1 00:00:05,840 --> 00:00:07,967 ‎LOẠT BẢN GỐC NETFLIX 2 00:00:15,433 --> 00:00:16,976 ‎DỰA TRÊN ‎THE KINGDOM OF THE GODS‎ CỦA YLAB 3 00:01:53,573 --> 00:01:55,158 ‎Theo lệnh của phụ thân, 4 00:01:55,658 --> 00:01:57,618 ‎tất cả các cổng đã bị niêm phong. 5 00:01:58,953 --> 00:01:59,954 ‎Nhưng mà, 6 00:02:00,663 --> 00:02:03,624 ‎người thật sự định từ bỏ ‎cả vùng đất Gyeongsang luôn sao? 7 00:02:04,292 --> 00:02:06,502 ‎Nó không thể so với Jeolla ‎tươi tốt và phì nhiêu, 8 00:02:06,961 --> 00:02:10,089 ‎nhưng người thật sự định từ bỏ ‎hết tất cả mùa màng 9 00:02:10,631 --> 00:02:12,550 ‎người dân cống nạp từ Gyeongsang sao? 10 00:02:16,804 --> 00:02:19,098 ‎Con nghĩ rằng quyền lực... 11 00:02:21,809 --> 00:02:24,228 ‎chỉ đơn giản là ham muốn của cải sao? 12 00:02:29,108 --> 00:02:30,484 ‎Con nghĩ rằng... 13 00:02:32,195 --> 00:02:34,322 ‎có bao nhiêu xác chết ở dưới đáy hồ này? 14 00:02:36,449 --> 00:02:40,119 ‎Sẽ đến lúc không có ai dám hé nửa lời... 15 00:02:41,037 --> 00:02:44,165 ‎về việc ta đã ném bao nhiêu xác chết ‎xuống cái hồ này nữa. 16 00:02:45,750 --> 00:02:47,335 ‎Đó mới là quyền lực. 17 00:02:50,546 --> 00:02:51,881 ‎Con sẽ dùng quyền lực đó... 18 00:02:53,090 --> 00:02:54,926 ‎để bảo vệ phụ thân. 19 00:02:55,509 --> 00:02:58,429 ‎Ta là người đặt quyền lực đó vào tay con. 20 00:03:01,182 --> 00:03:04,018 ‎Ta cũng có thể là người lấy nó đi ‎bất cứ lúc nào. 21 00:03:07,563 --> 00:03:09,315 ‎Không được mở các cổng... 22 00:03:10,942 --> 00:03:12,860 ‎cho đến khi có lệnh của ta. 23 00:03:18,991 --> 00:03:20,076 ‎Còn Thế tử thì sao? 24 00:03:24,789 --> 00:03:28,542 ‎Thế tử vẫn còn sống ở Gyeongsang. 25 00:03:30,294 --> 00:03:33,589 ‎Người định để hắn như vậy sao? 26 00:03:41,013 --> 00:03:42,098 ‎Ta sẽ... 27 00:03:44,183 --> 00:03:45,726 ‎giết Thế tử. 28 00:03:48,521 --> 00:03:49,814 ‎Ta sẽ... 29 00:03:51,691 --> 00:03:53,484 ‎tự tay mình giết hắn. 30 00:04:22,555 --> 00:04:23,597 ‎Đại nhân Ahn! 31 00:04:32,231 --> 00:04:33,733 ‎Giao Thế tử ra đây. 32 00:04:34,483 --> 00:04:37,153 ‎Cho Hak Ju đã niêm phong ‎Mungyeong Saejae rồi. 33 00:04:37,737 --> 00:04:40,281 ‎Chúng ta cần Thế tử nếu muốn mở lại cổng. 34 00:04:40,656 --> 00:04:42,116 ‎Thế tử đâu? 35 00:04:48,331 --> 00:04:49,332 ‎Đại nhân, 36 00:04:50,041 --> 00:04:51,292 ‎họ tới rồi. 37 00:04:55,379 --> 00:04:57,423 ‎Được, ta sẽ nghe theo yêu cầu của ngài. 38 00:04:58,466 --> 00:05:00,384 ‎Ta sẽ để ngài dẫn Thế tử đi. 39 00:05:09,935 --> 00:05:10,895 ‎Điện hạ. 40 00:05:11,896 --> 00:05:13,647 ‎Ngài không được tin tưởng bất kỳ ai. 41 00:05:16,776 --> 00:05:18,235 ‎Chúng ta phải rời khỏi đây. 42 00:05:23,366 --> 00:05:24,367 ‎Điện hạ. 43 00:05:24,867 --> 00:05:27,620 ‎Thế tử Lee Chang, hãy ra đây ngay! 44 00:05:44,387 --> 00:05:46,013 ‎Ngươi đã đi quá xa rồi. 45 00:05:47,765 --> 00:05:49,225 ‎Đã đến lúc quay về Hanyang. 46 00:06:03,364 --> 00:06:04,907 ‎Họ không phải cấm vệ quân sao? 47 00:06:05,491 --> 00:06:07,159 ‎Cảm ơn ngài đã bắt giữ phạm nhân. 48 00:06:08,619 --> 00:06:10,121 ‎Theo như lệnh của Bệ hạ, 49 00:06:11,288 --> 00:06:12,790 ‎ta sẽ hộ tống hắn vào ngục. 50 00:06:12,873 --> 00:06:14,583 ‎Trói tên mưu phản lại! 51 00:06:15,167 --> 00:06:16,252 ‎- Vâng. ‎- Vâng. 52 00:06:16,961 --> 00:06:18,129 ‎Sao các ngươi dám? 53 00:06:18,712 --> 00:06:19,672 ‎Ai? 54 00:06:20,714 --> 00:06:22,591 ‎Ai là kẻ mưu phản? 55 00:06:24,844 --> 00:06:26,262 ‎Một cấm vệ quân, 56 00:06:27,513 --> 00:06:29,723 ‎người nên phục vụ đất nước và Bệ hạ, 57 00:06:31,642 --> 00:06:35,062 ‎vì sự tham lam của bản thân ‎mà trở thành con chó cho Cho Hak Ju. 58 00:06:37,648 --> 00:06:40,276 ‎Vì áp bức Thế tử, người thừa kế ngai vàng, 59 00:06:41,485 --> 00:06:44,196 ‎và phá vỡ giá trị cốt lõi của đất nước, 60 00:06:46,615 --> 00:06:47,908 ‎ngươi đáng bị xử tử. 61 00:06:50,161 --> 00:06:51,370 ‎Trị tội hắn! 62 00:06:56,750 --> 00:06:58,169 ‎Ngươi nghĩ ngươi đang làm gì? 63 00:07:13,142 --> 00:07:17,563 ‎Sangju là quê nhà của thần ‎và là nơi thần đang sống. 64 00:07:18,856 --> 00:07:20,274 ‎Thần mong muốn Thế tử... 65 00:07:21,025 --> 00:07:22,526 ‎hãy yên tâm nghỉ ngơi tối nay. 66 00:07:24,153 --> 00:07:25,988 ‎Không có thời gian nghỉ ngơi đâu. 67 00:07:26,071 --> 00:07:27,281 ‎Ngài nên nghỉ ngơi... 68 00:07:28,616 --> 00:07:30,409 ‎và hồi phục sức lực. 69 00:07:30,910 --> 00:07:31,911 ‎Bằng không... 70 00:07:32,995 --> 00:07:36,373 ‎ngài định chống lại chỉ huy cấm vệ quân ‎như thế nào? 71 00:07:37,458 --> 00:07:39,210 ‎Ý thầy là sao? 72 00:07:41,170 --> 00:07:42,254 ‎Hôm qua, 73 00:07:43,547 --> 00:07:46,383 ‎bồ câu đã gửi lá thư bí mật này... 74 00:07:47,551 --> 00:07:48,802 ‎từ chỉ huy cấm vệ quân. 75 00:07:50,846 --> 00:07:52,765 ‎Hắn ta nói Thế tử đang đi về hướng này, 76 00:07:54,558 --> 00:07:58,354 ‎và nói thần nhốt ngài lại ‎cho tới khi hắn đến đây. 77 00:07:59,980 --> 00:08:01,815 ‎Chỉ huy cấm vệ quân không thể nào biết 78 00:08:02,441 --> 00:08:03,984 ‎con sẽ tới đây. 79 00:08:08,781 --> 00:08:10,324 ‎Trong những người đi cùng ngài... 80 00:08:11,325 --> 00:08:14,161 ‎có kẻ là tai mắt của Cho Hak Ju. 81 00:08:15,287 --> 00:08:16,163 ‎Vì vậy, 82 00:08:17,748 --> 00:08:22,253 ‎ngài không được để bất cứ ai biết ‎những gì chúng ta vừa bàn bạc. 83 00:08:36,308 --> 00:08:40,354 ‎Không một ai trong các ngươi sẽ sống sót. ‎Không ai cả. 84 00:08:41,855 --> 00:08:45,609 ‎Không những các ngươi, ‎mà còn gia đình các ngươi... 85 00:08:48,028 --> 00:08:50,614 ‎sẽ mắc kẹt ở Gyeongsang, 86 00:08:52,032 --> 00:08:54,159 ‎mắc phải dịch bệnh và sẽ bị chém đầu. 87 00:09:02,960 --> 00:09:04,211 ‎Ngài vừa làm gì vậy? 88 00:09:04,295 --> 00:09:07,047 ‎Sao lại giết cấm vệ quân ‎được cử tới theo lệnh của Bệ hạ? 89 00:09:07,131 --> 00:09:09,675 ‎Ngài nghĩ Lãnh tướng Cho Hak Ju ‎sẽ bỏ qua chuyện này sao? 90 00:09:11,176 --> 00:09:12,469 ‎Ngài ấy sẽ buộc tội mưu phản 91 00:09:12,553 --> 00:09:16,098 ‎- và biến Sangju thành biển máu! ‎- Cho Hak Ju đã bỏ rơi Sangju rồi. 92 00:09:16,807 --> 00:09:19,393 ‎Không những bỏ rơi Sangju, ‎mà cả vùng phía đông và tây 93 00:09:19,768 --> 00:09:22,021 ‎của Gyeongsang và người dân ở đó. 94 00:09:22,938 --> 00:09:23,981 ‎Ý ngài là sao? 95 00:09:24,398 --> 00:09:25,774 ‎Ngài nghĩ những binh lính này 96 00:09:26,317 --> 00:09:28,611 ‎chặn hết Mungyeong Saejae ‎chỉ vì ta thôi sao? 97 00:09:32,865 --> 00:09:35,284 ‎Đại nhân, có chuyện lớn rồi. 98 00:09:51,842 --> 00:09:54,553 ‎Yangsan, Gyeongju, Daegu, ‎Hapcheon, Changnyeong... 99 00:09:54,887 --> 00:09:55,971 ‎Họ đến từ nhiều vùng 100 00:09:56,388 --> 00:09:58,390 ‎của miền nam để thoát khỏi dịch bệnh. 101 00:09:59,016 --> 00:10:01,518 ‎Tất cả bọn họ ‎bị bệnh dịch tấn công rồi sao? 102 00:10:01,602 --> 00:10:03,896 ‎Nếu Changnyeong bị tấn công, ‎người bị nhiễm bệnh 103 00:10:04,021 --> 00:10:05,272 ‎sẽ đến đây trong hai ngày 104 00:10:05,814 --> 00:10:07,316 ‎hoặc sớm nhất là tối nay. 105 00:10:08,901 --> 00:10:11,403 ‎Ngài phải mở cổng và cho họ vào. 106 00:10:11,487 --> 00:10:13,238 ‎Nếu cả Gyeongsang bị tấn công, 107 00:10:13,739 --> 00:10:15,407 ‎sẽ ngày càng có nhiều người tị nạn. 108 00:10:15,532 --> 00:10:18,619 ‎Làm sao chúng ta có đủ thức ăn ‎và chỗ ở cho tất cả họ? 109 00:10:19,703 --> 00:10:21,705 ‎Một khi hết thức ăn, ‎họ sẽ bắt đầu cướp bóc. 110 00:10:21,789 --> 00:10:23,374 ‎Sẽ có bạo loạn ở trong thành. 111 00:10:23,457 --> 00:10:26,710 ‎Vậy ngài định đứng nhìn họ chết thôi sao? 112 00:10:39,556 --> 00:10:40,808 ‎Nếu ngài không mở cổng, 113 00:10:40,891 --> 00:10:43,394 ‎người dân Sangju bên ngoài thành ‎cũng sẽ bị nguy hiểm. 114 00:10:43,477 --> 00:10:44,436 ‎Mở cổng đi. 115 00:10:45,521 --> 00:10:47,147 ‎Chúng ta không thể mở cổng. 116 00:10:48,190 --> 00:10:50,109 ‎Ít nhất người dân trong thành phải sống. 117 00:10:51,944 --> 00:10:55,239 ‎Ta chắc chắn Cho Hak Ju cũng nói vậy ‎khi hắn cô lập Mungyeong Saejae. 118 00:10:56,532 --> 00:10:57,991 ‎Rằng ít nhất chúng phải sống. 119 00:10:58,575 --> 00:11:00,452 ‎Đó là sự hy sinh ít ỏi vì lợi ích chung. 120 00:11:01,078 --> 00:11:03,497 ‎Ngài là ai mà dám quyết định ‎ai phải hy sinh? 121 00:11:04,581 --> 00:11:07,459 ‎Nếu ngài khóa cổng, ‎người dân bên ngoài sẽ nhiễm bệnh và chết. 122 00:11:07,668 --> 00:11:10,504 ‎Người dân bên trong sẽ mắc kẹt ‎và chết vì đói. 123 00:11:12,423 --> 00:11:14,049 ‎Thần là Tuần án của Sangju! 124 00:11:14,133 --> 00:11:15,175 ‎Không. 125 00:11:15,968 --> 00:11:18,178 ‎Ngươi không còn đủ tư cách ‎điều hành nơi này nữa. 126 00:11:19,096 --> 00:11:21,181 ‎- Cái gì? ‎- Ta không thể để mọi người chết 127 00:11:21,265 --> 00:11:22,683 ‎vì một tên quan bất tài. 128 00:11:23,142 --> 00:11:26,186 ‎Từ giờ ta sẽ bảo vệ Sangju và nhân dân. 129 00:11:27,604 --> 00:11:29,064 ‎Bằng quyền gì? 130 00:11:31,775 --> 00:11:33,277 ‎Ta là Thế tử. 131 00:11:35,320 --> 00:11:37,448 ‎Ta tuyên bố cách chức ngươi từ bây giờ! 132 00:11:40,033 --> 00:11:41,618 ‎Đây là lệnh của Thế tử. 133 00:11:42,286 --> 00:11:43,454 ‎Hộ tống Tuần án đi. 134 00:11:43,537 --> 00:11:44,872 ‎Đại nhân Ahn, 135 00:11:45,664 --> 00:11:47,082 ‎ngài không thể làm vậy. 136 00:11:48,625 --> 00:11:49,585 ‎Ngài sẽ hối hận. 137 00:11:55,090 --> 00:11:56,091 ‎Tránh ra! 138 00:12:01,430 --> 00:12:02,431 ‎Các ngươi sẽ làm gì? 139 00:12:03,265 --> 00:12:05,017 ‎Thậm chí nếu chúng ta mở cổng, 140 00:12:05,642 --> 00:12:08,479 ‎bên trong thành cũng không đủ chỗ ‎cho người dân tị nạn... 141 00:12:09,480 --> 00:12:10,981 ‎cũng như người dân ngoài thành. 142 00:12:11,982 --> 00:12:13,192 ‎Ngươi nói đúng. 143 00:12:14,485 --> 00:12:16,403 ‎Không thể chứa tất cả mọi người. 144 00:12:18,572 --> 00:12:20,032 ‎Nếu muốn cứu tất cả người dân, 145 00:12:20,783 --> 00:12:22,785 ‎chúng ta phải bảo vệ toàn bộ Sangju. 146 00:12:23,243 --> 00:12:25,412 ‎Những kẻ nhiễm bệnh sẽ sớm tràn đến. 147 00:12:26,371 --> 00:12:27,873 ‎Làm sao bảo vệ toàn bộ Sangju? 148 00:12:30,542 --> 00:12:33,670 ‎Những kẻ nhiễm bệnh là xác chết ‎vào ban ngày và sống lại vào ban đêm. 149 00:12:33,754 --> 00:12:35,130 ‎Chúng cũng sợ nước và lửa. 150 00:12:36,423 --> 00:12:38,592 ‎Nếu tận dụng điều đó, ‎có thể ngăn chặn chúng. 151 00:12:45,724 --> 00:12:49,228 ‎Phía nam của Sangju được nước bao bọc. 152 00:12:51,188 --> 00:12:53,065 ‎Nếu ta phòng thủ suối Byeongseong... 153 00:12:54,066 --> 00:12:55,692 ‎và đầm lầy Unpo khỏi chúng, 154 00:12:56,276 --> 00:12:57,528 ‎tất cả chúng ta có thể... 155 00:12:59,238 --> 00:13:00,447 ‎sống sót. 156 00:14:03,135 --> 00:14:04,553 ‎Ngươi không thể làm vậy được. 157 00:14:04,636 --> 00:14:06,346 ‎Sao có thể bắt quý tộc cầm vũ khí? 158 00:14:06,430 --> 00:14:07,639 ‎Thật là vớ vẩn. 159 00:14:08,140 --> 00:14:09,516 ‎Đây là lệnh của Thế tử. 160 00:14:14,021 --> 00:14:16,773 ‎Chúng ta đáng ra nên cầm sách vở, ‎chứ không phải thứ này. 161 00:15:44,528 --> 00:15:46,780 ‎Được rồi, một chút nữa. 162 00:15:48,824 --> 00:15:49,950 ‎Được rồi, đi đi. 163 00:15:54,037 --> 00:15:55,455 ‎Thần sẽ kiểm tra vòng ngoài. 164 00:16:12,347 --> 00:16:14,349 ‎Thần nghĩ đứa bé sẽ được sinh ra hôm nay. 165 00:16:15,517 --> 00:16:17,686 ‎- Là con trai à? ‎- Chúng thần không dám chắc... 166 00:16:17,769 --> 00:16:20,022 ‎Chỉ cần bẩm báo cho ta ‎khi sinh được con trai. 167 00:16:20,439 --> 00:16:21,690 ‎Tuân lệnh Vương hậu. 168 00:16:45,547 --> 00:16:47,507 ‎Mẫu thân ơi! 169 00:16:54,556 --> 00:16:55,515 ‎Em bé ra rồi! 170 00:16:55,599 --> 00:16:58,602 ‎Ơn trời. Cô ấy đau rất nhiều ‎từ tối qua đến giờ. 171 00:16:58,685 --> 00:17:01,980 ‎Ta biết mà. Chắc hẳn phải khó khăn lắm. 172 00:17:20,165 --> 00:17:22,375 ‎Bên ngoài lạnh lắm. Các cô về phòng đi. 173 00:17:22,459 --> 00:17:25,837 ‎Đứa bé không khóc nữa. Có chuyện gì sao? 174 00:17:27,756 --> 00:17:29,591 ‎Cả người mẹ và đứa bé đều an toàn. 175 00:17:29,966 --> 00:17:33,095 ‎Cô ấy đang cho con bú, vậy nên hãy về đi. 176 00:17:37,682 --> 00:17:40,310 ‎Là con trai hay con gái vậy? 177 00:17:42,979 --> 00:17:44,189 ‎Là con gái. 178 00:17:44,773 --> 00:17:47,442 ‎- Trời. ‎- Sao lại là con gái chứ? 179 00:17:47,526 --> 00:17:49,194 ‎Là con gái thì ai quan tâm chứ? 180 00:17:49,277 --> 00:17:51,196 ‎Không sao, miễn đứa bé khỏe mạnh là được. 181 00:18:18,807 --> 00:18:20,725 ‎Chết thật. Ôi, không. 182 00:18:20,809 --> 00:18:21,893 ‎Cô thật là... 183 00:18:27,899 --> 00:18:30,026 ‎Ơn trời. 184 00:18:30,360 --> 00:18:32,571 ‎Áo choàng của Vương hậu không bị gì. 185 00:18:32,654 --> 00:18:33,488 ‎Ơn trời. 186 00:18:34,072 --> 00:18:36,992 ‎Nếu nó bị một vết gì ‎thì sẽ hóa thành đống tro mất thôi. 187 00:18:37,492 --> 00:18:38,743 ‎Ý cô là sao? 188 00:18:39,161 --> 00:18:40,620 ‎Có lần, 189 00:18:41,246 --> 00:18:43,874 ‎ta thấy họ đốt chiếc áo choàng ‎bằng lụa quý của Vương hậu. 190 00:18:45,125 --> 00:18:47,669 ‎- Thật sao? ‎- Đúng, thật đấy. 191 00:18:47,836 --> 00:18:50,505 ‎Thượng cung đã tự tay đốt nó. 192 00:18:51,006 --> 00:18:53,884 ‎Nó chỉ bị dính một chút máu. 193 00:18:54,634 --> 00:18:55,760 ‎Thật là lãng phí. 194 00:18:56,636 --> 00:18:57,679 ‎Trời ơi. 195 00:18:58,138 --> 00:19:00,807 ‎Ta có thể vui vẻ mà chết ‎nếu được mặc thứ như vậy một lần. 196 00:19:02,225 --> 00:19:04,394 ‎Kẻ thấp kém như chúng ta ‎thì mong đợi gì chứ? 197 00:19:06,313 --> 00:19:07,439 ‎Đi thôi. 198 00:19:08,023 --> 00:19:09,024 ‎Được. 199 00:19:17,782 --> 00:19:19,451 ‎- Vương hậu. ‎- Vương hậu. 200 00:19:23,663 --> 00:19:25,290 ‎Dọn dẹp xong rồi thì lui ra. 201 00:19:25,874 --> 00:19:27,042 ‎- Tuân lệnh. ‎- Tuân lệnh. 202 00:19:46,728 --> 00:19:47,854 ‎Thượng cung, 203 00:19:48,480 --> 00:19:51,191 ‎ta thật sự được hầu hạ Vương hậu sao? 204 00:19:51,775 --> 00:19:54,527 ‎Sao lại là người thấp kém như ta, ‎mà không phải một nữ quan? 205 00:19:54,945 --> 00:19:57,656 ‎Đừng nói nữa ‎và tập trung hầu hạ Vương hậu đi. 206 00:20:27,269 --> 00:20:28,770 ‎Sao ngươi chậm chạp vậy? 207 00:20:28,853 --> 00:20:30,146 ‎Xin thứ lỗi cho thần. 208 00:20:52,877 --> 00:20:53,962 ‎Sao ngươi dám? 209 00:21:15,900 --> 00:21:17,235 ‎Ngươi thấy thế nào? 210 00:21:18,069 --> 00:21:20,447 ‎Con của ta khỏe mạnh lắm phải không? 211 00:21:26,536 --> 00:21:28,079 ‎Xin Vương hậu tha mạng! 212 00:21:56,232 --> 00:21:59,152 ‎- Đại nhân, để ta mang giúp ngài. ‎- Không cần đâu. Đi đi. 213 00:22:06,743 --> 00:22:07,869 ‎Cô thấy thế nào? 214 00:22:09,245 --> 00:22:10,830 ‎Nhiều thật, phải không? 215 00:22:29,182 --> 00:22:30,809 ‎Không thể tin được. 216 00:22:32,560 --> 00:22:35,939 ‎Ngài không hái được gì khác ‎ngoài cỏ dại sao? 217 00:22:36,022 --> 00:22:37,065 ‎Cái gì? 218 00:22:38,066 --> 00:22:41,236 ‎Gì chứ? Nhìn kỹ đi. 219 00:22:41,820 --> 00:22:43,696 ‎Ta chỉ hái thứ cô bảo ta hái còn gì. 220 00:22:44,239 --> 00:22:47,909 ‎Ngài chắc cũng mệt rồi. Ngài nghỉ ngơi đi. 221 00:22:47,992 --> 00:22:49,244 ‎Nhưng mà... 222 00:22:49,619 --> 00:22:51,955 ‎Ta sẽ tự đi hái. 223 00:22:52,038 --> 00:22:54,707 ‎Nhưng mà...Cô nói ta nghỉ ngơi là sao chứ? 224 00:22:57,335 --> 00:22:59,462 ‎Một nam nhân sao có thể nghỉ ngơi được? 225 00:23:00,255 --> 00:23:01,131 ‎Seo Bi! 226 00:23:01,798 --> 00:23:05,009 ‎Như vậy mà còn không đủ sao? 227 00:23:06,344 --> 00:23:08,888 ‎Ta phải tìm nhiều thảo dược hơn nữa. 228 00:23:09,514 --> 00:23:12,308 ‎Cô cần tìm thêm thứ gì? 229 00:23:13,518 --> 00:23:14,727 ‎Cây linh lan. 230 00:23:15,061 --> 00:23:17,564 ‎Vết thương của Điện hạ vẫn chưa lành hẳn. 231 00:23:18,231 --> 00:23:19,941 ‎Ta cần loại cây đó. 232 00:23:21,359 --> 00:23:23,319 ‎Vậy ra nó là cho Thế tử. 233 00:23:26,656 --> 00:23:27,574 ‎Seo Bi. 234 00:23:28,825 --> 00:23:29,742 ‎Seo Bi. 235 00:23:30,994 --> 00:23:32,996 ‎Ta cũng bị thương mà. 236 00:23:33,496 --> 00:23:36,708 ‎Ngài bị thương lúc bỏ chạy. 237 00:23:42,672 --> 00:23:44,340 ‎Không...Cô... 238 00:23:44,424 --> 00:23:46,176 ‎Cô không được đi đường đó. 239 00:23:47,260 --> 00:23:49,429 ‎Phủ tuần án nói con đường đó rất nguy hiểm 240 00:23:49,846 --> 00:23:52,056 ‎và tuyệt đối cấm vào. 241 00:23:53,683 --> 00:23:55,768 ‎Đâu giống như có hổ ở đó. 242 00:23:55,852 --> 00:23:58,021 ‎Vậy thì nguy hiểm gì chứ? 243 00:23:58,271 --> 00:24:00,523 ‎Ai mà biết? ‎Nó là Thung lũng Băng Giá hay gì đó. 244 00:24:00,607 --> 00:24:02,734 ‎Có thể nó bị quỷ ám cũng nên. 245 00:24:02,817 --> 00:24:04,694 ‎Chúng ta nên quay lại thôi. 246 00:24:06,196 --> 00:24:07,739 ‎Ngài vừa nói gì? 247 00:24:07,822 --> 00:24:09,365 ‎Cái gì? Ý cô là sao? 248 00:24:10,825 --> 00:24:12,535 ‎Ngài vừa nói "Thung lũng Băng Giá"? 249 00:24:13,244 --> 00:24:14,245 ‎Đúng vậy. 250 00:24:14,412 --> 00:24:16,831 ‎Thung lũng ở trên đó ‎được gọi là Thung lũng Băng Giá. 251 00:24:22,879 --> 00:24:25,006 ‎Đợi đã. 252 00:24:25,423 --> 00:24:28,426 ‎Tại sao cô ấy lại liều lĩnh như vậy? 253 00:24:29,761 --> 00:24:30,720 ‎Chà, 254 00:24:31,721 --> 00:24:33,473 ‎đó là nét thu hút của cô ấy. 255 00:24:34,098 --> 00:24:34,933 ‎Seo Bi. 256 00:24:41,940 --> 00:24:44,234 ‎Đợi đã, Seo Bi. 257 00:25:17,308 --> 00:25:20,770 ‎Lạnh quá. Ở đây cứ như mùa đông vậy. 258 00:25:24,524 --> 00:25:27,068 ‎Nơi mà sương phủ quanh năm... 259 00:25:32,282 --> 00:25:34,450 ‎Đợi đã, Seo Bi. 260 00:25:35,827 --> 00:25:37,287 ‎Khoan đã. 261 00:25:40,081 --> 00:25:41,207 ‎Seo Bi! 262 00:25:43,293 --> 00:25:44,460 ‎Seo Bi. 263 00:26:03,104 --> 00:26:04,272 ‎Lạnh quá! 264 00:26:05,064 --> 00:26:06,065 ‎Lạnh chết mất! 265 00:26:20,330 --> 00:26:21,706 ‎Cây hồi sinh. 266 00:26:24,792 --> 00:26:26,544 ‎Cô nói sao? 267 00:26:30,757 --> 00:26:32,175 ‎Đây là loài cây đó. 268 00:26:34,302 --> 00:26:36,554 ‎Loài cây này làm người chết sống lại. 269 00:26:38,890 --> 00:26:41,267 ‎Đây là loài cây làm người chết sống lại! 270 00:26:53,071 --> 00:26:54,614 ‎Đó là gì vậy? 271 00:27:25,520 --> 00:27:26,688 ‎Khi nhắm bắn, 272 00:27:27,522 --> 00:27:30,108 ‎phải giữ họng súng, ‎nòng súng và tay trên một đường 273 00:27:30,191 --> 00:27:31,192 ‎thẳng nhất có thể. 274 00:27:32,110 --> 00:27:33,444 ‎Anh ta giỏi dùng súng quá. 275 00:27:34,320 --> 00:27:35,822 ‎Anh ta từng là thành viên Chakho. 276 00:27:38,241 --> 00:27:40,284 ‎Đó là người từ làng Sumang ‎mà ta từng nhắc. 277 00:27:50,586 --> 00:27:51,587 ‎Bắn! 278 00:27:55,216 --> 00:27:56,384 ‎Thầy biết anh ta không? 279 00:27:58,553 --> 00:27:59,595 ‎Không. 280 00:28:00,680 --> 00:28:01,931 ‎Thần không biết hắn. 281 00:28:10,064 --> 00:28:10,982 ‎Bắn! 282 00:28:17,780 --> 00:28:19,615 ‎Tất cả nghe đây! 283 00:28:19,699 --> 00:28:21,492 ‎Mặt trời sẽ lặn sớm thôi! 284 00:28:22,160 --> 00:28:24,328 ‎Hãy kiểm tra mọi thứ một lần nữa! 285 00:28:25,037 --> 00:28:28,458 ‎Dù có chuyện gì ‎cũng không được rời khỏi vị trí! 286 00:28:28,916 --> 00:28:29,751 ‎Đã hiểu chưa? 287 00:28:30,334 --> 00:28:31,419 ‎- Vâng! ‎- Vâng! 288 00:28:36,758 --> 00:28:38,176 ‎Cắt dây thuyền đi! 289 00:28:38,676 --> 00:28:42,972 ‎Hai! Một! Hai! 290 00:28:43,765 --> 00:28:44,724 ‎Một! 291 00:28:45,683 --> 00:28:46,934 ‎Hai! 292 00:29:22,929 --> 00:29:25,181 ‎Những người đi trinh sát ‎vẫn chưa quay lại. 293 00:30:10,685 --> 00:30:11,853 ‎Đại nhân, tới nơi rồi ạ. 294 00:30:30,037 --> 00:30:31,455 ‎CỔNG NHẤT CỦA MUNGYEONG SAEJAE 295 00:30:31,539 --> 00:30:32,790 ‎Bái kiến Lãnh tướng. 296 00:30:41,465 --> 00:30:42,675 ‎Tình hình thế nào rồi? 297 00:30:43,009 --> 00:30:44,844 ‎Sangju vẫn an toàn khỏi dịch bệnh. 298 00:31:17,501 --> 00:31:18,502 ‎Điện hạ. 299 00:31:20,087 --> 00:31:22,965 ‎Mặt trời sẽ mọc sớm thôi, ‎chúng ta chỉ cần đợi thêm chút nữa. 300 00:31:32,016 --> 00:31:32,975 ‎Điện hạ. 301 00:32:02,421 --> 00:32:04,423 ‎Đó là ngựa của nô tài ra ngoài trinh sát. 302 00:32:05,758 --> 00:32:06,634 ‎Cho nó qua đi. 303 00:32:46,007 --> 00:32:47,675 ‎Máu vẫn chưa khô. 304 00:32:50,052 --> 00:32:51,470 ‎Chúng sẽ đến đây sớm thôi. 305 00:33:14,827 --> 00:33:16,537 ‎Lửa tín hiệu đã đốt. Nổi trống lên! 306 00:34:06,003 --> 00:34:07,505 ‎Làm ơn, hãy mọc đi. 307 00:34:23,395 --> 00:34:24,855 ‎Ở bên ngoài lạnh lắm. 308 00:34:25,314 --> 00:34:26,524 ‎Đại nhân nên vào trong đi. 309 00:35:08,983 --> 00:35:11,068 ‎- Đó là mặt trời! ‎- Mặt trời mọc rồi! 310 00:35:31,589 --> 00:35:33,299 ‎Chúng ta phải chuẩn bị cho tối nay, 311 00:35:33,799 --> 00:35:35,551 ‎thần sẽ bảo họ nghỉ ngơi. 312 00:35:40,097 --> 00:35:41,765 ‎Mọi người, vào đây đi! 313 00:35:41,849 --> 00:35:44,476 ‎- Chúng ta làm được rồi! ‎- Hôm nay nghỉ ngơi thôi! 314 00:35:56,030 --> 00:35:59,491 ‎- Một, hai. ‎- Một, hai. 315 00:36:00,910 --> 00:36:04,205 ‎Mặt trời mọc rồi, đi ngủ chút thôi. 316 00:36:04,288 --> 00:36:05,873 ‎Hãy đi kiếm thức ăn ngon nào! 317 00:36:06,040 --> 00:36:06,957 ‎Đi thôi. 318 00:36:16,342 --> 00:36:18,302 ‎Các ngươi nghĩ vậy là xong rồi sao? 319 00:36:21,055 --> 00:36:24,225 ‎Thu dọn nhanh lên, ‎và chuẩn bị cho buổi tối! 320 00:36:24,308 --> 00:36:25,476 ‎- Tuân lệnh. ‎- Tuân lệnh. 321 00:37:04,306 --> 00:37:06,767 ‎Sao chúng có thể ra ngoài ‎vào ban ngày chứ? 322 00:37:12,106 --> 00:37:14,942 ‎Không phải do mặt trời. 323 00:37:17,152 --> 00:37:18,654 ‎Đó là do nhiệt độ. 324 00:43:03,373 --> 00:43:09,129 ‎NHẰM TƯỞNG NHỚ GO GEUN HEE 325 00:43:09,504 --> 00:43:11,548 ‎Chuyển ngữ phụ đề bởi Lã Hoàng Nam Phương