1 00:00:14,875 --> 00:00:17,708 "Từ ấy tôi biết rằng, chẳng có gì thay đổi. 2 00:00:18,750 --> 00:00:20,125 Rằng mọi thứ vẫn vậy. 3 00:00:21,500 --> 00:00:23,000 Rằng bánh xe vẫn quay, 4 00:00:23,583 --> 00:00:25,166 vẫn quay từng vòng tròn. 5 00:00:25,875 --> 00:00:28,291 Định mệnh gắn chặt vào nhau. 6 00:00:28,791 --> 00:00:30,625 Một sợi chỉ, đỏ tựa máu, 7 00:00:30,708 --> 00:00:32,916 gắn kết toàn bộ số phận chúng ta". 8 00:00:36,791 --> 00:00:38,791 Đó từng là vở kịch mẹ cháu thích. 9 00:00:40,208 --> 00:00:43,000 Hẳn bà ấy sẽ muốn đi cùng chúng ta đêm nay, 10 00:00:43,083 --> 00:00:46,291 để được đồng hành với một thanh niên ưu tú như cháu. 11 00:00:51,916 --> 00:00:54,750 TẶNG CHARLOTTE 12 00:00:54,833 --> 00:00:55,958 Sao ta phải chết? 13 00:01:02,375 --> 00:01:04,583 Người chết chưa hẳn là đã chết. 14 00:01:06,166 --> 00:01:08,458 Có thể họ không ở đây, lúc này. 15 00:01:08,791 --> 00:01:10,958 Nhưng vạn vật chỉ cần sống một lần, 16 00:01:11,041 --> 00:01:12,541 là sẽ sống mãi mãi. 17 00:01:13,583 --> 00:01:15,625 Trường tồn với thời gian. 18 00:01:26,583 --> 00:01:28,958 Anh kia, làm gì trên đường vậy? 19 00:01:35,000 --> 00:01:36,166 Tôi hỏi anh làm gì! 20 00:01:50,041 --> 00:01:51,000 Ai đó? 21 00:01:53,416 --> 00:01:54,583 Ngươi là ai? 22 00:01:58,458 --> 00:02:00,416 Kẻ có mắt để nhìn... 23 00:02:01,083 --> 00:02:02,583 và tai để nghe... 24 00:02:04,458 --> 00:02:08,458 có thể tự tin rằng không phàm nhân nào có thể giữ miệng... 25 00:02:10,083 --> 00:02:12,666 bởi nếu cái miệng y ngậm... 26 00:02:13,666 --> 00:02:16,041 thì y cũng tám chuyện được bằng ngón tay. 27 00:02:18,041 --> 00:02:21,000 Và sự phản bội ứa ra từ mọi lỗ chân lông của y. 28 00:02:21,208 --> 00:02:22,041 Ta... 29 00:02:24,250 --> 00:02:25,666 Ta... Ta không hiểu. 30 00:02:25,750 --> 00:02:27,375 Ồ, ông hiểu đấy. 31 00:02:30,041 --> 00:02:32,958 Ông đang đi vào thị trấn để soạn một bức điện tín. 32 00:02:34,208 --> 00:02:36,958 Vì ông muốn kể cho cả thế giới về bọn ta. 33 00:02:37,458 --> 00:02:38,541 Đúng chứ? 34 00:02:41,166 --> 00:02:43,541 Ngươi là một trong số họ. 35 00:02:45,208 --> 00:02:46,708 Một kẻ du hành. 36 00:02:49,875 --> 00:02:51,583 Vậy mà bao năm qua, 37 00:02:52,041 --> 00:02:55,041 chúng đã nói cha ta bị điên. 38 00:02:55,875 --> 00:02:57,958 Nhưng giờ thì họ đến rồi. 39 00:02:59,375 --> 00:03:01,791 Những kẻ du hành thời gian từ tương lai. 40 00:03:03,166 --> 00:03:05,458 Thế giới phải được biết... 41 00:03:06,500 --> 00:03:08,500 về sự tồn tại của họ. 42 00:03:11,125 --> 00:03:12,250 Những gì ta biết... 43 00:03:13,500 --> 00:03:14,750 chỉ là giọt nước. 44 00:03:18,083 --> 00:03:19,500 Điều ta không biết... 45 00:03:23,208 --> 00:03:24,666 thì tựa đại dương. 46 00:03:35,166 --> 00:03:37,750 LOẠT PHIM CỦA NETFLIX 47 00:05:00,250 --> 00:05:04,916 ADAM VÀ EVA 48 00:05:05,250 --> 00:05:07,750 Sai lầm chung trong lối tư duy của ta là... 49 00:05:08,958 --> 00:05:10,916 chúng ta nghĩ rằng mỗi cá thể 50 00:05:11,208 --> 00:05:13,916 chính là một thực thể độc lập. 51 00:05:15,583 --> 00:05:16,583 Một cá nhân... 52 00:05:17,666 --> 00:05:20,333 bên cạnh biết bao cá nhân. 53 00:05:24,541 --> 00:05:28,166 Trong khi thực tế thì ta chỉ là những phần nhỏ 54 00:05:28,250 --> 00:05:30,583 trong một tổng thể vô tận. 55 00:05:34,416 --> 00:05:35,625 Đây là đâu? 56 00:05:37,666 --> 00:05:39,375 Một bản sao thế giới của tôi? 57 00:05:46,208 --> 00:05:48,916 Còn nhớ những gì cậu đã nói với tôi không? 58 00:05:51,541 --> 00:05:52,708 Ở dưới cây cầu. 59 00:05:55,750 --> 00:05:56,875 Dưới những ánh đèn. 60 00:05:58,666 --> 00:05:59,750 Trong cánh rừng. 61 00:06:01,708 --> 00:06:02,541 Cậu. 62 00:06:05,375 --> 00:06:06,333 Tôi. 63 00:06:08,791 --> 00:06:10,708 Một trục trặc trong ma trận. 64 00:06:17,958 --> 00:06:19,291 Tại sao tôi lại ở đây? 65 00:06:24,875 --> 00:06:26,083 Cậu và tôi. 66 00:06:28,291 --> 00:06:29,875 Adam và Eva. 67 00:06:31,583 --> 00:06:33,416 Đó chính là chúng ta. 68 00:06:35,041 --> 00:06:37,500 Một trục trặc trong ma trận. 69 00:06:41,833 --> 00:06:44,000 Cậu muốn biết lý do cậu ở đây chứ? 70 00:06:46,666 --> 00:06:48,208 Để cứu họ. 71 00:06:50,458 --> 00:06:51,708 Cứu thế giới của cậu. 72 00:06:53,750 --> 00:06:54,791 Và của tôi. 73 00:06:56,791 --> 00:07:00,375 ĐỒN CẢNH SÁT 74 00:07:00,458 --> 00:07:03,041 Đêm qua khoảng mười giờ tối, 75 00:07:03,125 --> 00:07:04,625 Kilian Obendorf, 76 00:07:04,708 --> 00:07:07,833 Bartosz Tiedemann và Franziska Doppler, 77 00:07:08,125 --> 00:07:10,541 cùng với Magnus và Martha Nielsen, 78 00:07:10,958 --> 00:07:13,375 đã tìm thấy xác một bé trai chưa xác định danh tính 79 00:07:14,625 --> 00:07:18,166 trong khu vực của gia đình Doppler, cạnh đường rừng. 80 00:07:19,208 --> 00:07:20,666 Quần áo của cậu bé 81 00:07:20,750 --> 00:07:22,875 và máy Walkman có từ những năm 1980. 82 00:07:24,125 --> 00:07:25,500 Ta cũng tìm được... 83 00:07:27,625 --> 00:07:30,500 một thẻ căn cước trên thi thể. 84 00:07:39,791 --> 00:07:41,583 Wöller, anh tiếp tục được chứ? 85 00:07:44,666 --> 00:07:46,041 Ta nói chuyện chút nhé? 86 00:08:00,500 --> 00:08:02,000 Anh đâu cần làm việc này. 87 00:08:02,500 --> 00:08:06,333 Wöller có thể làm tóm tắt. Em có thể tới chỗ pháp y. Về nghỉ đi. 88 00:08:07,833 --> 00:08:10,458 Anh đã dành 33 năm để tìm em trai. 89 00:08:12,875 --> 00:08:14,291 Đó đều là đồ của em ấy. 90 00:08:14,958 --> 00:08:16,666 Đều là đồ của Mads. 91 00:08:19,083 --> 00:08:19,916 Có kẻ... 92 00:08:20,958 --> 00:08:22,541 đã giữ tất cả chúng. 93 00:08:24,875 --> 00:08:27,041 Và khoác nó lên thi thể ở boong-ke. 94 00:08:27,958 --> 00:08:29,500 Ba mươi ba năm sau. 95 00:08:32,416 --> 00:08:34,458 Anh cho là cùng một kẻ sát nhân? 96 00:08:36,000 --> 00:08:37,916 Là mọi chuyện đều có liên quan? 97 00:08:38,625 --> 00:08:40,750 Mads, Erik, cậu bé trong boong-ke? 98 00:08:44,750 --> 00:08:46,916 Em biết vì sao anh làm cảnh sát chứ? 99 00:08:50,791 --> 00:08:52,625 Vì khi em trai anh mất tích... 100 00:08:57,708 --> 00:09:00,791 họ đã phạm mọi sai lầm em có thể tưởng tượng. 101 00:09:01,750 --> 00:09:03,916 Tay thám tử thì ngày đêm rượu chè. 102 00:09:04,875 --> 00:09:05,708 Anh ư? 103 00:09:06,416 --> 00:09:08,666 Anh đã thề sẽ làm tất cả khác đi. 104 00:09:11,291 --> 00:09:13,083 Anh thề sẽ làm điều đúng đắn. 105 00:09:14,750 --> 00:09:16,541 Đó là 33 năm trước rồi. 106 00:09:19,916 --> 00:09:21,166 Anh đã làm được gì? 107 00:09:23,750 --> 00:09:25,083 Hôn nhân thì đổ bể. 108 00:09:27,041 --> 00:09:31,083 Giờ thì lén lút sau lưng người anh đã từng qua lại sau lưng vợ. 109 00:09:49,208 --> 00:09:50,625 Anh không thể làm thế nữa. 110 00:10:13,958 --> 00:10:18,375 XƯỞNG CHẾ TẠO MÁY TANNHAUS 111 00:10:29,250 --> 00:10:30,291 Anh đã ở đâu? 112 00:10:34,708 --> 00:10:37,750 - Cô ta nói gì với cậu? - Ta đã kẹt ở đây mấy tuần. 113 00:10:38,791 --> 00:10:42,958 Cái thiết bị thì vẫn trống rỗng. Anh còn chả biết cách vận hành nó. 114 00:10:43,041 --> 00:10:44,416 Toàn những lời nói dối. 115 00:10:44,500 --> 00:10:47,166 Anh biết rõ nó sẽ xảy ra và không hề cảnh báo! 116 00:10:47,250 --> 00:10:49,500 Không thấy cô ta đang lợi dụng cậu ư? 117 00:10:49,833 --> 00:10:51,125 Đó không phải Martha. 118 00:10:52,791 --> 00:10:53,791 Cô ấy chết rồi. 119 00:10:55,416 --> 00:10:57,166 Chả ai chết đi sống lại được. 120 00:11:00,083 --> 00:11:00,916 Dù cô ta là ai... 121 00:11:02,583 --> 00:11:05,125 cô ta có thể là cơ hội duy nhất để ta thoát ra. 122 00:11:09,458 --> 00:11:11,333 Sao anh không nói sự thật đi? 123 00:11:22,083 --> 00:11:23,333 Nói cho họ 124 00:11:23,583 --> 00:11:25,666 ai thực sự đã giết Martha. 125 00:11:47,250 --> 00:11:48,916 Bartosz! Chờ đã! 126 00:11:49,875 --> 00:11:50,875 Nói đi! 127 00:11:54,958 --> 00:11:57,000 Nói Adam thực chất là ai đi! 128 00:12:16,625 --> 00:12:18,375 Tớ đã bảo rồi! 129 00:12:19,166 --> 00:12:21,083 Tất cả là tại Jonas. 130 00:12:22,750 --> 00:12:23,916 Chính hắn. 131 00:12:25,500 --> 00:12:26,750 Hắn chính là Adam! 132 00:12:28,583 --> 00:12:30,375 Hắn là Adam! 133 00:12:44,541 --> 00:12:47,041 Xét mọi chuyện, đã bao giờ cậu thắc mắc 134 00:12:47,125 --> 00:12:49,458 vì sao cậu không thể rời bỏ cô ấy chưa? 135 00:12:51,166 --> 00:12:53,583 Cậu biết cả hai không thể đến với nhau. 136 00:12:54,583 --> 00:12:56,000 Thế nhưng... 137 00:12:57,250 --> 00:12:59,166 cậu vẫn không thể buông bỏ. 138 00:13:01,375 --> 00:13:03,208 Một ràng buộc vô hình... 139 00:13:04,083 --> 00:13:06,333 gắn chặt hai người mãi mãi. 140 00:13:08,458 --> 00:13:10,416 Adam đã cố cắt đứt nó. 141 00:13:13,083 --> 00:13:14,458 Nhưng bất khả thi. 142 00:13:24,541 --> 00:13:26,166 Cậu đã đưa tôi thứ này. 143 00:13:32,041 --> 00:13:33,208 Tôi và cậu. 144 00:13:35,083 --> 00:13:37,041 Trắng và đen. 145 00:13:37,791 --> 00:13:39,875 Ánh sáng và bóng đêm. 146 00:13:41,125 --> 00:13:43,625 Chúng ta mãi bị ràng buộc 147 00:13:44,291 --> 00:13:46,916 trong cái vòng tuần hoàn vô tận này 148 00:13:47,583 --> 00:13:48,666 deja-vu. 149 00:13:50,125 --> 00:13:51,625 Tất cả chuyện này là sao? 150 00:13:53,791 --> 00:13:54,958 Cậu muốn gì? 151 00:13:56,083 --> 00:13:58,458 Sao không nói tôi biết sao tôi ở đây? 152 00:14:00,458 --> 00:14:02,500 Cậu đã chứng kiến thứ cậu sẽ làm. 153 00:14:04,250 --> 00:14:06,208 Thứ Adam sẽ làm. 154 00:14:08,708 --> 00:14:11,125 Nếu muốn cứu Martha của cậu, 155 00:14:12,125 --> 00:14:14,791 cậu sẽ phải chọn phe của ánh sáng. 156 00:14:16,333 --> 00:14:19,416 Và cậu phải biến tôi trở thành tôi của ngày hôm nay. 157 00:14:23,250 --> 00:14:24,250 Tôi phải làm sao? 158 00:14:25,708 --> 00:14:28,166 Tôi không muốn phải làm gì nữa. 159 00:14:29,125 --> 00:14:31,916 Tôi chán tận cổ việc luôn phải làm gì đó rồi! 160 00:14:34,666 --> 00:14:36,000 Vậy hãy tự hỏi mình... 161 00:14:37,791 --> 00:14:39,333 bản thân cậu muốn gì. 162 00:14:45,041 --> 00:14:46,541 Cậu muốn cô ấy sống chứ? 163 00:14:49,583 --> 00:14:50,791 Martha của cậu ấy? 164 00:15:25,625 --> 00:15:26,541 Bố? 165 00:15:31,666 --> 00:15:32,750 Bố vào được không? 166 00:15:46,500 --> 00:15:47,416 Magnus có nhà chứ? 167 00:15:49,916 --> 00:15:51,041 Chắc là đang ngủ. 168 00:15:57,125 --> 00:15:58,791 Con phải nói cho bố sự thật. 169 00:15:59,625 --> 00:16:01,708 Thực sự đã xảy ra chuyện gì ở boong-ke? 170 00:16:05,291 --> 00:16:06,666 Con đã thấy gì? 171 00:16:08,375 --> 00:16:10,000 Con đã nói sự thật mà. 172 00:16:10,458 --> 00:16:12,250 Bọn con đi vào boong-ke trống. 173 00:16:12,791 --> 00:16:14,291 Chả có ai ở đó cả. 174 00:16:15,083 --> 00:16:16,416 Rồi có một vệt sáng. 175 00:16:16,833 --> 00:16:17,666 Và rồi cái... 176 00:16:18,333 --> 00:16:21,500 - thi thể đó rơi xuống. - Con có chơi đồ không? 177 00:16:23,291 --> 00:16:24,208 Hả? 178 00:16:26,041 --> 00:16:27,791 Thằng Killian dí đồ cho con? 179 00:16:32,250 --> 00:16:33,833 Nào, con đã dùng loại gì? 180 00:16:34,708 --> 00:16:36,333 Cái của nợ gì vậy? 181 00:16:36,958 --> 00:16:38,958 Bố đang diễn vai ông bố lo lắng à? 182 00:16:40,250 --> 00:16:42,958 Bình thường bố có quan tâm gì tụi này! 183 00:16:43,041 --> 00:16:45,000 Bọn con có gì nói vậy. 184 00:16:45,083 --> 00:16:48,458 Có một âm thanh... phát ra từ hang hay lòng đất gì đó. 185 00:16:48,541 --> 00:16:49,375 Chịu. 186 00:16:49,458 --> 00:16:52,833 Bọn con chạy vào boong-ke. Lúc đầu chả có gì ở đó, rồi... 187 00:16:53,250 --> 00:16:54,541 cái thi thể nằm ở đó. 188 00:16:58,833 --> 00:17:00,000 Có vậy thôi hả? 189 00:17:02,041 --> 00:17:05,000 Mẹ sắp về rồi. Bố nên đi đi. 190 00:17:06,916 --> 00:17:09,833 Nhưng cũng cảm ơn vì đã ghé thăm tụi này. 191 00:17:35,375 --> 00:17:37,333 - Hannah. - Xin chào. 192 00:17:37,625 --> 00:17:41,291 Ulrich có ở đây không? Tôi gọi anh ấy cả sáng không được. 193 00:17:44,458 --> 00:17:46,083 Tôi tưởng anh ấy về nhà. 194 00:17:50,791 --> 00:17:52,541 Nhìn cô lạ quá. 195 00:17:53,625 --> 00:17:54,875 Cô mới cắt tóc à? 196 00:17:57,083 --> 00:17:57,916 Không. 197 00:18:25,041 --> 00:18:26,291 Rất vui được gặp cô. 198 00:18:28,000 --> 00:18:30,583 Tôi sẽ để cái này ở văn phòng anh ấy. 199 00:19:25,625 --> 00:19:30,416 CHẾT ĐI LŨ NHÀ GIÀU 200 00:19:30,500 --> 00:19:31,541 Nói chuyện nhé? 201 00:19:34,083 --> 00:19:34,958 Biến đi. 202 00:19:53,083 --> 00:19:54,208 Đêm qua... 203 00:19:55,958 --> 00:19:56,791 trong rừng... 204 00:19:59,666 --> 00:20:01,375 Anh có thấy gì khác không? 205 00:20:05,500 --> 00:20:06,333 Không. 206 00:20:08,583 --> 00:20:09,458 Khác như nào? 207 00:20:19,166 --> 00:20:21,666 Có đôi lúc thấy như bị mất nhận thức không? 208 00:20:24,125 --> 00:20:25,666 Thấy mọi thứ đều vô lý? 209 00:20:31,708 --> 00:20:32,750 Có lẽ... 210 00:20:33,583 --> 00:20:34,958 bố nói đúng. 211 00:20:37,125 --> 00:20:38,541 Có lẽ cậu bé nằm đó sẵn. 212 00:20:40,041 --> 00:20:40,875 Và chúng ta... 213 00:20:45,166 --> 00:20:46,916 Anh biết anh thấy điều gì. 214 00:21:11,125 --> 00:21:12,250 Đi đâu đấy? 215 00:21:13,625 --> 00:21:14,875 Đừng nói với mẹ. 216 00:21:15,125 --> 00:21:16,583 Em sẽ về lúc ăn tối. 217 00:21:22,500 --> 00:21:24,208 Mọi thứ cứ tự lặp lại, 218 00:21:25,791 --> 00:21:28,375 hết lần này đến lần khác. 219 00:21:29,750 --> 00:21:31,291 Đến mãi mãi về sau. 220 00:21:34,500 --> 00:21:37,333 Bởi không ai trong chúng ta sẵn sàng buông bỏ. 221 00:21:51,583 --> 00:21:54,083 Tôi phải mất rất lâu 222 00:21:54,750 --> 00:21:56,083 mới nghiệm ra điều đó. 223 00:21:56,833 --> 00:21:59,750 Rằng cậu không thể buông bỏ quá khứ. 224 00:22:00,750 --> 00:22:02,416 Rằng cậu sẽ luôn chọn cô ấy, 225 00:22:03,916 --> 00:22:06,208 luôn chọn Martha của cậu. 226 00:22:08,083 --> 00:22:10,583 Cũng như cậu không thể buông bỏ quá khứ, 227 00:22:10,666 --> 00:22:13,833 tôi đã dành cả đời níu kéo quá khứ của mình. 228 00:22:17,291 --> 00:22:19,375 Cậu đã tin Adam. 229 00:22:19,875 --> 00:22:21,916 Rồi kết cục ra sao? 230 00:22:27,958 --> 00:22:29,583 Cậu phải cho cô ấy thấy 231 00:22:30,125 --> 00:22:31,916 mọi chuyện kết nối thế nào. 232 00:22:32,708 --> 00:22:34,583 Cậu không còn nhiều thời gian. 233 00:22:35,083 --> 00:22:37,833 Cô ấy phải thấy tương lai của mình để hiểu 234 00:22:37,916 --> 00:22:39,708 cần phải làm điều gì. 235 00:22:44,166 --> 00:22:45,500 Cô ấy sẽ theo cậu. 236 00:22:47,958 --> 00:22:49,833 Định mệnh buộc cô ấy vào cậu, 237 00:22:50,875 --> 00:22:52,791 cũng như buộc cậu vào cô ấy. 238 00:24:13,083 --> 00:24:15,000 Cô nói tôi đã ở thế giới của cô. 239 00:24:16,916 --> 00:24:17,916 Cùng với cô. 240 00:24:19,791 --> 00:24:21,750 Sao tôi không hề nhớ chuyện đó? 241 00:24:24,000 --> 00:24:25,375 Tôi không biết. 242 00:24:29,583 --> 00:24:30,416 Lá thư đó... 243 00:24:33,666 --> 00:24:35,250 Tôi không viết nó. 244 00:24:41,500 --> 00:24:42,833 Anh phải tin tôi. 245 00:24:46,041 --> 00:24:47,125 Sic Mundus... 246 00:24:50,583 --> 00:24:51,541 Là gì vậy? 247 00:24:58,500 --> 00:25:00,458 Cha của Tannhaus già... 248 00:25:02,791 --> 00:25:05,125 đã cố mang một người về từ cõi chết. 249 00:25:05,208 --> 00:25:06,208 Vợ ông ta. 250 00:25:08,375 --> 00:25:10,833 Ông ta tin rằng du hành thời gian 251 00:25:10,916 --> 00:25:12,791 là sự cứu rỗi cho nhân loại. 252 00:25:14,750 --> 00:25:17,833 Mọi lỗi lầm đều có thể phòng ngừa trước khi xảy ra. 253 00:25:20,416 --> 00:25:22,041 Nhưng nó không mang lại sự cứu rỗi. 254 00:25:24,291 --> 00:25:25,500 Mà chỉ có diệt vong. 255 00:25:28,833 --> 00:25:30,333 Họ đều đã chết. 256 00:25:31,125 --> 00:25:32,291 Ở thế giới của tôi. 257 00:25:34,000 --> 00:25:36,166 Tôi luôn hy vọng có thể thay đổi nó. 258 00:25:47,166 --> 00:25:48,875 Tôi biết anh nghĩ không thể tin tôi. 259 00:25:51,291 --> 00:25:53,166 Tôi muốn chứng minh anh có thể. 260 00:26:26,208 --> 00:26:27,375 Cô du hành bằng nó? 261 00:26:39,458 --> 00:26:41,166 Đây là quả cầu cuối tôi có. 262 00:26:43,250 --> 00:26:45,875 Cũng là cách duy nhất để tôi quay về. 263 00:27:34,000 --> 00:27:37,166 Lẽ ra bà nên kể về nấm mồ bà đang dẫn cậu ta xuống. 264 00:27:39,666 --> 00:27:41,166 Cách mọi chuyện kết thúc. 265 00:27:43,208 --> 00:27:46,791 Anh ta sẽ không bao giờ ngừng cố gắng phá vỡ vòng lặp này. 266 00:27:49,125 --> 00:27:50,458 Anh ta sẽ chả bao giờ hiểu... 267 00:27:52,500 --> 00:27:54,291 rằng ta phải bảo vệ nút thắt. 268 00:27:56,875 --> 00:27:58,958 Rằng Martha của anh ta phải chết. 269 00:28:01,208 --> 00:28:03,416 Để những người khác có thể sống. 270 00:28:25,458 --> 00:28:26,541 Khởi nguyên... 271 00:28:28,625 --> 00:28:29,458 và kết thúc. 272 00:28:29,541 --> 00:28:31,791 HỆ THỐNG KIỂM SOÁT KHỐI LƯỢNG ĐIỆN HẠT NHÂN WINDEN 273 00:29:35,083 --> 00:29:37,041 Ulrich, Charlotte đây. Em... 274 00:29:38,375 --> 00:29:40,083 Em chỉ muốn biết anh thế nào. 275 00:29:41,458 --> 00:29:42,708 Gọi cho em nhé? 276 00:31:29,375 --> 00:31:33,875 MỘT XU 277 00:31:33,958 --> 00:31:34,833 Tích... 278 00:31:36,708 --> 00:31:37,708 tắc. 279 00:31:39,208 --> 00:31:40,208 Tích... 280 00:31:41,750 --> 00:31:42,833 tắc. 281 00:32:33,166 --> 00:32:34,416 Cháu tới tìm Kilian. 282 00:32:37,375 --> 00:32:38,250 Kilian. 283 00:32:50,125 --> 00:32:50,958 Chào. 284 00:32:53,208 --> 00:32:54,041 Chào. 285 00:32:56,166 --> 00:32:57,000 Không sao đâu. 286 00:33:01,708 --> 00:33:02,708 Em làm gì ở đây? 287 00:33:03,208 --> 00:33:05,333 Anh không ở ký túc. Em thấy lo. 288 00:33:13,791 --> 00:33:15,000 Họ đã đuổi anh đi. 289 00:33:15,750 --> 00:33:17,041 Bố em đã gọi điện. 290 00:33:17,500 --> 00:33:19,666 Ông ta muốn biết anh có dí đồ cho tụi em không. 291 00:33:22,250 --> 00:33:25,125 - Phải không? - Điên, không! Không hề. 292 00:33:27,958 --> 00:33:31,875 Mà phải rồi, chả ai trong các người quên được cả. 293 00:33:33,000 --> 00:33:34,666 Tôi đã không ở đây hai năm, 294 00:33:34,750 --> 00:33:37,375 nhưng vẫn là gã bỏ đi để mọi người đổ lỗi. 295 00:33:39,875 --> 00:33:40,916 Anh biết rồi. 296 00:33:41,916 --> 00:33:43,208 Anh biết gì? 297 00:33:44,333 --> 00:33:46,583 Em chỉ yêu anh để chọc tức bố mẹ thôi. 298 00:33:48,458 --> 00:33:50,416 Em quan tâm gì đến anh hay Erik. 299 00:33:57,208 --> 00:33:58,666 Em nên đi đi. 300 00:34:04,750 --> 00:34:05,583 Được. 301 00:34:06,583 --> 00:34:07,416 Tốt. 302 00:34:38,916 --> 00:34:40,291 Về chuyện của Regina... 303 00:34:42,333 --> 00:34:43,541 Tôi rất tiếc. 304 00:34:46,083 --> 00:34:47,583 Hẳn rất khó khăn với anh. 305 00:34:51,000 --> 00:34:52,000 Anh thế nào rồi? 306 00:34:54,708 --> 00:34:55,666 Bartosz nữa? 307 00:34:56,833 --> 00:34:57,958 Chúng tôi đang cố. 308 00:35:03,916 --> 00:35:04,750 Tôi... 309 00:35:08,125 --> 00:35:09,958 Tôi muốn đưa ra một thoả thuận. 310 00:35:12,833 --> 00:35:13,666 Thoả thuận? 311 00:35:15,208 --> 00:35:16,708 Tôi có thứ thuộc về anh. 312 00:35:19,125 --> 00:35:20,291 Tôi muốn trả lại. 313 00:35:47,458 --> 00:35:48,666 Anh nhận ra chứ? 314 00:35:51,083 --> 00:35:53,500 Đừng lo. Thứ bên trong ở nơi an toàn rồi. 315 00:35:55,125 --> 00:35:58,083 Cô muốn gì? Cô muốn tiền ư? 316 00:35:58,708 --> 00:35:59,833 Tôi không cần tiền. 317 00:36:02,500 --> 00:36:04,333 Mà muốn anh huỷ hoại Charlotte. 318 00:36:06,958 --> 00:36:08,416 Tôi muốn ả mất tất cả. 319 00:36:10,791 --> 00:36:11,750 Tất cả. 320 00:36:37,416 --> 00:36:38,250 Charlotte! 321 00:36:42,541 --> 00:36:43,375 Em làm gì ở đây? 322 00:36:45,625 --> 00:36:46,458 Cảm ơn. 323 00:36:48,416 --> 00:36:49,750 Cha đã giúp con nhiều. 324 00:37:07,208 --> 00:37:09,000 Tôi đã cố gọi cho anh. 325 00:37:13,541 --> 00:37:17,166 Tôi đến chỗ boong-ke. Sao anh không ở nhà với Franziska? 326 00:37:19,541 --> 00:37:20,375 Anh... 327 00:37:28,541 --> 00:37:30,375 Helge đã ở đâu đêm qua? 328 00:37:31,333 --> 00:37:34,916 Anh nói anh ăn tối với ông ta. Sau đó ông ta ở đâu? 329 00:37:37,250 --> 00:37:38,291 Chuyện gì đây? 330 00:37:39,625 --> 00:37:43,500 Năm 1987, khi anh đến Winden, bố của anh vẫn sống trong cabin? 331 00:37:44,875 --> 00:37:47,125 - Anh không hiểu. - Có hay không? 332 00:37:47,208 --> 00:37:50,625 Không. Sau vụ tai nạn ông ấy chuyển đến viện dưỡng lão. 333 00:37:50,875 --> 00:37:54,083 - Còn mùa hè trước, năm 1986? - Chắc vậy. Sao em hỏi? 334 00:37:54,166 --> 00:37:56,000 Ông ta có dùng boong-ke làm gì không? 335 00:37:58,333 --> 00:38:00,125 Charlotte, em muốn gì ở anh? 336 00:38:06,875 --> 00:38:08,291 Cái này là của Helge. 337 00:38:09,375 --> 00:38:11,083 Tôi tìm thấy trong boong-ke. 338 00:38:12,583 --> 00:38:15,375 Không... Không thể nào. Ông ta ở với anh cả đêm. 339 00:38:25,250 --> 00:38:26,083 Doppler đây. 340 00:38:29,000 --> 00:38:29,833 Ông ấy làm gì? 341 00:38:33,166 --> 00:38:34,000 Ở đâu? 342 00:38:34,875 --> 00:38:35,708 Được. 343 00:38:36,375 --> 00:38:37,500 Được, tôi đến ngay. 344 00:38:41,083 --> 00:38:41,916 Helge. 345 00:38:43,625 --> 00:38:44,875 Ông ấy đang ở đồn cảnh sát. 346 00:38:47,666 --> 00:38:49,208 Ông ấy đã thú tội. 347 00:38:52,291 --> 00:38:56,791 ĐỒN CẢNH SÁT 348 00:38:56,875 --> 00:38:58,666 Bố à, sao bố lại nói thế? 349 00:38:59,541 --> 00:39:00,791 Thật vô lý. 350 00:39:04,625 --> 00:39:06,416 Ông ấy không hề ra khỏi nhà. 351 00:39:06,500 --> 00:39:08,000 Tôi ở với ông ấy cả tối. 352 00:39:08,625 --> 00:39:10,000 Elisabeth cũng ở đó. 353 00:39:10,250 --> 00:39:12,458 Tôi đã giết thằng bé. 354 00:39:13,375 --> 00:39:15,500 - Bố thôi đi! - Đồ đạc... 355 00:39:16,208 --> 00:39:18,083 Máy nghe nhạc Walkman. Quần áo. 356 00:39:18,958 --> 00:39:23,500 Đó là đồ của Mads Nielsen, đứa bé mất tích năm 1986. 357 00:39:24,291 --> 00:39:25,125 Ông nhớ chứ? 358 00:39:27,708 --> 00:39:29,458 Tôi đã giết nó. 359 00:39:29,750 --> 00:39:31,000 Ai? Mads? 360 00:39:34,333 --> 00:39:35,458 Ông lấy đồ của nó ở đâu? 361 00:39:36,291 --> 00:39:38,000 Ông đã làm gì Mads? 362 00:39:38,500 --> 00:39:39,916 Ông đã làm gì em ấy? 363 00:39:40,375 --> 00:39:41,208 Anh còn sống. 364 00:39:41,625 --> 00:39:43,833 - Gì? - Chính là anh. 365 00:39:44,083 --> 00:39:45,625 Tôi làm sao? 366 00:39:46,166 --> 00:39:47,208 Chính là hắn. 367 00:39:47,625 --> 00:39:49,000 Gì chứ? Bỏ ra! 368 00:39:50,875 --> 00:39:52,166 Chính là hắn. 369 00:39:52,958 --> 00:39:55,125 - Ông nói gì thế? - Chính là hắn! 370 00:40:00,416 --> 00:40:03,291 CỘNG HÒA LIÊN BANG ĐỨC NĂM 1986 371 00:40:25,541 --> 00:40:26,583 Gì nữa đây? 372 00:40:30,416 --> 00:40:31,583 Cậu theo dõi tôi à? 373 00:40:33,958 --> 00:40:36,041 Sao không nói tôi biết ta quen nhau thế nào? 374 00:40:39,125 --> 00:40:41,166 Thật ra, chúng ta luôn biết nhau. 375 00:40:47,416 --> 00:40:50,333 Khi Magnus đấm gãy răng cậu ở trường mẫu giáo... 376 00:40:53,250 --> 00:40:54,375 tớ đã ở đó. 377 00:40:58,416 --> 00:41:01,541 Khi Mikkel bỏ nhện vào giày cậu lúc cắm trại ở sân... 378 00:41:07,625 --> 00:41:10,041 Trong buổi dã ngoại lớp ba... 379 00:41:13,250 --> 00:41:16,291 khi cậu nhớ nhà đến nỗi Katharina phải đến đón về. 380 00:41:23,583 --> 00:41:25,208 Ở thế giới của tớ... 381 00:41:26,250 --> 00:41:29,000 hai ta có chung một quá khứ. 382 00:41:33,208 --> 00:41:34,416 Cậu điên rồi. 383 00:41:37,208 --> 00:41:38,875 Tớ biết cậu đã thấy chính cậu. 384 00:41:39,750 --> 00:41:41,166 Đêm qua trong cánh rừng. 385 00:41:41,666 --> 00:41:43,000 Cậu kể với tớ điều đó. 386 00:41:44,250 --> 00:41:46,000 Là cậu trong tương lai kể. 387 00:41:48,041 --> 00:41:48,958 Hả? 388 00:41:53,000 --> 00:41:55,833 Tớ biết chuyện này nghe hoàn toàn điên rồ. 389 00:41:57,916 --> 00:42:00,916 Tớ cũng từng nghĩ nó rất điên rồ suốt thời gian dài. 390 00:42:03,250 --> 00:42:04,500 Rằng tớ đã bị điên. 391 00:42:07,458 --> 00:42:09,125 Thực sự thì cậu là ai? 392 00:42:10,500 --> 00:42:11,750 Để tớ cho cậu thấy. 393 00:42:15,000 --> 00:42:16,833 Cách mọi thứ liên kết với nhau. 394 00:44:06,500 --> 00:44:07,750 Martha đâu? 395 00:47:41,291 --> 00:47:43,416 PHẢI CÓ SỰ SÁNG 396 00:48:24,416 --> 00:48:28,375 NGÀY 23 THÁNG 09 NĂM 2053 397 00:49:23,583 --> 00:49:25,583 Vậy cô đã đưa nó cho anh ta? 398 00:49:38,958 --> 00:49:40,958 Tôi đã luôn quá nhẹ dạ cả tin. 399 00:49:50,083 --> 00:49:52,041 Cô đã làm điều đúng đắn. 400 00:50:31,708 --> 00:50:32,958 Đây là đâu? 401 00:50:47,041 --> 00:50:48,000 Ta đang ở đâu? 402 00:50:49,500 --> 00:50:51,083 Sao cậu làm được thế? 403 00:50:52,208 --> 00:50:54,250 Cô ấy bảo tớ mang cậu đến đây. 404 00:50:55,916 --> 00:50:57,250 Và sẽ lý giải cho cậu. 405 00:50:58,416 --> 00:50:59,250 Ai? 406 00:51:15,166 --> 00:51:16,166 Đó là ai? 407 00:51:44,333 --> 00:51:46,083 Chào mừng đến tương lai. 408 00:51:53,166 --> 00:51:55,041 Biên dịch: Kelvin Tran.