1 00:00:00,320 --> 00:00:03,050 Phụ đề thực hiện bởi Vũ Đào Hợp tác cùng Master Dark Art 2 00:00:03,050 --> 00:00:04,250 Chúng ta sẽ đi kiếm nhu yếu phẩm. 3 00:00:04,260 --> 00:00:06,420 Nếu mẹ đi tìm thực phẩm, con muốn giúp. 4 00:00:06,420 --> 00:00:09,020 Hoặc các người trao hết tài sản cho bọn này và sống, 5 00:00:09,030 --> 00:00:10,930 hoặc chúng tôi đợi các người chết... 6 00:00:10,930 --> 00:00:11,990 Trong nỗ lực sinh tồn. 7 00:00:12,100 --> 00:00:13,660 Bọn tôi sẽ không đi đâu cả. 8 00:00:13,660 --> 00:00:15,100 Cô còn không biết về tôi. 9 00:00:15,100 --> 00:00:16,100 Còn cô cũng không biết về chúng tôi. 10 00:00:16,100 --> 00:00:18,330 Chúng ta có thể cho nhau cơ hội. 11 00:00:18,340 --> 00:00:19,770 Các người có thứ tôi muốn... 12 00:00:19,770 --> 00:00:20,740 Câu chuyện của các người. 13 00:00:20,740 --> 00:00:22,040 Và tôi có điều các người muốn... 14 00:00:22,040 --> 00:00:23,570 Nơi tôi tìm thấy lá cờ đó. 15 00:01:25,970 --> 00:01:28,470 Kết thúc nhanh chuyện này thôi. 16 00:01:28,500 --> 00:01:31,370 Chúng ta có thể đợi. 17 00:01:32,410 --> 00:01:34,210 Ít nhất đến khi chôn cất cậu ấy. 18 00:01:34,240 --> 00:01:37,540 Cô đưa chúng tôi đến đó, chúng tôi sẽ kể. Đó là thỏa thuận. 19 00:01:37,580 --> 00:01:39,350 Cứ hỏi những gì cô muốn hỏi. 20 00:01:49,460 --> 00:01:51,430 Tại sao mọi người lại xuất hiện ở đây? 21 00:01:55,030 --> 00:01:57,630 Đó là một câu hỏi lớn. 22 00:01:58,170 --> 00:02:01,370 Đôi khi đó là những câu hỏi dễ trả lời nhất. 23 00:02:06,540 --> 00:02:09,110 Một ngày kia... 24 00:02:11,880 --> 00:02:14,210 Khi chúng tôi đã có thể ngăn cản... 25 00:02:14,250 --> 00:02:16,720 Tất cả những chuyện này xảy ra... 26 00:02:19,490 --> 00:02:22,050 Hãy bắt đầu từ thời điểm đó. 27 00:02:22,090 --> 00:02:24,360 Hãy kể tôi nghe về ngày hôm đó. 28 00:02:37,380 --> 00:02:41,810 Phụ đề thực hiện bởi Vũ Đào Hợp tác cùng Master Dark Art. 29 00:03:03,190 --> 00:03:05,920 Đã bao lâu từ khi chúng xuất hiện? 30 00:03:06,350 --> 00:03:08,490 Vài tuần. 31 00:03:28,040 --> 00:03:31,140 Chúng tôi bắt đầu chia khẩu phần bằng thức ăn gia súc. 32 00:03:32,180 --> 00:03:34,850 Cô đã bao giờ ăn thức ăn gia súc chưa? 33 00:03:35,680 --> 00:03:38,120 Để tôi kể cô nghe... 34 00:03:38,150 --> 00:03:40,520 Nó có vị rất đặc biệt. 35 00:03:44,860 --> 00:03:46,690 Em không sao chứ? 36 00:03:49,360 --> 00:03:50,830 Em vẫn ổn 37 00:03:54,900 --> 00:03:56,970 Cho phép tôi hỗ trợ một chút. 38 00:03:57,000 --> 00:03:58,140 Không, để dành đi. 39 00:03:58,170 --> 00:03:59,700 Đó là chai cuối cùng chúng ta có. 40 00:03:59,740 --> 00:04:02,270 Phải, đợi khi món bánh có vị đỡ hơn đã. 41 00:04:04,380 --> 00:04:08,010 - Khi mọi thứ tốt hơn. - Có lý. 42 00:04:08,050 --> 00:04:10,150 Món gia vị này quá xa sỉ 43 00:04:10,180 --> 00:04:11,750 Cho món bánh cám nướng. 44 00:04:13,110 --> 00:04:14,610 Để dành khi mọi thứ khá hơn. 45 00:04:16,390 --> 00:04:18,560 Chuyện đó có thể xảy ra. 46 00:04:18,590 --> 00:04:20,090 Chuyện đó đã xảy ra với chúng tôi. 47 00:04:20,830 --> 00:04:23,730 Kể cả khi cảm giác lúc này không giống thế. 48 00:04:24,730 --> 00:04:27,870 Mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn thôi mà. 49 00:04:28,300 --> 00:04:31,400 Chúng ta có nên ăn bọn gia súc tước khi chúng ta ăn thức ăn của chúng không nhỉ? 50 00:04:31,440 --> 00:04:33,700 Không ai giết bất kì thứ gì di chuyển được hôm nay cả. 51 00:04:34,840 --> 00:04:36,510 Chúng ta định đi xa hơn nữa sao? 52 00:04:36,540 --> 00:04:39,010 Chúng ta đã ở khắp nơi trong bán kính 50 dặm quanh đây rồi. 53 00:04:39,050 --> 00:04:40,610 Chỉ là tất cả những nơi chúng ta nghĩ là có thức ăn thôi. 54 00:04:40,650 --> 00:04:42,050 Nên sáng tạo một chút. 55 00:04:42,080 --> 00:04:43,550 Tôi đã nghĩ đến những nơi... 56 00:04:43,580 --> 00:04:45,220 Những người bạn ở ngoài bãi giữ xe kia có thể chưa tìm đến. 57 00:04:45,250 --> 00:04:47,580 - Khu chơi bowling sao? - Ai mà biết được ở đó có gì chứ! 58 00:04:47,620 --> 00:04:49,120 Biết đâu ở đó có món bánh khoai tây chiên. 59 00:04:49,150 --> 00:04:51,390 Phô mai đóng hộp nữa. 60 00:04:51,420 --> 00:04:53,420 Còn chúng ta đi đâu? 61 00:04:53,460 --> 00:04:54,790 Chúng ta? 62 00:04:54,830 --> 00:04:56,430 Không ai đi một mình cả, 63 00:04:56,460 --> 00:04:58,290 Và tôi vẫn còn một nửa hạt phải che chắn. 64 00:04:59,930 --> 00:05:01,730 Đi thôi. 65 00:05:03,670 --> 00:05:06,770 Đi tìm kiếm lương thực hôm đó... 66 00:05:09,440 --> 00:05:11,770 Chính là sai lầm đầu tiên của bọn tôi. 67 00:05:11,810 --> 00:05:13,910 Giờ hãy nhớ... 68 00:05:13,950 --> 00:05:17,550 Không gai, không tím, không tối. 69 00:05:17,580 --> 00:05:20,620 Anh biết tôi từng theo học nông nghiệp và cơ khí chứ? 70 00:05:20,650 --> 00:05:22,780 Tôi dành nhiều thời gian hút cỏ cây... 71 00:05:22,820 --> 00:05:24,950 Hơn hà học chúng, nhưng mà... 72 00:05:24,990 --> 00:05:26,690 Tôi biết loại nào có thể ăn được. 73 00:05:29,360 --> 00:05:32,090 Được rồi, tôi đã kể cho anh gì đó. 74 00:05:32,130 --> 00:05:34,000 Giờ anh có định kể tôi nghe gì đó không? 75 00:05:34,030 --> 00:05:36,630 - Chuyện gì? - Về anh. 76 00:05:38,300 --> 00:05:40,600 Tôi không học nông nghiệp và cơ khí. 77 00:05:42,870 --> 00:05:47,840 Xem kìa, có vẻ chuyến đi này có kết quả rồi. 78 00:05:47,880 --> 00:05:50,140 Xem thử ở đây có xe đẩy không. 79 00:05:55,050 --> 00:05:57,850 Anh định làm điều đó đến bao lâu chứ? 80 00:05:57,890 --> 00:05:59,750 Làm gì cơ? 81 00:05:59,790 --> 00:06:02,320 Cư xử như anh sợ hãi tôi vậy. 82 00:06:02,360 --> 00:06:04,420 Tôi đảm bảo với cậu rằng, 83 00:06:04,460 --> 00:06:07,430 Đó không phải vấn đề. 84 00:06:07,460 --> 00:06:09,330 Vậy là gì chứ? 85 00:06:09,360 --> 00:06:10,860 Anh có thật sự sợ anh ta? 86 00:06:12,130 --> 00:06:15,100 Không. Đương nhiên là không rồi. 87 00:06:15,440 --> 00:06:18,010 Anh nghĩ thế nào về anh ta? 88 00:06:18,040 --> 00:06:20,010 Tôi tưởng chúng ta đang nói về nick. 89 00:06:20,440 --> 00:06:22,740 Đang nói về anh cơ. 90 00:06:27,580 --> 00:06:30,050 Trời ạ! 91 00:06:31,880 --> 00:06:32,920 Cẩn thận! 92 00:06:32,950 --> 00:06:34,390 Ohh! 93 00:06:34,420 --> 00:06:35,760 Tôi thấy hắn rồi. 94 00:06:54,840 --> 00:06:56,710 Aaah! 95 00:07:15,560 --> 00:07:16,860 Ohh-- 96 00:07:20,300 --> 00:07:21,430 Cám ơn 97 00:07:22,470 --> 00:07:24,940 Lũ khốn! 98 00:07:30,580 --> 00:07:34,710 Anh nhìn thấy nó trên bản đồ khi mẹ anh đưa bọn anh đến đây. 99 00:07:34,750 --> 00:07:38,720 Anh biết hơi điên rồ, nhưng anh có cảm giác tốt về nơi này. 100 00:07:38,750 --> 00:07:41,590 Cảm giác gì cơ? Chúng ta sẽ không thể tìm thấy thức ăn trong thư viện đâu. 101 00:07:41,620 --> 00:07:43,450 Anh biết. 102 00:07:46,290 --> 00:07:48,090 Em có định đi cùng không? 103 00:07:53,170 --> 00:07:55,700 Tôi đi cùng vì Nick muốn thế. 104 00:07:56,430 --> 00:07:59,940 Tôi nghĩ như thế sẽ tốt cho mình. 105 00:07:59,970 --> 00:08:02,000 Tôi nghĩ điều đó cũng tốt cho anh ấy nữa. 106 00:08:39,040 --> 00:08:40,740 Anh định lấy cái đó theo sao? 107 00:08:41,880 --> 00:08:44,310 Nick, chúng ta làm gì ở đây chứ? 108 00:08:44,650 --> 00:08:46,650 Chúng ta cần sách vở. 109 00:08:46,680 --> 00:08:48,480 - Để làm gì chứ? - Cho thư viện. 110 00:08:48,520 --> 00:08:51,320 Mọi người cần lý do để chiến đấu, Lucy. 111 00:08:51,360 --> 00:08:53,260 Chúng ta cần lý do để sát cánh bên nhau. 112 00:08:53,290 --> 00:08:54,790 Và mọi thứ không thể chỉ xoay quanh thực phẩm. 113 00:08:55,230 --> 00:08:57,360 Nick, chẳng còn lại gì nữa đâu. 114 00:08:57,390 --> 00:08:59,660 Chắc chắn phải có gì đó. 115 00:09:11,910 --> 00:09:13,610 Anh làm thế này vì con bé, phải không? 116 00:09:14,040 --> 00:09:15,680 Con bé nghĩ chúng sẽ chăm lo cho nhau, 117 00:09:15,710 --> 00:09:17,550 Con bé nghĩ chúng là gia đình. 118 00:09:20,880 --> 00:09:22,650 Em cũng từng giống con bé. 119 00:09:24,550 --> 00:09:27,990 Lúc ở khu thuộc địa, em cũng tin vào những gì bọn em làm 120 00:09:28,020 --> 00:09:31,690 Em cũng nghĩ đó là nơi đáng để sống, nhưng không phải thế. 121 00:09:31,730 --> 00:09:34,960 Em không thể nhìn ra điều đó. 122 00:09:35,000 --> 00:09:37,460 Và anh đã giúp em. 123 00:09:37,500 --> 00:09:40,100 Và chúng ta sẽ giúp con bé, nhưng không phải theo cách này. 124 00:09:44,810 --> 00:09:46,740 Anh cô không thể giúp con bé, phải không? 125 00:09:50,310 --> 00:09:53,680 Nó đã giết Nick. 126 00:09:53,720 --> 00:09:56,050 Cô nghĩ sẽ thế nào? 127 00:10:08,600 --> 00:10:10,400 Này! 128 00:10:10,530 --> 00:10:14,870 Ông biết không, tôi từng làm cảnh sát đấy... 129 00:10:19,970 --> 00:10:22,780 ... Và tôi từng biết một gã cùng đơn vị, 130 00:10:23,010 --> 00:10:26,910 Tối nào hắn cũng uống cả một chai whiskey lúa mạch cho bữa tối. 131 00:10:26,950 --> 00:10:29,010 Ngày qua ngày. 132 00:10:31,380 --> 00:10:35,850 Và rồi một ngày nọ, gã sống sót qua trận ẩu đã cùng một nghi phạm. 133 00:10:35,890 --> 00:10:38,360 Đánh cắp một xe chở rác, 134 00:10:38,390 --> 00:10:41,260 Đè dẹp lép chiếc xe tuần tra của hắn như con tép. 135 00:10:44,030 --> 00:10:46,630 Rồi hắn vẫn thế, chỉ chịu đựng được một tuần không có sinh tố lúa mạch đó. 136 00:10:50,700 --> 00:10:53,500 Bài học mà tôi rút ra được là, 137 00:10:53,540 --> 00:10:56,370 Giang sơn dễ đổi... 138 00:10:56,410 --> 00:11:00,080 Nhưng bản tính khó dời. 139 00:11:00,110 --> 00:11:02,050 Vậy nên tôi nghĩ một khi chúng tôi trả nợ cho ông xong, 140 00:11:02,080 --> 00:11:04,080 Ông sẽ lại độc bước nhỉ? 141 00:11:04,120 --> 00:11:06,420 Trở lại hành trình cũ của mình. 142 00:11:09,090 --> 00:11:10,720 Tôi chỉ muốn nói... 143 00:11:12,890 --> 00:11:15,690 Tôi chỉ muốn nói rằng tôi sẽ tìm cô ấy. 144 00:11:15,730 --> 00:11:17,530 Tôi sẽ đi tìm cô ấy. 145 00:11:17,560 --> 00:11:20,130 Và tôi muốn ông đi cùng trên hành trình này. 146 00:11:20,770 --> 00:11:24,130 Tôi muốn ông gặp cô ấy. 147 00:11:24,170 --> 00:11:26,840 Và tôi muốn cô ấy gặp ông. 148 00:11:30,740 --> 00:11:33,110 Tôi chỉ muốn chôn cất cậu ấy, John. 149 00:11:34,980 --> 00:11:37,780 Và rồi tôi sẽ đi trên con đường của riêng mình. 150 00:11:41,830 --> 00:11:43,710 Tốt hơn tôi nên như thế. 151 00:11:48,260 --> 00:11:50,730 Chúng ta có thể dừng lại... 152 00:11:50,760 --> 00:11:52,800 Nếu nó quá sức chịu đựng của mọi người. 153 00:11:53,530 --> 00:11:57,030 - Quá sức chịu đựng. - Không sao cả... 154 00:11:57,270 --> 00:12:00,000 Nếu cô thấy... 155 00:12:01,840 --> 00:12:03,870 Anh trai cô vừa... 156 00:12:05,940 --> 00:12:08,210 Phải, tôi biết. 157 00:12:17,490 --> 00:12:19,390 Cháu từng rất thích những nơi thế này. 158 00:12:21,290 --> 00:12:24,030 - Cô đã bao giờ đến những nơi thế này? - Lâu lắm rồi. 159 00:12:24,060 --> 00:12:26,130 Một mình cô thôi sao? 160 00:12:26,160 --> 00:12:28,600 Không. 161 00:12:28,630 --> 00:12:30,930 Những nơi thế này... 162 00:12:30,970 --> 00:12:33,370 Họ làm món bánh rán Tây Ban Nha ngon lắm. 163 00:12:33,410 --> 00:12:35,040 Chuẩn rồi. 164 00:12:49,720 --> 00:12:53,160 Chiếc này còn dùng tốt. Chúng ta nên mang nó về cùng. 165 00:12:53,190 --> 00:12:55,690 Chiều cao của nó hỗ trợ tốt khi bị bọn xác sống vây quanh. 166 00:12:55,730 --> 00:12:59,730 Dùng bánh đúc, tốc độ hơi chậm, nhưng chứa được nheièu xăng. 167 00:12:59,760 --> 00:13:01,730 Còn có cả máy ghi âm nữa. 168 00:13:12,410 --> 00:13:15,140 Nhưng không có chìa khóa. 169 00:13:15,480 --> 00:13:17,880 Sao cô biết nhiều về xe cộ thế? 170 00:13:18,510 --> 00:13:21,520 Cô không biêt nhiều lắm đâu. 171 00:13:24,690 --> 00:13:26,390 Đi thôi. 172 00:13:40,400 --> 00:13:42,540 Có vẻ như đã có người sống ở đây rồi. 173 00:13:42,570 --> 00:13:45,040 Cho đến khi tường rào bị đổ. 174 00:14:38,920 --> 00:14:40,990 Dù là ai đã cắm trại ở đây... 175 00:14:41,030 --> 00:14:44,190 Thì chắc đã leo lên trên cao kia khi tường rào sụp xuống. 176 00:14:47,430 --> 00:14:49,500 Có vẻ như họ đã cản cầu thang bộ rồi. 177 00:14:51,800 --> 00:14:53,240 Đằng kia. 178 00:14:53,670 --> 00:14:55,800 Chúng ta sẽ lên lối đó. 179 00:14:57,980 --> 00:15:00,310 Cháu nghĩ chúng ta lên được chứ? 180 00:15:02,850 --> 00:15:05,150 Chúng ta có thể làm được. 181 00:15:12,320 --> 00:15:15,660 Vậy kỉ lục số bánh rán mà cô ăn trong một lần đi chơi là bao nhiêu? 182 00:15:15,690 --> 00:15:18,990 Bốn cái. Lúc đó cô rất vui. 183 00:15:19,030 --> 00:15:21,060 Chắc có lẽ do say Clo. 184 00:15:31,540 --> 00:15:35,210 Thế này còn kinh hơn thấy băng cá nhân trong nước. 185 00:15:38,350 --> 00:15:40,950 Rồi sau đó thì sao? 186 00:15:40,980 --> 00:15:44,520 Tôi chỉ muốn làm điều đúng đắn. 187 00:15:51,490 --> 00:15:55,460 Chúng ta chưa đi săn nhu yếu phẩm cùng nhau là có lý do. 188 00:15:55,900 --> 00:15:58,870 Nếu anh không thích tôi, anh cứ nói với tôi là được. 189 00:15:58,900 --> 00:16:01,900 Tôi thích anh. 190 00:16:01,940 --> 00:16:05,570 Đó là lý do tôi không cho anh cơ hội để tìm hiểu tôi. 191 00:16:07,740 --> 00:16:10,380 Tôi đã làm nhiều điều. 192 00:16:16,050 --> 00:16:18,650 Tôi giữ thứ này để nhắc nhở bản thân... 193 00:16:18,690 --> 00:16:21,120 Rằng tôi không muốn trở thành con người đó lần nào nữa. 194 00:16:29,360 --> 00:16:32,100 Tôi thấy nó chỉ là một mảnh đá thôi mà. 195 00:16:34,900 --> 00:16:36,140 Không phải đâu. 196 00:16:38,910 --> 00:16:41,540 Vậy đi tìm nhu yếu phẩm giúp mọi người gần gũi hơn. 197 00:16:41,680 --> 00:16:44,910 Đương nhiên rồi. 198 00:16:45,050 --> 00:16:48,080 Chúng tôi là những người duy nhất ở đó vẫn còn thở. 199 00:17:10,740 --> 00:17:12,500 Đi đi. 200 00:18:32,310 --> 00:18:34,440 Vẫn còn ít đạn, chúng ta có thể lấy theo. 201 00:18:38,220 --> 00:18:40,350 Naomi! 202 00:19:13,850 --> 00:19:15,150 Cứ ở yên đó. 203 00:19:42,880 --> 00:19:45,180 Cô mài nhọn nó từ khi nào? 204 00:19:48,020 --> 00:19:50,480 Sau đó. 205 00:19:50,920 --> 00:19:52,620 Tiếp tục kể đi. 206 00:20:18,350 --> 00:20:20,210 Cô xem này! 207 00:20:27,490 --> 00:20:29,760 Được rồi, số dụng cụ này rất khó tìm thấy. 208 00:20:29,790 --> 00:20:32,660 CHúng ta phải mang theo càng nhiều càng tốt. 209 00:20:36,130 --> 00:20:37,760 Cám ơn. 210 00:20:47,970 --> 00:20:49,910 Đây. 211 00:20:49,940 --> 00:20:51,380 Cháu quan sát đi 212 00:20:51,410 --> 00:20:55,710 Có lẽ những người này vẫn bỏ lỡ gì đó ở khu rộng lớn này. 213 00:20:55,750 --> 00:20:57,880 Đây có thể không phải là nơi duy nhất ở quanh khu này... 214 00:20:57,920 --> 00:20:59,580 Mà bọn người đó vẫn chưa dạo qua. 215 00:20:59,620 --> 00:21:00,990 Cháu nghĩ mình đã thấy vài tòa nhà... 216 00:21:01,020 --> 00:21:03,290 Cạnh con đường đằng kia. 217 00:21:03,320 --> 00:21:06,420 Chúng ta có thể lái xe đến đó. 218 00:21:08,430 --> 00:21:09,830 Naomi? 219 00:21:10,560 --> 00:21:12,400 Rồi xảy ra chuyện gì? 220 00:21:12,430 --> 00:21:13,930 Cô ấy bỏ đi? 221 00:21:17,700 --> 00:21:19,840 Chúng tôi đều chạy trốn. 222 00:21:31,520 --> 00:21:33,620 Victor? 223 00:21:33,650 --> 00:21:36,050 Chuyện quái gì thế, chúng ta đang ở đâu? 224 00:21:49,500 --> 00:21:53,370 Tôi đã cất trữ số nhu yếu phẩm này khi biết được vụ mùa thất bại. 225 00:21:53,710 --> 00:21:56,870 Có đủ để sống trong khoảng 1 tháng. 226 00:22:00,210 --> 00:22:01,710 Tại sao anh cho tôi biết chuyện này? 227 00:22:01,750 --> 00:22:05,250 Có đủ để dùng cho cả hai. 228 00:22:08,690 --> 00:22:12,660 Số nhu yếu phẩm này, những người ở sân vận động đang đói đấy? 229 00:22:12,690 --> 00:22:15,290 Số nhu yếu phẩm ở đây còn không đủ để nuôi họ trong một ngày. 230 00:22:15,330 --> 00:22:17,230 Phải, và ngày đó có thể rất quan trọng... 231 00:22:17,260 --> 00:22:19,730 Cho sự sống còn của họ đấy. 232 00:22:19,760 --> 00:22:21,360 Với chúng ta cũng thế. 233 00:22:25,770 --> 00:22:28,540 Tôi đã làm nhiều điều trước khi gặp cậu. 234 00:22:28,570 --> 00:22:30,540 Làm người khác bị thương. Nhiều người phải chết. 235 00:22:30,570 --> 00:22:33,310 Những lúc đó không gì quan trọng bằng việc sinh tồn của tôi. 236 00:22:33,340 --> 00:22:37,480 Tôi muốn sống. Chúng ta đang gặp phải nạn đói 237 00:22:37,510 --> 00:22:40,350 Và đây chính là cách tôi đảm bảo tôi sống sót khỏi nó. 238 00:22:40,380 --> 00:22:42,480 Cách mà cả hai chúng ta cùng sinh tồn. 239 00:22:42,520 --> 00:22:44,890 Cậu muốn hiểu tôi sao? 240 00:22:46,760 --> 00:22:48,860 Đây chính là con người tôi. 241 00:22:57,800 --> 00:23:00,770 Tôi xin lỗi, Victor, tôi không thể làm điều đó. 242 00:23:02,310 --> 00:23:04,570 Tôi cũng nghĩ thế. 243 00:23:08,650 --> 00:23:11,610 Tôi sẽ tự lái xe về. 244 00:23:11,650 --> 00:23:14,650 Anh có tất cả những gì mình cần ngay đây rồi. 245 00:23:24,590 --> 00:23:26,530 Vậy anh có rời khỏi đó? 246 00:23:26,560 --> 00:23:28,300 Strand? 247 00:23:28,330 --> 00:23:31,860 Anh nghĩ đây chính là lỗi của mình? 248 00:23:31,900 --> 00:23:34,570 Đó không phải lỗi của chú ấy. 249 00:23:39,070 --> 00:23:42,770 Chú ấy không phải người duy nhất nghĩ đến chuyện rời đi. 250 00:24:05,370 --> 00:24:06,770 Mẹ kiếp! 251 00:24:12,340 --> 00:24:16,370 Đây là lần thứ hai cô bỏ đi từ khi chúng ta gặp nhau. 252 00:24:16,810 --> 00:24:18,810 Cô không cần phải cho bọn cháu biết cô đến từ đâu 253 00:24:18,850 --> 00:24:20,410 Hay chuyện gì đã xảy ra với cô. 254 00:24:20,450 --> 00:24:22,750 Cô không cần phải kể gì cả. 255 00:24:23,180 --> 00:24:26,750 Nhưng cô có thể ở lại cố gắng cùng bọn cháu, hoặc cô không cần làm thế. 256 00:24:28,760 --> 00:24:31,790 Cô không thể làm thế thêm lần nào nữa. 257 00:24:31,820 --> 00:24:34,960 Cô không thể. 258 00:24:37,530 --> 00:24:39,000 Làm gì cơ? 259 00:24:39,030 --> 00:24:40,900 Cố gắng sinh tồn như thế. 260 00:24:43,370 --> 00:24:45,600 Cháu cũng đã từng làm như cô. 261 00:24:47,870 --> 00:24:51,980 Cháu bỏ đi một mình. Không ai có thể khuyên cháu cả. 262 00:24:52,010 --> 00:24:56,510 Rồi cháu nhận ra rằng đó không phải là nơi cháu muốn sống. 263 00:25:00,290 --> 00:25:02,650 Có lẽ cô cũng sẽ sớm nghĩ như thế. 264 00:25:06,720 --> 00:25:08,760 Đi kiếm chút xăng cho cô thôi. 265 00:25:11,330 --> 00:25:12,760 Còn cô thì sao? 266 00:25:12,800 --> 00:25:15,200 Cô có nghĩ đến chuyện bỏ đi? 267 00:25:16,500 --> 00:25:20,140 Có. Tất cả chúng tôi đều thế. 268 00:25:24,080 --> 00:25:25,810 Chúng ta phải rời khỏi đây. 269 00:25:25,840 --> 00:25:27,810 Ở đây có thể có gì đó cho con bé... 270 00:25:27,850 --> 00:25:30,710 Máy thu âm hoặc máy cát-xét hay đĩa CD gì đó. 271 00:25:30,750 --> 00:25:32,210 Phải có gì đó... 272 00:25:37,090 --> 00:25:39,390 273 00:26:26,640 --> 00:26:28,600 Lucy, anh xin lỗi. Chúng ta không nên đến đây. 274 00:26:28,640 --> 00:26:30,070 Em không muốn có kết cục như thế. 275 00:26:30,110 --> 00:26:31,470 Chúng ta sẽ không chết nhưu thế. 276 00:26:31,510 --> 00:26:33,410 Chúng ta sẽ không bỏ cuộc được chứ? Mọi thứ sẽ tốt hơn. 277 00:26:33,440 --> 00:26:35,080 - Đây không phải khu thuộc địa. - Lỡ nó là thế thì sao? 278 00:26:35,110 --> 00:26:36,880 Chỉ là chúng ta vẫn chưa nhận ra điều đó. 279 00:26:36,910 --> 00:26:38,780 Không. Chúng ta biết sai chỗ nào, chúng ta đang cố gắng sửa chữa nó. 280 00:26:38,810 --> 00:26:39,980 Có lẽ chúng ta không thể! 281 00:26:40,320 --> 00:26:41,780 Nếu chúng ta tìm thấy một nơi mới? 282 00:26:42,420 --> 00:26:43,880 Bắt đầu lại từ đầu? 283 00:26:43,920 --> 00:26:45,620 Những cánh đồng mới, vụ mùa mới... 284 00:26:45,660 --> 00:26:47,520 Chúng ta đã từng làm điều đó, chúng ta có thể làm lại. 285 00:26:47,560 --> 00:26:49,620 Chúng ta sẽ đi đâu chứ? 286 00:26:53,430 --> 00:26:56,600 Trang đầu tiên chúng ta lật được... Chúng ta sẽ đến đó. 287 00:26:57,030 --> 00:26:58,760 Đó sẽ là nơi chúng ta bắt đầu lại. 288 00:26:58,800 --> 00:27:01,270 Đó là nơi chúng ta sẽ đưa mọi người đến. 289 00:27:04,240 --> 00:27:06,210 Cô mở ra trang nào? 290 00:27:07,340 --> 00:27:09,170 Dù là trang nào đi nữa, 291 00:27:09,810 --> 00:27:12,350 Cũng là lý do cô đang ngồi đây, phải không? 292 00:27:14,780 --> 00:27:18,150 Đáng lẽ tôi không bao giờ nên mở cuốn sách đó. 293 00:28:07,720 --> 00:28:09,850 Có cần giúp gì không? 294 00:28:11,090 --> 00:28:13,460 Bà có ít nước sốt nào trong đó không? 295 00:28:33,380 --> 00:28:37,480 Bà đã dùng hết gia vị rồi phải không? 296 00:28:37,520 --> 00:28:40,780 Và cả tương cà, và mù tạt nữa. 297 00:28:40,820 --> 00:28:44,290 Luôn phải dùng đến những món gia vị... 298 00:28:44,320 --> 00:28:47,290 Để cố gắng tô điểm những món ăn mà các người không muốn ăn thêm đẹp hơn. 299 00:28:47,820 --> 00:28:51,730 Mùi vị cũng không tồi nhỉ? Với loại xúc xích đóng hộp. 300 00:28:53,660 --> 00:28:58,700 Bà cử những người khác đi đâu trong những ngày này? 301 00:28:58,740 --> 00:29:02,700 Để cậu có thể vượt qua chúng tôi. Tôi không nghĩ vậy đâu, 302 00:29:02,740 --> 00:29:04,410 Bà biết không, Madison... 303 00:29:04,440 --> 00:29:06,310 Mỗi lần bà cử người ra ngoài kia... 304 00:29:06,340 --> 00:29:08,010 Luôn có rủi ro là họ sẽ không trở lại. 305 00:29:08,040 --> 00:29:10,410 - Họ sẽ trở lại. - Bà chắc chứ? 306 00:29:10,450 --> 00:29:11,610 Tôi hiểu người của mình. 307 00:29:13,280 --> 00:29:16,480 Được rồi. Tôi đã bao giờ kể cho bà nghe câu chuyện... 308 00:29:16,520 --> 00:29:19,090 Về nơi Ennis và tôi ở trước khi cuốn gói lên xe buýt này? 309 00:29:19,120 --> 00:29:22,820 Tôi từng sống như các người vậy thôi. 310 00:29:22,860 --> 00:29:24,590 Không phải ở một sân bòng chày, 311 00:29:24,630 --> 00:29:26,690 Không phải một nơi lạ thến ày, 312 00:29:26,730 --> 00:29:29,630 Nhưng nó từng là một cộng đồng, 313 00:29:29,660 --> 00:29:32,360 Gia đình tôi chăn nuôi gia súc trên đồi ở vùng quê, 314 00:29:32,400 --> 00:29:33,900 Cùng với hai hoặc ba gia đình khác. 315 00:29:36,000 --> 00:29:37,840 Đó là một nơi rất đáng để sống. 316 00:29:40,340 --> 00:29:43,780 Và rồi một đám cháy rừng xuất hiện cách đó 30 dặm... 317 00:29:43,810 --> 00:29:45,780 Tôi biết cậu định làm gì. 318 00:29:45,810 --> 00:29:47,910 Cậu rất thông minh, 319 00:29:47,950 --> 00:29:50,150 Cậu biết những gì sẽ xảy ra, 320 00:29:50,180 --> 00:29:54,420 Tôi đã cố gắng cảnh báo những người khác, nhưng họ không nghe. 321 00:29:54,450 --> 00:29:57,960 Vậy cậu và anh trai mình rời khỏi đó trước khi đám cháy lan đến. 322 00:30:01,490 --> 00:30:03,660 Tôi rất đáng tiếc về gia đìnhg cậu. 323 00:30:06,430 --> 00:30:08,970 Con người là những sinh vật rất ương ngạnh 324 00:30:09,000 --> 00:30:10,400 Thử không? 325 00:30:10,440 --> 00:30:12,870 Tôi ổn. 326 00:30:15,210 --> 00:30:17,280 Nếu bà không ra ngoài này vì thức ăn, 327 00:30:17,310 --> 00:30:20,440 Hoặc tán gẫu, 328 00:30:20,480 --> 00:30:22,610 Vậy thì bà làm gì ở đây? 329 00:30:24,980 --> 00:30:27,250 Để nói với cậu rằng lời đệ nghị của tôi vẫn còn hiệu được. 330 00:30:27,290 --> 00:30:29,790 Nếu cậu muốn đồ chấm chúng tôi chắc chắn sẽ tìm thấy... 331 00:30:29,820 --> 00:30:32,490 Cho cậu một vài lốc để thể hiện thành ý 332 00:30:32,530 --> 00:30:34,930 Tất cả chúng ta có thể sinh tồn bên trong đó. 333 00:30:34,960 --> 00:30:37,300 Nếu chúng ta hợp tác cùng nhau. 334 00:30:38,030 --> 00:30:40,930 Bà thật sự tin vào điều đó sao? 335 00:30:40,970 --> 00:30:42,570 Đúng thế. 336 00:30:44,740 --> 00:30:47,370 Đó chính là lý do nơi này sẽ sụp đổ. 337 00:30:49,770 --> 00:30:52,210 Lời đề nghị của tôi cũng vẫn còn hiệu lực. 338 00:30:52,240 --> 00:30:54,980 Tôi sẽ không tham gia cùng cậu 339 00:30:57,150 --> 00:30:59,520 Nhân tiện, bà đã hiểu sai về câu chuyện đó rồi, 340 00:30:59,550 --> 00:31:00,820 Về chuyện tôi và Ennis rời khỏi đó. 341 00:31:00,850 --> 00:31:04,120 Tôi đã thuyết phục tất cả ở lại. 342 00:31:04,160 --> 00:31:07,560 Tôi đã nói với họ rằng chúng tôi có thể cứu lấy nơi đó. 343 00:31:07,590 --> 00:31:10,730 Và họ đã lắng nghe. 344 00:31:10,760 --> 00:31:16,300 Và rồi ngọn lửa đến gần, và... 345 00:31:16,340 --> 00:31:20,170 Tôi và anh trai tôi là hai người duy nhất sống sót khỏi đám cháy đó. 346 00:31:21,540 --> 00:31:24,670 Chúng tôi có thể nghe thấy họ chết dần... 347 00:31:24,710 --> 00:31:27,280 La hét khi chúng tôi lái xe khỏi đó. 348 00:31:40,490 --> 00:31:43,090 Vậy đó là lý do ngày này quan trọng như thế... 349 00:31:43,130 --> 00:31:45,360 Vì các người quyết định rời khỏi đó. 350 00:31:45,400 --> 00:31:49,130 Vì các người từ bỏ sân vận động. 351 00:31:54,040 --> 00:31:56,070 Bắt đầu thôi. 352 00:32:15,390 --> 00:32:18,630 Cô từng là y tá ở ICU. 353 00:32:18,660 --> 00:32:23,260 Cô chứng kiến rất nhiều vụ tai nạn xe, rất nhiều loại thương tật. 354 00:32:23,300 --> 00:32:27,570 Sau một thời gian, cháu sẽ biết ai sẽ qua khỏi còn ai thì không. 355 00:32:29,970 --> 00:32:32,910 Cháu phải nói chuyện với mẹ cháu. 356 00:32:32,940 --> 00:32:36,410 Sân vận động sẽ không tồn tại nổi. 357 00:32:36,450 --> 00:32:38,910 Mọi người nên nghĩ đến địa điểm tiếp theo có thể đến. 358 00:32:41,650 --> 00:32:43,350 Cháu sẽ nói chuyện với bà ấy. 359 00:32:55,160 --> 00:32:57,830 Cô nghĩ mình hiểu những gì xảy ra ngày hôm đó... 360 00:32:57,870 --> 00:32:59,530 Nhưng cô sai rồi. 361 00:33:08,110 --> 00:33:10,240 Victor đâu rồi? 362 00:33:10,280 --> 00:33:14,010 Anh ta ổn chứ? 363 00:33:28,660 --> 00:33:32,300 Tại sao anh mang nhu yếu phẩm đó về cho mọi người? 364 00:33:32,330 --> 00:33:34,900 Tại sao không thuyết phục Cole giữ bí mật chuyện đó? 365 00:33:37,040 --> 00:33:40,970 Tôi tự nhắc nhở về những gì mình đã từng mất. 366 00:33:53,250 --> 00:33:55,650 Và mọi người nghĩ gì khi biết được kế hoạch 367 00:33:55,690 --> 00:33:58,160 Tẩu thoát của anh? 368 00:34:05,530 --> 00:34:08,330 Chà! Có vẻ hôm nay là ngày tuyệt vời của hai người nhỉ? 369 00:34:08,370 --> 00:34:10,030 Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, nhỉ? 370 00:34:10,070 --> 00:34:13,170 Nhờ cả ở hai người! Làm tốt lắm. 371 00:34:17,210 --> 00:34:19,180 Tôi không cho họ biết sự thật! 372 00:34:19,210 --> 00:34:20,280 Tôi là người đã đóng gói chúng. 373 00:34:26,220 --> 00:34:29,050 Cô có định kể cho tôi nghe không? 374 00:34:29,090 --> 00:34:31,560 Hai người mở ra trang nào? 375 00:34:33,790 --> 00:34:35,590 Em đoán chúng ta phải đi đến phía bắc. 376 00:34:37,900 --> 00:34:40,100 Em tự hỏi đất đai trên khu đó thến ào. 377 00:34:46,940 --> 00:34:49,610 Lucy, nếu còn cách giải quyết khác thì sao? 378 00:34:49,640 --> 00:34:51,940 Tôi không hiểu. 379 00:34:51,980 --> 00:34:54,280 Cuốn sách đưa hai người đến đâu? 380 00:34:59,920 --> 00:35:01,550 Bọn con tìm thấy gì? 381 00:35:01,590 --> 00:35:03,750 Được rồi, nếu bọn con đi xa hơn những gì xuất hiện trên bản đồ này, 382 00:35:03,790 --> 00:35:06,620 Xa hơn bọn khốn ở chỗ đỗ xe kia có thể lần đến? 383 00:35:08,490 --> 00:35:11,030 Nick, chúng ta không thể đi xa như thế mỗi lần chúng ta cần gì đó. 384 00:35:11,060 --> 00:35:12,560 Không, chúng ta chỉ cần làm một lần thôi, 385 00:35:12,600 --> 00:35:16,100 Chúng ta tìm hạt giống, chúng ta tìm phân bón, và trồng trọt lại. 386 00:35:16,130 --> 00:35:19,570 Mẹ hiểu chứ? Chúng ta sẽ biến nơi này trở lại như trước đây. 387 00:35:24,240 --> 00:35:26,910 Được rồi. Mẹ sẽ báo cho những người khác biết. 388 00:35:27,910 --> 00:35:29,680 Làm tốt lắm. 389 00:35:31,310 --> 00:35:32,650 Cám ơn anh vì ngày hôm này. 390 00:35:32,680 --> 00:35:35,280 Này, tái trồng trọt là ý của em mà. 391 00:35:35,320 --> 00:35:37,690 Anh chỉ mừng là chúng ta sẽ làm điều đó ở đây. 392 00:35:53,200 --> 00:35:54,470 Mẹ ơi! 393 00:35:59,710 --> 00:36:01,380 Chúng ta cần nói chuyện. 394 00:36:01,410 --> 00:36:03,140 Cô đã kể cho bà ấy nghe về Naomi, phải không? 395 00:36:05,210 --> 00:36:06,750 Không. 396 00:36:15,160 --> 00:36:17,090 Có phải lúc nào cô cũng đúng? 397 00:36:17,130 --> 00:36:20,530 Ở ICU, những bệnh nhân mà cô nghĩ sẽ không qua khỏi ấy. 398 00:36:20,560 --> 00:36:22,730 Có ai sống sót không? 399 00:36:25,270 --> 00:36:26,300 Không, 400 00:36:26,340 --> 00:36:28,470 Tôi để Naomi tự mình nói điều đó. 401 00:36:33,440 --> 00:36:35,240 Bánh xe đẹp nhỉ? 402 00:36:35,280 --> 00:36:37,610 Cô còn tìm thấy gì nữa thế? 403 00:36:37,650 --> 00:36:40,950 Dù chúng ta có sinh tồn được trong này, Mọi chuyện vẫn sẽ tệ hơn... 404 00:36:40,980 --> 00:36:42,980 Trước khi nó trở nên khá hơn. 405 00:36:47,590 --> 00:36:50,490 Tôi muốn giúp xây dựng một trạm xá. 406 00:36:50,520 --> 00:36:52,190 Con cũng sẽ giúp. 407 00:36:53,930 --> 00:36:55,560 Tôi không hiểu, cô ở lại sân vận động... 408 00:36:55,600 --> 00:36:58,960 Chiến đấu vì nơi đó. 409 00:36:59,300 --> 00:37:02,130 Tại sao đó là ngày mọi thứ thay đổi? 410 00:37:02,170 --> 00:37:05,870 Đáng lẽ chúng tôi nên khuyên mẹ tôi rời khỏi đó. 411 00:37:07,170 --> 00:37:08,770 Đáng lẽ tôi nên làm theo linh tính của mình. 412 00:37:08,810 --> 00:37:10,680 Đáng lẽ tôi nên giữ bí mật về chiếc xe đó. 413 00:37:11,910 --> 00:37:15,680 Chúng tôi nên mở một trang khác. 414 00:37:16,120 --> 00:37:19,780 Chúng tôi đã có thể tìm thấy nơi khác để đi. 415 00:37:20,120 --> 00:37:22,690 Nhưng chúng tôi muốn tạo niềm tin 416 00:37:22,720 --> 00:37:24,860 Chúng tôi muốn ở lại. 417 00:37:24,890 --> 00:37:27,360 Tôi muốn trở thành một người tốt hơn. 418 00:37:27,390 --> 00:37:29,690 Đó chính là lý do anh trai tôi phải chết. 419 00:37:29,730 --> 00:37:31,200 Đó là lý do Nick phải chết. 420 00:37:31,230 --> 00:37:34,800 Đó chính là lý do bạn của tôi chết. 421 00:37:35,930 --> 00:37:39,000 Chúng tôi đã có thể ngăn cản tất cả mọi chuyện. 422 00:38:37,870 --> 00:38:39,300 Là nơi này sao? 423 00:38:41,440 --> 00:38:43,470 Chính là nơi này. 424 00:38:52,310 --> 00:38:54,650 Tại sao lại ở đây? 425 00:38:54,680 --> 00:38:57,550 Ông biết thì có khác biệt gì không? 426 00:38:57,590 --> 00:39:00,490 Tôi chỉ muốn biết tôi. 427 00:39:17,470 --> 00:39:20,140 Chuyện này không phải vì Nick, phải không? 428 00:39:20,180 --> 00:39:23,040 Các người định truy lùng những tên còn lại. 429 00:39:23,080 --> 00:39:25,310 Kể cả sau những gì xảy ra với cậu ấy? 430 00:39:25,350 --> 00:39:28,450 - Đó chính là những gì Nick muốn. - Làm sao các người biết điều đó? 431 00:39:28,480 --> 00:39:29,750 Ông không biết gì về Nick cả. 432 00:39:31,920 --> 00:39:35,290 Các người đã nói dối tôi suốt thời gian qua. Chúng ta đã có thỏa thuận. 433 00:39:35,320 --> 00:39:38,120 Thỏa thuận trả lời các câu hỏi của cô. Và chúng tôi đã làm. 434 00:39:38,160 --> 00:39:40,530 Câu trả lời chỉ quan trọng khi chúng là sư thật. 435 00:39:40,560 --> 00:39:41,960 Đó là sự thật. 436 00:39:42,700 --> 00:39:46,530 Có thể, nhưng các người cho tôi biết giữa 2 điều nhảm nhỉ, 437 00:39:46,570 --> 00:39:48,130 Làm sao tôi biết được có gì khác chứ? 438 00:39:48,170 --> 00:39:50,170 Ngửi trước khi ăn. 439 00:39:52,570 --> 00:39:54,240 Chúc may mắn tìm thấy chúng mà không có tôi. 440 00:39:54,270 --> 00:39:56,240 Chúng tôi không cần cô nữa. 441 00:39:56,280 --> 00:39:57,910 Alicia tìm thấy thứ này... 442 00:39:57,950 --> 00:40:01,850 Bên người bạn của hcúng tôi cùng với El Camino. 443 00:40:01,880 --> 00:40:04,050 Chúng chia nhau giữa khu vực này... 444 00:40:04,090 --> 00:40:06,990 Và tập hợp lại. 445 00:40:07,020 --> 00:40:09,250 Chúng tôi biết chúng sẽ hẹn gặp nhau ở đâu. 446 00:40:09,290 --> 00:40:11,360 Các người chỉ cần phương tiện đến đó. 447 00:40:11,390 --> 00:40:13,990 Cô bị lừa rồi, Al. 448 00:40:14,030 --> 00:40:16,690 Vậy các người định kéo tất cả những thứ này theo... 449 00:40:17,230 --> 00:40:18,960 Đến nơi bọn Kền Kền gặp nhau? 450 00:40:19,100 --> 00:40:22,330 Còn tùy, cô có cho đi nhờ hay không? 451 00:40:22,370 --> 00:40:25,000 Đừng đưa họ đi, Al. Đưa tôi đi này. 452 00:40:25,040 --> 00:40:28,110 Câu chuyện của họ chỉ khiến thêm nhiều người nữa bị tổn thương. 453 00:40:28,140 --> 00:40:29,840 Của tôi thì không. 454 00:40:29,880 --> 00:40:32,880 Có rất nhiều câu chuyện về chúng tôi mà cô không biết. 455 00:40:34,880 --> 00:40:36,580 Cho tôi một lý do để tôi có thể tin... 456 00:40:36,620 --> 00:40:38,580 Bất kì điều gì các người nói từ giờ trở đi? 457 00:40:38,620 --> 00:40:40,720 Chúng tôi không nhất thiết phải kể cho cô nghe gì cả. 458 00:40:40,750 --> 00:40:42,850 Cô muốn biết sự thật sao? 459 00:40:42,890 --> 00:40:45,560 Cô muốn biết kết cục của chuyện này? 460 00:40:45,590 --> 00:40:47,230 Hãy tự đến mà chứng kiến. 461 00:40:56,840 --> 00:40:58,900 Đưa hành lý lên đi. 462 00:41:02,210 --> 00:41:06,140 Nhưng cô vẫn định chôn anh trai mình chứ? 463 00:41:06,180 --> 00:41:08,780 Các người không định bỏ lại cậu ấy bên vệ đường chứ? 464 00:41:13,090 --> 00:41:15,320 Chúng ta sẽ chôn anh ấy ở đây. 465 00:41:15,350 --> 00:41:16,950 Ở đây. 466 00:41:20,760 --> 00:41:24,160 Cậu ấy thích trồng trọt, phải không? 467 00:42:29,730 --> 00:42:31,530 Này! 468 00:42:31,560 --> 00:42:33,000 Ở đâu cô có thứ đó? 469 00:42:35,100 --> 00:42:37,500 Chúng tôi lấy đi những gì có thể trước khi rời sân vận động. 470 00:42:37,530 --> 00:42:40,900 Súng, nhu yếu phẩm, bỏ chúng vào bất kì thứ gì chúng tôi tìm thấy. 471 00:42:40,940 --> 00:42:42,670 Cho phép tôi xem được chứ? 472 00:42:42,710 --> 00:42:45,740 Làm ơn đi! Nó thuộc về cô ấy. 473 00:42:47,080 --> 00:42:48,740 Thuộc về ai cơ? 474 00:42:48,780 --> 00:42:50,850 Laura. 475 00:43:02,590 --> 00:43:05,690 Chúng ta nên đặt những thứ này ở phòng chứa đồ. 476 00:43:05,730 --> 00:43:07,530 Đợi cô một chút. 477 00:43:41,500 --> 00:43:44,200 Naomi? Tên cô ấy là Naomi sao? 478 00:43:45,730 --> 00:43:47,970 Cô ấy chưa bao giờ cho tôi biết tên thật của mình cả. 479 00:43:48,000 --> 00:43:51,840 Cô ấy đâu rồi? Cô ấy đã đi đâu rồi? 480 00:43:52,070 --> 00:43:53,370 Cô ấy đâu rồi? 481 00:43:55,280 --> 00:43:57,740 Naomi không thoát được khỏi đó. 482 00:43:57,780 --> 00:43:59,350 Ở sân vận động. 483 00:43:59,380 --> 00:44:00,810 Có biến xảy ra ở đó. 484 00:44:09,360 --> 00:44:10,790 Chuyện gì đã xảy ra? 485 00:44:12,790 --> 00:44:14,690 Cô ấy chết rồi. 486 00:44:17,170 --> 00:44:19,870 Không, đó không phải sự thật. 487 00:44:20,400 --> 00:44:22,640 Cô ấy vẫn còn ngoài kia. 488 00:44:22,670 --> 00:44:24,470 Chắc chắn là như thế. 489 00:44:24,510 --> 00:44:29,440 Giờ thì sao đây? Câu chuyện của ông mới chính là câu chuyện khiến người khác bị tổn thương. 490 00:44:29,480 --> 00:44:32,080 - Có vẻ như ông cần... - Im đi! 491 00:44:34,680 --> 00:44:38,320 Chúng đã gây ra chuyện này. 492 00:44:39,520 --> 00:44:42,990 Đi cùng chúng tôi. Giúp chúng tôi kết thúc chuyện này. 493 00:44:43,320 --> 00:44:45,690 - John... - Cứ để tôi một mình. 494 00:44:45,730 --> 00:44:48,860 Mọi người... cứ để tôi... 495 00:45:17,420 --> 00:45:19,990 Tôi sẽ tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra... 496 00:45:20,230 --> 00:45:22,660 Và tôi sẽ trở lại tìm anh. 497 00:45:23,560 --> 00:45:25,100 Al. 498 00:45:27,300 --> 00:45:28,570 Đi đi. 499 00:45:31,400 --> 00:45:32,740 Đi đi. 500 00:46:03,740 --> 00:46:05,800 Tôi rất tiếc, John. 501 00:46:09,610 --> 00:46:12,880 Ông nói đúng. 502 00:46:12,910 --> 00:46:15,010 Chúng ta luôn đơn độc. 503 00:46:17,430 --> 00:46:21,930 Phụ đề thực hiện bởi Vũ Đào Hợp tác cùng Master Dark Art.