1 00:00:14,348 --> 00:00:15,724 Dậy đi, Emily. 2 00:00:15,807 --> 00:00:17,142 Không. 3 00:00:17,559 --> 00:00:20,812 - Rồi. Dậy đi, Emily. - Đừng bắt con đi. 4 00:00:20,896 --> 00:00:22,397 Hôm nay sẽ tốt cho con. 5 00:00:22,481 --> 00:00:25,192 Nhưng con ghét đời mình và con thực sự muốn chết. 6 00:00:26,401 --> 00:00:28,904 Đó chính là lý do ta cần ngày đi spa. 7 00:00:32,323 --> 00:00:35,536 Cả nhà nhớ mang khăn tắm không là họ thu thêm tiền đấy. 8 00:00:36,203 --> 00:00:37,412 Thật nực cười. 9 00:00:37,496 --> 00:00:40,791 Em định chi thêm tiền vào mấy thứ tà thuật vô căn cứ đó 10 00:00:40,874 --> 00:00:43,043 sau khi đã phí cả gia tài vào vở opera ngớ ngẩn. 11 00:00:43,126 --> 00:00:45,838 Emily bị ốm. Con bé không ra khỏi giường nổi. 12 00:00:45,921 --> 00:00:49,007 Nhỡ nó bị sởi thì sao? Hay tệ hơn, sởi tâm hồn? 13 00:00:49,091 --> 00:00:50,050 Đó là cái quái gì? 14 00:00:50,133 --> 00:00:51,969 Em không biết, nhưng em không muốn biết. 15 00:00:52,052 --> 00:00:56,390 Đừng lo. Sau hôm nay, Emily sẽ hạnh phúc trở lại thôi. 16 00:00:56,473 --> 00:00:58,100 Thấy chưa? Cô Lavinia đảm bảo đấy. 17 00:00:58,183 --> 00:01:00,602 - Nếu ta nói về luân xa... - Không. 18 00:01:00,686 --> 00:01:04,897 Khi quay lại con bé sẽ khỏe hơn. Chỉn chu hơn đường sắt mới xây. 19 00:01:04,982 --> 00:01:08,485 Cấm cô diễn giải theo cách để anh hiểu được. 20 00:01:09,945 --> 00:01:10,946 Sue. 21 00:01:11,613 --> 00:01:12,739 Cậu có đi cùng không? 22 00:01:12,823 --> 00:01:15,117 Tớ đang đọc một cuốn sách về phép xã giao. 23 00:01:15,200 --> 00:01:16,493 Nghe hấp dẫn đấy. 24 00:01:16,577 --> 00:01:18,996 Và nó nói nếu được mẹ chồng mời đi trị liệu nước, 25 00:01:19,079 --> 00:01:20,622 ta phải chấp nhận lời mời. 26 00:01:20,706 --> 00:01:22,791 - Đúng thế. - Ơn Chúa. 27 00:01:22,875 --> 00:01:24,209 Tớ rất muốn tâm sự với cậu. 28 00:01:24,293 --> 00:01:26,461 - Ta tìm lúc nào riêng tư nhé? - Tất nhiên. 29 00:01:26,545 --> 00:01:27,379 Được. 30 00:01:27,462 --> 00:01:30,549 Nhưng, Emily, tớ mong hôm nay sẽ được thư giãn. 31 00:01:30,632 --> 00:01:33,177 Cơ hội để xả stress và thả lỏng. 32 00:01:33,260 --> 00:01:35,637 Tớ chưa gặp cậu từ buổi opera và ta cần tâm sự. 33 00:01:35,721 --> 00:01:38,265 Mọi người có hết thứ mình cần chưa? 34 00:01:38,348 --> 00:01:42,352 Cồn thuốc? Tinh dầu? Một quan điểm mới? 35 00:01:42,436 --> 00:01:44,563 - Cháu chỉ mang theo thái độ xấu thôi. - Emily. 36 00:01:44,646 --> 00:01:46,857 Khỉ gió. Khốn nạn. Chết tiệt! 37 00:01:46,940 --> 00:01:48,358 - Sao? - Có chuyện gì? 38 00:01:48,442 --> 00:01:51,111 - Sao? Có chuyện gì? - Con không tìm thấy pha lê mạnh nhất. 39 00:01:51,195 --> 00:01:53,780 - Lần cuối cháu thấy nó ở đâu? - Trên bàn thờ. 40 00:01:53,864 --> 00:01:55,032 Nó trông thế nào? 41 00:01:55,115 --> 00:01:56,909 Dĩ nhiên, đó là đá obsidian. 42 00:01:56,992 --> 00:01:58,911 Cháu cố bảo vệ mình khỏi năng lượng xấu. 43 00:01:58,994 --> 00:02:00,787 Anh thấy mệt. Chúa ơi. 44 00:02:00,871 --> 00:02:02,789 Bố, đừng để năng lượng xấu đó lại gần con. 45 00:02:02,873 --> 00:02:04,917 Không sao, cô có dư một cái. 46 00:02:05,000 --> 00:02:06,627 Được rồi, cả nhà. Đi thôi. 47 00:02:08,836 --> 00:02:09,838 Tạm biệt. 48 00:02:11,840 --> 00:02:14,760 - Em biết chi thế này là quá tay. - Edward, con gái anh đang ốm. 49 00:02:14,843 --> 00:02:17,012 Đó là nơi duy nhất con bé có thể khỏe hơn. 50 00:02:17,095 --> 00:02:18,555 Sức khỏe là vô giá. 51 00:02:25,687 --> 00:02:27,064 Ta chắc đây là bùn chứ? 52 00:02:33,153 --> 00:02:35,155 VĨNH HẰNG - TẠO NÊN TỪ NHỮNG HIỆN TẠI 53 00:02:44,039 --> 00:02:46,792 Thủy liệu pháp, hay trị liệu nước, 54 00:02:47,251 --> 00:02:51,171 theo cách mô tả dễ hiểu nhất là cách để chữa bệnh 55 00:02:51,255 --> 00:02:54,675 bằng cách nhúng những phần khác nhau trên cơ thể vào nước. 56 00:02:56,426 --> 00:02:58,178 Sue! 57 00:02:59,012 --> 00:03:01,390 Emily. Lắng nghe cô Lavinia nói đi. 58 00:03:01,974 --> 00:03:05,435 Cô ấy đã đi khắp thế giới và đưa về những bí quyết thần bí. 59 00:03:05,519 --> 00:03:06,770 Đúng thế, các cháu. 60 00:03:07,563 --> 00:03:11,608 Các cháu sắp thực hiện một thứ được sử dụng ở mọi nền văn minh cổ đại. 61 00:03:11,692 --> 00:03:14,319 Ai Cập, Hy Lạp, La Mã. 62 00:03:15,070 --> 00:03:17,823 Người ta gọi nó là "thay thế", 63 00:03:17,906 --> 00:03:21,660 nhưng cô sẵn sàng chấp nhận bất cứ thay thế nào, miễn là có tác dụng. 64 00:03:22,286 --> 00:03:23,328 Đồng ý. 65 00:03:23,412 --> 00:03:26,874 Bác sĩ có thể không tán thành, nhưng họ thì biết gì chứ? 66 00:03:26,957 --> 00:03:28,041 Rất ít. 67 00:03:28,625 --> 00:03:31,086 Nhớ lấy lời cô, đến cuối buổi trị liệu nước, 68 00:03:31,170 --> 00:03:34,339 các cháu sẽ không còn là những phụ nữ u sầu, 69 00:03:34,423 --> 00:03:36,550 ốm yếu, bệnh tật đầy mình như bây giờ nữa. 70 00:03:36,633 --> 00:03:37,968 Nhỡ cá tính cháu là thế? 71 00:03:38,051 --> 00:03:39,761 Emily, đủ rồi. 72 00:03:39,845 --> 00:03:42,556 Tất cả ở đây vì con, nhớ chứ? Con mới là người có vấn đề. 73 00:03:42,639 --> 00:03:46,727 Không, chị ơi, ai cũng có vấn đề. Vấn đề là ở các mô. 74 00:03:53,150 --> 00:03:55,152 Chúa ơi. Trong này nóng quá. 75 00:03:56,278 --> 00:03:58,322 Nhưng ta chưa ra được. Đắt lắm đấy. 76 00:03:58,405 --> 00:04:02,284 Hãy thả mình cho sức nóng. Hãy thả mình theo dòng chảy. 77 00:04:02,367 --> 00:04:04,703 Để nước chữa trị cho mình. 78 00:04:05,120 --> 00:04:07,331 Đừng để ranh giới năng lượng bị rò rỉ. 79 00:04:08,290 --> 00:04:09,499 Nếu thế thì sao? 80 00:04:09,583 --> 00:04:11,502 Vinnie thân mến ơi. 81 00:04:11,585 --> 00:04:16,714 Rò rỉ năng lượng có thể dẫn đến từ các mối quan hệ không lành mạnh 82 00:04:16,798 --> 00:04:20,385 đến cơn thèm đồ ăn có vị ngon. 83 00:04:23,013 --> 00:04:24,014 Tốt. 84 00:04:28,894 --> 00:04:29,895 Sue. 85 00:04:31,647 --> 00:04:32,648 Sao? 86 00:04:32,731 --> 00:04:34,608 Hãy lẻn ra khỏi đây và tâm sự đi. 87 00:04:35,234 --> 00:04:36,735 Tớ tưởng ta sẽ thư giãn. 88 00:04:36,818 --> 00:04:38,445 Vừa tâm sự vừa thư giãn. 89 00:04:39,780 --> 00:04:42,616 Vì lý do nào đó, tớ nghĩ cậu sẽ không để tớ được thế. 90 00:04:42,699 --> 00:04:44,993 - Thôi nào. - Hãy nhớ, nước là thuốc. 91 00:04:45,077 --> 00:04:46,703 Và chân lý bảo vệ. 92 00:04:46,787 --> 00:04:50,958 Chắc chắn cháu thấy khá hơn rất nhiều rồi. Nên... 93 00:04:51,041 --> 00:04:54,127 Con đi đâu đấy? Ta đã trả tiền cho 17 phút nữa trong này. 94 00:04:54,211 --> 00:04:57,631 Chà, con nghĩ bọn con thử với người hồi phục cơ thể cũng tốt mà? 95 00:04:58,674 --> 00:05:02,344 Cô nghe rất nhiều lời khen về cô ấy. Cô ấy rất hướng trăng. 96 00:05:02,427 --> 00:05:04,054 Chính xác. Rất hâm mộ điều đó. 97 00:05:04,137 --> 00:05:08,141 Mẹ đã dành nhiều thời gian lên lịch trình rất chặt chẽ ở đây, nhưng được. 98 00:05:08,225 --> 00:05:10,269 Cứ làm điều con muốn đi. 99 00:05:10,352 --> 00:05:12,354 Tốt, hẹn gặp mẹ ở bể bơi lạnh. 100 00:05:14,606 --> 00:05:16,233 Năng lượng xấu quá. 101 00:05:16,316 --> 00:05:17,985 Ca tiếp theo! 102 00:05:18,944 --> 00:05:20,946 Vấn đề là, tớ đã làm hỏng mọi thứ. 103 00:05:21,029 --> 00:05:23,323 Lẽ ra tớ không nên viết thư cho vợ anh ấy. 104 00:05:24,283 --> 00:05:26,869 Và lẽ ra tớ không nên cố ngồi ở khoang anh ấy ở vở opera. 105 00:05:26,952 --> 00:05:30,372 Giờ Sam sẽ không bao giờ xuất bản thơ của tớ. Anh ấy chán tớ rồi. 106 00:05:30,789 --> 00:05:33,417 Emily, tất nhiên anh ấy sẽ xuất bản. 107 00:05:33,834 --> 00:05:36,170 Anh ấy sẽ xuất bản mọi thứ cậu sáng tác. 108 00:05:36,253 --> 00:05:37,504 Gặp ai anh ấy cũng nói thế. 109 00:05:37,588 --> 00:05:40,007 Tớ biết, nhưng tớ đã mắc sai lầm. 110 00:05:42,843 --> 00:05:43,927 Giờ anh ấy ghét tớ. 111 00:05:44,011 --> 00:05:46,638 Tớ không tin. Cậu nhận định sai rồi. 112 00:05:47,764 --> 00:05:49,683 Sam chắc chắn sẽ xuất bản thơ của cậu. 113 00:05:49,766 --> 00:05:51,518 Sue, đã mấy tuần rồi. 114 00:05:52,186 --> 00:05:55,397 Ngày nào tớ cũng xem báo và không có gì. Không có thơ. 115 00:05:56,315 --> 00:06:00,068 Nếu anh ấy thật sự nghĩ tớ là tiếng nói mới thú vị, anh ấy còn đợi gì? 116 00:06:00,694 --> 00:06:02,237 Câu trả lời là không đợi gì cả. 117 00:06:05,282 --> 00:06:08,493 Sau khi bỏ tớ lại nhà hát opera, chắc anh ấy đã vứt thơ tớ vào thùng rác. 118 00:06:08,577 --> 00:06:09,786 Lật lại. 119 00:06:13,540 --> 00:06:17,294 Emily, sự lo lắng cậu đang trải qua, đó là bình thường. 120 00:06:17,377 --> 00:06:20,172 Đây là bước tiến lớn cho cậu và sự nghiệp của cậu. 121 00:06:20,589 --> 00:06:25,802 Cậu đang giới thiệu mình ra với thế giới và điều đó gợi nên rất nhiều cảm xúc. 122 00:06:26,595 --> 00:06:27,721 Nhưng thế là tốt. 123 00:06:27,804 --> 00:06:30,432 Trong tất cả, cậu là người biết làm gì với cảm xúc. 124 00:06:30,516 --> 00:06:32,893 Đưa nó lên trang giấy, viết về nó. 125 00:06:32,976 --> 00:06:34,186 Biến nó thành nghệ thuật. 126 00:06:34,853 --> 00:06:37,064 Nhưng tớ không tin vào bản thân mình nữa. 127 00:06:38,524 --> 00:06:40,150 Khoan, sao cơ? 128 00:06:40,234 --> 00:06:44,988 Tớ từng có sự tự tin. Sức mạnh. Nhưng giờ thì không. 129 00:06:45,072 --> 00:06:49,076 Kể từ khi tớ gặp anh ấy và Sue, tớ ghét phải nói thế này, nhưng đó là lỗi của cậu. 130 00:06:50,494 --> 00:06:51,495 Lỗi của tớ? 131 00:06:51,578 --> 00:06:54,206 Đúng, vì cậu gây sức ép lên tớ. 132 00:06:54,289 --> 00:06:55,499 Cậu giới thiệu hai người, 133 00:06:55,582 --> 00:06:58,252 cậu nhồi nhét vào đầu tớ những ý nghĩ về danh vọng. 134 00:06:58,335 --> 00:07:01,004 Và ngay khi tớ đưa thơ cho anh ấy, tớ mất tất cả. 135 00:07:01,672 --> 00:07:03,966 Dòng cảm hứng tớ từng có, nó bị chặn lại. 136 00:07:04,675 --> 00:07:06,552 Trước đây tớ từng có cảm hứng với mọi thứ. 137 00:07:06,635 --> 00:07:10,055 Thế rồi đột nhiên, điều duy nhất quan trọng với tớ là anh ấy. 138 00:07:10,514 --> 00:07:14,309 Anh ấy nghĩ gì, cảm thấy thế nào. Cứ như anh ấy chiếm lấy tớ. 139 00:07:14,393 --> 00:07:16,311 Tớ chỉ có thể nghĩ về anh ấy. 140 00:07:16,395 --> 00:07:18,605 Tớ từng có động lực đến từ nơi khác 141 00:07:18,689 --> 00:07:19,982 và giờ nó chỉ đến từ anh ấy. 142 00:07:20,065 --> 00:07:21,692 - Chà. - Sao? 143 00:07:22,192 --> 00:07:24,862 Có rất nhiều thứ ở đây. 144 00:07:24,945 --> 00:07:26,196 Ý cô là sao? Ở đâu? 145 00:07:26,280 --> 00:07:28,198 Cứ như não cô đang bốc lửa. 146 00:07:28,740 --> 00:07:30,158 Cũng đúng thôi. 147 00:07:34,913 --> 00:07:38,458 Cậu làm ơn nói gì đó đi? Vì tớ thấy như đang mất trí. 148 00:07:38,542 --> 00:07:40,752 Emily, thư giãn đi. 149 00:07:41,211 --> 00:07:42,921 Cậu chỉ cần không làm gì cả. 150 00:07:43,505 --> 00:07:45,591 Hít vào, thở ra. 151 00:07:50,387 --> 00:07:52,556 Tớ hứa với cậu, tất cả sẽ ổn thôi. 152 00:07:52,639 --> 00:07:56,059 Sam sẽ xuất bản thơ của cậu. Cậu chỉ cần tin anh ấy. 153 00:07:58,103 --> 00:07:59,313 Tiếp! 154 00:08:38,894 --> 00:08:39,895 Được. 155 00:08:43,190 --> 00:08:44,691 Ca tiếp theo! 156 00:08:47,236 --> 00:08:51,406 Giờ với tình yêu thiêng liêng và thủy hóa liên tục, ta có thể tự chữa lành. 157 00:08:53,867 --> 00:08:56,537 - Cô ấy bị sao vậy? - Cô ấy đang đến điểm bùng phát. 158 00:08:57,287 --> 00:09:00,999 Đó có thể là trải nghiệm rất, rất thanh tẩy. 159 00:09:01,083 --> 00:09:02,960 Nếu gặp may, chúng ta có thể được như thế. 160 00:09:04,336 --> 00:09:07,047 Ta chỉ cần siết chặt phần thân dưới. 161 00:09:07,130 --> 00:09:10,050 Giờ thở ra mọi thứ gây muộn phiền. 162 00:09:10,133 --> 00:09:12,010 Tập trung vào, các cháu. 163 00:09:12,094 --> 00:09:14,304 Sống ở hiện tại, không phải trong quá khứ. 164 00:09:14,388 --> 00:09:19,685 Không phải trong tương lai. Vĩnh hằng, xét cho cùng, là về hiện tại. 165 00:09:24,273 --> 00:09:27,359 Vĩnh hằng - tạo nên từ những Hiện tại - 166 00:09:37,452 --> 00:09:39,454 Sao thế? Chị có vẻ buồn bực. 167 00:09:40,664 --> 00:09:41,874 Chị ổn. 168 00:09:42,791 --> 00:09:45,669 "Ổn" không phải từ Emily hay dùng. Chị không bao giờ nói, "Chị ổn". 169 00:09:45,752 --> 00:09:49,965 Chị sẽ nói, "Hôm trước chị đánh mất thế giới", hay đại loại thế. 170 00:09:52,092 --> 00:09:53,218 Kể cho em đi. 171 00:09:53,302 --> 00:09:54,970 Không có gì. Không có chuyện gì cả. 172 00:09:55,053 --> 00:09:58,098 Không có gì ngoài chuyện một người đàn ông đang hủy hoại đời chị. 173 00:09:58,182 --> 00:10:00,517 - Đừng nói nữa. - Đúng, tệ lắm. 174 00:10:00,934 --> 00:10:03,145 Em tưởng chị không còn để ý đến thứ như thế nữa. 175 00:10:03,729 --> 00:10:05,439 Sao em lại nghĩ thế? 176 00:10:06,440 --> 00:10:10,861 Thôi nào. Emily, chị vốn luôn là người hoàn toàn tự chủ. 177 00:10:11,528 --> 00:10:15,949 Chị đã từ chối những lời cầu hôn, và ý em là, thế thật dũng cảm. 178 00:10:16,408 --> 00:10:19,411 Đôi khi chị ước đã chấp nhận những lời cầu hôn đó. 179 00:10:20,204 --> 00:10:22,915 Có lẽ nếu chị có gia đình và con cái, đời sẽ giản đơn hơn. 180 00:10:25,042 --> 00:10:27,836 Đó là điều điên rồ nhất em từng nghe chị nói. 181 00:10:29,713 --> 00:10:35,052 Ta cần nước chữa cho chị vì chị đang tỏa ra năng lượng tiêu cực, 182 00:10:35,135 --> 00:10:36,803 và em cần chị tích cực. 183 00:10:37,387 --> 00:10:39,014 Em cần chị mạnh mẽ. 184 00:10:39,890 --> 00:10:40,891 Emily? 185 00:10:41,433 --> 00:10:42,518 Ừ? 186 00:10:43,727 --> 00:10:44,937 Chị là người hùng của em. 187 00:10:54,571 --> 00:10:56,198 Phải tự lo chắc là khó khăn lắm. 188 00:10:57,199 --> 00:10:58,492 Dần cũng quen mà. 189 00:10:59,618 --> 00:11:05,040 Em muốn anh giúp viết di chúc khi chồng em đã... 190 00:11:06,083 --> 00:11:08,335 Vâng, em muốn mọi thứ thuộc về Billy. 191 00:11:09,503 --> 00:11:14,508 Thế là xong vấn đề người thụ hưởng. 192 00:11:16,343 --> 00:11:19,096 Và em muốn ai là người thi hành di chúc của em? 193 00:11:19,179 --> 00:11:23,141 Đó nên là người em tin tưởng sẽ thực hiện ước muốn của em khi em... 194 00:11:23,934 --> 00:11:25,686 trút hơi thở cuối cùng. 195 00:11:28,647 --> 00:11:29,815 Em tin anh. 196 00:11:32,943 --> 00:11:35,028 Buồn cười thật, những chuyện em lo năm ngoái. 197 00:11:35,654 --> 00:11:38,490 Anh biết. Hồi đó ta còn bé. 198 00:11:39,616 --> 00:11:41,076 Giờ đã ở tuổi đôi mươi. 199 00:11:41,159 --> 00:11:42,369 Soạn thảo di chúc. 200 00:11:43,036 --> 00:11:44,371 Nặng nề thật. 201 00:11:45,080 --> 00:11:46,582 Làm người lớn thật khó. 202 00:11:49,918 --> 00:11:53,714 Và nếu em có bị sao, lạy trời đừng như thế, 203 00:11:53,797 --> 00:11:56,800 trước khi nhóc William trưởng thành... 204 00:11:59,386 --> 00:12:02,431 Em biết anh chưa có được nhiều thứ anh muốn, 205 00:12:03,682 --> 00:12:09,354 nhưng... em luôn có cảm giác anh sẽ là người cha tốt. 206 00:12:10,898 --> 00:12:13,650 Và em muốn anh chăm sóc nó. 207 00:12:16,820 --> 00:12:21,033 Jane, anh rất vinh hạnh. 208 00:12:25,037 --> 00:12:27,873 Được rồi. 209 00:12:29,666 --> 00:12:31,960 Em xem thử đi nhé? 210 00:12:32,461 --> 00:12:35,088 Nếu em muốn thêm gì trước khi anh soạn thảo thì nói cho anh. 211 00:12:38,967 --> 00:12:40,260 Anh muốn bế nó không? 212 00:12:41,053 --> 00:12:42,054 Thật ư? 213 00:12:45,724 --> 00:12:47,017 Chào Billy. 214 00:12:51,396 --> 00:12:52,606 Chào. 215 00:12:54,775 --> 00:12:56,777 Muốn xem bên ngoài có gì không? 216 00:13:02,199 --> 00:13:03,951 Con muốn xem ngựa của mẹ không? 217 00:13:04,535 --> 00:13:06,119 Con biết ngựa phát ra tiếng gì chứ? 218 00:13:08,163 --> 00:13:09,331 Ừ. 219 00:13:14,253 --> 00:13:15,504 Em thấy mọi thứ đều ổn. 220 00:13:16,922 --> 00:13:18,048 Tuyệt. 221 00:13:18,131 --> 00:13:24,596 Anh sẽ điền vào các chi tiết và đem đi công chứng 222 00:13:25,389 --> 00:13:27,391 và thế là mọi thứ đã xong. 223 00:13:28,058 --> 00:13:29,476 - Của em đây. - Lại đây, Billy. 224 00:13:31,979 --> 00:13:32,980 Của em đây. 225 00:13:42,072 --> 00:13:43,740 - Được rồi đấy. - Tạm biệt, Billy. 226 00:13:46,618 --> 00:13:47,744 Anh sẽ tiễn em về. 227 00:13:55,669 --> 00:13:56,670 Austin? 228 00:13:58,755 --> 00:14:00,174 Ta đã có quyết định riêng. 229 00:14:02,009 --> 00:14:04,011 Và em nghĩ đó là các quyết định đúng. 230 00:14:06,889 --> 00:14:08,307 Đúng, tất nhiên rồi. 231 00:14:10,392 --> 00:14:12,728 Cảm ơn đã khiến anh tỉnh ra. 232 00:14:14,605 --> 00:14:15,689 Anh không cố ý... 233 00:14:15,772 --> 00:14:18,233 - Anh định tiễn em về. - Phải rồi. 234 00:14:25,199 --> 00:14:26,283 Bố! 235 00:14:28,202 --> 00:14:29,703 Hai mẹ con đến đây làm gì? 236 00:14:30,204 --> 00:14:32,748 Mẹ phải đi giao váy cho nhà Dickinson. 237 00:14:33,498 --> 00:14:34,708 Ta ở lại với bố nhé? 238 00:14:34,791 --> 00:14:36,668 Không, ta phải về nhà ngay. 239 00:14:37,503 --> 00:14:38,795 Bố sẽ về ăn tối chứ? 240 00:14:42,090 --> 00:14:45,761 Này, sao con không đi hái cho bố những đóa hoa dại đẹp nhất nhỉ? 241 00:14:45,844 --> 00:14:47,262 Để tặng mẹ. Đi đi. 242 00:14:49,765 --> 00:14:53,685 Em có nên tiếp tục nấu ăn cho hai người không? Hay... 243 00:14:53,769 --> 00:14:55,604 Bọn anh sắp có phiên bản mới. 244 00:14:55,687 --> 00:14:58,982 Số người đặt báo đang tăng lên. Bọn anh sắp đến lúc quyết định rồi. 245 00:14:59,066 --> 00:15:03,487 To chuyện quá rồi, Henry. Ngày nào anh cũng bị dọa giết. 246 00:15:03,570 --> 00:15:05,697 Anh thích gọi đó là thư lịch sự từ miền Nam. 247 00:15:05,781 --> 00:15:07,491 Đùa không vui nữa đâu. 248 00:15:07,950 --> 00:15:11,328 Anh đang khiến con gái chúng ta gặp nguy hiểm. 249 00:15:13,330 --> 00:15:19,169 Nó vốn đã gặp nguy hiểm rồi và sẽ chỉ càng tệ hơn nếu ta không đấu tranh. 250 00:15:21,505 --> 00:15:22,506 Tin anh đi. 251 00:15:31,849 --> 00:15:33,475 Emily Dickinson? 252 00:15:34,476 --> 00:15:35,727 George? 253 00:15:35,811 --> 00:15:37,688 Chúa ơi. Anh làm gì ở đây? 254 00:15:37,771 --> 00:15:38,981 Anh đi tắm hơi. 255 00:15:39,481 --> 00:15:41,817 Anh học được điều đó trong lúc đi khắp đất nước. 256 00:15:41,900 --> 00:15:44,653 Ta thực sự gặp được đủ mọi loại người. 257 00:15:44,736 --> 00:15:47,906 Chà, anh rất vui được gặp em. 258 00:15:48,740 --> 00:15:49,867 Dạo này em thế nào? 259 00:15:49,950 --> 00:15:51,702 Vâng, vâng, dạo này em... 260 00:15:51,785 --> 00:15:54,746 Xin lỗi. Anh đang làm gì ở Bờ Đông thế? 261 00:15:55,372 --> 00:15:59,042 Cuộc tây tiến của anh không diễn ra đúng như kế hoạch. 262 00:15:59,126 --> 00:16:00,961 Vậy là anh không tìm được vàng? 263 00:16:01,461 --> 00:16:03,297 - Anh chưa đến được California. - Không. 264 00:16:03,380 --> 00:16:06,550 Đường mòn Oregon không dễ đi, được chứ? 265 00:16:06,633 --> 00:16:09,595 Cứ mỗi khi đi qua sông, bọn anh phải bịt xe ngựa và để nó trôi qua. 266 00:16:09,678 --> 00:16:12,055 Đường đi thì gian khổ, khẩu phần thì đạm bạc, 267 00:16:12,139 --> 00:16:15,392 nếu săn quá nhiều ở một khu vực nhất định, thú săn trở nên khan hiếm. 268 00:16:16,226 --> 00:16:17,728 - Nghe có vẻ vất vả. - Đúng. 269 00:16:18,228 --> 00:16:20,772 Nhưng lạ thay, rất vui. 270 00:16:22,232 --> 00:16:23,525 Còn vợ anh thì sao? 271 00:16:23,609 --> 00:16:24,610 Ellen à? 272 00:16:25,068 --> 00:16:28,238 Vâng. Ellen Mandeville Grout của nhà Grout ở Princeton. 273 00:16:28,322 --> 00:16:31,533 Không may là cô ấy bị bệnh lỵ. 274 00:16:32,034 --> 00:16:35,913 Thật... Thật tệ. Cô ấy mất rồi hay... 275 00:16:35,996 --> 00:16:37,623 - Không. - Được. 276 00:16:37,706 --> 00:16:40,834 Cô ấy ổn, nhưng khá là bẩn. 277 00:16:40,918 --> 00:16:43,879 Bệnh lỵ khó chịu lắm. 278 00:16:43,962 --> 00:16:45,422 Bọn anh cần khoảng cách. 279 00:16:45,506 --> 00:16:48,592 Nói về anh thế đủ rồi. Kể cho anh mọi chuyện đi. 280 00:16:48,675 --> 00:16:51,261 Anh muốn nghe về những cuộc phiêu lưu của Emily Dickinson. 281 00:16:51,345 --> 00:16:52,930 Không có gì nhiều để kể đâu. 282 00:16:53,013 --> 00:16:56,433 Thôi nào. Sáng tác thế nào? Chúa ơi, anh nhớ được đọc nó. 283 00:16:57,142 --> 00:17:00,604 "Biết quý Nước, là nhờ cơn khát, Đất vô ngần khi vượt Biển bao la". 284 00:17:00,687 --> 00:17:02,272 Chà, anh vẫn nhớ bài đó. 285 00:17:02,356 --> 00:17:04,942 Tất nhiên. Nơi này khiến anh nhớ về nó. 286 00:17:05,025 --> 00:17:09,695 Đi đâu anh cũng nhớ về các bài thơ của em. Những dòng thơ đó, nó đi theo anh. 287 00:17:09,780 --> 00:17:11,906 Thật ra em sắp được xuất bản. 288 00:17:12,281 --> 00:17:15,285 Cái gì? Thật tuyệt vời. 289 00:17:15,368 --> 00:17:17,913 Chà, lẽ ra em sẽ được xuất bản. 290 00:17:17,996 --> 00:17:20,123 Biên tập đã có thơ của em từ lâu 291 00:17:20,207 --> 00:17:23,627 và anh ấy nói sẽ xuất bản mà chưa làm. 292 00:17:24,252 --> 00:17:26,296 Anh ta nghe có vẻ điên rồ. 293 00:17:26,380 --> 00:17:28,799 Nếu đổi lại là anh và có thơ của em? 294 00:17:29,466 --> 00:17:31,468 Nó sẽ lên trang nhất ngay hôm sau. 295 00:17:33,053 --> 00:17:35,681 Vậy anh về luôn chứ? 296 00:17:36,640 --> 00:17:37,683 Anh không chắc. 297 00:17:37,766 --> 00:17:39,726 Anh cố không lên kế hoạch. 298 00:17:39,810 --> 00:17:42,938 Đường dẫn đâu thì ta đi đấy. Đời là hành trình mà? 299 00:17:43,021 --> 00:17:44,189 Vâng. 300 00:17:44,273 --> 00:17:48,819 Nhưng anh rất muốn đến thăm em và Austin khi anh ở đây. 301 00:17:49,778 --> 00:17:51,989 Biết đâu em có thể cho anh xem vài bài mới của em. 302 00:17:52,656 --> 00:17:54,241 Anh nhớ được làm khán giả của em. 303 00:17:55,450 --> 00:17:56,785 Thế thì hay quá. 304 00:17:58,120 --> 00:18:00,247 Hoặc có thể anh sẽ đọc trên báo. 305 00:18:00,330 --> 00:18:03,041 Phải. Đúng. 306 00:18:04,084 --> 00:18:07,921 Tốt. Anh phải đi nhúng chân vào nước lạnh đây. 307 00:18:08,463 --> 00:18:11,091 Nơi này thật sự đã giúp anh đánh thức chân lý. 308 00:18:12,634 --> 00:18:13,969 Này, George. 309 00:18:15,012 --> 00:18:16,221 Ừ? 310 00:18:18,348 --> 00:18:21,351 Nghe này, em biết ta kết thúc không tốt. 311 00:18:21,894 --> 00:18:26,982 Có lẽ em chưa từng nói điều này đúng cách, nhưng cảm ơn anh vì đã tin tưởng ở em. 312 00:18:29,276 --> 00:18:30,485 Anh sẽ luôn như thế. 313 00:18:33,614 --> 00:18:34,615 Emily! 314 00:18:36,408 --> 00:18:39,119 Con đây rồi. Con lỡ buổi xoa bóp rồi. 315 00:18:39,203 --> 00:18:40,204 Mẹ, da của mẹ. 316 00:18:40,287 --> 00:18:42,289 Mẹ biết. Mẹ đang trầy da. 317 00:18:43,415 --> 00:18:44,666 Mọi người đâu rồi? 318 00:18:44,750 --> 00:18:46,251 Họ đang nằm trên than nóng. 319 00:18:46,335 --> 00:18:48,462 Mẹ không thích thế lắm, 320 00:18:48,545 --> 00:18:51,757 nên mẹ nghĩ mẹ và con có thể làm gì đó êm dịu hơn một chút. 321 00:18:51,840 --> 00:18:52,925 Như là gì? 322 00:18:53,008 --> 00:18:56,386 Có một phép trị liệu có tên "kén tái sinh". 323 00:18:57,054 --> 00:18:58,472 Con thích kén đấy. 324 00:18:58,555 --> 00:18:59,973 Chúa ơi. 325 00:19:07,105 --> 00:19:08,106 Lạnh quá đi mất. 326 00:19:09,233 --> 00:19:10,734 Sao tấm vải lạnh thế? 327 00:19:10,817 --> 00:19:12,819 Mẹ đang thấy rất vui. 328 00:19:12,903 --> 00:19:14,613 Cứ như con quay lại trong bụng mẹ. 329 00:19:14,696 --> 00:19:17,032 Con có nhớ khi con rúc chặt vào trong bụng mẹ không? 330 00:19:17,115 --> 00:19:18,617 Không nhớ rõ lắm, mẹ ạ. 331 00:19:18,700 --> 00:19:20,285 Mẹ đang trong cái kén. 332 00:19:20,369 --> 00:19:22,871 Mẹ đang rúc mình trong này và khi ra mẹ sẽ là người khác. 333 00:19:22,955 --> 00:19:24,289 Mẹ sẽ là người khác. 334 00:19:24,373 --> 00:19:25,874 - Mọi thứ sẽ khác. - Mẹ? 335 00:19:30,754 --> 00:19:31,964 Mẹ có thấy ấm không? 336 00:19:32,047 --> 00:19:35,175 Mẹ không hiểu. Mới đây thôi vải còn lạnh cóng. Sao mẹ nóng thế? 337 00:19:35,259 --> 00:19:36,426 Con cũng cảm thấy thế. 338 00:19:37,594 --> 00:19:38,971 Đưa mẹ ra. 339 00:19:39,054 --> 00:19:41,139 - Sao? - Đưa mẹ ra! 340 00:19:41,223 --> 00:19:43,600 Con không đưa mẹ ra được. Ta phải đợi họ vào tháo ra. 341 00:19:43,684 --> 00:19:44,768 Không, không, mẹ cần ra. 342 00:19:44,852 --> 00:19:45,936 Có ai tháo chúng tôi với! 343 00:19:46,019 --> 00:19:47,563 - Đưa chúng tôi ra. - Không sao. 344 00:19:47,646 --> 00:19:49,189 - Mọi chuyện sẽ ổn thôi. - Chúa ơi. 345 00:19:49,273 --> 00:19:50,691 - Mẹ quên cách thở rồi. - Mẹ. 346 00:19:50,774 --> 00:19:52,067 - Dạy mẹ cách thở. - Được. 347 00:19:52,150 --> 00:19:53,735 Chà... Cứu. Có ai không! 348 00:19:53,819 --> 00:19:56,154 - Xin chào! - Cứu với. Chúng tôi sắp chết. 349 00:19:56,989 --> 00:19:58,490 Chúa ơi. Được. 350 00:19:59,408 --> 00:20:01,410 - Mẹ làm gì đấy? - Mẹ không ra được. 351 00:20:03,328 --> 00:20:04,413 Được rồi. 352 00:20:13,338 --> 00:20:14,965 Mẹ ghét nơi này. 353 00:20:27,603 --> 00:20:29,062 Cô Lavinia. 354 00:20:37,988 --> 00:20:39,823 Emily? Sao thế? 355 00:20:42,034 --> 00:20:43,869 Con nghĩ con đã yêu. 356 00:20:45,454 --> 00:20:46,663 Yêu? 357 00:20:48,207 --> 00:20:50,834 Một người đã chiếm lấy hoàn toàn trái tim con. 358 00:20:51,418 --> 00:20:54,379 Bị đầu độc, bị anh ấy lây nhiễm! 359 00:20:54,963 --> 00:20:58,175 Con không biết làm sao nữa, mẹ ạ. Con nghĩ con đã yêu. 360 00:21:00,636 --> 00:21:02,471 Người đó là ai? 361 00:21:03,263 --> 00:21:04,515 Người đó là ai? 362 00:21:04,598 --> 00:21:06,391 Chả quan trọng, mẹ không tán thành đâu. 363 00:21:06,934 --> 00:21:07,935 Chà... 364 00:21:08,810 --> 00:21:10,812 dù người đó là ai... 365 00:21:11,730 --> 00:21:14,566 anh ta không nên làm con cảm thấy thế này. 366 00:21:15,442 --> 00:21:17,069 Một người yêu con, 367 00:21:18,195 --> 00:21:21,990 một người xứng đáng với con, không nên khiến con thấy khó ở. 368 00:21:23,200 --> 00:21:24,910 Đó không phải tình yêu. 369 00:21:26,453 --> 00:21:32,042 Mẹ biết cuộc hôn nhân của mẹ và bố không hoàn hảo, theo bất cứ nghĩa nào. 370 00:21:32,501 --> 00:21:35,921 Nhưng kể cả khi bố khiến mẹ giận dữ đến nỗi mẹ có thể, 371 00:21:36,004 --> 00:21:38,590 không dọn dẹp phòng bố, 372 00:21:38,674 --> 00:21:40,843 mẹ biết bố muốn điều tốt nhất cho mẹ. 373 00:21:41,510 --> 00:21:44,638 Mẹ biết bố sẽ ngồi cạnh giường mẹ nếu mẹ cần bố. 374 00:21:45,514 --> 00:21:47,057 Chăm sóc cho mẹ. 375 00:21:47,724 --> 00:21:49,560 Con có thể nói thế về người đó không? 376 00:21:52,354 --> 00:21:55,440 Nghe này. Mẹ biết mẹ đã gây áp lực lớn cho con về chuyện hôn nhân, 377 00:21:56,233 --> 00:21:59,486 nhưng không đáng để con cảm thấy khó ở. 378 00:22:00,237 --> 00:22:02,906 Mẹ không đưa con vào thế giới này vì điều đó. 379 00:22:03,490 --> 00:22:04,616 Không đâu. 380 00:22:08,078 --> 00:22:09,288 Mẹ? 381 00:22:12,499 --> 00:22:17,379 Chả có điều gì ở nơi này khiến con thấy khá hơn trừ điều mẹ vừa nói. 382 00:22:18,380 --> 00:22:21,425 Tạm thời, con cảm thấy gần như lành hẳn rồi. 383 00:22:22,676 --> 00:22:25,429 Chắc tạm thời là điều tốt nhất ta có thể làm. 384 00:22:31,018 --> 00:22:33,353 Đến lúc cho liệu trình cuối! 385 00:22:33,979 --> 00:22:36,481 - Đến lúc cho liệu trình cuối rồi. - Ta có cần làm không? 386 00:22:36,565 --> 00:22:38,192 Ta đã bỏ tiền ra rồi mà. 387 00:22:38,650 --> 00:22:40,986 Ai biết được chứ? Có khi lại vui. 388 00:23:01,340 --> 00:23:02,758 Phải nói là, tớ... 389 00:23:05,344 --> 00:23:06,553 tớ thấy khá hơn rồi. 390 00:23:08,472 --> 00:23:09,681 Tớ cũng thế. 391 00:23:11,391 --> 00:23:13,227 Có lẽ tối nay cậu sẽ sáng tác được. 392 00:23:16,146 --> 00:23:17,314 Có lẽ thế. 393 00:23:18,732 --> 00:23:19,942 Tớ ủng hộ cậu. 394 00:23:23,654 --> 00:23:24,821 Hẹn gặp lại, hàng xóm. 395 00:23:34,164 --> 00:23:37,376 Vĩnh hằng - tạo nên từ những Hiện tại - 396 00:23:37,793 --> 00:23:39,503 Chỉ là ở thời điểm khác - 397 00:23:39,586 --> 00:23:41,797 Trừ sự Vô hạn - 398 00:23:41,880 --> 00:23:44,091 Và Vĩ độ là Nhà - 399 00:23:45,801 --> 00:23:47,553 Ông Dickinson, ta đi đúng hướng đấy. 400 00:23:47,636 --> 00:23:49,054 Mong là như thế. 401 00:23:50,430 --> 00:23:53,600 Emily. Cô tỏa ra sự khỏe mạnh. 402 00:23:53,684 --> 00:23:55,143 Anh đến đây làm gì? 403 00:23:55,227 --> 00:23:58,313 Thuyết phục bố cô lên chuyến tàu Sam Bowles Express thôi. 404 00:23:58,397 --> 00:24:00,107 Bố sẽ đầu tư vào tờ báo của cậu ấy. 405 00:24:00,190 --> 00:24:02,234 Không chỉ là tờ báo, bạn tôi ơi. Một đế chế. 406 00:24:02,317 --> 00:24:04,486 Mong là thành công hơn lần đầu tư trước. 407 00:24:04,570 --> 00:24:06,905 Đây là ngành báo in. Nó không thể thất bại được. 408 00:24:07,531 --> 00:24:08,949 Hãy vào phòng tôi uống một ly. 409 00:24:09,032 --> 00:24:10,826 - Tôi vào ngay. - Tuyệt lắm. 410 00:24:10,909 --> 00:24:11,910 Emily. 411 00:24:13,495 --> 00:24:14,746 Tôi rất vui được gặp cô. 412 00:24:15,289 --> 00:24:16,290 Thật không? 413 00:24:16,373 --> 00:24:19,334 Thật. Trông cô rất khỏe mạnh. 414 00:24:19,877 --> 00:24:23,964 Cuối cùng tôi cũng thôi không lo lắng về thơ nữa. 415 00:24:24,840 --> 00:24:25,966 Ý cô là sao? 416 00:24:26,049 --> 00:24:27,134 Thơ của tôi. 417 00:24:28,385 --> 00:24:30,637 Rõ ràng anh sẽ không xuất bản và tôi đã chấp nhận. 418 00:24:31,722 --> 00:24:33,348 Tôi có tin mới cho cô đây. 419 00:24:34,057 --> 00:24:34,933 Sao? 420 00:24:35,017 --> 00:24:38,145 Thơ của cô, nó sẽ lên trang nhất tờ báo. 421 00:24:38,812 --> 00:24:39,813 Ngày mai. 422 00:24:42,608 --> 00:24:44,276 Emily, cô nghe tôi nói gì không? 423 00:24:44,776 --> 00:24:45,777 Anh... 424 00:24:48,363 --> 00:24:49,656 Anh sẽ xuất bản nó? 425 00:24:49,740 --> 00:24:52,034 Đúng. Tất nhiên rồi. 426 00:24:52,534 --> 00:24:56,288 Tôi chỉ đợi đến lúc thích hợp. Và cuối cùng nó đã đến. 427 00:24:56,371 --> 00:24:58,582 Đó là bây giờ. Cô phải tin tôi. 428 00:25:05,756 --> 00:25:06,757 Đợi ở đây. 429 00:25:09,885 --> 00:25:11,011 Tôi lên nhanh thôi. 430 00:25:43,168 --> 00:25:44,837 Tôi muốn đưa anh tất cả thơ của tôi. 431 00:25:46,755 --> 00:25:49,132 - Tất cả? - Đúng, tất cả. 432 00:25:51,051 --> 00:25:52,511 Mọi bài tôi từng viết. 433 00:25:55,764 --> 00:25:56,765 Cầm lấy đi. 434 00:25:58,934 --> 00:26:00,143 Chúng là của anh. 435 00:26:11,280 --> 00:26:12,281 Chà. 436 00:27:09,087 --> 00:27:11,089 Biên dịch: Trọng Huy