1 00:01:19,955 --> 00:01:22,165 Hành Trình Của Lisey 2 00:01:28,714 --> 00:01:31,175 DỰA TRÊN TIỂU THUYẾT CỦA STEPHEN KING 3 00:02:08,669 --> 00:02:10,172 CẢNH SÁT CLEAVES MILLS 4 00:02:15,135 --> 00:02:16,136 CẢNH SÁT ĐÔ THỊ MAINE 5 00:02:27,439 --> 00:02:28,690 Đây là năm, hết. 6 00:02:29,942 --> 00:02:32,444 Đây là trụ sở, hết. Tình hình thế nào, Danny? 7 00:02:33,028 --> 00:02:36,823 Tất cả đều yên ắng ở nhà Landon. Tôi về nhà ngủ đây. 8 00:02:37,366 --> 00:02:41,578 Beckman, mã 10-10 lúc 1:25 sáng. Rõ. 9 00:02:43,830 --> 00:02:46,959 Tôi sẽ ghé qua nhà của chị cô ấy trên đường. Cô ấy… 10 00:02:48,418 --> 00:02:49,753 Cô ấy đi vắng. 11 00:05:52,769 --> 00:05:55,272 HÃY YÊN NGHỈ 12 00:06:18,545 --> 00:06:21,340 Nếu nó đến gần quá thì mày cứ chọc nó. 13 00:06:21,423 --> 00:06:25,093 Vào ngay cổ nó. Được chứ? 14 00:06:28,013 --> 00:06:29,473 Con yêu bố. 15 00:06:32,726 --> 00:06:34,436 Bố cũng yêu con, nhóc ạ. 16 00:08:37,476 --> 00:08:38,684 Amanda… 17 00:08:39,895 --> 00:08:42,188 nóng đấy, em sẽ cầm nó nhé? 18 00:08:42,272 --> 00:08:47,861 Scott cho chị uống, không phải cacao. 19 00:08:49,571 --> 00:08:52,991 Nó là nước mát. 20 00:08:53,909 --> 00:08:55,494 Nước tuyệt đẹp. 21 00:10:14,072 --> 00:10:16,491 Là tàu Hollyhocks! Đi nhanh lên! 22 00:10:17,910 --> 00:10:21,830 Là tàu Hollyhocks, 23 00:10:21,914 --> 00:10:25,000 là tàu Hollyhocks. 24 00:10:31,340 --> 00:10:32,341 Lisey. 25 00:10:35,552 --> 00:10:36,553 Lisey. 26 00:11:06,041 --> 00:11:07,042 Lisey. 27 00:11:12,798 --> 00:11:16,593 CHỊ VẪN MUỐN VỀ NHÀ CHỨ? 28 00:11:17,553 --> 00:11:18,720 Đúng vậy. 29 00:11:43,287 --> 00:11:45,789 TẬP TRUNG VÀO PHÒNG LÀM VIỆC CỦA SCOTT. 30 00:11:47,583 --> 00:11:50,794 Những bức tranh. Ngọn hải đăng. 31 00:12:01,346 --> 00:12:03,056 Amanda. 32 00:12:18,655 --> 00:12:22,910 EM CẦN CHỊ GIÚP EM 33 00:12:26,872 --> 00:12:28,373 Chị sẽ giúp em, Lisey. 34 00:12:31,460 --> 00:12:33,337 Chỉ cần đưa chị về. 35 00:12:35,923 --> 00:12:38,133 Đưa chị về, Lisey. Đưa chị về! 36 00:12:45,390 --> 00:12:49,436 Vâng. Vâng. Em sẽ đưa chị về. 37 00:12:50,687 --> 00:12:51,688 Tốt. 38 00:13:33,605 --> 00:13:36,608 HÃY CỨU CHỊ LISEY 39 00:13:38,318 --> 00:13:39,528 Hãy cứu chị. 40 00:15:06,615 --> 00:15:07,616 Này chị. 41 00:15:10,118 --> 00:15:11,119 Chị ổn chứ? 42 00:15:13,830 --> 00:15:15,165 Hắn đã ở đây, đúng không? 43 00:15:16,708 --> 00:15:20,712 Được rồi, nếu hắn quay lại, ta đã chuẩn bị đầy đủ. 44 00:15:22,297 --> 00:15:23,465 Em tìm thấy mấy cái này. 45 00:15:23,549 --> 00:15:26,677 Cái này, em nghĩ nó là xịt hơi cay. 46 00:15:27,928 --> 00:15:28,929 Và… 47 00:15:32,349 --> 00:15:35,435 Cái này là bình xịt Mace, chắc vậy. 48 00:15:35,519 --> 00:15:40,649 Chị chúng ta rất thích Mace. Cái này cũng là… nó như súng xịt Mace. 49 00:15:41,233 --> 00:15:42,901 Giết hắn bằng xịt hơi cay. 50 00:15:42,985 --> 00:15:45,028 Cái này hay đấy. Nó được gọi là còi khẩn cấp, 51 00:15:45,112 --> 00:15:47,990 chắc là nó kêu rất to 52 00:15:48,073 --> 00:15:52,202 và có lẽ ta sẽ đuổi được hắn đi hay khiến hắn bị điếc hay gì đó như… 53 00:15:55,330 --> 00:15:58,500 Và cái này, súng điện mà em nói với chị, nên… 54 00:16:00,878 --> 00:16:03,005 "Cảm ơn Darla". Ồ, không có gì. Được rồi. 55 00:16:04,798 --> 00:16:05,799 Chị thế nào? 56 00:16:06,758 --> 00:16:08,010 Chắc chắn tìm được những thứ khác 57 00:16:08,093 --> 00:16:10,721 nhưng chị ấy vắng nhà, nó có vẻ đáng sợ hơn nên… 58 00:16:16,018 --> 00:16:21,565 Chà. Chị đã xếp nhiều đồ rồi. Đang tiến bộ đấy. Tốt đấy. 59 00:16:23,942 --> 00:16:25,527 Em cũng có thể là mỏ neo. 60 00:16:26,570 --> 00:16:29,781 Chị không thể liều lĩnh để cả chị và em gái mình kẹt ở đó. 61 00:16:33,577 --> 00:16:36,455 Đúng thế. 62 00:16:40,042 --> 00:16:41,668 Em chưa uống cà phê. 63 00:16:55,641 --> 00:16:56,850 Lisey. 64 00:16:58,477 --> 00:16:59,478 Lisey? 65 00:16:59,561 --> 00:17:01,730 Nào. Chị đi đâu vậy? 66 00:17:02,439 --> 00:17:03,440 Ôi, chết tiệt. 67 00:17:04,983 --> 00:17:08,153 Lisey. Lisey! 68 00:17:26,839 --> 00:17:30,425 Những bông hoa. Em chạm vào được không? Có an toàn không? 69 00:17:30,509 --> 00:17:34,221 Có lần anh mang về một bông nhưng nó tàn ngay. 70 00:17:36,056 --> 00:17:37,474 Lisey! 71 00:17:38,058 --> 00:17:39,268 Darla. 72 00:17:41,895 --> 00:17:44,815 Lisey, chuyện gì vừa xảy ra vậy? Chị đã đi đâu thế? 73 00:17:45,399 --> 00:17:48,026 Chị biết là em sẽ không tin nếu không có bằng chứng. 74 00:17:48,110 --> 00:17:50,445 Scott nói đúng. Nước là tốt nhất. 75 00:17:50,529 --> 00:17:52,698 - Tốt thế nào? - Chị đã ở Cõi Ảo. 76 00:17:53,657 --> 00:17:55,450 - Không, không. - Có đấy. 77 00:17:55,534 --> 00:17:58,620 Chị Amanda cũng ở đó. Đúng ra là một phần của chị ấy. 78 00:17:58,704 --> 00:18:02,541 Ừ, được rồi. Chị… Chị… Chị làm em sợ rồi đấy. 79 00:18:02,624 --> 00:18:04,293 Nhìn này, chị mang cái này về. 80 00:18:04,877 --> 00:18:06,962 - Là chiêu trò đúng không? - Không. 81 00:18:08,589 --> 00:18:12,593 - Em ghét chuyện này lắm, Lisey. - Chị biết. Chị rất xin lỗi. 82 00:18:12,676 --> 00:18:13,677 Em muốn về nhà. 83 00:18:13,760 --> 00:18:15,387 - Không. - Em muốn về nhà một lát. 84 00:18:15,470 --> 00:18:17,764 - Em muốn lên giường. - Không, chị cần em và Amanda. 85 00:18:17,848 --> 00:18:19,349 Chị cần chị và em gái mình. 86 00:18:20,601 --> 00:18:21,935 Hắn sẽ giết chúng ta. 87 00:18:22,561 --> 00:18:24,229 - Dooley? - Dooley. 88 00:18:28,442 --> 00:18:29,651 Nó là thật đấy. 89 00:18:40,120 --> 00:18:42,372 - Vâng? - Thầy Dashmiel, Lisa Landon đây. 90 00:18:43,248 --> 00:18:46,126 Tôi không muốn nói chuyện với cô. Tôi giải thích rồi. 91 00:18:46,210 --> 00:18:47,336 Tôi chỉ… Tôi chỉ… 92 00:18:48,086 --> 00:18:49,838 Tôi chỉ muốn nói rằng tôi… 93 00:18:49,922 --> 00:18:54,259 Tôi định đâm đơn kiện đòi anh trả nửa triệu đô-la vì quấy rối. 94 00:18:54,885 --> 00:18:56,553 Cô Landon, tôi… 95 00:18:56,637 --> 00:18:58,222 Các luật sư của tôi muốn đòi ba triệu đô-la 96 00:18:58,305 --> 00:19:00,140 nhưng tôi bảo: "Ông ta bói đâu ra ngần đó. 97 00:19:00,224 --> 00:19:02,976 Nhưng nửa triệu đô-la thì chắc ông ta bán của nả 98 00:19:03,060 --> 00:19:07,022 rồi rút hết quỹ lương hưu và bán nhà thì trả được, nhỉ?" 99 00:19:07,981 --> 00:19:11,818 - Cô Landon, tôi xin lỗi. Rất xin lỗi. - Ôi Chúa ơi. 100 00:19:11,902 --> 00:19:12,903 Biết Scott sẽ nói gì không? 101 00:19:12,986 --> 00:19:15,739 Anh ấy sẽ nói: "Nếu lời xin lỗi là mưa thì Sahara ngập lụt rồi". 102 00:19:17,741 --> 00:19:20,953 Nhưng anh có thể làm một việc khiến tôi đổi ý. 103 00:19:21,995 --> 00:19:23,330 Tất nhiên. Bất cứ gì. 104 00:19:24,706 --> 00:19:27,417 Được rồi. Nếu Dooley liên lạc với anh… 105 00:19:27,501 --> 00:19:28,919 Cô Landon, tôi nói rồi… 106 00:19:29,002 --> 00:19:31,171 Nghe tôi này! Nghe tôi này. 107 00:19:31,964 --> 00:19:33,382 Nghe tôi này. 108 00:19:33,465 --> 00:19:36,009 Nếu Dooley liên lạc với anh, 109 00:19:36,093 --> 00:19:40,597 hãy bảo hắn rằng tôi đã đổi ý, tôi đã hiểu ra 110 00:19:40,681 --> 00:19:45,269 và anh ta nên gặp tôi ở phòng làm việc của chồng tôi lúc 10:00 tối. 111 00:19:47,145 --> 00:19:48,313 Cô có vẻ giống một người 112 00:19:48,397 --> 00:19:52,150 sắp tự chuốc lấy rắc rối lớn đấy, cô Landon. 113 00:19:52,234 --> 00:19:54,695 Chà, anh… anh thì biết rõ quá rồi còn gì? 114 00:19:56,280 --> 00:19:58,365 Được rồi, đây là việc thứ hai. Đó là nói dối trắng trợn 115 00:19:58,448 --> 00:20:00,367 nhưng bao lâu nay anh đã nói với mọi người 116 00:20:00,450 --> 00:20:01,952 rằng anh cứu chồng tôi 117 00:20:02,035 --> 00:20:03,620 nên anh sẽ thấy việc này bình thường. 118 00:20:03,704 --> 00:20:06,748 Hãy gọi cho Sở Cảnh sát Cleaves Mills, nói với Đồn trưởng Richards 119 00:20:06,832 --> 00:20:09,668 rằng gã tay sai tâm thần của anh đã gọi cho anh 120 00:20:09,751 --> 00:20:11,587 và nói rằng hắn sợ cảnh sát nên bỏ đi rồi. 121 00:20:12,337 --> 00:20:14,464 Hiểu tôi yêu cầu anh làm gì chứ? 122 00:20:14,548 --> 00:20:17,926 - Vâng, tôi… Nhưng… - Anh có hiểu. 123 00:20:18,010 --> 00:20:19,178 Anh hiểu tôi nói gì không? 124 00:20:19,261 --> 00:20:23,056 Chà, cô dọa suông thôi. Tôi đã hỏi luật sư, anh ấy nói… 125 00:20:23,140 --> 00:20:27,603 Ồ, anh có một luật sư hả? À, ừ, tôi có cả đống. 126 00:20:27,686 --> 00:20:30,564 Tôi còn có 60 triệu đô-la, 127 00:20:30,647 --> 00:20:35,277 nếu chúng tôi quyết định chơi thẳng tay thì anh khó mà ngóc đầu lên được. 128 00:20:53,003 --> 00:20:55,005 Anh Dooley, Lisa Landon đây. 129 00:20:55,088 --> 00:20:56,507 Tôi sẽ đi thăm chị tôi ở Auburn, 130 00:20:56,590 --> 00:20:58,509 - nhưng hãy gặp tôi ở đây lúc 10:00 tối… - Dừng lại. Không. 131 00:20:58,592 --> 00:21:00,219 Tua lại. Chán lắm. 132 00:21:14,274 --> 00:21:18,403 Anh Dooley, Lisa Landon đây. Đừng hại tôi. Anh thắng rồi, của anh hết đấy. 133 00:21:18,487 --> 00:21:21,782 Hãy gặp tôi lúc 10:00 tối và tôi hứa sẽ không… 134 00:21:23,200 --> 00:21:25,327 - Chị ghét việc này. Không làm được. - Không ổn. 135 00:21:35,712 --> 00:21:37,756 Anh Dooley, là Lisey Landon đây. 136 00:21:39,508 --> 00:21:41,802 Anh thắng. Tôi sẽ cho anh bất cứ gì anh muốn. 137 00:21:41,885 --> 00:21:46,056 Hãy gặp tôi ở đây lúc 10:00 tối. Tôi sẽ không gọi cảnh sát nhưng đừng hại tôi. 138 00:21:47,057 --> 00:21:48,392 Đừng hại tôi nữa. 139 00:21:56,191 --> 00:21:57,359 Tốt đấy. 140 00:21:58,402 --> 00:22:00,404 Không, việc này… việc này chẳng có gì là tốt. 141 00:22:02,906 --> 00:22:04,783 Chị biết mình đang làm gì nhỉ? 142 00:22:06,201 --> 00:22:10,122 Mỗi khi Scott bắt đầu tua quảng bá một tiểu thuyết, 143 00:22:10,914 --> 00:22:13,959 anh ấy đều luôn bắt đầu các bài nói chuyện bằng cùng một ý tưởng. 144 00:22:14,042 --> 00:22:15,586 Nói về cuộc đấu tranh. 145 00:22:16,336 --> 00:22:19,756 Nói rằng mỗi tiểu thuyết là cuộc đấu tranh giữa nhà văn và câu chuyện 146 00:22:19,840 --> 00:22:21,466 và nhà văn luôn cố bấu víu 147 00:22:21,550 --> 00:22:25,220 nhưng đến thời điểm nào đó, anh ấy phải bỏ và để câu chuyện tự kể chuyện. 148 00:22:25,304 --> 00:22:27,639 Đó là điều chị đang định làm. 149 00:22:28,307 --> 00:22:30,350 Câu chuyện này có kết thúc có hậu chứ? 150 00:22:32,686 --> 00:22:33,812 Chị không biết. 151 00:22:53,165 --> 00:22:55,375 Chào cô. Chúng tôi đến thăm chị gái. 152 00:22:55,459 --> 00:22:57,628 Tất nhiên rồi. Ồ, chắc cô muốn biết. 153 00:22:57,711 --> 00:23:02,007 Amanda, cô Debusher đã nói một chút nhưng giờ thôi rồi. 154 00:23:02,090 --> 00:23:05,677 Và Bác sĩ Gold nói có lẽ chúng tôi phải đặt ống thông vì cô ấy không nhúc nhích. 155 00:23:05,761 --> 00:23:07,638 Được rồi. Cảm ơn cô. 156 00:23:10,682 --> 00:23:14,811 Tất nhiên là chị ấy không nhúc nhích. Chị ấy đang ở nơi khác. Cõi Mộng nhỉ? 157 00:23:14,895 --> 00:23:18,190 Ừ. Rất nhiều người như chị ấy, hàng nghìn người. 158 00:23:18,273 --> 00:23:19,483 Nhưng chị ấy cũng ở đây. 159 00:23:19,566 --> 00:23:21,026 Ừ, vì chị ấy phân thân. 160 00:23:21,109 --> 00:23:23,195 - Đừng quên chị ấy còn là mỏ neo. - Ừ. 161 00:23:23,779 --> 00:23:25,322 Xin lỗi, em chẳng hiểu gì cả. 162 00:23:25,405 --> 00:23:26,740 Em không phải hiểu. 163 00:23:26,823 --> 00:23:29,993 - Không, em không phải hiểu nhưng em muốn. - Trời, thôi đi, được chứ? 164 00:23:41,421 --> 00:23:42,422 Chị ơi. 165 00:23:44,758 --> 00:23:46,468 Chị Amanda, Darla đây. 166 00:23:47,177 --> 00:23:48,387 Chị nhìn em đi nào. 167 00:23:51,306 --> 00:23:53,809 Bé gái chơi tàu cướp biển cũng được. 168 00:23:55,102 --> 00:23:56,895 Đó là từ lâu rồi. 169 00:23:58,021 --> 00:23:59,481 Bọn em muốn chị trở lại. 170 00:24:08,699 --> 00:24:10,325 Câu chuyện của chị kết thúc thế này? 171 00:24:10,409 --> 00:24:13,287 Chị ấy sống ở đây trong 20 năm tới, tiểu tiện vào cái túi? 172 00:24:41,231 --> 00:24:45,402 Scott hiểu rõ con người chị, đúng không? 173 00:24:47,446 --> 00:24:49,072 Anh ấy biết chị thích cắt rạch. 174 00:24:50,991 --> 00:24:52,284 Hệt như anh ấy. 175 00:24:53,785 --> 00:24:55,913 Anh ấy biết chị là người biến mất. 176 00:24:57,539 --> 00:25:00,834 Anh ấy đi theo chị vào lần trước chị đi. 177 00:25:03,837 --> 00:25:06,840 Anh ấy đã làm gì đó nhưng anh ấy biết chuyện đó có thể lặp lại 178 00:25:06,924 --> 00:25:09,718 nên đã đặt chỗ ở đây cho chị. 179 00:25:09,801 --> 00:25:11,762 Em nghĩ anh ấy đã thấy trước mọi chuyện. 180 00:25:12,429 --> 00:25:14,515 Kể cả Jim Dooley. 181 00:25:17,518 --> 00:25:19,478 Hãy cho em biết chị có nghe thấy em không nhé? 182 00:25:42,835 --> 00:25:44,878 Anh ấy đã làm gì, Amanda? 183 00:25:46,463 --> 00:25:48,131 Anh ấy đưa chị về bằng cách nào? 184 00:25:56,390 --> 00:25:57,599 Bị nhiễm điều xấu. 185 00:25:59,643 --> 00:26:01,061 Đó là khi chị cắt rạch. 186 00:26:02,980 --> 00:26:04,356 Để giải tỏa nó. 187 00:26:06,400 --> 00:26:07,901 Em biết rõ điều đó. 188 00:26:09,778 --> 00:26:14,491 Em đã biết từ rất lâu rồi. Từ hồi còn nhỏ. 189 00:26:25,127 --> 00:26:27,671 Đây là chuyện của riêng chúng ta. 190 00:26:36,597 --> 00:26:38,348 Đã hôn chị. 191 00:26:39,266 --> 00:26:40,392 Gì cơ? 192 00:26:44,938 --> 00:26:48,108 Nó là nước mát. Nước tuyệt đẹp. 193 00:26:48,942 --> 00:26:50,736 Cậu ấy nói là lấy nó trong hồ. 194 00:26:51,820 --> 00:26:53,488 Hồ trong Cõi Ảo. 195 00:27:58,929 --> 00:28:02,933 Bằng cách nào? Chị thấy em rồi. Chị thấy… Chị thấy em rồi. 196 00:28:03,016 --> 00:28:05,185 Chị không thể tỉnh dậy. Thật khủng khiếp. 197 00:28:05,269 --> 00:28:06,562 Thật khủng khiếp. 198 00:28:07,229 --> 00:28:09,815 Nhưng cậu ấy nói em sẽ… em sẽ đến cứu chị 199 00:28:09,898 --> 00:28:12,818 vì em đã cứu cậu ấy và em đã đến cứu chị. 200 00:28:12,901 --> 00:28:14,403 - Em đã làm được. - Scott hả? 201 00:28:14,486 --> 00:28:15,904 Scott nói với chị thế à? 202 00:28:15,988 --> 00:28:17,781 Anh ấy… Anh ấy nói với chị thế khi nào? 203 00:28:17,865 --> 00:28:19,741 Đó là… Đó là… 204 00:28:20,492 --> 00:28:24,621 Là sau khi chị bị suy nhược lần trước, không lâu trước khi cậu ấy mất. 205 00:28:25,330 --> 00:28:28,083 Cậu ấy nói rằng… rằng chị nên quay lại 206 00:28:28,166 --> 00:28:31,879 và rằng chị nên về nhà vì em cần chị. 207 00:28:31,962 --> 00:28:33,714 - Đúng vậy. - Em rất cần chị. 208 00:28:33,797 --> 00:28:35,632 Em cần chị lắm. 209 00:28:35,716 --> 00:28:37,467 Chị cần em. Chị cần em. 210 00:28:37,551 --> 00:28:39,887 Em cần cả hai vì có kẻ định hại em. 211 00:28:39,970 --> 00:28:42,055 - Có kẻ… Có kẻ định giết em. - Gì cơ? 212 00:28:43,098 --> 00:28:45,726 - Được rồi, ta sẽ nói gì với bác sĩ? - Gì cơ? 213 00:28:45,809 --> 00:28:47,519 Scott sẽ nói gì với anh ấy? 214 00:28:47,603 --> 00:28:48,979 Scott… 215 00:29:06,205 --> 00:29:07,206 Scott? 216 00:29:08,415 --> 00:29:09,416 Chào em. 217 00:29:10,083 --> 00:29:11,084 Chào anh. 218 00:29:12,586 --> 00:29:13,587 Anh đang làm gì thế? 219 00:29:15,005 --> 00:29:16,340 Là cuốn Người Sống Về Đêm à? 220 00:29:16,840 --> 00:29:20,302 Ừ. Anh mới nhận lại từ Carson, biên tập viên đáng mến của anh. 221 00:29:20,385 --> 00:29:21,595 Nhìn xem. 222 00:29:24,640 --> 00:29:26,850 "Có chút tiến bộ, anh bạn trẻ"? 223 00:29:28,310 --> 00:29:32,439 Không thể tin anh ấy nói thế. Anh sẽ sửa hay phản đối anh ấy? 224 00:29:33,106 --> 00:29:35,359 Có lẽ là sửa. Anh ấy đúng. 225 00:29:35,442 --> 00:29:39,488 Cái cảnh sum họp hơi khó tin. 226 00:29:39,571 --> 00:29:42,157 Mặt khác, nhìn xem này. 227 00:29:44,701 --> 00:29:46,537 Dễ thương quá. 228 00:29:46,620 --> 00:29:47,829 RALPH TÌM ĐƯỢC ĐƯỜNG VỀ NHÀ SAU 3 NĂM 229 00:29:47,913 --> 00:29:50,082 Em không biết nó liên quan gì tới biên tập viên của anh. 230 00:29:50,165 --> 00:29:53,126 Chà, anh ấy sẽ nói gì nếu chó Ralph xuất hiện trong truyện của anh? 231 00:29:53,210 --> 00:29:56,338 Chà, chắc anh ấy sẽ nói có chút tiến bộ. 232 00:29:57,130 --> 00:30:00,843 Các tiểu thuyết gia phải lo tạo động lực, 233 00:30:00,926 --> 00:30:02,928 biết về sự trùng hợp, 234 00:30:03,011 --> 00:30:06,598 và miêu tả các tình huống, thật hết sức vớ vẩn. 235 00:30:07,349 --> 00:30:09,476 Cuộc sống không như thế. Chưa từng. 236 00:30:09,560 --> 00:30:14,147 Thực tế là con chó đi gần 2.500 cây số 237 00:30:14,231 --> 00:30:16,733 và về nhà sau ba năm. 238 00:30:18,068 --> 00:30:19,862 Ralph là thực tế. 239 00:30:20,404 --> 00:30:22,322 Dán vào thanh chắn thì đẹp đấy. 240 00:30:25,325 --> 00:30:26,785 Nhảy với anh đi, em yêu quý. 241 00:30:26,869 --> 00:30:28,871 Không, em phải vào trung tâm làm vài việc. 242 00:30:28,954 --> 00:30:31,164 - Em sẽ về vào… - Mặc kệ trung tâm. Kệ việc. 243 00:30:31,248 --> 00:30:34,585 Đời ngắn lắm. Nhảy với anh đi, em yêu quý. 244 00:31:51,870 --> 00:31:52,871 Ralph. 245 00:32:00,712 --> 00:32:01,755 Được rồi. 246 00:32:17,271 --> 00:32:20,816 Được rồi, cẩn thận. Chúng ta đang đi xuống. Xuống. 247 00:32:27,906 --> 00:32:30,325 Không sao. 248 00:32:31,201 --> 00:32:32,578 Đi nào. 249 00:32:39,918 --> 00:32:41,170 Cô Debusher. 250 00:32:41,253 --> 00:32:45,090 Chúng tôi muốn gặp Bác sĩ Alberness. Tôi sẽ về. 251 00:32:45,799 --> 00:32:47,968 Lúc đó, chúng tôi đang thăm chị ấy. Chúng tôi… 252 00:32:48,051 --> 00:32:52,598 Chúng tôi nói chuyện với chị ấy như anh khuyên, và… và chị ấy tỉnh lại. 253 00:32:54,474 --> 00:32:55,559 Chuyện xảy ra như vậy thật hả? 254 00:32:55,642 --> 00:32:58,854 Vâng, và tôi cần về nhà ngay. 255 00:33:00,689 --> 00:33:02,608 Tôi không nghĩ đó là hướng đi khôn ngoan… 256 00:33:02,691 --> 00:33:03,817 Này, đó là anh à? 257 00:33:04,985 --> 00:33:05,986 Vâng. 258 00:33:06,528 --> 00:33:07,821 Trông anh khỏe thật đấy. 259 00:33:08,906 --> 00:33:10,240 Cảm ơn cô. 260 00:33:15,120 --> 00:33:17,831 điều cuối cùng cô nhớ là gì, Amanda? 261 00:33:19,041 --> 00:33:22,628 Tôi… Tôi tự rạch da mình. 262 00:33:23,545 --> 00:33:25,130 Tôi ở trong nhà tôi. 263 00:33:25,214 --> 00:33:31,011 Tôi rạch da mình, Lisey đến, rồi Darla, có… có lẽ là cả hai người họ, 264 00:33:31,512 --> 00:33:35,891 rồi tôi tỉnh dậy… ở đây. 265 00:33:37,142 --> 00:33:40,103 Nó… Nó giống như tỉnh dậy. 266 00:33:42,189 --> 00:33:46,276 Và tôi… Tôi nghĩ vì họ gọi tôi về. 267 00:33:52,282 --> 00:33:53,283 Tôi… 268 00:33:53,992 --> 00:33:55,494 Tôi đã nghe những chuyện như vậy. 269 00:33:55,577 --> 00:33:59,122 Có… có những ca trong Các Mẫu Hình Tâm Lý của Jung. 270 00:33:59,998 --> 00:34:01,333 Nhưng tôi chưa từng thấy. 271 00:34:03,252 --> 00:34:05,838 Chà, nói thẳng thì tôi… tôi rất kinh ngạc. 272 00:34:05,921 --> 00:34:07,840 Ôi! Bruce Springsteen? 273 00:34:07,923 --> 00:34:10,300 Đó… Đó là The Boss. 274 00:34:10,384 --> 00:34:12,010 Anh… Anh gặp ông ấy thật hả? 275 00:34:12,094 --> 00:34:14,763 Vâng. Thẻ hậu trường. Amanda… 276 00:34:14,847 --> 00:34:17,056 Thế ông ấy dễ thương hay chảnh? 277 00:34:17,139 --> 00:34:18,600 Ồ, rất dễ thương. 278 00:34:19,976 --> 00:34:23,522 Amanda, tôi… tôi nghĩ cô nên ở lại vài ngày 279 00:34:23,605 --> 00:34:25,815 để đảm bảo mọi chuyện ổn. 280 00:34:26,400 --> 00:34:29,820 Tôi rất cảm kích… sự quan tâm của anh với tôi, Bác sĩ Alberness 281 00:34:29,902 --> 00:34:31,405 nhưng tôi… tôi phải đi ngay. 282 00:34:31,487 --> 00:34:34,283 Chúng tôi sẽ ở bên chị ấy cả ngày lẫn đêm, Bác sĩ Alberness. 283 00:34:34,366 --> 00:34:36,326 - Hugh. - Hugh. 284 00:34:36,409 --> 00:34:39,621 Và tất nhiên, tôi sẽ thu xếp để chị ấy tiếp tục được chăm sóc. 285 00:34:39,705 --> 00:34:42,791 Chà, chị không nghĩ mình cần được tiếp tục chăm sóc… 286 00:34:42,875 --> 00:34:45,002 Không, em nghĩ chị sẽ cần được tiếp tục chăm sóc 287 00:34:45,085 --> 00:34:47,129 nên em sẽ nói chuyện với Hugh và các bác sĩ về việc này. 288 00:34:47,212 --> 00:34:48,797 - Không. Lisey… - Chị sẽ cần đấy. 289 00:34:48,880 --> 00:34:49,882 Được rồi. 290 00:34:50,799 --> 00:34:55,053 Được rồi. Việc này rất bất thường. Ít nhất tôi cũng làm vài xét nghiệm. 291 00:34:55,137 --> 00:34:56,138 Không! 292 00:34:57,431 --> 00:35:01,560 Hugh, biết Scott sẽ nói gì về việc này không? 293 00:35:01,643 --> 00:35:05,230 "Đừng phân tích. Hãy tận dụng". 294 00:35:06,356 --> 00:35:07,941 Hãy nhận món quà. 295 00:35:12,321 --> 00:35:14,072 Hãy nhận món quà. 296 00:35:17,451 --> 00:35:19,161 Al Gore. Tôi thích ông ấy lắm. 297 00:35:19,244 --> 00:35:21,038 Tôi đã bầu cho ông ấy. 298 00:35:21,121 --> 00:35:23,457 Ông ấy đã làm những điều tuyệt vời. Ông ấy giành giải Oscar đấy. 299 00:35:24,041 --> 00:35:27,753 Anh điều trị cho ông ấy à? Tôi biết anh không thể nói nhưng tôi muốn biết. 300 00:35:28,337 --> 00:35:29,630 Scott cũng thích ông ấy. 301 00:35:30,797 --> 00:35:32,007 Ảnh của anh đẹp quá. 302 00:35:33,050 --> 00:35:34,176 Rất đẹp trai. 303 00:35:43,936 --> 00:35:46,855 Đi nào. Anh ta là gã khốn hay tại chị khắt khe? 304 00:35:46,939 --> 00:35:47,940 Anh ta là gã khốn. 305 00:35:48,649 --> 00:35:49,900 Al Gore. 306 00:35:50,526 --> 00:35:52,611 Quần chị ướt nhẹp rồi. 307 00:35:52,694 --> 00:35:56,198 Vâng, em quên mất mọi chuyện yên bình và êm ả thế nào khi chị ngẩn ngơ. 308 00:35:56,281 --> 00:35:59,243 Được rồi. Chị ấy ra viện. Đó là điều quan trọng. Ta đã đưa chị ấy ra. 309 00:35:59,326 --> 00:36:03,372 Không, là tự nguyện nhập viện. Họ không thể giữ chị. 310 00:36:04,039 --> 00:36:06,583 Chúa ơi, đến màn tạ ơn. 311 00:36:09,962 --> 00:36:11,380 Chị biết ơn lắm. 312 00:36:13,340 --> 00:36:16,343 Các em không biết đâu. Cảm ơn các em. Cảm ơn. 313 00:36:16,426 --> 00:36:17,427 Được rồi. 314 00:36:25,561 --> 00:36:26,562 Ừ. 315 00:36:28,480 --> 00:36:30,524 - Không. Lối này. - Không, chị yêu. 316 00:36:32,234 --> 00:36:33,402 Xe ở đằng này. 317 00:37:32,419 --> 00:37:36,089 Chị biết là mình sắp đi 318 00:37:36,173 --> 00:37:38,967 mà chị… chị không thể cưỡng được và rồi… 319 00:37:42,179 --> 00:37:44,598 chị tưởng mình sẽ ở đó mãi và… 320 00:37:46,475 --> 00:37:47,476 Ôi Chúa ơi. 321 00:37:48,018 --> 00:37:49,686 Em đã cứu chị, Lisey. 322 00:37:51,647 --> 00:37:54,191 Vì chị ấy cần chị. Cả hai bọn em đều cần. 323 00:37:54,274 --> 00:37:56,527 Bọn em yêu chị, cái đồ bà già rắc rối. 324 00:37:57,903 --> 00:38:00,113 Dừng xe, Lisey. Ở đây, làm ơn đi. 325 00:38:00,197 --> 00:38:03,534 - Dừng xe. Lisey, dừng xe ở đây. - Gì cơ? Không. Trời sắp mưa to lắm. 326 00:38:03,617 --> 00:38:05,869 Không, chị muốn xem bão. 327 00:38:05,953 --> 00:38:08,288 - Dừng xe đi mà Lisey. Làm ơn đi. - Được rồi. 328 00:38:09,581 --> 00:38:11,625 Hãy kể hết mọi chuyện cho chị. 329 00:38:16,588 --> 00:38:17,881 Trước khi trời mưa. 330 00:38:47,578 --> 00:38:49,872 Chị hiểu mọi điều em đã kể chứ? 331 00:38:51,415 --> 00:38:52,624 Hắn là gã điên đơn thuần. 332 00:38:53,292 --> 00:38:56,920 Hắn ghen tị với em và cũng thích em. Có gì mà không hiểu? 333 00:38:57,004 --> 00:38:58,839 Và chị hiểu tại sao chị ấy không thể báo cảnh sát chứ? 334 00:38:58,922 --> 00:39:01,675 Ừ, chị… Ừ. Chị hiểu. Chị có súng. 335 00:39:01,758 --> 00:39:03,760 Không, chị không có vì Darla vứt nó xuống sông rồi 336 00:39:03,844 --> 00:39:05,804 - nên chị không có súng nữa. - Cả hai người điên rồi. 337 00:39:05,888 --> 00:39:08,390 Gọi là Banella hay Cõi Mộng cũng được. Nó không tồn tại. 338 00:39:08,473 --> 00:39:12,769 - Darla, em đã thấy chị đến đó. - Em thấy chị phun nước vào mồm chị ấy. 339 00:39:12,853 --> 00:39:14,897 Ồ, thế thôi à? Đó là điều em thấy? 340 00:39:14,980 --> 00:39:16,231 - Thôi đi. - Không. 341 00:39:16,315 --> 00:39:18,692 Không! Hắn đánh chị! Hắn gây chuyện với chị! 342 00:39:18,775 --> 00:39:21,528 Lần tới hắn gây chuyện với chị là cho hắn hết đường gây với người khác. 343 00:39:21,612 --> 00:39:24,698 Đúng rồi. Em là tủy trong cột sống cậu ấy. Luôn thế, ngay từ đầu. 344 00:39:24,781 --> 00:39:27,159 Ồ, Scott có nhiều cột sống lắm. 345 00:39:27,242 --> 00:39:30,412 Ừ, cả thời thơ ấu, cậu ấy dùng nó để thoát khỏi thời thơ ấu. 346 00:39:30,495 --> 00:39:32,623 Anh ấy đã kể gì với chị, Amanda? Anh ấy kể gì? 347 00:39:32,706 --> 00:39:34,625 - Hắn suýt giết em. - Mưa rồi kìa. 348 00:39:34,708 --> 00:39:36,376 - Cái gì? - Hắn suýt giết em. 349 00:39:37,085 --> 00:39:38,295 Không chỉ là… 350 00:39:38,378 --> 00:39:41,507 đèn bật và có đĩa trong chậu rửa bát hay giường bừa bộn, 351 00:39:41,590 --> 00:39:43,133 có vụn bánh mì khắp… 352 00:39:43,217 --> 00:39:45,427 Có thức ăn trên bàn bếp nhà chị vì hắn ăn đồ ăn của chị, Manda, 353 00:39:45,511 --> 00:39:46,762 như Goldilocks chuyên ăn vụng. 354 00:39:46,845 --> 00:39:50,057 Nhà chị? Hắn vào nhà chị? Hắn… 355 00:39:50,849 --> 00:39:52,392 - Phải giết hắn. - Và có mùi. 356 00:39:52,476 --> 00:39:56,730 Em không biết là mồ hôi hay chân hắn. Có mùi và… 357 00:39:56,813 --> 00:39:59,066 Dooley đã ở đó. Hắn ở đó khi em đến lấy khẩu súng. 358 00:39:59,149 --> 00:40:02,736 Có thể hắn ở đó. Có thể hắn ở đó vì hắn là thằng ngu. 359 00:40:02,819 --> 00:40:04,321 Chắc chắn hắn theo dõi em từ đầu đến cuối. 360 00:40:04,404 --> 00:40:05,822 Hoặc hắn ở dưới gầm giường hoặc trong tủ đồ. 361 00:40:05,906 --> 00:40:06,990 Ta phải giết hắn. 362 00:40:07,074 --> 00:40:08,367 Amanda, Chúa ơi! 363 00:40:11,662 --> 00:40:12,663 Chết tiệt! 364 00:40:14,331 --> 00:40:15,332 Lisey. 365 00:40:16,166 --> 00:40:18,210 Chị nghĩ chị có thể giết hắn thật không? 366 00:40:18,293 --> 00:40:19,294 Có. 367 00:40:19,378 --> 00:40:21,672 Và vứt cái xác ở chỗ đó? 368 00:40:23,090 --> 00:40:24,091 Ừ. 369 00:40:24,174 --> 00:40:25,384 - Em giúp nhé? - Ừ! 370 00:40:25,968 --> 00:40:27,219 Ừ! 371 00:40:27,302 --> 00:40:29,596 - Amanda! - Ừ! 372 00:40:29,680 --> 00:40:30,889 - Amanda! - Amanda. 373 00:40:31,849 --> 00:40:33,267 Giúp bọn em giết hắn nhé? 374 00:40:33,892 --> 00:40:37,020 Ừ. Chị cũng muốn giết hắn lắm. 375 00:40:37,771 --> 00:40:39,189 Hãy giết quách hắn đi. 376 00:40:39,273 --> 00:40:41,650 - Hãy giết quách hắn đi! - Giết quách hắn đi! 377 00:40:41,733 --> 00:40:44,653 - Hãy giết quách hắn đi! - Giết quách hắn đi! 378 00:40:44,736 --> 00:40:49,449 Hãy giết quách hắn đi! 379 00:40:50,200 --> 00:40:52,661 - Đúng thế! - Hãy giết quách hắn đi! 380 00:40:52,744 --> 00:40:55,706 Đúng thế! Hãy giết quách hắn đi! 381 00:41:29,573 --> 00:41:33,076 Anh Dooley, là Lisey Landon đây. Anh thắng. 382 00:41:33,160 --> 00:41:34,578 Tôi sẽ cho anh bất cứ gì anh muốn. 383 00:41:35,329 --> 00:41:38,749 Hãy gặp tôi ở đây lúc 10:00 tối. Tôi sẽ không gọi cảnh sát. 384 00:41:39,583 --> 00:41:42,544 Xin đừng hại tôi nữa. 385 00:42:23,627 --> 00:42:24,795 Có vẻ như cô bị dính mưa. 386 00:42:24,878 --> 00:42:28,632 Đúng thế và tôi thích lắm. Anh thế nào? 387 00:42:28,715 --> 00:42:30,092 - Ổn. - Thế hả? 388 00:42:30,175 --> 00:42:33,679 Đồn trưởng Richards nói chuyện vớ vẩn này sắp qua rồi. 389 00:42:33,762 --> 00:42:35,013 Ông ấy đã nói chuyện với ông giảng viên 390 00:42:35,097 --> 00:42:37,975 và ông ta nói gã rình mò cô đã đi khỏi khu vực này. 391 00:42:39,268 --> 00:42:40,811 Tin tuyệt vời quá. 392 00:42:40,894 --> 00:42:42,229 Vâng. 393 00:42:42,312 --> 00:42:43,856 Nhưng cô có tin không? 394 00:42:49,862 --> 00:42:52,614 Chính anh luôn nói mấy gã đó cứ đến rồi đi nhỉ? 395 00:42:53,282 --> 00:42:55,117 Vâng, nhưng hắn có thể chơi chúng ta. 396 00:42:56,618 --> 00:42:59,079 Tối nay, nhân sự của đồn bị dàn mỏng. 397 00:42:59,162 --> 00:43:01,081 Tôi… Tôi không ngại trực ở đây. 398 00:43:02,541 --> 00:43:03,834 Anh nên nghỉ đi. 399 00:43:05,169 --> 00:43:08,797 Được. Cô để số của tôi ở chế độ gọi nhanh và cả đồn nữa nhỉ? 400 00:43:08,881 --> 00:43:11,300 Vâng. Tôi sẽ gọi anh trước nếu có chuyện gì, được chứ? 401 00:43:11,383 --> 00:43:12,676 - Được, cứ thế nhé. - Cảm ơn. 402 00:43:12,759 --> 00:43:14,469 Thay đồ khô đi. Chúc buổi tối an toàn. 403 00:43:18,974 --> 00:43:21,059 Em nói với anh ấy là sẽ gọi nếu cần. 404 00:43:39,870 --> 00:43:41,455 Em không muốn để hai người gặp nguy hiểm. 405 00:43:41,538 --> 00:43:44,708 Ta sẽ đỡ nguy hiểm nếu Darla không vứt súng của chị xuống sông. 406 00:43:44,791 --> 00:43:48,504 Quên khẩu súng đi, được chứ? Ta đã hiểu rõ kế hoạch rồi, nhỉ? 407 00:43:48,587 --> 00:43:50,923 Rồi, hắn tưởng sẽ gặp một người chứ không phải ba. 408 00:43:51,006 --> 00:43:52,132 - Không. - Được rồi. 409 00:43:52,216 --> 00:43:54,384 Lisey, điều duy nhất là 410 00:43:54,468 --> 00:43:56,929 lối mà chị muốn bọn em đi có cây sơn độc ở hai bên. 411 00:43:57,012 --> 00:43:59,097 Ôi Chúa ơi, vậy đừng động vào nó. 412 00:43:59,723 --> 00:44:03,435 Và… Và đưa chị ấy về… về nhà em. Đừng… Đừng đến nhà Amanda. 413 00:44:03,519 --> 00:44:05,103 Vâng. Em đâu có ngu. 414 00:44:05,187 --> 00:44:06,522 Đến quán ở trung tâm đã. 415 00:44:06,605 --> 00:44:09,900 Chị muốn ăn bánh kẹp phô-mai và khoai chiên đúng theo ý chị, cháy đen. 416 00:44:09,983 --> 00:44:11,610 Vâng. Em biết chị thích kiểu gì. 417 00:44:12,528 --> 00:44:14,238 Em biết chị thích kiểu gì. 418 00:44:14,321 --> 00:44:15,781 Em nói gì thế? 419 00:44:15,864 --> 00:44:17,741 - Cảnh sát mặc đồng phục. - Ôi Chúa ơi. 420 00:44:17,824 --> 00:44:21,036 - Chị tán anh cảnh sát. - Đâu có! Chị… 421 00:44:30,003 --> 00:44:31,421 Đừng cười nhạo tao. 422 00:45:12,296 --> 00:45:13,547 Hắn sẽ đến. 423 00:46:46,223 --> 00:46:48,225 Biên dịch: Nhung Vũ