1 00:00:04,800 --> 00:00:07,679 "Tôi đã xuất phát từ Bắc Hải. 2 00:00:07,846 --> 00:00:09,806 "Làng của chúng tôi bị xâm chiếm. 3 00:00:11,320 --> 00:00:14,680 "Tôi không còn nơi nào để đi và chỉ còn lại ít hy vọng. 4 00:00:27,760 --> 00:00:30,400 "Nó có trái tim can đảm và thuần khiết như gió. 5 00:00:31,920 --> 00:00:33,400 "Tôi giao lại con tôi cho người. 6 00:00:35,240 --> 00:00:37,203 "Xin hãy chăm sóc con tôi. 7 00:00:37,280 --> 00:00:40,320 "Nó rất điềm tĩnh và không bao giờ khóc." 8 00:00:46,600 --> 00:00:48,080 Tôi có thể tìm được chúng... 9 00:00:49,066 --> 00:00:50,320 Không. 10 00:00:51,320 --> 00:00:53,600 Chúng ta đều có tài, Raxion. 11 00:00:54,720 --> 00:00:57,280 Có nhiệm vụ khác phù hợp hơn. 12 00:00:58,280 --> 00:01:00,120 - Chắc rồi. 13 00:01:05,600 --> 00:01:07,999 Tam Tạng. 14 00:01:08,000 --> 00:01:09,800 Bỏ đi rồi. Chỉ để lại lá thư. 15 00:01:11,400 --> 00:01:12,880 Ý ngươi bỏ đi là sao? 16 00:01:15,840 --> 00:01:17,719 Đi đâu, và bao lâu? 17 00:01:17,720 --> 00:01:19,399 Không được đề cập đến. 18 00:01:19,400 --> 00:01:20,880 Để tôi đọc xem. 19 00:01:24,560 --> 00:01:26,920 "Tôi không còn là một phần của nhiệm vụ này" 20 00:01:29,400 --> 00:01:31,719 "Tôi đã nghĩ đây là định mệnh." 21 00:01:31,720 --> 00:01:34,319 "Tôi đã cảm thấy như một mũi tên sôi xục trong tim." 22 00:01:34,320 --> 00:01:37,359 "Và giờ mũi tên ấy đã cùn." 23 00:01:37,360 --> 00:01:40,639 "Tôi có con đường riêng của tôi ở phía trước." 24 00:01:40,640 --> 00:01:42,919 Chắc là vì những gì đã xảy ra với Gwen. 25 00:01:42,920 --> 00:01:44,080 Ta đi tìm Tam Tạng. 26 00:01:44,081 --> 00:01:45,839 Dẹp Tam Tạng đi. 27 00:01:45,840 --> 00:01:47,359 Dẹp luôn Kinh Phổ đi. 28 00:01:47,360 --> 00:01:49,399 - Nói lại xem? - Cũng như ta đã làm. 29 00:01:49,400 --> 00:01:51,959 kẻ đánh cắp cuốn Kinh Phổ đầu tiên có thể đã có nhiều hơn rồi. 30 00:01:51,960 --> 00:01:54,559 Chúng đã bắt đầu dịch Kinh Phổ. 31 00:01:54,560 --> 00:01:56,039 Chúng ta phải dừng chúng lại. 32 00:01:56,040 --> 00:01:57,399 Chúng ta phải đến Linh Sơn. 33 00:01:57,400 --> 00:01:59,759 Ngộ Không, chúng có cả đội quân. 34 00:01:59,760 --> 00:02:00,960 Ngoài ba chúng ta ra thì ta còn có 35 00:02:00,961 --> 00:02:04,719 một cái lưỡi hái, một cái bồ cào và một cái cây gậy. 36 00:02:04,720 --> 00:02:06,679 Ta không thích cách ngươi nói chuyện với ta như thế. 37 00:02:06,680 --> 00:02:08,959 Được rồi, giữ bình tĩnh. 38 00:02:08,960 --> 00:02:11,599 Chúng ta đều buồn, nhưng đừng để bị mất đầu. 39 00:02:11,600 --> 00:02:13,039 Sao không làm thế này, 40 00:02:13,040 --> 00:02:14,519 hai ngươi các ngươi đi đến Linh Sơn. 41 00:02:14,520 --> 00:02:17,215 và tìm hiểu xem là kẻ nào đã đánh cắp Kinh Phổ. 42 00:02:17,360 --> 00:02:20,659 Ta sẽ đuổi theo Tam Tạng để cố thuyết phục ngài ấy. 43 00:02:21,320 --> 00:02:23,999 Hai ngày nữa, chúng ta sẽ gặp nhau ở ngoại ô cung điện. 44 00:02:24,000 --> 00:02:26,720 hy vọng, sẽ đi cùng Tam Tạng. 45 00:02:34,991 --> 00:02:40,464 Dịch: KevinHa 46 00:03:03,080 --> 00:03:04,560 Ném tốt đấy. 47 00:03:06,480 --> 00:03:08,039 Ngươi đã đọc lá thư chưa? 48 00:03:08,040 --> 00:03:09,800 Rồi. Rất nhiều lần. 49 00:03:11,320 --> 00:03:14,079 Ba chúng tôi đều cho rằng ngài không nên đi một mình. 50 00:03:14,080 --> 00:03:15,879 Ngộ Không đã nói gì? 51 00:03:15,880 --> 00:03:19,000 Tôi biết ngài nghĩ hắn sẽ không quan tâm, nhưng ngược lại hắn thấy rất buồn. 52 00:03:21,200 --> 00:03:23,079 Ta đi về hướng bắc... 53 00:03:23,080 --> 00:03:25,599 ...và ta không muốn ngươi hỏi ta tại sao. 54 00:03:25,600 --> 00:03:28,399 Có vẻ như ngài sẽ đi một mình, nhưng tôi đã ở đây. 55 00:03:28,400 --> 00:03:29,879 Cùng đi nào. 56 00:03:29,880 --> 00:03:31,360 Tuyệt thật. 57 00:03:32,640 --> 00:03:34,119 Chúng ta đi đến Linh Sơn. 58 00:03:34,120 --> 00:03:36,919 Chẳng cần biết con quái nào đã chiếm nơi đó, nhưng chắc chắn nó ở đó. 59 00:03:36,920 --> 00:03:39,640 Chúng ta sẽ tìm kẻ chịu trách nhiệm, và mấy cuốn Kinh Phổ bị đánh cắp. 60 00:03:40,640 --> 00:03:42,120 Nghỉ ngơi ăn trưa được không? 61 00:03:43,120 --> 00:03:44,879 Bọn yêu quái cướp những ngày tháng hạnh phúc của ngươi. 62 00:03:44,880 --> 00:03:47,719 Đã biến ngươi không còn như một vị Tiên, còn thua cả con người. 63 00:03:47,720 --> 00:03:49,199 Vậy mà ngươi còn quan tâm đến cái bụng heo đó à? 64 00:03:49,200 --> 00:03:53,439 Không, tất nhiên rồi. Đã đến lúc hoàn vốn. 65 00:03:53,440 --> 00:03:56,400 Ta chỉ nói... là dừng lại ăn trưa thôi mà. 66 00:04:18,732 --> 00:04:21,679 ♪ Ôi ngon thật ♪ 67 00:04:21,680 --> 00:04:23,119 ♪ Ngon, ngon, ngon ♪ 68 00:04:23,120 --> 00:04:24,999 ♪ Vào trong bụng ta bụng... ♪ 69 00:04:27,720 --> 00:04:29,359 Này, ta biết các ngươi không cần ăn. 70 00:04:29,360 --> 00:04:31,480 nhưng làm ơn đừng có nhìn khi ta đang ăn được không? 71 00:04:42,800 --> 00:04:45,040 Này, là cái gã đã nhốt chúng ta trong ác mộng đấy. 72 00:04:46,240 --> 00:04:48,159 Thủ tiêu hắn và đồng bọn 73 00:04:48,160 --> 00:04:51,399 và rồi mang cơn thịnh nộ tiến thẳng tới Linh Sơn. 74 00:04:51,400 --> 00:04:54,039 Hay, chúng ta tìm xem ai là ngươi ra lệnh cho hắn 75 00:04:54,040 --> 00:04:56,759 để xem chúng đã dịch được bao nhiêu rồi. 76 00:04:56,760 --> 00:04:58,879 Duyệt... moi thông tin từ hắn trước, 77 00:04:58,880 --> 00:05:01,199 rồi tiếp tục mang cơn thịnh nộ, 78 00:05:01,200 --> 00:05:02,879 Đợi, đợi, đợi, đợi đã. 79 00:05:02,880 --> 00:05:04,800 - Gì? gì, gì? - Ta có cách này. 80 00:05:06,000 --> 00:05:07,240 Ngươi sẽ thích đấy. 81 00:05:22,240 --> 00:05:24,440 (VILLAGERS CHATTER) 82 00:05:26,840 --> 00:05:28,399 Bắc Hải? 83 00:05:28,400 --> 00:05:30,559 Ta đã nói là đừng hỏi gì về nó mà. 84 00:05:30,560 --> 00:05:33,520 Chỉ... muốn chắc chắn là đến đúng nơi thôi. 85 00:05:37,360 --> 00:05:39,159 Ta đi tìm gia đình của ta. 86 00:05:39,160 --> 00:05:40,559 Ta được sinh ra ở đây. 87 00:05:40,560 --> 00:05:42,360 Rất tiếc khi nghe được điều đó. 88 00:05:44,960 --> 00:05:47,639 - Có muốn ta hỏi xung quanh không? - Không! đừng làm thế. 89 00:05:47,640 --> 00:05:49,759 Chỉ cần... ở yên đây. 90 00:05:55,000 --> 00:05:56,960 Lấy một túi, làm ơn. 91 00:06:00,160 --> 00:06:02,999 Tôi đang kiếm một người phụ nữ. 92 00:06:03,000 --> 00:06:05,719 Tôi không nhớ tên bà ấy, nhưng bà ấy có đứa con 93 00:06:05,720 --> 00:06:09,440 mà bà ấy đã cho đi khoảng ... 16, 17 năm trước? 94 00:06:14,080 --> 00:06:17,000 Xin lỗi, tôi đang tìm gia đình mình. 95 00:06:23,520 --> 00:06:28,239 Mặc dù ta không giỏi giao tiếp xã hội cho lắm. Nhưng ta biết... 96 00:06:28,240 --> 00:06:31,720 ...người phải dùng cách khác để tiếp xúc với họ. 97 00:06:39,920 --> 00:06:42,559 "Tôi đến từ Bắc Hải." 98 00:06:42,560 --> 00:06:44,919 "Làng của chúng tôi bị xâm chiếm." 99 00:06:44,920 --> 00:06:47,280 "Tôi không còn nơi nào để đi và chỉ còn lại ít hy vọng." 100 00:06:51,360 --> 00:06:55,479 "Nó có trái tim can đảm và thuần khiết như gió." 101 00:06:55,480 --> 00:06:57,799 "Tôi giao lại con tôi cho người." 102 00:06:57,800 --> 00:07:00,559 "Xin hãy chăm sóc con tôi." 103 00:07:00,560 --> 00:07:03,040 "Nó rất điềm tĩnh và không bao giờ khóc." 104 00:07:05,880 --> 00:07:08,639 "Tôi đến từ Bắc Hải." 105 00:07:08,640 --> 00:07:10,520 "Làng của chúng tôi bị xâm chiếm." 106 00:07:11,720 --> 00:07:14,840 "Tôi không còn nơi nào để đi và chỉ còn lại ít hy vọng..." 107 00:07:25,321 --> 00:07:27,599 Trói dê. Được lắm. 108 00:07:27,600 --> 00:07:29,399 Giờ, khi bọn yêu quái đến. 109 00:07:29,400 --> 00:07:31,519 Ta sẽ đột kích bất ngờ, cắt đứt giây, 110 00:07:31,520 --> 00:07:33,559 và cùng nhau xóa sổ chúng khỏi thế gian. 111 00:07:33,560 --> 00:07:35,039 Ngươi vất vả rồi. 112 00:07:35,040 --> 00:07:36,719 Cảm ơn. Nghe khích lệ đấy. 113 00:07:36,720 --> 00:07:38,080 Giờ, trốn đi. 114 00:08:11,320 --> 00:08:14,879 Nói thật, ta đã thắc mắc, ngài không phải là cậu bé tầm thường. 115 00:08:14,880 --> 00:08:16,360 Ta không phải là hòa thượng. 116 00:08:17,400 --> 00:08:19,999 Tam Tạng thật đã bị bọn yêu quái làm thịt rồi. 117 00:08:20,000 --> 00:08:23,279 Ta chỉ cố làm mọi cách, để giữ Ngộ Không lại. 118 00:08:23,280 --> 00:08:25,319 Được rồi, nhưng nó hiệu quả, đúng chứ? 119 00:08:25,320 --> 00:08:26,879 Ngài biết cách điều khiển con khỉ. 120 00:08:26,880 --> 00:08:29,279 và ngài đã thuyết phục hắn gia nhập Kháng Chiến quân. 121 00:08:29,280 --> 00:08:32,599 Ngài đã làm mọi thứ mà một Tam Tạng cần phải làm. 122 00:08:32,600 --> 00:08:35,839 Gwen trước khi chết đã nói ta phải lựa chọn, 123 00:08:35,840 --> 00:08:37,639 không sẽ mạo hiểm đến tính mạng. 124 00:08:37,640 --> 00:08:39,719 Cô ấy nói, đứa con gái trong lá thư của mẹ tôi. 125 00:08:39,720 --> 00:08:41,399 không thể là người sẽ đi Tây Thiên. 126 00:08:41,400 --> 00:08:43,999 Ngài nghĩ đó là sự trùng hợp mà mẹ ngài, dù có là ai, 127 00:08:44,000 --> 00:08:46,919 đã để ngài lại trước cửa của Nhà Thông Thái... 128 00:08:46,920 --> 00:08:48,279 Người giữ chiếc vòng? 129 00:08:48,280 --> 00:08:50,600 Người đã thành lập kháng chiến quân? 130 00:08:59,375 --> 00:09:00,975 Xin chào! 131 00:09:01,000 --> 00:09:05,640 Nhỏ có thấy một người phụ nữ đi qua, với tóc đen, cao cỡ này không? 132 00:09:07,000 --> 00:09:08,720 - Mẹ! - Mẹ? 133 00:09:18,680 --> 00:09:20,240 Bà có biết tôi là ai không? 134 00:09:21,280 --> 00:09:22,760 vào trong đi. 135 00:09:25,600 --> 00:09:27,320 Đó là con gái bà à? 136 00:09:29,880 --> 00:09:31,840 Em gái của con. 137 00:09:48,600 --> 00:09:50,520 Chà, chà, chà. 138 00:09:52,840 --> 00:09:54,440 Này, Hầu Vương. 139 00:09:55,800 --> 00:09:57,600 Các đồng chí của ngươi đâu rồi? 140 00:10:09,120 --> 00:10:12,240 Có vẻ như thế gian này, cuối cùng cũng mang lại may mắn cho ta. 141 00:10:34,120 --> 00:10:36,159 Đây là bạn con, Sa Tăng. 142 00:10:36,160 --> 00:10:37,320 cô ấy là Thân Tiên. 143 00:10:38,480 --> 00:10:42,319 Tôi là Meera. Con tôi là Ilbryn và Brylana. 144 00:10:42,320 --> 00:10:43,679 Một miệng luôn. 145 00:10:43,680 --> 00:10:45,320 Tên con là gì? 146 00:10:46,360 --> 00:10:48,319 Ô! Tôi xin lỗi. 147 00:10:48,320 --> 00:10:50,040 Không sao. 148 00:10:51,160 --> 00:10:53,119 Sa Tăng chưa kiểm soát được sức mạnh. 149 00:10:53,120 --> 00:10:54,960 Nhưng ta biết cách cầm ly trà. 150 00:10:56,520 --> 00:10:58,160 Mời ngồi. 151 00:11:03,200 --> 00:11:05,720 Chắc con muốn biết tại sao ta không trở lại tìm con. 152 00:11:07,560 --> 00:11:10,759 Thật ra rất nhiều lần ta muốn quay lại tìm con. 153 00:11:10,760 --> 00:11:14,279 Nhưng ta chắc một điều con sẽ có một cuộc sống tốt hơn nơi này. 154 00:11:14,280 --> 00:11:16,920 Nhà Thông Thái chăm sóc con rất chu đáo. 155 00:11:18,080 --> 00:11:19,640 Mẹ đã quyết định đúng. 156 00:11:22,160 --> 00:11:24,999 Nếu cuộc sống ở đây tồi tệ thế thì sao bà lại muốn quay lại đây. 157 00:11:25,000 --> 00:11:29,399 Sau khi chúng tôi trốn thoát, chúng tôi đã muốn đến biển Gandara. 158 00:11:29,524 --> 00:11:33,485 Nhưng mẹ của ta, bà ngoại của con lại bị bệnh. 159 00:11:33,800 --> 00:11:37,294 Bà ấy muốn quay lại nơi sinh nhau cắt rốn trước khi bà ấy mất. 160 00:11:37,400 --> 00:11:39,599 Có lẽ uống trà xong thì đi thăm mộ của bà ấy. 161 00:11:39,600 --> 00:11:41,519 Sa Tăng! 162 00:11:41,520 --> 00:11:43,760 Ngươi giúp ta đi xem mấy đứa nhỏ. 163 00:11:53,840 --> 00:11:56,279 Chị đã từng đến biển Gandara chưa? 164 00:11:56,280 --> 00:11:57,759 Tụi em sắp đến đó. 165 00:11:57,760 --> 00:12:01,119 Họ nói nước rất trong, và nhiều cá bạc. 166 00:12:01,120 --> 00:12:03,479 Và có thể bắt nhiều đến nỗi ăn không hết. 167 00:12:03,480 --> 00:12:05,879 Ta chưa biết, 168 00:12:05,880 --> 00:12:07,400 nhưng ta nghĩ nhóc sẽ đúng. 169 00:12:08,960 --> 00:12:10,880 Chị biết trò chơi nào không? 170 00:12:13,080 --> 00:12:15,199 Ta biết một trò vui lắm. 171 00:12:15,200 --> 00:12:18,759 Là trò chơi khi ta đặt câu hỏi 172 00:12:18,760 --> 00:12:20,880 và mấy nhóc phải trả lời sự thật. 173 00:12:22,360 --> 00:12:24,079 Mấy nhóc sống ở đây được bao lâu rồi? 174 00:12:24,080 --> 00:12:25,679 Ở Bắc Hải này ấy? 175 00:12:25,680 --> 00:12:27,480 - Không lâu. - Im đi! 176 00:12:28,720 --> 00:12:31,839 Nó nói 'không lâu' vì nó còn nhỏ. 177 00:12:31,840 --> 00:12:34,480 Nhưng bọn em đã sống ở đây rất lâu rồi. 178 00:12:39,680 --> 00:12:42,319 Ta biết con đã phải chịu nhiều khó khăn, 179 00:12:42,320 --> 00:12:43,840 Nhưng đây không hẳn là một mái ấm. 180 00:12:45,000 --> 00:12:46,279 Nhưng... 181 00:12:46,280 --> 00:12:48,959 ... nhưng nếu con muốn cùng chúng ta 182 00:12:48,960 --> 00:12:51,559 đi đến biển Gandara, thì... 183 00:12:51,560 --> 00:12:54,119 ...có lẽ ở đó có thể sẽ xây được mái ấm... 184 00:12:54,120 --> 00:12:55,480 Cho tất cả chúng ta. 185 00:13:07,320 --> 00:13:08,960 Cảm ơn. 186 00:13:32,120 --> 00:13:34,039 Từ khi ngươi xuất hiện. 187 00:13:34,040 --> 00:13:35,919 Ta đã bị cắt giảm tiền lương, 188 00:13:35,920 --> 00:13:38,919 và mất mát sau đó nữa. 189 00:13:38,920 --> 00:13:41,280 Sự xuất hiện của ngươi luôn chống đối lại ta. 190 00:13:43,000 --> 00:13:45,199 Món thịt thế nào? 191 00:13:48,960 --> 00:13:50,439 Về mặt khả quan, 192 00:13:50,440 --> 00:13:52,280 đại ca ta có món thịt bò chính cho ngươi. 193 00:13:53,280 --> 00:13:57,559 Ngươi là kẻ thù công khai số một đấy, Hầu Vương. 194 00:13:57,560 --> 00:14:01,159 Ta từng nghe, ông ấy đã làm mọi cách để ngươi bị bắt. 195 00:14:01,160 --> 00:14:04,839 Giờ ngươi ở đây, bị ta bắt. 196 00:14:04,840 --> 00:14:08,280 Có lẽ mọi thứ đều đến với ta, mấy đứa? 197 00:14:10,360 --> 00:14:12,840 - Vãi...? - Làm quái gì lâu thế? 198 00:14:13,540 --> 00:14:14,920 Chuyện dài lắm. 199 00:14:14,921 --> 00:14:18,759 Rồi, yêu quái, đến lúc chấm dứt cái thời đại nhàm chán rồi. 200 00:14:18,760 --> 00:14:20,759 Đợi đã, đợi. 201 00:14:20,760 --> 00:14:23,200 Nếu ngươi giết ta, ngươi sẽ không bao giờ đến được Linh Sơn. 202 00:14:24,200 --> 00:14:25,919 Thế quái nào ngươi biết bọn ta muốn đến Linh Sơn. 203 00:14:25,920 --> 00:14:27,879 Các ngươi muốn biết ai đứng sau tất cả, 204 00:14:27,880 --> 00:14:29,319 người đang giữ các cuốn Chân Kinh. 205 00:14:29,320 --> 00:14:31,319 Ông ấy mới là người ngươi muốn nhắm tới. 206 00:14:31,320 --> 00:14:33,359 Ta sẽ giúp ngươi tiếp cận hắn. 207 00:14:33,360 --> 00:14:35,119 Sao ngươi muốn giúp bọn ta? 208 00:14:35,120 --> 00:14:37,999 kẻ thù của kẻ thù là bạn. 209 00:14:38,000 --> 00:14:42,399 Vậy là, bọn ta ghét hắn, ngươi cũng ghét hắn bọn ta cũng ghét ngươi. 210 00:14:42,400 --> 00:14:44,319 vậy là dồn mấy cái ghét lại. 211 00:14:45,321 --> 00:14:48,039 Bọn Tiên các ngươi không còn như xưa nữa đúng không? 212 00:14:48,040 --> 00:14:49,319 Ừ. 213 00:15:03,400 --> 00:15:04,959 Ta tò mò... 214 00:15:04,960 --> 00:15:09,239 sao một người mẹ gánh vác cả gia đình có thể sống ở môi nơi thế này nhỉ. 215 00:15:09,240 --> 00:15:11,039 Chúng tôi bắt cá. 216 00:15:11,040 --> 00:15:12,520 Bắt cá? 217 00:15:13,760 --> 00:15:15,319 Ở đó? 218 00:15:15,320 --> 00:15:17,559 Có biết cách bắt cá không? 219 00:15:17,560 --> 00:15:21,239 Đủ để biết là không có cá dưới sống. 220 00:15:21,240 --> 00:15:23,559 - Sa Tăng. - Đó có thật sự là con bà không? 221 00:15:23,560 --> 00:15:25,800 Sa Tăng, đủ rồi. 222 00:15:27,800 --> 00:15:30,080 Có phải phát hiện cá là sức mạnh của cô? 223 00:15:31,240 --> 00:15:32,600 Một trong số đó. 224 00:15:33,600 --> 00:15:34,760 Và để tôi nói bà vài điều 225 00:15:34,761 --> 00:15:37,559 Tôi đã trở nên giỏi hơn qua nhiều năm, 226 00:15:37,560 --> 00:15:40,760 và cũng biết rằng ai đó đang che giấu gì đó. 227 00:15:41,760 --> 00:15:44,320 Sa Tăng, dừng lại. Ngươi làm họ sợ đấy. 228 00:15:45,600 --> 00:15:47,080 Ta nói chuyện riêng với ngươi được không? 229 00:15:54,560 --> 00:15:56,319 Sa Tăng, ngươi phải để ta đi. 230 00:15:56,320 --> 00:15:58,719 - Ba ta đang nói dối. - Sao ngươi biết được. 231 00:15:58,720 --> 00:16:00,439 Ta sẽ rút sạch nước trong con sông hôi thối này 232 00:16:00,440 --> 00:16:01,959 và rồi ngài sẽ biết chẳng có gì trong đó 233 00:16:01,960 --> 00:16:03,680 ngoài một đống xương thối. 234 00:16:05,640 --> 00:16:06,640 Đừng. 235 00:16:07,640 --> 00:16:09,120 Sa Tăng, dừng lại. 236 00:16:11,480 --> 00:16:13,080 Sao ngươi phải làm thế? 237 00:16:14,480 --> 00:16:16,359 Đây là tất cả những gì ta còn lại. 238 00:16:16,360 --> 00:16:18,719 Những gì ngài còn lại? 239 00:16:18,720 --> 00:16:21,439 Chúng tôi thì sao? Rồi nhiệm vụ nữa? 240 00:16:21,440 --> 00:16:23,760 - Bà ấy là mẹ ta. - Sao ngài chắc điều đó. 241 00:16:26,480 --> 00:16:28,599 Chỉ thế thôi. Ta... cảm nhận được. 242 00:16:28,600 --> 00:16:30,999 Chỉ vậy mà nghĩ bà ấy là mẹ. Ngài chẳng biết gì về bà ta. 243 00:16:31,000 --> 00:16:32,999 Những gì ngài biết là khi mọi chuyện trở nên khó khăn... 244 00:16:33,000 --> 00:16:35,439 bà ấy đã bỏ người như một cái rẻ rách. 245 00:16:35,440 --> 00:16:36,600 Không đúng. 246 00:16:36,601 --> 00:16:38,479 Đừng để cảm xúc phản bội, Tam Tạng. 247 00:16:38,480 --> 00:16:40,079 Ngài thông minh hơn thế nhiều. 248 00:16:40,080 --> 00:16:42,240 Tên ta không phải Tam Tạng. 249 00:16:43,680 --> 00:16:47,040 Ngươi không hiểu cảm giác khi mất gia đình. 250 00:16:48,040 --> 00:16:51,400 Lúc nào cũng cảm thấy như mất một phần cơ thể. 251 00:16:53,160 --> 00:16:55,320 Ta cũng đâu phải sinh ở ở ông cống. 252 00:16:58,760 --> 00:17:00,760 Vì chúng ta thành thật với nhau... 253 00:17:01,760 --> 00:17:03,360 ...Tôi sẽ kể một bí mật cho ngài nghe. 254 00:17:04,440 --> 00:17:06,919 Ta đã không chọn sống thế này. 255 00:17:06,920 --> 00:17:08,480 Ta lớn lên ở một làng chài. 256 00:17:09,480 --> 00:17:12,559 Một ngày, khi tôi cỡ mấy đứa nhỏ kia. 257 00:17:12,560 --> 00:17:15,839 cha tôi đã đưa tôi lên thuyền vào ngày bão biển. 258 00:17:15,840 --> 00:17:19,199 Khi tôi đang cố thả neo thì bị ngã xuống biển. 259 00:17:19,200 --> 00:17:20,799 Nhưng tôi đã kinh ngạc vì tôi không chết đuối. 260 00:17:20,800 --> 00:17:23,720 Thực tế, sự im lạng trong lòng biển đã an ủi tôi. 261 00:17:24,720 --> 00:17:26,679 Đó là lúc tôi bắt đầu biến đổi. 262 00:17:26,680 --> 00:17:29,199 Tôi bắt đầu... nghe được tiếng khóc 263 00:17:29,200 --> 00:17:31,400 của các sinh vật khi bị chúng ta bắt. 264 00:17:32,400 --> 00:17:35,760 Nguyên ngày, nhưng khi về đêm, tôi nghe chúng kêu thét. 265 00:17:36,880 --> 00:17:38,639 đến một ngày, tôi không chịu đựng được nữa. 266 00:17:38,640 --> 00:17:40,280 Tôi đã quyết định kiềm chế nó. 267 00:17:42,320 --> 00:17:44,400 Không lâu thì gia đình phát hiện. 268 00:17:45,560 --> 00:17:47,280 Tôi nói với họ về những gì tôi nghe được. 269 00:17:48,640 --> 00:17:50,479 Cha tôi đưa tôi đi giữa đêm, 270 00:17:50,480 --> 00:17:52,720 để khỏi làm cho anh em của tôi phải buồn. 271 00:17:54,080 --> 00:17:55,799 Chúng tôi cưỡi xe nguyên ngày 272 00:17:55,800 --> 00:18:01,399 rồi cuối cùng, ông ấy dừng ở bên đường, thả tôi xuống, 273 00:18:01,400 --> 00:18:03,039 và nói tôi là một con yêu quái, 274 00:18:03,040 --> 00:18:06,119 ông bỏ tôi, vì sự an toàn của gia đình. 275 00:18:06,120 --> 00:18:08,280 Tôi không bao giờ có thể trở về làng. 276 00:18:11,080 --> 00:18:12,400 Tôi bắt đầu khóc. 277 00:18:14,200 --> 00:18:16,160 Hôm đó tôi khóc rât nhiều. Tôi đã khóc... 278 00:18:17,520 --> 00:18:19,039 ... đến khi không còn gì để khóc. 279 00:18:19,040 --> 00:18:21,000 Đến khi tiếng khóc của tôi trở thành... 280 00:18:22,000 --> 00:18:23,440 ...thứ gì đó vui tươi. 281 00:18:26,960 --> 00:18:28,719 Trong thời gian dài, 282 00:18:28,720 --> 00:18:31,560 tôi vẫn nghĩ họ xem tôi là yêu quái. 283 00:18:32,800 --> 00:18:34,320 Và rồi tôi nhận ra... 284 00:18:35,360 --> 00:18:37,480 ... ai cũng chỉ tin vào những gì họ muốn tin. 285 00:18:39,760 --> 00:18:41,520 Vậy thì sống tốt nhé, Tam Tạng. 286 00:18:42,880 --> 00:18:44,440 Ngài và gia đình mới của ngài. 287 00:18:58,560 --> 00:19:01,282 Người đàn bà tốt của Bắc Hải, 288 00:19:01,360 --> 00:19:04,360 đứa con gái đó sẽ theo bà đến vùng biển Gandara chứ? 289 00:19:05,409 --> 00:19:06,848 Vâng. 290 00:19:07,000 --> 00:19:09,480 - Còn đứa Thần Tiên? - Không. 291 00:19:10,880 --> 00:19:12,719 Vậy là ngươi làm rất tốt. 292 00:19:12,720 --> 00:19:14,759 Chủ Nhân sẽ rất hài long. 293 00:20:19,840 --> 00:20:21,679 Sao chúng ta dừng lại? 294 00:20:21,680 --> 00:20:23,439 Cô phải rời khỏi đây. 295 00:20:23,440 --> 00:20:25,519 Tại sao? 296 00:20:25,520 --> 00:20:27,479 Ta nghĩ ta có thể tiếp tục. 297 00:20:27,480 --> 00:20:29,640 Chúng nói chúng sẽ bắt con gái ta, nếu ta không làm theo. 298 00:20:33,160 --> 00:20:34,960 Ta không phải mẹ cô. 299 00:20:37,320 --> 00:20:38,839 Gì cơ? 300 00:20:38,840 --> 00:20:40,319 Làm ơn, hãy... 301 00:20:40,320 --> 00:20:42,120 ... đi ngay đi. 302 00:20:57,640 --> 00:20:59,240 Hãy hứa với tôi, 303 00:21:01,320 --> 00:21:03,640 rằng bà sẽ đưa bọn nhỏ đến biển Gandara. 304 00:21:10,760 --> 00:21:12,160 Đợi đã. 305 00:21:12,960 --> 00:21:16,199 Ta có thể cho cô biết một điều về mẹ cô. 306 00:21:16,200 --> 00:21:18,280 Bà ấy sẽ rất tự hào về người con gái của bà ấy. 307 00:21:19,280 --> 00:21:21,720 Ta cũng hy vọng con gái ta khi lớn lên cũng được như vậy. 308 00:21:57,560 --> 00:22:00,119 Hàng mới về. Hàng khủng. 309 00:22:00,120 --> 00:22:02,159 Chuyện gì với người của ngươi? 310 00:22:02,160 --> 00:22:05,079 À, thật ra, chuyện buồn cười lắm. 311 00:22:05,080 --> 00:22:08,359 À, có,... con sư tử... 312 00:22:16,280 --> 00:22:17,519 ... nhảy ra khỏi cái cây, 313 00:22:17,520 --> 00:22:19,759 à nhầm, phải là bên dưới khúc gỗ... 314 00:22:30,360 --> 00:22:31,760 Chào mừng về nhà. 315 00:23:06,000 --> 00:23:07,480 Tam Tạng. 316 00:23:08,840 --> 00:23:10,079 Chào mừng. 317 00:23:10,080 --> 00:23:11,560 Ai thế? 318 00:23:13,240 --> 00:23:14,720 Là Davari. 319 00:23:22,080 --> 00:23:25,316 Hai chúng ta sẽ thay đổi thế gian. 320 00:23:29,340 --> 00:23:34,340 Dịch: Kevinha