:15:13,080 Hy vọng ngày nào đó, tôi sẽ được đích thân đưa cho nó. 258 00:15:13,580 --> 00:15:16,792 - Mẹ, con đã cố gắng rồi. Được chứ? - Cố gắng chưa đủ. 259 00:15:16,875 --> 00:15:20,379 Sue không cho bác Dickinson chơi với em bé. 260 00:15:20,462 --> 00:15:23,590 Được, tớ hóng chuyện phiếm nóng hổi trong các nhóm giao lưu khâu vá. 261 00:15:23,674 --> 00:15:27,052 Cháu có biết bác sẽ đánh đổi gì để được bế cháu nội đầu tiên và duy nhất? 262 00:15:27,135 --> 00:15:29,596 Để được nghe nó gọi bác là "Bà nội"? 263 00:15:30,138 --> 00:15:31,390 Hay chỉ cần "Bà". 264 00:15:31,473 --> 00:15:35,936 - Hay "Gigi". Hay có lẽ "Cookie". - Đứa bé còn chưa có tên. 265 00:15:36,019 --> 00:15:39,147 Nhưng khi họ đặt tên cho nó, các cháu không nghĩ nó nên gọi bác là "Cookie" à? 266 00:15:39,231 --> 00:15:40,607 - Nghe trẻ trung hơn. - Phải. 267 00:15:40,691 --> 00:15:45,195 Nói đến trẻ sơ sinh, không thể ngờ Jane chuyển sang Việt Nam. 268 00:15:45,279 --> 00:15:48,115 - Tớ đã nhận được thư của cậu ấy rồi. - Chúa ơi. Thư viết gì? 269 00:15:48,198 --> 00:15:51,076 Cậu ấy mang xiro phong tới một nhà hàng ở Sài Gòn 270 00:15:51,159 --> 00:15:53,287 và bắt mọi người ở đó rưới lên bánh bao của họ. 271 00:15:53,370 --> 00:15:56,081 Đặt tên nó là "Ẩm thực kết hợp New England - Á". 272 00:15:56,582 --> 00:15:57,916 Cậu ấy bị tẩy chay luôn. 273 00:15:58,000 --> 00:16:00,961 Emily, chị làm gì thế? Chị đang lãng phí vải muslin đẹp. 274 00:16:01,044 --> 00:16:04,089 Xin lỗi, chỉ bị rối. 275 00:16:04,173 --> 00:16:06,008 Em tưởng chị nói chị muốn giúp. 276 00:16:06,091 --> 00:16:09,386 Phải. Chẳng có người lính nào có thể quấn vết thương bằng cái đó. 277 00:16:09,469 --> 00:16:11,221 Chị đã bảo rồi. Chị không biết khâu vá. 278 00:16:11,305 --> 00:16:13,390 Vậy cắt đường khâu ra rồi khâu lại. 279 00:16:13,473 --> 00:16:15,100 Không được bỏ phí vải muslin tốt. 280 00:16:16,310 --> 00:16:18,312 Giá mà chị là con nhện. 281 00:16:18,395 --> 00:16:19,646 Cậu nói gì? 282 00:16:21,064 --> 00:16:23,192 Một chú Nhện chăng tơ Ban đêm 283 00:16:23,275 --> 00:16:25,194 Không có Ánh sáng 284 00:16:25,277 --> 00:16:27,487 Trên Vòng cung Trắng. 285 00:16:28,655 --> 00:16:29,865 Thi vị quá. 286 00:16:29,948 --> 00:16:31,283 Phải, vì đó là thơ mà. 287 00:16:32,492 --> 00:16:33,911 Cứ khâu tiếp đi, Emily. 288 00:16:33,994 --> 00:16:36,705 Khâu diềm đẹp lắm, Vinnie. 289 00:16:36,788 --> 00:16:40,042 Em lấy đâu ra vải đó vậy? Chất vải mịn đẹp quá. 290 00:16:40,125 --> 00:16:42,544 Em xé mấy cái váy cũ của em để làm băng cứu thương. 291 00:16:43,253 --> 00:16:47,007 Khó mà tin em từng mặc mấy cái váy này chỉ để đẹp trong mắt người cầu hôn. 292 00:16:47,090 --> 00:16:48,884 Giờ thì em chỉ có thể lại gần đàn ông 293 00:16:48,967 --> 00:16:52,638 nếu anh ấy quấn vết thương rỉ máu ở chân bằng dải lụa của em. 294 00:16:53,764 --> 00:16:55,641 Cái cô này, thật đen tối. 295 00:16:55,724 --> 00:16:58,602 Cá nhân bác không ngờ chiến tranh lại kéo dài lâu đến vậy. 296 00:16:58,685 --> 00:17:00,437 Dường như bất tận. 297 00:17:00,521 --> 00:17:05,108 Cháu biết. Cứ như... nước Mỹ mới được thành lập 100 năm trước. 298 00:17:05,192 --> 00:17:07,653 Thế này là chấm dứt ư? Đã chấm dứt sao? 299 00:17:07,736 --> 00:17:11,365 Nói chuyện gì vui hơn được không? Còn ai có trà nữa không? 300 00:17:11,990 --> 00:17:14,284 Trà à? Bác không biết cháu lại muốn uống. 301 00:17:14,367 --> 00:17:16,411 Các cháu đi pha trà đi. 302 00:17:17,079 --> 00:17:18,997 Không, ý cháu là "chuyện phiếm", 303 00:17:19,080 --> 00:17:20,958 chuyện tầm phào, chuyện bê bối. 304 00:17:21,040 --> 00:17:24,670 Chuyện phiếm đây. Cứ ba người lính bị chết ở chiến trường, 305 00:17:24,752 --> 00:17:26,255 thì năm người khác chết vì bệnh. 306 00:17:26,839 --> 00:17:30,175 Và trong năm người đó, tất cả đều có vợ, bạn gái, 307 00:17:30,259 --> 00:17:32,845 và bạn gái cũ chẳng bao giờ thôi thấy họ hấp dẫn. 308 00:17:32,928 --> 00:17:35,848 Lúc đó, họ chỉ không có khoảng cách phù hợp cho một mối quan hệ. 309 00:17:35,931 --> 00:17:37,808 Ý nói về Ship và Joseph Lyman đấy. 310 00:17:37,891 --> 00:17:40,394 Joseph Lyman chết khi chiến đấu cho Liên minh. 311 00:17:41,228 --> 00:17:43,480 - Chưa sẵn sàng cho cuộc nói chuyện đó? - Có đúng không? 312 00:17:44,064 --> 00:17:45,399 Sao kim nhọn thế nhỉ? 313 00:17:45,482 --> 00:17:48,819 Emily, nếu em không biết khâu, thì đan cái gì đi. 314 00:17:48,902 --> 00:17:51,697 Em không sinh ra để làm mấy việc thủ công truyền thống tỉ mỉ. 315 00:17:51,780 --> 00:17:53,532 Emily, chúng ta đều cần đóng góp. 316 00:17:53,615 --> 00:17:54,825 Phải, chị cần giúp. 317 00:17:54,908 --> 00:17:56,410 Chị đang cố giúp đây! 318 00:17:56,493 --> 00:17:58,036 Cả ngày nay chị cố gắng rồi, 319 00:17:58,120 --> 00:18:00,706 nhưng chị làm gì cũng chẳng khiến mọi việc tốt đẹp hơn. 320 00:18:00,789 --> 00:18:02,833 Mà có phải chúng ta đang hàn gắn vết thương thật đâu. 321 00:18:02,916 --> 00:18:04,918 Con nói thế là sao? 322 00:18:05,002 --> 00:18:08,505 Ý con là vết thương trong tim mọi người. 323 00:18:09,715 --> 00:18:13,427 Bạo lực, thù hận, sự đau khổ trong tâm hồn họ. 324 00:18:13,510 --> 00:18:15,637 Đó là điều con cần hàn gắn. 325 00:18:16,471 --> 00:18:17,556 Bằng thơ của con. 326 00:18:18,182 --> 00:18:21,476 - Chúc may mắn với điều đó. - Sao, cậu nghĩ thơ ca không quan trọng? 327 00:18:22,144 --> 00:18:26,523 Câu hỏi cho cả nhóm: Ai là nhà thơ vĩ đại nhất nước Mỹ còn sống? 328 00:18:26,607 --> 00:18:29,026 - Walt Whitman. - Chính xác. 329 00:18:29,109 --> 00:18:31,403 Thế Walt Whitman làm gì vào lúc này? 330 00:18:32,154 --> 00:18:34,990 Ông ấy là y tá bình thường ở một bệnh viện dã chiến. 331 00:18:35,991 --> 00:18:39,870 Vì ngay cả Walt Whitman cũng nhận ra hiện giờ thơ của mình chẳng có nghĩa gì. 332 00:18:39,953 --> 00:18:42,206 Điều có nghĩa là hành động của ông ấy, 333 00:18:42,289 --> 00:18:45,667 công việc ông ấy đang làm ở thực địa để giúp đồng bào mình. 334 00:18:46,210 --> 00:18:47,669 Tớ không đồng ý lắm. 335 00:18:48,670 --> 00:18:50,923 Bọn tớ đăng thơ trên tờ Drum Beat. 336 00:18:51,465 --> 00:18:55,385 Đó là tờ báo của Liên bang mà chồng tớ và tớ đang điều hành 337 00:18:55,469 --> 00:18:58,805 dưới sự lãnh đạo của chính Abraham Lincoln. 338 00:18:58,889 --> 00:19:01,475 Bọn tớ hiểu rồi. Chồng cậu đã gặp tổng thống. 339 00:19:01,558 --> 00:19:04,311 Lincoln nói bọn tớ đang làm những việc lớn lao cho Liên bang. 340 00:19:04,394 --> 00:19:08,398 Và các binh sĩ rất thích Drum Beat. Họ còn đọc báo vào phút lâm chung. 341 00:19:08,482 --> 00:19:10,400 Thấy chưa? Thơ ca có thể xoa dịu người đang hấp hối. 342 00:19:10,484 --> 00:19:13,320 Cậu chỉ muốn làm thế thôi à? Xoa dịu mọi người? 343 00:19:13,403 --> 00:19:17,032 Xin lỗi, nhưng tớ nghĩ chúng ta nên khiến mọi người thấy bất tiện. 344 00:19:17,115 --> 00:19:19,576 Tớ nghĩ chúng ta nên đưa cơn thịnh nộ xuống đường. 345 00:19:19,660 --> 00:19:22,704 Phụ nữ xứng đáng có quyền bầu cử. Chúng ta cần dứt khoát yêu cầu 346 00:19:22,788 --> 00:19:25,415 hiến pháp đòi quyền cho phụ nữ, 347 00:19:25,499 --> 00:19:29,753 và chúng ta không được kể với chồng tớ rằng tớ nói những lời này. 348 00:19:29,837 --> 00:19:32,422 Cháu có thể đem chuyện kiểu đó ra ngoài phòng ăn nhà bác. 349 00:19:32,506 --> 00:19:34,007 Tớ nghĩ thơ ca có thể có ích. 350 00:19:34,633 --> 00:19:36,218 Hay ít ra tớ hy vọng nó có thể. 351 00:19:37,261 --> 00:19:39,179 Nếu không, cuộc đời tớ khá là vô nghĩa. 352 00:19:39,263 --> 00:19:40,681 Chị nghĩ Emily nói đúng đấy. 353 00:19:40,764 --> 00:19:41,974 Betty, chị nói tiếp đi. 354 00:19:47,312 --> 00:19:49,147 Henry là nhà văn. 355 00:19:49,231 --> 00:19:54,444 Chị đã trách anh ấy vì đã đặt viết lách lên trên gia đình. 356 00:19:54,528 --> 00:19:57,406 Và đúng vậy, nó đã làm gia đình chị tan nát. 357 00:19:59,199 --> 00:20:00,242 Nhưng rồi nó... 358 00:20:01,702 --> 00:20:04,162 Lời văn của anh ấy đã hàn gắn gia đình chị trở lại. 359 00:20:06,498 --> 00:20:11,211 Những lá thư anh ấy viết cho Helen, anh ấy từng viết... 360 00:20:13,589 --> 00:20:15,674 Chúng trở thành nguồn hy vọng duy nhất. 361 00:20:17,885 --> 00:20:19,261 Chúa ơi, chị không biết mình sẽ làm gì 362 00:20:19,344 --> 00:20:21,805 nếu Helen không nhận được lá thư nào nữa. 363 00:20:49,124 --> 00:20:50,167 Nên... 364 00:20:51,710 --> 00:20:55,714 Có, chị có tin vào sức mạnh của viết lách. 365 00:20:58,467 --> 00:21:00,552 Có lúc chúng ta chỉ có nó thôi. 366 00:21:01,178 --> 00:21:04,014 Đúng vậy. Đúng vậy, Betty. 367 00:21:04,097 --> 00:21:06,433 Và sáng tác là việc em giỏi. 368 00:21:07,601 --> 00:21:11,104 Thế nếu em không biết khâu vá, đan lát? Hay bế trẻ sơ sinh thì sao? 369 00:21:11,188 --> 00:21:14,942 Hay đi vá víu mọi mối quan hệ trục trặc trong gia đình? Thế thì sao? 370 00:21:15,526 --> 00:21:22,366 Việc giỏi nhất em có thể làm cho thế giới là nhốt mình lại và làm thơ. 371 00:21:23,033 --> 00:21:25,619 Nhưng nếu em làm thế thì thơ của em có lợi gì? 372 00:21:27,788 --> 00:21:28,789 Sao? 373 00:21:28,872 --> 00:21:30,624 Nếu em không thể giải quyết những vất vả trong cuộc sống, 374 00:21:30,707 --> 00:21:34,044 thì sao người ta phải nghe những lời em nói? 375 00:21:36,129 --> 00:21:39,466 Sáng tác xa rời đời thực... 376 00:21:41,385 --> 00:21:43,178 thì cũng vô nghĩa. 377 00:21:50,102 --> 00:21:52,062 Vậy có lẽ chúng ta nên quay lại với may vá 378 00:21:52,145 --> 00:21:55,774 vì hàng trăm người có thể lấy làm chồng bị bắn nát chân ngoài kia. 379 00:21:55,858 --> 00:21:56,859 Nên… 380 00:21:56,942 --> 00:21:58,569 Chân tôi! 381 00:21:58,652 --> 00:22:00,529 - Đang vào. Có người bị thương. - Austin? 382 00:22:00,612 --> 00:22:02,197 - Sao ầm ĩ thế này? - Anh ổn chứ? 383 00:22:02,281 --> 00:22:03,991 - Thằng khốn đó đánh anh! - Chuyện gì vậy? 384 00:22:04,074 --> 00:22:07,202 Bọn cháu dính vào một vụ ẩu đả nho nhỏ ở quán rượu. Chai vỡ bay vèo vèo. 385 00:22:07,286 --> 00:22:10,664 - Một cái chai làm Austin bị rách chân. - Chúa ơi. Nó bị chảy máu. 386 00:22:10,747 --> 00:22:12,791 Con tôi bị thương! 387 00:22:12,875 --> 00:22:13,959 Lấy băng cứu thương đi! 388 00:22:14,042 --> 00:22:15,627 Nhưng đó là băng cho lính. 389 00:22:15,711 --> 00:22:17,462 - Austin, ngồi đi. - Jane. 390 00:22:17,546 --> 00:22:20,048 - Ngồi xuống. - Jane... Jane đâu rồi? 391 00:22:20,132 --> 00:22:23,093 - Jane! - Anh đã uống bao nhiêu cơ chứ? 392 00:22:23,177 --> 00:22:25,137 Chưa đủ để anh quên sầu. 393 00:22:25,971 --> 00:22:28,557 - Austin, nghe em. Em có tin vui. - Không. 394 00:22:28,640 --> 00:22:29,808 - Tin vui à? - Phải. 395 00:22:29,892 --> 00:22:32,227 Tàu quay lại à? Jane quay lại à? 396 00:22:32,311 --> 00:22:35,022 - Không. Nghe em này. - Không! Bà Dickinson... 397 00:22:35,105 --> 00:22:37,357 - Bố tha thứ cho anh rồi. - Hả? 398 00:22:38,233 --> 00:22:41,403 Vâng, em đã nói chuyện với bố, và bố không giận anh, không hề. 399 00:22:41,486 --> 00:22:43,822 - Bố cư xử đúng đạo lý. - Bọn tôi đã ở đây cả ngày. 400 00:22:43,906 --> 00:22:46,658 Và dù anh đã nói ra những điều kinh khủng, 401 00:22:46,742 --> 00:22:47,951 bố vẫn không hề trách giận. 402 00:22:48,035 --> 00:22:49,494 Bố hoàn toàn sẵn sàng tha thứ. 403 00:22:49,578 --> 00:22:51,246 Oa. 404 00:22:52,039 --> 00:22:54,333 Thế thì ông ấy còn khốn nạn hơn anh nghĩ. 405 00:22:55,417 --> 00:22:57,503 Austin, sao anh có thể nói vậy? 406 00:22:58,378 --> 00:23:01,798 Ông ấy chỉ đang cố phủ nhận cảm xúc của anh như vẫn luôn làm thế. 407 00:23:01,882 --> 00:23:06,178 Tất nhiên, bố muốn nói giữa anh và bố chẳng có vấn đề gì. 408 00:23:06,261 --> 00:23:08,222 Đó là vì vấn đề nằm ở ông ấy. 409 00:23:08,931 --> 00:23:11,391 Thôi, anh cóc quan tâm ông ấy nghĩ gì. 410 00:23:11,475 --> 00:23:13,685 Anh vẫn sẽ ly khai khỏi gia đình này! 411 00:23:13,769 --> 00:23:15,979 - Tránh ra. Con trai tôi đang đau. - Không. 412 00:23:16,063 --> 00:23:18,690 Nhưng, Bà Dickinson, đó là dành cho... 413 00:23:19,316 --> 00:23:21,068 Con trai tội nghiệp. 414 00:23:21,151 --> 00:23:23,153 Để mẹ chăm sóc. 415 00:23:23,237 --> 00:23:24,988 Phải rồi, có mẹ đây rồi. 416 00:23:25,072 --> 00:23:26,490 Thế này mà anh gọi là ly khai? 417 00:23:26,573 --> 00:23:29,076 - Jane. - Emily, lấy nước cho anh con. Giúp gì đi. 418 00:23:30,953 --> 00:23:32,162 Jane. 419 00:23:48,762 --> 00:23:49,763 Vào đi. 420 00:23:51,515 --> 00:23:53,809 Chào Emily. Anh vào có được không? 421 00:23:53,892 --> 00:23:57,271 George, anh không được... Thôi được. Hay lắm, phải, anh vào rồi. 422 00:23:57,354 --> 00:23:59,439 Xin lỗi vì chuyện ầm ĩ lúc nãy. 423 00:24:00,190 --> 00:24:04,361 - Anh không định làm ầm lên như thế. - George, khuya lắm rồi. Sao anh còn đây? 424 00:24:05,737 --> 00:24:09,199 Anh... Anh muốn đưa em cái này. 425 00:24:12,160 --> 00:24:13,161 Tạp chí The Atlantic? 426 00:24:13,245 --> 00:24:15,622 Trong này có một bài báo mà anh nghĩ có lẽ em thích. 427 00:24:15,706 --> 00:24:19,001 "Lá thư gửi một Cộng tác viên Trẻ". Đó là lời khuyên cho các nhà thơ trẻ. 428 00:24:19,084 --> 00:24:20,878 Của Thomas Wentworth Higginson. 429 00:24:23,088 --> 00:24:24,548 Higginson theo chủ nghĩa bãi nô? 430 00:24:24,631 --> 00:24:27,092 Phải. Anh chàng đó hay lắm. 431 00:24:27,176 --> 00:24:30,470 Em có biết anh ta ở trong Mật Ban Sáu tài trợ cho cuộc nổi dậy của John Brown? 432 00:24:30,554 --> 00:24:33,599 Giờ anh ta tới miền nam chiến đấu. 433 00:24:34,224 --> 00:24:37,144 Chỉ huy trung đoàn lính Da đen đầu tiên của Liên bang. 434 00:24:38,437 --> 00:24:39,813 Hành trình dài nhỉ? 435 00:24:39,897 --> 00:24:41,064 Dài vô tận. 436 00:24:41,857 --> 00:24:43,317 Nhưng tôi đã đến được đây. 437 00:24:44,818 --> 00:24:46,069 Đó mới là điều quan trọng. 438 00:24:47,654 --> 00:24:50,699 Anh ta xông vào trận chiến ác liệt, 439 00:24:50,782 --> 00:24:53,285 thế mà vẫn có thời gian quan tâm đến thơ ca. 440 00:24:53,368 --> 00:24:56,997 Ý anh là… thật khá ấn tượng. 441 00:24:57,080 --> 00:24:58,123 Thật tuyệt vời. 442 00:24:58,207 --> 00:25:00,250 Nhất định em sẽ đọc. Cảm ơn George. 443 00:25:01,001 --> 00:25:02,836 Ừ, ý anh là, chấp nhận hay từ chối cũng được. 444 00:25:03,795 --> 00:25:05,964 Anh chắc đằng nào cũng chẳng ai có thể cho em lời khuyên. 445 00:25:06,048 --> 00:25:08,175 Em ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. 446 00:25:08,800 --> 00:25:11,178 Anh... Anh thật tử tế khi nói vậy. 447 00:25:11,803 --> 00:25:14,723 Thì, em biết anh vẫn luôn là người hâm mộ lớn nhất của em. 448 00:25:19,019 --> 00:25:21,563 Em vẫn đang có cảm giác thơ của em còn chẳng có ý nghĩa. 449 00:25:21,647 --> 00:25:23,232 Gì cơ? Thật điên rồ. 450 00:25:24,942 --> 00:25:29,238 Mọi chuyện đang xảy ra, trên thế giới và trong gia đình em... 451 00:25:31,073 --> 00:25:33,659 có lẽ em ngừng sáng tác thì tốt hơn cho mọi người. 452 00:25:33,742 --> 00:25:35,827 Em sinh ra trên đời này là để sáng tác. 453 00:25:35,911 --> 00:25:36,745 Có đúng vậy không? 454 00:25:38,080 --> 00:25:41,917 Có lẽ em cần làm nhiều hơn để thật sự có ích. 455 00:25:42,000 --> 00:25:43,961 Anh chỉ biết thế này. 456 00:25:44,044 --> 00:25:47,714 Nếu anh phải chọn giữa em và thơ của em? 457 00:25:47,798 --> 00:25:48,799 Vâng? 458 00:25:49,341 --> 00:25:51,051 Anh sẽ chọn thơ của em. 459 00:25:54,012 --> 00:25:57,140 Được rồi, đó đúng là điều dễ thương nhất anh có thể nói. 460 00:26:01,103 --> 00:26:03,146 - George, làm gì vậy? George? - Anh... 461 00:26:04,064 --> 00:26:05,941 Anh chỉ nghĩ có lẽ chiến tranh và mọi chuyện xảy ra... 462 00:26:06,024 --> 00:26:07,609 George, em không thể. 463 00:26:09,570 --> 00:26:13,240 Trái tim em đã thuộc về người khác rồi. 464 00:26:16,952 --> 00:26:18,495 Chúa ơi, cuộc đời rối rắm quá nhỉ? 465 00:26:19,621 --> 00:26:21,206 NGUYỆT SAN THE ATLANTIC 466 00:26:37,556 --> 00:26:40,309 Betty về rồi. Cường nữ của tôi đây rồi. 467 00:26:40,392 --> 00:26:45,272 Sojourner. Chiếc váy đó đẹp quá. 468 00:26:45,355 --> 00:26:47,983 Họ sẽ biết tôi là người phụ nữ mặc váy này. 469 00:26:48,066 --> 00:26:51,445 Phải, họ sẽ biết. Họ sẽ biết bà là Sojourner Truth vĩ đại, 470 00:26:51,528 --> 00:26:55,324 theo chủ nghĩa bãi nô, người truyền giáo, chiến binh vì quyền bầu cử... 471 00:26:55,407 --> 00:26:57,284 Và nổi tiếng đơn độc. 472 00:26:58,118 --> 00:27:00,913 Khoan. Bút lông ngỗng của cô đâu, cường nữ đa tài kia? 473 00:27:00,996 --> 00:27:02,414 Quay lại làm việc thôi. 474 00:27:02,497 --> 00:27:08,086 Tôi rất muốn tiếp tục chép lại hồi ký của bà, nhưng tôi mệt quá. 475 00:27:08,170 --> 00:27:14,426 Betty, nếu tôi là người phụ nữ Da đen đầu tiên thắng kiện đàn ông da trắng, 476 00:27:14,510 --> 00:27:18,263 cô có thể thức thêm một đêm để viết chương tiếp theo, về cách tôi thắng. 477 00:27:19,139 --> 00:27:20,933 Được rồi. Được! 478 00:27:22,559 --> 00:27:24,394 - Phải, bà nói đúng. - Ừ. 479 00:27:24,478 --> 00:27:27,564 Chúng ta phải tiếp tục đấu tranh. Không được bỏ cuộc. 480 00:27:27,648 --> 00:27:29,274 - Henry vẫn thường nói thế. - Đúng. 481 00:27:29,358 --> 00:27:32,694 Vì tôi sẽ không chết. Không, tôi sẽ về nhà như ngôi sao băng. 482 00:27:32,778 --> 00:27:35,072 Hãy nhìn tôi thắp sáng bóng đêm bằng năng lượng của mình. 483 00:27:35,155 --> 00:27:36,907 Cô có tin tôi đã 60 tuổi không? 484 00:27:36,990 --> 00:27:40,077 Chúng ta không biết chính xác ngày sinh của bà. 485 00:27:40,160 --> 00:27:43,497 Betty, tôi chừng 66 tuổi, mà trông tôi vẫn đẹp rạng ngời. 486 00:27:45,207 --> 00:27:46,708 Nào. Chúng ta viết đến đâu nhỉ? 487 00:27:46,792 --> 00:27:50,629 Họ vừa bán đứa con trai năm tuổi của bà một cách phi pháp 488 00:27:50,712 --> 00:27:52,756 cho một chủ đồn điền ở Alabama. 489 00:27:52,840 --> 00:27:56,134 Người da trắng là đồ xảo quyệt. Hãy kể lại. 490 00:28:01,640 --> 00:28:06,895 Sáng tác xa rời đời thực thì cũng vô nghĩa. 491 00:28:31,879 --> 00:28:33,297 Anh Higginson, 492 00:28:34,006 --> 00:28:37,634 Anh quá bận rộn để nói Áng thơ của tôi có sống động không ư? 493 00:29:26,350 --> 00:29:28,352 Biên dịch: Ngan Tran