1 00:01:19,955 --> 00:01:22,165 Hành Trình Của Lisey 2 00:01:28,839 --> 00:01:31,300 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA STEPHEN KING 3 00:01:40,017 --> 00:01:44,980 HOA NỞ VÌ NIỀM VUI CỦA CHÍNH NÓ. 4 00:01:54,156 --> 00:01:55,449 Hắn bắt chị ấy rồi à? 5 00:01:56,700 --> 00:01:59,077 Không. Lisey bắt hắn đi. 6 00:01:59,620 --> 00:02:04,374 Thế… trong bao lâu? Khi nào… Khi nào thì chị ấy quay lại? 7 00:02:04,458 --> 00:02:06,084 Cô ấy có thể sẽ không quay lại. Em biết nhỉ? 8 00:02:06,168 --> 00:02:08,211 Em không biết. Em chẳng biết gì cả, đừng làm em hoảng. 9 00:02:08,294 --> 00:02:09,838 Thì em đang hoảng rồi đấy. 10 00:02:11,298 --> 00:02:12,299 Ta chỉ có thể đợi. 11 00:02:13,050 --> 00:02:14,927 Chị dễ thương hơn khi chị ngẩn ngơ. Thật đấy. 12 00:02:15,010 --> 00:02:16,512 Ồ, nói thế thật thô lỗ. 13 00:02:16,595 --> 00:02:19,056 Được rồi. Em… Em sẽ bật đèn lên. Chị ổn chứ? 14 00:02:19,139 --> 00:02:20,182 Không! 15 00:02:28,565 --> 00:02:29,566 Lisey! 16 00:02:33,070 --> 00:02:34,071 Lisey? 17 00:02:37,991 --> 00:02:38,992 Lisey. 18 00:03:02,015 --> 00:03:03,225 Lối này. 19 00:03:06,645 --> 00:03:07,855 Lối này. 20 00:03:58,572 --> 00:04:00,032 Nào. 21 00:05:40,340 --> 00:05:41,884 Nhìn tao đi! 22 00:06:04,698 --> 00:06:06,158 Mày đã làm gì tao? 23 00:06:13,123 --> 00:06:14,917 Mày đã làm gì tao, con khốn? 24 00:06:42,569 --> 00:06:44,321 Tôi là con trai của Scott Landon. 25 00:06:48,283 --> 00:06:49,743 Tôi là nhà tiên tri. 26 00:06:53,455 --> 00:06:55,040 Tôi là ngọn hải đăng. 27 00:07:03,882 --> 00:07:05,050 Đưa tôi đi, Scotty. 28 00:09:57,723 --> 00:09:59,016 Ôi, Lisey. 29 00:09:59,099 --> 00:10:01,101 - Lisey, chị yêu. - Em ơi. 30 00:10:01,602 --> 00:10:04,563 - Ôi Chúa ơi. - Chúa ơi, Lisey. Sợ quá. 31 00:10:07,649 --> 00:10:10,903 - Em ổn chứ? - Vâng. Và hắn tiêu rồi. 32 00:10:10,986 --> 00:10:12,321 - Chị chắc chắn chứ? - Ừ. 33 00:10:13,030 --> 00:10:14,031 Tốt. 34 00:10:15,199 --> 00:10:16,617 Em nói dối về khẩu súng. 35 00:10:16,700 --> 00:10:19,578 Đúng thế. Giờ chị muốn nói chuyện đó à? 36 00:10:20,329 --> 00:10:21,330 Không. 37 00:10:22,956 --> 00:10:27,252 Được rồi. Coi như hai người chưa từng đến đây. Hiểu chứ? 38 00:10:27,794 --> 00:10:29,505 - Ừ. - Vâng. 39 00:10:29,588 --> 00:10:33,759 Scott đã ở bên em, chỉ dẫn cho em từ đầu, đúng không? 40 00:10:34,718 --> 00:10:35,719 Đúng vậy. 41 00:11:55,966 --> 00:11:57,176 Ôi, Dan. 42 00:11:59,178 --> 00:12:00,179 Ôi. 43 00:12:01,763 --> 00:12:03,348 Tôi rất xin lỗi. 44 00:13:28,475 --> 00:13:30,644 Cảnh sát Cleaves Mills. Cảnh sát Rory Hall đây. 45 00:13:30,727 --> 00:13:32,604 Chào, tôi là Lisa Landon. 46 00:13:32,688 --> 00:13:34,064 Đã xảy chuyện khủng khiếp. 47 00:13:34,147 --> 00:13:35,357 Bà không sao chứ, bà Landon? 48 00:13:35,440 --> 00:13:40,529 Tôi không sao. Tôi vừa đi ra xem bão có gây thiệt hại gì không và… 49 00:13:43,699 --> 00:13:46,827 Tôi cần anh đến đây ngay. 50 00:13:47,911 --> 00:13:49,121 Vâng, tất nhiên rồi. 51 00:13:49,705 --> 00:13:51,331 Vâng, cảm ơn anh. 52 00:13:51,915 --> 00:13:54,459 - Được. Chúng tôi sẽ đi ngay. - Vâng. 53 00:13:59,798 --> 00:14:03,468 KẺ GIẾT CẢNH SÁT DANIEL BECKMAN CHƯA BỊ BẮT 54 00:14:24,323 --> 00:14:26,658 Lisey. Tôi gặp cô một lát nhé? 55 00:14:27,826 --> 00:14:28,827 Dĩ nhiên. 56 00:14:29,912 --> 00:14:33,373 Hẹn gặp em ở quán ăn nhé? Muốn ăn bánh không? 57 00:14:33,457 --> 00:14:34,458 Việt quất nhé? 58 00:14:38,170 --> 00:14:41,340 - Lần đầu tiên đứng trước bồi thẩm đoàn à? - Vâng. 59 00:14:41,423 --> 00:14:42,633 Có sợ không? 60 00:14:42,716 --> 00:14:46,261 Không hẳn. Họ muốn biết tôi phát hiện ra Cảnh sát Beckman thế nào và tôi kể. 61 00:14:47,387 --> 00:14:49,306 Cô đi ra để xem bão gây thiệt hại gì. 62 00:14:49,389 --> 00:14:52,351 Chính xác. Tôi có thể giúp gì thêm được? 63 00:14:53,393 --> 00:14:54,394 Cô chưa từng hỏi. 64 00:14:54,478 --> 00:14:55,896 Chuyện gì? 65 00:14:55,979 --> 00:14:57,606 Về Jim Dooley. 66 00:14:57,689 --> 00:14:59,942 Vâng. Họ tìm ra hắn chưa? 67 00:15:00,025 --> 00:15:02,194 Chưa. Tìm thấy cái xe tải mà hắn lái. 68 00:15:02,819 --> 00:15:05,447 Nhưng không thấy tăm hơi hắn đâu. 69 00:15:07,282 --> 00:15:10,160 Có lẽ hắn sợ sau khi bắn Dan và chạy mất. 70 00:15:10,953 --> 00:15:13,747 Chạy bộ à? Cô nghĩ thế à? 71 00:15:14,915 --> 00:15:16,583 Anh định nói gì à, Craig? 72 00:15:18,752 --> 00:15:19,753 Thì… 73 00:15:21,046 --> 00:15:24,216 Dan Beckman là một cảnh sát giỏi và một người bạn tốt. 74 00:15:25,634 --> 00:15:28,011 Dooley bắn hạ anh ấy như bắn chó. 75 00:15:28,929 --> 00:15:30,597 Nếu có chuyện xảy ra với kẻ làm việc đó, 76 00:15:30,681 --> 00:15:32,766 nếu là tôi, tôi chẳng khóc hết nước mắt đâu. 77 00:15:33,684 --> 00:15:34,893 Cô thì sao, Lisey? 78 00:15:34,977 --> 00:15:36,311 Chắc chắn là không rồi. 79 00:15:40,065 --> 00:15:41,275 Có lẽ hắn chết rồi. 80 00:15:41,817 --> 00:15:43,151 Có lẽ vậy. 81 00:15:44,027 --> 00:15:47,573 Nếu thế thì kiểu gì cũng có người thấy xác hắn. 82 00:15:49,658 --> 00:15:51,451 Tôi không nghĩ vậy đâu. 83 00:15:51,535 --> 00:15:52,536 Không à? 84 00:15:53,704 --> 00:15:55,080 Là linh cảm thôi. 85 00:15:58,041 --> 00:15:59,835 Có điều gì cô không định nói với tôi à? 86 00:16:02,921 --> 00:16:03,922 Vâng. 87 00:16:13,223 --> 00:16:14,850 Cô đi ăn bánh đi. 88 00:16:16,268 --> 00:16:17,477 Chúc ngon miệng. 89 00:16:18,020 --> 00:16:19,771 Chúc vui vẻ với chị em cô. 90 00:16:19,855 --> 00:16:20,856 Cảm ơn. 91 00:16:50,677 --> 00:16:52,179 Chị đang truy tìm mật thị. 92 00:16:54,014 --> 00:16:55,641 Nỗi thương tiếc là cuộc truy tìm mật thị. 93 00:16:56,975 --> 00:16:58,519 Em giải hết các câu đố… 94 00:16:58,602 --> 00:16:59,603 EM YÊU QUÝ! 95 00:16:59,686 --> 00:17:01,355 …tìm mọi manh mối… 96 00:17:02,814 --> 00:17:04,316 rồi sẽ được phần thưởng. 97 00:17:08,694 --> 00:17:10,364 Chị nhớ một điều. 98 00:17:10,446 --> 00:17:11,448 EM YÊU QUÝ - THỎ SẼ GIÚP EM. MẬT THỊ! 99 00:17:11,531 --> 00:17:13,032 Điều mà Scott nói. 100 00:17:13,116 --> 00:17:16,494 Điều gì đó về một câu chuyện. Là câu chuyện của Lisey, cậu ấy nói vậy. 101 00:17:24,377 --> 00:17:26,380 HÃY YÊN NGHỈ 102 00:17:29,132 --> 00:17:32,219 Phần thưởng của chị là học cách sống đơn độc. 103 00:17:56,451 --> 00:17:59,204 ĐẠI HỌC MAINE 104 00:17:59,288 --> 00:18:01,623 Xong rồi, bà Landon. Bà muốn nhìn lần cuối không? 105 00:18:02,833 --> 00:18:06,545 Không. Tôi tin anh. Chắc chắn anh đã làm tốt. 106 00:18:07,504 --> 00:18:10,132 SCOTT! NHỮNG NĂM ĐẦU! BẢN THẢO CHƯA XUẤT BẢN 107 00:18:10,215 --> 00:18:13,302 Chà, tài liệu của ông ấy sẽ được lưu trữ cẩn thận ở thư viện Fogler. 108 00:18:13,802 --> 00:18:16,138 Vâng, chắc chắn là như vậy. 109 00:18:19,641 --> 00:18:22,311 Tôi đã đọc hết truyện của chồng bà, bà Landon. 110 00:18:24,229 --> 00:18:29,109 Di Sản, năm lần. Ông ấy giúp tôi vượt qua một năm khó khăn trong đời. 111 00:18:30,736 --> 00:18:33,155 Tôi xin chia buồn với mất mát của bà. 112 00:18:37,034 --> 00:18:38,035 Cảm ơn cô. 113 00:19:18,116 --> 00:19:20,661 Hãy kể cho em về những người bị phủ vải liệm. 114 00:19:28,335 --> 00:19:32,339 Vì họ không bị ngẩn ngơ nhỉ? Và họ không bị hôn mê. 115 00:19:32,422 --> 00:19:36,802 Họ không bị nhiễm cái xấu. Và họ không biến mất. 116 00:19:40,055 --> 00:19:41,223 Họ đã chết. 117 00:19:43,225 --> 00:19:44,810 Đa số bọn họ đi tiếp. 118 00:19:45,853 --> 00:19:48,355 Nhưng một số người ở lại. 119 00:19:52,276 --> 00:19:54,528 Họ nán lại, ít ra là một thời gian ngắn. 120 00:20:12,546 --> 00:20:13,547 Chị biết. 121 00:20:20,262 --> 00:20:24,433 Chị hiểu. Không sao. 122 00:20:54,588 --> 00:20:57,049 Đây là Darla. Hãy để lại tin nhắn. 123 00:20:57,132 --> 00:20:58,133 Chào em. 124 00:20:59,676 --> 00:21:00,928 Chị sẽ để lại tin nhắn 125 00:21:01,011 --> 00:21:04,306 vì chị biết em luôn tắt máy khi tập yoga. 126 00:21:05,432 --> 00:21:08,644 Dù sao thì, chị phải đi. 127 00:21:10,145 --> 00:21:13,565 Có lẽ chị Amanda đã kể với em rồi. Chị không biết nữa. 128 00:21:14,691 --> 00:21:17,778 Nhưng chị sẽ trở lại. Ý chị là chị hi vọng thế. 129 00:21:20,072 --> 00:21:23,492 Nếu có chuyện gì xảy ra với Amanda, 130 00:21:23,575 --> 00:21:27,412 hãy giúp chị ấy bình phục. Nhé? 131 00:21:28,455 --> 00:21:30,958 Chị biết em sẽ làm thế. Chị có thể trông cậy ở em. 132 00:21:31,542 --> 00:21:36,839 Chị không muốn làm em lo. Có lẽ chị đã làm thế rồi. Chị xin lỗi. 133 00:21:38,841 --> 00:21:39,842 Chị yêu em. 134 00:21:42,302 --> 00:21:43,554 Chị yêu cả hai người. 135 00:21:58,318 --> 00:22:00,320 SCOTT LANDON DI SẢN 136 00:22:09,913 --> 00:22:11,874 Câu chuyện của Lisey, cậu ấy nói vậy. 137 00:22:13,041 --> 00:22:15,836 Cậu ấy chưa từng viết tặng cuốn sách nào cho em nhỉ? 138 00:22:17,838 --> 00:22:19,256 Tất cả đều là dành cho em. 139 00:24:16,456 --> 00:24:20,043 MẬT THỊ! KẾT THÚC. 140 00:24:36,810 --> 00:24:41,857 CÂU CHUYỆN CỦA LISEY TÁC GIẢ SCOTT LANDON 141 00:24:44,193 --> 00:24:46,069 - Ngày xửa ngày xưa, Lisey… - Ngày xửa ngày xưa, Lisey… 142 00:24:47,446 --> 00:24:51,867 có hai anh em nhà nọ sống ở một trang trại hẻo lánh tại Pennsylvania. 143 00:24:53,118 --> 00:24:57,581 Vào mùa thu năm đó, người anh trai bị nhiễm cái xấu. 144 00:24:58,457 --> 00:25:01,835 Có nghĩa là cậu ấy trở nên thích giết người. 145 00:25:04,421 --> 00:25:08,550 Nên bố của cậu ấy phải giết cậu ấy. 146 00:25:13,931 --> 00:25:17,684 Người em trai chôn anh mình bên sườn đồi ma ám. 147 00:25:19,269 --> 00:25:22,272 Và cuộc sống ở trang trại hẻo lánh tiếp tục. 148 00:25:23,232 --> 00:25:24,900 Nhưng đến tháng 11… 149 00:25:25,359 --> 00:25:26,735 Bánh kẹp của tao đâu? 150 00:25:26,818 --> 00:25:28,820 Sắp có đây ạ. 151 00:25:28,904 --> 00:25:32,324 Hai người còn lại sống chẳng ra sống. 152 00:25:33,575 --> 00:25:35,786 Nước Mỹ sẽ xuống địa ngục, các anh chị em ạ. 153 00:25:35,869 --> 00:25:38,705 Cả thế giới sẽ xuống địa ngục. Các bạn thấy nó ở mọi nơi mình đến. 154 00:25:38,789 --> 00:25:42,084 Con bê vàng và tiếng sáo tà giáo. 155 00:25:42,167 --> 00:25:44,169 Cái bánh kẹp chết tiệt của tao đâu? 156 00:25:44,253 --> 00:25:47,339 Thề có Chúa. Mày mà không mang bánh kẹp đến đây… 157 00:25:47,422 --> 00:25:49,216 …đường về nhà là gì? Chúa ơi! 158 00:25:49,299 --> 00:25:50,300 Chúa ơi! 159 00:25:54,763 --> 00:25:56,765 Nhưng chỉ có một đường tới thiên đàng. 160 00:25:56,849 --> 00:25:59,393 Tôi là con đường đó. Tôi là sự thật. Tôi là ánh sáng! 161 00:26:00,686 --> 00:26:01,687 Và có một cách tiến lên, 162 00:26:01,770 --> 00:26:04,064 có một cách để vượt qua nhưng bạn phải dừng lại. 163 00:26:04,147 --> 00:26:05,482 Các bạn phải dừng đánh bạc. 164 00:26:05,566 --> 00:26:07,985 Trên này có mốc. Đó là mốc. Mày có thấy không? 165 00:26:08,068 --> 00:26:12,239 Ồ, vâng. Con có thể đến tiệm Mulie để mua bánh mới. 166 00:26:13,156 --> 00:26:14,366 Trong hộp hết tiền rồi ạ. 167 00:26:18,745 --> 00:26:19,872 Mày ăn đi. 168 00:26:20,956 --> 00:26:21,957 Bố ơi. 169 00:26:22,040 --> 00:26:24,084 "Bố" gì? Tao bảo mày ăn đi. 170 00:26:25,878 --> 00:26:27,254 Chỉ là chút nấm mốc thôi. 171 00:26:29,548 --> 00:26:31,592 Tao bảo ăn đi! Ăn đi! 172 00:26:35,429 --> 00:26:39,766 Nhai đi. Không! Cấm… Cấm mày đấy. Giờ nuốt đi. 173 00:26:39,850 --> 00:26:41,977 Nếu nôn ra, tao sẽ bắt mày ăn lại. 174 00:26:42,060 --> 00:26:43,270 Nuốt đi. 175 00:26:44,438 --> 00:26:47,441 Giờ hãy hình dung không chỉ là tay bạn mà cả cơ thể bạn. 176 00:26:47,524 --> 00:26:48,901 Bạn ở đó hét lên: "Thả tôi ra!" 177 00:26:48,984 --> 00:26:49,985 Tốt. 178 00:26:51,320 --> 00:26:53,280 Được rồi, giờ đi đi. Tao không… 179 00:27:01,038 --> 00:27:02,080 Mày nghe thấy không? 180 00:27:06,752 --> 00:27:08,670 Đừng có vờ vịt. Tao biết mày nghe thấy. 181 00:27:08,754 --> 00:27:10,088 Vâng, thưa bố. 182 00:27:10,172 --> 00:27:11,798 - Mày nghe thấy hả? - Vâng ạ. 183 00:27:11,882 --> 00:27:13,634 - Mày biết đó là ai không? - Không ạ. 184 00:27:14,927 --> 00:27:16,220 Là Paul đấy. 185 00:27:16,303 --> 00:27:19,932 - Không, bố ơi. Chỉ là chuột hay gió thôi. - Là nó. Mày biết… 186 00:27:20,015 --> 00:27:24,144 Không phải chuột, không phải gió. Đừng nói dối tao. Đó là Paul. 187 00:27:24,978 --> 00:27:26,563 Mày nói là mày sẽ chôn nó. 188 00:27:27,606 --> 00:27:28,607 Mày chôn nó chưa? 189 00:27:28,690 --> 00:27:29,691 Rồi ạ. 190 00:27:30,567 --> 00:27:32,236 - Chôn sâu chứ? - Vâng. 191 00:27:35,948 --> 00:27:38,992 Được rồi. Được rồi. 192 00:27:40,077 --> 00:27:41,286 Biến khỏi đây đi. 193 00:27:44,414 --> 00:27:46,250 - Nói hallelujah đi. - Hallelujah! 194 00:27:46,333 --> 00:27:48,460 - Nói amen đi nào. - Amen! 195 00:27:48,544 --> 00:27:49,586 Nói hallelujah đi. 196 00:27:49,670 --> 00:27:51,588 Bố sắp đi làm trở lại chứ ạ? 197 00:27:51,672 --> 00:27:53,090 Gì, mày sẽ viết truyện à? 198 00:27:54,007 --> 00:27:55,008 Không ạ. 199 00:27:56,134 --> 00:28:00,347 Không, tao không đi làm nữa. Không bao giờ. Được chứ? 200 00:28:00,931 --> 00:28:03,559 Chắc đó là việc của bố. Con sẽ đến tiệm. 201 00:28:06,520 --> 00:28:07,521 Scooter. 202 00:28:10,566 --> 00:28:11,859 Scooter, nhóc con, lại đây. 203 00:28:23,453 --> 00:28:25,414 Nhớ lần mày nhảy từ trên kho xuống không? 204 00:28:29,376 --> 00:28:31,378 Hôm đó, mày dũng cảm lắm, con trai. 205 00:28:33,672 --> 00:28:35,841 - Vâng ạ. - Phải dũng cảm. 206 00:28:37,092 --> 00:28:43,849 Vì dù nó là gì, nếu đó là gió hay nếu đó là một… một con chuột 207 00:28:43,932 --> 00:28:48,353 hay đó là ma hay… Paul… 208 00:28:49,354 --> 00:28:51,607 Tao sẽ không để chúng hại mày nữa. 209 00:28:54,443 --> 00:28:57,070 Tao sẽ không để chúng hại mày nữa, được chứ? 210 00:28:57,154 --> 00:28:58,155 Vâng. 211 00:28:59,740 --> 00:29:01,241 Mày phải dũng cảm nhé. 212 00:29:02,201 --> 00:29:03,202 Vâng ạ. 213 00:29:04,494 --> 00:29:05,787 Đây là thời khắc của mày. 214 00:29:06,830 --> 00:29:07,831 Con biết, thưa bố. 215 00:29:18,509 --> 00:29:19,718 Thôi, để tao yên. 216 00:29:26,350 --> 00:29:27,935 Lũ khốn nạn! 217 00:29:34,066 --> 00:29:37,778 Họ tiếp tục như thế, hình như trong một tuần nữa. Hai tuần. 218 00:29:38,820 --> 00:29:41,615 Rồi một buổi sáng, khoảng 9:00… 219 00:29:44,576 --> 00:29:47,704 CÔNG TY THÉP BASS RIVER 220 00:29:54,503 --> 00:29:55,879 Cái gì thế hả bố? 221 00:29:56,463 --> 00:29:59,258 Là cái ô tô, Scooter. Nghe có vẻ thế nào? 222 00:30:00,050 --> 00:30:04,471 Có vẻ như tao sắp tiêu rồi. Xong rồi. Họ đã biết hết. 223 00:30:05,848 --> 00:30:07,850 Họ đến bắt tao. Chuyện sẽ như thế. 224 00:30:10,352 --> 00:30:11,770 Là thằng khốn Frank. 225 00:30:11,854 --> 00:30:14,606 Thằng Frank chết tiệt, toàn dính mũi vào chuyện người khác. 226 00:30:14,690 --> 00:30:16,358 - Hắn làm gì ở đây? - Bố, đừng bắn chú ấy. 227 00:30:16,441 --> 00:30:17,734 Lại đây. 228 00:30:17,818 --> 00:30:21,947 Mày không muốn tao bắn hắn? Mày thích đọc mấy quyển sách của nợ này? 229 00:30:22,030 --> 00:30:25,993 Mày thích đọc chúng hả? Thế thì phải bịa chuyện hay vào. Phải bịa. 230 00:30:28,078 --> 00:30:29,913 Con sẽ tống chú ấy đi. 231 00:30:29,997 --> 00:30:31,290 Đúng đấy. 232 00:30:41,008 --> 00:30:44,887 Chào con trai. Chắc cháu là con trai của Sparky. 233 00:30:44,970 --> 00:30:46,763 Vâng. Đúng rồi ạ. 234 00:30:47,306 --> 00:30:49,766 Chú là Frank Halsey ở nhà máy. Trưởng phòng nhân sự. 235 00:30:50,475 --> 00:30:52,603 Rất vui được gặp chú. Cháu là Scott. 236 00:30:53,896 --> 00:30:55,772 Bọn chú khá nhớ bố cháu. 237 00:30:55,856 --> 00:30:58,525 Thực tập sinh không biết thay bóng đèn nếu không có… 238 00:30:59,067 --> 00:31:00,444 quyển hướng dẫn. 239 00:31:01,486 --> 00:31:03,238 Bố cháu không gọi cho chú từ Philly à? 240 00:31:04,531 --> 00:31:06,033 Không, con trai ạ, chắc chắn là không. 241 00:31:06,909 --> 00:31:11,205 Thì, bố cháu lo về chị gái. 242 00:31:12,164 --> 00:31:16,835 Bác ấy bị bệnh khiến cầu thủ nổi tiếng bị chết ấy. Đội Yankees. 243 00:31:16,919 --> 00:31:18,504 Chú biết đấy, Lou Gehrig. 244 00:31:18,587 --> 00:31:20,422 Ồ, cô ấy bị bệnh đó hả? 245 00:31:22,090 --> 00:31:24,801 Đáng tiếc. Chú không biết bố cháu có chị gái đấy. 246 00:31:27,721 --> 00:31:29,890 Giờ ai trông hai anh em cháu? 247 00:31:35,062 --> 00:31:37,481 Cô Cole, ở dưới phố. 248 00:31:38,023 --> 00:31:39,816 Cô ấy đến hàng ngày. 249 00:31:39,900 --> 00:31:43,487 Hơn nữa, Paul biết bốn cách làm món bánh thịt xay. 250 00:31:44,488 --> 00:31:45,781 Bốn cách hả? 251 00:31:45,864 --> 00:31:47,741 Chú sẽ nhờ cậu ấy dạy cho vợ chú. 252 00:31:48,659 --> 00:31:50,702 Cháu nghĩ khi nào thì bố cháu về? 253 00:31:51,954 --> 00:31:53,747 Cháu… Cháu không rõ. 254 00:31:55,624 --> 00:31:57,584 Bác ấy không đi lại được nữa. 255 00:31:58,794 --> 00:32:01,129 Và bác ấy thở thế này. 256 00:32:05,008 --> 00:32:08,303 Ồ, chết… chết thật. 257 00:32:08,387 --> 00:32:10,430 Đó là điều tệ nhất chú từng biết. 258 00:32:11,014 --> 00:32:12,015 Vâng. 259 00:32:14,935 --> 00:32:17,813 Chà, khi nào bố cháu gọi về thì bảo gọi cho chú nhé? 260 00:32:21,525 --> 00:32:22,526 Vâng ạ. 261 00:32:22,609 --> 00:32:24,945 - Chắc chắn rồi. - Bọn chú sẽ lập kế hoạch. 262 00:32:25,028 --> 00:32:29,157 Công ty không thể để mất một thợ điện giỏi như Al Landon. 263 00:32:30,576 --> 00:32:32,369 Vậy, trước khi đi… 264 00:32:35,414 --> 00:32:37,958 Đây. Cháu cầm đi. 265 00:32:38,417 --> 00:32:39,418 Chú cho cháu đấy. 266 00:32:40,419 --> 00:32:41,712 Một đồng nữa cho anh trai cháu. 267 00:32:44,548 --> 00:32:47,467 Bỗng dưng, Lisey, điều kỳ lạ nhất xảy ra. 268 00:32:49,970 --> 00:32:52,181 Anh ước bố anh giết ông ấy. 269 00:32:54,057 --> 00:32:55,058 Cảm ơn chú. 270 00:32:55,142 --> 00:32:58,687 Đừng khách sáo. Hãy nhắn bố cháu gọi cho chú nhé. 271 00:32:59,271 --> 00:33:00,814 - Được chứ? - Vâng ạ. 272 00:33:01,565 --> 00:33:02,566 Được rồi. 273 00:33:09,198 --> 00:33:11,825 Nghe này, tao rất tự hào về mày. 274 00:33:12,784 --> 00:33:17,164 Nhưng hết rồi, Scoot. Tao sẽ tiêu đời. Hắn không phải người cuối cùng. 275 00:33:37,601 --> 00:33:39,895 Một trong hai ta sẽ chết ở trang trại này, Scoot. 276 00:33:41,480 --> 00:33:42,898 Mày biết và tao cũng biết. 277 00:33:46,235 --> 00:33:49,613 Sẽ là ai trong chúng ta? Tao hay mày? 278 00:33:52,866 --> 00:33:54,243 Con không biết, thưa bố. 279 00:34:02,084 --> 00:34:03,418 Tao đã làm cho mày trò truy tìm mật thị. 280 00:34:04,837 --> 00:34:06,839 Như Paul từng làm. 281 00:34:06,922 --> 00:34:11,342 Tìm một manh mối, kiếm một phần thưởng. Hãy xem là cái nào. 282 00:34:24,481 --> 00:34:28,777 TA PHẢI UỐNG NẾU MUỐN KHỎE MẠNH 283 00:34:28,860 --> 00:34:32,030 Có vài manh mối của cuộc truy tìm mật thị tuyệt nhất mà Paul từng làm. 284 00:34:34,157 --> 00:34:35,659 Giờ thì biến đi. 285 00:35:46,813 --> 00:35:49,274 Mày không thể… mày không thể giết một con ma. 286 00:35:50,442 --> 00:35:51,652 Mày không thể giết một con ma. 287 00:36:31,692 --> 00:36:35,863 MANH MỐI CUỐI CÙNG Ở PHÒNG KHÁCH HÃY LẤY PHẦN THƯỞNG 288 00:36:58,969 --> 00:37:00,554 Bố xin lỗi, Scotty. 289 00:37:02,681 --> 00:37:04,224 Bố rất xin lỗi. 290 00:37:06,435 --> 00:37:07,644 Ôi Chúa ơi. 291 00:38:44,366 --> 00:38:48,620 HÃY GIẾT BỐ CHO BỐ Ở CÙNG PAUL LÀM ƠN ĐI SCOTT 292 00:40:05,072 --> 00:40:06,615 Anh cố đưa ông ấy đi, Lisey. 293 00:40:07,449 --> 00:40:10,702 Như đã đưa Paul đi. Đó là ý nguyện của ông ấy. 294 00:40:11,703 --> 00:40:14,540 Anh cố mãi mà không được. 295 00:41:57,142 --> 00:42:00,812 Hôm sau, anh đến tiệm Mulie và nói: 296 00:42:00,896 --> 00:42:04,775 "Bố cháu đã đưa anh cháu đi, chắc là họ bỏ rơi cháu rồi". 297 00:42:06,109 --> 00:42:11,281 Bà Mulie đưa anh đến gặp cảnh sát trưởng. Ông ấy đưa anh tới cơ quan bảo vệ trẻ em. 298 00:42:13,617 --> 00:42:17,704 Anh tưởng họ sẽ hỏi và sẽ tìm thấy ông ấy nhưng họ không làm. 299 00:42:24,419 --> 00:42:26,964 Em là người duy nhất hiểu anh, em yêu quý. 300 00:42:27,840 --> 00:42:31,176 Người cho anh ánh sáng và biết bóng tối của anh. 301 00:42:31,260 --> 00:42:33,720 Giờ em đã biết phần cuối câu chuyện. 302 00:42:33,804 --> 00:42:36,223 Kể nó ra đã giải thoát anh. 303 00:42:41,186 --> 00:42:47,234 Em là mỏ neo đã giữ anh trên thế giới này, thế giới của ta, lâu như vậy. 304 00:42:57,953 --> 00:43:00,205 Em luôn cứu vớt anh, Lisey. 305 00:43:00,289 --> 00:43:03,542 Nên anh để lại cho em trò truy tìm mật thị để em có thể cứu Amanda 306 00:43:04,084 --> 00:43:09,173 và để đề phòng kẻ như Cole, một cao bồi không gian sâu, muốn hại em. 307 00:43:13,886 --> 00:43:17,764 Nhưng chủ yếu, anh để lại nó để em có thể nhớ và sống tiếp. 308 00:43:19,016 --> 00:43:20,851 - Đó là phần thưởng thực sự của em. - "Đó là phần thưởng thực sự của em". 309 00:43:22,853 --> 00:43:26,356 Giờ em đã hiểu hết về anh, anh biết em có thể. 310 00:43:27,566 --> 00:43:28,817 Hôn em. 311 00:43:28,901 --> 00:43:30,611 Ít nhất là một ngàn lần. 312 00:43:35,908 --> 00:43:36,992 Và Lisey ơi… 313 00:43:39,369 --> 00:43:40,537 Anh yêu em. 314 00:43:43,957 --> 00:43:45,626 Em cũng yêu anh, Scott. 315 00:43:50,297 --> 00:43:51,715 Em cũng yêu anh. 316 00:45:50,959 --> 00:45:52,878 Tao cần gặp anh ấy một lần nữa. 317 00:45:58,967 --> 00:45:59,968 Ôi Chúa ơi. 318 00:46:20,948 --> 00:46:21,949 Hãy giữ cái này. 319 00:47:49,536 --> 00:47:50,662 Scott. 320 00:48:04,968 --> 00:48:06,053 Scott. 321 00:48:10,891 --> 00:48:11,934 Em yêu. 322 00:48:17,397 --> 00:48:18,649 Em yêu quý. 323 00:48:23,529 --> 00:48:26,198 Khi cửa đóng, chúng mình hòa hợp. 324 00:48:27,616 --> 00:48:29,451 Chỉ em và anh, Lisey. 325 00:48:31,161 --> 00:48:32,371 Em yêu anh. 326 00:48:33,997 --> 00:48:35,499 Anh yêu em. 327 00:48:44,258 --> 00:48:45,759 Em nghĩ sao, em yêu quý? 328 00:48:46,343 --> 00:48:47,803 Mình sẽ kết hôn chứ? 329 00:48:47,886 --> 00:48:50,514 Em yêu quý nghĩ kế hoạch hay đấy. 330 00:48:50,597 --> 00:48:51,974 Anh có thể hôn cô dâu. 331 00:49:00,315 --> 00:49:02,359 Anh chỉ có những câu chuyện. 332 00:49:04,027 --> 00:49:05,195 Và giờ anh có em. 333 00:49:07,698 --> 00:49:09,324 Em là mọi câu chuyện. 334 00:49:12,786 --> 00:49:14,496 Em là trái tim anh, nhóc ạ. 335 00:49:15,414 --> 00:49:16,707 Giờ là lúc của ta. 336 00:49:18,041 --> 00:49:19,209 Em và anh. 337 00:49:23,755 --> 00:49:25,757 Ta có thể tạo ra thế giới của riêng mình. 338 00:50:02,419 --> 00:50:03,420 Lisey. 339 00:50:05,631 --> 00:50:06,715 Anh yêu em. 340 00:51:14,533 --> 00:51:15,826 Các bạn trai và vàng! 341 00:51:15,909 --> 00:51:19,037 Các bạn trai và vàng! Cướp biển và vàng! 342 00:51:19,121 --> 00:51:22,833 Các bạn trai và vàng! Các bạn trai và vàng! 343 00:51:22,916 --> 00:51:25,961 Các bạn trai và vàng! Các bạn trai và vàng! 344 00:51:27,546 --> 00:51:29,214 - Các con, lại đây. - Mẹ Hiền! 345 00:51:29,298 --> 00:51:30,299 Dave Điệu! 346 00:51:30,382 --> 00:51:33,051 Bố mẹ làm cái này trong ga-ra cho các con. Mong các con thích. 347 00:51:33,135 --> 00:51:34,928 Tuyệt! 348 00:51:36,096 --> 00:51:38,682 Là tàu Hollyhocks! 349 00:51:39,850 --> 00:51:41,935 - Các con là thủy thủ thực sự. - Cảm ơn bố! 350 00:51:42,019 --> 00:51:43,270 - Con yêu bố. - Cảm ơn bố! 351 00:51:43,353 --> 00:51:46,607 Là tàu Hollyhocks! 352 00:51:46,690 --> 00:51:47,900 Không thể tin bố làm cái này! 353 00:51:47,983 --> 00:51:50,777 Amanda! Lisey! Nhìn bố này. 354 00:51:50,861 --> 00:51:52,946 Cẩn thận. Hình như trên kia có thủy quái. 355 00:51:54,156 --> 00:51:56,241 Cướp biển và vàng! Cướp biển và vàng! 356 00:51:56,325 --> 00:51:58,368 Con thích tàu Hollyhocks, bố ơi! 357 00:51:58,452 --> 00:51:59,578 Tìm được nhiều vàng hả? 358 00:51:59,661 --> 00:52:02,039 Bọn con tìm được cả hòm vàng. 359 00:52:02,122 --> 00:52:06,376 Có thủy quái nhưng con, Lisey và Amanda vượt qua nó. 360 00:52:06,460 --> 00:52:08,212 - Mừng tàu Hollyhocks, các con. - Chúc mừng. 361 00:52:08,295 --> 00:52:09,296 Chúc mừng. 362 00:52:43,038 --> 00:52:44,331 Hai người làm gì ở đây? 363 00:52:44,414 --> 00:52:47,960 Bọn em đã ở đây cả ngày. Chị ổn chứ? 364 00:52:48,544 --> 00:52:51,380 Ừ. Chị ổn. 365 00:52:57,010 --> 00:52:58,470 Scott vẫn ở đó chứ? 366 00:53:00,180 --> 00:53:01,765 Không, giờ anh ấy đi rồi. 367 00:53:05,352 --> 00:53:06,562 Nhưng em thì không. 368 00:53:16,905 --> 00:53:18,407 Hai người muốn ăn gì không? 369 00:53:19,116 --> 00:53:22,411 - Chắc chắn rồi. - Ta nên đến nhà hàng Debbie ăn tối. 370 00:53:22,494 --> 00:53:24,246 - Lại là Debbie à? - Sao không? 371 00:53:28,667 --> 00:53:29,668 Được rồi. 372 00:53:31,837 --> 00:53:33,922 - Em sẽ đến đó ngay. - Được. 373 00:53:52,566 --> 00:53:53,859 Em sẽ ổn thôi. 374 00:56:45,155 --> 00:56:47,157 Biên dịch: Nhung Vũ