1 00:00:22,440 --> 00:00:23,920 ‎Tôi đồng ý làm con nuôi. 2 00:00:27,120 --> 00:00:28,360 ‎Tôi có phòng riêng. 3 00:00:29,200 --> 00:00:31,240 ‎Tôi có trại hè để đến mỗi năm. 4 00:00:33,680 --> 00:00:35,880 ‎Tôi đã ngây ngất, đã quá vui mừng. 5 00:00:36,760 --> 00:00:38,800 ‎Tôi có thể sống. Tôi đã làm đúng. 6 00:00:41,200 --> 00:00:42,280 ‎Bạn luôn vui vẻ. 7 00:00:44,240 --> 00:00:45,800 ‎Nhưng nó có hậu quả. 8 00:00:50,840 --> 00:00:55,760 ‎KỂ TỪ KHI MỸ THAY ĐỔI ÁN TỬ HÌNH NĂM 1976 9 00:00:57,400 --> 00:01:02,360 ‎ĐÃ CÓ HƠN 8.000 NGƯỜI ‎BỊ TUYÊN ÁN TỬ HÌNH VÌ TỘI SÁT NHÂN 10 00:01:03,760 --> 00:01:08,600 ‎ĐÂY LÀ CÂU CHUYỆN VỀ TỬ TÙ #990135 11 00:01:17,560 --> 00:01:21,000 ‎Tôi nghĩ tôi muốn thế giới ‎cảm nhận được nỗi đau của mình. 12 00:01:23,280 --> 00:01:25,720 ‎Tôi không muốn tồn tại. ‎Tôi chỉ muốn chết. 13 00:01:25,800 --> 00:01:27,040 ‎Tôi... Không còn nữa. 14 00:01:36,640 --> 00:01:39,200 ‎LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 15 00:01:41,280 --> 00:01:42,600 ‎Đây là chuyện có thật. 16 00:01:44,880 --> 00:01:46,240 ‎Tôi đã bắt đầu như thế. 17 00:01:47,360 --> 00:01:49,880 ‎Tôi chỉ muốn nổi loạn, muốn gây hỗn loạn. 18 00:01:49,960 --> 00:01:52,640 ‎Tôi nhìn anh ta. Để xem ai giết ai? 19 00:01:52,720 --> 00:01:54,120 ‎Tôi đã lựa chọn. 20 00:01:54,960 --> 00:01:56,200 ‎Tôi đã lấy mạng anh ấy. 21 00:01:56,280 --> 00:01:59,760 ‎Đó là điều ‎tôi không bao giờ có ý định làm, 22 00:01:59,840 --> 00:02:01,960 ‎ước gì tôi đã không làm. 23 00:02:05,720 --> 00:02:08,840 ‎Tôi biết tôi sẽ ra khỏi chiếc xe đó ‎và giết hai gã đó. 24 00:02:09,240 --> 00:02:11,240 ‎Khi anh ta quỳ xuống trước tôi, 25 00:02:11,800 --> 00:02:13,440 ‎tất cả điều tôi nhớ là bóp cò súng. 26 00:02:15,400 --> 00:02:17,080 ‎Tôi đã giết cả hai. 27 00:02:18,800 --> 00:02:20,240 ‎Tôi đã đâm họ đến chết. 28 00:02:31,400 --> 00:02:36,880 ‎QUÁ GIỚI HẠN 29 00:02:50,640 --> 00:02:54,960 ‎Một trong những bồi bàn ‎ở quán Steak 'n Shake gọi cho tôi rằng, 30 00:02:55,040 --> 00:02:58,600 ‎"Bố của con trai cô đã đến đây, ‎ngồi ở một quầy của chúng tôi 31 00:02:58,680 --> 00:03:00,240 ‎hút thuốc và uống rượu 32 00:03:01,280 --> 00:03:03,440 ‎suốt cả 24 tiếng." 33 00:03:05,040 --> 00:03:08,520 ‎Tôi ngay lập tức đi xem có chuyện gì, 34 00:03:08,600 --> 00:03:10,280 ‎và cố nói chuyện với anh ta. 35 00:03:11,200 --> 00:03:16,200 ‎Anh ta nhìn tôi với ánh mắt ‎xấu xa nhất tôi từng thấy trong đời. 36 00:03:18,760 --> 00:03:22,320 ‎Và anh ta nói, ‎"Biến đi cho khuất mắt tôi." 37 00:03:25,000 --> 00:03:27,800 ‎Tôi không biết phải nghĩ gì, ‎và tôi chỉ đứng đó. 38 00:03:29,520 --> 00:03:31,800 ‎Rồi tôi bỏ đi. 39 00:03:38,480 --> 00:03:45,160 ‎VÀI TIẾNG SAU, DAVID BARNETT ‎ĐÃ ĐÂM ÔNG BÀ NUÔI CỦA MÌNH ĐẾN CHẾT 40 00:03:45,240 --> 00:03:51,600 ‎KHÔNG XÁC MINH ĐƯỢC ĐỘNG CƠ 41 00:03:55,480 --> 00:03:59,840 ‎TRẠI CẢI TẠO POTOSI, ‎QUẬN WASHINGTON, MISSOURI 42 00:04:01,200 --> 00:04:05,560 ‎TRẠI CẢI TẠO POTOSI - AN NINH ‎LÀ CHUẨN MỰC, KHÔNG CHỈ LÀ MỤC TIÊU 43 00:04:13,240 --> 00:04:14,080 ‎Sẵn sàng chưa? 44 00:04:14,360 --> 00:04:15,840 ‎Tên tôi là David Barnett. 45 00:04:15,920 --> 00:04:19,000 ‎Ban đầu tôi bị buộc tội ‎hai vụ giết người cấp độ một, 46 00:04:19,080 --> 00:04:20,880 ‎và nhận án tử hình cho cả hai. 47 00:04:31,240 --> 00:04:33,800 ‎Tôi sinh ra ‎ở thành phố St. Louis, Missouri. 48 00:04:35,920 --> 00:04:38,880 ‎Tôi không nhớ bất cứ nơi nào ‎tôi đã thực sự sống. 49 00:04:41,080 --> 00:04:45,800 ‎Nhưng mùi và âm thanh của St. Louis ‎là thứ không thể quên. 50 00:04:50,480 --> 00:04:52,920 ‎Mẹ không muốn tôi khi tôi được sinh ra. 51 00:04:55,440 --> 00:04:58,720 ‎Về cơ bản, tôi được chăm sóc ‎bởi Robert Biggerstaff, 52 00:04:58,800 --> 00:04:59,920 ‎bạn của mẹ tôi. 53 00:05:01,920 --> 00:05:05,280 ‎Ông ấy là kẻ nghiện rượu. ‎Ra tù vào tội rất nhiều. 54 00:05:12,040 --> 00:05:16,080 ‎Những năm đầu của thời thơ ấu của tôi ‎vẩn đục vì bị quấy rối, 55 00:05:16,160 --> 00:05:18,080 ‎bị đánh đập, bị gãy mũi. 56 00:05:18,160 --> 00:05:20,760 ‎Tôi chạy quanh ‎với bộ đồ bẩn thỉu, rách rưới. 57 00:05:20,840 --> 00:05:23,440 ‎Tôi bị dính phân. ‎Không tắm trong nhiều ngày. 58 00:05:23,760 --> 00:05:27,760 ‎Đôi khi tôi phải dùng mắc quần áo ‎để khều thức ăn từ máy bán hàng. 59 00:05:33,720 --> 00:05:36,440 ‎Tôi nghĩ tôi như một con thú bông ‎ngồi trên kệ, 60 00:05:36,520 --> 00:05:38,720 ‎khi mọi người muốn, họ sẽ lấy tôi. 61 00:05:39,200 --> 00:05:40,080 ‎Ngoài ra, 62 00:05:40,560 --> 00:05:43,520 ‎mọi ký ức tôi có về tuổi thơ là ‎tôi cô độc. 63 00:05:48,920 --> 00:05:51,320 ‎Lúc đó tôi khoảng bốn hoặc năm tuổi 64 00:05:52,040 --> 00:05:54,080 ‎khi Sở Dịch vụ Gia đình 65 00:05:54,160 --> 00:05:57,120 ‎cuối cùng cũng phát hiện ra ‎sự tồn tại của tôi. 66 00:05:59,800 --> 00:06:01,960 ‎Tôi vẫn nhớ người phụ nữ đó đến giờ, 67 00:06:02,040 --> 00:06:04,720 ‎nhưng không nhớ ‎bất kỳ đặc điểm nào của cô ấy. 68 00:06:06,400 --> 00:06:10,920 ‎Không biết tại sao tâm trí tôi chôn vùi nó ‎nhưng đó là cái ôm âu yếm đầu tiên 69 00:06:11,560 --> 00:06:13,440 ‎tôi có trong một thời gian dài. 70 00:06:16,080 --> 00:06:19,880 ‎Điều duy nhất tôi nhớ cô ấy nói là, ‎"Cô sẽ đưa cháu ra khỏi đây." 71 00:06:22,400 --> 00:06:25,000 ‎Tôi không biết tôi ở lại với DFS bao lâu. 72 00:06:26,600 --> 00:06:29,360 ‎Khi ở đó, tôi gắn bó với một con thú bông. 73 00:06:30,120 --> 00:06:31,480 ‎Tôi không biết tại sao. 74 00:06:32,280 --> 00:06:33,400 ‎Nhưng tôi đã có nó. 75 00:06:33,720 --> 00:06:36,960 ‎TRẺ EM VÀ GIA ĐÌNH ‎TRUNG TÂM DỊCH VỤ THÀNH PHỐ KANSAS 76 00:06:37,040 --> 00:06:40,160 ‎Dịch vụ Gia đình liên lạc với Robert, 77 00:06:41,240 --> 00:06:42,560 ‎và họ hướng dẫn tôi 78 00:06:43,720 --> 00:06:46,320 ‎cư xử tốt khi ông ấy đến thăm. 79 00:06:48,560 --> 00:06:51,040 ‎Trong chuyến thăm, ‎họ để chúng tôi ở riêng, 80 00:06:51,400 --> 00:06:53,520 ‎ông ấy nhấc bổng tôi và chạy mất. 81 00:06:56,120 --> 00:06:59,520 ‎Ký ức cuối cùng về nơi đó ‎là tôi thả con thú bông xuống hành lang. 82 00:07:12,400 --> 00:07:15,920 ‎Ông ấy giấu tôi trong cốp xe vài tuần. 83 00:07:17,800 --> 00:07:20,720 ‎Có vẻ suốt thời gian đó ‎ngày nào cũng có sấm sét. 84 00:07:22,440 --> 00:07:24,640 ‎Nên tôi co ro trong cái cốp tối tăm. 85 00:07:24,960 --> 00:07:27,600 ‎Tôi sợ. Tôi không biết ‎chuyện gí đang xảy ra. 86 00:07:28,800 --> 00:07:31,920 ‎Tôi không được tắm. ‎Không được cho ăn hàng ngày. 87 00:07:35,080 --> 00:07:38,680 ‎Nhưng vài tuần sau, ‎DFS tìm được chúng tôi. 88 00:07:40,320 --> 00:07:43,920 ‎Cuối cùng ông ấy bị bắt, ‎tôi không bao giờ gặp lại ông ấy nữa. 89 00:08:00,720 --> 00:08:07,240 ‎LÊN SÁU TUỔI, ‎DAVID ĐƯỢC GIA ĐÌNH REAMES NHẬN NUÔI 90 00:08:09,440 --> 00:08:13,200 ‎Tôi ngay lập tức yêu gia đình đó, ‎vì đó là một gia đình. 91 00:08:17,000 --> 00:08:19,560 ‎Rita là người đầu tiên ‎tôi có thể gọi là mẹ. 92 00:08:20,000 --> 00:08:23,440 ‎Bà ấy không phải mẹ tôi, ‎nhưng tôi cảm thấy, nếu tôi có mẹ, 93 00:08:24,000 --> 00:08:25,480 ‎mẹ sẽ đối xử với tôi thế. 94 00:08:25,560 --> 00:08:28,400 ‎Và như thể mọi thứ họ làm ‎là cố làm tôi tốt hơn. 95 00:08:31,040 --> 00:08:31,880 ‎Tôi yêu họ. 96 00:08:36,680 --> 00:08:41,720 ‎Và rồi, một ngày nọ, ‎Rita có cơ hội ra nước ngoài học. 97 00:08:43,000 --> 00:08:45,520 ‎Họ tiết lộ cho tôi rằng ‎tôi sẽ phải rời họ, 98 00:08:46,000 --> 00:08:48,800 ‎và họ không thể đưa tôi đi cùng ‎vì họ sẽ rời đi, 99 00:08:48,960 --> 00:08:51,520 ‎và điều duy nhất tôi nghĩ là, ‎"Tôi đã làm sai gì đó." 100 00:08:53,320 --> 00:08:57,760 ‎Tôi chỉ nghĩ, bạn biết đấy, ‎việc bị đánh đập và quấy rối 101 00:08:58,120 --> 00:09:00,000 ‎suốt năm hay sáu năm đầu đời... 102 00:09:00,680 --> 00:09:01,600 ‎Nó đã dừng lại. 103 00:09:02,240 --> 00:09:03,080 ‎Rồi giống như, 104 00:09:03,160 --> 00:09:05,960 ‎giờ họ loại bỏ tôi ‎vì đã không làm điều gì đúng. 105 00:09:11,920 --> 00:09:14,680 ‎SAU SÁU THÁNG VỚI GIA ĐÌNH REAMES, 106 00:09:14,760 --> 00:09:18,880 ‎DAVID ĐƯỢC TRẢ LẠI TRUNG TÂM CHĂM SÓC 107 00:09:19,600 --> 00:09:26,320 ‎TÁM TUỔI, ANH TA ĐƯỢC GIAO CHO ‎MỘT NGƯỜI TÊN JOHN BARNETT 108 00:09:32,320 --> 00:09:34,160 ‎John là giáo viên dạy máy tính. 109 00:09:35,400 --> 00:09:38,120 ‎Ông ấy không phải người bình thường. 110 00:09:38,200 --> 00:09:39,680 ‎Ông ấy rất thông thái. 111 00:09:41,320 --> 00:09:42,800 ‎Tôi còn không rút lại lời 112 00:09:42,880 --> 00:09:44,880 ‎bởi ông ấy không có người phụ nữ nào. 113 00:09:44,960 --> 00:09:47,280 ‎Tôi không biết ‎ông ấy không kết hôn, mà độc thân. 114 00:09:47,360 --> 00:09:49,800 ‎Ông ấy như cả bố lẫn mẹ, ‎tất cả trong một. 115 00:09:50,040 --> 00:09:51,880 ‎Tôi không thể đòi hỏi gì hơn. 116 00:09:55,880 --> 00:09:57,320 ‎Ông ấy rất có sức hút. 117 00:09:58,040 --> 00:09:59,160 ‎Ông ấy rất chu đáo. 118 00:10:00,440 --> 00:10:03,360 ‎Và điều tôi thích là ‎ông ấy không động vào tôi. 119 00:10:05,480 --> 00:10:08,200 ‎Hầu như ông ấy biết, ‎"Nhìn xem, đứa trẻ này bị tổn thương. 120 00:10:08,280 --> 00:10:10,080 ‎Mình không muốn đẩy nó ra xa." 121 00:10:11,320 --> 00:10:14,240 ‎Lúc đó tôi không biết. Giờ tôi đã hiểu. 122 00:10:17,320 --> 00:10:20,760 ‎Một hôm ông ấy đưa tôi đi ăn tối, ‎để tôi ngồi xuống và nói, 123 00:10:21,640 --> 00:10:23,240 ‎"Muốn làm con trai ta chứ?" 124 00:10:24,160 --> 00:10:25,320 ‎Tôi nói, "Có ạ." 125 00:10:25,400 --> 00:10:28,200 ‎Ông ấy nói, ‎"Cháu muốn được nhận nuôi chứ?" 126 00:10:34,560 --> 00:10:36,920 ‎Tôi đã ngây ngất, đã quá vui mừng. 127 00:10:37,880 --> 00:10:38,960 ‎Nên... 128 00:10:40,240 --> 00:10:41,840 ‎tôi đồng ý làm con nuôi. 129 00:10:41,920 --> 00:10:43,800 ‎Và chúng tôi đã ra tòa, 130 00:10:43,880 --> 00:10:47,560 ‎đó thực là một trong những ‎kỷ niệm hạnh phúc nhất tuổi thơ tôi, 131 00:10:47,840 --> 00:10:51,760 ‎ngày tôi được nhận nuôi, ‎rằng tôi biết tôi đã có người cha mãi mãi. 132 00:10:59,040 --> 00:11:02,600 ‎Tôi cảm thấy đã chuyển sang ‎lối sống tốt hơn với John Barnett 133 00:11:02,680 --> 00:11:03,680 ‎ở Webster Groves. 134 00:11:05,160 --> 00:11:07,960 ‎Webster là một thành phố trung lưu. 135 00:11:08,720 --> 00:11:11,920 ‎Không phải kiểu nghèo đói, ‎như nơi tôi đã từng lớn lên. 136 00:11:13,040 --> 00:11:14,600 ‎Các địa điểm trông đẹp đẽ. 137 00:11:14,680 --> 00:11:18,160 ‎Thành phố sạch sẽ, ‎và nhà cửa ở trong tình trạng tốt hơn. 138 00:11:32,120 --> 00:11:35,080 ‎Vài tháng sau khi được nhận nuôi, 139 00:11:36,920 --> 00:11:40,600 ‎tôi đã khá lo lắng ‎về việc John thực sự là ai. 140 00:11:43,720 --> 00:11:47,880 ‎Tôi bắt đầu bị bị đánh ‎vì không đáp ứng kỳ vọng của ông ấy, 141 00:11:48,120 --> 00:11:51,640 ‎mà... kỳ vọng của ông ấy ‎đã cao hơn trẻ con tầm tuổi tôi. 142 00:11:51,720 --> 00:11:55,600 ‎Ông ấy bắt tôi phải làm được hơn ‎nhóm tuổi của tôi. 143 00:11:58,600 --> 00:12:00,440 ‎John sẽ động chạm thân thể: 144 00:12:00,520 --> 00:12:05,160 ‎để lại dấu vết, trầy da, vết bầm, ‎lằn roi, bất kể là gì... 145 00:12:06,240 --> 00:12:08,200 ‎nhưng rồi sự thoải mái của ông ấy 146 00:12:08,320 --> 00:12:11,640 ‎là bắt đầu nâng niu tôi, ‎và ôm tôi lại gần hơn, 147 00:12:11,720 --> 00:12:14,680 ‎rồi bắt đầu hôn vào tai tôi, ‎và điều đó không đúng. 148 00:12:16,280 --> 00:12:19,840 ‎Dần trở thành cách một đêm một lần, ‎hay một, hai lần một tuần 149 00:12:19,920 --> 00:12:23,120 ‎đến cách một đêm một lần. ‎"Này, ngồi lên đùi bố một tí. 150 00:12:23,200 --> 00:12:24,120 ‎Ôm bố cái nào." 151 00:12:26,600 --> 00:12:27,840 ‎Và tôi để ý rằng 152 00:12:27,920 --> 00:12:30,080 ‎có gì đó xảy ra với cơ thể ông ấy. 153 00:12:30,720 --> 00:12:32,960 ‎Tôi mới tám hay chín tuổi gì đó. 154 00:12:33,600 --> 00:12:35,200 ‎Tôi biết có gì đó không ổn. 155 00:12:37,120 --> 00:12:39,160 ‎Ông ấy động chạm tôi quá trớn. 156 00:12:39,640 --> 00:12:42,600 ‎Bộ phận sinh dục... ‎Ông ấy thè lưỡi vào tai tôi. 157 00:12:44,840 --> 00:12:48,200 ‎Tôi bắt đầu thấy gần như lả đi ‎khi ngồi trên đùi ông ấy. 158 00:12:48,760 --> 00:12:50,920 ‎Đôi khi tôi không nhớ ông ấy làm gì 159 00:12:51,360 --> 00:12:55,240 ‎vì tôi tự nhủ, ‎nếu không muốn cảm thấy, tôi phải tê liệt. 160 00:12:56,320 --> 00:12:58,760 ‎Tôi không muốn tồn tại. ‎Tôi chỉ muốn chết. 161 00:12:59,320 --> 00:13:00,160 ‎Không còn nữa. 162 00:13:09,680 --> 00:13:15,320 ‎SAU SINH NHẬT THỨ CHÍN CỦA DAVID, ‎JOHN BARNETT NHẬN NUÔI THÊM HAI CẬU TRAI 163 00:13:15,400 --> 00:13:19,920 ‎CẬU NHỎ NHẤT, ERIC, ‎NGAY LẬP TỨC NGƯỠNG MỘ DAVID 164 00:13:23,440 --> 00:13:25,120 ‎Tôi thích Eric ngay lập tức. 165 00:13:26,120 --> 00:13:27,280 ‎Cậu ta có sức hút. 166 00:13:27,840 --> 00:13:28,960 ‎Cậu ta ý thức rõ 167 00:13:29,040 --> 00:13:32,120 ‎về hai cái răng vẩu nho nhỏ ‎mình có ở phía trước. 168 00:13:32,200 --> 00:13:33,960 ‎Chúng hơi xoắn, và tôi khá… 169 00:13:34,040 --> 00:13:36,840 ‎Tôi yêu cậu bé. ‎Cậu ấy là rất nhiều niềm vui. 170 00:13:39,320 --> 00:13:42,280 ‎Nhưng rồi tôi bắt đầu ‎thấy John gọi Eric ra ngoài 171 00:13:42,960 --> 00:13:44,880 ‎y như cách nó đã xảy ra với tôi. 172 00:13:46,600 --> 00:13:47,880 ‎Tôi cảm thấy bất lực. 173 00:13:47,960 --> 00:13:51,760 ‎Tôi cảm thấy như tôi đã ‎cướp đi tuổi thơ của Eric. 174 00:13:56,680 --> 00:13:59,160 ‎Tôi lớn nhất, lẽ ra phải bảo vệ chúng. 175 00:14:01,440 --> 00:14:02,640 ‎Nhưng tôi không thể. 176 00:14:03,080 --> 00:14:05,560 ‎Và cùng lúc đó, ‎tôi mừng là không phải tôi. 177 00:14:06,120 --> 00:14:08,760 ‎Tôi thấy tệ vì tôi để cậu ấy bị thế. 178 00:14:18,440 --> 00:14:21,760 ‎BỐ MẸ CỦA JOHN BARNETT, CLIFFORD VÀ LEONA, 179 00:14:21,840 --> 00:14:25,280 ‎SỐNG Ở CÙNG PHỐ VỚI CON TRAI MÌNH 180 00:14:28,440 --> 00:14:31,120 ‎Cách mỗi Chủ Nhật, ‎chúng tôi gặp bố mẹ ông ấy, 181 00:14:31,200 --> 00:14:33,040 ‎và sẽ có một bữa tối gia đình. 182 00:14:36,160 --> 00:14:39,760 ‎Tôi yêu Leona ngay khi gặp bà ấy. ‎Bà ấy rất ấm áp và nồng hậu. 183 00:14:40,320 --> 00:14:41,520 ‎Bà dạy tôi nấu ăn. 184 00:14:43,480 --> 00:14:46,960 ‎Chúng tôi chưa bao giờ nói với họ ‎về chuyện xảy ra với John. 185 00:14:49,520 --> 00:14:54,360 ‎Tôi đã lo Clifford sẽ phản ứng thế nào, ‎vì ông ấy khá là nghiêm khắc. 186 00:14:56,200 --> 00:14:57,360 ‎Vài lần, Clifford… 187 00:14:58,080 --> 00:15:00,520 ‎Bạn sẽ bị gõ vào đằng sau đầu, 188 00:15:00,880 --> 00:15:03,720 ‎như bất kỳ bậc cha mẹ nào ‎sẽ làm với một đứa trẻ. 189 00:15:04,000 --> 00:15:06,520 ‎Không mạnh, nhưng luôn đau vì chiếc nhẫn. 190 00:15:07,800 --> 00:15:10,480 ‎Ông ấy đeo cùng ‎kiểu nhẫn sang trọng John đeo. 191 00:15:11,560 --> 00:15:14,240 ‎Nên mỗi lần ông đánh, ‎cứ như John lại đánh tôi 192 00:15:14,320 --> 00:15:17,280 ‎ở sau đầu bằng cái nhẫn, ‎hết lần này đến lần khác. 193 00:15:18,720 --> 00:15:22,160 ‎Nên tôi bắt đầu coi Clifford là John, ‎và không thể cho qua. 194 00:15:22,960 --> 00:15:25,680 ‎Thấy John, tôi thấy Clifford. ‎Thấy Clifford, tôi thấy John. 195 00:15:29,200 --> 00:15:32,560 ‎Nhưng khi tôi thấy Leona, ‎tôi nói, "Cháu ôm bà nhé?" 196 00:15:33,920 --> 00:15:35,880 ‎Bà là tình yêu duy nhất ở nhà đó. 197 00:15:45,560 --> 00:15:51,000 ‎DAVID Ở VỚI JOHN BARNETT ‎CHO ĐẾN LÚC 18 TUỔI 198 00:15:51,080 --> 00:15:57,040 ‎ANH TA CHUYỂN ĐI SAU MỘT TRẬN CÃI CỌ 199 00:16:02,360 --> 00:16:04,680 ‎Tôi đã ở với bạn bè đây đó, 200 00:16:04,760 --> 00:16:07,440 ‎và tôi không kể với họ ‎chính xác điều xảy ra, 201 00:16:07,520 --> 00:16:08,880 ‎nhưng tôi nghĩ họ biết. 202 00:16:10,680 --> 00:16:13,800 ‎Tôi vẫn làm việc, ‎nhưng tôi ngủ ở khắp mọi nơi. 203 00:16:15,440 --> 00:16:16,960 ‎Leona khá thông cảm, 204 00:16:17,600 --> 00:16:20,560 ‎bà hỏi tôi thế nào, ‎và tôi trả lời, "Cháu ổn", 205 00:16:20,640 --> 00:16:22,360 ‎bà nói, "Cháu thật sự thế nào?" 206 00:16:23,840 --> 00:16:28,440 ‎Và tôi rất muốn nói với bà ‎về chuyện xảy ra với John, 207 00:16:28,880 --> 00:16:30,680 ‎tôi chỉ muốn nhìn bà và nói, 208 00:16:31,200 --> 00:16:34,160 ‎"Bà không biết về sự lạm dụng. ‎Về việc ông ấy đã cố 209 00:16:34,240 --> 00:16:37,480 ‎về cơ bản là làm tình với cháu ‎khi mới chín, mười tuổi, 210 00:16:37,680 --> 00:16:39,000 ‎nằm bên trên cháu…" 211 00:16:39,080 --> 00:16:41,000 ‎Tôi muốn nói với bà tất cả. 212 00:16:41,080 --> 00:16:42,040 ‎Và tôi kiểu như… 213 00:16:42,280 --> 00:16:44,600 ‎Bất cứ gì tôi nói đều tiêu cực về John, 214 00:16:44,680 --> 00:16:48,760 ‎bà ấy sẽ lên tiếng ‎theo cách ủng hộ hoặc biện hộ. 215 00:16:50,200 --> 00:16:54,760 ‎Nên tôi cảm thấy, nếu thúc ép quá, ‎tôi sẽ bị từ chối ngay lập tức. 216 00:17:04,720 --> 00:17:06,720 ‎SÁNG NGÀY 4 THÁNG 2 NĂM 1996, 217 00:17:06,800 --> 00:17:10,800 ‎DAVID BARNETT TỰ Ý VÀO NHÀ CỦA ÔNG BÀ 218 00:17:11,320 --> 00:17:15,360 ‎ANH TA CHỜ HỌ ĐI NHÀ THỜ VỀ 219 00:17:19,360 --> 00:17:20,920 ‎Lúc họ mới về, tôi đã ngủ. 220 00:17:21,000 --> 00:17:24,040 ‎Và khi tôi tỉnh, chúng tôi bắt tranh luận. 221 00:17:25,480 --> 00:17:27,840 ‎Điều cuối cùng tôi nhớ là nói với bà ấy, 222 00:17:28,560 --> 00:17:29,800 ‎và tôi… 223 00:17:30,400 --> 00:17:35,360 ‎Tôi đã cố nhớ mỗi ngày ‎kể từ khi vụ án xảy ra, 224 00:17:35,440 --> 00:17:36,960 ‎chuyện đã xảy ra thế nào, 225 00:17:37,040 --> 00:17:39,400 ‎điều gì đã nói để gây ra điều đã xảy ra. 226 00:17:41,920 --> 00:17:45,040 ‎Bà ấy nói về cuộc trò chuyện với John. 227 00:17:47,400 --> 00:17:48,880 ‎Tôi nhớ đã thấy Clifford. 228 00:17:49,720 --> 00:17:51,400 ‎Clifford nói gì đó về John. 229 00:17:52,200 --> 00:17:53,040 ‎Và… 230 00:17:53,920 --> 00:17:55,880 ‎Tôi đi… Tôi không biết đã đi đâu. 231 00:17:56,600 --> 00:17:57,600 ‎Tôi đã đi đâu đó. 232 00:18:03,680 --> 00:18:06,160 ‎Khi tôi cuối cùng nhận ra ‎việc đang xảy ra, 233 00:18:06,280 --> 00:18:08,080 ‎tôi đứng nhìn một bức tường. 234 00:18:08,520 --> 00:18:11,000 ‎Và khi nhìn xuống, ‎Clifford ở bên trái tôi. 235 00:18:11,600 --> 00:18:13,800 ‎Trên tay tôi không có máu. 236 00:18:13,880 --> 00:18:16,280 ‎Nên tôi không biết máu từ đâu ra. 237 00:18:21,840 --> 00:18:23,080 ‎Và tôi không biết đã… 238 00:18:23,160 --> 00:18:25,200 ‎Tôi sợ chết khiếp. Không biết phải làm gì. 239 00:18:26,720 --> 00:18:28,880 ‎Tôi tự hỏi, "Mày đã làm gì?" 240 00:18:30,160 --> 00:18:33,200 ‎Và tôi nhìn quanh, ‎"Có ai khác ở đây không?" 241 00:18:33,600 --> 00:18:37,360 ‎Tôi thấy Leona ở đó… ‎tôi bước qua, thấy Leona nằm ở hành lang. 242 00:18:39,360 --> 00:18:40,280 ‎Tôi đã rất sợ. 243 00:18:42,880 --> 00:18:44,560 ‎Tôi đã giết cả hai. 244 00:18:45,160 --> 00:18:46,520 ‎Tôi đã đâm họ đến chết. 245 00:18:51,840 --> 00:18:55,760 ‎TRONG 24 GIỜ, ‎DAVID BARNETT ĐÃ TỰ THÚ VỚI CẢNH SÁT 246 00:18:55,840 --> 00:18:59,080 ‎RẰNG ANH TA ĐÃ PHẠM CẢ HAI VỤ GIẾT NGƯỜI 247 00:19:05,160 --> 00:19:08,920 ‎Tổn thương đã gây ra cho cơ thể họ, ‎khi tôi xem các báo cáo… 248 00:19:09,400 --> 00:19:13,040 ‎sương xườn bị gãy, hàm hoàn toàn bị lệch, 249 00:19:13,680 --> 00:19:16,360 ‎hàng chục vết đâm với nhiều con dao. 250 00:19:17,280 --> 00:19:19,760 ‎Không biết từ đâu ra. Họ nói là ở nhà bếp. 251 00:19:19,840 --> 00:19:21,280 ‎Tôi không nhớ đã đi lấy. 252 00:19:23,000 --> 00:19:26,160 ‎Tôi đã ở trạng thái quá mức hoặc thịnh nộ. 253 00:19:26,720 --> 00:19:28,000 ‎Tôi đã mất tỉnh táo. 254 00:19:28,560 --> 00:19:31,120 ‎Và… tôi đã giết hai người vô tội. 255 00:19:38,960 --> 00:19:41,560 ‎THÁNG 3 NĂM 1997, 256 00:19:41,640 --> 00:19:46,160 ‎DAVID BARNETT ĐÃ HẦU TÒA ‎DO HAI VỤ GIẾT NGƯỜI CẤP ĐỘ MỘT 257 00:20:00,840 --> 00:20:05,360 ‎TÒA ÁN QUẬN ST. LOUIS 258 00:20:11,160 --> 00:20:14,160 ‎Nơi này đã là nhà ‎khoảng tám, chín, mười ngày. 259 00:20:16,560 --> 00:20:17,840 ‎Tôi đã ngồi ở đây. 260 00:20:18,800 --> 00:20:21,360 ‎Hàng giữa, ghế thứ hai từ bên phải. 261 00:20:23,240 --> 00:20:25,360 ‎Nó đem lại rất nhiều ký ức. 262 00:20:28,200 --> 00:20:30,120 ‎Lúc nào tôi cũng thấy mặt David. 263 00:20:31,440 --> 00:20:33,920 ‎Khuôn mặt David luôn ở đó. 264 00:20:39,120 --> 00:20:40,440 ‎Tên tôi là Andy Dazey. 265 00:20:40,520 --> 00:20:46,480 ‎Tôi là chủ tịch bồi thẩm đoàn ‎trong vụ kiện David Barnett năm 1997. 266 00:20:50,640 --> 00:20:56,040 ‎Anh không thể không hoảng sợ ‎bởi sự nghiêm trọng của cáo buộc 267 00:20:56,120 --> 00:20:57,560 ‎chống lại David Barnett. 268 00:20:58,840 --> 00:21:01,760 ‎Tôi tin có khoảng năm con dao được dùng, 269 00:21:02,160 --> 00:21:05,800 ‎hơn 20 vết thương do bị đâm. 270 00:21:07,440 --> 00:21:10,640 ‎Cuộc tấn công này dữ dội 271 00:21:11,320 --> 00:21:14,960 ‎đến nỗi nó làm dao rớt khỏi cán. 272 00:21:15,640 --> 00:21:19,840 ‎Những con dao đâm sâu ‎đến nỗi khi đâm chúng… 273 00:21:20,840 --> 00:21:22,320 ‎đã cắm vào kết cấu xương, 274 00:21:22,680 --> 00:21:27,360 ‎đến nỗi anh ta phải quay lại bếp ‎và lấy nhiều dao. 275 00:21:28,680 --> 00:21:30,600 ‎Nên cả hai ông bà của anh ta 276 00:21:31,160 --> 00:21:34,160 ‎đều phải chịu một cái chết ‎rất bạo lực, chậm chạp, 277 00:21:35,040 --> 00:21:37,400 ‎đau đớn, tàn bạo. 278 00:21:39,040 --> 00:21:40,840 ‎Điều đó đè nặng 279 00:21:41,320 --> 00:21:44,960 ‎lên từng trái tim của chúng tôi ‎về việc làm điều đúng đắn. 280 00:21:45,040 --> 00:21:49,800 ‎PHÒNG THẢO LUẬN CỦA BỒI THẨM ĐOÀN 417 281 00:21:49,880 --> 00:21:51,640 ‎Để áp đặt một án tử hình, 282 00:21:51,720 --> 00:21:54,920 ‎phải có thỏa thuận nhất trí ‎giữa các bồi thẩm viên. 283 00:21:58,720 --> 00:22:03,080 ‎Tôi nhớ đã đứng dậy và bước ra chỗ cửa sổ… 284 00:22:04,800 --> 00:22:07,040 ‎suốt thì phải cầm nước mắt 285 00:22:07,360 --> 00:22:10,840 ‎nói rằng, "Mười hai chúng ta ‎phải đưa ra quyết định. 286 00:22:11,560 --> 00:22:14,120 ‎Mười một đã quyết định. Tôi thì sao? 287 00:22:15,680 --> 00:22:18,760 ‎Tôi đã đạt được… 288 00:22:19,560 --> 00:22:23,800 ‎sự cứng rắn trong trái tim mình ‎để nói người này không nên sống chưa?" 289 00:22:24,840 --> 00:22:26,080 ‎Cuối cùng tôi đã làm. 290 00:22:30,000 --> 00:22:36,560 ‎NGÀY 21 THÁNG 3 NĂM 1997, BỒI THẨM ĐOÀN ‎ĐỀ NGHỊ RẰNG DAVID BARNETT CẦN BỊ TỬ HÌNH 291 00:22:45,840 --> 00:22:50,960 ‎SAVANNAH, GEORGIA 292 00:23:07,200 --> 00:23:08,640 ‎"Chúc mừng sinh nhật 293 00:23:09,040 --> 00:23:11,400 ‎mẹ yêu của con, con trai David." 294 00:23:12,520 --> 00:23:15,600 ‎Nó vẽ nhiều hoa, ‎nhưng đôi khi vẽ các thứ khác nữa. 295 00:23:16,440 --> 00:23:19,560 ‎Nó chưa từng quên sinh nhật, ‎ngày của mẹ, Giáng sinh, 296 00:23:19,640 --> 00:23:22,600 ‎phải nói là tôi có hai đứa con ruột, ‎và chúng quên. 297 00:23:22,920 --> 00:23:24,200 ‎David không quên. 298 00:23:25,240 --> 00:23:26,920 ‎Nó rất ngọt ngào và chu đáo. 299 00:23:27,680 --> 00:23:28,720 ‎Nó gọi tôi là mẹ. 300 00:23:29,480 --> 00:23:31,200 ‎Tôi là người thân nhất nó có. 301 00:23:38,520 --> 00:23:40,480 ‎Tên tôi là Rita Reams. 302 00:23:41,440 --> 00:23:44,560 ‎David Barnett là con nuôi của chúng tôi 303 00:23:45,120 --> 00:23:49,480 ‎từ lúc sáu tuổi rưỡi ‎cho đến khi vừa qua sinh nhật thứ bảy. 304 00:23:52,120 --> 00:23:55,080 ‎Được là một phần gia đình ‎với nó là điều tuyệt vời. 305 00:23:55,280 --> 00:23:56,280 ‎Nó rất thích. 306 00:23:58,520 --> 00:23:59,760 ‎Nó chưa từng bạo lực. 307 00:24:00,120 --> 00:24:01,760 ‎Nó là một đứa trẻ ngoan. 308 00:24:04,800 --> 00:24:07,600 ‎Tôi nghĩ nó sẽ tiếp tục cải thiện và nở rộ 309 00:24:07,680 --> 00:24:11,560 ‎trong một môi trường gia đình ‎ổn định, yêu thương. 310 00:24:12,240 --> 00:24:15,040 ‎Mặt khác, theo cách nào đó ‎nó là một thách thức. 311 00:24:15,600 --> 00:24:16,440 ‎Bạn có thể thấy, 312 00:24:17,160 --> 00:24:19,920 ‎trong môi trường sai, nó sẽ không làm tốt. 313 00:24:24,320 --> 00:24:30,840 ‎KHI RITA NHẬN VIỆC Ở NƯỚC NGOÀI, ‎DAVID LẠI ĐƯỢC CHĂM SÓC BỞI DỊCH VỤ XÃ HỘI 314 00:24:32,000 --> 00:24:36,360 ‎RITA KHÔNG NGHE TIN VỀ DAVID TRONG 13 NĂM 315 00:24:36,440 --> 00:24:42,520 ‎TỚI KHI ĐƯỢC LIÊN LẠC VỀ VỤ GIẾT NGƯỜI 316 00:24:44,720 --> 00:24:46,200 ‎KhI phát hiện David đã… 317 00:24:47,040 --> 00:24:48,200 ‎giết hai người… 318 00:24:50,560 --> 00:24:53,480 ‎Thật sửng sốt. Tôi không ngờ đến điều đó. 319 00:24:54,600 --> 00:24:58,400 ‎Nhất là khi tôi phát hiện ra ‎họ là những người tốt. 320 00:24:59,600 --> 00:25:01,560 ‎Họ đâu làm gì hại đến nó. 321 00:25:12,840 --> 00:25:18,560 ‎RITA THEO DÕI TỪNG BƯỚC VIỆC XÉT XỬ DAVID 322 00:25:22,280 --> 00:25:24,520 ‎Tôi tham gia tất cả phiên tòa xử phạt. 323 00:25:27,560 --> 00:25:31,720 ‎Luật sư của nó lúc đó ‎không dùng bất kỳ tài liệu lý lịch nào 324 00:25:32,360 --> 00:25:35,480 ‎về bất kỳ vụ lạm dụng nào ‎và những gì đã xảy ra với nó 325 00:25:35,920 --> 00:25:38,280 ‎từ khi được nhận nuôi đến khi vào tù. 326 00:25:40,160 --> 00:25:42,000 ‎Tôi hỏi cô ấy 327 00:25:42,080 --> 00:25:45,800 ‎tại sao những thứ này ‎không được dùng để giúp David. 328 00:25:46,440 --> 00:25:49,840 ‎Và câu trả lời duy nhất của cô ấy ‎rất cộc lốc, đó là… 329 00:25:50,640 --> 00:25:52,120 ‎"Nó sẽ chẳng giúp gì. 330 00:25:52,200 --> 00:25:54,200 ‎Mà sẽ làm tổn thương anh ta hơn." 331 00:25:54,880 --> 00:25:58,000 ‎Đó là tất cả những gì cô ấy nói, ‎và cô ấy cứ đi. Phải. 332 00:26:19,560 --> 00:26:21,320 ‎David có danh sách dài những người 333 00:26:21,400 --> 00:26:24,160 ‎anh ta muốn làm nhân chứng ở phiên tòa. 334 00:26:26,760 --> 00:26:31,080 ‎Luật sư công đầu tiên của anh ta ‎chẳng liên lạc với ai trong danh sách đó. 335 00:26:31,560 --> 00:26:32,400 ‎Không một ai. 336 00:26:36,720 --> 00:26:41,760 ‎Tôi là Jason Kingdon, ‎và chúng ta đang vào Webster Groves, 337 00:26:41,840 --> 00:26:43,960 ‎để thấy nơi tôi và David đã lớn lên. 338 00:26:47,800 --> 00:26:52,240 ‎David sống với John Barnett, ‎người đã nhận nuôi David, 339 00:26:52,720 --> 00:26:55,960 ‎và hai cậu trai khác mà John đã nhận nuôi. 340 00:26:58,360 --> 00:27:03,480 ‎Đầu tiên, có vẻ họ là ‎một gia đình rất tuyệt vời, 341 00:27:03,560 --> 00:27:07,000 ‎rằng ông bố này ‎như một huấn luyện viên bóng đá, 342 00:27:07,080 --> 00:27:09,520 ‎thực sự thích trẻ em và thể thao. 343 00:27:10,000 --> 00:27:15,120 ‎Mãi cho đến sáu tháng sau khi biết David 344 00:27:15,200 --> 00:27:17,840 ‎có chuyện bắt đầu xảy ra. 345 00:27:20,440 --> 00:27:22,360 ‎Họ tự nhốt mình trong phòng 346 00:27:23,080 --> 00:27:24,320 ‎và trốn khỏi John. 347 00:27:25,680 --> 00:27:28,600 ‎Họ rất sợ ra khỏi phòng và ở gần John, 348 00:27:28,920 --> 00:27:30,160 ‎đến nỗi khi mắc tiểu, 349 00:27:30,240 --> 00:27:32,200 ‎họ sẽ không rời phòng đi vệ sinh. 350 00:27:32,280 --> 00:27:34,840 ‎Họ sẽ mở cửa sổ và đi tiểu ra ngoài. 351 00:27:37,040 --> 00:27:40,280 ‎Ông bà David sống trong ngôi nhà đó. 352 00:27:43,200 --> 00:27:45,040 ‎Họ chỉ ở cách hai nhà. 353 00:27:45,760 --> 00:27:48,160 ‎Nơi đó thoải mái hơn chúng tôi. 354 00:27:48,240 --> 00:27:50,480 ‎Chúng tôi sẽ đến đó sau giờ học, 355 00:27:50,560 --> 00:27:52,600 ‎họ có sữa và bánh cho chúng tôi. 356 00:27:53,720 --> 00:27:56,560 ‎Ngôi nhà này đáng sợ ‎với chúng tôi kinh khủng, 357 00:27:56,640 --> 00:27:59,200 ‎và ngôi nhà đó thật dễ chịu. 358 00:28:04,400 --> 00:28:08,720 ‎NĂM 15 TUỔI, JASON VÀ DAVID ‎PHÁT HIỆN MỘT BỨC ẢNH LẤY LIỀN 359 00:28:08,800 --> 00:28:12,480 ‎TRONG NGĂN KÉO CẠNH GIƯỜNG JOHN BARNETT 360 00:28:15,160 --> 00:28:16,520 ‎Bức ảnh đó là, 361 00:28:17,320 --> 00:28:21,120 ‎về cơ bản, một cơ thể với một chút đùi 362 00:28:21,200 --> 00:28:24,600 ‎và chân, và gần như lên đến cổ, 363 00:28:25,760 --> 00:28:28,160 ‎của một cậu bé, chưa dậy thì, 364 00:28:28,880 --> 00:28:31,120 ‎nghĩa là không có lông vùng kín, 365 00:28:31,200 --> 00:28:35,920 ‎và tay John đang giữ ‎dương vật của cậu bé trong bức ảnh. 366 00:28:36,840 --> 00:28:38,320 ‎John có cánh tay lông lá, 367 00:28:38,400 --> 00:28:40,880 ‎và có chiếc nhẫn mà ông ta luôn đeo, 368 00:28:40,960 --> 00:28:42,240 ‎kiểu nhẫn sang trọng. 369 00:28:42,800 --> 00:28:46,880 ‎Cái nhẫn và cánh tay đó ở trong bức ảnh. 370 00:28:48,360 --> 00:28:49,920 ‎Chúng tôi biết đó là John. 371 00:28:54,520 --> 00:28:57,480 ‎Chúng tôi nghĩ bức ảnh này ‎là không thể chối cãi… 372 00:28:58,520 --> 00:29:00,400 ‎bằng chứng không ai có thể cãi. 373 00:29:00,480 --> 00:29:02,840 ‎Không ai có thể nói đây không phải thật. 374 00:29:03,840 --> 00:29:05,920 ‎Chúng tôi đã rất vui. 375 00:29:06,160 --> 00:29:08,360 ‎Đây sẽ là kết thúc của việc đó. 376 00:29:08,440 --> 00:29:11,480 ‎Sự việc giật gân này sắp xảy ra. 377 00:29:16,680 --> 00:29:19,680 ‎Chúng tôi đi bộ đến đồn cảnh sát này, 378 00:29:19,760 --> 00:29:23,280 ‎và nghĩ, "Có lẽ thứ này ‎sẽ giải thích cho thanh tra 379 00:29:23,360 --> 00:29:25,040 ‎ở Sở Cảnh sát Webster Groves 380 00:29:26,080 --> 00:29:28,920 ‎tại sao chúng tôi ương ngạnh, ‎tức giận, và chỉ… 381 00:29:29,160 --> 00:29:30,880 ‎làm nhiều thứ chúng tôi làm. 382 00:29:30,960 --> 00:29:32,800 ‎Có lẽ cô ấy sẽ hiểu." 383 00:29:35,360 --> 00:29:38,800 ‎Ngay khi thấy bức ảnh, ‎tôi có thể thấy cô ấy sợ chết khiếp. 384 00:29:38,880 --> 00:29:41,000 ‎Cô ấy sợ bức ảnh đó hơn chúng tôi. 385 00:29:41,080 --> 00:29:42,040 ‎Cô ấy… 386 00:29:42,320 --> 00:29:46,280 ‎trả lại bức ảnh cho David ‎y như cách cậu ấy đưa nó cho cô ấy, 387 00:29:46,880 --> 00:29:49,440 ‎và ngay lập tức bảo tôi ra khỏi phòng. 388 00:29:49,520 --> 00:29:51,000 ‎NƠI AN TOÀN 389 00:29:51,080 --> 00:29:53,560 ‎Khi cô ấy nói chuyện xong với cậu ấy, 390 00:29:54,480 --> 00:29:56,480 ‎cậu ấy lao ra khỏi cánh cửa này. 391 00:29:57,640 --> 00:29:59,440 ‎Tôi thấy cậu ấy cầm tấm ảnh. 392 00:29:59,520 --> 00:30:02,520 ‎"Cậu làm gì với tấm ảnh đó? ‎Sao vẫn còn giữ nó?" 393 00:30:03,600 --> 00:30:06,280 ‎"Họ sẽ không làm gì cho ta. ‎Họ sẽ không giúp." 394 00:30:08,880 --> 00:30:10,000 ‎Cậu ấy tuyệt vọng. 395 00:30:10,680 --> 00:30:14,120 ‎Đây là cơ quan quyền lực cao nhất. ‎Chẳng còn nơi nào để đi. 396 00:30:14,400 --> 00:30:16,040 ‎Chẳng có ai để tin tưởng. 397 00:30:18,360 --> 00:30:20,560 ‎Tôi biết điều ấy đã thay đổi David hôm đó. 398 00:30:25,400 --> 00:30:30,440 ‎NĂM 2017, JOHN BARNETT CHẾT ‎VỚI NGUYÊN NHÂN TỰ NHIÊN 399 00:30:30,520 --> 00:30:37,480 ‎ÔNG ẤY KHÔNG BỊ BUỘC TỘI ‎LẠM DỤNG TÌNH DỤC NÀO CẢ 400 00:30:46,280 --> 00:30:47,840 ‎John là một người bạn tốt. 401 00:30:48,160 --> 00:30:49,360 ‎Ông ấy hài hước, 402 00:30:49,440 --> 00:30:52,000 ‎đặc biệt dí dỏm ‎và tuyệt vời khi ở bên cạnh. 403 00:30:53,360 --> 00:30:55,920 ‎Ông ấy thành công ‎trong Công nghệ Thông tin, 404 00:30:56,000 --> 00:30:57,400 ‎giữ vị trí giám đốc, 405 00:30:58,040 --> 00:30:59,760 ‎nhưng đã từ bỏ mức lương cao, 406 00:30:59,840 --> 00:31:02,360 ‎và dạy trẻ con, rất nhiều trẻ thiệt thòi, 407 00:31:02,760 --> 00:31:05,680 ‎xử lý dữ liệu ‎ở trường Trung học Kỹ thuật West County. 408 00:31:06,600 --> 00:31:09,560 ‎Anh ấy là tài xế xe buýt tốt ‎và được yêu mến, 409 00:31:09,640 --> 00:31:13,000 ‎đủ tốt để được trao giải ‎Tài xế Xe buýt của Năm nhiều lần. 410 00:31:15,000 --> 00:31:16,560 ‎Nhưng John cũng hiểu biết. 411 00:31:16,880 --> 00:31:20,560 ‎Ông ấy có sự sáng suốt để thấy ‎cuộc sống của mình là về cái gì, 412 00:31:20,680 --> 00:31:21,880 ‎và đó là bọn trẻ. 413 00:31:23,760 --> 00:31:26,520 ‎Ông trở thành người cha nuôi yêu thương, 414 00:31:26,600 --> 00:31:31,440 ‎và các con ông ấy đã có cơ hội ‎để sống, trưởng thành và làm tốt. 415 00:31:34,000 --> 00:31:37,600 ‎Tôi là Fred Domke, ‎và là bạn thân của John Barnett, 416 00:31:38,160 --> 00:31:42,720 ‎và tôi rất vinh dự khi có thể ‎đọc điếu văn ở đám tang của John, 417 00:31:43,560 --> 00:31:47,280 ‎và tôi muốn chia sẻ điều đó ‎với các bạn để cảm thông… 418 00:31:47,760 --> 00:31:49,440 ‎với con người John Barnett. 419 00:31:52,560 --> 00:31:56,200 ‎Tôi chưa bao giờ xem xét các cáo buộc đó, 420 00:31:56,480 --> 00:32:00,800 ‎nhưng có thể nói chung ‎ông ấy là một người tuyệt vời. 421 00:32:01,640 --> 00:32:05,400 ‎Và tôi không cần biết thêm nữa. 422 00:32:05,480 --> 00:32:06,440 ‎Tôi đã biết rồi. 423 00:32:06,960 --> 00:32:09,440 ‎Nếu ai đó thấy gì khác ngoài điều đó, 424 00:32:10,400 --> 00:32:13,720 ‎họ nghĩ họ biết rõ hơn tôi thế nào, 425 00:32:14,040 --> 00:32:16,360 ‎khi tôi trải qua 49 năm với John, 426 00:32:16,440 --> 00:32:18,760 ‎tôi chỉ không hiểu sao có thể như thế. 427 00:32:31,280 --> 00:32:35,240 ‎Tôi chưa từng thấy ông ấy ‎chạm vào các bé trai hay gì cả. 428 00:32:42,360 --> 00:32:45,320 ‎Tôi chưa từng thấy ông ấy làm vậy với họ. 429 00:32:49,400 --> 00:32:51,040 ‎Tôi là Secil Schodroski. 430 00:32:53,120 --> 00:32:56,480 ‎Lúc đó tôi học cấp ba, ‎lớp 10 trường Kỹ thuật West County. 431 00:32:57,720 --> 00:33:00,520 ‎Và John Barnett ‎là giáo viên máy tính của tôi. 432 00:33:02,160 --> 00:33:04,640 ‎Ông ấy cao, tử tế, có đôi mắt xanh dương. 433 00:33:05,960 --> 00:33:09,040 ‎Có điều gì đó về ông ấy ‎tôi luôn muốn gặp mỗi sáng, 434 00:33:09,120 --> 00:33:11,920 ‎và giao tiếp với ông ấy, ‎để ông ấy cười với tôi, 435 00:33:12,000 --> 00:33:14,400 ‎điều đó sẽ khiến tôi cảm thấy đặc biệt. 436 00:33:17,160 --> 00:33:18,520 ‎Lúc đó, tôi 14 tuổi. 437 00:33:19,280 --> 00:33:21,640 ‎Ở nhà tôi bị đánh rất nhiều. 438 00:33:22,680 --> 00:33:24,520 ‎Thế nên tôi đến nhà Barnett. 439 00:33:26,280 --> 00:33:31,160 ‎Tôi chưa từng chứng kiến ông ấy bạo hành, ‎hay đánh họ, hay lạm dụng tình dục. 440 00:33:33,920 --> 00:33:35,640 ‎Nhưng với tôi thì khác. 441 00:33:38,760 --> 00:33:42,400 ‎Ông ấy sẽ đợi bọn trẻ đi ngủ. 442 00:33:43,480 --> 00:33:45,760 ‎Tôi sẽ ngồi ở ghế bành hay gì đó, 443 00:33:45,840 --> 00:33:48,800 ‎ông ấy đi xuống, sờ xoạng tôi, hôn tôi, 444 00:33:48,880 --> 00:33:51,480 ‎và sờ tay lên nhiều chỗ, ‎những thứ như thế. 445 00:33:52,960 --> 00:33:56,560 ‎Và trong đầu tôi, tôi nghĩ là không sao, ‎vì tôi yêu ông ấy. 446 00:33:58,960 --> 00:34:00,960 ‎Lúc đó tôi chỉ là một cô bé. 447 00:34:03,480 --> 00:34:04,720 ‎Tôi sẽ nói 448 00:34:05,880 --> 00:34:10,040 ‎ông ấy là kẻ ấu dâm, hoặc đã từng, ‎và ông ấy từng là kẻ lợi dụng. 449 00:34:11,000 --> 00:34:14,720 ‎NIỀM TIN LÀ TIN VÀO ĐIỀU TA KHÔNG THỂ THẤY 450 00:34:16,000 --> 00:34:21,720 ‎SECIL SỐNG Ở NHÀ CỦA JOHN BARNETT ‎MỘT MÙA HÈ 451 00:34:22,240 --> 00:34:27,960 ‎TRONG THỜI GIAN NÀY, CÔ ẤY TRỞ NÊN GẦN GŨI ‎VỚI CON TRAI NUÔI CỦA ÔNG ẤY, DAVID 452 00:34:31,600 --> 00:34:33,920 ‎David và tôi, đại loại là chơi với nhau 453 00:34:34,000 --> 00:34:37,280 ‎nhảy múa cùng nhau và hát những bài hát. 454 00:34:37,360 --> 00:34:39,120 ‎Đó là thứ tình cảm mới ấp ủ. 455 00:34:40,520 --> 00:34:41,600 ‎Nó cứ thế xảy ra. 456 00:34:41,920 --> 00:34:42,760 ‎Và chúng tôi… 457 00:34:45,360 --> 00:34:46,560 ‎Có quan hệ tình dục. 458 00:34:47,440 --> 00:34:49,560 ‎Tôi không dùng biện pháp tránh thai. 459 00:34:50,960 --> 00:34:51,880 ‎Và rồi… 460 00:34:52,480 --> 00:34:54,000 ‎Họ nói tôi có thai. 461 00:34:56,760 --> 00:34:59,000 ‎John Barnett yêu cầu tôi phá thai. 462 00:34:59,080 --> 00:35:00,640 ‎Ông ấy đề nghị trả tiền. 463 00:35:01,520 --> 00:35:03,520 ‎Ông ấy giận ‎việc tôi ở bên con trai ông ấy, 464 00:35:03,600 --> 00:35:06,440 ‎và giờ tôi hiểu có lẽ ông ấy ghen tị. 465 00:35:06,520 --> 00:35:09,400 ‎Có lẽ ông ấy buồn ‎vì tôi không ở bên ông ấy nữa. 466 00:35:13,400 --> 00:35:20,400 ‎SAU KHI SECIL SINH CON, CÔ ẤY ‎VÀ DAVID BARNETT CHUYỂN ĐẾN Ở VỚI NHAU 467 00:35:23,760 --> 00:35:25,560 ‎David rất tự hào về Seth, 468 00:35:25,640 --> 00:35:29,720 ‎anh ấy muốn ôm nó, ‎anh ấy muốn cho nó ăn nên… 469 00:35:30,640 --> 00:35:33,400 ‎chúng tôi cố gắng xoay sở. 470 00:35:35,360 --> 00:35:37,040 ‎Và mọi chuyện không ổn lắm. 471 00:35:37,640 --> 00:35:38,960 ‎David dậy trễ. 472 00:35:39,040 --> 00:35:44,360 ‎Anh ấy hút thuốc cùng em gái tôi ‎và bạn bè, cả chơi bài nữa, và… 473 00:35:45,680 --> 00:35:49,200 ‎Tôi phải đi ngủ sớm. ‎Buổi sáng tôi có lớp ở trường đại học. 474 00:35:49,280 --> 00:35:50,640 ‎Anh ấy không đi học. 475 00:35:50,720 --> 00:35:54,560 ‎Tôi phải trả tiền cho một cô trông Seth, ‎vì David không thể. 476 00:35:56,120 --> 00:35:58,120 ‎Tôi không biết xử trí ra sao. 477 00:35:59,360 --> 00:36:01,760 ‎Và tôi không thể ở bên anh ấy nữa. 478 00:36:03,760 --> 00:36:06,440 ‎Tôi đã đẩy anh ấy ra xa. Tôi biết là thế. 479 00:36:07,160 --> 00:36:08,600 ‎Điều đó làm tổn thương anh ấy. 480 00:36:08,680 --> 00:36:11,040 ‎Anh ấy luôn bị đẩy ra xa suốt cuộc đời. 481 00:36:13,040 --> 00:36:14,720 ‎Và rồi, tôi cũng làm thế. 482 00:36:14,800 --> 00:36:18,480 ‎ĐỜI ĐƯA TA ĐẾN NHỮNG NƠI KHÔNG NGỜ… ‎TÌNH YÊU DẪN LỐI TA VỀ NHÀ. 483 00:36:20,240 --> 00:36:24,440 ‎TRONG MỘT NĂM, DAVID SÁT HẠI ÔNG BÀ MÌNH 484 00:36:24,520 --> 00:36:27,720 ‎VÀ BỊ TUYÊN ÁN TỬ HÌNH 485 00:36:44,160 --> 00:36:47,640 ‎SÁU NĂM SAU VỤ XÉT XỬ DAVID, 486 00:36:47,720 --> 00:36:52,200 ‎LUẬT SƯ BANG BẮT ĐẦU XEM XÉT LẠI ‎BẢN ÁN TỬ HÌNH CỦA ANH TA 487 00:37:00,200 --> 00:37:04,240 ‎THÀNH PHỐ KANSAS, MISSOURI 488 00:37:10,120 --> 00:37:13,640 ‎Tôi nghĩ, trước khi bồi thẩm đoàn ‎nói với một người, 489 00:37:13,720 --> 00:37:16,400 ‎"Chúng tôi sẽ yêu cầu ‎bang Missouri giết anh", 490 00:37:16,680 --> 00:37:18,520 ‎chuyện của anh ta phải được kể. 491 00:37:19,160 --> 00:37:21,200 ‎Và nó không được kể tại phiên tòa. 492 00:37:23,600 --> 00:37:25,160 ‎Tôi là Elizabeth Carlyle, 493 00:37:25,440 --> 00:37:29,640 ‎một trong những luật sư của David Barnett ‎giai đoạn cuối của vụ án này. 494 00:37:32,320 --> 00:37:35,560 ‎NHÓM CỦA ELIZABETH CARLYLE PHÁT HIỆN 495 00:37:35,640 --> 00:37:40,440 ‎NHỮNG BIÊN BẢN CHƯA TỪNG THẤY ‎VỀ TUỔI THƠ BỊ NGƯỢC ĐÃI 496 00:37:43,640 --> 00:37:48,640 ‎Đây thật ra là bản báo cáo ‎vào tháng Chín năm 1992. 497 00:37:48,720 --> 00:37:53,800 ‎DFS được đưa đến sau khi bọn trẻ ‎nói chuyện với một thanh tra ở Glendale. 498 00:37:54,520 --> 00:37:57,080 ‎Và chúng nói về những kiểu khác nhau 499 00:37:57,160 --> 00:38:00,720 ‎của bạo hành thể chất và lạm dụng tình dục ‎mà chúng trải qua. 500 00:38:04,720 --> 00:38:11,040 ‎CÓ LÝ DO ĐỂ NGHI NGỜ ‎BẠO HÀNH THỂ CHẤT VÀ LẠM DỤNG TÌNH DỤC 501 00:38:14,160 --> 00:38:18,320 ‎Có tất cả dấu hiệu cảnh báo, ‎tất cả dấu hiệu không được nhắc đến. 502 00:38:19,760 --> 00:38:21,760 ‎Ý tôi là, rõ ràng là bi kịch, 503 00:38:22,160 --> 00:38:26,240 ‎nhưng nó cũng khiến ‎chúng tôi rất tức giận. 504 00:38:27,800 --> 00:38:30,520 ‎Tôi nghĩ cậu ấy ‎bị trường học làm thất vọng, 505 00:38:30,600 --> 00:38:33,360 ‎cậu ấy bị Sở Dịch vụ Gia đình ‎làm thất vọng, 506 00:38:33,560 --> 00:38:35,120 ‎bị cảnh sát làm thất vọng. 507 00:38:36,240 --> 00:38:39,080 ‎Bất cứ nơi nào cậu ấy nhờ giúp đỡ ‎đều không được. 508 00:38:44,720 --> 00:38:48,640 ‎NĂM 2003, NHÓM CỦA CARLYLE ‎KHÁNG CÁO ÁN TỬ HÌNH 509 00:38:48,720 --> 00:38:53,120 ‎HỌ LẤY LÝ LẼ RẰNG ‎VỤ GIẾT NGƯỜI KHÔNG CÓ DỰ TÍNH TRƯỚC 510 00:38:55,160 --> 00:38:58,160 ‎DAVID BARNETT ĐÃ NGỒI TÙ 22 NĂM 511 00:38:58,240 --> 00:39:01,320 ‎KHI TÒA ÁN ĐƯA RA QUYẾT ĐỊNH 512 00:39:03,880 --> 00:39:05,600 ‎CÔNG VIÊN LARSON 513 00:39:15,080 --> 00:39:17,000 ‎Chắc lúc đó ở trung tâm mua sắm, 514 00:39:17,080 --> 00:39:19,000 ‎tôi đang mua đồ ăn hay gì đó, 515 00:39:19,080 --> 00:39:21,760 ‎đột nhiên, tất cả những tin nhắn ‎được gửi đến. 516 00:39:22,840 --> 00:39:25,080 ‎"Làm được rồi! ‎David không bị tử hình nữa! " 517 00:39:26,240 --> 00:39:29,160 ‎Và tôi hét rất to ở trung tâm mua sắm, 518 00:39:29,240 --> 00:39:31,440 ‎có rất nhiều người nhìn tôi, nhưng… 519 00:39:32,320 --> 00:39:34,160 ‎Thâm tâm tôi rất vui mừng 520 00:39:34,240 --> 00:39:36,680 ‎vì tôi biết điều đại bất công đã bị hủy. 521 00:39:44,120 --> 00:39:51,120 ‎NGÀY 15 THÁNG 3 NĂM 2019, BẢN ÁN CỦA DAVID ‎ĐƯỢC ĐỔI THÀNH CHUNG THÂN KHÔNG ÂN XÁ 522 00:40:12,400 --> 00:40:19,360 ‎TỪ NGÀY BẢN ÁN THAY ĐỔI, ‎DAVID NỐI LẠI TÌNH BẠN VỚI JASON 523 00:40:23,840 --> 00:40:26,680 ‎Khi mới bắt đầu đi thăm cậu ấy, ‎nó thật khó khăn. 524 00:40:27,800 --> 00:40:30,160 ‎David khóc rất nhiều ‎khi chúng tôi đến thăm. 525 00:40:31,160 --> 00:40:33,400 ‎Tôi thật sự nghĩ rằng… 526 00:40:33,920 --> 00:40:38,120 ‎David không biết tại sao ‎cậu ấy không thể kiểm soát bản thân. 527 00:40:42,760 --> 00:40:48,160 ‎MẶC DÙ DAVID KHÔNG NHỚ ‎ĐÃ THỰC HIỆN VỤ GIẾT NGƯỜI 528 00:40:48,240 --> 00:40:55,000 ‎ANH TA ĐÃ TIẾT LỘ ‎LÝ DO MÌNH ĐẾN NHÀ ÔNG BÀ HÔM ĐÓ 529 00:40:58,560 --> 00:41:01,000 ‎Hôm đó cậu ấy không đến để giết ông bà. 530 00:41:01,640 --> 00:41:04,480 ‎David không có ý xấu đối với họ. 531 00:41:05,480 --> 00:41:06,440 ‎Cậu ấy chỉ nói, 532 00:41:06,920 --> 00:41:10,160 ‎"Tôi chỉ muốn kết thúc chuyện này 533 00:41:10,680 --> 00:41:12,800 ‎và cho họ biết điều John đang làm." 534 00:41:15,760 --> 00:41:17,560 ‎Nên cậu ấy kể hết cho họ. 535 00:41:18,240 --> 00:41:21,000 ‎Cậu ấy đã kể cho họ ‎điều John làm với mình. 536 00:41:21,080 --> 00:41:23,720 ‎Cậu ấy kể cho họ ‎điều John làm với Eric, và… 537 00:41:24,800 --> 00:41:28,040 ‎chuyện không đi theo cách David nghĩ. 538 00:41:28,640 --> 00:41:30,280 ‎Không có cánh tay rộng mở nào. 539 00:41:31,640 --> 00:41:34,600 ‎Họ tổn thương, bị xúc phạm. ‎Họ không muốn nghe nữa. 540 00:41:36,160 --> 00:41:39,960 ‎Cậu ấy nghe điều đó từ hai người ‎mà cậu ấy nghĩ là họ yêu cậu ấy. 541 00:41:40,040 --> 00:41:41,560 ‎Cậu ấy không còn ai nữa. 542 00:41:44,080 --> 00:41:47,240 ‎Nhưng tất cả sự tàn bạo, ‎thù hận, và cơn giận đó 543 00:41:48,000 --> 00:41:52,480 ‎không hướng đến ông bà cậu ấy. Không hề. 544 00:41:54,240 --> 00:41:57,360 ‎Mọi vết đâm đều là cho John. 545 00:41:59,520 --> 00:42:02,320 ‎Đó là cực điểm cả đời David, 546 00:42:02,880 --> 00:42:06,400 ‎nói với họ những lời tâm sự đó. ‎Ý tôi là, đó là khoảnh khắc. 547 00:42:14,160 --> 00:42:18,840 ‎TRẠI CẢI TẠO POTOSI 548 00:42:23,320 --> 00:42:24,360 ‎Tôi tin rằng 549 00:42:25,080 --> 00:42:26,800 ‎tôi xứng đáng ở nơi tôi ở. 550 00:42:28,800 --> 00:42:31,440 ‎Tôi xứng đáng ‎tình cảnh tôi đối mặt mỗi ngày. 551 00:42:34,160 --> 00:42:35,440 ‎Và tôi may mắn có nó. 552 00:42:40,840 --> 00:42:43,560 ‎BA THÁNG SAU CUỘC PHỎNG VẤN THỨ NHẤT, 553 00:42:43,640 --> 00:42:47,280 ‎DAVID BARNETT ĐỒNG Ý ‎TRẢ LỜI CÁC CÂU HỎI THÊM 554 00:42:53,560 --> 00:42:56,360 ‎Tôi không thể nhớ ‎từng bước chuyện đã xảy ra. 555 00:42:57,440 --> 00:42:58,280 ‎Tôi nhớ… 556 00:42:59,000 --> 00:43:02,760 ‎sự bắt đầu, ‎và tôi nhớ kết quả thật đáng sợ. 557 00:43:03,400 --> 00:43:05,920 ‎Lúc đầu, tôi đang nói chuyện 558 00:43:06,440 --> 00:43:08,160 ‎cố gắng giải thích với họ, 559 00:43:08,240 --> 00:43:10,560 ‎"Cháu không thể quay lại ở với John." 560 00:43:10,640 --> 00:43:13,120 ‎Tôi không có lời trực tiếp để… 561 00:43:13,720 --> 00:43:15,040 ‎đổ lỗi cho John. 562 00:43:15,120 --> 00:43:16,720 ‎"John đã làm thế với cháu." 563 00:43:17,280 --> 00:43:19,600 ‎Tôi không nghĩ ‎tôi có những kỹ năng ấy lúc đó. 564 00:43:19,680 --> 00:43:22,480 ‎Nhưng ngày đó, theo cách riêng của tôi, 565 00:43:23,280 --> 00:43:27,680 ‎tôi tin 100% một phần trong tôi ‎đang cố nói những gì đã xảy ra. 566 00:43:31,080 --> 00:43:34,080 ‎Không ngày nào ‎tôi không nghĩ đến Clifford và Leona. 567 00:43:35,440 --> 00:43:36,760 ‎Họ sống trong tim tôi. 568 00:43:37,960 --> 00:43:40,560 ‎Leona, tôi tin ‎nếu bà ấy đang đứng trước tôi, 569 00:43:40,640 --> 00:43:42,400 ‎bà sẽ ôm tôi và nói bà hiểu, 570 00:43:43,120 --> 00:43:44,240 ‎và tha thứ cho tôi. 571 00:43:44,520 --> 00:43:45,600 ‎Clifford cũng vậy. 572 00:43:51,600 --> 00:43:52,920 ‎Tôi không ghét John. 573 00:43:53,680 --> 00:43:55,600 ‎Hồi đó tôi cũng không ghét John. 574 00:43:56,040 --> 00:43:58,520 ‎Tôi vẫn yêu John vì điều ông ấy đã cố làm. 575 00:43:58,760 --> 00:44:00,000 ‎Tôi tha thứ ông ấy. 576 00:44:00,080 --> 00:44:04,720 ‎Ông ấy có những vấn đề riêng, ‎những điều riêng không thể vượt qua. 577 00:44:05,080 --> 00:44:09,520 ‎Nên ông ấy đầu hàng ham muốn riêng, ‎dù là tâm lý hay… 578 00:44:10,440 --> 00:44:11,560 ‎thể chất, tình dục. 579 00:44:11,840 --> 00:44:13,640 ‎Ông ấy chỉ không thể vượt qua. 580 00:44:15,520 --> 00:44:18,680 ‎Nên tôi vẫn tôn trọng sự thật 581 00:44:19,080 --> 00:44:22,520 ‎và cảm kích việc ông ấy cố làm bố, 582 00:44:22,920 --> 00:44:23,760 ‎mặc dù 583 00:44:24,240 --> 00:44:25,920 ‎ông ấy có lũ quái vật. 584 00:44:26,280 --> 00:44:27,720 ‎Đó là cách nói duy nhất. 585 00:44:32,640 --> 00:44:38,160 ‎TỪ NGÀY BẢN ÁN THAY ĐỔI, ANH TA ĐÃ ĐỐI MẶT ‎VỚI VIỄN CẢNH CUỘC ĐỜI SAU SONG SẮT 586 00:44:38,240 --> 00:44:43,480 ‎GIỜ ANH TA ĐANG KHÁNG CÁO, ‎VỚI HY VỌNG ĐƯỢC ÂN XÁ 587 00:44:47,520 --> 00:44:49,960 ‎Điều kỳ lạ tôi chưa từng thừa nhận với ai 588 00:44:50,040 --> 00:44:51,880 ‎là khi họ ban chung thân không ân xá, 589 00:44:51,960 --> 00:44:55,440 ‎tôi cảm thấy họ đã khiến tôi dằn vặt, 590 00:44:55,920 --> 00:44:58,520 ‎vì tôi phải sống phần đời còn lại thế này. 591 00:44:58,600 --> 00:45:02,200 ‎ĐƯỜNG CỤT ‎NHÀ TÙ BANG - CẤM VÀO 592 00:45:02,280 --> 00:45:03,880 ‎Nhưng không hẳn là như thế. 593 00:45:05,120 --> 00:45:06,560 ‎Càng có nhiều sự ủng hộ, 594 00:45:07,800 --> 00:45:09,240 ‎tôi càng quyết tâm sống. 595 00:45:09,680 --> 00:45:13,560 ‎Có sự liên kết giữa các tù nhân, ‎"Này, ta đã làm rối tung hết. 596 00:45:13,640 --> 00:45:15,560 ‎Chúng ta chả khác gì ai cả. 597 00:45:15,640 --> 00:45:17,320 ‎Ta sẽ không sống trong hối hận, 598 00:45:17,400 --> 00:45:19,600 ‎nhưng sẽ sống với chúng và tiến lên." 599 00:45:21,640 --> 00:45:23,440 ‎Tôi tin là tôi sẽ ra ngoài. 600 00:45:24,520 --> 00:45:27,160 ‎Chỉ còn vài năm nữa thôi. ‎Tất cả sẽ thay đổi. 601 00:45:28,160 --> 00:45:31,640 ‎Và hy vọng, tôi có thể là ‎một thành viên hữu ích của xã hội. 602 00:46:03,000 --> 00:46:05,920 ‎Biên dịch: Lien Nguyen